Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 697: TIẾP VIỆN TÔNG MÔN

      Chỉ có điều, những người tận mắt nhìn thấy cảnh tượng ngày hôm naym nhất là thấy được uy lực của đao cuối cùng khi Trương Phàm chém xuống đỉnh núi, tuyệt đối xem thường Phương Tiêu An, ngược lại có chút tán thưởng Phương Tiêu An quyết định bỏ chạy nhanh.

      đao của thiếu niên thợ săn này, quá đáng sợ, quả thực thể nào chỉ là công kích do thân thể phát ra. Cho dù là Vũ Vương đỉnh phong, đòn toàn lực cũng chưa chắc làm được điểm này?

      Bọn họ lại biết được rằng, Thập Hoàng Thể Tôn Công của Trương Phàm sớm thực hoàng lực đại viên mãn.

      Lực công kích so với lực lượng cơ thể đơn thuần, đạt đến cảnh giới Vũ Hoàng. Phóng tầm mắt ra toàn bộ Tuyết Châu, cũng chỉ kém Đinh Hạo. Trừ Đinh Hạo ra, hoàn toàn có thể là vô địch quét ngang Tuyết Châu.

      ...

      Phương Tiêu An chạy trốn, hoàn toàn thay đổi cục diện cuộc chiến tại Thiên Cốc.

      Cây đổ bầy khỉ tan, Trương Phàm vô địch, khiến võ giả của các thế lực khác theo Phương Tiêu An đến chỗ này, trong nháy mắt bị sợ vỡ mật, kinh ngạc kêu lên tiếng, xoay người bỏ chạy. đệ tử Thiên Cốc cõi lòng đầy thù hận ở phía sau lưng đánh lén hồi, thu được toàn thắng, còn đuổi theo ra mấy trăm dặm, rốt cuộc mới miễn cưỡng dừng lại.

      - Đệ tử Vấn Kiếm Tông Lý Y Nhược ra mắt Doãn chưởng môn!

      quảng trường Thiên Cốc, hai người Lý Y Nhược và Trương Phàm hành lễ với đám người Doãn Túy Mặc.

      - Hai vị quá khách khí. Ngày hôm nay nếu phải các ngươi xuất đúng lúc, Thiên Cốc lâm nguy!

      Doãn Túy Mặc mặc cung trang màu vàng nhạt, mi tâm điểm ấn ký hỏa diễm vội vàng hoàn lễ.

      Vị chưởng môn Thiên Cốc này khí chất xuất trần, giống như huyền nữ thất lạc nơi thế gian, quanh năm tu luyện luật công, thuật trú nhan, ưu nhã cao quý, tự có khí tức khiến người ta nhịn được cảm thấy thân thiết.

      Tuy rằng tại là trong những chưởng môn của cửu đại môn phái Tuyết Châu, nhưng đối mặt với hai người này, nàng vẫn thể tôn kính.

      Cho dù ngày hôm nay Trương Phàm cứu Thiên Cốc, thiếu niên thợ săn này chỉ dựa vào chiến lực thân thể kinh thế hãi tục của mình cũng đủ khiến cho bất kỳ tông môn nào tại Tuyết Châu phải xem thượng khách.

      Thiên Cốc vừa trải qua trận ác chiến, lúc này vẫn có chút hỗn độn. Khói chưa tan. Khắp nơi đều có thể thấy lầu các và tượng đá sụp đổ. Rất nhiều thân ảnh bận rộn, tận dụng thời gian sửa chữa.

      Lý Y Nhược khách sáo vài câu, liền vội vàng hỏi thăm về chuyện của Vấn Kiếm Tông.

      - Chuyện này...

      Doãn Túy Mặc thở dài cái, cuối cùng vẫn ra tất cả tin tức mình nghe được cho hai người biết. Nàng áy náy :

      - Lúc trước chúng ta từng nhận được tin hàm của chưởng môn Lý Kiếm Ý. Đáng tiếc thời điểm muốn gấp rút tới Vấn Kiếm Tông tiếp viện, có tin tức truyền đến sơn môn bị phá hủy. Tiếp đó Thiên Cốc cũng rơi vào nguy hiểm. Ốcc còn mang nổi mình ốc...

      Hai người Lý Y Nhược và Trương Phàm giống như bị sét đánh, đều ngây người tại chỗ.

      Thiên tân vạn khổ từ trong chiến trường Bách Thánh sống sót ra, nghĩ tới nghênh đón mình lại là tin tức như vậy. giống như ở bên ngoài du lịch, vất vả về đến nhà, lại nghe người ta nhà còn.

      Trong khoảng thời gian rất dài, trong lòng hai người đều cảm thấy trống rỗng. Bọn họ cách nào tiếp nhận được kết quả như vậy.

      Lý Y Nhược nghĩ tới Đinh Hạo trước tiên. Cũng biết Đinh Hạo sư huynh tại biết tin tức này hay chưa.

      Với , điều này nhất định là đả kích rất lớn!

      Lý Y Nhược bỗng đứng lên, :

      - được, chúng ta phải nhanh chóng chạy trở về.

      Trương Phàm cũng nắm chặt chiến đao.

      Doãn Túy Mặc gật gật đầu :

      - Cũng được. Lấy thực lực của Trương hiền chất, lần hẳn là gặp cản trở. Tuy nhiên vẫn phải cẩn thận. Ta phái người đưa các ngươi ...

      đến đây, nàng nhớ ra điều gì đó, :

      - Được rồi, trong cốc còn có vài người của Vấn Kiếm Tông, từ Vấn Kiếm Sơn Trang ở Kính Hồ chạy nạn đến đây, được ta thu xếp bố trí ở nơi tránh nạn. Các ngươi có muốn gặp bọn họ chút hay ?

      Lý Y Nhược lắc đầu, :

      - Gấp rút tiếp viện tông môn quan trọng hơn.

      Nàng khắc cũng chờ được.

      - Được rồi, ta lập tức phái người đưa các ngươi tới Vấn Kiếm Sơn Trang trước.

      Doãn Túy Mặc đứng lên :

      - Chờ ta xử lý xong chuyện ở đây, nhất định dẫn theo đệ tử Thiên Cốc, gấp rút tới Vấn Kiếm Tông tiếp viện. Được rồi, Đinh Hạo hiền chất quý phái có phải ...

      Nàng có chút quan tâm với tin tức của Đinh Hạo. Dù sao thiếu niên kinh tài tuyệt diễm kia cho nàng và Thiên Cốc quá nhiều chấn động. Ở phương diện tạo nghệ luật, có thể là cổ kim vô song, lại là trưởng lão của Thiên Cốc, người cũng duy trì niềm hy vọng phục hưng Thiên Cốc.

      Lý Y Nhược gật đầu gửi lời cảm ơn, cắn răng :

      - Khi còn ở trong chiến trường Bách Thánh, chúng ta tạm thời tách khỏi Đinh sư huynh... Chỉ có điều ta tin tưởng, chờ tới khi Đinh sư huynh biết chuyện này, chắc hẳn là ngày các tông môn tham dự vào cuộc tấn công, vây chiếm núi phải hoàn toàn biến mất thế giới này. Tất cả bọn chúng phải chôn theo các đệ tử tông môn chết.

      Trong lòng Doãn Túy Mặc có phần khiếp sợ.

      Xem giọng điệu Lý Y Nhược, Đinh Hạo ở trong chiến trường Bách Thánh, nhận được cơ duyên tuyệt thế nào đó, trưởng thành đến mức độ thể tưởng tượng nổi, chắc còn hơn cả thiếu niên thợ săn Trương Phàm.

      Sau khi thương nghị sơ qua hồi, Thiên Cốc cuối cùng phái ra hai mươi đệ tử tinh nhuệ, do nhân vật số hai Tần Dĩnh dẫn dắt, thôi động huyền khí phi hành, mang theo Trương Phàm và Lý Y Nhược chạy tới Vấn Kiếm Tông trước.

      Tây Môn Thiên Tuyết vẫn hôn mê, tạm thời được bố trí ở trong Thiên Cốc, có người chịu trách nhiệm chiếu cố.

      ...

      ...

      - Đinh Hạo?

      Nhìn thấy thiếu niên tuấn mặc y phục màu xanh đột nhiên xuất ở trước mắt, mắt Vương Tuyệt Phong sáng ngời, kinh ngạc kêu lên thành tiếng.

      Lúc này Độc công tử vô cùng thê thảm.

      mặc người áo choàng rách nát, lộ ra cơ bắp đầy các vết thương các loại. Có vết thương do đao kiếm gây ra, có vết thương do bị đốt, có vết thương do roi quất, có lỗ máu. Toàn thân thể gần như là máu và thịt mơ hồ tìm được mảnh thịt hoàn chỉnh. con mắt bị khoét mất. tay và chân bị chém rơi. Hai cánh tay bị đóng chặt ở tường đá, hình dạng vô cùng thê thảm.

      Cực hình như vậy, đổi lại là người bình thường sớm chết vạn lần rồi.

      Vương Tuyệt Phong là cao thủ Tiên Thiên, cho dù tu vi huyền khí bị phong ấn, nhưng sức sống thân thể lại mạnh mẽ vô cùng, chịu đủ tra tấn, nhưng vẫn kiên cường sống sót.

      - Giáo viên...

      Sau khi Đinh Hạo ngẩn ngơ hồi, chỉ cảm thấy lửa giận trong lòng sắp nổ tung.

      vọt tới trước mặt Vương Tuyệt Phong, cẩn thận lấy huyền khí bao quanh, nhổ cái đinh sắt này xuống, cứu Vương Tuyệt Phong ra.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 698: THẦN LINH ĐẾN TRÁI ĐẤT

      Mặc dù trước khi tiến vào huyết lao trong lòng đất, từng tưởng tượng rất nhiều thảm trạng. Nhưng thảm cảnh mà Vương Tuyệt Phong gặp phải, vẫn khiến cho Đinh Hạo cảm thấy máu toàn thân nhanh chóng bị phẫn nộ thiêu đốt.

      - Xin lỗi, ta... tới muộn!

      Đinh Hạo nhịn được lệ rơi đầy mặt.

      - Ha ha ha, lão tử còn chưa có chết, ngươi khóc cái rắm! Khóc tang sao?

      Vương Tuyệt Phong dường như cảm giác đau đớn, động thân trực tiếp ngồi dậy. Máu từ những vết thương người phun ra.

      cười ha ha :

      - Ta biết, tiểu tử ngươi sớm hay muộn gì cũng đến... Được rồi, từ trước cho tới bây giờ tiểu tử ngươi làm chuyện gì mà có nắm chắc. Lúc này thế nào? Ở chiến trường Bách Thánh lại có thu hoạch sao? Hy vọng tông môn phục hưng có lẽ đều đặt ở người ngươi. Nếu như bây giờ ngươi còn đánh lại đam người Liệt Thiên Kiếm Tông ở núi, vậy nhanh đóng lão tử trở lại tường, ngươi cụp đuôi trốn . Trốn được bao xa trốn bấy nhiêu, mai danh tích. Chờ tới khi nào nắm chắc phục hưng tông môn, hãy trở ra.

      Đinh Hạo thấy tỏ ra quan tâm tới thương thế bản thân như vậy liền tỏ thái độ vui, :

      - Mai danh tích sao? Theo cách của ngươi, ta có phải nên hủy dung thay đổi khuôn mặt trước hay ?

      Vương Tuyệt Phong cười hắc hắc :

      - Tiểu tử ngươi này làm dáng câu dẫn thiếu nữ xinh đẹp đức hạnh. Cho ngươi hủy dung, ngươi làm sao?

      Đinh Hạo khẽ cắn môi, yên tâm gật đầu:

      - Xem ra ngươi vẫn sống rất tốt. Chí ít công lực tạo thù hận hoàn toàn giảm xuống.

      Bị Vương Tuyệt Phong trêu chọc như thế, tâm tình Đinh Hạo cuối cùng khá hơn chút.

      - như vậy, tại tiểu tử ngươi nắm chắc đánh bại những người Liệt Thiên Kiếm Tông đó sao?

      Vương Tuyệt Phong cảm nhận được từ người Đinh Hạo ung dung và tự tin. Điều này tuyệt đối nắm chắc phục hưng tông môn.

      Đinh Hạo lấy từ trong nhẫn trữ vật ra mấy viên thuốc, đút tới trong miệng Vương Tuyệt Phong, sau đó đưa huyền khí vào trong thân thể , trị liệu thương thế, gật đầu :

      - chỉ đánh bại đám người Liệt Thiên Kiếm Tông lên Vấn Kiếm Sơn, cho dù là Liệt Thiên Kiếm Tông ở Kiếm Châu, cũng phải vĩnh viễn biến mất khỏi thế giới này.

      Vương Tuyệt Phong ngẩn ngơ:

      - nghĩ tới nửa năm gặp, công lực khoác lác tiểu tử ngươi lại tăng lên.

      Chỉ có điều thầm thở dài hơi, gật đầu, gì nữa.

      Bởi vì Vương Tuyệt Phong hiểu rất , nếu Đinh Hạo thành vấn đề, đó chính là thành vấn đề. tin tưởng tiểu tử trước mắt này.

      Cảm nhận đau đớn dằn vặt mình hơn tháng giống như thuỷ triều xuống chậm rãi giảm , Vương Tuyệt Phong thoải mái rên rỉ tiếng. chợt nhớ ra cái gì, mắt liếc nhìn Đinh Hạo, nhịn được nhắc nhở:

      - Tiểu tử ngươi cũng quá trâu bò . tại núi, ngoại trừ bốn đại kiếm tu Vũ Vương đỉnh phong ra, còn có vị kiếm tu cảnh giới nửa bước Vũ Hoàng trấn thủ, thể sơ suất.

      - Chỉ là gà đất, chó ngói mà thôi.

      Đinh Hạo lại lấy ra viên thuốc, nghiền nát bôi loạn ở miệng vết thương của Vương Tuyệt Phong, :

      - Chờ tông môn khôi phục, ta lại tiếp tục trị liệu cho các ngươi. Yên tâm , chỉ cần ngươi còn sống, tay gãy chân gãy và con mắt mất của ngươi, ta cũng có thể làm cho chúng mọc ra cho ngươi.

      - hay giả vậy?

      Tinh thần Vương Tuyệt Phong chấn động.

      người nào nguyện ý trở thành phế nhân. Tin tức này đối với , tuyệt đối giống như tiếng trời.

      Chỉ có điều ngoài mặt vẫn giả vờ sao, thản nhiên :

      - ra cho dù mọc tốt, lão tử chỉ cần tay con mắt chân, cũng có thể hoành hành Tuyết Châu. Nhi nữ giang hồ, câu nệ tiểu tiết.

      - Ngươi ít giả vờ .

      Đinh Hạo đỡ đứng lên, cả giận :

      - Toàn bộ huyết lao trong lòng đất này, ta tra xét hết lượt. Tình hình của đám người Quan Phi Độ đều tốt hơn ngươi rất nhiều, cũng phải nhận hình phạt gì nặng. Duy chỉ có thương thế của ngươi là tệ nhất. Ngươi thiếu chút nữa bị người ta đánh thành con chó chết. Ta nghĩ đại khái, hẳn là do cái miệng thối của ngươi gây ra. Bất kỳ lúc nào ngươi cũng quên gây thù hận, mắng người ta nóng nảy, lúc này mới bị dồn vào chỗ chết!

      Trước khi tìm được Vương Tuyệt Phong, Đinh Hạo thực hết toàn bộ huyết lao trong lòng đất lượt.

      Điều khiến cảm thấy cực kỳ kinh ngạc chính là, mấy trăm tinh nhuệ Vấn Kiếm Tông bị giam ở chỗ này, thực tế ngoại trừ tu vi huyền khí bị phong ấn ra, cũng bị thương gì, cũng chịu tra tấn quá lớn. Điều này có chút quỷ dị.

      Đinh Hạo chém giết mấy tên cao thủ canh gác huyết lao, để Hoan Hoan và Ny Tử giải cứu mọi người, bản thân mình dưới chỉ dẫn của Quan Phi Độ, tới chỗ sâu nhất trong huyết lao cứu Vương Tuyệt Phong.

      Chỉ có Vương Tuyệt Phong bị người tra tấn tới mức tàn tật. Giải thích duy nhất, chính là miệng thằng nhãi này buông tha người, đưa tai vạ tới cho mình.

      - Mẹ nó, quản thiên quản địa, quản được miệng lão tử mắng chửi người cho hết giận.

      Vương Tuyệt Phong phẫn nộ :

      - Cho dù bị thiên đao vạn quả, lão tử cũng phải chửi. Hắc hắc, chửi mới vui vẻ!

      Đinh Hạo gì.

      Chỉ có điều đây cũng chính là tính cách của Vương Tuyệt Phong.

      Cho dù là đao kiếm đâm thân, chỉ cần khó chịu, tuyệt đối phải chửi.

      Trong lúc chuyện, đám người Quan Phi Độ từ trong hành lang tới.

      Bị nhốt trong thời gian dài như vậy, tinh thần mọi người đều có chút mệt mỏi rã rời. Chỉ có điều trong ánh mắt bọn họ lại lóe ra thần sắc hưng phấn.

      Đinh Hạo đến, cho bọn họ lòng tin vô hạn. So với hi vọng phục hưng tông môn, thân thể bị chút dằn vặt tính là cái gì?

      - Đinh Hạo!

      - Đinh sư đệ!

      - Đinh sư thúc!

      Các xưng hô khác nhau đồng thời vang lên gian lao tù. Trong giọng của bọn họ chứa kinh ngạc vui mừng.

      Đinh Hạo bị đám người vây quanh.

      Những người này đều tinh nhuệ của Vấn Kiếm Tông, lúc này được Đinh Hạo giải trừ phong ấn huyền khí trong thân thể, khôi phục thực lực ngày xưa. Có mấy người thân phận địa vị thấp, lúc này tất cả đều lấy Đinh Hạo làm trung tâm.

      Bởi vì trước khi Vấn Kiếm Tông bị diệt, Đinh Hạo chính là người đứng đầu Kiếm Phong, lại là đồ đệ của Khí Thanh Sam, ngang hàng cùng chưởng môn nhân Lý Kiếm Ý, lại có quyền tuần tra tông môn tiền trảm hậu tấu. thực tế trong những nhân vật có địa vị ngang hàng với sáu tọa thủ của sáu ngọn núi.

      Hôm nay thủ tọa sáu ngọn núi Vấn Kiếm Tông, ngoại trừ Đường Phật Lệ phản bội ra, tất cả đều chết trận. vài trưởng lão bối phận cao của tông môn, cũng đều chết Những người còn lại trong. toàn bộ Vấn Kiếm Tông, lấy thân phận địa vị của Đinh Hạo là cao nhất.

      Đám người Quan Phi Độ, Lãnh Nhất Toàn, Vương Tiêu Sái, Mộ Dung Thắng Nam, Trác Tử Yên đều nhìn chăm chú vào Đinh Hạo.

      - Được, kế tiếp phải làm sao bây giờ? Chỉ cần tiểu tử ngươi ra, mọi người chúng ta đều phối hợp với ngươi!

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 699: GIẾT SẠCH CHỪA MỐNG

      Vương Tuyệt Phong vỗ vào vai Đinh Hạo . Trong lòng cũng có vài phần cảm khái.

      Năm đó bởi vì cảm thấy Đinh Hạo có vài phần thiên phú, cho nên trong thời gian làm giáo tập tại Thanh Sam Đông Viện, thường xuyên chiếu cố đối với . ngờ lúc này mới chưa đầy ba năm, thế biến ảo, tông môn gặp sóng gió, thiếu niên này lại lớn lên trở thành trụ cột cho toàn bộ tông môn.

      - Trước hết đến hầm mỏ sau núi cứu người, sau đó tìm người của Liệt Thiên Kiếm Tông tính sổ!

      Đinh Hạo lấy từ trong chiếc nhẫn trữ vật ra các loại vũ khí và áo giáp, phân phát cho mọi người, sau đó lại phân phát ít đan dược chữa thương cao phẩm. Sau khi mọi người được võ trang đầy đủ, :

      - Lúc này đây, tốc độ chúng ta phải nhanh, cày sân quét huyệt, để cho đối thủ có cơ hội đánh trả. Cao thủ của Liệt Thiên Kiếm Tông và các môn phái khác do ta đối phó. Trước tiên các ngươi nhất định phải cứu các đồng môn bị giam giữ ở trong hầm mỏ, bình an vô ra trước. Vấn Kiếm Tông cũng thể tiếp tục có người chết nữa.

      - Được!

      - Nghe Đinh sư huynh!

      Sau khi mọi người thương nghị hồi, phân chia đường xong, bắt đầu hành động.

      Sau khi ra khỏi huyết lao trong lòng đất, mục đích của đoàn người rất ràng, đằng đằng sát khí, tiến về phía hầm mỏ tại khu chứa rác phía sau núi.

      mặt mỗi người đều lộ sát ý vô biên, sát khí trùng thiên.

      đám người với khí thế giống như dòng nước lũ thể ngăn cản. Dọc đường có người phát có điểm bất ổn, nỗ lực qua ngăn cản, bị chém giết trở thành thịt băm. Nỗi thù hận tích tụ hơn tháng, trong nháy mắt này cần phải được phát tiết cách thoả thích. Rất nhiều võ giả cao thủ môn phái thế lực khác trấn giữ Vấn Kiếm Sơn, nhất thời bị chìm trong đó!

      Keng keng keng keng!

      Khi nhóm người tới sát khu chứa rác phía sau núi, chuông cảnh báo cuối cùng vang lên.

      Từng diễm quang cảnh báo được phóng lên cao.

      - , hầm mỏ trước!

      Đinh Hạo hét lớn, ở phía trước, thế thể đỡ.

      Chỉ cần thoáng xuất kẻ địch thực lực đạt được Tiên Thiên, Đinh Hạo tiện tay đánh đòn, trong nháy mắt nghiền ép. Biểu vô cùng cường đại như vậy, càng làm cho tinh thần mọi người của Vấn Kiếm Tông đại chấn, giống như hổ tiến vào bầy dê, cố gắng phá vỡ nỗ lực ngăn cản của kẻ địch.

      Khu chứa rác phía sau núi ngày xưa, lúc này thay đổi rất lớn.

      Phần lớn rác rưởi đều được thu dọn, thành cái sân bằng phẳng. Từng cái lều vải lớn tạm thời được dựng lên, đều lấy nguyên liệu minh văn luyện kim chế luyện. Mặt ngoài lều vải có minh văn lóe lên như như . Các nơi đều bố trí rất nhiều minh văn kiếm trận. Nơi này là nơi Liệt Thiên Kiếm Tông nghiên cứu tinh luyện khoáng thạch huyền tinh, cất chứa rất nhiều khoáng thạch huyền tinh, cũng thiếu cao thủ trấn giữ bảo vệ.

      - Mở trận pháp minh văn ra, bao vây bọn họ!

      Phía xa có người hét lớn.

      Trong nháy mắt tiếp theo, từng quang diễm minh văn phóng lên cao. Lực lượng cường đại dâng trào, mơ hồ hóa thành từng kiếm quang lớn, từ bốn phía xuất , bao vây tất cả đám người Vấn Kiếm Tông ở trong đó. Kiếm khí với lực lượng xé rách đáng sợ, dường như ngừng xé rách khoảng . Đó chính là kiếm trận minh văn của Liệt Thiên Kiếm Tông.

      Đám người Vấn Kiếm Tông đều biến sắc.

      Thủ đoạn của loại tông môn siêu cấp như vậy, bọn họ có khả năng chống lại. Bị giam ở trong đó, cảm giác được áp lực đè xuống khiến bọn họ hít thở thông. thân thể giống như có ngọn núi lớn đè xuống.

      - Ha ha, bọn họ bị nhốt ở trong đó rồi. Thôi động kiếm trận, giết đám bạo đồ này . chừa lại tên nào!

      Phía xa có người cười ha ha, ra lệnh.

      Trận pháp minh văn bị thôi động đến cực hạn, kiếm quang lớn giống như thực chất, phóng ra sát khí vô cùng, lực xé rách đáng sợ như muốn thít chặt lấy cổ của đám người Vấn Kiếm Tông.

      Đinh Hạo đột nhiên đạp cước xuống mặt đất, toàn thân phóng ra kim quang vô tận.

      Ầm!

      Động đất hình thành.

      Kiếm quang cực lớn giống như vô tận này chém xuống, đứng ở kim quang lại hề bị ảnh hưởng. Trong nháy mắt, đám người Vấn Kiếm Tông đứng ở bên cạnh Đinh Hạo chỉ cảm thấy tất cả áp lực biến mất còn nữa. Lực lượng xé rách đáng sợ kia hoàn toàn bị cắt đứt ở bên ngoài kim quang.

      - Chuyện gì xảy ra vậy? Toàn lực thôi động trận pháp cho ta. Giết, giết bọn họ!

      Phía xa vị cường giả chỉ huy kinh sợ và hét lớn.

      - Cút!

      Đinh Hạo hét lớn tiếng, cước giẫm xuống mặt đất.

      Phía sau , cực lớn ảo ảnh kim sắc lên, giống như thần linh đưa mắt nhìn xuống mọi người.

      Ầm.

      tiếng động vang lên. Trong nháy mắt, kiếm quang màu vàng ở xung quanh bị phá hủy hoàn toàn. Từng minh văn kim sắc từ dưới chân lan ra. Nơi nào nó qua, trong nháy mắt trận pháp minh văn của Liệt Thiên Kiếm Tông lập tức bị phá hủy.

      Khí tức cường đại khủng bố, giống như sóng lớn điên cuồng gào thét dâng trào mang theo tất cả ra ngoài.

      Quang diễm kim sắc qua nơi nào, tất cả những gì ngăn cản chống lại nó đều hóa thành tro bụi.

      Uy thế như vậy, quả thực giống như thần linh đến trái đất.

      - Chết!

      Ánh mắt Đinh Hạo như điện, liếc mắt nhìn sang.

      Cường giả phía xa vẫn chỉ huy kiếm trận, trong nháy mắt bốp tiếng hóa thành huyết vụ. Hơn hai mươi cường giả duy trì kiếm trận khác cũng đều phun máu tươi, Giống như quả khí cầu quá lớn, lập tức nổ tung. Máu và xương trắng bắn ra khắp nơi!

      Khí tức mạnh mẽ giống như chiến thần tái thế, trong nháy mắt cuốn theo toàn bộ khu chứa rác phía sau núi.

      Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn cảnh tượng như vậy phát sinh trước mắt. Điều này quả thực lật đổ nhận thức của bọn họ.

      Vương Tuyệt Phong cũng cảm thấy khó có thể dùng từ ngữ nào để hình dung hết chấn động trong lòng mình. Mặc dù trước đó đoán được, thực lực Đinh Hạo tăng lớn, nhưng trăm triệu cũng nghĩ tới, lại có thể mạnh mẽ đến mức độ này, căn bản là Ma thần giáng thế.

      Phía sau , đám người Quan Phi Độ, Mộ Dung Thắng Nam, Trác Tử Yên và đám đệ tử Vấn Kiếm Tông từ trong huyết lao ra, cũng há hốc miệng biết nên cái gì.

      cường đại của Đinh Hạo vượt xa so với tưởng tượng lạc quan nhất của bọn họ.

      vài người vốn còn có chút bi quan thấp thỏm, lúc này hưng phấn quả thực muốn phát điên.

      Trong nháy mắt này, bọn họ vô cùng phấn chấn. Thậm chí bọn họ có thể hoàn toàn xác định được, vận mạng cực khổ của Vấn Kiếm Tông sắp kết thúc. phải kết thúc. Có vị cao thủ như Đinh Hạo, tất cả thù hận đều phải được trả giá bằng rất nhiều máu!

      - Giết, giết sạch tất cả kẻ địch, chừa mống!

      - Chúng ta phải nhanh chóng giải cứu huynh đệ trong hầm mỏ!

      Cả đám hưng phấn rống lên, giống như dòng nước lũ gì có thể ngăn cản được, vọt về phía địa huyệt phía trước vách núi.

      Tất cả những người nỗ lực ngăn cản bọn họ đều bị xé thành mảnh . Cả đám người phẫn nộ lại thêm điên cuồng giống như hồng thủy.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 700: CÀNG DỄ XỬ LÝ?

      Tất cả đám người Quan Phi Độ, Lãnh Nhất Toàn đều khôi phục thực lực, thế thể đỡ, tới sát vách núi.

      Địa huyệt bên cạnh vách đá có vô số dây thừng to đường kính nửa thước, vẫn thả xuống địa huyệt hầm mỏ sâu thấy đáy. Xe tời cực lớn thông qua ròng rọc dây thép, di chuyển dây thừng, ngừng đưa khoáng thạch huyền tinh trong lòng đất ra.

      Trừ khoáng thạch ra, còn có hơn mười trận pháp truyền tống minh văn tinh xảo có thể truyền tới với khoảng cách gần, dùng để chuyển vài huyền tinh thạch cực phẩm.

      Vận chuyển xe tời chính là do các đệ tử Vấn Kiếm Tông tay chân đều mang xiềng xích minh văn được chế tạo đặc biệt làm. Có chừng bốn năm trăm người dưới trông coi đánh đập của đám canh gác, giống như trâu ngựa, ngày đêm ngừng kéo. Từng người áo đủ che thân, người đầy vết roi.

      Leng keng!

      Đám người Quan Phi Độ múa kiếm như bay, chém rơi xiềng xích tay chân bọn họ.

      - Các huynh đệ, thời khắc báo thù đến. Cầm lấy đao kiếm trong tay, chiến đấu!

      Quan Phi Độ vung cánh tay hô lên, thân hình nhảy lên cái, rơi xuống địa huyệt dưới vách núi, cứu những người khác ở trong hầm mỏ phía dưới.

      Lãnh Nhất Toàn lại ở lại, dẫn theo đám người khác tiếp tục giải cứu những người này, đồng thời giải phong ấn huyền khí trong cơ thể bọn họ.

      Chỉ thoáng, toàn bộ địa huyệt vách núi đều sôi trào.

      Cuối cùng các đệ tử Vấn Kiếm Tông khôi phục lại tự do, khôi phục lại thực lực. Lúc đầu bọn họ ngây người, lát sau mới nhất thời hiểu được chuyện gì xảy ra. Từng cầm vũ khí lên, ở dưới của chỉ huy nhóm cao thủ Vương Tuyệt Phong, bắt đầu gia nhập vào vòng chiến đấu, giải cứu những người khác.

      Quá trình này giống như quả cầu tuyết lăn xuống đồi. Càng ngày càng nhiều đệ tử Vấn Kiếm Tông khôi phục thực lực, chặn đánh kẻ địch nghe tin chạy tới. Khắp nơi đều là tiếng rống giận, tiếng hô chém giết!

      Tích lũy quá nhiều phẫn nộ và thù hận, trong nháy mắt này, bọn họ bắt đầu điên cuồng phát tiết.

      Lúc này ở sơn môn Vấn Kiếm Tông, phần lớn đều là võ giả của học viện Thanh Bình và các thế lực tham dự bao vây tấn công Vấn Kiếm Tông lúc trước. Bọn họ có khoảng chừng mấy nghìn người, bình thường tác oai tác quái, thủ đoạn hung ác, xem đệ tử Vấn Kiếm Tông là người, nghĩ hết biện pháp tra tấn đánh đập, thậm chí coi điều này là trò vui. Lúc này đối mặt với phẫn nộ của đệ tử Vấn Kiếm Tông, bọn chúng gần như bị xé thành mảnh !

      Giống như đốm lửa rơi vào trong chảo dầu, trong nháy mắt trở thành lửa lớn cháy lan ra đồng cỏ.

      Nhờ vào đám người Lý Kiếm Ý và Khí Thanh Sam thời điểm còn sống khổ tâm dạy dỗ, thực lực đoàn kết của các đệ tử Vấn Kiếm Tông vô cùng mạnh mẻ. Những người may mắn còn tồn tại sau khi trải kiếp nạn lần này đều là võ giả cực kỳ tinh nhuệ trung dũng. Chỉ vừa khôi phục thực lực, bọn họ hóa thân thành mãnh hổ. Quân của các môn phái khác mất người chỉ huy, căn bản phải là đối thủ của bọn họ, rất nhanh bị đánh tan...

      Hình thức chuyển biến về phía cực kỳ có lợi!

      - Meo!

      Lưu quang màu trắng lóe lên. Tà Nguyệt từ địa huyệt phía dưới vách núi bay lên.

      Mèo mập ngay lập tức tới vai Đinh Hạo, lười biếng :

      - Meo, thực lực Tiên Thiên Vũ Tông trấn giữ phía dưới đều bị meo gia ta ăn hết... Sau này ngươi thể bảo ta làm chuyện này được. Thịt người quá khó ăn. Ta ăn cũng muốn nôn...

      - Ăn thịt người? Ngu xuẩn, ta có bảo ngươi ăn thịt người sao? Là chính ngươi toàn ăn thần tài bảo dược, giờ muốn đổi khẩu vị có!

      Mặt Đinh Hạo đen lại, tát cái.

      Tà Nguyệt sớm được Đinh Hạo thả ra ngoài, xuống địa huyệt trong hầm mỏ điều tra tình huống của đám cao thủ phía quân địch, tìm hiểu địa hình trước.

      Con mèo mập này ở trong chiến trường Bách Thánh biết cắn nuốt bao nhiêu thần tài bảo dược. Đinh Hạo nhận được cơ duyên, nó dường như cũng tụt lại, cũng đốt thần hỏa của riêng mình, trở nên càng hèn mọn đáng trách. Tốc độ cũng càng nhanh hơn, xuất quỷ nhập thần. Nếu như liều mạng, cho dù là Vũ Vương đỉnh phong cũng thể làm gì được nó.

      Lần này nó lẻn vào trong địa huyện, lại nổi hung tính, cắn chết tất cả cao thủ các đại môn phái giám sát trấn giữ phía dưới.

      Điều này cũng tính là lập được đại công.

      Dựa theo cách của Tà Nguyệt, đám cường giả Liệt Thiên Kiếm Tông hiển nhiên cũng trấn giữ ở trong hầm mỏ.

      Như vậy càng dễ xử lý.

      Quay đầu nhìn lại, toàn bộ khu chứa rác phía sau núi cơ bản đều bị khống chế. Rất nhiều vật tư và khoáng huyền tinh thạch, đều bị đệ tử Vấn Kiếm Tông nắm trong tay.

      Đúng lúc này….

      - Người nào gây chuyện? Những con con kiến hôi đê tiện các ngươi muốn sống nữa sao?

      giọng giống như tiếng sấm, từ khu vực bậc thang cao cấp hơn truyền tới, vô cùng uy nghiêm, xen lẫn huyền khí giống như đại dương mênh mông, trong nháy mắt liền truyền tới vách núi ở khu rác rưởi. Thân ảnh giống như mặt trời chói mắt. từ cao nhìn xuống, phóng ra khí tức mạnh mẽ dường như thể địch nổi, mắt nhìn xuống mọi người.

      Đây là tồn tại cực kỳ cường đại.

      Thịnh nộ trong giống như có khí tức có thể phá hủy được cả Ma thần. Đây là trong bốn đại kiếm tu Liệt Thiên Kiếm Tông cùng Hàn Dưỡng Kiếm đến Tuyết Châu.

      chạy tới, thoáng nhìn liền hiểu chuyện gì xảy ra. tức giận cười :

      - đám kiến hôi biết chết sống. cho các ngươi kéo dài chút hơi tàn sống sót, là ban ân cực lớn. tại lại dám gây chuyện. Tất cả lập tức bỏ vũ khí lại cho ta. Người cầm đầu ngoan ngoãn đứng ra nhận lấy cái chết, bằng , tất cả các ngươi đều phải chết!

      Tiếng hoan hô trong khu rác rưởi dần dần ngừng lại.

      Tất cả mọi người cảm giác được thực lực mạnh mẽ của vị kiếm tu này.

      Đây là vị tồn tại cấp Vũ Vương đỉnh cấp, mức độ cường đại vượt xa so với tập hợp của bọn họ mọi người. Nếu như thể đánh bại người này, như vậy tất cả những điều làm trước đó đều uổng phí. chỉ chết số đông người, khả năng những người còn lại sinh tồn càng trở nên khó khăn hơn, còn biến thành nô lệ!

      Chỉ có điều ai sợ hãi.

      Tất cả mọi người nắm chặt vũ khí, ngẩng đầu căm giận nhìn vị kiếm tu này.

      Lúc này đây, cho dù chết, bọn họ cũng tiếp tục cúi đầu trước .

      - Ha hả, xem ra các ngươi lựa chọn. đám kiến hôi hèn mọn, nghĩ rằng với lực lượng thấp kém như các ngươicó thể phản kháng lại ý chí của ta sao?

      Trong bầu trời, vị kiếm tu này nhe răng cười:

      - như vậy, vậy các ngươi đều chết !

      phất tay. trung, mấy đạo kiếm quang bắn về phía đám người mặt đất.

      Bất kể là kiếm quang nào đều phát ra ánh sáng chói chang giống như lưu tinh. Cho dù là đòn toàn lực của vị cường giả cấp Vũ Vương, mọi người trong Vấn Kiếm Tông căn bản cũng có khả năng chống đỡ nổi.

      Nhưng…

      Có Đinh Hạo.

      Đinh Hạo chỉ đưa lòng bàn tay ra. Có lực lượng vô hình liền tuôn ra.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 701: HẲN ĐỀU BỊ TA GIẾT CHẾT

      Trong nháy mắt tiếp theo, chuyện khó có thể tưởng tượng được xuất

      Giống như miếng sắt vụn bị nam châm hút, hàng vạn hàng nghìn kiếm quang trong nháy mắt đều bị thu qua. Chúng ngưng tụ nén lại ở trong lòng bàn tay Đinh Hạo, trở thành đốm sáng ngân sắc chói mắt cực nóng, chợt giống như băng tuyết bị tan ra, rồi biến mất!

      Trong bầu trời, lúc này vị kiếm tu kia mới chú ý tới tồn tại của Đinh Hạo.

      Chiêu thức kiếm khí phân giải quy phục và chịu giáo hoá khiến trong lòng khiếp sợ cực độ, kinh ngạc thôi :

      - Ngươi... Ngươi là ai?

      - Vấn Kiếm Tông, Đinh Hạo.

      Đinh Hạo lời còn chưa dứt, bóng người lóe lên, trong nháy mắt liền tới trong bầu trời.

      Bống!

      tiện tay tát cái.

      Lực thân thể cảnh giới Vũ Hoàng thuần túy bạo phát.

      Kiếm tu kia cảm giác được nguy hiểm giáng xuống, sắc mặt đại biến, trong lúc kinh hoảng, toàn thân bắt đầu khởi động huyền khí. đưa thanh trường kiếm ngang trước người ngăn cản, lui về phía sau. Nhưng tất cả đều vô ích. Đây là lực lượng căn bản có khả năng ngăn cản được. Chỉ nghe đột nhiên có tiếng động vang lên. Huyền khí bay tán, trường kiếm bị đánh gãy.

      Toàn thân hóa thành huyết vụ, giống như như bị búa sắt đánh qua, yếu ớt chịu nổi, trong nháy mắt ngã xuống.

      thần hồn ngân sắc từ trong đống thịt nát bay ra, kinh hoàng khiếp vía thét lên mà chạy.

      Đinh Hạo có ý xuất thủ.

      Bởi vì Tà Nguyệt chảy nước miếng hóa thành lưu quang, trong nháy mắt đuổi kịp thần hồn này. Thần hồn vừa lên tiếng, nó nuốt trọn, sau đó giống như nhấm nháp mỹ vị tuyệt thế, liên tục tặc lưỡi.

      Phía dưới, đám người Vấn Kiếm Tông đều vô cùng hoảng sợ.

      Tuy rằng bọn họ tin tưởng Đinh Hạo, biết Đinh Hạo có thể đánh bại đối thủ, nhưng bọn họ ngờ, ra có phương pháp chiến đấu như vậy. Đây căn bản phải là cuộc quyết đấu quan trọng, mà giống như bóp chết con kiến hôi. Trong lúc phất tay, giết chết cường giả cảnh giới Vũ Vương đỉnh phong.

      Thực lực của Đinh Hạo đạt đến mức bọn họ nghĩ cũng dám nghĩ đến.

      - Vấn Kiếm Tông Đinh Hạo ở đây, Hàn Dưỡng Kiếm, lăn ra đây nhận lấy cái chết!

      Đinh Hạo từ phía xa, nhìn về phía khu vực cầu thang cao cấp hét lớn. Mắt thường có thể thấy được từng sóng , giống như triều dâng, phát động khí, bắt đầu từ trước người Đinh Hạo làn về phía xa.

      thanh giống như chuông vàng theo sóng này khuếch tán ra, vang vọng ở trong thiên địa. Trong phạm vi mấy trăm dặm vuông, mọi người.. , chắc là tất cả sinh linh, đều nghe được ràng. thanh này như bố thế lực nào đó quật khởi, tuyên bố truyền kỳ sinh ra, chứa uy nghiêm và lực lượng chí cao vô thượng, khiến tất cả sinh linh đều nơm nớp lo sợ.

      Trong nháy mắt tiếp theo, hơn mười đạo lưu quang, bạo phát ra khí tức cường đại, từ phía xa bay vụt tới.

      Khi đến gần đó, mười đạo lưu quang ngưng tự trong hư , lộ ra thân ảnh. Đóa đều là cao thủ Liệt Thiên Kiếm Tông.

      Người dẫn đầu là lão già mũi ưng sắc mặt hung ác nham hiểm, toàn thân mặc trường bào võ giả màu trắng, khí thế phi phàm. áo bào thêu văn lạc kim sắc, cũng loại bảo khí phòng ngự cực kỳ tinh xảo. Từng tầng như có như lớp ánh sáng màu bạc bao phủ toàn thân, uy thế thể hết.

      Ở bên cạnh lão già là Hàn Dưỡng Kiếm cũng mặc áo bào kiếm sĩ màu trắng. Tiếp sau nữa chính là vài cường giả kiếm tu Liệt Thiên Kiếm Tông khác.

      Lão già sắc mặt hung ác nham hiểm này hơi híp mắt, yên lặng nhìn chăm chú vào người Đinh Hạo, hồi lâu mới hừ tiếng, :

      - A, nghĩ đến, tông phái nho như vậy lại còn có vị nhân kiệt như vậy. tồi, tồi. Cho dù là ở Liệt Thiên Kiếm Tông ta cũng có thể xem là thiên tài . Tiểu tử kia, là ngươi dẫn đầu gây chuyện sao?

      Đinh Hạo để ý đến .

      Ánh mắt của lướt qua ở người mấy người, đưa ngón tay ra đếm.

      - , hai... Bốn... Mười , tổng cộng mười người. biết giết chết các ngươi, Liệt Thiên Kiếm Tông có thể đau xót hay ? Chỉ có điều cũng sao. Tính cả tên Ninh Hổ Khiếu, người của Liệt Thiên Kiếm Tông, chết ở trong tay ta tới hai ba mươi. Từng bước giết chết, trước thu chút lợi tức. ngày nào đó, có thể giết sạch tất cả người của Liệt Thiên Kiếm Tông.

      Đinh Hạo nhếch miệng mỉm cười, răng trắng như tuyết, lóe ra hàn quang.

      - Ngươi cái gì?

      Ánh mắt lão già hung ác nham hiểm chợt ngưng trọng:

      - Ngươi ngươi giết sư điệt Ninh Hổ Khiế sao? Ngươi mới từ chiến trường Bách Thánh trở về? Ha ha, điều đó là thể. Ninh Khiếu là đệ nhất thiên tài thế hệ trẻ của Liệt Thiên Kiếm Tông ta, thực lực tầm thường. Ngươi sao có thể... Ha hả, tiểu tử kia, muốn gạt lão phu sao? Ha ha, ngươi vẫn quá non!

      - A, hóa ra phế vật kia lại là đệ nhất thiên tài Liệt Thiên Kiếm Tông sao? Xem ra Liệt Thiên Kiếm Tông của ngươi đáng thương.

      Lòng bàn tay Đinh Hạo mở ra, thanh kiếm gãy xuất ở trong tay. tiện tay ném qua, cười lạnh :

      - Tên cạn bã được gọi là đệ nhất thiên tài kia bị ta đánh quyền, nổ tung. Thực quá yếu!

      vị kiếm tu đưa tay ra đón lấy thanh kiếm gãy, cẩn thận kiểm tra hồi, sau đó biến sắc, đưa cho lão già hung ác nham hiểm.

      Lão già hung ác nham hiểm nhìn mấy lần, sắc mặt cũng biến đổi, cả kinh :

      - Đây là... là thanh bội kiếm Hổ Khiếu vẫn luôn mang bên người... Lẽ nào ngươi... Ngươi giết rồi sao?

      Điều này đối với người của Liệt Thiên Kiếm Tông mà , tuyệt đối là sấm sét giữa trời quang.

      Tổn thất thống lĩnh quân của tông môn sau này tương đương với bóp chết tiềm lực của tông môn. Muốn lại bồi dưỡng được nhân vật như vậy, biết phải tiêu hao bao nhiêu tinh lực tài nguyên.

      - chỉ Ninh Hổ Khiếu.

      Đinh Hạo lẳng lặng :

      - Cẩn thận tính toán, tiến vào chiến trường Bách Thánh đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông, ngoại trừ có người là gia hỏa Ngả Thanh, những người khác, hẳn đều bị ta giết chết!

      Đám người lão già hung ác nham hiểm cũng có chút .

      Theo như lời Đinh Hạo , giống là giả. Nhưng nếu như những điều này là , vậy Liệt Thiên Kiếm Tông chẳng khác nào đứt đoạn.

      - Tiểu hỗn đản, ngươi khoác lác cái gì. Hổ Khiếu sư huynh thiên tư trác tuyệt, thực lực tinh thâm, sao lại bại ở trong tay của ngươi...

      vị kiếm tu nhịn được phẫn nộ quát.

      Khóe miệng Đinh Hạo cong lên, ra nụ cười tươi. Đột nhiên dùng ngón tay điểm cái .

      Vèo!

      đạo ngân quang từ ngón tay bay ra, nhanh như tia chớp.

      Kiếm tu kia vội vàng nghiêng người né tránh, nhưng thể hoàn toàn tránh ra được. bị ngân quang bắn trúng vai. Đầu vai nhất thời tuôn máu, rách thành vết.

      - Vô sỉ, lại có thể đánh lén...

      Kiếm tu kia vừa sợ vừa giận, sau đó chợt ý thức được cái gì, phá lên cười:

      - Ngươi chỉ có chút thực lực như vậy, cũng muốn đánh bại Hổ Khiếu sư huynh ta sao? Ha ha, tiểu tử, ngươi ra tay thôi, vừa ra tay tất cả đều lộ. Ha ha, sư thúc, người này thực lực tuy mạnh, nhưng cùng hổ gầm sư huynh so với, còn kém xa lắm, căn bản là ở bậy.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :