Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 692: VẪN TINH TÔNG CHỦ

      Hơn tháng nay, Tinh Vẫn Tông Chủ đích trổ hết tài năng, liên tục đánh chết hơn mười đợt nhân mã nỗ lực cướp ngục.

      Lúc này, Tinh Vẫn Tông Chủ nhắm mắt, khoanh chân ngồi ở thạch tọa cực lớn, chậm rãi vận công.

      Huyền khí cường đại phóng ra dao động giống như thủy triều, lan tràn trong mấy ngàn thước gian xung quanh. Cho dù là tiếng côn trùng kêu vang trong cây cỏ, đều trốn thoát lỗ tai và quản chế của .

      Tinh Vẫn Tông Chủ cực kỳ cố gắng. Bởi vì thấy được cơ hội để tông môn quật khởi.

      Trước kia theo Phương Tiêu An của học viện Thanh Bình, cho rằng có thể nhìn học viện Thanh Bình ăn thịt, bản thân Tinh Vẫn Tông chí ít có thể uống chút canh. Ai biết cuối cùng trong trận đấu tại Vấn Kiếm Tông, rơi vào kết quả thất bại thảm hại, tổn thất vô cùng nghiêm trọng. Mắt thấy Vấn Kiếm Tông thoáng cái trở thành đệ nhất tông môn Tuyết Châu, Tinh Vẫn Tông cũng tràn ngập nguy cơ, trong lòng cũng có chút nản lòng thoái chí.

      Ai biết đột nhiên lại có gió nổi mây phun.

      Vấn Kiếm Tông trong khoảnh khắc sụp đổ, siêu cấp đại tông môn ở ngoài châu tham dự.

      Đám người Phương Tiêu An của học viện Thanh Bình, dường như có bao nhiêu thành ý đối với việc Liệt Thiên Kiếm Tông tham gia vào, nhưng Tinh Vẫn Tông Chủ lại nắm bắt được kỳ ngộ, là người đầu tiên đứng ở phía Liệt Thiên Kiếm Tông.

      Quả nhiên rốt cuộc được Hàn Dưỡng Kiếm thưởng thức, cũng nhận được ít lợi ích từ đó. Sau này, khi việc khai thác huyền tinh thạch ở phía sau núi hoàn tất, Liệt Thiên Kiếm Tông hẳn trợ giúp Tinh Vẫn Tông trở thành bá chủ Tuyết Châu.

      Trong loạn thế, chỉ có người leo lên nhanh nhất, mới có khả năng thu được lợi ích lớn nhất.

      Điều này vẫn luôn là nguyên tắc xử của Tinh Vẫn Tông Chủ. Lúc này đây, cho rằng mình thành công.

      Mỗi khi nghĩ tới đây, Tinh Vẫn Tông Chủ nhịn được cảm thấy hưng phấn, cũng càng ra sức cho Hàn Dưỡng Kiếm.

      Lúc này, ngồi lẳng lặng ở trong thạch điện, sát ý như có như tràn ngập xung quanh.

      Đối với sát thủ mà , loại khí tức này giống như thần thức của những cường giả khác, có thể giám sát tất cả động tĩnh xung quanh, trong phạm vi dặm, bất kỳ vật gì đều khó thoát khỏi giám sát của .

      Đột nhiên, Tinh Vẫn Tông Chủ mở mắt. khỏi cảm giác được tim đập nhanh. Dường như có chuyện gì cực kỳ đáng sợ sắp xảy ra.

      Nhưng khi phóng sát ý ra ngoài, lại cảm giác được bất kỳ động tĩnh nào.

      - Chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao trong lòng ta lại đột nhiên cảm giác được chút bất an?

      Tinh Vẫn Tông Chủ lẩm bẩm, khẽ nhíu mày, chậm rãi đứng lên.

      Trong nháy mắt tiếp theo…

      - Có lẽ bởi vì ngươi sắp phải chết.

      thanh bất ngờ vang lên ở trong thạch điện.

      Tinh Vẫn Tông Chủ kinh hãi.

      ngờ lại có người xâm nhập vào trong thạch điện, mà bản thân mình lại hoàn toàn phát ra.

      Người này thực lực quá mức đáng sợ.

      Rốt cuộc là ai?

      đạo kim quang lóe lên. Trước mắt , cách đó khoảng hai mươi thước đột nhiên xuất thêm bốn người.

      thiếu niên mặc y phục màu xanh như ngọc, tuấn nho nhã, cùng với ba đệ tử Vấn Kiếm Tông quần áo tả tơi.

      - Đinh Hạo?

      Con ngươi trong mắt Tinh Vẫn Tông Chủ co lại. từng tham dự đại hội luận phẩm tông môn Tuyết Châu nửa năm trước, đương nhiên nhận ra Đinh Hạo. Hơn nữa mối quan hệ giữa Vấn Kiếm Tông cùng Tinh Vẫn Tông như nước với lửa, cho dù chưa từng thấy qua Đinh Hạo, các tin tức về Đinh Hạo, cũng nghe vô số lần. Chỉ cần liếc mắt cũng nhận ra được, thiếu niên mặc y phục màu xanh như ngọc trước mắt này, chính là Đinh Hạo Đao Cuồng Kiếm Si từng là đệ nhất thiên tài của Vấn Kiếm Tông.

      Đinh Hạo từ trong chiến trường Bách Thánh ra sao?

      Nhanh như vậy trở về Vấn Kiếm Tông sao?

      Vì sao mình phát ra xuất của trước?

      Từng câu hỏi dần dần lên ở trong đầu của Tinh Vẫn Tông Chủ.

      Làm sát thủ vương, quan tâm gặp phải cục diện thế nào, trước tiên, chính là phải tìm ra được lời giải thích hợp lý nhất, nắm giữ cục diện ở trong khống chế của mình.

      Dù sao kinh nghiệm của Tinh Vẫn Tông Chủ cũng rất phong phú. từ từ tỉnh táo, trấn tĩnh trở lại.

      Nửa năm trước, thực lực của Đinh Hạo khi thi triển Nhân Vương Biến chẳng qua mới chỉ là chiến lực Vũ Vương.

      Nửa năm trôi qua, có thể mạnh mẽ tới mức nào?

      Vừa rồi cho dù có thể vô thanh vô tức xâm nhập vào trong thạch điện, nhất định chỉ là do dùng các loại bảo khí nào đó? Xem ra ở trong chiến trường Bách Thánh, đích thực có thu hoạch... Chỉ có điều, như vậy cũng đáng để mình phải lo ngại.

      Chỉ cần bắt được Đinh Hạo, vậy chẳng khác nào hoàn toàn diệt được niềm hy vọng cuối cùng của Vấn Kiếm Tông. Hơn nữa, nếu làm được điều đó, còn có thể lập công ở trước mặt Hàn Dưỡng Kiếm.

      Nghĩ tới đây, trong lòng Tinh Vẫn Tông Chủ trái lại có chút hưng phấn nho .

      - Đúng là đạp mòn gót sắt tìm thấy, tới khi tìm được lại chẳng phí công.

      Tinh Vẫn Tông Chủ chậm rãi chuyển bước, sát khí vô hình ngừng phát ra, tràn ngập ở trong đại điện.

      - A, phải vậy ?

      Đinh Hạo dường như thấy động tác của , giống như Tinh Vẫn Tông Chủ nên tồn tại ở hậu thế vậy.

      Tinh Vẫn Tông Chủ cười ha ha :

      - Ha ha, tiểu tử khẩu xuất cuồng ngôn. Bản tông vốn còn lo lắng ngươi nấp ở trong bóng tối, ngờ ngươi lại có thể ngu xuẩn đến mức chủ động tới chịu chết. Vậy ngày hôm nay bản tông hoàn toàn dập tắt hi vọng cuối cùng của Vấn Kiếm Tông. Ha ha, ngươi xem bên này .

      chỉ về phía đại điện bên phải, cười cách tàn nhẫn :

      - Tất cả đều giống như ngươi, biết sống chết nghĩ cách cứu đám gia hỏa tàn phế trong huyết lao này. Kết quả bọn họ cuối cùng đều trở thành bãi thịt vụn!

      Đại điện phía bên phải, từng cái giá sắt giống như giá treo chó lợn bị giết đặt song song với nhau. Phía treo đầy thi thể bị mổ bụng, đẫm máu, máu và thịt mơ hồ.

      Lúc nhìn kỹ lại, ngờ bọn họ đều là đệ tử của Vấn Kiếm Tông.

      Có người là thanh niên, cũng có người già. Còn có vài cái đầu bị lóc hết thịt, thể nhận dạng được qua khuôn mặt nữa.

      Bọn họ giống như gia súc, bị móc vào giá sắt, phần lớn các vị trí thân thể đều bị cắt ra. Có mấy thi thể nội tạng thậm chí cũng móc ra, đặt ở bàn sắt trơn nhẵn trước mặt. Cảnh tượng như vậy thoạt nhìn vô cùng khủng khiếp.

      Trong đó còn có thi thể vẫn tản ra hơi ấm, hãy còn co quắp. Hiển nhiên người đó vừa mới chết cách đó khống lâu. Hơn nữa rang còn bị hành hạ đến chết!

      Tinh Vẫn Tông lấy sát nhập đạo.

      Nghe đồn bọn họ sử dụng phương pháp mổ xẻ người sống, để tìm hiểu chính xác các kết cấu trong cơ thể người, nâng cao kỹ thuật giết người của bọn họ.

      Những người cố gắng đến đây nghĩ cách cứu những dũng sĩ Vấn Kiếm Tông bị giam giữ ở trong huyết lao chịu đựng cực hình, rơi vào trong tay Tinh Vẫn Tông Chủ, tất cả đều chết thảm.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 693: NHẬN MỆNH

      \Ba đệ tử Vấn Kiếm Tông Cao Tuyết Nhi thấy cảnh tượng trước mắt thảm khốc như vậy, toàn thân đều run rẩy.

      - Đó là... a, đó chính là sư thúc Lăng Thiên Nhất Kiếm Liễu Tùy Phong...

      Ny Tử đột nhiên tức giận hét lên tiếng.

      Đinh Hạo cũng nhận ra, thi thể bị mổ xẻ trong đó chỉ còn lại có cái đầu, chính là Liễu Tùy Phong. Đó chính là người trung niên ôn hòa từng dẫn dắt mình tiến vào di chỉ thượng cổ của tông môn ở dãy núi Tây Nham.

      Nhớ lại trước đây, rất phong độ, luôn che chở cho tất cả đám hậu bối. Uy danh của Lăng Thiên Nhất Kiếm ở trong toàn Tuyết Châu cũng là đại danh đỉnh đỉnh. ngờ ngày hôm nay lại...

      - Ha ha, bốn con kiến hôi . Các ngươi biết run rẩy, sợ hãi rồi sao? Kết quả của các ngươi, cũng như vậy thôi!

      Trong thạch điện, Tinh Vẫn Tông Chủ cất tiếng cười quái dị. Thân thể dường như như tan vào trong khí, dùng mắt thường thể thấy được.

      Cái này gọi là sư tử vồ thỏ, cũng phải sử dụng toàn lực. Tuy rằng để Đinh Hạo vào mắt, nhưng với kinh nghiệm chém giết nhiều năm khiến Tinh Vẫn Tông Chủ tuyệt đối có chút sơ suất nào. thi triển đại hư độn thuật, thân hình thể nắm bắt, ở trong thạch điện vô thanh vô tức chạy , tìm kiếm cơ hội xuất thủ.

      Ở trong mắt , bất luận là Đinh Hạo, hay ba đệ tử Vấn Kiếm Tông kia, toàn thân đều sơ hở.

      Chỉ có điều có chút hưởng thụ cảm giác thân ở chỗ tối, mang đến cho kẻ địch sợ hãi vô tận, cuối cùng khiến cho bọn họ cảm giác tinh thần suy sụp. Cho nên cũng vội ra tay.

      - Ha ha, Đinh Hạo, bây giờ ngươi phải rất phẫn nộ sao? Đáng tiếc. Ngươi những báo được thù, bản thân cũng rất nhanh trở thành miếng thịt béo nằm tấm thớt. Ha ha, bản tông bảo đảm, nhất định làm cho ngươi tận mắt nhìn thấy, ba con trùng đáng thương bên cạnh ngươi bị đao cắt từng mảnh thịt, sau đó ta từ từ mổ xẻ ngươi, sử dụng xương sọ của ngươi làm cái bô, biến thành thứ đắc ý nhất của bản tông. Ha ha Aha...

      Giọng của Tinh Vẫn Tông Chủ phiêu đãng bất định, chợt trái chợt phải, cực kỳ quỷ dị.

      - Đinh đại ca, chúng ta... phải làm sao bây giờ?

      Đám ba người Cao Tuyết Nhi lưng tựa lưng, thần sắc cảnh giác nhìn xung quanh.

      Khóe miệng Đinh Hạo cong lên ra nụ cười nhạt. Thân hình lóe lên, trong nháy mắt biến mất.

      Chờ tới khi quay trở lại, trong tay lại mang theo thân ảnh giống như chó chết. ngờ đó chính là Tinh Vẫn Tông Chủ biến mất.

      - Ngươi...

      Gương mặt Tinh Vẫn Tông Chủ dại ra, cúi đầu nhìn bàn tay khóa cổ, giống như thấy quỷ. vẫn biết, mình rốt cuộc bị Đinh Hạo khám phá ra hành tung lúc nào, chỉ trong nháy mắt bị bắt.

      Đinh Hạo lời nào, trong mắt bắn ra sát khí, nhìn .

      - thể như thế được!

      Tinh Vẫn Tông Chủ đột nhiên ra tay, đánh quyền về phía Đinh Hạo.

      Khóe môi Đinh Hạo nhếch lên.

      Ầm!

      quyền này trực tiếp đấm vào mặt Đinh Hạo.

      Đáng tiếc hình ảnh Tinh Vẫn Tông Chủ tưởng tượng, đầu Đinh Hạo bị đánh vỡ vẫn chưa xuất , thay vào đó là thống khổ vô biên vô tận. Quả đấm của , giống như trứng gà dập vào tảng đá, trực tiếp bể nát. Máu đỏ và thịt và xương trắng bắn ra. Nắm đấm gần như biến thành thịt vụn, hoàn toàn bị phế!

      - A...

      Tinh Vẫn Tông Chủ điên cuồng gào thét. Thân thể đột nhiên run rẩy cách kỳ dị.

      Từng ám khí các màu nhanh như tia chớp, giống như bị cung nỏ bắn ra, lao về phía các vị trí trọng yếu thân thể Đinh Hạo.

      Đinh Hạo vẫn nhúc nhích.

      Ầm ầm ầm ầm!

      Liên tiếp những tiếng động truyền ra.

      Chỉ thấy có ám khí với vô số hình thù kỳ quái, nhìn thấy khiến người ta giật mình đáng sợ, bắn vào người Đinh Hạo, giống như vụn gỗ đánh vào thân thể sắt thép, đều biến hình nghiền nát, sau đó rơi xuống mặt đất!

      Những ám khí đủ khiến cường giả cấp Vũ Vương cao giai bị bắn chết trong nháy mắt, lại chỉ đâm xuyên qua y phục Đinh Hạo, nhưng ngay cả vết mờ thân thể cũng có.

      - Còn có thủ đoạn gì nữa, cứ lấy ra hết !

      Đinh Hạo giống như mèo vờn chuột, lẳng lặng nhìn .

      Lực thân thể Đinh Hạo sớm đạt tới cường độ Vũ Hoàng nhị khiếu. Chỉ bằng vào lực lượng cơ thể, có thể quét ngang Tuyết Châu. khoa trương chút, ở trong Tuyết Châu này có thứ gì, có thể công phá thân thể Đinh Hạo. Những ám khí kia, tuy rằng lực lượng mạnh mẽ, nhưng muốn xuyên qua cơ thể Đinh Hạo, vẫn còn kém quá xa.

      Trái tim Tinh Vẫn Tông Chủ giống như rơi vào vực sâu, rơi xuống thể giữ lại được.

      Tại sao lại như vậy?

      Thực lực Đinh Hạo biểu ra vượt ra khỏi nhận thức và tưởng tượng của .

      - Nếu như ngươi chỉ có chút thủ đoạn như thế, vậy tìm chết !

      Cổ tay Đinh Hạo phát lực.

      Đúng lúc này, Tinh Vẫn Tông Chủ giãy thoát. vừa lên tiếng, hai đạo ánh sáng màu đỏ từ trong miệng đột nhiên bắn ra, lao về phía mắt Đinh Hạo.

      Đinh Hạo vẫn nhúc nhích.

      Thậm chí ngay cả mí mắt cũng nháy mắt cái.

      Leng keng!

      Hai đạo ánh sáng màu đỏ này bắn lên mí mắt Đinh Hạo, dường như kim thép đụng phải vách sắt, phát ra hai tiếng kim loại va chạm, vô lực rơi xuống mặt đất.

      Tinh Vẫn Tông Chủ há hốc miệng, quên khép lại.

      nằm mơ cũng nghĩ tới, mình đánh bất ngờ, ở trong mắt đối phương, căn bản giống như thằng hề.

      phương diện thực lực chênh lệch cực lớn, khiến rơi vào tuyệt vọng sâu.

      Đinh Hạo trước mắt chính là quái vật toàn thân hề có sơ hở. Mình dùng thế võ toàn thân, ngay cả đả thương cũng làm được. Ngay cả mắt là vị trí yếu nhất cơ thể người cũng cứng rắn giống như tinh cương. Lẽ nào trở thành thần linh sao?

      - Nếu ngươi dùng hết tuyệt kỹ của mình, vậy nhận mệnh !

      Đinh Hạo vang tay lên, ném Tinh Vẫn Tông Chủ , vừa đúng lúc bay về phía cái móc sắt cuối cùng giá sắt. Móc sắt xuyên qua lồng ngực của , lộ ra phía trước xương sườn.

      Tinh Vẫn Tông Chủ cắn răng rên tiếng, mồ hôi lạnh trán xuống như mưa.

      Tu vi huyền khí toàn thân sớm bị Đinh Hạo phong ấn trong nháy mắt. yếu ớt giống như người bình thường, giãy dụa thoát ra được.

      Ở bên cạnh, ba nha đầu Cao Tuyết Nhi đều nhìn tới mức hoàn toàn ngây người.

      Các nàng quả thực thể tin được vào tất cả những gì mình vừa nhìn thấy. Tất cả đều cho rằng mình chỉ nằm mơ. Đinh đại ca nghiền ép Tinh Vẫn Tông Chủ giống như nghiền ép con kiến hôi. Cục diện như vậy, mặc dù ra, chỉ sợ cũng có ai tin tưởng?

      Tinh Vẫn Tông Chủ dù gì cũng là trong những cường giả siêu cấp khắp Tuyết Châu đều biết đến. Nhưng ở trước mặt Đinh sư thúc, lại giống như đứa bé, còn sức đánh trả!

      Điều này… có phải là nằm mơ hay ?

      - Ta vào trong huyết lao thử xem sao!

      Đinh Hạo giơ tay lên, đánh nát thạch tọa nơi Tinh Vẫn Tông Chủ ngồi trước đó. Phía dưới lộ ra lối vào tối đen với đường kính chừng ba thước.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 694: THIÊN CỐC GẶP TẠI ƯƠNG

      Từng luồng gió u mang theo mùi máu tanh bay ra, giống như miệng con thú lớn. Đây chính là lối vào huyết lao duy nhất.

      Đinh Hạo dẫn theo ba người Cao Tuyết Nhi, nhảy vào bên trong.

      ...

      ...

      Tuyết Châu.

      Thiên Cốc.

      Đây là sơn cốc nằm ở trong đồi núi chập chùng. Địa thế nơi này cũng hiểm trở, ánh nắng dịu , là trong những địa phương đón mùa xuân sớm nhất tại Tuyết Châu. Đồi núi xung quanh bị cỏ xanh bao trùm, dường như cái mềm màu xanh. Ở giữa xen lẫn vài loại hoa biết tên, màu sắc rực rỡ, đẹp cách dị thường.

      nhiều năm nay, Thiên Cốc vẫn tranh với đời, sống cuộc sống giống như thế ngoại đào nguyên.

      Trong Thiên Cốc, tất cả đều là nữ đệ tử, lấy luật võ đạo nổi tiếng Tuyết Châu.

      Trước đây lâu, đại hội luận phẩm tông môn Tuyết Châu, Thiên Cốc nhận được tương trợ của Đinh Hạo, chữa được Phiêu Diêu Cổ Cầm, vật trấn tông bảo khí, lại được thần khúc Ngư Tiều Vấn Đáp, cuối cùng đột phá cực hạn, có thể tiến vào nhóm cửu đại môn phái Tuyết Châu, trở thành minh hữu của Vấn Kiếm Tông.

      Đây vốn là điềm báo tông môn đại hưng.

      Ai biết mới chưa đầy nửa năm ngắn ngủi, đại thế Tuyết Châu đột nhiên phong vân chợt biến. Trong nháy mắt Vấn Kiếm Tông sụp đổ, trước mắt là cảnh loạn lạc.

      Thiên Cốc làm minh hữu của Vấn Kiếm Tông, tự nhiên thể tránh khỏi bị liên lụy.

      Vấn Kiếm Tông bị diệt, địa vị Thiên Cốc cũng tràn ngập nguy cơ. Dưới bày mưu đặt kế của học viện Thanh Bình, hơn tháng nay, trước sau có ít thế lực Tuyết Châu, xuất ở bên ngoài Thiên Cốc. Thậm chí bọn họ cũng gặp phải vài khiêu khích. Nếu phải chưởng môn Thiên Cốc Doãn Tuý Mặc thực lực trác tuyệt, chừng Thiên Cốc cũng bị diệt.

      Cũng có số võ giả bại hoại, thèm dãi trước sắc đẹp của các nữ đệ tử Thiên Cốc, tập trung ở ngoài cốc, nhìn chằm chằm vào bên trong.

      ngày này, xung đột nổi lên lâu, cuối cùng bạo phát.

      Khói bay mù mịt, làm rối loạn Thiên Cốc xưa nay vẫn luôn bình yên. Cuối cùng trận chiến mở ra.

      - Giết...

      - Ha ha ha, cướp sạch nữ nhân ở đây...

      - Giết, đốt rụi cướp sạch tất cả!

      - Thiên Cốc chính là Vấn Kiếm Tông kế tiếp!

      Những tiếng gào thét hò hét đủ loại vang vọng khắp bên trong Thiên Cốc.

      Trong đó còn kèm theo từng tiếng luật kỳ dị. Có người ở trong cốc châm lửa. Rất nhiều kiến trúc bằng gỗ nhất thời bị thiêu đốt, trở thành biển lửa.

      - Người tự tiện xông vào Thiên Cốc, giết tha!

      tiếng gầm lớn vang lên.

      Doãn Tuý Mặc mặc trang phục cung trang, đứng lơ lửng ở trong hư . Nàng giống như Huyền Nữ Cửu Thiên, trong lòng ôm đàn cổ Phiêu Diêu, ngón tay khẽ động. Từng quang hoa kỳ dị cùng với tiếng nhạc thâm ảo đột nhiên vang lên, bao phủ trong phạm vi cả trăm thước xung quanh.

      Các võ giả tấn công vào, nhất thời giống như bị uống say, phun ra máu tươi, ngừng lắc lư lảo đảo.

      Các nữ đệ tử Thiên Cốc thừa cơ đánh lén, nhất thời lấy được ít ưu thế.

      Cùng lúc đó, các vị cường giả Thiên Cốc thế hệ trước, như đám người Tần Dĩnh, đều xuất chiến.

      Trong bầu trời từng nữ tử xinh đẹp, giống như huyền nữ, tay áo tung bay, từng tiếng nhạc du dương vang lên, phối hợp vô số phù minh văn trong cốc được tích lũy nhiều năm tháng, phát huy ra chiến lực cực lớn!

      - Giết!

      Nữ đệ tử Thiên Cốc tức giận rống lên.

      Đám người này đánh vào bất ngờ, dẫn đến trong cốc kịp đề phòng. có ba mươi, bốn mươi nữ đệ tử chết trận. Thiên Cốc phải là tông phái nổi tiếng về lấy nhân số đông đảo. Bọn họ tổng cộng cũng chỉ có ba bốn trăm người. Các nữ đệ tử thân nhau như tỷ muội. Đồng môn chết, khiến các nàng vô cùng phẫn nộ.

      Đúng lúc này…

      - Ha ha ha, Thiên Cốc quả nhiên có chút thủ đoạn. Đáng tiếc ngày hôm nay nhất định phải bị huỷ diệt!

      tiếng cười to vang lên. Huyền khí cường đại từ ngoài cốc xuất , trong nháy mắt đến trong chiến trường.

      Đây là thân ảnh toàn thân đều có quang diễm kim sắc nhàn nhạt bao phủ. Mỗi tia sáng từ người bắn ra, đều giống như thanh trường kiếm sắc bén vô cùng, khiến tất cả mọi người cảm thấy da thịt đau đớn.

      xuất của , trong nháy mắt đập nát lực lượng luật phiêu tán trong khí.

      - Phương Tiêu An!

      Doãn Tuý Mặc chưởng môn Thiên Cốc biến sắc, cả giận :

      - Hay cho viện trưởng học viện Thanh Bình. Hóa ra là ngươi, ở sau lưng gây ra vụ giết chóc này? Ngươi thân là viện trưởng học viện Thanh Bình, tốt xấu gì cũng là tông sư võ đạo Tuyết Châu, vì sao lại làm những hành động điên rồ như vậy?

      - Ha ha, đây là do Thiên Cốc ngươi tự rước lấy con đường chết, cấu kết Vấn Kiếm Tông, đối nghịch với ta?

      Phương Tiêu An cười nhạt, quát hỏi:

      - Ta tới hỏi ngươi, tháng trước, có phải có dư nghiệt Vấn Kiếm Tông, chạy trốn tới Thiên Cốc, được các ngươi chứa chấp hay ?

      Doãn Tuý Mặc biến sắc, nhớ ra điều gì đó. Nàng gật đầu :

      - Đó chẳng qua là vài người già yếu phụ nữ và trẻ em mà thôi, cũng phải là võ giả. Ta thu nhận bọn họ, chính là vì đạo nghĩa đồng bào Nhân tộc.

      - Ha hả, dễ nghe. Đám người kia chính là từ Vấn Kiếm Sơn Trang ở Kính Hồ chạy ra, trộm thánh vật của thánh địa võ đạo, đường lẩn trốn. Thiên Cốc ngươi thu nhận bọn họ, ràng là thông đồng làm bậy, còn dám nguỵ biện?

      Phương Tiêu An vô cùng cường thế :

      - Ngày hôm nay ngươi gì cũng muộn. Nhanh chóng giao người ra, bằng ta hoàn toàn tiêu diệt Thiên Cốc ngươi, chó gà tha!

      Doãn Tuý Mặc khẽ lắc đầu:

      - Luôn nghĩ tới tội ác, sao có thể tránh được lúc hoạn nạn. Bọn họ là bạn của Thiên Cốc. Ta giao họ cho đám tặc tử như các ngươi. Đáng tiếc, Phương Tiêu An ngày xưa từng được coi là tông sư võ đạo Nhân tộc Tuyết Châu, tại lại trở nên sa ngã, khiến người ta xem thường!

      - Ha hả, các ngươi làm vậy chính là muốn chết, chẳng thể trách được bản viện.

      Phương Tiêu An giơ tay lên. đạo huyền khí kim sắc hình thanh kiếm lớn, ở trong tay bắn ra. Tay trái nhàng đẩy ra, trong nháy mắt hóa thành đạo lưu quang, bắn về phía đám người Doãn Tuý Mặc.

      Đám người Doãn Tuý Mặc dám chậm trễ.

      Hơn mười vị cường giả Thiên Cốc đều búng dây cung, đồng thời hợp tấu với nhau, đánh lên giai điệu huyền ảo. Quang diễm cùng với các màu rực rỡ, từ bên trong nhạc khí trong tay các nàng tuôn ra, tạo thành vòng bảo hộ cực lớn ở trước người.

      Ầm!

      Thanh kiếm lớn kim sắc kia vừa tấn công, va chạm vào vòng bảo hộ, năng lượng đáng sợ phát nổ, bắn ra ngoài.

      Sắc mặt đám người Doãn Tuý Mặc lập tức đại biến. Tất cả đều bị vụ nổ chấn động tới mức ngã bay ngược ra ngoài.

      Giữa hai bên có chênh lệch quá lớn. Dù sao Phương Tiêu An vẫn là người nắm giữ trong tay thế lực lớn nhất Tuyết Châu ngày xưa. Tu vi huyền khí của dồi dào, cường hãn hơn bọn họ vô số lần.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 695: UY LỰC ĐAO

      Doãn Tuý Mặc, ta khuyên ngươi nên thức thời. tại Vấn Kiếm Tông bị diệt. Tuyết Châu chính là thiên hạ của học viện Thanh Bình ta. Ngoan ngoãn giao ra đám dư nghiệt Vấn Kiếm Tông kia, nghe theo hiệu lệnh của ta, ta để Thiên Cốc ngươi kéo dài hơi tàn. Bằng , sau trận đánh hôm nay, Tuyết Châu còn Thiên Cốc nữa. Những đệ tử như hoa như ngọc, thủ hạ của ngươi dù tự vẫn cũng gặp phải vận mệnh bi thảm!

      Phương Tiêu An hóa thân thành ác ma.

      Doãn Tuý Mặc biến sắc, phẫn nộ quát:

      - Phương Tiêu An, dù gì ngươi cũng là đại tông sư Nhân tộc, những lời đê tiện như vậy, ngươi cũng ra miệng được sao

      - Ha ha, Vấn Kiếm Tông còn bị ta tấn công tiêu diệt, Tuyết Châu to lớn, ai có thể ngăn được ta? Người thành chuyện lớn, cần để ý tới tiểu tiết. Còn có chuyện gì, bản tọa thể làm?

      Toàn thân Phương Tiêu An xảy ra biến hóa cực lớn, như chuyện đương nhiên.

      Đúng lúc này, dị biến đột ngột phát sinh…

      Trong bầu trời, khe nứt đột nhiên xuất . Vài bóng người, từ trong khe nứt ra.

      người trong đó sau khi hạ xuống chưa đầy trăm mét, vững vàng dừng ở trong hư . Trong lòng nàng vẫn ôm người.

      thân hình khác khôi ngô, lại trực tiếp từ trong bầu trời hoàn toàn giảm tốc độ, rơi xuống nặng nề ngã ở mặt đất...

      Ầm!

      Thân ảnh khôi ngô này có chút cứng rắn bình thường, trực tiếp đập thành hố sâu đấy mặt đất. Bụi bay lên mù mịt. Xung quanh hố sâu xuất từng vết nứt giống như mạng nhện. Cục diện này quả thực giống như sao băng từ cửu thiên rơi xuống mặt đất!

      Ngã như vậy, cho dù là cường giả cấp Vũ Vương cũng bị rơi chết.

      biết quỷ xui xẻo này là ai? Vì sao lại đột nhiên từ trời rơi xuống.

      Khi mọi người đưa mắt nhìn thân ảnh đứng lơ lửng trong bầu trời, thanh đột nhiên từ mặt đất vang lên tiếng quát giống như tiếng sấm, hỏi:

      - Vấn Kiếm Tông bị diệt? Là ai ?

      Chỉ thấy thân hình khôi ngô, từ trong động sâu đáy mặt đất bò ra. phủi đá vụn và bụi bặm người. Chỉ có điều y phục của bị rách chút, nhưng cả người lại hoàn toàn có chút vết thương nào. vai vác thanh chiến đao cực lớn màu đen, ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Phương Tiêu An.

      Mọi người kinh ngạc đến ngây người.

      Người này... đúng là quái vật. Bị ngã mạnh như vậy, cho dù là người sắt cũng bị ngã bẹp. Nhưng lại có thể chết sao?

      - Đúng vậy? Ngươi là... Người của học viện Thanh Bình sao?

      Thân ảnh khôi ngô kia nhìn về phía Phương Tiêu An, thấy được trang phục mặc người có dấu hiệu ràng của học viện Thanh Bình, hình như nhận ra được điều gì. cúi đầu lầm bầm câu gì đó, sau đó đột ngột ngẩng đầu hét lớn:

      - Y Nhược sư muội, muội đứng tránh sang bên. Ta đánh trận rồi sau. Người của học viện Thanh Bình kẻ nào là người tốt. Nhìn lão tiểu tử này ăn mặc loè loẹt như vậy, chắc hẳn phải thứ gì tốt!

      Lời còn chưa dứt, hai chân phát lực.

      Ầm.

      tiếng đồng vang lên. Lực lượng vô hình đáng sợ bắn ra. Mặt đất dưới chân lại rạn nứt.

      đón nhận lực phản chấn, giống như đạn pháo bay lên trời, trong nháy mắt tới gần Phương Tiêu An. Thanh chiến đao màu đen vai chợt lóe ra quang hoa, hóa thành lau ô quang, lấy góc độ thể tưởng tượng nổi, chém ra với tốc độ ánh sáng!

      - Chỉ là con kiến hôi với cảnh giới Vũ Sư, lại dám ra tay với ta sao?

      Phương Tiêu An sửng sốt, trong lòng chợt tức giận. Nghe lời người khôi ngô , chỉ sợ là địch phải là bạn. lập tức đẩy bàn tay, nhìn như để ý, thực tế phát ra sát chiêu. Huyền khí cảnh giới Vũ Vương, giống như mạch nước ngầm, điên cuồng tuôn ra. muốn chưởng này trực tiếp giết chết thân ảnh khôi ngô kia.

      - Cẩn thận...

      Phía xa, Doãn Tuý Mặc vội vàng nhắc nhở.

      Nàng cũng nhìn ra thực tế tu vi huyền khí thân ảnh khôi ngô này rất thấp, chỉ có điều lực lượng cơ thể cường đại hơn chút, nhưng còn lâu mới là đối thủ của Phương Tiêu An. Đáng tiếc khoảng cách quá xa, nàng muốn ra tay cứu viện kịp.

      Trong nháy mắt tiếp theo…

      Ầm!

      Ô quang của thanh chiến đao dừng lại mạch huyền khí. Trong bầu trời giống như có tiếng sấm vang rền. Ngay sau đó tia lửa bắn ra khắp nơi. Chỉ thấy thân ảnh khôi ngô kia những bị đánh bay, trái lại xuất cảnh tượng trước nay chưa từng thấy. đao chém nát huyền khí hộ thân của Phương Tiêu An!

      - Cái gì?

      Con ngươi Phương Tiêu An co lại.

      Trong nguy hiểm, muốn tránh né nhưng có khả năng. vươn hai tay ra, phía ngoài mặt bàn tay có huyền khí sắc bén chói mắt bao phủ. Trong tình trạng chỉ mành treo chuông, đặt tay lên sống chiến đao màu đen, muốn lấy kình xảo hóa giải này đao từ lúc khai thiên lập địa này.

      Ầm!

      Bàn tay tê rần, Phương Tiêu An kịp phản ứng, chỉ cảm thấy cánh tay đau đớn, giống như bị bẻ gẫy.

      Trong nháy mắt tiếp theo, toàn thân hoàn toàn bị đánh bay.

      Trong thiên địa nhất thời trở nên. Mọi người nhìn trân trối. mặt đất trong Thiên Cốc chỉ có lửa lớn trùng thiên vẫn ngừng cháy, lại giống như từng tiếng sấm sét, nổ vang ở trong tim của mỗi người.

      Bọn họ trăm triệu nghĩ tới, lại có thể là kết quả như thế.

      Bọn họ trăm triệu nghĩ tới, Phương Tiêu An đường đường người nắm giữ học viện Thanh Bình trong tay, tông sư võ đạo Tuyết Châu, cường giả cấp bá chủ Tuyết Châu, lại có thể trong lúc đối mặt với thân ảnh khôi ngô vừa bị khe nứt thời điều ra, chỉ đao chém bay.

      Trong nháy mắt, ánh mắt mọi người gần như đều tập trung vào thân ảnh khôi ngô này.

      Đây là tử da ngăm đen giống như bằng gang, cơ bắp nhô cao, giống như dùng đao gọt búa chém, lại giống như nước thép đổ vào, ở dưới ánh sáng mặt trời và ánh lửa chiếu xuống, phản xạ ra ánh kim loại khiến tim người ta lạnh giá. Khuôn mặt của lại rất trẻ tuổi. Đôi mắt to, lông mày rậm, còn mang theo ngây thơ khó có thể che giấu. Nhiều lắm cũng chỉ khoảng mười tám mười chín tuổi.

      Chính là người còn trẻ như vậy, lại có thể đao chém bay Phương Tiêu An?

      Tất cả mọi thứ trước mắt gần như chân .

      - Ai? Oa oa oa, lại muốn ngã xuống...

      Thiếu niên khôi ngô vừa chém ra đao kinh người, đột nhiên kêu lên cách kỳ quái. từ trong bầu trời hạ xuống. chỉ có tu vi Vũ Sư, hiển nhiên cách nào dừng lại trong trung thời gian dài. Sau khi nhảy lên đánh, lực suy sức kiệt, lại lần nữa giống như thiên thạch rơi xuống mặt đất.

      Ầm!

      Nham thạch dưới mặt đất lại bị đập thành hố lớn sâu thấy đáy.

      Rất nhiều người ở đây đều nhìn ra được,tu vi huyền khí của thiếu niên khôi ngô này cũng phải là do ra sức áp chế, mà là rất thấp. Nhưng lực thân thể của lại cường hãn tới cực điểm, đạt tới trình độ thể tưởng tượng nổi, chỉ dựa vào lực do hai chân bạo phát, có thể nhảy lên độ cao mấy ngàn thước.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 696: TA LÀ TRƯƠNG PHÀM

      Đây ... Quái vật!

      - Ngươi... Là ai?

      Thân hình Phương Tiêu An trung vừa ổn định, khóe miệng lộ ra vết máu, vừa sợ vừa giận quát hỏi.

      Vị trí lòng bàn tay của hoàn toàn tách ra. Máu tươi phun ra. Xương cánh tay cũng biết gãy thành bao nhiêu đoạn. May mà vừa rồi sử dụng lực khéo léo hóa giải đao này của đối thủ. Nếu như cứng rắn đón lấy, Phương Tiêu An chút nghi ngờ, mình tuyệt đối bị đao chứa huyền khí này chém thành hai khúc.

      Từ lúc nào Tuyết Châu xuất cao thủ trẻ tuổi đáng sợ như vậy?

      Người kia là ai?

      Trong lòng Phương Tiêu An kinh hãi tự hỏi.

      Ầm.

      Thiếu niên khôi ngô từ trong hố sâu do mình đập ra, nhảy ra, vẫn là bộ dạng hoàn toàn vết thương nào, quát:

      - Thợ săn Bách Man Sơn Trương Phàm, đệ tử ký danh của Vấn Kiếm Tông mà thôi. Lão tiểu tử, ngươi là ai?

      Thợ săn Bách Man Sơn Trương Phàm?

      Câu trả lời này khiến tất cả mọi người lại ngây ngươi.

      Thợ săn?

      Quái vật này là thợ săn sao?

      Bách Man Sơn? Nghe như là địa phương chưa từng được biết đến của Tuyết Châu. Nhưng địa phương , làm sao lại xuất quái vật giống như khủng thú thượng cổ vậy? Chỉ dựa vào lực thân thể, đao đánh bay Phương Tiêu An. Tin tức như thế truyền , tuyệt đối làm cả Tuyết Châu phải chấn động mạnh!

      Bản thân Phương Tiêu An cũng cảm thấy khiếp sợ tới cực điểm.

      Nhưng tin tức khác khiến càng khiếp sợ hơn…

      Thiếu niên khôi ngô này tự xưng là đệ tử ký danh của Vấn Kiếm Tông. cách khác, cũng là người của Vấn Kiếm Tông. Như vậy có chút phiền toái. đáng chết. Tại sao Vấn Kiếm Tông lại có đệ tử ký danh biến thái như vậy. Thực lực cường đại đến trình độ khủng bố. Trong huyết chiến tông môn trước đó, vì sao xuất ?

      Chỉ có điều dù sao Phương Tiêu An cũng là cường giả cảnh giới Vũ Vương, rất nhanh tỉnh táo lại.

      vận chuyển huyền khí, thương thế ở hai cánh tay rất nhanh khôi phục hoàn toàn.

      còn muốn thêm điều gì nữa, đáng tiếc Trương Phàm căn bản cũng nghe , trực tiếp nhảy lên, giống như đạn pháo bắn lên trung, lại chém ra đao. Bên trong chứa đao ý với phong cách cực kỳ cổ xưa.

      Nhiều xảo công, hóa phức tạp thành đơn giản, giấu xảo với vụng, ngờ mơ hồ khiến Phương Tiêu An nảy sinh suy nghĩ thể né tránh.

      - Làm càn! Bản viện cũng tin, ngươi chỉ có thân thể khỏe mạnh, lại có thể áp chế được huyền khí do bản viện khổ luyện mấy trăm năm tích lũy thành?

      Trong lòng Phương Tiêu An khỏi nổi giận. Bị đệ tử ký danh của Vấn Kiếm Tông áp chế như vậy, là chuyện thể dễ dàng tha thứ.

      Lập tức hai tay giơ ra. đôi trường kiếm màu lam trong suốt giống như thủy tinh, xuất ở trong tay . Kiếm quang có nước chảy róc rách, toàn thân phát ra huyền khí dao động mạnh mẽ gì sánh kịp. Ngay cả khí xung quanh cũng bị vặn vẹo.

      Song kiếm giao nhau đỉnh đầu. chữ thập cực lớn giao nhau xuất .

      muốn lấy tu vi huyền khí cường đại, cứng rắn ngăn cản đao này.

      Ầm!

      Chiến đao màu đen cũng có huyễn ảnh cực lớn, chạm vào phía giá chữ thập.

      Thắng bại ở trong nháy mắt, cuối cũng được phân ra.

      Phương Tiêu An kinh ngạc kêu lên tiếng, há miệng phun ra búng máu tươi, sắc mặt tái nhợt, giống như con ruồi bị đanh bay, ầm tiếng rơi thẳng xuống mặt đất, trực tiếp đập nát đỉnh ngọn núi phía dưới.

      Đá vụn bay lên cuồn cuộn, bụi bay trùng thiên. Cái chữ thập màu lam trong suốt đẹp mắt kia cũng hoàn toàn bị nghiền nát. Đôi trường kiếm lam tinh bị chém làm hai đoạn.

      - Ha ha ha, lão tiểu tử, ngươi còn kém quá xa!

      Lực nhảy lên của Trương Phàm suy kiệt, lần nữa giống như thiên thạch rơi xuống mặt đất.

      Nơi hạ xuống, chính là vị trí Phương Tiêu An ngã xuống.

      Thanh chiến đao màu đen cầm trong tay kéo theo sau người, trong nháy mắt phát lực, mượn thế rơi xuống, lại chém ra đao. khí ma sát ở thân đao phát ra những tia lửa chói mắt. Đến cuối cùng toàn bộ thân đao vẽ thành đường màu đỏ, giống như hỏa diễm thiêu đốt!

      Vèo!

      đạo nhân ảnh từ trong đống đá vụn bắn ra trước tiên, trong nháy mắt hóa thành lưu quang, cũng quay đầu lại, mà chạy về phía xa.

      Phương Tiêu An chạy thoát!

      Ầm!

      Trương Phàm chém đao lên đống đá vụn. Tiếng động lớn vang lên giống như sấm sét sáng thế.

      Bụi mù phóng lên cao, giống như mây nấm màu xám cực lớn. Đợi tới lúc bụi lắng xuống, đột nhiên có tiếng nham thạch bị nghiền nát vang lên. Sau đó mọi người nhìn thấy đống núi đá hơn năm mươi thước cao, xuất vô số khe nứt dày đặc, cuối cùng hóa thành cát bắn ra!

      Trương Phàm phát lực, từ trong cát nhảy ra.

      - Mới như vậy chạy rồi sao? Đúng là quỷ sợ chết!

      chậm rãi thu hồi chiến đao. Huyền khí tu vi của quá thấp, lực lượng thân thể cường đại có thể khiến trong chiến đấu đánh đâu thắng đó; gì cản nổi. Nhưng năng lực để truy sát lại đủ. Nếu cường giả Tiên Thiên bay vút lên trời cao, Trương Phàm muốn đuổi kịp cũng quá khó khăn.

      Theo Thập Hoàng Thể Tôn Công tu luyện càng lúc càng tinh tiến, Trương Phàm giống như ngọn núi lửa nghìn năm, ở trước mặt đám người Đinh Hạo, vẫn có chút chân chất, ngây ngô, nhưng thời điểm đối mặt với kẻ địch, nhất là khi cầm chiến đao, lập tức giống như thay đổi thành người khác, chiến ý trong lòng vô hạn, chỉ thoáng trở nên vô cùng dũng mãnh, giống như đoàn hỏa diễm thiêu đốt.

      Có phần giống như có hai tính cách cùng lúc.

      Lúc này, mấy nghìn người xung quanh quan sát cuộc chiến hoàn toàn ngây người. Trong đó, bao gồm cả chưởng môn nhân Thiên Cốc Doãn Túy Mặc. Mỗi người đều thể tin được vào những gì vừa tận mắt nhìn thấy.

      Phương Tiêu An tại đường đường là viện trưởng học viện Thanh Bình, người nắm giữ thế lực lớn nhất Tuyết Châu trong tay, lại có thể bị đệ tử ký danh của Vấn Kiếm Tông đánh tới mức chạy trối chết, giống như chó nhà có tang.

      làm cho người ta khó có thể tin được.

      Phải biết rằng người như Phương Tiêu An, vì danh tiếng sợ mệt mỏi. Nếu như phải gặp phải đối thủ đáng sợ quá mức cường đại căn bản có khả năng chiến thắng, căn bản chạy trốn...

      ít nhất... cũng giữ chút thể diện, lưu lại vài câu hung tàn. Dù sao người có thân phận địa vị như bọn họ, vô cùng quý trọng danh dự.

      Nhưng ngày hôm nay ngay cả cái rắm cũng dám thả, bỏ chạy.

      cách khác, Phương Tiêu An đánh ra chiêu sau, biết mình căn bản phải là đối thủ của thiếu niên này, có khả năng chiến thắng. Nếu như tiếp tục chiến đấu, trái lại có khả năng ngã xuống.

      Hoặc... Vừa rồi cứng rắn đỡ đao kia, thực tế Phương Tiêu An bị trọng thương?

      Tin tức như thế nếu như truyền , đủ khiến cho toàn bộ Tuyết Châu trong nháy mắt bị nổ tung.

      Phương Tiêu An vị tông sư võ đạo này thành danh lâu bị mất hết thể diện, các võ giả chẳng biết chân tướng, nhất định xem chuyện này là trò cười.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :