Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 682: QUA NHẬN CÁI CHẾT

      Chân Đinh Hạo chậm rãi đạp xuống.

      Tthân thể Lục Hùng Phi chậm rãi uốn cong.

      Toàn thân giống như cái đinh, cứ như vậy bị lún vào trong bùn đất từng chút . Đến cuối cùng, ngoài cái đầu còn lưu lại ra, toàn thân hoàn toàn lún vào trong đất. Tóc rối tung, miệng mũi trào máu. mặt hoàn toàn là biểu tình thể tưởng tượng nổi, giống như nhìn thấy quỷ...

      Đinh Hạo thu chân lại.

      Khi thiếu niên mặc trang phục màu xanh này chậm rãi hạ xuống bên cạnh mép vết lún hình chân cực lớn, cúi đầu xem xét, tất cả mọi người quảng trường Chiến Thần dường như hóa đá.

      Biểu tình mặt từng người đều cứng đờ, viết chấn động giống như tất cả đều thấy quỷ giữa thanh thiên bạch nhật.

      Trong đầu Kim Tường chưởng môn nhân của Hoàng Kim Môn trống rỗng. dùng sức dụi hai mắt của mình, quả thực thể tin được vào cảnh tượng mình vừa nhìn thấy.

      Sao có thể như vậy được? Khí Thanh Sam chết. tại, Lục Hùng Phi chính là đệ nhất cường giả Nhân tộc Tuyết Châu. Điều này thể tranh cãi. Sao có thể...

      Sao có thể giống như con kiến bị Đinh Hạo cước giẫm lên cái, lập tức gần chết?

      Trong nháy mắt, nỗi khiếp sợ cực lớn che phủ lấy . Toàn thân run rẩy. chỉ có mình , còn có đám nhân mã của học viện Thanh Bình đứng ở trong quảng trường Chiến Thần cũng khiếp sợ run rẩy.

      Bọn họ lập tức ý thức được, chỉ sợ bầu trời Tuyết Châu này cũng sắp sập xuống.

      Đinh Hạo cường đại như vậy, căn bản khiến người ta thể nhìn ra nông sâu. chỉ hờ hững giẫm cái, trong nháy mắt đánh bại đệ nhất cường giả Nhân tộc Tuyết Châu. Vậy thực lực của , rốt cuộc còn có kinh khủng tới mức nào? Vũ Vương lục khiếu? Vũ Vương đỉnh phong? Thậm chí còn tới... Vũ Hoàng?

      Trời ạ, rốt cuộc chúng ta chọc phải quái vật thế nào vậy?

      Ngược lại với biểu tình của bọn chúng, chính là đám đệ tử Vấn Kiếm Tông vốn vô cùng lo lắng.

      - Các huynh đệ, Đinh Hạo trở về. Ta bảo đảm với các ngươi, Vấn Kiếm Tông, bị diệt được. Bắt đầu từ giờ phút này, để chúng ta thổi lên kèn lệnh phản kích, cầm lấy trường kiếm trong tay, chúng ta cùng nhau khiến kẻ địch của Vấn Kiếm Tông phải run rẩy đau thương, khiến máu tươi của những dũng sĩ an nghỉ trong lòng đất an nghỉ, phóng ra ánh sáng rực rỡ, làm cho cả Tuyết Châu đều phải run rẩy dưới trường kiếm của Vấn Kiếm Tông chúng ta!

      Đinh Hạo nhìn những người đồng môn nổi tiếng xương cứng này. ràng từng câu từng chữ.

      Giọng của cũng lớn, nhưng lại ràng truyền đến trong tai của mỗi đệ tử Vấn Kiếm Tông ở đây, cũng truyền đến trong tai của mọi người xung quanh.

      Trong giọng của chứa loại lực lượng đáng sợ khiến linh hồn người ta chấn động.

      Đinh Hạo xoay người, ánh mắt sắc như đao, nhìn về phía Lục Hùng Phi đứng đài xử trảm, lẳng lặng :

      - Lão cẩu, mau qua đây nhận lấy cái chết!

      Mỗi đệ tử Vấn Kiếm Tông đều ngây ngốc nhìn tất cả mọi chuyện xảy ra trước mắt. Có người lén lút cấu bắp đùi của mình, rất sợ tất cả những điều này chỉ là mộng ảo, phải là . Khi cảm giác đau đớn ràng truyền đến, tất cả mọi chuyện trước mắt vẫn tan biến giống như mộng ảo, biểu tình mặt của các đệ tử Vấn Kiếm Tông bắt đầu từ lo lắng chuyển thành mừng rỡ như điên!

      Chỉ có điều bọn họ đều che kín miệng, thốt ra những tiếng kêu kinh ngạc, rất sợ tự mình phá hỏng bầu khí của thời khắc này!

      Bọn họ muốn cả đời đều ghi nhớ cảnh tượng ngày hôm nay.

      Trong nháy mắt này, đối với bọn họ mà , thế giới vốn u ám tàn khốc, trong lúc bọn họ tuyệt vọng nhất, đột nhiên có dấu hiệu nào báo trước, lại trở nên sáng lạng lên.

      Hạnh phúc, tới quá đột ngột.

      - Được rồi, Nhâm sư huynh, sư huynh... Sư huynh vừa mới gì?

      Vẻ mặt Lý Vân Kỳ đờ đẫn, đột nhiên kịp phản ứng được điều gì, mở miệng hỏi:

      - Sư huynh Đinh sư huynh ở trong chiến trường Bách Thánh, đánh trận... đánh trận tàn sát Tam Hoàng? Cái gì là Tam Hoàng? Chẳng lẽ là...

      Nhâm Tiêu Diêu nghe vậy, dương dương đắc ý cười ha ha đứng lên.

      - Ha ha, ngươi có nghe lầm. tại Đinh sư huynh sớm có thể giết chết Vũ Hoàng. Trong nửa năm qua, ở trong chiến trường Bách Thánh, Đinh sư huynh mở ra cấm địa Thiên Đao Tuyệt Kiếm Lâu muôn đời, uy chấn tám phương. Ba đại hoàng tử vương triều Thiên Ninh ở Ninh Châu, ở trước mặt Đinh sư huynh, cũng dám lớn tiếng. Hắc hắc, tộc nào có mắt, dám trêu chọc đến Đinh sư huynh, chịu khổ lớn.

      Chí ít có bốn vị Hoàng bị Đinh sư huynh chém giết. Bạch Tuyền Thủy người đứng đầu thế hệ trẻ đệ nhất kiếm tông Diệt Tuyệt Kiếm Tông tại Kiếm Châu, Tống Khuyết thiếu niên đứng đầu Thanh Vân Tông tại Thanh Châu cũng xưng huynh gọi đệ với Đinh sư huynh. Ha ha. Các thiên tài tuyệt thế của các đại môn phái, châu vực lớn tại Bắc Vực, đều giống như thiên lôi, Đinh sư huynh chỉ đâu đánh đó. Ha ha, thử hỏi Tuyết Châu này, còn ai có thể đỡ được đòn của Đinh sư huynh?

      Quảng trường Chiến Thần hoàn toàn yên tĩnh. Lời này ràng lọt vào trong tai mỗi người.

      Mỗi chữ đều giống như tiếng sấm, chút lưu tình vang dội ở trong tai mỗi người, chấn động tới mức trong đầu bọn họ trở nên trống rỗng!

      Mở ra cấm địa Thiên Đao Tuyệt Kiếm Lâu muôn đời?

      Tam Hoàng Ninh Châu là người hầu của Đinh Hạo?

      Bạch Tuyền Thủy của Diệt Tuyệt Kiếm Tông và Tống Khuyết của Thanh Vân Tông lại ngồi ngang hàng với Đinh Hạo?

      Chém giết Hoàng?

      Uy chấn thiên tài các đại châu ở Bắc Vực?

      Điều này... Là sao? Nghe qua quả thực giống như thần thoại!

      Tuyết Châu chẳng qua là châu nhất tại Bắc Vực, lại có thể có thể xuất vị thiên tài vô song trước chưa từng thấy, sau sợ rằng cũng chẳng có ai như vậy sao?

      Nhớ tới trước lúc Đinh Hạo tiến vào chiến trường Bách Thánh, thực lực chẳng qua là cảnh giới Tiên Thiên Vũ Tông? Mặc dù có thứ hạng Tiềm long bảng Tuyết Châu, cũng phải là đệ nhất. Lúc này mới nửa năm ngắn ngủi, lại giống như nghịch thiên? Có thể chém giết Hoàng, thực lực của Đinh Hạo yếu nhất cũng phải là cảnh giới Vũ Hoàng?

      Quá kỳ diệu.

      Lẽ nào tiểu mập này khoác?

      Nhưng đúng. cước vừa nãy của Đinh Hạo giẫm gần chết vị đệ nhất cường giả Nhân tộc Tuyết Châu ngày xưa. Thực lực như vậy, là xưa nay chưa từng thấy.

      - Này... Nhâm sư huynh, tất cả... tất cả những điều sư huynh vừa đều là sao?

      Đám người Lý Vân Kỳ chỉ cảm thấy tim cũng sắp nhảy ra khỏi lồng ngực. Bọn họ quá mức khẩn trương và kích động, rất sợ tên tiểu mập đáng tin cậy này, kế tiếp cười hắc hắc, tất cả những điều mới đều là đùa.

      - Điều này còn giả được sao?

      Nhâm Tiêu Diêu cười hắc hắc, :

      - Ngay cả thực lực của ta cũng tăng lên.

      Lời còn chưa dứt, Nhâm Tiêu Diêu hóa thành đạo lưu quang, lóe lên biến mất, trong nháy mắt tiếp theo lại trở về.

      Lúc trở lại, trong tay mang theo bóng người.

      Đó chính là chưởng môn nhân Hoàng Kim Môn Kim Tường.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 683: LỜI RA NHƯ PHÁP LỆNH

      Tuy rằng Hoàng Kim Môn phải là trong cửu đại môn phái tại Tuyết Châu, nhưng thực lực của môn phái này cũng tệ. Ngày xưa, đó cũng là trong những thế lực tham gia đại hội luận phẩm tông môn Tuyết Châu. Bằng cũng phải là trong những thế lực được học viện Thanh Bình thu vào dưới trướng. Hơn nữa, thực lực chưởng môn nhân Kim Tường tiến vào cảnh giới Đại Tông Sư, được xem là trong những cường giả nổi danh tại Tuyết Châu.

      Nhưng Nhâm Tiêu Diêu vừa ra tay, trong nháy mắt khống chế được Kim Tường.

      Lúc này chưởng môn nhân Hoàng Kim Môn mặt vàng như đất, còn chút sức đánh trả nào. Toàn thân run rẩy, tu vi huyền khí hoàn toàn bị phong ấn. bị Nhâm Tiêu Diêu nắm ở trong tay, hoàn toàn giãy dụa được.

      - Hắc hắc, thế nào? Tiểu tử này là trong những kẻ đồng lõa, ngày hôm nay thể bỏ qua cho được. Kim Tường? Hắc hắc, hôm nay lão tử biến ngươi biến thành đống gạch bay lượn. Mọi người xem, nên xử trí tên cỏ đầu tường này như thế nào?

      Nhâm Tiêu Diêu thi thố tài năng, vứt Kim Tường ở mặt đất, cười lạnh .

      - Giết !

      - Chém thành vạn đoạn!

      - thể để cho chết cách thoải mái như vậy được. tay tên cẩu tặc này dính đầy máu của các đệ tử Vấn Kiếm Tông ta...

      Trong nháy mắt tình cảm mọi người trở nên vô cùng xúc động. Tất cả đệ tử Vấn Kiếm Tông vây quanh, hận thể ăn sống nuốt tươi Kim Tường.

      Mấy ngày nay, tên chưởng môn nhân Hoàng Kim Môn này thể lòng trung thành với học viện Thanh Bình, giết hại biết bao nhiêu đệ tử Vấn Kiếm Tông, còn tay đặt ra ít hình pháp tàn khốc, tra tấn những đệ tử Vấn Kiếm Tông bị bắt. Cực hình chảo dầu và đao chém đều là chủ ý của Kim Tường.

      - . Ta... Ta sai rồi. Các vị thiếu hiệp... Các vị gia gia, tha cho ta, cho ta cơ hội...

      Kim Tường sợ đến mức toàn thân run rẩy, đau khổ cầu xin, đâu còn dáng vẻ bệ vệ kiêu ngạo hống hách độc lúc trước nữa. tại quả thực giống như con côn trùng đáng thương.

      - Phi!

      Lý Vân Kỳ cước đá lăn , chỉ vào chảo dầu còn sôi trào phía xa :

      - Chiên chết tên cẩu này, báo thù cho Triệu sư đệ!

      Đề nghị này được các đệ tử Vấn Kiếm Tông khác tán thành.

      Đúng lúc này, chỉ thấy kim quang lóe lên. quang diễm bao bọc lấy Kim Tường chợt lao .

      tiếng động vang lên. Dầu nóng văng ra khắp nơi. bị ném vào trong chảo dầu đốt hỏng đôi chân của Triệu Tinh Thành trước kia.

      Lúc này, người ra tay cũng là Đinh Hạo.

      Những tiếng la hét thảm thiết giống như lợn bị chọc tiết vang lên. Kim Tường điên cuồng giẫy dụa ở trong chảo dầu.

      muốn từ trong chảo dầu bò ra ngoài. Đáng tiếc chảo dầu do chính thiết kế, đặc biệt thiế kế để phòng ngừa người chịu cực hình bò ra ngoài. Hơn nữa bản thân chảo dầu bị đốt nóng đỏ. Trong khoảng thời gian ngắn căn bản leo lên được. đau khổ kịch liệt, điên cuồng gào thét giãy dụa.

      Đáng tiếc ai ra tay giúp . có người nào dám.

      Kim Tường là cường giả cảnh giới Đại Tông Sư, tuy bị phong ấn tu vi, nhưng lực thân thể và sức sống lại cường đại hơn so với người bình thường rất nhiều. Trong lúc nhất thời lại chết được, chỉ có thể ở trong chảo dầu sôi chịu thống khổ vô tận!

      Kim Tường giống như dã thú gào thét liên hồi, khiến tất cả mọi người quảng trường Chiến Thần đều cảm thấy lạnh lẽo, khiếp sợ tới cực độ.

      Khi ánh mắt Đinh Hạo nhìn tới mấy vị cao thủ khác đứng đài xử trảm.

      Mấy người này vốn có người chuẩn bị lặng lẽ chạy , lại bị Đinh Hạo liếc mắt nhìn qua, lập tức thiếu chút nữa bị dọa đến mức co quắp tại chỗ ngồi.

      Đinh Hạo hừ lạnh tiếng, giậm chân cái. Từng minh văn kim sắc từ dưới chân lan ra ngoài.

      Trong nháy mắt, lực lượng đáng sợ từ trong minh văn kim sắc này tuôn ra, giống như vòng bảo hộ kim sắc trong suốt, phong tỏa, bao phủ lấy toàn bộ quảng trường Chiến Thần. Cấm chế này còn cường đại hơn so với cấm chế do học viện Thanh Bình thiết kế trước đó biết bao nhiêu lần. Cấm chế này giống như thần uy cuồn cuộn, bao trùm toàn bộ quảng trường. Bất kỳ ai cũng đừng mong chạy thoát.

      - Thiết Thương Môn, Huyền Thắng Môn, Linh Tính Phái, Vô Cực Tông, Thần Kiếm Môn, Ngũ Phúc Bang... Các ngươi cũng tham dự vào mưu công phạt Vấn Kiếm Tông ta sao?

      Ánh mắt Đinh Hạo sắc như đao, thế thể đỡ.

      - Mỗi người các ngươi… đều phải trả giá lớn cho việc này!

      Từng chưởng môn nhân của các môn phái bị điểm đến tên, mặt đều vàng như đất, toàn thân run rẩy.

      Bọn họ muốn giải thích, lại biết nên cái gì cho phải.

      Tất cả muộn rồi.

      Sai lầm lớn diễn ra. Trước đây lúc bọn họ tấn công lên núi, ai có thể tiên đoán được Vấn Kiếm Tông đột nhiên xuất nghiệt khủng khiếp như vậy. chỉ tiến vào chiến trường Bách Thánh nửa năm, hết con đường võ đại mà người khác mấy trăm năm cũng chưa chắc có thể được. Tàn sát Hoàng, đó là chuyện khủng khiếp tới mức nào? Chỉ suy nghĩ chút cũng cảm thấy da đầu tê dại.

      - A... A...

      Tiếng rít gào thảm thiết của Kim Tường dần dần biến mất. Từng mùi khét lẹt từ trong chảo dầu bay ra.

      Tên tay sai hai tay dính đầy máu của đệ tử Vấn Kiếm Tông, cuối cùng chết sau khi chịu đủ cực hình do chính mình chuẩn bị.

      - Đinh... Đinh Hạo, chúng ta sai...

      Chưởng môn nhân Vô Cực Môn thở dài tiếng, :

      - Vô Cực Môn ta bị học viện Thanh Bình cưỡng bức, phải đánh vào Vấn Kiếm Tông. Sai lầm diễn ra, cách nào cứu vãn được. Bản tọa nguyện ý gánh chịu tội nghiệt này, tự sát tại chỗ để tạ tội. Hi vọng ngươi có thể buông tha cho những người khác trong Vô Cực Môn ta!

      - Ha hả, lấy mạng chó của ngươi đổi lấy tính mạng của mấy nghìn đại nam nhi tốt của Vấn Kiếm Tông ta. Ngươi xem đây là nơi để ngươi tạo ra danh tiếng sao?

      Đinh Hạo cười nhạt, :

      - Bất kể người nào tay dính đầy máu của đệ tử Vấn Kiếm Tông, tất cả đều phải chết. Từ nay về sau, Vô Cực Môn còn tồn tại ở trong hậu thế.

      - Ngươi...

      Chưởng môn nhân Vô Cực Môn phẫn nộ, muốn cái gì, nhưng dưới ánh mắt lạnh tới thấu xương của Đinh Hạo nhìn chăm chú, phẫn nộ của cuối cùng chỉ có thể hóa thành tiếng thở dài. thất hồn lạc phách gật đầu :

      - Được, các đệ tử Vô Cực Môn tham dự công phạt Vấn Kiếm Tông, tất cả đều cho ra công đạo. Vẫn xin ngươi nên tàn sát những người vô tội. Nếu có thể hãy buông tha cho những người khác trong Vô Cực Môn con đường sống.

      Ánh mắt Đinh Hạo nhìn chằm chằm vào , lát mới gật đầu, :

      - Được, ta cho ngươi mười ngày, quay về xử lý cho xong chuyện của Vô Cực Môn. Mười ngày sau, đời còn Vô Cực Môn nữa. Nếu như ngươi dám giở trò, cho dù các ngươi chạy trốn tới chân trời góc biển, ta cũng truy sát tới nơi, khiến Vô Cực Môn ngươi hoàn toàn bị xóa sạch khỏi thế giới này, ngay cả chó gà cũng tha.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 684: THẦN DƯỢC CHI LINH

      Chưởng môn Vô Cực Môn cười khổ gật đầu.

      Trong nháy mắt tiếp theo, còn chưa kịp phản ứng, chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên kim quang, cả người bị truyền tống ra khỏi quảng trường Chiến Thần.

      Mọi người lại càng khiếp sợ hơn.

      Thần thông của Đinh Hạo cường đại tới cực điểm. Dường như chỉ cần ý niệm, có thể thay trời đổi đất vậy.

      Các đệ tử Vấn Kiếm Tông ở đó nhất thời bắt đầu hoan hô. có người kích động lệ rơi đầy mặt.

      Hi vọng Tông môn phục hưng, ở trước mắt. Thực lực Đinh Hạo vô cùng cường đại giống như có thể nghiền ép tất cả, thực có thể khống chế toàn bộ Tuyết Châu. biết vị Đại Thánh tộc Tiên Hoàng Đại Thánh trong truyền thuyết kia có thể đánh trận với Đinh Hạo hay , nhưng trong số các cường giả Nhân tộc, tuyệt đối có người nào có thể là đối thủ của Đinh Hạo.

      Ánh mắt Đinh Hạo nhìn về phía những người khác.

      - Đinh Hạo, ngươi nên khinh người quá đáng. Thần Kiếm Môn ta truyền thừa nghìn năm, là trong những lực lượng Nhân tộc Tuyết Châu. Nếu như ngươi ép buộc Thần Kiếm Môn ta xoá tên, khác nào tự mình hại đồng bào mình, vậy có khác gì ma đâu?

      Chưởng môn nhân Thần Kiếm Môn cắn răng quát:

      - Thực lực của ngươi nay siêu phàm nhập thánh, vậy nên tính toán chi li. Ngươi hẳn phải lấy đại cục Nhân tộc Tuyết Châu làm trọng. Chúng ta nguyện ý bồi thường...

      Lời chưởng môn nhân Thần Kiếm Môn còn chưa dứt, chợt có kim quang lóe lên.

      Chưởng môn nhân Thần Kiếm Môn kinh ngạc kêu lên tiếng, trong nháy mắt bị kim quang phong ấn thực lực, bị ném vào trong chảo dầu của quảng trường Chiến Thần.

      - A...

      Tiếng kêu gào thảm thiết giống như tiếng lợn bị chọc tiết, lại lần nữa vang vọng ở khắp quảng trường Chiến Thần.

      Khóe miệng Đinh Hạo lộ ra nụ cười nhạt. căn bản lười nghe những kẻ đê tiện này ăn bừa bãi như vậy. Thời điểm chúng bao vây tấn công Vấn Kiếm Tông, sao nghĩ tới đại cục Nhân tộc Tuyết Châu, tại những lời này có nghĩa lý gì?

      Thực đáng chê cười.

      Nếu như Thiết Kiếm Môn cũng tỏ ra ăn năn hối hận giống như Vô Cực Môn, Đinh Hạo chắc hẳn cũng mở góc lưới, lưu lại cho bọn họ con đường sống. Nhưng nếu như người này dám chịu trách nhiệm, trái lại lấy lý đo đạo đức tới đè người, vậy thực chính là tự mình rước lấy cái chết.

      Các đệ tử Vấn Kiếm Tông hoan hô ầm ĩ.

      Có người giống như tiểu hài tử, ở tại chỗ cười tới mức nghiêng trái, nghiêng phải.

      Thủ đoạn của Đinh Hạo giống như sấm sét, khiến mỗi đệ tử Vấn Kiếm Tông đều cảm thấy vô cùng hả giận.

      - Mấy người các ngươi… định như thế nào?

      Ánh mắt Đinh Hạo lại nhìn về phía mấy chưởng môn nhân môn phái khác.

      Mấy đại chưởng môn nhân mặt vàng như màu đất. Đối mặt với Đinh Hạo cường đại vượt quá tưởng tượng của bọn họ như vậy, bọn họ căn bản hoàn toàn còn ý chí chiến đấu. Cuối cùng tất cả đều thỏa hiệp, nguyện ý lấy cái chết của mình và những đệ tử tham dự bao vây tấn công Vấn Kiếm Tông, để cứu lấy những người già, phụ nữ và trẻ khác trong tông môn.

      - Mười ngày sau, các ngươi phải tự mình đeo gai, tới Vấn Kiếm Tông ta. Mười bước quỳ, chịu đòn nhận tội, tế những đệ tử Vấn Kiếm Tông chết. Bằng , các đại môn phái dưới, chó gà đều tha!

      Sắc mặt Đinh Hạo lạnh thấu xương.

      vừa thoáng động tâm, quang hoa kim sắc lóe lên, trực tiếp truyền tống các đại chưởng môn ra khỏi quảng trường Chiến Thần.

      Đinh Hạo cũng sợ bọn họ giở trò lừa gạt. Bởi vì trong thân thể của bọn họ, gieo dấu vết thần thức. quan tâm bọn họ chạy trốn tới nơi nào, đều có thể bắt lại được.

      Cuối cùng, trong quảng trường Chiến Thần chỉ còn lại đám người của học viện Thanh Bình.

      Lục Hùng Phi chính là đệ nhất cao thủ võ đạo Nhân tộc Tuyết Châu ngày xưa, vẫn bị nhấn chìm trong bùn đất. Mấy tên đệ tử học viện Thanh Bình qua muốn kéo ra đó. Nhưng bọn chúng ra sức dùng đủ loại phương pháp, cũng có cách nào làm được...

      Những người khác trong học viện Thanh Bình dường như thể Đinh Hạo cũng nóng vội giết chết những kẻ thù địch này.

      chậm rãi trị thương cho từng đệ tử Vấn Kiếm Tông. Lấy tu vi huyền khí dồi dào của nay, lại thêm kinh nghiệm về phương diện đan dược uyên bác, cùng với vô số thần tài bảo dược nhận được trong vườn thuốc thần linh tại chiến trường Bách Thánh, việc trị liệu thương thế cho những đệ tử này, quả thực chính là dễ như trở bàn tay. chỉ tốn thời gian chưa đầy nén nhang, thương thế người các đệ tử hoàn toàn biến mất. Tu vi huyền khí bị phong ấn, đều khôi phục.

      Đinh Hạo hoàn toàn keo kiệt thần tài bảo dược.

      Bởi vì biết, đối mặt với lựa chọn sinh tử nghiêm trọng như ngày hôm nay, những người này vẫn kiên định đứng ở phía tông môn, chính là những huynh đệ trung kiên nhất của Vấn Kiếm Tông. quan tâm thiên phú tu luyện của bọn họ thế nào, bọn họ đều là tài phú quý báu nhất của tông môn.

      Trong nháy mắt, chỉ còn lại mình Triệu Tinh Thành.

      Vị trí dưới đầu gối của bị đưa vào chảo dầu sôi, da thịt tróc ra hết, chỉ còn lại xương bị thiêu đốt đen kịt, thương thế nghiêm trọng đến cực điểm. Có thể dưới hai đầu gối hoàn toàn có sức sống. Ngay cả từng mảnh xương cũng bị cháy đen. Chỉ sợ hơi đụng vào chút, trong nháy mắt cũng bị gãy nát.

      - Đinh... Đinh sư huynh, đừng lãng phí thảo dược nữa. Thương thế của ta, ta biết. Thực cứu được nữa...

      Triệu Tinh Thành với hơi thở mong manh .

      Đúng vậy. Nếu phải là võ giả, đổi lại là người bình thường, với thương thế như vậy, hản sớm chết từ lâu rồi.

      Cho dù là đan vương Tuyết Châu Trần Nam Triều ở chỗ này, chỉ sợ cũng khó mà cứu vãn. Trừ phi có thần đan khiến thịt xương chết sống lại xuất , mới có thể cải tử hồi sinh.

      Triệu Tinh Thành đối với thương thế của mình hoàn toàn hết hi vọng. Khả năng trị được quá .

      Đinh Hạo mỉm cười, :

      - Yên tâm, chút thương tích như vậy rất dễ trị hết. Cũng là do ta tới quá muộn, mới hại mọi người bị thương. Ngày hôm nay nếu thể khôi phục hai chân cho ngươi, ta chẳng khác nào có lỗi với mỗi vị huynh đệ trong Vấn Kiếm Tông.

      xong, Đinh Hạo lấy từ trong nhẫn trữ vật ra gốc cây dược thảo giống như cây hoa lan.

      Chỉ thoáng, hương thơm nồng tỏa ra khắp quảng trường Chiến Thần.

      - Đó là... Tạo Hóa Tiên Lan sao?

      - Là trong những thần dược tuyệt chủng nay. Hơn nữa còn là gốc cây dược vương vạn năm. Trời ạ...

      - Đây... đây… đây... Cho dù ở toàn bộ Bắc Vực, gốc cây Tạo Hóa Tiên Lan vạn năm cũng đủ khiến cho vô số lão quái vật phải tim đập liên hồi, khiến vài tông môn siêu cấp phải chấn động? Đinh Hạo lấy đâu ra vật như vậy...

      - quá xa xỉ. Sử dụng thần dược vương như vậy cứu đệ tử tông môn bình thường. Đầu óc Đinh Hạo có vấn đề sao?

      - Suỵt. Đừng có lên tiếng. Ngươi muốn sống nữa hay sao lại dám Đao Cuồng Kiếm Si như vậy?

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 685: SAO DÁM?

      - Đúng vậy. Nhưng ra ta cảm thấy, con người sắt đá như Triệu Tinh Thành, tuy rằng thực lực tư chất bình thường, nhưng chỉ bằng vào lòng trung thành và tận tâm của đối với Vấn Kiếm Tông, đủ xứng với gốc Thần Dược Vương kia!

      - chỉ đơn giản như vậy đâu. Đao Cuồng Kiếm Si tiện tay liền lấy ra gốc Thần Dược Vương như vậy, trong tay còn có rất nhiều thần tài bảo dược càng nghịch thiên hơn... Trời ạ, ở trong chiến trường Bách Thánh, rốt cuộc nhận được cơ duyên gì vậy? phải đào được vườn thuốc thần linh trong truyền thuyết ra chứ?

      Mọi người trong quảng trường Chiến Thần đều sợ tới ngây người.

      Mùi thuốc này thấm vào ruột gan, chỉ cần thoáng ngửi cảm thấy thần thanh khí sảng.

      Rất nhiều người đều kinh ngạc phát , sau khi ngửi được mùi thuốc này, huyền khí bình cảnh ngừng trệ nhiều năm, hình như mơ hồ có xu hướng buông lỏng. vài người tâm tư cơ trí khỏi liên tục hít thở, tranh thủ hít thêm vài lần mùi thuốc này. Dù sao cũng là mùi của Thần Dược Vương, cho dù là cả đời, cũng chỉ khả năng có được lần như vậy.

      Đinh Hạo phóng ra tia lực lượng, trực tiếp biến gốc Tạo Hóa Tiên Lan này thành bột. Sau đó lấy ra chút máu của Triệu Tinh Thành trộn lẫn vào trong đó. sử dụng thủ pháp đặc biệt, cẩn thận lau lên lớp xương bị cháy đen của Triệu Tinh Thành.

      Trong nháy mắt tiếp theo, kỳ tích phát sinh.

      Chất lỏng thần dược màu hồng xanh này trong nháy mắt vừa bám vào xương, bắt đầu có chuyển biến rất . Nhưng dùng mắt thường, mọi người có thể thấy được xương trắng vốn bị cháy đen rất nhanh trở nên trong suốt như ngọc. Tiếp đó máu được trộn lẫn vào chất lỏng chậm rãi hóa thành từng tơ máu, lớn lên với tốc độ mắt thường có thể thấy được, cuối cùng hóa thành từng mạch máu chuyển động, điên cuồng sinh trưởng...

      Trong thời gian chưa đầy nén nhang, vị trí phía dưới đầu gối Triệu Tinh Thành lại lần nữa sinh trưởng ra.

      Tất cả mọi người đến hít hơi lạnh.

      Cảnh tượng như vậy thể tưởng tượng nổi.

      Đinh Hạo cũng có chút kinh ngạc.

      Căn cứ vào những lời Đao Tổ và Kiếm Tổ truyền thụ lại, Tạo Hóa Tiên Lan thực có khả năng kỳ diệu khiến thịt xương chết sống lại. Nhưng ngờ được, loại thảo dược này lại có thể thần kỳ như vậy. Quả thực có thể là thần tích.

      Vẻ mặt Triệu Tinh Thành từ khó có thể tin, trở nên mơ mơ màng màng. Sau đó dậm chân, cuối cùng hưng phấn lớn rống lên. Mặc dù sẵn lòng chịu chết vì tông môn, nhưng người nào nguyện ý biến thành người tàn phế. Sau khi dạo vòng quỷ môn quan, mới có thể cảm giác được quan trọng của tính mạng và sức khỏe.

      - Đa tạ Đinh sư huynh!

      Triệu Tinh Thành mừng đến chảy nước mắt.

      Đinh Hạo vỗ vai , gì.

      gốc Tạo Hóa Tiên Lan vạn năm hiệu quả chỉ dừng lại ở đây. Ngoài dược tính cực kỳ thâm ảo, nếu cũng cách nào được đặt tên với hai chữ “tạo hóa”.

      Đinh Hạo dùng cả gốc Thần Dược Vương này vào thân thể Triệu Tinh Thành, dược tính còn có thể lặng lẽ thay đổi thể chất và thiên phú của Triệu Tinh Thành.

      Sau này chỉ cần chuyên cần khổ luyện, sớm hay muộn cũn có ngày, Triệu Tinh Thành có thể nhảy vọt tiến vào hàng vũ cưởng giả võ đạo đỉnh phong tại Tuyết Châu.

      - Lão tặc, ngươi còn gì để nữa?

      Đinh Hạo tới phía trước vết chân lõm xuống cực lớn, nhìn Lục Hùng Phi .

      Vị đệ nhất cao thủ võ đạo Nhân tộc Tuyết Châu ngày xưa, sắc mặt thê lương, biểu tình thay đổi trong nháy mắt, hồi dữ tợn như ác quỷ, hồi lại bi thương căm phẫn như con thú. Tất cả tâm tình biến hóa phức tạp. Cuối cùng thở dài tiếng.

      cắn răng :

      - Ha ha ha, ha ha, được, được, được lắm. Trường Giang sóng sau đè sóng trước. Giang sơn thay đổi, tài tử xuất . Lão phu hôm nay rốt cuộc rơi vào trong tay ngươi. Chỉ có điều Đinh Hạo ngươi cũng đừng đắc ý. Ngươi muốn báo thù sao? đơn giản như vậy đâu. Vấn Kiếm Tông bị tiêu diệt, có phần của cả tông môn siêu cấp ngoại châu tham dự vào trong đó. Ha ha, cho dù ngươi có thiên tư tuyệt thế thế nào nữa, ngươi có thể nắm được các tông môn siêu cấp đó sao?

      - Chết đến nơi rồi, tốt nhất ngươi vẫn nên lo lắng chút cho học viện Thanh Bình .

      Đinh Hạo cười lạnh :

      - Đáng tiếc cho nơi võ đạo Nhân tộc truyền thừa mấy ngàn năm, lại có hành động vô sỉ như vậy. Xem ra cũng cần thiết phải tồn tại ở thế giới này. Lão tặc, yên tâm . đường xuống hoàng tuyền ngươi đơn đâu. Ta đưa toàn bộ học viện Thanh Bình xuống tào địa phủ làm bạn cùng ngươi!

      Lời này vừa ra, sắc mặt Lục Hùng Phi nhất thời đại biến:

      - Ngươi... Ngươi dám?

      - Ha ha ha, vì sao ta lại dám chứ?

      Đinh Hạo cười nhạt.

      - Ngươi... Nếu ngươi gây ra cuộc giết chóc lớn như vậy, Huyền Sương Thần Cung bỏ qua cho ngươi...

      Lục Hùng Phi cả giận .

      Đinh Hạo ngửa mặt lên trời cười to:

      - Nếu Huyền Sương Thần Cung từng trơ mắt nhìn Vấn Kiếm Tông ta rơi vào trong tay giặc, vậy quản chuyện của học viện Thanh Bình. Mọi chuyện đều có nhân quả. Ngươi cho rằng Huyền Sương Thần Cung phù hộ cho học viện Thanh Bình ngươi sao? Còn nữa...

      đến đây, Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, khẽ :

      - Cho dù là Huyền Sương Thần Cung truy cứu, ta cũng tiếc bất cứ giá nào, xóa học viện Thanh Bình!

      Lời còn chưa dứt.

      - Ha hả, khẩu khí lớn. Tiểu tử, ngươi nghĩ ngươi là cái gì, lại dám bất kính đối với Huyền Sương Thần Cung như thế?

      tiếng hét lớn truyền đến.

      Mấy đạo kim quang từ cách đó xa thoáng , trong nháy mắt tới bên ngoài quảng trường Chiến Thần.

      Mấy người này đều mặc kim khôi kim giáp, giống như chiến thần. Đó chính là Huyền Sương Thần Vệ trấn giữ ở Kính Hồ.

      - Đinh Hạo, ngươi dám mở miệng cuồng ngôn như thế, thực biết sống chết. Lập tức tháo bỏ cấm chế, thả người. Tất cả ân oán, có Huyền Sương Thần Cung cân nhắc quyết định. được vận dụng hình phạt riêng!

      vị Huyền Sương Thần Vệ dẫn đầu vóc người khôi ngô, râu quai nón dài, sắc mặt hung ác, tức giận .

      Người này chính là thông linh Huyền Sương Thần Vệ trấn giữ tại Tuyết Châu, tên là Phùng Siêu.

      Nhìn qua những người này, mặt Lục Hùng Phi lộ vẻ vui nừng, hét to:

      - Phùng thống lĩnh, ngài tới đúng lúc. Tên Đinh Hạo của Vấn Kiếm Tông này tàn sát cùng tộc, tội đáng chết vạn lần. Mau bắt lấy !

      Đinh Hạo cũng cười nhạt.

      đưa tay vào trong hư tìm kiếm. lực hút dồi dào tuôn trào ra, trong nháy mắt rút Lục Hùng Phi từ trong bùn đất ra. Bàn tay nắm lấy cổ Lục Hùng Phi, ràng từng câu từng chữ:

      - Cho dù là Thiên Vương lão tử tới, cũng đừng mơ tưởng cứu lấy mạng ngươi!

      - Ngươi...

      Lục Hùng Phi hoảng hốt.

      - Ngươi cùng tôn nữ độc ác của ngươi, vĩnh viễn biến mất khỏi thế giới này cho ta!

      Lời còn chưa dứt, đám băng tuyết chợt xuất bàn tay Đinh Hạo, trong nháy mắt biến vị đệ nhất cao thủ võ đạo Nhân tộc Tuyết Châu ngày xưa thành cột băng.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 686: QUÉT NGANG BỐN PHƯƠNG

      Chuyện tới mức này, Đinh Hạo vẫn chưa dừng tay. Huyền khí trong cơ thể bắt đầu khởi động. trở tay đập mạnh cái xuống đất.

      Ầm.

      tiếng động lớn vang lên. cột ánh sáng ngân sắc chói mắt lóe lên. Chờ tới lúc cột ánh sáng này biến mất, thay vào đó là cột bông tuyết cực lớn với đường kính khoảng hai thước, cao tới mười thước xuất . Cột bông tuyết này hoàn toàn phong ấn Lục Hùng Phi ở trong đó.

      Cột bông tuyết đứng sừng sững ở quảng trường Chiến Thần, tỏa ra hàn khí khiếp người.

      Đinh Hạo chính là muốn tất cả mọi người đều nhìn thấy được kết quả của Lục Hùng Phi, để cho bọn họ hiểu , khi có kẻ khiêu khích Vấn Kiếm Tông, có báo ứng như thế nào.

      quảng trường Chiến Thần, hàn khí đột ngột tăng mạnh.

      - Ngươi... Ngươi to gan!

      Phùng thống lĩnh Huyền Sương Thần Vệ vô cùng tức giận quát lớn. Từ trước tới nay, địa vị tôn quý như vậy, chưa từng có kẻ nào dám coi thường như thế?

      đánh ra chưởng, muốn phá vỡ vòng bảo hộ kim sắc nhằm vọt vào quảng trường Chiến Thần, bắt Đinh Hạo. Ai ngờ lại bị phản lực từ vòng bảo hộ đánh ngược lại. Sắc mặt tái nhợt, kêu thảm tiếng, sau đó ngã bay ngược ra ngoài.

      Đinh Hạo cũng liếc mắt nhìn mấy vị thân phận tôn quý này.

      - Các huynh đệ Vấn Kiếm Tông, tại, báo thù bắt đầu! Để chúng ta... Có thù báo thù, có oán báo oán!

      Đinh Hạo giống như vị Ma thần, đứng sừng sững ở trong hư . Toàn thân phóng ra hàn khí vô tận. khẽ động ngón tay. Tiếp đó những dây xích phù văn với ngân sắc kỳ dị tràn ngập xung quanh. uy áp đáng sợ phóng ra. Tất cả người của học viện Thanh Bình ở đây đều cảm thấy thực lực toàn thân hoàn toàn bị áp chế. ngờ lại hoàn toàn thể vận dụng được huyền khí.

      - Giết!

      Lý Vân Kỳ nhặt thanh trường kiếm bên người lên, nổi giận gầm lên tiếng, là người đầu tiên xông ra ngoài.

      Cuộc báo thù, bắt đầu!

      Những đệ tử Vấn Kiếm Tông khác vừa khôi phục thực lực, theo sát phía sau. Trong mắt mỗi người đều ngập nước và ánh lên thù hận. Bọn họ xông về phía các võ sĩ của học viện Thanh Bình.

      Mấy ngày qua, bọn họ chỉ bị cực hình tra tấn, còn tận mắt nhìn thấy từng đệ tử đồng môn bị hành hạ tàn khốc đến chết. Còn có vài nữ đệ tử bất đắc dĩ phải nhận hết các loại sỉ nhục mà chết. Những người trước mắt này, quả thực phải là người, mà là ma quỷ. Cho dù là vĩnh viễn bị nhốt dưới Diêm La, cũng tuyệt đối thể để cho những huynh đệ dưới cửu tuyền phải bỏ mạng cách uổng phí!

      Những tiếng hò reo hô chém giết chấn động khắp trời đất.

      Hơn hai trăm võ giả học viện Thanh Bình mất lực phản kháng, còn có võ giả của vài võ giả các thế lực khác xung phong tới tham gia pháp trường giết chóc hôm nay, ở trước mặt các đệ tử Vấn Kiếm Tông tức giận, căn bản có sức phản kháng. Nhứng tiếng kêu gào thảm thiết vang lên, máu tươi bắn xa ba thước!

      Trong nháy mắt, thây ngã khắp nơi, máu tươi tưới đẫm mặt đất!

      Từng đệ tử Vấn Kiếm Tông, toàn thân đẫm máu, tràn ngập sát cơ.

      Quảng trường Chiến Thần biến thành huyết ngục Tu La.

      Mọi người vây xem xung quanh bị dọa đến kinh hồn vỡ mật, mặt vàng như đất. Tuy nhiên bọn họ cũng mấy thông cảm đối với người của học viện Thanh Bình.

      Mấy ngày qua, có Vấn Kiếm Tông kiềm chế, người của học viện Thanh Bình giống như những con chó hoang bị tuột xích, mất khống chế, càng tỏ ra lợi hại, diễu võ dương oai kiêu ngạo hống hách, hoành hành ngang ngược khắp bộ bờ Kính Hồ, người nào dám chọc.

      Những người này ngừng lấy lý do đuổi bắt dư nghiệt của Vấn Kiếm Tông, giết rất nhiều người vô tội, lại trắng trợn vơ vét tài sản tài vật. Mọi người sợ uy thế của học viện Thanh Bình, chỉ có thể nén giận mà dám gì. Bây giờ thấy đám người kia gặp báo ứng, nếu sợ học viện Thanh Bình truy cứu, chỉ sợ bọn họ sớm vỗ tay ủng hộ!

      So sánh xuống, cho tới nay đệ tử Vấn Kiếm Tông vẫn tạo cho mọi người cảm giác tốt hơn rất nhiều.

      Lần báo thù này mục đích cũng rất ràng, có tổn thương tới người vô tội.

      - Đinh Hạo, ngươi... là to gan. Ngươi có biết mình làm cái gì hay ?

      Phùng Siêu nổi trận lôi đình. chính là trong những thống lĩnh trấn giữ tại Huyền Sương Thần Cung. Thân phận tôn quý, địa vị siêu quần. tại lại bị xem như tồn tại. thể tha thứ được.

      Ai biết Đinh Hạo vẫn liếc mắt nhìn lấy cái.

      - Lúc trước, khi tông môn ta bị kẻ địch phá huỷ, còn có tông môn nào tham dự vào trong đó nữa?

      Đinh Hạo nhìn đệ tử tông môn toàn thân đẫm máu, lẳng lặng hỏi.

      - Lôi Phái, Tinh Vẫn Tông...

      Lý Vân Kỳ lớn tiếng ra tên của mấy tông môn.

      trải qua thiên tân vạn khổ từ trong sơn môn Vấn Kiếm Tông trốn ra, trước đó cũng trải qua trận đánh với cảnh tượng núi thây biển máu. Đối với các thế lực lớn tham dự vào cuộc bao vây tấn công Vấn Kiếm Tông, sớm khắc cốt minh tâm, tuyệt đối nhầm được.

      Đinh Hạo gật đầu.

      Trong nháy mắt tiếp theo, đột nhiên đánh ra chưởng.

      Ầm!

      đạo chưởng ấn hoàng kim cực lớn, trong nháy mắt thoát thể lao ra, giống như thần uy. Khi mới bắt đầu, chưởng ấn chỉ có khoảng mười thước vuông. Nhưng lát sau, nó biến thành kích thước của ngọn núi . Chưởng ấn giống như lưu tinh, kéo theo cái đuôi dài, mang theo khí tức giống như diệt thế, cắt phá gian, lao về phía vị trí nơi dừng chân của học viện Thanh Bình ở Kính Hồ đánh xuống!

      Ầm ầm!

      Mặt đất chấn động, giống như ngày diệt vong. Mặt Kính Hồ dâng lên từng gợn sóng.

      đóa hoa vân cực lớn màu kim hoàng phóng lên cao.

      Ánh sáng màu vàng nhạt lan về bốn phương tám hướng, đột nhiên co lại. gian xung quanh dường như cũng co lại. Trong nháy mắt tiếp theo, lực lượng cường đại tràn ngập trung. Đá vụn và bụi bặm bắn lên, che phủ hơn nửa n bầu trời.

      Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn cảnh tượng đó.

      Bọn họ hiểu rất , cơ sở của học viện Thanh Bình ở Kính Hồ hoàn toàn bị phá hủy, hoàn toàn hủy diệt.

      Cho dù là mấy Huyền Sương Thần Vệ đứng ở trong bầu trời này, cũng trợn trừng mắt ngây người ngay tại chỗ.

      Từ trong bầu trời nhìn xuống, cơ sở của học viện Thanh Bình vốn là lầu các, đình đài, những hành lang, giả sơn nối tiếp dường như tiên cảnh, lúc này trở thành đống đổ nát. Từ trong bầu trời nhìn ra xa, có thể thấy rang chưởng ấn cực lớn. Năm ngón tay , thay thế cho vị trí của cơ sở học viện Thanh Bình trước kia. Nhìn dấu tay này giống như người to lớn cao vạn thước vỗ chưởng xuống, hủy diệt tất cả.

      Bất kỳ trận pháp phòng ngự, cao thủ hộ vệ nào, trong chưởng này, đều tan thành mây khói.

      Thủ đoạn này quả thực... giống như thần linh!

      Nhưng Đinh Hạo vẫn chưa dừng tay. Mặt đổi sắc, liên tục đánh ra mấy chưởng nữa.

      Ầm ầm ầm!

      Chưởng ấn kim sắc cực đại giống như vì sao khổng lồ từ trong chín tầng trời rơi xuống, kéo theo đuôi ánh sáng mỹ lệ hình vòng cung, xẹt qua bầu trời.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :