Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 677: NẾU CHẾT, PHẢI CHẾT CÙNG CHỖ

      đường, Vương Hữu Dư đứt quãng hết những gì mình biết được.

      - Cái gì? Chưởng môn nhân Lý Kiếm Ý và sư phụ Khí Thanh Sam đều chết? Sao có thể như vậy được?

      Đinh Hạo nắm chặt nắm đấm, vốn tin vào những gì mình nghe được. Nhìn chung toàn bộ Tuyết Châu, có ai có thể giết được bọn họ? Trừ phi là...

      Đinh Hạo nghĩ tới Tiên Hoàng Đại Thánh thần bí kia.

      Chỉ có vị tộc cường đại này có thể mới có giết chết tồn tại bảng cường giả Tuyết Châu như Lý Kiếm Ý và Khí Thanh Sam.

      - Ai, nghe là nội gian bên trong Vấn Kiếm Tông...

      Vương Hữu Dư than thở:

      - Chân tướng cụ thể thế nào, ta cũng biết. Ta vốn định bỏ ra giá lớn chuộc Tiểu Thất từ trong Vấn Kiếm Tông ra. Đáng tiếc còn chưa kịp biết về tình hình trong sơn môn thế nào, tên nghĩa tử nghiệp chướng Mã Lương của ta biết thế nào lại cấu kết với đám người Tinh Vẫn Tông, đột nhiên gây khó dễ cho ta. Phần lớn sản nghiệp trong thương đội Vương gia, trong khoảnh khắc đổi chủ. Mọi chuyện xảy ra quá nhanh. Các võ sĩ trung thành với ta gần như đều chết trận. Ta chỉ có thể dẫn theo thê tử và thuộc hạ tín nhiệm nhất, đường chạy trốn tới Băng Châu này. Ai biết tên súc sinh này còn dừng tay, truy sát đến tận đây...

      Đinh Hạo nắm chặt nắm đấm.

      Sao có thể như vậy được?

      Sao mọi chuyện lại trở thành như vậy được?

      Tại sao lại có thể phát sinh chuyện như vậy được?

      Vấn Kiếm Tông bị tiêu diệt sao? thể xảy ra chuyện như vậy được. Nhất định đây chỉ là tin đồn đại thất thiệt. Nhất định là tin tức sai lầm mà thôi!

      Trong lòng Đinh Hạo nhất thời có mây đen che phủ.

      Mặc dù cũng hiểu , lời Vương Hữu Dư chắc là , nhưng vẫn muốn tin tưởng vào tất cả những gì mình nghe được. Lúc này chỉ mới nửa năm ngắn ngủi mà thôi, lại có thể xảy ra kinh biến như vậy sao? Rốt cuộc là điều gì khiến tất cả những điều này xảy ra?

      - Đinh sư huynh!

      Nhâm Tiêu Diêu nhìn Đinh Hạo, trong con mắt có phần mờ mịt.

      Cảm giác vui mừng vì thu hoạch và sống sót từ trong chiến trường Bách Thánh trở về, trong nháy mắt bị tin dữ này xóa sạch.

      Đinh Hạo vỗ vào vai của tiểu mập, từng câu từng chữ:

      - Dùng tốc độ nhanh nhất, chạy về Tuyết Châu. Bất kể là ai làm chuyện có lỗi với Vấn Kiếm Tông, ta nhất định phải khiến cho bọn họ trả lại gấp nghìn, gấp vạn lần...

      Dừng chút, lại :

      - Có lẽ tất cả chỉ là tin đồn nhảm. Tình huống còn chưa tệ tới mức đó, chưởng môn nhân và sư tôn thần thông như vậy, sao có thể chết dễ dàng được.

      Tiểu mập trịnh trọng gật đầu, cũng nắm chặt nắm đấm.

      - Cái gì? Các ngươi muốn về Tuyết Châu sao? , ngàn vạn lần thể được.

      Vương Hữu Dư nghe vậy, quá sợ hãi, vội vàng ngăn lại .

      - Vì sao?

      Đinh Hạo ngạc nhiên .

      Vương Hữu Dư tận tình khuyên bảo :

      - Hai vị hiền chất, ta có thể hiểu được tâm tình của hai người các ngươi lúc này. Nhưng ngàn vạn thể hành động theo cảm tính. Bây giờ về, chính là tự chui đầu vào lưới. tại, gần như toàn bộ Tuyết Châu đều phát lệnh truy nã đuổi bắt các đệ tử Vấn Kiếm Tông còn sót lại. Các đại môn phái trắng trợn chia nhau địa bàn và tài nguyên của Vấn Kiếm Tông. Hai người các ngươi mặc dù là thiếu niên thiên tài, nhưng thế đơn lực mỏng, cây chẳng chống vững nhà. Các ngươi chống lại các cao thủ tiền bối của học viện Thanh Bình hoặc Tinh Vẫn Tông, chỉ sợ khó thoát khỏi cái chết.

      - Cái này Vương bá phụ cứ yên tâm. Đinh Hạo phải là người lỗ mãng, tự có tính toán.

      Đinh Hạo lắc đầu .

      Thực lực nay đủ để nghiền ép toàn bộ tộc và Nhân tộc Tuyết Châu. Cho dù là ở toàn bộ Bắc Vực, cũng đủ tính vào nhóm cường giả đỉnh cấp, sao có thể sợ tiền bối cao thủ gì đó?

      - Đinh hiền chất, làm gì cũng phải có khí lực. , trong lòng ta cũng rất hi vọng các ngươi trở lại, giúp ta tìm Đại Tuấn. Nhưng ta thể mê muội làm chuyện như vậy. Đại Tuấn nhiều lần viết thư, với ta, Đinh hiền chất ở trong tông môn thường hiếu cố ...

      Vương Hữu Dư móc tim móc phổi khuyên nhủ:

      - Các ngươi còn trẻ, lại có thiên phú. Trước hết cứ mai danh tích, khắc khổ tu luyện. Chờ ngày kia thực lực đủ mạnh, lại báo thù. Đây mới là lựa chọn lý trí nhất!

      Đinh Hạo chỉ lắc đầu, cũng giải thích gì.

      Vương Hữu Dư đau khổ khuyên bảo. Mắt thấy khuyên can được, cắn răng :

      - như vậy, ta đây liều cái bộ xương già này, cùng các ngươi trở lại. Mấy năm qua kinh thương, ta cũng biết ít người. Ta biết ít con đường, quen thuộc tình thế, chừng có thể có cơ hội giúp được các ngươi.

      - Phụ thân, nhi cũng muốn . nhi muốn cùng phụ thân trở lại cứu ca ca!

      Vương Đại mới bốn tuổi khẽ .

      Đinh Hạo ôm lấy hài tử bụ bẫm kháu khỉnh này, :

      - Được, rất có chí khí. Chúng ta cùng nhau xông trở lại Tuyết Châu. Ai dám khi dễ ca ca ngươi, đánh tan thành mây khói.

      - Được, ta nghe lời ngươi.

      Vương Đại .

      Vương Hữu Dư vốn còn muốn an bài cho tiểu nhi tử và thê tử ở lại Băng Châu, mình và đám người Đinh Hạo cùng nhau trở lại. Nhưng tại vừa nghe đến đó, liền ngẩn người. nghĩ nghĩ lại hồi. Nếu giờ để nhi quả phụ ở lại chỗ này, sau này khó tránh khỏi chịu tội. Bởi vậy lập tức cắn răng cái, gật đầu :

      - Được, cùng nhau trở lại. Cho dù là chết, cũng phải chết cùng chỗ, thể lưu lạc tha hương làm hồn dã quỷ.

      Đinh Hạo gật đầu, cũng giải thích thêm.

      Lúc này đây trở lại, nếu như Vấn Kiếm Tông xảy ra chuyện, vậy phải làm cho cả Tuyết Châu phải máu chảy thành sông.

      hồi, đoàn người lấy tốc độ nhanh nhất, tới trận pháp truyền tống ở giữa Thiên Tinh Thành.

      ...

      ...

      Tuyết Châu.

      Bờ Kính Hồ, sau khi bị tộc xâm lấn với quy mô lớn, cướp sạch Vấn Kiếm Sơn Trang, thánh địa võ đạo Nhân tộc tại Tuyết Châu lại được xây dựng lại, trở nên phồn hoa.

      Chỉ có vị trí Vấn Kiếm Sơn Trang vẫn là đống đổ nát, đá vụn cháy đen, thê lương. Cây cỏ gãy nát. Trong đó dã thú thường lui tới, chim gào thét.

      Trong khoảng thời gian này, Tuần sát sứ vẫn ra ngoài du lịch, còn chưa trở về Huyền Sương Thần Cung. Nơi đó chỉ có số vài Huyền Sương Thần Vệ canh giữ. Thực lực học viện Thanh Bình tăng lên, gần như khống chế toàn bộ Kính Hồ. Chuyện Vấn Kiếm Tông bị diệt truyền khắp nơi. Nhưng dưới uy hiếp, còn có người nào dám vùng lên trực tiếp đối mặt với học viện Thanh Bình.

      Hôm nay, người của Vấn Kiếm Tông trở thành chuột chạy cùng đường, người người đuổi đánh, bị truy nã khắp nơi.

      Hơn tháng qua có mấy trăm vị đệ tử Vấn Kiếm Tông bị bắt ở xung quanh Kính Hồ.

      Bởi vì trong toàn bộ Tuyết Châu, duy nhất chỉ có cửa truyền tống trận nơi này là truyền tống xa nhất. Các đệ tử Vấn Kiếm Tông vì tạm thời trốn tránh tai họa, muốn rời khỏi Tuyết Châu, chỉ có thể tới nơi này, xen lẫn vào trong đám người, hy vọng thông qua trận pháp truyền tống rời khỏi đây.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 678: NÂNG ĐỒ ĐAO LÊN

      Học viện Thanh Bình sớm nghĩ đến điểm này. Bọn họ bố trí mai phục ở chỗ này chặn giết, gần như bắt hết tất cả các đệ tử Vấn Kiếm Tông may mắn tránh thoát khỏi đợt tấn công vào Vấn Kiếm Sơn, thiên tân vạn khổ từ trong sơn môn trốn ra.

      Mặt trời đứng bóng.

      Hôm nay là ngày tốt trời hiếm có. hề có tuyết rơi, vạn dặm thấy mây, trời trong nắng ấm.

      Ở xung quanh quảng trường Chiến Thần tại Kính Hồ, người đông nghìn nghịt.

      - Nghe hôm nay xử quyết tập thể đệ tử Vấn Kiếm Tông?

      - Ai, thực nghiệp chướng. Học viện Thanh Bình quá độc ác. Bọn họ quả thực đuổi tận giết tuyệt. Đó chỉ là vài đệ tử bình thường thiên tân vạn khổ trốn ra mà thôi. Đều là Nhân tộc, cần gì phải hạ thủ tàn khốc như vậy!

      - Thế đạo thay đổi. Huyền Sương Thần Cung còn uy tín bằng trước kia. Môn phái trong Nhân tộc lại tự giết chóc lẫn nhau như vậy, phải là phúc của tộc ta!

      - Lúc này mới hơn tháng mà thôi, Tuyết Châu loạn thành đoàn. Các môn phái lớn ngừng công phạt lẫn nhau. tộc càng tùy ý tàn sát Nhân tộc. Nếu tiếp tục như vậy, loạn thế là chuyện thể tránh được!

      - Hừ, giọng chút. Đừng để người của học viện Thanh Bình nghe được, bằng ngươi gánh nổi hậu quả đâu!

      - Ngươi nghe chưa? Đệ tử Vấn Kiếm Tông bị giết hôm nay, chí ít phải tới hơn trăm người!

      - Đúng vậy, có người còn trong đó còn có mấy cường giả Tiên Thiên!

      Vô số người tập trung lại bàn tán ầm ĩ.

      Đột nhiên phía xa truyền đến tiếng trống. Tiếp đó, đại đội kỵ sĩ áo giáp xếp thành hàng ra, áo giáp bóng loáng, đao thương lên hàn quang. Từ phía xa, tiếng móng ngựa vang lên, nhanh chóng tiến vào quảng trường Chiến Thần. Trong tay của mỗi kỵ sĩ đều kéo sợi dây xích. dây xích loang lổ vết máu. Phía sau là năm, sáu thân ảnh mặc quần áo tù, rối bù, toàn thân đầy vết máu...

      - Ha ha, đám tử tù các ngươi mau!

      - Ngày xưa uy phong thế nào, tại Vấn Kiếm Tông ngã xuống, các ngươi còn muốn trốn sao? Ngày hôm nay đưa các ngươi xuống tào địa phủ gặp chưởng môn nhân của các ngươi!

      - Đừng giả bộ chết, mau!

      Những thân ảnh bị dằn vặt đến nửa chết nửa sống, đều là những đệ tử Vấn Kiếm Tông bị bắt lại. Hiển nhiên bọn họ chịu cực hình. Tu vi huyền khí toàn thân đều bị phong ấn, cực kỳ suy yếu. Toàn thân bọn họ đầy vết thương. Có vài người mất thần trí, bị dây xích sắt trực tiếp kéo lê mặt đất. Bạn đồng hành bên cạnh vội vàng đỡ họ dậy...

      Phía sau còn có kỵ sĩ mặc áo giáp, ngồi lưng ngựa, tay vung roi sắt, ngừng quật xuống.

      Những roi sắt này có gắn những gai sắt, khi đánh vào người, lập tức khiến da tróc thịt bong máu bắn ra.

      Những người vây xem thấy cảnh tượng như vậy, đều lắc đầu thở dài.

      - Những đệ tử Vấn Kiếm Tông này ra cũng kiên cường, lại có thể rên tiếng!

      - Đều là nam nhi tốt của Nhân tộc ta. Đáng tiếc...

      - Nghe lát nữa có Lục Hùng Phi, đệ nhất cao thủ học viện Thanh Bình tới tự mình chém bọn họ!

      Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, hơn trăm đệ tử Vấn Kiếm Tông mình đầy vết thương, bị kéo như kéo gia súc tới quảng trường Chiến Thần. Các võ sĩ mặc áo giáp từ bốn phía vây quanh. Giữa quảng trường, ánh lửa hừng hực. Mấy chảo dầu lớn bốc khói nghi ngút. Phía còn có năm sáu quái thú nhe răng, mài móng. Bên cạnh, mấy tên võ sĩ khoanh tay, ôm lưỡi đao sắc bén, ánh lên hàn quang, đứng nhe răng cười.

      Ở dưới bức tượng Chiến Thần, đài chém đầu tạm thời được dựng lên.

      Chợt có tiếng động vang lên.

      Năm sáu vị cường giả mặc cẩm bào khí tức kinh người xuất đài chém đầu. Người đầu mặt như hùng sư, cao to uy mãnh, tóc hoa râm. Đó chính là Lục Hùng Phi đệ nhất cao thủ Tuyết Châu ngày xưa. Phía sau có mấy người, đều là thủ lĩnh các bang phái phụ thuộc vào học viện Thanh Bình.

      - đến giờ. Yên lặng!

      Dưới đài chém đầu có cao thủ hét lớn, giọng vang rền như sấm.

      Toàn bộ quảng trường nhất thời trở nên yên tĩnh.

      Hơn trăm đệ tử Vấn Kiếm Tông toàn thân loang lổ vết máu, tay chân mang xiềng xích, bị xua đuổi tới cùng chỗ.

      Trải qua hơn tháng bị tra tấn, dằn vặt, phần lớn mọi người đều suy yếu cực độ, nhưng vẫn kiên trì đứng thẳng. Bọn họ đỡ lẫn nhau. Những người này phần lớn đều là thanh niên, thậm chí còn có người là thiếu niên, vị thành niên, nữ có nam có. Mỗi người đều trải qua tra tấn, chỉ khoác áo tù rách rưới, đứng sững ở trong gió lạnh.

      Trong trung vang lên tiếng chảo dầu bị nấu sôi.

      Còn có quái tử gầm gừ, tiếng võ sĩ mài đao xoèn xoẹt truyền ra khiến lòng người run sợ.

      Lục Hùng Phi đứng lên, ánh mắt sắc như đao, nhìn về phía các đệ tử Vấn Kiếm Tông bị áp giải tới chờ xử quyết. mặt lên nụ cười nhạt. lớn tiếng :

      - Ông trời có đức hiếu sinh. Nếu có người nào nguyện ý lớn tiếng tuyên bố với tất cả mọi người, rời khỏi Vấn Kiếm Tông, từ nay về sau còn là đệ tử Vấn Kiếm Tông nữa, bản tọa mở góc lưới, có thể tha chết cho kẻ đó!

      Phiá đối diện có người nào chuyện.

      Lục Hùng Phi chỉ vào đường kẻ trắng quảng trường, :

      - Được rồi. tại bắt đầu lựa chọn. Trong vòng nén nhang, nếu có người nào muốn sống, đứng ở bên phải của vạch trắng.

      Trong nháy mắt, mọi ánh mắt đều nhìn về phía đám đệ tử Vấn Kiếm Tông còn lực phản kháng đứng quảng trường kia.

      Kẻ ngu si đều hiểu, học viện Thanh Bình làm như thế, chính là muốn phá hủy niềm tin và trung thành của đệ tử Vấn Kiếm Tông đối với môn phái. Chỉ cần ngày hôm nay có đệ tử Vấn Kiếm Tông sợ chết đứng ở bên kia của vạch trắng, chẳng khác nào loại tinh thần sụp đổ, người của Vấn Kiếm Tông sụp đổ từ bên trong.

      Nhưng rất nhiều người tự hỏi lòng mình, biết là như vậy, nhưng nếu như đổi lại là mình, chỉ sợ cuối cùng lựa chọn đứng sang vạch bên kia.

      Dù sao, chỉ cần bước tới nửa bước, là có thể sống sót. Chết tử tế bằng sống tiếp.

      Thời gian chậm rãi trôi qua. Trong nháy mắt, nén nhang cháy hết.

      quảng trường, tất cả mười tám đệ tử Vấn Kiếm Tông vẫn lẳng lặng đứng tại chỗ, có bất cứ người nào di chuyển dù chỉ nửa bước chân.

      Tuy rằng bọn họ thần thái mệt mỏi, cho dù có sức cầm kiếm, nhưng đối mặt với lựa chọn như vậy, bọn họ lại hoàn toàn có chút thỏa hiệp nhượng bộ nào.

      - Được. Đám người các ngươi sau khi Vấn Kiếm Tông bị diệt, có thể ngàn dặm xa xôi tới nơi này, đều là võ giả tinh . Vấn Kiếm Tông còn, cần gì phải đau khổ kiên trì như vậy?

      Lục Hùng Phi nhìn như hòa ái khuyên nhủ:

      - Bản tọa hứa với các ngươi, chỉ cần các ngươi rời khỏi Vấn Kiếm Tông, có thể nhận được cơ hội tiến vào học viện Thanh Bình, lập tức có thể tiến vào tầng lớp đệ tử nòng cốt của học viện Thanh Bình, nhận được tài nguyên tu luyện tốt nhất. Các ngươi cần phải biết điều đó!

      Đây là dụ dỗ trắng trợn.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 679: HÀNH HÌNH

      - Ha ha ha, lão thất phu. Ngươi cần gì phải giả mù sa mưa, giả vờ từ bi chứ? Các ngươi tàn sát cùng tộc, tiêu diệt tông môn ta, tội ác ngập trời. Sớm hay muộn gì cũng ngày, các ngươi bị ông trời trừng phạt...

      đệ tử Vấn Kiếm Tông toàn thân loang lổ vết máu, cười lạnh quát to:

      - Đệ tử Vấn Kiếm Tông ta nổi tiếng là những người xương sắt, là đại nam nhi tốt, làm sao có thể khuất phục trước kẻ có nhân phẩm đê tiện như ngươi được? Ha ha ha. Chúng ta thà làm quỷ Vấn Kiếm, cũng làm tay sai cho học viện Thanh Bình!

      Những lời nòi này kích thích lòng nhiệt huyết của các đệ tử Vấn Kiếm Tông khác.

      - sai. Ha ha ha, phải chỉ là chết thôi sao. Ngươi nhiều như vậy làm gì?

      - Máu Vấn Kiếm Tông ta hôm nay chảy ra, sớm hay muộn cũng ngày, máu của các ngươi phải chảy hoàn trả lại gấp trăm, gấp ngàn lần!

      - Cho dù chết, chúng ta cũng phải làm nam nhi Nhân tộc đường đường chính chính. Chúng ta sao có thể thông đồng với đám người xấu xa ti tiện cấu kết với tộc như các ngươi được?

      - Phi! Lão tặc Lục Hùng Phi, ngày xưa ngươi được xem là lá cờ cho Nhân tộc ta ở Tuyết Châu, mang danh hai chữ “cường giả”. Đáng tiếc, đến lúc tuổi già khí tiết khó giữ được, trở thành cường đạo. Lão bất tử kia, ta khuyên ngươi vẫn nhanh chóng tự cắt cổ mình !

      Trong gió lạnh, đám tử tù đứng cũng vững cười ha ha, nhiệt huyết cuồn cuộn.

      Sắc mặt Lục Hùng Phi thay đổi liên tục. Cuối cùng hừ lạnh tiếng:

      - Hừ, đám biết chết sống. Xem các ngươi còn có thể mạnh miệng bao lâu!

      nhìn về phía mấy người bên cạnh, gật đầu cái.

      người trung niên mặt trắng có râu, tướng mạo lạ kỳ, cười lạnh nhanh tới giữa quảng trường.

      đưa tay ra. huyền lực cường đại tuôn ra, trực tiếp kéo người đệ tử Vấn Kiếm Tông vừa chuyện, từ trong đám tử tì ra ngoài. cười lạnh :

      - Tiểu tử, ngươi tên là gì?

      Người đệ tử Vấn Kiếm Tông này cũng khoảng mười sáu mười bảy tuổi, khóe miệng vẫn lún phún lông tơ, sắc mặt có phần ngây thơ, lại chút nhường nhịn, cười to :

      - Gia gia ta thay tên ngồi đổi họ, Triệu Tinh Thành của đội chấp pháp Vấn Kiếm Tông. Gia gia nhận ra ngươi. Ngươi tên là Kim Tường, chưởng môn nhân Hoàng Kim Môn tại Tuyết Châu. buồn cười. Mới nửa năm trước, khi Vấn Kiếm Tông ta đoạt được đệ nhất tông môn trong đại hội luận phẩm Tuyết Châu, Kim Tường người mỗi ngày đều theo chân chưởng môn nhân Lý Kiếm Ý muốn kết minh cùng Vấn Kiếm Tông ta. Hôm nay ngươi lại ăn khép nép, trở thành tên tay sai của học viện Thanh Bình, tàn sát đệ tử Vấn Kiếm Tông ta. Ngươi có mặt mũi gì đứng ở trước mặt gia gia?

      Kim Tường bị mắng hồi, lông mày dựng nhảy, sắc mặt lúc xanh lúc đỏ, thẹn quá hóa giận :

      - Được, Triệu Tinh Thành, ngươi còn mạnh miệng đúng ? Ta ra muốn xem thử, dưới chảo dầu sôi, ngươi rốt cuộc còn có thể cứng được tới mức nào!

      Lời còn chưa dứt, trong tay tuôn ra huyền khí, kéo Triệu Tinh Thành bay vút lên trời cao, trực tiếp ném về phía chảo dầu sôi sùng sục.

      Kim Tường cũng lập tức hoàn toàn thả cả người Triệu Tinh Thành vào. điều khiển huyền khí, treo Triệu Tinh Thành ở phía chảo dầu, cười lạnh :

      - Tiểu tử, cảm giác được hơi dầu nóng bốc lên chứ? Cho ngươi cơ hội cuối cùng. Chỉ cần ngươi lớn tiếng mắng câu “Lý Kiếm Ý là kẻ nhát gan, là con rùa đen rụt cổ”, bản chưởng môn cho ngươi được vui vẻ!

      Mọi người vây xem xung quanh gan chút dám nhìn nữa.

      Chảo dầu đun người sống, thảm kịch thống khổ như thế, cho dù là hán tử làm bằng sắt cũng chịu nổi.

      - Ha ha ha, họ Kim kia, có bản lĩnh ngươi cứ tới , xem gia gia có cầu xin tiếng nào hay ...

      Triệu Tinh Thành cũng cười ha ha.

      - Lão tử chẳng qua là đệ tử bình thường của Vấn Kiếm Tông, xuất thân thấp hèn, chưa tiến vào các vị trí đứng đầu tông môn, cũng từng là kẻ khốn kiếp, thậm chí cũng chưa từng tới gần nhìn qua mặt của chưởng môn nhân. Nhưng tấm xương này của lão tử lại mềm hơn nửa phần so với những sư huynh sư thúc vì tông môn, chiến đấu dũng an nghỉ trong lòng đất. Đến đây , họ Kim kia. Ha ha!

      - Được, để xem ngươi có thể kiên trì được bao lâu...

      Kim Tường cười nhạt, điều khiển huyền khí, hạ Triệu Tinh Thành xuống. Nước dầu sôi nhất thời ngập tới đầu gối của .

      Trong khí vang lên tiếng dầu sôi xèo xèo. mùi khét lẹt thoảng bay ra.0

      Khắp nơi ràng là mùi thịt cháy.

      Trong nháy mắt, thân thể Triệu Tinh Thành điên cuồng co quắp. Bởi vì đau đớn, cả khuôn mặt trở nên dữ tợn biến hình. cắn răng chặt, ngay cả tiếng hừ cũng phát ra. Đến cuối cùng, trực tiếp cắn nát môi, cắn nát hàm răng, mồ hôi hột lớn chừng hạt đậu điên cuồng ra trán. Rất nhanh ngất ...

      - Triệu sư đệ...

      - Họ Kim kia, tên súc sinh nhà ngươi, có bản lĩnh xông tới đây với lão tử!

      - Ta xin thề, ngày hôm nay nếu như Phùng Đức Luân ta chết, sớm hay muộn cũng có ngày, ta chém Kim Tường ngươi thành thành trăm mảnh...

      - Tinh Thành sư đệ, ngươi tốt lắm. Ngươi là hảo hán. Hôm nay ta phục ngươi...

      Các đệ tử Vấn Kiếm Tông khác đều trở nên điên cuồng. Bọn họ điên cuồng xông lên, nhưng lại bị đám võ sĩ mặc áo giáp ngăn cản. Tu vi huyền khí của bọn họ đều bị phong ấn, còn chẳng bằng người bình thường, sao có thể xông qua được? Bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn huynh đệ đồng môn thân như huynh đệ ruột thịt chịu cực hình.

      Kim Tường cười lạnh, nhấc Triệu Tinh Thành ra.

      mùi thịt lan ra.

      Chỉ thấy hai chân và bắp chân Triệu Tinh Thành hoàn toàn cháy đen. Cơ bắp hoàn toàn bị hoại tử tróc ra, lộ ra xương cháy đen, quả thực vô cùng thê thảm.

      Kim Tường điều khiển huyền khí chấn động.

      Triệu Tinh Thành kêu lên tiếng, đau đớn tỉnh lại.

      - Tiểu tử, còn cứng được nữa sao?

      Triệu Tinh Thành trải qua cực hình như vậy suy yếu tới cực độ, ngay cả khí lực chuyện cũng có. hơi hé mắt ra, khóe môi nhếch lên, lộ vẻ xem thường, cười nhạt, há miệng:

      - Phi!

      ngụm máu tươi bắn đến mặt Kim Tường...

      - Tiểu tử ngươi giỏi lám. Vậy ngươi cứ chờ bị chiên chết ! Từ nay về sau, thế giới còn có Triệu Tinh Thành của Vấn Kiếm Tông nữa, ha ha!

      Lời vừa dứt, Kim Tường buông tay. Triệu Tinh Thành trực tiếp rơi vào trong chảo dầu cực nóng.

      Mọi người vây xem kinh hãi kêu lên. Có người nhanh chóng che mắt.

      Triệu Tinh Thành kiên cường như vậy, khiến rất nhiều người thầm tán thưởng. con người sắt đá như vậy, chết thảm như vậy, thực đáng tiếc.

      Đúng lúc này, biến cố khác thường đột ngột phát sinh…

      Cánh cửa truyền tống trận trong quảng trường Chiến Thần thường ngày rất ít khi được sử dụng, đột nhiên phóng ra vạn đạo ánh sáng. Trong nháy mắt, cánh cửa truyền tống mở ra. Mấy bóng người thoáng ra.

      - Cái gì? Triệu Tinh Thành của Vấn Kiếm Tông? Triệu sư đệ?

      tiếng thét kinh hãi vang lên. nhân ảnh trong đó, giống như tia chớp, hóa thành lưu quang lao về phía chảo dầu.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 680: ĐINH HẠO TRỞ VỀ

      Khi mọi người còn chưa kịp phản ứng, thấy nửa thân thể Triệu Tinh Thành vừa rơi vào trong chảo dầu, được bóng người này vớt từ bên trong ra...

      Tất cả mọi việc đều diễn ra chỉ trong chớp mắt.

      Mọi người còn chưa kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra, thấy trong quảng trường xuất thêm người.

      Đó là thiếu niên mặc quần áo màu xanh, khuôn mặt như ngọc, tuấn đến cực điểm. Trong lòng ôm Triệu Tinh Thành nửa người bị trọng thương, hấp hối. hạ xuống trước mặt các đệ tử Vấn Kiếm Tông khác.

      - Ngươi là ai, sao dám cả gan làm loạn pháp trường?

      Kim Tường biến sắc, quát lớn.

      Trong lúc nhất thời, mười mấy tên võ sĩ mặc áo giáp giống như gặp đại địch, đao thương được rút ra khỏi vỏ, lao tới bao vây xung quanh thiếu niên tuấn mặc y phục màu xanh này.

      Triệu Tinh Thành chỉ cảm thấy hơi ấm chậm rãi được truyền từ phía sau vào. Cảm giác đau đớn ở nửa người dưới nhận được nhiệt lực này, lại có thể biến mất cách thần kỳ. chậm rãi mở mắt ra. Dưới ánh mặt trời buổi trưa chiếu xuống, nhìn thấy khuôn mặt mà ngay cả nằm mơ cũng nghĩ tới.

      Đây... Đây là...

      - Đinh sư huynh?

      Triệu Tinh Thành cảm thấy mình nhất định là trước khi chết nằm mơ, thấy được ảo giác. Nhưng người khác lại nghĩ như vậy.

      Kim Tường vốn muốn ở trước mặt Lục Hùng Phi biểu chút, ra tay giết chết kẻ gây chuyện này. Chỉ có điều trong nháy mắt, khi thấy khuôn mặt của thiếu niên này, đột nhiên thoáng giật mình, nghĩ tới tên của người. Toàn thân nhất thời cứng đờ, hơi lùi về phía sau chút, sau đó mới quát lớn:

      - Ngươi... Ngươi là Đinh Hạo?

      Đinh Hạo?

      Ầm!

      Toàn bộ quảng trường Chiến Thần nhất thời trở nên náo động khó có thể ngăn chặn được.

      Đao Cuồng Kiếm Si Đinh Hạo, nửa năm trước ở đại hội luận phẩm tông môn bỗng nhiên nổi tiếng, biểu ra thực lực gì sánh kịp. Có thể là đỉnh phong trong thế hệ trẻ. mơ hồ đối đầu cùng Mục Thiên Dưỡng, đệ nhất thiên tài, thần đồng học viện Thanh Bình, còn chế tạo ra Thất Huyền Trảm. Trong các võ giả hạ tầng tại Tuyết Châu, rất có danh vọng.

      nghĩ tới, lại có thể trở về?

      cách khác, còn sống sót từ trong chiến trường Bách Thánh trở về?

      Đây chính là tin tức mang tính chấn động nhất.

      Nhưng... trở về, vẫn có hơi muộn?

      Tất cả đều muộn. Tuyết Châu còn Vấn Kiếm Tông!

      Trong đám người vây xem, có người lặng lẽ thở dài, cảm thấy tiếc hận cho vị thiên tài còn chưa hoàn toàn quật khởi phải đối mặt với vận mệnh tàn khốc.

      - Đinh sư huynh?

      - là Đinh sư thúc...

      - Đinh sư thúc trở về, trở về...

      Các đệ tử Vấn Kiếm Tông bị giam giữ đều hưng phấn bắt đầu hoan hô.

      Cái tên Đinh Hạo này dường như có loại ma lực cắm rễ sâu ở trong lòng rất nhiều đệ tử Vấn Kiếm Tông. Giống như lời chưởng môn nhân Lý Kiếm Ý trước khi chết, cho dù là Vấn Kiếm Sơn bị chiếm, cao thủ chết hết, nhưng chỉ cần có thiên tài tuyệt thế như Đinh Hạo tồn tại, hi vọng nhất định vẫn còn.

      Chỉ có điều rất nhanh, vài đệ tử Vấn Kiếm Tông ý thức được điều gì, lại kinh hãi kêu lên.

      - Đinh sư thúc mau, mau !

      - cần lo cho chúng ta. Mau rời khỏi nơi này. nên trở về. ngày kia, chờ ngài quật khởi, hãy trở lại báo thù!

      - Mọi người liều mạng với đám tặc tử này. Dù thế nào cũng phải yểm hộ cho Đinh sư thúc rời khỏi nơi này!

      Vừa có người lớn tiếng la lên, các đệ tử Vấn Kiếm Tông khác đều từ trong hưng phấn phục hồi tinh thần. Bọn họ lập tức ý thức được, hôm nay ở quảng trường Chiến Thần có cao thủ tiền bối thành danh như Lục Hùng Phi, tuy rằng Đinh Hạo bộc lộ tài năng, nhưng tuyệt đối vẫn thể đối đầu với lão cường giả nổi tiếng như vậy. Trước tiên phải rời khỏi.

      Bằng khi bị bắt, tia hy vọng cuối cùng của Vấn Kiếm Tông chết!

      - Ha ha ha ha...

      quảng trường vang lên tiếng cười lớn cực kỳ hưng phấn của Lục Hùng Phi. kích phát huyền khí, giọng vang như sấm.

      - Quá tốt. Đinh Hạo, ngươi trở về rất nhanh. Đáng tiếc ngươi lại tự mình tìm cái chết. Thiên đường có lối ngươi , địa ngục cửa ngươi lại tới. Lão phu còn lo lắng ngươi nghe tin bỏ chạy. Ha ha, ngờ ngươi lại có thể chủ động tới cửa. quá tốt!

      Lục Hùng Phi đứng lên, làm tư thế tay.

      Ầm ầm!

      Từng dây xích minh văn huyết sắc từ bốn phía của quảng trường Chiến Thần phóng lên cao, điên cuồng đan vào nhau, hợp thành vòng bảo hộ cấm chế cực lớn. Ngoại trừ quảng trường Chiến Thần phía dưới ra, gian xung quanh đều bị phong tỏa, bao vây tất cả mọi người ở trong đó.

      quảng trường vang lên những tiếng kêu kinh ngạc.

      - Tất cả cần làm loạn nữa. Hôm nay học viện Thanh Bình ta chỉ giết đệ tử Vấn Kiếm Tông. Đợi tới khi bắt được Đinh Hạo, thu lại đại trận Bát Phương Kim Môn Tỏa Thần!

      Lục Hùng Phi rống to hơn. thanh lấn át tất cả những tiếng ồn ào, chấn động tới mức lỗ tai mọi người ong ong. hổ danh là người đứng đầu võ đạo Tuyết Châu ngày trước.

      Cái cấm chế phong tỏa này là đề phòng số cao thủ cướp đạo trường, ngờ lại có thể lưới được con cá lớn như Đinh Hạo. Điều này khiến Lục Hùng Phi mừng rỡ.

      - Đinh sư huynh, sư huynh... mau...

      Triệu Tinh Thành với hơi thở mong manh cũng vội vàng .

      Đinh Hạo khẽ lắc đầu:

      - Triệu sư đệ, xin lỗi. Ta tới muộn.

      để ý đến đám cao thủ học viện Thanh Bình bao vây xung quanh, cũng để ý đến Lục Hùng Phi đứng đài cười to. ôm Triệu Tinh Thành tới trước mặt các đệ tử Vấn Kiếm Tông khác, ánh mắt lướt qua những vết thương đầy người những thanh niên kia. mỉm cười, :

      - Vị huynh đệ kia, ngươi có thể qua đây, giúp ta đỡ lấy Triệu sư đệ được ?

      vị thiếu niên diện mạo tuấn, nhưng khuôn mặt bị vết đao chém gần như chia khuôn mặt ra thành hai nửa, từ trong đám đông ra. lớn tiếng :

      - Đinh đại ca, có ta tới đây.

      Đinh Hạo thoáng sửng sốt. nhận ra người thiếu niên này chính là Lý Vân Kỳ.

      - Huynh đệ tốt.

      Đinh Hạo giao Triệu Tinh Thành qua, sau đó vỗ vai Lý Vân Kỳ .

      Đây là huynh đệ hoàn toàn có thể tin cậy được. Mỗi lần chịu thử thách, đều kiên định đứng ở phía Vấn Kiếm Tông.

      đám đệ tử Vấn Kiếm Tông vội vàng cởi áo tù nhân người, trải mặt đất, sau đó đặt Triệu Tinh Thành ở phía .

      Còn có người giục Đinh Hạo nghĩ biện pháp nhanh chóng rời khỏi.

      - Đúng là kẻ biết chết sống!

      Thân hình Lục Hùng Phi lóe lên, tới giữa quảng trường. Khi còn cách Đinh Hạo hơn mười thước, dừng lại cười lạnh :

      - Ta vôn sợ ngươi nhận được tin tức chạy mất, đến lúc đó chung quy trở thành mối họa lớn của học viện Thanh Bình trong tương lai. Nếu như ngươi kịp chờ tới lúc chết, ngày hôm nay bản tọa thành toàn cho ngươi!

      - , Lục Hùng Phi. Ngươi... ngươi thể ra tay với Đinh sư thúc được...

      đệ tử Vấn Kiếm Tông linh cơ thoáng động, vội vàng quát lớn.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 681: ĐẠI PHÁ DIỆT SÁT QUYỀN

      Lục Hùng Phi khinh thường :

      - Nực cười, vì sao lão phu lại thể ra tay?

      - Bởi vì Đinh sư thúc và Mục Thiên Dưỡng của học viện Thanh Bình có ước hẹn ba năm. tại, kỳ hạn sắp đến. Ngươi thân là người của học viện Thanh Bình, lại là cao thủ thành danh lâu, lại ra tay đối phó với Đinh sư thúc ta. Ngươi sợ người trong thiên hạ chế nhạo thóa mạ sao? Có phải là học viện Thanh Bình các ngươi biết Mục Thiên Dưỡng phải là đối thủ của Đinh sư thúc ta, cho nên mới kiếm cớ từ bỏ chiến ước...

      Người đệ tử Vấn Kiếm Tông trẻ tuổi này vội vàng . ra cũng có vài phần nhanh trí.

      Tất cả mọi người cho rằng Đinh Hạo phải là đối thủ của Lục Hùng Phi. Các đệ tử Vấn Kiếm Tông đều sốt ruột. Bọn họ cho dù chết thảm bị người chém thành trăm mảnh, cũng tuyệt đối thể trơ mắt nhìn Đinh Hạo rơi vào tuyệt cảnh.

      - Ha ha ha, buồn cười. Chỉ bằng Đinh Hạo, cũng là đối thủ của đồ nhi Mục Thiên Dưỡng ta sao?

      Lục Hùng Phi tiến lên từng bước, cười ha ha :

      - Hôm nay ngay cả Vấn Kiếm Tông cũng còn, gì tới ước hẹn ba năm? kẻ đáng thương nhất định phải chết, có tư cách cùng Thiên Dưỡng quyết đấu. Sớm chết sớm siêu sinh. Các ngươi đều chết tâm cho ta! Ha ha ha!

      - Ngươi...

      Người trẻ tuổi này khẩn trương, muốn gì nữa.

      Đinh Hạo vỗ vào vai của người đệ tử trẻ tuổi này, khẽ lắc đầu, ý bảo lui về phía sau.

      - Tiêu Diêu, còn nhanh qua đây, trị thương cho các sư huynh đệ...

      vừa những lời này, đúng lúc tiểu mập Nhâm Tiêu Diêu mới vừa từ bên trong cánh cửa truyền tống phía xa ra.

      Lời còn chưa dứt, Đinh Hạo xòe bàn tay ra, đánh chưởng về phía Lục Hùng Phi.

      chỉ dùng thuần túy là lực lượng cơ thể. Thậm chí ngay cả huyền khí cũng có dùng tới. Thoạt nhìn giống như muốn hung hăng bạt tai vị đệ nhất cường giả Tuyết Châu ngày xưa.

      - Cuồng vọng!

      Lục Hùng Phi giận dữ, đánh ra quyền.

      Vị đệ nhất cường giả Nhân tộc Tuyết Châu ngày xưa toàn thân mạnh mẽ đến cực điểm, bắt đầu phát động huyền khí, bao phủ trong ánh sáng chói mắt, giống như vị Chiến Thần. Khí tức đáng sợ lan tràn về phía toàn bộ quảng trường, khiến tất cả mọi người hít thở thông. Khí thế cường đại. Người đứng đầu trong số các cường giả thế hệ trước, cũng phải là hư danh.

      Quyền diễm giống như rồng lượn.

      Mắt thấy quyền kia cắn nuốt Đinh Hạo, nhưng vào lúc này…

      Ầm!

      tiếng nổ vang lên.

      Chỉ thấy Đinh Hạo đột nhiên biến chưởng thành trảo, năm ngón tay cong lại.

      Bàn tay giống như bắt con sâu , dễ dàng chụp lấy quyền diễm đáng sợ kia. Sau đó bàn tay nắm chặt lại. Quyền diễm nhìn như vô cùng đáng sợ này, giống như đám bã đậu, phát ra tiếng nổ vang, giống như gào thét, trong nháy mắt bắn ra bốn phía, tiêu tan.

      Quyền diễm cực nóng, cực đáng sợ này đủ khiến đá cũng phải nóng chảy tan ra, nhưng dưới bàn tay Đinh Hạo, ngay cả chút vết tích cũng lưu lại.

      - Ha hả, đệ nhất cao thủ Nhân tộc Tuyết Châu ngày xưa cũng chỉ có chút năng lực như thế thôi sao?

      Đinh Hạo từ trong ánh lửa vừa tiêu tán thoải mái tới, bị chút thương tích nào.

      quảng trường Chiến Thần vang lên tiếng hít hơi lạnh. Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn thiếu niên mặc trang phục màu xanh này.

      Lục Hùng Phi cũng ngây người, trong lòng khiếp sợ.

      Để tránh cho đêm dài nhiều mộng, nổi sát tâm. quyền vừa rồi, sử dụng chính là trong những chiến kỹ khiến mình đắc ý nhất, đại phá diệt sát quyền.

      quyền này nhìn như bình thản, thực tế chứa tám phần lực lượng của lại, lại có ám lực tan biến đáng sợ. Cho dù là vị cường giả cảnh giới Vũ Vương tam khiếu cũng bị chấn động tới mức bay ngược ra phía sau thổ huyết, chiến lực hoàn toàn biến mất. Nhưng tại sao nghiệt tử còn sót lại của Vấn Kiếm Tông trước mắt này lại có thể tiếp lấy quyền này thản nhiên như vậy...

      Trong lòng Lục Hùng Phi đột nhiên dâng lên cảm giác ổn. Tên Đinh Hạo trước mắt này khiến có phần nhìn thấu.

      - Tiểu tử, xem ra ngươi ở trong chiến trường Bách Thánh được vài bảo bối. Nhưng là võ giả phải chú ý tới thần thông, tu vi của bản thân. Ngươi dựa vào ngoại vật, mong chống lại huyền khí vô tận do bản tọa khổ luyện hơn bốn trăm năm sao? Nếu vậy xem ra ngươi quá ngây thơ rồi.

      Lục Hùng Phi cười lạnh :

      - Cũng tốt. Hôm nay tất cả mọi người biết, thực lực chân chính của người đứng đầu võ đạo Nhân tộc Tuyết Châu, tránh cho vài hậu bối biết tự lượng sức mình, tự cao tự đại, biết sống chết!

      Lời vừa dứt, huyền khí nồng đậm giống như hỏa diễm, từ trong thân thể tuôn ra.

      Toàn thân giống như vị Chiến Thần từ trời hạ xuống quảng trường.

      Mọi người xung quanh theo bản năng đều nhắm hai mắt lại. Khí tức này đáng sợ, quá mức khủng khiếp. Nếu nhìn, sợ rằng mắt cũng bị tổn thương. Rất nhiều võ giả kinh hãi phát , huyền khí trong cơ thể mình, lại hoàn toàn bị áp chế, vận chuyển nhanh. Đối mặt với tồn tại gần như vô địch như vậy, bọn họ hoàn toàn thể chống lại.

      - Đây là thực lực chân chính của người đứng đầu võ đạo Nhân tộc Tuyết Châu sao? đáng sợ!

      Tất cả mọi người đều ngơ ngác nghĩ.

      Nhưng…

      - Tự cao tự đại? Những lời này vẫn nên trả lại cho ngươi! Chỉ có chút thực lực như vậy biết xấu hổ, tỏ ra huyền diệu trước mặt Đinh sư huynh sao? Chữ chết thực thế nào, ngươi còn biết viết. Xem ra chiến tích Đinh sư huynh ở trong chiến trường Bách Thánh, đánh trận tàn sát Tam Hoàng, còn chưa truyền tới đây!

      Gương mặt Nhâm Tiêu Diêu lập tức lộ vẻ xem thường .

      Lời còn chưa dứt, Đinh Hạo đột nhiên bước ra bước, trong nháy mắt liền tới giữa trung.

      bay vút lên trời cao, cước bước , bay thẳng đến phía dưới Lục Hùng Phi giẫm xuống, giống như giẫm lên con kiến hôi.

      Đây là miệt thị cách trắng trợn.

      - Ngươi...

      Lục Hùng Phi gầm lên, muốn thi triển thủ đoạn lôi đình.

      Nhưng trong nháy mắt này, toàn thân đột nhiên cứng đờ. Bởi vì lực lượng dồi dào từ trời cao áp xuống tới.

      Chỉ thấy bàn chân huyền khí kim sắc cực lớn, từ dưới chân Đinh Hạo biến thành hợp chất, giống như thân thể Ma thần. Mặc dù bàn chân kia còn chưa hoàn toàn giẫm xuống thực , nhưng quảng trường Chiến Thần vô cùng cứng rắn bắt đầu bị nghiền nát.

      Ầm.

      tiếng động lớn vang lên. Khí lưu khủng khiếp che phủ.

      Tại vị trí Lục Hùng Phi đứng, trong nháy mắt bị ép tới mức sụp xuống. quảng trường Chiến Thần lún xuống tạo thành vết chân cực lớn.

      - Phụt...

      Lục Hùng Phi mở miệng phun ra búng máu.

      điên cuồng thôi động huyền khí, muốn phản kích. Đáng tiếc, lại bị bàn chân màu vàng cực lớn kia đạp tới mức căn bản thở nổi.

      vươn hai cánh tay ra, khổ sở chống đỡ bàn chân kim sắc cực lớn, dường như muốn đẩy ra.

      Đáng tiếc lực lượng từ phía truyền tới quả thực giống như dãy núi lớn nặng nề, căn bản có khả năng chống đỡ.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :