Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 672: NỮ VŨ THẦN TUYỆT THẾ

      Kiếm khí đối chọi với long khí! Trong vô thanh vô tức, từng cột khí hình con rồng kia bị cắt ra làm hai.

      Chỉ có điều số lượng cột khí hình rồng này quá nhiều. Chờ được tới khi kiếm khí suy kiệt, chúng lại cắt về phía thiếu nữ kia.

      Thiếu nữ vung chiến kiếm trong tay lên, ngừng phát ra từng huyễn ảnh kiếm khí, chém tất cả những khí hình rồng tới gần trước người.

      thanh chiến kiếm cực lớn ở trong tay nàng quả thực giống như có tính mạng. Trong hư tiếng phượng hót liên tục ngừng. Con phượng hoàng lửa thiêu đốt nửa bầu trời, đối đầu với khí trùng thiên.

      Hai đại chí cường giả quyết đấu, quả thực giống như cuộc chiến của Thần Ma.

      Nhâm Tiêu Diêu nhìn có chút mê mẩn. Tà Nguyệt cũng đàng hoàng hơn rất nhiều. Thân thể Kỷ Khởi vốn suy yếu. Sóng khí từ cuộc chiến đấu truyền đến. Khóe miệng tràn ra chút máu tươi. Nhâm Tiêu Diêu nhanh chóng vận dụng huyền khí, bảo vệ Kỷ Khởi...

      - Nhanh, đánh nát pho tượng kim khôi kim giáp để Đinh sư huynh tỉnh lại. Nếu tất cả quá muộn!

      Kỷ Khởi hét lớn.

      - Meo! Xem ra nhân sủng của ta có phần cơ duyên này!

      Lúc này Tà Nguyệt cũng dám kiên trì nữa, lấy trảo vô cùng sắc bén của mình, cùng cá heo Manh Manh muốn phát ra lực lượng phá huỷ pho tượng kim khôi kim giáp này, ngừng hẳn quá trình đốt thần hỏa của Đinh Hạo!

      Đúng lúc này, biến đổi khác thường lại phát sinh…

      - Ha ha, lại có thể để ta gặp được cơ hội như vậy... Đinh Hạo, chết!

      giọng có chút hả hê từ bên cạnh vọng ra. Thân hình Ngân Nguyệt Cổ Tộc Hoàng xuất . Phía sau , huyễn ảnh nguyệt như như , đột nhiên xoay tròn, giống như thanh loan đao cực lớn trực tiếp chém về phía Đinh Hạo chìm trong giấc ngủ.

      Lúc này thiên địa này chấn động vô cùng đáng sợ. Toàn bộ thành thị Ngụy Thần nhanh chóng sụp xuống hủy diệt.

      Cho nên Ngân Nguyệt Cổ Tộc Hoàng vừa xuất , lập tức thi triển ra Ngân Nguyệt Huyết Sát bảo điển trấn tộc. muốn tiếp tục kéo dài thời gian. muốn dùng đòn hữu hiệu, trong nháy mắt giết chết đại địch của tộc là Đinh Hạo này.

      Loại công kích với cấp bậc như vậy, Nhâm Tiêu Diêu, Tà Nguyệt và Manh Manh có khả năng chống đỡ được.

      Tà Nguyệt là kẻ đầu tiên bị đánh bay ra ngoài.

      Bọt khí của Manh Manh trong nháy mắt bị đánh nát.

      Trong nháy mắt, ánh sáng lướt qua khe hẹp giữa Nhâm Tiêu Diêu và Kỷ Khởi...

      Mắt thấy Đinh Hạo bị đánh trúng.

      Ầm!

      nhân ảnh đột nhiên xuất ở trước người Đinh Hạo. Kiếm lớn đưa ngang trước ngực, chặn lấy đòn Ngân Nguyệt Huyết Sát này.

      huyễn ảnh mặt trăng bạc giống như thủy tinh rạn vỡ từng mảnh , cuối cùng biến mất.

      Thân ảnh chặn đòn tất sát này lại giống như lưu tinh bị đánh bay ra ngoài. Trong nháy mắt, khi sắp đập phải vào người Đinh Hạo ở phía sau, nàng khẽ quát tiếng, há miệng phun ra ngụm tinh huyết, cứng rắn dừng thân hình lại, muốn làm ảnh hưởng tới Đinh Hạo.

      Vẫn là thân hình kiều diễm trước đó. Hỏa diễm xung quanh thân hình bị đánh tan, lộ ra dáng vẻ bên trong.

      Đó là khuôn mặt mỹ lệ tới cực điểm. Mái tóc dài màu đỏ giống như hỏa diễm thiêu đốt nhàng tung bay trong gió. Con ngươi thanh thuần giống như suối nước trong khe núi mùa thu, lóe ra ánh sáng vô cùng kiên định. Làn da nàng giống như được tạo thành từ dương chi bạch ngọc, khiến vạn vật trong thiên địa đều phải buồn bã thất sắc trước dung nhan tuyệt mỹ của nàng. Chỉ thoáng liếc mắt, cũng đủ khiến vô số thiên tài phải điên cuồng trước tiên tư ngọc cốt, mặt như họa. Trong vẻ xinh đẹp của nàng lại có cao quý cao cao tại thượng!

      vị nữ Chiến Thần!

      - Hiểu Ngữ sư tỷ...

      Tiểu mập Nhâm Tiêu Diêu nhịn được kinh ngạc kêu lên.

      Nữ tử xinh đẹp này ngờ chính là Tạ Giải Ngữ, đệ tử huyết mạch xuất sắc nhất của Vấn Kiếm Tông.

      Nhâm Tiêu Diêu có chút ngây người. trăm triệu lần ngờ được người tới lại là Tạ Giải Ngữ.

      Đệ tử huyết mạch của Vấn Kiếm Tông cực kỳ thần bí. Nhưng lấy thân phận của Nhâm Tiêu Diêu, ít nhiều cũng biết được chút. Trong đó Tạ Giải Ngữ và Phùng Ninh đều là hai người xuất sắc nhất.

      Ban đầu, tông môn muốn xem hai người này là những người đứng đầu trong tương lai để bồi dưỡng. Chỉ có điều sau đó Đinh Hạo lấy phàm thể xuất thế hơn người, biểu ra quang hoa chói mắt khó có thể che giấu. Hơn nữa lão quái vật Khí Thanh Sam lại dốc hết sức kiên trì, nên cao tầng tông môn mới quyết định lấy Đinh Hạo làm trung tâm, tạo ra thành viên của tổ chức Vấn Kiếm Tông tương lai.

      Hôm nay thực cũng chứng minh, lựa chọn mạo hiểm của cao tầng Vấn Kiếm Tông lần này là cực kỳ sáng suốt.

      Sư huynh Đinh Hạo trưởng thành, chỉ có thể dùng kỳ tích để hình dung.

      Nhưng biểu của hai người Tạ Giải Ngữ và Phùng Ninh cũng kém. Chỉ có điều Nhâm Tiêu Diêu trăm triệu cũng ngờ được, Tạ Giải Ngữ lại có thể cường đại đến mức như vậy. Nàng cứng rắn đỡ lấy đòn của chí cường giả tộc, chiến lực lại hoàn toàn rơi xuống thế hạ phong. Như vậy, chứng tỏ nàng kém hơn sư huynh Đinh Hạo kém bao nhiêu.

      Theo lời đồn đại, sư huynh Đinh Hạo và sư tỷ Tạ Giải Ngữ, là đôi nhân .

      Hôm nay nhìn vị nữ Chiến Thần này vì bảo vệ Đinh Hạo, cho dù bản thân mình bị thương cũng tiếc, xem ra lời đồn sai.

      Trong lòng Nhâm Tiêu Diêu đột nhiên có chút hâm mộ.

      Nữ tử giống nữ thần như Tạ Giải Ngữ, thế gian có thiếu niên nào ưu ái mơ tưởng. Nhưng nàng vẫn ái mộ sư huynh Đinh Hạo.

      Cho tới nay Nhâm Tiêu Diêu tự cho rằng vận khí mình tệ. Đáng tiếc ở trước mặt Ngả Thanh Thanh, vận khí của mình, hình như có tác dụng gì!

      Chỉ có điều ngẫm lại, cũng chỉ có nam tử kỳ tài như sư huynh Đinh Hạo mới có khả năng xứng đôi với vị nữ thần như vậy?

      Nghĩ tới đây, trong lòng tiểu mập lại cảm thấy thăng bằng hơn chút. vốn là tên mập tâm tư khoáng đạt, để tâm vào những chuyện vụn vặt như vậy.

      Chỉ có điều, biết vì sao, mái tóc của sư tỷ Tạ Giải Ngữ vốn đen bóng, lại có thể đều biến thành màu lửa đỏ?

      Những ý niệm này thực tế cũng chỉ lóe lên ở trong đầu Nhâm Tiêu Diêu, trong nháy mắt sau đó liền biến mất.

      Ở bên cạnh , Kỷ Khởi lần đầu tiên nhìn thấy thân hình của nữ tử xinh đẹp kia, trước mắt sáng ngời. Trong nháy mắt nàng cũng bị kinh diễm.

      Nàng được xem là xuất thân từ nhà giàu có, mặc dù thể tập võ, nhưng khả năng quan sát và kiến thức lại cực kỳ độc đáo. Nhưng từ trước tới nay nàng chưa từng gặp qua nữ Chiến Thần xuất trần thoát tục, thực lực mạnh mẽ hợp với dung nhan độc nhất vô nhị như vậy. Kỷ Khởi khỏi cảm thán.

      thế giới này, lại có thể tồn tại nữ tử như vậy sao?

      Cũng trong nháy mắt này, trong lòng Kỷ Khởi đột nhiên hoảng hốt.

      Nữ Vũ Thần tuyệt thế thoát tục như thế, vì Đinh đại ca cũng sợ tử chiến. Hóa ra bên cạnh có hồng nhan tri kỷ như vậy. Mình chẳng phải là...

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 673: LIỀU MẠNG

      cảm giác mất mát thoáng dâng lên trong lòng thiếu nữ yếu đuối này.

      Trong nháy mắt tiếp theo, lại nghe có tiếng hét. Tạ Giải Ngữ trở tay nắm chặt. Hộp kiếm phía sau nàng lại lần thứ hai rung động. thanh tiểu kiếm chỉ dài hơn thước, rộng chừng ngón tay nhìn vô cùng hoa lệ, tự động từ trong đó bắn ra. Nó đến trong tay của nàng. Sóng kiếm lớn giao nhau. Trong nháy mắt nàng lại xuất kích!

      Hỏa diễm đáng sợ lan ra khắp bầu trời.

      huyễn ảnh phượng hoàng hỏa diễm cao tới ngàn mét xuất ở sau lưng nàng, che phủ nửa bầu trời.

      - Ha ha, nữ nhân, ngươi bị trọng thương, cần gì phải kiên trì nữa. Ngươi hãy nhanh chóng rời khỏi đây !

      Bổ Thiên Quyết Hoàng hét lớn.

      Lần đầu tiên nhìn thấy dung nhan tuyệt thế của Tạ Giải Ngữ, mặc dù thân là tộc, mặc dù thấy qua rất nhiều mỹ nữ thế gian, mặc dù là trái tim sớm hề bận tâm tới những điều này, nhưng giờ phút này, trong lòng vẫn tránh khỏi cảm giác tiếc nuối, muốn nữ Chiến Thần tuyệt thế như vậy chết vì Đinh Hạo.

      Đây là lần đầu tiên phát sinh tình cảm như vậy đối với nữ tử Nhân tộc.

      - Ha ha, ngờ ra là tuyệt thế đại mỹ nhân như vậy...

      Ngân Nguyệt Cổ Tộc Hoàng cũng lớn tiếng tán thưởng.

      Dung nhan khí chất của Tạ Giải Ngữ, quả nhiên khó có thể dùng từ ngữ để hình dung.

      Đáng tiếc tất cả những điều này đối với nàng mà , lại cũng quan trọng.

      Nữ Chiến Thần mỹ lệ này vung song kiếm lên, để ý tới chuyện sống chết của mình, đồng thời đối phó với công kích do hai đại Hoàng phát động.

      Ầm ầm ầm!

      - Phụt...

      Tạ Giải Ngữ há miệng phun ra búng máu, ngã bay ngược ra ngoài. Nàng bị thương .

      thực tế, lúc trước vội vàng đỡ cho Đinh Hạo chiêu Ngân Nguyệt Huyết Sát, nàng thương tổn tới nội phủ thần hồn. Dù sao đó là chiêu ra tay toàn lực của Ngân Nguyệt Cổ Tộc Hoàng, chuẩn bị đầy đủ. Mà chính nàng lại vội vàng chống đỡ. Hơn nữa vì muốn làm ảnh hưởng đến Đinh Hạo, nên nàng cứng rắn dùng thân thể mềm mại của mình nhận lực phản chấn, khiến nàng thổ huyết.

      tại, liên tục đối mặt với công kích của hai đại Hoàng, Tạ Giải Ngữ rất nhanh rơi vào thế hạ phong.

      Chỉ có điều nàng lại hoàn toàn có ý lui bước. Cho dù liều mạng bị thương, nàng cũng ngăn chặn tất cả sát chiêu công kích về phía Đinh Hạo.

      Trong nháy mắt, người nàng đầy vết thương. Dùng mắt thường có thể thấy được huyễn ảnh phượng hoàng hỏa diễm cực lớn bầu trời ảm đạm rất nhiều.

      - Nữ nhân, ngươi phải là đối của của hai người chúng ta liên thủ lại, cần gì phải khổ sở chống đỡ như vậy. Cho dù ngươi cùng Đinh Hạo có giao tình, cũng làm hết chức trách của vị bằng hữu, cần liều cả tính mạng của mình như vậy!

      hiếm có lúc nào Bổ Thiên Quyết Hoàng lại mở lời khuyên bảo như vậy.

      Tạ Giải Ngữ cười nhạt. nàng nhàng hất đầu, khiến sợi tóc này bắn ra từng giọt máu. Nàng mở miệng, dùng hàm răng mỹ lệ trắng như tuyết, cắn lọn tóc dài đỏ như lửa. Sắc mặt bình tĩnh, chiến ý .

      - Ha ha ha, ngươi đúng là hạt giống tình, lại có thể nảy sinh thiện cảm với nữ tử Nhân tộc?

      Ngân Nguyệt Cổ Tộc Hoàng cười nhạt.

      - Cho dù là nữ võ giả Nhân tộc mỹ lệ hơn nữa, cũng là kẻ địch và thức ăn của tộc ta. Cần gì phải nhiều như vậy. Ta và ngươi liên thủ, ai bắt được nàng, mang về làm thị thiếp. Như vậy phải đơn giản hơn sao?

      - Mở miệng được lời nào hay. Tên mãng phu như ngươi hiểu được cái gì... Nhanh lên, giết Đinh Hạo quan trọng hơn!

      Bổ Thiên Quyết Hoàng nhíu mày .

      - Thế nào? Ngươi thích sao? Vậy tiểu tiện nhân kia thuộc về ta...

      Ngân Nguyệt Cổ Tộc Hoàng cười ha ha. mặt trăng bạc lại lên, so với lần trước càng ràng chân hơn. Trong đó chứa lực đáng sợ, khiến khắp thiên địa cũng bắt đầu run rẩy.

      Đúng lúc này…

      - Hai tên súc sinh chuyên ăn tươi nuốt sống, cũng dám lớn lối như vậy sao!

      giọng ràng đột nhiên vang lên ở trong tai của mọi người.

      Chỉ thấy thân ảnh phát ra kim quang, trong nháy mắt lóe lên. Trong tay cầm kiếm quang với ánh sáng màu đỏ. trở tay rạch cái.

      Ầm.

      tiếng động vang lên. Ngân Nguyệt Huyết Sát này chứa lực lượng hủy diệt giống như đoạn gỗ mục, vô thanh vô tức phân thành hai, bắn ra ngoài, khiến mặt đất quảng trường phía xa xuất hai hố sâu!

      Ra tay dễ dàng hóa giải được chiêu tất sát như vậy, khiến Ngân Nguyệt Cổ Tộc Hoàng nhìn thấy được cũng hít hơi lạnh.

      Ngân Nguyệt Huyết Sát tuyệt đối phải chỉ là công kích đơn giản như vậy. Bằng cũng có khả năng đòn đánh Tạ Giải Ngữ bị thương nặng như vậy. Đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, có người có thể đủ khả năng dễ dàng phá hỏng tuyệt học trấn tộc của mình.

      - Đinh Hạo!

      Bổ Thiên Quyết Hoàng thét tiếng kinh hãi.

      - Đinh sư huynh!

      - Đinh đại ca!

      - Meo...

      Đám người Kỷ Khởi, Nhâm Tiêu Diêu vừa nhìn thấy Đinh Hạo, tất cả đều bắt đầu vui mừng hân hoan.

      Người xuất vào thời khắc mấu chốt này mặc y phục màu xanh, trong tay cầm thanh kiếm rỉ, tư thế oai hùng bừng bừng phấn chấn, gương mặt tuấn tú như ngọc, tóc đen thả dài như thác nước. Đó phải là Đao Cuồng Kiếm Si Đinh Hạo sao?

      Đinh Hạo nhìn đám người Kỷ Khởi mỉm cười gật đầu, tới bên cạnh Tạ Giải Ngữ. bàn tay áp ở phía sau người nàng chậm rãi rót vào thiên hỏa huyền khí, giọng có phần trách cứ:

      - Chịu vết thương nặng như vậy, cần gì phải cứng rắn chống đỡ. Nếu đánh lại, sao ôm ta chạy cho nhanh. đúng là tiểu ngu ngốc!

      Tạ Giải Ngữ trừng mắt, nhưng có lên tiếng.

      Chỉ có điều ánh mắt, tư thái nữ nhi này lại khiến mọi người xung quanh đều chấn động, có cảm giác thất hồn lạc phách.

      Thiên hỏa huyền khí của Đinh Hạo, bị vây trong huyền khí cực phẩm thuộc tính hỏa, phù hợp với tu vi thuộc tính hỏa của Tạ Giải Ngữ, trong nháy mắt áp chế thương thế trong cơ thể Tạ Giải Ngữ.

      Lúc này, trong thiên địa biến đổi khác thường, nghiêm trọng tới cực điểm. Phóng tầm mắt nhìn ra, ngoại trừ vị trí trung tâm quảng trường và tòa tháp lớn kim sắc ra, các nơi khác trong thành thị Ngụy Thần gần như đều hoàn toàn sụp xuống. Tất cả di tích đều bị chìm ngập ở bụi bặm và lửa dưới lòng đất phun lên...

      Hai người Bổ Thiên Quyết Hoàng và Ngân Nguyệt Cổ Tộc Hoàng vừa thấy tình hình ổn, lập tức thối chí.

      Nếu Đinh Hạo tỉnh lại, cũng biết nhận được lợi ích gì, tiếp tục chiến đấu tiếp cũng có khả năng giết chết được , ngược lại làm lỡ chuyện quan trọng khác.

      Ánh mắt hai người nhìn những tiểu tháp thần hỏa tháp lớn kim sắc, hiểu tầm quan trọng của chúng. Trong lòng thoáng động, khí bắt đầu được phát động. Trong nháy mắt hai người mang mấy trăm tiểu tháp, bỏ vào trong túi càn khôn, thân hình lắc cái, phóng lên trời cao rời khỏi đó...

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 674: TRỞ LẠI THẾ GIỚI THỰC

      Mỗi người… đều có bí mật của mình.

      Đinh Hạo cũng nghĩ sâu về vấn đề này. Dù sao mình cũng tu luyện Huyền Vấn Kiếm Trang, mà là Huyền Chiến Thắng Quyết.

      đưa mắt nhìn xung quanh. Khắp nơi đều yên tĩnh, gió thoảng qua. Bầu trời đầy nắng ấm, xanh thăm thẳm. Phía xa mơ hồ có thể thấy thành trấn . Chắc hẳn đó là nơi loài người sinh sống.

      Đinh Hạo chậm rãi phóng ra sóng thần thức giống như thủy triều lan rộng ra, bao phủ tất cả mọi thứ trong phạm vi năm mươi dặm...

      Đinh Hạo trầm tư, lại nghĩ về lúc ở tháp lớn kim sắc.

      Nhận được truyền thừa của nguồn sáng kim sắc, Đinh Hạo đốt thần hỏa, nhận được bản nguyên thần tính, thể chất được nâng lên tới mức độ khủng bố.

      Đinh Hạo tính toán sơ qua, lực lượng thân thể mình đạt đến cảnh giới Vũ Hoàng tứ khiếu, cường đại hơn vô số lần so với tu vi huyền khí.

      Quan trọng hơn chính là, khi mưa ánh sang màu vàng rót vào thân thể, Thắng Tự Quyết cuối cùng đột phá, tiến vào cảnh giới Thần Ý Thiên Địa tầng thứ bảy. Thần thức trở nên mạnh mẽ, có thể bao trùm phạm vi hơn năm mươi dặm, quan sát tỉ mỉ mọi thứ.

      Tầng thứ sáu đại viên mãn, có thể khiến thân thể Đinh Hạo đạt tới trạng thái hoàn toàn khống chế. Ngũ tạng lục phủ thoát thai hoán cốt, máu lại hóa thành kim sắc. Xương cốt giống như bạch ngọc.

      Chỉ cần Đinh Hạo nguyện ý, thậm chí có thể khống chế từng tế bào trong cơ thể, thân thể giống như vụ trụ, năng lượng tuần hoàn cũng chỉ giới hạn trong huyền khí, mà còn tuần hoàn trong các thông đạo kinh mạch. Thân thể có thể hấp thu năng lượng từ bên ngoài bất kỳ lúc nào, tự động rèn luyện cường độ thân thể.

      Mà tiến vào tầng thứ bảy, Đinh Hạo bắt đầu có thể sử dụng thần thức điều khiển ngoại vật.

      Đinh Hạo vừa cảm ứng, rất nhanh tìm được tồn tại của đám người Nhâm Tiêu Diêu.

      Bọn họ được lực lượng của Đinh Hạo bao vây bảo vệ, cũng bị truyền tống đến nơi quá xa, chỉ ở trong nơi hoang dã cách đó chừng hơn hai mươi dặm. Đinh Hạo lấy thần thức truyền ý niệm, rất nhanh hướng dẫn Nhâm Tiêu Diêu dẫn theo Kỷ Khởi và Tà Nguyệt, Manh Manh, tìm tới.

      Tâm tình của mọi người cũng tệ.

      Trải qua cửu tử nhất sinh, rốt cục bọn họ vẫn từ trong chiến trường Bách Thánh sống sót ra.

      Đây là phần trải nghiệm quý báu.

      Trong truyền thuyết, phàm là người có thể sống sót từ trong chiến trường Bách Thánh ra, đều có thể đạt được thành tựu phi phàm trong võ đạo cảnh, cuối cùng bước vào cảnh giới Vũ Thánh, cũng phải là có đạo lý. Nếu như với thiên phú và vận khí như Nhâm Tiêu Diêu, chỉ cần chết sớm, sinh thời nhất định có thể tiến vào cảnh giới Vũ Thánh.

      - Đinh sư huynh, kế tiếp chúng ta nên làm gì bây giờ?

      Nhâm Tiêu Diêu hưng phấn .

      - Trước hết chúng ta phải tìm hiểu xem mình ở đâu . Sau đó chờ Tạ sư muội chữa thương xong, chúng ta về tông môn.

      Đinh Hạo cười :

      - Chưởng môn nhân bọn họ hẳn là mỏi mắt chờ mong. đường , chúng ta thu thập tin tức. Tốt nhất là có thể tìm được những sư huynh muội khác, cùng nhau trở lại tông môn. Ha ha ha, đến lúc đó xem thử còn ai có thể ngăn cản Vấn Kiếm Tông ta quật khởi!

      Trong lòng Nhâm Tiêu Diêu cũng vô cùng phấn chấn.

      Đúng vậy, rời khỏi tông môn nửa năm, tại nên trở về.

      Lúc này đây, bọn họ thu hoạch ở chiến trường Bách Thánh khổng lồ như vậy, Đinh sư huynh càng uy danh hiển hách. Tin tức truyền về, tuyệt đối có thể làm rạng rỡ tổ tông, làm cho dưới Vấn Kiếm Tông đều phải kích động.

      - Phía xa hình như có thành thị Nhân tộc sinh sống. Ta tới đó hỏi thăm chút trước, xem ở đây rốt cuộc là địa giới nào.

      Nhâm Tiêu Diêu suy nghĩ chút, .

      - Chờ chút, Nhâm đại ca, ta cùng với đại ca.

      Kỷ Khởi đột nhiên mở miệng .

      - Muội sao? Được thôi. Hắc hắc, dẫn muội cũng tốt.

      Trong lòng Nhâm Tiêu Diêu chút nghi ngờ, thôi động huyền khí, mang theo Kỷ Khởi phóng lên cao, tiến về phía thành thị Nhân tộc kia.

      Nhưng lại chú ý thấy biểu tình của Kỷ Khởi trong nháy mắt khi nàng quay lại.

      - Meo, ta cũng ...

      Ánh mắt Tà Nguyệt loạn chuyển, lôi kéo Manh Manh cùng nhau rời khỏi đó.

      Lần đầu tiên Đinh Hạo cảm thấy, con mèo mập này lại có thể có nhãn lực tới như vậy.

      Chỉ chốc lát sau, thương thế của Tạ Giải Ngữ hồi phục được vài phần.

      Tuy rằng trong lòng Đinh Hạo cảm thấy có chút kỳ quái đối với tốc độ thực lực tăng trưởng của Tạ Giải Ngữ nhanh như vậy, nhưng hỏi. Mỗi người đều có bí mật và cơ duyên của mình. Nếu như Tạ Giải Ngữ tiện , vậy Đinh Hạo cũng muốn khiến cho nàng khó xử.

      - Phù...

      Tạ Giải Ngữ thở hắt ra hơi, thu liễm huyền khí, chậm rãi đứng lên.

      - Hạo ca ca, muội xin lỗi. Tạm thời muội thể cùng ca ca quay trở về Vấn Kiếm Tông được.

      Tạ Giải Ngữ nhìn Đinh Hạo, lẳng lặng .

      - Vì sao?

      Đinh Hạo kinh ngạc .

      - Có ít chuyện riêng, muội cần phải xử lý chút. Về chuyện tiểu muội muội Đinh Đinh nghịch ngợm chuyên gây của ta.

      Tạ Giải Ngữ giải thích.

      Đinh Hạo thoáng nhớ tới tiểu nha đầu Đinh Đinh có phần trưởng thành sớm kia.

      Trong thời gian hơn hai năm, số lần Đinh Hạo nhìn thấy tiểu quỷ này cũng nhiều. luôn cảm thấy tiểu nha đầu trưởng thành sớm này giống như chưa trưởng thành. Lần đầu tiên gặp mặt là bộ dạng đó. Hai năm sau vẫn bộ dạng đó. Thực có chút kỳ quái.

      Lúc này đây, Tạ Giải Ngữ tiến vào chiến trường Bách Thánh, Đinh Đinh có tên trong danh sách, cho nên mới bị buộc ở lại bên ngoài.

      Hai tỷ muội trải qua hơn nửa năm gặp mặt, Tạ Giải Ngữ nóng lòng tìm Đinh Đinh, như vậy cũng hợp tình hợp lý.

      Chỉ có điều nghe ý tứ của Tạ Giải Ngữ, lẽ nào Đinh Đinh cũng ở Vấn Kiếm Tông, mà được gửi đến nơi khác?

      - Được rồi.

      Đinh Hạo gật đầu, :

      - Tìm được Đinh Đinh xong, sớm quay về tông môn.

      Tạ Giải Ngữ cười :

      - Đó là dĩ nhiên. Chắc đến tháng nữa, chính là cuộc chiến Thiên Hàn Tuyệt Phong của Hạo ca ca. Đến lúc đó tất nhiên khiến cho toàn bộ Tuyết Châu chấn động. Đây là cuộc chiến quan trọng của ca ca. Đến lúc đó ta nhất định tới xem chiến.

      Đinh Hạo cười gật đầu.

      Chỉ chốc lát sau, đám người Nhâm Tiêu Diêu trở về.

      - Ha ha, ngờ được ở đây lại là Băng Châu, nối liền với Tuyết Châu, chỉ cách Tuyết Châu khoảng hơn mười vạn cây mà thôi. Rất nhanh chúng ta có thể trở lại tông môn.

      Nhâm Tiêu Diêu hưng phấn .

      - Quá tốt.

      Đinh Hạo cũng trở nên hưng phấn. Tất cả mọi người có cảm giác mong chờ tới lúc áo gấm về nhà.

      Sau khi thương nghị sơ qua hồi, Tạ Giải Ngữ rời trước, hóa thành đạo hồng quang, biến mất trong bầu trời xa xăm.

      Đám người Đinh Hạo và Nhâm Tiêu Diêu lại về phía bắc.

      Rất nhanh bọn họ tìm được biện pháp trở lại Tuyết Châu. Tất nhiên là thông qua cánh cửa truyền tống trận. Truyền tống trận cách Tuyết Châu gần nhất, chính là truyền tống trận ở Thiên Tinh Thành, đệ nhất thành ở Băng Châu. Thành này nằm ở phía bắc, cách nơi này khoảng chừng hơn vạn dặm.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 675: VƯƠNG HỮU DƯ

      Dựa theo tốc độ của đám người Đinh Hạo, chậm nhất nửa ngày bọn họ có thể đến đó.

      Ngọc Châu của Kỷ Khởi cách này vẫn rất xa xôi.

      Nàng quyết định tạm thời theo Đinh Hạo về Vấn Kiếm Tông trước. Chờ sau khi Đinh Hạo làm xong chuyện ở Tuyết Châu, có thể tự mình đưa nàng quay về Ngọc Châu.

      ...

      ...

      Thiên Tinh Thành.

      Tại quán trọ bình thường.

      - Phụ thân, phụ thân vui sao? Vì sao lại cau mày như vậy?

      Tại hậu viện quán trọ bình dân, hài tử khoẻ mạnh kháu khỉnh khoảng ba bốn tuổi, mặc áo vải, bộ dạng ngây thơ khờ khạo, ngẩng đầu nhìn trước mắt người trung niên hỏi.

      Vị trung niên này thân thể mập mạp, có chút uy nghiêm. Nhưng lúc này mặt lại lộ vẻ u sầu, vành mắt thâm đen, thần thái mệt mỏi. Có thể thấy trạng thái của cũng tốt lắm. Nghe đứa trẻ vậy, thở dài hơi, ánh mắt lộ vẻ cưng chiều, :

      - nhi, xem ra cha con ta có cách nào thoát khỏi kiếp nạn này rồi.

      - Phụ thân phải sợ. Ca ca rất lợi hại. Ca ca chắc chắn tới cứu chúng ta.

      Hài tử khoẻ mạnh kháu khỉnh giơ quả đấm lên .

      Người phụ nhân thân thể đẫy đà đứng bên cạnh người trung niên kia nghe thấy vậy khỏi rơi nước mắt. Hài tử trước mắt nào biết được, lúc này ca ca sinh tử còn chưa , rất có khả năng trúng độc thủ gặp phải nguy hiểm rồi. Bằng , toàn bộ Vương gia cũng rơi vào tình cảnh nguy hiểm như thế.

      - Lão gia, bằng nhường những tài vật đó cho bọn họ, đổi lấy mạng của nhi. Lẽ nào bọn họ còn muốn đuổi tận giết tuyệt sao?

      Phụ nhân lau nước mắt .

      - Chuyện đó đâu có đơn giản như vậy. Đám gia hỏa kia, tim đen, ra tay ngoan độc, tham lam độc ác. Cho dù chúng ta lấy hết gia tài tích góp mấy năm nay giao ra, bọn họ cũng bỏ qua cho chúng ta...

      Người trung niên hung hăng :

      - Ta đối xử với tặc tử kia như con ruột của chính mình. ngờ tên súc sinh này lại có thể cấu kết với Tinh Vẫn Tông, ăn cây táo, rào cây sung, nuốt trôi gia sản của Vương gia ta!

      Vừa nghĩ tới, người trung niên tức giận toàn thân run rẩy, nhịn được ho khan vài tiếng, sau đó lại nôn ra ngụm máu đỏ sẫm.

      Phụ nhân kia sợ đến mức hồn phi phách tán, vội vàng xoa lưng thuận khí cho người trung niên, khuyên nhủ:

      - Xin bớt giận, lão gia cũng thể xảy ra gì. Nếu như lão ra tức giận xảy ra chuyện hay, khiến ta và nhi thành nhi quả phụ phải làm sao bây giờ...

      Phụ nhân kia vội vàng sai người rót nước bưng trà.

      - Cũng biết Tiểu Thất tại thế nào? Vấn Kiếm Tông bị diệt. Có người đệ tử trong sơn môn chết ít. Số còn lại đều bị cưỡng chế tiến vào đào mỏ. Đều tại ta. Trước đây ta nên đưa Tiểu Thất Vấn Kiếm Tông. tại, sinh tử chưa biết thế nào...

      Hạ nhân đưa ghế tới. Người trung niên ngồi xuống, ho khan hồi. Sau khi dừng ho chút, lại than thở:

      - Hai ba năm qua, thương đội Vương gia ta nhờ Tiểu Thất bái nhập Vấn Kiếm Tông, dựa thế mà ngừng lớn mạnh, tích góp lại cũng được ít, nhưng cũng đắc tội số người. Hôm nay Vấn Kiếm Tông vừa ngã, đám tặc tử kia mỗi người đều nhẫn nại được nữa!

      Người trung niên dừng chút, nhìn về phía võ giả mặc trang phục kiếm sĩ đứng bên cạnh, :

      - có tin tức gì từ phía bên Vấn Kiếm Tông kia chưa?

      Kiếm sĩ lắc đầu.

      Người trung niên thở dài cái. Hao tốn lớn như vậy, vốn muốn cứu con lớn của mình ra. nghĩ tới bây giờ, bởi vì nghĩa tử phản bội, ngay cả mình cũng rơi vào khốn cảnh, tự lo xong.

      Trong lúc chuyện, phía cửa sau đột nhiên truyền đến loạt những tiếng bước chân, tiếp theo là tiếng hô giết.

      Người trung niên và thê tử đều biến sắc.

      Ầm!

      Cửa sau trực tiếp bị phá vỡ.

      hộ vệ mặc trang phục kiếm sĩ bị đánh trực tiếp ngã xuống trước mặt bọn họ, há miệng phun ra máu, mắt thấy sống nổi.

      - Ha ha ha, nghĩa phụ, lão nhân gia ngài suốt đêm vội vàng rời khỏi như vậy, tại sao với ta tiếng? Lại còn chạy xa như vậy, làm hại ta phải

      tìm kiếm.

      tiếng cười đầy kiêu ngạo vang lên. người thanh niên mặc trường bào màu trắng từ cửa sau đến, vẻ mặt giễu cợt giọng điệu mỉa mai.

      theo phía sau là hơn hai mươi võ sĩ giống như hung thần ác sát, bao vây toàn bộ hậu viện. Binh khí trong tay bọn họ vẫn còn máu tươi. Đám hộ vệ được người trung niên an bài ở vòng ngoài đều bị chém sạch.

      Người thanh niên lông mày rậm mắt to, thoạt nhìn bộ dạng đôn hậu trung lương, nhưng biểu tình mặt lại tàn nhẫn gian trá khó có thể che giấu.

      cố ý giẫm cước lên võ sĩ vừa bị đánh ngất lúc trước.

      Răng rắc.

      tiếng động vang lên. trực tiếp đạp gãy cột sống của võ sĩ bị trọng thương này. lại giống như làm chuyện rất bình thường, phủi bụi quần áo, cười :

      - Nghĩa phụ, người già rồi. Người cho rằng mướn những tên giá áo túi cơm này là có thể ngăn cản được ta sao?

      Người trung niên tức giận toàn thân run rẩy, chỉ vào người trẻ tuổi này biết nên mắng thế nào mới phải.

      - Mã Lương, ngươi nên quá đáng. Năm đó ngươi chẳng qua là khất cái suýt chết đói. Lão gia thương hại ngươi, mới thu nhận ngươi vào trong thương đội, sau đó lại nhận ngươi làm nghĩa tử, đối xử với ngươi như con ruột của mình, còn giúp ngươi cưới vợ thành gia. Ngươi nên tự hỏi lại lương tâm, lão gia bình thường đối xử với ngươi thế nào? Lương tâm ngươi bị chó ăn rồi sao?

      Phụ nhân trung niên nhịn được mắng.

      - Ha hả, Can mụ, lão nhân gia ngây thơ rồi. Tới bây giờ còn những chuyện nhặt như vậy, còn có tác dụng gì?

      Mã Lương khoanh hai tay trước ngực, giọng mỉa mai :

      - Thế giới này, chính là khôn sống mống chết, người thắng làm vua. Nếu như chỗ dựa vững chắc của các ngươi đổ xuống, ta dĩ nhiên phải tìm chỗ dựa khác vững chắc hơn. Lẽ nào ta phải cùng các ngươi chờ chết sao? Ha ha, sư huynh của Tinh Vẫn Tông , chỉ cần giải quyết các ngươi, thương đội Vương gia do ta chịu trách nhiệm...

      - Ngươi... Nghiệt tử, ta liều mạng với ngươi...

      Người trung niên tức giận tới mức tiến lên định liều mạng. người hộ vệ còn sót lại bên người thấy thế vội vàng ngăn cản người trung niên.

      Sắc mặt Mã Lương tối sầm, hừ lạnh :

      - Lão gia này, nên thấy ta cho mặt mũi lại biết xấu hổ. Khôn hồn thành giao hết tất cả tiền tệ, ngân phiếu của thương đội ra đây, ta cho các ngươi được toàn thây. Bằng ... Hắc hắc.

      Ánh mắt lạnh lùng, liếc qua người phụ nhân, cười :

      - Tuy Can mụ có hơi già, nhưng vẫn còn rất xinh đẹp. Ta nghĩ đám võ sĩ thủ hạ của như lang như hổ của ta ngại chơi với nữ nhân đầy đặn như vậy đâu...

      - Ngươi... Ngươi là tên bại hoại... Ngươi được động tới mẫu thân ta...

      Đứa bé nhút nhát quát lớn.

      chỉ mới có ba bốn tuổi, giang hai cánh tay nhắn của mình ra chắn ở trước người mẫu thân. Tuy rằng sợ rới mức run rẩy, nhưng biểu lại giống như tiểu nam tử hán. Trong đôi mắt to của lóe ra vẻ kiên định.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 676: TIN DỮ

      - Tên súc sinh nhà ngươi...

      Người trung niên tức giận quát lớn:

      - Chờ con cả của ta Đại Tuấn trở về, nhất định bỏ qua cho ngươi...

      - Ha ha ha, lão thất phu, trước đây ngươi lời này, ta còn biết sợ. Nhưng tại, con cả của ngươi chỉ sợ thi thể mục nát. Ha ha, ngay cả Vấn Kiếm Tông cũng bị diệt, ta còn sợ sao?

      Mã Lương cười ha ha, gương mặt đầy vẻ xem thường.

      Nơi này là hậu viện của quán trọ bình dân. Tiếng đánh nhau tranh cãi ầm ĩ sớm kinh động tới những người khác.

      Rất nhiều người vây lại xem náo nhiệt.

      Người hai phe chuyện, nguyên nhân trong đó. Ánh mắt rất nhiều người nhìn Mã Lương có chút khinh thường. Loại người vong ân phụ nghĩa như vậy, người người đều phỉ nhổ.

      Đúng lúc này…

      giọng đột nhiên từ bên cạnh truyền đến:

      - Ngươi mới vừa cái gì? Vấn Kiếm Tông thế nào?

      Mọi người chỉ cảm thấy mắt hoa lên. Trong sân xuất thiếu niên tuấn toàn thân mặc trăng phục màu xanh. vai mèo mập ngồi. Trong nháy mắt, người thanh niên này xuất ở trước người Mã Lương, hai mắt sắc như đao, nhìn chằm chằm vào Mã Lương.

      - Ngươi... Ngươi là ai?

      Mã Lương cũng hoảng sợ, vội vàng lui lại vài bước.

      - Ngươi mới vừa cái gì? Vấn Kiếm Tông thế nào?

      Thiếu niên tuấn mặc trang phục màu xanh gằn giọng ra từng câu từng từ. Tất cả mọi người có thể cảm giác được, cố gắng kìm chế tâm tình của mình.

      Mã Lương lùi đến trong vòng vây của đám võ sĩ, nhất thời có chút can đảm. nhớ tới thất thố lúc trước, nhất thời thẹn quá thành giận, cười lạnh :

      - Tiểu tử ngươi từ đâu tới đây,lại biết chết sống, dùng giọng điệu như vậy chuyện với lão tử hả? Cút!

      Thiếu niên áo xanh mặt nhăn mày nhíu.

      Trong nháy mắt tiếp theo, Mã Lương chỉ cảm thấy lực lượng cường đại trực tiếp trói chặt lấy mình, kéo lên trời cao, lôi đến trước mặt thiếu niên mặc trang phục màu xanh kia. quá sức khiếp sợ. biết mình gặp phải nguy hiểm. liều chết giãy dụa vẫn thể nhúc nhích.

      - Ngươi... Ngươi mau buông ra. Ngươi muốn tìm chết sao? Đám người các ngươi… còn đứng ngây ra đó làm gì? Giết chết cho ta. Giết chết tiểu tử này...

      Mã Lương tức giận rống lên.

      Các võ giả khác giống như hung thần ác sát lúc này mới lao qua, vung đao kiếm trong tay, đánh về phía thiếu niên áo xanh.

      - Meo, đám gia hỏa biết tốt xấu. Thực lực đáng thương. Phật ở ngay trước mặt còn nhìn ra được... Ai, meo ta bội phục dũng khí của các ngươi.

      Con mèo mập ngồi vai của thiếu niên áo xanh đột nhiên mở miệng ra tiếng người.

      Trong nháy mắt tiếp theo, còn chưa thấy thiếu niên áo xanh có động tác gì, đám võ giả giống như hung thần ác sát kia, lao tới còn cách người ba thước, tất cả đầu kêu thảm thiết, bay ngược ra ngoài.

      Bên trong hậu viện vang lên những tiếng hít hơi lạnh.

      - muốn chết, thành , Vấn Kiếm Tông rốt cuộc thế nào?

      Hai mắt thiếu niên áo xanh sắc như đao, nhìn chằm chằm vào Mã Lương.

      Lúc này, Mã Lương khiếp sợ tới mức choáng váng đầu óc. biết mình rốt cuộc gặp phải cao thủ siêu cấp, run rẩy :

      - Vấn... Vấn Kiếm Tông bị người... tiêu diệt...

      - Cái gì? Vấn Kiếm Tông bị người tiêu diệt? Tiểu tử ngươi bậy bạ gì đó?

      giọng khác đầy nổi giận vang lên. Mọi người nhìn về phía đại lâu trước mặt. tiểu mập gặm đùi gà lao tới. gương mặt núc ních thịt của đầy tức giận, quát:

      - Vấn Kiếm Tông chính là đệ nhất tông môn Tuyết Châu nay, ai có thể tiêu diệt được?

      - Đó... là do học viện Thanh Bình liên kết với các môn phái. Có người ngay cả tộc cũng tham dự vào trong đó. tại, mọi người ở Tuyết Châu đều biết chuyện này...

      Mã Lương lắp bắp .

      - thể như vậy được!

      Tiểu mập tức giận rống lên, hoàn toàn thất thố.

      - Ngươi dám gạt ta, ta giết ngươi.

      Toàn thân thiếu niên áo xanh run rẩy, giống như ngọn núi lửa có thể bộc phát bất cứ lúc nào. Tất cả mọi người trong hậu viện đều cảm giác được áp lực tăng dần, ngay cả hô hấp cũng dừng lại.

      - Hai vị tiểu huynh đệ, chuyện này… là .

      Người trung niên chắp tay .

      - Câm miệng. Ngươi là ai?

      Tiểu mập tức giận hét lên, hoàn toàn rơi vào trạng thái cuồng bạo.

      - Cái này...

      Người trung niên do dự chút, :

      - Tại hạ là Vương Hữu Dư là thương đội Vương gia, và... và xem như có quan hệ sâu xa với Vấn Kiếm Tông. Bởi vậy, trong chuyện này, ta tuyệt đối lừa dối hai vị tiểu huynh đệ.

      Vương Hữu Dư?

      Thiếu niên áo xanh ngẩn người ra. Chợt nghĩ tới điều gì, kinh ngạc :

      - Bá phụ là... phụ thân của sư đệ Vương Tiểu Thất sao?

      Người trung niên gật đầu, :

      - Đúng vậy. Hai vị tiểu huynh đệ là…?

      Thiếu niên áo xanh vội vàng lấy thân phận vãn bối hành lễ, cung kính :

      - Ta là Đinh Hạo, đệ tử Vấn Kiếm Tông, là đồng môn của sư đệ Vương Tiểu Thất, còn là bạn cùng phòng. Vừa nãy có sơ sót, xin bá phụ lượng thứ.

      xong, chỉ vào tiểu mập bên cạnh, giới thiệu:

      - Vị này chính là sư đệ Nhâm Tiêu Diêu, cũng là bằng hữu của sư đệ.

      Mặt tiểu mập nhất thời biến thành mặt heo. Vừa nãy còn quát bảo người ta câm miệng. tại, vội vàng đàng hoàng hành lễ, :

      - Hóa ra là Vương bá phụ. Tiểu tử vô lễ, xin bá phụ lượng thứ cho.

      Người trung niên nghe vậy, mừng rỡ, :

      - Hóa ra hiền chất chính là Đinh Hạo sao? Hiền chất... có sao chứ...

      đến đây, người trung niên chợt biến sắc. Dường như vừa nghĩ tới điều gì, vội vàng hỏi:

      - Đinh hiền chất, ở đây phải là chỗ để chuyện. Mau theo ta rời khỏi nơi này.

      Đinh Hạo gật đầu, ghé vào bên tai Nhâm Tiêu Diêu mấy câu gì đó. Tiểu mập xoay người về phía tửu lâu phía trước mặt.

      - Người này… làm sao bây giờ?

      Ánh mắt Đinh Hạo nhìn Mã Lương vẫn bị treo lơ lửng trung, hỏi.

      Lúc này Mã Lương sợ tới mức choáng váng.

      nghe được đối thoại giữa bọn họ, mới biết được mình vừa gặp phải người nào. Phải may, ra cửa nhìn hoàng lịch.

      Tuy Vấn Kiếm Tông bị diệt, nhưng uy danh của Đao Cuồng Kiếm Si Đinh Hạo ở toàn bộ Tuyết Châu lại cực kỳ hiển hách. Thiên tài có ;ực chiến Vương, sáng tạo ra Thất Huyền Trảm, có người nào biết?

      Quan trọng hơn chính là, nghe đồn Đinh Hạo và Vương Tiểu Thất chính là bạn thân. Ngày hôm nay mình rơi vào trong tay của , chỉ sợ là chết chắc rồi.

      - Nghĩa phụ, nghĩa phụ cứu ta. Ta sai rồi. Ta dám nữa...

      Mã Lương nhìn Vương Hữu Dư, nước mũi nước mũi chảy đầm đìa, đau khổ cầu xin.

      Vương Hữu Dư suy nghĩ chút, :

      - Hiền chất, tin tức về các ngươi thể để lộ ra ngoài. Người này lưu lại được.

      Lúc này Đinh Hạo biết ít tiền căn hậu quả, trong lòng thoáng động. Mã Lương trực tiếp bị chấn động biến thành huyết vụ biến mất trung. Các võ giả khác theo Mã Lương tới đây, cũng bị Đinh Hạo dùng thần thức cường hãn trong nháy mắt phá hủy ký ức trong đầu bọn họ, phế bỏ tu vi huyền khí.

      Đoàn người rất nhanh liền rời quán trọ này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :