Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 667: CHIẾN TRƯỜNG BIẾN ĐỔI

      Đinh Hạo hoàn toàn đắm chìm trong cảm giác tu luyện này.

      Thân thể cũng phát sinh biến hóa kỳ diệu nào đó.

      Cơ bắp giống như trong suốt dần dần trở nên vô hình. Xương cốt toàn thân dường như được làm bằng bạch ngọc.

      tia kim sắc sáng bóng di chuyển ở đó. Nhất là mấy cái xương sườn ở trước ngực lóe ra ánh sáng kỳ dị. đó còn có từ cổ, mơ hồ phóng ra án sáng rực rỡ, như như . Đó chính là mấy cái mảnh bạch ngọc tiên cốt được Đinh Hạo luyện dương, mơ hồ tản ra loại thần tính.

      Cũng biết thời gian bao lâu trôi qua, từng mảnh bạch ngọc tiên cốt dần dần nhìn thấy nữa.

      Cơ bắp, huyết mạch người Đinh Hạo lại lên, tương đối trang nghiêm, thần huy tràn ngập, tiên hà bốc hơi.

      Tướng mạo của giống như tăng nhân đắc đạo, có cảm giác trang nghiêm bình yên nên lời, uy thế tự sinh, giống như thánh linh, trái tim động thành từng tiếng giống như long ngâm hổ gầm, giống như tiếng chuông lớn ngân vang. Khí huyết bốc hơi, máu ở trong huyết quản giống như là sông lớn trường giang gào thét lao nhanh, sức sống tràn đầy đến mức độ thể tưởng tượng nổi.

      Trái tim đập mạnh, cơ bắp toàn thân bị chấn động hết lần này tới lần khác. vài tạp chất bị đẩy ra khỏi thân thể.

      Đinh Hạo hoàn toàn tiến vào trạng thái kỳ dị.

      Từng đợt sóng lực lượng như có như tràn ngập ở xung quanh người . Dường như có trái tim vô hình ngừng co bóp đập mạnh.

      ...

      ...

      - Đinh đại ca rốt cuộc làm sao vậy?

      mặt Kỷ Khởi lộ vẻ lo lắng buồn rầu, đứng ở đài cao của tháp lớn kim sắc.

      Ở trước mặt nàng, tế đàn kim sắc , trước bức tượng của vị chí tôn mặc kim khôi kim giáp giống như thiên thần, Đinh Hạo khoanh chân lơ lửng trong hư . Từng đoàn kim sắc rực rỡ ngừng từ trong pho tượng kim sắc tách ra, dũng mãnh nhập vào trong thân thể Đinh Hạo.

      Loại trạng thái này giằng co hơn tháng.

      Từ hơn bốn mươi ngày trước, Đinh Hạo lần đầu tiên chạm đến pho tượng chí tôn mặc kim khôi kim giáp này, tiến vào loại trạng thái này, vẫn duy trì liên tục cho tới bây giờ.

      Ngay từ đầu, Kỷ Khởi phán đoán, chắc Đinh Hạo đốt thần hoả của pho tượng kim giáp này.

      Chỉ có điều tình trạng này diễn ra trong thời gian dài như vậy, nàng cảm thấy có chút hiểu.

      Thời gian trôi qua, thời hạn đóng cửa chiến trường Bách Thánh càng ngày càng gần. Nếu như thể hoàn thành quá trình đốt thần hỏa này trước khi bị gian này đẩy ra ngoài, khi bị cắt ngang chịu tất cả hậu quả, toàn bộ thần hồn bị diệt, cực kỳ nguy hiểm.

      Có nhiều lần, hai gia hoả đáng tin cậy là Nhâm Tiêu Diêu và mèo mập Tà Nguyệt tới đỉnh tháp lớn, cố gắng đánh thức Đinh Hạo, đều bị Kỷ Khởi ngăn cản.

      Chỉ có điều bây giờ, Kỷ Khởi cũng sắp thể kiên trì được nữa.

      Nàng có thể cảm giác được ràng, mảnh thiên địa này dần dần bắt đầu bài xích mình. Loại cảm giác này, giống như trọng lực dưới bàn chân sắp biến mất, mình trôi nổi giữa trung vậy.

      Nàng ngẩng đầu nhìn lên, vách ngăn gian trong bầu trời bắt đầu ổn định, xuất từng vết rạn giống như mạng nhện. Đó là dấu hiệu báo trước gian truyền tống bài xích. Đợi tới khi thời hạn kia đến, mọi người, quan tâm là người ở vị trí nào trong chiến trường Bách Thánh, đều bị đẩy ra khỏi thiên địa này thông qua các vết nứt gian.

      - Nếu như đến lúc đó Đinh đại ca vẫn thể tỉnh lại, vậy mình nên làm gì bây giờ?

      Kỷ Khởi lo lắng suy nghĩ.

      - Nếu như được, vậy cũng chỉ có thể... Chỉ có thể hủy diệt pho tượng kim khôi kim giáp này!

      Nàng chỉ có thể nghĩ ra biện pháp như vậy. Căn cứ vào phán đoán của nàng, chỉ cần hủy diệt thần hỏa tháp, xuất lực phản phệ, gây ra tổn thương đối với Đinh Hạo.

      Nhưng nếu làm như vậy, xem như phá hỏng lần cơ duyên của Đinh Hạo. Nàng đau đầu khó xử.

      Suốt mấy ngày nay, nàng đứng ở đỉnh tháp lớn phía xa nhìn về phía bên trong thành thị Ngụy Thần, thỉnh thoảng truyền ra vài tiếng động nghe như tiếng sấm, cùng với vài sóng năng lượng khủng khiếp dao động. Hiển nhiên có cường giả chiến đấu cùng với các thạch nhân khôi lỗi. Kết quả thế nào khó có thể dự đoán được. Chỉ có điều mãi cho đến tại, vẫn có người nào có thể đột phá được vòng vây của thạch nhân khôi lỗi, tới phía trước tháp lớn kim sắc có đặt vô số tiểu tháp thần hỏa này.

      Thực lực của các thạch nhân khôi lỗi này quả quá khủng khiếp.

      Lực lượng áp chế trong thiên địa quá lớn, khiến các cường giả tộc và Nhân tộc tiến vào nơi đây, căn bản có khả năng đánh tới trước tháp lớn.

      Nếu phải trong tay Đinh Hạo có vòng tay bằng xương có thể kích phát lưới truyền tống tại tấm bia đá có chữ kia, đoàn người Đinh Hạo cũng có khả năng tới nơi này. Cho dù Đinh Hạo thi triển lực lượng chí tôn trong thanh kiếm rỉ và ma đao, cũng thể nào làm được…

      Dù sao mỗi lần phát động lực lượng chí tôn trong đó, đều tiêu hao của rất nhiều lực lượng huyền khí. lại chỉ có thể duy trì trong cái chớp mắt mà thôi.

      - Meo, nhân sủng của ta vẫn chưa tỉnh lại sao?

      đạo bạch quang lên, mèo mập Tà Nguyệt xuất .

      - Khí tức của Đinh sư huynh ngừng tăng cường. Máu Chư Hoàii trong bốn đỉnh chỉ còn có phần chưa khô cạn. Quá trình đốt thần hỏa, còn chưa hoàn thành...

      Nhâm Tiêu Diêu cũng hạ xuống đỉnh tháp lớn, cẩn thận quan sát, cho ra kết luận như vậy.

      - Chuẩn bị . Nếu như ngày sau, Đinh đại ca còn chưa tỉnh lại, vậy phải đánh nát pho tượng kim khôi kim giáp này. Nhâm đại ca có thể làm được ?

      Kỷ Khởi cau mày .

      Nhâm Tiêu Diêu lắc đầu :

      - Ta chắc có thể làm được như vậy.

      Lời còn chưa dứt..

      Ầm ầm!

      Ầm ầm ầm!

      Từng đợt nổ vang đột nhiên phát ra ở nơi cách đó khá xa.

      Hai người và mèo quay đầu nhìn lại phía sau. Trong lúc đó thành thị Ngụy Thần phía xa đột nhiên giống như xảy ra trận động đất cực mạnh. Từng toà nhà cao vút chọc trời bắt đầu sụp đổ. Bụi ngừng bay lên cao. Trong lòng đất có hỏa diễm phóng lên. Nham thạch nóng chảy bắt đầu chảy theo những con đường, giống như nước sông chảy xuôi giữa các công trình kiến trúc khổng lồ...

      - xảy ra chuyện gì vậy?

      - Mảnh thiên địa này dường như sắp bị hủy diệt...

      - Meo, ta ngửi thấy được khí tức hủy diệt thế giới!

      Hai người mèo đều chấn động trước cảnh tượng mình vừa nhìn thấy được.

      Đây chính là nham thạch kiên cố vững chãi, ngay cả Vũ Hoàng cũng có cách nào phá huỷ được. Nhưng ở trước lực lượng huỷ diệt này, chúng dường như là những toà nhà bằng cát trong cơn gió thi nhau sụp xuống hóa thành mảnh vụn. Từng công trình kiến trúc khổng lồ được xây dựng ngay ngắn thành hàng, giống như tượng cát bị sóng biển trùng kích, chậm rãi sụp đổ nát bấy...

      Trong khí bắt đầu tràn ngập mùi khói, giống như ở trong chiến trường.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 668: TÂM MA

      thạch nhân khôi lỗi có thực lực có thể tương đương với Vũ Hoàng đỉnh phong cũng ngã xuống trước lực lượng huỷ diệt này.

      - Thế giới này sắp đổ sụp rồi. chỉ là thành thị này. Toàn bộ chiến trường Bách Thánh cũng sắp sụp đổ!

      Kỷ Khởi dường như cảm giác được điều gì.

      ...

      ...

      Trong huyễn cảnh vô biên.

      Thể xác và tinh thần Lý Lan đều mỏi mệt.

      mặc áo bào trắng, tóc rối tung, đỏ sậm, chậm rãi ở trong nơi hoang dã nhìn thấy ánh sáng.

      Công kích đáng sợ, cũng có cạm bẫy gì trí mạng. Đoạn tây du Cổ Lộ này hình như có gì nguy hiểm.

      Nhưng lại mãi ra được nơi hoang dã này.

      Vẫn là đoạn tây du Cổ Lộ thứ mười . tiến vào trong đó biết bao lâu.

      Đây ràng là nơi hoang dã cũng quá lớn. Bóng tối bao phủ. Cây cỏ khô vàng. Nước đen chảy xuôi. Nơi đây có xương khô, có đồi núi chập trùng, lại hoang vu cằn cỗi. Tất cả mọi lực lượng trong cơ thể Lý Lan đều bị phong ấn. giống như người bình thường, ở trong nơi hoang dã, biết nên ra khỏi thế giới hoang vu cằn cỗi này như thế nào.

      Điều kỳ lạ duy nhất là ở chỗ, bên cạnh mình vẫn có nữ tử xinh đẹp mái tóc đen như mực, thân hình quyến rũ, da trắng như tuyết.

      Nữ tử này giống như quỷ hồn, nhàng trôi trong hư , như có trọng lượng.

      đưa tay ra, ngón tay xuyên qua thân thể của nàng. Đây chỉ là huyễn ảnh.

      Nhưng khuôn mặt của nữ tử này trước sau đều mơ hồ , bao phủ màu màu trắng dày đặc, thấy ngũ quan.

      Nữ tử giống như quỷ hồn này, từ thời khắc Lý Lan tiến vào thế giới này, xuất ở bên cạnh . Nàng lời nào, mặc dù có mắt, lại giống như dừng ở bên cạnh . Từ đầu đến cuối, nàng đều theo bên cạnh , tấc cũng rời, giống như cái bóng.

      - Sao có thể như vậy được? Nhất định phải có biện pháp nào đó, có thể rời khỏi đoạn Cổ Lộ huyễn cảnh này. Đây phải là thử thách có lời giải!

      Lý Lan khổ cực suy nghĩ tìm biện pháp.

      Mưu trí của thấp. Trước kia gặp phải rất nhiều việc khó, đều có thể giải quyết dễ dàng.

      Đáng tiếc lúc này đây, lại hoàn toàn nghĩ ra được bất kỳ manh mối nào.

      Rốt cuộc thế giới hoang vu này… đại biểu cho cái gì? Rốt cuộc nữ tử mặc y phục màu trắng với bộ dạng vô cùng quỷ mị này đại biểu cho cái gì? hoàn toàn thể nắm được bất kỳ manh mối nào.

      - Chẳng lẽ cả đời này mình phải ở trong huyễn cảnh này hay sao?

      Lý Lan chau mày.

      luôn loáng thoáng cảm thấy phía trước có ánh sáng, ánh sáng xua tan tất cả lo lắng và bóng tối, ánh sáng có thể giải cứu mình. Nhưng biết vì sao, mấy ngày nay, quan tâm chạy nhanh thế nào, truy tìm ra sao, quan tâm cước bộ của là nhanh là chậm, ánh sáng này dường như tồn tại, nhưng khoảng cách giữa ánh sáng và chưa từng rút ngắn cũng xa thêm.

      cách nào nắm được ánh sáng hy vọng này.

      Cuối cùng, Lý Lan dừng bước. cúi đầu nhìn lại. Đôi giầy cuối cùng nát. đôi chân trần đầy những vết nứt, còn hình dạng ban đầu nữa. Máu và nước mủ trộn lẫn chảy xuôi. Trong lòng có phần đau đớn.

      Lý Lan có chút mệt mỏi. lẳng lặng đứng tại chỗ, xuyên qua vũng nước cạnh chân, nhìn mặt mình, trong lòng thầm thở dài :

      - Nếu thể tìm được tất cả những điều này, vậy bằng dừng bước, chấp nhận số mệnh!

      Nếu như chết trong hoàn cảnh như vậy, có phải cũng là yên lặng cuối cùng hay ?

      chậm rãi ngồi xuống, mí mắt nặng nề, có cảm giác kích động muốn = ngủ, vĩnh viễn lại tỉnh lại nữa.

      Nhưng đột nhiên, phía sau…

      Ầm ầm!

      Mặt đất bắt đầu chấn động.

      Lý Lan kinh ngạc đứng lên, đưa mắt nhìn lại. thấy mặt đất phía xa đột nhiên rạn nứt. Trong từng khẽ hở lớn. Lửa lớn vô tận ở dưới mặt đất giống như những ác ma bị đè nén dưới lòng đất mấy ngàn vạn năm ngừng phun lên.

      - Ở đây... sắp bị hủy diệt sao?

      Thoáng kinh ngạc, Lý Lan lập tức hiểu ra.

      Còn chưa chờ kịp phản ứng gì, đột nhiên bầu trời phát ra tiếng nổ vang. khe nứt thời truyền tống cực lớn xuất . Lực hút đáng sợ tuôn ra, trong nháy mắt bao bọc lấy thân hình , kéo về phía trong khe nứt truyền tống này.

      - Hóa ra là đến giờ chiến trường Bách Thánh sắp đóng lại sao? như vậy, ta có thể sống sót ra ngoài?

      Trong lòng Lý Lan chợt xuất vài suy nghĩ. theo bản năng quay đầu nhìn lại.

      lại thấy nữ ảnh mặc y phục màu trắng giống như quỷ mị kia lại biến mất, mà giống như hồn bất tán vẫn theo sát phía sau mình, bị khe nứt thời truyền tống ra ngoài.

      - Nàng rốt cuộc là ai?

      Trước khi Lý Lan mất ý thức, trong đầu vẫn có suy nghĩ cuối cùng.

      ...

      ...

      - Y Nhược sư muội, trước hết hãy ăn chút gì . Đinh sư huynh có việc gì đâu.

      Trương Phàm gãi sau gáy, biết nên khuyên nữ tử xinh đẹp trước mắt như thế nào. Kể từ khi Đinh Hạo rời , Lý Y Nhược ăn bất kỳ thứ gì. Mỗi ngày ngoại trừ thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi ra, nàng liền điên cuồng tu luyện vô chỉ cảnh. Tuy cường giả Tiên Thiên, cho dù ba bốn tháng ăn uống cũng có vấn đề gì, nhưng nàng vẫn gầy rất nhiều.

      - Trương sư huynh, tại còn cách thời điểm chiến trường Bách Thánh đóng là mấy ngày nữa?

      Lý Y Nhược đứng ở Kiếm Lâu đỉnh, giọng hỏi.

      Trương Phàm khẳng định :

      - Cách kỳ hạn cuối cùng còn chưa đầy ngày nữa.

      Vấn đề này, trong khoảng thời gian ngắn ngủi, Lý Y Nhược chí ít hỏi mười lần.

      Lý Y Nhược ồ tiếng, quay đầu mỉm cười :

      - Trương sư huynh, muội sao. Sư huynh nhanh tu luyện . Đao pháp chiến kỹ tại Đao Lâu tầng hai, sư huynh còn có hơn nửa chưa tu luyện xong đúng ?

      Trương Phàm lại theo bản năng gãi sau gáy, :

      - Cái này... Ta thiên tư ngu dốt, được thông tuệ giống như Đinh sư huynh. Trong thời gian hơn ba tháng này, ta mới học được chưa đầy hai mươi bộ đao quyết mà thôi. Chỉ có điều ta cảm thấy Đinh sư huynh rất đúng. Mỗi người đều có cơ duyên đạo pháp của mình. Trong số đó, ta chỉ lựa chọn vài đao quyết thích hợp nhất với mình mà thôi, nhất thiết phải học được hết cả.

      Lý Y Nhược tiếp tục mỉm cười :

      - như vậy cũng sai. Chỉ có điều, Y Nhược cảm thấy, Trương sư huynh hẳn nên nhớ kỹ tất cả các đao quyết này. Cho dù tu luyện, sau này cũng có thể truyền lại cho người hữu duyên. Nếu nhiều đao quyết cao cấp như vậy truyền ra ngoài rất đáng tiếc. Ta nghĩ Hạo ca ca cũng có ý này, cho nên mới đưa sư huynh tới chỗ này.

      - Ách, phải vậy ? Là vì cái này sao?

      Trương Phàm gãi sau gáy, bừng tỉnh hiểu ra :

      - Muội sai. Ta quá ngu ngốc, lại nghĩ ra. Bây giờ ta sao chép lại hết các đao quyết này.

      xong, thiếu niên thợ săn kia xoay người rời .

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 669: THÀNH LỚN BỊ HỦY DIỆT

      Nhìn theo bóng lưng Trương Phàm, mặt Lý Y Nhược lại mỉm cười.

      Nàng có chút hâm mộ Trương Phàm. vẫn luôn vô cùng đơn giản, hay phiền não. Mỗi ngày tu luyện đao quyết, trong lòng chỉ có thợ săn Bách Man Sơn và Đinh Hạo, có nhi nữ tình trường. Truong thời gian dài như vậy, nàng chưa từng nghe qua, Trương Phàm động tâm với nữ hài nào.

      Có lẽ bởi vì mỗi nữ hài tử, đối với tình cảm đều mẫn cảm hơn chút.

      Lý Y Nhược cảm thấy mình bây giờ cũng sắp thay đổi thành người khác.

      Trước đây thiếu nữ nào cao ngạo, tự cao thanh cao, đối với bất kỳ nam tử cũng để vào mắt, tại bị mài mòn góc cạnh. Vẫn là từ ba năm trước, bên Tẩy Kiếm Trì, giây phút nhìn thấy thiếu niên nào đó toàn thân tả tơi, đối với mình lại hung hăng ngoan cố, mình nhất thời khắc ghi cả kiếp này.

      Biết khổ sở, ta sao có thể an lòng?

      mặt Lý Y Nhược thoáng sầu bi.

      Nàng vốn cho rằng mình có thể xứng đôi với bất kỳ nam nhi nào trong thiên địa, nhưng ở trước mặt Hạo ca ca, lại có phần tự tin này.

      Lần này trơ mắt nhìn mình Hạo ca ca tiến vào tây du Cổ Lộ, mình lại có cách nào đến giúp .

      thực tế từ sau khi tiến vào chiến trường Bách Thánh, mình giống như mang gánh nặng, ngay cả danh sách những người này, cũng bởi vì Hạo ca ca mới đến. Cho nên trong mấy ngày nay, Lý Y Nhược thề phải tranh thủ từng giây từng phút để tu luyện.

      Bấm ngón tay tính ra, từ sau khi tiến vào chiến trường Bách Thánh, thực lực của mình tiến bộ rất nhanh, đạt đến cảnh giới Tiên Thiên Vũ Tông đỉnh phong. Tuyệt đối có thể xem là đột nhiên tăng mạnh. Nhưng so sánh với Hạo ca ca...

      Lý Y Nhược khỏi thở dài hơi.

      Trong lòng nàng hiểu rất , nếu như muốn tiếp tục ở lại bên cạnh Hạo ca ca, nhất định phải mau chóng nghĩ mọi biện pháp nâng cao thực lực. Chỉ cần theo sát phía sau Hạo ca ca, mới bị rơi khỏi thế giới của .

      Vấn Kiếm Tông nho , Tuyết Châu nho , thậm chí toàn bộ Bắc Vực, có lẽ ngày có cách nào dung nạp được Hạo ca ca.

      Nếu như mình chỉ thỏa mãn làm cường giả bình thường, như này nhất định sau này ngay cả lưng Hạo ca ca cũng nhìn thấy.

      Mấy trăm bộ kiếm quyết trong Kiếm Lâu lầu hai, Lý Y Nhược thông hiểu nắm giữ khoảng chừng mười bộ.

      Nàng dùng nhiều thời gian hơn vào việc nâng cao tu vi huyền khí lên.

      Chỉ có điều tâm tư của nàng, nếu so với Trương Phàm ràng thông tuệ hơn rất nhiều. Tất cả kiếm quyết trong đó, nàng sớm sao chép lại, chỉnh đốn trở thành bảo điển kiếm đạo. Sau này có thể từ từ nghiên cứu từ nông đến sâu, lợi dụng pháp tắc thiên địa đặc biệt trong chiến trường Bách Thánh nâng cao tu vi huyền khí, đây mới là căn bản.

      qua thời gian dài như vậy, mỗi ngày nàng đều ở đây lo lắng cho an nguy của Đinh Hạo.

      Trong tây du Cổ Lộ nguy hiểm thế nào, quả thực khó có thể tưởng tượng được.

      Mấy ngày nay có ít cường giả từ trong đó lui ra ngoài, mang đến tin tức kinh người.

      Ngày xưa những thiên tài từng kinh tài tuyệt diễm, đều giống như cỏ rác bỏ mình ở trong đó.

      Rất nhiều người được các tông môn lựa chọn bị tiêu diệt hoàn toàn, bao gồm mấy vị chí cường giả cảnh giới Hoàng, đều ngã xuống. Trong đó, vài cường giả miễn cưỡng từ trong đó trốn ra được, toàn thân đầy vết thương. Bọn họ chỉ cần vừa nghe đến mấy chữ Tây du Cổ Lộ, đều sợ đến mức toàn thân run rẩy.

      Nếu phải trước khi Đinh Hạo tiến vào, nàng và Trương Phàm thể bước vào tây du Cổ Lộ, chừng nàng ngoan cố tiến vào trong đó, tìm Đinh Hạo.

      Từng ngày chờ đợi, giống như ngàn vạn năm dày vò.

      Nếu như phải gửi gắm tình cảm vào việc tu luyện, Lý Y Nhược cảm thấy mình điên mất.

      Mỗi ngày đứng ở đỉnh Kiếm Lâu, nhìn về phía tây du Cổ Lộ ngoài xa, là giây phút nàng chờ đợi và dày vò.

      Từ lúc hoàng hôn, nàng vẫn nhìn về hướng đó, hi vọng dưới ánh mắt trời chiếu xuống, thân ảnh kia mỉm cười từ trong Cổ Lộ chậm rãi tới. Đáng tiếc mỗi ngày nàng đều thất vọng. Nàng chờ tới khi mặt trời xuống núi, bóng tối nuốt lấy mặt đất, vẫn thấy kỳ tích xuất .

      Hôm nay, là ngày cuối cùng chiến trường Bách Thánh đóng lại. Cũng biết Hạo ca ca hết tây du Cổ Lộ hay chưa? Liệu có tìm được di chỉ thần bí, tìm được thần liệu bảo dược chế luyện Linh Tê Huyền Tâm Đan hay ?

      Lý Y Nhược ngây người suy nghĩ.

      Bất tri bất giác mặt trời sắp xuống núi, chỉ còn lại có nửa.

      - Ngày cuối cùng rồi. Tại sao Hạo ca ca còn chưa ra...

      Lòng Lý Y Nhược nóng như lửa đốt.

      Đúng lúc này…

      Ầm ầm ầm!

      Liên tiếp những tiếng nổ phát ra. Tiếp đó là dấu hiệu thiên địa chấn động. Thành lớn Cửu Trọng Thiên lắc lư.

      Từng công trình kiến trúc dưới những chấn động mãnh liệt đó, bắt đầu có xu hướng sụp đổ. mặt đất từng khe nứt xuất . Có thể thấy dấu hiệu tầng trời phía dưới. Vô số người thất kinh từ trong các công trình kiến trúc chạy ra...

      - Có chuyện gì xảy ra vậy?

      Lý Y Nhược biến sắc.

      Cho dù là tới kỳ hạn rời khỏi chiến trường Bách Thánh, cũng xuất trường hợp như vậy.

      Thành lớn Cửu Trọng Thiên tồn tại ở trong thiên địa này nhiều năm như vậy, chiến trường Bách Thánh biết đóng mở bao nhiêu lần. Nếu như mỗi lần đều chấn động kịch liệt như vậy, sợ là thành lớn Cửu Trọng Thiên sớm bị hủy diệt.

      Theo thời gian trôi qua, chấn động kịch liệt như vậy những dừng lại, trái lại có khuynh hướng càng ngày càng mãnh liệt hơn.

      Phía xa có những công trình kiến trúc ngừng sụp xuống. Cho dù là gần cấm địa bát đại cũng có dấu hiệu sụp xuống. Trong khu vực thất trọng thiên cũng hỗn loạn vô cùng.

      - xong rồi. Giáo viên Tây Môn...

      Lý Y Nhược biến sắc, lập tức trở về Kiếm Lâu lầu hai, tới trong phòng ngủ. Tây Môn Thiên Tuyết nằm ở giường, chân mày hơi nhíu lại, dường như cũng nhận ra điều gì.

      - Phải rời khỏi nơi này!

      Lý Y Nhược dùng tốc độ nhanh nhất thu dọn mọi thứ trong phòng, sau đó ôm lấy Tây Môn Thiên Tuyết phóng xuống dưới lầu.

      - Xảy ra chuyện gì vậy?

      - Lý tiên tử, Thiên Đao Tuyệt Kiếm Lâu sắp sụp xuống. Chúng ta phải mau chóng rời khỏi đây...

      Kiếm Lâu tầng , đám người Điền Năng, Ngả Thanh sớm thu thập xong tất cả mọi thứ.

      Trương Phàm dẫn theo chiến đao Bách Thắng từ Đao Lâu xông lại. Mọi người cùng nhau lao ra khỏi Thiên Đao Tuyệt Kiếm Lâu. Đúng lúc này, màn hào quang đỉnh đầu tan biến. Vòng bảo hộ tầng ngoài kiên cố nhất của thành lớn Cửu Trọng Thiên đứng vững mấy vạn năm, cuối cùng bể nát. khí lạnh thấu xương phả vào mặt. Từng mảng hoa tuyết, thông qua phần vòng bảo hộ bị nghiền nát trút xuống!

      Cùng lúc đó, mặt đất dưới chân cũng hoàn toàn sụp xuống. Từng cục đất rơi xuống tầng trời tiếp theo.

      - Nhanh rời khỏi nơi này...

      Trương Phàm hô to. vung chiến đao Bách Thắng trong tay. Đao quang giống như vòng bảo hộ, đánh bay vô số đá lớn ra ngoài.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 670: TRỜI GIÚP?

      Phía xa, nhân ảnh nhanh lóe lên. ngờ đó là Trầm Bất Hồi.

      - Ở đây sắp bị hủy diệt. Toàn bộ Cửu Trọng Thiên sắp bị hủy diệt. Tòa cổ thành còn...

      Trầm Bất Hồi đeo cái túi lớn, thét to:

      - Sáu tầng trời phía dưới, tất cả đều bị hủy diệt. Ta tới thông báo với các ngươi, nên thông qua cánh cửa truyền tống trung tâm, trực tiếp từ bầu trời rời khỏi đây!

      Tình huống ổn còn vượt quá dự đoán của mọi người.

      Tất cả phát sinh quá đột ngột. Trong nháy mắt, tòa thành lớn tồn tại mấy vạn năm, chống đỡ biết bao nhiêu đợt công kích, lại có thể bị sụp đổ.

      - Mau nhìn lên bầu trời... Điền có thể hô to.

      Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, đều hoảng sợ biến sắc.

      Chỉ thấy trong bầu trời giống như mạng nhện, có vô số khe nứt màu đen lớn khác nhau, giống như từng các miệng lớn khổng lồ màu đen, truyền tới lực hút khủng khiếp. mặt đất các công trình kiến trúc sụp xuống, đá lớn vỡ nát, tường thành sụp xuống, đều bị lực hút kia hút vào trong khe nứt màu đen...

      Đồng thời cũng có vô số thân ảnh cường giả bị hút lên cao, thể khống chế được bản thân, lao về phía khe nứt kia.

      - Mọi người cẩn thận...

      Trầm Bất Hồi mới nửa câu, lực hút nhất thời quấn lấy , khiến vị cường giả cảnh giới Đại Tông Sư này có chút lực phản kháng nào, bị hút , trong chớp mắt lao vào trong khe nứt màu đen nhìn thấy bóng dáng.

      Trong nháy mắt tiếp theo, lực hút này ngang quét, hút đám người Lý Y Nhược lên trung.

      - Bảo vệ tốt cho giáo viên Tây Môn...

      Lý Y Nhược kêu lên tiếng, giao Tây Môn Thiên Tuyết cho Trương Phàm.

      Thân thể của thiếu niên thợ săn có thể tương đương với Vũ Hoàng, là người có thực lực mạnh nhất trong tất cả mọi người. Phát sinh biến hóa đột ngột như vậy, cũng chỉ có mới có thể thực bảo vệ tốt cho Tây Môn Thiên Tuyết hôn mê.

      - Y Nhược, bản thân muội cũng phải cẩn thận. Nắm chặt lấy ta...

      Trương Phàm hô to.

      Từng đợt gió mạnh đáng sợ giống như cương đao, cuốn mọi người vào trong đó. Chỉ cần há miệng là có gió mạnh điên cuồng thổi vào.

      Trong lúc vô tình, Lý Y Nhược cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy thành lớn Cửu Trọng Thiên phía dưới giống như tòa thành bằng cát đứng trước cơn gió lốc, dần biến mất từng chút . Thiên Đao Tuyệt Kiếm Lâu có lực lượng bảo vệ cường đại như vậy, ở trước thiên tai cũng khó duy trì, cuối cùng ầm ầm sụp đổ xuống, hóa thành bụi...

      Trước mắt tối sầm, Lý Y Nhược mất ý thức.

      Trong ngày này, thành lớn Cửu Trọng Thiên tồn tại mấy vạn năm, hoàn toàn bị hủy diệt.

      ...

      Cục diện tương tự dường như phát sinh ở mỗi nơi trong chiến trường Bách Thánh.

      Trong nơi núi thây biển máu giống như địa ngục Tu La.

      Toàn thân Diệu Nữ Ni nhuộm đầy máu. Tay nàng cầm phất trần. Phất trần màu trắng biến thành màu đỏ như máu. Lúc hai mắt mở ra, đôi mắt mỹ lệ giống như nắng như thu biến thàh màu đỏ tươi, dường như hoàn toàn có chút tình cảm nhân loại nào. Ở bên cạnh nàng, từng u hồn màu đỏ giống như quỷ mỵ di chuyển...

      Đúng lúc này, thiên địa đột nhiên chấn động, mặt đất rạn nứt, bầu trời nghiền nát.

      - Ha hả, ha hả ha hả, ngày này cuối cùng tới...

      Diệu chậm rãi đứng lên, vung phất trần, phóng lên cao, hóa thành đạo lưu quang màu đỏ, trực tiếp phóng về phía khe nứt màu đen trong bầu trời, cuối cùng biến mất vào trong đó.

      Cùng lúc đó, tại dịa vực xa xôi khác, thiếu niên tướng mạo tuấn tú, toàn thân mặc hồng sam, tay cầm trường kiếm, nhìn thấy khe nứt trong bầu trời, lớn tiếng cười:

      - Ha ha ha, tốt quá. Ngày này rốt cuộc tới, chiến trường Bách Thánh bắt đầu bài xích sao? Quá tốt. Y Nhược biểu muội, Đinh Hạo, các ngươi nhất định phải còn sống. Chúng ta gặp lại ở Tuyết Châu!

      Thân hình của , bị lực hút khủng khiếp kia, trực tiếp đưa vào trong khe nứt bầu trời.

      Cũng trong lúc đó, vị thiếu niên thanh tú giống như nữ tử, toàn thân mặc hoàng sam, ngồi im ngọn núi, nhìn thiên địa xung quanh ngừng sụp xuống, cúi đầu nhìn đầy những vết thương người, lại nhìn hung thú hồng hoang vây khốn mình gần nửa năm ở dưới chân núi đau thương gào thét. thở dài cái, chủ động thả người lao về phía khe nứt bầu trời...

      - Gào...

      tiếng gào thét kỳ dị vang lên. con bạch hổ có cánh bay vọt lên, theo sát phía sau thiếu niên tuấn.

      Đáng tiếc, cánh của nó bị thương, căn bản bay cao được. Hơn nữa lực hút trong bầu trời hình như chỉ nhằm vào người từ ngoài đến mới có tác dụng. Nó vốn ở đây, căn bản cảm ứng được, mắt thấy rơi xuống, cùng các hồng hoang khác, chết trong ngọn lửa phun ra từ trong lòng đất.

      - Ha hả, ngươi đuổi giết ta nửa năm. Cũng được, hôm nay ta mang ngươi ra ngoài?

      bầu trời, trong lòng thiếu niên hoàng sam này thoáng động. vung tay bắn ra sợi dây thừng màu trắng, quấn lấy con bạch hổ có cánh, kéo nó, cùng lao về phía khe nứt trong bầu trời!

      Trong lúc đó, trong thiên địa của chiến trường Bách Thánh vẫn có ít những thiên tài có tư chất trác tuyệt. Bọn họ hoặc biết Cửu Trọng Thiên tồn tại nhưng cách nào ra trước, hoặc cái gì cũng biết, chỉ tỉnh tỉnh mê mê ở trong chiến trường Bách Thánh tu hành. Từng người đều gặp được những kỳ ngộ khác nhau. Vào giờ phút này, bọn họ đều nhìn thấy thiên địa biến đổi lớn, đều bị hút vào trong khe nứt thời màu đen xuất bầu trời!

      ai ý thức được, mặt đất dưới chân hủy diệt, có cảm giác như thế nào.

      ...

      ...

      - Chúng ta phải làm sao bây giờ? tại, Đinh sư huynh còn chưa tỉnh lại...

      Kỷ Khởi có chút sốt ruột.

      Phía xa, mặt đất thành thị Ngụy Thần bắt đầu sụp xuống từng mảng lớn. Từ tường thành phía ngoài nhất, mặt đất chấn động giống như sóng biển lan về phía trung tâm. Có thể cảm giác được ràng, lực lượng áp chế trong thiên địa từ từ biến mất. Toàn bộ tháp lớn kim sắc cũng điên cuồng chấn động.

      - Xem ra chỉ có thể đánh nát pho tượng kim khôi kim giáp này!

      mặt Nhâm Tiêu Diêu cũng lộ vẻ lo lắng.

      - Meo, chờ chút. Chờ chút nữa . Ta cảm giác được nhân sủng của ta sắp hoàn thành...

      Mèo mập Tà Nguyệt dường như cảm ứng được điều gì, ngăn cản.

      - Nhưng...

      Kỷ Khởi còn muốn gì.

      Đúng lúc này, biến đổi đột ngột phát sinh

      khí màu đỏ giống như thần kiếm, đột nhiên từ phía xa bắn dọc theo quảng trường, trong nháy mắt tới trước mặt, lao tới tấn công về phía Đinh Hạo.

      Sát khí bắn ra.

      Đó chính Là Bổ Thiên Quyết Hoàng.

      - Ha ha ha, trời cũng giúp ta! Chết , Đinh Hạo!

      Bổ Thiên Quyết Hoàng cười ha ha.

      bị vây ở trong thành thị Ngụy Thần hơn tháng, bị đám thạch nhân khôi lỗi truy sát chạy trốn khắp nơi giống như chó cùng đường. vốn cho rằng mình cũng có cơ hội tìm được tế đàn thần hỏa để đốt thần hỏa. Ai biết ở thời khắc cuối cùng, thiên địa xảy ra dị biến. Tất cả bắt đầu sụp đổ. Loại lực lượng áp chế biến mất. Cuối cùng khôi phục lại thực lực, có thể bay lượn trời cao.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 671: ĐIÊN CUỒNG CUỐI CÙNG

      đường dọc theo quảng trường, liếc mắt liền thấy được tình trạng của Đinh Hạo.

      tộc và Nhân tộc… chính là kẻ thù truyền kiếp.

      quan tâm xuất phát từ mục đích gì, Bổ Thiên Quyết Hoàng đều có lý do để ám sát Đinh Hạo.

      Hơn nữa người Đinh Hạo còn có vô số bảo vật. Chỉ cần đánh chết , thuận lợi dẫn tên tiểu mập, tai họa của vườn thuốc thần linh gần nửa năm kia . Cho dù thể đốt thần hỏa, trong hành trình tiến vào chiến trường Bách Thánh lần này, cũng được xem là người giành thắng lợi tuyệt đối.

      - Meo, cút ngay!

      Tà Nguyệt kịp phản ứng, nổi giận gầm lên tiếng. Trong nháy mắt, thân thể nó lớn lên giống như con thú lớn khổng lồ cao tới trăm mét, chiếm lấy phía tháp lớn kim sắc. Hai cánh vỗ mạnh, sinh ra gió lớn. Nó lấy thân thể của mình đỡ lấy đòn này của Bổ Thiên Quyết Hoàng.

      Ầm!

      Cột khí màu đỏ đánh vào phía thân thể khổng lồ của Tà Nguyệt. Lực lượng đáng sợ, trực tiếp đánh Tà Nguyệt bay ra ngoài.

      - Ha ha, ngày hôm nay bất kỳ ai cũng cứu được Đinh Hạo!

      Trong đôi mắt Bổ Thiên Quyết Hoàng bắn ra sát khí cường đại. vừa đánh ra, khí trong bầu trời giống như con rồng, sáu cột khí màu đỏ đáng sợ màu đỏ chụp về phía Đinh Hạo.

      - Đinh sư huynh...

      Nhâm Tiêu Diêu khẩn trương, toàn lực thôi động huyền khí, ngăn cản ở trước người Đinh Hạo.

      Đáng tiếc chẳng qua là cảnh giới Đại Tông Sư, đâu thể là đối thủ của cảnh giới Hoàng.

      - Nổ!

      Chỉ thấy Nhâm Tiêu Diêu lấy từ trong chiếc nhẫn trữ vật ra viên bảo khí cực phẩm. Sau khi thôi động, tiếng nổ lớn vang lên. cột khí trực tiếp nổ tung.

      - Có phải vậy? người con kiến hôi bé này ngờ cũng có ít bảo bối. Đáng tiếc thực lực của ngươi lại quá thấp!

      Bổ Thiên Quyết Hoàng cười nhạt, chộp lấy đối thủ. lực lượng cường đại lộ ra, chụp lấy Nhâm Tiêu Diêu, thu vào trong túi càn khôn.

      Ai biết Nhâm Tiêu Diêu hét lớn tiếng, người phát ra đạo kim quang, lại có thể tránh khỏi công kích này.

      - ngờ ngươi lại có thể đốt được thần hỏa?

      Bổ Thiên Quyết Hoàng cả kinh, ngay sau đó, chợt cả giận :

      - Vận khí của tên tiểu mập nhà ngươi tệ. Bản hoàng cực cực khổ khổ ở trong thành thị Ngụy Thần này, tìm kiếm hơn tháng cũng chưa từng tìm được tế đàn thần hỏa. Bản thân ngươi chỉ nhờ theo bên cạnh Đinh Hạo, lại có được cơ duyên này sao? Xem ra ta càng thể tha cho ngươi được. Chết cho ta!

      Đốt thần hỏa lập tức thu được thần thông gì, nhưng lại có tính mạng và thần tính bản nguyên kéo dài vô tận, sau này có số lượng hạn định.

      Bổ Thiên Quyết Hoàng tuyệt đối cho phép tên mập có vận khí nghịch thiên như vậy còn sống đời.

      Trong nháy mắt lại có thêm những cột khí, giống như tám xúc tua của thú lớn, từ bốn phương tám hướng đánh về phía Nhâm Tiêu Diêu và Đinh Hạo. khí giống như hủy thiên diệt địa, mang theo tất cả thiên địa.

      Nhâm Tiêu Diêu cũng đỡ được nữa.

      - Đinh đại ca...

      Kỷ Khởi chút do dự, đứng ở phía trước pho tượng kim khôi kim giáp, đưa hai cánh tay ra chắn ở trước người Đinh Hạo. Cho dù chết, nàng cũng muốn cùng chết.

      Đáng tiếc nàng chẳng qua là người bình thường thông hiểu võ đạo, cho dù có vài minh văn chữ hán do Đinh Hạo lưu lại, cũng có khả năng ngăn cản được đòn tập kích khủng khiếp như vậy. Cột khí màu đỏ cực lớn, trong nháy mắt có thể biến nàng trở thành bộ xương trắng...

      Đúng lúc này…

      - Cút!

      tiếng khẽ kêu vang lên. thân ảnh mang theo hỏa diễm, đột nhiên từ trong bắn ra.

      tiếng phượng kêu vang lên. Sáu, bảy huyễn ảnh phượng hoàng hỏa diễm cắt qua bầu trời. lực lượng dồi dào sinh ra, vừa lúc đập vào cột long khí màu đỏ. Những tiếng động ầm ầm liên tục vang lên. Cột khí cực kỳ khủng bố cuối cùng tan ra.

      Thế lực ngang nhau.

      - Kẻ nào biết sống chết, dám ngăn cản ta?

      Bổ Thiên Quyết Hoàng tức giận rống lên. Trong khí huyết sắc cuồn cuộn, thân hình giống như cự ma.

      Vèo!

      Nghênh đón chính là đạo kiếm ảnh hỏa diễm.

      Kiếm ảnh cực lớn vô cùng sắc bén chém xuống, mang theo lửa lớn điên cuồng thiêu đốt, giống như vị thần từ trời cao cầm kiếm chém xuống, khiến bầu trời cũng bị xé thành hai nửa.

      Mũi kiếm cực lớn này chỉ nhàng vung lên, khí màu đỏ ở khắp bầu trời lập tức tách ra. Mũi kiếm trực tiếp chém về phía bản thể của Bổ Thiên Quyết Hoàng, sắc bén vô cùng.

      - Là ngươi sao?

      Bổ Thiên Quyết Hoàng kinh ngạc kêu lên, cố gắng đỡ kiếm này nữa.

      Kiếm ảnh màu đỏ cực lớn chém xuống mặt đất. Thiên địa chấn động, tạo thành vết tích rất sâu quảng trường nham thạch màu thổ hoàng cực kỳ cứng rắn. Đó là vết tích dài vài trăm thước với hỏa diễm thiêu đốt rất lâu tắt. Tất cả nham thạch ở sát bên cạnh dấu vết kia đều bị đốt thành chất lỏng. Con phượng hoàng hỏa diễm này dường như có thể thiêu đốt được cả nham thạch.

      Uy lực kiếm này quả nhiên là kinh thiên động địa. Tuyệt đối phải là kiếm đáng sợ vượt qua cả cảnh giới Vũ Hoàng.

      Bổ Thiên Quyết Hoàng kinh hãi. nhận ra, người ra tay chính là vị nữ cường giả thần bí trong tay cầm góc tấm bia đá địa đồ kia. Cho tới nay nàng luôn bị bao phủ ở trong hỏa diễm, rất ít khi hợp tác với các thế lực khác. Nàng rốt cuộc là người hay , cũng lắm. Nàng cực kỳ thần bí. ngờ nàng lại có thể ở phía sau, ra tay cứu Đinh Hạo.

      - Ngươi là ai, tại sao lại muốn cứu Đinh Hạo?

      Bổ Thiên Quyết Hoàng gầm lên. Người đối diện vẫn trả lời.

      thiếu nữ toàn thân mặc chiến giáp màu đỏ, được hỏa diễm bao quanh, khiến người ta nhìn thấy được diện mạo thực của nàng. Nhưng có thể nhìn thấy thân hình nàng kiều diễm, giống như tiên tử xuống trần. Lưng nàng đeo thanh kiếm rất lớn, bước bước, vượt qua ngàn mét, phá hủy khí màu đỏ ngang dọc ở khắp bầu trời. Trong nháy mắt, nàng tới trước người Bổ Thiên Quyết Hoàng.

      kình phong đáng sợ nổi lên.

      Thiếu nữ đưa cánh tay ngọc ra. Bao kiếm phía sau nàng chấn động. thanh chiến kiếm rất lớn, dài chừng hai thước, rộng bốn mươi tấc xuất ở trong tay của nàng. Thanh kiếm lớn cùng với thân hình bé và yếu ớt của nàng tạo thành đối lập khác thường.

      Thiếu nữ cầm rất nhàng. Cổ tay nàng vừa lộn, phượng cánh cự chiến kiếm xé tan tất cả những gì ngăn cản nó, chém về phía Bổ Thiên Quyết Hoàng.

      Kiếm thức giống như thất luyện. Nơi nào nó qua, ngay cả hư cũng bắt đầu bị thiêu đốt.

      Trong mơ hồ, có tiếng chim phượng hoàng kêu vang, khiến người ta khiếp sợ

      - Ngươi... Đừng tưởng rằng bản hoàng sợ ngươi. Hôm nay bất kỳ ai cũng thể cứu được Đinh Hạo. Ngươi dám ngăn cản ta, tìm chết cho ta!

      Bổ Thiên Quyết Hoàng nổi giận, hai cánh tay duỗi ra. khí màu đỏ vô cùng vô tận hóa thành hình con rồng, điên cuồng lao về phía thiếu nữ kia.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :