Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 652: TẾ ĐÀN THẦN HỎA?

      thạch nhân khôi lỗi này đều đạt hình thể cấp Vũ Vương đỉnh phong. Tất cả bọn họ bị kích hoạt, lấy số lượng đáng sợ như vậy, chỉ cần vừa xung phong, cho dù trong tay Đinh Hạo có thanh kiếm rỉ và ma đao, cũng chống đỡ được bao lâu.

      - Trong quảng trường này, hình như có loại lực lượng vô hình thần bí, phong tỏa khí tức bên ngoài, cho nên những khôi lỗi thạch nhân, cách nào cảm giác được tồn tại của chúng ta...

      Kỷ Khởi dường như có điều suy nghĩ.

      Hôm nay Đinh Hạo và Nhâm Tiêu Diêu hoàn toàn tin tưởng vào mỗi lời của nàng.

      Bởi vì trước đó trải qua chứng minh, tất cả lời nàng đều đúng.

      - Chúng ta phải leo lên tế đàn này sao?

      Nhâm Tiêu Diêu nhìn đại tháp kim sắc cao chót vót trước mắt, tim có phần đập thình thịch.

      Tại vị trí trung tâm nhất của thành thị Ngụy Thần, lực lượng áp chế trong thiên địa cũng đạt tới đỉnh phong.

      Lấy tu vi huyền khí cảnh giới Đại Tông Sư Nhâm của Tiêu Diêu, cũng cách nào di chuyển được hạt giống huyền khí trong khiếu huyệt. tại giống như người bình thường. Nếu như đơn thuần dựa vào lực lượng cơ thể, bò lên đại tháp kim sắc cao như vậy, còn phải mệt giống như chó chết sao? Nhất là đối với kẻ béo như , quả thực chính là loại dằn vặt.

      - Nếu tới đây, vậy phải leo lên xem chút.

      Đinh Hạo muốn bỏ dở nửa chừng.

      - Ta cảm thấy đầu gối của ta bị đau.

      Mặt tiểu mập sa sầm xuống, nhưng cũng dám mình đợi ở phía dưới.

      Ở sâu trong nội tâm , có thanh vô hình hết lần này tới lần khác cho biết, phải theo bên cạnh Đinh Hạo, mới có khả năng an toàn sống sót.

      Từ trước tới nay, thanh này từng chỉ dẫn cho vô số lần. thực chứng minh chỉ cần nghe theo hướng dẫn của nó, mình nhận được thu hoạch khổng lồ. Nhưng nếu ngược lại gặp xui xẻo.

      Mặt quảng trường vô cùng trơn nhẵn, giống như mặt gương.

      đó, cúi đầu có thể nhìn thấy bóng của mình.

      Tà Nguyệt và Manh Manh mèo khen mèo dài biết mệt, quan sát cái bóng của mình, nhịn được bắt đầu ngắm vuốt mình.

      Thỉnh thoảng Đinh Hạo cũng cúi đầu nhìn. Loại cảm giác này đặc biệt kỳ quái. Mặt đất sáng như gương này thấy có hình ảnh ngược của công trình kiến trúc và đại tháp kim sắc xung quanh, chỉ xuất bóng của đoàn người mình. cảm giác linh hồn phóng ra ngoài, lại có cảm giác giống như ở trong trung, nếu để ý ngã xuống. Cảm giác này khiến trong long người ta khỏi thầm run sợ.

      Cũng may rất nhanh bọn họ đến trước mặt đại tháp kim sắc. Từ khoảng cách gần, bọn họ mới phát giác đại tháp kim sắc này vô cùng rộng lớn.

      Mấy người đứng ở trước mặt nó, giống như những con kiến đứng ở trước cây đại thụ che trời.

      Nhâm Tiêu Diêu lui về phía sau vài bước, chạy lấy đà, bay lên trung, tới bậc thang lớn thứ nhất.

      - A?

      phát ra tiếng thét kinh hãi, dường như phát điều gì.

      Đinh Hạo ôm Kỷ Khởi bay lên trung, cũng tới bậc thang tầng thứ nhất.

      Khi lên phía , điều phát , cũng khiến cảm thấy có chút bất ngờ.

      Hóa ra bậc thang tầng ngoài cũng trơn truột, mà gồm ba bốn mươi tòa tiểu tháp hoa lệ, với các tạo hình khác nhau, vô cùng tinh xảo, dường như là những kiệt tác điêu khắc của các tông sư điêu khắc kiệt xuất nhất thế giới, vô cùng hoàn , vô cùng tinh mỹ.

      Bề ngoài của những cái tiểu tháp giống với đại tháp kim sắc. Chúng có hình dáng khác nhau. Có cái hình đồ vật, hình người, cũng có cái hình động vật. Ngoài ra còn có thiên hình vạn trạng khác, khiến người ta nhìn cũng thấy thỏa mãn. Chỉ có điều, giữa chúng cũng có chút tương đồng. Ở đỉnh của chúng đều phát ra ánh sáng kim sắc giống như ngọn lửa của cái đèn đặt ở phía .

      Ánh sáng kim sắc này giống như ánh nến trong gió, dường như tắt bất cứ lúc nào. Nhưng trước sau, chúng vẫn ngoan cường tồn tại.

      Những tòa tiểu tháp bậc thang rộn thứ nhất cách nhau chừng năm mươi cm.

      - Hóa ra chính là các điểm sáng màu vàng những tòa tiểu tháp kia, mới khiến chúng ta đứng từ xa có thể thấy đại tháp kim sắc giống như hoàng kim chú thành...

      Nhâm Tiêu Diêu ghé sát vào trước tòa tiểu tháp có hình của vị tiên nữ xinh đẹp. nhịn được vươn tay ra, sờ vào ánh sáng kim sắc kia.

      Trong nháy mắt tiếp theo, chuyện thể tưởng tượng được xảy ra.

      Trong nháy mắt khi ngón tay Nhâm Tiêu Diêu chạm tới kim quang, ánh sáng kim quang vốn vô cùng yếu ớt, lập tức giống như rượu tinh khiết gặp phải tia lửa, chỉ thoáng liền điên cuồng thiêu đốt.

      Ầm.

      Ánh sáng kim sắc này vốn yếu ớt tới cực điểm, trong nháy mắt tăng lên kịch liệt, bao bọc toàn thân tiểu mập ở bên trong.

      Tòa tiểu tháp nhìn tiên nữ xinh đẹp, cũng lập tức trở nên sinh động, dường như sống.

      - A, chết tiệt. Đây là chuyện gì vậy... Đau chết mất... A a a.

      Nhâm Tiêu Diêu điên cuồng giãy dụa, lớn tiếng gào thét, giống như bị lăng trì, gào khóc thảm thiết.

      Trước tiên, Đinh Hạo vận dụng thiên hỏa huyền khí bao vây cánh tay, muốn kéo từ trong ánh sáng kim sắc ra ngoài. Nhưng lại bị lực lượng đáng sợ ngăn cản. Bàn tay lại có cách nào tiến gần tới ánh sáng kim sắc dày đặc kia.

      - Chết tiệt.

      tay Đinh Hạo cầm thanh kiếm rỉ, muốn phát động lực lượng chí tôn trong đó, để xé rách luồng ánh sáng kim sắc này.

      Đúng lúc này, Kỷ Khởi kéo lại.

      - Đinh đại ca, trước hết nên nóng vội. Tiêu Dao đại ca có nguy hiểm gì đâu.

      Kỷ Khởi quan sát rất cẩn thận. Trong đôi mắt to xinh đẹp lóe ra hào quang lấp lánh, :

      - Ánh sáng kim sắc này dường như cải tạo gì đó...

      Đinh Hạo nghe vậy, cũng cẩn thận quan sát.

      Quả nhiên phát ra, ánh sáng kim sắc từ tòa tiểu tháp hình tiên nữ xinh đẹp bắn ra, cũng phải luyện hóa tiểu mập. Tuy rằng bị bao bọc ở trong đó, sức sống trong thân thể Nhâm Tiêu Diêu những biến mất, ngược lại tăng lên từng chút . Điều càng kỳ dị chính là ngay cả lực lượng áp chế huyền khí trong cơ thể , thả lỏng ra từng chút ...

      Đây là...

      Trong đầu Đinh Hạo, đạo linh quang chợt lên. đột nhiên nghĩ đến điều gì đó.

      - Lẽ nào đây là cái gọi là tế đàn thần hỏa?

      Theo lời đồn đại, trong di chỉ thần bí có tế đàn thần hỏa. Chỉ cần đốt thần hỏa, có thể thu được lực lượng thần bí, cũng có thể tùy ý ra vào chiến trường Bách Thánh, gần như có thể xem chiến trường Bách Thánh là hoa viên phía sau nhà của mình vậy. Bất kỳ lúc nào cũng có thể lấy được các loại thần tài bảo dược. Nhưng rất nhiều tin tức đáng tin, Đinh Hạo vẫn chưa nhận được.

      Hôm nay xem ra, tòa thành thị Ngụy Thần này căn bản chính là di chỉ thần bí trong truyền thuyết.

      Mà bây giờ công trình kiến trúc giống như tòa tháp kim sắc bốn mặt này sợ rằng chính là tế đàn thần hỏa trong truyền thuyết.

      Cái gọi là thần hỏa, chính là ánh sáng kim sắc dày đặc tòa tiểu tháp này sao?

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 653: HOÀN THÀNH QUÁ TRÌNH ĐỐT THẦN HỎA

      Bỏ qua vài chi tiết trước đó, ở trong đầu Đinh Hạo dần dần trở nên hoàn chỉnh. Nhưng vì sao lại có nhiều tòa tiểu tháp thần hỏa như vậy?

      Chỉ riêng tầng này có chừng gần trăm loại tiểu tháp. cách khác có hơn trăm thần hỏa. Dựa theo mức độ này có thể tính được, toàn bộ tháp lớn kim sắc, chí ít phải có hơn vạn tiểu tháp thần hỏa...

      cách khác, nếu như mỗi người đốt trong những tiểu tháp thần hỏa này, như vậy từ nay về sau có hơn vạn người, có thể nhận được khẳ năng tùy ý ra vào chiến trường Bách Thánh.

      Đây quả thực là số lượng còn nhiều hơn so với tất cả thiên tài Nhân tộc và tộc tiến vào chiến trường Bách Thánh cộng lại.

      - A a a, Đinh sư huynh, mau kéo ta ra. Ta đau chết mất... A a a, cứu mạng!

      Tiểu mập Nhâm Tiêu Diêu bị ánh sáng kim sắc mù mịt bao phủ, bay vút lên trời cao lơ lửng trung, thét lên nhữn tiếng chói tai giống như lợn bị chọc tiết. Lúc này huyền khí tu vi trong cơ thể đều khôi phục, cũng chịu lực lượng của thiên địa này áp chế, nhưng vẫn thoát được ràng buộc của ánh sáng kim sắc kia.

      - đúng. Hình như vẫn còn chưa đạt được điều kiện nào đó. Mau nhìn kìa. Tiểu tháp hình tiên nữ hình như sắp ảm đạm ...

      Kỷ Khởi nhíu mày.

      Đinh Hạo cúi đầu nhìn lại. Tiểu tháp nhìn tiên nữ xinh đẹp phóng ra ánh sáng kim sắc kia, dần dần trở nên ảm đạm, dường như muốn chìm sâu vào trong giấc ngủ say. Đây phải là dấu hiệu đốt thần hỏa thành công.

      Đinh Hạo nhất thời thầm giật mình.

      Nếu như đốt thần hỏa thất bại, kết quả cần suy nghĩ, chính là cái chết.Rốt cuộc thiếu cái gì?

      Đinh Hạo ôm đầu, đau khổ suy nghĩ tìm tòi.

      Khi ánh mắt của rơi vào dưới đáy của tiểu tháp hình tiên nữ, thấy chén tinh xảo giống nhau lún xuống, trong nháy mắt đột nhiên nhớ ra.

      - Đúng rồi, hiến tế. Thời điểm đốt thần hỏa, cần tế đàn!

      Trước đây đám người Ninh Hổ Khiếu của Liệt Thiên Kiếm Tông, bắt đám người Tây Môn Thiên Tuyết, mục đích chính là coi bọn họ là vật tế hiến. Ninh Hổ Khiếu từng chính miệng qua, đốt thần hỏa cần máu và thịt của rất nhiều sinh linh. Nhất là máu và thịt của Nhân tộc và tộc, đặc biệt thể thiếu.

      Bây giờ xem ra, cách làm của Ninh Hổ Khiếu có chút ngây thơ đơn giản. căn bản cách nào mang võ giả Nhân tộc bị trói chặt đến đây cách an toàn được. Nhưng về chuyện hiến tế, có lửa sao có khói. Đây chắn chắn là vài manh mối ...

      Đinh Hạo lập tức lấy từ trong nhẫn trữ vật ra bình màu ngọc, xuống chút máu tươi màu đỏ thẫm.

      Đây là máu của thần thú Chư Hoài bị đánh chết tại đoạn thứ nhất của tây du Cổ Lộ trước đây. Khi đó Đinh Hạo thu thập được thần thú máu, chứa trong đó rất nhiều tinh hoa sinh mệnh, chứa năng lượng vô cùng, hẳn có thể thay thế cho máu của Nhân tộc hoặc là tộc.

      Giọt máu tươi được rót vào trong chén . Ngay sau đó, ánh sáng kim sắc từ tiểu tháp hình tiên nữ xinh đẹp chiếu xuống, vốn dần dần trở nên ảm đạm, quả nhiên lập tức trở nên sinh động. Từng giọt máu tươi này rót vào chén , dùng mắt thường có thể thấy được tia máu dần lan tràn quanh thân tiểu tháp.

      Máu trong chén cũng bắt đầu biến mất. Cuối cùng giọt cũng còn sót lại. Tất cả đều tiến vào trong tiểu tháp hình tiên nữ xinh đẹp.

      Biến hóa khiến người ta bất ngờ xuất

      Sau khi hoàn toàn hấp thu hết giọt máu cuối cùng của Chư Hoài, tòa tiểu tháp này sống lại.

      Tiên nữ xinh đẹp trực tiếp phóng lên trời cao bay lượn. Điệu múa tuyệt mỹ được thể ra trung. Nàng phát ra tiếng cười dễ nghe giống như tiếng chuông bạc. Vũ điệu đó chỉ có thần mới có thể làm được. Dáng người xinh đẹp, y phục tung bay, thân thể lả lướt yểu điệu, giống như ảo mộng. Nàng dường như là thân thể hoàn mỹ nhất được thế giới đặc biệt chế tạo ra, khiến người hoa mắt thần mê.

      Mấy người bọn họ nhìn tới mức ngây người.

      Cuối cùng, tiên nữ xinh đẹp dáng người kiều diễm, hóa thành luồng ánh sáng kim sắc dày đặc, nhập vào trong cơ thể Nhâm Tiêu Diêu.

      Tiểu tháp trước kia hoàn toàn biến mất. luồng hỏa diễm kim sắc hừng hực thiêu đốt, xuất ở chỗ vị trí tiểu tháp trước đó, tràn ngập sóng sinh mạng cường đại.

      Cuối cùng, tiểu mập tiếp tục gào khóc thảm thiết nữa. Luồng ánh sáng kim sắc quấn xung quanh thân thể biến mất. rơi xuống bậc thang. Lực lượng trong cơ thể hoàn toàn phóng ra, hề bị thiên địa này áp chế nữa. Toàn thân nhìn như có gì thay đổi. Chỉ có điều ở sâu trong mắt có thêm tia kim sắc lúc lúc .

      - Quá trình đốt thần hỏa xong rồi sao?

      Đinh Hạo cẩn thận quan sát Nhâm Tiêu Diêu. người tiểu mập xuất biến hóa khó có thể kiểm tra, khó có thể dùng lời mà hình dung được.

      - Tiểu mập, có cảm giác gì, cho gia nghe chút ...

      Mèo mập Tà Nguyệt ngẹo đầu quan sát, bộ dạng nóng lòng muốn thử.

      Quá trình đốt thần hỏa trong truyền thuyết lại quá đơn giản như vậy, khiến mèo mập cũng muốn thử lần. Chỉ có điều trước đó Nhâm Tiêu Diêu gào khóc thảm thiết dường như rất đau đớn khiến mèo mập sợ đau, có chút do dự.

      - Cảm giác rất tốt. Cảm giác từ trước tới nay chưa từng tốt như vậy. Ha ha... Loại cảm giác này quá tuyệt vời. Ta cảm thấy mình từ nay về sau có thể trường sinh, có thể sống cùng trời đất, giống như thần linh!

      Nhâm Tiêu Diêu khoa chân múa tay, cảm nhận biến hóa trong cơ thể.

      Thân hình chậm rãi trôi lơ lửng, hóa thành luồng lưu quang xoay quanh bầu trời. Mãi tới khi ra khỏi quảng trường, rơi vào trong đám công trình kiến trức khổng lồ kia.

      Rất nhiều thạch nhân khôi lỗi thực lực khủng khiếp bị giật mình tỉnh giấc. Văn tự Ngụy Thần người chúng phóng ra ánh sáng rực rỡ chói mắt. Nhưng khi con mắt độc nhất trán bọn họ rơi vào người Nhâm Tiêu Diêu, lại giống như thấy gì cả.

      Cho dù tiểu mập hạ xuống vai bọn họ, bọn họ cũng có chút phản ứng nào.

      - Bọn họ thừa nhận ta... công kích ta.

      Nhâm Tiêu Diêu cười ha ha:

      - Ta thậm chí có thể cảm giác được, từ trong thân thể bọn họ truyền ra từng đợt sóng tinh thần thân thiết, giống như bằng hữu cũ!

      Trong lòng Đinh Hạo thoáng động, dường như hiểu ra điều gì.

      Đốt thần hỏa, có thể nhận được phần lực lượng của thần? Có thể được thiên địa thượng cổ tại chiến trường Bách Thánh này thừa nhận? Trong này, hình như có điều gì đó bị bỏ qua, chỉ đơn giản như trong lời đồn đại.

      Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn tháp lớn kim sắc, nhìn lại vô số những tiểu tháp cùng loại, khác loại với tiểu tháp hình tiên nữ cùng bậc thang này. Dường như tất cả những tiểu tháp này cũng chỉ đơn giản là công trình kiến trúc. phương diện này, chúng có loại hoạt tính, dường như ngủ say.

      - Meo, ta cũng muốn thử xem...

      Mèo mập Tà Nguyệt nhìn hình dạng tự do tự tại của Nhâm Tiêu Diêu, có chút mê mẩn, vươn móng vuốt sờ về phía tiểu tháp kim sắc khác ở phía bên cạnh.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 654: ĐỈNH THÁP LỚN

      Chờ chút.

      Kỷ Khởi đột nhiên ngăn cản nó.

      - Meo? Sao vậy? Nữ hài thông minh?

      Mèo mập quay đầu lại cảm thấy kỳ quái hỏi.

      Đối với quái vật trí lực như Kỷ Khởi, mèo mập vẫn tỏ ra thân cận. Mấy ngày nay, Kỷ Khởi đều ôm tiểu mèo mập rất lâu. Cho nên giữa bọn họ thành lập hữu nghị. Thời điểm tâm tình mèo mập tốt, nó còn có thể nguyện ý để Kỷ Khởi gãi vào cái bụng mềm mại của nó.

      - Ở đây chỉ là bậc thang thứ nhất. Nếu như ta đoán sai, càng lên bậc thang , hình dạng tiểu tháp xuất lớn hơn chút, phẩm chất hẳn là cao cấp hơn chút. Thần tính chứa càng sâu xa hơn chút.

      Kỷ Khởi :

      - tại chúng ta đều có cơ hội đốt thần hỏa, sao tiếp tục leo lên cao, đốt thần hỏa tháp có đẳng cấp cao hơ. Như vậy nhận được càng nhiều hơn.

      Lời này dường như giải thích với mèo mập, thực tế là nàng với Đinh Hạo.

      Đinh Hạo gật đầu.

      - Tiểu muội, vì sao muội sớm chút. tại ta chỉ đốt được tiểu tháp ở cấp thấp nhất, chẳng phải là thua thiệt lớn sao?

      Nhâm Tiêu Diêu vừa bay trở về, nghe được nàng phân tích như vậy, dáng vẻ tươi cười khuôn mặt béo mập nhất thời cứng lại.

      - Meo, có ngươi làm thí nghiệm, chúng ta làm sao hiểu nên đốt thần hỏa như thế nào chứ?

      Mèo mập nhìn có chút hả hê:

      - Cám ơn ngươi, tiểu mập. Ngươi quả nhiên là phúc tướng.

      Gương mặt Nhâm Tiêu Diêu trở nên suy sụp. Trong nháy mắt cảm giác mình chán ăn rất nhiều.

      Đinh Hạo suy nghĩ chút, :

      - Dựa theo truyền thuyết lại, mỗi người đều chỉ có cơ hội đốt thần hỏa. Nếu như Nhâm sư đệ nhận được tán thành của tháp thần hỏa, cũng nên lòng tham vô đáy. Như vậy , ta và Khởi tiếp tục leo lên kim tháp. Nhâm sư đệ được thiên địa này tán thành, bị lực lượng áp chế, cũng bị thạch nhân khôi lỗi công kích, vừa lúc có thể tìm hiểu trong thành này, xem có thể tìm thấy bên trong những kiến trúc kia có vài phát nào khác hay ...

      Đinh Hạo thuận miệng, ra những thần tài mà Đao Tổ và Kiếm Tổ cần cho Nhâm Tiêu Diêu biết.

      Nhâm Tiêu Diêu lại khiếp sợ, gương mặt cũng xanh mét:

      - Đinh sư huynh, sư huynh quá coi trọng ta. Những thần tài đều dành riêng cho chí tôn luyện khí, sao có dễ tìm như vậy chứ?

      Đinh Hạo cười ha ha:

      - có việc gì. Vận khí đệ nghịch thiên như vậy, ta tin tưởng vào đệ.

      - Meo, ta cũng tin tưởng ngươi, tiểu mập.

      Mèo mập tiếp tục nhìn Nhâm Tiêu Diêu có chút hả hê.

      Kế hoạch định, Nhâm Tiêu Diêu cùng Đinh Hạo tách ra hành động.

      ...

      Thời gian trôi qua.

      Đinh Hạo cõng Kỷ Khởi lưng dùng tốc độ nhanh nhất leo lên phía trước.

      Khi ở khoảng tầng thứ hai trăm ba mươi, mèo mập Tà Nguyệt nhìn thấy tiểu tháp thần hỏa với hình con mèo chiêu tài dáng điệu thơ ngây, mắt thể rời được. Nó hưng phấn :

      - Meo ha ha, nó, tòa thần hỏa tháp này có duyên với ta. Ta quyết định đốt nó.

      - Lên hẳn là còn có thứ tốt hơn.

      Đinh Hạo cố ý đùa nó.

      - Cho dù có tốt hơn, gia cũng thấy hơn được. Nó… nó nhất định là thích hợp với ta nhất.

      Mèo mập rất kiên định, chút do dự giơ móng vuốt ra, chạm vào ánh sáng kim sắc lóe sáng phía đỉnh đầu của con mèo chiêu tài.

      tượng kỳ lạ giống như lúc Nhâm Tiêu Diêu đốt tiểu tháp thần hỏa trước đó lại xuất .

      Đinh Hạo lại rót ra ít máu Chư Hoài vào trong cái chén đặt sâu ở dưới tiểu tháp con mèo chiêu tài kia.

      Lúc này đây phải rót đủ sáu bát, tiểu tháp thần hỏa hình con mèo chiêu tài mới hóa thành con mèo mập kim quang, nhảy múa ở trong hư hồi, làm ra các tư thế tấn công, nuốt cắn, vồ chụp, ra cũng vô cùng uy vũ. Cuối cùng nó dung nhập vào trong thân thể Tà Nguyệt.

      - Meo...

      Mèo mập vỗ cánh, lưu lại ở trong hư từng đạo ngân quang, giống như cây kéo màu bạc.

      - Meo ha ha, meo cũng muốn vào trong thành thị Ngụy Thần này thử thời vận. chơi với ngươi nữa...

      Mèo mập ngoáy cái mông to mọng, hóa thành lưu quang biến mất ở phía xa.

      Trước đó, nó và cá heo Manh Manh đều chịu lực lượng của thiên địa này áp chế, cho nên có cách nào bay được, chỉ có thể bộ giống như động vật bình thường, thiếu chút nữa khiến con mèo mập hiếu động này bị nghẹn tới phát điên. tại khôi phục được năng lực bay, nó giống như chó điên thoát khỏi dây xích, ngựa hoang chạy ra được khỏi chuồng, hoàn toàn bùng nổ.

      Đinh Hạo cũng để ý tới nó, tiếp tục leo lên .

      Ở trong quá trình này, cá heo Manh Manh cũng đốt thần hỏa của mình.

      Ở tầng thứ ba trăm lẻ của tháp lớn kim sắc, nó lựa chọn là tiểu tháp thần hỏa có hình con cá kình biển lớn, lấy của Đinh Hạo mười bát máu Chư Hoài, lúc này mới hoàn toàn đốt thành công. Sau khi cá heo đốt thần hỏa, khôi phục năng lực, nó rời , mà vẫn ngoan ngoan theo bên cạnh Đinh Hạo.

      Sau chừng nửa ngày, Đinh Hạo và Kỷ Khởi cuối cùng leo lên đỉnh tháp lớn kim sắc.

      Đinh Hạo cẩn thận quan sát.

      Đỉnh tháp lớn cũng chỉ là đài cao rộng chừng nửa mẫu đất, do khối nham thạch thần bí cực lớn màu vàng ròng tạo thành. mặt đài cao trơn nhẵn, sáng như gương, hoàn toàn có chút tỳ vết nào. Đài cao phóng ra ánh sáng nhu hòa, có thể làm người ta lóa mắt. Khi đó, giống như ở trong linh khí thủy thần. Hít thở khi trong đó cũng làm cho người ta cảm thấy tinh thần hưng phấn hơn gấp trăm lần.

      Ở giữa đài cao này lại là tế đàn .

      Cái tế đàn này cũng là kim sắc, cao chừng ba thước, hình tròn. Bốn phía có bốn lối bậc thang, khắc hình tinh xảo, hoa lệ vô cùng. Xung quanh tế đàn có hình vẽ của bảy mươi hai Địa Sát Thần Thú và ba mươi sáu Thiên Cương Thần Thú. Ngoài ra còn có hình tiên nữ huyền nữ bay lượn trời, cùng với cảnh tượng chiến trường thượng cổ, Thần Ma chinh chiến vô cùng đáng sợ. Khắp nơi máu chảy thành sông, thây chất thành núi, xương trắng, đao tàn kiếm gãy la liệt khắp nơi.

      Tổng cộng có chín bức hoạ như vậy, trông rất sống động.

      Nếu cẩn thận quan sát tế đàn này, cảm thấy những bức họa này dường như đều sống. Các đường nét chuyển động, người và vật đó cũng di chuyển.

      Nhưng điều thu hút ánh mắt Đinh Hạo nhất lại phải là tế đàn kim sắc vô cùng hoa lệ này, mà là pho tượng hình người phía bên tế đàn.

      Đó là bức tượng của cường giả nhân loại, thân hình dong dỏng cao khôi ngô, khuôn mặt kiên nghị, lại cực kỳ tuấn. Giữa trán có chút ngạo khí. Biểu tình khuôn mặt trông rất sống động, giống như người sống. Toàn thân khoác áo giáp Thần Ma kim sắc, hoa lệ tôn quý. Hai tay cầm kiếm, đầu nhìn lên trời cao, thần sắc thoáng giận. đứng sừng sững ở tế đàn kim sắc này, giống như vị chúa tể chí tôn quan sát vạn vật sinh linh ở khắp nơi trong thiên địa.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 655: BIẾN HÓA BẤT NGỜ

      Trong lòng Đinh Hạo chấn động. cảm thấy diện mạo của bức tượng này rất quen thuộc. Dường như từng quen biết.

      - Đinh đại ca, rất giống đại ca...

      Kỷ Khởi giọng .

      Đúng vậy. Nghe thấy Kỷ Khởi nhắc nhở như thế, Đinh Hạo hoảng sợ phát , khuôn mặt của bức tượng Ma thần kim sắc này lại có thể rất giống mình. Chỉ có điều thần thái của có phần thành thục hơn, giống như thời điểm mình ba mươi tuổi vậy.

      - đúng. chỉ là giống ta. Ta nhớ mình từng nhìn thấy pho tượng này ở đâu đó...

      Đinh Hạo đau khổ suy nghĩ, cố lục tìm trong trí nhớ của mình.

      Đáng tiếc ký ức của bản thể sau khi chuyển kiếp lại hoàn toàn có chút đầu mối về thời kỳ còn thơ ấu. Ký ức giống như bị phong ấn, hoàn toàn trống rỗng. Trong khoảng thời gian ngắn, Đinh Hạo nhớ ra nổi, mình từng gặp qua người giống hệt với pho tượng này ở nơi này. chỉ có thể tạm thời nghĩ tới nữa.

      đỉnh pho tượng này lóe lên luồng ánh sáng kim sắc cực kỳ yếu ớt.

      - như vậy, pho tượng này chắc cũng là vị thần hỏa tháp!

      Đinh Hạo suy nghĩ chút, quyết định đốt vị thần lửa tháp này.

      Ở xung quanh tế đàn , Đinh Hạo tìm được bát đá chứa máu hiến tế. Nhưng lại tìm thấy được bốn cái đỉnh có khắc hình con rồng kim sắc. Vì vậy rót máu của Chư Hoài vào trong bốn cái đỉnh này.

      Đinh Hạo phải tốn hết hai phần ba lượng máu có được, mới đổ đầy được bốn cái đỉnh có khắc hình con rồng vàng kia.

      Sau khi làm xong tất cả những điều này, Đinh Hạo leo lên tế đàn kim sắc, đưa tay chạm đến ánh sáng kim sắc đỉnh của pho tượng kia.

      cảm giác có chút nóng bỏng truyền đến. Sau đó hơi nóng theo ngón tay rót vào các nơi trong thân thể Đinh Hạo từng chút .

      Trong nháy mắt tiếp theo, biến đổi khác thường đột ngột phát sinh.

      Trời rung đất chuyển hồi. Đinh Hạo chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm. Tất cả cảnh vật đều biến mất, giống như thời chuyển hoán. Trong nháy mắt tới gian tối tăm. Xung quanh dưới đều lạnh như băng, vĩnh viễn tịch, thanh, có khí lưu...

      Nguồn sáng duy nhất là từ đốm sáng kim sắc phía trước phát ra.

      - Chuyện gì xảy ra vậy? Mình phải là đốt bức tượng thần hỏa sao? Tại sao thoáng cái lại xuất ở đây?

      Đinh Hạo nhíu mày, thân thể lơ lửng ở trong hư , giống như đưa thân vào trong chân .

      Biến hóa bất ngờ này hẳn phải có liên quan tới tiểu tháp thần hỏa hình người kia. Chẳng lẽ bởi vì mình chạm vào ánh sáng kim sắc kia, cho nên bị truyền tống đến nơi này?

      Hay tất cả những thứ mình nhìn thấy đều là hư ảo. Đó là do ý thức của mình chìm vào gian hư ảo sao?

      Đúng lúc này…

      - Người ngoại vực hèn mọn kia, ngươi vẫn chưa từ bỏ ý định sao? Có dám đánh với ta trận ?

      giọng cao quý uy nghiêm, đột nhiên từ trong đốm sáng truyền ra.

      Đinh Hạo có thể cảm giác được ràng, từng sóng tinh thần phẫn nộ, cùng xuất với này thanh tràn ngập ở trong hư vô tận.

      Người ngoại vực sao?

      Đinh Hạo sửng sốt.

      mình sao?

      Đúng lúc này, giọng kia lại vang lên:

      - Sao vậy? phải là tà ma ngoại vực sao? A, lại là con kiến hôi biết chết sống, mưu toan giành lấy thần tàng của ta sao? Thân thể của con kiến hôi cũng dám mơ ước bài vị. Đáng chết! Vừa đúng lúc đưa tới chất dinh dưỡng cho ta. chết !

      Lời vừa dứt, từng sợi tơ kim sắc, giống như xúc tua từ trong đốm sáng kim sắc điên cuồng lao ra.

      Trong nháy mắt, những sợi tơ kim sắc tới trước người Đinh Hạo, quấn lấy toàn thân . Đầu những sợi tơ kim sắc hóa thành mũi nhọn sắc bén, trong nháy mắt phá vỡ cơ bắp mạnh mẽ cứng rắn của Đinh Hạo.

      - xong...

      Đinh Hạo cảm thấy sức sống trong cơ thể mình, ngờ ngừng bị sợi tơ kim sắc này hút .

      ra sức giãy dụa. Mấy trăm sợi tơ kim sắc trong nháy mắt bị đứt lìa

      Nhưng lại có càng nhiều sợi tơ kim sắc như những xúc tua ở trong đốm sáng màu vàng phía xa lao ra ngoài, điên cuồng quấn chặt xung quanh Đinh Hạo. Chỉ trong chốc lát, Đinh Hạo bị quấn thành cái bánh chưng. Càng ngày có càng nhiều mũi nhọn sắc bén điên cuồng đâm vào trong thân thể Đinh Hạo, hút lấy năng lượng sinh mệnh của ...

      - Ha ha ha, nghĩ tới con kiến hôi , lại có thể nắm giữ sức sống mạnh mẽ như thế...

      Giọng kia xuất :

      - Đáng tiếc. Nếu phải ngươi mơ ước thần tàng của ta, ta cũng hạ sát thủ đối với ngươi. Sứ mệnh của ta thể dừng lại. Huyết mạch Thần Đình phải tiếp tục tồn tại. Cho dù ta dính đầy máu tươi hóa thân thành ma, cũng tiếc!

      Đinh Hạo để ý tới giọng kia nữa. Biến cố như vậy đột nhiên xuất , khiến rơi vào khốn cảnh.

      Trước đó, lúc tiểu mập Nhâm Tiêu Diêu và mèo mập Tà Nguyệt đốt thần hỏa cũng chưa từng xuất qua tình trạng dị thường như vậy.

      Xem ra vẫn là do mình có chút lòng tham. Pho tượng chúa tể chí tôn có thể được đặt ở vị trí đỉnh tháp lớn nó có chỗ đặc biệt. Mình nên nóng vội cố gắng đốt thần hỏa của nó như vậy. Chỉ có điều lúc này hối hận cũng muộn.

      Đinh Hạo điên cuồng giãy dụa.

      Lực lượng thân thể có thể tương đương với Vũ Hoàng nhị khiếu ngừng bắt đứt từng sợi tơ kim sắc.

      tay thoát ra khỏi trói buộc, liền lấy thanh kiếm rỉ và ma đao từ trong nhẫn trữ vật ra. muốn rót vào đó thiên hỏa huyền khí và ngục băng huyền khí, lấy ra lực lượng chí tôn trong hai thanh đao kiếm, cắt nát những sợi tơ kim sắc này, trực tiếp chém nát nguồn sáng kim sắc...

      Nhưng ở phía sau lại xuất biến hóa bất ngờ ngoài dự đoán của nó.

      ánh sáng màu lục đồng thời nhàng bay ra từ trong nhẫn trữ vật khi triệu hoán thanh kiếm rỉ và ma đao.

      Ánh sáng màu lục này dường như có ma lực thần kỳ. Tuy rằng nó cũng có cường lực, nhưng trong nháy mắt khi nó xuất , những sợi tơ kim sắc điên cuồng lao tới, lại trở nên yên tĩnh.

      - Đây là...

      Nguồn sáng kim sắc phát ra tiếng thét kinh hãi.

      Đinh Hạo cũng có chút sững sờ. Sau khi do dự chút, tiếp tục phát động thanh kiếm rỉ và ma đao nữa.

      Trong nháy mắt tiếp theo, thấy ánh sáng màu lục kia nhanh chóng lớn lên, đồng thời bắn ra từng luồng quang ảnh màu xanh, dường như là máy chiếu hình ngừng phóng ra từng chữ viết lớn bằng cái đấu ở trong hư vô tận này.

      - Ngày mùng bảy tháng bảy, Trường Sinh Điện, thầm lúc nửa đêm người!

      Trong lòng Đinh Hạo chấn động. Trong nháy mắt biết được lai lịch của lục quang kia.

      Là khối ngọc bội Tuần sát sứ Tuyết Châu Đinh Hồng Lệ tặng cho mình.

      Ở thời khắc mấu chốt này, miếng ngọc bội xảy ra biến đổi khác thường, chủ động từ trong nhẫn trữ vật bay ra ngoài, phóng ra ánh sáng màu lục kỳ lạ. Tiếp đó ở trong hư chợt ra hàng chữ như vậy. Chẳng lẽ , ngọc bội kia cảm giác được điều gì?

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 656: TA LÀ ĐẠI GIA CỦA NGƯƠI

      Trong lòng Đinh Hạo quả nhiên khiếp sợ đến cực điểm.

      Đinh Hồng Lệ trước sau đưa cho mình khối ngọc bội, vòng tay bằng xương. ngờ vào những thời điểm mấu chốt ở đây, chúng lại có thể phát huy ra hiệu quả thể tưởng tượng nổi. Rốt cuộc đây là trùng hợp, hay tất cả những điều này đều do nàng dự đoán được? Tại sao nàng lại muốn giao những thứ quan trọng như vậy cho mình?

      - Ngày mùng bảy... tháng bảy... Trường ….Sinh điện. thầm lúc nửa đêm người... thầm... thầm... A, cái ngọc bội này, Thần Đình Ngọc... Là đệ của ta... Con kiến hôi, mau, ngươi rốt cuộc là ai, tại sao lại có được khối ngọc bội này?

      Sau khi nguồn sáng kim sắc nhìn thấy được hai hàng chữ viết màu xanh ở trong hư này, giọng đột nhiên trở nên run rẩy, ngắt quãng, dường như rơi vào kích động nào đó, khó có thể kìm chế được.

      Trong lòng Đinh Hạo thoáng động, nhưng lời nào.

      - Ngươi rốt cuộc là... Lẽ nào ngươi là...

      Nguồn sáng kim sắc dường như nghĩ tới điều gì, càng lộ vẻ kích động hơn.

      cánh tay kim sắc đột nhiên từ trong nguồn sáng này vươn ra, kéo dài vô hạn, ngay lập tức liền tới trước ngọc bội màu xanh, nắm trong tay. Chợt sợi tơ kim sắc trước đó đâm vào thân thể Đinh Hạo rút trở về, mang theo giọt máu màu vàng của Đinh Hạo lên ngọc bội.

      Chỉ thấy giọt máu này chậm rãi rót vào trong ngọc bội.

      - A a a a a...

      Đốm sáng kim sắc phát ra tiếng rít gào điên cuồng. Trong tiếng rít gào này bao hàm tâm tình nào đó, dường như kích động, dường như mừng rỡ như điên, lại dường như bi thương. Sóng tinh thần kịch liệt giống như cơn lốc ở trong gian tối tăm lan tràn ra xung quanh.

      Đinh Hạo tay cầm đao tay cầm kiếm, thầm đề phòng.

      Qua thời gian đủ uống cạn chén trà, tất cả những kích động kia cuối cùng bình tĩnh trở lại.

      - Ha ha ha, tìm được rồi. Cuối cùng cũng đợi được tới ngày này. Hậu nhân của Thần Đình cuối cùng xuất . Đệ của ta, đúng là đệ linh thiêng, sắp xếp xong xuôi tất cả, chỉ dẫn tới chỗ này sao? Đệ cũng biết, ta ở chỗ này đau khổ đợi bao nhiêu năm...

      Trong giọng của nguồn sáng kim sắc dần dần bình tĩnh lại, chỉ có điều vẫn kích động như trước.

      Vô số những sợi tơ kim sắc trong nháy mắt này đều buông Đinh Hạo ra, lùi về bên trong nguồn sáng.

      Bầu khí trầm mặc hồi.

      Nguồn sáng kim sắc dường như có chút sợ sệt, suy nghĩ tìm từ.

      Đinh Hạo có thể cảm giác được ràng, ở phía sau, nguồn sáng kim sắc truyền ra sóng tinh thần, còn căm thù lạnh lùng như lúc trước đó, mà trở nên thân thiết nhu hòa.

      - Hài tử, ta làm ngươi bị sợ hãi rồi... Ta biết là ngươi tới. Năm tháng khá dài khiến ta có chút hồ đồ...

      Giọng trong nguồn sáng kim sắc đột nhiên trở nên hòa ái, giống như vị trưởng bối. Trong giọng mang theo tang thương,.

      Đinh Hạo ngẩn người, :

      - Ngài... Là ai? Ngài quen ta sao?

      biết vì sao, trong nháy mắt khi giọt máu của mình nhập vào trong mảnh ngọc bội màu xanh, bản thân Đinh Hạo dường như cũng cảm ứng được điều gì đó. đột nhiên cảm thấy đốm sáng kim sắc trước mắt này rất thân thiết, giống như người thân thất lạc lâu.

      - Hài tử, ta là đại gia của ngươi!

      Giọng từ trong nguồn sáng kim sắc vang lên đầy kích động.

      - A?

      Đinh Hạo nhíu mày.

      là lời tốt, nhưng nghe thế nào lại như mắng người vậy?

      - Hài tử, ta là nghĩa huynh kết bái với phụ thân ngươi. Dựa theo bối phận mà , ngươi phải gọi ta tiếng đại gia...

      Giọng của nguồn sáng kim sắc vẫn hết sức kích động.

      - nhiều năm như vậy, cuối cùng ta chờ được ngươi. Hài tử, sao bây giờ ngươi mới đến!

      Đinh Hạo có chút hồ đồ:

      - Chờ chút, ngài ngài ở nơi này, đợi vô số năm. Nhưng... Nhưng ta năm nay mới mười sáu tuổi. Ngài... có phải nhận lầm người hay ?

      Từ khi thời gian bắt đầu, căn bản đúng.

      - có khả năng nhầm. Chỉ có đệ của ta chết, máu tươi mới có khả năng dung nhập vào trong ngọc bội. Đây chính là vật đính ước của đệ đệ và đệ muội ta năm đó, là ngọc bích Thần Ân được lấy từ đỉnh núi cao nhất tại Kỳ Liên Cổ Phong trong Đại lục Thần Ân...

      Nguồn sáng kim sắc nhớ lại ký ức, thần sắc càng thêm kích động.

      - Ha hả, nhớ năm đó, đệ của ta thiên tư vô song, có thể là đệ nhất thiên tài Đại lục Thần Ân, quản lý hàng tỉ con dân, là hạng hùng phong lưu cái thế tính tình phóng khoáng. Mặc dù là loại cấm địa như Kỳ Liên Cổ Phong, cũng có thể lui tới tự nhiên. Câu thơ khối ngọc bích này, ngày bảy tháng bảy trường sinh điện, thầm khi nửa đêm người giành được ưu ái của thần nữ Vũ Khuynh Thành. Ha ha ha...

      Đinh Hạo càng hồ đồ.

      Đại lục Thần Ân?

      Kỳ Liên Cổ Phong?

      Hàng tỉ con dân?

      Đây là cái gì và cái gì vậy?

      Căn cứ vào hiểu biết của mình bây giờ, tại mảnh đại lục này là đại lục Vô Tận, chia làm năm đại vực, diện tích vô biên, được gọi là mảnh thiên địa ngay cả thần linh cũng hết. Chỉ riêng phạm vi Tuyết Châu rộng tới mấy vạn dặm. Đây vẫn chỉ là tiểu châu nhất của Bắc Vực nay.

      Bắc Vực có hơn mười châu, phạm vi trăm vạn dặm.

      Bắc Vực lại là vực nhất trong năm đại vực. Như vậy có thể tính ra được, toàn bộ đại lục Vô Tận phải có phạm vi tới ngàn vạn dặm.

      Nhưng mảnh đất này, Đinh Hạo chưa từng nghe về tồn tại của Đại lục Thần Ân này?

      Lẽ nào Đại lục Thần Ân này chỉ là tên khác, thực tế là tên gọi trước kia trong năm đại vực?

      - Hài tử, xem ra ngươi còn biết thân thế của mình.

      Nguồn sáng kim sắc hỏi.

      Đinh Hạo gật đầu.

      tiểu tử nghèo lớn lên từ khu chứa rác, hẳn có lai lịch kinh thế hãi tục gì. Nhưng ký ức về tuổi thơ của lại trống rỗng. Thời điểm lên Vấn Tâm Thiên Thang của Vấn Kiếm Tông, lại có thể mơ hồ thấy được hình ảnh kỳ lạ, thiên thần mặc kim giáp chiến đấu, giống như Ma thần bị người ta truy sát. nam nữ, ôm hai hài đồng chạy trối chết. Vô số hộ vệ trung thành và tận tâm lấy thân thể máu thịt ngăn cản truy binh...

      đạo điện quang đột nhiên ra trong đầu Đinh Hạo.

      đột nhiên nhớ tới lý do vì sao khi mình nhìn thấy diện mạo của pho tượng tế đàn kim sắc tại đỉnh tháp lớn kim sắc lại cảm thấy quen thuộc như vậy.

      Áo giáp toàn thân ràng tương tự với trang phục nam tử trẻ tuổi ôm hài đồng thoáng trong lúc Vấn Tâm Thiên Thang. Hơn nữa, tướng mạo và thần thái của hai người đều có chút tương tự.

      - Xem ra vì bảo vệ ngươi, đệ của ta tốn ít tâm tư...

      Nguồn sáng kim sắc thở dài.

      bàn tay kim sắc chậm rãi trong nguồn sáng đưa ra ngoài, hướng về phía đỉnh đầu Đinh Hạo.

      Đinh Hạo mặt nhăn mày nhíu.

      - Hài tử, thả lỏng . Ta làm điều gì tổn thương ngươi. Ta cho ngươi biết, thân thế của ngươi rốt cuộc là thế nào. Để ta cho ngươi biết, năm đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì. người ngươi, rốt cuộc gánh vác điều gì...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :