Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 647: CHỖ Ở CỦA THẦN LINH?

      Toàn bộ những người trong chiến trường Bách Thánh người nào dám chọc tới . trách được lúc đó hoàn toàn để hai đại Hoàng vào mắt.

      Tên mập mạp này có tâm cơ gì, tranh cường háo thắng, ngây thơ, và có quan hệ rất tốt với Đinh Hạo.

      - Ha ha, như vậy, sau này đến Tuyết Châu, chúng ta phải có thể xông pha rồi sao?

      Nhâm Tiêu Diêu hưng phấn :

      - , chiến trường Bách Thánh này có gì thú vị. chút cũng náo nhiệt, còn sắp đóng cửa... A, được rồi, Đinh sư huynh, sư huynh có tin tức của Lâm Tín hay ? Còn những sư huynh đệ tông môn khác sao?

      - Ta từng cố ý hỏi thăm, đáng tiếc đầu có thu hoạch. Nhưng rat a có gặp hai người Lý Mục Vân và Lương Phi Tuyết...

      Đinh Hạo ra những gì mình biết được.

      - Chung quy ta cảm giác Lý Mục Vân người này là lạ. Lương Phi Tuyết bị liên lụy...

      Nhâm Tiêu Diêu ngừng gặm thú thịt, cách mơ hồ ràng:

      - Đáng tiếc, ta cuối cùng vẫn cảm giác, nếu như có Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết nhất định có thể trở thành bằng hữu của Đinh sư huynh.

      Trong lòng Đinh Hạo thoáng động.

      Nhâm Tiêu Diêu, tiểu mập này đích là có số mệnh nghịch thiên. Tuy rằng quá đáng tin, nhưng thể bỏ qua trực giác của . Người như thế hoàn toàn chính là phúc tướng.

      Ngay cả cũng có cảm giác như vậy, lẽ nào người Lý Mục Vân có bí mật gì thể cho người khác biết sao?

      Kỷ Khởi nằm ở lưng Đinh Hạo, hoàn toàn dựa vào vòng bảo hộ do Đinh Hạo lấy huyền khí khởi động, bằng lấy thân thể yếu đuối, ở trong gian như vậy, chỉ sợ trong nháy mắt bị đè ép trở thành thịt nát.

      Tiểu nha đầu tò mò quan sát Nhâm Tiêu Diêu.

      Nàng cảm giác được ở người tiểu mập có loại khí tức cực kỳ quen thuộc, nhưng lại ra được, rốt cuộc là dạng khí tức gì.

      Trong lúc chuyện, mấy người tới trước tường thành.

      Đây cũng là bức tường ngoài, do nham thạch thổ hoàng xây thành. Nó có nhiều chỗ sụp đổ, có nhiều chỗ trải qua nghìn năm phong sương vẫn đứng thẳng sừng sững, dường như tấm lá chắn thể vượt qua, bảo vệ xung quanh thành thị đổ nát này.

      Từng vết nứt giống như hoa văn mai rùa che đầy mặt ngoài của bức tường. Nhưng giống với những công trình kiến trúc mọi người nhìn thấy trước đó, mặt vách tường cuối cùng xuất loại ký hiệu gần giống với văn tự nào đó.

      - Gần giống với minh văn thượng cổ, nhưng lại hoàn toàn đúng...

      Đinh Hạo cẩn thận quan sát, có chút nghi ngờ, dường như mình đúng là chưa từng thấy qua loại ký hiệu này.

      Đáng tiếc bởi vì tường bị quá nhiều vết nứt, những ký hiệu này hoàn toàn bị vỡ nát, gần như còn mảnh nào hoàn chỉnh. Tác dụng ban đầu cũng biến mất. biết công dụng của chúng thế nào.

      Chỉ có điều Đinh Hạo suy đoán, chắc hẳn là thủ đoạn mang tính phòng ngự nào đó dùng để gia tăng sức cứng rắn vững chắc cho tường đá.

      - Đây là văn tự Ngụy Thần.

      Trong đầu vang lên giọng của Kiếm Tổ.

      Đinh Hạo ngạc nhiên :

      - Văn tự Ngụy Thần sao?

      - sai, là loại văn tự, chắc là do vài người có bản lĩnh thần thông ở thời đại cổ xưa trộm được văn tự thần linh, rình rập được chút huyền bí trong văn tự thần linh, chế tạo ra loại văn tự, có khả năng câu thông với lực lượng pháp tắc thiên địa. Minh văn nguyên thủy thời đại thượng cổ, các loại minh văn được lưu truyền cho tới tại ở đại lục, đều từ loại văn tự Ngụy Thần này diễn hóa ra.

      Kiếm Tổ chậm rãi , hiển nhiên đối với vài chuyện thái cổ thượng cổ, có phần hiểu .

      Trong đầu Đinh Hạo, tia chớp lên. :

      - như vậy, từ phương diện bản chất mà , minh văn cũng là loại văn tự?

      - Ngươi như vậy cũng đúng. Chỉ có điều bởi vì từ xưa tới nay, người có thần thông lớn nắm giữ minh văn càng ngày càng ít. Lực lượng thiên địa lên xuống và pháp tắc biến hóa, cầu đối với minh văn càng ngày càng cao. Cho nên phải tất cả mọi người đều có thể nắm giữ loại văn tự này. Chỉ có số ít người thiên phú xuất chúng, tinh tường đạo này, mới diễn hóa ra minh văn sư truyền thừa điều này.

      Kiếm Tổ giải thích.

      ra là thế.

      Trong lòng Đinh Hạo lại mở ra điều bí .

      Minh văn phương diện bản chất là loại văn tự. Vậy chữ hán mình mang từ địa cầu kiếp trước đến đây, cũng là loại văn tự được diễn hóa hơn năm ngàn năm. Từ phương diện bản chất mà , hai thứ là tương đồng.

      Điều này cũng giải thích, vì sao mình có thể thi triển minh văn chữ Hán.

      Chợt Đinh Hạo lại nghĩ tới điều gì, hỏi:

      - Nếu tường thành xuất văn chữ Ngụy Thần thời đại cổ xưa, vậy chẳng lẽ mảnh phế tích này chính là được lưu truyền từ thời đại cổ xưa tới nay?

      Dựa theo vô số ghi chép trong các niên đại ở đại lục, mười vạn năm là Nhất Cổ. Từ tại tính về phía trước mười vạn năm, là Cận Cổ. Lại thêm mười vạn năm là Trung Cổ. Lại thêm mười vạn năm nừa là Thượng cổ. Lại thêm mười vạn năm là Viễn Cổ. Lại thêm mười vạn năm là Thái Cổ.

      cách khác, mảnh phế tích này rất có thể là di chỉ từ năm mươi vạn năm trước. Niên đại này có chút dọa người.

      - Cái này cũng nhất định. Mặc dù là Thượng cổ, ở thời đại Trung Cổ, cũng có đại giả thần thông nắm giữ văn tự Ngụy Thần.

      Đao Tổ đột nhiên xen vào.

      Đinh Hạo gật đầu, đầu ngón chân đột nhiên phát lực.

      Ầm tiếng, toàn thân đột ngột từ dưới mặt đất, nhảy cái lên cao tới trăm mét, đứng tường thành của mảnh phế tích này.

      - Ai, Đinh sư huynh, chờ ta chút...

      Tiểu mập Nhâm Tiêu Diêu có thực lực cường đại như Đinh Hạo, chỉ có thể giống như con khỉ béo, vịn khe nứt tường leo lên từng chút .

      Đinh Hạo đứng ở tường thành, đưa mắt nhìn vào bên trong. Nhất thời sợ ngây người.

      Nhâm Tiêu Diêu cũng ngơ ngác nhìn cảnh tượng bên trong tường thành, dụi mắt cái.

      Chỉ thấy này bên trong thành tường ngờ lại có vô số công trình kiến trúc dày đặc. Đối với người có chứng sợ nơi chật hẹp, đây tuyệt đối là cảnh tượng đáng sợ nhất thế giới. Giữa từng công trình kiến trúc chỉ cách nhau khoảng ba bốn thước, giống như vô số con đường hẹp quanh co thông tới vô số hướng khác nhau. Các kiến trúc này cao lớn, tất cả đều ngăn nắp, tổ hợp sắp hàng thành rất nhiều hình vẽ kỳ quái. Chợt liếc mắt nhìn sang, quả thực chính là mê cung đáng sợ.

      Tuy rằng phần lớn đều hoang phế sụp đổ, nhưng ngờ ngợ có thể cho người ta thấy được thịnh vượng và đông đúc của thành thị năm đó.

      Ở địa cầu kiếp trước, Đinh Hạo cũng từng thấy qua ít bản đồ của thành thị đại hoá rộng lớn, ngựa xe như nước khiến người chấn động. Nhưng so với thành thị đổ nát trước mắt này, quả thực giống như sơn thôn ở vùng tây bắc hẻo lánh so với đệ nhất đại đô thị toàn cầu, là thua chị kém em.

      - Đây... Đây là chỗ ở của thần linh sao?

      Nhâm Tiêu Diêu biết nên dùng ngôn từ gì để hình dung chấn động trong lòng mình.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 648: THÀNH THỊ NGỤY THẦN

      Lấy bức tường thành cao tới trăm mét dưới chân này làm ranh giới, bên ngoài này là vô số công trình kiến trúc, thoạt nhìn dường như rộng lớn dày đặc, cũng từng khiến đám người Đinh Hạo cảm thán. Nhưng bây giờ so với những nhà cao tầng được xếp ngay ngắn dày đặc như mây bên trong này, quả thực đủ nhìn.

      - Vậy... phải như thế nào, mới có thể tìm được tế đàn thần hỏa?

      Bản thân Đinh Hạo là kẻ mù đường nhất, nhất thời cảm thấy da đầu tê dại.

      - Nhiều phòng và cao ốc như vậy, meo, tới lúc nào mới có khả năng tìm ra tòa bảo tháp?

      Tà Nguyệt rầu rĩ. Nó còn mộng đẹp tìm bảo.

      - bằng chúng ta tìm chỗ, nghỉ ngơi ăn bữa ngon. Dù sao thêm mười mấy ngày nữa, chiến trường Bách Thánh đóng lại. Cần gì chạy đến nơi đây tự tìm khổ ăn. Nếu chẳng may lạc đường bị nhốt ở bên trong, vậy có thể dễ chơi...

      Nhâm Tiêu Diêu yếu ớt kiến nghị. bị nhốt ở trong vườn thuốc các thần nửa năm, có chút sợ hãi.

      Đinh Hạo chậm rãi lắc đầu.

      - !

      cõng Kỷ Khởi lưng, thả người nhảy cái, liền tiến vào trong thành lớn chằng chịt giống như mê cung này.

      Nhâm Tiêu Diêu chỉ có thể lộ vẻ đau khổ đuổi theo. tại bất luận là tộc vẫn Nhân tộc, vô số người đều theo dõi . Quỷ mới tin, ở trong vườn thuốc thần linh đợi nửa năm, trước đó mò được đồ gì tốt. người tất nhiên phải cất giấu vô số thần tài bảo dược trân hiếm. Chỉ cần bắt được tên mập mạp này, sau này có thể phát tài, được khoản lớn khiến ngay cả tông môn siêu cấp tại Bắc Vực cũng đỏ mắt.

      Nếu như theo bên cạnh Đinh Hạo, chỉ sợ trong thời gian chưa đầy nửa khắc, bị bắt lại, đưa vào lò luyện thuốc.

      Ầm ầm!

      Đinh Hạo rơi xuống mặt đất, kích phát ra trận gió mạnh.

      cẩn thận quan sát các công trình kiến trúc xung quanh, có cảm giác giống như con kiến vào rừng rậm nguyên thủy.

      Ngẩng đầu nhìn lên, chỉ có thể nhìn thấy từng mảng trời bị những kiến trúc chung quanh chia cách. So với những tòa kiến trúc màu vàng nhạt, điều càng làm cảm thấy ngạc nhiên hơn chính là những công trình kiến trúc này được sắp xếp ngay ngắn, có cảm giác giống như những tòa cao ốc chọc trời ở kiếp trước. tầng lại nối tầng, có thang lầu và vách ngăn. Hai bên con đường dưới chân thực còn có lối cho người bộ, có từng nắp giếng hình tròn. Phía dưới nối liền với cống thoát nước...

      - Tại sao lại có cảm giác giống như tới đô thị đại hóa vậy?

      Trong lòng Đinh Hạo luôn cảm thấy là lạ.

      Đột nhiên…

      Ầm ầm!

      tiếng nổ lớn vang lên. Sau đó chợt nghe Nhâm Tiêu Diêu kêu cha gọi mẹ hét lên, lập tức bò tới gần.

      - Có quái vật, quái vật lớn...

      Tiểu mập bị dọa. Lời còn chưa dứt, thấy người thân cao bốn năm thước, từ phía sau tòa công trình kiến trúc bên cạnh tới.

      Quái vật này chỉ có mắt màu đỏ tươi như máu. Toàn thân vẫn do nham thạch màu vàng nhạt tạo thành, giống như vị pho tượng nham thạch di chuyển. thân thể nó ngừng có những mảnh vụn nham thạch rớt xuống. Phần vị trí đốt ngón tay còn đầy bụi và hạt cát, dường như vừa thức tỉnh. tay nó cầm lá chắn, tay cầm kiếm đá, từng bước tiến tới.

      - Đây là... khôi lỗi chiến ngẫu minh văn? đúng, là khôi lỗi chiến ngẫu văn tự Ngụy Thần!

      Đinh Hạo thấy người khôi lỗi cự nhân nham thạch này, tại vị trí ngực lóe lên văn tự hình xoáy tròn kỳ dị, giống như những dòng máu lưu chuyển, mơ hồ phát sáng. Có thể cảm giác được ràng, toàn bộ động lực thân thể khôi lỗi nham thạch to lớn này, đều do vòng xoáy văn tự Ngụy Thần cung cấp.

      Thấy được đám người Đinh Hạo, cự nhân khôi lỗi nham thạch phát ra tiếng gầm gừ khó hiểu tối nghĩa, sau đó sải bước chạy tới.

      Những đốm sáng màu đỏ chói mắt lóe lên ở trong con mắt độc nhất của nó.

      - Cẩn thận.

      Đinh Hạo đẩy Nhâm Tiêu Diêu qua bên, bản thân cũng nhanh chóng tránh.

      Trong nháy mắt tiếp theo…

      Ầm!

      đạo quang kiếm màu đỏ từ trong con mắt độc nhất của khôi lỗi thạch nhân nhanh chóng bắn ra, mang theo khí tức giống như hủy diệt, đánh vào vị trí mấy người vừa đứng trước đó.

      - Lực phá hủy quá cường đại!

      Đinh Hạo kinh hãi. Đạo kiếm quang màu đỏ này tương đương với đòn toàn lực của cường giả Vũ Vương đỉnh cấp.

      Vèo!

      Thanh kiếm đá trong tay khôi lỗi thạch nhân chém xuống kiếm.

      Lúc này đây Đinh Hạo tránh nữa. cố tình thử xem chiến lực mạnh nhất của thạch nhân này thế nào. đánh ra quyền, đập vào phía thanh kiếm đá.

      Ầm ầm!

      tiếng động lớn vang lên giống như tiếng sấm.

      Thạch nhân khôi lỗi bị chấn động tới mức liên tục lui ra ngoài, va vào công trình kiến trúc phía sau, khiến vô số bụi bay lên.

      Thanh kiếm đá trong tay nó cũng bị thủng lỗ.

      Đinh Hạo cũng bị chấn động tới mức lui về phía sau từng bước. nắm tay xuất vết thương. Máu tươi chảy xuống từng giọt.

      quyền này, xuất ra tám phần lực lượng, ngờ chỉ đẩy lùi được khôi lỗi thạch nhân, bản thân mình vẫn bị thương. Sức chiến đấu của khôi lỗi thạch nhân này chỉ sợ hoàn toàn thua kém gì Vũ Vương đỉnh phong. Nhưng thân thể nó đều là do loại nham thạch màu vàng nhạt vô cùng cứng rắn màu vàng nhạt nham thạch kia tạo thành. Cho dù là vũ khí cấp bảo khí cũng khó lấy tạo thành tổn thương quá lớn.

      Thạch nhân này nếu so với những khôi lỗi chiến ngẫu ở ngoài thành lớn Cửu Trọng Thiên, biết cường hãn hơn bao nhiêu lần.

      Lẽ nào nó là người bảo vệ tòa cổ thành này?

      Trong lòng Đinh Hạo suy đoán, và lại lần nữa nhào tới chiến đấu cùng khôi lỗi thạch nhân.

      Hơn mười giây sau, khôi lỗi thạch nhân này cuối cùng biến thành đá vụn.

      Với thực lực của Đinh Hạo, đánh bại loại thạch nhân cấp này, còn chưa quá khó khăn.

      - Đáng tiếc khôi lỗi thạch nhân này có trí khôn, chỉ biết chém giết, chẳng phân biệt được đâu là địch, đâu là ta. Bằng thu phục nó, trở thành hộ vệ trấn thủ Vấn Kiếm Tông, cũng là lựa chọn tốt.

      Đinh Hạo dẫn theo đám người Kỷ Khởi tiếp tục về phía trước, trong lòng có chút tiếc nuối.

      - Ngươi muốn thu phục bọn chúng cũng phải là khó. Chỉ cần phá giải văn tự Ngụy Thần, sửa chữa chút là có thể thu phục khôi lỗi thạch nhân cho mình.

      Đao Tổ đột nhiên .

      - Ách... Đao tỷ sớm.

      Sau khi nghe vậy, Đinh Hạo hối hận thôi. quay đầu nhìn lại. Thạch nhân khôi lỗi bị mình đánh thành đá vụn, cũng khó khôi phục.

      - Sợ cái gì. Tòa thành thị Ngụy Thần này lớn như vậy, bên trong tuyệt đối chỉ có người bảo vệ. Rất nhanh ngươi gặp được đám khôi lỗi thạch nhân khác còn lợi hại hơn, cao cường hơn nữa...

      Đao Tổ bỉu môi .

      thực chứng minh, Đao Tổ cũng có tiềm chất miệng quạ đen.

      Nàng vừa dứt lời…

      Ầm ầm!

      Trong con đường bên cạnh, lại truyền tới tiếng chạy thình thịch.Sau đó khôi lỗi thạch nhân tương tự với thạch nhân lúc trước, trong tay cầm kiếm đá tấm lá chắn chạy đến, phát ra thanh tối nghĩa khó hiểu nào đó, rồi nhanh chóng lao qua.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 649: VÒNG NGỌC CÓ DỊ BIẾN

      - Nó coi chúng ta là thành người xâm nhập trái phép...

      Kiếm Tổ dường như nghe được điều gì.

      Đinh Hạo nhìn khôi lỗi thạch nhân lao đến, cười ha ha nghênh đón.

      Đó là cơ hội. Nhất định phải nghĩ biện pháp thu phục nó.

      ...

      Sau lát.

      Thạch nhân điên cuồng giãy dụa, người có sơi dây thừng màu trắng quấn chặt.

      Sợi dây thừng này là do Đinh Hạo lấy gân của thần thú thượng cổ Chư Hoài ở đoạn tây du Cổ Lộ thứ nhất chế luyện thành. Sợi dây này vô cùng cứng cỏi, có độ co giãn nhất định. Cho dù là cường giả cấp Vũ Hoàng cũng đừng mơ tưởng giằng đứt. Dùng nó để trói thạch nhân kia là thích hợp nhất.

      - Kế tiếp phải làm sao bây giờ?

      Đinh Hạo phủi bụi dính tay.

      - Ta vẽ văn tự Ngụy Thần lên ngực nó. Cần thời gian mấy ngày mấy ngày mới có khả năng phá giải. Trước tiên ngươi phải thu nó lại. Sau này dùng nó để thử nghiệm.

      Đao Tổ hình như thương lượng với Kiếm Tổ điều gì, thuận miệng đáp.

      - Vật lớn như thế, làm sao thu vào được...

      Đinh Hạo nhíu mày, ánh mắt rơi vào người mèo mập Tà Nguyệt.

      - Meo?

      Lông lưng Tà Nguyệt thoáng cái liền dựng đứng:

      - Ngươi nhìn ta làm cái gì? Thân thể ta nhắn mảnh dẻ như vậy, chịu nổi thạch nhân kia đâu.

      Đinh Hạo cười hắc hắc:

      - Ngươi phải có túi gian mèo máy sao? Chỉ cần cất vào trong túi gian của ngươi là được rồi.

      - Cái gì mà túi gian mèo máy. Rất nhiều thứ ta đều cất ở trong túi...

      Tà Nguyệt oán giận, cuối cùng chỉ có thể làm theo, nhét thạch đá vào trong túi gian biết chứa bao nhiêu thứ thiên kì bách quái của mình.

      Đoàn người tiếp tục tới.

      Rất nhanh Đinh Hạo phát ra, Nhâm Tiêu Diêu cũng là tên đại siêu cấp mù đường, căn bản hoàn toàn có cảm giác phương hướng.

      Nếu có tiểu nha đầu Kỷ Khởi với trực giác đáng sợ ở đây, chỉ sợ mấy người bọn họ sớm bị lạc mất phương hướng ở trong thành thị Ngụy Thần giống như mê cung này.

      Dọc đường , bọn họ lại gặp phải rất nhiều thạch nhân khôi lỗi. Đinh Hạo lại trói lại vài thạch nhân làm vật thí nghiệm dự bị.

      Chỉ có điều dần dần, thạch nhân khôi lỗi xuất càng lúc càng lớn, thực lực cũng càng ngày càng cao. Đến cuối cùng Đinh Hạo cũng chống đỡ nổi. muốn sử dụng hai lá bài tẩy thanh kiếm rỉ và ma đao này, cũng chỉ có thể cõng Kỷ Khởi lưng, cũng tiểu mập liều mạng chạy trốn...

      - xong, lạc đường rồi!

      Chạy hồi, Đinh Hạo phát , mình lại có thể chạy trở về chỗ cũ.

      - Phù phù phù... Ta chạy hết nổi rồi... Mệt... Mệt chết ta... Để thạch nhân kia giết ta ...

      Nhâm Tiêu Diêu chảy mồ hôi đầy đầu, thở được nữa. Đầu lưỡi thè dài giống như con chó chết.

      Phía sau vẫn vang lên những tiếng bước chân chạy thình thịch. Càng ngày càng nhiều thạch nhân đuổi theo.

      Lúc này Kỷ Khởi cũng phân biệt được phương hướng nữa. Lúc trước Đinh Hạo chạy quá nhanh, nàng cũng kịp nhớ kỹ đường xung quanh. tại nàng cũng bị Đinh Hạo cõng chạy vòng vòng tới mức choáng váng đầu óc rồi.

      Mấy người lại tới trước ngã tư đường. Giữa ngã tư đường có đặt tấm bia đá màu vàng nhạt có chữ, cao chừng đầu người, mặt ngoài thô ráp. Cũng biết nó có công dụng gì.

      Mấy trăm thạch nhân từ bốn phía tràn tới, bao vây chặt xung quanh mấy người.

      - Xem ra thể làm gì khác hơn là liều mạng...

      Đinh Hạo lấy thanh kiếm rỉ ra, nắm trong tay.

      đặt Kỷ Khởi xuống, tiện tay bố trí trận pháp minh văn , bảo vệ nàng ở trong đó. Khi muốn xoay người tái chiến, đúng lúc, biến đổi khác thường ai có thể đoán được, đột nhiên xuất .

      Ngón tay Đinh Hạo chợt xuất đốm sáng màu lục bích.

      Cảm giác nóng rực xuất khi đứng ở trước hai cánh cửa đá cuối hành lang tối đen kia, lại lần nữa xuất tay .

      đợi Đinh Hạo kịp phản ứng, đốm sáng màu lục bích từ trong nhẫn trữ vật xuất , trôi lơ lững ở trước mắt.

      - Đây là... vòng tay bằng xương?

      Trước khi Đinh Hạo rời khỏi Tuyết Châu, người hầu Trần bá của Tuần sát sứ Đinh Hồng Lệ lặng lẽ đưa cho mình cái vòng tay bằng xương màu ngà này? Tại sao tại nó lại đột nhiên chủ động phá vỡ cấm chế của chiếc nhẫn trữ vật, tự bay ra như vậy?

      Đinh Hạo lấy làm kinh hãi.

      Chỉ thấy chiếc vòng tay bằng xương này tản ra ánh sáng màu lục bích, giống như có sức sống. Ánh sáng màu lục bích này phóng tới tấm bia đá đặt ở giữa ngã tư đường, phát sinh biến hóa kỳ lạ.

      Mặt ngoài của tấm bia đá vốn thô ráp có chữ, đột nhiên ra từng vạch ngang đường thằng màu lục. Những đường này ngừng lan ra giao nhau. Đến cuối cùng, gần như toàn bộ bề mặt tấm bia đá có chữ này đều bị các đường thẳng vạch ngang màu xanh che phủ, chia mặt tấm bia đá thành vô số những miếng hình vuông. Tại điểm các đường thẳng và vạch ngang giao nhau, đều xuất quang điểm màu xanh lục lớn chừng ngón tay cái, giống như ngọn đèn dầu lóe lên.

      Đám người Đinh Hạo đều bị biến đổi bất thình lình này thu hút chú ý.

      Phía xa, vô số thạch đá khôi lỗi lao tới bao vây tấn công, trong nháy mắt này, dường như đột nhiên mất mục tiêu, trở nên yên tĩnh. Văn tự Ngụy Thần ở ngực chúng trở nên ảm đạm. Chúng lần nữa biến thành pho tượng, lẳng lặng đứng sững ở xung quanh, nhúc nhích.

      - Có chuyện gì xảy ra vậy?

      Trong lòng Đinh Hạo quả nhiên kinh ngạc tới cực điểm.

      Chiếc vòng tay bằng xương này chắc là do Đinh Hồng Lệ bảo Trần bá giao cho mình. Mặc dù nó có chút thần bí, nhưng lại trăm triệu lần ngờ được, nó có liên quan tới thành thị Ngụy Thần trong di chỉ thần bí này.

      Tuy rằng thân phận của Đinh Hồng Lệ tôn quý, nhưng dù sao cũng chỉ là Tuần sát sứ mà thôi, lại còn là Tuần sát sứ tại châu như Tuyết Châu, theo lý mà , ở toàn bộ Bắc Vực, cũng phải là đại nhân vật siêu cấp gì. Nhưng tại sao nàng lại có được vòng tay bằng xương có thể khiến cho tấm bia đá có chữ kia biến hóa, chấn giữ gần trăm thạch nhân khôi lỗi như vậy?

      Đinh Hồng Lệ tại sao phải cho mình chiếc vòng tay bằng xương này?

      Nàng có biết tác dụng của chiếc vòng tay bằng xương này hay ? Tất cả rốt cuộc chỉ là cố tình hay là vô tình?

      Từng bí , trong nháy mắt xông lên trong đầu Đinh Hạo.

      - Những đồ án này hình như là loại địa đồ...

      Nhâm Tiêu Diêu ở bên cạnh, cẩn thận nhìn chút, sau đó thử vươn tay ra, chạm vào quang điểm màu xanh ở vị trí giao điểm của các đường ngang và vạch dọc.

      Trong nháy mắt tiếp theo, biến hóa thể tưởng tượng nổi xuất .

      ánh sáng màu lục từ quang điểm kia bắn ra, bao phủ lấy Nhâm Tiêu Diêu. Trong chớp mắt, toàn thân tiểu mập này lập tức biến mất.

      - Meo? Chẳng lẽ chạm đến trận pháp truyền tống lưới vuông?

      Tà Nguyệt lại hoảng sợ. Trong mắt nó chợt bắn ra háo hức muốn tìm hiểu. Nó cũng vươn móng vuốt ra, sờ vào quang điểm màu xanh.

      Trong nháy mắt tiếp theo, mèo mập cũng bị ánh sáng màu xanh lục bao phủ, biến mất ở chỗ truyền tống.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 650: TRẬN PHÁP TRUYỀN TỐNG LƯỚI Ô VUÔNG

      Đinh Hạo muốn ngăn cũng ngăn được. Sau khi suy nghĩ chút, dứt khoát cõng Kỷ Khởi lên lưng, mang theo cá heo Manh Manh, thu hồi vòng tay bằng xương, vươn tay sờ vào quang điểm màu xanh. ánh sáng màu lục bao phủ bọn họ. Trong nháy mắt tiếp theo, quả nhiên là cảm giác mất trọng lượng, xuyên qua thời truyền đến.

      Chỉ trong nháy mắt, trước mắt chợt sáng ngời.

      - Oa oa, quả nhiên là địa đồ truyền tống. A ha, quá tuyệt vời. Tiểu tử này, chúng ta muốn nơi nào nơi đó, cũng cần lo lắng bị đám thạch nhân hung tàn kia truy sát nữa!

      Bên tai Đinh Hạo truyền đến tiếng cười to đầy hưng phấn của Nhâm Tiêu Diêu.

      Đinh Hạo để ý đến tên mập này, bắt đầu quan sát tìn hình xung quanh.

      Ở đây vẫn là khu vực nào đó của thành thị Ngụy Thần. Các kiến trúc xung quanh đây càng cao lớn hơn, cũng duy trì được hoàn chỉnh hơn chút. Những kiến trúc bằng đất màu vàng nhạt phân chia mặt đất và bầu trời. Vị trí đám người bọn họ đứng, vẫn là ngã tư đường. tấm bia đá có chữ phát ra ánh sáng màu xanh lục ra ở trước mặt.

      Hơn nữa, tại điểm giao nhau giữa các đường màu xanh vẫn có từng quang điểm màu xanh lớn chừng ngón tay cái.

      Đinh Hạo cẩn thận quan sát chỉ trong chốc lát hiểu được chút.

      Tấm bia đá có chữ này là tảng đá truyền tống trận vô cùng kỳ lạ. Phía mặt là từng vạch thẳng đường ngang, đại biểu cho từng giao lộ của tòa thành thị Ngụy Thần này, đại biểu cho ngã tư đường. Quang điểm màu xanh đó là tấm bia đá có chữ.

      Thông qua truyền tống trận của tấm bia đá có chữ này, chỉ cần nhàng chạm đến quang điểm, có thể truyền tống người ta đến những nơi khác nhau.

      Đúng là trang bị truyền tống vô cùng tinh xảo đáng sợ.

      Đây quả thực là truyền tống vượt ra khỏi phạm trù ý nghĩa trong trận pháp minh văn.

      Nếu như tòa thành thị Ngụy Thần này, được lưu truyền từ thời đại cổ xưa xuống, vậy có nghĩa là mạng truyền tống những tấm bia đá có chữ khổng lồ này tồn tại ở trong gian này hơn sáu mươi vạn năm, vẫn còn hoạt động...

      Thủ đoạn thần thông như thế, quá đáng sợ.

      Cẩn thận quan sát bản đồ các lưới ô vuông tấm bia đá có chữ trước mắt, trong lòng Đinh Hạo suy nghĩ tìm hiểu.

      Có địa đồ này, hoàn toàn có thể tránh được những thạch nhân có mặt khắp nơi, tới bất kỳ nơi nào trong thành thị đổ nát này tùy theo ý thích của mình. Đáng tiếc mặt của tấm bia đá có chữ kia , cũng biết tế đàn thần hỏa trong truyền thuyết rốt cuộc ở chỗ nào.

      - Mau nhìn ở đây ...

      Nhâm Tiêu Diêu đột nhiên chỉ vào quang điểm nằm ở vị trí trung tâm nhất trong mạng lưới màu xanh bản đồ.

      Quang điểm này sáng hơn so với các quang điểm ở chỗ giao nhau chút, lại mơ hồ ra hình tam giác. Nếu như nhìn kỹ, phát ra là hình tháp. Đinh Hạo cẩn thận tính toán chút. Chỗ vị trí quang điểm này đúng lúc là vị trí trung tâm nhất trong toàn bộ mạng lưới. Số lượng các quang điểm xung quanh nhiều giống hệt nhau.

      cách khác, nơi đó là trung tâm của toàn thành thị Ngụy Thần.

      - Lẽ nào ở đây chính là chỗ của tế đàn thần hỏa?

      Trong lòng Đinh Hạo thoáng động.

      - Ha ha, cái này chỉ cần thử chút là biết ngay...

      Nhâm Tiêu Diêu vươn ngón tay múp míp, quay quang điểm tam giác, chọc xuống.

      Mọi người chuẩn bị xong tinh thần bị truyền tống.

      Nhưng…

      - A? Tại sao lại có phản ứng gì?

      Nhâm Tiêu Diêu vô cùng kinh ngạc.

      Việc truyền tống trong tưởng tượng đến. Quang điểm hình tam giác này vẫn lóe sáng

      - Lẽ nào truyền tống tại tấm bia đá có chữ này nhạy?

      Tiểu mập chọc vào quang điểm màu xanh khác.

      Vèo!

      đoàn lục quang lên, tiểu mập lập tức biến mất.

      Người này đúng là chuyên gia gây họa.

      Đinh Hạo chỉ có thể mang theo Kỷ Khởi và hai tiểu sủng vật, chạm vào quang điểm Nhâm Tiêu Diêu vừa chạm vào trước đó, theo sát .

      Cảnh sắc trước mắt biến đổi, trở thành cảnh tượng khác.

      Vẫn là ngã tư đường, tấm bia đá có chữ bị kích hoạt ra địa đồ các ô lưới màu xanh phía . Xung quanh là tòa lầu lớn hình vuông cao chọc trời, giống như tòa đô thị đại hóa chết.

      - Oa, cứu mạng...

      Bên tai Đinh Hạo chợt truyền đến tiếng gào khóc thảm thiết vô cùng chói tai của tiểu mập.

      Đinh Hạo quay đầu nhìn lại, thấy thạch nhân cực lớn, thân cao hơn ba mươi thước, đuổi giết tiểu mập. Trong con mắt độc nhất của nó bắn ra ánh sáng màu đỏ, giống như kích quang đao cắt qua trung. Tạo thành từng vết cày dài ở mặt đất vô cùng cứng rắn, đuổi theo sát mông Nhâm Tiêu Diêu. Mắt thấy tiểu mập sắp biến thành thịt kho tàu...

      Đinh Hạo cũng nhịn được hít hơi lạnh.

      Đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy khôi lỗi thạch nhân cao hơn ba mươi thước.

      Đại gia hỏa này quả thực giống như cột trụ trời, khác gì kim cương biến hình trong phim khoa học viễn tưởng ở kiếp trước. chân giẫm lên mặt đất đất rung núi chuyển. Sức chiến đấu của nó, ít nhất cũng đạt đến cảnh giới Vũ Hoàng nhất khiếu. Ánh sáng màu đỏ này đủ để thiêu đốt tất cả.

      - !

      Đinh Hạo muốn cùng đấu với gia hỏa như vậy.

      vội vàng kéo tiểu mập qua, tới trước mặt tấm bia đá có chữ, tiện tay điểm quang điểm.

      - có phản ứng sao?

      Việc truyền tống trong tưởng tượng vẫn xảy ra.

      - mau mau, tên kia đuổi qua đây rồi...

      Nhâm Tiêu Diêu giống như lợn bị chọc tiết thét lên.

      giống với thạch nhân khôi lỗi trước đó, đại gia hỏa này dừng lại ở trước tấm bia đá có chữ, mà nhanh chân trực tiếp vọt tới. Nó vung thanh kiếm đá lớn trong tay vung lên, giống như thanh kiếm của vị thần, đủ để hủy diệt tất cả.

      Nhâm Tiêu Diêu hoảng hốt, liên tục bấm vào bốn, năm quang điểm màu xanh ở tấm bia đá có chữ.

      Nhưng truyền tống trong tưởng tượng vẫn đến.

      - Tại sao thứ từ thời đại cổ xưa lưu truyền xuống cũng có đồ giả vậy? Vào thời khắc mấu chốt lại hại chết người ta...

      Tiểu mập cũng sắp phát khóc.

      Nhưng ra Kỷ Khởi ở bên cẩn thận quan sát, dường như phát ra cái gì, :

      - thể ấn vào quang điểm với khoảng cách quá ba lưới ô vuông. có cách nào truyền tống được.

      xong, nàng vươn tay ra, ấn vào quang điểm màu xanh trong lưới ô vuông đó.

      Vèo!

      Trong nháy mắt tiếp theo, cuối cùng mấy người lại được truyền tống, tới địa điểm mới.

      Đây vẫn là ngã tư đường.

      - Sao nàng có thể phát ra được điều này?

      Đinh Hạo kinh ngạc nhìn Kỷ Khởi. Hình như nàng phát ra quy luật nào đó.

      - Có lẽ bởi vì thời đại quá lâu dài, năng lượng chưa đủ. Ta phát nó chỉ có thể truyền tống trong khoảng ngắn...

      Kỷ Khởi chỉ tấm bia đá có chữ, :

      - Nếu như đây là khoảng cách nơi chúng ta vượt quá ba khoảng cách lưới ô vuông, truyền tống có cách nào tiến hành. Cho nên nếu như chúng ta muốn tới nơi này...

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 651: TẾ ĐÀN KIM SẮC

      Nàng chỉ vào quang điểm hình tam giác ở vị trí trung tâm nhất, giải thích: Nhất định phải truyền tống từng điểm qua. Dựa theo khoảng cách vị trí giữa chúng ta bây giờ và vị trí của nó, tình huống hay nhất cần truyền tống khoảng chừng ba mươi mốt lần!

      - ràng như vậy sao?

      Nhâm Tiêu Diêu chưa tỉnh hồn, lại đè quang điểm màu xanh thử chút.

      Quả nhiên, cứ chạm vào quang điểm vượt quá ba ô lưới màu xanh, thấy có phản ứng nào.

      - Lợi hại!

      Tiểu mập tâm phục khẩu phục giơ ngón tay cái lên.

      Kỷ Khởi mỉm cười.

      Trong lòng Đinh Hạo thầm tán thưởng.

      Mặc dù có võ công, nhưng Kỷ Khởi đích là thông minh tới cực điểm, lại cực kỳ bình tĩnh. Nhanh như vậy nàng phát ra quy luật truyền tống của tấm bia đá có chữ. Nếu như đổi lại là mình, chắc hẳn còn phải thử rất nhiều lần. Hay là theo như lời nàng , nàng có thể dựa vào ý nghĩ, tái lại huy hoàng của Kỷ gia Ngọc Châu, trở thành loại cường giả khác.

      Có Kỷ Khởi phát , chuyện kế tiếp thuận lợi hơn rất nhiều.

      Lấy giới hạn ba ô lưới làm giới hạn, đoàn người Đinh Hạo lần lượt truyền tống với khoảng cách ngắn, gặp truyện gì ngoài dự liệu.

      Càng tiến về phía trung tâm của thành thị Ngụy Thần, số thạch nhân khôi lỗi xuất càng nhiều càng lớn hơn.

      Có mấy lần đoàn người bị thạch nhân cao hơn trăm mét truy sát.

      Toàn thân thạch nhân này giống như được hình thành từ hoàng kim chú, phát ra lớp kim sắc lập lòe kim. người nó có hơn mười văn tự Ngụy Thần thâm ảo, thực lực cường đại đáng sợ tới cực điểm. Thấp nhất cũng là cấp Vũ Hoàng năm khiếu. Loại thạch nhân này chỉ dưa vào khối lượng, cũng đủ khiến Đinh Hạo ho ra máu.

      May mà bọn họ thông qua tấm bia đá có chữ truyền tống trước, bằng chỉ có thể nuốt hận chết tại chỗ.

      Chờ tới thời điểm tiến hành truyền tống được hơn hai mươi lăm lần, nguy hiểm gặp phải càng ngày càng nhiều. Thực lực thạch nhân khôi lỗi càng khủng khiếp. Đến cuối cùng, Đinh Hạo phải lấy thanh kiếm rỉ ra phòng ngự. Ở dưới áp bách của thạch nhân khôi lỗi, bọn họ chỉ có thể tranh thủ thời gian trong chốc lát, chạm đến quang điểm màu xanh tấm bia đá có chữ để tiến hành truyền tống rời .

      Khoảng cách quang điểm hình tam giác ở vị trí trung tâm nhất càng ngày càng gần. Trong lòng Đinh Hạo cũng có chút khẩn trương.

      Trong đầu , hai lão quái vật Đao Tổ và Kiếm Tổ dành phần lớn thời gian phỏng đoán về văn tự Ngụy Thần, để phá vỡ huyền bí trong đó. Cho nên tạm thời hai người cũng cung cấp giúp đỡ gì.

      Rốt cuộc quang điểm màu xanh hình tam giác này có đúng là đại biể cho tế đàn thần hỏa hay , Đinh Hạo cũng ràng lắm.

      Đoạn đường này, đám người bọn họ thông qua truyền tống trận tới, có cách nào thăm dò các công trình kiến trúc trong thành thị Ngụy Thần. Cũng biết ở trong đó tồn tại thứ gì. Liệu có tồn tại các loại khí cụ mà cư dân trong thành thị này từng sử dụng hay ?

      Thực lực của đám thạch nhân khôi lỗi ở vị trí trung tâm này đáng sợ.

      Nếu Đinh Hạo có thanh kiếm rỉ, chỉ sợ đoàn người sớm bị xé thành mảnh .

      Cho nên bọn họ cũng có biện pháp nào tiến vào những kiến trúc kia, tìm kiếm các thần tài hiếm thấy cho Đao Tổ và Kiếm Tổ.

      Nếu như có cơ hội, đợi tới khi thực lực Đinh Hạo tiến vào Vũ Hoàng tứ khiếu, chừng còn có thể quay trở lại thử, có thể tìm kiếm kỹ càng bên trong thành thị này.

      - Sắp tới rồi... Truyền tống tiếp theo là có thể đến được vị trí trung tâm nhất của thành thị Ngụy Thần!

      Kỷ Khởi giọng nhắc nhở.

      Đoạn đường này đều là do Đinh Hạo đối đầu với đám thạch nhân khôi lỗi giành được chút thời gian, Nhâm Tiêu Diêu và Tà Nguyệt Manh Manh chịu trách nhiệm cảnh giác. Kỷ Khởi tâm tư linh hoạt bình tĩnh, lại tính toán tuyến đường, kích hoạt truyền tống trận. Qua ba mươi lần truyền tống, tiểu nha đầu này chưa từng gặp sai lầm nào. Tâm tư nàng cẩn thận, xử ung dung. Thậm chí so với rất nhiều cường giả võ đạo còn mạnh mẽ hơn rất nhiều, khiến người ta phải nhìn với cặp mắt khác.

      Vèo!

      Đốm sáng màu lục lóe lên, trùm lên đoàn người.

      Trong nháy mắt này Đinh Hạo chuẩn bị xong tinh thần ác chiến.

      cầm thanh kiếm rỉ, chuẩn bị triệu hoán cả ma đao, để đao kiếm đều xuất . Bất kỳ ai cũng biết ở vị trí trung tâm nhất của thành thị này, gặp phải dạng quái vật thế nào, hay là nghênh đón mấy người bảo vệ khôi lỗi đáng sợ nhất trong thành thị Ngụy Thần này.

      Trong nháy mắt tiếp theo, trước mắt tối sầm lại.

      lần truyền tống trận pháp cuối cùng biến mất, mỗi người đều tập trung tinh thần chờ đợi.

      Chỉ có điều công kích của đám thạch nhân khôi lỗi trong tưởng tượng của bọn họ lại xuất .

      Mọi người tới gian với ánh sáng ảm đạm.

      Đinh Hạo cẩn thận quan sát, phát đây phải là gian khác. Mọi người vẫn ở trong thành thị Ngụy Thần. Xung quanh vẫn là công trình kiến trúc hình vuông. Chỉ có điều những kiến trúc này lại nằm ngoài ngàn mét. Dưới chân là bãi đất rộng rãi giống như quảng trường, khiến người ta cảm giác, giống như mảnh đất trống màu vàng nhạt màu vàng nhạt xuất trong rừng rậm.

      Quang điểm màu xanh hình tam giác địa đồ bia đá có chữ địa đồ, lúc này cũng lộ ra hình dáng của nó.

      Đó là tế đàn kim sắc rộng lớn giống như kim tự tháp.

      Tế đàn kim sắc này nằm ở vị trí trung tâm nhất của quảng trường. Nó khác với kim tự tháp cổ Ai Cập chính là, nó có bốn mặt. Mỗi mặt đều hướng về phía phía. Bốn góc thẳng tắp giống như lưỡi dao. Mặt ngoài giống như từng nấc thang, do những khối nham thạch kim sắc với đường kính cao thấp vừa vặn trượng xây thành.

      Đinh Hạo nhìn sơ qua chút, ước lượng tế đàn kim sắc cao ít nhất hơn ngàn thước.

      cách khác, ít nhất cũng có hơn ba trăm khối nham thạch tạo thành.

      Ở bên ngoài quảng trường, công trình kiến trúc được sắp xếp ngay ngắn, với hình tứ giác hình lăng trụ phóng lên cao. Mặt ngoài lộ ra màu vàng nhạt, được lưu giữ đặc biệt hoàn chỉnh, hoàn toàn có chút sứt mẻ nào, cũng có dấu vết phong hóa, sa hóa giống như ở tầng ngoài. Thậm chí ngay cả chút bụi bậm cũng có, giống như vừa mới xây xong.

      Đáng tiếc vẫn hoàn toàn có khí tức, cũng cảm ứng được có chút dấu hiệu sinh mệnh.

      Điều này khiến người ta cảm giác, dường như thành thị này mới được lập ra, các cư dâm ở đây bởi vì nguyên nhân nào đó, từ bỏ thành thị rộng lớn này.

      Trong đó, các nhà cao tầng trải dài, con đường rộng lớn.

      Có thể thấy , ở trong từng con đường đều có đội ngũ thạch nhân khôi lỗi được sắp xếp thành đội ngũ chỉnh tề giống như đoàn binh xếp thành hàng chờ kiểm duyệt. Chỉ có điều người bọn họ lóe lên văn tự Ngụy Thần ảm đạm, bọn họ vẫn chưa bị kích hoạt, vẫn chìm trong giấc ngủ say. Đối với đám người Đinh Hạo, bọn họ xem như thấy, hoàn toàn hề có phản ứng nào.

      Phát này để mấy người đều thở phào hơi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :