Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 642: GIẰNG CO

      - Gia hỏa giảo hoạt quái dị...

      mặt Huyết Ngọc Vương Tham ra thần sắc kinh sợ. Nó liều mạng giãy dụa, toàn thân lóe lên lên đạo huyết quang nồng đậm. Cuối cùng nó vẫn thoát khỏi lực hút đáng sợ của hộp ngọc kia, lần nữa khôi phục tự do. Chỉ có điều có sợ râu huyết sắc bị thút vào trong hộp ngọc này.

      - Đáng tiếc...

      Bổ Thiên Quyết Hoàng thở dài tiếng, trước tiên thu hộp ngọc vào trong tay.

      Thất bại trong gang tấc, thiếu chút nữa là có thể nhận được gốc thảo mộc tinh.

      cúi đầu nhìn về phía bên trong hộp ngọc, nhất thời lộ ra vẻ vui mừng.

      sợi râu rơi xuống, lộ ra nguyên hình, hóa thành lớn chừng nhánh Huyết Ngọc Vương Tham bằng ngón tay, mượt mà, trong suốt như ngọc. Ở chỗ đứt chảy ra chất lỏng đỏ tưới như máu, tản ra mùi thuốc thoang thoảng. Chỉ cần hít vào hơi, đều khiến người ta cảm thấy phiêu diêu tự tại.

      Có thể có được đoạn Huyết Ngọc Vương Tham như vậy, coi như là phần cơ duyên cực lớn.

      - Ha ha, lão già này, ngươi thiếu chút nữa bị đám người quái dị kia bắt sao? Phải vứt bỏ đoạn râu mép. Ha ha, ai bảo ngươi đắc ý cho lắm vào. Đáng đời!

      giọng đầy vẻ đê tiện vang lên.

      Đó chính là gốc thảo mộc tinh khác - Thiên Họa Bổng Chùy Thảo mà Nhâm Tiêu Diêu nhắc tới.

      Toàn thân Thảo mộc tinh này phát ra ánh vàng óng ánh, giống như là cây chày gỗ, tướng mạo cũng cực kỳ xấu xí. Miễn cưỡng có chút hình người, nhưng có dáng dấp của người. Gương mặt quả thực giống như trường tai nạn xe cộ, hoặc như cà chua bị người đập nát. Bộ dạng của ràng cho thấy chưa tiến hóa hoàn toàn.

      - Ai xấu như cái chày gỗ ngươi chứ!

      Huyết Ngọc Vương Tham cả giận .

      - Gia là cá tính, bộ dạng có cá tính, ngươi hiểu ?

      Thiên Họa Bổng Chùy Thảo cũng nổi giận.

      Phía dưới có người nhẫn nại được, đều phóng người nhảy lên, chộp về phía hai thảo mộc tinh này.

      Đáng tiếc dưới lực lượng áp thế trong thiên địa này, cho dù là cường giả cấp Vũ Hoàng, tối đa cũng chỉ có thể nhảy cao tới ba mươi năm mươi thước, căn bản với tới hai thảo mộc tinh này. Đinh Hạo thử vài lần, lại thiếu chút nữa giật được sợi rau của Thiên Họa Bổng Chùy Thảo. Đáng tiếc vẫn trượt qua.

      Hai thảo mộc tinh này cũng là kẻ tiện nhân, linh hoạt tới cực điểm, tinh thông các loại độn thuật nhưng ra, lại trốn , mà bắt đầu cố ý khiêu khích cường giả tộc và Nhân tộc, khiến cho đám người phát điên, lại có người nào có thể bắt được chúng.

      Nửa ngày sau, số người từ bỏ ý định. Căn bản là bắt được.

      Mọi người chuyển lực chú ý đến thần tài bảo dược khác trong vườn thuốc thần linh.

      Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người bất đầu nhổ thảo dược, giống như những người nông dân cần cù và thà thu gặt hoa mầu. Bọn họ đồng loạt đường càn quét qua. Vườn thuốc vốn cây cỏ tươi tốt, tại ngay cả gốc cây cỏ cũng còn. Thậm chí, số người trực tiếp đào cả ba thước bùn đất, bỏ tất cả vào trong bình trữ vật gian mang .

      Số bùn đất này nuôi dưỡng vô số thần tài bảo dược, chứa trong đó chất dinh dưỡng kinh người, có thể bồi dưỡng ra càng nhiều thảo dược hơn.

      đầy nửa ngày, toàn bộ vườn thuốc thần linh biến thành mảnh đất cằn sỏi đá trơ trụi.

      - Oa ha ha, lúc này phát...

      Tà Nguyệt tìm tòi cái túi bụng mình. Trong cái túi gian bụng nó chứa biết bao nhiêu thần tài bảo dược. Nó cũng là kẻ đầu tiên đào móc bùn đất mặt đất mang . Sau đó những người khác mới bắt chước the.

      Đinh Hạo cũng len lén vui mừng.

      May mà trước khi đến đây khi luyện tập đúc khí, mình lấy ra rất nhiều dụng cụ gian trữ vật. Lần này phát tài rồi. Hơn hai mươi mốt chiếc nhẫn trữ vật và mười mấy trữ vật gian khác, bên trong đều chứa đầy. Chờ sau khi trở lại Vấn Kiếm Tông, có thể trực tiếp mở ra vườn thuốc thần linh .

      Hơn nữa các loại thần thảo cần thiết để chế luyện ra Tinh Lê Huyền Tâm Đan đều tập trung đủ. Chờ sau khi ra ngoài đó, có thể chế luyện đan dược, cứu sống Tây Môn Thiên Tuyết.

      - Đám người quái dị này quá hung tàn!

      - Đào hết đồ tử đồ tôn của chúng ta ...

      Hai thảo mộc tinh đều nhìn tới ngây người. Tuy rằng bọn họ có thể tránh bị cường giả hai tộc bắt, nhưng lại có cách nào bảo vệ các thần thảo bảo dược khác, chỉ có thể trơ mắt nhìn những cư dân biết sống ở trong vườn thuốc này bao nhiêu năm, cuối cùng chỉ còn lại có mảnh đá phiến trơ trụi.

      Trong lòng cường giả hai tộc cũng có kẻ cam. Bọn họ trơ mắt nhìn hai gốc thảo mộc tinh ở trước mắt, lại cách nào bắt được, nước bọt cũng sắp chảy khô.

      Sau khi do dự hồi, cường giả hai tộc bắt đầu lục tục rời khỏi vườn thuốc này.

      Ngoại trừ vườn thuốc thần linh ra, trong di chỉ thần bí còn có vô số di bảo. Thời gian có hạn, bọn họ thể chết được chỗ này, cần phải tới nơi khác thử thời vận.

      Cuối cùng, Đinh Hạo mang theo Nhâm Tiêu Diêu cũng rời khỏi vườn thuốc này.

      Nếu có cơ duyên với thảo mộc tinh dành riêng cho chí tôn kia, Đinh Hạo cũng miễn cưỡng. Mục tiêu kế tiếp của là thử tìm kiếm thần tài mà Đao Tổ và Kiếm Tổ cần, sau đó tìm được tế đàn trong truyền thuyết, đốt thần hỏa, có lẽ có thể nhận được mảnh thiên địa chiến trường Bách Thánh này. Đây là cám dỗ .

      ...

      ...

      - Vì sao?

      Lý Kiếm Ý đứng lẳng lặng ở trước lều lớn được đặt tạm thời ở khu vực bậc thang thứ ba, nhìn Đường Phật Lệ đứng cách đó xa.

      Xung quanh là những tiếng la hét, hỏa quang trùng thiên.

      Đại trận bảo vệ núi bị công phá.

      Gần vạn đệ tử Vấn Kiếm Tông, bị kẻ địch với số lượng khổng lồ ép tràn xuống quảng trường. Nếu tiếp tục lui về phía sau, chính là vách đá vạn trượng. Trong bầu trời, những dây xích minh văn tối màu đan xen, gần như phong tỏa toàn bộ sơn môn Vấn Kiếm Tông ở trong đó.

      Trong đêm, sơn môn rơi vào tay giặc.

      Các đệ tử Vấn Kiếm Tông bị vây khốn ở vách núi quảng trường, chỉ loáng thoáng biết, sở dĩ bọn họ đột nhiên tan tác, là bởi vì Đường Phật Lệ thủ tọa Vấn Hình Đường bán đứng mọi người.

      Ngay lúc đầu còn có người tin. Nhưng khi gần vạn ánh mắt tận mắt nhìn đến Đường Phật Lệ và bốn vị kiếm tu cùng với đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông tiêu diệt những sư huynh đệ trấn giữ tại cửa ải hôm trước, cùng với đám người Phương Tiêu An, xuất ở trận địa địch, tất cả mọi người đều phẫn nộ!

      Ở trong nhưng tiếng mắng chửi, Đường Phật Lệ từng bước tới trước mặt Lý Kiếm Ý. Khi còn cách mười bước, dừng lại.

      - Vì sao?

      lạnh lùng cười:

      - Ta chỉ thu hồi thứ thuộc về mình mà thôi. Điều này có gì kỳ quái chứ?

      - Thứ thuộc về bản thân ngươi sao?

      Khóe miệng Lý Kiếm Ý lộ ra xem thường.

      - Năm đó sư tôn truyền chức vị chưởng môn, vốn nên thuộc về ta. Luận võ công, luận tư chất, luận cống hiến đối với tông môn, ngươi có điểm nào so sánh được với ta?

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 643: QUAY ĐẦU GIÁO

      - Nhưng vì sao ngươi lại là chưởng môn, ta lại chỉ có thể nghe theo hiệu lệnh của ngươi, đành phải hạ người tới làm phụ tá cho ngươi?

      Đường Phật Lệ cười ha ha, khuôn mặt vặn vẹo. Dưới cây đuốc soi sáng, giống như ác quỷ, :

      - nhiều năm như vậy, ta vẫn chờ đợi ngày này, đợi cơ hội lần nữa đoạt lại chức vị chưởng môn vốn thuộc về ta. Trời thấy, cuối cùng ta thực được.

      - Hóa ra ngươi vẫn luôn ghi hận ở trong lòng...

      Lý Kiếm Ý thở dài tiếng, ngẩng đầu lên. Trong nháy mắt, thần sắc trở nên nghiêm nghị, lớn tiếng chất vấn:

      - Nhưng ngươi sử dụng thủ đoạn như vậy, cho dù là đoạt được chức vị chưởng môn, ngươi làm... sư tôn sư tổ thất vọng sao? Cấu kết với giặc ngoại xâm, tay của ngươi, nhuộm bao nhiêu máu của đệ tử tông môn, ngươi vẫn xứng với chức vị chưởng môn sao?

      - Ha ha, ngươi thực ngây thơ. Được làm vua thua làm giặc. Tất cả lịch sử đều do người thắng viết ra.

      Đường Phật Lệ cười nhạt, :

      - Lý Kiếm Ý, ngươi thân là chưởng môn, để tông môn rơi vào tuyệt cảnh, để vô số đệ tử chết thảm nhưng cách nào ngăn cơn sóng dữ. Ngươi mới là tội nhân của tông môn. tại còn lấy cái chết tạ tội, còn đợi tới khi nào?

      Lý Kiếm Ý cầm trường kiếm đứng thẳng, sắc mặt bình tĩnh :

      - Vấn Kiếm Tông chỉ có chưởng môn chết trận, có kiếm khách đầu hàng. Đường Phật Lệ, ngươi muốn lấy tính mạng của ta, muốn đoạt lại tất cả, vậy sử dụng kiếm của mình mà !

      - Ha ha ha...

      Đường Phật Lệ cười ha ha:

      - Ta đần như vậy đâu. Ta ở phía sau, và chờ ngươi thành thú bị nhốt trong lồng, bị đánh trận. Hàn đại nhân đáp ứng ta, chờ sau khi ngươi chết, ta chính là Tân chưởng môn của Vấn Kiếm Tông. tại, thân phận của Đường Phật Lệ ta tôn quý, nhất thiết phải chiến đấu sống chết với ngươi!

      - Ngươi...

      Lý Kiếm Ý cả giận :

      - Đồ nhu nhược!

      Đường Phật Lệ chỉ hừ lạnh tiếng.

      Đúng lúc này…

      - Lão tử giết ngươi tên súc sinh phản bội sư môn nhà ngươi...

      tiếng gầm lớn vang lên. thân ảnh từ phía bên cạnh lao tới, người kiếm hợp nhất, đâm về phía Đường Phật Lệ.

      Trong đôi mắt Đường Phật Lệ lóe lên hàn quang. cũng nhìn, trở tay đâm kiếm. Huyết quang phụt ra, trực tiếp chém đệ tử Vấn Kiếm Tông này thành hai đoạn.

      Trong quảng trường, nhất thời vang lên những tiếng phẫn nộ rít gào. Trong mắt các

      đệ tử Vấn Kiếm Tông đều như muốn phun ra lửa. Bọn họ thể tin vào những gì mắt thấy tai nghe.

      Vị trưởng giả trước kia nắm giữ hình luật của tông môn, giữ gìn trật tự tông môn cách nghiêm túc sắt đá, nhất thiết diện vô tư, câu nệ tư tình, lại có thể biến hóa nhanh chóng, trở thành kẻ phản bội, thành nỗi sỉ nhục lớn nhất trong lịch sử Vấn Kiếm Tông. Trong lòng rất nhiều người vẫn có cách nào tiếp nhận được điều này. Bọn họ cảm thấy hết sức mơ hồ...

      Đột nhiên…

      - Sư phụ, đây phải là . Sư phụ, đây tuyệt đối phải là .

      Trong đám người, thanh niên có phần thất hồn lạc phách, lảo đảo tới, nhìn chằm chằm vào Đường Phật Lệ, :

      - Ngài sao có thể là kẻ phản bội được. Bọn họ đổ oan cho ngài có phải ...

      Ánh mắt Đường Phật Lệ nhìn người trẻ tuổi này. Rất nhiều người đều nhận ra người trẻ tuổi này

      tên là Lưu Tuấn Khanh, là vị đệ tử chấp pháp của Vấn Hình Đường, cũng là trong số đông đảo các đệ tử của Đường Phật Lệ.

      Lưu Tuấn Khanh tuy rằng thiên tư phải nổi tiếng, nhưng thái độ làm người rất thành , là trong những người sùng bái trung thực của Đường Phật Lệ, gần như xem Đường Phật Lệ là thân phụ của mình.

      Lúc này Đường Phật Lệ đột nhiên trở thành kẻ phản bội tông môn, bị đả kích .

      - Tuấn Khanh, sư phụ ta chỉ muốn lấy lại những gì thuộc về mình.

      Đường Phật Lệ nhìn người trẻ tuổi này, ánh mắt thoáng có phần ôn hòa hơn chút:

      - Qua đứng ở bên cạnh ta, chờ tới ngày ta nắm giữ Vấn Kiếm Tông, tất nhiên có chỗ tốt cho ngươi...

      - . Ngài đừng nữa. Van xin ngài, sư phụ. Ngài câu, ta cũng chỉ cầu xin ngài câu.

      Lưu Tuấn Khanh lệ rơi đầy mặt:

      - Ngài cho ta biết, ngài phản bội tông môn. Ngài là ... đúng đùa...

      Cảm giác tín ngưỡng trong lòng tín ngưỡng sụp đổ, khiến Lưu Tuấn Khanh cảm thấy toàn thế giới đều sụp đổ.

      Ánh mắt Đường Phật Lệ phức tạp, cuối cùng vẫn nhàng lắc đầu.

      - có khả năng...

      Lưu Tuấn Khanh hét lớn.

      Keng.

      rút trường kiếm ra, để ngang cổ mình, :

      - Sư phụ, bây giờ quay đầu lại vẫn còn kịp. Ta van xin ngài... Lẽ nào ngài muốn trơ mắt nhìn ta chết ở trước mặt ngài sao?

      tia nhu hòa cuối cùng trong mắt Đường Phật Lệ biến mất.

      lau vết máu lưỡi trường kiếm trong tay, lạnh lùng thốt lên:

      - Trong tay ta dính máu của ít người. Thêm mình ngươi cũng sao.

      - Ha ha ha ha...

      Lưu Tuấn Khanh lắc đầu, nhất thời thất vọng tới cực điểm.

      Hai mắt phun ra lửa giận:

      - Ngươi phải là Đường Phật Lệ, ngươi phải là Đường Phật Lệ. Ha ha, ngươi nhất định phải là người... Đường Phật Lệ, người đứng đầu Vấn Hình Đường, đại nam nhân tốt, thà chết chứ chịu khuất phục. Ngươi giả được đâu... Đường Phật Lệ vĩnh viễn cũng phản bội Vấn Kiếm Tông. Ha ha, chết, chết rồi... Sư phụ, ta theo ngài!

      Lời còn chưa dứt, đưa ngang trường kiếm cái, máu tươi bắn ra.

      Ở trước mặt gần vạn đệ tử Vấn Kiếm Tông, Lưu Tuấn Khanh cầm kiếm tự vận.

      Trong thiên địa hoàn toàn yên lặng. Trong lúc mơ hồ, dường như vẫn còn vang vọng tiếng cười lớn điên cuồng của người trẻ tuổi này trước khi chết.

      Đột nhiên, lại có vị đệ tử Vấn Kiếm Tông, từ trong đám người lao tới. nhìn Đường Phật Lệ, bình tĩnh :

      - Đường Phật Lệ, ngươi truyền thụ võ công cho ta, ta phải gọi ngươi tiếng sư phụ. Ngươi cũng là người ta từng sùng bái nhất. Kẻ từ ngày ngươi trở thành kẻ phản bội, ơn nghĩa giữa thầy trò chúng ta đoạn tuyệt. Nhưng ngày làm sư cả đời làm cha. Ta tuy rằng cảm thấy xấu hổ bởi vì có sư phụ như ngươi, nhưng tuyệt đối thể vung kiếm về phía ngươi. Thân là đệ tử Vấn Kiếm Tông, ta thể thanh lý môn hộ, cũng còn mặt mũi nào sống ở thế giới này...

      Lời còn chưa dứt, vị thanh niên trẻ tuổi này cũng vung kiếm, tự vận ở trước mặt Đường Phật Lệ.

      Máu tươi bắn ra ba thước.

      - Đường Phật Lệ, hôm nay tình thầy trò giữa ta và ngươi ân đoạn nghĩa tuyệt. Tống Thạc ta là đại nam nhi tốt, thể làm kẻ bất trung bất nghĩa. Kiếp này ta lấy máu của mình, trả lại ơn ngươi truyền thụ võ công của ngươi. Kiếp sau ta phải giết ngươi, để trả lại mối thù diệt tông môn hôm nay!

      Lại có người từ trong đám người lao tới, vung kiếm định tự vận.

      Chợt bóng người lóe lên. Lý Kiếm Ý đột nhiên xuất ở bên cạnh , đoạt lấy trường kiếm, cảnh tỉnh :

      - Nam nhi tốt, phải quý lấy bản thân. Chết sợ, sao tạm sống, lưu lại thân hữu dụng!

      - Chưởng môn nhân...

      Vị đệ tử trẻ tuổi này quỳ gối ở trước người Lý Kiếm Ý gào khóc.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 644: KHI SƯ DIỆT TỔ?

      Đường Phật Lệ từng có uy vọng đặc biệt trong toàn bộ Vấn Kiếm Tông. Tính tình cẩn thận tỉ mỉ, thiết diện vô tư, thực lực lại mạnh, làm việc công bằng chính trực, là thần tượng trong lòng rất nhiều đệ tử Vấn Kiếm Tông. Người có thể trở thành đệ tử của , cũng là hạt giống thiên phú rất tốt, thông qua sát hạch nghiêm ngặt của tông môn, được cao tầng kiểm chứng. Tất cả đều sùng bái xem Đường Phật Lệ là thần tượng.

      Nhưng ngày hôm nay, thần tượng sụp đổ.

      Hơn nữa còn sụp đổ với hình thức khiến người ta thực thể tiếp nhận được.

      Nếu như Đường Phật Lệ chết trận vì tông môn, trở thành niềm kiêu ngạo vĩnh viễn trong lòng những đệ tử này.

      Những trong thân thể người thanh niên đầy nhiệt huyết, nào sợ theo cùng nhau chết trận. Tới lúc đó hẳn mỉm cười hy sinh đầy hào khí.

      Nhưng vị thiết diện vô tư này lại hoàn toàn phản bội toàn bộ tông môn, phản bội tất cả đệ tử Vấn Kiếm Tông, đối với rất nhiều người trẻ tuổi mà , quả thực chính là tín ngưỡng sụp đổ, trụ cột tinh thần tan vỡ.

      Đây quả thực so với giết bọn họ, còn khiến bọn họ khó chịu hơn.

      Rất nhiều đệ tử Vấn Hình Đường đứng ở trong đám người, vẻ mặt cũng đầy xấu hổ ngóc đầu lên được.

      Dưới ánh đuốc soi sáng, nét mặt Đường Phật Lệ như phủ hàn băng. Đối với tất cả mọi chuyện xảy ra trước mắt, vẫn nhúc nhích chút nào.

      Ánh mắt của thản nhiên đón nhận từng đôi mắt sáng như lợi kiếm, hoàn toàn có vẻ gì là xấu hổ, trái lại mang theo vui mừng thắng lợi gần như phát điên. cười lạnh :

      - Đám ngu xuẩn các ngươi cần gì phải ngu trung đối với tên độc tài Lý Kiếm Ý này? Trong các ngươi, nếu lúc này có người đứng ra trợ giúp ta, đợi được tới ngày mai khi ta leo lên chức vị chưởng môn, các ngươi chính là công thần, nắm giữ lục tọa của sáu ngọn núi sắp tới.

      - Phi!

      Đáp lại chính là những tiếng thóa mạ phỉ nhổ.

      - nên si tâm vọng tưởng nữa. Khí Thanh Sam chết, cũng có cách nào chống lại Hàn đại nhân. Nếu như các ngươi còn ngoan cố hiểu chuyện, đêm nay Vấn Kiếm Sơn tất nhiên là máu chảy thành sông!

      Giọng Đường Phật Lệ lạnh lùng cay nghiệt. là vương bát đản - quyết tâm phải con đường tiến tới bóng đêm.

      Đầu Khí Thanh Sam bị ném tới trước mặt mọi người.

      - A, Đường Phật Lệ ngươi... , sư phụ...

      Vương Tuyệt Phong vẫn bị Quan Phi Độ kéo lại, nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng cực kỳ bi ai, trước mắt trực tiếp tối sầm, ngất .

      - Khi sư diệt tổ, tội thể tha. Đường Phật Lệ, ngươi chết cho ta!

      Lý Kiếm Ý cuối cùng cũng nhịn được nữa. Sát ý phát ra. Người kiếm hợp nhất, hóa thành đạo lưu quang, lao thẳng tới chỗ Đường Phật Lệ.

      - Ha ha ha, ha ha... Đối thủ của ngươi phải là ta.

      Đường Phật Lệ cười ha ha, thân hình nhanh chóng lui về phía sau, căn bản cho Lý Kiếm Ý cơ hội chiến đấu.

      Hàn Dưỡng Kiếm của Liệt Thiên Kiếm Tông vẫn cười nhạt , thân hình chợt di chuyển.

      Trong nháy mắt rút kiếm ra. Kiếm quang màu đỏ phóng lên cao. lực lượng xé rách kinh khủng tới cực điểm, chợt xuất , giống như vì sao trong bầu trời rơi xuống. Quang diễm sáng chói, làm cho cả Vấn Kiếm Tông giống như ban ngày, lại giống như ngân hà rơi xuống.

      - Phụt...

      Trường kiếm trong tay Lý Kiếm Ý vỡ nát. phun ra búng máu, ngã bay ngược ra ngoài.

      - Ý ca...

      Tiếng kêu kinh ngạc vang lên. bóng hình xinh đẹp bay vút lên trời cao, ôm Lý Kiếm Ý vào trong lòng, hạ xuống mặt đất.

      Đó chính là phong chủ Thủy Kiếm Phong La Lan.

      Lý Kiếm Ý lại chiêu thất bại.

      Những tiếng kêu kinh ngạc ngừng vang lên.

      mặt Hàn Dưỡng Kiếm lộ vẻ đắc ý. kiếm này, chính là toàn lực đâm ra. chính là muốn thể thực lực, chấn áp đám kiến hôi biết sống chết trong Vấn Kiếm Tông.

      - Chưởng môn nhân... Cùng bọn họ liều mạng...

      - Ha ha, giết, giết bớt , giết hai bớt hai..

      - Có chết mà thôi, sợ cái gì, liều mạng...

      Thấy cảnh tượng này, tất cả đệ tử Vấn Kiếm Tông đều trở nên bạo động. Bọn họ những bị khiếp sợ, trái lại tình cảm quần chúng dâng trào, giống như hỏa diễm hung hăng lên cao. Có người hô to, tất cả mọi người bị vây ở vách núi quảng trường đều trở nên điên cuồng, nhiệt huyết thiêu đốt. Nhất là những đệ tử trẻ tuổi thấy chưởng môn nhân bị thương, mắt đều hồng lên...

      - đám biết chết sống kia, mau buông binh khí đầu hàng, ta lưu lại mạng chó của các ngươi. Nếu như có bất kỳ kẻ nào dám động thủ, giết chết !

      Hàn Dưỡng Kiếm lạnh lùng :

      - Đường Phật Lệ, do ngươi tới ra tay!

      - Được.

      Đường Phật Lệ gật đầu.

      lại có thể ra tay. thân hình khôi ngô lóe lên, giống như con chim lớn bay vút lên trời cao. Trường kiếm trong tay rơi xuống phát ra vạn đạo hàn mang, giống như muốn lấy mạng. Mỗi khi lướt qua chỗ nào lại có vị đệ tử Vấn Kiếm Tông bị chém giết. ra tay quả nhiên chút lưu tình, đòn lấy mạng. Đầu người bay vút lên trời cao.

      - Giết tên súc sinh khi sư diệt tổ này!

      - Hôm nay cho dù là diệt môn, cũng phải giết tên phản đồ này!

      - Làm thịt tên súc sinh này!

      Trong những tiếng rống giận, hơn mười vị trưởng thượng tông môn tóc trắng xoá, lúc này cũng bất chấp mọi giá, vượt qua đám người, đồng thời bay vút lên trời cao, lao tới tấn công về phía Đường Phật Lệ.

      - Ha ha, mấy lão xương khô các ngươi, bình thường gọi các ngươi tiếng sư thúc, là nể mặt các ngươi, các ngươi lại cho rằng ta sợ các ngươi sao? Nếu ngay cả các ngươi cũng làm trái ý của ta, muốn tận trung với Lý Kiếm Ý, vậy tất cả tìm chết !

      Đường Phật Lệ cười ha ha, lạnh lùng cay nghiệt, thi triển chiến kỹ, giống như hổ tiến vào đàn dê.

      - A...

      - Liều mạng với ngươi...

      Trong những tiếng kêu thảm thiết, trước sau có bốn, năm vị trưởng lão tóc trắng xoá hóa thành vong hồn dưới kiếm của Đường Phật Lệ.

      Những lão nhân này đều già sắp chế, khí huyết suy bại, vốn có thực lực bằng Đường Phật Lệ, lúc này làm sao có thể là đối thủ của . Trong nháy mắt, hơn mười vị trưởng lão tóc bạc, ngờ đều bị Đường Phật Lệ chém giết từng người !

      Đường Phật Lệ hạ xuống mặt đất. Toàn thân đẫm máu, giống như huyết nhân. Trường kiếm trong tay vẫn máu xuống đất tí tách ngừng.

      Cảnh tượng hung ác đẫm máu như vậy, ngay cả đám người Hàn Dưỡng Kiếm, Phương Tiêu An cũng khiếp sợ.

      Dưới thủ đoạn độc ác, trở mặt vô tình, ra tay hung tàn như vậy, trong nháy mắt, số người chết ở dưới kiếm của Đường Phật Lệ hơn ba, bốn mươi người. có Lý Kiếm Ý và Khí Thanh Sam, Đường Phật Lệ chính là đệ nhất cao thủ trong Vấn Kiếm Tông, gần như có người nào đỡ nổi chiêu của .

      Toàn bộ quảng trường sát vách núi vang lên những tiếng phẫn nộ, giống như chảo dầu bốc hơi, bị bỏ thêm muối vào.

      Mắt tất cả đệ tử Vấn Kiếm Tông đều hồng lên. Bọn họ chỉ cảm thấy trong ngực dường như có thứ gì đó muốn nổ mạnh phóng ra...

      - Giết, giết Đường Phật Lệ!

      - Giết tên súc sinh khi sư diệt tổ này!

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 645: THIÊU THÂN

      - Diệt môn diệt môn, ngày hôm nay cho dù tất cả mọi người trong Vấn Kiếm Tông ta bị giết hết, cũng nhất định phải giết Đường Phật Lệ!

      - Chết, cùng chết, đồng quy vu tận!

      Đoàn người phẫn nộ giống như cuối đê thể ngăn chặn thủy triều, điên cuồng lao về phía Đường Phật Lệ.

      Cục diện nhất thời mất khống chế.

      Trong thiên địa tràn ngập bi thương và nhiệt huyết thiêu đốt.

      Phương Tiêu An và đám cao thủ cường giả của cửu đại môn phái thiết chiến tại Tuyết Châu đều biến sắc. Cục diện điên cuồng như vậy, cho dù là bọn họ cũng cảm giác hít thở thông.

      Lực lượng đoàn kết của Vấn Kiếm Tông là đáng sợ. Toàn bộ tông môn đều điên cuồng.

      - Ha ha ha, đám biết chết sống. Lẽ nào các ngươi cho rằng ta dám giết sạch các ngươi sao?

      Đường Phật Lệ giống như phát điên, cười ha ha, huyền khí toàn thân dao động phát ra, đúng là hoàn toàn có chút sợ hãi nào.

      Đúng lúc này…

      - Dừng tay! Đệ tử Vấn Kiếm Tông nghe lệnh, tất cả dừng tay cho ta!

      Lý Kiếm Ý trong miệng phun máu tươi, sau khi khôi phục chút sức lực, dưới nâng đỡ của La Lan, lắc lư chao đảo đứng lên, quát lớn.

      dùng huyền khí kích phát thanh ra ngoài, đè ép tiếng rống giận của vô số người xuống.

      Lúc này, cũng chỉ có Lý Kiếm Ý mới có khả năng ngăn chặn đám đệ tử tông môn phẫn nộ như vậy.

      Mấy vạn đôi mắt đồng thời nhìn về phía Lý Kiếm Ý.

      Lúc này sắc mặt chưởng môn nhân tông môn, vàng như nến, hơi thở mong manh. Bởi vì miễn cưỡng thôi động huyền khí, thương thế tăng lên, đứng cũng sắp đứng nổi. mặt lộ ra ý cười thê lương, ánh mắt nhìn lướt qua mấy vạn đệ tử tông môn. ho ra ngụm máu tươi, chậm rãi lắc đầu :

      - Buông kiếm, đầu hàng !

      Cái gì?

      Đầu hàng?

      Các đệ tử Vấn Kiếm Tông đều cảm thấy bối rối. Bọn họ nằm mơ cũng nghĩ tới, chưởng môn nhân lại có thể ra những lời như vậy?

      Thà làm ngọc vỡ, làm ngói lành, đây chính là câu mọi người hô to trong những lần chiến đấu ác liệt trước đó. lời hứa hẹn đối với tông môn. tại, tại sao lại muốn bọn họ đầu hàng?

      - Các ngươi có nghe lầm. Ta lấy thân phận chưởng môn nhân, ra lệnh các ngươi, nên chịu chết cách uổng phí. Phải sống tiếp... Phải sống tốt... Lưu lại thân hữu dụng... Các ngươi phải nhớ kỹ, chỉ cần người còn, chỉ cần còn có các ngươi ở đây, Vấn Kiếm Tông bị diệt. Truyền thừa của Vấn Kiếm cũng bị diệt!

      Lý Kiếm Ý khó khăn tiếp:

      - luôn có ngày, chỉ cần có kiếm sĩ, có lúc ngóc đầu trở lại!

      Trong thiên địa, hoàn toàn yên tĩnh.

      - Chết sợ, sống tạm thế nào? Chỉ cần có kiếm sĩ, có ngày ngóc đầu trở lại!

      Lý Kiếm Ý giọng bốn câu này.

      Trong miệng ngừng phun máu tươi ra ngoài, mặt càng thêm tái nhợt. Tất cả tim mạch của nát. Ngũ tạng lục phủ bị kiếm của Hàn Dưỡng Kiếm chấn động thành thịt nát. Lúc này chỉ dựa vào thực lực cảnh giới Vũ Vương miễn cưỡng chống đỡ. thực tế, sớm còn sức lực đánh trận.

      Phía xa dần dần sáng lên.

      tia sáng mặt trời lướt qua dãy núi vô tận, soi sáng qua, chiếu xuống người Lý Kiếm Ý.

      - ngờ Vấn Kiếm Tông nghìn năm huy hoàng, lại bị mất ở trong tay ta. Lý Kiếm Ý, thẹn với tiền bối tổ sư tông môn. Cho dù chết xuống Hoàng Tuyền, cũng còn mặt mũi nào gặp lại bọn họ...

      Lý Kiếm Ý cười lộ vẻ thê lương .

      Trong nháy mắt tiếp theo…. đột nhiên trở tay đâm kiếm, ngờ trực tiếp gọt da thịt, mũi, ngũ quan mặt mình. Gương mặt nhất thời máu tươi đầm đìa.

      Các đệ tử Vấn Kiếm Tông kinh ngạc kêu lên.

      Lý Kiếm Ý lại dường như biết đau đớn, ngửa mặt lên trời cười ha ha :

      - Ta chết, sao. Nhưng đám hài tử Vấn Kiếm Tông, nếu như các ngươi muốn để cho ta ôm nỗi hận mà chết, vậy nhất định phải sống tiếp. quan tâm gặp tai họa thế nào, quan tâm từng trải qua sỉ nhục thế nào, quan tâm gặp phải chuyện gì, các ngươi đều phải kiên cường sống sót. Bởi vì, chỉ cần người trong số các ngươi còn sống thế giới này, cho dù chỉ còn lại người cuối cùng, Vấn Kiếm Tông còn có hi vọng phục hưng!

      quảng trường, đoàn người trầm mặc.

      Nhiệt huyết trở nên càng nóng rực, nhưng phẫn nộ lại bắt đầu bị lý trí đè xuống. Chưởng môn nhân vậy, để những kiếm sĩ phẫn nộ phải bắt đầu suy nghĩ.

      - Ha ha ha, như vậy là được rồi. Lý Kiếm Ý, ngươi đẩy tông môn tới tình cảnh như vậy, còn mặt mũi liệt tổ liệt tông các triều đại. Ngươi yên tâm . Chờ sau khi ngươi chết, Vấn Kiếm Tông bị diệt, ta chính là tân chưởng môn nhân của Vấn Kiếm Tông.

      Đường Phật Lệ đứng ở bên cười ha ha:

      - Vấn Kiếm Tông những bị diệt sạch, còn có thể trở thành tông môn đứng đầu Tuyết Châu, nhận được ủng hộ của Liệt Thiên Kiếm Tông, cường thịnh hơn so với trước đây! Ta chứng minh, chỉ có ta mới là chưởng môn nhân đạt tiêu chuẩn!

      Khuôn mặt Lý Kiếm Ý mảnh mơ hồ, hiển nhiên nhìn thấy nữa. cười :

      - Ngươi đắc ý được bao lâu đâu. Rất nhanh có người thay ta giết ngươi.

      Đường Phật Lệ cười ha ha:

      - Ai có thể giết ta?

      - Đinh Hạo bỏ qua cho ngươi!

      Lý Kiếm Ý lẳng lặng .

      mặt máu và thịt mơ hồ, nhưng khi nhắc tới cái tên này, hình như còn có thể thấy mỉm cười.

      Khuôn mặt Đường Phật Lệ cứng lại.

      Quảng trường vách núi, trong đám người đệ tử Vấn Kiếm Tông khi vừa nghe thấy cái tên này, trong nháy mắt lại dường như đột nhiên nhớ ra điều gì đó. Bọn họ phát ra những tiếng hoan hô và ồn ào náo động. khuôn mặt những người tuổi trẻ vốn suy sụp tinh thần đờ đẫn, trong nháy mắt này, dường như thấy được hi vọng, lần nữa trở nên chấn phấn.

      Đúng vậy, tất cả vẫn còn chưa kết thúc. Chúng ta còn có Đinh Hạo sư huynh! Đao Cuồng Kiếm Si Đinh Hạo! Thiên tài cường đại nhất Vấn Kiếm Tông từ trước tới nay. Người thiếu niên kia sáng tạo ra vô số kỳ tích.

      còn ở trong chiến trường Bách Thánh. Chỉ cần từ trong chiến trường ra, nhất định ngàn dặm gấp rút về tiếp viện.

      Còn có Lý Lan, còn có Phùng Ninh, còn có Tạ Giải Ngữ, còn có Lương Phi Tuyết Lý Mục Vân...

      Những thiên tài xuất sắc nhất tông môn, những ngôi sao nổi bật nhất con đường võ đạo trong tương lai, đều trở về.

      Có bọn họ ở đây, có hy vọng!

      - Ha ha ha, lửa mạnh cháy hừng hực, thiêu đốt thân thể tàn tạ của ta. Chỉ cần có kiếm sĩ, ngóc đầu trở lại!

      Lý Kiếm Ý cười ha ha.

      - Đường Phật Lệ, nếu như ngươi còn có chút nhân tính, nể tình Thanh Sam sư thúc năm xưa nhiều lần cứu ngươi, nên bôi nhọ thân thể của lão nhân gia.

      Tiếng cười vang vọng ở trong thiên địa. Từng đoàn hỏa diễm đột nhiên từ trong thân thể Lý Kiếm Ý bốc cháy lên. Hỏa diễm tượng trưng cho ánh sáng thiêu đốt dần dần nuốt hết thân thể .

      Cho dù chết, cũng để thân thể mình rơi vào trong tay kẻ địch, chịu đựng sỉ nhục của kẻ địch.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 646: MƯU KHÓC RA MÁU

      đại tông sư, lúc đó ngã xuống.

      - Chưởng môn nhân...

      Tiếng khóc thảm thiết bi thương bỗng nhiên vang vọng trong bầu trời. Tất cả mọi người quảng trường đều quỳ xuống. Có người thất thanh thống khổ, lệ rơi đầy mặt.

      Đối với tất cả đệ tử Vấn Kiếm Tông mà , Lý Kiếm Ý cũng là chưởng môn nhân đầy mị lực.

      Trong thời kỳ quản lý tông môn, Vấn Kiếm Tông phát triển ngừng, bên trong luôn hài hòa. Lực ngưng tụ hướng tâm của tông môn vượt xa so với bất kỳ tông môn nào khác ở Tuyết Châu. Cao tầng tông môn đối với bất cứ đệ tử nào cũng chưa từng bạc đãi. Mỗi đệ tử Vấn Kiếm Tông, cho dù là xuất thân bần hàn, cũng có cơ hội, cũng nhận được bồi dưỡng công bằng nhất của tông môn!

      Trong trí nhớ mọi người, ấn tượng sâu sắc nhất chính là dáng vẻ tươi cười của Lý Kiếm Ý.

      Đây là vị chưởng môn nhân mặt vẫn luôn mang theo nụ cười ấm áp lòng người.

      Cuối cùng thân thể Lý Kiếm Ý hóa thành những đốm sáng, biến mất ở trong thiên địa.

      Gió thổi tới cuốn theo tro cốt của bay vào trong dãy núi non trùng điệp mà thích.

      - Ý ca...

      Khóe mắt La Lan có lệ chảy xuống. Nàng giang hai cánh tay ra, lại ôm được.

      mặt mỹ phụ mặc cung trang lộ ra nụ cười đầy vẻ thê lương. Nàng cũng liếc mắt nhìn Đường Phật Lệ, chỉ nhìn theo những đốm sáng dần biến mất, lẩm bẩm :

      - Ta và ngươi là phu thê hồi. ra ta sớm tha thứ cho ngươi... Yên tâm . Từ nay về sau, có cái gì có thể khiến ta và ngươi xa nhau...

      Lời còn chưa dứt, trong thân thể La Lan cũng ra tia diễm quang.

      Đây là dấu hiệu võ giả giải phóng huyền khí của bản thân hòa tan vào thiên địa.

      - Tiểu sư muội, muội... muội...

      Sắc mặt Đường Phật Lệ vẫn lạnh lùng cay nghiệt, thấy cảnh tượng như vậy, cuối cùng nhịn được kinh ngạc kêu lên:

      - ngờ muội... lại muốn chế vì nam nhân này sao?

      Thân hình lóe lên, muốn tiến lên ngăn cản hành động tự sát của La Lan.

      - Ngươi đừng tới đây...

      Thân thể La Lan tan rã phân nửa. Trong ánh mắt nàng tràn ngập xem thường:

      - Ta biết Đường sư huynh… chết. Ngươi bây giờ, là kẻ cầm thú người người đều muốn giết!

      - Vì sao? Muội vì sao vẫn lựa chọn ? Ta hôm nay là chưởng môn. Ta cũng đạt được chức vị chưởng môn, muội vẫn lựa chọn , tiếc vì mà chết...

      Đường Phật Lệ thống khổ rít gào.

      - Ngươi vĩnh viễn cũng hiểu được!

      Thân thể La Lan biến mất từng chút , hóa thành từng điểm sáng ở trong gió mai, biến mất ở trong thiên địa.

      Đường Phật Lệ ngơ ngác đứng tại chỗ, thần sắc thay đổi trong nháy mắt. Cuối cùng cúi đầu thở dài cái.

      Sau đó, xoay người, đối mặt với gần vạn đôi mắt thù hận sắc như dao của những người đứng quảng trường này. Biểu tình dữ tợn trước đó từ từ biến mất khỏi khuôn mặt , dường như cũng muốn từ trong linh hồn của biến mất. Thần sắc lạnh nhạt :

      - Người thuận ta sống, người nghịch ta chết!

      mặt trời đỏ từ phía sau dãy núi phía xa từ từ mọc lên. mặt trời đỏ như tuyết.

      Hôm này là ngày dãy núi Vấn Kiếm diễn ra biến đổi to lớn. Lý Kiếm Ý chưởng môn nhân Vấn Kiếm Tông ngã xuống...

      Khí Thanh Sam đệ nhất cao thủ Nhân tộc Tuyết Châu ngã xuống...

      Sáu mươi ba vị trưởng lão Vấn Kiếm Tông ngã xuống...

      Hơn năm mươi đệ tử nòng cốt ngã xuống...

      Hôm nay là ngày, Đường Phật Lệ đứng đầu Vấn Hình Đường tông môn làm phản.

      Gần vạn đệ tử Vấn Kiếm Tông trở thành nô lệ mỏ, tay mang xiềng xích, bị phong ấn tu vi, bị xua vào trong địa vực rất sâu ở dưới dốc đá phía sau khu chứa rác được thấy mặt trời, khai khẩn mỏ huyền tinh.

      Cùng lúc đó, mấy trăm đệ tử tinh nòng cốt của Vấn Kiếm Tông bao gồm Vương Tuyệt Phong, Quan Phi Độ, Lỗ Kỳ, Trầm Khổ, Vương Tiêu Sái bị tạm thời giam giữ ở Vấn Kiếm Tông trong huyết ngục, canh phòng nghiêm ngặt...

      Trong sách sử ghi chép lại, đây là khúc dạo đầu cho mưu khóc ra máu.

      Sau khi từ trong vườn thuốc thần linh ra, các thế lực lớn cuối cùng mỗi người ngả.

      Thành thị phế tích này to lớn như vậy, cho nên trong khoảng thời gian ngắn, căn bản cách nào hoàn toàn tìm kiếm được ở tất cả các khu vực, chỉ có thể dựa vào vận khí.

      ai biết cái gọi là tế đàn thần hỏa ở nơi nào. Có thể trong tay các thế lực lớn có vài manh mối , nhưng ai nguyện ý đem những sợi tơ, dấu chân ngựa này chia sẻ cho những người khác giống như chia xẻ tấm bia đá địa đồ.

      Đám người thế lực cường giả như Tống Khuyết và Bạch Tuyền Thủy cũng tạm thời tách khỏi Đinh Hạo.

      - Ha ha, Đinh sư huynh, hóa ra sư huynh có danh tiếng lớn như vậy...

      Nhâm Tiêu Diêu miệng đầy dầu mỡ, vẫn cắn từng miếng nhai cái chân thú nướng, ăn như sói đói, mơ hồ .

      Chuyện đầu tiên sau khi tiểu mập rời khỏi vườn thuốc thần linh chính là đòi chân thú nướng từ chỗ Đinh Hạo để ăn.

      Cuối cùng được nếm mùi thịt, tiểu mập nhịn được lệ rơi đầy mặt. Nếu như phải sợ đau, sớm cắt thịt mình lấy ra nướng ăn.

      Ở trong vườn thuốc thần linh gần nửa năm, cơ duyên này khiến người khác hâm mộ đố kị, lại thiếu chút nữa khiến tên mập này suýt phát điên. Lời lúc trước đó hoàn toàn chút khoa trương nào. Gần nửa năm mỗi bữa đều ăn thần thảo bảo dược. Hôm nay tiểu mập đánh rắm cũng có mùi thuốc. Lôi lớp da béo cũng thấy những đường dài màu xanh.

      Ngay cả Đinh Hạo cũng phải thừa nhận, loại đường dài màu xanh này nếu như đặt ở thế giới bên ngoài, chỉ sợ ngay cả vài tông môn siêu cấp, cũng vì nó vung tay.

      Tiểu mập tại hoàn toàn là dược nhân. Nếu như nhét vào trong lò luyện đan tùy tiện luyện chút, cho dù là luyện đan sư sứt sẹo nữa, cũng có thể luyện ra lò thần đan.

      Cho nên ánh mắt Tà Nguyệt nhìn tiểu mập này cũng có chút thích hợp.

      Bất kỳ lúc nào Đinh Hạo cũng phải đề phòng. rất sợ con mèo mập tham ăn đáng tin cậy này, đột nhiên bắt đầu nổi cơn tham ăn, tìm cơ hội đem nuốt sống tiểu mập.

      Hôm nay trong cơ thể Nhâm Tiêu Diêu chứa đựng năng lượng dược tính cực lớn tới mức khó có thể hình dung.

      Năng lượng thần dược nồng đậm, hóa thành mỡ ở trong thân thể của .

      So với nửa năm trước, thực lực của tăng lên gấp mấy trăm lần, đến cảnh giới Đại Tông Sư lục khiếu. Thậm chí so với Đinh Hạo khổ luyện ở các nơi trong chiến trường Bách Thánh còn nhanh hơn. Nếu như có thể luyện hóa tất cả những năng lượng này, tương lai thậm chí có thể tiến vào cảnh giới Vũ Hoàng đỉnh phong.

      Chỉ có điều thực lực của tiểu mập hoàn toàn dựa vào uống thuốc mà có được, vẫn thể vận dụng như ý.

      Nếu như so sánh về sức chiến đấu, tiểu mập ngay cả chiêu của Đinh Hạo cũng đỡ nổi.

      Nghe Đinh Hạo sơ qua vài chuyện xảy ra bên ngoài, Nhâm Tiêu Diêu cảm thấy vô cùng hưng phấn.

      thấy mừng cho Đinh Hạo. nghĩ tới trong khoảng thời gian ngắn ngủi, Đinh Hạo đạt tới chiến lực như vậy, tạo ra uy danh hiển hách như vậy.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :