Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 637: THẦN THẢO LINH?

      Trong thời gian dài ở chung như vậy, hai người quả thực giống như người thân của mình.

      Đối với Đinh Hạo mà , bọn họ giống như là gia gia và nãi nãi của mình vậy.

      - Cám ơn các ngài, Kiếm gia gia, Đao nãi nãi!

      Đinh Hạo thốt ra lời cảm ơn từ trong tim trong phổi, thay đổi cả cách xưng hô.

      - Ta dựa vào. Tiện gia gia sao?

      Kiếm Tổ nổi giận:

      - Tiểu tử, đừng ướt át như thế. Ngươi vẫn gọi ta là lão tiền bối !

      Phản ứng của Đao Tổ cũng có chút kịch liệt:

      - Tiểu tử thối, bản tiên tử ta còn rất trẻ. Nhớ kỹ, sau này phải gọi ta là Đao tỷ, được gọi là nãi nãi, hiểu chưa?

      Đinh Hạo:...

      Được rồi, coi như ta gì.

      hồi trêu chọc vang lên, tâm tình Đinh Hạo khá nhiều.

      Hai lão quái vật trở về, khiến Đinh Hạo cảm thấy trước mắt trở nên sáng sủa hơn, tạm thời cũng quên được nỗi lo lắng đối với Lý Lan.

      Đinh Hạo muốn thỉnh giáo Đao Tổ và Kiếm Tổ về lai lịch của di chỉ thần bí này. Bởi vì lúc trước Kiếm Tổ câu, mơ hồ hình như rất quen thuộc đối với thành thị đổ nát này. Nhưng vừa lúc đó, đột nhiên Tống Khuyết ở bên cạnh kinh ngạc hô lên tiếng, chỉ vào vườn thuốc của các thần trước mắt, dường như thể tưởng tượng nổi:

      - A? Chuyện gì xảy ra vậy? Bên trong có người sao?

      Đinh Hạo theo ngón tay của nhìn lại, nhất thời cũng có chút giật mình.

      Xuyên qua vòng bảo hộ trong suốt, có thể thấy ở trong rừng thuốc xanh um tươi tốt có thân ảnh mập mạp lén lén lút lút tiến về phía sát khu vực biên giới. Người đó mặc người chiếc váy lá cây, đầu mang mũ rơm...

      - Chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ là thần thảo linh?

      Tất cả mọi người thầm suy đoán.

      Trong truyền thuyết, thần thảo bảo dược cấp chí tôn, từng trải vô số năm tháng, hấp thu tinh hoa nhật nguyệt, linh khí thiên địa, có thể xảy ra biến hóa thành hình người, có trí khôn, thậm chí trở thành cường giả cái thế vô song.

      Thân ảnh trước mắt kia nhìn lớn khái như thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi, da thịt trắng nõn. Toàn thân từ xuống dưới đều mặc váy cỏ, dùng lá cây che thân thể. Bởi vì trốn ở trong đống thần thảo bảo dược, cho nên mọi người nhìn thấy khuôn mặt . Chỉ có điều toàn thân từ xuống dưới, đều tản ra từng luồng khí tức màu xanh của cây cỏ. Nhất định chính là thần thảo thành tinh!

      - Cây thần thảo này là do ta trước thấy. Nó thuộc về ta!

      Tống mập mạp kêu lớn.

      - Hắc hắc, cách xa như vậy, thấy có thể làm soa? Ai bắt được trước, thuộc về người đó!

      Ngân Nguyệt Cổ Tộc Hoàng cười nhạt.

      Ánh mắt của mọi người đều nóng lên.

      gốc cây thần dược thành tinh, tuyệt đối có thể so sánh với bất kỳ thần tàng nào. Sau này dùng tới nó, cho dù là thành thánh cũng phải có khả năng. Trong nháy mắt nó có thể khiến người bình thường sắp chết trở thành tuyệt thế cao thủ, cũng có thể khiến động vật bình thường bé mở ra linh trí, tiến hóa thành cường giả tộc huyết thống cao quý.

      - Tất cả mọi người thôi. Thần dược có linh tính, đừng dọa nó chạy mất, trốn vậy có thể dễ tìm lại đâu!

      Bạch Tuyền Thủy thấp giọng nhắc nhở.

      - Tất cả mọi người đừng có lên tiếng.

      Chỉ có điều trong nháy mắt tiếp theo, bất kỳ ai cũng thể tưởng tượng ra được biến hóa xuất .

      Thân ảnh này nấp ở trong thần thảo, đột nhiên từ phía sau nhảy ra ngoài, giống phát điên như nhau vọt về phía mọi người ở bên ngoài vòng bảo hộ trong suốt.

      - Ai? Thần dược chi linh nhiệt tình như vậy sao? phải bọn họ đều rất hay xấu hổ sao?

      Tống Khuyết sửng sốt, chợt nở nụ cười:

      - Oa ha ha ha, ta hiểu được. Nhìn tiểu tử này hình thể ưu mỹ, cường tráng đẹp đẽ giống như ta, nhất định là thấy ta, nên chủ động muốn nhận ta là chủ. Ha ha, các ngươi đều đừng phí tâm tư, gốc cây thần dược chi linh này, ta chắc có rồi!

      Tất cả mọi người nhếch miệng xem thường .

      Tên mập này giống như mập heo, còn dám mình cường tráng.

      Chỉ có điều trong nháy mắt tiếp theo, dường như đáp lại lời của Tống mập mạp, thần dược chi linh thân thể to béo này lại có thể chạy như bay về phía .

      Nó thoạt nhìn rất kích động, trong miệng lắp bắp ngôn ngữ thần thảo linh dược thần bí nào đó, bộ dạng chạy như điên, giống như gặp được người thân.

      - Ha ha, bảo bối, hai chúng ta giống nhau. Mau tới đây, nhanh chạy vào trong bát của ta...

      Tống mập mạp cười lớn, lấy ra cái bát dạng dụng cụ trữ vật, cười ha ha, vui tới mức miệng đều nhếch lên đến tai, chảy nước miếng .

      Tất cả mọi người đều cảm thấy nghi ngờ.

      Lẽ nào thần thảo linh này lại có thể muốn nhận tên có hình thể mập mạp giống nó làm chủ nhân sao?

      phải chứ? Trong ghi chép đều thần thảo thành tinh cực kỳ sợ người lạ. Chỉ thoáng nhìn thấy người ngoài, chúng đều chủ động núp trước tiên. Chỉ có cường giả tuyệt thế với số mệnh nghịch thiên mới nhận được ưu ái của loại bảo dược tuyệt thế này, được chúng nhận làm chủ, cả đời nương theo.

      Hôm nay vô số các cường giả chí tôn từ đại lục, bên người đều có thể có gốc cây bảo dược tuyệt thế làm bạn. Nhưng tên mập Tống Khuyết này, thực lực tuy rằng cũng rất khủng khiếp, cũng phải là thực lực cao nhất trong mọi người. Nhưng vì sao tuyệt thế bảo dược thành tinh lại chủ động chạy về phía ?

      Đinh Hạo cũng cảm thấy có chút buồn bực.

      - đúng. Thân hình của bảo dược linh tuyệt thế này nhìn dường như có chút quen thuộc...

      Đinh Hạo đột nhiên phát ra điều gì. đột nhiên cảm thấy thân ảnh này dường như mình từng quen biết.

      - Chẳng lẽ là...

      cái tên lên trong đầu Đinh Hạo. có chút dám tin tưởng.

      Trong nháy mắt tiếp theo, tiếng kêu đau thương tê tâm liệt phổi chứng minh suy đoán của Đinh Hạo.

      - Đinh sư huynh, sư huynh tới... Ô ô ô ô, nhanh mang ta ra khỏi nơi quỷ quái này . Ta ở đây gần nửa năm chưa từng ăn qua thịt kho tàu, đùi gà...

      Thần dược chi linh vọt tới trước mặt vòng bảo hộ trong suốt, nằm úp sấp ở phía gào khóc, giọng điệu thê thảm, thần thái bi thương. Quả thực khiến người nghe rơi lệ, người đầu đá thấy cũng rơi lệ.

      Nụ cười mặt Tống Khuyết nhất thời cứng đờ.

      Người khác cũng hiểu được. Hóa ra thần dược chi linh này phải là chạy về phía , mà là nhằm vào Tống Khuyết Đinh Hạo bên cạnh.

      Chỉ có điều vì sao nó lại gọi Đinh Hạo là Đinh sư huynh? Vì sao tên Đinh Hạo này khắp nơi đều gặp phải sư huynh sư đệ vậy? Sư môn của là những người nào? Thiên kì bách quái khắp nơi đều là có mặt sao?

      Đinh Hạo quả thực khó tin được nhìn chăm chú, sau đó la lên thất thanh :

      - Nhâm Tiêu Dao... Nhâm sư đệ? ... Là đệ sao? Sao có thể như vậy được? Đệ làm sao lại tới nơi này?

      Đinh Hạo trăm triệu lần ngờ được, lại có thể gặp lại tiểu mập này ở dưới tình huống như vậy.

      Trước đây khi tiến vào chiến trường Bách Thánh, Đinh Hạo từng cho chiếc nhẫn ngân sắc, nhưng tại lại có phản ứng gì.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 638: CON RIÊNG CỦA THẦN LINH

      Chắc hẳn lớp vòng bảo hộ trong suốt kỳ dị này ngăn cản năng lực cảm ứng giữa các chiếc nhẫn.

      - Ô ô ô, Đinh... Đinh sư huynh. Sư huynh nhanh nghĩ biện pháp, cứu ta ra ngoài . Ta muốn ăn đùi gà. Ta muốn ăn cánh gà. Ta muốn gặm móng heo. Ta muốn ăn thịt kho tàu...

      Nhâm Tiêu Dao khóc ầm ĩ cách hiếm thấy, quả thực giống như thấy cha mẹ ruột vậy. khóc ngay cả lời cũng hết câu. khuôn mặt béo mập đều là lệ.

      Bây giờ Đinh Hạo có thể xác định được tên mật trước mắt mình khóc như chết cha chết mẹ này, là Nhâm Tiêu Dao.

      - Sao đệ lại tới nơi này?

      Đinh Hạo dở khóc dở cười hỏi.

      Những người khác cũng hết sức tò mò.

      Bọn họ dựa vào mười tấm bia đá, thiên tân vạn khổ biết gặp bao nhiêu nguy hiểm, mới miễn cưỡng đến được nơi này. thân người mỗi người đều mang theo vết thương. Có thể khẳng định, trước đó, tuyệt đối có người nào khác tiến đến được. Nhưng tên mập này từ đâu xuất vậy?

      Các đại chí cường giả nhanh nhất, thâm nhập vào trong di chỉ thần bí cũng là sâu nhất. Tên mập này tuyệt đối thể nào sau vượt trước.

      lời giải thích duy nhất, chính là tên mập này tới nơi này rất lâu.

      - Vừa tiến vào khe nứt tại lối vào chiến trường Bách Thánh phía sau núi Cự Linh Thành, ta bị truyền tống tới nơi này...

      Nhâm Tiêu Diêu mặt mũi đầy nước mắt .

      Mọi người nhất thời nghẹn họng nhìn trân trối.

      Bọn họ từng nghĩ đến rất nhiều đáp án. Ví dụ như tiểu mập này ở trong chiến trường Bách Thánh có kỳ ngộ, hoặc là cách gì khác. Nhưng bất kỳ ai cũng tuyệt đối nghĩ tới, Nhâm Tiêu Diêu từ ngày đầu tiên tiến vào chiến trường Bách Thánh - , là bắt đầu từ giây đầu tiên, liền tới vườn thuốc các thần này.

      cách khác, tên mập chết bầm này ở trong vườn thuốc các thần, đợi sắp tròn nửa năm.

      Cái này... con mẹ nó vận khí này cũng quá tuyệt chứ?

      Đinh Hạo người văn minh như thế cũng có kích động muốn chửi tục. Người so với người sống được mà.

      Lúc mình vừa tiến vào, bị truyền đến tuyệt địa bốn phía đều có mãnh thú tuyệt thế trấn thủ, thiếu chút nữa bị chơi đùa đến chết. Sau đó lại bị đánh cướp, gặp các loại nguy hiểm. Tây Môn Thiên Tuyết còn khiến mình bị trọng thương ngất . biết có bao nhiêu thiên tài hào kiệt của các môn phái rất nhanh ngã xuống. Sau khi gặp các loại nguy hiểm tưởng tượng nổi, vì hết tây du Cổ Lộ, vài lần gặp hiểm suýt chết.

      Cường giả tộc và Nhân tộc mạo hiểm gặp bao nhiêu nguy hiểm lớn như vậy, là vì cái gì?

      phải là tới tìm kiếm thần tài bảo dược trong di chỉ thần bí sao?

      Nhưng tiểu mập này, nguy hiểm gì cũng chưa từng trải qua, nằm ở trong vườn thuốc các thần tọng bảo dược gần nửa năm?

      Tiểu tử này biết có phải là đứa con riêng của thần linh hay nữa? Vận khí này cũng quá mức nghịch thiên ?

      Tất cả mọi người có loại kích động muốn lôi từ vòng bảo hộ trong suốt ra hung hăng đánh trận.

      Nhâm Tiêu Diêu chú ý tới ánh mắt giống như giết người của đông đảo cường giả bên ngoài, tự nhiên khóc kể lể:

      - Đinh sư huynh, ta biết sư huynh có chuyện gì làm được. Sư huynh nhanh nghĩ biện pháp, kéo con sâu đáng thương như ta từ nơi này ra ngoài . Ta ở nơi quỷ quái đáng chết gần nửa năm khiến ta mệt chết. Sư huynh biết chứ, sắp nửa năm ta được ăn thịt. Mỗi ngày chỉ ăn những thần thảo bảo dược, cũng cảm thấy nhạt mồm nhạt miệng thèm ăn thịt cá, thịt chim. Tuy rằng những thần thảo bảo dược này rất hiếm thấy, nhưng mỗi ngày đều ăn, cũng sắp ăn vào nữa. Các ngươi có tin hay , tại ta lôi phân ra, cũng xanh biếc, còn có thể sinh ra thịt người xương trắng...

      Nghe xong lời của , mặt đám chí cường giả đều tái xanh.

      Tên tiểu mập trời đánh này mỗi ngày ăn thần tài bảo dược còn thấy sướng. Người khác nằm mơ cũng muốn gặp được kỳ ngộ như vậy, ngươi lại còn biết xấu hổ mà mở miệng oán giận?

      Đây ràng là khoe khoang sao?

      Nhất định là khoe khoang.

      Tuy rằng người ở đây đều có thân phận, nhưng lúc này cũng nhịn được sắp nổ tung.

      Ngay cả Đinh Hạo cũng nhịn được khóe miệng co quắp, muốn bắt được tiểu mập này điên cuồng đánh trận.

      Ông trời quá bất công. Để ở trong vườn thuốc thần linh ăn suốt nửa năm, cả ngày lấy thần thảo bảo dược tuyệt chủng làm thức ăn, cũng sắp ăn thành bảo dược hình người? Tin tưởng tại tắm sau đó nhanh chóng ném vào trong nồi đun sôi, thịt so với rất nhiều thần dược còn muốn linh hiệu hơn.

      - Ô ô, Đinh sư huynh nhanh nghĩ biện pháp . Ta sắp phát điên rồi. Ngay cả quần áo mặc ta cũng có, chỉ có thể sử dụng những lá cây vỏ cây che đậy, sắp thành người nguyên thủy ăn tươi nuốt sống rồi... Nửa năm ăn thịt, ta gầy vài cân...

      Tiểu mập khóc lóc kể lể.

      Lỗ mũi mọi người tức giận cũng sắp bị lệch.

      - Tên mập này còn mập hươn so với lão tử, lại còn mình đói tới gầy mấy cân...

      Tống Khuyết tức giận bất bình mắng to.

      Nhưng Đinh Hạo biết, lời Nhâm Tiêu Diêu phải là dối. Với loại tính cách trời sinh hiếu động như , vẫn luôn xem náo nhiệt chê chuyện lớn, bây giờ lại bị nhốt ở trong phạm vi chưa đầy bốn km, bóng người, lại có ăn thịt uống rượu, mỗi ngày lấy cây cỏ làm thức ăn, có điên cũng có thể tính là may mắn rồi.

      Lúc này trong lòng phần lớn các chí cường giả đều nguội phân nửa.

      Bị gia hỏa tham ăn ở trong vườn thuốc thần linh gần nửa năm ăn mất, cho dù nơi này có tuyệt thế bảo dược thành hình, chỉ sợ cũng bị tiểu tử này ăn sạch. Thứ tốt đều bị tên tham ăn này ăn vào trong bụng. Những người như mình cực cực khổ khổ chạy tới nơi này, cũng chỉ có thể tìm được vài cặn bã do tiểu tử này ăn còn sót lại.

      - Trước hết nghĩ biện pháp, chuẩn bị mở vòng bảo hộ trong suốt này ra !

      Đinh Hạo đề nghị.

      Các đại chí cường giả từng người đánh ra lực công kích mạnh nhất. Nhưng lực lượng khủng khiếp tới mức cực hạn kia lại chỉ có thể kích động khiến vòng bảo hộ trong suốt thoáng rung động chút, nhưng căn bản cách nào phá mở được vòng bảo hộ.

      - thể tiếp tục trì hoãn được nữa...

      Đinh Hạo suy nghĩ chút. Sau đó lấy từ trong nhẫn trữ vật ra thanh kiếm rỉ, chậm rãi rót ngục băng huyền khí vào.

      Thân kiếm rỉ rét bắt đầu bóc ra lớp rỉ rét xung quanh thân kiếm, lượn quanh thân kiếm. Mũi kiếm trong suốt như ngọc. Trong nháy mắt tiếp theo, loại khí tức chí tôn chậm rãi tràn ra, khiến mọi người xung quanh đột nhiên biến sắc.

      Đám chí cường giả Tống Khuyết, Bạch Tuyền Thủy, Bổ Thiên Quyết Hoàng, Ngân Nguyệt Cổ Tộc Hoàng trong nháy mắt biến sắc.

      - Đây là... Chiến Thần khí? lực lượng chí tôn?

      - Trời ạ, lại có loại này...

      - Thanh kiếm rỉ này... Đáng sợ!

      ít cường giả khác thực lực hơi thấp chút đều kinh ngạc kêu lên. Ánh mắt bọn họ nhìn Đinh Hạo, nhất thời càng trở nên kính nể hơn.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 639: CÓ THỂ LÀM KHÓ DỄ ĐƯỢC TA

      số người bất ngờ kịp đề phòng, chỉ cảm thấy dưới phạm vi khí tức chí tôn ở trong thanh kiếm rỉ che phủ, bất cứ lúc nào cũng có khả năng hóa thành thịt vụn. Từng linh hồn chấn động, muốn tách ra khỏi cơ thể. Sắc mặt bọn họ tái nhợt đều lui về phía sau.

      Chỉ có Tô Tiểu Tiểu và nữ hỏa diễm vô cùng phong tao, sớm nhìn thấy qua uy lực thanh kiếm rỉ của Đinh Hạo, có chuẩn bị lùi lại trước tiên.

      - Mở ra!

      Đinh Hạo vẫn chưa toàn lực thôi động thanh kiếm rỉ, chỉ thoáng khiến tia khí tức chí tôn trong thân kiếm phóng ra. đột nhiên xuất kiếm, chém kiếm ở vòng bảo hộ trong suốt.

      Roẹt!

      tiếng vải vóc xé rách vang lên.

      Vòng bảo hộ trong suốt cứng tới cực điểm, rốt cục vẫn địch nổi tia khí tức chí tôn này. Đồng thời với tiếng động bị xé rách, khe nứt ra.

      Đinh Hạo thu kiếm, sau đó chợt lách người, tiến vào trong vườn thuốc.

      Từng bóng người lóe lên. Trong nháy mắt các đại chí cường giả khác đều tiến vào.

      Bổ Thiên Quyết Hoàng lời nào, đột nhiên lao về phía bên cạnh Nhâm Tiêu Diêu bắt .

      Đồng loạt ra tay còn có mấy vị chí cường giả tộc khác.

      Đinh Hạo dường như sớm đoán được cảnh tượng như vậy. Thanh kiếm rỉ chém ra kiếm. Trong nháy mắt chắn ở trước người Nhâm Tiêu Diêu, sắc mặt lạnh lùng nghiêm nghị, giữa trán ngầm có ý sát khí, cười lạnh :

      - Các vị, các vị làm vậy là có ý gì?

      - Giao ra phần thần dược linh thảo.

      Bổ Thiên Quyết Hoàng ràng từng câu từng chữ.

      - Tiểu tử này ở trong vườn thuốc thần linh thời gian lâu như vậy, thứ tốt ở đây tất nhiên đều bị thu dấu . cầu của chúng ta rất đơn giản, chỉ muốn lấy ra hai phần ba thần thảo bảo dược, như vậy tạm tha mạng...

      Ngân Nguyệt Cổ Tộc Hoàng thâm trầm .

      - sai, chúng ta nhiều lần trải qua thiên tân vạn khổ mới tới nơi này. Dựa vào cái gì lại bị làm mà hưởng?

      Vị thiên tài tộc của cổ viện Thiên Kình thần bí, toàn thân bao phủ ở trong khí, cúng lộ ra sát khí .

      Đinh Hạo cười ha ha:

      - Thời điểm tế đàn liên kết đồng minh, các phía có ước định. Tiến vào di chỉ thần bí, dựa vào bản lĩnh của mình, dựa vào cơ duyên của mình. Sư đệ Nhâm Tiêu Diêu ta dùng mưu quỷ kế, hai lừa gạt. Tất cả những điều này chính là vận mệnh của đoạt được. Các ngươi thể đột nhiên mở miệng liền muốn chia hai phần ba được. Thực si nhân mộng tưởng.

      - Đinh sư huynh...

      Nhâm Tiêu Diêu tiến đến phía sau Đinh Hạo, ngắt hai mảnh lá đại thụ, che ở hạ bộ của mình, sau đó xoay người nhăn nhó thấp giọng :

      - Trước cần nhiều như vậy. người sư huynh có còn dư y phục nào , cho ta bộ!

      Đinh Hạo gì, tiện tay lấy từ trong chiếc nhẫn trữ vật ra bộ y phục dự phòng của mình ném cho .

      Tiểu mập thoáng cái liền mặc vào. Lúc này mới cảm giác được tự tại hơn rất nhiều, lệ rơi đầy mặt cảm khái :

      - Cảm giác có y phục mặc, con mẹ nó là hạnh phúc mà...

      Đến lúc này, Nhâm Tiêu Diêu cũng nhìn ra, mấy vị cao thủ tộc trước mắt này gây khó dễ cho mình. Thực lực bọn họ đều cao tới mức đáng sợ. Hơn nữa, bên cạnh cũng có ít người nhìn thấu cảnh giới giúp đỡ, tuyệt đối có khả năng chống lại mình.

      cũng ý thức được tình huống nghiêm trọng, muốn Đinh Hạo bị cuốn vào nguy hiểm, liền vội vàng khoát tay :

      - Các vị trước hết nên động thủ, hãy nghe ta . Ta vốn cũng có lấy được tuyệt thế bảo dược thành tinh gì cả. Tất cả đều là ít thần thảo bảo dược hiếm thấy. Loại thần thảo bảo dược như vậy, ở bên trong vườn thuốc còn có rất nhiều, tùy ý có thể thấy được. có gì để phải tranh giành cả!

      - Hắc hắc, tiểu mập muốn bản hoàng bắt ngươi lại chế thuốc, là ngoan ngoãn đem trữ vật gian giao ra đây!

      Ngân Nguyệt Cổ Tộc Hoàng căn bản chịu nghe.

      - Ta thấy tên tiểu mập này, nửa năm qua ở trong vườn thuốc thần linh, chỉ sợ cũng ăn ít thần thảo bảo dược. Bản thân chính là kho thuốc hiếm lạ. Vậy bằng luyện thành đan dược, chắc chắn là đại bổ...

      Có cường giả tộc cười lạnh .

      - Các ngươi...

      Nhâm Tiêu Diêu nhìn ra, những cường giả tộc ràng chính là muốn cường đoạt, giải thích căn bản có tác dụng. nghĩ tới gặp phải chuyện như vậy. Trong khoảng thời gian ngắn, tiểu mập cũng có chút hoảng hốt.

      Cường giả cảnh giới Hoàng căn bản là tồn tại mong muốn chống lại. Cho dù là toàn bộ Tuyết Châu, cũng có ai có thể chống đỡ. Ngày hôm nay chẳng lẽ là ngày đại nạn của mình sao?

      Vừa lúc đó, lại nghe Đinh Hạo phá lên cười ha ha.

      - đám biết chết sống là gì. Sư đệ ta giải thích cho các ngươi, đó là bán cho các ngươi vài phần mặt mũi. Các ngươi nên biết tốt xấu như vậy. Hôm nay lão tử ở chỗ này, đừng là hai phần ba, cho dù là cây dược thảo, cũng đừng nghĩ lấy . Ai thấy phục, tự mình động thủ tới lấy, xem thử là trường kiếm trong tay lão tử sắc bén, hay đầu của ngươi cứng rắn!

      Lời vừa dứt, quanh thân Đinh Hạo nổi lên từng mảnh hoa tuyết trong suốt, hàn khí đại thịnh.

      Khí tức cường đại, bắt đầu vô thanh vô tức tràn ra.

      - Ngươi... Đinh Hạo, nên quá kiêu ngạo. Ngươi chỉ có mình, chẳng lẽ muốn chống lại tộc ta sao?

      Bổ Thiên Quyết Hoàng tức giận, cười lạnh :

      - Đừng tưởng rằng, chỉ trong tay ngươi mới có chí tôn chi khí.

      - phục chiến.

      Đinh Hạo thái độ cứng rắn, hoàn toàn lui bước.

      - Ngươi...

      Ngân Nguyệt Cổ Tộc Hoàng cả giận :

      - Lẽ nào ngươi muốn mình độc chiếm lấy tất cả thần thảo bảo dược sao? Khẩu vị tránh khỏi quá lớn, cẩn thận no vỡ bụng.

      Đinh Hạo lười tranh cãi:

      - Ta dự định làm như vậy, ngươi có thể làm khó dễ được ta sao?

      - Ngươi...

      Hai đại Hoàng đều tức giận. Bọn họ nghĩ tới Đinh Hạo cường ngạnh, quả thực còn hỗn đản hơn cả tên Tống mập mạp thiếu đạo đức kia.

      khí tràn ngập thân thể hai người. Bọn họ gần như trong nháy mắt ra tay, nhưng tia lý trí cuối cùng khiến bọn họ vẫn kìm chế kích động ra tay.

      Cục diện xuất tình trạng giằng co. Rất nhiều cường giả tộc… vây quanh.

      Nếu như Đinh Hạo cũng cho bọn họ thấy được lực lượng của thanh kiếm rỉ, có thể hai đại Hoàng liều mạng.

      Dù sao bọn họ đến từ chính đại tộc siêu cấp, nội tình thâm hậu, trong tay còn có con bài rất mạnh chưa lật. Cho dù mấy lần trước trong khi chiến đấu Đinh Hạo thể ra chiến lực mạnh mẽ, cũng đủ khiến cho bọn họ lui bước. Nhưng từ khi Đinh Hạo phá vỡ vòng bảo hộ trong suốt, thể lực lượng chí tôn chứa trong thanh kiếm rỉ, bọn họ do dự. Nếu quả xé rách da mặt đánh nhau, thắng bại khó dự đoán được.

      Tiểu mập Nhâm Tiêu Diêu có chút mơ hồ, cũng có chút kinh ngạc chấn động. vốn chỉ nghĩ, nếu được giao tất cả chiếc nhẫn trữ vật của mình ra.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 640: PHUNG PHÍ CỦA TRỜI

      Tuy rằng bảo vật trân quý, nhưng cũng phải có mạng cầm mới có giá trị. Trước hết, bảo vệ được mạng của mình và Đinh Hạo quan trọng hơn. Nhưng bây giờ nhìn tình thế trước mắt như vậy, Đinh Hạo sư huynh lại có thể căn bản cũng để ý tới tồn tại của các đại cường giả Hoàng...

      Điều càng làm cho chấn động hơn chính là, hai đại Hoàng này lại bị Đinh Hạo làm kinh hãi, do dự mà dám ra tay!

      Từ lúc nào Đinh sư huynh trở nên mạnh như vậy? Ngay cả Hoàng cũng coi vào đâu? Chẳng lẽ mình bị nhốt ở trong vườn thuốc này gần nửa năm, bỏ lỡ vài chuyện cực kỳ đặc sắc hay sao?

      Dần dần có chút hiểu tình huống, Nhâm Tiêu Diêu cuối cùng thở phào hơi. cũng nóng vội giao ra trữ vật gian người mình.

      - Tống Khuyết, ngươi như thế nào? Đây chính là phong cách hành của Nhân tộc các ngươi sao? Như vậy tránh khỏi quá bá đạo !

      Ngân Nguyệt Cổ Tộc Hoàng nhìn về phía tên mập Tống Khuyết.

      - Mẹ ngươi chứ, lão tử còn có thể cái gì? Đương nhiên là đứng ở bên cạnh huynh đệ tốt Đinh Hạo của ta rồi. Lẽ nào tộc các ngươi được bá đạo, Nhân tộc ta thể bá đạo lần sao?

      Tống Khuyết cười ha ha, giọng điệu có phần mỉa mai :

      - Đinh Hạo rất đúng. Ngươi phục… chiến!

      Tên mập chết bầm này cũng là kẻ mềm cứng ăn.

      Bạch Tuyền Thủy của Diệt Tuyệt Kiếm Tông lời nào, đứng ở bên cạnh Đinh Hạo, vai sóng vai, tỏ lập trường.

      Bầu khí nhất thời trở nên ngột ngạt.

      Trước đó, thế lực giữa hai tộc vẫn tính là bình an vô , cuối cùng xuất vết nứt. Mắt thấy trận đại chiến triển khai.

      Trong lòng Hai đại Hoàng và chí cường giả tộc khác đều so sánh, rốt cuộc Nhâm Tiêu Diêu ở trong nửa năm này, có gặp được tuyệt thế thần dược thành tinh hay . Trận ác chiến này rốt cuộc có nhất thiết phải mở ra hay .

      Nhưng vào lúc này, Nhâm Tiêu Diêu vẫn bị người ta cho là miếng thịt tươi tấm thớt mặc cho người làm thịt, đột nhiên đảo con ngươi vòng, tới ghé sát bên tai tên mập Tống Khuyết, thấp giọng câu gì đó.

      - Bà ngươi, sao sớm...

      Tống Khuyết kinh ngạc kêu lên tiếng, sau đó xoay người bay thẳng đến chỗ sâu trong vườn thuốc, giống như là thỏ béo bị làm kinh sợ.

      - Ai? Đại ca...

      Lâm Thiên Vũ cũng biết tại sao mình lại có đại cả tâm thần như vậy. thể làm gì khác hơn là cũng mấy vị huynh đệ khác đuổi theo.

      Biến cố đột nhiên xuất này khiến các chí cường giả tộc cảm thấy chẳng biết tại sao.

      - Ngươi gì với vậy?

      Đinh Hạo nhíu mày hỏi.

      - A.

      Tiểu mập để ý :

      - Ta chỉ cho biết, ở sâu trong vườn thuốc ra có vài cọng thần dược thành tinh nấp...

      Đinh Hạo cứng lại, hỏi:

      - Ngươi có lừa gạt chứ?

      Tiểu mập tiếc nuối :

      - Đương nhiên lừa gạt . Nơi đó có vài cọng thần dược thành tinh, hóa hình, có trí tuệ của mình, rất xảo quyệt. Thực lực ta quá thấp, hao tốn gần nửa năm, cũng bắt được bọn chúng, nên dứt khoát bán nhân tình, để vị huynh đệ béo này thử thời vận. Dù sao ta thấy đứng ra giúp chúng ta, người như vậy cũng tồi... Ai? Ai? Các ngươi cũng đừng... Đinh sư huynh, chờ ta chút!

      Tiểu mập còn chưa hết lời, ngẩng đầu nhìn lên, thấy trước mắt còn ai nữa.

      Mèo mập Tà Nguyệt là tên tồi bại có tiếng, vừa nghe miệng chảy nước bọt, là người đầu tiên xông ra ngoài.

      Sau đó cường giả tộc và Nhân tộc khác lập tức chạy như điên về phía Tống mập mạp vừa biến mất.

      Ngay cả Đinh Hạo, vẻ mặt cũng ra vạch đen, cõng theo Kỷ Khởi đuổi theo. Tiểu mập nhanh chóng đuổi theo.

      đám người rất nhanh tới giữa vườn thuốc.

      Nơi này có pho tượng nham thạch màu trắng, là tượng vị võ sĩ cầm kiếm. Chỉ có điều bức tựng được chạm trổ cũng mấy tinh mỹ, chỉ khắc ra đường nét sơ sài, phân biệt được rốt cuộc là tộc hay Nhân tộc. Bức tượng cao hơn hai thước. Bên cạnh cũng có dòng suối. Nước suối giống như nước thần, bốc lên mùi thuốc kỳ dị, chậm rãi chảy xuôi, làm dịu mát cho vườn thuốc...

      Chỉ thấy tên mập Tống Khuyết trực tiếp nhảy vào trong dòng suối, vừa uống từng ngụm nước suối, vừa sử dụng các loại trữ vật gian đựng nước.

      - Ta dựa vào, là Thái Ất Chân Thủy... Tên mập chết bầm nhà ngươi mau ra đây. Ngươi lại dám làm ô nhiễm ao thần thủy...

      Mèo mập tà ác nhận ra lai lịch của nước suối này, mắt cũng hồng lên. Nó đâm đầu lặn xuống nước, uống từng ngụm , còn mở rộng cái túi gian ở bụng mình, cũng liều mạng đựng nước.

      Thái Ất Chân Thủy, là bảo vật đỉnh đỉnh đại danh bảng thần liệu của Bắc Vực.

      Trong truyền thuyết, nó chỉ có thể trị trọng thương, tăng công lực, kết hợp với các thần thảo bảo dược khác, còn có thể luyện chế ra rất nhiều thần đan hiếm thấy, thậm chí có thể luyện chế thành vũ khí. Công dụng của nó rất nhiều. Ở trong thế giới bên ngoài, loại thần liệu này sắp biến mất. Cho dù là này thế lực siêu cấp cũng nhất định nắm giữ được bảo bối như vậy.

      Tõm tõm tõm!

      Từng tiếng bọt nước vang lên. cường giả hai tộc giống như thả bánh chẻo, tất cả đều nhảy vào.

      Nếu phải áp lực trong vườn thuốc tăng lên khủng khiếp, cách nào thi triển các loại thần thông huyền khí và khí, chỉ sợ tất cả cường giả đều muốn trực tiếp thu lấy thần thủy này. tại bọn họ có biện pháp, chỉ có thể sử dụng phương thức nguyên thủy nhất. Có thể uống được bao nhiêu uống bấy nhiêu. Sau đó cố gắng chứa nhiều.

      Đinh Hạo vừa nhìn, cần nghĩ ngợi muốn nhảy vào trong nước. thể để người khác cướp sạch. Đặt ở thế giới bên ngoài, giọt Thái Ất Chân Thủy cũng đủ để cường giả cấp Vũ Hoàng tranh nhau vỡ đầu. Lúc này thu nhiều chút, đó mới là kẻ ngốc.

      Vừa lúc đó, lại bị Nhâm Tiêu Diêu chạy tới kéo lại.

      - Đinh sư huynh, sư huynh ngàn vạn đừng xuống đó!

      Tiểu mập lén lén lút lút thấp giọng .

      - Sao? Vì sao?

      Đinh Hạo sửng sốt. Lẽ nào trong nước suối này, có thứ gì cực kỳ đáng sợ sao?

      Tiểu mập cười gian xảo, ở bên tai Đinh Hạo câu gì đó.

      Mặt Đinh Hạo nhất thời đen lại:

      - Cái gì? Bình thường ngươi đều ngoài, tiểu vào trong đó sao?

      Tiểu mập lộ vẻ mặt đau khổ, :

      - Ta có biện pháp. Phạm vi của vườn thuốc này chẳng qua chỉ có ba bốn dặm mà thôi. Thời điểm ta vừa tới, ăn quá nhiều thần tài bảo dược, thích ứng được, ăn tới hỏng bụng. Ăn cái gì ra cái đó. Ta quá nhiều, thể làm gì khác hơn là cho ra ở trong nước này. Nếu phải tùy tiện cho ra ở trong vườn thuốc. Nếu vậy bây giờ cái vườn thuốc thần linh này, chỉ sợ biến thành hố phân...

      Đinh Hạo gì.

      Vì sao tên mập nào cũng cực phẩm như thế. Tống Khuyết như thế, Nhâm Tiêu Diêu cũng là kẻ đầu óc đáng đánh.

      tiểu vào trong Thái Ất Chân Thủy, phung phí của trời như thế, bị thiên lôi đánh xuống!

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 641: DƯỢC THẢO THÀNH TINH

      Nhìn vô số cường giả nhảy ở trong ao uống từng ngụm Thái Ất Chân Thủy, trong lòng Đinh Hạo lặng lẽ cầu khẩn cho bọn họ. Nếu như những người này biết, thứ mình uống từng ngụm vào, trong đó còn có thứ Nhâm Tiêu Diêu tiểu tiện đại tiện ra, chỉ sợ trong nháy mắt phun cả cơm đêm qua ra. Bọn họ nhất định nhảy ra ăn tươi nuốt sống tên mập chết bầm kia.

      - Hắc hắc, sư huynh theo ta. Đinh sư huynh, cho sư huynh xem thứ tốt...

      Nhâm Tiêu Diêu lôi kéo Đinh Hạo. Hai người lén lút lui ra ngoài. Bọn họ về phía tây khoảng chừng km, lại tới con suối khác.

      So với dòng suối Thái Ất Chân Thủy trước đó, con suối này hơn rất nhiều, chỉ lớn bằng nắm tay, giống như vũng nước bằng chậu rửa mặt. Loại chất lỏng này vô cùng kỳ dị, dường như là thực chất, mùi, nhưng lại phản xạ ra loại màu sắc kỳ lạ giống như mộng ảo, thoáng rung động, khiến người ta hoa mắt thần mê.

      - Đây là... Ta dựa vào, Thái Ất Chân Thủy Tinh Phách?

      Đinh Hạo thất kinh.

      Đây chính là thần vật còn hiếm thấy hơn cả Thái Ất Chân Thủy. Đây chính là lực lượng tinh hoa của Thái Ất Chân Thủy tích lũy theo tháng ngày ngưng tụ thành. Sau khi loại bỏ tạp chất trong Thái Ất Chân Thủy, hoàn toàn đều là tinh hoa tạo thành. Cho dù lấy từ trong đó ra chỉ chút bằng hạt gạo, ném vào trong giếng nước bình thường, có thể biến giếng nước thành suối nước thần phun trào hơn mười năm.

      Các loại diệu dụng khác lại càng vô cùng vô tận.

      Lần này Đinh Hạo chút do dự nào, lập tức thu vũng Thái Ất Chân Thủy Tinh Phách vào trong nhẫn trữ vật.

      thậm chí đào cả ba thước đất, ngay cả bùn cát xung quanh cũng buông tha.

      Những bùn cát này từng được Thái Ất Chân Thủy Tinh Phách tưới đẫm, cũng có dược tính, có thể chế luyện các loại đan dược, cũng có thể thay đổi địa chất. Mang trở lại trong tông môn, đem những bùn cát thả vào trong vườn thuốc của tông môn, có thể nâng cao vườn thuốc bình thường trở thành thần vườn, nâng cao xuất ít thần tài bảo dược cũng chưa biết chừng.

      - Được rồi, vậy được tinh thần bảo dược rốt cuộc ở nơi nào?

      Sau khi đào toàn bộ con suối Thái Ất Chân Thủy Tinh Phách cất xong, Đinh Hạo hỏi.

      - Tổng cộng có hai gốc cây thần dược thành tinh. gốc cây là Huyết Ngọc Vương Tham. gốc cây khác là Thiên Họa Bổng Chùy Thảo. trong nửa năm này, ta chỉ thỉnh thoảng gặp qua chúng vài lần mà thôi. Hai lão này còn giảo hoạt hơn cả hồ ly, còn rất ti tiện. Ta suy nghĩ các loại biện pháp, cũng bắt được chúng, còn bị chúng đùa giỡn... Được rồi, thực lực của chúng cũng rất khủng khiếp. Chúng tinh thông các loại độn thuật, khó có thể bắt được. Chỗ ở cố định. Có thể nhìn thấy chúng hay , phải xem vận khí...

      Thời điểm Nhâm Tiêu Diêu nhắc tới hai gốc cây bảo dược thành tinh này, hận đến cắn răng mở miệng.

      Trong lúc chuyện, chợt nghe phía xa đột nhiên truyền đến từng đợt rít gào khiến người ta kinh ngạc.

      đạo lưu quang huyết sắc, đạo lưu quang màu kim hoàng, lấy tốc độ nhanh tới cực điểm, chạy như bay ở trong vòng bảo hộ trong suốt...

      - Là hai vị đó...

      Nhâm Tiêu Diêu kêu lớn.

      - Đuổi theo.

      Đinh Hạo nắm lấy Nhâm Tiêu Diêu, ầm tiếng, ở ngay tại chỗ nhảy lấy đà, thoáng cái bay về phía xa.

      Các cường giả trước đó phát điên vì Thái Ất Chân Thủy, cũng đều bỏ lại số Thái Ất Chân Thủy còn dư lại nhiều lắm, đuổi theo về phía hai đạo lưu quang này. Trong lúc nhất thời gà bay chó sủa, cục diện hỗn loạn mảnh. Mắt mỗi người đều bắn ra hồng quang, giống như thỏ nhìn thấy củ cải lớn, khiến toàn bộ vườn thuốc ngổn ngang.

      Trong khoảng thời gian ngắn, rất nhiều thần tài bảo dược nghìn năm, vạn năm, đều bị giẫm thành bùn nhão, quả thực chính là phí của trời.

      Đáng tiếc ở trong hoàn cảnh như vậy, phần lớn các thiên tài cường giả Nhân tộc và tộc đều bị hạn chế, chỉ có thể dựa vào lực thân thể, sao có thể đuổi theo kịp hai gốc cây thành tinh được?

      - Đám người ngu xuẩn đê tiện quái dị, lại dám đuổi theo ta?

      - Ha ha ha, tới rồi, đuổi theo lão tử . đám ngu ngốc, khiến ta buồn cười mà...

      đạo sóng tinh thần, khuếch tán ra trung.

      Tất cả mọi người ngẩn ngơ.

      Đây là sóng tinh thần do lưu quang màu đỏ - Huyết Ngọc Vương Tham thả ra.

      Nó dừng ở trong bầu trời bên trong vòng bảo hộ suốt, toàn thân phát ra ánh sáng huyết ngọc. Bản thể đỏ như máu lại có thể mọc ra hai tay, hai chân và cánh tay. Bộ mặt ngũ quan đều có thể thấy được ràng, giống như đứa trẻ. Chỉ có điều cằm lại có chòm râu rậm. Đứa trẻ này lại có thể giãy dụa thân thể, nháy mắt mở miệng giễu cợt.

      - Tiểu mập, ngươi tìm đồng loại tới bắt ta sao? Ha ha ha, đám ngu xuẩn...

      Huyết Ngọc Vương Tham nhìn thấy được Nhâm Tiêu Diêu, nhất thời dương nanh múa vuốt, ở trung dương dương đắc ý cười to:

      - Ngươi quá ngây thơ rồi. đám cặn bã sức chiến đấu được năm phần, cũng muốn bắt được bản hoàng sao? Ngươi nhớ sao? Trước đây ngươi bị ta dọa sợ đến mức hồn phi phách tán tè ra quần, té ngã vào trong hố phân của mình...

      Lúc đó mặt Nhâm Tiêu Diêu xanh lại.

      Chuyện xấu hổ như thế lại có thể bị tên thảo mộc tinh phúc hắc này ra ở trước mặt nhiều người như vậy.

      - Vậy sao? Ngươi cho rằng mình rất thông minh sao? Hắc hắc, vậy ngươi có biết hay , trong Thái Ất Chân Thủy ngươi uống mỗi ngày, đều bị lão tử tiểu tiện, đại tiện...

      Nhâm Tiêu Diêu nổi giận muốn lấy lại chút mặt mũi. vừa xong những lời này, mặt những người khác lập tức xanh mét.

      - Tiểu mập ngươi cái gì?

      Lỗ mũi Tống Khuyết cũng bắt đầu muốn phun khói.

      Gia hỏa đáng bị chém trăm đao ngàn đao này lại có thể tiểu tiện, đại tiện ở trong Thái Ất Chân Thủy. Mới vừa rồi mình còn uống nhiều như vậy...

      - Ách... Đừng hiểu lầm, phải là cái ao các ngươi vừa cướp đâu. Ở đây còn có ba cái ao tương tự...

      Nhâm Tiêu Diêu giải thích với khí thế rất yếu ớt.

      Đúng lúc này…

      Vèo!

      đạo nhân ảnh đột nhiên nhanh như tia chớp vọt lên, đột nhiên tập kích chộp về phía Huyết Ngọc Vương Tham.

      Đó là Bổ Thiên Quyết Hoàng.

      - Gia hỏa quái dị ngu xuẩn này lại dám bắt ta...

      Huyết Ngọc Vương Tham đặc biệt đắc ý. chờ trong nháy mắt khi tay Bổ Thiên Quyết Hoàng sắp bắt được nó, thân thể lay động, ngay lập tức thuấn di lên cao nửa thước, tránh thoát chưởng này.

      - Xuống đây cho ta!

      Bổ Thiên Quyết Hoàng hét lớn tiếng. Trong lòng bàn tay của đột nhiên bắn ra hộp ngọc.

      Trong hộp ngọc phóng ra vạn đạo thần quang, lực hút kinh khủng tuôn ra, phát ra ánh sáng mờ, trong nháy mắt bao phủ Huyết Ngọc Vương Tham vào trong đó, hút mạnh vào trong hộp ngọc.

      Biến cố này nhất thời thu hút ánh mắt mọi người.

      đắc thủ sao?

      có người thầm chuẩn bị, khi Bổ Thiên Quyết Hoàng vừa thu Huyết Ngọc Vương Tham vào trong hộp ngọc, bọn họ động thủ tranh đoạt. Dù sao đây cũng chính là gốc thảo mộc thành tinh, chính là đồ dành riêng cho chí tôn. Chỉ cần nắm giữ chút, sau này có thể trở thành chí tôn, bất kể là nỗ lực trả giá lớn thế nào, cũng đáng giá.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :