Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 632: CHỜ ĐỢI DÀI DẰNG DẶC

      Hào quang lóe lên, thanh kiếm gãy biến mất ở trong chiếc nhẫn trữ vật. Sắc mặt bình tĩnh :

      - Sư xuất đồng môn, tất nhiên nên trợ giúp lẫn nhau, cần gì cảm ơn.

      Lương Phi Tuyết đỡ Lý Mục Vân chậm rãi tới, tiến vào trận doanh của Nhân tộc.

      Phía xa, trong lòng Vương đầu hổ hối hận thôi. đúng là may. Tùy tiện khi dễ hai con kiến thoạt nhìn có chút bối cảnh nào, lại có thể chọc tới kẻ gian ác như Đinh Hạo. Hai người này lại là sư đệ đồng môn của sát thần Đinh Hạo này. Suy nghĩ chút cũng cảm thấy khiếp sợ. Lần này sợ rằng phải chết trong chuyến lần này. may lúc này đây tên Đinh Hạo hung tàn còn chưa hạ sát thủ.

      Đinh Hạo tiếp tục để ý tới con hổ này.

      thoáng do dự chút, cuối cùng vẫn lấy từ trong chiếc nhẫn trữ vật ra mấy viên đan dược chữa thương, đưa cho Lương Phi Tuyết.

      Nhớ trước đây, đôi song kiêu trong Thất Nghĩa Minh, năm đầu tiên ở trong viện Đại Bỉ thể ra hết phong tao. Thực lực và khí độ nếu so sánh với bạn cùng lứa tuổi đều cao hơn thiếu. Cho dù là Đinh Hạo, cũng may mắn lắm mới có khả năng đánh bại hai người này. Khi đó Lý Mục Vân và Lương Phi Tuyết, là kình địch của Đinh Hạo. Nhất là Lý Mục Vân định ra kiếm ước hẹn với Đinh Hạo, căn bản để Đinh Hạo vào mắt.

      Nhưng bây giờ hai người lại có cách nào so sánh được với Đinh Hạo.

      Ngày hôm nay nếu phải nhờ có Đinh Hạo, cho dù hai người bị Vương đầu hổ này đập chết, cũng có người nào nhặt xác cho bọn họ.

      Chỉ có điều biết từ lúc nào, mối quan hệ giữa Đinh Hạo và hai người này cũng có chút lãnh đạm.

      Tuy là đồng môn, nhưng thành kiến trong đó ít. Lúc trước khi mới tiến vào chiến trường Bách Thánh, hai người này tiếng nào sớm rời khỏi, cũng có được chiếc nhẫn ngân sắc của Đinh Hạo.

      Chỉ có điều nể tình đều là đệ tử Vấn Kiếm Tông, Đinh Hạo vẫn tặng thuốc cho bọn họ chữa thương.

      Tất cả đều quá khứ. Hai người kia có khả năng chống lại mình, Đinh Hạo cũng tính toán chi li về tình trước kia nữa. Tuy rằng đối với người trong đó, còn có hoài nghi, suy đoán đó là người đeo mặt nạ quỷ bằng đồng luân phiên ám sát mình, nhưng trước khi xác định chắc chắn, Đinh Hạo vẫn đối xử với bọn họ như sư huynh đệ đồng môn.

      Đinh Hạo mấy câu đó, ra lại khiến rất nhiều người xung quanh thoáng động lòng. Tất cả đều nhìn hai người Lý Mục Vân với con mắt khác.

      Thậm chí có mấy cường giả Nhân tộc bắt đầu thử kết giao với hai người này. Bọn họ hi vọng qua hai người này kéo gần mối quan hệ với Đinh Hạo. Dù sao Đinh Hạo có thể trở thành trong những thiên tài chí tôn của Bắc Vực trong tương lai. Cho dù thể trở thành bằng hữu tốt của Đinh Hạo, có thể trở thành bằng hữu sư huynh đệ đồng môn của Đinh Hạo, cũng là lựa chọn rất tốt.

      Chỉ có tên mập Tống Khuyết nhìn ra vài manh mối.

      Thái độ của Đinh Hạo đối với Lý Lan, và thái độ của đối với Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết hoàn toàn khác nhau. Hiển nhiên trong mối quan hệ đó phải tồn tại vài điều vi diệu.

      Tống Khuyết nhạy bén nhận ra điểm này. Cho nên thái độ của đối với hai người này lại lãnh đạm hơn chút so với Lý Lan.

      Thời gian nhanh chóng trôi qua. Trong nháy mắt, lại là hai ngày hai đêm trôi qua.

      Nhân số xuất ở trong hành lang tối đen đạt đến hơn hai trăm. Trong đó, số chí cường giả cầm trong tay tấm bia đá địa đồ đều tề tựu đông đủ, có thể mở ra cửa đá cuối cùng.

      - Đại ca, lục ca, thất ca, thập nhất ca còn chưa ra...

      Lâm Thiên Vũ đứng ở Tống Khuyết bên người, có chút ít lo lắng .

      khuôn mặt núc ních thịt của Tống Khuyết cũng xuất vẻ lo lắng hiếm thấy, lẩm bẩm:

      - Thời gian tròn ba ngày ba đêm trôi qua. Lão lục, lão thất, lão thập nhất còn ra, chỉ sợ là dữ nhiều lành ít... Lại chờ chút, chờ chút!

      Lúc này Đinh Hạo cũng có phần sốt ruột, bởi vì Lý Lan còn chưa ra.

      - Thực lực thiên phú của Tiểu Lan cũng thua gì hai người Lý Mục Vân và Lương Phi Tuyết. có đạo lý nào đến bây giờ còn chưa ra...

      Trong lòng Đinh Hạo ngừng an ủi mình, tìm các loại lý do thuyết phục mình. Nhưng lại khó có thể che giấu được lo lắng của mình.

      - Ngươi lo lắng cho tên ẻo lả kia sao?

      Mèo mập Tà Nguyệt tiến đến bên tai Đinh Hạo, :

      - Nếu như huyễn trận thử thách tâm ma của võ giả, vậy rất nguy hiểm. Bởi vì ta có thể cảm giác được, tâm ma của … rất nặng.

      Tâm ma rất nặng?

      Đinh Hạo sửng sốt:

      - Ngươi vậy là có ý gì? Có phải ngươi phát ra điều gì hay ?

      Tà Nguyệt lắc đầu:

      - Chẳng qua chỉ cảm thấy, người chứa quá nhiều bí mật, chịu quá nhiều trách nhiệm. Người như vậy vào thời điểm đối mặt với tâm ma, dễ xảy ra vấn đề nhất.

      - Sao ngươi sớm?

      Đinh Hạo vừa nghe xong, trong lòng càng thêm nôn nóng.

      Tà Nguyệt rất ủy khuất :

      - Ta cũng biết đoạn tây du Cổ Lộ cuối cùng lại là luyện tâm ma.

      Đinh Hạo cứng họng. cũng biết chuyện này thể trách con mèo mập đáng tin cậy này được.

      Chỉ có điều như vậy, trong lòng Đinh Hạo càng thêm nôn nóng. Nếu như phải thể nghịch chuyển vào trong gian thế giới huyễn cảnh đó, liều lĩnh lao ngược lại cứu Lý Lan. Đáng tiếc, tại lại chỉ có thể đợi.

      Trong nháy mắt, lại là ngày đêm trôi qua.

      Trong ngày này, chỉ có hai vị cường giả tộc trọng thương, từ trong thế giới huyễn cảnh truyền tống tới hành lang tối đen.

      Trừ hai người đó ra, lại có người nào khác xuất .

      Tính sơ qua, trong số những cường giả hai tộc lộ danh tính, xác nhận tiến vào thế giới huyễn cảnh, có hơn năm mươi người ra. Trong đó cường giả tộc chiếm đại đa số, bao gồm cả cường giả Bổ Thiên Quyết và tộc Ngân Nguyệt Cổ. Trong Thanh Vân Thập Nhị Tú của Thanh Vân Tông cũng có ba người… vẫn chưa xuất .

      Có người cẩn thận phân tích chút, phát những người trải qua được cửa ải này, lại có thể là phần lớn các cường giả có thực lực cường hãn. ra số võ giả thực lực bình thường đều từ trong đó ra.

      - Mở cánh cửa lớn tiến vào di chỉ thần bí . Chúng ta còn bao nhiêu thời gian nữa. thể tiếp tục chờ đợi thêm nữa...

      Có người quát to. Ngay lập tức nhận được tán thành của số người.

      Đinh Hạo cười nhạt gì.

      Tống Khuyết cũng chỉ cười hắc hắc, lời nào.

      Hai người vai sóng vai đứng ở trong hành lang dài tối đen, mặt đều lộ vẻ cực kỳ nôn nóng chờ đợi, thậm chí cũng tâm tư tu luyện.

      Thời gian từng giây từng phút trôi qua. Trong nháy mắt, lại thêm hai ngày hai đêm trôi qua.

      Trong khoảng thời gian này, còn có người nào truyền tống ra.

      - Các cường giả bên trong đó hẳn đều thất bại...

      Bổ Thiên Quyết Hoàng thở dài.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 633: GIẾT THA

      Trong tộc của bọn họ cũng có hai vị thiên tài đạo tư chất tuyệt hảo, đến bây giờ cũng chưa ra.

      - Vạn vật quy phục và chịu giáo hoá. Trong bóng tối, số mệnh tự do. Nếu còn chưa ra, nhất định là chết.

      Ngân Nguyệt Cổ Tộc Hoàng cũng thở dài. Trong tộc bọn họ có chừng bốn vị thiên địa vẫn có tin tức.

      tộc tuy rằng hung tàn, nhưng thời điểm đối mặt với chính tộc nhân của mình, lại cho thấy mặt ôn hòa.

      Ở dưới kiên trì của mấy đại chí cường giả, trận doanh của hai tộc ở trong hành lang tối tăm lại chờ đợi thêm hai ngày hai đêm.

      Đáng tiếc vẫn có bất cứ người nào truyền tống ra.

      - Lên đường !

      Bổ Thiên Quyết Hoàng và Ngân Nguyệt Cổ Tộc Hoàng đạt được hiệp nghị.

      Tống Khuyết do dự hồi, cuối cùng cũng đưa ra quyết định lên đường.

      Đinh Hạo lặng lẽ tính toán thời gian. tại còn cách thời điểm cuối cùng để rời khỏi chiến trường Bách Thánh chưa tới thời gian. Nếu tiếp tục chờ đợi ở chỗ này, cũng chỉ là vô nghĩa. Thần tàng trong di chỉ thần bí liên quan đến số phận và tiền cảnh và hai tộc Bắc Vực. Mấy vạn năm mưu tính mới đợi được tới ngày hôm nay, cũng thể tiếp tục trì hoãn.

      - thôi!

      Đinh Hạo cõng Kỷ Khởi lưng, xoay người lại đến trước cửa đá cuối hành lang tối tăm.

      Từng tấm bia đá địa đồ màu xanh được các đại chí cường giả đưa ra. trung tản ra ánh sáng nhu hòa. Khi những tấm bia đá địa đồ đồng thời xuất , dường như có loại lực lượng thần kỳ, chậm rãi ghép chúng lại với nhau, giống như đồ hợp lại. Cuối cùng tất cả nối tiếp trở thành tấm bia đá rất lớn cao sáu thước, vừa vặn cao bằng chiều cao của cánh cửa đá màu xanh cuối hành lang.

      Lúc này, biến hóa kỳ lạ xuất .

      Cánh cửa đá màu xanh thô ráp trầm mặc ngàn vạn năm, dường như cảm ứng được tồn tại của tấm bia đá, dần dần phát ra ánh sáng màu xanh ngọc. Cuối cùng nó trở nên trong suốt xuyên thấu. Lớp cát phía ngoài mặt cũng trở nên bằng phẳng rơi xuống. Từng đường vân kỳ dị di chuyển ở bên trong cửa đá giống như huyết quản cơ thể người, chậm rãi nổi lên, phóng ra loại lực lượng thần bí.

      Cuối cùng những đường vân kỳ dị này hợp thành cánh cửa hình vòm.

      cánh cửa ánh sáng ra.

      - Cánh cửa di chỉ thần bí mở rồi...

      Có người run rẩy :

      - Xông vào!

      - Ha ha ha, ai vọt vào trước, có thể nhận được thần tang bên ngoài...

      - Xông vào, liều mạng!

      Trong chớp mắt này, tất cả mọi người đều hồng mắt. Cơ duyên vạn năm khó gặp ở trước mắt. Chỉ cần lấy được thần tàng bên trong, mới có thể nắm giữ được toàn bộ chiến trường Bách Thánh, thậm chí có hi vọng trở thành thần linh. Điều này khiến mọi người trong nháy mắt này đều trở nên điên cuồng. Cũng biết là do ai hô tiếng, có người hóa thành lưu quang, giống như tia chớp phóng về phía cánh cửa ánh sáng...

      Ầm ầm ầm!

      Từng lực lượng khủng khiếp bắt đầu khởi động.

      Đại chí cường giả đứng phía trước đột nhiên ra tay, vô tình giết chết tất cả đám cường giả cố gắng xông vào cánh cửa gian.

      Bổ Thiên Quyết Hoàng ra tay, khí giống như huyết diễm thiêu đốt. Mấy cường giả Nhân tộc liều lĩnh xông vào cánh cửa ánh sáng trực tiếp bị thiêu đốt luyện hóa trở thành xương trắng.

      Ngân Nguyệt Cổ Tộc Hoàng hừ lạnh tiếng, mười ngón tay hơi run rẩy. Trong nháy mắt này từ trong thân thể bốn, năm cường giả Nhân tộc vừa xông vào cánh cửa ánh sáng đều chảy máu ngừng..

      Cùng lúc đó, chí cường giả Nhân tộc cũng biến sắc.

      Tống Khuyết cầm kiếm ở trong tay, cổ tay run lên. Vô số đạo kiếm quang chói mắt bắn ra. Chỉ thoáng bốn năm cường giả tộc tới gần cánh cửa ánh sáng bị chém làm thịt băm.

      Dưới thủ đoạn ngoan độc của Bạch Tuyền Thủy của Diệt Tuyệt Kiếm Tông, cũng chém giết hơn mười cao thủ tộc cố gắng liều mạng xông vào!

      Máu tươi phụt ra, từng đoạn chân tay bay loạn.

      Đinh Hạo ra tay, bảo vệ Kỷ Khởi ở bên cạnh.

      Rất nhanh, ở trước cảnh giết chóc đẫm máu, cục diện hỗn loạn rốt cuộc được ngăn lại.

      Cường giả hai tộc rơi vào tình trạng điên cuồng, dưới tàn sát chút lưu tình của các chí cường giả, cuối cùng tỉnh lại. Lý trí chiến thắng tham lam. Thần tàng tuy rằng quý giá, nhưng cũng cần có mạng để lấy. Nếu như vào thời khắc này bị giết chết, vậy tất cả cũng kết thúc.

      - Ai dám xông loạn, giết tha!

      Trong giọng Bổ Thiên Quyết Hoàng lộ sát khí.

      - Hắc hắc, nếu có người phá vỡ quy định của đàn liên kết đồng minh, hôm nay lão tử cũng ngại đại khai sát giới tại đây!

      Tống Khuyết cũng liên tục cười lạnh. Tên mập này khi phát cuồng, dáng vẻ vô cùng đáng sợ, giống như vị tử thần.

      Ở dưới uy hiếp của chí cường giả, còn có người nào dám tùy tiện gây lộn xộn.

      Sau khi thương nghị sơ qua hồi, các thế lực lớn nắm giữ tấm bia đá địa đồ trong tay chỉnh đốn lại đội ngũ, nhận được tư cách dẫn đầu tiến vào. Những cường giả Nhân tộc tán tu và tộc nhản tản đường dựa vào vận khí theo tới đây, chỉ muốn có phần canh ăn, tại phải đợi sau khi đội ngũ của các thế lực lớn tiến vào hết, mới có thể bước vào cánh cửa ánh sáng.

      Trong tay Đinh Hạo nắm hai phần địa đồ, tất nhiên là nhóm người đầu tiên tiến vào.

      cõng Kỷ Khởi lưng, dẫn theo Tà Nguyệt và Manh Manh, cùng Tống Khuyết, Bạch Tuyền Thủy cùng với các chí cường giả tộc khác, đồng thời về phía cánh cửa ánh sáng. Cuối cùng thân hình lại tiến vào trong cánh cửa ánh sáng.

      cảm giác mất trọng lượng truyền đến. Chỉ trong nháy mắt, mọi người cảm thấy trước mắt sáng ngời, khung cảnh xung quanh thay đổi.

      Lúc này đây cũng phải là lập tức truyền tống mất trật tự.

      Trong nháy mắt khi chân đạp đến mặt đất cứng rắn, Đinh Hạo liền phát , đám người Tống Khuyết, Bạch Tuyền Thủy cùng với Bổ Thiên Quyết Hoàng vẫn ở bên cạnh mình, cũng bị phân tán ra.

      Mấy người đều vẫn duy trì đủ cảnh giác. Công thể được phát động. Huyền khí khí được vận chuyển tới cực hạn, đề phòng có người đột nhiên đánh lén, hoặc là có nguy hiểm ngoài dự đoán giáng xuống.

      Mỗi người cũng có chút tò mò quan sát nơi đây.

      Đinh Hạo cũng ngoại lệ.

      Di chỉ thần bí trong truyền thuyết, cuối cùng chậm rãi mở tấm màn che thần bí ra trước mặt mọi người.

      Di chỉ ở đây chắc là tòa thành lớn viễn cổ, công trình kiến trúc bằng đá hoàng thổ liếc mắt nhìn thấy.

      Dường như đó là quốc gia kim sắc.

      Có thạch lâu sụp xuống, tường đá thấp, sân rộng bằng đá bị vỡ nát. Tầng tầng lớp lớp những công trình kiến trúc thiên kì bách quái. Đinh Hạo thậm chí thấy được vài kiến trúc tương tự với kim tự tháp Ai Cập cổ ở kiếp trước. Chỉ có điều tất cả đều bị phá hỏng, cơ bản duy trì hoàn chỉnh.

      biết từ đâu gió vù vù thổi tới, khiến từng hạt cát vàng mặt đất bay cuồn cuộn.

      Ở đây tất cả kiến trúc đều bị ngàn vạn năm tháng tang thương tập kích. Cát chiếm phần lớn. Từng mảng loang lổ thô ráp. Vô số những vết tích tan hoang.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 634: THÀNH THỊ NGỤY THẦN

      Phần lớn mọi thứ bị phong hóa, khó có thể nhận ra được hình dáng ban đầu!

      Nơi mọi người xuất con đường rộng lớn được trải bằng đá vụn, đủ để cho mười chiếc xe ngựa chạy song song.

      Những cửa hàng bằng đá màu vàng đổ nát vẫn trải dài về phía xa dường như thấy được giới hạn.

      Đặt chân đó, có thể tưởng tượng được thành thị này vào thời kỳ toàn thịnh huy hoàng đến mức nào. Với quy mô như vậy, mặc dù là Cự Linh Thành được xưng thành lớn Bắc Vực, cũng thua xa. Nơi đây quả thực giống như thần thoại trong truyền thuyết, là nơi thần linh và Ma thần ở vậy!

      Đây là di chỉ thần bí!

      Trong thiên địa, tràn ngập loại tang thương đau buồn khó có thể hình dung.

      Tương tự, loại lực lượng áp chế trong các gian tây du Cổ Lộ đường vào đây càng được phát ra ràng.

      Đinh Hạo thử chút, liền phát huyền khí trong cơ thể mình bị áp chế đến trạng thái cực hạn. Cho dù là cường giả cảnh giới Vũ Hoàng đỉnh phong, ở trong môi trường như vậy cũng đừng mơ tưởng chuyện bay vút lên trời cao. Bọn họ chỉ có thể thành từng bước tiến về phía trước.

      Càng kỳ dị hơn chính là, loại lực áp chế gặp người càng mạnh nó lại càng mạnh, gặp người càng yếu nó lại yếu . Người hiểu võ đạo giống như Kỷ Khởi ở trong gian như vậy, lại có thể cảm giác được áp lực, đường đá có vẻ hết sức thoải mái.

      Đột nhiên…

      - Vù vù... oo...

      Từng tiếng gió thổi truyền đến. Mơ hồ, ở trong tiếng gió thổi còn có thể nghe được vài thanh kỳ dị.

      Đinh Hạo nghiêng tai lắng nghe, mặt khỏi lộ vẻ kỳ lạ.

      Bởi vì loại thanh này lại theo gió ngừng biến hóa. hồi là tiếng hành khúc thánh linh, hồi là tiếng thiên quân vạn mã chém giết. hồi lại giống như có vô số những người già yếu phụ nữ và trẻ em cúi đầu khóc nỉ non. hồi lại giống như tiếng dã thú gào thét. hồi lại là tiếng Ma thần rống giận...

      Tiếng gió thổi dường như kể ra này tất cả những gì phát sinh qua ở trong tòa cổ thành này.

      - Ở đây chắc hẳn bị hủy bởi chiến tranh.

      Tống Khuyết nhìn tòa công trình gần như đổ sụp xuống ở bên cạnh đường, .

      Bởi vì chỗ này tương tự với mặt ngoài của kiến trúc trường đấu thú cổ xưa. Khắp nơi đầy những vết đao vết kiếm chằng chịt. Còn có vài chưởng ấn quyền ấn. Từ phía mặt bên nhìn sang, tòa kiến trúc bằng đá này vào thời kỳ toàn thịnh hẳn cao chừng trăm mét. tại, có phân nửa đột nhiên biến mất. Chỗ vết đứt đoạn cũng là chưởng ấn cực kỳ to lớn, ràng.

      Loại cục diện này ràng cho thấy có tồn tại vô thượng, từ phía xa phát ra chưởng, đánh phần của tòa kiến trúc này thành bột mịn.

      Choang!

      Bạch Tuyền Thủy cầm kiếm chém vào khối nham thạch bên cạnh. Tia lửa bắn ra khắp nơi. kinh ngạc kêu lên tiếng.

      Sắc mặt của những người khác đều trở nên ngưng trọng.

      Bởi vì loại nham thạch màu thổ hoàng thoạt nhìn dường như bị phong hóa mục nát chịu nổi đòn, chịu kiếm của Bạch Tuyền Thủy trong số những cường giả, lại chỉ lưu lại dấu mờ màu trắng, cũng vỡ vụn ra.

      Trong lòng Đinh Hạo thoáng động. đánh quyền vào phía khối nham thạch bên cạnh.

      Ầm ầm!

      chỉ để lại phía quyền ấn mờ nhạt. Khối nham thạch hoàn hảo việc gì.

      Kết quả này khiến trong lòng Đinh Hạo khiếp sợ.

      Lực lượng chứa trong quyền này của mình, cho dù là khối tinh thép bách luyện cũng bị đánh nát bấy. Nhưng nham thạch trước mắt tưởng chừng như bị phong hóa này lại hoàn toàn chịu được, chỉ lưu lại dấu vết mờ nhạt. Đây rốt cuộc là loại nham thạch gì. Nó cũng quá biến thái.

      Phóng tầm mắt nhìn ra xa. Toàn bộ thành thị đổ nát đều do loại nham thạch này tạo thành. Cả thành thị rộng lớn cứng rắn như thế lại có thể biến thành hình dạng đổ nát như ngày hôm nay, khiến người ta khó có thể tưởng tượng được năm đó rốt cuộc là dạng lực lượng thế nào hủy diệt tòa thành thị như vậy.

      Nhìn lại chưởng ấn cực lớn khiến trường đấu thú cổ sụp đổ, khiếp sợ trong lòng mọi người càng tăng lên.

      Rốt cuộc là dạng tồn tại đáng sợ nào, đứng từ phía xa đánh ra chưởng, lại có thể phá hủy trường đấu thú to lớn với cấu trúc bằng nham thạch cứng rắn như vậy?

      Phía sau lóe lên quang ảnh. ngừng có cường giả Nhân tộc và tộc khác thông qua cánh cửa truyền tống đến đây.

      Tất cả mọi người đều ngây người trước tòa thành thị khổng lồ đổ nát như vậy.

      Sau những tiếng kích động ồn ào vang lên, đoàn người giống như các dòng suối hội tụ vào biển rộng, tại lại tản về bốn phương tám hướng, tiến vào các khu vực khác nhau trong thành thị đổ nát này.

      Những cường giả Nhân tộc tán tu và tộc nhàn tản cũng muốn cùng chỗ với các thế lực lớn.

      Dù sao thành thị này lớn như thế, cũng biết thần tàng trong truyền thuyết ở đâu. Tách nhau ra , cơ hội lớn hơn. chừng bọn họ vẫn gặp được vài cơ duyên. Nếu như ở cùng chỗ với các thế lực lớn, vừa có phát , bọn họ chỉ sợ ngay cả chút nước canh cũng uống nổi.

      Hai người Lý Mục Vân và Lương Phi Tuyết sau khi uống đan dược do Đinh Hạo tặng, thương thế khôi phục hơn phân nửa.

      Hai người cảm ơn hồi, sau đó vẫy tay với Đinh Hạo từ biệt, rồi cùng hơn mười tán tu của Nhân tộc sâu hơn về phía thành thị.

      Tuy rằng là sư huynh đệ đồng môn, nhưng hai người hình như cũng có ý muốn theo bên cạnh Đinh Hạo. Giữa bọn họ có bức tường ngăn cách cao.

      Đột nhiên…

      Bên cạnh truyền đến tiếng thét kinh hãi.

      Đinh Hạo quay đầu nhìn lại, thấy biết từ khi nào mấy cường giả tộc tiến vào trong trường đấu thủ cổ đổ nát kia, sau khi tìm kiếm hồi, dường như phát ra cái gì.

      Sau lát, Vương thân người đầu chó, vẻ mặt vui mừng, bước nhanh từ bên trong chạy ra, quỳ gối xuống trước mặt Bổ Thiên Quyết Hoàng, hai tay dâng thanh mâu đá gãy, cung kính :

      - Bẩm báo thiếu chủ, thuộc hạ phát thanh thần mâu vô cùng sắc bén!

      Đinh Hạo nhìn sang.

      thanh mâu này vô cùng đơn giản, sử dụng biện pháp đánh bóng thủ công cách nguyên thủy nhất. Xem qua, nó rất giống với đồ cổ Trung Hoa được người cổ đại chôn giấu mấy ngàn năm. Tay cầm mâu là nham thạch màu thổ hoàng được đánh bóng, mặt ngoài thô ráp. Chuôi mâu có được sử dụng nguyên liệu thần kỳ nào đó chế thành, tương tự với vỏ cây mây quấn cùng chỗ. Thân mâu bị gãy đoạn. Dường như nó bị lực lượng cường đại nào đó cứng rắn bẻ gẫy.

      Cái mâu này thoạt nhìn giống như công cụ săn bắn của người nguyên thủy. Đặt ở thế giới bên ngoài chiến trường Bách Thánh, chỉ sợ ngay cả tên khất cái cũng thèm liếc mắt nhìn nó thêm giây.

      Nhưng lúc này, nó lại thu hút ánh mắt mọi người đứng gần đó.

      Bổ Thiên Quyết Hoàng nắm chặt thanh mâu trong tay, tiện tay ném cái.

      Thanh mâu gãy phát ra tiếng động nào, lập tức cắm phập vào khối nham thạch vạn cân bên cạnh.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 635: MINH

      - là sắc bén!

      Đinh Hạo cũng thấy khiếp sợ.

      đòn toàn lực của mình cũng thể đánh nát nham thạch. Nhưng thanh mâu đá này thoạt nhìn mục nát lại có thể cắm vào trong nham thạch dễ dàng dường như cắm vào khối đậu hũ. Mức độ sắc bén này quả thực có thể so sánh với bảo khí cực phẩm. Quả nhiên là bảo vật hiếm có.

      Bổ Thiên Quyết Hoàng tiện tay ra chiêu, thạch mâu hóa thành đạo bạch quang, lần nữa trở lại trong tay .

      khí bắt đầu khởi động. Bổ Thiên Quyết Hoàng cẩn thận quan sát hồi, khẽ gật đầu, cúi đầu hỏi:

      - Ngươi tên là gì, xuất thân từ bộ tộc nào?

      Vương Vương thân người đầu chó kia vừa nghe vậy, nhất thời mừng rỡ, cung kính :

      - Khởi bẩm thiếu chủ, tiểu tên là Tiểu Toàn Phong, là con thứ sáu mươi tư của Khiếu Thiên Hoàng tại Tàn Huyết Sơn trong Bổ Thiên Quyết Vực.

      - Được, chờ sau khi trở lại Bắc Vực, ngươi có thể tới kho vũ khí thứ ba của Bổ Thiên Quyết xem thử. Sau đó có thể tiến vào hàng ngũ thiếp thân của bản hoàng. Từ nay về sau, tộc Tàn Huyết Sơn miễn cống hiến mười năm.

      Bổ Thiên Quyết Hoàng tiện tay đưa thanh mâu gãy cho Tiểu Toàn Phong, :

      - Bản hoàng rót khí vào thanh mâu đá này kiểm tra. Trong đó cũng có cấm chế khác, ban tặng ngươi làm vũ khí!

      - Chuyện này... Đa tạ Thiếu chủ!

      Vương đầu chó thân người mừng như điên.

      - tộc ở trong Bổ Thiên Quyết Vực ta nghe lệnh, tiến vào nơi đây, tất cả dựa vào cơ duyên, bản lĩnh của mình. Ai là người đầu tiên nhận được bảo vật, chính là của người đó. Nếu có người dám cùng cùng tộc cùng vực tàn sát cướp giật, bị bản hoàng biết được, dễ dàng bỏ qua... Đương nhiên, nếu có kẻ phải tộc của ta giết chóc cướp giật, bản hoàng cũng làm chủ thay cho các ngươi!

      Giọng của Bổ Thiên Quyết Hoàng như sấm, năng có khí phách.

      - Thiếu chủ khoan dung độ lượng! Thiếu chủ minh!

      vài cường giả tộc đều bắt đầu hoan hô.

      Trong lòng Đinh Hạo cũng có phần tán thưởng.

      Bổ Thiên Quyết Hoàng ra chiêu thức ấy chơi thực rất đẹp, thoáng cái thu phục tâm, thu được ủng hộ của đông đảo cường giả tộc. Mặc dù chỉ là ơn huệ , nhưng thân phận của cao quý, điểm ân huệ như vậy, cũng đủ khiến cho những thiên tài tộc mang ơn. Sau này chờ tới khi nắm giữ Bổ Thiên Quyết, những người này cũng trở thành thiên tài cường giả nắm quyền trong mỗi gia tộc, tuyệt đối lòng ủng hộ thuần phục cho .

      Xem ra, chính mình trước kia luôn xem thường tộc, cho rằng bọn họ là chủng tộc dã man ăn tươi nuốt sống, nhưng lại quên mất ở trong lịch sử đại lục dài vô tận, tộc vẫn luôn chiếm vị trí chủ đạo. Bọn họ cũng thành lập các loại trật tự và kết cấu xã hội, thành lập xã hội văn minh giống với Nhân tộc. Bọn họ có trí khôn, hoàn toàn khác so với nhân loại.

      Trong lòng Đinh Hạo thầm cảnh giác.

      Đoàn người tiếp tục tới.

      Các thế lực lớn vẫn chưa tách xa nhau. Giữa bọn họ vẫn kiêng kỵ lẫn nhau.

      Liên tục có phát mới.

      Có người phát thạch đao sứt mẻ. Có người phát nỏ cơ tao nhã cách nào bắn được. Cũng có người tìm được con dao làm bếp thủng, hoặc là cái cán bộ bằng đá. Thậm chí là vài vũ khí với t thiên hình vạn trạng tương tự với nông cụ...

      Những vũ khí này có gì ngoài uy lực của nó, nhưng mỗi thứ đều vô cùng sắc bén, thua gì thanh mâu gãy được tìm thấy trước đó.

      Đáng tiếc là tất cả công năng của chúng cũng chỉ là sắc bén mà thôi, cách nào rót vào huyền khí hoặc là lực, thể phát sinh hiệu quả khác.

      Nhưng cũng thể vì vậy mà coi thường những binh khí bằng đá này.

      Bởi vì chúng sắc bén cách vô cùng biến thái. Chỉ sợ ngay cả phòng ngự của của cường giả cảnh giới Vũ Hoàng đỉnh phong cũng có thể phá vỡ. Nếu sử dụng thoả đáng, đây cũng là con bài chưa lật có lực uy hiếp.

      Trong lúc này, Đinh Hạo cũng có thu hoạch.

      phát thạch cung hoàn chỉnh, ngay cả dây cung cũng vẫn còn, chỉ có điều hoàn toàn cứng đờ, cách nào kéo cung được.

      Nắm thạch cung, cầm theo tay vung lên, lần nữa đập nát bức tường đá rất nặng nề. Uy lực của nó tầm thường. Đinh Hạo cất nó . Nếu như sau đó có biện pháp mềm hoá nó, chừng có thể khôi phục lại nguyên trạng của thạch cung này. Tới lúc đó, nó cũng là vũ khí rất tốt.

      Ngoại trừ thạch cung ra, Đinh Hạo còn phát ít thạch đao thạc kiếm, có chừng bảy tám món.

      Mấy thứ này đối với , so sánh ra kém xa thanh kiếm rỉ và ma đao. Tuy rằng có ích lợi gì, chỉ có điều dù sao cũng coi như là tiểu bảo bối, cầm mang về Vấn Kiếm Tông, cũng có thể cho là trong những bảo khí của tông môn.

      Đoàn người khoảng chừng nửa ngày, những cấu trúc đổ nát phía trước dần dần nhiều hơn.

      Thành thị đổ nát giống như mê cung. Đường về bốn phía đều thông suốt. Từng tòa công trình kiến trúc sụp đổ. Lòng sông khô cạn. Cây cối hóa đá, cát phủ dày...

      Ở đây giống như tòa thành lớn thời thượng cổ bị rơi vào trong dòng chảy của thời gian và gian. Đáng tiếc chính là từ đầu đến cuối cũng nhìn thấy bất kỳ bóng người nào. Thậm chí ngay cả bộ xương khô cũng thấy!

      - Đúng vậy?

      Đinh Hạo ngẩng đầu, lại nhìn về phía xa. cảm ứng được mùi cây cỏ thoang thoảng.

      Đó là... mùi của thần thảo bảo dược.

      Trong nháy mắt tiếp theo, đám người Bổ Thiên Quyết Hoàng, Ngân Nguyệt Cổ Tộc Hoàng, Tống Khuyết và Bạch Tuyền Thủy cũng có phát .

      Bóng người lóe lên.

      Mấy đại chí cường giả gần như phát động cùng lúc. mặt đất lưu lại từng ảo ảnh, chạy về phía trước.

      Mùi cây cỏ có nghĩa là thần dược.

      Theo truyền thuyết kể lại, trong di chỉ thần bí có vườn thuốc do các thần để lại. Có thể tìm được bất kỳ lại thần thảo bảo dược nào biến mất trong tại. Nhận được gốc cây trong đó, đủ để đạp đất thành thánh, cũng có thể cải tử hồi sinh. Cho dù là những cường giả tuổi thọ vốn hết, cũng có thể sống lại thêm thứ hai, nhận được tính mạng mới.

      Đối với võ giả mà , đây quả thực là quyến rũ khó có thể chống cự.

      Mùi cây cỏ thoang thoảng trong gió, sợ rằng vườn thuốc thần linh này ở ngay phía trước.

      Trong chốc lát, phía trước mơ hồ có thể thấy được mảnh xanh um tươi tốt.

      Từng gốc cây bảo dược thần tài được trồng giống như rau trong vườn, như rau dại, tùy ý có thể thấy được.

      Từng gốc cây có hình dáng cực lớn, chúng chí ít mọc mấy vạn năm. Có gốc mọc ra hình người. Điều này là dấu hiệu chúng sắp thông linh thành tinh. Chỉ sợ cần mấy năm nữa, tiến hóa ra trí tuệ.

      Đây vẫn chỉ là phía bên ngoài mà thôi.

      Có thể tưởng tượng được, ở sâu trong vườn thuốc này rốt cuộc có bảo dược nghịch thiên thế nào tồn tại.

      Cường giả hai tộc trong mắt bắn ra ánh lửa, giống như mấy con tiểu bạch thỏ thấy được được vườn hành ngon miệng. Tất cả càng chạy như điên. Mắt từng người đều hồng lên.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 636: VƯỜN THUỐC CỦA THẦN LINH

      - Mẹ gấu ơi, là vườn thuốc của các thần!

      Tống Khuyết hô to.

      - Ha ha ha, thần dược nghịch thiên... Mọi người dựa vào bản lĩnh của mình, ai dám ngăn cản ta, chết!

      Trong ánh mắt Ngân Nguyệt Cổ Tộc Hoàng cũng lóe ra tia lửa cực nóng.

      Mấy đại chí cường giả nhanh chân chạy nhanh.

      Thậm chí các cường giả tộc như Ngân Nguyệt Cổ Tộc Hoàng, Bổ Thiên Quyết Hoàng đều ra nguyên hình động vật, bốn vó tung bay. Tốc độ của bọn họ nhanh hơn, giống như mũi tên rời cung. Tuy rằng mảnh vườn có phạm vi rộng tới hai km, nhưng có ai muốn là người đầu tiên vọt vào.

      Mấy đại chí cường giả tụt lại phía sau chính là đám người Tô Tiểu Tiểu, nữ hỏa diễm thần bí, Lâm Thiên Vũ cũng trở nên điên cuồng.

      Dưới chân Đinh Hạo sinh ra gió, cảnh vật bên tai lướt qua rất nhanh.

      cõng Kỷ Khởi lưng, tốc độ nhanh tới cực điểm, dường như là người bắn ra. Vừa mới lao vào được khoảng vài trăm thước xa, Đinh Hạo chạy phía xa vượt qua mọi người, lực lượng thân thể sánh ngang Vũ Hoàng nhị khiếu, dưới điều kiện huyền khí bị áp chế, thực lực của , có thể trong số các chí cường giả, cho dù cõng người lưng, cũng vượt qua người khác.

      Chỉ có điều, Đinh Hạo thả thần thức ra ngoài, đột nhiên nhận ra điều gì, thân hình chợt dừng lại.

      Thân hình mấy người lướt qua bên cạnh .

      Trong nháy mắt tiếp theo…

      Ầm ầm ầm ầm!

      Bốn năm tiếng nổ truyền đến.

      Vài tiếng kêu kinh ngạc vang lên. Chỉ thấy mấy vị chí cường giả khác chạy như điên, đột nhiên đụng phải bức tường vô hình trong suốt. Vì quá bất ngờ mọi người kịp đề phòng, đau đớn kêu lên, bay ra ngoài, ngã lăn mặt đất tới thất điên bát đảo, chật vật chịu nổi.

      Khuôn mặt núng nính thịt của tên mập Tống Khuyết gần như cũng bị đụng bẹp.

      Hai đại cường giả tộc cũng ngã gục ở mặt đất, mắt nhìn thấy sao bay!

      - Meo ha ha...

      Tà Nguyệt tim phổi che miệng cười to.

      - Ôi thần của ta ơi. Sao ở đây lại có tầng cấm chế trận pháp minh văn vậy. Đâm chết ta rồi...

      Tống Khuyết lảo đảo đứng lên, hai tay ôm mặt:

      - Mũi lão tử cũng bị đụng nát. Đinh Hạo ngươi đúng là đủ tình nghĩa. Phát cũng sớm nhắc nhở chút. muốn mạng ta rồi! Còn có con mèo mập đáng chết kia. Ngươi cười hèn hạ như vậy, cẩn thận hôm nào lão tử bắt ngươi ăn sống!

      - Mèo mập?

      Tà Nguyệt cười hắc hắc:

      - Ngươi mập có!

      Tống Khuyết:

      -...

      Đinh Hạo và Bạch Tuyền Thủy đều cười ha ha.

      Nhưng vào lúc này, trong khí xuất từng đợt chấn động.

      Chỉ thấy bức tường trong suốt chậm rãi xuất . Tuy rằng chỉ có tầng hơi mỏng, nhưng lại vô cùng cứng rắn, giống như cái lồng khí trong suốt cực lớn, bao phủ vườn thuốc các thần nằm ngay phía dưới. Bức tường tản ra từng đợt sóng khí tức khủng khiếp giống như thần uy, khiến linh hồn người ta cũng phải khiếp sợ run rẩy!

      Lúc trước, mọi người bị đánh bay, chính là vì vòng bảo vệ như có như này.

      - Khí tức này... đáng sợ. Chỉ sợ là cấm chế do các thần lưu lại.

      Trong lòng Đinh Hạo thầm suy đoán.

      Cái lồng khí được thả ra giống như khí tức của thần linh, càng đến gần, càng phát ra ràng, khiến người ta có loại kích động muốn quỳ xuống đất cúng bái.

      - Thần linh chó má. Nếu như là thần linh, còn có thể bị người ta tiêu diệt...

      Trong đầu đột nhiên vang lên thanh.

      - phải thần linh đó là cái gì...

      Đinh Hạo theo bản năng hỏi ngược lại. Chỉ có điều trong nháy mắt tiếp theo, thoáng ngẩn ngơ, đột nhiên kịp phản ứng. vui mừng quá đỗi, hỏi:

      - Kiếm Tổ tiền bối? Các ngài ... tỉnh rồi sao?

      - Tỉnh rồi!

      Lần này là giọng của Đao Tổ:

      - Ngủ giấc tốt, dường như có hơi lâu. Ngươi đến bên trong di chỉ thần bí rồi sao? A, tiểu tử thực lực ngươi tăng cường ít. đúng. Tại sao ta lại cảm giác được ở người ngươi có loại khí tức rất quen thuộc...

      - Ha ha, hai vị lão tiền bối, các ngài đều tỉnh dậy rồi. Quá tốt. Trong khoảng thời gian này, ta rất lo lắng cho các ngài. Các ngài... có sao chứ?

      Đinh Hạo cảm thấy vui sướng từ tận đáy lòng, giống như cuối cùng gặp lại người thân thất lạc từ lâu.

      - Xem như tiểu tử ngươi có lương tâm.

      Kiếm Tổ thoải mái cười :

      - Yên tâm , ta và phụ nữ điên này đều rất khỏe mạnh.

      - Vù vù, cuối cùng hoàn thành nhiệm vụ. Kiếm Nhị Thập Tứ và Đao Nhị Thập Tứ ở phía Thiên Đao Tuyệt Kiếm Lâu này đúng là có chút ý tứ. Chúng ta mất thời gian dài như vậy mới hoàn thành.

      Tâm tình Đao Tổ hiển nhiên cũng tồi, cuối cùng lại bổ sung câu:

      - Đương nhiên, sở dĩ tốn thời gian lâu như vậy, chủ yếu vẫn bởi vì tiện tổ chịu ra sức. ra ta sớm hiểu thấu đáo Đao Nhị Thập Tứ...

      Kiếm Tổ:

      - Phong bà nương kia, nàng còn muốn mặt mũi sao? ràng là nàng lôi kéo lão tử, cái gì mà phải cùng nhau tìm hiểu đao kiếm chi đạo, sát nhập đạo lý thông hiểu của hai bên...

      Đao Tổ:

      - Hắc hắc... Cho nên mới ngươi quá ngu. Hiểu biết đối với Đao Nhị Thập Tứ luôn sâu, hại ta hết lần này tới lần khác phải giảng giải cho ngươi hiểu.

      Kiếm Tổ:

      - Lão tử phải cũng giảng giải Kiếm Nhị Thập Tứ hết lần này tới lần khác cho Phong bà nương nàng sao?

      Hai lão quái vật ở trong đầu Đinh Hạo lại tranh cãi ầm ĩ.

      Đinh Hạo nghe vậy chỉ cười hì hì, cũng chen vào câu nào.

      Cách thời gian lâu như vậy mới lại nghe được giọng của hai lão quái vật - cho dù trước kia tiếng cãi nhau của hai người khiến váng đầu, tại cũng có cảm giác thân thiết. Mãi cho đến hai lão quái vật dừng tranh cãi, Đinh Hạo mới hỏi:

      - Được rồi, tại sao hai vị lão tiền bối lại muốn sát nhập Đao Nhị Thập Tứ và Kiếm Nhị Thập Tứ, thông hiểu đạo lí trong đó?

      - Tiểu tử thối, nên gọi ta là lão tiền bối. Bản tiên tử ta mới mấy chục vạn năm, hoàn toàn già chút nào.

      Đao Tổ bất mãn dạy dỗ Đinh Hạo câu, lúc này mới :

      - Hai bộ chiến kỹ đao pháp kiếm pháp thiên hạ đại thành, đối với chuyện ngươi lên con đường đao kiếm thần hoàng, là bổ sung cực lớn. Chỉ có điều ta và Kiếm Tổ phát , trong hai bộ chiến kỹ này có vài chỗ tương phản lẫn nhau, cho nên sớm tìm hiểu phen. Như vậy tới thời điểm truyền thụ cho ngươi, có thể sớm kết hợp chặt chẽ với nhau, để tránh khỏi trống đánh xuôi, kèn thổi ngược, cũng có thể bớt cho ngươi ít đường vòng!

      - Đúng, đích xác. Hai bộ chiến kỹ này chính là do hai người khác nhau sáng tạo ra, cho nên cũng tương hợp. Hơn nữa, năm đó hai người nhất định là có chút ân oán. Ý cảnh chiến kỹ có phần tương phản. Nếu với lực lượng của mình ngươi muốn dung hợp, chỉ sợ tốn hao rất nhiều thời gian, lại dễ lạc lối...

      Kiếm Tổ cũng bổ sung câu.

      Đinh Hạo nghe xong, trong lòng cảm thấy vô cùng cảm kích.

      Tuy rằng lai lịch của hai lão quái vật thần bí, vẫn giữ kín như bưng, nhưng bọn họ đối với mình quá tốt, bỏ công bỏ sức cần mình báo đáp. - Mẹ gấu ơi, là vườn thuốc của các thần!

      Tống Khuyết hô to.

      - Ha ha ha, thần dược nghịch thiên... Mọi người dựa vào bản lĩnh của mình, ai dám ngăn cản ta, chết!

      Trong ánh mắt Ngân Nguyệt Cổ Tộc Hoàng cũng lóe ra tia lửa cực nóng.

      Mấy đại chí cường giả nhanh chân chạy nhanh.

      Thậm chí các cường giả tộc như Ngân Nguyệt Cổ Tộc Hoàng, Bổ Thiên Quyết Hoàng đều ra nguyên hình động vật, bốn vó tung bay. Tốc độ của bọn họ nhanh hơn, giống như mũi tên rời cung. Tuy rằng mảnh vườn có phạm vi rộng tới hai km, nhưng có ai muốn là người đầu tiên vọt vào.

      Mấy đại chí cường giả tụt lại phía sau chính là đám người Tô Tiểu Tiểu, nữ hỏa diễm thần bí, Lâm Thiên Vũ cũng trở nên điên cuồng.

      Dưới chân Đinh Hạo sinh ra gió, cảnh vật bên tai lướt qua rất nhanh.

      cõng Kỷ Khởi lưng, tốc độ nhanh tới cực điểm, dường như là người bắn ra. Vừa mới lao vào được khoảng vài trăm thước xa, Đinh Hạo chạy phía xa vượt qua mọi người, lực lượng thân thể sánh ngang Vũ Hoàng nhị khiếu, dưới điều kiện huyền khí bị áp chế, thực lực của , có thể trong số các chí cường giả, cho dù cõng người lưng, cũng vượt qua người khác.

      Chỉ có điều, Đinh Hạo thả thần thức ra ngoài, đột nhiên nhận ra điều gì, thân hình chợt dừng lại.

      Thân hình mấy người lướt qua bên cạnh .

      Trong nháy mắt tiếp theo…

      Ầm ầm ầm ầm!

      Bốn năm tiếng nổ truyền đến.

      Vài tiếng kêu kinh ngạc vang lên. Chỉ thấy mấy vị chí cường giả khác chạy như điên, đột nhiên đụng phải bức tường vô hình trong suốt. Vì quá bất ngờ mọi người kịp đề phòng, đau đớn kêu lên, bay ra ngoài, ngã lăn mặt đất tới thất điên bát đảo, chật vật chịu nổi.

      Khuôn mặt núng nính thịt của tên mập Tống Khuyết gần như cũng bị đụng bẹp.

      Hai đại cường giả tộc cũng ngã gục ở mặt đất, mắt nhìn thấy sao bay!

      - Meo ha ha...

      Tà Nguyệt tim phổi che miệng cười to.

      - Ôi thần của ta ơi. Sao ở đây lại có tầng cấm chế trận pháp minh văn vậy. Đâm chết ta rồi...

      Tống Khuyết lảo đảo đứng lên, hai tay ôm mặt:

      - Mũi lão tử cũng bị đụng nát. Đinh Hạo ngươi đúng là đủ tình nghĩa. Phát cũng sớm nhắc nhở chút. muốn mạng ta rồi! Còn có con mèo mập đáng chết kia. Ngươi cười hèn hạ như vậy, cẩn thận hôm nào lão tử bắt ngươi ăn sống!

      - Mèo mập?

      Tà Nguyệt cười hắc hắc:

      - Ngươi mập có!

      Tống Khuyết:

      -...

      Đinh Hạo và Bạch Tuyền Thủy đều cười ha ha.

      Nhưng vào lúc này, trong khí xuất từng đợt chấn động.

      Chỉ thấy bức tường trong suốt chậm rãi xuất . Tuy rằng chỉ có tầng hơi mỏng, nhưng lại vô cùng cứng rắn, giống như cái lồng khí trong suốt cực lớn, bao phủ vườn thuốc các thần nằm ngay phía dưới. Bức tường tản ra từng đợt sóng khí tức khủng khiếp giống như thần uy, khiến linh hồn người ta cũng phải khiếp sợ run rẩy!

      Lúc trước, mọi người bị đánh bay, chính là vì vòng bảo vệ như có như này.

      - Khí tức này... đáng sợ. Chỉ sợ là cấm chế do các thần lưu lại.

      Trong lòng Đinh Hạo thầm suy đoán.

      Cái lồng khí được thả ra giống như khí tức của thần linh, càng đến gần, càng phát ra ràng, khiến người ta có loại kích động muốn quỳ xuống đất cúng bái.

      - Thần linh chó má. Nếu như là thần linh, còn có thể bị người ta tiêu diệt...

      Trong đầu đột nhiên vang lên thanh.

      - phải thần linh đó là cái gì...

      Đinh Hạo theo bản năng hỏi ngược lại. Chỉ có điều trong nháy mắt tiếp theo, thoáng ngẩn ngơ, đột nhiên kịp phản ứng. vui mừng quá đỗi, hỏi:

      - Kiếm Tổ tiền bối? Các ngài ... tỉnh rồi sao?

      - Tỉnh rồi!

      Lần này là giọng của Đao Tổ:

      - Ngủ giấc tốt, dường như có hơi lâu. Ngươi đến bên trong di chỉ thần bí rồi sao? A, tiểu tử thực lực ngươi tăng cường ít. đúng. Tại sao ta lại cảm giác được ở người ngươi có loại khí tức rất quen thuộc...

      - Ha ha, hai vị lão tiền bối, các ngài đều tỉnh dậy rồi. Quá tốt. Trong khoảng thời gian này, ta rất lo lắng cho các ngài. Các ngài... có sao chứ?

      Đinh Hạo cảm thấy vui sướng từ tận đáy lòng, giống như cuối cùng gặp lại người thân thất lạc từ lâu.

      - Xem như tiểu tử ngươi có lương tâm.

      Kiếm Tổ thoải mái cười :

      - Yên tâm , ta và phụ nữ điên này đều rất khỏe mạnh.

      - Vù vù, cuối cùng hoàn thành nhiệm vụ. Kiếm Nhị Thập Tứ và Đao Nhị Thập Tứ ở phía Thiên Đao Tuyệt Kiếm Lâu này đúng là có chút ý tứ. Chúng ta mất thời gian dài như vậy mới hoàn thành.

      Tâm tình Đao Tổ hiển nhiên cũng tồi, cuối cùng lại bổ sung câu:

      - Đương nhiên, sở dĩ tốn thời gian lâu như vậy, chủ yếu vẫn bởi vì tiện tổ chịu ra sức. ra ta sớm hiểu thấu đáo Đao Nhị Thập Tứ...

      Kiếm Tổ:

      - Phong bà nương kia, nàng còn muốn mặt mũi sao? ràng là nàng lôi kéo lão tử, cái gì mà phải cùng nhau tìm hiểu đao kiếm chi đạo, sát nhập đạo lý thông hiểu của hai bên...

      Đao Tổ:

      - Hắc hắc... Cho nên mới ngươi quá ngu. Hiểu biết đối với Đao Nhị Thập Tứ luôn sâu, hại ta hết lần này tới lần khác phải giảng giải cho ngươi hiểu.

      Kiếm Tổ:

      - Lão tử phải cũng giảng giải Kiếm Nhị Thập Tứ hết lần này tới lần khác cho Phong bà nương nàng sao?

      Hai lão quái vật ở trong đầu Đinh Hạo lại tranh cãi ầm ĩ.

      Đinh Hạo nghe vậy chỉ cười hì hì, cũng chen vào câu nào.

      Cách thời gian lâu như vậy mới lại nghe được giọng của hai lão quái vật - cho dù trước kia tiếng cãi nhau của hai người khiến váng đầu, tại cũng có cảm giác thân thiết. Mãi cho đến hai lão quái vật dừng tranh cãi, Đinh Hạo mới hỏi:

      - Được rồi, tại sao hai vị lão tiền bối lại muốn sát nhập Đao Nhị Thập Tứ và Kiếm Nhị Thập Tứ, thông hiểu đạo lí trong đó?

      - Tiểu tử thối, nên gọi ta là lão tiền bối. Bản tiên tử ta mới mấy chục vạn năm, hoàn toàn già chút nào.

      Đao Tổ bất mãn dạy dỗ Đinh Hạo câu, lúc này mới :

      - Hai bộ chiến kỹ đao pháp kiếm pháp thiên hạ đại thành, đối với chuyện ngươi lên con đường đao kiếm thần hoàng, là bổ sung cực lớn. Chỉ có điều ta và Kiếm Tổ phát , trong hai bộ chiến kỹ này có vài chỗ tương phản lẫn nhau, cho nên sớm tìm hiểu phen. Như vậy tới thời điểm truyền thụ cho ngươi, có thể sớm kết hợp chặt chẽ với nhau, để tránh khỏi trống đánh xuôi, kèn thổi ngược, cũng có thể bớt cho ngươi ít đường vòng!

      - Đúng, đích xác. Hai bộ chiến kỹ này chính là do hai người khác nhau sáng tạo ra, cho nên cũng tương hợp. Hơn nữa, năm đó hai người nhất định là có chút ân oán. Ý cảnh chiến kỹ có phần tương phản. Nếu với lực lượng của mình ngươi muốn dung hợp, chỉ sợ tốn hao rất nhiều thời gian, lại dễ lạc lối...

      Kiếm Tổ cũng bổ sung câu.

      Đinh Hạo nghe xong, trong lòng cảm thấy vô cùng cảm kích.

      Tuy rằng lai lịch của hai lão quái vật thần bí, vẫn giữ kín như bưng, nhưng bọn họ đối với mình quá tốt, bỏ công bỏ sức cần mình báo đáp.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :