Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 627: CÁI CHẾT GIÁNG XUỐNG

      - Vù vù...

      Đinh Hạo thở hổn hển. người của , đầy vết thương. Đương nhiên, càng trí mạng hơn chính là ngực , có cắm cây đao.

      Đây là thanh ma đao.

      Ở vào đây trong vòng nửa ngày, trong quá trình chiến đấu với Đinh Hạo ảo giác, Đinh Hạo gần như xuất ra tất cả thực lực. Nhưng kết quả sau cùng là cân sức ngang tài. Hai người toàn thân đều là máu. Đinh Hạo từng vô số lần nỗ lực tìm nhược điểm của mình, tiến hành lợi dụng. Nhưng mỗi lần đều công thành bị phản ngược lại.

      Chiến đấu đến thời khắc cuối cùng, hai người đều là nỏ mạnh hết đà.

      Nhưng ở thời điểm mấu chốt này Đinh Hạo đột nhiên lộ ra sơ hở nên có, bị Đinh Hạo ảo giác nắm lấy cơ hội, đao cắm vào trong ngực.

      Vị trí vết thương ở ngay chỗ trái tim. đao này cắm xuống, chỉ sợ trái tim cũng bị chấn động, tuyệt đối khó có thể may mắn tránh khỏi.

      Ngay cả Đinh Hạo ảo giác, trong nháy mắt này cũng ngẩn ngơ, dường như ngờ được ở trong cuộc ác chiến cuối cùng, mình lại có thể lấy phương thức như vậy để đắc thủ.

      Đinh Hạo cúi đầu nhìn trường đao cắm trước ngực mình chút, ánh mắt dại ra. chợt ngửa mặt lên trời ngã xuống.

      Phù phù!

      Thân thể đập lên mặt đất, khiến lớp bụi văng lên. Sau đó máu loãng từ trong vết thương chảy ra ngoài.

      Sau khắc, nhiệt độ thân thể Đinh Hạo bắt đầu giảm xuống, tay chân co quắp vài cái, khí tức hoàn toàn còn, thân thể trở nên cứng lại.

      Chết rồi sao?

      Phía xa Tà Nguyệt, Kỷ Khởi và Manh Manh cũng ngây dại.

      Thế nào đột nhiên... lại trúng đao?

      - Đinh đại ca...

      Kỷ Khởi thất thanh kinh hô lên.

      Nhưng ở trong nháy mắt tiếp theo, sau khi Đinh Hạo ngã xuống chết, huyễn cảnh trong gian đột nhiên giống như bị giật mình tỉnh giấc. gian kỳ dị bị lực lượng thần kỳ vặn vẹo. Tiếp theo biến hóa kỳ lạ xuất . Phía đối diện, ảo giác của Đinh Hạo, ảo giác của Tà Nguyệt, ảo giác của Manh Manh và ảo giác của Kỷ Khởi, bụp tiếng, giống như bọt khí sợ bị nghiền nát biến mất.

      Thanh ma đao cắm ở ngực Đinh Hạo cũng biến mất giống như làn khói tiêu tan ở trong khí.

      Chỉ có điều, ở vị trí trái tim vẫn lộ ra vết thương nhìn mà phát sợ. Máu vẫn ngừng chảy ra

      - Meo meo?

      Tà Nguyệt đánh điên cuồng, đột nhiên đối thủ biến mất. Nó hết nhìn đông tới nhìn tây. Thấy được nằm dưới đất Đinh Hạo, nó giật mình, xông lại liếc mắt xem xét, mũi giật giật, dường như phát điều gì. Nó thấy Đinh Hạo nằm mặt đất chảy ra máu tươi, cười ha ha :

      - Meo meo ha ha ha, cuối cùng có thể có cơ hội uống máu của Tiểu Đinh Tử. Đại bổ. Ước mơ tha thiết bao lâu, meo meo ha ha...

      xong, nó lè lưỡi liếm từng hớp, để ý tới râu, mũi mình đều dính đầy vết máu.

      - Này, cá heo , mau tới đây. nên lãng phí. Máu của Đinh Hạo tuyệt đối đại bổ. Ngươi cũng biết ăn bao nhiêu thần dược, uống bao nhiêu đan dược, nhận được bao nhiêu kỳ ngộ...

      Nó vừa uốn máu giống như sói nuốt hổ ngoạm, còn vừa quên đánh tiếng bắt chuyện với cá heo .

      - Hắc hắc hắc!

      Cũng may cá heo để mất tiết tháo, dựng thẳng vây cá phía trước lên, tỏ khinh thường đối với mèo mập.

      - Ngươi sao có thể như vậy được. Đinh đại ca đối với ngươi tốt như vậy, ngươi lại có thể...

      Lúc này, Kỷ Khởi giống như phát điên, ngừng giãy dụa. Nhưng nàng thể lao ra khỏi trận pháp minh văn . Cho dù nàng vốn vô cùng trấn định, nhưng thấy cảnh tượng mặt đất ngừng có máu lan rộng, vẫn tránh được hoảng hồn. khuôn mặt nhắn đầy nước mắt.

      - Đinh đại ca, Đinh đại ca, đại ca...

      - Ôi này, ta mỹ nữ ngươi biết coi trọng tiểu tử Đinh Hạo này, gấp gáp như vậy...

      Mèo mập càng ngày càng có xu thế phát triển về hướng Phúc Hắc Nam Vương Tuyệt Phong cười hì hì :

      - Nhưng ngươi phải chuẩn bị tinh thần cạnh tranh cho tốt. Ngươi biết, tiểu tử này lại rất đào hoa. Số lượng bạn của như hằng hà sa số. Trước tới đệ nhất mỹ nữ Vấn Kiếm Tông, Lý Y Nhược, cũng phượng hoàng nữ danh chấn Tuyết Châu, Tạ Giải Ngữ, càng cần phải tới đám người ôn nhu động lòng người như Tây Môn Thiên Tuyết Trác Tử Yên, Mộ Dung Thắng Nam, còn có đám...

      Đột nhiên, cái tay vươn tới bóp lấy cổ con mèo mập.

      - Ai? Buông ra meo meo, để ta xong !

      Tà Nguyệt vẫy đuôi giãy dụa.

      Chỉ thấy Đinh Hạo vốn chết, máu ngừng chảy ra, đột nhiên đứng lên, nắm lấy mảnh da gáy của mèo mập, trực tiếp kéo gia hỏa này lên, mặt đen lại, lắc mạnh mấy cái:

      - Ai bảo ngươi bậy. Đồ tim phổi...

      - Meo meo, a, đau chết mất...

      Tà Nguyệt bốn chân đạp loạn, ủy khuất :

      - sớm biết tiểu tử ngươi giả bộ chết, ta phải nên nhân cơ hội nếm chút máu của ngươi sao? Phản ứng lớn như vậy làm gì? A, ta biết rồi. Lẽ nào ngươi cũng có ý tứ đối với tiểu nha đầu này, cho nên cho phép ta về lịch sử phong lưu của ngươi, để tránh gà bay trứng vỡ?

      - Gà bay trứng vỡ em ngươi có!

      Khí Đinh Hạo lại giơ tay lên tát mấy cái, sau đó ném con mèo mập tim phổi sang bên. Đinh Hạo cúi đầu thoáng nhìn về phía vết thương ở ngực, sau đó nhịn được hít hơi khí lạnh.

      Đó thực vết thương đáng sợ. Nó gần như xuyên thủng cả thân thể.

      nhe răng nhếch miệng, chậm rãi vận chuyển huyền khí, chữa thương trước tiên.

      Khả năng hồi phục sức khỏe của thân thể Đinh Hạo vốn hết sức kinh người. Chỉ có điều trong chốc lát, những vết thương chiến đấu lúc trước còn lưu lại người, bao gồm vết thương đáng sợ ngực khiến người ta trông thấy phải giật mình ngờ hoàn toàn khép lại. Ngay cả vết sẹo cũng để lại. Khí tức toàn thân khôi phục lại như trước.

      - Đinh đại ca...

      Kỷ Khởi ngạc nhiên kêu lên.

      - Yên tâm , Khởi, ta sao.

      Đinh Hạo thu lại trận pháp minh văn , đỡ lấy thiếu nữ vui mừng tới chảy nước mắt.

      Trải qua mấy ngày trị liệu, thân thể Kỷ Khởi khôi phục rất nhiều. Thân thể nàng vỗn gầy yếu dần dần trở nên đẫy đà có da có thịt, sắc mặt hồng nhuận. Khuôn mặt vốn đầy nước mắt càng lộ vẻ kiều diễm. Toàn thân dường như vừa được lột xác, trở nên cực kỳ mỹ lệ. Nàng xuất thân từ đệ nhất thế gia Ngọc Châu trước kia, từ dưỡng thành khí chất của tiểu công chúa. Điều này khiến cho nàng có loại phong phạm nữ vương cao quý, giống như thần nữ băng sơn, khí chất đặc biệt mỹ lệ kinh người.

      - Đinh đại ca, ta tưởng đại ca ...

      Kỷ Khởi kìm lòng được nhào tới trong lòng Đinh Hạo, bộ dạng vẫn chưa tỉnh hồn.

      - Meo meo ha ha, tiểu nha đầu ngươi quả nhiên là coi trọng Đinh Hạo. Chỉ có điều cũng khó trách, ai bảo tiểu tử này thoạt nhìn dáng dấp đẹp trai, võ công giỏi, bao giờ cũng có thể mê hoặc được thiếu nữ ngây thơ như vậy...

      Miệng Tà Nguyệt là càng ngày càng rắn độc. Nó vừa , vừa lén lén lút lút liếm máu tươi đất.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 628: BỊ TIÊU DIỆT HOÀN TOÀN?

      Đinh Hạo thân là đao kiếm hai thánh thể, lại ngừng gặp kỳ ngộ.

      Hơn nữa thực lực tiến vào Tiên Thiên, thể chất thay đổi. Trong máu của chứa năng lượng khó có thể tưởng tượng được. Màu máu bắt đầu có thoáng chút ánh kim, có thể so sánh với ít thần tài bảo dược. Lấy tính cách tham lam như nhạn mổ lông của Tà Nguyệt, sao có thể nguyện ý buông tha.

      - Con mèo mập nhà người...

      Đinh Hạo tức giận.

      Đinh Hạo ngoắc tay, lực lượng tuôn ra, bao quanh vũng máu màu vàng nhạt mặt đất lại, ngưng tụ thành đoàn. Sau khi luyện hóa sơ qua, loại bỏ các loại tạp chất dính vào trong đó ra ngoài, há miệng, nuốt tất cả chúng vào trong bụng.

      Máu này cũng thể chảy cách vô nghĩa.

      - Meo? Ngươi lại có thể uống máu của mình sao? Tất cả đều chảy xuống mặt đất, làm vậy có thấy buồn nôn hay hả?

      Mắt Tà Nguyệt nhìn chằm chằm vào số máu tươi bị mất , giơ chân cào, giễu cợt.

      Mặt Đinh Hạo đen lại, nắm lấy con mèo mập, lại là hành hung trận.

      - chảy nhiều máu như vậy, sao ngươi vẫn có tinh thần như vậy chứ? Được rồi, vừa rồi ta nhìn thấy ràng ngươi bị đâm nhát xuyên qua trái tim, sao chết vậy?

      Tà Nguyệt mặt dày mày dạn nhảy đến vai Đinh Hạo, tò mò hỏi.

      - Ngươi chết, ta vẫn còn chưa chết đâu.

      Đinh Hạo vung tay lại tát cái.

      - Meo, ta liều mạng với ngươi. được đánh vào đầu. Ngươi xem , đầu meo khả ái xinh đẹp của ta cũng bị ngươi đập ra thành hai túi...

      Tà Nguyệt tức giận .

      Đinh Hạo để ý tới nó. nhớ lại trận đánh cùng Đinh Hạo ảo giác vừa rồi, lúc này trong lòng vẫn có chút sợ hãi.

      Ảo giác này có sức chiến đấu giống hệt với mình, hình như cũng hoàn toàn hiểu được tâm ý của mình, giống như đối thủ hiểu vô cùng ràng về mọi cử động của ngươi, căn bản có khả năng chiến thắng. Kết quả sau cùng, tất nhiên là đồng quy vu tận. Nhưng ra câu của Kỷ Khởi vừa rồi Dồn vào tử địa sau đó sinh nhắc nhở Đinh Hạo, khiến nắm bắt được tia cơ hội rời khỏi huyễn cảnh.

      đao kia là do Đinh Hạo cố ý chịu.

      Nếu huyễn cảnh là thử thách, hơn nữa ảo giác mô phỏng ra cũng linh động như này, nó có ý thức cấp thấp nhất định. Đinh Hạo cố ý nhận đao, ngất lừa gạt được Đinh Hạo ảo giác kia. Quả nhiên sau khi giả chết, ảo giác biến mất, tất cả đều biến mất. rốt cuộc miễn cưỡng thông qua huyễn cảnh thử thách này.

      Đương nhiên, Đinh Hạo cũng là tài cao mật lớn.

      Nếu phải có Kỷ Thân Thiên Địa, cảnh giới Thắng Tự Quyết tầng thứ sáu huyền bí chống đỡ, khiến Đinh Hạo có thể khống chế vị trí nội tạng của mình, trong nháy mắt để trái tim hơi lệch vị trí chút, trách được mũi đao, Đinh Hạo cũng dám mạo hiểm như vậy. chiêu này hiểm lại càng hiểm. Chỉ trong nửa giây sơ hở, phải làm được tinh chuẩn có sai sót. Vị trí trúng đao, vị trí trái tim lệch , tư thế ngã xuống, để ý tới chút máu chảy ra...

      Tất cả những điều này đều được tính toán có chút sai sót nào. Nếu như đổi lại là trước đây, Đinh Hạo kiên quyết làm được như vậy.

      Chỉ có điều, sau khi trải từng đoạn tây du Cổ Lộ với những gian kỳ lạ, lực khống chế của Đinh Hạo đối với lực lượng của chính mình đạt tới mức độ đỉnh phong. Nhờ vậy, cuối cùng bày bố cục cách hoàn mỹ, làm được tất cả những điều này.

      Quả nhiên Đinh Hạo đoán sai.

      Sau khi Đinh Hạo ảo giác kia biến mất lâu, gian huyễn cảnh kỳ dị này cũng chậm rãi nghiền nát biến mất.

      Khi cảnh tượng trước mắt lại biến đổi, mấy người lần nữa lại trở về trong hành lang tối tăm trước đó. Đinh Hạo quan sát xung quanh, nhưng thấy có bóng người nào. mặt nhăn mày nhíu, chậm rãi về phía trước.

      Hành lang này rất ngắn, đại khái chưa đầy ngàn mét. Sau thời gian nửa nén hương, Đinh Hạo liền tới điểm cuối của hành lang này. ngẩng đầu nhìn lên, thấy hai cánh cửa đá màu xanh.

      Mặt ngoài của cửa đá cực kỳ thô ráp. Từng hạt cát lớn chừng đầu ngón tay nhô ra, dường như từng trải bào mòn năm tháng của thế giới này, lại giống như kể về câu chuyện thần bí trước đó mà người nào biết tới.

      cửa đá này mặc dù có bất kỳ ký hiệu minh văn nào, nhưng Đinh Hạo lại có cảm giác, dường như chúng là vật sống, dường như có đôi mắt lẳng lặng quang sát từng cử động của mình.

      - Đây chính là con đường thông tới di chỉ thần bí!

      Đinh Hạo thầm suy đoán.

      Thế giới gian đoạn Cổ Lộ thứ mười kết thúc. Kế tiếp chính là di chỉ thần bí.

      quay đầu lại nhìn về phía sau. hành lang tối đen bóng người nào.

      - Nếu như ta đoán sai, mình là người đầu tiên từ trong thế giới huyễn cảnh ra. Những người khác còn chịu đựng thử thách!

      Đinh Hạo suy nghĩ chút, sau đó quyết định chờ những người khác ra. Bởi vì chỉ có mười tấm bia đá địa đồ tập trung lại, mới có thể hoàn toàn mở ra cánh cửa đá này.

      Ăn uống nghỉ ngơi hồi, lại canh giờ trôi qua. Đinh Hạo vẫn chưa thấy có người nào từ trong thế giới huyễn cảnh ra.

      Đinh Hạo bắt đầu ngồi mặt đất điều tức vận khí, tận dụng mỗi phần mỗi giây để tu luyện.

      Tâm tình Kỷ Khởi trải qua buồn bã, mừng rỡ, lúc này cũng có chút buồn ngủ. Nàng nằm ở tấm thảm da thú bên cạnh, chìm vào giấc ngủ.

      Cá heo co quắp ở bên cạnh Kỷ Khởi, lẳng lặng nghỉ ngơi.

      Nhưng ra con mèo mập Tà Nguyệt vừa rồi nếm được mỹ vị của máu Đinh Hạo, cảm giác có chút mê mẩn. Nó liếm miệng, tới lui xung quanh người Đinh Hạo, nhìn xem có thể tìm được vết thương nào đó hay . Nó liếm mép, vui vẻ nhìn.

      Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

      Khi Đinh Hạo lại mở mắt lần nữa, biết thời gian trôi qua bao lâu. Chỉ có điều trong hành lang tối tăm kia vẫn có bất cứ bóng người nào xuất .

      - Lẽ nào bị tiêu diệt hoàn toàn?

      Đinh Hạo suy đoán, có chút nóng nảy.

      Đám người Lý Lan Tống Khuyết đều ở trong đó. Tất cả tinh thiên tài Bắc Vực Nhân tộc đều ở bên trong. Nếu như bọn họ đều chết hết, điều này đối với Nhân tộc mà , tuyệt đối là tổn thất to lớn thể thừa nhận.

      Trong lòng có chút nôn nóng, chậm rãi đứng dậy, qua lại.

      Bất tri bất giác, lần thứ hai khi Đinh Hạo tới phía trước cánh cửa đá màu xanh, theo bản năng đưa bàn tay ra, nhàng vuốt lên mặt cửa đá thô ráp.

      Ai biết được, biến hóa ngoài dự đoán xuất . Trong lòng bàn tay truyền đến loại cảm giác nóng rực cách kỳ lạ. Trong chiếc nhẫn trữ vật dường như có thứ gì muốn thoát khỏi ràng buộc của gian nhảy ra. Đinh Hạo khiếp sợ nhảy lui lại, trong lòng lấy làm kỳ lạ. Thời điểm định cẩn thận kiểm tra...

      Đột nhiên…

      Phía sau tia sáng xuất . bóng người lảo đảo từ trong huyễn cảnh bị truyền tống ra, tiến vào hành lang tối đen.

      Đinh Hạo xoay người nhìn lại. Cảm giác nóng rực trong lòng bàn tay biến mất.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 629: TIẾNG THỞ DÀI

      Bóng đêm thâm trầm.

      Trong bầu trời đầy mây đen, những vì sao sáng và huyết nguyệt bầu trời đều bị che phủ ở phía sau.

      Đêm tối gió lớn, thiên địa bị màu tối đen cắn nuốt.

      Đám người bốn kiếm tu Hàn Dưỡng Kiếm đến từ chính Liệt Thiên Kiếm Tông, và đám người Phương Tiêu An, nhân lúc đêm tối, lén lút tới phía ngoài đại trận bảo vệ núi của Vấn Kiếm Tông.

      tại chỉ còn cách giờ tý bao lâu nữa. Bọn họ lẳng lặng chờ đợi Đường Phật Lệ thực ước định.

      Đột nhiên, phía trước xuất thân ảnh. Tiếp đó, giọng của Đường Phật Lệ vang lên. Sau hồi đối thoại đơn giản, đệ tử Vấn Kiếm Tông thủ trận bị Đường Phật Lệ tìm cớ điều động rời . Lúc này, trong phạm vi trăm thước, ngoại trừ Đường Phật Lệ ra, Vấn Kiếm Tông có người nào khác đứng canh gác.

      Vị thủ tọa Hình Đường Vấn Kiếm Tông Vấn này chậm rãi từ trong đại trận bảo vệ núi ra.

      - Ra .

      Giọng của , lạnh giá giống như băng cứng.

      Hàn Dưỡng Kiếm thoáng do dự, sau đó chậm rãi tới. tập trung toàn bộ tinh thần đề phòng. Công thể được phát động đến cực hạn. có hơi khẩn trương nhìn Đường Phật Lệ, hỏi:

      - Chuyện làm xong chưa?

      Đường Phật Lệ gì, tiện tay ném thứ qua.

      Mùi máu tươi xông vào mũi. Là cái đầu người.

      Hàn Dưỡng Kiếm sửng sốt, chợt hiểu ra điều gì. cẩn thận quan sát kỹ hồi, sau đó ngoắc ý bảo đám người Phương Tiêu An tiến qua.

      - Đây... là Khí Thanh Sam sao?

      Phương Tiêu An cẩn thận quan sát hồi, nghẹn họng nhìn trân trối. có phần thể tưởng tượng nổi, Đường Phật Lệ lại có thể giết chết Khí Thanh Sam, giết chết người có thực lực cao nhất Vấn Kiếm Tông này?

      Tại sao phải làm như vậy?

      Lẽ nào Đường Phật Lệ phản bội Vấn Kiếm Tông?

      Phương Tiêu An có chút dám tin tưởng. Nhưng thực lại xảy ra trước mắt .

      Trước đó, vẫn từng hết lần này tới lần khác phỏng đoán về tâm lý của Đường Phật Lệ. cũng hết lần này tới lần khác suy nghĩ, Vấn Kiếm Tông để Đường Phật Lệ diễn trò như thế, rốt cuộc là có mưu quỷ kế gì? Dù sao đánh chết cũng tin Đường Phật Lệ giết Khí Thanh Sam và Lý Kiếm Ý. Nhưng tại...

      Đầu người ở ngay trước mắt, còn có gì để hoài nghi nữa?

      Phương Tiêu An kiểm tra hết lần này tới lần khác cái đầu người kia, nhưng phát có sai.

      - Đích là đầu của Khí Thanh Sam...

      Lục Hùng Phi cẩn thận quan sát lượt, thở dài cái :

      - Ta và lão quái vật này đấu với nhau cả đời, cho dù hóa thành tro, ta cũng có thể nhận ra...

      đến đây, vị đệ nhất cao thủ Tuyết Châu ngày trước cũng nhịn được thổn thức hồi.

      Khí Thanh Sam khi còn sống, Lục Hùng Phi hận thể tru diệt . Nhưng bây giờ thấy đầu của lão đối thủ này, nhìn vẻ mặt kinh sợ còn đọng lại mặt, trong lòng Lục Hùng Phi lại có cảm giác nên lời.

      Ngói lành khó tránh khỏi miệng giếng vỡ, đại tướng chung quy cũng chết trước trận! Trong thiên hạ, có thể có mấy người cao thủ võ đạo có thể sống thọ và chết tại nhà?

      Mặc cho ngươi phong hoa tuyệt đại, đều thoát khỏi ân ân oán oán, giang hồ phong vân quỷ bí, giống như năm tháng giang hồ thúc giục, phần lớn đều chết trong lúc chinh phạt chiến qua, quang hoa ngã xuống, lưu lại cho hậu nhân chính là truyền kỳ, bài ca phúng điếu tiếng thở dài.

      Hôm nay Khí Thanh Sam truyền kỳ của Tuyết Châu, cuối cùng chết, được chết già. Tình trạng chết thê thảm như thế, khiến trong lòng Lục Hùng Phi tránh khỏi có chút ưu tư.

      Già rồi, thời đại oai phong ngang dọc Tuyết Châu kết thúc.

      Vấn Kiếm Tông trở thành đệ nhất tông môn trong đại hội luận phẩm, bây giờ nhìn lại giống như tia huy hoàng cuối cùng lúc hồi quang phản chiếu, thoáng cái trôi qua. Từ nay về sau, thế giới cũng có tông môn này nữa.

      Nhưng điều khiến người ta tiếc nuối chính là, ý thức được, học viện Thanh Bình hình như cũng cách nào lại giống như quá khứ độc bá Tuyết Châu được nữa. Thế lực Liệt Thiên Kiếm Tông rót vào Tuyết Châu, học viện Thanh Bình cách nào với chống lại được.

      Thấy biểu tình của Phương Tiêu An và Lục Hùng Phi, trong lòng Hàn Dưỡng Kiếm còn chút nghi ngờ nào nữa.

      Hàn Dưỡng Kiếm cười ha ha :

      - Được, rất tốt, Đường Phật Lệ, ngươi làm rất tốt. Yên tâm, chuyện bản tọa đáp ứng ngươi, nhất định thực . Vào lúc bình minh, ngươi chính là chưởng môn nhân Vấn Kiếm Tông. A, được rồi, vậy còn Lý Kiếm Ý sao? chưa chết sao?

      Nghe thấy Hàn Dưỡng Kiếm vậy, mặt Đường Phật Lệ ra vẻ hưng phấn, dường như cực kỳ hài lòng.

      vội vàng cảm ơn hồi, mới :

      - Hàn đại nhân, thực lực Lý Kiếm Ý chỉ tương đương với ta mà thôi, cần lo lắng. Đến lúc đó Hàn đại nhân ngài tự mình ra tay, giết chết . Đó chính là công lớn, báo lên Liệt Thiên Kiếm Tông, nhất định nhận được trọng thưởng. Tất cả công lao đều thuộc về Hàn đại nhân ngài.

      Hàn Dưỡng Kiếm thoáng ngẩn người. Nhưng ngay sau đó, hết sức hài lòng gật đầu :

      - Được, khó có được người như ngươi, làm tất cả đều suy nghĩ cho bản tọa. Ngươi yên tâm, bản tọa tuyệt đối bạc đãi ngươi.

      Đường Phật Lệ mừng rỡ, liền :

      - Đa tạ Hàn đại nhân, Đường mỗ nhất định cúc cung tận tụy, hiệp trợ Hàn đại nhân bình định Vấn Kiếm Tông, nắm giữ tất cả ở lòng bàn tay.

      - Đúng.

      Hàn Dưỡng Kiếm gật đầu, vỗ vào vai Đường Phật Lệ, :

      - Bắt đầu hành động. Vào lúc hừng đông ngày mai, ngươi chính là chưởng môn nhân tông môn này.

      ….

      - Là ngươi sao?

      Đinh Hạo có chút kinh ngạc.

      Bởi vì người xuất ở hắc ám trong hành lang, lại có thể phải là chí cường giả hai tộc Tống Khuyết hoặc là Bổ Thiên Quyết Hoàng. Mà là người Đinh Hạo trăm triệu lần cũng nghĩ tới.

      Đó chính là Mục Thiên Dưỡng, người có bản lĩnh cao cường của học viện Thanh Bình.

      Lúc này vị đối thủ trong số mệnh của Đinh Hạo có chút chật vật. người ít vết thương, sắc mặt ảm đạm. Hiển nhiên từng trải phen khổ chiến, mi trắng tóc bạc rối bời. Chỉ có điều ánh mắt vẫn vô cùng sắc bén. Trong nháy mắt khi vừa thân ở trong hành lang tối tăm, vẫn duy trì cảnh giác cực độ. Mãi cho đến khi phát ra hoàn cảnh chung quanh, mới thoáng thở phào tiếng.

      Chỉ có điều con ngươi của lập tức co lại.

      Bởi vì cùng lúc đó, cũng phát ra tồn tại của Đinh Hạo.

      Trong chớp nhoáng này, bốn ánh mắt nhìn nhau, trong khí bạo phát ra rất nhiều tia lửa vô hình.

      Cuối cùng hai người đều chuyển ánh mắt chỗ khác, có bất kỳ giao lưu nào khác.

      Mục Thiên Dưỡng ngồi mặt đất, bắt đầu điều dưỡng vận khí, giành giật từng giây để khôi phục thực lực, trị liệu vết thương người. vất vả từ trong thế giới huyễn cảnh sống sót ra. tại đến thời khắc cuối cùng, phải điều chỉnh trạng thái chuẩn bị tiến vào di chỉ thần bí.

      Mục Thiên Dưỡng hoàn toàn lo lắng Đinh Hạo nhân cơ hội đánh lén. Bởi vì hiểu rất tính cách và kiêu ngạo Đinh Hạo.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 630: THỨ TỰ XUẤT TRƯỚC SAU

      Thân vì cường giả, vì tôn nghiêm và kiêu ngạo khiến Đinh Hạo cho phép mình lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn ở phía sau đánh lén.

      Đinh Hạo thực cũng có bất kỳ ý định xuất thủ nào. chỉ cảm thấy có chút kỳ quái.

      Đinh Hạo nhớ trong trận doanh của Nhân tộc trước đó cũng thấy có bóng dáng của Mục Thiên Dưỡng. Vì sao lúc này, lại đột nhiên xuất ở đây? Lẽ nào vẫn luôn núp trong bóng tối, hoặc là theo bước chân của mọi người, tiến vào thế giới huyễn cảnh sau?

      Tất cả đều có thể.

      Đinh Hạo đột nhiên ý thức được, có thể trước đó mình bỏ quên cái gì. loại trực giác, người xuất ở trong hành lang tối tăm này, tuyệt đối chỉ có mình Mục Thiên Dưỡng.

      Có thể vẫn còn có rất nhiều người quen cũ, nấp trong bóng tối.

      Bởi vì mình xuất trước quá mức chói mắt, vì nguyên nhân này hoặc nguyên nhân khác những người quen cũ cũng xuất . Bọn họ lặng lẽ nấp trong bóng tối, nhưng có nghĩa là bọn họ tồn tại.

      Đồng thời Đinh Hạo lại có chút lo lắng.

      Đến bây giờ, đám chí cường giả Tống Khuyết, Bạch Tuyền Thủy, Bổ Thiên Quyết Hoàng, Cổ Hoàng tộc Ngân Nguyệt vẫn có người nào ra khỏi thế giới huyễn cảnh, Mục Thiên Dưỡng lại xuất . Điều này thực lực và tiềm lực của vị học viện Thanh Bình bản lĩnh cường đai này còn cả những kỳ tài ngút trời kia?

      Đinh Hạo lén lút phóng ra thần thức, thầm quan sát.

      Tu vi huyền khí của Mục Thiên Dưỡng ở khoảng cảnh giới Đại Tông Sư lục khiếu.

      Trình độ này so với những thiên tài khác của hai tộc tới đoạn Cổ Lộ này, cũng tính là xuất sắc, thậm chí có thể tính là trung đẳng trong thiên hạ. Chỉ có điều trong mơ hồ Đinh Hạo cảm thấy, trong cơ thể dường như che dấu lực lượng rất lạ, rất khó nắm bắt, nhưng tuyệt đối khủng khiếp.

      - Trong cơ thể cũng che dấu bí mật nào đó.

      Đinh Hạo dám khinh thường đối với đối thủ này,.

      Sau lúc lâu, trong hàng lang tối tăm lại có luồng ánh sáng thoáng . thân ảnh cực kỳ khôi ngô, xuất ở trong hàng lang, khí cuồn cuộn. Đây là cường giả tộc.

      Người này thân hình cao to, nhưng lại thô kệch, mà cực kỳ trang kiện hoàn mỹ. mái tóc dài màu xanh biếc, giống như thác nước chảy xuống, rối tung ở đầu vai. Giữa trán có viên ngọc thạch màu xanh, giống như trời sinh mọc ra ở đầu. Khuôn mặt cực kỳ tuấn mỹ, góc cạnh ràng, môi mỏng dài. Mũi cao. Hai mắt như đao, mày như kiếm bay, có tóc mai, có loại khí khái giận tự lộ vẻ uy nghiêm.

      - Đúng vậy? ngờ con kiến hôi của Nhân tộc lại có thể ra được rồi...

      Ánh mắt nam tử tộc trẻ tuổi này nhìn thấy Mục Thiên Dưỡng, chợt sửng sốt, kinh ngạc :

      - Mục Thiên Dưỡng? nghĩ tới thứ tiểu nhân luôn trốn trốn tránh tránh như ngươi, lại có thể ra trước ta. Bộ dạng bị thương !

      Cường giả tộc này hiển nhiên nhận ra Mục Thiên Dưỡng.

      người cũng có thương thế gì quá nặng, chỉ là khí tức có hơi bất ổn, khí thực. Nhưng so với Mục Thiên Dưỡng biết gấp bao nhiêu lần. Ánh mắt lướt qua người Mục Thiên Dưỡng, trong đôi mắt vị cường giả tộc này lóe lên tia sát ý, cười lạnh :

      - Năm trước ở Tuyết Châu, ngươi hoành hành thế nào , ngờ cũng có ngày hôm nay. tại ta tiêu diệt ngươi, ai biết được, ha ha ha...

      Khóe miệng Mục Thiên Dưỡng ra tia cười nhạt. vẫn toàn tâm toàn ý vận chuyển huyền công khôi phục thương thế, căn bản để vị cường giả tộc này vào mắt.

      - Hắc hắc, tìm chết cho ta...

      Tay phải nam tử tộc trẻ tuổi này biến thành long trảo, muốn chụp tới. Đột nhiên nhận ra điều gì, quay đầu lại nhìn. Lúc này, mới thấy được Đinh Hạo ở phía xa cuối hành lang lẳng lặng khoanh chân ngồi tu luyện.

      - Đúng vậy? Đó là... Đinh Hạo?

      Con ngươi co lại. Hiển nhiên nhận ra Đinh Hạo. khẽ mắng câu chết tiệt. Sát ý toàn thân nhất thời giảm xuống chút, dường như nghĩ tới điều gì.

      biết lúc này ra tay, Đinh Hạo tuyệt đối ngăn cản. chỉ có thể chậm rãi thu hồi bàn tay của mình, tiếp tục nhằm vào Mục Thiên Dưỡng nữa.

      Nam tử tộc trẻ tuổi này hiển nhiên cực kỳ kiêng kỵ đối với Đinh Hạo. liếc mắt nhìn Đinh Hạo cái, sau đó khoanh chân ngồi xuống góc khuất khác trong hành lang tối tăm. Toàn thân phát ra khí màu xanh cuồn cuộn, bắt đầu điều chỉnh thực lực.

      lát sau, Đinh Hạo mới nghĩ ra được thân phận thực của nam tử tộc này.

      ngờ, lại là Thánh hoàng tử con trai độc nhất của Thanh Giao Vương của Thần Tiêu Điện, thế lực tộc lớn thứ hai tại Tuyết Châu. Nhớ lại lúc trước khi tiến vào chiến trường Bách Thánh, từng vội vàng nhìn qua tên của vị thiên tài tộc này xếp thứ hai Tiềm Long Bảng tại Tuyết Châu. Chỉ có điều khi đó Đinh Hạo cũng để ý lắm. ngờ Thánh hoàng tử lại có thể xuất ở đây.

      Vị Thánh hoàng tử này ngược lại cũng kiên nhẫn, đường tới đoạn cuối cùng của tây du Cổ Lộ, cũng chưa từng để lộ thân phận. nhanh chóng từ trong huyễn cảnh ra như vậy, coi như là thiên tài hiếm thấy. ngờ lại gặp mình ở chỗ này.

      Ở trong vài tư liệu Vấn Kiếm Tông thu thập được, Thánh hoàng tử là gia hỏa cao lớn, nhưng tính cách cực kỳ bạo ngược. Nếu như cường giả tộc là đối thủ giảo hoạt giống như hồ ly, co được dãn được, vì đạt được mục đích từ thủ đoạn, hành bị ràng buộc, là đối thủ phải cực kỳ lưu ý.

      Chỉ có điều, lúc đó phán đoán về thực lực của còn ở cảnh giới quân hình đan, tương đương với cao thủ Đại Tông Sư của nhân loại.

      Tuy nhiên, lúc này Đinh Hạo thầm quan sát, thấy thực lực Thánh hoàng tử tiến vào cảnh giới Vương. Cụ thể là Vương cấp mấy, lấy thị lực của Đinh Hạo tạm thời cũng nhìn ra.

      Xem ra sau khi tiến vào chiến trường Bách Thánh, thực lực Thánh hoàng tử này lại tăng lên.

      có thể ra khỏi huyễn trận trước Bổ Thiên Quyết Hoàng, Hoàng tộc Ngân Nguyệt Cổ, vậy thể khinh thường.

      Đinh Hạo nghĩ tới đây, trong lòng cũng cảm thấy có chút nực cười.

      ngờ ba kẻ ra khỏi thế giới huyễn cảnh đầu tiên, lại đều có thể đến từ chính Tuyết Châu. Phải biết rằng Tuyết Châu là châu nhất trong vô sô châu tại Bắc Vực. Đây cũng là châu xa xôi nhất, hoang vu cằn cỗi nhất, được công nhận là mảnh đất hoang của võ đạo, hiếm lắm mới thấy cường giả cấp bá chủ xuất . Nhưng lúc này đây, Tuyết Châu lại có thể vượt qua tất cả đại châu và đại phái siêu cấp, vậy có chút bá bạo.

      Trong lòng Đinh Hạo cảm thấy kinh ngạc. Cho dù là chuyện có xác xuất nữa, phía sau nhất định phải có nguyên nhân tất .

      Mục Thiên Dưỡng và Thánh hoàng tử hai người này trước sau vẫn phải cẩn thận đề phòng.

      Sau khắc…

      Vèo vèo vèo vèo!

      Ba đạo quang diễm lóe lên.

      Trong hành lang tối tăm, lại có thêm ba người.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 631: KHỦNG BỐ

      người trong đó hình người to béo, cơ bắp cuồn cuộn nhìn khiến người ta cảm thấy cực kỳ buồn cười. Đó phải là Tống Khuyết mập thiếu đạo đức còn có thể là ai nữa?

      - A ha ha ha, mẹ ơi, nam nhân ra cuối cùng ra... A? nghĩ tới hai tiểu quái các ngươi cũng chậm hơn bao nhiêu!

      Tống Khuyết cười ha ha. Xuất ở bên cạnh chính là Bổ Thiên Quyết Hoàng và Ngân Nguyệt Cổ Tộc Hoàng.

      Hai Hoàng bị tên mập kia trêu chọc, từng người đều hừ lạnh tiếng gì. Ánh mắt hai người vừa nhìn lướt qua xung quanh, khỏi cảm thấy kinh ngạc.

      ngờ lại còn có ba người ra sớm hơn mình. ra Đinh Hạo tính làm gì. vốn chính là chí cường giả trong chiến trường này. Nhưng điều khiến người ta nhìn thấu, chính là thiếu niên Nhân tộc mi trắng tóc trắng kia, và nam tử tộc trẻ tuổi, dáng vẻ tráng kiện hoàn mỹ kia, lại khiến cho bọn họ lấy làm kinh hãi. Hai người này từ đâu trong xuất , sao lại có thể ra trước bọn họ?

      - A ha ha ha, Đinh huynh đệ ngươi quả nhiên ra rồi...

      Tống Khuyết thấy Đinh Hạo, mặt lộ vẻ vui mừng, chớp mắt thân hình tới.

      - Tống huynh.

      Đinh Hạo vỗ vào bờ vai của tên mập.

      Trong lúc chuyện, trong hành lang tối tăm lại có từng đạo bạch quang lóe lên.

      Bạch Tuyền Thủy kiếm tu của Diệt Tuyệt Kiếm Tông xuất .

      Diệu Thủ Tam Thiên, Tô Tiểu Tiểu xuất .

      Thần bí nữ tử hỏa diễm xuất .

      Cường giả tộc cổ viện Thiên Kình xuất .

      Lâm Thiên Vũ xuất .

      Vương Lăng Hạc xuất ...

      ...

      Từng cường giả tộc và cao thủ Nhân tộc, ngừng từ trong bạch quang truyền tống ra.

      Tình trạng mỗi người cũng giống nhau. Có người bản thân bị trọng thương, cũng có người cực kỳ thoải mái. Trong nháy mắt khi ra, bọn họ lập tức cảnh giác bày ra tư thế phòng ngự. Đợi sau khi thấy ràng cảnh tượng xung quanh, bọn họ mới bắt đầu thoáng thả lỏng, lần nữa chia làm hai trận doanh Nhân tộc và tộc hoàn toàn khác nhau. Mỗi bên chiếm cứ góc hành lang.

      Đinh Hạo thuận miệng hỏi mấy cường giả Nhân tộc, lại phát bọn họ trải qua huyễn cảnh khác hẳn với mình. Đó phải là hình ảnh ảo giác của chính bọn họ, mà là vài đối thủ kỳ quái khác.

      Điều này thực khiến Đinh Hạo cách nào nắm bắt được đối với đoạn huyễn cảnh Cổ Lộ cuối cùng đầy quỷ dị này.

      Kế tiếp, trong khoảng thời gian chừng hơn ngày, ngừng có ánh sáng lóe lên. Trước sau có các cường giả Nhân tộc và tộc xuất .

      Đinh Hạo nhạy bén chú ý thấy, trước đó, vài cường giả Nhân tộc và tộc cũng xuất ở điểm cuối cùng của đoạn thứ mười Cổ Lộ, lúc này lại xuất ở trong đám người kia.

      - Đúng vậy?

      Ánh mắt Đinh Hạo đột nhiên trở nên ngưng trọng. Bởi vì thời điểm lại có đạo bạch quang xuất , hai thân ảnh lảo đảo xuất .

      Đối với Đinh Hạo mà , hai người kia rất quen thuộc. Đó chính là Lý Mục Vân và Lương Phi Tuyết. Điều này làm cho Đinh Hạo cảm thấy rất kinh ngạc, thậm chí còn có chút chấn động. Hai người kia từ sau khi tiến vào chiến trường Bách Thánh, vẫn còn có bất kỳ tin tức nào, cũng thấy xuất ở trong thành lớn Cửu Trọng Thiên, nhưng tại lại xuất ở đây...

      Với thực lực của hai người có thể đường đến nơi đây, đúng là kỳ tích .

      Hơn nữa quan trọng nhất chính là, bọn họ chiến thắng huyễn cảnh, tới hành lang tối đen.

      - Ai da, hai kiến hôi vừa đạt tới cảnh giới Tiên Thiên, lại có thể đến nơi này. Điều này làm cho người ta bất ngờ...

      vị cường giả tộc chế nhạo, phóng ra lực lượng.

      Lúc hai người Lý Mục Vân và Lương Phi Tuyết truyền tống ra, xuất ở trong đám tộc. Thực lực bọn họ lại thấp, thương thế người . Có mấy cường giả tộc cố ý lấy khí thế đe dọa, tăng thêm thương thế của hai người.

      - Hừ, thực lực thấp như vậy, cũng biết làm sao lại tới đây được. Lẽ nào cũng mưu toan tiến vào di chỉ thần bí để chia chén súp sao?

      cường giả tộc đầu hổ thân người hừ lạnh tiếng, đột nhiên đánh ra chưởng, muốn đưa hai người vào chỗ chết.

      khí hổ chưởng, võ giả cấp Tiên Thiên Vũ Tông có khả năng địch nổi.

      Ở trong mắt rất nhiều cường giả tộc, Nhân tộc thực lực yếu đuối như vậy, có bối cảnh và thế lực gì, giết giết, cũng khác gì giết con gà.

      - Đại ca...

      Lương Phi Tuyết đỡ Lý Mục Vân, muốn trốn cũng trốn thoát.

      nổi giận gầm lên tiếng, hai tròng mắt đột nhiên trở thành màu đỏ tươi. Trong miệng phát ra tiếng gào thét giống như của loài thú. lực lượng nguyên thủy hồng hoang, từ trong cơ thể , chậm rãi nổi lên, muốn chống lại lực lượng của vị Vương này.

      - Sao?

      Cường giả Vương đầu hổ thân người này có phần kinh hãi, chợt tăng lực, phát lực ra, đánh tan lực lượng nguyên thủy hồng hoang như nỏ hết đà của Lương Phi Tuyết.

      Lý Mục Vân cũng bị thương , có sức chống đỡ.

      Mắt thấy hai người táng thân dưới hổ chưởng, vừa lúc đó, dị biến đổi đột ngột phát sinh…

      Vèo!

      đạo lưu quang giống như tia chớp xẹt qua, trực tiếp xuyên thủng hổ chưởng do khí ngưng tụ thành. Lực lượng cường đại theo quán tính, tiện thể xuyên thủng bàn tay của cường giả Vương, mang theo bay ra ngoài hơn mười thước, đập vào tường đá ở trong hành lang tối đen.

      - Làm càn!

      - Lớn mật!

      - Ai dám đánh lén tộc chúng ta?

      Mấy cường giả tộc bên cạnh cường giả đầu hổ thân người nhất thời đều gầm thét. Chỉ thoáng tất cả đứng lên, sắc mặt tốt nhìn về phía đối diện.

      Chỉ có điều vừa nhìn, mấy đại cường giả tộc lại ngây người. Bọn họ thấy biết khi nào Đao Cuồng Kiếm Si Đinh Hạo đứng ở cách bọn họ hơn mười thước, ánh mắt sắc như đao, thần sắc lạnh như băng nhìn bọn họ.

      Mấy cường giả Vương nhất thời giống như cà gặp sương trở nên ủ rũ. Ánh mắt vừa lóe lên, tại nhanh chóng trở lại chỗ cũ, ngay cả cái rắm cũng dám đánh.

      Nếu như đổi lại là người khác, có lẽ bọn họ còn muốn làm ầm ĩ hồi. Nhưng chống lại bất kỳ người nào trong hai cường giả Nhân tộc, Đao Cuồng Kiếm Si Đinh Hạo giết như ma hoặc là tên mập Tống Khuyết thiếu đạo đức, vậy cũng chỉ có thể nhận được khủng khiếp đáng sợ mà thôi.

      Cường giả Vương đầu hổ thân người kêu đau, cũng sợ đến mức sắc mặt tái nhợt. Đến nỗi dám dùng rút mũi đao gãy trong bàn tay mình ra.

      Các cường giả tộc cũng dám tiếp tục gây khó dễ cho Lý Mục Vân và Lương Phi Tuyết nữa.

      Có Đinh Hạo đứng ra làm chủ cho bọn họ, ngoại trừ tộc nào chê mình già chán sống, bằng ai nguyện ý muốn chết.

      - Đa tạ Đinh sư huynh!

      Lương Phi Tuyết nhìn về phía Đinh Hạo lời cảm tạ trước tiên.

      Sắc mặt Lý Mục Vân trắng bệch, thương thế . nhờ Lương Phi Tuyết đỡ, cũng khẽ gật đầu cảm ơn.

      Đinh Hạo ngoắc tay.

      Vèo.

      Thanh kiếm gãy cắm chặt ở trong lòng bàn tay Vương đầu hổ, thân người tự động bay trở về lòng bàn tay của .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :