Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 621: SAO NGƯƠI LẠI LÀ NAM NHÂN

      Thời gian trôi qua từng giây từng phút. Tròn canh giờ trôi qua, Đinh Hạo mới chậm rãi thu hồi huyền khí, thở hắt ra hơi.

      Lúc này toàn thân Lý Lan lóe ra khí tức kim ngọc. Khí tức suy nhược trầm trước đó lập tức bị quét sạch. Thần dược lực tích tụ trong cơ thể mấy ngày nay, ở trong quá trình vừa rồi, dưới hướng dẫn của Đinh Hạo luyện hóa sạch . Dược lực vô cùng dồi dào này chuyển hóa thành huyền khí. Huyền khí kim ngọc kích động, ở trong thông đạo huyền khí giống như sông lớn trường giang vỡ đê gào thét lao nhanh, sinh động cách khó tin.

      Trong lòng thoáng động, dứt khoát điều khiển huyền khí này, thừa dịp nó phát ra dao động cường thịnh, trùng kích khiếu huyệt. Đinh Hạo mở mắt ra, thấy vậy cũng tránh khỏi cảm thấy sửng sốt.

      Trong khí tức kim ngọc trước mắt bao phủ, dáng người Lý Lan yểu điệu, thon gầy lả lướt, thân thể ưu mỹ, tuyệt đối giống như vị nữ chiến thần từ trời rơi xuống. Từ khi sinh ra tới giờ mình khó thấy. Thân hình giống như ảo mộng, cao quý thể xâm phạm.

      - Ách? Tiểu Lan phải nữ nhân chứ?

      Đinh Hạo có chút hoài nghi.

      Kết hợp với ít phản ứng và hành động kỳ quái của Lý Lan trước đó, Đinh Hạo có phần chắc chắn lắm về điều này. Chỉ có điều sau khi thoáng cẩn thận quan sát, lại loại bỏ suy đoán này của chính . Bởi vì hầu kết của Lý Lan ra đặc biệt ràng. Hơn nữa phía trước ngực...

      - Cho dù là sân bay, cũng có khả năng bằng phẳng đến mức độ như vậy. So với tiểu man đầu vượng tử còn hơn... Ha ha, nhất định là ta đa nghi.

      Đinh Hạo lắc đầu cười cười.

      Cuối cùng ném hoài nghi trong lòng ra sau đầu. Tất cả đều nghĩ tới nữa.

      Thừa dịp Lý Lan trùng kích khiếu huyệt, Đinh Hạo suy nghĩ chút, sau đó lập ra trận pháp minh văn ở trong lều lớn. Bản thân ngồi ở trong đó, lấy từ trong nhẫn trữ vật ra ít dược thảo, lại lấy ra hơn mười mảnh địa măng Cửu Hoàng Hộ Tâm tưới đẫm máu của Kỷ Nam, lần lượt xếp chúng thành hàng. Sau đó, bấm thủ ấn, bắt đầu chế luyện Cửu Dương Hoạt Tâm Đan.

      Kế tiếp, rất nhanh phải vào trong di chỉ thần bí. Khi vào trong đó, bọn họ phải đối mặt với nguy hiểm thế nào, ai biết được. Đinh Hạo cũng chắc nhất định có thể sống sót trở về.

      Cho nên chế luyện ra Cửu Dương Hoạt Tâm Đan trước, coi như là công đạo đối với Kỷ Nam chết.

      Mấy ngày nay Kỷ Khởi dùng Thảo Mộc Sinh Cơ Đan, tuy rằng tiếp tục chịu thống khổ dằn vặt, nhưng cửu tuyệt mạch lại mỗi ngày nặng thêm. Nếu sớm trị được bệnh, đối với tiểu nha đầu mà , chẳng khác nào sớm ngày trốn thoát khỏi vòng tay của tử thần ngoài.

      ngọn lửa màu vàng, ở trong lòng bàn tay Đinh Hạo nổi lên. Cửu Dương Hoạt Tâm Đan là loại đan dược cao cấp. Để chế luyện loại đan dược này, cần Luyện Đan Sư đạt phẩm cấp ngoài lục giai mới có khả năng chế luyện.

      tại, Đinh Hạo ước chừng cũng chỉ đạt được tiêu chuẩn luyện đan sư nửa bước ngũ giai. Chỉ có điều nghe Đao Tổ và Kiếm Tổ qua về phương pháp điều phối và chế luyện loại đan dược này. Bản thân lại có thiên hỏa huyền khí, chính là trong những dị hỏa mồi lửa có tiếng trong luyện đan. Đinh Hạo lại nắm giữ vài loại thủ thuật luyện đan thất truyền. Nếu chế luyện Cửu Dương Hoạt Tâm Đan, chắc có vấn đề.

      Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

      Vị trí trái tim thân thể Lý Lan đột nhiên bắn ra cột ánh sáng kim ngọc. Cột ánh sáng lóe lên rất nhanh rồi biến mất.

      đốm sáng kim ngọc vừa lóe ra, ánh sáng từ trong thân thể phóng ra chợt dần dần biến mất. Chỉ có điều từ trong thân thể chậm rãi phóng ra lực lượng cũng cường mạnh hơn gấp vô số lần. Phía sau lưng mơ hồ có hình ảnh hư ảo của tiên vương chiến cửu thiên, xuất giống như , phóng ra thần uy, khiến Lý Lan giống như thần vương giáng trần, có ma lực kỳ dị khiến người ta thể kháng cự.

      Lý Lan chậm rãi mở mắt ra, thu liễm khí tức kim ngọc toàn thân.

      tu luyện huyền khí, thực tế cũng là loại huyền khí biến dị, chính là từ huyền khí kim mộc dị hoá thành, cũng có lực lượng kỳ lạ. Mỗi loại huyền khí biến dị đều vô hình và lợi hại hơn nhiều so với huyền khí bình thường. Ví dụ như ngục băng huyền khí của Đinh Hạo, thực tế đó là huyền khí có thuộc tính thủy trong ngũ hành.

      Cảm nhận lực lượng trong cơ thể mới tăng lên, nhất là tốc độ vận chuyển huyền khí đạt tới trình độ mới, Lý Lan có chút kinh ngạc.

      - Đây phải là lực lượng của Đại Tông Sư hai khiếu nên có. Thực vượt quá rất nhiều. Sao có thể như vậy được?

      Lý Lan nhíu mày suy tư.

      Con đường võ đạo, mỗi bước đều phải bước kiên định vững chắc. Thực lực đột nhiên tăng lên cách khó hiểu cũng nhất định là chuyện tốt. Rất có thể điều này lưu lại tai họa ngầm nào đó. Chỉ có điều suy nghĩ hồi cũng ra kết quả đặc biệt nào. Nghi vấn duy nhất là ở chỗ huyền khí của Đinh Hạo vừa rồi dần dần tiến vào trong cơ thể của mình...

      - Chẳng lẽ là vì nguyên nhân này sao? Lẽ nào giữa guyền khí của A Hạo và huyền khí của ta nảy sinh cộng hưởng và kích phát, đạt được hiệu quả nào đó tương tự với song tu sao?

      Sắc mặt Lý Lan biến đổi. quay đầu nhìn lại.

      Cách đó xa, Đinh Hạo lẳng lặng ngồi ở trong trận pháp minh văn . Toàn thân bắt đầu phát động quang diễm, hai tay ngừng bấm độn.

      Ngón tay khép mở tạo ra huyễn ảnh, lưu lại tàn ảnh, giống như nhiều đóa hoa sen rực rỡ nở ra, vô cùng đẹp mắt. Từng đốm lửa kim sắc chứa lực lượng cực kỳ kinh khủng, đủ khiến vị cường giả cảnh giới Vũ Vương hóa thành tro tàn trong nháy mắt. Lúc này đây, chúng lại giống như những tinh linh tinh hoạt, thân mật vây quanh Đinh Hạo, dưới điều khiển của mười ngón tay , bao quanh hơn mười bảo dược.

      Động tác của Đinh Hạo cực kỳ ưu mỹ.

      Ở dưới nhãn quang kim sắc chiếu xuống, gương mặt thanh tú này càng lộ vẻ tuấn.

      - Ông trời quá mến A Hạo. Bất kỳ chuyện gì tốt đẹp, dường như đều tập trung người .

      Lý Lan khẽ thở dài.

      - Tại sao có ngươi?

      lẳng lặng nhìn khuôn mặt Đinh Hạo, biểu tình mặt quả nhiên cực kỳ phức tạp. hồi nghiến răng nghiến lợi, hồi chau mày, hồi lại lộ ra nụ cười mỉm.

      Bầu khí trong lều lớn lộ ra chút quỷ dị.

      Thời gian trôi qua. trán Đinh Hạo lộ ra từng giọt mồ hôi hột. Mười ngón điều khiển hỏa diễm dần dần trở nên yếu ớt. mùi thuốc tràn ngập khôn gian. Chỉ thoáng hít hơi, cũng làm cho người cảm thấy tinh thần sảng khoái. Từng luồng quang diễm màu xanh mỏng manh tuôn ra, giống như là từng xúc tua rất , bao vây lấy Đinh Hạo.

      - Du tẩu thiên địa, Cửu Dương Hoạt Tâm... thành đan!

      Đinh Hạo đột nhiên mở mắt, trong hai tròng mắt bắn ra thần quang. Hai tay kéo khẽ, ống tay áo xoè ra, xẹt qua hư vô cùng nhanh chóng.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 622: TRANH CÃI

      Đây chính là thủ pháp thu đan Thư Vân Phúc Thiền Quyên. Trong nháy mắt, hơn mười đốm sáng màu xanh giống như lưu quang vừa phóng ra, bị Đinh Hạo chụp tới, nắm ở trong tay trái.

      Ngón tay phải xoa cái, mười mấy phù văn chữ Hán hạ xuống, phong ấn tất cả mười hai viên đan dược màu xanh này.

      Đan dược có linh. Nhất là đan dược cao giai, chính là hội tụ kết tinh của vô số thần dược chế luyện thành. Bản thân luyện đan chính là quá trình sáng tạo. Thần đan sư chân chính luyện chế ra thần đan, ngay cả tinh linh có linh hồn có ý thức, trong nháy mắt từ thành đan chủ động chạy trốn. Nếu như phong ấn, rất nhanh chạy thoát.

      Bàn tay Đinh Hạo mở ra.

      Mười hai viên lớn chừng trái nhãn, trong suốt rực rỡ, đan dược hình tròn giống như chim trả, thu liễm quang hoa, lẳng lặng nằm ở trong lòng bàn tay Đinh Hạo, tản ra thần tính.

      - Đây là... Đan dược thất giai sao? Ngươi trở thành thần đan sư?

      Lý Lan kinh ngạc kêu lên.

      Có thể chế luyện lục giai đan dược, vượt qua cấp bậc đan dược sư bình thường, có thể trở thành thần đan sư.

      Phóng tầm mắt nhìn khắp Tuyết Châu, chỉ có đan vương Tuyết Châu Trần Nam Triều mới miễn cưỡng có thể đạt tới nửa thần đan sư, lại để vô số tông môn Tuyết Châu đối xử khách khí, dám tiếp đón chậm trễ. ngờ hôm nay Đinh Hạo lại có thể vượt qua Trần Nam Triều có danh hiệu đan vương kia...

      Biểu của Lý Lan có chút thất thố.

      Tuy sớm biết Đinh Hạo biết luyện đan, nhưng trăm triệu lần Lý Lan lại thể ngờ được, phương diện đan dược, Đinh Hạo đạt tới trình độ như vậy.

      Đinh Hạo cười hắc hắc. Tâm tình rất tốt, muốn vài câu huyền bí.

      Đúng lúc này…

      - Đinh huynh đệ, thỏa thuận xong với mấy lão . tại có thể mở ra đoạn Cổ Lộ tiếp theo...

      Bên ngoài truyền đến giọng của Tống Khuyết.

      Lý Lan nhíu mày, mặc áo khoác vào trước.

      ...

      ...

      Bóng đêm đỏ như máu. Trong khí vẫn thoang thoảng mùi máu tanh. sơn môn Vấn Kiếm Tông đèn đuốc sáng trưng, giống như ban ngày.

      Trải qua thời gian dài như vậy, đây là buổi tối hiếm có phải chiến đấu. Rất nhiều đệ tử Vấn Kiếm Tông đều ở đây tận dụng thời gian chữa thương, vận chuyển huyền khí, khôi phục thực lực.

      Ở vào khu vực cầu thang tầng thứ ba, phía trước lều lớn cao tầng của tông môn chỉ huy tạm thời, chí ít có năm sáu chục cường giả cao tầng Vấn Kiếm Tông tập trung.

      Ánh mắt mọi người đều nhìn chằm chằm vào lều lớn.

      Trong lều lớn, chỉ có ba người. Ba người quyết định vận mạng của Vấn Kiếm Tông.

      Mọi người lo lắng chính là, trong đó mơ hồ vẫn truyền đến những tiếng tranh cãi. Trong đó, giọng của Đường Phật Lệ đứng đầu Vấn Hình Đường là lớn nhất, dường như cực kỳ phẫn nộ, lớn tiếng cải vã gì đó. Thỉnh thoảng chưởng môn nhân Lý Kiếm Ý cũng phản bác vài câu. Khí Thanh Sam từ đầu đến cuối cũng lên tiếng.

      Đáng tiếc bản thân lều lớn có tăng cường trận pháp minh văn, ngăn cản phần lớn lực lượng và thanh khí tức. Mọi người bên ngoài, chỉ có thể mơ hồ nhận ra được, ba người này tranh cãi. Nhưng bọn họ biết, ba vị đứng đầu này rốt cuộc tranh cãi vì cái gì.

      Đại khái sau canh giờ, Đường Phật Lệ đứng đầu Vấn Hình Đường nổi giận đùng đùng từ bên trong ra. hừ lạnh tiếng, cũng nhìn mọi người, bay lên trời, biến mất về phía Vấn Hình Đường.

      Sau lúc lâu, chưởng môn nhân Lý Kiếm Ý cũng chậm rãi từ trong lều lớn ra.

      Ánh mắt của mọi người đều tập trung vào người của . Tất cả mọi người rất lo lắng.

      Trong thời khắc phong vân lay động này, ba người đứng đầu ngàn vạn thể tách ra.

      Bằng thế cục của Vấn Kiếm Tông càng họa vô đơn chí.

      Cảm nhận được ánh mắt lo lắng của mọi người, bộ dạng Lý Kiếm Ý cực kỳ mệt mỏi, khẽ mỉm cười cái, :

      - Mọi người tản . Tận dụng thời gian nghỉ ngơi chuẩn bị chiến đấu. chừng ngày mai còn có trận chiến nữa. Ta và Đường sư đệ chẳng qua có chút mâu thuẫn mà thôi. có chuyện gì đâu.

      Lúc này mọi người mới nửa ngờ nửa tin rời . Chờ tới khi tất cả mọi người tản , Lý Kiếm Ý mới ngẩng đầu lên nhìn mặt trăng tròn huyết sắc. khẽ lắc đầu, bộ dạng còn hứng thú, xoay người từng bước về phía dốc đá ngoài xa. bước chân thong thả, dường như suy tư điều gì.

      Gió núi thổi mạnh, khẽ lay động trường bào của .

      Giờ phút này, vị võ đạo tông sư có trọng trách nặng nề nhất Tuyết Châu, bóng lưng gầy dưới ánh trăng soi sáng có vẻ có chút tịch hiu quạnh, giống như là vị lão nhân bình thường, chìm vào suy ngẫm, bộ dạng nặng nề, có chút bất lực.

      Từ phía sau lưng truyền đến những tiếng bước chân.

      - Nàng... tới.

      Giọng của Lý Kiếm Ý có phần xúc động. Mặc dù quay đầu lại, nhưng lại biết được người tới là ai.

      - Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Ngươi và Đường sư huynh...

      Phong chủ Thủy Kiếm Phong La Lan, mắc chiếc váy màu xanh da trời bằng lụa mỏng, cao quý xuất trần, giống như Huyền Nữ cửu thiên, khuôn mặt lộ vẻ phong hoa tuyệt đại, mang theo chút lo lắng, chậm rãi tới gần.

      Khóe miệng Lý Kiếm Ý lên nụ cười khổ:

      - có gì, chỉ là... phương pháp có chút khác nhau mà thôi.

      La Lan nhàng tới.

      Nàng hỏi tiếp điều gì, lẳng lặng đứng ở bên cạnh Lý Kiếm Ý, vai sóng vai cùng nhau, nhìn mặt đất trải dài phía dưới. Gió núi thổi mái tóc dài của nàng theo gió tung bay. Nhìn hai người giống như đôi thần tiên quyến lữ.

      La Lan thở dài cái có chút ít lo lắng :

      - ra từng ấy năm, khoảng cách giữa các ngươi vẫn chưa hoàn toàn hóa giải sao? Lần trước lợi dụng Đinh Hạo độ kiếp, kẻ phản bội ở trong nội bộ bày bố cục diện tru diệt tông môn, nhìn như liên thủ hợp tác, thực tế là suy nghĩ cho lợi ích của Vấn Kiếm Tông vị vây khốn? Ai, chiếc gương vỡ, muốn khôi phục lại như lúc ban đầu, đâu dễ dàng như vậy...

      Lý Kiếm Ý từ chối cho ý kiến.

      quay đầu nhìn nữ tử đứng bên cạnh mình. Ánh mắt lộ vẻ bình tĩnh, ôn hòa trước đó chưa từng thấy. mỉm cười :

      - nhiều năm như vậy, tiểu sư muội vẫn băng tuyết thông minh như vậy.

      La Lan mỉm cười, mặt ra ngọt ngào hiếm thấy. Nhưng điều này chỉ vừa lóe lên biến mất.

      Lý Kiếm Ý chậm rãi vươn tay ra. Sau khi dừng lại trung lát, giống như vừa hạ quyết tâm, ngón tay khẽ cầm mấy lọn tóc đen dài bay loạn của La Lan, vén ra sau tai hộ vị mỹ nhân này. khẽ :

      - Nếu như ngày mai ta khó thoát khỏi đại nạn, A Lan, nàng có nguyện ý tha thứ cho kiên trì của ta trong những năm qua hay ?

      La Lan khe khẽ thở dài:

      - Bây giờ những lời này còn có tác dụng gì.

      - Nàng còn oán hận ta sao?

      mặt Lý Kiếm Ý lộ vẻ cay đắng mỉm cười:

      - Đúng vậy, ta phải là người cha tốt. Ta quá ích kỷ...

      - Ngươi phải là người cha tốt. Ngươi vì Vấn Kiếm Tông, hy sinh con của chúng ta.

      La Lan lẳng lặng :

      - Chỉ có điều, khắp Tuyết Châu có bất kỳ người đứng đầu tông môn nào lại cống hiến tất cả cho tông môn như vậy.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 623: VẠN PHẦN LY KỲ
      - Lẽ nào kiếp nạn của Vấn Kiếm hôm nay, là do ông trời báo ứng đối với ta sao?

      Quay đầu nhìn lại, Lý Kiếm Ý bỗng nhiên phát , kiên trì của mình trong những năm qua, cũng biết là đúng hay là sai.

      - Có lẽ phải là báo ứng, mà là lần thử thách. lần cơ hội dục hỏa sống lại?

      La Lan đột nhiên vươn tay ra, nhàng cầm bàn tay Lý Kiếm Ý.

      Ai có thể tin tưởng, đường đường là chưởng môn nhân đệ nhất tông môn Tuyết Châu, lòng bàn tay lại thô ráp. Đó là những vết kiếm lưu lại do luôn cầm kiếm bất kỳ lúc nào. Thời gian cầm kiếm quá dài quá lâu. Cho dù là thân tu vi huyền khí vô cùng cường đại, cũng cách nào xóa những dấu vết này.

      CHƯƠNG 624: DỒN VÀO TỬ ĐỊA MỚI GẶP SINH

      Sau đó cũng lấy ra thanh kiếm rỉ và ma đao, từng bước tiến về phía trước.

      Kẻ đối diện, thân hình thoáng lắc cái.

      Đinh Hạo ảo giác chém ra đao, chính là chiêu chém ngang trong Thất Huyền Trảm.

      Đây là lần đầu tiên Đinh Hạo đối mặt với chiêu như vậy do người khác sử dụng xuất ra.

      chỉ cảm thấy tất cả gian né tránh xung quanh mình đều bị chiêu này phong tỏa. Ngoại trừ cứng rắn chống đỡ ra, căn bản còn có bất kỳ cách nào khác. Nhưng chiêu này chiêu thức ra đơn giản, lại khiến người ta có loại ảo giác thể địch lại được, giống như phá núi mở đường vậy.

      Đây là chiêu thức chiến kỹ mình chế tạo ra sao?

      Lại có thể mạnh như vậy sao?

      Trong lòng Đinh Hạo khẽ động. Ma đao trong tay cũng chém ra đao, sử dụng chém ngang trong Thất Huyền Trảm.

      Ầm!

      Hai thanh ma đao giống nhau như đúc, va chạm vào nhau.

      tiếng va chạm kịch liệt vang lên. Sóng khí đáng sợ dao động, giống như là cơn lốc khuếch tán từng vòng ra ngoài, mang theo cả thiên địa. Cách đó xa hai mèo mập màu trắng cắn xé lẫn nhau, cũng bị sóng khí này trong nháy mắt hất bay.

      Đinh Hạo chỉ cảm thấy cổ tay bị chấn động tới mức tê rần. lực lượng cường đại trực tiếp va chạm khiến bay ra ngoài. Đối diện Đinh Hạo ảo giác cũng gặp tình cảnh tương tự.

      Hai đối thủ thực lực giống nhau như đúc, lực lượng càng chẳng phân biệt được cao thấp.

      - Lực lượng là cường đại!

      Đinh Hạo cảm thán. Lần đầu tiên ý thức được, mình lại có thể mạnh như vậy.

      Hai người hóa thành lưu quang, lại tiếp tục chiến đấu với nhau.

      Khí tức đáng sợ dao động dâng trào ở trong toàn bộ gian ảo cảnh. Đinh Hạo càng đánh càng kinh hãi.

      Đinh Hạo ảo giác chỉ có bộ dạng giống nhau như đúc, ngay cả thực lực, chiêu thức và phong cách chiến đấu gần như đều giống mình như đúc.

      Điều này thể dùng thế lực ngang nhau để hình dung. Đối thủ này rất đáng sợ. Bất luận mình cố tình lộ ra sơ hở hoặc là lấy xảo thủ để giành chiến thắng, nhưng vẫn có cách nào đạt được hiệu quả. Dường như mình chỉ cần vừa động tâm niệm, đối phương có thể nhận thấy được tâm ý của mình, đưa ra biện pháp cứng rắn nhất mạnh mẽ nhất để ứng đối.

      Cho dù gặp phải đối thủ có thực lực vượt xa mình, Đinh Hạo cũng phải chiến đấu khổ cực như thế.

      Rất nhanh, người hai người bắt đầu bị thương. Máu tươi xuống.

      Đinh Hạo cũng nếm thử thần thông Nhân Vương Biến và ba đầu sáu tay, nhưng đối phương cũng như vậy.

      Đinh Hạo thử huy động lực lượng chí tôn trong thanh kiếm rỉ và ma đao. Kết quả thanh kiếm rỉ ma đao trong tay Đinh Hạo ảo giác cũng có thể phát ra được lực lượng tương tự.

      - Mỗi đoạn tây du Cổ Lộ tồn tại, đều có ý nghĩa đặc biệt của nó. Đối với võ giả rèn luyện tu vi, có hiệu quả đặc biệt. Như vậy Cổ Lộ ảo giác, cửa ải cuối cùng này tồn tại, là vì cái gì?

      Đinh Hạo vừa kịch đấu, trong lòng vừa đau khổ suy tư.

      - Đối mặt với mình? Chẳng lẽ mỗi người tiến vào đoạn Cổ Lộ này, đều gặp đối thủ giống hệt với mình?

      Trong đầu Đinh Hạo lóe lên tia chớp:

      - Chẳng lẽ là để giúp đỡ võ giả khắc phục tâm ma của mình? Chỉ có chiến thắng chính mình, mới có thể sợ hãi con đường võ đạo? Cho nên ngay cả Tà Nguyệt và Manh Manh cũng gặp phải đối thủ giống hệt chúng?

      Phía xa, mèo mập Tà Nguyệt cùng ảo giác của chính mình cắn xé truy đuổi.

      Hai con mèo mập giống như là người đàn bà chanh chua đanh đá nhất, cắn xé, cào cấu. Chúng dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. Từng sợi lông màu trắng bay loạn. Những tiếng mèo kêu gào liên tục vang lên dừng. Hai con mèo mập màu trắng đều đánh ra chân hỏa, ngay cả ôm chính mình lăn, cào dưới móc. Lông mèo bay loạn. Ngay cả đôi cánh chim phía sau này đôi cánh chim lên màu trắng lông chim, cũng rơi xuống đầy đất.

      Nhưng ra lúc Manh Manh chiến đấu với ảo giác của mình, có vẻ hòa bình hơn rất nhiều.

      Hai cá heo đều há miệng thổi bọt khí, dường như tiến hành trận thi đấu thổi bọt khí. Từng bọt khí trong suốt liên tục ngừng từ trong miệng chúng bay ra ngoài, va chạm vào nhau, sau đó chúng phát ra những tiếng kêu thanh thúy dễ nghe...

      Nhưng ra hai Kỷ Khởi chỉ lẳng lặng ngồi mặt đất, trong lúc đó có bất kỳ tranh đấu nào.

      Kỷ Khởi theo võ đạo, cho nên hoàn toàn có chút lực công kích nào. Giữa nàng và ảo giác tất nhiên cách nào phát sinh chiến đấu. Từ góc độ này mà , nàng trái lại trở thành người an toàn nhất.

      Đinh Hạo dần dần rơi vào khổ chiến. thử rất nhiều biện pháp, cũng có hiệu quả.

      tại, người của hai người đều mang thương. Nếu tiếp tục như vậy, chỉ sợ kết quả sau cùng chỉ có - Đồng quy vu tận.

      Từ trước đến nay Đinh Hạo cũng ý thức được, mình lại là khó chơi như vậy.

      Chỉ sợ cường giả Nhân tộc và tộc trước đây chống lại mình, cũng có tâm tình vừa giận lại vừa biết phải làm thế nào?

      Tu vi huyền khí dồi dao...

      Chiến kỹ linh hoạt khó công...

      Xuân hạ thu đông bốn kiếm ý...

      Thân thể mạnh mẽ...

      tốc độ phản ứng nhanh như tia chớp...

      Phong cách chiến đấu cứng rắn bước cũng nhường từ trước đến nay chưa từng có...

      Người như vậy, quái vật.

      - Nên làm cái gì bây giờ? Nhược điểm của ta, rốt cuộc ở nơi nào?

      Đinh Hạo đau khổ suy nghĩ tìm tòi.

      Cách đó xa, Kỷ Khởi ngồi lặng lẽ. Nàng dùng viên Cửu Dương Hoạt Tâm Đan, lúc này mặt dần dần có chút sắc thái, trạng thái tinh thần cũng khá hơn rất nhiều. Sức lực trong cơ thể tiếp tục mất . Nàng ngồi ở trong trận pháp minh văn, nhíu mày tỉnh táo nhìn tất cả những điều này, dường như suy nghĩ điều gì.

      Nhưng ra, ảo giác của nàng ở phía xa kia, tuy rằng trông cũng có vẻ rất sống động, lại dường như thiếu chút linh hoạt. Bộ dạng có việc gì làm, hết nhìn đông tới nhìn tây. Ba trận chiến đấu kịch liệt trước mắt, ở trong mắt của nàng, dường như là biểu diễn vô cùng đặc sắc.

      Đột nhiên…

      - Đinh đại ca, dồn vào tử địa sau đó sinh!

      Kỷ Khởi vẫn khổ sở suy nghĩ điều gì chợt hô to tiếng.

      Phía xa Đinh Hạo sửng sốt, chợt bừng tỉnh hiểu ra.

      ...

      ...

      Đêm tối gió lớn.

      - Ta bình sinh ghét nhất bị kẻ khác phản bội. Ngươi có tư cách gì chuyện với ta?

      Trong doanh địa của đại quân liên hợp xâm lấn, Hàn Dưỡng Kiếm bộ dạng cao cao tại thượng, ngồi ở chủ vị, nhìn nam nhân ngoài dự đoán của tất cả mọi người tới trong doanh địa phía dưới.

      - Ta chỉ phản bội mình Lý Kiếm Ý mà thôi. Lý Kiếm Ý lại đại biểu cho toàn bộ Vấn Kiếm Tông.

      Trong mắt nam nhân này bắt đầu lộ ra ánh mắt cam lòng và ghen tỵ.

      Ánh mắt Hàn Dưỡng Kiếm giống như thanh đao nạo xương, lướt qua ở người nam nhân này, dường như là muốn phân biệt được lời của hay là giả.

      - Hàn huynh, người này thể tin!

      Phương Tiêu An tiến lên bước, :

      - Đường Phật Lệ chính là cánh tay của Vấn Kiếm Tông.


    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 625: HÓA THÂN THÀNH MA

      - có kinh nghiệm và lý lịch cực kỳ lão luyện, nắm giữ quyền hành Vấn Kiếm Tông. Từ trước đến nay, . Tuy rằng trước đây, từng lần có chút mâu thuẫn với Lý Kiếm Ý. Chỉ có điều sau đó lại chứng thực, đây chỉ là do Vấn Kiếm Tông bày ra mà thôi...

      - A? và Lý Kiếm Ý từng bất hòa sao?

      Hàn Dưỡng Kiếm thoáng híp mắt lại cái.

      Phương Tiêu An biết mình sai, lập tức :

      - sai. Chỉ có điều đây là bọn họ đóng kịch cho bên ngoài nhìn thấy. Sau đó chứng thực, chúng ta đều bị lừa. Đây chỉ là bày bố mà thôi. Tình cảm của người này đối với Vấn Kiếm Tông cực kỳ cuồng nhiệt. Chỉ sợ trong này có mưu kế .

      Hàn Dưỡng Kiếm nhìn về phía Đường Phật Lệ, :

      - Ngươi còn có lời nào muốn ?

      Đường Phật Lệ lạnh lùng cười, :

      - Ta từng , ta chỉ phản bội mình Lý Kiếm Ý mà thôi, phải Vấn Kiếm Tông. Bày bố cục giết người, là vì lợi ích của Vấn Kiếm Tông. Hôm nay ta tới đây, cũng là vì lợi ích của Vấn Kiếm Tông. Về phần Lý Kiếm Ý sao? Loại chưởng môn nhân vì tư lợi, khư khư cố chấp như vậy, đáng để ta tiếp tục bỏ công bỏ sức vì nữa.

      - Chỉ giỏi nguỵ biện.

      Phương Tiêu An hừ lạnh.

      Ánh mắt Hàn Dưỡng Kiếm híp lại, từng tinh quang sắc bén chớp động trong hai mắt khép mở. ràng từng câu từng chữ:

      - Ta thưởng thức can đảm của ngươi, dám mình tới nơi này chịu chết. Chỉ có điều, ngươi phải nhớ kỹ, muốn nhận được lòng tin của kẻ thù, nhất định phải trả giá rất lớn. Ngươi muốn ta tin tưởng ngươi, chỉ dựa vào mấy câu , khó mà làm được.

      Đường Phật Lệ mỉm cười, :

      - Ngươi nghĩ muốn ta chứng minh thế nào?

      Hàn Dưỡng Kiếm cười ha ha, với vẻ có chút trêu chọc:

      - Ví dụ như đầu Lý Kiếm Ý, hoặc là Khí Thanh Sam mới lộ diện hôm nay. Đầu của , cũng rất có sức thuyết phục.

      Ai biết Đường Phật Lệ dường như sớm đoán được Hàn Dưỡng Kiếm như vậy. hề phẫn nộ, trong lòng có dự tính trước mọi việc :

      - Cái này cũng khó khăn. Chỉ cần ngươi cũng đáp ứng điều kiện của ta.

      - A? Điều kiện của ngươi? chút thử xem.

      Hàn Dưỡng Kiếm tỏ thái độ.

      - Ta giúp ngươi giết Lý Kiếm Ý và Khí Thanh Sam, đoạt được khoáng thạch huyền tinh phía sau núi, tất cả tài nguyên tài bảo của Vấn Kiếm Tông đều thuộc về các ngươi. Điều ta muốn chỉ có . Đó chính là chức vị chưởng môn Vấn Kiếm Tông.

      Trong ánh mắt Đường Phật Lệ, chớp động hào quang kỳ lạ nào đó.

      Hàn Dưỡng Kiếm ung dung cười, :

      - Lý Kiếm Ý và Khí Thanh Sam đều chết, vậy Vấn Kiếm Tông còn gì nữa?

      Đường Phật Lệ bình tĩnh :

      - ra tiêu diệt Vấn Kiếm Tông, đối với Liệt Thiên Kiếm Tông các ngươi mà , cũng phải lựa chọn có lợi nhất. Tất nhiên các ngươi có thể nhận được khoáng thạch huyền tinh, nhưng khoáng thạch này có chừng mấy nghìn mét vuông, bị chôn sâu trong lòng đất hơn sáu trăm thước. Ở sâu trong địa huyệt, khoảng năm rưỡi cũng cách nào khai thác mang hết được. Nếu như các ngươi tru diệt Vấn Kiếm Tông từ xuống dưới gần vạn người, người nào tới giúp đỡ các ngươi khai thác khoáng thạch? Ai tới giúp đỡ các ngươi vận tải khoáng thạch? Ai tới làm các việc vặt vãnh? Muốn khai quật những tinh khoáng thần tàng đó, các ngươi cần rất nhiều nô lệ thợ mỏ.

      Hàn Dưỡng Kiếm theo bản năng gật đầu:

      - tiếp.

      Đường Phật Lệ tiếp tục :

      - Tuy rằng chút lực lượng ấy của Vấn Kiếm Tông, cũng khiến tông môn siêu cấp như Liệt Thiên Kiếm Tông để mắt, nhưng Tuyết Châu và Kiếm Châu cách xa thiên sơn vạn thủy, muốn triệu tập nhân thủ làm nô lệ thợ mỏ, lại tiêu hao quá nhiều thời gian. Vừa vặn ngược lại, nếu như các ngươi lưu lại những người núi này để sử dụng, vấn đề nhân thủ có thể hoàn toàn giải quyết. Vấn Kiếm Sơn, tại từ xuống dưới tổng cộng hơn vạn người, mới có thể thỏa mãn nhu cầu khai thác hầm mỏ. Lấy thực lực bốn người các ngươi, chỉ cần tru diệt nhóm cao thủ Lý Kiếm Ý và Khí Thanh Sam, hoàn toàn có thể trấn thủ sơn môn. Đến lúc đó, những người còn lại còn có ai dám lỗ mãng? Tất cả còn phải ở trong khống chế của ngài sao?

      Hàn Dưỡng Kiếm có phần hứng thú :

      - cũng sai. Đây là biện pháp rất tốt. Nhưng vấn đề là, nếu ta có thể nô dịch bọn họ, vậy tại sao còn phải giữ lại Vấn Kiếm Tông, tại sao lại để ngươi làm chưởng môn chứ?

      - Bởi vì ngươi cần ta nội ứng ngoại hợp, giúp ngươi tru diệt Khí Thanh Sam và Lý Kiếm Ý, nhất là người trước.

      Đường Phật Lệ bình tĩnh .

      - Ha ha ha, vậy có thể là ngươi tính nhầm rồi.

      Hàn Dưỡng Kiếm cười ha ha:

      - Tuy thực lực Khí Thanh Sam tồi, nhưng cũng phải là vô địch. Sư thúc Vạn Kiếm Sát của ta ít ngày nữa đến. Đợi tới lúc lão nhân gia vừa đến, cho dù cần ngươi, ta cũng có thể làm được tất cả những điều ngươi .

      Đường Phật Lệ cũng cười ha ha, đột nhiên :

      - Ta quan sát diện mạo ngươi, tại chí ít cũng phải hơn trăm tuổi?

      Cường giả võ đạo có tuổi thọ vượt xa người, diện mạo biến hóa, cũng cực kỳ chậm chạp.

      Trăm tuổi đối với cường giả cảnh giới Vũ Vương mà , chỉ là tráng niên. Hàn Dưỡng Kiếm thoạt nhìn cũng chỉ mới chừng ba mươi tuổi. Nhưng lấy thực lực cảnh giới Vũ Vương đỉnh phong của , lại có cơ hội được tiến vào chiến trường Bách Thánh, tất nhiên là quá năm mươi tuổi. Điều này cũng phải thiên tài siêu cấp gì.

      vài võ giả có thiên phú tốt hơn chút, trăm tuổi đạt đến cảnh giới Vũ Vương đỉnh phong. Lúc này vừa vặn đúng lúc. Cho nên Đường Phật Lệ mới đưa ra suy đoán như vậy.

      Hàn Dưỡng Kiếm vừa nghe vậy, sửng sốt, :

      - Ngươi lời này là có ý gì?

      Đường Phật Lệ nhanh chậm :

      - Thứ cho tại hạ cả gan thẳng. cường giả trăm tuổi đạt tới Vũ Vương đỉnh phong, loại trình độ như ngươi, ở Liệt Thiên Kiếm Tông hẳn là võ giả thuộc về tiêu chuẩn thiên tài nhị lưu. Mức độ coi trọng của tông môn đối với ngươi cũng giống như thiên tài nhất lưu chân chính, nhưng lại được xem như là trong những người đáng được tông môn bồi dưỡng. tại chính là cơ hội biểu của ngươi. Chỉ cần có thể vì Liệt Thiên Kiếm Tông lập được đại công, tất nhiên có thể lập tức tiến vào phạm vi lực lượng được cao tầng tông môn chú ý, nhận được bồi dưỡng mãnh mẽ. Ngược lại, nếu như trong khoảng thời gian này, ngươi vẫn có tiếng tăm gì, vài chục năm nữa, ngươi bị những thiên tài nhân tài trẻ tuổi mới xuất vượt qua đào thải. Muốn tiếp tục nhận được coi trọng, bồi dưỡng của tông môn, có khả năng.

      Hàn Dưỡng Kiếm bất tri bất giác ngồi thẳng. Hiển nhiên bị Đường Phật Lệ trúng tâm . kìm lòng được :

      - Được, ngươi tiếp .

      Đường Phật Lệ gật đầu, tiếp tục :

      - Xuất chinh tấn công Vấn Kiếm Tông lần này, chính là cơ hội lớn để các hạ lập công. Căn cứ sơ bộ, chắc hẳn khoáng thạch huyền tinh phía sau núi Vấn Kiếm Tông có ít nhất hơn năm ngàn mét vuông. Phải biết rằng đó đều là huyền tinh thạch cực phẩm. Hầm mỏ như vậy, cho dù là ở Kiếm Châu cũng là bảo tàng lớn chứ?

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 626: CẠM BẪY?

      Hàn Dưỡng Kiếm theo bản năng gật đầu.

      Đường Phật Lệ mỉm cười, :

      - Nếu như các hạ vì tông môn đoạt được khoản bảo vật này, vậy dĩ nhiên là lập được đại công. Còn nếu quả thực đợi tới lúc vị sư thúc kia của ngài đến đây, mới phá được Vấn Kiếm Tông, vậy đến lúc đó công lao rốt cuộc tính là của ai? Tuyệt đối phải là của ngài. Chỉ sợ nếu ngài những có công, ngược lại tiếp theo mang tội danh là làm việc tốt. Đường đường là bốn vị kiếm tu cấp Vũ Vương đỉnh phuong, nắm được tông môn nho của Tuyết Châu, cho dù có nhiều lý do hơn nữa, chỉ sợ cũng trở thành trò cười.

      Hàn Dưỡng Kiếm nghe xong, tim nhất thời giật thót. Những lời này, từng chữ đều đâm đúng tim , lại đâm thẳng vào chỗ quan trọng nhất. Như lời , đó chính là vấn đề mình lo lắng nhiều ngày nay.

      Phương Tiêu An nghe được cũng thấy hết hồn. quan sát ngôn ngữ và sắc mặt, lập tức biết được Hàn Dưỡng Kiếm bị lời của Đường Phật Lệ làm động tâm. Trong lòng thầm nghĩ ổn.

      Người khác bị Đường Phật Lệ lừa, nhưng . Bởi vì trong lòng hiểu rất , trung thành của nam nhân này đối với Vấn Kiếm Tông, nhất là trải qua lần Đinh Hạo độ kiếp, dẫn đến bày bố của học viện Thanh Bình bị hao tổn, dễ dàng tin tưởng Đường Phật Lệ như vậy.

      - Hàn huynh, trăm triệu thể tin người này. xảo quyệt như vậy, những lời này nhất định là cạm bẫy...

      Phương Tiêu An nỗ lực thuyết phục Hàn Dưỡng Kiếm thay đổi chủ ý.

      Nhưng …

      - Câm miệng, chuyện này, Hàn sư huynh tự có chủ ý.

      vị kiếm tu khác mở miệng quát lớn, hoàn toàn lưu cho vị viện trưởng học viện Thanh Bình này chút mặt mũi.

      - Nhưng...

      Phương Tiêu An còn muốn thêm gì nữa.

      - Hắc hắc, chuyện Liệt Thiên Kiếm Tông chúng ta, khi nào đến phiên con kiến hôi như ngươi chuyện. Cút qua bên. vị kiếm tu Liệt Thiên Kiếm Tông khác, khinh thường trách cứ.

      Phương Tiêu An ngẩng đầu, thấy bốn vị kiếm tu, tính cả Hàn Dưỡng Kiếm đều nhìn mình với ánh mắt tốt. Tim chợt giật thốt, nhất thời biết mình phạm vào đại kỵ.

      Mọi người đều tham lam.

      Đường Phật Lệ ném ra miếng mồi trí mạng, trúng mục tiêu quan trọng của bốn vị kiếm tu Liệt Thiên Kiếm Tông. Bọn họ nóng lòng muốn lập công, để tông môn thấy được giá trị của mình, tránh cho phần công lao này, bị vị sư thúc sắp tới cướp mất. Cho nên bọn họ tuyệt đối chịu nghe theo những lời mình khuyên can. Ở trong mắt bọn họ, nếu tiếp tục nữa mình nhất định là đối nghịch cùng bọn họ?

      Phương Tiêu An chỉ có thể trầm mặc gì. trầm mặc ngắn ngủi.

      - Có cạm bẫy gì, có thể làm hại ta được chứ?

      Hàn Dưỡng Kiếm mỉm cười, với Đường Phật Lệ:

      - Được, Đường Phật Lệ đúng ? Ngươi người ngoan độc. Nếu như ngươi có thể làm như lời mình , dâng đầu của Khí Thanh Sam và Lý Kiếm Ý lên, ta đây ngại đáp ứng cầu của ngươi, để ngươi làm con rối chưởng môn nhân Vấn Kiếm Tông.

      Trong đôi mắt Đường Phật Lệ lên vẻ vui mừng, :

      - Vậy quá tốt. Chỉ có điều, ta cần bốn vị hỗ trợ.

      - Giúp thế nào?

      Trong lòng Hàn Dưỡng Kiếm chợt có chút cảnh giác.

      - Thực lực của Khí Thanh Sam rất cao, ta có cơ hội giết . Cho nên ta cần loại thuốc độc có thể tạo ra tổn thương trí mạng đối với cường giả Vũ Hoàng. Ta lén lút trộn lẫn vào trong rượu của Khí Thanh Sam, để thực lực bị tổn thất lớn. Như vậy, do ta hoặc là do bốn vị ra tay, đều có thể dễ dàng giết chết . Về phần Lý Kiếm Ý. Thừa lúc để ý, ta giết chết cũng thành vấn đề. Nhưng trong Vấn Kiếm Tông, cao thủ trung thành với Lý Kiếm Ý có số người. Trước tiên cần phải diệt trừ bọn họ trước.

      Đường Phật Lệ phân tích đặc biệt cẩn thận.

      Vừa nghe như vậy, nghi ngờ cuối cùng trong lòng Hàn Dưỡng Kiếm biến mất.

      Xem ra người trước mắt này quả nhiên là kẻ có dã tâm bừng bừng, vì bản thân bán đứng tông môn. Người như vậy, có thể lợi dụng.

      Hàn Dưỡng Kiếm lấy từ trong người ra bình ngọc lục sắc, ném cho Đường Phật Lệ, :

      - Bình Thôn Huyền Toái Mạch Đan này, chỉ cần chút đổ vào trong rượu hoặc thức ăn, có thể làm cho cường giả cấp Vũ Hoàng hoàn toàn mất lực lượng trong thời gian nửa nén hương... Kế tiếp, ngươi biết nên làm gì chứ?

      Đường Phật Lệ gật đầu, cất bình ngọc xong, rất dứt khoát xoay người rời .

      - Tối nay giờ tý, ở trước đại trận bảo vệ núi, ta cầm theo đầu của Lý Kiếm Ý và Khí Thanh Sam tới gặp. Hi vọng Hàn huynh có thể đến tiếp ứng. Đến lúc đó lần hành động công phá Vấn Kiếm Tông. Từ đó về sau, Đường Phật Lệ nguyện ý làm con chó ở dưới trướng của Hàn huynh, cung kính chờ ngài sai phái...

      Thân hình lóe lên. Đường Phật Lệ biến mất ở trong bóng tối phía xa.

      Trong lều lớn lại trầm mặc.

      Phương Tiêu An cam lòng :

      - Lẽ nào Hàn huynh tin tưởng người này?

      Hàn Dưỡng Kiếm lạnh lùng cười, :

      - quan tâm hay là giả, tối nay giờ tý biết.

      - Vạn nhất trong đó có cạm bẫy...

      - Hừ, Khí Thanh Sam này tuy rằng lợi hại, huynh đệ bốn người chúng ta muốn chạy trốn, cũng đuổi kịp. có gì phải sợ?

      Hàn Dưỡng Kiếm cười ha ha:

      - Được rồi, Phương viện trưởng nên nghi thần nghi quỷ nữa. Trong lòng ngươi muốn ta đánh xuống Vấn Kiếm Tông sao?

      - Điều này... Dĩ nhiên phải.

      Phương Tiêu An chỉ có thể bất đắc dĩ dừng lại.

      dĩ nhiên phải muốn Hàn Dưỡng Kiếm đánh hạ Vấn Kiếm Tông.

      Vừa vặn ngược lại, hi vọng Hàn Dưỡng Kiếm diệt sạch toàn bộ Vấn Kiếm Tông giết tới chó gà cũng tha, mà phải như lời Đường Phật Lệ , chỉ giết đám người Khí Thanh Sam Lý Kiếm Ý, vẫn lưu lại vạn người còn lại làm nô lệ. Bởi vì Phương Tiêu An hiểu rất về tiềm lực và dẻo dai của tông môn Vấn Kiếm Tông này. ngày còn chưa giết sạch, tông môn này luôn có khả năng quật khởi.

      Đáng tiếc tại Hàn Dưỡng Kiếm bị Đường Phật Lệ hoàn toàn thuyết phục. còn muốn khuyên can nữa, căn bản cũng có người nào nghe.

      Hi vọng cuộc hẹn tối nay phải là lừa gạt.

      Lui bước lại mà , nếu quả giết Khí Thanh Sam và Lý Kiếm Ý, cùng với vài tâm phúc của hai người này, căn bản, Vấn Kiếm Tông cũng xem như bị tiêu diệt. Kế tiếp, mình chỉ cần quản lý học viện Thanh Bình thoả đáng, Vấn Kiếm Tông trải qua kiếp nạn như vậy, muốn đối nghịch cùng học viện Thanh Bình, chính là muốn chết. Sau này mình tùy tiện tìm cơ hội, có thể hoàn toàn xóa sạch tông môn này ở bản đồ Bắc Vực.

      Nghĩ tới đây, trong lòng Phương Tiêu An trấn tĩnh lại chút.

      thầm sai người tập trung tin tức, chuẩn bị phác thảo ra danh sách nòng cốt trong Vấn Kiếm Tông. Đến lúc giết chết tất cả cùng với Lý Kiếm Ý, Khí Thanh Sam, có thể khiến lực lượng và tiềm lực Vấn Kiếm Tông bị tổn thất lớn nhất. Điều này trực tiếp bóp chết hy vọng quật khởi của Vấn Kiếm Tông.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :