Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 617: BIẾN CỐ BẤT NGỜ

      Gần như tất cả đệ tử Vấn Kiếm Tông, thậm chí ngay cả các cư dân trong khu dân nghèo đều tới khu vực cầu thang tầng và tầng hai. mặt những người này lộ vẻ sợ hãi khó có thể che giấu, thậm chí thân thể cũng phát run, hàm răng va vào nhau lạch cạch, nhưng bọn họ lại hoảng loạn hoặc là chạy trối chết, mà trong tay đều nắm vũ khí, đợi chờ giây phút có kẻ tới gần giao chiến.

      tộc tấn công núi, người nào có thể thoát được. Dù sao cũng là lần chết, vậy bằng chết trận.

      Trong nháy mắt, khí khắp trời giống như mây đen cuối cùng hoàn toàn che kín bầu trời của dãy núi Vấn Kiếm. Vô số thân ảnh như như ở trong khí. Dẫn đầu là đám cường giả đỉnh cấp tộc Tuyết Châu như Thanh Giao Vương của Thần Tiêu Điện, Cửu Đầu Hổ Vương của Thần Cung. Đám quân phía sau có vô số Vương, nhiều như mây.

      Gần như toàn bộ cường giả các thế lực lớn của tộc tại Tuyết Châu đều thân nơi đây.

      - Lý Kiếm Ý, lúc này hàng, còn đợi tới khi nào?

      Thanh Giao Vương cười ha ha.

      Phía đối diện, sắc mặt đám người Lý Kiếm Ý ngưng trọng.

      Hổ lang tới đông đủ, chẳng lẽ là ngày Vấn Kiếm Tông ta phải diệt vong sao?

      Đối mặt với kẻ địch đông giống như thủy triều, trong lòng mọi người khỏi sinh ra cảm giác bất lực.

      - Thanh Giao Vương, Cửu Đầu Hổ Vương, bọn ngươi dẫn người vây đánh Vấn Kiếm Tông ta, sợ Huyền Sương Thần Cung giáng tội sao? Ngươi làm vậy là muốn mở ra chiến tranh hai tộc sao?

      Lý Kiếm Ý cao giọng quát to.

      - Ha ha, Bắc Vực loạn, thiên cơ hỗn loạn, chiến tranh hai tộc mở ra thế nào? Lý Kiếm Ý, ta niệm tình ngươi chính là tông sư thế hệ võ đạo của Nhân tộc. Ngươi tự sát, bản vương lưu cho mình ngươi toàn thây... Hắc hắc, bằng , bản vương ra lệnh tiếng, Vấn Kiếm Tông chó gà đều tha!

      Cửu Đầu Hổ Vương lạnh lùng cay nghiệt .

      Lý Kiếm Ý lặng lẽ, trầm mặc lát, mới ngẩng đầu lên :

      - Khoáng thạch huyền tinh thuộc về tộc ngươi, Vấn Kiếm Tông ta rút khỏi dãy núi Vấn Kiếm, thế nào?

      Thanh Giao Vương lắc đầu :

      - Vấn Kiếm Tông hôm nay nhất định phải diệt. Lý Kiếm Ý, nên tiếp tục ảo tưởng nữa.

      - Ha ha ha, sai. Đúng là như vậy, khoáng thạch huyền tinh chúng ta muốn có. Nhưng Vấn Kiếm Tông chúng ta cũng muốn diệt!

      Toàn thân Cửu Đầu Hổ Vương phát ra khí cuồn cuộn, vô cùng lạnh lùng cay nghiệt.

      Nếu như là hơn mười ngày trước, chừng bọn họ còn có thể đáp ứng thỏa hiệp như vậy của Vấn Kiếm Tông.

      Nhưng trải qua trận đánh tại Vấn Kiếm Sơn Trang ở Kính Hồ mấy ngày trước, đám người Hoàng Thế Hùng lưu lại ấn tượng quá sâu đậm cho cường giả đỉnh cấp của tộc. Bọn họ diệt Vấn Kiếm Sơn Trang, giết nhiều người của Vấn Kiếm Tông như vậy, thù hận thể hóa giải. tông môn đáng sợ như vậy, tuyệt đối thể cho bọn họ cơ hội nghỉ dưỡng sức.

      Diệt cỏ diệt tận gốc, gió xuân thổi tới lại mọc lên!

      - nên khinh người quá đáng!

      Giọng Lý Kiếm Ý cũng cứng rắn:

      - Chúng ta phái đệ tử tới Kính Hồ. Lúc này, Huyền Sương Thần Cung hẳn biết được tin tức, Tuần sát sứ Đinh Hồng Lệ đại nhân rất nhanh biết được. Đến lúc đó, đám ma các ngươi chết có chỗ chôn!

      - Hắc? Kính Hồ sao? Huyền Sương Thần Cung sao?

      Cửu Đầu Hổ Vương ngửa mặt lên trời cười to.

      - Cũng tốt. Hôm nay để ngươi hoàn toàn hết hy vọng. Có ai , lấy đồ ra cho ta!

      Lời vừa dứt.

      Phía sau có mấy cường giả tộc tới, cầm túi gian ra, đổ mọi thứ chứa trong đó ra. Tất cả đều là từng cái đầu còn chưa khô vết máu, thân thể còn có đao tàn kiếm gãy, từ bên trong ngã nhào ra, giống như mưa rơi xuống đất.

      Đám người Lý Kiếm Ý lặng người lúc, sau đó nhất thời tức giận rống lên.

      Những cái đầu và thi thể kia mặc trang phục của đệ tử Vấn Kiếm Tông. Có mấy người rất tinh mắt nhận ra trong đó bao gồm cả Hoàng Tấn trước đây thông qua trận pháp ra ngoài báo tin, cùng với đám đệ tử Vấn Kiếm Sơn Trang như Hoàng Lỗi, lại trở thành thi thể lạnh như băng...

      Lý Kiếm Ý thấy trước mắt tối sầm, thân thể dao động:

      - Các ngươi... Vấn Kiếm Sơn Trang rốt cuộc thế nào?

      - Ha ha ha, cho đến hôm nay, ta cũng sợ cho ngươi biết. Bốn ngày trước, Vấn Kiếm Sơn Trang biến mất khỏi thế giới này. Cả trang chủ Hoàng Thế Hùng cùng với phía dưới, chó gà đều tha.

      Cửu Đầu Hổ Vương cười ha ha, đắc ý :

      - Kính Hồ hôm nay mảnh phế tích. Huyền Sương Thần Cung nước xa cứu được lửa gần. Hắc hắc, ta cho các ngươi chết tâm. Hôm nay trời dưới đất, ai có thể cứu được được Vấn Kiếm Tông ngươi!

      - Cửu Đầu Hổ Vương! Được, được, giết đệ tử ta, ép tông môn ta. Thù này hận này, đội trời chung. Lý Kiếm Ý ta xin thề, nếu còn sống, ta nhất định phải chém hết tộc của Tuyết Châu.

      Lý Kiếm Ý tức giận. chưa bao giờ thất thố, tại giống như hùng sư phát cuồng:

      - Đệ tử Vấn Kiếm Tông nghe lệnh, từ hôm nay, Vấn Kiếm Tông ta cùng Thần Cung, Thần Tiêu Điện, Tà Tâm Cốc hai bên thể cùng chung chỗ. Đệ tử Vấn Kiếm Tông bất luận là người phương nào, chỉ cần còn có hơi thở, sau này đều phải giết chết những tên tộc kia. Nếu người nào vi phạm lời thề này, trời tru đất diệt!

      Giọng của như sấm, chấn động thiên địa.

      - Vấn Kiếm, chiến! Vấn Kiếm, chiến! Vấn Kiếm, chiến!

      Phía dưới sơn môn, những tiếng gào thét điên cuồng giống như cơn sóng lớn dâng trào vang lên.

      Tất cả đệ tử Vấn Kiếm Tông đều giơ cao bảo kiếm trong tay, chiến ý bừng bừng. Từng cột khói tinh khí báo động, giống như thực chất, phóng lên cao, giống như từng con thần long, hòa tan phần khí bầu trời, chuyển phẫn nộ thành thù hận. tộc cấp thấp mặt đất từ tám hướng bao vây lại gần, nhìn thấy cảnh tượng như vậy đều dừng lại, mặt xuất vẻ sợ hãi.

      Đám người Thanh Giao Vương thấy vậy cũng biến sắc. Chỉ có điều sát tâm trong lòng bọn họ càng tăng lên. Ngày hôm nay dù thế nào, bọn họ cũng phải hoàn toàn diệt sạch Vấn Kiếm Tông, bằng hậu hoạn khó lường!

      - Giết!

      Thanh Giao Vương ra lệnh tiếng, vô số cường giả tộc bắt đầu xung phong!

      - Giết!

      Lý Kiếm Ý vung cánh tay hô lên, phát ra hiệu lệnh.

      trận ác chiến chuẩn bị triển khai.

      Nhưng vào lúc này, biến đổi khác thường đột ngột phát sinh.

      Vèo!

      đạo ánh sáng màu đỏ, đột nhiên cắt qua bầu trời, từ phía xa lóe lên liền tới.

      Ánh sáng màu đỏ này đến gần, vừa vặn rơi vào giữa tộc và Vấn Kiếm Tông. Đúng lúc đó, ánh sáng biến mất, lộ ra nguyên hình. ngờ đó lại là cái lông chim màu đỏ mỹ lệ dị thường, nhàng bay lơ lửng ở trong thiên địa.

      Cùng lúc đó, còn có giọng vô cùng uy nghiêm vang lên.

      - Lui!

      Giọng này dường như là giọng nữ, dễ nghe cao quý, giống như quân vương cao cao tại thượng, phát ra sắc lệnh đối với thần tử, chân đáng tin, chỉ có chính là chữ, lại thể ra hết bá đạo trong đó.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 618: LÔNG CHIM MÀU ĐỎ

      Đám cường giả tộc vốn vọt tới trước, bao gồm cả đám người Thanh Giao Vương, Cửu Đầu Hổ Vương vừa nghe được thanh này, thân thể nhất thời dừng lại, sắc mặt biến đổi lớn.

      Mấy đại Vương nhìn chằm chằm vào này chiếc lông chim màu đỏ mỹ lệ sáng chói kia, thần sắc thay đổi trong nháy mắt, giống như thấy được vật gì vô cùng bất ngờ. Bộ dạng bọn họ cực kỳ e ngại. Do dự chút, cuối cùng Cửu Đầu Hổ Vương căm hận khẽ cắn môi, nhưng tránh khỏi phải giơ cánh tay lên hô to.

      - Lui, lập tức rút lui khỏi dãy núi Vấn Kiếm!

      Đám tộc lập tức ồ lên.

      Chỉ có điều, tất cả lại dám chống lại mệnh lệnh của Vương.

      Trong nháy mắt tiếp theo, bất luận là bầu trời hay dưới mặt đất, tất cả tộc lập tức lui về phía sau. Chỉ trong nháy mắt, bọn họ lùi lại hơn mười dặm.

      - Lý Kiếm Ý, lần này là do lão nhân gia Tiên Hoàng Đại Thánh có lệnh, bảo ta lui lại. Xem như Vấn Kiếm Tông ngươi may mắn, tránh được kiếp. Sau này có chuyện tốt như vậy đâu!

      Cửu Đầu Hổ Vương quay đầu lại, hung hăng rít gào tiếng, cuối cùng vẫn cùng đám người Thanh Giao Vương, phẫn nộ lui xuống.

      Cuối cùng khí bầu trời tan hết, vân biến mất.

      Đại quân tộc giống như thủy triều, trong thời gian vài lần hít thở rút lui sạch .

      Bọn họ chỉ rút lui ra khỏi dãy núi Vấn Kiếm, thậm chí trong hơi thở rút ra mấy trăm dặm, tiếp tục tập trung hoả lực ở bên ngoài dãy núi Vấn Kiếm nữa. Xem bộ dáng hẳn là trực tiếp rời khỏi n khu vực này.

      Tất cả những điều này tới đột nhiên, biến mất càng đột nhiên.

      Đám người Lý Kiếm Ý Đường Phật Lệ hai mặt nhìn nhau, nghĩ tới lại đột nhiên phát sinh biến cố như vậy.

      Trong đại trận bảo vệ núi phía dưới, các đệ tử Vấn Kiếm Tông cũng hiểu được, gánh nặng trong lòng liền được giải tỏa.

      Tuy rằng bởi vì các đồng môn Vấn Kiếm Sơn Trang chết thảm, trong lòng vẫn bi thương, nhưng có thể tránh được trận chiến này, vẫn khiến mọi người cảm thấy thả lỏng hơn rất nhiều. Dù sao ai muốn chết, chỉ cần lưu lại thân thể hữu dụng, sau này có khi có cơ hội báo thù!

      Trong bầu trời, chiếc lông chim màu đỏ dừng lại quá lâu.

      Đợi tới khi đại quân tộc rút ra khỏi dãy núi Vấn Kiếm, chiếc lông chim màu đỏ kia thoáng chấn động, trong nháy mắt cắt phá hư , biến mất ở chân trời phía xa.

      Bầu khí khiến người ta hít thở thông, cuối cùng tan . tia mặt trời kim sắc cắt qua mây đen, chậm rãi soi sáng ở mặt đất.

      - Tiên Hoàng Đại Thánh?

      Lý Kiếm Ý dường như có điều suy nghĩ:

      - Vị cường giả tuyệt thế này mới xuất trong tộc Tuyết Châu, tại sao lại đột nhiên hạ lệnh tộc rút quân? Hơn nữa đám người Thanh Giao Vương, Cửu Đầu Hổ Vương lại có thể dám chống lại mệnh lệch của nàng? Lẽ nào vị đại này thống nhất tộc Tuyết Châu sao?

      - Lúc đầu bên bờ Kính Hồ, đám tộc Quỳ Ngưu Vương, từng đánh trận với các thiếu niên thiên tài của các đại môn phái. Ta nhớ Quỳ Ngưu Vương từng , Đinh Hạo từng có ơn cứu mạng đối với vị Tiên Hoàng Đại Thánh này. Thánh Tử Vị của Tiên Hoàng Cung vẫn được giữ lại giành riêng cho Đinh Hạo...

      Đường Phật Lệ dường như có điều suy nghĩ :

      - Chỉ sợ hôm nay Tiên Hoàng Đại Thánh hạ lệnh rút quân, ở trong đó có nguyên nhân là vì Đinh Hạo!

      - Mấy ngày nay, chúng ta vẫn bị vây khốn ở Vấn Kiếm Sơn, tin tức thông, biết bên ngoài xảy ra chuyện gì. Xem ra, chỉ sợ Tuyết Châu phát sinh biến đổi lớn, tình thế tuyệt đối phải giống như nửa tháng trước nữa.

      La Lan, phong chủ của ngọn núi Thủy Kiếm thở dài :

      - Chẳng lẽ là Huyền Sương Thần Cung xuất biến cố gì sao? Bằng những tộc này sao dám lớn mật như thế, lại dám trắng trợn tiến quân, công hãm Kính Hồ!

      Từng nghi vấn được đưa ra, nhưng nhận được đáp án. Chỉ có điều đến Kính Hồ, chân mày mọi người lại nhíu lại.

      Vấn Kiếm Sơn Trang xảy ra thảm biến, khiến lửa giận thiêu đốt trong lòng bọn họ.

      Tin đám người Hoàng Thế Hùng chết, khiến trong lòng mỗi người đều giống như có ngọn núi lớn nặng trịch ép xuống.

      - tộc lui. Trong khoảng thời gian ngắn, đám người Phương Tiêu An cũng dám quay trở lại tấn công. Đây là cơ hội nghỉ ngơi dưỡng sức chúng ta khó có được. Những chuyện khác khi khác bàn lại. đệ tử trong môn tu sửa chấn chỉnh lại chút, chuẩn bị tái chiến.

      Ánh mắt Khí Thanh Sam đảo vòng ở phía xa, lẳng lặng .

      ...

      Phía xa.

      - tộc lại có thể rút quân sao?

      Đám người Phương Tiêu An quan sát trận chiến từ phía xa, cảm thấy rất khó hiểu đối với tình hình trước mắt.

      - Cái lông chim màu đỏ kia… quả nhiên khủng khiếp!

      mặt Hàn Dưỡng Kiếm lộ vẻ kinh hãi, lắc đầu :

      - Chẳng lẽ cũng là đại đến từ bên ngoài Tuyết Châu sao? Loại khí tức này, cho dù là ở người tông chưởng môn ta, hình như cũng chưa từng thấy qua. Sao có đại như vậy tồn tại chứ?

      quay đầu nhìn lại Phương Tiêu An chút, cau mày :

      - Ngươi có từng nghe qua về lai lịch của Tiên Hoàng Đại Thánh này ?

      Phương Tiêu An cúi đầu :

      - Đại khái năm trước, vị đại này đột nhiên xuất ở Tuyết Châu. có ai biết nàng từ đâu đến. Lúc đầu nàng còn chưa khiến cho quá nhiều người chú ý. Nhưng lâu sau, nàng lại lập ra Tiên Hoàng Cung. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, nàng thu phục Quỳ Ngưu Vương và hơn mười đại Vương, thế lực tăng vọt. Nửa năm trước, ở trong đại hội luận phẩm tông môn Kính Hồ, nàng từng từ cách xa ngàn vạn đánh đòn giết chết Tuần sát sứ Huyền Sương Thần Cung lúc đó là Trác Phi Phàm. Sau đó, cũng biết vì sao, Huyền Sương Thần Cung lại có thể phái cường giả đối phó với đại này. Trong nửa tháng gần đây, các nơi ngừng có tin tức truyền ra, Tiên Hoàng Đại Thánh muốn thống nhất tộc Tuyết Châu. Ban đầu, điều này vốn được cho là lời vô căn cứ. Nhưng hôm nay xem ra, nàng hình như làm được.

      - Cái gì? như vậy, Tiên Hoàng Đại Thánh này cũng phải đến từ chính Tuyết Châu?

      Hàn Dưỡng Kiếm la lên thất thanh. Ba vị kiếm tu khác của Liệt Thiên Kiếm Tông nghe vậy cũng biến sắc. Thống nhất tộc Tuyết Châu, theo bọn họ, cũng chưa tính là cái gì.

      Kiếm Châu bọn họ có nhiều cường giả đỉnh cấp tộc, thực lực cường đại, đạt tới cảnh giới Hoàng, Đế. Chỉ cần bọn họ nguyện ý, tới tiểu châu hẻo lánh, chỉ cần ý niệm là có thể làm được điểm này. Nhưng ở cách xa ngàn dặm giết chết Tuần sát sứ của Huyền Sương Thần Cung, sau đó lại khiến Huyền Sương Thần Cung phái người ra truy sát, vị đại này sống thời gian dài như vậy, có thể có chút khó lường!

      Lẽ nào ngay cả Huyền Sương Thần Cung cũng thể làm gì được vị đại này? Đây rốt cuộc là thế nào?

      Thế nào mà Tuyết Châu nho , cằn cỗi tới mức đáng thương, lần đầu tiên lại xuất Khí Thanh Sam với thực lực khủng khiếp, tiếp đó lại là Tiên Hoàng Đại Thánh càng tăng thêm vài phần khủng bố.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 619: GẶP LẠI LÝ LAN

      Điều này là quỷ dị. Bốn vị kiếm tu Liệt Thiên Kiếm Tông nhất thời cảm thấy mình có chút tự cao tự đại. Trước đây, nghĩ muốn đoạt lấy dãy núi Vấn Kiếm từ trong tay tộc. tại xem ra, có chút buồn cười.

      Chỉ cần vị Tiên Hoàng Đại Thánh này ở đây, cho dù là tông chủ Liệt Thiên Kiếm Tông đích thân tới, chỉ sợ cũng chắc có thể bắt được!

      - Ngươi có biết, vì sao Tiên Hoàng Đại Thánh hạ lệnh tộc bỏ chạy ?

      Hàn Dưỡng Kiếm dường như có điều suy nghĩ hỏi.

      - Cái này...

      Phương Tiêu An nhăn mày lại, lắc đầu :

      - Ta cũng lắm. Tiên Hoàng Đại Thánh vẫn đặc biệt thần bí, rất ít khi thân. Mục đích của nàng là gì, ta cách nào đoán được...

      đến đây, đột nhiên nhớ ra điều gì đó, lại :

      - Ta nhớ rồi. Quỳ Ngưu Vương trong mười đại Vương dưới trướng Tiên Hoàng Đại Thánh từng , Đinh Hạo đệ tử Vấn Kiếm Tông, từng có ơn giải cứu vây khốn cho vị đại này. biết có phải vì nguyên nhân này hay ?

      - Ơn giải cứu vây khốn?

      Hàn Dưỡng Kiếm mặt nhăn mày nhíu:

      - Đinh Hạo? Đó là ai?

      Phương Tiêu An chậm rãi :

      - Đinh Hạo là đệ tử của Vấn Kiếm Tông, mới nhập tông chưa đầy ba năm, tiến vào cảnh giới Tiên Thiên Vũ Tông, tốc độ tu luyện cực nhanh, có chút tà môn. trong những thiên tài trọng điểm bồi dưỡng của Vấn Kiếm Tông. Lần này chiến trường Bách Thánh mở ra, được đưa vào trong chiến trường. Cho nên lúc này, cũng núi!

      - Thiên tài? Chỉ là Tuyết Châu hoang dã nho xa xôi, có thiên tài chó má gì?

      vị kiếm tu khinh thường cười lạnh :

      - Đáng tiếc sư điệt Ninh Hổ Khiếu của ta cũng tiến vào chiến trường Bách Thánh. Bằng , chờ đến đây, cho các ngươi biết, thế nào mới là thiên tài tuyệt thế!

      - sai. Nếu Đinh Hạo chỉ là đệ tử nho , đáng nhắc đến. Có thể sống sót từ trong chiến trường Bách Thánh ra hay , cũng chắc.

      vị kiếm tu khác chuyển đề tài câu chuyện, :

      - Hàn sư huynh, kế tiếp chúng ta làm gì bây giờ? Là lui ra hay là tấn công?

      Hàn Dưỡng Kiếm suy nghĩ chốc lát, :

      - Tối nay tạm thời tu sửa, trấn chỉnh đêm. Đợi tới lúc sư thúc Vạn Kiếm Sát đến, lần hành động công phá Vấn Kiếm Tông, khoáng thạch huyền tinh chính là của chúng ta.

      - Nhưng Tiên Hoàng Đại Thánh này...

      Phương Tiêu An có chút sầu lo.

      - có cách nào. Chúng ta đánh Vấn Kiếm Tông trong thời gian lâu như vậy, cũng thấy nàng ra tay ngăn cản. Chỉ sợ vị tôn này vẫn cố tình muốn giúp Vấn Kiếm Tông. Hình như nàng có ý gì đối với khoáng thạch huyền tinh ở đó. Các ngươi cứ việc yên tâm .

      Hàn Dưỡng Kiếm nắm chắc mười phần :

      - Hơn nữa Liệt Thiên Kiếm Tông ta hay là tông môn siêu cấp tại Kiếm Châu, cao thủ trong môn nhiều như mây. Nếu như tôn này dám nhúng tay vào, chúng ta cũng chưa chắc sợ bọn họ!

      Phương Tiêu An thấy bọn họ như thế, cũng chỉ có thể nghe theo. Về phần Thánh chủ Vẫn Tinh và các cường giả đại môn phái bị trọng thương, cũng có gì dám .

      Tại Tuyết Châu xưa nay, bọn họ đều là những người nhất ngôn cửu đỉnh, giậm chân cái cũng khiến những người trong võ đạo Tuyết Châu chấn động. Đáng tiếc, ở trước mặt bốn vị kiếm tu từ bên ngoài tới này này, ngay cả tùy tùng cũng bằng. Mặc dù trong lòng bọn họ oán hận, nhưng cũng thể tránh được, chỉ có thể than thở tiếng. Thời đại cửu đại môn phái Tuyết Châu trở lại!

      ...

      ...

      - Lý Lan sư huynh?

      Đinh Hạo nhìn thiếu niên gầy gò, chân mày lá liễu trước mắt này, trong lòng khỏi mừng như điên.

      Chiếc nhẫn ngân sắc phát quang, dưới chỉ dẫn của chiếc nhẫn, cuối cùng Đinh Hạo cũng tìm được chủ nhân của chiếc nhẫn ngân sắc khác ở trong đám người. Đó chính là Lý Lan.

      mặt Lý Lan thoáng ý cười, lẳng lặng nhìn Đinh Hạo. nhìn ra được, đối với lần gặp lại này, vị thiếu niên từ trước tới nay làm chuyện gì cũng định liệu trước, cũng có chút kích động. Chỉ có điều quen sống nội liễm, cũng quen biểu đạt kịch liệt, nên nụ cười mỉm phản ánh tất cả vui sướng trong lòng.

      Đinh Hạo cũng chú ý nhiều như vậy, giang tay ôm chặt lấy Lý Lan cái.

      - Khụ khụ khụ...

      Lý Lan nhịn được ho khan.

      quen với phương thức gặp mặt nhiệt tình như vậy. đẩy Đinh Hạo ra trước. Nhưng lực từ hai cánh tay Đinh Hạo truyền tới quá mạnh. căn bản thoát ra được. Cảm giác được Đinh Hạo đầy vẻ nhiệt tình, Lý Lan cũng chỉ có thể lắc đầu bất đắc dĩ cười.

      - Được rồi, Lý Lan sư huynh, sao sư huynh lại tới đây?

      Đinh Hạo ngạc nhiên hỏi.

      Thực lực của Lý Lan, mình tuyệt đối có khả năng qua những đoạn Cổ Lộ trước đó. tại tới nơi này, khiến Đinh Hạo có chút ngạc nhiên. Chẳng lẽ có cường giả thầm giúp ?

      - Vận khí của ta tương đối tốt, gặp được mấy quý nhân. Lý Lan thoáng cười thản nhiên, chỉ vào mấy võ giả bên cạnh, thoạt nhìn thần sắc có vẻ mệt mỏi.

      Đinh Hạo nhìn mấy người này chút. Bọn họ đều đạt tới cảnh giới Vũ Vương lục, thất khiếu. Nhìn trang phục, chắc là đến từ cùng môn phái. Thương thế người mấy người bọn họ , chỉ có điều thần sắc dũng mãnh, tinh thần quắc thước, khí độ bất phàm, khiến người ta thể khinh thường.

      - Đa tạ các vị. Các vị chính là ân nhân của Đinh Hạo ta.

      Đinh Hạo cung kính cúi đầu .

      - Ách... Đinh đại nhân, dám nhận. Chúng ta biết Lý huynh hóa ra là sư huynh của Đinh đại nhân ngài...

      Mấy người này có phần chân tay luống cuống, vội vàng cung kính cúi đầu hoàn lễ.

      Đối mặt với chí cường giả như Đinh Hạo, mặc dù mỗi người trong bọn họ đều cương quyết tuân theo, nhưng cũng cam chịu hoàn toàn tụt lại.

      Hơn nữa đường bọn họ giúp đỡ Lý Lan tới nơi này, thực tế xem như là nâng đỡ lẫn nhau. Thực lực Lý Lan hơi thấp chút, nhưng trí mưu tâm cơ xuất sắc. Có nhiều lần, nếu có Lý Lan, bọn họ chỉ sợ cũng bỏ mạng. nghĩ tới Lý Lan này thoạt nhìn gầy yếu, lại có chỗ dựa như núi là Đinh Hạo.

      - Đúng vậy ? Tiểu Lan, người sư huynh có thương tích sao?

      Sau khi hưng phấn gặp mặt qua , Đinh Hạo nhạy bén nhận ra được, trong cơ thể Lý Lan lại có ít ám thương. Tuy rằng đủ trí mạng, nhưng nếu như chậm chữa trị, rất có thể để lại di chứng, lưu lại tai họa ngầm cho con đường võ đạo sau này.

      trán Lý Lan lộ ra vài vạch đen. Nếu như người khác gọi mình là Tiểu Lan, chỉ sợ sớm bị mình xé nát. Nhưng người lại là Đinh Hạo... mình có cách nào làm gì được .

      - chút thương tích mà thôi, có gì đáng ngại.

      Lý Lan thoáng lui về sau bước.

      - Ai chút thương tích . Ám thương tích lâu thành nặng, kinh mạch trì trệ...

      Đinh Hạo để ý tới phản đối của Lý Lan, tay đặt lên cổ tay Lý Lan, thoáng tra xét. Khi tra xét tới ngực, chợt có chút kinh ngạc:

      - A? Tiểu Lan, thực lực của huynh trở nên mạnh mẽ, đạt tới cảnh giới Đại Tông Sư nhất khiếu. Trong cơ thể chứa sức sống mãnh liệt, khí tức tràn đầy. Chẳng lẽ dùng bảo dược tuyệt thế?

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 620: VẬN KHÍ QUÁ MỨC NGHỊCH THIÊN?

      Trán Lý Lan tiếp tục nổi vạch đen. thu tay về, :

      - có chút kỳ ngộ.

      Trong lòng thầm mắng “Đinh Hạo ngươi là tên đáng chết này, nên gọi ta là Tiểu Lan nữa. Nhiều người như vậy, ta còn mặt mũi nào nhìn ai nữa. Phải biết rằng nam nam thụ thụ bất thân. Tên hỗn đản nhà ngươi chẳng lẽ biết, mọi hành động của ngươi bây giờ đều có vô số người chú ý. Ta cũng muốn bị người khác xem mình thành biến thái, đoạn long chi phích.

      Nhưng Đinh Hạo đâu để ý nhiều như vậy. Trái lại khoác tay lên vai Lý Lan, kề vai sát cánh cười hắc hắc :

      - Tiểu Lan, thương thế của sư huynh . Như vậy , lát nữa sư huynh đến trong lều của ta, ta giúp sư huynh trị liệu chút, thuận tiện giúp huynh luyện hóa hiệu lực của thảo dược trong cơ thể. Đến lúc đó thực lực của huynh nhất định có thể nâng cao bước.

      Khóe miệng Lý Lan co quắp, lời nào.

      Tên hỗn đản chết tiệt. phải là chữa thương sao, làm gì phải mờ ám như thế. Ngươi cố ý sao?

      Mọi người xung quanh đều sử dụng ánh mắt kỳ quái nhìn Lý Lan.

      Rất nhiều người đều cực kỳ kinh ngạc. Bọn họ nghĩ tới gia hỏa này thoạt nhìn gầy yếu, thực lực ở trong toàn bộ trận doanh của Nhân tộc trước mắt, gần như là thấp nhất, địa vị lại có thể lớn như vậy, có quan hệ với Đao Cuồng Kiếm Si Đinh Hạo thân mật như vậy.

      vài người trước đây gây khó dễ cho Lý Lan, tim đều đập thình thịch.

      Mấy ngày nay, nghe mọi người thuật lại, có người nào biết Đinh Hạo là gia hỏa cực kỳ bao che khuyết điểm. Nếu như Lý Lan tố khổ với Đinh Hạo, vậy đám người bọn họ có thể có phiền toái.

      Cũng may Lý Lan gì. Thậm chí cũng để ý tới những người gây khó dễ cho mình. chỉ rất nghiêm túc giới thiệu Đinh Hạo với mấy người bạn đồng hành của mình.

      Mấy người này là thiên tài trẻ tuổi đến từ Lưu Hỏa Kiếm Tông Kiếm Châu Bắc Vực. người dẫn đầu là Tây Môn Vân Phi, ba mươi bốn tuổi, thực lực ở cảnh giới Vũ Vương thất khiếu, là đại sư huynh Lưu Hỏa Kiếm Tông. Hai người khác cũng là cường giả cảnh giới Vũ Vương, trẻ tuổi hơn ít, chừng hai mươi tuổi. Còn có vị nữ hài tử là Tây Môn Phi Phi, cũng chính là muội tử của Tây Môn Vân Phi, dung mạo thanh tú, khí bừng bừng.

      - Đa tạ chư vị.

      Đinh Hạo lần nữa lời cảm ơn, đồng thời nếu như mấy người có gì cần, nhất định toàn lực giúp đỡ.

      - Ha ha, ngờ huynh đệ Lý Lan, lại là sư huynh của Đinh huynh đệ. Mấy ngày nay Tống mỗ ra đón tiếp chậm trễ.

      Bên kia, tên mập Tống Khuyết cũng có chút bất ngờ, cười nhìn về phía Lý Lan bồi tội, :

      - Mong Lý huynh đệ bỏ quá cho. Nếu huynh đệ sớm ràng về mối quan hệ này hẳn mọi chuyện có gì.

      Sắc mặt Lý Lan bình tĩnh :

      - Tống huynh quá nghiêm trọng rồi. Mấy ngày nay, nếu phải Tống huynh và Bạch huynh hai người dốc hết sức chống đỡ, trận doanh của Nhân tộc ta chỉ sợ sớm bị tộc thâu tóm.

      thực tế trong lòng Lý Lan hiểu rất , Tống Khuyết đối với mình khách khí như vậy, tuyệt đối cũng vì Đinh Hạo.

      Nếu là có mối quan hệ này, vị thiên tài Thanh Vân Tông cao cao tại thượng này để mắt tới người yếu chỉ tới cảnh giới Đại Tông Sư như . Chỉ có điều bản thân là hạng người tâm cao khí ngạo, sao có thể chủ động cho thấy mối quan hệ giữa mình và Đinh Hạo, kéo da hổ tranh thủ lợi ích cho mình được.

      Sau khi đùa hồi, trong trận doanh của Nhân tộc dần dần trở lại yên tĩnh.

      Tống Khuyết sai người đặc biệt chuẩn bị lều lớn cho Đinh Hạo. Các cao thủ chủ yếu của trận doanh của Nhân tộc đều tập trung tại chỗ.

      - Mụ nội nó, lẽ nào có ai biết mảnh địa đồ thứ mười ở đâu sao...

      Trong lều lớn, Tống Khuyết bộ dạng hùng hùng hổ hổ có chút sốt ruột .

      Đông đảo thiên tài trẻ tuổi của hai tộc đường vượt mọi chông gai tới nơi này, tổn thất vô cùng nghiêm trọng. Có ít nhất hai phần ba người, vĩnh viễn ở lại trong tây du Cổ Lộ. Nỗ lực trả giá lớn như vậy, nếu như bởi vì thiếu mảnh địa đồ, cuối cùng thể tìm tới di chỉ thần bí, như vậy xem ra quá bi kịch.

      Trước đây, tại tế đàn liên kết đồng minh thiếu có mảnh địa đồ. Nhưng trước đây các đại chí cường giả cho rằng, có thể là có người thầm cầm địa đồ, muốn lộ diện. Chờ đến trước Cổ Lộ, mảnh địa đồ này nhất định xuất . Nhưng bây giờ, những thiên tài của hai tộc ở trong thế giới núi thây biển máu này đợi lâu như vậy, vẫn thấy có người mang theo địa đồ tới. Bọn họ có chút sốt ruột, đứng ngồi yên.

      Còn thời gian chưa đầy nửa tháng, chiến trường Bách Thánh đóng lại. Nếu như trước lúc đó còn chưa thể tìm tới di chỉ thần bí, vậy xem như được mất mười.

      Đinh Hạo mỉm cười, :

      - Mảnh địa đồ đó, ta quả thực có biết chút.

      Lời vừa dứt, mắt Tống Khuyết nhất thời sáng ngời. Bạch Tuyền Thủy cũng nhìn về phía Đinh Hạo.

      Trong lều vải đèn đuốc sáng trưng. mặt đất trải thảm da thú minh văn, ngăn cản máu loãng. Các cao thủ trong trận doanh của Nhân tộc đều xuất ở đây. Ban đầu đây vốn chỉ là lần tổ chức chúc mừng gặp mặt Đinh Hạo. Phần lớn người tới tham dự cũng chỉ vì tìm cơ hội tạo quan hệ với Đinh Hạo mà thôi. Bọn họ nghĩ tới lại có thể nghe được tin tức như thế.

      Trong tay Đinh Hạo có mảnh địa đồ? Điều này mọi người đều biết. Chỉ có điều dùng khi mở ra đoạn Cổ Lộ thứ nhất.

      Lẽ nào trong tay lại có mảnh địa đồ thứ hai? Vận khí này cũng quá mức nghịch thiên!

      Trong khoảng thời gian ngắn, ánh mắt mọi người đều tập trung vào người Đinh Hạo.

      Trong nháy mắt này, mỗi người đều có loại ảo giác vô cùng kỳ lạ. Dường như việc khó trong thiên hạ, khi xuất ở trước mặt thiếu niên ôn nhuận như ngọc này đều trở thành dễ dàng giải quyết được. Dường như bất kỳ chuyện gì cũng làm khó được .

      - Lẽ nào trong tay Đinh huynh đệ còn có mảnh địa đồ thứ hai?

      Bạch Tuyền Thủy chí cường giả Diệt Tuyệt Kiếm Tông thử hỏi. Thấy ánh mắt mọi người chăm chú nhìn mình với vẻ sốt ruột như vậy, Đinh Hạo cũng vòng vo thêm nữa, chỉ vào Kỷ Khởi ngồi ở bên cạnh mình, :

      - Trong tay ta chỉ có mảnh địa đồ. Nhưng trong tay vị nương này lại có mảnh địa đồ khác.

      Ánh mắt của mọi người nhất thời đều rơi vào người Kỷ Khởi. Ngay từ đầu, khi thấy Đinh Hạo cõng Kỷ Khởi lưng, rất nhiều người đều nhịn được suy đoán thân phận của tiểu nha đầu này.

      Có thể những người tới chỗ này, đều là người trong võ đạo. Ánh mắt bọn họ lợi hại, tự nhiên nhìn ra được sức sống trong cơ thể Kỷ Khởi suy nhược, hình như chứa bệnh nan y, hơn nữa lại còn chút võ công cũng có. nữ tử yếu ớt như vậy, lại có thể nhận được tư cách tiến vào chiến trường Bách Thánh, lại đường vào sâu trong tây du Cổ Lộ. Điều này cũng đủ khiến người ta kinh ngạc.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 621: ĐẾN KỲ SINH LÝ?

      Vì sao ngươi lại là người đàn ông?

      Điều càng làm cho người ta kinh ngạc hơn là, mối quan hệ giữa Đinh Hạo và này. Mọi người nhìn ra được, Đinh Hạo đặc biệt chiếu cố nàng.

      Bây giờ nghe thấy Đinh Hạo ra tin tức tốt như vậy, mọi người mới chợt hiểu ra. Hóa ra là vì người tiểu nương này có tấm bia đá địa đồ.

      Đây là phần vốn liếng.

      Đồng thời mọi người lại cảm thấy tiểu nương này may mắn. May mà nàng gặp phải Đinh Hạo. Nếu như gặp phải người khác, sợ rằng cho dù là cường giả Nhân tộc cũng giết người đoạt bảo. Nàng chỉ là nữ tử yếu đuối như vậy, làm sao có thể vẫn còn giữ được tấm bia đá địa đồ?

      - Ha ha ha, điều này là quá tốt. Như vậy, mười mảnh địa đồ, có thể tập hơp đầy đủ.

      Đám người Tống Khuyết mừng rỡ kêu lên.

      Đinh Hạo mỉm cười, :

      - Đúng vậy, địa đồ trong tay Khởi chính là mảnh địa đồ cuối cùng. Kết hợp lại, như vậy vấn đề tìm được di chỉ thần bí thành vấn đề nữa. Chỉ có điều Đinh Hạo ta trước, nếu trong tay của vị bằng hữu này cầm địa đồ, như vậy nàng có tư cách tiến vào di chỉ thần bí, được phân chia phần thần tàng. biết ý của mọi người như thế nào?

      Mọi người chợt im lặng.

      Người nắm địa đồ trong tay, có người nào phải là cao thủ cường giả phương. Về tình về lý, đúng lầ nên được phân chia thần tàng. Nhưng Kỷ Khởi chỉ là tiểu nữ tử yếu ớt, hoàn toàn có chút thực lực nào. Muốn nhận được đại ngộ như các bậc chí cường giả, điều này... điều này khiến người ta hâm mộ đố kị.

      Tống Khuyết cũng do dự, cười ha ha :

      - Đây là điều tất nhiên. Mặc dù mọi người hẹn trước, sau khi vừa tiến vào di chỉ thần bí, tất cả đều dựa vào bản lĩnh của mình. Nhưng nếu là bằng hữu của Đinh huynh, trong tay lại có tấm bia đá địa đồ, vậy nên được phân chia thần tàng. Tống Khuyết nguyện ý để ra phần.

      Bạch Tuyền Thủy cũng tỏ thái độ, tuyệt đối ủng hộ.

      Nếu hai người này đều lên tiếng, hơn nữa còn có Đinh Hạo cường đại, kiên định đứng ở phía bên cạnh Kỷ Khởi, vậy người khác còn có thể được gì nữa?

      người nào dám phản đối ba vị đại lão này. Mọi người thương nghị hồi, rất nhanh đạt được nhận thức chung.

      Kế tiếp cần phải tiến hành thương lượng với phía bên tộc hồi. Nếu mảnh địa đồ cuối cùng xuất ở trong tay Nhân tộc, vậy phải mượn cơ hội này, thu thêm nhiều lợi ích cho phía bên Nhân tộc. Muốn lần nữa xác định phương án phân chia thần tàng, chuyện này, cứ giao cho hai người Tống Khuyết và Bạch Tuyền Thủy xử lý.

      Tất cả mọi người đều cực kỳ hưng phấn.

      Sau hồi chúc mừng, tất cả đều tận dụng thời gian, tiến hành những chuẩn bị cuối cùng trước khi tiến vào di chỉ thần bí.

      Bất kỳ ai cũng biết được trong di chỉ có nguy hiểm thế nào. Nếu sơ ý chút, chừng nguy hiểm tới tính mạng. Cho dù là đám chí cường giả như Tống Khuyết Đinh Hạo cũng hoàn toàn dám có bất kỳ sơ suất nào.

      Đinh Hạo tạm thời ở lại trong lều lớn.

      Trước hết, phải trị liệu thương tích bên trong cơ thể của Lý Lan, để tránh khỏi sau khi tiến vào trong di chỉ thần bí gặp phải nguy hiểm.

      - Cái gì? Phải... Phải cởi áo ngoài sao?

      Lý Lan nghe Đinh Hạo xong phương thức trị liệu, có chút khẩn trương.

      - Đúng vậy. phương thức nhanh nhất chính là lấy thiên hỏa huyền khí của ta truyền vào trong cơ thể của huynh, luyện hóa chỗ kinh mạch ngừng trệ, lại loại trừ hàn độc, đại khái canh giờ, có thể hoàn toàn khôi phục, còn có thể trợ giúp huynh luyện hóa dược lực của gốc huyền thiên thần thảo vạn năm trong cơ thể này. Bằng , dùng thuốc trị liệu, chỉ sợ mười ngày nửa tháng cũng cách nào khỏi hẳn.

      Đinh Hạo cười hì hì .

      xong, thấy Lý Lan có chút do dự, chau mày có phần kỳ quái :

      - Thế nào? được sao? Tiểu Lan, ta biết huynh có bệnh sạch thái quá, chỉ có điều mọi người đều là nam nhân, huynh sợ cái gì? Nữ nhân giang hồ còn câu nệ tiểu tiết...

      trán Lý Lan xuất vạch đen, :

      - được, ta thích để thân thể trần truồng ở trước mặt người xa lạ.

      Đinh Hạo kinh ngạc :

      - phải chứ? Chúng ta thân quen như vậy, vẫn tính là người xa lạ sao?

      - Chuyện này... Dù sao cũng được. Ta...

      Lý Lan có chút lắp bắp.

      - lại, như người đàn bà.

      Đinh Hạo có chút nhịn được :

      - Tiểu Lan, đừng làm ầm ĩ nữa. Tranh thủ thời gian chữa thương, nếu huynh ở trong tình trạng này tiến vào di chỉ thần bí khiến ta lo lắng yên.

      Đinh Hạo xong, trở tay phất cái. lực lượng ôn hòa tuôn ra, ấn Lý Lan ngồi xuống.

      Đinh Hạo trở tay kéo cái, dễ dàng giật áo khoác của Lý Lan ra. khoanh chân ngồi sau lưng Lý Lam, vận chuyển thiên hỏa huyền khí. Bàn tay đỏ đậm như máu, cẩn thận đặt ở phía sau lưng Lý Lan.

      - Ngươi...

      Lý Lan vừa vội vừa giận.

      - Nắm hai tay với nhau, nín thở ngưng thần!

      Trong giọng Đinh Hạo có ma lực kỳ dị, khiến Lý Lan yên tĩnh lại. Việc đến nước này, tiếp tục phản kháng có ý nghĩa gì nữa. phải thôi động hạt giống huyền khí trong cơ thể, phối hợp với Đinh Hạo, đem dòng huyền khí ấm áp này, dẫn về phía thông đạo huyền khí của mình, loại trừ ngưng trệ tắc nghẽn trong đó.

      Toàn thân Đinh Hạo bắt đầu khởi động quang diễm kim sắc tràn ngập ra ngoài. Ngay cả Lý Lan cũng bị bao phủ ở trong đó.

      đoạng đường tây du Cổ Lộ này, tuy rằng tu vi huyền khí của Đinh Hạo nâng cao cũng nhiều, nhưng khả năng khống chế đối với lực lượng, sớm luyện đến trình độ xuất thần nhập hóa. Huyền khí chảy giọt từ thiên quan ở phía sau lưng Lý Lan, tiến vào hai khiếu huyệt thần môn, ở thông đạo kinh mạch trong cơ thể chậm rãi về phía trước.

      - sao? Tại sao thân thể Tiểu Lan lại gầy gò và bé...

      Hai tay Đinh Hạo đặt ở phía sau lưng Lý Lan, tuy rằng cách lớp nội y, nhưng lớp sợi bông này mỏng, căn bản cách nào ngăn cản được nhận biết của Đinh Hạo. chỉ cảm thấy khi bàn tay của mình ấn lên lưng, thân thể bé và yếu ớt trước mắt dường như dinh dưỡng đầy đủ, ra lại có lớp da cực kỳ mềm mại trắng mịn, giống như nữ tử.

      Góc cổ áo của nội y hơi thấp, Đinh Hạo có thể nhìn thấy vị trí cổ của Lý Lan. Lớp da trắng giống như được khắc bằng ngọc dương chi, trắng cách tuyệt mỹ, có chút tì vết nào.

      Nếu như phải Lý Lan có hầu kết, lại ngực bằng phẳng, chừng Đinh Hạo cho rằng nữ tử.

      Chỉ có điều mặc dù như thế, bàn tay áp ở lưng Lý Lan lại cho cảm giác cực kỳ mềm mại. Điều này khiến trong lòng Đinh Hạo tránh khỏi có chút rung động.

      - Ta đối với người nam nhân, trong lòng lại có thể có xúc động sao? Đây cũng phải là tượng tốt đẹp gì. Lẽ nào thân thể này lại đến kỳ sinh lý sao?

      Đinh Hạo cảm thấy mình sắp trở thành biến thái.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :