Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 612: CHỈ MÀNH TREO CHUÔNG

      Nhiều năm như vậy chịu ốm đau dằn vặt của cửu tuyệt mạch, sớm luyện ra thần kinh vô cùng bền bỉ.

      Trước đây lâu, Kỷ Khởi còn tận mắt nhìn thấy người ca ca duy nhất luôn cùng nàng sống nương tựa lẫn nhau chết thảm ở ngay trước mắt. Đối với nàng mà , hình như thế giới này có thứ gì, có thể hủy diệt tinh thần nàng.

      Đây cũng chính là nữ tôn Ngọc Châu tương lai được vô số hậu thế Nhân tộc tán dương. Vị nữ tôn gì làm được, có thể biến sắc trước núi băng đè ép, mấy lần cứu vớt cục diện nguy vong tới nơi.

      Bởi vì ai biết được, trước lúc quật khởi, nàng từng trải qua những chuyện gì.

      qua các đoạn tây du Cổ Lộ ở đây, đối với Kỷ Khởi hề biết võ đạo mà , cũng là lần lột xác sống lại vô cùng quan trọng.

      Đoạn Cổ Lộ này giống như thế giới núi thây biển máu cũng tính là quá dài.

      Tiếp tục khoảng chừng ngày sau, Đinh Hạo liền tới điểm cuối của đoạn Cổ Lộ núi thây biển máu.

      Ở chỗ này, Đinh Hạo cuối cùng đuổi kịp đám người tộc và Nhân tộc Tống Khuyết, Bổ Thiên Quyết Hoàng phía trước.

      Có khoảng chừng hơn trăm người dừng lại ở điểm cuối của đoạn Cổ Lộ này.

      Bọn họ thoạt nhìn phong trần mệt mỏi. Có người thân mang theo thương, cũng có người thoạt nhìn cực kỳ mệt mỏi.

      Nhân tộc và tộc hai đại trận doanh ngăn ra. Bầu khí trong đó cũng chưa tính là hữu hảo, nhưng đến mức giương cung bạt kiếm. So với số lượng mấy nghìn người khi mới vừa bước vào tây du Cổ Lộ, sau khi trải qua thời gian dài mạo hiểm như vậy, những người còn lại đều là cường giả có thiên phú rất trác tuyệt của hai tộc. Về phần những người và xuất , hiển nhiên đều bỏ mạng ở trong Cổ Lộ.

      Có mười phần hai tộc tinh vĩnh viễn ngủ say ở trong Cổ Lộ này.

      Những người này ở tại chỗ này, ra cũng phải vì đợi Đinh Hạo, mà bởi vì có tấm bia đá địa đồ thứ mười, cách nào mở ra cánh cửa vòng xoáy màu tím thông tới đoạn tây du Cổ Lộ thứ mười. Cho nên bọn họ chỉ có thể chờ đợi ở chỗ này.

      Mỗi lần, khi có người thám hiểm mới xuất , đều khiến trận doanh của Nhân tộc và tộc quan tâm trước tiên.

      Đinh Hạo xuất , tự nhiên khiến cho vô số ánh mắt quan tâm.

      - Hắc? Đinh huynh đệ, ngươi cuối cùng đuổi kịp!

      Tống Khuyết mập mạp là người đầu tiên cười lớn ra đón.

      - Sau thời gian dài như vậy cũng thấy ngươi, ta còn tưởng rằng ngươi có hứng thú gì đối với di chỉ thần bí... A? Vị tiểu nương mỹ lệ này là? Lại là đệ muội sao?

      - Tên mập chết bầm!

      Sắc mặt Đinh Hạo tối sầm, nghênh đón Tống Khuyết bằng cái ôm chặt. Lâm Thiên Vũ và Vương Lăng Hạc đều ra. Trong đám người còn có Diệt Tuyệt Kiếm Tông Bạch Tuyền Thủy.

      mặt phần lớn cường giả thiên tài Nhân tộc đều lộ vẻ vui mừng.

      Dọc đường tới đây, tuy rằng phần lớn thời gian Nhân tộc và tộc đều bình an vô , nhưng cũng tránh được chuyện ngầm tranh đấu. Dựa vào ưu thế số lượng, cùng với ưu thế về phương diện số lượng chí cường giả, tộc vẫn luôn chiếm thượng phong. Phần lớn cơ duyên và thần tài bảo dược đều bị tộc cướp . Nhân tộc rơi vào hạ phong.

      Nếu có Tống Khuyết và đám người Bạch Tuyền Thủy chống đỡ, chừng Nhân tộc sớm bị tộc nuốt mất.

      Rất nhiều Nhân tộc thiên tài đều lo lắng. Thoáng cái đến cuối đoạn Cổ Lộ, tộc đột nhiên trở mặt. Như vậy chừng tất cả trận doạn của Nhân tộc có khả năng diệt vong.

      tại tốt rồi, Đinh Hạo xuất . Trận doạn của Nhân tộc lại có thêm chí cường giả. Bốn chữ Đao Cuồng Kiếm Si này chính là uy danh do dùng đao kiếm đánh ra được từ trong máu và lửa.

      Nhất là trận đánh ở Thiên Hương Các, Đinh Hạo đánh ra chiến tích nghịch thiên, gần như khiến toàn bộ tộc trong chiến trường Bách Thánh phải khiếp sợ. Lực uy hiếp của bốn từ Đao Cuồng Kiếm Si này, đối với tộc, thậm chí còn cả hai đại chí cường giả Nhân tộc là Tống Khuyết và Bạch Tuyền Thủy.

      Phía xa, cảnh tượng phản ứng của tộc lại hoàn toàn khác hẳn

      - Hắc hắc, ngờ tiểu tử này lại có thể chết...

      Bổ Thiên Quyết Hoàng ở phía xa cười thâm trầm.

      Đám người Hùng Bi Hoàng, Mịch La Chu Hoàng cố ý tụt lại phía sau, làm cái gì, trong lòng hiểu rất .

      vốn cho rằng mấy người này khổ tâm chuẩn bị phen, đánh lén xuất kỳ bất ý, nhất định có thể diệt trừ tai hoạ ngầm này. ngờ c tiểu tử Nhân tộc này lại có thể sống sót, đến nơi này. Như vậy mấy vị chí cường giả tộc kia chỉ sợ bỏ mình.

      Trong lòng , kiêng kỵ đối với Đinh Hạo lại tăng thêm vài phần.

      - Tuy rằng chỉ là phàm thể, có huyết mạch truyền thừa, nhưng ta rất muốn nếm thử mùi vị máu của ...

      Trong đôi mắt của chí cường giả tộc Ngân Nguyệt Cổ lóe lên tinh quang. Các chí cường giả tộc khác đều biểu ra thù địch.

      Cuộc chiến chinh phạt giữa Nhân tộc và tộc tồn tại ngàn vạn năm. thù hận trong đó từ lâu khó có thể hóa giải được. Nhân tộc xuất thiên tài kinh thế tuyệt luân, đối với tộc mà chính là uy hiếp cực lớn. Đây là điều bọn họ muốn thấy. Nếu như có khả năng, tất nhiên bọn họ muốn tiêu diệt uy hiếp tiềm này từ trong trứng nước.

      Dưới ánh mắt chăm chú của cường giả tộc, Đinh Hạo tiến vào trong trận doanh của Nhân tộc.

      - Đúng vậy?

      Khi tiến vào trận doanh, trong nháy mắt Đinh Hạo kinh ngạc phát , chiếc nhẫn ngân sắc ngón tay, lại có thể phát ra từng ngân quang lấp lánh.

      Điều này ...

      mừng như điên trong nháy mắt bao phủ toàn thân Đinh Hạo. Có đệ tử Vấn Kiếm Tông cũng đến nơi này? Rốt cuộc là ai vậy?

      ...

      ...

      Ầm ầm ầm!

      Kiếm khí gì sánh kịp, mang theo khí tức hủy thiên diệt địa, điên cuồng xông tới đánh vào dãy núi Vấn Kiếm.

      Từng tầng trận pháp minh văn giống như tờ giấy bị phá hủy. Mây hỏa diễm phóng lên cao.

      - Lui, mau lui lại!

      Vương Tuyệt Phong đứng ở trước đạo quan ải Tam Thủy cuối cùng, vừa vội vừa giận lớn tiếng quát.

      Đáng tiếc. Từng kiếm quang giống như muốn hủy diệt tất cả, từ trong trung trút xuống, trong nháy mắt che khuất phần lớn gian trước mắt. Vương Tuyệt Phong tận mắt nhìn thấy, từng đệ tử Vấn Kiếm Tông thua lui lại, bị kiếm quang này che phủ, hóa thành từng mảng huyết vụ...

      Vèo!

      đạo kiếm quang bắn về phía .

      Vương Tuyệt Phong thôi động công thể, toàn lực đỡ đòn.

      Ầm!

      trực tiếp bị đánh bay. Trường kiếm trong tay khó có thể chị đoực lực lượng cường đại đó, nổ tung trở thành từng mảnh bắn ra.

      - Phụt!

      Vương Tuyệt Phong há mồm phun ra ngụm máu tươi, thân hình lảo đảo muốn ngã, còn sức tái chiến.

      Trong bầu trời, mấy thân hình giống như Ma thần, thực lực quá cường đại, căn bản có khả năng chống đỡ.

      Ầm ầm ầm!

      Từng kiếm quang vô tình chiếu nghiêng xuống.

      - Vương sư huynh, mau...

      tiếng gầm giận dữ vang lên.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 613: CƯỜNG GIẢ NGOẠI CHÂU

      thân ảnh từ trong xông lại, nắm lấy vai Vương Tuyệt Phong, phóng về phía cửa bên . Ngọc công tử cầm theo thanh kiếm với phong cách cổ xưa ở lại ở phía sau, mạo hiểm xống ra cứu Vương Tuyệt Phong mạng.

      Trong thời khắc tông môn nguy vong, từng đối thủ đều bỏ ân oán riêng tư xuống, kề vai chiến đấu.

      Chỉ có điều tình hình của Ngọc công tử cũng mấy tốt. Toàn thân đầy máu, còn có khí chất sang trọng, mái tóc rối tung, cánh tay bị gãy. Máu từ miệng vết thương chảy ra như suối, hơi thở gấp rút. Ngay cả cánh tay còn sót lại cũng nắm chặt lấy Vương Tuyệt Phong.

      - Ha ha ha, trốn sao? Trốn đâu? Ngày hôm nay, ta phải huyết tẩy dãy núi Vấn Kiếm, ha ha ha ha!

      giọng cực kỳ phách lối từ trong bầu trời vọng xuống, giống như thần linh cao cao tại thượng, đưa ra phán quyết. Bất chợt lại là đạo kiếm quang, nhanh như lưu tinh lao theo truy sát.

      Ngọc công tử toàn thân cứng đờ. chỉ cảm thấy mình bị lực lượng dồi dào tập trung, mắt thấy trốn thoát được...

      - Vương sư huynh, ta trước bước. Ha ha ha ha ha!

      Trong tiếng cười lớn đầy vẻ điên cuồng, Ngọc công tử vận dụng lực lượng toàn thân, đột nhiên cánh tay cụt vung ra, ném Vương Tuyệt Phong ra ngoài.

      Trong nháy mắt tiếp theo, đạo kiếm quang xé nát thân thể , hóa thành chùm huyết vụ, bỏ mình ngã xuống.

      - Sư đệ...

      Con mắt Vương Tuyệt Phong như muốn nứt ra. trơ mắt nhìn đồng môn sư đệ chết thảm như vậy ở trước mặt mình, trong lòng hận ý ngập trời.

      - !

      Thân ảnh lóe lên, có người dần ra, dường như tiếp sức, tiếp nhận Vương Tuyệt Phong bay ra ngoài, giống như tia chớp tiếp tục bay vụt về phía sơn môn.

      Đó là Kiếm công tử Quan Phi Độ.

      - Ha ha ha, bầy kiến hôi. Ta các ngươi phải chết, các ngươi phải chết. Ai có thể chạy trốn được?

      Giọng cao ngạo trước đó lại lần nữa vang lên. Trong nháy mắt tiếp theo, đạo kiếm quang chói mắt, mang theo sát khí diệt thế, lại lần nữa tập kích tới.

      Cường giả trung kia quyết đuổi theo bỏ, ngờ lại nhận ra Vương Tuyệt Phong, lòng muốn đẩy Vương Tuyệt Phong vào chỗ chết.

      Chớp mắt, kiếm quang tới trước mặt.

      Quan Phi Độ dùng toàn lực, nhưng người mang vết thương, thể địch nổi. Lúc này mắt thấy hai người đều bị kiếm quang vô tình này giết chết, ở trong tình trạng chỉ mành treo chuông, đột nhiên đạo hồng quang từ núi chiếu xuống. Kiếm quang vô tình vừa lóe lên, lập tức bị nghiền nát.

      Quan Phi Độ nhân cơ hội nhảy cái, mang theo Vương Tuyệt Phong bay ra khỏi khu vực kiếm quang bao trùm.

      - A? ngờ trong bầy kiến hôi, lại có thể có cao thủ có thực lực như vậy...

      Trong trung, giọng kia thoáng lộ vẻ vô cùng kinh ngạc, cũng tiếp tục truy kích hai người Quan Phi Độ nữa.

      Bởi vì kiếm quang huyết sắc vô tận, giống như sông hoàng hà vỡ đê, từ núi trút xuống, mang theo tất cả lao về phía mấy người đứng ở trong trung.

      Đó chính là Khí Thanh Sam! Có người bắt đầu hoan hô.

      Tại thời khắc mấu chốt, vị đệ nhất cao thủ Vấn Kiếm Tông này, cuối cùng kết thúc bế quan ở Phong Kiếm, ra tay đánh cường địch.

      Trong bầu trời, có bốn thân ảnh của kẻ địch.

      Toàn thân Khí Thanh Sam có quang diễm huyết sắc bao quanh. Mùi rượu trong hồ lô bay ra. Vừa nãy, há miệng phun ra, chính là đoàn huyết quang hóa thành kiếm khí, điên cuồng bắn ra, bao quanh bốn người kia. Trong khoảng thời gian ngắn, mặc dù kiếm quang toàn thân của bốn người kia vô cùng mạnh mẽ, cũng thể thoát khỏi vây khốn.

      Cùng lúc đó, dưới chân núi ngàn vạn người điên cuồng xông tới.

      - Đệ tử Vấn Kiếm Tông, nhanh chóng lui vào trong sơn môn!

      tiếng hét lớn, giống như tiếng sấm liên tục vang lên. thấy hơn mười bóng người, toàn thân bắt đầu khởi động khí tức mạnh mẽ, từ núi hóa thành lưu quang bay vụt xuống, giống như hổ lao vào trong bầy dê, tiến vào vào trong đám người xâm lăng. Nơi nào lưu quang qua, mang theo khí thế nghiền nát bẻ gãy tất cả, người nào có thể ngăn cản, chẳng khác nào lưỡi đao sắc bén được nung đỏ đâm vào trong pho mát.

      Trong nháy mắt biết có bao nhiêu người xâm lăng bị hóa thành tro bụi.

      - Chưởng môn nhân!

      - Đường thủ tọa!

      - Các sư thúc tọa trấn ở sáu ngọn núi!

      Các đệ tử Vấn Kiếm Tông trấn thủ quan ải còn may mắn sống sót bắt đầu hoan hô. Các cao thủ tông môn cuối cùng ra tay.

      Trong sơn môn, quang hoa lóe lên. bầu trời mơ hồ có từng đạo kiếm quang khổng lồ tập trung lại. đại trận bảo vệ núi cuối cùng, cũng là đại trận bảo vệ kiên cố vững chắc nhất được khởi động, bao bọc tất cả tám đại khu vực cầu thang lung lay của Vấn Kiếm Tông ở trong đó. Các đệ tử Vấn Kiếm Tông còn sống sót ở trong các quan ải trước đó, dưới yểm hộ của đám người chưởng môn nhân Lý Kiếm Ý, rốt cuộc lui trở về trong đại trận bảo vệ núi.

      - Ha ha, Lý Kiếm Ý, ngươi làm rùa đen rút đầu lâu như vậy, để môn hạ đệ tử chết thay các ngươi, tại cuối cùng cũng dám ra rồi sao? Bản viện chờ các ngươi lâu!

      Trong trận doanh dưới chân núi cũng truyền đến tiếng cười ha ha.

      Chợt hơn mười đạo lưu quang phóng lên cao, ngay lập tức tới trước sơn môn, bao vây đám người Lý Kiếm Ý, Đường Phật Lệ ở trong đó. Đó chính là viện trưởng học viện Thanh Bình Phương Tiêu An, Lục Hùng Phi cùng với Thiết Chiến chưởng môn nhân Lôi Phái và đám người cường giả đỉnh cấp của các đại môn phái xâm lược liên hợp với nhau.

      Cao thủ cường giả của hai bên, trong nháy mắt này, cuối cùng đụng độ với nhau. Cuộc đụng độ hoàn toàn có ý giữ lại.

      Cuộc chém giết giữa các đệ tử bình thường và các võ giả, cuối cùng dừng lại. Lúc này bọn họ tiếp tục chiến đấu nữa, hoàn toàn còn có ý nghĩa nữa.

      Những cường giả bầu trời kia thắng hay bại, quyết định thắng bại cuối cùng của cuộc chinh phạt tông môn này!

      Sau đại trận bảo vệ núi, các đệ tử Vấn Kiếm Tông may mắn còn sống sót, gần như đều lui vào trong đó, nín hơi ngưng thần nhìn chăm chú vào cuộc chiến đấu trung.

      Toàn thân Vương Tuyệt Phong đầy máu, nhờ Quan Phi Độ nâng đỡ, mới miễn cưỡng đứng thẳng được. Lúc này trong đầu trống rỗng, mặt đầy lệ.

      Chết!

      Tất cả đều chết hết.

      Những dũng giả đau khổ chết đấu vì Vấn Kiếm Tông, kiên trì tròn hơn mười ngày, trong nháy mắt đều chết hết!

      Đến bây giờ nghĩ tất cả những chuyện phát sinh chưa đầy nửa nén hương trước, vẫn giống như cơn ác mộng.

      khắc trước, sau ba ngày Vấn Kiếm Tông trấn giữ vững vàng tại quan ải Tam Thủy, đám người xâm lăng điên cuồng đột nhiên hề báo trước lui lại diện rộng. Các đệ tử vốn cho rằng sau khi nghênh chiến với trận đấu lâu dài, có thể nhận được cơ hội nghỉ dưỡng sức, thay đổi bất ngờ xảy ra.

      Nhưng khi bốn đạo thân ảnh từ sâu trong trận doanh phía xa chợt phóng lên trung. Lực lượng khí tức vô cùng cường đại cuộn trào mãnh liệt. Vương Tuyệt Phong đột nhiên ý thức được, đợt tai họa đến!

      Bốn người kia, khí tức đặc biệt, tuyệt đối phải là cường giả Tuyết Châu.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 614: HÀN DƯỠNG KIẾM

      ? 25 Trong nháy mắt tiếp theo, kiếm khí vô cùng mạnh mẽ sắc bén từ người bốn người này bắn ra, giống như có bốn thanh bảo kiếm tuyệt thế xuất ở trong hư . Đó là kiếm tu huyền khí đặc biệt, nắm giữ lực phá hoại và năng lực xé rách vô cùng, quang diễm màu vàng nhạt là tượng trưng cho giết chóc và đẫm máu.

      Tuy rằng Vương Tuyệt Phong cũng chỉ là võ giả cấp Đại Tông Sư, nhưng lại có thể cảm ứng được, thực lực bốn người này giỏi hơn nhiều so với gần như tất cả cường giả võ đạo Tuyết Châu.

      Bốn người này, tuyệt đối là đến từ bên ngoài Tuyết Châu.

      Ở trong nháy mắt đó, Vương Tuyệt Phong hiểu , chuyện cao tầng tông môn lo lắng nhất tại xảy ra.

      Cường giả tông môn siêu cấp đến từ bên ngoài Tuyết Châu thân.

      Lục Hùng Phi những lời đe dọa. Trong nháy mắt tiếp theo, thời điểm Vương Tuyệt Phong còn chưa kịp phản ứng, bốn vị cường giả kiếm tu tuyệt đối này phát ra công kích mang tính hủy diệt.

      Vô số kiếm quang từ trong bầu trời trút xuống tới. Nơi nào kiếm quang qua, núi cao đổ nát, nham thạch sụp xuống, trời sập đất vùi!

      Trận pháp minh văn ở quan ải Tam Thủy vốn tiêu hao gần hết. ở trước mặt công kích như vậy, trong khoảnh khắc bị nghiền nát giống như tờ giấy...

      Vương Tuyệt Phong trơ mắt thấy hơn ba mươi đệ tử nội môn tinh nhuệ bị luồng kiếm quang lướt qua, trong nháy mắt đồng thời hóa thành huyết vụ.

      Thảm kịch tương tự ngừng trình diễn. Ở dưới kiếm quang vô cùng mạnh mẽ, tất cả trận pháp phòng ngự giống như là tờ giấy. Gần như chỉ trong nháy mắt quan ải Tam Thủy rơi vào tay giặc.

      Đệ tử trấn thủ quan ải, hơn chín phần thể giãy dụa, bị tàn sát. Chỉ có số ít người thực lực cao thâm, mới miễn cưỡng lui ra được.

      Sau đó cục diện bắt đầu nghiêng về phía.

      Thực lực bốn vị kiếm tu này, thấp nhất đạt tới cảnh giới Vũ Vương đỉnh phong, đệ tử Vấn Kiếm Tông căn bản có khả năng chống đỡ. Kiếm quang qua nơi nào, bất kỳ trận pháp nào cũng bị nó phá hủy. Kế tiếp chính là hai quan ải Đông Phong và Tửu Tuyền, cũng gần như chỉ trong nháy mắt bị phá hủy. Mấy trăm đệ tử Vấn Kiếm Tông đóng tại hai quan ải này, gần như bị tiêu diệt hoàn toàn!

      Lúc này toàn thân Vương Tuyệt Phong đầy máu. nhìn về phía bên cạnh. Ngoại trừ đám đệ tử nòng cốt có thực lực Tiên Thiên như Quan Phi Độ, Trầm Khổ, Lỗ Kỳ, Lục Vũ Kỳ ra, những đệ tử trấn thủ quan ải, cùng chiến đấu trước đó, gần như đều chết thảm ở dưới kiếm quang này. Thậm chí ngay cả đám đệ tử nòng cốt Tiên Thiên như Doãn Nhất Phi, Lãnh Nhất Toàn cũng ngã xuống!

      trận chiến này, Vấn Kiếm Tông tổn thất hơn ba phần đệ tử bình thường. Các đệ tử tinh nhuệ nòng cốt ngã xuống hơn nửa.

      Vương Tuyệt Phong ngẩng đầu nhìn lên .

      Trong bầu trời, Khí Thanh Sam lấy sức lực của người đối đầu với bốn vị kiếm tu thực lực Vũ Vương đỉnh phong.

      Kiếm quang màu đỏ rực rỡ giống như nước thủy triều, quấn vào chính giữa, cùng với bốn vị kiếm tu Vũ Vương đỉnh phong chiến đấu khó có thể phân biệt được ai với ai.

      Trong khoảng thời gian ngắn, Vương Tuyệt Phong cũng nhìn ra được là ai chiếm thế thượng phong.

      Ở dưới chân núi, tại quan ải Đông Phong đổ nát, Lý Kiếm Ý, Đường Phật Lệ, La Lan cùng với sáu người trấn thủ tại sáu ngọn núi, và đám người của viện trưởng học viện Thanh Bình Phương Tiêu An, Thiết Chiến của Lôi Phái, Lục Hùng Phi, thánh chủ Vẫn Tinh chiến đấu kịch liệt, quấn thành đoàn. Kiếm quang ngang dọc, lôi điện lóe lên, đánh thẳng tới lúc thiên hôn địa ám nhật nguyệt còn ánh sáng!

      Đây là đội hình mạnh nhất mà Vấn Kiếm Tông có thể phái ra.

      Gần như tất cả cường giả Vấn Kiếm Tông, trong nháy mắt này xuất chiến hề giữ lại chút nào.

      trận chiến này quyết định số phận cuối cùng của Vấn Kiếm Tông.

      Vương Tuyệt Phong cũng để ý tới chuyện điều tức chữa thương, giống như mọi người, đều nín hơi ngưng thần nhìn hai chiến đoàn.

      Ầm!

      Trong bầu trời đột nhiên phát ra tiếng nổ mạnh, kiếm quang vỡ nát.

      thấy thân hình cường giả kiếm tu lảo đảo, trong miệng phun ra ngụm máu tươi ngã bay ngược ra ngoài.

      Trong lòng mọi người chợt căng thẳng, ngẩng đầu nhìn lên.

      Chỉ thấy toàn thân Khí Thanh Sam được mùi rượu bao phủ ở trong kiếm quang, khí thế vô song, ngờ vững vàng chặn được bốn cường giả cấp Vũ Vương đỉnh phong. Trong chiến đấu, đến lúc này, mơ hồ chiếm thế thượng phong.

      Kiếm quang màu đỏ này che trời lấp đất, giống như từng con thần long màu đỏ, gào thét rít gào. Diễm quang che phủ nửa bầu trời, gần như nhuộm toàn bộ trung thành màu đỏ như máu. Khí tức khủng khiếp dâng trào. Lúc này thân ảnh Khí Thanh Sam, giống như vị thần ma thể chiến thắng, áp chế bốn đại cường giả kiếm tu!

      - có khả năng như vậy được... Ngươi… rốt cuộc là người phương nào? Tuyết Châu lại có đám cường giả như ngươi?

      vị kiếm tu đưa kiếm lên ngang ngực, lớn tiếng hỏi.

      Bốn đại kiếm tu chia làm bốn phía, mơ hồ bao vây Khí Thanh Sam ở trong đó. Vẻ khinh thường mặt bọn họ hoàn toàn tiêu tan. Thần sắc bọn họ trở nên0 ngưng trọng.

      Sức chiến đấu kinh diễm của Khí Thanh Sam khiến cho bọn họ phải nghiêm túc đối phó. Xem ra, tin tức tình báo trước đó sai lầm. Môn phái tại tiểu châu ở biên thùy, lại có thể che giấy chiến lực mạnh như vậy, có chút bình thường.

      - Các ngươi là người nào?

      Khí Thanh Sam bay vút lên trời cao, đứng sừng sững, mái tóc dài bay lượn.

      - Kiếm Châu, Hàn Dưỡng Kiếm của Liệt Thiên Kiếm Tông.

      vị kiếm tu nhìn bề ngoài ước chừng hơn ba mươi tuổi, lạnh lùng .

      - Liệt Thiên Kiếm Tông? Đều là đồng bào Nhân tộc. Vấn Kiếm Tông ta và Liệt Thiên Kiếm Tông oán thù, vì sao phải ép nhau, tàn sát đệ tử tông môn ta?

      Khí Thanh Sam phẫn nộ chất vấn:

      - Các ngươi sợ Huyền Sương Thần Cung trừng phạt sao?

      - Ha ha, ấu trĩ, thất phu vô tội, mang ngọc có tội.

      Hàn Dưỡng Kiếm lạnh lùng cay nghiệt :

      - Khoáng huyền tinh thạch này, tông môn kiến hôi như các ngươi có khả năng tiêu thụ. Hơn mười ngày trước, ta phái người cảnh cáo các ngươi, các ngươi lại làm như thấy. Hồ đồ chuyện. Trận đánh ngày hôm nay là do các ngươi tự chịu diệt vong. Về phần Huyền Sương Thần Cung... Chỉ có thể , các ngươi quá ngây thơ rồi. Lão nhân thấy thực lực ngươi tồi, bằng tha cho ngươi mạng!

      - Ha ha ha ha... Phì!

      Khí Thanh Sam cười ha ha, mở mồm cả giận :

      - Vấn Kiếm Tông ta tuy nhưng cũng phải là nơi mặc cho người khi dễ. Liệt Thiên Kiếm Tông tại Kiếm Châu là phái lớn siêu cấp, nhưng chỉ phái ra mấy nhân vật như các ngươi, muốn tiêu diệt Vấn Kiếm Tông ta sao? Điều này tránh khỏi quá tự cao tự đại. Ngày hôm nay, ta giết chết bốn gã hề các ngươi, để Liệt Thiên Kiếm Tông cũng nếm được mùi trường kiếm của Vấn Kiếm Tông ta!

      Lời còn chưa dứt, Khí Thanh Sam ngửa đầu uống cạn rượu trong hồ lô huyết sắc, sau đó ném hồ lô sang bên.

      Mái tóc thả dài tung bay trong gió, giống như thác nước trút xuống, như thần như ma, hai tay đột nhiên đưa vào trong hư nắm chặt cái.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 615: HUYẾT NGỌC SONG KIẾM

      Trong nháy mắt tiếp theo, hai thanh trường kiếm trong suốt dường như được làm bằng huyết ngọc, ánh lên hào quang xuất ở trong tay . Chỉ trong thoáng, khí thế toàn thân tăng lên rất nhanh với tốc độ thể tưởng tượng nổi. từ cảnh giới Vũ Vương tám khiếu đường tăng vọt, trong nháy mắt đạt tới tiêu chuẩn Vũ Vương đỉnh phong, nhưng vẫn có xu hướng dừng lại...

      - Đó là... Huyết Ngọc Song Kiếm?

      Xem chiến phía dưới, tim Vương Tuyệt Phong chợt đập mạnh. Bảo khí trấn tông trong truyền thuyết của Vấn Kiếm Tông, lại có thể xuất ở trong tay sư tôn.

      Hơn hai mươi năm từ khi tới đây, tại là lần đầu tiên gặp nhìn thấy sư tôn sử dụng binh khí.

      Trong bầu trời, toàn thân Khí Thanh Sam có huyết quang lượn quanh. Huyết Ngọc Song Kiếm ở trong tay, khiến khí thế của càng tăng lên, từng bước đột phá cảnh giới Vũ Vương. thể tưởng tượng nổi, tiến vào phạm vi Vũ Hoàng, giống như mặt trời đỏ cực nóng thiêu đốt, thể nhìn thẳng. Khí tức khủng khiếp khuếch tán về bốn phương tám hướng. Trong mấy trăm dặm, tất cả võ giả đều cảm giác run sợ xuất phát từ sâu trong linh hồn. Loại uy áp này quả thực khiến người ta hít thở thông!

      - Vấn Kiếm! Vấn Kiếm! Vấn Kiếm!

      Khí thế của Khí Thanh Sam giống như Chiến Thần hạ xuống, khiến các đệ tử Vấn Kiếm Tông ở phía dưới quan sát trận chiến trở nên hưng phấn tới mức phát cuồng, nhịn được đều cao giọng hò hét trợ uy.

      - Vấn Kiếm!

      Ở thời khắc nguy nan như vậy, hai chữ này dường như có loại ma lực khác thường.

      Thời điểm thanh này vang vọng ở trong thiên địa, tất cả mọi người quên cả sợ hãi và đau xót. Tất cả chỉ cảm thấy trong cơ thể dường như có thứ gì đó muốn nổ mạnh ra. Máu ở trong huyết quản điên cuồng thiêu đốt, hận sau lưng thể mọc ra hai cánh xông lên trời, cùng sóng với với sư thúc tổ hăng hái chiến đấu!

      - Ha ha ha... Vấn Kiếm! Giết!

      Khí Thanh Sam cầm Huyết Sắc Song Kiếm giao nhau ở trước ngực thành hình thập tự, thân hình lóe lên, trong nháy mắt thoát khỏi vòng vây.

      Trong nháy mắt tiếp theo, xuất ở phía sau Hàn Dưỡng Kiếm. Kiếm quang hình chữ thập trút xuống, trong nháy mắt che phủ vị kiếm tu cao ngạo tàn nhẫn này.

      - Muốn chết!

      Trong nháy mắt đó, ba vị kiếm tu khác cũng ra tay. Kiếm quang vô tận tập trung về phía bên này.

      Bọn họ đều là cường giả cấp Vũ Vương đỉnh phong, lực lượng thu phát tự nhiên thoải mái, tuyệt đối phát sinh ra ngộ thương. Hơn nữa bốn người phối hợp chiến đấu biết bao nhiêu lần, trong lòng sớm hình thành ăn ý.

      Nhưng Khí Thanh Sam để ý đám ba người tập trung bao vây tấn công, cười ha ha thuấn di sang bên.

      - Phụt...

      Hàn Dưỡng Kiếm há miệng phun ra ngụm máu tươi. Trước ngực xuất vết thương hình chữ thập, gần như chia người chính xác thành bốn mảnh. Sắc mặt tái nhợt. mặt vẫn lộ vẻ khó có thể tin nổi.

      Ba vị kiếm tu khác cũng đều biến sắc.

      Hàn Dưỡng Kiếm chính là người có thực lực cao nhất trong bốn người bọn họ, chỉ thiếu chút nữa có thể tiến vào cảnh giới Vũ Hoàng nửa bước, ngờ vừa đối mặt bị thương.

      môn phái trong tiểu châu tại biên thùy, sao có thể có người nắm giữ chiến kỹ khủng khiếp như vậy?

      Khí Thanh Sam chiêu đắc thủ, chút do dự, thân hình lại liên tục lóe lên. Mỗi lần xuất , đều tập trung vào vị kiếm tu của Liệt Thiên Kiếm Tông. Kiếm quang huyết sắc chữ thập vô tình trút xuống, hoàn toàn giống như vị ma thần gì có thể địch nổi.

      Trong nháy mắt, bốn đại kiếm tu của Liệt Thiên Kiếm Tông, lại có thể có người bị thương.

      Nếu phải bọn họ nắm giữ chiến kỹ cao giai, trong tay cũng có vài bảo khí phòng ngự huyền khí. Vào thời khắc mấu chốt, thoát được mạng. Nếu chỉ sợ lúc này bị giết chết hết.

      - Lui lại!

      Hàn Dưỡng Kiếm hét lớn tiếng, lui về phía bên ngoài phạm vi dãy núi Vấn Kiếm. Thân kiếm của lúc xanh lúc đỏ. nổi giận tới cực điểm.

      Lần này chẳng khác nào bị hung hăng đánh vào mặt ngay trước mắt của mấy vạn võ giả Tuyết Châu. Thân là cường giả kiếm tu Kiếm Châu, đaị châu của Bắc Vực, luôn cảm giác ưu việt. tại lại bị hoàn toàn đánh tan. Nếu như chuyện này truyền tới Kiếm Châu, để người khác biết mình đường đường là Thiên Ngân Tứ Kiếm của Liệt Thiên Kiếm Tông, bị lão đầu trong tông môn đánh như đánh chó, phải chạy trối chết, tuyệt đối trở thành trò cười lớn cho thiên hạ.

      Đáng tiếc đối mặt với uy hiếp tử vong, bọn họ có dũng khí xoay người tiếp tục tái chiến.

      Khí Thanh Sam kia có chiến pháp quỷ dị khó lường, vượt quá tưởng tượng của bọn họ.

      - Ha ha ha, Liệt Thiên Kiếm Tông, ra cũng chẳng có gì hay ho...

      Trong bầu trời, Khí Thanh Sam cười ha ha, cũng tiếp tục truy kích, thân hình lóe lên, mấy đạo kiếm quang huyết sắc từ cao bắn xuống, nhất thời chém mấy tên cường giả phía dưới chiến đấu kịch liệt với đám người Lý Kiếm Ý thành thịt băm.

      - A...

      Chưởng môn nhân Lôi Phái Thiết Chiến kêu thảm tiếng, bị kiếm quang chém ngang thành hai đoạn.

      Thánh chủ Vẫn Tinh hóa thành sương mù né tránh trước tiên. Nhưng trong nháy mắt, vẫn bị kiếm quang huyết sắc chạm . cánh tay hóa thành huyết vụ nổ tung.

      - Lui lại!

      Viện trưởng học viện Thanh Bình Phương Tiêu An và đám người Lục Hùng Phi hồn vía bay mây, hét lớn tiếng, giống như chó nhà có tang chạy trốn về phía dưới chân núi.

      Bọn họ cho dù nằm mộng cũng nghĩ tới, Khí Thanh Sam đứng thứ hai ở trong bảng cường giả Tuyết Châu, lại có thể có thể phát ra lực lượng mạnh mẽ như vậy. Ngay cả kiếm tu Kiếm Châu cũng thể chống lại. Nhất là Lục Hùng Phi, từng là đệ nhất cao thủ Tuyết Châu đích thức. Hôm nay lại có thể vừa đối mặt với Khí Thanh Sam, địch nổi, kinh hãi, lập tức chạy trốn chết.

      Lúc này nếu ai vì thể mà lưu lại, chỉ có con đường là chết!

      Trong đại trận bảo vệ tông môn, những tiếng hoan hô vang lên như sấm. Tất cả mọi người thể nhịn được lớn tiếng reo hò.

      Từng đôi mắt nhìn về phía thân ảnh với quang diễm huyết sắc lượn quanh đứng ở trong trung, giống như nhìn Chiến Thần bách chiến bách thắng.

      Thời khắc tai họa giáng xuống, ngăn cơn sóng dữ, quả thực chính là chuyện chỉ có thần mới có thể làm được.

      Vương Tuyệt Phong cũng hưng phấn rống lớn lên. Chỉ có điều, trong lòng chút nghi ngờ.

      Từ lúc nào, thực lực của sư tôn lại có thể tiến vào cảnh giới Vũ Hoàng nhất khiếu như vậy? Mấy ngày nay, lão nhân gia vẫn luôn ở trong Kiếm Phong bế quan khổ luyện, chẳng lẽ đột phá? Đây là khả năng. Nhưng bước vào Vũ Hoàng tuyệt đối đơn giản như vậy. Chỉ mấy ngày xuất tiến vào được, như vậy lại càng quỷ dị hơn!

      Thân hình đám người Lý Kiếm Ý cũng lóe lên, phóng vào trong trung, mặt lộ vẻ mừng rỡ như điên.

      phen khổ chiến trước đó, rơi vào thế hạ phong. Cường giả tọa trấn tại sáu ngọn núi, tổn thất vô cùng nghiêm trọng. tại chỉ còn lại có ba vị.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 616: TỘC TỚI

      Ngay cả phong chủ của ngọn núi Thiên Kiếm, ngọn núi Địa Sát và ngọn núi Thanh Tú cũng ngã xuống trong chiến đấu. Đám người Lý Kiếm Ý, Đường Phật Lệ và La Lan, toàn thân cũng đầy vết thương.

      Nếu như phải vào thời khắc mấu chốt Khí Thanh Sam ngăn được cơn sóng dữ, chừng ngày hôm nay tất cả bọn họ đều chết trận ở sơn đạo.

      Đây cũng là nguyên nhân vì sao trước đó đám người Lý Kiếm Ý ra tay.

      Luận về số lượng cao thủ, dù sao Vấn Kiếm Tông cũng cách nào so sánh với hơn mười tông môn liên kết lại. Bọn họ nếu tham gia chiến đấu sớm hơn chút, chỉ sợ khiến đám người Phương Tiêu An, Lục Hùng Phi lập tức ra tay. Nếu như vậy, sách lược kéo dài thời gian của Vấn Kiếm Tông có thể hoàn toàn mất hiệu lực.

      - Sư thúc!

      Lý Kiếm Ý mừng rỡ :

      - Lão nhân gia ngài lại có thể thành tựu Vũ Hoàng sao? Như vậy quá tốt!

      - Ha ha, như vậy chúng ta có thể phản kích!

      Đường Phật Lệ cũng vô cùng hưng phấn .

      Sắc mặt Khí Thanh Sam bình tĩnh, muốn gì. Đột nhiên biến sắc, nhìn về phía đông. Trong nháy mắt Lý Kiếm Ý cũng phát ra, quay đầu nhìn lại.

      Chỉ thấy, từng đợt khí nồng đậm trùng thiên, đột nhiên từ phía đông cuồn cuộn lao đến, giống như mây đen che phủ bầu trời, bao trùm toàn bộ bầu trời phía đông. Khí tức cường đại khiến thiên địa biến sắc. Mơ hồ có ngàn vạn cường giả tộc cưỡi mây đạp gió đến. Tiếng trống trận của tộc vang lên. Hàn quang đao kiếm lóe lên. Những tiếng rít gào kỳ lạ khủng khiếp vang lên chấn động thiên địa, mơ hồ tạo thành hình bán nguyệt bao vây về phía dãy núi của Vấn Kiếm Tông!

      - Là tộc!

      - xong! Những súc sinh lông lá muốn nhân lúc cháy nhà mà hôi của sao?

      Đám người Lý Kiếm Ý đều biến sắc. Đám người Phương Tiêu An vừa bị đánh bại, còn chưa kịp thở, tộc vẫn tập trung hoả lực ở ngoài trăm dặm đột nhiên xuất . Kẻ tới ắt thiện.

      Tiếng hoan hô trong sơn môn Vấn Kiếm Tông phía dưới, cũng hơi ngừng.

      khí này che phủ cả bầu trời, giống như tầng mây che khuất ánh mặt trời. mặt đất xuất bóng đen, khiến người hít thở thông. Số lượng cường giả tộc, còn vượt xa hơn cả liên quân của học viện Thanh Bình trước đó. Số lượng cường giả đứng đầu tộc cũng phải ít.

      Vấn Kiếm Tông bị đánh tới nửa tàn, lúc này muốn chống lại tộc, khỏi cảm thấy ít may mắn.

      Ầm! Ầm! Ầm ầm ầm!

      Từng tiếng trống trận của tộc vang vọng ở trong thiên địa. Trong dãy núi phía xa cũng xuất vô số bóng đen. Đó là đại quân tộc cấp thấp.

      Mặc dù chỉ là vài mãnh thú, tiểu cấp Binh, Tướng, nhưng nhìn thấy số lượng vượt quá trăm vạn, giống như thủy triều màu đen bao vây về phía sơn môn của Vấn Kiếm Tông, vang lên tiếng rít gào như tiếng biển gầm bạo phát. Đây là do tộc chuẩn bị kỹ lưỡng, trước khi khai chiến. Trước hết, xem tộc cấp thấp với số lượng vô cùng vô tận là pháo hôi, tiêu hao thực lực của cường giả Nhân tộc, sau đó mới có thể phát ra đả kích mang tính hủy diệt.

      Bầu khí chợt trở nên vô cùng khẩn trương. Mây đen ép xuống! khí khiến người ta hít thở thông.

      Mặc dù là Phương Tiêu An và bốn kiếm tu của Liệt Thiên Kiếm Tông tránh né ra xa, thấy vậy cũng biến sắc theo.

      - tộc lại có thể phát động công kích sao? Điều này phù hợp với ước định!

      - Chết tiệt, khổ cực tốn thất nhiều ngày như vậy, ngờ lại bị những tên súc sinh lông lá có chữ tín này chiếm tiện nghi. Ta sớm , thể tin tưởng những kẻ dị tộc!

      đám người căm phẫn thốt lên. Nếu như vậy, những nỗ lực bất chấp trả giá lớn của bọn họ trước đó, nhằm công kích, gây tổn thất nghiêm trọng cho Vấn Kiếm Tông trở thành truyện cười, ngao cò tranh chấp ngư ông đắc lợi, khiến tộc chiếm được tiện nghi.

      - Hừ, vô phương. Bảo tộc xung phong liều chết, từ tay bọn họ, tiêu diệt hết Vấn Kiếm Tông cũng tốt. Như vậy, chúng ta cũng nhất định gánh lưng tội tàn sát người cùng tộc. Khoáng huyền tinh thạch này là vật chết, trong khoảng thời gian ngắn cũng dọn sạch được. Chờ tới lúc bọn họ chiếm lĩnh dãy núi Vấn Kiếm, chúng ta rat ay đoạt lại. Đến lúc đó tất cả vẫn là của chúng ta!

      Hàn Dưỡng Kiếm lau vết máu ở khóe miệng, hiểm cười.

      Phương Tiêu An nhíu mày, :

      - Nếu như dãy núi Vấn Kiếm rơi vào tay tộc, sợ rằng chúng ta lại tới đoạt lại, rất khó!

      - Sợ cái gì? Trưởng lão Vạn Kiếm Sát của Liệt Thiên Kiếm Tông, ít ngày nữa đánh đến nơi này. Đến lúc đó, cho dù là toàn bộ tộc Tuyết Châu tập trung tại đây, cũng có thể giết sạch.

      kiếm tu khác khách khí chút nào, .

      Phương Tiêu An chỉ có thể im miệng.

      Nhưng trong lòng Phương Tiêu An nảy sinh chút bi thương. Nhớ năm đó, học viện Thanh Bình chính là đệ nhất tông môn Tuyết Châu. Bản thân mình vì viện trưởng, gần như có thể đạt tới cảnh giới ra hiệu lệnh, kẻ nào dám theo. Nhưng tại thế nào? Người trước mắt chỉ là đệ tử nòng cốt đời thứ ba của Liệt Thiên Kiếm Tông mà thôi, lại dám đối tùy ý quát tháo, đối với viện trưởng như , căn bản để vào mắt.

      Thời đại Tuyết Châu… kết thúc rồi sao?

      ...

      Dãy núi Vấn Kiếm.

      Bất luận là bị thương hay mệt mỏi, bất luận thực lực cao hay thấp, trong nháy mắt này tất cả đệ tử Vấn Kiếm Tông đều rút bảo kiếm bên hông ra, nắm chặt vũ khí trong tay.

      Chiến ý thiêu đốt, hoàn toàn có chút sợ hãi nào.

      Sắc mặt Vương Tuyệt Phong cũng trở lại bình tĩnh.

      nuốt vào viên đan dược giảm đau, cứng rắn áp chế những đau đớn do thương thế người gây ra, sau đó đổi lấy thanh trường kiếm còn tốt, lấy vạt áo quấn chặt lấy vết thương ở lưng và bụng, vận dụng khí tức, chuẩn bị tái chiến bất cứ lúc nào.

      Quan Phi Độ ở bên cạnh, cười lạnh tiếng, hai tay cầm kiếm.

      Đám người Bách Hoa Kiếm Lục Vũ Kỳ, Lỗ Kỳ, Vương Tiêu Sái, Trầm Khổ cũng có hành động tương tự. Những đệ tử nòng cốt đời thứ ba của Vấn Kiếm Tông, có thể cho tới nay thầm phân cao thấp, thậm chí xung đột tranh đấu là điều thể tránh được, nhưng vào giờ phút này lại kề vai chiến đấu, từ bỏ tất cả ân oán.

      Phía sau đám người, sắc mặt Chung Đại Tuấn cũng trở nên nghiêm túc và trang trọng. mặc áo giáp vào, đồng thời giao áo giáp vũ khí sớm chuẩn bị xong cho đám người Cao Tuyết Nhi, Hoan Hoan và Ny Tử, bảo các nàng mặc vào...

      Ít nhất như vậy có thể bảo toàn tính mạng của các nàng trong cuộc chiến đấu sắp tới.

      Triệu Tinh Thành thực lực chỉ là cảnh giới Vũ sĩ tứ khiếu, cũng đứng ở bên cạnh Chung Đại Tuấn, chiến ý tuôn ra.

      Đệ tử Vấn Kiếm Tông này cũng xuất thân từ khu chứa rác phía sau núi, chung quy cũng hòa thuận với Đinh Hạo lắm. Tuy rằng địa vị của tại rất thấp, nhưng cũng hoàn toàn có ý lui bước.

      - Sớm biết vậy, hẳn ta theo Đinh sư huynh khổ luyện võ đạo, hôm nay còn có thể giết thêm mấy tên tộc!

      Chung Đại Tuấn cười khổ, phóng tầm mắt nhìn đoàn người đông nghìn nghịt bên cạnh.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :