Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 607: BIẾN CỐ TẠI KÍNH HỒ

      Trong đại sảnh, vô số người ngồi. Những người này đều là đệ tử tinh nhuệ nhất của Vấn Kiếm Sơn Trang. Có cả đệ tử chân truyền của Hoàng Thế Hùng, cũng có các cao thủ do Vấn Kiếm Tông phái tới trấn thủ ở trong sơn trang. Vẻ mặt tất cả bọn họ đều vô cùng lo lắng. Khi nhìn thấy Hoàng Thế Hùng tiến đến, mấy trăm đôi mắt sáng lên, đồng loạt nhìn qua.

      Hai lông mày Hoàng Thế Hùng nhíu chặt, nhàng lắc đầu.

      Trong đám người, Hoàng Tấn, đệ tử Vấn Kiếm Tông vượt ngàn dặm liều mạng chiến đấu, cuối cùng chạy đến nơi đây báo tin, thấy thế trong lòng lạnh như băng. khỏi lo lắng :

      - Hoàng trưởng lão, ngài phải nghĩ biện pháp. sáu ngày trôi qua, chúng ta ở lại đây mỗi giờ mỗi khắc, Vấn Kiếm Sơn biết có bao nhiêu nam tử tốt của Vấn Kiếm Tông ta phải chết dưới lưỡi đao mũi kiếm...

      Hoàng Thế Hùng thở dài :

      - Mấy ngày này, ta ngày tới thần điện của Tuần sát sứ hơn mười lần. Đáng tiếc bị thủ lĩnh thần vệ Vương Cảm Đương bảo vệ xung quanh thần điện của Huyền Sương báo cho biết, Đinh tuần sát sứ ra ngoài du lịch, cũng ở trong Kính Hồ... Ta vào được kỳ môn, gặp được Đinh tuần sát sứ. Ta cũng có cách nào. Tiểu tử, trong lòng lão phu, còn lo lắng hơn ngươi gấp nghìn, gấp vạn lần!

      - Hừ, có người , tay Vương Cảm Đương kia có quan hệ rất tốt với Mục Thiên Dưỡng. Mục Thiên Dưỡng tiến vào Huyền Sương Thần Điện trở thành thần vệ của Huyền Sương, chính là do Vương Cảm Đương tiến cử. Ta thấy người này, nhất định là đồng lõa của học viện Thanh Bình, cố ý gây khó dễ cho phụ thân..

      Vẻ mặt Hoàng Sam phẫn nộ kém gì Hoàng Dung hầm hừ .

      - nhất định là cố ý kéo dài thời gian.

      Hoàng Lỗi vẫn luôn im lặng lên tiếng cũng .

      Từ lần trước đại hội luận phẩm tông môn, bắt đầu hầu hạ áo cơm hàng ngày cho Đinh Hạo, được Đinh Hạo đề danh tán thưởng, địa vị của Hoàng Lỗi ở trong Vấn Kiếm Sơn Trang bước lên trời, trở thành phụ tá đắc lực cho Hoàng Thế Hùng. Người trẻ tuổi này kiêu ngạo nóng nảy, có dũng có mưu, nhận được tín nhiệm của Hoàng Thế Hùng, là hạt giống đáng để bồi dưỡng.

      Trong đại điện, nhất thời vang lên những tiếng mắng lớn.

      Hoàng Thế Hùng hừ tiếng, áp chế những tiếng ồn ào náo động này, :

      - Chuyện này đơn giản như vậy đâu. Bản thân là thủ lĩnh thần vệ của Huyền Sương ở Tuyết Châu, Vương Cảm Đương dám làm như thế, với lực lượng của học viện Thanh Bình thể làm được. Chỉ sợ...

      Hoàng Thế Hùng còn chưa dứt lời.

      Ầm ầm!

      tiếng động lớn từ phía trước sơn trang truyền đến, giống như có động đất xảy ra. Mọi người đều biến sắc.

      - Xảy ra chuyện gì vậy?

      Đám người Hoàng Thế Hùng bước nhanh tới bên ngoài đại điện.

      Ùng ùng!

      Liên tiếp những tiếng nổ mãnh liệt vang lên. Những tiếng nổ này từ khắp nơi truyền tới.

      Trong nháy mắt tiếp theo, chỉ thấy xung quanh Vấn Kiếm Sơn Trang có những quang diễm phóng lên cao. Trong bầu trời, ánh sáng với các màu liên tục lóe lên. Đây là dấu hiệu đại trận bảo vệ sơn trang gặp phải công kích mãnh liệt!

      Chợt tiếng chuông lanh lảnh gấp rút vang lên trong bầu trời của trang viên.

      Đó là cảnh báo!

      - Báo.

      Phía trước, vị đệ tử toàn thân đầy máu chạy vội đến, quỳ chân đất :

      - Trang chủ, việc lớn tốt. Xung quanh sơn trang đều bị công kích. Thực lực kẻ địch quá mạnh mẽ. Tuyến canh gác bên ngoài sơn trang bị tiêu diệt hoàn toàn...

      Sắc mặt tất cả mọi người đều đại biến.

      Ban ngày ban mặt, mở ra chinh phạt ở thánh địa võ đạo Nhân tộc. Rốt cuộc là ai lại to gan như vậy?

      - Cái gì?

      Hoàng Thế Hùng giận dữ :

      - Là ai ăn tim hùng gan báo, dám tấn công Vấn Kiếm Sơn Trang ta?

      Vừa dứt lời.

      - Ha ha ha, khẩu khí là lớn. Vấn Kiếm Tông suy sụp. Vấn Kiếm Sơn Trang nho của ngươi, chẳng qua là đám cá mang theo chút hơi tàn lọt lưới mà thôi!

      tiếng cười điên cuồng vang vọng ở trong bầu trời sơn trang.

      Tiếp theo liền thấy khí nồng đậm giống như mây đen cuồn cuộn từ phía tây bay đến. Trong nháy mắt, khí che nửa bầu trời. Trong khí cuồn cuộn, thân hình đại quái vật cực lớn giống như con giao long lúc lúc . Con quái vật này có đôi mắt đỏ giống như thần đèn treo ở trong bầu trời, ngừng bắn ra hai cột máu đáng sợ giống như thần kiếm, liên tục đánh vào đại trận bảo vệ sơn trang.

      - tộc?

      - Làm sao có thể như vậy được?

      Mọi người đều vô cùng khiếp sợ.

      tộc lại dám như vậy quang minh chính đại xuất ở Kính Hồ, thánh địa võ đạo của Nhân tộc. Bọn họ sợ chết sao?

      Phải biết rằng ở đây chính là nơi có Tuần sát sứ và thần vệ Huyền Sương của Huyền Sương Thần Cung đóng quân. Cao thủ nhiều như mây. Chỉ vừa tiến công, chẳng khác nào chọc giận tới Chiến Thần Huyền Sương của Bắc Vực. Vị này là tồn tại võ thuật cao nhất của Nhân tộc. Chỉ cần ý niệm, có thể xóa sạch tất cả thế lực tộc tại Tuyết Châu.

      - Là Thanh Giao Vương của Thần Tiêu Điện!

      Hoàng Thế Hùng nhận ra thân phận của cường giả tộc này. Thanh Giao Vương là trong những truyền kỳ của tộc tại Tuyết Châu, gần như đứng đầu Thần Cung, là đại cường giả đứng thứ hai trong các cường giả tộc tại Tuyết Châu. Trong những năm gần đây, rất ít khi ra tay. nghĩ tới hôm nay, lại có thể nhằm vào Vấn Kiếm Sơn Trang. Điều này có thể phiền toái. Trong sơn trang, có người nào là đối thủ của cường giả tộc này.

      Điều này còn chưa hết.

      Trong nháy mắt tiếp theo.

      Ùng ùng!

      đạo lưu quang màu trắng lại từ phía nam lao đến, hung hăng va chạm vào phía đại trận bảo vệ sơn trang. Lại là hồi lắc lư chao đảo.

      khí màu trắng cuồn cuộn, bên trong xen lẫn với các loại giọng nữ hết sức mị hoặc mê người. Tiếng rên rỉ uyển chuyển, khiến huyết mạch người ta căng lên. Dường như trong đám khí màu trắng này trình diễn từng cảnh tượng đông cung sống động, khiến người ta mặt đỏ tới mang tai. Rất nhiều đệ tử Vấn Kiếm Sơn Trang chỉ cảm thấy tâm thần kích động, sắp khống chế được.

      Lại là vị cường giả tộc. Trong lòng Hoàng Thế Hùng thầm cảm thấy lạnh lẽo.

      Loại cường giả tộc cảnh giới này ra tay, cho dù Vấn Kiếm Sơn Trang dốc toàn lực, tuyệt đối cũng khả năng bảo vệ được.

      - Hoàng Lỗi, lập tức tới Thần Cơ Điện, hủy tất cả mọi thứ bên trong cho ta!

      Hoàng Thế Hùng quyết định nhanh, xoay người hét lớn.

      Thần Cơ Điện trong Vấn Kiếm Sơn Trang cất giữ vô số tài liệu của những người thường xuyên lui tới Vấn Kiếm Tông trong năm nay, cùng với các loại bí quyết. Trong đó còn bao gồm rất nhiều bí mật bất truyền của rất nhiều tông môn bên trong Huyền Vấn Kiếm Trang, cùng với vài trân bảo do Vấn Kiếm Sơn Trang tàng trữ, tích lũy được trong mấy năm nay. Hoàng Thế Hùng đưa ra quyết định như vậy, mọi người ở chỗ này nhất thời đều hiểu được ý tứ của trang chủ.

      Thà làm ngọc vỡ. Đây chính là muốn ngọc đều nát.

      Hoàng Lỗi ngẩn ngơ, nhìn Hoàng Dung đứng ở bên cạnh mình chút, cuối cùng gật đầu, :

      - Tuân mệnh.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 608: BIẾN CỐ TẠI KÍNH HỒ (2)

      Sau đó, lập tức xoay người, dẫn người tiêu hủy Thần Cơ Điện.

      - Bảo phụ nữ người già và trẻ trong sơn trang theo địa đạo ở dưới đáy Kính Hồ rời khỏi đây. Dung nhi, con làm chuyện này.

      Ánh mắt Hoàng Thế Hùng nhìn vào nữ hài duy nhất bên cạnh mình, chợ lóe lên vẻ nhu tình.

      - , phụ thân, con muốn ở lại cùng phụ thân.

      Hoàng Dung khẩn trương .

      Nàng tuy rằng phản nghịch, nhưng phải là người ngu. Nàng biết lúc này là cục diện thế nào. Cường địch đột kích, nếu như mình thông qua địa đạo dưới đáy hồ ra ngoài, có lẽ tối nay chính là ngày cha con chia lìa vĩnh viễn.

      - được kháng mệnh.

      Thần sắc Hoàng Thế Hùng trở nên nghiêm nghị, cả giận :

      - Con là người lớn. Nhiệm vụ này vô cùng quan trọng. Con nhất định phải tự mình hoàn thành. Nhớ kỹ, dẫn theo mẫu thân và các thẩm thẩm của con nhanh chóng theo địa đạo dưới đáy hồ rời . Hài tử, nếu con muốn giúp chúng ta tay, vậy hãy dẫn các nàng ra ngoài. Đừng khiến cho phụ thân thất vọng. Đừng khiến những nam tử hán, đại trượng phu trang phải buồn phiền vì chuyện ở nhà!

      Nước mắt Hoàng Dung nhất thời chảy xuống:

      - Nhưng, phụ thân...

      - mau!

      Thần sắc Hoàng Thế Hùng càng thêm tức giận.

      Hoàng Dung ngẩn ngơ, viền mắt ửng đỏ. Cuối cùng nàng giậm chân cái, cắn răng xoay người rời khỏi đó.

      Trong lúc bọn họ chuyện, những tiếng động răng rắc liên tục vang lên.

      Trong khoảnh khắc, màn nước màu xanh da trời đỉnh đầu mọi người bị nghiền nát. Đại trận bảo vệ sơn trang vẫn bị công phá. Trong nháy mắt tiếp theo, khí các màu cuồn cuộn lao vào. Tiếng hô giết từ khắp nơi trong sơn trang truyền vào, giống như thiên quân vạn mã. Vạn gào thét, nghìn ma tụ tập, giống như ngày tận thế. Tiếng hô giết rung trời, càng lúc càng gần.

      - Các vị huynh đệ và thế hệ con cháu, xem ra Vấn Kiếm Sơn Trang ta hôm nay khó thoát khỏi kiếp nạn này.

      Thần sắc Hoàng Thế Hùng trở nên bình tĩnh. Trong đôi mắt lại lóe ra cuồng nhiệt, :

      - Máu trong thân thể nam nhi, nên chảy trước đầu đao. Hoàng Thế Hùng ta quản lý Vấn Kiếm Sơn Trang bốn mươi năm, tự xét mình làm gì khiến tông môn phải xấu hổ, cũng thẹn với lương tâm của mình. Hôm nay đại họa giáng xuống, ta quyết thể tham sống sợ chết. Sinh ra là người của Vấn Kiếm Tông. Chết, cũng là quỷ của Vấn Kiếm Tông. Hoàng Thế Hùng nguyện cùng mọi người tử chiến, đến chết mới thôi!

      Keng!

      rút bội kiếm bên hông ra. Hàn quang trùng thiên.

      Keng keng keng keng!!!

      Mọi người cũng đồng loạt rút kiếm ra.

      Ở đây gần trăm người, đều là những võ giả tinh nhuệ nhất của Vấn Kiếm Sơn Trang. Trong mắt bọn họ lóe ra tinh quang, nhưng tuyệt đối phải là sợ hãi kinh hoàng.

      - Cùng nhau huyết chiến, có chết mới thôi!

      Tất cả mọi người tức giận gào thét. Sát khí phóng lên cao. Khí thế của hơn trăm người phát ra, ngờ mơ hồ giống như thiên quân vạn mã, khiến khí cuồn cuộn xung quanh phải tản ra.

      - Vấn Kiếm!

      Hoàng Thế Hùng hét lớn tiếng, xông về phía cường giả tộc đầu tiên bắn tới. Kiếm quang giống như tia chớp lóe lên.

      - Vấn Kiếm!

      - Vấn Kiếm!

      Những người khác cũng rống giận, giống như thủy triều, chút sợ hãi liều chết xung phong về phía cường giả tộc.

      trận huyết chiến lập tức được triển khai.

      Từ trong bầu trời nhìn xuống, chỉ thấy nơi này đột nhiên xuất rất nhiều cường giả tộc, giống như thủy triều từ bốn phương tám hướng vọt về phía Vấn Kiếm Sơn Trang. Liệt hỏa thiêu đốt, khiến sơn trang mỹ lệ tồn tại suốt mấy ngàn năm biến thành bãi chiến trường đầy khói và lửa. Từng mái nhà, góc đình sụp đổ. Từng hành lang nhà nước bị đốt hủy...

      Vô số cường giả tộc lộ ra bản thể. Nơi nào bọn họ qua, cây cỏ thể sống được nữa.

      Nhưng các võ giả mặc kiếm sĩ phục giống như từng cái đinh đóng chặt mặt đất, mấy lần đối mặt với kẻ địch của mình, dù có chết cung lùi, đánh phát ra ánh sáng huy hoàng của thời khắc cuối cùng trong cuộc đời mình.

      Thời gian chưa đầy nén hương. Bóng đêm phủ xuống.

      Các cường giả tộc từ bốn phương tám hướng vọt tới, cuối cùng dồn khoảng chừng năm, sáu chục kiếm sĩ người đầy vết thương, đến quảng trường đổ nát ở giữa Vấn Kiếm Sơn Trang. Những kiếm sĩ toàn thân đẫm máu, vai sóng vai lưng tựa lưng, rống lên đầy giận dữ, điên cuồng chém giết, giống như những cột trụ vững chắc, thực chống đỡ cuối cùng. Từng cường giả tộc ngã xuống ở trước mặt của bọn họ...

      Trong bầu trời, năm sáu thân ảnh, toàn thân tản ra khí khiến thiên địa cũng hít thở , đứng sừng sững.

      - ngờ Nhân tộc hèn yếu, cũng có dũng giả như vậy. Hoàng Thế Hùng, ngươi đầu hàng , hôm nay bản vương buông tha cho ngươi!

      Trong bầu trời, giọng của Thanh Giao Vương vang lên như sấm. Trong đám người phía dưới, Hoàng Thế Hùng đứng giơ kiếm lên.

      Toàn thân đầy máu tươi. cánh tay trái được buộc chặt. nghe vậy, cười ha ha:

      - Thanh Giao Vương của Thần Tiêu Điện, Cửu Đầu Hổ Vương của Thần Cung, Lục Vĩ Vương của Tà Tâm Cốc, Phong Lôi Vương của Phong Lôi Cung... Ha ha ha, tốt, rất tốt. ngờ Vấn Kiếm Sơn Trang ta lại có thể khiến các ngươi đại giá. Thực là bị bại oan, bị bại oan!

      - Hoàng Thế Hùng, chim khôn chọn cành mà đậu. Ngươi ở đại lục Tuyết Châu, xem như là nhân vật số . Vấn Kiếm Tông bị huỷ diệt, ngươi cần gì phải đau khổ chống đỡ như vậy. Hôm nay người phân biệt, thiên cơ rối loạn. Huyền Sương Thần Cung cũng thể dò xét thiên hạ. Nếu như ngươi nguyện ý đầu hàng, Thần Tiêu Điện ta dành cho ngươi chỗ để lưu lại. Nếu như ngươi ở vị trí thượng khách, vậy hơn năm mươi kiếm sĩ còn lại cũng có thể theo dưới trướng của ngươi!

      Giọng của Thanh Giao Vương từ trong bầu trời truyền xuống tới, vô cùng uy nghiêm.

      - Vị trí thượng khanh sao? Ta nhổ vào!

      Hoàng Thế Hùng râu tóc đều dựng ngược. phun ra bãi nước bọt dính đầy máu, khinh thường cười to :

      - Ta đường đường chính chính là võ giả Nhân tộc đỉnh thiên lập địa, sao lại noi theo những Nhân tộc bại hoại kia làm chó làm ngựa, để tộc quản chế được? Những binh sĩ tốt bên cạnh ta đều là những người đỉnh thiên lập địa, sao lại có kẻ thực sợ chết?

      Những lời này vang vọng như sắt đá, tuyên truyền giác ngộ. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, khắp nơi hoàn toàn yên tĩnh.

      Cường giả tộc bao vây tấn công cũng đều lui ra.

      - biết tiến lui. Ngươi cũng biết, bản vương ra lệnh tiếng, trong nháy mắt có thể khiến đám người trở thành cát bụi xương bay, ép xương thành tro bụi?

      Thần cung chín đầu Hổ Vương khinh thường cười lạnh .

      - Ngươi làm vậy chính là muốn chết!

      Trong giọng của Thanh Giao Vương của Thần Tiêu Điện có chút tức giận.

      - Có chết mà thôi, có gì phải sợ?

      Hoàng Thế Hùng cười ha ha:

      - Thần Tiêu Điện, Thần Cung, Tà Tâm Cốc, Phong Lôi Cung... Hôm nay Vấn Kiếm Sơn Trang ta huỷ diệt, nhưng có nghĩa là Vấn Kiếm Tông mất . Cứ chờ xem, sớm hay muộn ngày, hậu nhân của Vấn Kiếm Tông ta, cầm trường kiếm đòi lại món nợ máu này. Đến lúc đó, từng người trong số các ngươi đừng mong chạy thoát. Ha ha ha...

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 609: TÔNG MÔN THỂ XEM THƯỜNG

      ngửa mặt lên trời cười to, cuối cùng đột nhiên nổi giận gầm lên tiếng:

      - Vấn Kiếm!

      Hai chữ này dường như có loại ma lực, để thể xác và tinh thần của các kiếm sĩ bên cạnh đều mỏi mệt, chỉ thoáng chốc tinh thần tăng lên gấp trăm lần. Dường như trong ngực bọn họ có ngọn lửa hừng hực thiêu đốt.

      - Vấn Kiếm!

      - Vấn Kiếm!

      - Vấn Kiếm!

      Mỗi kiếm sĩ đều điên cuồng tức giận hét lớn.

      Vèo!

      Hoàng Thế Hùng đột nhiên phóng lên cao. Toàn thân phóng ra quang hoa vô cùng chói mắt, giống như mặt trời chói chang hừng hực thiêu đốt. Khí tức càng lúc càng khủng khiếp, càng lúc càng lớn mạnh, giống như thiêu thân lao vào lửa, lao về phía thân thể của mấy cường giả tộc đứng trong trung...

      - Vấn Kiếm!

      Các kiếm sĩ tức giận hét lên, đồng dạng trong thân thể bắn ra quang diễm, huyền khí dao động kịch liệt, chạy như điên về phía cường giả tộc gần đó.

      - Chết tiệt, những huyết thực Nhân tộc ti tiện, lại muốn tự bạo...

      Có cường giả tộc kinh ngạc kêu lên.

      Ầm ầm ầm ầm!

      Trong nháy mắt, vô số tiếng nổ tự bạo vang lên ở bên bờ của Kính Hồ.

      Đây là ánh sáng cuối cùng do bọn họ sử dụng linh hồn và tính mạng kích phát ra, giống như lửa khói đẹp nhất trong cuộc sống, khiến người ta thể nhìn được. Khiến khoảng trong đêm đen giống như ban ngày. Cũng chỉ trong nháy mắt này, có ít nhất ba bốn trăm cường giả tộc gần với quảng trường đổ nát ở trung tâm nhất, bị những cuộc tự bạo kinh khủng kia biến thành những đám xương trắng máu và thịt.

      Những tiếng kêu kinh ngạc và thảm thiết vang lên. Trăm triệu tộc ngờ được, vào thời khắc cuối cùng của cuộc chiến này, bọn họ lại có thể nhận lấy tổn thất nghiêm trọng như vậy.

      Ầm!

      Trong bầu trời, thân ảnh cụt tay kia nổ mạnh trong quang hoa rực rỡ. Từng đợt quang diễm huyền khí mỹ lệ mang theo tất cả phóng lên trời cao, gần như khiến huyết nguyệt treo lơ lửng ở trong trung cũng trở nên nhạt nhòa, làm cho xung quanh Kính Hồ giống như ban ngày, giống như lưu tinh vĩnh hằng, khắc họa ra cảnh tượng của thế giới rất rộng lớn này.

      Mặc dù là mấy vị cường giả siêu cấp tộc Tuyết Châu kia, cũng kịp tránh né. Dưới quang diễm tuyệt đẹp nhất ở thế giới này này, Vấn Kiếm Sơn Trang cuối cùng bị vây hãm.

      Trong thiên địa, trầm mặc. Sắc mặt các cường giả tộc tham dự cuộc bao vây tấn công cũng dễ coi.

      Bọn họ ngờ được tình hình chiến đấu thảm khốc đến mức độ như vậy. Bọn họ cũng nghĩ tới võ giả Vấn Kiếm Tông kiên trinh trung dũng đến mức như vậy. Bọn họ vốn cho rằng đó chỉ là đám quân rời rạc đánh đòn tan rã. Ai biết được lại đụng phải tấm thiết bản.

      - Vấn Kiếm Tông... tông môn như vậy, thể xem thường!

      Thanh Giao Vương thở dài tiếng.

      - Nhổ cỏ nhổ tận gốc, gió xuân thổi tới lại nảy mầm! Tông môn như vậy, phải đuổi tận giết tuyệt. Ngàn vạn lần thể để cho nó có cơ hội dưỡng sức. Trong mắt Phong Lôi Vương lóe lên lôi điện, sát khí đại thịnh.

      - sai, phải giết tuyệt. Truyền tin tức cho Phương Tiêu An, phía bên Vấn Kiếm Sơn kia, thể kéo dài thời gian thêm được nữa.

      Cửu Đầu Hồ Vương của Thần Cung cũng hạ sát tâm.

      Tông môn như vậy rất đáng kính phục. tộc cũng kính nể dũng giả. Nhưng nếu đứng ở lập trường đối địch, vậy nhất định phải tiêu diệt nhanh như sấm sét, tuyệt đối thể để cho kẻ địch như thế nhận được cơ hội dưỡng sức. Bằng hậu quả người nào có thể chịu được.

      Ở đây, trong khoảng cách trở thành Vấn Kiếm Sơn Trang đổ nát. khắc trước, cách đó mười dặm, tại nơi đầy cỏ lau rậm rạp gần thuỷ vực đảo. đống cỏ lau khô vàng bị lật ra, lộ ra động tối lớn chừng người.

      Hoàng Dung lộ vẻ cảnh giác từ trong động chui ra ngoài. Thấy xung quanh có kẻ địch, lúc này nàng mới bảo mọi người phía sau ra theo.

      Những người này đều là già trẻ phụ nữ và trẻ em, gần như có tu vi võ đạo gì, thần sắc hốt hoảng, vẻ mặt bi thương, thù hận. Bọn họ đều là gia quyến của những võ sĩ hi sinh ở trong Vấn Kiếm Sơn Trang, thông qua mật đạo trong sơn trang, trốn thoát.

      Khi mật đạo này được xây dựng tu sửa cũng sử dụng trận pháp minh văn. Mỗi cục gạch viên ngói đều là nguyên sinh thái. Hơn nữa trong số những người chạy thoát, ngoại trừ Hoàng Dung ra cũng có người nào có võ công gì. Bởi vậy, huyền khí dao động với quy mô lớn. Cho nên dưới phong tỏa của tộc, bọn họ lại có thể trốn thoát được!

      - Dung nhi, kế tiếp, chúng ta phải làm sao bây giờ...

      phụ nhân duyên dáng sang trọng, thoạt nhìn hơn năm mươi tuổi, tỉnh táo hỏi. Nàng tên là Lưu Vũ Hàm, là vợ cả của Hoàng Thế Hùng.

      - Đại nương, đảo này có thuyền. Chúng ta ngồi thuyền về phía nam.

      Hoàng Dung suy nghĩ chút, sau đó đưa ra quyết định.

      - về phía nam sao? Như vậy phải là càng cách dãy núi Vấn Kiếm xa hơn sao?

      Lưu Vũ Hàm hiểu :

      - Chúng ta tìm nơi nương tựa ở đâu?

      Hoàng Dung :

      - Những nhân kia đến với khí thế hung hăng như vậy, đường tới Vấn Kiếm Tông, tất nhiên kiểm soát chặt chẽ. Chúng ta xông vào, ngược lại chính là tự chui đầu vào lưới. Cho nên chúng ta dứt khoát làm phương pháp ngược lại, về phía nam. Bởi vì cách đây ngoài hai ngàn dặm, là địa vực của Thiên Cốc. Trước đây trong đại hội luận phẩm tông môn, Đinh Hạo đại ca kích hoạt khí linh của đàn cổ, có ơn với Thiên Cốc. Chúng ta tới chỗ các nàng tìm nơi nương tựa, tất nhiên có thể được giữ lại!

      Lưu Vũ Hàm khẽ gật đầu: chương mới nhất tại truyenyy nhé các bạn

      - Đây là ý kiến hay.

      Chợt nàng hình như đột nhiên ý thức được cái gì. Dường như đây là lần đầu tiên nàng quen biết với nữ nhi của mình vậy. Nàng lẳng lặng nhìn Hoàng Dung, lát sau mới :

      - Dung nhi, con lớn lên rồi...

      Lời nàng còn chưa dứt, đột nhiên…

      - Vấn Kiếm! Vấn Kiếm! Vấn Kiếm! Vấn Kiếm!

      Những tiếng hét đầy giận dữ giống như thiên địa rít gào, từ phía Vấn Kiếm Sơn Trang bốc lên hỏa quang trùng thiên, truyền đến.

      Sau đó là những tiếng nổ tự bạo liên tục dừng. Quang hoa rực rỡ chiếu sáng trong vòng trăm dặm mặt đất, giống như ánh mặt trời chói lọi huy hoàng chiếu sáng mặt đất trong đêm đen vậy.

      Đây là cảnh tượng võ giả tự bạo. Hoàng Dung ngẩn ngơ, trong lòng cảm thấy đau đớn. Nước mắt khó có thể ngăn được chảy xuôi xuống. Nàng biết, giờ phút này, mình mất người thân nhất.

      - Phụ thân, ngài ở trời có linh thiêng, hãy nhìn nữ nhi. Nữ nhi lớn lên, sớm hay muộn ngày, nữ nhi tìm được Đinh Hạo sư huynh, bảo sư huy báo thù cho ngài... Đêm nay, những tộc xuất ở Vấn Kiếm Sơn Trang, tên cũng đừng mong trốn thoát!

      Trong lòng Hoàng Dung lặng lẽ xin thề.

      Sau đó nàng xoay người cúi đầu quát tiếng:

      - Mọi người theo ta!

      Trong lòng mọi người đầy bi thương và thù hận, bước chân nặng nề rời , biến mất trong đám cỏ khô bị băng tuyết bao trùm.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 610: NÚI THÂY BIỂN MÁU

      đêm này, hỏa quang từ Vấn Kiếm Sơn Trang phía xa phóng lên cao, vĩnh viễn khắc sâu ở trong lòng của bọn họ.

      Nhất là đám trẻ thơ, nhớ tới mảnh đất nhuộm đẫm máu của cha chú của mình. luôn có ngày, bọn họ trở về, dùng trường kiếm báo thù!

      ...

      ...

      Đoạn Tây du Cổ Lộ thứ chín lại là thế giới nham thạch nóng chảy ở dưới mặt đất.

      Trong dung nham chứa độ nóng chảy cao khủng khiếp, giống như nồi nước sôi ngừng cuồn cuộn sôi trào, ngừng tuôn ra khí nóng. Từng dòng nham thạch nóng chảy phụt lên cao, thiêu đốt khí.

      Trong những dòng nham thạch nóng chảy sôi trào, có từng cục nham thạch màu đỏ bị thiêu đốt vẫn trôi lơ lửng. Đó chính là con đường duy nhất của đoạn Cổ Lộ này.

      Đinh Hạo cõng Kỷ Khởi, tạo ra vòng bảo hộ huyền khí, ngăn cách với hơi nóng đủ thiêu đốt cường giả cảnh giới Đại Vũ Sư hóa thành tro bụi trong nháy mắt này. dựa vào sức mạnh của thân thể, bay nhảy qua từng cục nham thạch, ngừng về phía trước.

      tới thế giới này được ba ngày, sắp tới điểm cuối của đoạn Cổ Lộ này.

      Ầm!

      Đột nhiên nham thạch nóng chảy bắn ra. con thú lớn thân thể dài hơn năm mươi thước, giống như quái ngư dung nham, từ trong nham thạch nóng chảy bắn ra. Nó há cái miệng to, lao về phía Đinh Hạo muốn cắn nuốt.

      Thần sắc Đinh Hạo đổi.

      Đối với những cuộc tập kích bất ngờ như vậy, trong ba ngày qua, sớm thấy nhưng thể trách. Bởi vì loại quái thú dung nham tương tự từng tập kích Đinh Hạo nhiều lần.

      - Hắc hắc hắc!

      Manh Manh vui tươi hớn hở cưỡi ở lưng Tà Nguyệt, há miệng phun ra bọt khí. Trong nháy mắt, bọt khí kia bao phủ lấy con thú lớn dung nham ở trong đó, sau đó đưa đến trước miệng Tà Nguyệt.

      - Meo meo meo, ta cũng ăn no, còn đưa tới nữa!

      Tà Nguyệt vừa vỗ cánh , vừa lười biếng giơ móng vuốt béo mập của mình ra, nhàng rạch cái. Trong nháy mắt, Manh Manh thu bọt khí lại. Con thú lớn dung nham này tách ra. Từ trong thi thể của nó, tinh thạch đỏ như lửa lớn bằng nắm tay bị móc ra, sau đó bị nhai ăn hết.

      Hai sủng vật này là cặp phối hợp vô cùng kín kẽ, hiển nhiên từng diễn luyện rất nhiều lần.

      Con thú lớn dung nham, loại sinh vật kỳ dị này, toàn thân từ xuống dưới có vật gì có giá trị. Máu và thịt cực nóng thể ăn được. Ngay cả kẻ ăn tạp như Tà Nguyệt cũng có hứng thú. Chỉ có điều, trong cơ thể con thú lớn có viên tinh thạch tinh khiết thuộc tính hỏa, chứa trong đó rất nhiều lực lượng huyền nguyên của nguyên tố hỏa, cực kỳ trân quý. Tuy thể so sánh với huyền tinh thạch cực phẩm, nhưng vẫn có chút giá trị.

      Cho nên mỗi lần gặp phải tập kích của thú lớn dung nham, Đinh Hạo để mặc cho hai sủng vật này phối hợp với nhau cướp đoạt tinh thạch.

      Mấy ngày kế tiếp, Tà Nguyệt và Manh Manh có làm gì ngoài ăn. Đoàn người đại khái góp nhặt được ít nhất hơn ngàn viên hỏa tinh thạch tinh khiết.

      đường tới tại đoạn Cổ Lộ này rốt cuộc vô cùng thuận lợi, có trắc trở gì quá lớn.

      - Nào, phía trước chính là cánh cửa của đoạn Cổ Lộ thứ mười...

      Đinh Hạo thấy được tại trung tâm của hồ hỏa diễm nham thạch nóng chảy phía xa, cánh cửa vòng xoáy màu tím chậm rãi lóe ra.

      do dự, chân phát lực, đạp nát cột nham thạch dưới chân, giống như đạn pháo bắn lên, bay vào trong cánh cửa vòng xoáy màu tím.

      ...

      cảm giác mất trọng lượng khi xuyên qua cánh cửa thời truyền đến. mùi máu tanh phải vào mặt, trong nháy mắt bao phủ lấy Đinh Hạo.

      Thân hình Đinh Hạo vừa hạ xuống, trong nháy mắt dường như rơi vào mặt nước. Đinh Hạo cúi đầu nhìn xuống. Cảnh vật trước mắt thay đổi cực lớn. Ngập đến cổ chân cũng phải là nước, mà là... máu đỏ tươi.

      ngẩng đầu nhìn lên. Những gì mắt có thể thấy được đều là những thi thể chảy máu. Máu vô tận từ trong những thi thể này chảy ra, khiến mặt đất trở thành biển máu.

      Những tử thi ngàn kì trăm quái. Phần lớn đều là máu và thịt mơ hồ, chân tay bị chặt đứt, được đầy đủ. Bộ dạng vô cùng thê thảm. Các thi thể đó có Nhân tộc cũng có tộc, còn có các loại di chủng hồng hoang... Tất cả bọn họ đều chết ở đây.

      Trong khí tràn đầy mùi máu tươi nồng nặc. Ngay cả khí dường như cũng là máu lưu động.

      Mỗi lần Đinh Hạo hít thở, đều giống như phun ra nuốt vào huyết tương đặc sền sệt.

      - Sao lại thành như vậy được? Những thi thể này...

      Đinh Hạo thất kinh:

      - Lẽ nào cao thủ hai tộc trước tiến vào tây du Cổ Lộ, lại có thể chết hết ở đây?

      Suy đoán này khiến lại càng thêm hoảng sợ.

      Nắm chặt thanh kiếm rỉ và ma đao trong tay, Đinh Hạo tập trung toàn bộ tinh thần, đề cao cảnh giác, chậm rãi tới gần, cẩn thận quan sát. Rất nhanh liền phát ra, những tử thi nằm ở dưới đất phải là người mình quen biết. thậm chí chút ấn tượng nào.

      Càng quỷ dị hơn là, y phục người của những thi thể chết này lại có phong cách cực kỳ cổ xưa.

      Loại trường bào và áo giáp phong cách như vậy chỉ tồn tại ở các nhân vật thời đại thượng cổ cách đây hơn mười vạn năm trước.

      - Lẽ nào... Những người này chết hơn mười vạn năm sao? đúng. Thi thể của bọn họ vẫn còn ấm. Máu tươi vẫn chảy. Bọn họ có khả năng chết hơn mười vạn năm, máu trong cơ thể còn chưa chảy hết được!

      Đinh Hạo có chút nghi ngờ.

      Kỷ Khởi ghé vào lưng Đinh Hạo, cố kìm chế nôn ọe. Đây vẫn là lần đầu tiên tiểu nha đầu nhìn thấy cảnh tượng đẫm máu như thế. Vô số tử thi chất chồng lại với nhau. Phóng tầm mắt nhìn ra xa, thấy có giới hạn. Các thi thể chìm ngập khắp mặt đất. Tùy ý có thể thấy được những cánh tay, cái chân và xương lòi ra nằm rải rác khắp nơi. Nơi đây quả thực giống như địa ngục Tu La trong truyền thuyết.

      Chẳng lẽ ở đây là địa ngục sao? Đây là đoạn địa ngục Cổ Lộ sao?

      Sau khi Đinh Hạo quan sát hồi, cuối cùng có thể xác định được, tử thi mặt đất tuyệt đối phải là cao thủ hai tộc phía trước. Thế giới này, căn bản là thế giới tử thi và máu tươi. Về phần vì sao những thi thể này trải qua ngàn vạn năm vẫn luôn chảy máu tươi, vậy chỉ có thể quy tội cho bất hợp lý của bản thân tây du Cổ Lộ.

      đến bây giờ, mỗi đoạn tây du Cổ Lộ đều là hoàn cảnh tu luyện kỳ lạ, đều có ý nghĩa tồn tại khác.

      Đoạn địa ngục Cổ Lộ này tồn tại, rốt cuộc có ý nghĩa thế nào? Đinh Hạo đạp lên máu tươi, vào trong vùng đất.

      đường , thấy, các loại thảm trạng đều xuất .

      Có thi thể đầu chồng chất thành núi, thi khí trùng thiên. Những vết thương ở mặt ở cổ giống như suối nguồn phun máu tươi ra ngoài...

      Cũng có những cái đầu tạo thành dãy núi. Sắc mặt mỗi người có đau khổ, có trợn tròn đôi mắt, có dữ tợn biến hình, có đau khổ cầu xin, có nghiến răng nghiến lợi...

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 611: MÈO PHẨM

      Biểu tình những cái đầu này giống nhau. Nhưng tất cả đều làm cho người ta khiếp sợ tới cực độ, mang theo loại thâm trầm khủng khiếp đọng lại sau nghìn năm. Dường như sau khắc bọn họ nhảy dựng lên cắn ngươi cái!

      Thậm chí còn có vài cơ quan nội tạng còn thoáng đập. Cảnh tượng đẫm máu khủng khiếp tới cực điểm.

      Đây là thế giới do đủ loại tử thi tạo thành. Các kiểu chết khó có thể tưởng tượng được, các loại thảm trạng khó có thể tưởng tượng, đều có thể nhìn thấy ở trong thế giới này.

      Cho dù trước đây Đinh Hạo từng trải vô số lần đại chiến, từng chém giết ma, từng giết qua di chủng hồng hoang, cũng từng giết qua Nhân tộc bại hoại, thường nhìn thấy cảnh tượng tinh phong huyết vũ, nhưng thời gian dài ở trong thế giới này, trong lòng ngờ cũng kìm lòng được nảy sinh loại tâm tình sợ hãi.

      Kỷ Khởi dứt khoát nhắm hai mắt của mình lại. Nàng đành lòng tiếp tục nhìn thấy cảnh tượng thảm khốc trước mắt như vậy.

      Nhưng phương thức này hình như cũng có tác dụng.

      Cảnh tượng thảm khốc kia chỉ có tác dụng với thị giác, hình như có thể thông qua tinh thần trực tiếp tác động tới bên trong đầu nàng, giống như chính mắt nhìn thấy vậy. Nàng cắn chặt răng kiên trì, nôn mửa. Nàng chỉ muốn nôn ở lưng Đinh Hạo, càng muốn khiến Đinh Hạo phân tâm chiếu cố tới mình.

      Mèo mập Tà Nguyệt lại rụt rè như thế. Nó lập tức phun ra.

      - Ọe... là buồn nôn. Tất cả cơm ta ăn từ đêm qua đều ói ra...

      Mèo ác ma khom người, ngay cả mật cũng phun ra.

      - Ta xin thề, sau này ta ăn thứ gì chết nữa... Meo meo a a a a, vì sao lại khiến ta nhìn thấy thứ buồn nôn như vậy chứ? Tiểu Đinh Tử, ngươi bỏ ta vào trong chiếc nhẫn trữ vật thôi!

      Đinh Hạo khinh thường :

      - Đừng giả bộ chết. Ta thấy ngươi chỉ muốn nhân cơ hội tiến vào trong chiếc nhẫn trữ vật ăn vụng huyền tinh thạch có?

      Mèo mập bị trúng tâm tư, vẻ mặt nhất thời căm giận, :

      - Ngươi vậy là ý gì? thể hoài nghi mèo phẩm của ta...

      - Hắc hắc hắc!

      Cá heo cũng cảm thấy buồn nôn trước cảnh tượng quá mức đẫm máu khủng bố này. Nó há miệng hộc ra từng bọt khí. Đến cuối cùng, nó dứt khoát sử dụng bọt khí chứa bản thân mình ở trong đó, cũng nhắm chặt hai mắt lại.

      Thế giới của đoạn Cổ Lộ này tồn tại, rốt cuộc là có ý nghĩa gì? Rèn luyện tinh thần ý chí của võ giả sao?

      Đinh Hạo vận chuyển Thắng Tự Quyết, duy trì tâm cảnh của mình ràng, di chuyển rất nhanh trong thế giới núi thây biển máu này.

      Đột nhiên…

      - Đưa đầu tới cho ta...

      tiếng hét thê lương vang lên. thi thể vốn đầu nằm mặt đất, đột nhiên nhảy dựng lên, đánh về phía Đinh Hạo.

      Thân hình Đinh Hạo lóe lên, quyền đánh ra, đánh bay cổ thi thể này.

      Ban đầu, ở thế giới sương mù trong đoạn Cổ Lộ thứ ba, võ giả quái vật có thể vô thanh vô tức xuất bất cứ lúc nào trong sương mù. Cảm giác bất kỳ thời khắc nào cũng có kẻ đánh lén ở đó sớm khiến dây thần kinh phản ứng của Đinh Hạo trở nên vô cùng nhanh nhẹn. tại, với bất kỳ tình thế đánh lén nào cũng thể tạo ra gợn sóng ở trong lòng Đinh Hạo. Thân thể gần như đưa ra phản ứng theo bản năng, nhanh như tia chớp.

      - Đưa đầu tới cho ta...

      người cổ thi thể này mặc quần áo và trang sức thời thượng cổ, cứng rắn như sắt thần. Sau khi nhận được quyền của Đinh Hạo, nó chỉ bị đẩy lui về phía sau mấy thước, sau đó lại chợt vọt tới.

      đầu, lại có thể phát ra thanh, rất quỷ dị. Đinh Hạo cũng thầm giật mình.

      Lực lượng cơ thể nhận quyền của mình bạo, mức độ cứng rắn, dẻo dai của thi thể thượng cổ này có thể so sánh với cường giả cảnh giới Vũ Hoàng.

      Chỉ sợ khi nó còn sống, tuyệt đối là cường giả võ đạo rất khủng khiếp.

      Ầm!

      Đinh Hạo lại đánh ra quyền. quyền này chứa thiên lực lượng hỏa huyền khí. Hỏa quang lóe lên, lửa hừng hực cháy mạnh trong nháy mắt bao vây lấy thi thể này.

      Trong khoảnh khắc, thi thể giống như được làm bằng sắt thần bị thiêu đốt thành tro tàn.

      Thiên hỏa huyền khí chứa lực lượng của Uẩn Thần địa mạch, chính là tinh hoa thiên địa vạn năm, lại trải qua dung hợp cải tạo của Đinh Hạo, lực công kích vô cùng cường đại. Bởi vậy, khi luyện hóa loại thi thể ở trình độ này, tốn chút sức lực nào.

      Nhưng ra thi thể này vốn chết ngàn vạn năm, vì sao lại đột nhiên có sinh mạng lực? Điều này khiến Đinh Hạo có chút ngạc nhiên. cẩn thận quan sát, cũng được nguyên nhân xác chết vùng dậy. Đây phải là lĩnh vực Đinh Hạo am hiểu.

      Dọc đường , Đinh Hạo bắt đầu dần dần quen mắt khi nhìn thấy tất cả thảm trạng như vậy. Loại cục diện thê thảm như vậy dường như có thể rèn luyện được thần thức. Đinh Hạo vận dụng Thắng Tự Quyết, mơ hồ cảm giác được, cho tới nay thần thức bị vây ở tầng thứ sáu cảnh giới Kỷ Thân Thiên Địa hạ tầng trì trệ tiến, lại có thể mơ hồ có dấu hiệu đột phá. Phát ra điều này khiến Đinh Hạo cực kỳ kinh ngạc vui mừng.

      - Lẽ nào mục đích tồn tại của thế giới núi thây biển máu vô cùng thê thảm này chính là để rèn luyện tinh thần ý chí của võ giả?

      Đinh Hạo đưa ra suy đoán như vậy.

      Dọc đường , có Kỷ Khởi chỉ dẫn, Đinh Hạo tiếp tục là kẻ mù đường bị lòng vòng nữa. Nhưng thường xuyên có tử thi với thiên hình vạn trạng, đột nhiên hoàn hồn, nhảy dựng lên, phát động tập kích về phía Đinh Hạo.

      Chỉ có điều, với thực lực của Đinh Hạo tại, tuyệt đối được xem là trong các chí cường giả trong tất cả những cường giả hai tộc tiến vào chiến trường Bách Thánh. Trong lúc để ý, giải quyết được tất cả nguy cơ.

      Điều khiến mèo mập Tà Nguyệt tức giận bất bình chính là, những thi thể này khủng khiếp thôi, lại có thể hoàn toàn có chút giá trị lợi dụng nào.

      nhiều lần, mèo ác ma đều hi vọng sau khi Đinh Hạo sử dụng thiên hỏa huyền khí đốt cháy, từ trong thi thể có thể tìm ra được hai khối tinh hạch các loại gì đó. Nhưng đáng tiếc, nó vẫn chưa được như nguyện. Cuối cùng, Tà Nguyệt thậm chí bắt đầu động thủ ở lột y phục của rất nhiều thi thể, cố gắng lột sạch những áo giáp thoạt nhìn cực kỳ thần dị từ thi thể xuống.

      Đáng tiếc quan tâm chúng thoạt nhìn thần dị thế nào, giống như thần giáp ra sao, nhưng bất kỳ quần áo, đồ dùng hàng ngày và áo giáp, trong nháy mắt sau khi lột khỏi thi thể chảy máu kia xuống, chúng hóa thành mảnh tro tàn biến mất.

      - Meo meo meo, ta cũng muốn tới đoạn Cổ Lộ vắt chày ra nước này!

      Tà Nguyệt tức giận.

      - Hắc hắc hắc!

      Cá heo Manh Manh nhốt mình ở trong bọt khí biểu thị tán thành. Đinh Hạo và Kỷ Khởi đều mỉm cười.

      Lúc ban đầu khi mới tiến vào đây, Kỷ Khởi cách nào thích ứng được. Nhưng cuối cùng, đến bây giờ nàng có phần quen với tất cả cảnh tượng ở đây.

      Nàng vốn là thiếu nữ vô cùng kiên cường.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :