Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 582: CHÍ TÔN QUYẾT ĐẤU

      Hùng Bi Hoàng cố kìm chế kích động muốn ra tay.

      Đinh Hạo cười ha ha:

      - Đương nhiên là ta sống, các ngươi chết!

      Lời còn chưa dứt, lập tức xuất thủ.

      Trong khí từng tầng sóng khi kiếm quang bắn ra, giống như gió xuân quất vào mặt khiến người ta hề có ý niệm tránh né. Hoặc như nhiệt độ nóng bỏng của nắng hè chói chang. Hoặc hiu quạnh giống như là cảnh thiên địa mùa thu. Hoặc là giống như những vụn băng mùa đông bắn ra!

      Xuân hạ thu đông, bốn kiếm ý dưới thôi động của Đinh Hạo, tràn ngập trong gian của hang động dưới lòng đất.

      Chỉ thoáng, những tiếng kêu thảm thiết vang lên.

      Võ giả Hắc Sát Tông và vài cao thủ tộc khác, căn bản khó có thể chống đỡ được với chiêu ra tay toàn lực của Đinh Hạo. Trong nháy mắt, chúng bị chém giống như chém dưa. Thân hình Đinh Hạo ở trong hư hình thành từng tàn ảnh. Nơi nào qua, huyết nhục văng tung tóe, người nào kịp đối địch.

      Chỉ là lực lượng thân thể thuần túy, Đinh Hạo có thể tương đương với nửa bước Vũ Hoàng. Ở trong đoạn tây du Cổ Lộ thứ bảy này, lực lượng áp chế dày đặc khiến rất nhiều cường giả chỉ có thể bước cực kỳ thong thả, làm sao theo kịp được tốc độ của Đinh Hạo sau khi toàn lực bạo phát?

      Rất nhiều cường giả căn bản đều kịp phản ứng. Thân thủ quá khác thường!

      Đinh Hạo tức giận giống như núi lửa bạo phát, hạ thủ căn bản lưu tình.

      Trong nháy mắt, ngoại trừ hai đại Hoàng, và nữ nhân quyến rũ kia ra, những người khác đều bị Đinh Hạo dùng từng kiếm giết sạch!

      - Liều mạng với !

      Hùng Bi Hoàng nổi giận gầm lên tiếng, toàn lực thôi động Thôn Thiên Ma Hồ, còn giữ lại dù chỉ nửa phần.

      Sát khí người Đinh Hạo mãnh liệt như vậy, ra tay vô tình như vậy, cho biết, cuộc chiến hôm nay thể tránh né được nữa.

      dứt khoát nhượng bộ, khí cuồn cuộn phóng lên cao. Trong tiếng gào thét, phía sau lưng Hùng Bi Hoàng mơ hồ ra hình ảnh kỳ dị. Đó là mảnh đất nằm ở vách đá với xương trắng và máu tươi nối liền dường như vô tận. Hai mặt trăng tím treo cao. cây leo dài tới mấy ngàn thước dao động trong gió mạnh. Phía , hai hồ lô ngọc bích cắn nuốt tinh hoa của nhật nguyệt. Trong đó cái cao chừng vài trăm thước. cái khác lại chỉ lớn bằng bàn tay ...

      Đinh Hạo lời nào, ngục băng huyền khí thôi động rót vào thanh kiếm rỉ.

      Tiếng kiếm ngân càng tăng lên. Những vết rỉ rét thân kiếm lại có dấu hiệu bóc ra, chậm rãi lộ ra thanh kiếm hoàn toàn trong suốt!

      Hai khí tức chí tôn, bắt đầu tràn ngập ra xung quanh.

      Dũng giả thể buông tha chiến thắng! Bất kỳ ai có chút bất kỳ do dự nào, kết quả ngày hôm nay chính là cái chết.

      Vị nữ tử Nhân tộc, toàn thân mặc chiến giáp đỏ như lửa, sắc mặt ngưng trọng.

      Nàng đứng tách ở bên ngoài vòng chiến đoạn. Chiến giáp người giống nhau có linh hồn, hóa thành hỏa diễm hừng hực, trực tiếp bao bọc nàng ở trong đó. Toàn thân nàng giống như ngọn lửa mãnh liệt, đồng thời phóng ra khí tức tuyệt đối cường hãn. Chỉ có điều nàng hình như cũng có ý xen vào trong cuộc chiến đó, mà giữ nguyên trạng thái rất kỳ quái, mặc cho hai bên sống chết ra sao!

      Trong lúc Hùng Bi Hoàng phát động toàn lực, uy năng của Thôn Thiên Ma Hồ dần dần thể .

      Tốc độ xoay tròn của nó càng lúc càng nhanh. Ảo ảnh phía sau càng ngày càng ràng hơn.

      Từng tử quang nho mang theo khí tức chí tôn, từ trong miệng hồ lô tràn ra.

      Mặc dù chỉ là chút nhưng lại vô cùng khủng khiếp. Toàn bộ hang động dưới lòng đất chấn động mãnh liệt, dường như muốn sụp xuống bất kỳ lúc nào. Xem ra cấu trúc pháp tắc tạo thành hang động thượng này, bị chút khí tức chí tôn ở nơi này quấy nhiễu, cũng bắt đầu trở nên ổn định. Thoáng cái, phần pháp tắc thượng cổ còn sót lại bị nghiền nát. Toàn bộ hang động dưới lòng đất của đoạn tây du Cổ Lộ thứ bảy, cũng muốn tan thành mây khói!

      Đinh Hạo cũng toàn lực thôi thúc thanh kiếm rỉ.

      Từng vết rỉ rét loang lổ dường như có sức sống, gào thét rời khỏi thân của thanh kiếm rỉ, nhanh chóng lượn vòng quanh giống như hỏa diễm màu đỏ, vây quanh toàn bộ thân kiếm, lộ ra thân kiếm phía dưới trong suốt như ngọc, sáng tới mức vô song. Thân kiếm phóng ra ánh sáng màu trắng lóa mắt, nhưng có phần nhu hòa tinh thuần lại cao quý.

      Tiếng kiếm ngân càng ngày càng lớn. Dường như bên trong có vị thần linh ngủ say, dần dần thức tỉnh.

      Khí tức của thanh kiếm rỉ hoàn toàn giống với khí tức của Thôn Thiên Ma Hồ, thậm chí mơ hồ còn có xu hướng áp chế đẩy ra ngoài.

      - Tiểu Tà Tâm, còn ra tay nữa, chúng ta đều phải chết ở trong tay tiểu tử Nhân tộc này...

      Hùng Bi Hoàng nghĩ tới thanh kiếm rỉ này lại có thể chống lại được chí tôn chi bảo của bản tộc. Sắc mặt khỏi tái nhợt, quá sợ hãi.

      mơ hồ chống đỡ được nữa.

      Huy động chí tôn chi khí cần lực dồi dào. Lúc trước, bị thương, vẫn có thể miễn cưỡng dùng được tia hồi phục của Thôn Thiên Ma Hồ. Nhưng tại thương thế trong cơ thể còn chưa hoàn toàn bình phục. lực trong cơ thể giống như hồng thủy vỡ đê trút xuống. ra ngoài, có cảm giác bị hút hết, sắp khống chế được Thôn Thiên Ma Hồ.

      Trong nháy mắt Tà Tâm Hoàng thay đổi sắc mặt. Chỉ có điều cũng biết lúc này là thời điểm đứng giữa ranh giới sống chết. dám lại có chút do dự nào nữa, cắn răng nổi giận gầm lên tiếng. Có cái đuôi hồ ly phóng ra ngoài. Toàn thân khí màu trắng cuồn cuộn bay lên, khí bản mạng toả sáng. Từng tinh hoa lực màu trắng rót vào trong Thôn Thiên Ma Hồ này. cùng Hùng Bi Hoàng huy động chí tôn chi khí này.

      Ầm!

      Nhận được thêm khí của vị Hoàng, lực lượng của Thôn Thiên Ma Hồ bắt đầu tăng trưởng cách cuồng bạo.

      Thần Ma nuôi dưỡng trong đó cũng bắt đầu sống lại. Lực lượng đáng sợ xuất .

      Hồ lô bắt đầu chậm rãi nghiêng xuống. Ngay lập tức từ miệng hồ lô tràn ra chất lỏng màu tím. So với trước trước đó, quang hoa màu tím trở nên càng nhiều hơn. Đây là khí tức chí tôn, giống như là máu Thần Ma, lại giống như đích thân chí tôn tới. Quang hoa lưu chuyển. Nó qua nơi nào, tất cả đều bắt đầu bị hủy diệt.

      đỉnh đầu, từng thạch nhũ rơi xuống. Mặt đất nứt ra thành từng khe lớn. gian xung quanh vòng xoáy bắt đầu nhanh chóng mở rộng, rồi thu lại... Hang động dưới lòng đất xuất những tiếng nổ mạnh, dường như có dấu hiệu bị hủy diệt sụp xuống!

      Trong lòng Đinh Hạo thầm cả kinh. toàn lực thôi động thanh kiếm rỉ. Trong nháy mắt, uy năng của thanh kiếm rỉ đạt tới mức đỉnh phong. Quang hoa màu trắng giống như chí tôn đích thân tới, đủ khiến tất cả mọi thứ thế giới bị nghiền nát. có chút do dự nào, hai tay cầm kiếm, thân hình trở nên hung bạo, giống như lưu quang đột ngột tiến lên. kiếm chém ra, phát ra lực lượng cường đại nhất của mình!

      Những vết rỉ rét thân thanh kiếm bóc ra chỉ có thể duy trì trạng thái trong năm lần hít thở.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 583: TUYỆT SÁT

      thể chờ đợi thêm nữa. Bằng khi thời gian vừa quá, bản thân còn cách nào chống lại được uy lực của Thôn Thiên Ma Hồ chi tôn chi khí của tộc này, tất nhiên tan thành mây khói.

      - Giết !

      - Chết cho ta!

      Hùng Bi Hoàng và Tà Tâm Hoàng đồng thời tức giận quát tiếng.

      Hai đại Hoàng rót tất cả lực lượng của mình vào trong Thôn Thiên Ma Hồ. Huy động chí tôn chi khí của tộc này. Hồ lô ở trong hư chậm rãi nghiêng xuống. Từ trong miệng hồ lô chảy ra rất nhiều quang hoa màu tím, giống như chất lỏng, từ trong hư chảy nhanh về phía Đinh Hạo!

      - Mở cho ta!

      Đinh Hạo hét lớn, vung thanh kiếm nhanh chóng tiến lên.

      Thanh kiếm rỉ trong tay bóc ra lớp rỉ rét, phát ra ánh sáng giống như vì sao trời.

      Chém xuống kiếm, bất kỳ vật gì cũng lấy kiếm làm trung tâm bị chia thành hai đoạn. Kiếm ý đáng sợ chống lại chất lỏng màu tím này, giống như lưỡi dao sắc bén cắt vào đậu phụ.

      tiếng động vang lên. Chất lỏng màu tím dài mười lăm thước trước mặt lập tức chia thành hai!

      Chỉ có điều chất lỏng màu tím này quá thần kỳ.

      Thanh kiếm rỉ này có lực lượng đủ để thuấn sát Mịch La Chu Hoàng, lại thể khiến chất lỏng kỳ lạ này bốc hơi. Sau khi bị thanh kiếm rỉ chém làm hai, nó vòng qua lực lượng của thanh kiếm rỉ, tới sau lưng Đinh Hạo, lần nữa dung hợp lại với nhau, giống như dòng nước chảy, bao bọc Đinh Hạo ở trong đó, bắt đầu chuyển động rất có tiết tấu!

      Mỗi lần chuyển động đều cực kỳ , nhưng lực lượng phóng thích ra trong nháy mắt đủ khiến vị cường giả cấp Vũ Thánh hóa thành bột mịn.

      Tay Đinh Hạo cầm thanh kiếm rỉ, điên cuồng tiến lên rất nhanh. Trong thân kiếm phát ra khí tức chí tôn, hóa thành màn hào quang màu trắng trong suốt giống như ngọc, bao bọc toàn thân, cũng đẩy lùi lực chuyển động của chất lỏng đáng sợ kia ở bên ngoài.

      Vèo vèo vèo!

      Thanh kiếm rỉ điên cuồng tiến lên, ngừng chém vào chất lỏng màu tím. Chỉ có điều, càng đến gần hai đại Hoàng, thanh kiếm rỉ lại gặp phải sức cản càng lúc càng lớn.

      Ngay từ đầu, tốc độ của Đinh Hạo gần như mũi tên vừa rời khỏi cung. Nhưng càng tiến nhanh về phía trước, tốc độ lại dần dần chậm lại. Chất lỏng màu tím kia ngừng chuyển động, càng lúc càng trở nên sền sệt. Nó giống như đầm lầy. Đinh Hạo rơi vào trong đó, thanh kiếm rỉ phóng ra quang hoa càng lúc càng thịnh, nhưng lại bị cản trở lại...

      Toàn bộ hang động dưới lòng đất điên cuồng chấn động sụp xuống.

      - Mở ra!

      Đinh Hạo tức giận quát tiếng, phát ra tất cả lực lượng.

      Trong nháy mắt, lại tiến thêm về phía trước mười thước. Khoảng cách giữa và hai đại Hoàng cũng rút ngắn chỉ còn lại chưa đầy hai thước.

      Thanh kiếm rỉ điên cuồng rung động, ngân vang. Bên trong giống như có vị thần linh sắp sống lại, phát ra lực lượng dồi dào.

      Nhưng Hùng Bi Hoàng và Tà Tâm Hoàng đều biến sắc. Bọn họ biết đến thời khắc sinh mạng treo sợi tóc. Trong nháy mắt sinh tử này, hai vị đại này cũng chỉ có thể liều mạng, bất kể giá nào phải thôi động Thôn Thiên Ma Hồ. Bọn họ hoàn toàn thiêu đốt hoa của bản mạng của mình, tiêu hao sinh mạng lực của mình!

      Thôn Thiên Ma Hồ càng phát ra lực lượng đáng sợ, phóng ra khí tức dường như vô tận.

      Thông qua hai tầng thể xác, nó tạo với mặt đất thành góc chếch hơn tám mươi độ. Bên trong càng lúc càng có nhiều chất lỏng màu tím điên cuồng chảy nghiêng ra, quả thực giống như có con sông lớn từ bên trong gào thét chảy ra, tạo thành sóng lớn, nuốt thiên nuốt địa. Nơi nào nó qua, tất cả đều bị luyện hóa, biến thành hư vô, biến thành dinh dưỡng cho chất lỏng màu tím này!

      Thân hình Đinh Hạo dần dần bị nhốt vào trong đó.

      - xong, thời gian sắp hết...

      Tim Đinh Hạo bắt đầu trầm xuống.

      Thanh kiếm rỉ này chỉ có thể duy trì trong trạng thái này năm lần hít thở. Nếu như qua thời hạn , lập tức mất uy lực giống như chí tôn lúc này. Đến lúc đó mình cũng khó mà chống đỡ được trước uy lực của Thôn Thiên Ma Hồ này.

      Ong ong ong!

      Thân thanh kiếm rỉ run rẩy, tốc độ càng lúc càng chậm. Những vết rỉ rét tách ra khỏi thân kiếm, hóa thành hỏa diễm quanh xung quanh thân kiếm, tại ánh sáng trở nên ảm đạm. Mắt thấy chúng sắp bắt đầu bám trở lại thân kiếm lần nữa. Lực lượng chứa trong thân kiếm giống như vị thần ánh sáng, hình như cuối cùng bỏ qua cơ hội sống lại. Khí tức bắt đầu giảm xuống!

      - Ha ha ha, chịu được rồi. sắp chịu được nữa!

      Hùng Bi Hoàng với khả năng quan sát hạng sắc bén, nhất thời nhận ra lực lượng người Đinh Hạo biến hóa.

      - Ha ha ha, ta biết. Ta hiểu được. Hóa ra thời gian thanh thần kiếm này sống lại có hạn chế...

      Tà Tâm Hoàng cười ha ha:

      - Lão Hùng Bi, ngươi có Thôn Thiên Ma Hồ. Giết tiểu tử này, thần kiếm thuộc về ta!

      Trong lúc chuyện, những vết rỉ rét thân thanh kiếm rỉ khôi phục hơn nửa. Nửa còn lại cũng rơi xuống thân kiếm.

      Lực lượng của thanh kiếm rỉ giảm xuống rất nhanh, giống như thuỷ triều xuống.

      Thứ này giảm, thứ kia tăng. Chất lỏng màu tím kia điên cuồng triển khai phản kích. Trong nháy mắt, nó bao bọc quanh người Đinh Hạo.

      Đinh Hạo được lực lượng chí tôn của cuối của thanh kiếm rỉ bảo vệ, còn chưa bị lực chuyển động của chất lỏng màu tím trực tiếp tác dụng, nhưng cảm giác hít thở thông. Xương cốt toàn thân phát ra những tiếng rắc rắc. Dường như chúng khó có thể chịu được trọng lực đè ép, bị nghiền nát vậy...

      - Hi hi hi. Tiểu oan gia, xem ra ngày hôm nay ngươi thể chết. Chết ở trong tay tộc, ngươi nhất định cảm thấy tiếc nuối. Vậy bằng để tỷ tỷ ta tiễn ngươi đoạn đường. cần cảm ơn ta!

      Nữ võ giả Nhân tộc vẫn trầm mặc chợt cười duyên .

      Ánh mắt nàng lại lóe ra tàn nhẫn. Thân ảnh chợt lóe lên, đánh ra chưởng. Lực lượng hỏa diễm quanh thân thân nàng hóa thành thanh lợi kiếm, sắc bén vô cùng, ngờ mơ hồ có thể phá vỡ chất lỏng màu tím này, bay thẳng đến phía sau lưng Đinh Hạo đâm tới.

      Ba mặt giáp công.

      Tuyệt sát!

      Trong lòng Đinh Hạo thầm thở dài hơi.

      - nghĩ tới lại có thể gặp phải chí tôn chi khí như vậy. Xem ra thể làm gì khác hơn là sử dụng biện pháp cuối cùng kia...

      vốn muốn dùng biện pháp này. Vì thủ đoạn này quá mức trân quý, phải thời điểm vạn bất đắc dĩ, nên lãng phí. Nhưng tại...

      Nhưng sau khắc, biến đổi khác thường đột ngột phát sinh.

      Ngay khi quyết định của Đinh Hạo còn chưa kịp thực , trong nháy mắt tiếp theo, xuất biến hóa kỳ dị mà bất kỳ ai cũng nghĩ tới.

      đạo hỏa diễm kiếm vốn bắn về phía Đinh Hạo, đột nhiên thể tưởng tượng nổi rẽ sang hướng khác.

      Trước khi tất cả mọi người kịp phản ứng, nó giống như tia chớp màu đỏ, từ phía bên cạnh lao tới Hùng Bi Hoàng.

      Trong nháy mắt tiếp theo, lực lượng đáng sợ lập tức bạo phát ra. Lực lượng hỏa diễm khủng khiếp bắn ra, khiến nửa thân thể cứng như sắt của Hùng Bi Hoàng trực tiếp nổ nát.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 584: NÀNG LÀ AI

      Xương trắng, máu và thịt bắn ra. Dùng mắt thường có thể thấy được ngọn lửa màu đỏ điên cuồng cắn nuốt tất cả cơ thể gần như tổn thương được của ...

      - A, tiện nhân đáng chết!

      Hùng Bi Hoàng tức giận điên cuồng hét lên.

      chưa từng dự đoán được xuất biến hóa như vậy, trong nháy mắt bị trọng thương.

      Lần này tử lại cũng khó mà duy trì Thôn Thiên Ma Hồ.

      Từ trong miệng hồ lô vốn chảy ra chất lỏng màu tím cực kỳ ổn định, chợt trở nên hỗn loạn. Có phần chất lỏng tản về phía bốn phía. Phần lớn lại giống như cá voi hút nước lần nữa trở lại bên trong Thôn Thiên Ma Hồ này.

      Thôn Thiên Ma Hồ vốn nghiêng xuống cũng bắt đầu từ từ dựng thẳng lên, còn linh động như trước, cũng xoay tròn nữa. Mặt trăng ma quái treo cao, hình ảnh mây xanh dốc đá kỳ lạ kia, trong nháy mắt này dường như là ảnh ngược ở trong nước dao động sau đó biến mất.

      - A...

      Cũng lúc đó, Tà Tâm Hoàng cũng phát ra tiếng hét thảm.

      Thôn Thiên Ma Hồ là chí tôn bảo vật cả tộc Hùng Bi Hoàng, truyền thừa lại suốt mấy vạn năm, có khả năng liên kết với huyết mạch của đại Đại Hùng này. Cũng chỉ có mới có khả năng miễn cưỡng điều khiển được. Cho nên lúc trước khi hai người hợp tác, Hùng Bi Hoàng là người khống chế Thôn Thiên Ma Hồ chính. Tác dụng của Tà Tâm Hoàng chỉ là ở bên cạnh chịu trách nhiệm đưa lực vào, bảo đảm có đầy đủ lực lượng để huy động chí tôn chi khí này.

      Lúc này bản thân Hùng Bi Hoàng bị trọng thương, mất khống chế đối với Thôn Thiên Ma Hồ. Lực lượng trong đó nhất thời trở nên hung hăng bạo loạn.

      Lực lượng chí tôn đáng sợ này trở nên cuồng bạo, người đầu tiên chịu tác động chính là Tà Tâm Hoàng, người xa lạ ở gần nhất.

      quang hoa màu tím lên. trong nháy mắt hơn nửa thân thể Tà Tâm Hoàng hóa thành bột mịn biến mất.

      Đinh Hạo sau hồi cả kinh, lập tức có phản ứng. Tuy rằng biết tại sao nữ nhân lẳng lơ quyến rũ kỳ lạ này lại muốn giúp mình, nhưng trong thời điểm chỉ mành treo chuông này, hiển nhiên suy nghĩ quá nhiều về những chuyện này. Ngay lập tức ra sức thôi động lực lượng của thanh kiếm rỉ, trước khi phần rỉ rét cuối cùng trở lại thân kiếm, khí tức chí tôn bên trong mũi kiếm hoàn toàn biến mất trước, Đinh Hạo ra chiêu.

      quang hoa màu trắng lên.

      Đầu Hùng Bi Hoàng và Tà Tâm Hoàng phóng lên cao. Máu tươi phun ra giống như hai dòng suối.

      Thân hình Đinh Hạo rơi xuống mặt đất. miếng rỉ rét cuối cùng lần nữa trở lại thân kiếm.

      Trường kiếm trong tay lần nữa hóa thành hình dạng dáng như thanh cời lò lửa, loang lổ rỉ rét chịu nổi. Nhìn bề ngoài dường như nó có thể gãy bất kỳ lúc nào. Thanh kiếm như vậy, cho dù ném ở ven đường, tên ăn mày cũng thèm liếc mắt nhìn thêm lần.

      Hai quang hoa màu trắng và màu đen từ trong thân thể bị nghiền nát của Hùng Bi Hoàng và Tà Tâm Hoàng phóng ra.

      Đó là hai đại thần hồn của Hoàng.

      - Meo meo...

      Vào thời khắc mấu chốt, vẫn là mèo Tà Nguyệt luôn chú ý quan sát tình cảnh, lập tức xuất . Cơ hội như vậy, kẻ trời sinh tham ăn như nó sao có thể bỏ qua được?

      Cánh màu trắng khẽ lay động, Tà Nguyệt hóa thành đạo lưu quang màu trắng quay về, ngậm cả hai quang hoa ở trong miệng. Hai đại hồn thể Hoàng kinh hoàng luôn miệng cầu xin, răng tiểu hổ vẫn nuốt sống mạnh nhai, chút khách khí nào nuốt lấy này hai đạo lực lượng bản nguyên tộc tinh thuần đến cực điểm.

      Đầu lưỡi trắng mịn của nó liếm miệng, nghiêm túc rửa mặt. Lúc này mèo ác ma mới hài lòng :

      - tộc ngu xuẩn. Ở trước mặt mèo ta, thần hồn còn muốn chạy trốn sao? Đúng biết tự lượng sức mình!

      Trong lòng Đinh Hạo thầm thở dài hơi.

      Lúc này Thôn Thiên Ma Hồ mất lực lượng của hai đại Hoàng thôi động, lực lượng Thần chí tôn chứa trong đó cũng dần dần thu lại, lần nữa ngủ say. Hồ lô vốn cao chừng mấy thước chợt thu lại trở thành kích thước lớn chừng bàn tay. Quang hoa màu xanh lục cũng biến mất. Hồ lô trở nên ảm đạm, từ trung rơi xuống!

      Trong lòng Đinh Hạo khẽ động, ngoắc tay.

      lực lượng cường đại bay vút lên trời cao, hút Thôn Thiên Ma Hồ vào bên trong.

      Đây chính là bảo bối gì sánh được. Bên trong đó chứa khí tức chí tôn của tộc. Chất lỏng màu tím này giống như máu của Thần Ma, cực kỳ đáng sợ. Chỉ là chút, khiến thân thể Tà Tâm Hoàng bị biến thành phấn vụn. Nếu như thả tất cả ra ngoài, quả thực có thể diệt thế. Nếu như bản thân mình có thể nắm giữ nó ở trong tay, giống như có trợ lực cảnh giới Thần luôn ở bên cạnh...

      Phía xa, mỹ nữ dã với mái tóc dài màu đỏ như lửa khoanh đôi tay ở trước ngực, chèn ép khiến bầu ngực càng cao vút, khiến người ta nhìn thấy phải phun máu mũi. Nàng cười hì hì nhìn Đinh Hạo, có ý định tranh đoạt Thôn Thiên Ma Hồ này với Đinh Hạo.

      Trong ánh mắt nàng mang theo tia trêu chọc.

      Ầm!

      Mắt thấy Thôn Thiên Ma Hồ rơi vào trong tay Đinh Hạo, đột nhiên hồ lô vốn ảm đạm, mặt ngoài chợt lên tia quang diễm xanh biếc. Dường như vị thần ngủ say trong đó chợt mở mắt, nhàng tránh ra dễ dàng thoát khỏi lực lượng khống chế của Đinh Hạo, lóe lên ở trong hư , trực tiếp phá vỡ gian biến mất!

      Đinh Hạo ngẩn ngơ. Trong nháy mắt tiếp theo cũng hiểu mình có chút lòng tham.

      Bảo vật có linh tính, hơn nữa còn là thần vật bảo khí tuyệt phẩm như vậy?

      Thần khí cấp chí tôn, bên trong sinh ra linh hồn của riêng mình, có trí tuệ. có bí pháp điều khiển, căn bản cách nào cướp được. Cho dù là người nắm giữ nó được chết, nó cũng trở về tổ địa trước. Thôn Thiên Ma Hồ phá vỡ gian, quay trở về bộ tộc của Hùng Bi Hoàng.

      Cuối cùng bụi bậm lắng xuống. Nên giải quyết chuyện khác.

      - Nàng rốt cuộc là ai? Vừa rồi vì sao lại muốn trợ giúp ta?

      Đinh Hạo xoay người, nhìn mỹ nữ dã với mái tóc dài màu đỏ này. có thể khẳng định, trước đó mình tuyệt đối chưa từng gặp nàng. Giữa hai người, cũng tuyệt đối chưa từng cùng xuất ở bất kỳ chỗ nào.

      Nữ nhân dã này, theo nhóm cường giả Lục Tiên Nhi, Hùng Bi Hoàng, ở đoạn tây du Cổ Lộ thứ bảy bày trận muốn giết mình. Người tham dự vào kế hoạch nghiêm mật như vậy, chắc chắn là người được đám người Hùng Bi Hoàng tín nhiệm nhất. Nhưng ở thời khắc quan trọng nhất, thể tưởng tượng nổi nàng lại ra tay trợ giúp mình, tuyệt sát đám người Hùng Bi Hoàng. Điều này khiến người ta có chút khó hiểu.

      - Hì hì, tiểu oan gia, đáp án này đối với ngươi rất quan trọng sao?

      mặt nữ nhân lộ ra nụ cười có phần trêu trọc.

      - Đương nhiên rất quan trọng.

      Thần sắc Đinh Hạo rất nghiêm túc.

      - Được rồi, vậy ta cho ngươi biết. Tiểu oan gia, ngươi dáng vẻ thịt trắng da mềm, tỷ tỷ ta tuy rằng là Diệu Thủ Tam Thiên, quen biết vô số mỹ nam tử, nhưng chưa từng thấy qua tiểu ca nhi nào lại tuấn tú như vậy. Trước khi chưa nếm được mỹ vị của ngươi, Tô Tiểu Tiểu ta đương nhiên luyến tiếc nếu để ngươi chết rồi!

      Nữ nhân dã kia cười hì hì .

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 585: KIÊN CƯỜNG

      Trong đôi mắt tuyệt đẹp của nàng long lanh gần như có thể tích ra nước. Nàng nhăn mày cười tiếng, cũng làm cho người cảm thấy tiêu hồn xương cốt tê dại.

      Đây tuyệt đối là hồ ly tinh vưu vật trong loài người. Toàn thân nàng, mỗi vị trí đều tản ra khí tức mị hoặc câu hồn đoạt phách. Hóa ra tên của nàng, là Tô Tiểu Tiểu.

      Trong đầu Đinh Hạo nhanh chóng nhớ lại. Hình như chưa từng nghe cường giả nào có tên tuổi như vậy.

      Chỉ có điều thực lực của nàng khủng khiếp như vậy, hiển nhiên là chí cường giả ở cảnh giới Vũ Hoàng sơ cấp. Nhân vật như vậy tuyệt đối thể là người vô danh được. Điều này chỉ có giải thích, nữ nhân này vẫn chưa đặt dấu chân tới Tuyết Châu, cho nên rất nhiều người cũng biết đến nàng.

      - Bất kể như thế nào, đa tạ ơn cứu mạng của nương.

      Thần thức của Đinh Hạo vô cùng mạnh mẽ. chỉ thất thần trong nháy mắt, ngay sau đó lập tức thanh tỉnh lại, chắp tay lời cảm ơn.

      - nương? Hắc? Ha ha ha ha, nương? Ngươi biết điều. Ha ha, lâu ai còn gọi ta như vậy nữa... Hì hì, tiểu oan gia, nếu như ngươi muốn cám ơn tỷ tỷ ta, vậy từ từ ở cạnh tiếp tỷ tỷ ta...

      Tô Tiểu Tiểu có chút kinh ngạc, giống như chợt nghe được điều gì rất buồn cười. Nàng phá lên cười. Toàn thân nữ nhân này toả ra này mị lực thành thục. Giọng của nàng có loại ma lực kỳ lạ, khiến người ta cảm thấy toàn thân khô nóng.

      Nàng có mị nhãn như vậy, bước liên tục lại nhàng, vòng eo mềm mại, bầu ngực nhấp nhô, mang theo làn hương tới trước người Đinh Hạo. Bàn tay nàng và dài giống như hành mới bóc, đưa về phía gương mặt Đinh Hạo xoa

      Đinh Hạo nhíu mày. Thân hình lóe lên, trong nháy mắt lui lại phía sau hai thước.

      - Tiểu oan gia, nên rụt rè. Chúng ta tới...

      Tô Tiểu Tiểu lộ vẻ phong tình vạn chủng, mái tóc dài đỏ giống như ngọn lửa cực nóng thiêu đốt, giống như đóa hoa hồng mỹ lệ lại nguy hiểm trí mạng. Trong nháy mắt nàng tới trước người Đinh Hạo, thanh khiến người ta mê mẩn:

      - nên kìm chế chính mình. Tỷ tỷ đoán ngươi còn chưa hưởng qua mùi vị của nữ nhân. Tới đây, để tỷ tỷ cho ngươi biết, thế giới này, cảm giác tiêu hồn nhất là thế nào!

      - Tô nương...

      Mặt Đinh Hạo đỏ tới tận mang tai. Tuy rằng hai đời làm người, nhưng cho cùng vẫn chỉ là tiểu nam đồng chỉ có vô số kinh nghiệm lý luận, nhưng thực chiến vẫn là con số . sao có thể chịu đựng chiến trận như vậy? nhất thời có chút chịu nổi, thân hình lóe lên, lại lần nữa lùi lại hơn hai mươi thước xa.

      - Hì hì, tiểu tử kia, thực quá khả ái. Nếu ngươi còn chưa chuẩn bị tâm lý tốt, ta cho ngươi chút thời gian... Này, vị tiểu tình nhân của ngươi tỉnh. Tỷ tỷ ta còn có chuyện quan trọng phải làm. Ta trước...

      Mỹ nữ với mái tóc giống như hỏa diễm thân hình lắc cái, lập tức biến mất. Ở sâu trong hang động truyền đến thanh câu hồn đoạt phách.

      - Hì hì, Đinh Hạo, tỷ tỷ ta nhớ ngươi. Ha ha, sớm hay muộn cũng có ngày, Tô Tiểu Tiểu nhất định khiến ngươi trở thành vị khách của ta... Ha ha, khẩu vị của ta thay đổi, đột nhiên có chút thích tiểu nam hài hay xấu hổ như ngươi!

      làn gió thơm lượn lờ. Bóng người biến mất. Đinh Hạo thở ra hơi, lắc đầu.

      Nữ nhân này là quái nhân, rất đáng sợ. Sau này tốt nhất vẫn nên tránh xa nàng. Chỉ có điều hôm nay mình thiếu nàng ân tình.

      Lúc này, hang động dưới lòng đất vốn sắp đổ nát khôi phục lại bình tĩnh. Xung quanh là mảnh hỗn độn. Tất cả thạch nhũ rơi xuống, bắn tung tóe mặt đất.

      Nếu phải trong gian nơi này còn sót lại pháp tắc lực thượng cổ diễn hóa ra, chỉ sợ nó sớm hóa thành tro bụi. Dù vậy, những vòng xoáy gian màu tím ở gian xung quanh cũng lúc ngày càng nhiều. Điều này có nghĩa là đoạn Cổ Lộ này bắt đầu trở nên cực kỳ ổn định. Chỉ sợ bao lâu nữa, nó sụp xuống biến mất!

      Đinh Hạo tới chỗ thân lúc trước. Kỷ Khởi sớm tỉnh lại.

      Thân thể nàng vẫn là tiểu nương yếu ớt tới cực điểm, nhưng lại lộ ra vẻ bình tĩnh lạnh lùng cực kỳ đáng sợ. Nàng khóc cũng làm ầm ĩ. khuôn mặt thanh tú thậm chí cũng có chút biểu tình nào. Khi nghe được tiếng bước chân tới gần, nàng ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Đinh Hạo. Ở sâu trong đôi mắt lúc này mới lộ ra tia kỳ vọng và nhu hòa. Nàng lẳng lặng hỏi:

      - Đinh đại ca, ca ca ta có đúng là ...

      Đinh Hạo biết nên như thế nào, khẽ gật đầu.

      - A...

      Thiếu nữ thở ra tiếng dài, dường như nghe được chuyện rất bình thường. Sau khi ngơ ngác sửng sốt lát, lúc này nàng mới lẳng lặng hỏi:

      - Thi thể ca ca ta ở chỗ nào? Ta muốn an táng cho ca ca!

      Đinh Hạo thu lại trận pháp minh văn bảo vệ tiểu nha đầu, đỡ nàng tới chỗ Kỷ Nam rơi xuống lúc trước.

      Trước khi chiến đấu, Đinh Hạo có ý thức bảo vệ chỗ này. Nhờ có trận pháp minh văn bảo vệ, cho nên ở đây bị ảnh hưởng. Thi thể Kỷ Nam trở thành mấy trăm khối vụn, mảnh máu và thịt mơ hồ. Ngay cả gốc địa măng Cửu Hoàng Hộ Tâm vương cấp ngấm đầy máu tươi cũng bị cắt trở thành mảnh vụn. Toàn thân cực kỳ thê thảm, thể nhìn hình dáng

      Đinh Hạo vốn muốn để Kỷ Khởi thấy cảnh tượng như vậy, sợ lưu lại ám ảnh ở trong lòng của nàng.

      Chỉ có điều tiểu nha đầu quả thực muốn tự tay an táng ca ca, Đinh Hạo lay chuyển được, chỉ có thể trợ giúp nàng.

      Nàng tự tay cầm từng mảnh máu và thịt của ca ca, đặt ở trong hố sâu bị lún sâu hơn thước, sau đó lại di chuyển từng khối măng đá vụn đắp ở phía bên , xây thành mộ phần. Đá vụn cứa đứt ngón tay thiếu nữ. Dưới trợ giúp của Đinh Hạo, nàng dựng bia đá cao hơn thước ở trước mộ phần, phía dùng máu của chính mình, viết:

      - Người an nghỉ ở đây chính là vị nhi tử hiếu thuận, vị ca ca hoàn mỹ, vị thừa kế gia tộc tuyệt đối thất bại...

      Viết xong chữ cuối cùng, có giọt lệ từ trong hốc mắt Kỷ Khởi chảy xuống.

      - Ca ca, mong ca ca nghỉ ngơi tốt. Nhiều năm như vậy, lưng người mang theo nhiều gánh nặng như vậy, ca ca nhất định mệt chết được? Từ nay về sau, cuối cùng ca ca có thể ngủ giấc yên tĩnh, có thể cần tiếp tục lo lắng cho gánh nặng là ta đây. Yên tâm , ta nhất định mang theo mong đợi của ca ca, mang theo trách nhiệm của ca ca đối với Kỷ gia Ngọc Châu, sống sót. Gánh nặng ngày xưa lớn lên. Ta khiến Kỷ gia Ngọc Châu, lần nữa quật khởi. Ta khiến từng người từng cười nhạo ca ca, từng người gây khó dễ cho ca ca, đều phải trả giá lớn!

      Thiếu nữ đưa tay lên lau khô giọt lệ mặt. Vẻ mặt nàng lại lần nữa trở nên kiên cường.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 586: TÔNG MÔN HUYẾT CHIẾN

      - Đinh đại ca, cảm ơn đại ca báo thù cho ca ca ta!

      - Đây là chuyện ta phải làm. Bọn họ nhằm vào ta mà đến. Là ta gây tai họa cho các ngươi.

      - Đây đều là do thần vận mệnh an bài... Đinh đại ca, ta sao. Đại ca đừng lo lắng cho ta. Chúng ta thôi. Ta đáp ứng ca ca, phải sống tốt. tại có địa măng Cửu Hoàng Hộ Tâm. Mong đại ca giúp ta chế luyện viên thần đan.

      Tiểu nha đầu đầy tỉnh táo . Từ đó về sau, Đinh Hạo bao giờ nhìn thấy người thiếu nữ này khóc nữa.

      Cũng từ đó về sau, cái tên Ngọc La Sát Ngọc Châu bắt đầu bay lên tại Ngọc Châu thậm chí là toàn bộ Bắc Vực. Mặc dù từ trước đến nay nàng cũng chưa từng tu luyện võ đạo, nhưng tên của nàng lại làm cho vô số cường giả tuyệt thế phải biến sắc. người nào dám đối đầu với sắc bén của nàng.

      Làm xong tất cả những điều này, thân thể yếu ớt của Kỷ Khởi cũng khó chịu được tất cả những điều này.

      Nàng nằm ở lưng Đinh Hạo, nặng nề chìm vào giấc ngủ. hàng mi cong dài mỹ lệ vẫn còn sót lại giọt nước mắt cuối cùng.

      bờ vai gầy yếu lại bắt đầu mang theo hy vọng cuối cùng của gia tộc từng huy hoàng.

      ….

      - Giết!

      - Bảo vệ tông môn!

      - Muốn thông qua nơi đây, trừ phi là dẫm lên thi thể chúng ta!

      Tại dãy núi Vấn Kiếm, đài cao tại sơn đạo cách khu vực cầu thang cấp thứ nhất của Vấn Kiếm Tông chưa đầy sáu km, tiếng chém giết vang lên rung trời. Lực lượng huyền khí và lực lượng minh văn bắt đầu điên cuồng khởi động. Hài cốt như núi, máu chảy thành sông, những chân cụt, tay cụt rời khỏi cơ thể bay lên. Những tiếng kêu gào thét thảm thiết liên tục ngừng.

      trận chiến đấu ngươi chết ta sống diễn ra. Bóng người chớp .

      Mấy trăm đệ tử Vấn Kiếm Tông mặc trang phục kiếm sĩ màu trắng và màu vàng, tay cầm trường kiếm, người mặc nhuyễn giáp, hô to tử chiến. Mặc dù toàn thân bọn họ bị thương, mặc dù sắp kiệt sức, vẫn trẫn thủ vững vàng ở trong trận pháp, chịu lui về phía sau bước.

      Đối diện là thế lực của hơn mười tông môn Tuyết Châu, nhân số gấp mấy chục lần đệ tử Vấn Kiếm Tông.

      Cuộc chiến đấu bắt đầu từ giờ tý đêm qua, giằng co đến bây giờ tròn sáu canh giờ.

      Nơi này tiến vào trạm kiểm soát đầu tiên của sơn môn Vấn Kiếm Tông, được gọi là kiếm môn. Nơi này cách Tẩy Kiếm Trì dưới chân núi có ba, bốn km, là đại trận bảo vệ núi tầng thứ nhất.

      Vấn Kiếm Tông xuất mấy ngàn năm, lao tâm khổ tứ, bố trí rất nhiều sát trận ở chỗ này. Nơi này thủ dễ khó công. Vòng bảo hộ quang diễm bảo vệ các đệ tử Vấn Kiếm Tông ở trong đó. Tại thời khắc mấu chốt như vậy, có hơn hai trăm đệ tử tông môn trấn thủ. Cao thủ trấn thủ ở đây chính là Phúc Hắc Nam Vương Tuyệt Phong.

      Trong sáu canh giờ, kẻ địch giống như thủy triều vọt tới. Đối phương có cao thủ mở ra từng lỗ hổng ở trong trận pháp minh văn, tiến vào trong trận pháp.

      hồi chém giết đầy thảm khốc khiến Vấn Kiếm Tông tổn thất bảy, tám chục đệ tử ưu tú nhất tinh nhất.

      Mặc dù là cao thủ Tiên Thiên như Vương Tuyệt Phong, toàn thân cũng đầy vết thương.

      thực tế, cuộc ác chiến diễn ra, nếu phải nhờ Vương Tuyệt Phong lấy sức mình, chịu trách nhiệm ngăn cản phần lớn cao thủ của đối phương, chỉ sợ trạm kiểm soát này sớm bị công phá.

      Tuy rằng Vấn Kiếm Tông cũng có ít cao thủ, nhưng kẻ địch lại ngừng vọt tới càng nhiều hơn.

      Trạm kiểm soát trở thành nơi thí mạng.

      Trong sáu canh giờ, ngoại trừ đệ tử Vấn Kiếm Tông tử trận ra, ở đây chí ít còn có mấy nghìn người khác chết.

      Máu theo sơn đạo chảy xuôi xuống, máu nhuộm mặt đất, nhuộm đỏ núi đá và tuyết trắng. Những phần tay cụt, chân cụt nằm rải rác khắp nơi. Có những võ giả bị chết biểu tình mặt vẫn vô cùng dữ tợn. Còn có vài võ giả tuy rằng bị trọng thương bị giết chết, nhưng vẫn đau đớn nằm co quắp, giống như dã thú bị thương giãy dụa...

      Ở đây quả thực trở thành luyện ngục Tu La. Cũng may cao thủ hai bên tham chiến.

      Đây là giai đoạn thử trước. Rất ràng học viện Thanh Bình chờ thế lực sau lưng. Bọn họ muốn lấy chiến thuật biển người, ngừng hao mòn sinh lực của Vấn Kiếm Tông, lẳng lặng chờ đợi thời cơ đến đánh ra đòn cuối cùng.

      Các cao thủ của tông môn siêu cấp đến từ chính đại châu khác của Bắc Vực theo như lời đồn đại vẫn chưa thân. Điều này dường như cho Vấn Kiếm Tông hi vọng.

      - Giết!

      Vương Tuyệt Phong chém ra kiếm.

      Kiếm quang tăng vọt, chém ngang người ba kẻ địch cảnh giới Tiên Thiên Vũ Tông.

      Trong vòng sáu canh giờ, biết vung kiếm bao nhiêu lần. Lúc này hai cánh tay tê dại mất cảm giác. Huyền khí trong cơ thể cũng sắp khô cạn. Thông đạo trong kinh mạch đau nhức, nhưng khắp nơi đều có kẻ địch vọt tới, phải cắn răng kiên trì.

      Cuộc chiến đấu như vậy phải kiên trì tới khi nào? Số phận của Vấn Kiếm Tông như thế nào?

      Những vẫn muốn nghĩ, cũng có thời gian suy nghĩ về những điều này.

      Trong long Vương Tuyệt Phong chỉ xác định điểm, chỉ cần mình giết chết thêm kẻ địch, như vậy lo lắng bao phủ tông môn giảm phần.

      Toàn thân đẫm máu. Có máu của chính , cũng có máu của kẻ địch.

      Ầm ầm ầm!

      Từng tiếng nổ lớn vang lên. Cách đó xa, trận pháp minh văn bị nghiền nát, mất hiệu lực. Màn hào quang vốn ra, ngăn cản rất nhiều kẻ địch xâm nhập, tại tan rã từng điểm . còn chỉ là mấy chỗ hổng nữa. tại, màn bảo vệ bị nghiền nát hoàn toàn. Nền móng minh văn bố trí dưới đất và trong nham thạch bị phá hủy, trận pháp ở đây mất hiệu quả.

      - Phải lui lại. Mất ngăn cản của trận pháp minh văn, số lượng kẻ địch khổng lồ có thể gặp chút trở ngại nào, đồng thời xuất ở nơi này. Ưu thế về nhân số cực lớn. Nếu kiên trì trấn thủ ở chỗ này, các đệ tử bị tiêu diệt hoàn toàn!

      Chỉ có điều nếu bọn họ lui lại, kiếm môn xem như hoàn toàn thất thủ. Bởi vì từ đây đến sơn môn Vấn Kiếm Tông, chỉ còn lại chưa đầy sáu trạm kiểm soát, mất trạm kiểm soát.

      Ong!

      tiếng chuông dài từ sơn môn phía xa truyền tới.

      Đó là tín hiệu tông môn cầu lui lại.

      - Lui!

      Vương Tuyệt Phong do dự nữa. hét lớn tiếng, trường kiếm nâng ngang ngực, ý bảo các đệ tử tông môn lập tức lui về phía sau, bản thân mình ở lại chặn hậu.

      Cho tới nay, phương pháp khoa học do Vấn Kiếm Tông vẫn kiên trì bồi dưỡng đệ tử, vào giờ phút này nhận được hiệu quả. Hơn trăm đệ tử toàn thân bị thương, tuy rằng kết cục thất bại ra, nhưng lại vẫn rút lui về phía sau rất có trật tự, hoàn toàn có chút rối loạn nào. Bọn họ di chuyển từ từ, tuyệt đối để cho kẻ địch nhân cơ hội đánh lén.

      Vèo vèo vèo!

      Kiếm quang như điện ra.

      Vương Tuyệt Phong kích thích lượng huyền khí cuối cùng trong cơ thể, ngăn cản mười mấy tên cao thủ của kẻ địch lao tới.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :