Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 577: SỢI TƠ THẦN TINH CỦA MỊCH LA THIÊN CHU

      Lúc Đinh Hạo nhìn kỹ, thấy có vô số sợi tơ ngân sắc cực kỳ bé, nằm ở trong hai tay của Mịch La Chu Hoàng, trói lấy Tú Kiếm ở trung.

      - Ha ha ha, tiểu tử kia, ngươi quá ngây thơ rồi. Tinh sợi sát thần Mịch La Thiên Chu của ta, chính là tơ nhện bản mạng của vi thần thượng cổ vô cùng tôn quý của tộc của ta. Ngay cả thân thể thần linh cũng có thể cắt . Chỉ là phàm binh, rỉ sét loang lổ, giống như hỏa côn thiêu đốt, sao có thể tổn thương ta?

      Mịch La Chu Hoàng cười ha ha.

      Trong lúc chuyện, hai tay cuốn lại vòng, lấy tơ nhện vô hình cuốn lấy Tú Kiếm, kéo mạnh, miệng quát to:

      - Cắt cho ta!

      muốn lấy tơ nhện cắt đứt binh khí.

      - Xem là ai chặt ai!

      Đinh Hạo cũng lui về phía sau, thôi động huyền khí, cổ tay phát lực, chém xuống.

      Ầm!

      khí cuồn cuộn, huyền khí bạo phát.

      Hai người liều mạng chút. Mịch La Chu Hoàng với thân hình Hoàng, lui về sau ba bốn bước mới miễn cưỡng đứng vững. Mặt đất dưới chân Đinh Hạo ầm ầm sụp đổ. Đá vụn tới cổ chân. So sánh giữa hai bên, Mịch La Chu Hoàng cũng nhỉnh hơn chút.

      - gãy sao? Làm sao có thể như vậy được? Chẳng lẽ trong tay ngươi là binh khí của thần linh?

      Mịch La Chu Hoàng bất ngờ nhìn chằm chằm vào thanh kiếm rỉ rét trong tay Đinh Hạo, vẻ mặt đầy hoảng sợ.

      Tinh sợi sát thần Mịch La Thiên Chu của chính là vũ khí cực phẩm cấp bậc bảo khí. Ngay cả thân thể thần linh cũng có thể cắt nát. Hơn mười vạn năm trước, Tộc nhện Mịch La sử dụng món bảo bối này, biết chặt đứt bao nhiêu huyền khí bảo khí. Mọi việc đều thuận lợi. Đó chính là trong những trấn tộc chi bảo của Mịch La Thiên Chu Động. Lần này tiến vào chiến trường Bách Thánh, hao tâm tổn trí mới mượn được món bảo vật này từ chỗ của tộc trưởng. ngờ nó lại thể nào chặt đứt thanh kiếm rỉ rét như vậy!

      - Chết !

      Đinh Hạo lại tiếp tục tiến tới.

      Ban đầu còn có chút lo lắng, Tú Kiếm khó có thể chống lại được tơ nhện này. tại trong lòng quyết.

      - Tất cả lui ra cho ta. Ta phải cắt tiểu tử Nhân tộc này thành thịt băm!

      Mịch La Chu Hoàng rống to hơn.

      Trong sáu con mắt lục sắc ánh lên vẻ tàn độc. khí toàn thân cuồn cuộn tản ra. ngờ hóa thành nhện cực lớn, thân cao bốn năm thước, sáu con mắt. Phía ngoài thân thể trơn tuột giống như làm bằng sắt. Phía có đầy những phù văn tộc màu xanh kỳ dị. Những cái gai xương sắc bén lộ ra, giống như mâu thép. bụng là lông cứng như kim thép màu đen, đáng sợ vô cùng!

      Quả nhiên là con nhện thành .

      Chỉ có điều lai lịch của con nhện này lại bình thường. Đó chính là mãnh thú dị chủng thượng cổ. Trong cơ thể chảy dòng máu viễn cổ của tổ tiên có thể so sánh với máu thần linh, chứa sức mạnh cường đại, có thiên phú thần thông kỳ dị, quả thực chính là con quái thú giết chóc, thể khinh thường.

      Tà Tâm Hoàng và Hùng Bi Hoàng khoát tay chặn lại. Tất cả mọi người lui về phía sau vài trăm thước, để Mịch La Chu Hoàng tùy ý thi triển. Hai cường giả tộc từng chịu thua ở trong tay Đinh Hạo, thần sắc lóe lên, cũng biết suy nghĩ điều gì. Trong ánh mắt họ nhìn về phía Mịch La Chu Hoàng, mang theo ý cười u lạnh lẽo.

      ...

      Leng keng leng keng!

      Đinh Hạo xuất kiếm như gió. Từng kiếm đâm vào lớp da ngoài của con nhện xác, tia lửa kim quang bắn loạn.

      Phù văn tộc màu xanh thân con nhện lóe lên. Từng tầng ánh sáng màu xanh khuếch tán ra xung quanh.

      Trong khoảng thời gian ngắn, Đinh Hạo lại cách nào đánh nát được thân nhện này.

      - Mịch La Thiên Võng - kết!

      Mịch La Chu Hoàng liên tục gầm lên.

      có chút xem thường Đinh Hạo, kết quả vô cùng chật vật. thân bị kiếm đánh trúng truyền tới lực phản chấn cực lớn, chấn động tới mức ngũ tạng thiếu chút nữa lệch vị trí. cảm giác vô cùng đau đớn. Trong lòng giận dữ, quát lớn tiếng. Sáu tia chớp giống nhau cùng di chuyển, lưu lại chuỗi huyễn ảnh. Tất cả Tinh sợi sát thần Mịch La Thiên Chu cực kỳ linh hoạt được bố trí làm cạm bẫy xung quanh đều được rút ra, kết thành mạng nhện vô hình, bao trùm về phía Đinh Hạo!

      - Tiểu tử kia, để xem thử thân thể ngươi có cứng rắn giống như thanh kiếm rỉ này hay !

      điều khiển mạng nhện, từ bốn phương tám hướng lao về phía Đinh Hạo, giống như con nhện săn mồi.

      Địa hình nơi này vốn vô cùng thích hợp với công kích của . Hang động trong lòng đất, vách đá bốn phía vô cùng cứng rắn chính là cấu trúc pháp tắc lực của tây du Cổ Lộ, có cách nào đục thủng. Cứ như vậy, Đinh Hạo có chỗ nào để né tránh, chỉ có thể cứng rắn chống đỡ.

      Xuy xuy!

      Vấn Tình Đao trong tay trái của Đinh Hạo, bị tơ nhện này xẹt qua, trong nháy mắt bị chặt thành hai đoạn.

      Nếu phải lui về phía sau trước, chỉ sợ ngay cả cánh tay trái cũng bị chặt đứt.

      - Đáng tiếc. Thanh đao này là huyền khí binh khí tồi, cũng là di vật của gia gia Kỷ Khởi...

      Đinh Hạo thở dài tiếng, lấy thanh kiếm rỉ ra nghênh địch.

      Theo thời gian trôi qua, càng lúc càng nhiều tinh sợi giết thần Mịch La Thiên Chu phong tỏa gian né tránh. Đinh Hạo bị buộc phải đứng ở vị trí chính giữa. Xung quanh khắp nơi đều đầy những tơ nhện ngân sắc như như . Trường bào màu xanh của Đinh Hạo bị cắt ra thành vệt. Mác tóc dài màu đen cũng vô thanh vô tức bị cắt ít. Vị trí cánh tay và vai xuất vài vệt màu đỏ sẫm. Đây là vết thương do tơ nhện này cắt phải.

      - Ha ha ha, con mồi tới mức đáng thương, tuyệt vọng!

      Mịch La Chu Hoàng cười lớn đầy vẻ u lạnh lẽo:

      - Ta ngửi được mùi máu và thịt thơm ngon của ngươi. Ta muốn truyền độc nhện vào bên trong cơ thể ngươi, biến ngươi thành thịt nước ngon, sau đó cắn nuốt sạch từng chút !

      Đinh Hạo lời, thân hình nhanh chóng né tránh, tìm cách cắt tơ nhện.

      Khi thực gian tránh né, mới lấy thanh kiếm rỉ ra chống đỡ.

      - Thanh kiếm hỏng này của ngươi lại có thể có thể chịu được tinh sợi sát thần Mịch La Thiên Chu cắt qua. Thoạt nhìn là bảo bối. Ha ha, yên tâm . Tiểu tử kia, chờ sau khi ngươi chết , ta cất giữ nó tốt!

      Mịch La Chu Hoàng cười hắc hắc đầy vẻ quái dị.

      ngừng lấy ngôn ngữ khiêu khích quấy rầy, như vậy có thể chọc giận đối thủ, nhiễu loạn tâm thần đối thủ.

      Đinh Hạo vẫn mặt biến sắc né tránh, thỉnh thoảng lại phát ra từng kiếm khí phản kích. Chỉ có điều gian xung quanh càng lúc càng ít.

      Mịch La Chu Hoàng giống như con nhện lớn, ngừng chăng lưới, bố trí tinh sợi sát thần Mịch La Thiên Chu ở xung quanh, kết thành tấm lưới lớn vô hình nhưng tuyệt đối khủng khiếp trong hang động dưới lòng đất này. Tấm lưới lớn có thể cắt phá tất cả. Chỉ cần Đinh Hạo đụng vào, trong nháy mắt bị cắt thành đống thịt nát.

      khép chặt mạng nhện.

      - Ha ha, tiểu tử kia, từ bỏ . Nhớ kiếp sau đầu thai đến nhà nào tốt hơn. nên bị bản hoàng gặp phải!

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 578: NỔI GIẬN

      Mịch La Chu Hoàng ngừng khiêu khích.

      Lúc này, gian Đinh Hạo có thể né tránh chỉ còn lại chưa đầy ba, bốn thước.

      Mịch La Chu Hoàng cực kỳ đắc ý.

      Tuy rằng sắp dùng hết Tinh sợi sát thần Mịch La Thiên Chu trong tay mình, nhưng cũng may địa hình là hang động trong lòng đất này, bằng thể bao vây được tiểu tử nhân tộc còn linh hoạt gian xảo hơn cả hầu tử này. cũng biết trong thời gian mười lần hít thở, mình có thể thu lưới.

      Vừa nghĩ tới chuyện tiếp theo, vị cao thủ Nhân tộc nổi tiếng chính trực cường đại này, biến thành đống thịt nát ở dưới chân mình, Mịch La Chu Hoàng khỏi cảm thấy hưng phấn tới mức khó có thể kìm chế được.

      Danh tiếng Đao Cuồng Kiếm Si, trong khoảng thời gian này uy chấn chiến trường Bách Thánh. sớm nhìn vừa mắt.

      Ngày hôm nay thực nhờ thần phù hộ, khiến mình nắm được cơ hội này, có thể giết chết.

      có thể tưởng tượng được, từ đó về sau, danh tiếng của mình ở trong tộc Bắc Vực nhanh chóng được truyền ra. Cho dù là đám nổi tiếng như Tà Tâm Hoàng thậm chí Bổ Thiên Quyết Hoàng, cũng hoàn toàn bị mình đè xuống. ra khỏi chiến trường Bách Thánh, mình là người đứng đầu trong các thiên tài tộc!

      Phía xa, Lục Tiên Nhi đắc ý phá lên cười:

      - Ha ha, Đinh Hạo, bây giờ ngươi còn có thể giết ta sao? Ngươi sắp chết rồi. Ngươi biết chúng ta làm sao tìm được ngươi ? Ngươi biết người bày ra kết hoạch giết ngươi ngày hôm nay, là do ai đề nghị ?

      - sai, là ta. Ha ha, chính là ta. Để trả thù ngươi, ta nghiên cứu cẩn thận từng tin tức về ngươi. Vì sao ngươi nhận thấy được cạm bẫy tồn tại? Đây đều là do ta sớm bày bố!

      Ánh mắt Đinh Hạo cuối cùng rơi vào người nữ tử ác độc này, giống như nhìn người chết.

      Sát khí nồng đậm khiến trong lòng Lục Tiên Nhi thầm run rẩy, tự chủ được ngậm miệng lại. Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, phẫn nộ khó có thể ngăn chặn được bạo phát ở trong lòng Lục Tiên Nhi.

      rất nhanh phải chết. Vì sao ta còn phải sợ nữa?

      Nữ nhân ác độc trợn trừng đôi mắt, vô cùng oán độc :

      - Người bị cắt thành thịt nát trước đó là bằng hữu của ngươi sao? Ta biết gia hỏa dối trá nhà ngươi vẫn luôn thích kết giao bằng hữu. Ha ha, tại chết, giống như tên ngốc Quách Nộ trước đây, chết thảm ở trước mặt ngươi. Nhưng ngươi có thể làm được gì? Tới đây, tìm ta báo thù . Ngươi có thể làm được sao?

      Nàng tại hoàn toàn giống như con chó điên cuồng phát tiết ra oán độc của mình. kẻ hoàn toàn biến thái. Loại nữ nhân này rất đáng sợ! Giống như chó điên, cắn cũng chịu nhả miệng.

      - Giết ngươi? Yên tâm, rất nhanh ngươi biến thành đống thịt nát, giống như bằng hữu của ta. Lúc này đây, cho dù Phương Tiêu An tới, cũng thể nào cứu được ngươi.

      Lần đầu tiên Đinh Hạo hận người như vậy, lần đầu tiên có kích động muốn băm thây người thành vạn đoạn.

      - Hắc hắc, tiểu tử kia, ngươi sắp chết, còn thốt ra những lời ác độc hù dọa ai chứ?

      Mịch La Chu Hoàng cười ha ha, sáu chân chợt vung lên, điều khiển mạng nhện xung quanh, bắt đầu co lại, muốn quấn Đinh Hạo ở trong đó, khiến hoàn toàn nát bấy.

      - Đồ biết chết sống. Nếu phải vì tinh sợi sát thần Mịch La Thiên Chu này, ta để ngươi sống đến bây giờ sao?

      Đinh Hạo ngẩng đầu, ánh mắt giống như điện quang bắn ra, cười lạnh tiếng, sau đó chợt bạo phát. Ngục băng huyền khí vô cùng hùng hậu rót vào thanh kiếm rỉ.

      Thanh binh khí thần bí này thoạt nhìn như là chiếc gậy lửa, trong nháy mắt phóng ra ánh sáng chói mắt. Thân kiếm tràn ngập những vết loang lổ rỉ sét đột nhiên giống như có sinh mệnh, tự nhiên bay lên cao. Rất nhanh, mũi kiếm quay vòng xung quanh. Trong ngân quang chói mắt, thân kiếm mỹ lệ giống như hoàn toàn được làm bằng thủy tinh xuất , nhanh chóng rung chuyển. Từng tiếng động giống như thần long gầm khẽ vang lên, xuất ở trong hang động dưới lòng đất, tạo ra những tiếng vang vọng!

      Dường như có mặt trời chợt xuất ở trong gian này. Phản ứng đầu tiên của mọi người chính là che hai mắt mình dám nhìn tới.

      Thân hình Đinh Hạo giống như tia chớp, để lại lưu quang lao về phía Mịch La Chu Hoàng.

      - Ngươi...

      Theo bản năng Mịch La Chu Hoàng cảm giác được uy hiếp.

      Xuy xuy xuy xuy!

      Những tiếng động khe khẽ vang lên.

      Từng Tinh sợi sát thần Mịch La Thiên Chu có thể cắt qua thân thể thần linh, giống như sợi dây thừng mục nát chịu nổi, đồng loạt bị thanh kiếm rỉ chém đứt, còn sắc bén trước đó nữa.

      Trong chớp mắt đó, Đinh Hạo đột nhiên tiến đến trước người Mịch La Chu Hoàng.

      - thể như vậy được...

      Mịch La Chu Hoàng kinh hoàng rống lớn, muốn lui về phía sau nhưng kịp nữa.

      Lưu quang giống như tia chớp lóe lên. Trong phút chốc, hai bóng người lao qua nhau. Sau đó tất cả trở nên yên lặng.

      Đinh Hạo thu kiếm đứng lại.

      Tú Kiếm lần nữa lại trở lại thành hình dạng loang lổ rỉ rét. Dường như từ đầu đến cuối cũng chưa từng bay lên phát sáng, lần nữa trở lại hình dáng bình thường. Hoàn toàn nhìn ra được, uy lực giống như mặt trời phủ xuống vừa nãy, dã phát ra mạnh mẽ từ trong thân nó.

      Mịch La Chu Hoàng khó khăn xoay người. Sáu con mắt lớn nhìn chằm chằm vào Đinh Hạo:

      - Ngươi... đây... rốt cuộc là... thần binh gì vậy? Sao lại có thể... Có thể chặt đứt ta...

      - thanh kiếm rỉ rất bình thường làm thịt mà thôi!

      Đinh Hạo lộ cảm xúc. Nhưng thực tế, ở sâu trong nội tâm cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

      Ban đầu, chỉ muốn dùng vị trí sắc bén thanh kiếm rỉ này, chặt đứt tơ nhện. Ai ngờ được sau khi toàn lực rót huyền khí vào, thanh kiếm rỉ này lại có thể xảy ra biến hóa kỳ lạ như vậy. Trong nháy mắt khi phần rỉ rét bóc ra, Đinh Hạo cảm thấy mình cầm quả thực chính là thanh thần khí có thể chém giết bất kỳ chí tôn nào thế giới. Cho dù là Chiến Thần chí tôn, ở trước mặt mình cũng bị chém nát trong nháy mắt!

      Quả nhiên là kiếm thần binh có lai lịch khủng khiếp.

      Dưới tình huống rỉ rét loang lổ có uy lực như vậy. Chờ ngày kia, nó bỏ tất cả rỉ sét, là biến thái tới mức nào?

      Chỉ rất đáng tiếc là hình dạng này của thanh kiếm rỉ chỉ tồn tại trong nháy mắt.

      Đinh Hạo có thể cảm giác được, với tiêu chuẩn tu vi huyền khí cùng thần thức của mình nay, chỉ có thể duy trì tượng rỉ rét bóc ra lượn vòng quanh chưa đầy năm lần hít thở. Thời gian vừa hết, Tú Kiếm biến trở về hình dạng bình thường trước đó.

      - Những tơ nhện tồi. Tất cả đều là của ta. Ta sử dụng chúng tốt...

      Đinh Hạo xong, để ý tới Mịch La Chu Hoàng nữa, xoay người thu những tinh sợi giết thần Mịch La Thiên Chu bị chém đứt. đương nhiên thể dùng tay. Chúng quá sắc bén. Nếu tay trực tiếp chạm vào bị cắt đứt.

      Đinh Hạo dùng thanh kiếm rỉ nhàng quấn lấy, thu lại tất cả số tơ nhện có chiều dài tổng cộng hơn ngàn thước.

      Tơ nhện quấn ở thanh kiếm rỉ.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 579: VỎ QUÝT DÀY CÓ MÓNG TAY NHỌN

      Tuy rằng bị cắt thành hơn mười đoạn, nhưng Đinh Hạo cũng bỏ qua. quấn tất cả tinh sợi giết thần Mịch La Thiên Chu dài gần ngàn mét lên thanh kiếm rỉ, cũng chỉ tăng thêm lớp mỏng, mang chút ngân sắc. Dùng mắt thường căn bản nhìn thấy được, cần dùng thần thức mới có thể nhận biết.

      Thứ này đều là bảo bối. Ngay cả thân thể thần linh cũng có thể cắt đứt. Đây chính là cách có chút khoa trương. Nhưng mức độ sắc bén của nó đáng tin. Sau đó tuyệt đối có chỗ cần dùng đến. Nó là vũ khí siêu cấp thể xem thường. Nếu sử dụng thoả đáng, cường giả cấp Vũ Đế, thậm chí ngay cả Vũ Hoàng cao giai đều có thể giết chết!

      - Ngươi... Ngươi rốt cuộc là ai, trong tay lại có thần khí như vậy? Ngươi rốt cuộc có xuất thân thế nào? Thần khí có linh tính. Trong cơ thể có thần huyết, tuyệt đối cách nào thôi động được nó. Ngươi lại có thể...

      Mịch La Chu Hoàng dường như choáng váng, thân thể ngơ ngác đứng ở tại chỗ, trơ mắt nhìn trấn tộc chi bảo của mình bị Đinh Hạo lấy , nhưng ngăn cản.

      - võ giả Nhân tộc rất bình thường mà thôi...

      Đinh Hạo quấn đoàn tơ nhện ở thân kiếm, nhìn Mịch La Chu Hoàng chút, đột nhiên nghĩ đến điều gì. Đinh Hạo nhìn , :

      - Tơ nhện này có thể cắt đứt thần thể của các thần. Nhưng ngươi có sáu chi lại có thể điều khiển được... Nếu như sử dụng sáu chân nhện của ngươi, chế luyện ra sáu bộ trợ giúp, hẳn có thể dùng để điều khiển tơ nhện chứ?

      - Ngươi...

      Mịch La Chu Hoàng ngẩn người, chợt giận dữ hét lên:

      - Bản hoàng, quyết chiến công bằng với ngươi. Cho dù là chết trận, ngươi cũng thể sỉ nhục thân thể ta...

      Mọi người còn chưa hiểu những lời này là có ý gì.

      Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, biến đổi khác thường đột ngột phát sinh

      Mịch La Chu Hoàng đứng yên, đột nhiên há mồm phun ra ngụm máu tươi màu nâu.

      Chỉ thấy vô số đạo kiếm ý kiếm khí sắc bén, trong nháy mắt đột nhiên từ vị tí bụng nối tiếp với xác nhện bắn ra với khí thể thể ngăn chặn nổi. Toàn thân giống như quả khí cầu bị loạn tiễn bắn thủng, trong nháy mắt sắp rời khỏi thân thể to lớn của . Máu đen rơi xuống mặt đất, phát ra những tiếng xì xì khe khẽ, khiến mặt nham thạch cứng rắn cũng bị ăn mòn tạo thành cái hố sâu.

      - Ngươi bố trí cạm bẫy giết ta, sao có thể xem là trận đánh công bằng!

      Đinh Hạo cười lạnh :

      - Yên tâm , ta nhất định luyện chế thân thể ngươi thành bảo khí tuyệt phẩm. Tay nghề của ta rất tốt... A, còn nữa, kiếp sau nhớ tìm chỗ đầu thai tốt, nên để ta gặp phải. Bằng , kết quả vẫn là loạn kiếm phân thân!

      - A... khiến ta tức chết...

      Mịch La Chu Hoàng vốn chỉ còn lại cái đầu vẫn tính là hoàn chỉnh. Sau khi nghe Đinh Hạo vậy, nhất thời lại phun ra búng máu. Sáu con mắt của trợn tròn, ràng bị Đinh Hạo làm cho tức chết.

      Đinh Hạo , chính là những lời với Đinh Hạo khi chiếm thượng phong lúc trước.

      tại Đinh Hạo trả lại nguyên xi thay đổi.

      luồng quang diễm lục bích từ trong thi thể tràn tới, giống như tia chớp, phóng về phía vòng xoáy màu tím đen lơ lửng trong trung. Đó là thần hồn của Mịch La Chu Hoàng. muốn chạy trốn.

      - Meo meo, chờ ngươi quá lâu rồi...

      đạo bạch quang từ trong lao tới, ngay lập tức cắn lấy quang diễm màu xanh này. Trong khi thần hồn của Mịch La Chu Hoàng kinh hoàng giãy dụa gào thét, chỉ ba hai cái, mèo ác ma hoàn toàn cắn nuốt nó.

      - Meo meo, có chút mùi chua, chỉ có điều vẫn tính là ngon miệng...

      Mèo mập Tà Nguyệt cảm thấy mỹ mãn. Nó chờ giờ phút này quá lâu rồi. Nó hưng phấn liếm mép.

      Cuối cùng, nó từ trạng thái co quắp trúng độc khôi phục lại bình thường. Lần này, Mịch La Chu Hoàng rốt cuộc chết .

      Trong khoảng thời gian ngắn, đám người Hùng Bi Hoàng và Tà Tâm Hoàng vẫn chưa kịp tỉnh lại.

      Tất cả biến hóa diễn ra quá nhanh.

      Ban đầu, Mịch La Chu Hoàng vốn chiếm thế thượng phong tuyệt đối. Mắt thấy chém giết Đinh Hạo, ai biết chỉ trong chớp mắt, người chết lại trở thành Mịch La Chu Hoàng. nghịch chuyển tới quá nhanh, cho nên bọn họ căn bản đều có thời gian ra tay trợ giúp. Đợi tới khi tất cả dừng lại, ra trong cơ thể Mịch La Chu Hoàng sớm bị kiếm khí đánh nát bấy!

      Trong nháy mắt, thanh trường kiếm rỉ rét loang lổ phóng ra quang hoa, giống như thần vương kiếm, khiến người ta có ấn tượng quá đáng sợ.

      Lục Tiên Nhi và nam đệ tử học viện Thanh Bình kia mặt mũi trắng bệch. Hai người bắt đầu lén lút lùi về phía xa.

      Đinh Hạo dường như nhìn thấy.

      xem kẻ địch vào mắt, mang theo thanh kiếm rỉ, từng bước tới bên cạnh thi thể của Mịch La Chu Hoàng, sử dụng mũi kiếm của thanh kiếm rỉ rét rạch đường ngắn, giống như chọc tiết lợn, chia thi thể khổng lồ này ra thành từng mảnh.

      Nhất sáu cái chân của con nhện màu đen này có thể điều khiển tinh sợi giết thần Mịch La Thiên Chu, chúng cũng sợ bị loại tơ nhện kỳ lạ kia cắt phải. Có thể đoán được mức độ cứng rắn của chung. Nếu như lấy bọn họ luyện ra sáu Phó Thủ hoặc là áo giáp, có thể thoải mái điều khiển những tinh sợi giết thần Mịch La Thiên Chu.

      Đây cũng là cái gọi là nước biển điểm đậu hũ, vỏ quýt dày có móng tay nhọn.

      Đinh Hạo cắt từng phần rất cẩn thận rất nghiêm túc, hoàn toàn chăm chú. Gần như tất cả những gì có giá trị ở người Mịch La Chu Hoàng, đều cắt bỏ giống như thịt muối, từng miếng được bỏ vào trong cái bình màu đen.

      Cái bình nhìn như bằng gốm sứ này, đen bóng có gì đặc biệt, giống như là bình người ta thường ướp thịt heo, nhưng có thể chứa hết thân hình khổng lồ của Mịch La Chu Hoàng. Hiển nhiên đó là bình trữ vật gian, được Đinh Hạo chế tạo ra trong lúc rảnh rỗi.

      Đám người Hùng Bi Hoàng hoàn toàn bị gạt sang bên. Hoặc là Đinh Hạo căn bản cũng để bọn họ vào mắt.

      Đám người Hùng Bi Hoàng và Tà Tâm Hoàng, vào giờ phút này cũng bị hung uy của Đinh Hạo chấn áp. Trong khoảng thời gian ngắn người nào dám tiến lên. Hai người đều từng chịu thua trong tay Đinh Hạo. Lúc này thực lực bọn họ còn chưa hoàn toàn khôi phục. Người khác càng cần phải . Ngay cả dũng khí nắm chặt đao kiếm vũ khí cũng có, thở mạnh cũng dám, hoàn toàn tập trung vào hành động của Ma thần toàn thân đầy máu tươi trước mặt.

      Cục diện quỷ dị như vậy.

      Bọn họ trơ mắt nhìn thân thể Mịch La Chu Hoàng khổng lồ giống như ngọn núi , cuối cùng chỉ còn lại có đống nội tạng. Vẻ mặt Đinh Hạo vẫn cuồng nhiệt tìm kiếm trong thân thể đầy máu tươi cái gì đó. Cảnh tượng giống như ác mộng này khiến tất cả mọi người khiếp sợ tới cực độ.

      Trước đó, Đinh Hạo từng qua, muốn Mịch La Chu Hoàng chết giống như vị bằng hữu chết của , cũng biến thành đống thịt nát. Khi đó ai tin tưởng vào lời . Nhưng tại... sợ hãi vô cùng bao phủ lấy bọn họ!

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 580: TẠI ĐẾN PHIÊN CÁC NGƯƠI

      Trong khoảng thời gian ngắn, trong hang động im ắng cách đáng sợ.

      Sắc mặt Lục Tiên Nhi tái nhợt liên tục lui về phía sau. Nàng nhớ tới rất nhiều kỳ tích mà Đinh Hạo liên tục sáng tạo ra trước đây, sợ hãi tăng lên gấp bội.

      Trong lòng nàng bắt đầu có dự cảm lành mọc lên với tốc độ thể ngăn chặn được. Trận mai phục ám sát ngày hôm nay, chỉ sợ khó có thể có hiệu quả. Nàng cũng thể để ý được chuyện gì khác, nghĩ tới việc chạy trốn trước tiên. Nàng lén lút lùi đến trước vòng xoáy gian màu tím đen đứt đoạn. Nàng vừa tung người lên, muốn thoát ...

      Nhưng…

      Ầm!

      tiếng động khẽ truyền tới.

      Trong nháy mắt khi thân thể Lục Tiên Nhi tưởng chừng sắp vào vòng xoáy gian đứt đoạn kia, lại va chạm vào lực lượng vô hình bắn trở về.

      Nàng kinh ngạc kêu lên tiếng.

      Trong nháy mắt tiếp theo, trong gian mờ tối bên trong hang động dưới lòng đất, quang hoa kim sắc phát ra.

      Từng chữ mỹ lệ giống nhau, ở phía sau địa măng vô thanh vô tức nhàng bay lên, quang diễm mỹ lệ lại mê người. Có chừng năm sáu trăm cái, chỉ thấy nối tiếp nhau, giống như từng con thân long gào thét lao ra. gian trong phạm vi ngàn thước xung quanh đó, có loại lực lượng thần bí hoàn toàn phong tỏa gian này.

      - tốt. Đây là... minh văn do Đinh Hạo tự mình sáng tạo ra...

      Lục Tiên Nhi lập tức kêu lớn. Sắc mặt những người còn lại lập tức thay đổi.

      Đinh Hạo bố trí trận pháp minh văn ở chỗ này từ lúc nào?

      Bọn họ lại có thể hoàn toàn phát . lần đột kích tốt như vậy, lại có thể khiến đám người mình tự chui đầu vào lưới. Bọn họ cảm nhận được những phù văn hình vuông màu vàng kia giống như thực chất, bay lượn ở trong trung. Bọn họ cũng cảm nhận được từ trong đó truyền tới lực lượng trói buộc khiến người hít thở thông. Bất luận là cường giả Nhân tộc hay tộc, trong ngực đều nhịn được đập thình thịch.

      Lúc này, mặt đám người Hùng Bi Hoàng chợt lộ vẻ bừng tỉnh. Cuối cùng bọn họ cũng hiểu , vì sao sau khi Đinh Hạo giết chết Mịch La Chu Hoàng, lại lập tức điên cuồng tiến công bọn họ, thậm chí cũng liếc mắt nhìn đám người mình cái. Ngược lại mổ xẻ Mịch La Chu Hoàng từng chút , hoàn toàn lo lắng đám người mình chạy trốn. Đó là vì sớm có bố trí. Đám người mình căn bản chạy được!

      Vừa lúc đó…

      - Chuẩn bị xong chưa? tại đến phiên các ngươi!

      Cuối cùng sau khi mổ xẻ Mịch La Chu Hoàng xong, Đinh Hạo ngẩng đầu lên, mỉm cười với bọn họ. Ánh mắt lạnh lùng, khóe miệng lộ ra hàm răng trắng. Nhưng ở trong mắt đám người Lục Tiên Nhi, lại giống như thú dữ tợn hung ác nhe nanh giơ vuốt.

      Lời còn chưa dứt, thân hình Đinh Hạo lóe lên. Trong nháy mắt, giống như hổ lao vào bầy dê, vọt vào trong đám người bọn họ.

      Kiếm ảnh trở nên hung bạo, giống như nghìn đống tuyết, nhắm ngay vào kẻ đứng mũi chịu sào là Hùng Bi Hoàng và Tà Tâm Hoàng.

      Hai đệ nhất cường giả cấp Hoàng đều lựa chọn nhanh chóng lui lại.

      ra, lúc trước khi Đinh Hạo chém giết Mịch La Chu Hoàng, thanh kiếm rỉ kia đột nhiên phóng ra lực lượng khủng khiếp, để lại hồi ức quá đáng sợ cho bọn họ. Mặc dù là có chỗ dựa, nhưng bọn họ vẫn muốn cứng rắn đỡ lấy kiếm này.

      Thân hình hai người vừa lui, Đinh Hạo vẫn chưa truy kích, mà trong nháy mắt lao vào bên trong.

      Kiếm quang hàn khí ép người, đột ngột tiến vào cực nhanh, nhắm ngay nữ cường giả Nhân tộc toàn thân mặc y phục chiến giáp màu lửa đỏ quyến rũ. Ngay cả mái tóc của nàng cũng giống như ngọn lửa hừng hực thiêu đốt.

      - Hì hì, tiểu oan gia, ta chỉ tới xem náo nhiệt, ngươi nên ác tâm như vậy!

      Nữ nhân kia cười khanh khách, thân thể mềm mại tránh sang bên, cũng muốn cứng rắn đỡ.

      Lời còn chưa dứt, tại chỗ chỉ lưu lại huyễn ảnh. Kiếm quang vừa lướt qua, cắt nát huyễn ảnh. Sau khắc, nữ nhân với thân hình bốc lửa kia lại xuất ở cách đó hai mươi thước. Trong đôi mắt phượng câu hồn đoạt phách ánh lên chút mị hoặc.

      Trong nháy mắt, ba đại cường giả đều né tránh, để lại đám cường giả Nhân tộc và tộc, phải trực tiếp đối mặt với trường kiếm của Đinh Hạo.

      Vèo vèo vèo!

      Từng tiếng động giống như cung bắn tên phá vang lên.

      - A a a...

      Trong tiếng kêu thảm thiết, bốn cường giả tộc mặt còn lộ hoảng sợ chưa tan, tránh né kịp, bị kiếm quang xẹt qua. Kiếm ý điên cuồng cắt qua cơ thể. Trong nháy mắt từ trong miệng mũi ngũ quan hai người trong đó, phun ra hỏa diễm cực nóng, ngay lập tức hóa thành tro bụi. Từ trong cơ thể hai người khác cũng liên tục bắn ra băng vụn, trong nháy mắt hóa thành hai bức tượng băng!

      Hạ kiếm ý và đông kiếm ý!

      Các cường giả tộc còn lại điên cuồng lui lại. Đinh Hạo cũng truy kích nữa.

      Bốp bốp bốp!

      Những tiếng tát tai vang dội. Năm, sáu võ giả Hắc Sát Tông chỉ cảm thấy mặt mình giống như là vũ khí công thành đập trúng, trong nháy mắt mất cảm giác. Từ trong mắt, năm sáu ngôi sao màu vàng xuất xoay tròn ở quanh đầu. Sau đó cảnh vật ở trước mắt bọn họ cũng bắt đầu điên cuồng xoay tròn, trong miệng có vị mằn mặn.

      Bọn họ dù gì cũng là cường giả cấp Đại Tông Sư thậm chí còn cấp Vũ Vương. Đáng tiếc khi đối mặt với tấn công đột ngột giống như tia chớp của Đinh Hạo, giống như đứa bé đối mặt với sư tử hổ báo, có chút năng lực chống cự nào, còn chưa chuyện gì xảy ra, trực tiếp bị tát bay!

      Kiếm quang như rồng, nhắm thẳng vào Lục Tiên Nhi.

      Sau kiếm quang, ánh mắt Đinh Hạo lạnh lùng như băng.

      - A...

      Trong ánh mắt Lục Tiên Nhi điên cuồng lóe ra khiếp sợ. Nàng hiểu Đinh Hạo tính làm gì.

      màn hào quang kim sắc lên phía bên ngoài thân thể nàng. Đó chính là màn kim quang như ý, huyền khí phòng thủ cứu nàng mạng trong lần đầu tiên gặp Đinh Hạo. Sau khi trở lại học viện Thanh Bình, tổ phụ Lục Hùng Phi tự mình ra tay, lần nữa luyện món bảo vật này. Hôm nay nó là huyền khí cực phẩm.

      Đáng tiếc, Đinh Hạo hôm nay sớm phải Đinh Hạo trước đây.

      Răng rắc!

      Ngay cả trong nháy mắt, màn kim quang như ý kia cũng có thể chống đỡ được, hoàn toàn vỡ tan hóa thành chùm ánh sáng biến mất.

      Tất cả đều trở nên vô ích. Kiếm quang xẹt qua, máu tươi bắn ra mạnh mẽ.

      Lục Tiên Nhi chỉ cảm thấy lực lượng cuồng bạo chút lưu tình ầm ầm đánh vào trong cơ thể. Trong nháy mắt, thông đạo kinh mạch và hạt giống huyền khí trong đan điền bị đánh nát bấy. Cảm giác đau đớn giống như bị đao cắt truyền đến. Còn chờ nàng kêu lên thảm thiết, cổ truyền đến lực lượng cường đại. Sau đó nàng giống như con rối bị giật dây, bị xách lên!

      Gió chợt dừng lại. Vạt áo của rất nhiều người bị kình phong cuốn lên, cũng chậm rãi hạ xuống.

      Đinh Hạo trở về vị trí lúc trước. Trong tay của , mang theo Lục Tiên Nhi toàn thân đầy máu tươi.

      - ... , van xin ngươi, tha mạng... tha cho ta... Ta còn trẻ, ta còn rất trẻ. Ta muốn chết...

      Lục Tiên Nhi kinh hoàng, liên tục giãy dụa.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 581: AI SỐNG AI CHẾT?

      Nàng lòng tính kế với Đinh Hạo, tự cho rằng mình nắm chắc tất cả. Nhưng trăm triệu lần nàng cũng ngờ được, mình lại có thể ăn trộm gà thành còn mất nắm gạo. tại bản thân nàng trở thành tù nhân. Lúc này đây, cho dù là tổ phụ có đích thân tới, cũng thể cứu được nàng.

      Nàng sợ hãi. Bóng ma của thần chết khiến tinh thần nàng có chút rối loạn.

      - Ngươi muốn chết sao? Vậy còn người bị ngươi giết chết, Quách đại ca, Kỷ Nam, mỗi người bọn họ đều đáng sống ở thế giới này hơn ngươi. Bọn họ đều có ngàn vạn lý do để sống hơn ngươi. Nhưng tất cả lại bị ngươi tàn sát... Ta vốn muốn giết võ giả Nhân tộc như thế, hơn nữa còn là nữ nhân. Nhưng ta muốn biết, trái tim của nữ nhân lòng dạ hiểm độc hung ác như ngươi, rốt cuộc có phải là màu đen hay !

      Mái tóc đen của Đinh Hạo tung bay theo gió, ánh mắt sáng như đao. Trong ánh mắt lóe ra ánh sáng khiến người ta dám nhìn thẳng.

      Lời còn chưa dứt, Đinh Hạo gọn gàng dứt khoát đánh tới quyền xuyên thủng ngực Lục Tiên Nhi. Nắm đấm xuyên ra phía sau lưng, nắm chặt trái tim còn đập mạnh.

      - Ngươi...

      Lục Tiên Nhi tuyệt vọng phát ra tiếng gào thét:

      - Đinh Hạo... sư thúc Thiên Dưỡng của ta... Nhất định ... Báo thù cho... Ngươi vĩnh viễn mất ...vợ… mình... Ngươi...

      - Mục Thiên Dưỡng sao?

      Đinh Hạo lạnh lùng :

      - tính là gì chứ?

      xong, Đinh Hạo ngửa mặt lên trời hét dài. Trước mắt dường như lên hình dáng tươi cười của người nam nhân khôi ngô hung mãnh kia. thấp giọng :

      - Quách Nộ đại ca, mối thù của đại ca, ta báo thù cho đại ca!

      Lời vừa kết thúc, liền bóp chặt lấy trái tim còn đập kia. Máu tươi bắn ra.

      Nam đệ tử của học viện Thanh Bình lại cảm thấy tim mình dường như cũng bị bóp nát. Trong nháy mắt, quát to tiếng, mắt trợn trắng, lập tức ngã quỵ xuống đất, lại thể thở được nữa. ràng bị hù chết.

      Ầm!

      Nấm đấm của Đinh Hạo phát lực. Thi thể Lục Tiên Nhi trực tiếp bị đánh nát, biến thành huyết vụ bay khắp nơi.

      - Được rồi. Kế tiếp, đến phiên các ngươi!

      Máu từ trong nắm tay thả lỏng của Đinh Hạo rơi xuống đất. Toàn thân phát ra sát khí. Hắ từng bướcc về phía những người khác. ràng chỉ là người mà thôi, nhưng lại giống như thiên quân vạn mã vọt tới, khí thế đào núi lấp biển khiến tất cả mọi người đối diện đều biến sắc.

      - Tiểu tử Nhân tộc, nên khinh người quá đáng.

      Tà Tâm Hoàng cả giận .

      - ràng là các ngươi bố trí mai phục giết ta, thế nào lại biến thành ta khinh người quá đáng chứ?

      Đinh Hạo cười nhạt.

      - Tiểu tử kia, khi liều mạng, kết quả lưỡng bại câu thương đối với chúng ta đều tốt. Đừng tưởng rằng chúng ta có bắt ngươi!

      Hỏa diễm trường thương của Hùng Bi Hoàng run rẩy, kìm chế kích động muốn tự mình ra tay.

      - Lưỡng bại câu thương? Ngươi quá coi trọng mình.

      Đinh Hạo căn bản để ý tới lời .

      - Ngươi giết Mịch La Chu Hoàng, lại giết được kẻ thù, còn muốn thế nào nữa? Ngươi cho rằng trận pháp minh văn cỏn con nực cười này, có thể vây khốn được bản hoàng sao?

      Hùng Bi Hoàng cười nhạt, lòng bàn tay mở ra. hồ lô màu ngọc bích ra.

      Các hồ lô màu lục bích này lúc đầu vẫn có chút ảm đạm. Nhưng sau khi Hùng Bi Hoàng rót khí vào, nhất thời trở nên vô cùng chói mắt. Dường như đó là loại pha lê ngọc bích tinh khiết nhất thế giới này tạo ra. Ánh sáng phóng ra, trong suốt giống như mặt trời tỏa sáng gì sánh bằng, xoay tròn, bắt đầu lớn lên.

      Đinh Hạo có chút kinh hãi.

      Hồ lô phỉ thúy này phát ra khí kinh người. Bên trong nuôi dưỡng loại khí tức Chiến Thần chí tôn.

      - Đinh Hạo, lúc đó tính nữa. Hai chúng ta thiếu nợ nhau. Bản hoàng muốn lãng phí cơ hội phát động Thôn Thiên Ma Hồ. Bằng , hôm nay cho dù ngươi là thiên tài tuyệt thế, cũng phải thân ở trong hồ lô này, hóa thành nước mủ.

      Hùng Bi Hoàng cầm hồ lô ngọc bích ở trong tay, dáng tăng thêm vài phần khí thế, giống như vị Thần.

      Trong hồ lô bạo phát ra khí tức đáng sợ, tràn về phía bốn phương tám hướng. Sóng khí màu xanh giống như từng tầng đám mây do hạt nhân nổ mạnh gây ra. Sóng lớn đáng sợ vỗ vào bờ. Trong trung xung quanh đó, những phù văn chữ hán kim sắc bay lượn, bắt đầu khuếch tán có dấu hiệu nghiền nát mọi thứ. Lực lượng phong tỏa xung quanh cũng trở nên ổn định.

      Sắc mặt Đinh Hạo cũng trở nên nghiêm trọng.

      Phù văn chữ Hán của trải qua mấy lần ưu hoá. Nhất là sau khi tiến vào chiến trường Bách Thánh lần này, lại nghiên cứu tinh thông tham khảo những phù văn viễn cổ, thượng cổ để lại, dưới hướng dẫn của Đao Tổ và Kiếm Tổ, uy lực phù văn chữ hán nâng cao bước. Hơn nữa, vừa rồi khi bố trí phù văn, ngoại trừ mượn lực lượng huyền nguyên trong thiên địa. Đinh Hạo hao phí rất nhiều huyền tinh thạch cực phẩm. Trận pháp phù văn này mượn địa hình, cường độ có thể vây khốn cường giả Vũ Hoàng sơ giai.

      Lúc này lại có thể chỉ vì hồ lô ngọc bích phóng ra khí tức, có dấu hiệu sụp đổ sao? Lẽ nào cái hồ lô này là thần khí sao?

      Chỉ có điều, hôm nay bất kỳ ai cũng đừng mong sống sót rời khỏi đây.

      Tay phải Đinh Hạo cầm thanh kiếm rỉ, để ngang trước ngực. Tay trái miết vào lưỡi kiếm cái.

      lớp sương lạnh trong suốt lên ở thân kiếm. Sau khi ngục băng huyền khí rót vào, thanh kiếm rỉ dường như thông linh. Thân kiếm chấn động mãnh liệt, khí tức cường đại thức tỉnh, cũng tràn tới từng chút . Thanh kiếm vang lên tiếng ngân giống như rồng gầm. Những vết rỉ rét mặt thanh kiếm mơ hồ lại lần nữa có dấu hiệu rời khỏi thân kiếm bay lượn xung quanh!

      Sắc mặt đám người Hùng Bi Hoàng cứng lại.

      Trong tay có Thôn Thiên Ma Hồ, chí tôn chi khí như vậy, cũng muốn liều mạng với Đinh Hạo.

      Cũng bởi vì có chút kiêng kỵ đối với thanh kiếm rỉ nhìn lai lịch này.

      Mịch La Chu Hoàng chết rất đúng. Người ở dưới cảnh giới Vũ Thần hoặc là Thần, muốn huy động thần khí, có thể dùng thần lực chứa trong đó. Nếu phải là mạch được thừa hưởng chí bảo bản tộc, đó chính là huyết mạch thần linh chảy trong cơ thể.

      tại Hùng Bi Hoàng có phần chắc chắn về lai lịch của Đinh Hạo này.

      Chẳng lẽ là thần linh chuyển thế sao? Hoặc trong cơ thể , có vị thần linh ngủ say?

      Nếu phải vì kiêng kỵ những điều này, chỉ sợ Hùng Bi Hoàng sớm động thủ. chỉ mối thù kiếm lần trước, còn có thể cướp được bia đá địa đồ tây du Cổ Lộ. Phải biết rằng lần trước bất ngờ kịp đề phòng bị Đinh Hạo đánh bại, thân thể thảm bại, chưa kịp huy động Thôn Thiên Ma Hồ. Lúc này đây, chuẩn bị từ lâu, nhưng tại khi đối mặt với thanh kiếm rỉ, cũng khỏi đè ép sát ý trong lòng xuống.

      - nên ép ta nóng nảy. Nếu , ai sống ai chết còn chưa thể trước được đâu!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :