Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 557: TỬ THI KỲ LẠ

      vài người là bị đao kiếm chém chết, cũng có vài thân thể bị nghiền nát, giống như bị dã thú xé nát. mặt những người này vẫn duy trì kinh hoàng và bất ngờ kịp đề phòng. Hiển nhiên bọn họ vô cùng đề phòng và chiến đấu với những kẻ tập kích do sương mù hóa thành, cuối cùng thực lực đủ ngã xuống.

      Tính sơ qua, có ít nhất hơn trăm tử thi.

      Đinh Hạo nhạy bén nhận thấy được, trong đó có khoảng chừng phần mười tử thi, tình trạng chết kỳ lạ. Trái tim và óc bị móc sạch. Lượng nước bên trong thân thể đều mất hết, giống như cái xác khô nghìn năm, hoàn toàn giống với những thi thể thấy được ở bên bờ cát cuối đoạn tây du Cổ Lộ thứ hai.

      - Có người săn giết võ giả hai tộc. Sử dụng loại thủ đoạn tàn nhẫn này... rốt cuộc là vì cái gì?

      Đinh Hạo mơ hồ cảm thấy, tay thợ săn trong bóng tối này, hẳn chính là cường giả cảnh giới Vũ Vương đỉnh cấp ám sát mình.

      ...

      Theo thời gian trôi qua, trong lúc bất tri bất giác, Đinh Hạo ở trong thế giới sương mù này, tròn bốn ngày bốn đêm.

      Cho tới bây giờ hoàn toàn thích ứng loại tiết tấu chiến đấu bất kỳ lúc nào này.

      Trong thời gian bốn ngày bốn đêm tới, biết Đinh Hạo giết chết bao nhiêu sinh vật do sương mù sinh ra. Thần kinh căng ra như dây cung, chỉ cần có bất kỳ áp lực, có thể trong nháy mắt làm ra phản ứng chính xác nhất. Động tác của thân thể, có đôi khi thậm chí còn trước cả tư duy.

      Giết!

      Đinh Hạo sải bước tới.

      Đao quang kiếm quang từ Tú Kiếm và Vấn Tình Đao trong tay bắn ra, ánh ngọc sáng ngời. Trong nháy mắt, chém bốn năm con thú lớn dữ tợn, cao sáu bảy thước làm mấy đoạn.

      Sương mù tan , con thú lớn biến mất.

      Chỉ có điều trong nháy mắt tiếp theo, sương mù cuồn cuộn, nhất thời hóa thành bộ xương khô hoặc là chiến sĩ mới, giống như quỷ mỵ xông lên.

      Thân hình Đinh Hạo tiêu sái, để ý, dường như chìm vào trong suy nghĩ nào đó, đối với tất cả mọi thứ bên ngoài đều để ý tới.

      Nhưng đao kiếm trong tay dường như có linh tính, hơi chĩa về phía mặt đất, phóng ra ngân quang hồng quang. Kiếm khí đao khí bắn ra, giống như từng đóa quang hoa bắn ra, có thể dễ dàng đánh tan quái vật sương mù này.

      có thể trong nháy mắt hoàn thành các loại chiêu thức và phản ứng trôi chảy gặp phải bất kỳ trở ngại nào. Trong mơ hồ, có cảm giác cả người và đao kiếm hợp lại làm .

      Đinh Hạo củng cố tu vi huyền khí cho cảnh giới tam khiếu Đại Tông Sư của mình.

      Mấy ngày nay, sau khi tới đây Đinh Hạo lĩnh ngộ, sử dụng ra được ít nhất phần ba của hai trăm bộ chiến kỹ đao kiếm từ Đao Lâu tầng hai và Kiếm Lâu tầng hai. Nhiều loại đao pháp kiếm pháp chiến kỹ giống như dung nhập phân nửa vào trong thân thể linh hồn của Đinh Hạo. chỉ lĩnh ngộ được tinh hoa chiêu thức, còn hoàn toàn nắm giữ phương pháp và thời cơ sử dụng những chiêu thức này. Mấy nghìn chiêu đao pháp và kiếm pháp, giữa chúng có thể tùy ý hóa giải nối tiếp, giống như linh dương bỏ sừng thể tìm ra dấu vết.

      Còn lại khoảng chừng hai phần ba số chiến kỹ của Đao Lâu và Kiếm lâu, còn trong quá trình lĩnh ngộ.

      - Tới thời điểm nên rời khỏi đây rồi. Ở đây sương mù hóa thành quái vật, tác dụng thúc đẩy đối với thực lực của ta có hạn, còn mãnh liệt như lúc đầu. Mặc dù là sương mù hóa thành quái vật cường đại, cũng thể uy hiếp được mình nữa!

      Đinh Hạo suy nghĩ.

      Ở trong bốn ngày này, ra qua lối vào của đoạn Cổ Lộ thứ ba. Cánh cửa vòng xoáy màu tím kia ngừng ra. Trải qua mấy ngày này, cuối cùng Đinh Hạo phát ra vài mánh khóe của thế giới sương mù này.

      Càng đến gần vị trí lối vào của cánh cửa vòng xoáy màu tím, thực lực của quái vật và kẻ tập kích do sương mù hóa thành lại càng cao hơn.

      Cổ Lộ chung quy có hình dáng dài hẹp. cách khác, càng đến gần điểm cuối của đoạn Cổ Lộ thứ ba, thực lực kẻ tập kích do sương mù hóa thành lại càng cao. Cứ như vậy, cần dựa vào phương hướng, cũng có thể đường xông về phía vị trí có bọn quái vật cường đại nhất do sương mù hóa thành, cuối cùng đến được cuối của đoạn Cổ Lộ thứ ba.

      Khi Đinh Hạo lại lần nữa tới cánh cửa vòng xoáy màu tím thời gian, quyết định sử dụng biện pháp này rời khỏi hơi nước thế giới.

      Thực tiễn chứng minh, đây là biện pháp hoàn toàn chính xác.

      Sau khoảng chừng nửa ngày, Đinh Hạo cuối cùng tới điểm cuối của thế giới sương mù. Sương mù mờ mịt cuối cùng biến mất. tới mảnh sân cỏ rộng khoảng chừng hơn năm mươi thước. Khắp nơi đều là hoa cỏ xanh tươi khiến tinh thần người ta chấn động. Nhìn xuyên qua sương mù mờ mịt, cảnh tượng xanh non này cuối cùng khiến người ta cảm thấy vui mừng.

      có gì bất ngờ xảy ra, ở khoảng phía sân cỏ, có cánh cửa vòng xoáy màu tím lơ lửng.

      Đây là cánh cửa lớn thông tới đoạn tây du Cổ Lộ thứ tư.

      Giống như ở bờ cát của đoạn tây du Cổ Lộ thứ hai, Đinh Hạo phát sân cỏ có hai, ba mươi thi thể.

      Những thi thể này đều là cường giả Nhân tộc và tộc.

      Có người giãy dụa tới nơi này trọng thương mà chết. Cũng có người dường như tự giết lẫn nhau, công cụ trữ vật và vũ khí người mỗi người đều bị cắt. vài khuôn mặt võ giả nữ tính xinh đẹp, thậm chí còn y phục võ giả, người trần truồng, hạ thể là mảnh máu và thịt mơ hồ. Hiển nhiên xảy ra chuyện cực kỳ bi thảm.

      Các cường giả tộc sau khi chết, cơ bản đều ra nguyên hình, đều là vài dã thú hiếm thấy. nghi ngờ gì, thân thể đều bị mở ra. Trong đó các vị trí trân quý của tinh cùng với trái tim có thể tạo ra huyền khí bảo khí, đều bị móc xuống. Đây ràng là do ít võ giả Nhân tộc gây ra. Dù sao đối với Nhân tộc mà , tất cả dưới thân thể của tộc đều là bảo bối!

      Đây là thế giới cực kỳ tàn khốc.

      Nhất là sau khi tiến vào tây du Cổ Lộ, bất luận là tộc hay Nhân tộc, sớm mất đạo đức căn bản. Ở đây chỉ còn lại có giết chóc trần trụi và quan hệ lợi ích. Cho dù là thi thể, cũng nhận được tôn trọng.

      Đinh Hạo thở dài hơi, bước vào cửa đoạn tây du Cổ Lộ thứ tư.

      ...

      ...

      Vấn Kiếm Tông.

      Mùa hè ngắn ngủi trôi qua, trời đông giá rét lại từ từ đến.

      Trận tuyết lớn đầu mùa sớm phủ xuống, hoàn toàn bao phủ phạm vi mấy trăm dặm vuông xung quanh Vấn Kiếm Sơn. Toàn thế giới đều trở thành màu trắng. Tuyết Châu ở cực bắc của bắc vực. năm mùa đông nhất dài dằng dặc, gần như chiếm phần hai thời gian. Ngàn dặm tuyết phủ, vạn dặm tuyết bay.

      Lý Kiếm Ý lẳng lặng đứng ở đỉnh ngọn núi cao nhất, phóng tầm mắt nhìn về phía nam.

      Đó là hướng Thanh Châu.

      Ngày hôm nay còn cách thời gian các đệ tử xuất sắc nhất của các tông môn tiến vào chiến trường Bách Thánh, ước chừng hơn ba tháng.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 558: LONG KHÍ MÀU TÍM

      Thời gian dường như chỉ là cái chớp mắt, lại dường như dài dằng dặc. Lý Kiếm Ý có phần chờ được đám người Đinh Hạo trở về.

      Hôm nay Vấn Kiếm Tông vất vả mới trở thành môn phái cao cấp nhất tại Tuyết Châu, nhận được ủng hộ lớn nhất của Huyền Sương Thần Cung. Mấy ngày nay, trong lòng Lý Kiếm Ý vô cùng lo lắng, gần như ngày đêm ngủ. Vì chấn hưng tông môn, biết bỏ ra bao nhiêu tâm tư. mái tóc dài đen bóng, hôm nay trắng phân nửa. Nhìn qua, toàn thân giống như già năm sáu chục tuổi.

      Trong lòng Lý Kiếm Ý hiểu rất , đây là cơ hội cuối cùng để Vấn Kiếm Tông quật khởi.

      Nếu như nắm chắc được, vậy sau này muốn vượt qua học viện Thanh Bình, có khả năng nữa.

      Vì tông môn quật khởi, Lý Kiếm Ý nguyện ý trả bất kỳ giá nào.

      mấy trăm năm trôi qua, Lý Kiếm Ý vẫn nhớ ràng. Khi mình vẫn chỉ là đệ tử nòng cốt của tông môn, sư tôn của mình - cũng chính là chưởng môn nhân đời trước, sau khi tham gia đại hội luận phẩm tông môn xong, cố che giấu thương thế trở lại Vấn Kiếm Tông, thổ huyết sắp chết. Trước khi lâm chung, người ở giường bệnh kéo tay của mình, ở trước mặt đệ tử tông môn và hơn mười vị trưởng lão, truyền chức vị chưởng môn cho mình, còn luôn miệng nhắc tới chuyện chấn hưng tông môn...

      Nhớ tới lúc trước khi lão trưởng môn chết, mình thề với trời, nhất định phải khiến Vấn Kiếm Tông trở thành bá chủ Tuyết Châu.

      Lời thề ngày xưa, vẫn vang vọng bên tai.

      trăm năm thời gian trôi qua, mình và đám người Đường Phật Lệ hao tổn tâm cơ, bày đại cục, cuối cùng mới thấy được cơ hội chấn hưng. Đám thiên tài siêu cấp Đinh Hạo, Phùng Ninh và Tạ Giải Ngữ quật khởi, càng làm cho cơ hội này trở nên khả thi hơn.

      Đáng tiếc học viện Thanh Bình vẫn chưa hoàn toàn áp đảo được.

      Cao thủ học viện Thanh Bình từng đánh trọng thương lão chưởng môn ở trong đại hội luận phẩm tông môn, vẫn sống rất tốt.

      Thần đồng Mục Thiên Dưỡng, tồn tại thiên tài cấp bậc nghiệt như vậy càng làm cho học viện Thanh Bình cho dù có lợi trong đại hội luận phẩm tông môn, vẫn có thể có địa vị ngang hàng với Vấn Kiếm Tông, hoàn toàn rơi xuống hạ phong.

      Chiến trường Bách Thánh là cơ hội, nhưng cũng có thể là lần mạo hiểm.

      - Cũng biết đám gia hỏa kia tại thế nào. Trong thiên địa xa lạ này, kỳ ngộ vô tận, nguy hiểm cũng cực kỳ đáng sợ. Chỉ cần sơ ý chút, có thể bị tiêu diệt hoàn toàn.

      Trong lòng Lý Kiếm Ý vẫn luôn lo lắng cho những thiếu niên này.

      Bởi vì biết, đám tiểu tử kia —— nhất là Đinh Hạo sau khi lên núi, mới là hi vọng khiến tông môn sau này quật khởi.

      - Hai mươi mấy người tiến vào chiến trường Bách Thánh, tuy rằng mình hy vọng xa vời rằng tất cả bọn họ sống sót trở về, nhưng chung quy phải có ba năm hoặc người có thể trở lại tông môn...

      Nhìn hoa tuyết bay khắp trời, Lý Kiếm Ý biết vì sao đột nhiên cảm thấy trong lòng ngổn ngang trăm mối, khẽ thở dài.

      từng lần là thiên tài trác tuyệt nhất trong toàn tông môn. Đáng tiếc bởi vì nguyên nhân tuổi tác, mãi cho đến trước năm mươi tuổi, chưa từng được tiến vào chiến trường Bách Thánh. Đây là điều khiến tiếc nuối suốt đời.

      Lần trước chiến trường Bách Thánh mở ra, là hơn bốn mươi năm trước. từng có vị thiên tài tông môn, được gửi gắm kỳ vọng cao. Vấn Kiếm Tông gần như dốc hết toàn bộ tài nguyên tông môn, hộ tống nàng tiến vào chiến trường Bách Thánh. Cuối cùng vị thiên tài kia cũng tạo ra danh tiếng vang dội, từ trong chiến trường sống sót trở về. Đáng tiếc...

      Đáng tiếc là vị thiên tài kia, cuối cùng lại vứt bỏ Vấn Kiếm Tông giống như vứt bỏ chiếc giày cũ, xoay người gia nhập bắc vực tông môn siêu cấp khác.

      kiện phản bội lần này khiến Vấn Kiếm Tông nguyên khí đại thương.

      Lý Kiếm Ý cũng từng vì vậy, tự trách nghĩ lại, thay đổi sách lược trong tông môn.

      - Hi vọng lúc này đây, nếu có người sống sót từ trong chiến trường Bách Thánh ra, phát sinh chuyện như vậy nữa. Nhất là Đinh Hạo...

      Lý Kiếm Ý nghĩ tới niên thiếu ôn nhuận như ngọc đó, khóe miệng nhịn được cong lên, ra nụ cười mỉm.

      Thiếu niên này nhất định là lễ vật trời ban cho Vấn Kiếm Tông.

      Cho dù là thế biến thiên thế nào, Lý Kiếm Ý vẫn vô cùng khẳng định, thiếu niên này tuyệt đối từ bỏ Vấn Kiếm Tông.

      - ra tính ra, như vậy là Vấn Kiếm Tông nợ thiếu niên này quá nhiều. Lấy tư chất của , nếu như gia nhập những tông môn khác - thậm chí là gia nhập học viện Thanh Bình, chỉ sợ cũng phải nhận được địa vị và bồi dưỡng lớn hơn...

      Ầm.

      Trong lúc Lý Kiếm Ý trầm tư, đột nhiên tiếng động lớn vang lên. tiếng động kinh thiên từ phía sau núi truyền tới. Bụi bặm bốc lên. Tiếp đó, có thể thấy quang hoa màu tím phóng lên cao, giống như thần long bay lượng rất lâu ở trong bầu trời. Quang khí màu tím soi sáng bầu trời, nhuộm toàn bộ sơn môn Vấn Kiếm Tông trở thành màu tím.

      Xảy ra chuyện gì vậy?

      Từng đoàn tử quang lượn lờ ở bầu trời của sơn môn Vấn Kiếm Tông. Từng đám mây bị nhuộm thành màu tím, vô cùng đẹp mắt.

      Trong nháy mắt này, trong sơn môn Vấn Kiếm Tông, gần như tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn cảnh tượng đột nhiên biến đổi khác thường như vậy. Tất cả đều biết có chuyện gì xảy ra. Ngay cả nhiều trưởng lão bế quan tu luyện, cũng bị kinh động. Chỉ thấy từng đợt long khí tử quang, vẫn ngừng từ phía dốc đá ở khu rác rưởi phía sau núi phóng ra, nhuộm cả bầu trời thành màu tím sậm.

      - Xảy ra chuyện gì vậy?

      - Tử quang vô tận này, lại là từ... Từ khu rác rưởi sau núi phun ra ngoài? Lẽ nào khu rác rưởi kia tự nhiên xuất bảo vật gì khác thường sao? Hay là có tiền bối cao thủ tông môn bế quan ở đó, cuối cùng phá quan ra ngoài, tu luyện thành tuyệt thế thần công sao?

      - Ngươi suy nghĩ quá nhiều rồi. Có ai lại bế quan ở khu rác rưởi đó chứ?

      - Hắc hắc, cái này chắc. Phải biết rằng Đao Cuồng Kiếm Si Đinh sư huynh từ khu rác rưởi ra...

      - A, linh khí cường đại. Ta cảm giác được lực lượng vô tận, bao phủ sơn môn!

      - Đây là... Hình như là năng lượng huyền tinh thạch. Quá điên cuồng. Toàn thân dường như đắm chìm trong huyền tinh thạch. Trong sơn môn đột nhiên xuất nhiều linh khí màu tím nồng đậm như vậy, xem ra phía sau núi chúng ta có bảo bối khó lường nào đó xuất thế!

      Tại các khu vực trong phạm vi sơn môn Vấn Kiếm Tông, rất nhiều người đều kinh ngạc kêu lên, đưa ra các loại suy đoán.

      - Xảy ra chuyện gì vậy? Hình như là hướng nhà chúng ta?

      Tại khu vực đệ tử ký danh, Ny Ny toàn thân mặc trang phục màu xanh ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Trong đôi mắt to xinh đẹp giống như bảo thạch của nàng có chút lo lắng. Nàng nhìn nữ tử xinh đẹp mang khí chất xuất trần ngồi khoanh chân ở bồ đoàn tu luyện cách đó xa, lớn tiếng :

      - Tuyết Nhi sư tỷ, chúng ta tới phía sau núi xem chút !

      Tuyết Nhi cũng mặc trang phục võ sĩ chậm rãi đứng lên.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 559: SA MẠC

      Thân hình nàng mềm mại, lộ ra đường cong ưu mỹ. Tuy còn tuổi, ngực nổi cao, xương quai xanh tinh xảo lộ ra bên ngoài. Eo thon tưởng chừng có thể nắm chặt. Vóc người tuyệt diệu, đường cong uốn lượn. Hai chân thẳng tắp thon dài. Làn da trắng như ngọc. Trang phục võ sĩ bó sát người, càng làm nổi bật vóc người như vẽ của nàng. Tuy còn tuổi, nhưng nhìn vào thấy nàng tràn ngập mị hoặc, cảm giác xinh đẹp cao quý giống như nữ vương.

      Cao Tuyết Nhi ngẩng đầu, nhìn những đám mây tím trung, gật đầu, :

      - Hồng Sam Tây Viện gọi Hoan Hoan, chúng ta cùng nhau về nhà xem thử!

      ...

      ngọn núi cao nhất, sắc mặt Lý Kiếm Ý cũng đại biến.

      Từng đoàn long khí màu tím cuồn cuộn dứt từ dốc núi dựng đứng ở phía sau núi xông lên trung. Mơ hồ có từng tiếng rồng ngâm vang vọng ở trong hư . ràng là linh khí huyền tinh thạch quá tràn đầy. Thân hình lóe lên, hóa thành đạo lưu quang, bay về phía vách đá của khu rác rưởi phía sau núi, để lại vài đạo lưu quang.

      Mấy người cường đại nhất Vấn Kiếm Tông, gần như cùng lúc bay tới dốc đá khu rác rưởi phía sau núi.

      Ở đây đầy rác rởi, gió táp mưa sa, ban ngày nắng phơi tuyết phủ, cũng biết bao nhiêu năm. Nước bùn tanh hôi đen xì tạo thành cái ao chết. Các loại trùng độc rắn kiến hoành hành. Sau trận tuyết rơi dầy, khắp nơi ra cảnh tượng thoạt nhìn rất mỹ lệ. Nhưng người tới nơi này đều biết, dưới lớp tuyết trắng, tất cả đáng sợ buồn nôn tới mức nào.

      Ở sát phía ngoài khu rác rưởi là dốc đá sâu thấy đáy.

      Trước đây Đinh Hạo chính từ dốc đá này ngã xuống, trong lúc vô tình tiến vào sơn động thần bí kia, nhận được kỳ ngộ, từ đó về sau bước lên mây, trở thành đệ nhất thiên tài của Vấn Kiếm Tông.

      Trận gió gào thét, giống như ác ma ca hát, quỷ mị hoan hô.

      Từng đám mây đen từ phía dưới dốc đá cuồn cuộn bay lên. Dốc đá sâu thấy đáy.

      Đám người Lý Kiếm Ý hạ xuống bên cạnh dốc đá, chỉ thấy từng đoàn long khí màu tím chính từ phía dưới vách đá này xông lên. Mỗi đoàn long khí đều rộng chừng ba bốn thước, sau khi vọt lên cao tới mấy ngàn thước, tử quang phát tán ra, hóa thành từng đám mây tím, bao trùm trong ngoài sơn môn Vấn Kiếm Tông.

      - Phía dưới rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?

      Lý Kiếm Ý và đám người Đường Phật Lệ nhìn nhau.

      Khu rác rưởi này bị tông môn vứt bỏ mấy nghìn năm, vẫn luôn là nơi tông môn phía trước núi bỏ rác rưởi. Bình thường rất hiếm thấy dấu vết của con người. Tổ tiên của tông môn có giải thích, ở đây căn bản là nơi hoang vu. Tông môn từng tổ chức các cao thủ xuống tìm kiếm. Chỉ có điều dốc đá phía dưới chính là vực sâu giống như mê cung, vô số lối rẽ. Cho dù là cường giả cấp Tiên Thiên Vũ Tông, sau khi tiến vào cũng bị lạc. Bởi vậy về sau dứt khoát xem ở đây thành địa huyệt cấm địa. Ngoại trừ bỏ rác ra, cơ bản các đệ tử tông môn xuống dốc đá thăm dò...

      Vì sao đột nhiên lại xuất cục diện kỳ quái như vậy?

      Từng đạo long khí màu tím, chứa linh khí gì sánh kịp, liên tục ngừng phun trào ra. Mức độ linh khí trong sơn môn Vấn Kiếm Tông tăng lên rất nhiều. Rất nhiều động thực vật cũng phóng ra quang hoa. Nếu tình cảnh như vậy có thể liên tục duy trì trong thời gian tháng, trong vòng trăm dặm vuông xung quanh sơn môn trở thành bảo địa phúc địa có gì sánh kịp, trở thành thánh địa tu luyện của võ giả.

      Lưu quang lóe lên.

      Lão quái vật Khí Thanh Sam cũng xuất ở bên dốc đá.

      Gần như chỉ trong thời gian vài lần hít thở, mấy trăm nhân ảnh đến đây. Gần như tất cả chiến lực cao tầng của Vấn Kiếm Tông đều xuất ở đây. Rất nhiều người, mặt lộ vẻ kinh ngạc, nghị luận ầm ĩ. Tất cả cũng biết xảy ra chuyện gì.

      Từ biểu bên ngoài có thể thấy, linh khí phun trào, thiên địa biến đổi, đây là chuyện tốt.

      Nhưng nếu như biết ràng căn nguyên trong đó, cuối cùng tai hoạ ngầm.

      - Phái người xuống xem chút...

      Sau khi đám người Lý Kiếm Ý thương nghị hồi, rất nhanh đưa ra quyết định. Bọn họ lựa chọn mười trưởng lão cấp Vũ Tông Tiên Thiên từ trong đám người đó, võ trang đầy đủ, mang theo huyền khí sắc bén và bảo khí phòng ngự trốn thoát, hư ngưng trệ, chậm rãi hạ xuống vực sâu địa huyệt.

      - Lập tức mở ra đại trận sơn môn, phong tỏa sơn môn. Ngăn cản tất cả mây tím, được để lộ ra ngoài. Tất cả minh văn sư trong tông môn đều tập trung đến nơi đây, bố trí trận pháp thu liễm khí tức. Đừng cho người ngoài nhìn thấy long khí màu tím, để lộ ra ngoài!

      Lý Kiếm Ý giận tự uy, ánh mắt lướt qua mặt mọi người, :

      - Chuyện này, nghiêm cấm bàn tán ra ngoài. Nếu như có người tiết lộ tin tức ra ngoài, lấy tội phản bội tông môn luận xử!

      Mọi người liên tục đáp ứng, liên tiếp truyền các mệnh lệnh xuống.

      Tất cả mọi việc ở đây đều được tiến hành đâu vào đấy.

      Đương nhiên điều mọi người quan tâm nhất cuối cùng vẫn là chuyện gì xảy ra ở địa huyệt sâu dưới dốc đá, lại xuất tượng kỳ lạ như thế.

      Tất cả các con mắt, đều nhìn chằm chằm vào phía dưới.

      Chừng hơn nửa canh giờ, mây phía dưới cuồn cuộn trôi . Có thân ảnh hóa thành lưu quang xông lên, hạ xuống trước người Lý Kiếm Ý, vẻ mặt mừng như điên :

      - Bẩm... Bẩm chưởng môn nhân, phía dưới... tất cả đều... Đều...

      ...

      ...

      Tây du Cổ Lộ đoạn thứ tư, lại là sa mạc.

      Cát vàng theo gió cuồn cuộn bay, giống như sóng lớn. Bầu trời lại xanh thẳm. Ngay cả gợn mây cũng có. Chín mặt trời xuất trung, phóng ra hơi nóng khiến người hít thở thông. Chín mặt trời thiêu đốt mặt đất, dường như cũng muốn ép đá chảy ra nước vậy.

      Phóng tầm mắt nhìn ra xa đều là cát vàng, thấy bất kỳ thứ gì khác.

      Đây là gian khắp nơi đều tràn ngập nguyên tố hỏa.

      Sau khi cá heo Manh Manh tiến vào trong gian này, trong nháy mắt, lập tức trở nên yên lặng, giống như cà gặp sương, bộ dạng mê người chợt biến thành buồn bã ỉu xìu, ghé vào vai Đinh Hạo. Cuối cùng mèo mập Tà Nguyệt cũng nếm được hậu quả ăn uống quá độ thể trọng tăng mạnh, đổ ra rất nhiều mồ hôi khiến lớp lông màu trắng của nó đều ướt nhẹp, chỉ có thể miễn cưỡng giơ đôi cánh màu trắng tìm chút bóng râm...

      ra Đinh Hạo lại có cảm giác gì khỏe.

      mặt bởi vì thực lực của đạt tới cảnh giới Đại Tông Sư, nóng lạnh bất xâm. Mặc dù nhiệt độ của nơi này quả thực có thể nướng chín thịt tươi, nhưng đối với , chỉ cần thoáng vận chuyển huyền khí, thành vấn đề nữa.

      Mặt khác, bởi vì Đinh Hạo tu luyện thiên hỏa huyền khí. Ở đây chỗ nào có mặt của nhiệt lực, nguyên tố hỏa diễm, có thể giúp đỡ cực lớn cho Đinh Hạo tăng tu vi huyền khí lên rất nhanh. Đây là gian tu luyện cực kỳ khác biệt.

      - Meo, meo meo. Ta sắp chịu nổi nữa rồi. Nhanh cho ta khối băng...

      Mèo mập sử dụng cánh quạt gió, tạo ra từng đợt nhiệt lưu.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 560: THẾ GIỚI BĂNG TUYẾT

      Đinh Hạo vận chuyển ngục băng huyền khí, từ trong trung chế tạo ra khối huyền băng. Băng tuyết bình thường ở môi trường như vậy, chỉ chốc lát bị tan ra. Nhưng Đinh Hạo lấy huyền khí ngưng kết thành huyền băng, có thể chống đỡ được thời gian lâu hơn chút. Tà Nguyệt và Manh Manh lè lưỡi ôm khối băng, vẫn ngừng kêu nóng!

      Giữa thiên địa, vô số linh khí nguyên tố hỏa diễm nho điên cuồng dũng mãnh lao về phía bên trong cơ thể Đinh Hạo.

      Đây là thiên địa do pháp tắc thượng cổ chế tạo ra. Nguyên tố huyền khí triều tịch cũng giống hệt với thời đại thượng cổ, cực kỳ đặc biệt. Đối với Đinh Hạo mà , chính là vật đại bổ để tu luyện thiên hỏa huyền khí. Trong môi trường nóng bức như vậy, cũng có thể luyện thể.

      Trong thời gian qua, Đinh Hạo từng cắn nuốt rất nhiều thần thảo, bảo dược. tại, mượn nhiệt lực trong khí thượng cổ, tới kích phát ép ra từng chút dược lực !

      Dọc theo đường , Đinh Hạo nhìn thấy dấu hiệu chiến đấu.

      Đây cũng là nhóm Tống Khuyết và các thế lực lớn Hoàng đường gặp phải các dị chủng hồng hoang cường đại trong sa mạc, xảy ra cuộc chiến đấu cực kỳ kinh người. Theo vài dấu vết của chiến đấu còn lại, Đinh Hạo còn có thể cảm nhận được ràng, các loại khí tức lực lượng và khí vẫn còn sót lại trong trung!

      Trong sa mạc phải có sinh vật tồn tại,

      vài sinh vật di chuyển qua lại trong cát giống như cá bơi ở trong biển rộng đầy tự do như bò cạp, rắn và kiến cát. Tất cả đều là các di chủng hồng hoang thượng cổ mang thuộc tính hỏa. Chúng hoặc lại mình, hoặc thành đoàn, cực kỳ khủng khiếp.

      Đinh Hạo gặp được con bò cạp vương, từ trong lớp cát xông ra. Toàn thân nó dài chừng vài trăm thước, thân màu đen như mực. Bên ngoài thân có lớp vỏ màu đen ánh lên tinh thép. Phần độc châm có thể trong nháy mắt xuyên thủng thân thể cường giả cấp Vũ Vương...

      Sau phen khổ chiến, Đinh Hạo đánh chết con bò cạp vương này, nhận được viên tinh nguyên hỏa diễm hoàn mỹ. Lớp xác của bò cạp vương cũng bị bóc ra. Sau này có thể dùng nó để tạo ra bộ áo giáp cấp huyền khí đỉnh cấp trở nên. thiên câu độc châm này lại càng hiếm lạ. Nếu chế luyện thoả đáng, cũng phải có khả năng trở thành bảo khí!

      Đinh Hạo có cảm giác, trong gian sa mạc này hẳn còn tồn tại thần thú cấp vương cực kỳ khủng khiếp. Hơn nữa còn là Thiên Sát Thần Thú có trong ba mươi sáu thiên cương... Loại trực giác này đến từ chính Kỷ Thân Thiên Địa, tầng thứ sáu của Thắng Tự Quyết, hoàn toàn có chút đạo lý nào, nhưng lại khiến trong lòng tin tưởng vững chắc.

      Chỉ có điều đường tới, Đinh Hạo cũng gặp thần thú như vậy.

      Dọc theo vết tích của đám người Tống Khuyết phía trước để lại, Đinh Hạo đường rốt cuộc tìm được cửa lớn của đoạn Cổ Lộ thứ năm.

      Đoạn Cổ Lộ thứ năm là thế giới băng tuyết.

      Phóng tầm mắt nhìn lại, tuyết trắng tung bay trong thiên địa. Hàn băng bao trùm vạn dặm mặt đất. Khắp nơi đều là đỉnh băng mỹ lệ, giống như từng cột thủy tinh cực lớn hình lăng trụ cắm hướng lên bầu trời. Những băng tuyết này chí ít cũng tồn tại mấy vạn năm. Ngoại trừ màu trắng lóa mắt ra, thế giới này tồn tại bất kỳ màu sắc nào khác.

      Đinh Hạo ở trong băng tuyết.

      giống với gian sa mạc cực nóng lúc trước. Ở đây tràn ngập nguyên tố hàn khí thời đại thượng cổ. thể nghi ngờ, nó có tác dụng thúc đẩy cực lớn tới mức khó có thể hình dung đối với việc Đinh Hạo tu luyện ngục băng huyền khí. Loại hàn khí này và thuộc tính hàn băng huyền khí biến dị của Đinh Hạo, quả thực chính là cùng loại.

      Đinh Hạo lấy thần thông Kỷ Thân Thiên Địa, hoàn toàn thả lỏng, ngừng thông qua các lỗ chân lông để nguyên tố băng trong thiên địa thông qua thân thể, hấp thu tiến vào thông đạo huyền khí, dung nhập hạt giống huyền khí, tinh lọc huyền khí.

      - Đây quả gian kỳ dị. Trong nguyên tố băng, ngờ lại chứa tinh phách lực!

      Đinh Hạo kinh ngạc phát , trong băng tuyết tại đoạn tây du Cổ Lộ thứ năm có chứa băng tuyết tinh phách. Đây là loại lực lượng nguyên tố thủy biến dị vô cùng tinh thuần. Đối với việc tu luyện ngục băng huyền khí của mình, có trợ giúp cực lớn.

      Đinh Hạo suy đoán, đây là kết quả của cấu trúc gian kỳ dị thượng cổ này cũng là pháp tắc lực còn sót lại, ngừng pha loãng dung nhập vào trong nguyên tố tự nhiên.

      Người bình thường mặc dù có thể phát loại tuyết tinh phách này, cũng khó có thể dẫn vào trong cơ thể.

      Nhưng Đinh Hạo nắm giữ Huyền Chiến Thắng Quyết trong Thắng Tự Quyết lại có thể thoải mái làm được.

      Cảnh giới Kỷ Thân Thiên Địa có thể khiến thân thể mình hóa thành tiểu vũ trụ, năng lượng tuần hoàn. Thân thể hai tay, hai chân ngũ tạng bắt đầu biến hóa. Thân thể thông qua da thịt lỗ chân lông, ngũ quan hút năng lượng vào trong cơ thể, có thể tuần hoàn ở trong người cuối cùng chuyển hóa cho mình sử dụng. Đây là trong nhiều ý nghĩa sâu xa chứ trong Kỷ Thân Thiên Địa.

      Gió bắc gào thét, hoa tuyết tung bay.

      Đinh Hạo từng bước băng nguyên, nhanh chậm. Dường như thưởng thức phong cảnh gió tuyết mịt mờ này. Nhưng thực tế vận chuyển Thắng Tự Quyết. Toàn bộ thân thể của con người giống như cái động đáy, ngừng hấp thu lực lượng tuyết tinh phách trong thiên địa, luyện hóa chiết xuất thành ngục băng huyền khí của chính mình, đồng thời khiến thân thể mình dễ chịu, lấy loại lực lượng lạnh lẽo tới vô cùng cường hóa thông đạo huyền khí và khiếu huyệt.

      - Ha ha ha!

      Cá heo Manh Manh hoan hô.

      Cuối cùng bọn họ hết sa mạc lớn mênh mông, còn phải chịu cái nóng oi bức của mùa hè nữa. Manh Manh cảm thấy mình quả thực giống như từ địa ngục đến thiên đường. Tuy rằng hàn băng hoa tuyết phải là chất lỏng, nhưng dù sao cũng thuộc về hệ thủy trong ngũ hành. Đối với nó mà , trời sinh thân cận, cũng là môi trường cực kỳ thoải mái. Nó hưng phấn bay lượn ở trong bầu trời, còn vẫy đuôi trượt ở băng nguyên.

      So sánh với nó, mèo mập Tà Nguyệt lại giống như chịu tội hơn.

      - Hắt xì... Đông chết ta…. meo...

      Thân thể mèo mập cuộn thành đống. Lớp lông màu trắng xù lên như bông tuyết. Chòm râu đông lạnh tới mức thành cột băng màu trắng. Nó lạnh run người :

      - Quá lạnh, quá lạnh. Để ta trở lại đoạn Cổ Lộ thứ tư thôi. Ta tình nguyện bị chết nóng... Chuyện gì xảy ra vậy? Trước đây chúng ta ở trong khe băng tại Tuyết Long Sơn cũng lạnh như vậy. Cái lạnh giá này có chút tà môn!

      Đinh Hạo cười ha ha.

      Trong khe băng dưới lòng đất của Tuyết Long Sơn tuy rằng cũng có hàn băng vạn dăm, chỉ có điều đó là do tự nhiên hình thành. Ở đây là thế giới hàn băng, cũng là cấu trúc pháp tắc thiên địa thượng cổ còn sót lại thế giới này. Đây chính là tác dụng của pháp tắc lực. Tất nhiên băng tuyết bình thường thể so sánh được. Bằng với lớp lông và mỡ dày của mèo mập như vậy, tuyệt đối cảm giác lạnh được.

      Thiên địa này chỉ có mảnh trắng xóa.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 561: NỖI BI AI CỦA KẺ MÙ ĐƯỜNG

      Đinh Hạo thêm nửa ngày, đột nhiên thần sắc trở nên ngẩn ngơ. Sau đó chỉ có thể dừng ở tại chỗ.

      Bởi vì... phát mình lại…. lạc đường.

      kẻ mù đường, điều này là quá bi ai.

      Thế giới sương mù và thế giới sa mạc trước đó đặc biệt thử thách cảm giác phương hướng của Đinh Hạo. Chỉ có điều cuối cùng đánh bậy đánh bạ mà ra được. Nhưng tại, thiên địa này mảnh trắng xoá, cơ bản cũng có vật gì để tham chiếu. Đinh Hạo phát mình rất nhanh phân biệt phương hướng.

      Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn lên. Bông tuyết lớn như lông ngỗng che kín bầu trời, nhìn thấy ánh sáng mặt trời.

      - Thời điểm mới tiến vào đây, gió thổi tới trước mặt. cách khác, nếu như vẫn luôn ngược gió, ta có thể tới điểm cuối của đoạn Cổ Lộ này...

      Đinh Hạo chỉ có thể thử những biện pháp khác.

      Nhưng đáng tiếc lúc này đây thử thất bại.

      Sau khi hơn hai canh giờ, phát mình trở lại chỗ cũ.

      Trong gian tây du Cổ Lộ, bắt đầu từ đoạn thứ ba thế giới sương mù tồn tại loại áp lực vô hình, có thể khiến bất kỳ kẻ nào cũng khó có thể bay trung với thời gian dài. Điều hạn chế này thể nghi ngờ gì, càng tạo ra khó khăn lớn hơn cho kẻ mù đường như Đinh Hạo.

      - Phải làm thế nào bây giờ?

      Đinh Hạo có chút bực tức.

      Ở kiếp trước, mình vốn chính là kẻ mù đường. nghĩ tới sau khi chuyển kiếp kế thừa thân thể này, trình độ mù đường của chủ nhân trước đó cũng thua kém gì mình. Ký ức của hai kẻ mù đường kết hợp lại cùng chỗ, hiển nhiên chỉ đơn giản là thêm . Đinh Hạo cảm thấy mình ở phương diện thiên phú nhận thức đường này, nếu có được phần vạn như tu luyện đao pháp và kiếm pháp, mỗi lần cũng gặp phải loại chuyện xấu hổ như thế này.

      Nếu tiếp tục như vậy nữa, mình càng xa với đám người Tống Khuyết. Chỗ tốt đều bị những gia hỏa kia chia hết.

      - A? Meo meo ngửi thấy được mùi máu tươi? Có chút chảy nước miếng. Là mùi máu tươi và thịt tươi...

      Mèo mập vẫn lạnh run nằm vai Đinh Hạo, mắt nó đột nhiên trợn tròn, mũi co lại hít vài cái, sau đó trở nên hưng phấn:

      - Ha ha, nhất định là có chiến đấu với di chủng hồng hoang băng nguyên... Meo meo đói bụng. Ha ha, chúng ta lên đường , tìm được đường cũng cần lo lắng. Trước hết cứ tìm chút gì ăn !

      - Ha ha ha!

      Manh Manh cũng vui sướng vẫy đuôi.

      trán Đinh Hạo chợt xuất vài vạch đen.

      Cuối cùng vẫn quyết định theo mùi máu tươi xem thử.

      Nếu như có thể bắt được hai con di chủng hồng hoang có trí khôn, chừng có thể dựa vào chúng để tìm được phương hướng.

      Được rồi. Từ trước tới nay Đinh Hạo chưa từng căm giận về thói xấu mù đường của mình như bây giờ!

      ...

      ...

      Phía sau núi Vấn Kiếm Tông.

      Khu rác rưởi dốc đá.

      - Cái gì? Phía dưới đều huyền tinh quặng? Huyền tinh quặng cực phẩm sao?

      Đám người Lý Kiếm Ý bị chấn động mạnh trước tin tức này. Mặc dù bản thân là chưởng môn nhân, tâm cảnh cũng sớm rèn luyện tu vi đến mức nước lửa sợ, nhưng tại mặt Lý Kiếm Ý vẫn lộ vẻ vui mừng, vội vàng hỏi:

      - Có bao nhiêu?

      Người trở về mặt đất báo tin tức là vị trưởng lão tông môn. Người này phải nổi danh trong đám trưởng lão nắm thực quyền, nhưng tính cách cẩn thận lão thành, tên là Vương Tĩnh. Thực lực ở cảnh giới Đại Tông Sư, tuổi tác . Bộ dạng râu tóc bạc trắng.

      Lúc này vẫn kích động khó có thể kìm chế được bản thân, hưng phấn đáp lại:

      - Tổng cộng phát mười đường huyền tinh thạch, từ xuống dưới chí ít cũng có khoảng ngàn mét. vách đều là huyền tinh thạch ngưng kết. Phẩm chất rất cao, chiều sâu lường được. Tính sơ qua, chí ít cũng có tới vạn dặm vuông!

      Đáp án này khiến tất cả mọi người xung quanh cảm thấy đầu óc cháng váng.

      Từng tiếng kêu kinh ngạc vang lên như sấm dậy.

      Tuy rằng rất nhiều người trước đó ôm hy vọng cực lớn, nhưng trăm triệu lần ngờ được lại có nhiều quặng huyền tinh thạch như vậy.

      dặm vuông quặng huyền tinh thạch có thể khai thác ra chí ít hơn năm ngàn miếng huyền tinh thạch tiêu chuẩn. vạn phương, chính là đủ năm nghìn vạn huyền tinh thạch cực phẩm. Số lượng như vậy, trong lịch sử phát quặng huyền tinh thạch ở Tuyết Châu trước kia, quả thực chính là nghe cũng chưa từng nghe thấy. Vấn Kiếm Tông từ khi lập tông tới nay, tích lũy vô số năm cũng có khả năng có nhiều tài phú như vậy!

      Có người nhịn được bắt đầu hoan hô.

      Đây quả thực là tòa bảo khố từ trời rơi xuống, cũng đủ cho Vấn Kiếm Tông dưới mấy vạn người tiêu tiền như nước tùy tiện sử dụng hơn mười vạn năm. Hơn nữa đây vẫn chỉ mới tính sơ qua mà thôi. chừng có càng nhiều hơn.

      Đám người Lý Kiếm Ý, Đường Phật Lệ và Khí Thanh Sam liếc mắt nhìn nhau, thần sắc cũng trở nên lo lắng.

      Có khác thường tức là .

      Tình hình dưới dốc đá này thế nào, trong lòng mấy người bọn họ hiểu ràng nhất. Chỉ có điều, phía dưới vốn chỉ là địa huyệt mê cung bình thường, hoang phế ngàn vạn năm. Trong đó gió gào thét, quỷ sương cuồn cuộn. Tuyệt đối là nơi cùng hung cực ác. Trước ngày hôm nay, ở đây vẫn có chút dấu hiệu nào của huyền tinh thạch mỏ xuất . Vì sao trong đêm long khí màu tím phóng lên cao, lại xuất quặng huyền tinh thạch cực phẩm với số lượng kinh người như vậy?

      Phía sau chuyện này rốt cuộc dấu điều gì?

      - Long khí màu tím này rốt cuộc là từ đâu đến?

      Lý Kiếm Ý nghĩ tới điều gì đó, tiếp tục hỏi.

      - Khởi bẩm chưởng môn nhân, ta và đám người Thiên Phong sư huynh tối đa chỉ có thể tiến vào đường tinh khoáng ngàn mét, bị long khí màu tím từ trong đường hầm dâng lên ngăn cản, cách nào tiến thêm bước để dò xét...

      Trưởng lão Vương Tĩnh miêu tả cặn kẽ tình cảnh phía dưới.

      Vẻ buồn bã càng mặt đám người Lý Kiếm Ý.

      Mỏ huyền tinh thạch xuất , nhất định có liên quan đến long khí màu tím. Rốt cuộc mê cung ở trong vực sâu dưới lòng đất kia xảy ra chuyện gì? Trong đêm, mê cung bình thường này biến thành mỏ huyền tinh thạch? Loại chuyện kỳ quái như vậy quả thực chính là thần tích. Sức người cũng có thể làm được.

      - Ta tự mình xem!

      Lão quái vật Khí Thanh Sam thần sắc nghiêm túc, thân hình hóa thành đạo lưu quang, trực tiếp tiến vào dốc đá phía dưới.

      Tất cả mọi người lẳng lặng chờ đợi, tâm tình mỗi người khác nhau.

      Đại khái sau thời gian nén nhang, Khí Thanh Sam dẫn theo mười vị cao thủ tông môn khác trở lại.

      Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, mặt thay đổi, ghé vào bên tai Lý Kiếm Ý mấy câu gì đó. Sau đó, mấ vị nắm giữ Vấn Kiếm Tông trong tay phóng ra lực lượng, ngăn cách thanh. Sau khi thương nghị sơ qua hồi, chưởng môn nhân Lý Kiếm Ý trực tiếp đưa ra quyết định - Phong núi!

      Chân tướng của chuyện thế nào chỉ có hơn mười vị nắm giữ quyền lực trong tông môn mới biết được.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :