Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 552: LẦN LỰA CHỌN

      May mắn còn tồn tại hơn hai ngàn người, vì vậy có hơn nửa số người rời .

      Những người còn lại, có số vẫn do dự. số ít còn lại là đệ tử của các thế lực lớn nắm giữ tấm bia đá địa đồ. Trong lòng bọn họ có thể khiếp sợ, nhưng lại phải lưu lại. Cho dù bọn họ chết, cũng muốn tới bảo vệ từng chí cường giả, hộ tống bọn họ tiến vào di chỉ thần bí.

      Toàn bộ quá trình thu thập tàn cục diễn ra trong tròn nửa ngày.

      Rất nhiều thi thể mãnh thú hồng hoang dị chủng chết, cũng bị võ giả Nhân tộc và cường giả tộc đầy thù hận chia cắt còn.

      Từ trình độ nào đó mà , lần này người được lợi lớn nhất trong trận đại chiến này chính là Nhân tộc.

      Bởi vì trái tim Chư Hoài bị Tống Khuyết của Thanh Vân Tông thu được, cuối cùng luyện chế được viên tinh huyết Chư Hoài. Lấy thực lực Tống Khuyết, sau khi luyện hóa, có thể thi triển thần thông Nhân Vương Biến, thực lực tăng mạnh;

      Cường giả Bạch Tuyền Thủy kiếm tu của Diệt Tuyệt Kiếm Tông lại thu được đầu của Chư Hoài. Trong đầu chứa xương sọ, con ngươi của Chư Hoài. Những vật này có thể chế tạo ra bảo khí cao phẩm, giá trị thua gì tinh huyết!

      Tuy rằng Ngân Nguyệt Cổ Tộc, Bổ Thiên Quyết và chí cường giả tộc cuối cùng cũng được chia phần da lông thân thể Chư Hoài, đáng tiếc so với đầu tinh huyết, vẫn kém hơn ít.

      Đinh Hạo nhận được giọt máu đỏ thẫm lớn bằng quả đấm, cũng biết nó có tác dụng gì. Chỉ có điều xét việc nó có thể xuyên qua thân thể cường giả cấp Hoàng, chỉ sợ cũng là bảo bối khó lường, kém gì tinh huyết và đầu. Ngoại trừ thứ đó ra, còn được chia cái sừng của con Chư Hoài, hẳn là có thể luyện chế ra vũ khí cực phẩm!

      - Chư vị, chúng ta nên thôi kiêu ngạo và đắc ý. thể thừa nhận, so sánh với những mãnh thú trong Cổ Lộ sinh sống từ thời thượng cổ, chúng ta bất luận là về nhân số hay thực lực, đều bị vây trong hoàn cảnh xấu. Cho nên sau khi tiến vào đoạn Cổ Lộ thứ hai, nhất định thể lại giống như lúc trước, trắng trợn giết chóc cướp đoạt ngừng. Chúng ta phải thận trọng từng li từng tí , di chuyển nấp đường , có lẽ mới mới có thể đến đích cuối cùng!

      Chí cường giả Ngân Nguyệt Cổ Tộc dường như có điều muốn .

      gãy cánh tay, tuy rằng trọng sinh, nhưng khí tức lại có chút mệt mỏi, thực lực giảm lớn.

      Các cường giả Nhân tộc và tộc, phạm vào sai lầm trí mạng. Ngay từ đầu mọi người xem các dị chủng hồng hoang trong tây du Cổ Lộ ra gì, tự mình nghĩ giống như sót vọt vào bầy dê, trắng trợn bắt giết phá hủy. Nơi nào bọn họ qua, cảnh tượng giống như đàn châu chấu qua, trở thành đất đai khô cằn. Cuối cùng điều đó kích thích những cư dân vốn sinh sống ở đó phản kích, thiếu chút nữa bị tiêu diệt hoàn toàn. Bọn họ tử thương vô cùng nghiêm trọng. Đây là bài học đẫm máu.

      Nếu như ngay từ đầu, cường giả hai tộc khiêm tốn tiến vào, chỉ chạy qua, thỉnh thoảng ngắt lấy ít thần thảo bảo thuốc, khai khẩn ít tinh khoáng thần thạch, có thể cũng đến mức kích thích Chư Hoài hiệu triệu cuộc chiến đấu. Tổn thất của bọn họ tuyệt đối nghiêm trọng như vậy.

      - Nhân số còn có bất kỳ ý nghĩa gì. Hãy để cho tất cả đệ tử của các đại môn phái môn rời khỏi. Chỉ nên lựa chọn tinh nhuệ trong đó, tạo thành tiểu đội, trang phục gọn vào. Chúng ta tiến vào với nhân số quá nhiều, ngược lại hoàn toàn gây ra tác dụng ngược lại!

      Chí cường giả Bổ Thiên Quyết đưa ra kiến nghị.

      Đám người Tống Khuyết cũng đều tán thành.

      Trải qua trận chiến đấu vừa rồi, khiến mọi người ý thức được tính tàn khốc và đáng sợ của tây du Cổ Lộ. Thời điểm thú triều vô cùng vô tận trùng kích rất tàn nhẫn, khiến rất nhiều người cả đời khó quên. Mặc dù giữa Nhân tộc và tộc tích lũy thù hận từ ngàn vạn năm trước khó có thể hóa giải, nhưng dưới tình huống như vậy, phải miễn cưỡng hợp tác. Bằng hai bên có cách nào tới đoạn cuối cùng của Cổ Lộ.

      Sau khi thương nghị hồi, tất cả bắt đầu rút bớt nhân mã.

      Đinh Hạo đánh tiếng với Tống Khuyết và Bạch Tuyền Thủy, quay trở lại ngoài trăm dặm, gặp lại đám người Lý Y Nhược, Trương Phàm, sơ qua lượt về chuyện xảy ra. Sau đó trưng cầu ý kiến của Trung Châu Tam Hoàng:

      - Tình huống đại khái chính là như vậy. Tiến hay lùi, do chính các ngươi quyết định. Nếu như tiếp tục tiến sâu vào trong, rất có thể phải chết. Ta cũng thể bảo vệ các ngươi chu toàn. Nếu như rời khỏi, khế ước của chúng ta lúc trước còn giá trị. Chỉ có điều, cho tới bây giờ, số thần thảo, bảo thuốc, thần liêu và các loại tinh khoáng nhận được ở trong đoạn tây du Cổ Lộ đầu tiên, các ngươi có thể nhận được phần ba. Còn phần ba, chia cho Thiên Đao Tuyệt Kiếm Minh. Ta cầm phần ba...

      - Cái này...

      mặt lão đại của Trung Châu Tam Hoàng lộ vẻ do dự.

      - Chúng ta thương lượng chút.

      xong xoay người tới thương nghị với hai vị huynh đệ khác cùng với các đệ tử Thiên Ninh Vương Triều.

      Đinh Hạo suy nghĩ chút, xoay người lại :

      - Con đường phía trước nguy hiểm khó lường. Mặc dù là cường giả Hoàng cấp, bất cứ lúc nào cũng có thể phải chết. Vậy bằng quay trở lại. Y Nhược và Tiểu Phàm, các ngươi cần phải... mạo hiểm. Lúc đó cứ theo đường cũ trở về, tới trong Thiên Đao Tuyệt Kiếm Lâu tu luyện, có bất kỳ nguy hiểm nào. Đồng thời cũng có thể chiếu cố tốt cho sư tỷ Tây Môn. Còn lại hơn ba tháng, các ngươi có thể lĩnh ngộ được tinh túy đao pháp và kiếm pháp trong đó. Nếu như so với tiến vào Cổ Lộ càng có lợi hơn!

      Lý Y Nhược muốn lại thôi, cuối cùng vẫn thuận ý gật đầu.

      Trong lòng nàng hiểu rất , nếu như mình cứng rắn đòi theo, khi có đại chiến bạo phát, mình trở thành gánh nặng cho Hạo ca ca. Tuy rằng nàng rất muốn bất kỳ lúc nào cũng được ở bên cạnh Đinh Hạo, cùng , qua năm tháng dài dằng dặc này. Chỉ có điều nàng càng muốn Đinh Hạo có thể yên tâm chiến đấu hơn.

      Trương Phàm cười gãi sau gáy:

      - Ta muốn cùng Đinh sư huynh chiến đấu. tại ta… có thể giúp được sư huynh.

      - Nhưng sư tỷ Tây Môn, cũng cần có người chiếu cố. Trong thành lớn Cửu Trọng Thiên, chỉ sợ cũng bình an. Y Nhược cũng cần ngươi bảo vệ.

      Đinh Hạo vẫn kiên trì bảo Trương Phàm lưu lại.

      Trương Phàm là thiếu niên tu luyện về săn bắn, huyết khí giống như thần long tràn đầy. Trực tiếp đối chiến hết sức cường hãn, thực lực vượt qua Vũ Vương cao đoan, nhưng cuối tu vi huyền khí quá thấp, cách nào bay lượn trung. khi gặp phải loại đối thủ cường đại như Chư Hoài này, có cách nào ngăn cản được, căn bản có cách nào chạy trốn, chỉ có con đường chết.

      Trương Phàm dừng chút. cũng hiểu Đinh Hạo gửi gắm kỳ vọng cao đối với mình. thể làm gì khác hơn là gật đầu:

      - Vậy được rồi, bên này sư huynh cứ yên tâm.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 553: ĐOẠN TÂY DU CỔ LỘ THỨ HAI

      Trong lúc chuyện, phía bên Trung Châu Tam Hoàng cũng thương lượng ra kết quả.

      Cùng cùng bọn họ quyết định huỷ bỏ lần mạo hiểm này, buông tha tăng cường bảo vệ, trở về theo con đường cũ.

      Phía trước đánh trận khiến vô số võ giả cảnh giới Vũ Vương và Vương chết. Rất nhiều cường giả bị thú triều giẫm lên thành thịt nát. Với thực lực của Trung Châu Tam Hoàng còn kém xa so với các đại chí cường giả. Bọn họ tự thấy mình có số phận nghịch thiên, có thể ở trong vô số nguy hiểm may mắn còn sống sót ra ngoài. Vậy bằng lui ra khi còn chưa muộn, mang theo số thần tang thu hoạch được, ở lại trong thành lớn Cửu Trọng Thiên tu luyện, mới là chọn lựa tốt nhất.

      Đinh Hạo gật đầu, theo lời hứa, chia thần thảo, bảo thuốc và thần liêu tinh khoáng ra làm ba phần, đưa hai phần, sau đó giải tán Thiên Đao Tuyệt Kiếm Minh.

      Nếu trong hơn tám mươi người này còn có người sợ chết, muốn tiếp tục tiến sâu vào bên trong, điều này còn liên quan gì đến Đinh Hạo nữa. Người đó chỉ có thể dựa vào vận khí của mình, nghe theo mệnh trời.

      Đinh Hạo và Trung Châu Tam Hoàng đồng thời cắt đứt khế ước huyền sương.

      Kế tiếp phải mất khoảng chừng bốn canh giờ, Thần Chu Nhất Hào bay cực nhanh, rời khỏi tây du Cổ Lộ đoạn thứ nhất. Đinh Hạo tự mình hộ tống đám người Tây Môn Thiên Tuyết, Lý Y Nhược trở lại Thiên Đao Tuyệt Kiếm Lâu trong thành lớn Cửu Trọng Thiên. Sau khi thu xếp hồi, lúc này mới mình xuất phát, tiếp tục tiến vào tây du Cổ Lộ.

      Chờ tới lúc Đinh Hạo tới đoạn tây du Cổ Lộ đầu tiên, ở đây chỉ còn lại lác đác vài người. Phần lớn số võ giả Nhân tộc và tộc còn sống sót lựa chọn rời khỏi, muốn tiếp tục tiến vào trong. Chỉ có số ít cường giả, ôm lý do riêng của từng người, tiếp tục sâu vào.

      Ngoại trừ Đinh Hạo ra, đại chí cường giả của các thế lực khác sớm hiệp thương xong, mở ra đoạn Cổ Lộ thứ hai, tiến vào trong đó. Tống Khuyết và Thanh Vân Thập Nhị Tú sớm tiến vào đoạn Cổ Lộ thứ hai. Chỉ có điều Tống Khuyết lưu lại đệ tử Thanh Vân Tông ở đầu Cổ Lộ, báo tin cho Đinh Hạo.

      Sau khi báo tin xong, tên đệ tử Thanh Vân Tông kia cũng ra khỏi đó.

      Thông đạo giữa đoạn thứ nhất và đoạn thứ hai của tây du Cổ Lộ vẫn là cánh cửa vòng xoáy màu tím.

      Đinh Hạo mang theo mèo mập Tà Nguyệt và cá heo Manh Manh, bước chân vào cánh cửa vòng xoáy màu tím.

      đoạn hành trình mới bắt đầu.

      Đinh Hạo bước vào cánh cửa vòng xoáy màu tím, chợt cảm giác trọng lượng truyền đến. Thân thể giống như bị xé rách. Sau đó bên tai chợt nghe thấy tiếng thủy triều cuộn trào mãnh liệt, tiếng lôi điện tí tách. Chờ tới lúc mở mắt ra, cẩn thận nhìn lần nữa, lại kinh ngạc phát , mình tự nhiên đến phía trung của đại dương mênh mông.

      Đoạn thứ hai của tây du Cổ Lộ, là thuỷ vực sao?

      - Hắc hắc hắc...

      Manh Manh cực kỳ hưng phấn.

      Nó vốn là sinh linh trong nước. Lúc này nhìn thấy được đại dương mênh mông vô tận, quả thực giống như về đến nhà, hoan hô lao đầu vào trong nước biển đen sẫm, làm bắn lên vô số bọt nước, sau biến mất dạng. hồi sau, nó giống như mũi tên nước bắn ra, vung đuôi ở trong trong hư , thân hình lắc cái, biến thành kích thước dài chừng năm, sáu thước, kim sắc, lướt qua lướt lại như thoi đưa ở trong nước.

      Đinh Hạo và mèo mập Tà Nguyệt hạ xuống, rơi vào lưng của Manh Manh, giống như giẫm đất bằng, đường về phía trước.

      Trong bầu trời, mây đen che phủ, mơ hồ có tia chớp lôi quang.

      Nước biển lộ ra màu đen sẫm. Phía xa có thể thấy được đến từng cơn lốc xoay tròn mặt biển, lộ ra cảnh tượng vòi rồng khổng lồ. Từng cột nước đen sẫm giống như con rồng lớn màu đen, liên tục gào thét, xoay chuyển trong biển trời. Nước biển điên cuồng nổi sóng. Từng đợt sóng đánh tới, giống như dãy núi màu xanh chắn ở trước mặt!

      Nước của thủy vực này vô cùng kỳ quái, giống như bị trộn lẫn với vô số nước mực, đen cách đáng sợ.

      tử khí như có như tràn ngập ở trong khí.

      Nước biển sâu thấy đáy, gào thét. thanh như sấm. Vòng xoáy lúc lúc , bắn lên từng cột nước phóng lên cao. Dòng nước cực kỳ phức tạp, ngừng dậy sóng. Bọt trắng chồng chất, khiến người ta có ảo giác đáng sợ. Dường như bất cứ lúc nào cũng có con thú lớn đáng sợ nào đó từ trong nước lao tới, há miệng hơi nuốt trọn ngươi.

      - Ở đây vẫn là gian pháp tắc thời kỳ thượng cổ... Đúng, đúng rồi, đây là gian pháp tắc hệ thủy hình thành... Cho nên là mảnh đại dương mênh mông. như vậy, mỗi đoạn tây du Cổ Lộ, thực tế đều là loại pháp tắc còn sót lại hình thành địa hình với trình độ cực cao? Đoạn thứ nhất là rừng rậm nguyên thủy, xuất xứ từ với pháp tắc hệ mộc. Đoạn thứ hai là biển lớn. Thứ tiến tới nghênh đón đám người mình, còn có thể là cái gì?

      Đinh Hạo dường như có chút hiểu ra, trong lòng suy ngẫm.

      Tốc độ của Manh Manh cực nhanh. Trong sóng to, gió lớn điên cuồng gào thét, nó vẫn linh hoạt qua lại, hoàn toàn chịu ảnh hưởng của từng đợt sóng lớn như dãy núi kia. Nó phóng ra phía sau chiếc lồng ánh sáng kim sắc, bao bọc Đinh Hạo và Tà Nguyệt ở trong đó, hoàn toàn chút dừng lại. Tất cả sóng biển cũng thể bắn đến phía sau lưng của nó.

      Bọn họ đường về phía tây.

      Đinh Hạo là kẻ mù đường, gần như cảm nhận được phương hướng. Mèo mập Tà Nguyệt cũng khác là mấy. Cũng may Manh Manh tương đối thân cận với thế giới nước có tự nhiên này, bộ dạng rất tinh tường, vẫn có thể tìm được phương hướng chính xác.

      - Phía tây là cánh cửa Cổ Lộ thứ ba!

      Nếu như Đinh Hạo chắc hẳn sai, còn khoảng ngàn mét về phía tây hẳn đến cuối đoạn Cổ Lộ thứ hai, tìm được cánh cửa vòng xoáy bước vào Cổ Lộ đoạn thứ ba.

      Dựa theo tốc độ của Manh Manh, tối đa phải mất nửa ngày, mới có thể hết thuỷ vực này.

      Đinh Hạo lẳng lặng ngồi ở lưng của Manh Manh, bắt đầu giành giật từng giây để tu luyện.

      Mấy ngày nay liên tục vài lần đại chiến, Đinh Hạo nhận được ít lợi ích.

      Nhất là khi giao đấu với cường giả cấp Vũ Hoàng Hoàng khác, khiến Đinh Hạo cói nhận thức sâu sắc hơn đối với võ đạo, tăng thêm ít kiến thức về ý nghĩa sâu xa của tuyệt học hoàng giả Nhân tộc và hoàng giả tộc. Tầm mắt được tăng lên diện rộng, bổ sung vô cùng quan trọng đối với võ đạo chiến kỹ do tự nghĩ ra, tu vi huyền khí phóng ra cũng từ từ tăng lên. Đinh Hạo cảm giác được huyền khí trong thông đạo Thủ Dương Minh Đệ Lục Kinh tăng lên. Tam khiếu huyệt Tuyền Cơ có xu hướng từ từ luyện hóa.

      bấm ngón tay tính toán, tại cách thời gian tiến vào cảnh giới nhị khiếu Đại Tông Sư, chừng hai tháng.

      Nếu như dựa theo tốc độ tu luyện của Đinh Hạo trước đây, điều này xem như là tiến bộ chậm chạp.

      Chỉ có điều sau khi tiến vào cảnh giới Đại Tông Sư, mỗi khiếu huyệt đọng điểm tinh, nếu so với trước đây phải khó khăn gấp mấy trăm lần.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 554: BA ĐẦU SÁU TAY

      Đổi thành người khác, muốn luyện hóa khiếu huyệt Thủ Dương Minh Đệ Lục Kinh, chí ít cần năm rưỡi trở nên. Cho nên nếu như so sánh ra mà , Đinh Hạo như vậy tính là nhanh.

      - Nếu tích lũy đủ, nhân cơ hội này có thể thử trùng kích cảnh giới tam khiếu Đại Tông Sư!

      Đinh Hạo vận chuyển Huyền Tự Quyết.

      Tuy rằng sức chiến đấu của tại có thể sánh ngang Vũ Hoàng, tuy nhiên đối với võ giả mà , ngoại trừ sức chiến đấu ra, tu vi huyền khí vẫn là nhân tố cơ bản nhất để so sánh và quyết định thực lực. Ngoại trừ điều đó ra, tốc độ phản ứng, tốc độ xuất thủ, tốc độ phi hành, tuổi thọ dài ngắn, mức độ đọng huyền khí và vài điều khác của võ giả, đều quyết định cảnh giới cao thấp trong tu vi huyền khí.

      Tu vi huyền khí, mới là điều cơ bản.

      Tu vi huyền khí tiến vào cảnh giới Đại Tông Sư, võ giả có thể thu được chí ít bốn trăm năm tuổi thọ.

      Huyền khí cải tạo đối với thân thể, thỏa mãn mong ước theo đuổi tuổi thọ vĩnh hằng của nhân loại trước thời gian dài dằng dặc.

      cách khác, tại Đinh Hạo cũng có bốn trăm năm tuổi thọ.

      Nếu như tiến thêm bước vào cảnh giới Vũ Vương, có sáu trăm tuổi thọ. Tới cảnh giới Vũ Hoàng có thể đạt được tám trăm thọ.

      Chỉ có sống, sống lâu hơn, mới có thể tiếp tục phá giải huyền bí của võ đạo, tiến vào lĩnh vực cảnh giới võ đạo cao hơn. Cho nên ông trời đối với mỗi người đều công bằng. Rất nhiều người khi tuổi thọ hết, ở thời điểm cuối cùng lại đột phá đại cảnh giới, có thể nhận được tuổi thọ lâu hơn, lại nhận được cơ hội tranh thủ kéo dài tuổi thọ hơn nữa.

      Từ góc độ này mà , bất kỳ võ giả nào, đều bỏ qua cơ hội tu luyện huyền khí.

      Cho dù Trương Phàm tu luyện loại Thập Hoàng Thể Tôn Công cũng bỏ qua việc tu luyện huyền khí. Từ đại võ sư đạo võ đồ, thiếu niên săn bắn cũng biết phải bỏ ra bao nhiêu máu và mồ hôi, nước mắt. Lực công kích mạnh mẽ thể đại biểu tất cả.

      Cho nên đối với Đinh Hạo mà , nâng cao tu vi huyền khí, cũng là điều quan trọng nhất.

      Lẳng lặng ngồi xếp bằng ở phía sau lưng Manh Manh, huyền khí vận chuyển tới cực hạn, mơ hồ có thể thấy được hai tay, hai chân và trong thân thể xuất sáu tia sáng ngân sắc giống như hoàng hà, cực kỳ thâm ảo thần diệu.

      Sáu tia sáng ngân sắc này đại biểu cho chính năm thông đạo kinh mạch Thủ Thiếu Đệ Nhất Kinh, Thủ Thiếu Dương Đệ Nhị Kinh, Túc Thiếu Đệ Tam Kinh, Túc Thiếu Dương Đệ Tứ Kinh, Thủ Quyết Đệ Ngũ Kinh trong mười hai kinh chính.

      Mỗi thông đạo kinh mạch đều đại biểu cho đại cảnh giới.

      Lúc này Đinh Hạo thôi động ngục băng huyền khí ở dưới đan điền. Hàn khí ngân sắc thông qua năm đường kinh mạch đại viên mãn, phóng ra ánh sáng huy hoàng, giống như năm con sông ngân sắc, cuồn cuộn tức lưu chuyển, tự tạo thành hệ thống. Trong mỗi đường đều có chín tinh điểm khiếu huyệt thành công. Mỗi tinh điểm phát ra ánh sáng lấp lánh giống như chín ngôi sao.

      Thân thể Đinh Hạo giốn như vũ trụ thu . Bốn mươi bảy khiếu huyệt chính là bốn mươi bảy ngôi sao. Huyền khí vận chuyển ở trong thông đạo huyền khí, khi qua mỗi khiếu huyệt, tốc độ ánh sáng ngân sắc lưu chuyển tăng lên gấp đôi, giống như sông lớn hoàng hà cuộn trào mãnh liệt. Chúng ngừng thực từng vòng tuần hoàn trong đó, ngừng dễ dàng sinh trưởng.

      Trong đường kinh mạch thứ sáu, Thủ Dương Minh Đệ Lục Kinh chỉ có phần ba chiều dài bắt đầu khởi động ngân quang, cũng chỉ có hai ngôi sao lóe sáng.

      Thời gian trôi qua, Đinh Hạo ngừng huy động huyền khí đánh về phía viên khiếu huyệt thứ ba.

      Đây là quá trình lần lượt trùng kích ngừng thử nghiệm.

      Cũng biết thử bao nhiêu lần, cuối cùng ngân quang này chỉ tiến phía trước được tấc, mở ra đạo gông cùm xiềng xích nhìn như vĩnh viễn chắn ngang vẫn có cách nào bước qua được, tiến vào khiếu huyệt Tuyền Cơ. Ngân quang bắt đầu chậm rãi xoay tròn ở trong viên khiếu huyệt vẫn nhét đầy tạp chất này. Mỗi lần xoay tròn, khiếu huyệt lớn mạnh hơn, tạp chất cũng trở nên càng lúc càng ít .

      Điểm tinh!

      Mặc dù lấy thiên phú của Đinh Hạo, sau khi tiến vào cảnh giới Đại Tông Sư, tốc độ nâng cao cảnh giới tu vi huyền khí cũng càng ngày càng chậm.

      Sau khi trải qua tròn hai canh giờ, đạo ngân quang mãnh liệt từ vị trí xương bả vai của Đinh Hạo phóng ra. Viên khiếu huyệt Tuyền Cơ kia vốn luôn tối tăm, cuối cùng như phát ra ánh sáng lập lòe giống như hằng tinh. Từng đạo ngân quang nhập vào cơ thể, lộ ra ánh sáng huy hoàng thần bí trang nghiêm.

      Cảnh giới tam khiếu Đại Tông Sư!

      Đinh Hạo chậm rãi đứng dậy, mặt lộ ra nụ cười mỉm.

      Cuối cùng thành công.

      Tâm niệm vừa động, toàn thân lóe lên quang hoa ngân sắc.

      Quang diễm ngân sắc từ từ có thiên hướng hóa thành thực thể, dường như có hình vật, từ trong thân thể Đinh Hạo chảy ra, dưới điều khiển của Đinh Hạo, bắt đầu biến hóa thành các loại hình dạng. Cuối cùng bốn huyền khí ngân sắc ngưng thực từ sau lưng mọc ra, hóa thành bốn cánh tay ngân sắc!

      Cùng lúc đó, bốn điểm sáng màu bạc ở sau gáy Đinh Hạo lóe sáng bay lên.

      Đinh Hạo có thể cảm giác được ràng, cảnh vật ở chung quanh trong nháy mắt đều phản xạ đến trong đầu mình. Loại cảm giác này giống như phía sau đầu cũng mọc ra con mắt, hoàn toàn phải là kết quả dùng thần thức quét qua thấy được, mà dường như là chân nhìn thấy được.

      Ba đầu sáu tay.

      Đây là thần thông của võ giả đạt tới cảnh giới tam khiếu Đại Tông Sư mới có được.

      Đây chỉ là hình dung mang theo nghĩa rộng.

      Cái gọi là ba đầu, cũng phải có ba đầu, mà là sau khi tiến vào tam khiếu Đại Tông Sư, có thể dùng thần thông quan sát ba trăm sáu mươi độ xung quanh, cần thôi động huyền khí, cũng có thể nhận biết được. Năng lực phản ứng, cảm ứng của bản thân võ giả đối với ngoại giới đạt tới cực hạn mới, còn có góc chết và điểm mù đối với thị giác nữa.

      Cái gọi là sáu tay, cũng là do huyền khí trong cơ thể, có thể tràn ra bên ngoài cơ thể, hóa thành phần thân thể, chỉ là vật chết giới hạn bên trong tấm lá chắn binh khí, mà là vật có linh tính nhất định, linh hoạt giống như cánh tay hai chân. Thử nghĩ thực lực hai bên tương đương nhau, trong thời điểm cận chiến gần người, đột nhiên có thêm cánh tay hoặc là chân, chợt phát chiêu đánh lén, đúng là cảnh tượng kinh khủng tới mức nào!

      Tiến vào tam khiếu Đại Tông Sư, mặc dù thi triển Nhân Vương Biến, Đinh Hạo cũng có thần thông tương đương với ba đầu sáu tay.

      thử vài lần, lấy huyền khí trong cơ thể ngưng luyện các bộ phận khác nhau thân thể. Sau đó chìm trong trầm tư suy nghĩ. Liệu thời điểm biến thân trở thành Sát Bạch Viên, có thể thi triển loại thần thông huyền khí này hay ?

      Còn có vấn đề, Đinh Hạo vô cùng coi trọng.

      Ma Sát Bạch Viên có thứ hạng quá thấp ở trong Thất Thập Nhị Địa Sát Thần Thú thượng cổ, bằng Chư Hoài loại thần thú đứng vị trí trước mười này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 555: DỊ BIẾN

      Nếu xét về thiên phú thần thông và thực lực thân thể, thứ hạng của nó cũng đứng cuối cùng trong các Địa Sát Thần Thú.

      Cho dù Đinh Hạo dung nhập viên Thiên Địa Huyết Cốt vào trong máu, nhận được thần thông ba đầu sáu tay, chỉ sợ cũng cách nào so sánh được với thần thú như Chư Hoài.

      Tây du Cổ Lộ đoạn thứ nhất có Chư Hoài loại thần thú có thứ hạng trước hai mươi. Tống Khuyết nhận được tinh huyết. Nhưng sau này, ai có thể bảo đảm, ở trong hơn mười đoạn Cổ Lộ khác, có Địa Sát Thần Thú cao hơn hoặc là Bắc Đẩu Thần Thú? Nếu như kế tiếp có các Nhân tộc hoặc là cường giả tộc khác lấy được tinh huyết mạnh hơn, như vậy trợ giúp của viên tinh huyết Sát Bạch Viên đối với thực lực Đinh Hạo lớn như vậy nữa.

      Nếu như thể nhận được tinh huyết thần thú mạnh hơn, vậy phải nghĩ biện pháp nâng cao thực lực và mức độ tinh khiết trong huyết mạch của Ma Sát Bạch Viên.

      Ngay trong lúc Đinh Hạo ngưng thần suy tính, dị biến phát sinh.

      trận sóng lớn màu đen cao tới vài trăm thước, đột nhiên nghiền ép tới trước mặt.

      Manh Manh muốn giống như những đợt sóng trước đó, nhanh như tên bắn lao vào. Đúng lúc đó, sóng lớn đột nhiên hề có dấu hiệu nào báo trước, đột ngột tách ra làm hai. hàn quang đáng sợ từ trong nước biển tối đen ra, bắn thẳng về phía Đinh Hạo!

      Sát khí bắn ra!

      Đây là lần tập kích được bày bố cẩn thận.

      Nếu như đổi lại là trước đây, Đinh Hạo phóng ra thần thức phân hình tình hình xung quanh, bất ngờ kịp đề phòng, chừng bị đánh trúng trọng thương.

      Đáng tiếc vừa nãy, Đinh Hạo tiến vào cảnh giới tam khiếu Đại Tông Sư, thần thông tăng trưởng, thân thể xảy ra biến chất, xung quanh còn điểm mù, cho nên phát tập kích đến trước tiên. Khi đạo điện quang màu trắng còn cách thân thể tấc, tâm niệm vừa động, đạo Xuân Chi Kiếm Ý từ trong cơ thể lao ra.

      Choang!

      tiếng động vang lên.

      Điện quang màu trắng giống như pha lê bị nghiền nát thành từng mảnh.

      Hai mắt Đinh Hạo bắn ra ra cột ánh sáng ngân sắc, đâm thủng màn nước, trong nháy mắt bắt được thân ảnh cực kỳ mờ ảo, vội vàng léo lên trong nước biển. khẽ quát tiếng, lại liên tục phát ra hơn mười đạo kiếm ý Xuân Hạ Thu Đông. Tất cả đều chém vào trong nước biển màu đen xung quanh.

      Mơ hồ có tiếng người đau đớn kêu lên.

      Nhưng rất nhanh tất cả lại trở về yên tĩnh, còn có bất kỳ dao động nào.

      - Chạy thoát được nhanh!

      Đinh Hạo phóng ra thần thức cường đại, rất nhanh xác định được hải vực trong phạm vi năm, sáu dặm xung quanh còn có bất cứ sinh vật nào tồn tại.

      đạo điện quang vừa nãy cực kỳ thần diệu, vô cùng sắc bén. ràng đây là đạo thần chiến kỹ của Nhân tộc hoặc là tộc, phải là do mãnh thú hồng hoang di chủng trong biển phát ra. Đây là lần ám sát được bày bố cẩn thận, cũng là trùng hợp.

      Rốt cuộc đó là người thế nào?

      Đinh Hạo suy đoán chút.

      Hẳn phải là các thế lực lớn nắm giữ tấm bia đá địa đồ gây nên.

      Nguyên nhân rất đơn giản. Những thế lực này đặc biệt hiểu ràng thực lực của mình, chuẩn bị đầy đủ. Hơn nữa bọn họ có nội tình thâm hậu, còn có các loại thủ đoạn, người đông thế mạnh. Nếu quả muốn bày ra sát cục, vậy tuyệt đối bố trí thủ đoạn đặc biệt hoàn mỹ, nhất định có rất nhiều người cùng tham dự, bảo đảm đòn tất sát. Tuyệt đối phải là người hành động.

      Như vậy kẻ tập kích này là ai?

      Đinh Hạo nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng đưa ra kết luận.

      Người này rất có thể là võ giả của mấy thế lực lớn phân tán bên ngoài hoặc là tộc.

      Đừng thấy mấy thế lực lớn nhiều người ngựa khỏe, nhưng trừ bọn họ ra, trong các thành viên phân tán bên ngoài, rất có thể cũng tồn tại vài tuyệt thế kỳ tài.

      Bọn họ có thể có tấm bia đá địa đồ, có danh tiếng hiển hách, cũng vẫn luôn duy trì khiêm tốn, bộc lộ tài năng ở trước Cửu Trọng Thiên. Nhưng điều này cũng có nghĩa là, những người này nguy hiểm. Bọn họ giống như độc xà nấp trong bóng tối, yên lặng chờ đợi cơ hội xuất , sau đó bất thình lình cắn ngươi cái.

      Nghĩ đến người này thấy mình thế đơn lực mỏng, lại có tu vi huyền khí thấp, với điều kiện thi triển Nhân Vương Biến, sức chiến đấu giống nhau, cho nên cho rằng có cơ hội, liền tính toán thời điểm tốt, mai phục mình ở giữa Cổ Lộ thứ hai này.

      Từ lựa chọn thời cơ vừa rồi mới xuất thủ và uy lực của tia chớp màu trắng này, có thể thấy người này cho dù đạt được cảnh giới Vũ Hoàng, chỉ sợ cũng là cảnh giới Vũ Vương cao đoạn.

      đòn phải thành, trốn xa ngàn dặm.

      Người này có chiến kỹ chạy trốn cực kỳ thần diệu, cho nên mới chạy tới khiêu chiến mình.

      Trong đầu Đinh Hạo ra tồn tại thần bí khác trong tám đại cấm địa được khai khẩn, ngoài Bạch Ngọc Biệt Viện và Thiên Kình Cổ Viện ra.

      Lại còn có tộc Nghi Tự, cường giả thần bí – toàn thân là hỏa diễm màu đỏ, nắm giữ tấm bia đá.

      Ở tế đàn hội liên minh, sau khi Kinh Hồng vừa , người thần bí này vẫn xuất . Thậm chí trong lúc mọi người bao vây giết thú lớn Chư Hoài, người này cũng thân. Hành tung người này cực kỳ thần bí. Có thể khẳng định nàng vẫn luôn ở Cổ Lộ, nhưng ai biết được hành tung của nàng.

      - Xem ra bất luận là mình, Tống Khuyết, hay chí cường giả của những thế lực lớn tộc khác, trước đây vẫn bỏ quên các kiêu hùng khác nấp phân tán trong các võ giả tộc. Lực lượng của những người này tuyệt đối thể bỏ qua. Ở thời khắc mấu chốt, những người kia đột nhiên xuất , rất có thể xoay chuyển toàn bộ cục diện!

      Trong lòng Đinh Hạo cảm thấy có chút kính sợ.

      ...

      Theo thời gian trôi qua, khoảng cách tới lối vào đoạn thứ ba Cổ Lộ cũng càng ngày càng gần.

      Điều khiến Đinh Hạo cảm thấy nghi ngờ chính là, trong biển rộng mênh mông màu mực này thậm chí ngay cả sinh vật cũng tồn tại.

      Ngay từ đầu Đinh Hạo cho rằng ở đây có lẽ có thú lớn sống ở đáy biển cực kỳ khủng khiếp hoặc là di chủng hồng hoang. Nhưng đường tới, bất luận sóng lớn cuộn trào mãnh liệt thế nào, bất luận vòi rồng khủng bố ra sao, từ đầu đến cuối, Đinh Hạo phát ra bất kỳ dấu hiệu sinh mạng nào tồn tại ở trong hải vực này. Ngay cả con tôm cũng thấy.

      - Chẳng lẽ là do nước có vấn đề?

      Đinh Hạo sử dụng đồ chứa gian do mình tiện tay chế luyện ra, lấy ít nước biển màu mực, sắc vị.

      thử thỉnh giáo về phía Đao Tổ và Kiếm Tổ.

      Đáng tiếc từ sau khi hai lão quái vật quan sát lạc ấn Kiếm Nhị Thập Tứ và Đao Nhị Thập Tứ, vẫn rơi vào trong trạng thái trầm mặc nào đó, chưa từng lên tiếng.

      Đinh Hạo có chút lo lắng, hai lão quái vật có thể bởi vì hồn lực tiêu hao quá độ mà biến mất hay ? Nếu vậy, chẳng phải là được mất mười sao.

      đường ngang qua biện rộng, cuối cùng Đinh Hạo tới điểm cuối của đoạn Cổ Lộ thứ hai.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 556: MẤT PHƯƠNG HƯỚNG

      Biển rộng vô tận cuối cùng tới được điểm kết thúc.

      Đây là bãi cát chỉ dài mấy chục thước, lại về phía xa chính là mảnh màu xám hỗn độn. gian thoạt nhìn như thạch lắc lư dao động. Chắc hẳn là vách ngăn gian bị chặt đứt. Đây là tồn tại cực kỳ đáng sợ. Cho dù là cường giả cấp Vũ Đế khác, khi bị hãm sâu trong đó, cũng bị giam cầm vô hạn, từ nay về sau lạc ở trong gian.

      Đinh Hạo đương nhiên có hứng thú thử cảm giác bị giam cầm này.

      Đoạn tây du Cổ Lộ thứ hai là mảnh biển chết, bất kỳ sinh mệnh nào, cũng nhìn thấy có bất kỳ dấu hiệu bảo vật thần thảo tinh khoáng nào tồn tại. có thu hoạch nào. Ánh mắt của rơi vào khoảng phía bãi cát màu trắng vừa chợt cánh cửa vòng xoáy màu tím kia.

      Đây là cửa lớn thông tới đoạn tây du Cổ Lộ thứ ba.

      Khi bước vào trước cửa lớn, Đinh Hạo đột nhiên quay đầu nhìn bãi cát phía xa chút.

      Nơi đó có ba bốn mươi thi thể nằm.

      Trong đó có võ giả Nhân tộc, cũng có cường giả tộc. Điều khiến cho Đinh Hạo chú ý là cách bọn họ chết đều cực kỳ giống nhau —— bị người móc trái tim và óc ra. Thi thể tiều tụy, giống như xác khô. Tinh hoa toàn thân đều bị hút khô, dường như phơi ngoài nắng gió nghìn năm. Chỉ có vết máu rơi bờ cát còn chưa hoàn toàn khô lại, thời bọn họ chết, thực tế cũng quá lâu.

      ...

      ...

      Ầm!

      Trong lớp sương mù màu xám dày đặc gần người đột nhiên ngưng tụ trở thành cương thi tay cầm thần mâu hình dạng giống như chiến sĩ. mâu đâm ra, khí xung quanh có phần bị đông cứng lại.

      Đinh Hạo tay cầm Vấn Tình Đao, trở tay đập cái, đánh bay thần mâu. Sau đó sử dụng Thất Huyền Trảm • Hoành Trảm, chém chiến sĩ được sương mù màu xám ngưng tụ này thành hai đoạn.

      Hai đoạn thân thể màu xám lần nữa tản ra, giống như tượng cát sụp đổ, biến thành sương màu xám nồng đậm.

      Đinh Hạo tiếp tục tới.

      Đây là đoạn tây du Cổ Lộ thứ ba.

      thế giới hoàn toàn được tạo ra từ sương mù màu xám.

      bốn phương tám hướng xung quanh thân thể đều bị sương mù màu xám lượn lờ. Cho dù là Đinh Hạo vận đủ thị lực, khoảng cách phạm vi tầm nhìn cũng hơn năm mươi thước trước người. Mặt đất dưới chân dường như là nham thạch cứng rắn nào đó, cho tới nay vẫn có chút biến hóa nào. Cũng may sương mù mặc dù dày đặc, nhưng ảnh hưởng tới chuyện hít thở. khí vẫn cực kỳ trong lành. Đây là loại ảo giác cực kỳ quỷ dị.

      Đối với Đinh Hạo mà , hoàn cảnh như vậy cực kỳ đáng sợ.

      Bởi vì thiếu cảm giác phương hướng, là kẻ mù đường hoàn toàn.

      Mặt đất vĩnh viễn là bằng phẳng cứng rắn, mấp mô. Ngẩng đầu nhìn lên, bầu trời mảnh mờ mịt, cũng tràn ngập sương mù. mặt trời, mặt trăng và sao, tọa độ nào có thể lấy làm vật tham chiếu, khiến người ta cảm giác, mình dường như ở trong mê cung. Rất có thể ngươi hơn canh giờ, thực ra vẫn xoay quanh tại chỗ.

      Lúc này Đinh Hạo hoàn toàn mất cảm giác phương hướng.

      Tiến vào thế giới sương mù màu xám này có chừng ngày, Đinh Hạo biết bao nhiêu đường. Cho dù phóng thần thức ra, cũng chỉ có thể nhận biết phương vị rộng hơn, nhưng cách nào xác nhận được phương vị. tới phía trước, Đinh Hạo nghĩ mọi biện pháp. Đáng tiếc điểm cuối cùng của đoạn Cổ Lộ thứ ba hình như vẫn ở xa vời vợi.

      Trong thế giới này, điều đáng sợ cũng chỉ dừng lại ở điều này.

      Điều càng đáng sợ hơn chính là sương mù màu xám bên người. Bất cứ lúc nào sương mù màu xám này cũng có thể ngưng tụ biến thành chiến sĩ phát cuồng, thành bộ xương khô di chuyển, con dã thú cáu kỉnh thậm chí là pho tượng toàn thân lập lòe phát ra quang diễm màu xám giống như thần linh, đột nhiên triển khai tập kích đối với ngươi.

      Sương mù nhìn như mỏng manh sau khi biến đổi, lại có lực công kích đáng sợ. Lợi trảo hoặc là trường kiếm của sương mù, cho dù là phòng ngự của cường giả Vũ Vương đỉnh cấp, cũng dễ dàng bị phá vỡ.

      Trong ngày này, Đinh Hạo trải qua tất cả mấy trăm trận chiến đấu lớn .

      người của cũng bị biết bao nhiêu vết thương.

      Những kẻ tập kích do sương mù màu xám hóa thành xuất quỷ nhập thần, bình thường vô thanh vô tức đột nhiên xuất , phát động tập kích. Nếu phải lúc trước Đinh Hạo tiến vào cảnh giới tam khiếu Đại Tông Sư, thân thể đối với xung quanh còn điểm mù, có góc khuất, luôn có thể nhận ra tập kích trước tiên, chắc hẳn chỉ bị những vết thương như thế này. Cũng may năng lực khôi phục của thân thể cực kỳ cường hãn. Bình thường thương thế có thể hồi phục trong nháy mắt.

      Sau ngày, Đinh Hạo có loại cảm giác ngay cả tâm thần cũng mỏi mệt.

      Ngay cả thân thể mèo mập Tà Nguyệt và Manh Manh cũng mấy lần thiếu chút nữa bị xuyên thủng.

      Trong tình cảnh bất kỳ thời khắc nào cũng có kẻ xuất tập kích như vậy, cũng là loại tôi luyện, khiến kinh nghiệm chiến đấu của Đinh Hạo càng ngày càng phong phú hơn. Phản ứng cũng càng lúc càng nhanh hơn. Càng về sau, Đinh Hạo thẳng thắn quyết tâm, xem những kẻ tập kích do sương mù hóa thành là đá mài đao, ngừng thực nghiệm các loại võ đạo do mình thiết lập ra. Thậm chí dùng để thực nghiệm các loại suy nghĩ về đao pháp và kiếm pháp do hai vị tồn tại thần bí trong Thiên Đao Tuyệt Kiếm Lâu tầng hai kia lưu lại...

      Loại tiến bộ này cũng phải là trực tiếp tăng trưởng tu vi huyền khí, nhưng đối với Đinh Hạo mà , cũng vô cùng quan trọng.

      Từng bước tới, Đinh Hạo cảm thấy mình quả thực giống như từng bước vào trong chiến trường thượng cổ đầy hiểm nguy, bất kỳ thời khắc nào cũng chém giết, tôi luyện thần kinh bản thân. Dọc theo đường lấy đao pháp và kiếm pháp đối địch, lĩnh ngộ đối với đao kiếm, nhất là nghiên cứu và ước đoán đối với Thất Huyền Trảm, đột nhiên tăng mạnh!

      Trong lúc đó, Đinh Hạo quanh quẩn ở trong thế giới sương mù kỳ lạ đầy sát khí này hết hai ngày.

      nhớ , mình rốt cuộc đánh chết bao nhiêu võ giả, ma do sương mù hóa thành.

      Mặc dù với thân thể cứng rắn mạnh mẽ của Đinh Hạo, thời gian dài ở trong quá trình vung kiếm xuất đao, cũng từ từ xuất tượng ê ẩm sưng đau. Lấy tần suất xuất đao xuất kiếm mỗi giây tính ra, chỉ sợ chí ít lên tới mấy trăm vạn lần.

      Đến cuối cùng, biến hóa kỳ diệu xuất .

      Đinh Hạo cảm thấy Tú Kiếm và Vấn Tình Đao trong tay, dường như biến thành phần thân thể mình. cảm thấy linh hoạt và hành động tùy ý trước nay chưa từng thấy. Bàn tay chỉ cần vuốt ve bất kỳ thanh đao kiếm nào, toàn bộ thân thể của con người có loại cảm giác hưng phấn nóng lòng muốn thử hiểu , máu tươi cũng muốn sôi trào.

      đường tới, Đinh Hạo cũng phát vài thi thể võ giả Nhân tộc và cường giả tộc.

      Bọn họ đều nằm rải rác ở trong sương mù dày đặc.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :