Đao Kiếm Thần Hoàng - Loạn Thế Cuồng Đao (1595 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 546-547: CHIẾN ĐẤU KỊCH LIỆT NHƯ LỬA

      Trung Châu Tam Hoàng cúi đầu nhìn con chim lớn màu đỏ nằm phía dưới đất, mỗi người đều cảm thấy sững sờ.

      Nhớ ba tháng trước, ở Cự Linh Thành, lúc mới gặp mặt, Đinh Hạo còn phải dựa vào lực lượng tích lũy của trận pháp minh văn dưới mặt đất, mới có khả năng hình thành áp chế đối với đám người mình. Nhưng tại, trong lúc giơ tay nhấc chân lại có thể giết chết con chim lớn, dị chủng hồng hoang có chiến lực nửa bước Võ Hoàng, giống như bẻ gãy cành cây khô. Điều này có nghĩa là tại nếu như Đinh Hạo muốn giết chết ba người mình, dễ dàng giống như bóp chết con kiến.

      Trong các võ giả khác, Thiên Đao Tuyệt Kiếm Minh cũng nhìn chằm chằm.

      Bọn họ vốn cho rằng hơn tám mươi người bọn họ kết hợp lại, cũng là lực lượng đủ khiến cho bất kỳ thế lực nào cũng phải cảm thấy khiếp sợ. Đinh Hạo tất nhiên phải dựa đám người mình. Nhưng tại xem ra, điều này chỉ là suy nghĩ từ phía bọn họ.

      Ở trước mặt chí cường giả chân chính, chút ưu thế về nhân số của bọn họ, có đôi khi rất buồn cười. Nếu như chiến đấu, chỉ cần mình Đinh Hạo có thể dễ dàng giết chết hơn nửa đám người mình.

      vài võ giả vốn vẫn ôm ý niệm khác, đều đàng hoàng thuận theo.

      Cuộc chiến đấu rất nhanh kết thúc.

      Đinh Hạo giải quyết đám chim khổng lồ màu đỏ hung tàn này, nhưng võ giả liều mạng trối chết lại dừng lại, ngay cả tiếng cảm ơn cũng , mà lấy tốc độ nhanh hơn, chạy vội về phía cánh cửa Cổ Lộ phía xa. Hiển nhiên dù chỉ khắc cũng muốn ở lại chỗ này.

      Đinh Hạo mặt nhăn mày nhíu, đưa tay ra.

      lực lượng cực lớn tuôn ra, trực tiếp kéo vị võ giả chạy trối chết bay lên trời cao.

      - Xảy ra chuyện gì vậy?

      Đinh Hạo hỏi người sống sót, chạy trối chết ra ngoài.

      - Ngươi lại dám... A, hóa ra là Đao Cuồng Kiếm Si Đinh đại nhân. tốt rồi, phía trước là thú triều vô cùng vô tận. Đám hung thú bạo động kia... Quá nhiều... đáng sợ... Phải có đến hơn trăm nghìn con... Trời ạ, sức lực con người căn bản có khả năng chống đỡ...

      Người may mắn còn sống sót này nhận ra Đinh Hạo, dám chậm trễ, cách đứt quãng.

      võ giả cảnh giới Đại Tông Sư đỉnh phong, cũng biết là đệ tử môn phái nào. Khắp người đầy những vết thương. Hiển nhiên bị sợ vỡ mật, cả người run rẩy.

      - Tại sao lại thành như vậy?

      Đinh Hạo cảm thấy chuyện thể đơn giản như vậy.

      - Trước ngày hôm qua, con thú lớn vương cấp đáng sợ xuất . Nghe đồn là Chư Hoài đứng thứ mười trong Thất Thập Nhị Địa Sát Thần Thú thượng cổ. Hình thể của nó giống như núi cao, hơi nuốt lấy thế lực tộc, đuổi toàn bộ hung thú trong Cổ Lộ tập trung lại chỗ, bắt giết Nhân tộc và tộc. Đây quả thực là con đường chết. Chết sạch, người đều bị chết sạch... Ngay cả đám người Tống Khuyết Thanh Vân Tông, tộc Ngân Nguyệt Cổ và Bổ Thiên Quyết cùng với thế tộc tộc đều tổn thất thảm trọng, bị vây ở cuối Cổ Lộ, sống chết !

      - Các ngươi cũng đừng vào nữa. Nhân lúc bây giờ còn chưa bị để mắt tới, mau trốn . Nếu tất cả đều phải chết!

      xong, người may mắn còn sống sót này giống như con chó nhà có tang, chạy về phía lối ra của Cổ Lộ.

      ...

      ...

      Tiếng chém giết đầy hoang tàn.

      Huyết quang tận trời.

      Đám thú vô cùng vô tận giống như thủy triều bao vây mấy nghìn Nhân tộc và cao thủ tộc ở trong đó.

      Thú lớn với hình thù kỳ quái, thân thể đều vô cùng to lớn, giống như muốn sống điên cuồng trùng kích. Mặt đất cũng trở nên chấn động. Cao thủ và cường giả hai tộc vốn phân tán khắp nơi, đều vội vàng tập trung lại với nhau, ở xung quanh dãy núi, mượn địa hình bày ra trận pháp minh văn và trận trước, miễn cưỡng ngăn cản được thú triều trùng kích!

      trung phía xa, con thú lớn màu đen cao tới ngàn mét, thân hình như như ở trong tầng mây, lôi điện theo, mơ hồ giống như con trâu lớn, lại có tai giống như lợn rừng, bốn cái sừng dài lớn giống như lưỡi kiếm đâm thẳng vào trời cao. Đôi mắt giống như mặt trăng màu máu đỏ treo ở trung, ngừng phát ra những tiếng rít gào giống như tiếng trẻ con khóc nỉ non...

      Dưới huy động của con thú lớn này, tất cả hung thú dị chủng giống như phát điên, bay bầu trời, bò mặt đất, có sư tử chín đầu, cũng có hổ hai cánh, còn có nhiều quái vật từ mặt đất dưới chui ra ngoài, giống như con xuyên sơn giáp, vảy toàn thân lóe ra ngân quang, phát ra những tiếng rít gào, che kín bầu trời, lao về phía cao thủ hai tộc.

      Mặt đất chấn động run rẩy, dãy núi đổ nát.

      Cuộc chiến đấu diễn ra tới gần nửa đêm, máu của đám thú lớn bị giết chết theo khe suối chảy xuôi, tạo thành thác nước màu máu. Trong thiên địa tràn ngập mùi máu tanh. Mặt đất biến thành màu đỏ. Rừng rậm với những cái cây cao chọc trời cháy hừng hực...

      Quả thực là cảnh tượng giống như ngày diệt vong.

      Mỗi giây mỗi phút, đều có sinh linh ngã xuống.

      Rất nhiều cường giả tộc đều ra bản thể nguyên hình, hóa thành hình dạng dã thú cùng với dị chủng hồng hoang xé cắn.

      Võ giả Nhân tộc lại dựa lưng vào nhau, kết thành vài trận pháp loại . khi có hung thú hồng hoang phá tan lớp phòng vệ của trận pháp minh văn, bọn họ lập tức triển khai tập kích. người rất nhiều người đều có máu tươi đầm đìa. Bọn họ ra sức chém giết. Các vũ khí huyền khí cao cấp cũng bắt đầu gẫy. Bọn họ rơi vào cảnh cực kỳ khốn cùng...

      - Giết sạch những kẻ xâm lăng, báo thù!

      sóng tinh thần từ trong thân thể con thú lớn màu đen kia mạnh mẽ phát ra, giống như trận gió lốc lan tràn trong thiên địa.

      Dưới huy động của nó, tất cả mãnh thú hồng hoang dị chủng giống như phát điên, liều chết trùng kích về phía dãy núi.

      Sau khi cao thủ Nhân tộc và cường giả tộc tiến vào tây du của Cổ Lộ, hoàn toàn thu liễm, trắng trợn cướp giết dị chủng hồng hoang, cuối cùng kích thích khiến dân vốn cư trú ở nơi này trả thù đẫm máu. Khi những thú lớn tạo thành đoàn phản kích, tất cả đều có vẻ quá mức đáng sợ.

      Ở bao vây ở vị trí trung tâm nhất, Tống Khuyết, hoàng Bổ Thiên Quyết, Ngân Nguyệt Cổ Tộc Hoàng, Tà Hoàng Cốc, tộc Đại Lực Ngưu, Diệt Tuyệt Kiếm Tông, Thiên Hạ Hội và các chí cường giả Nhân tộc và tộc đứng ở trong hư , ánh mắt như điện, bắn phá bốn phía, trấn thủ trung tâm. khi mãnh thú hồng hoang dị chủng có thực lực mạnh mẽ vọt vào vòng phòng ngự, bọn họ ra tay tiêu diệt trước tiên...

      - Đinh Hạo ở đâu? Vì sao ở đây? biết có phải ở phía sau thao túng thú triều này hay ?

      Tà Tâm Hoàng cười hiểm, :

      - mang theo mèo trắng, thoạt nhìn giống như loại dị chủng hồng hoang. Người này có tướng mạo chim ưng, tâm tư thâm trầm, phải đề phòng!

      - Đinh huynh đệ rơi lại phía sau. Tà Tâm Hoàng, ngươi lời này là có ý gì?

      Tống Khuyết cả giận :

      - Đối đầu với kẻ địch mạnh, chúng ta bây giờ quan trọng nhất chính là nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề. Ngươi những lời thối tha này là có ý gì?

      - Tống Khuyết, đừng tưởng rằng bản hoàng dám giết ngươi!

      - Phải ? Cửu Vĩ Hồ Ly, có giỏi phóng ngựa qua đánh trận!

      - nên cãi nhau. Ta quan sát thấy những hung thú dị chủng hồng hoang này đều chịu điều khiển của con Chư Hoài kia. Bắt giặc phải bắt vua trước...

      Mi Nhất Hiên, Bạch Thủy Tuyền Kiếm chí cường giả của Diệt Tuyệt Kiếm Tông, chỉ vào con dị thú màu đen cao mấy ngàn thước trong bầu trời, :

      - bằng chúng ta đồng loạt ra tay, liên thủ đánh chết con quái thú này trước. Những con hung thú dị chủng hồng hoang khác tất nhiên quân tâm đại loạn tản .

      Đề nghị này nhận được những người khác tán thành.

      - Được, đồng loạt ra tay! Dị thú Chư Hoài này chính là trong mười Địa Sát Thần Thú đứng đầu thượng cổ. Bất luận máu huyết, da lông hay gân cốt trái tim, cả người đều là bảo. Trăm triệu lần thể bỏ qua. Chúng ta dựa vào bản lĩnh của mình, ai có thể lấy được cái gì là của người đó!

      Lời còn chưa dứt.

      Vèo vèo vèo!

      Hơn mười vị chí cường giả hóa thành lưu quang, lao ra khỏi trận pháp minh văn.

      Thân hình bọn họ nhanh chóng lướt qua tầng mây trong hư , đều bắn nhanh về phía con thú lớn màu đen kia.

      - Những kẻ xâm lăng đáng chết, giết!

      Thú lớn Chư Hoài này phóng ra từng đợt sóng tinh thần.

      Nó hiển nhiên cũng phát ra mục đích của những người xâm lăng. Hai con mắt giống như mặt trăng màu đỏ khép mở, vô số tia chớp huyết sắc từ trời phóng xuống, giống như trận mưa lớn trút nước xuống, phủ kín phạm vi mấy ngàn thước vuông, khiến thân thể nó được các tia chớp bao phủ ở bên trong. Nó há mồm rít gào tiếng. ba mang theo mùi hôi tanh khó có thể hình dung bạo phát, quét sạch những đám mây dày trôi lơ lửng ở xung quanh. Vài ngọn núi mặt đất trong nháy mắt cũng bị hất bay...

      trận ác chiến được triển khai.

      Chư Hoài hổ danh là thú lớn vương cấp trong Thất Thập Nhị Địa Sát Thần Thú thượng cổ, kinh khủng tới cực điểm.

      Chư Hoài có hình dáng bên ngoài giống như trâu, lại có đôi mắt người, lỗ tai heo, có bốn sừng, hình dạng kỳ dị tới cực điểm. Nó trời sinh có năng lực khống chế phong vũ lôi điện, trong mơ hồ tương hợp với pháp tắc thiên địa. Nó chỉ rống giận vài tiếng, nước mưa và lôi điện vô cùng vô tận tràn ngập trung, cuồn cuộn dứt. Mặt đất bị đánh lộ ra từng khe sâu thấy đáy. Nham thạch nóng chảy từ trong khe trực tiếp bắn ra...

      Tà Tâm Hoàng cũng có chút khinh địch, ăn thiệt ít nhiều.

      lòng muốn có được máu của Chư Hoài, là người xông lên trước nhất, lại bất ngờ kịp đề phòng, bị tia chớp màu tím lớn bằng thùng nước đánh trúng. Ở trong miệng phun ra làn hơi màu tím, cả người có tử quang bắn loạn, trực tiếp từ trong bầu trời rớt xuống trong dung nham nóng chảy màu đỏ phía dưới!

      Mọi người khác đều hít hơi hơi lạnh.

      Mặc dù là tồn tại cấp bậc chí cường giả, đối mặt với con hung thú này cũng có kẻ rơi xuống nơi nguy hiểm.

      Chư Hoài này thân ở tây du Cổ Lộ biết bao nhiêu vạn năm, sớm trở thành bá chủ mảnh thiên địa này, cao cao tại thượng giống như quân vương hoàng đế. tại nó thành niên, thực lực vượt xa so với hung thú hồng hoang bình thường. Cho dù mọi người bao vây tấn công, cũng thể nắm chắc thủ thắng!

      - Thiên địa thương sinh linh ấn!

      Tống Khuyết nổi giận gầm lên tiếng. Trước người ra vũ ấn hình tròn cực lớn màu đỏ.

      Vũ ấn này giống như luân bàn cực lớn xoay tròn. Mặt phân bố chín ký hiệu kỳ lạ, đỏ sẫm giống như máu tươi, có uy áp kỳ lạ. Mỗi lần chuyển động, chín ký hiệu phát ra hồng quang rực rỡ, hợp lại cùng chỗ, biến thành dòng nước lũ lực lượng, liên tục ngừng tập kích về phía Chư Hoài.

      Ầm ầm ầm!

      Lực lượng đáng sợ này từng trong nháy mắt giết chết Thôn Nhật Hoàng. Nhưng khi đánh vào thân thể con thú lớn Chư Hoài, khiến lông ngắn màu đen bay loạn, nhưng cũng chỉ là đẩy lùi con địa sát thần thú này, ngay cả phá mở phòng ngự bên ngoài thân thể nó cũng làm được!

      - Thiên lý phiêu tuyết tuyết phiêu hồng!

      hoàng Bổ Thiên Quyết hét lớn, thi triển công.

      Chỉ thấy phía ngoài thân thể nó lóe ra quang hoa. lực hút vô hình sinh ra, hút từng dòng máu từ các thi thể của mãnh thú, võ giả Nhân tộc và tộc chết trận mặt đất ra, tập trung lại thành từng dòng sông máu cực lớn, giống như thác nước đổi chiều chảy ngược lên bầu trời, lao tới tập trung về phía , hóa thành từng điểm hoa tuyết huyết sắc, giống như lưỡi đao tử thần, ngừng lượn vòng về phía thân thể to lớn của Chư Hoài...

      Keng keng keng thiên lý hoàng vân ký!

      người Chư Hoài bắn tia lửa ra khắp nơi, giống như từng tiếng kim loại va chạm vang lên.

      Tất cả hoa tuyết huyết sắc đều bị đập nát!

      Các đại chí cường giả khác đều đồng thời ra chiêu.

      Chỗ lợi duy nhất là thân thể khổng lồ của Chư Hoài này là mục tiêu cực dễ trúng. Chỉ có điều từng lực lượng khủng khiếp đánh vào người của nó, cũng chỉ khiến nó chấn động tới mức liên tục lui lại phía sau mà thôi, nhưng thể phá vỡ được lớp da màu đen cứng rắn kia...

      Trong nháy mắt trận chiến đấu tiến vào hồi gay cấn.

      Gầm lên giận dữ, Tà Tâm Hoàng hóa thành đạo tử quang, trốn thoát qua nham thạch nóng chảy dưới lòng đất.

      - Các vị nên tiếp tục giữ lại nữa. Nhanh chóng giết chết con súc sinh này . Bếu ngày hôm nay chúng ta đều phải chết!

      hét lớn, cả người phun ra khí màu tím cuồn cuộn, ra bản thể.

      Đó là con cửu vĩ hồ màu tím cao tới trăm mét, chín cái đuôi giống như có dây xích thần bí quấn lên nhàng xòe ra, lóe ra các loại văn tự tộc thượng cổ thất truyền, cực kỳ tà.

      Đôi mắt Tà Tâm Hoàng phát ra cột ánh sáng màu tím, đuôi chợt bắt đầu dài ra, giống như sợi dây chết chóc điên cuồng bò qua, trói lấy thân thể Chư Hoài thành từng vòng. Văn tự cổ lóe ra, phát ra thần lực, muốn trực tiếp cắt đứng hông Chư Hoài.

      - A...

      Chư Hoài ngửa mặt lên trời kêu đau, lần đầu tiên cảm giác bị tổn thương.

      Tà Tâm Hoàng vô cùng vui mừng, tiếp tục phát lực, giữ chặt Chư Hoài ở trong hư .

      - Cơ hội tốt!

      Trong lòng Tống Khuyết thoáng động. cái gương đồng cổ màu xanh biếc gỉ rét loang lổ xuất ở trong tay , phóng ra khí tức khiến thiên địa đều sợ run.

      Quang hoa màu đỏ xuyên qua mặt kính rỉ rét màu xanh biếc phóng ra ngoài, gia tăng ở vũ ấn Thiên Địa Thương Sinh Linh Ấn ở trước người . Trong nháy mắt vũ ấn này tăng lên gấp mấy chục lần, đường kính lên tới hơn trăm mét.

      Chín văn tự thần huyết màu đỏ sẫm này nhanh chóng lóe sáng, trực tiếp từ trong vũ ấn bay ra ngoài, nối với đầu, hóa thành hỏa long hung ác trông rất sống động, há miệng trực tiếp cắn vào phía sau lưng Chư Hoài!

      - Phụt...

      Lần này cuối cùng da của Chư Hoài bị xé rách. dòng màu đỏ giống như suối phun ra.

      - Ha ha đa tạ!

      Chí cường giả tộc Ngân Nguyệt Cổ cười lớn tiếng, phất tay ra chiêu,

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 548: DỮ NHIỀU LÀNH ÍT

      Nhất thời có lượng lớn máu từ trong vết thương Chư Hoài bị hút ra, giống như có linh tính, chảy vào trong bàn tay của , trong nháy mắt bị nén trở thành viên huyết đan lớn chừng trái nhãn, quay tròn loạn chuyển, phóng ra vô số huyết quang.

      Toàn thân Chư Hoài từ xuống dưới, có chỗ nào mà phải là bảo vật.

      viên huyết đan này, tuy rằng thể luyện chế thành máu của Chư Hoài, nhưng là bảo vật hiếm thấy. Cho dù là con dã thú bình thường nuốt vào, cũng có thể mở ra linh chi tiến hóa thành tộc thuần huyết, tương đương với công sức tộc khổ luyện năm trăm năm, thậm chí có thể nhận được phần thần thông của Chư Hoài.

      Tống Khuyết hừ lạnh tiếng, gì thêm.

      Nếu ngay từ đầu dựa vào bản lĩnh của mình, vậy cũng chẳng trách được người khác.

      ...

      Thời điểm còn cách chiến trường hơn năm mươi dặm, đám người Thiên Đao Tuyệt Kiếm Minh đều sợ ngây người trước cảnh tượng mình vừa nhìn thấy được.

      Mặc dù có chuẩn bị tâm lý trước, mặc dù phần lớn người trong đó đều là thiên tài bách chiến trải qua vô số lần đứng giữa ranh giới cái sống và cái chết, nhưng khi bọn họ thấy vô số hung thú hồng hoang giống như hồng thủy, bao phủ từng đỉnh núi, thấy mặt đất sụp đổ nham thạch nóng chảy khắp nơi, dãy núi sụp đổ hư bị nghiền nát...

      Tất cả những điều này quả thực chính là cục diện vườn cẩm thú trong ngày diệt vong, là địa ngục Tu La.

      Các cao thủ Thiên Đao Tuyệt Kiếm Minh tự hỏi, hơn tám mươi người mìn xông lên, chỉ sợ kiên trì được khắc đồng hồ bị đám mãnh thú điên cuồng này bao phủ!

      trách được trước những võ giả Nhân tộc đó lại liều mạng chạy trốn như vậy.

      Cục diện này ai có thể địch nổi.

      - Chúng ta... phải qua đó sao?

      Lão đại của Trung Châu Tam Hoàng sợ tới mức choáng váng, cảm thấy chân mình mềm nhũn, giọng cũng run rẩy.

      số võ giả khác trong lòng cũng khỏi được nảy sinh thối ý.

      Đây hoàn toàn phải là mạo hiểm, mà là chịu chết.

      Phóng mắt nhìn lại, khắp nơi đều là thân ảnh mãnh thú, cũng nhìn thấy được phía xa có dấu hiệu nào của thế lực võ giả Nhân tộc và tộc, chỉ sợ bọn họ bị tiêu diệt hoàn toàn?

      Lý Y Nhược cũng có chút lo lắng, khẽ nắm lấy tay Đinh Hạo.

      - Các ngươi lui về phía sau năm mươi dặm trấn giữ. khi thú triều tiến về phía bên này, lập tức rời khỏi tây du Cổ Lộ trước. mình ta qua đó xem sao...

      Đinh Hạo cuối cùng vẫn đưa ra quyết định.

      cũng cách nào thấy được cuộc chiến đấu phía xa, bởi vì các loại quang diễm cuồng bạo và khí tức hỗn loạn ngăn cản tất cả biết được cuộc chiến đấu rốt cuộc diễn ra đến trình độ nào. Chỉ có điều hung thú hồng hoang vẫn công kích. Ít nhất điều này còn có vài người sống sót. Cho nên phải qua đó xem thử.

      Bởi vì có thể tên mập Tống Khuyết vẫn còn ở bên trong.

      Đinh Hạo có thể quan tâm tới bất kỳ kẻ nào khác, nhưng phải cứu tên mập này.

      Bởi vì lúc trước trong rất nhiều chuyện, Tống Khuyết đều từng cố gắng hết sức trợ giúp mình. Tri ân báo phải là quân tử.

      Lời còn chưa dứt, Đinh Hạo trực tiếp hóa thành đạo lưu quang, nhanh chóng bay về phía trước.

      - Mang Manh Manh theo!

      Lý Y Nhược biết mình theo chính là thêm phiền phức. Nàng ném tiểu sủng vật của mình ra ngoài.

      Nếu như gặp phải nguy hiểm, bọt khí vô địch của Manh Manh vẫn có tác dụng.

      - Hắc hắc hắc!

      Cá heo Manh Manh bất mãn kêu lên.

      Bạch quang lóe lên, mèo mập Tà Nguyệt kích động vỗ cánh quay về, mang theo Manh Manh ở lưng, sau đó giống như điện quang đuổi kịp Đinh Hạo.

      Khoảng cách chiến trường càng lúc càng gần. Tất cả từ từ trở nên ràng.

      Con quái thú cực lớn có hình dạng con trâu đen đứng sừng sững ở giữa thiên địa. Từng tia chớp ầm ầm đánh xuống. Nước mưa trút xuống. Trong phạm vi nho ngàn mét xung quanh nó mưa xối xả gần như hóa thành vùng ngập lụt. Chỉ có điều mặt đất cũng ngừng có nham thạch nóng chảy cuồn cuộn phun trào mãnh liệt. Chất lỏng màu đỏ thiêu đốt mặt đất, bị nước mưa dập tắt, lần nữa cứng lại trở thành nham thạch, lại bị dư ba của cuộc chiến đấu trực tiếp nghìn nát

      Tất cả đều vô cùng hỗn loạn.

      Cuối cùng Đinh Hạo nhìn thấy, Tống Khuyết và hơn mười chí cường giả hãy còn khổ chiến với thú lớn Chư Hoài. người mấy người đều đầy vết máu.

      Trong đó chín cái đuôi của Tà Tâm Hoàng chặt đứt sáu cái. Lông hồ ly bay lả tả đầy trời. Thân thể chí cường giả tộc Ngân Nguyệt Cổ gần như bị xuyên thủng, lưu lại vết sừng đâm, nhìn thấy mà kinh tâm. Hiển nhiên là bị sừng trâu của Chư Hoài đâm trúng. Bên cạnh Tống Khuyết đồng thời lên bốn vũ ấn màu đỏ. Bốn con hỏa long tàn khuyết được đầy đủ, vẫn còn bay lượn gào thét, bảo vệ vững vàng ở trong đó. Trong số mọi người, thương thế của nhất!

      vị cường giả Nhân tộc khác, bên cạnh lơ lững ba thanh kiếm với hình dáng phong cách cổ xưa, tản ra kiếm ý khủng khiếp ngút trời. Mỗi lần chiến đấu, đều có đạo kiếm quang diệt tuyệt phun ra, ngừng lưu lại vết thương thân thể thú lớn Chư Hoài. Từng giọt máu rơi xuống...

      Đinh Hạo chỉ nhìn lướt qua lượt, biết hai bên tạm thời bị vây trong trạng thái cân bằng cực kỳ vi diệu.

      Trong khoảng thời gian ngắn, bên này cũng thể làm gì được bên kia.

      Chỉ có điều tình thế này cực kỳ bất lợi đối với Nhân tộc và tộc.

      Bởi vì mặt đất, bầy thú với ngàn vạn dị chủng hồng hoang chiếm ưu thế tuyệt đối, hoàn toàn áp chế khoảng chừng hơn ngàn năm trăm cường giả hai tộc còn lại ở trong dãy núi. Quang diễm của trận pháp minh văn quang vô cùng ảm đạm có nghìn lở trăm lỗ. Hiển nhiên nó cũng kiên trì được bao lâu. khi cao thủ hai tộc mặt đất bị diệt sạch, bầy thú hồng hoang vây đánh hơn mười vị chí cường giả. Cho dù chỉ chậm rãi vây đánh, cũng có thể khiến đám người Tống Khuyết mệt mà chết!

      Phải mau chóng giết chết con thú lớn Chư Hoài này. Bằng hôm nay tất cả mọi người dữ nhiều lành ít!

      Trong nháy mắt đưa ra quyết đoán, Đinh Hạo kêu khẽ tiếng, bay thẳng xuống bên trong vòng chiến.

      Mấy trăm con hung cầm dị chủng ở bên ngoài chịu trách nhiệm cảnh giới phát ra tồn tại của Đinh Hạo. Chúng gào thét xông tới bao vây ngăn cản!

      Tâm niệm Đinh Hạo vừa động, chỉ thoáng mấy trăm thanh thần binh Huyền sương xuất ở bên cạnh người.

      Thực lực đạt được cảnh giới Đại Tông Sư, ý niệm khẽ động, liền có thể ngưng kết ra mấy trăm thần binh Huyền Sương.

      Đinh Hạo thôi động huyền khí ngục băng. Trong khí chỉ thoáng có hàn khí tản ra. Từng khối băng cực lớn trong nháy mắt hình thành rơi xuống.

      Đinh Hạo vung tay lên.

      Vèo vèo vèo.

      Trong nháy mắt tiếp từng khối băng lớn giống như con rắn múa loạn nhanh chóng bắn tới. Từng mảnh hoa máu bắn ra. Xương trắng gãy, giống như có nhiều đóa hoa màu trắng màu đỏ phóng ra. Lông chim các màu rơi xuống lả tả. Từng tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 549: THẦN THÔNG THẦN THÚ THƯỢNG CỔ

      Hơn mười con chim lớn có thực lực thấp hơn chút trong số chúng, trong nháy mắt bị lợi kiếm huyền khí biến ảo cắt nát trở thành đám huyết vụ rơi xuống!

      Tình huống khẩn cấp, Đinh Hạo hoàn toàn có chút giữ lại nào.

      dây dưa qua lâu với những con chim hung tượn liều chết này. Với huyền khí hộ thân, trực tiếp cứng rắn vọt vào trong đám hung cầm dị chủng, ràng phá ra con đường máu, dường như bàn ủi bị đốt nóng cắm vào trong bơ. khi vừa xông qua, trực tiếp xuyên qua đàn dị chủng hung cầm!

      Xuy xuy xuy xuy!

      Bốn đạo kiếm ý Xuân Hạ Thu Đông, giống như sóng khí màu kim hoàng trong suốt, năng lượng chảy loạn giữa các tầng mây, chém vào trong thân thể của thần thú Chư Hoài.

      - Tiểu Đinh tử... Ha ha ha, ta biết, ngươi nhất định tới!

      Tống Khuyết ngẩng đầu nhìn thấy Đinh Hạo, khuôn mặt béo mập lộ ra kinh ngạc vui mừng. hưng phấn cười to:

      - Huynh đệ, ta và ngươi kề vai chiến đấu, làm thịt con địa sát thần thú này, cũng là đoạn giai thoại!

      Đinh Hạo cũng lộ ra hào khí, cười to :

      - Hôm nay vừa đúng lúc cướp đoạt giọt máu thần thú, đưa cho Tống huynh làm lễ vật.

      Trong lúc chuyện, lại có bốn đạo kiếm ý vô thanh vô tức bắn ra.

      tại, khả năng nắm giữ của Đinh Hạo đối với kiếm ý đạt đến trình độ cực kỳ tinh thuần, cho dù rút kiếm, tâm ý khẽ động, cũng có thể vô thanh vô tức phát ra kiếm ý.

      Bồ đoàn tại kiếm lâu có chỉ dẫn cực lớn đối với .

      Đây mới là chân lý của kiếm ý, ý ở trước kiếm, lấy ý phát kiếm, nhanh như tia chớp, sét đánh bão táp, hữu hình lại là vô hình.

      Tuy rằng tại vẫn chỉ đạt được tiêu chuẩn hai thành kiếm ý, nhưng lực sát thương lại có vẻ càng quỷ thần khó lường hơn.

      Trong nháy mắt, người con thú lớn Chư Hoài xuất thêm hơn mười vết thương kỳ dị, có vài phần giống như than đốt, lại có vài phần bị tuyết che phủ, có vài phần bị đánh đen, có vài phần lại khô héo xám trắng. Loại thương thế này hiển nhiên có uy hiếp cực lớn đối với con thú lớn. Cho nên Chư Hoài nổi cơn điên, trước tiên xem Đinh Hạo trở thành mục tiêu, điên cuồng công kích qua!

      - Huynh đệ cẩn thận, sừng trâu này quá mức kinh khủng!

      Tống Khuyết nhanh chóng nhắc nhở.

      Trước văn cửu vĩ của Cửu Vĩ Hoàng, có văn tự cổ lóe lên, vô cùng khủng khiếp. Nhưng nó cũng bị sừng trâu này chặt đứt. Nhìn bốn cái sừng trâu dường như rất cùn, thực tế lại sắc nhọn tới cực điểm, có thể so sánh với thần binh bảo khí. Từ lúc bắt đầu chiến đấu đến bây giờ, rất nhiều vết thương người các chí cường giả hầu như đều bị bốn cái sừng trâu này gây ra.

      Đinh Hạo nhận được nhắc nhở, tiếp tục liều mạng nữa. Trước tiên thi triển thần thông Nhất Niệm Thiên Lý né tránh.

      Trận chiến đấu vốn là cuộc chiến trả thù, chống đỡ đầy giằng co.

      Chỉ có điều sau khi Đinh Hạo gia nhập, trạng thái cân bằng vi diệu bị phá vỡ.

      Cục diện cuối cùng chậm rãi phát triên nghiêng về phía có lợi cho Nhân tộc và tộc.

      Mắt thấy thời cơ đến, các đại chí cường giả đều đều lấy ra bảo khí người. Các loại thần quang lóe ra. Bốn kiếm ý của Xuân Hạ Thu Đông Đinh Hạo cũng kéo dài dứt, phóng ra chặt chém ở thân thể cao lớn của con thú lớn Chư Hoài, lưu lại từng vết thương!

      - A...

      Chư Hoài tức giận rít gào, phát ra sóng tinh thần.

      Trong nháy mắt tất cả mãnh thú hồng hoang dị chủng giống như nhận được hiệu lệnh, đều bỏ lại đám cường giả Nhân tộc và tộc bị bao vây ở dưới dãy núi, lao về phía chiến trường trong bầu trời. Chúng đông nghìn nghịt giống như thủy triều màu đen.

      - Ha ha, nó sắp chịu được nữa rồi!

      Tinh thần tất cả mọi người đều đại chấn.

      Hiển nhiên sức lực của con thú lớn Chư Hoài này cạn kiệt. Nó cảm nhận được nguy hiểm, cho nên bất đắc dĩ triệu hoán mãnh thú hồng hoang dị chủng phía dưới xông qua hỗ trợ.

      Đinh Hạo cũng do dự nữa, kích phát hạt giống huyền khí trong tinh huyết Ma Sát Bạch Viên, thi triển thần thông Nhân Vương Biến, trong nháy mắt biến hóa thành con bạo viên lông trắng vô cùng khổng lồ, thi triển thần thông ba đầu sáu tay, cầm sáu thanh binh khí cực lớn ở trong tay xông tới tấn công Chư Hoài.

      Chư Hoài là trong mười Thất Thập Nhị Địa Sát Thần Thú đứng đầu thượng cổ. Sát Bạch Viên lại có thứ hạng sau hai mươi. Phẩm chất hai bên chênh lệch cực lớn. Nếu như trực tiếp đối đầu, nhất định có áp chế theo bản năng. Đây cũng là nguyên nhân lúc trước Đinh Hạo thi triển Nhân Vương Biến.

      Tuy nhiên bây giờ, Chư Hoài bị mọi người bao vây tấn công, mệt mỏi, người đầy vết thương, thực lực giảm sút rất lớn. Phạm vi khống chế nước mưa lôi điện cũng bắt đầu thu hẹp. Lực tương khắc còn rệt như lúc đầu nữa. Đây chính là thời cơ tốt.

      Thân thể con bạo viên màu trắng cực lớn vừa xuất , nhất thời có từng đạo hung quang màu trắng vây xung quanh thân thể.

      Khí tức hung bạo tràn ngập trung. Dường như nếu có vật chất, trong vòng trăm thước xung quanh thân thể xuất loại khí tức kỳ dị diệt tuyệt, hấp thu sức sống của tất cả sinh vật. Trong nháy mắt, các cây cổ trăm năm khô quắt trở thành tro bụi. vài chim lớn dị chủng hồng hoang đến gần, dường như bay nhanh lập tức lưu chuyển qua nghìn năm, trong tiếng rên rỉ, máu và thịt toàn thân giống như làm bằng cát rơi ra, thoáng chốc chỉ còn lại có bộ xương trắng hoàn chỉnh rơi xuống...

      Cho dù là các chí cường giả chỉ cần đến gần chút, cũng cảm giác được lực lượng và sức sống trong cơ thể có dấu hiệu khống chế được, lao về phía con bạo viên cực lớn màu trắng kia...

      - Đây là...

      Đinh Hạo có chút kinh hãi. Đây cũng là lần đầu tiên phát ra loại tình huống như thế.

      chỉ cảm thấy rất nhiều sinh lực giống như thác nước, từ bốn phương tám hướng vọt về phía trong thân thể của mình, theo các lỗ chân lông toàn thân từ xuống dưới rót vào, giống như muốn hóa thành lực lượng của chính mình. Chỉ trong nháy mắt, lực lượng của con bạo viên cực lớn kia tăng lên gấp hai ba phần!

      Đây là trong những thiên phú thần thông của Ma Sát Bạch Viên.

      Sau lát kinh ngạc, trong nháy mắt Đinh Hạo mừng như điên.

      Tương tự như thiên phú thần thông của Chư Hoài, có thể điều khiển phong vũ lôi điện trong trung với phạm vi ngàn mét, thiên phú thần thông của Ma Sát Bạch Viên có tên là Ma Sát Thôn Phệ. Sát khí hung bạo có thể cắn nuốt tất cả sức sống của sinh vật trong phạm vi trăm thước quanh thân thể mình, chuyển hóa thành lực lượng của chính mình.

      Đây là loại thần thông cực kỳ kinh khủng tà ác, nhưng ở thời điểm đối địch lại có thần hiệu.

      Lúc trước, Đinh Hạo thi triển Nhân Vương Biến, bởi vì thực lực đủ, tích lũy sâu, cho nên chỉ mượn được thể tích và lực lượng, vẫn thể hoàn toàn thực được thần thông Ma Sát Bạch Viên. Hôm nay cuối cùng tu vi huyền khí tấn chức đến cảnh giới Đại Tông Sư, lại lĩnh ngộ hai thành kiếm ý, tu vi tâm cảnh tăng mạnh, cuối cùng lĩnh ngộ được môn thần thông thần thú thượng cổ này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 550: ĐIÊN CUỒNG TRANH CƯỚP

      Đây là môn thần thông rất biến thái.

      Có thể ngừng hấp thu lực lượng của đối thủ để mình sử dụng. Nếu như phải lực lượng chênh lệch cực lớn, hoàn toàn có thể đứng ở thế bất bại. Cho dù dây dưa rất lâu, cũng có thể khiến đối thủ mệt mà chết. Lực lượng ngừng sinh sôi, cũng có thể ứng phó xa luân chiến.

      Đinh Hạo nổi giận gầm lên tiếng, sáu thanh binh khí đồng thời vung lên.

      Thần thông Nhất Niệm Thiên Lý phát động, trong nháy mắt liền tới trước mặt thú lớn Chư Hoài, chém trúng vào thân thể nó.

      Lực lượng Ma Sát Bạch Viên vô cùng khủng khiếp. Sáu lưỡi đao sắc nhọn dị thường.

      đòn này chứng thực, hai thần thông dùng gia tăng lẫn nhau, nhất thời khiến người con thú lớn Chư Hoài xuất thêm sáu vết thương nhìn thấy mà giật mình!

      Thú lớn Chư Hoài bị đau, gầm lên giận dữ phản kích.

      Chí cường giả Ngân Nguyệt Cổ Tộc thấy thế cười ha ha, thôi động pháp môn công, ngừng hấp thu máu của Chư Hoài. Từng dòng sông máu lưu chuyển, từ trong vết thương người thú lớn Chư Hoài bị cứng rắn rút ra, hội tụ vào trong tay , bị nén trở thành từng viên huyết đan quay tròn phóng ra quang diễm màu đỏ.

      Máu điên cuồng rút ra, khiến thú lớn Chư Hoài càng lúc càng suy yếu.

      Các đại chí cường giả đều thi triển tuyệt kỹ, bảo khí khí quang diễm ngang dọc, từng người đều cắt những chỗ có lợi người con thú lớn Chư Hoài, quả thực giống như muốn lăng trì từng chút đối với con thú lớn khủng khiếp này.

      Theo thời gian trôi qua, các chí cường giả cuối cùng chiếm thế thượng phong.

      Mặc dù thú lớn Chư Hoài điên cuồng thôi động các dị chủng hồng hoang giúp đỡ mình, nhưng cũng khó cứu vãn được cục diện dần dần suy tàn.

      Nhất là sau khi Đinh Hạo hóa thân thành Ma Sát Bạch Viên, lĩnh ngộ thần thông Ma Sát Thôn Phệ, thể lực có thể ngừng được bổ sung. Cho dù bị thương, cũng có thể hấp thu cắn nuốt sức sống, huyết khí từ các mãnh thú hồng hoang dị chủng xung quanh xông tới tiến hành bổ sung lại. gần như dựa vào sức người khiến thú lớn Chư Hoài bi ai giãy dụa!

      A a a!

      Trảm Nguyệt xuyên thủng qua cổ họng của Chư Hoài, gần như chém đầu con thú lớn xuống.

      Đinh Hạo lợi dụng đúng cơ hội, cuối cùng đâm vào điểm trí mạng của con thú lớn này.

      đòn này hoàn toàn đánh tan sức lực giãy dụa cuối cùng của con thú lớn.

      Ầm!

      Đinh Hạo cũng bị con thú lớn sắp chết vồ trúng, xuyên thủng góc bụng, máu chảy dài.

      - A...

      tiếng rít gào phẫn nộ lại cam lòng vang lên.

      Trong nháy mắt tiếp theo, tiếng dông tố gió chớp trong trung từ từ thu lại. Mây đen dần tan ra. Bầu trời bắt đầu trở nên sáng sủa. Thân thể con thú lớn Chư Hoài cao lớn bất lực lảo đảo đổ sụp xuống, nặng nề đập vào mặt đất. Mặt đất trong phạm vi mười dặm vuông nhất thời chấn động. Nham thạch nóng chảy trở nên hung bạo. Dãy núi sập xuống. Những tiếng gào thét thê thảm vang lên. Cũng biết con thú lớn đè chết bao nhiêu dị chủng hồng hoang!

      - Ha ha ha, chết rồi. Cuối cùng chết rồi... bốn cái sừng của nó là của ta!

      Tà Tâm Hoàng điên cuồng cười to.

      xông tới trước tiên.

      Ầm.

      Ba cái đuôi hồ cực lớn còn dư lại nện ở người Đinh Hạo cách thi thể Chư Hoài gần nhất, khiến Đinh Hạo trực tiếp bị đánh bay ra ngoài. Ngay lập tức, chợt lấy đuôi hồ quấn lấy bốn cái sừng lớn của con thú lớn Chư Hoài này, trong nháy mắt phát lực, muốn chiếm làm của riêng.

      Thông qua cuộc chiến đấu trước đó, ai nấy đều thấy được, bốn cái sừng lớn này cực kỳ kinh khủng, sức mạnh vô địch, chỉ sợ lực lương tinh hoa chứa trong cơ thể Chư Hoài, có thể so sánh với Nguyên Thủy Thần Liêu. Đây là phần cứng rắn nhất người nó, có thể chế luyện thành cực phẩm bảo khí. Luận về giá trị tuyệt đối thể kém hơn so với trái tim và máu huyết.

      Các chí cường giả khác cũng điên cuồng xông tới phía trước, điên cuồng tranh cướp.

      khắc trước bọn họ vẫn đoàn kết nhất trí đối địch, tại phân tốt xấu, gần như tự giết lẫn nhau.

      - Ha ha ha, tộc ta cùng bảy người tham dự giết chết Chư Hoài, nỗ lực lớn nhất, theo lý nên nhận được phần lớn thân thể Chư Hoài. Nhân tộc nhanh cút ra. Chờ sau khi chí cường giả tộc ta thu hoạch hoàn tất, còn dư lại mới có phần của các ngươi...

      Tà Tâm Hoàng cười ha ha. cướp được bốn cái sừng lớn vào trong tay, ý khí phấn chấn:

      - Còn nữa, cái gia hỏa tên là Đinh Hạo kia tới quá muộn, bỏ ra bao nhiêu sức lực, có tư cách được phân chia các báu vật người Chư Hoài!

      - Thối lắm!

      Tống Khuyết giận dữ:

      - Là Đinh huynh đệ của ta quấy nhiễu con thú lớn, các ngươi mới có khả năng toàn lực công kích. Nếu như đến, ngươi sớm trở thành con hồ ly chết!

      Lời còn chưa dứt, dị biến nổi bật.

      Trong nháy mắt tiếp theo.

      - A!

      tiếng rít gào điên cuồng vang lên.

      Con thú lớn Chư Hoài vốn nằm chết mặt đất đột nhiên có hành động. Còn chờ mọi người kịp phản ứng, miệng nó mở to. đạo hồng quang bắn ra, tốc độ nhanh tới cực điểm.

      Ầm!

      Trong nháy mắt hồng quang xuyên thủng qua trái tim của Tà Tâm Hoàng ở gần nó nhất.

      Dư lực của hồng quang giảm, ngay lập tức tiếp tục lao tới, hung hăng đánh vào vai của chí cường giả Ngân Nguyệt Cổ Tộc.

      Ầm.

      Lại tiếng nổ mạnh vang lên.

      Vị chí cường giả này còn chưa kịp phản ứng, vai nổ mạnh, máu và thịt bắn ra, xương trắng, trực tiếp bị đánh vỡ...

      Những tiếng kêu kinh ngạc vang lên.

      Chí cường giả tộc đều vội vàng lui lại phía sau.

      Chỉ thấy hồng quang kinh khủng kia sau khi xẹt qua thân thể hai vị tộc chí tôn, vẽ ra đường cung, tiếp tục bắn về phía Đinh Hạo.

      - A... cam lòng... những kẻ xâm lăng... Chung quy chết tuyệt ở Cổ Lộ... Tất cả đều chết hết...

      Con thú lớn Chư Hoài phát ra đợt sóng tinh thần cuối cùng, giống như nguyền rủa, thân thể cao lớn lại ngã xuống.

      Ánh mắt của nó, trước sau vẫn nhìn chằm chằm vào Đinh Hạo.

      Tà Tâm Hoàng bẻ gãy bốn cái sừng của nó. Chí cường giả Ngân Nguyệt Cổ Tộc biết rút ra bao nhiêu máu của nó. Trong lòng con thú lớn Chư Hoài hận nhất hai người này. Bởi vậy sau khi nó giả vờ chết liền tấn công bất ngờ, đòn tuyệt sát. Đối tượng trước tiên chính là hai chí cường giả này. Quả nhiên là đòn có hiệu quả!

      Nhưng nếu người Chư Hoài hận nhất, vậy khẳng định là Đinh Hạo.

      Nếu phải có Đinh Hạo xuất , phá vỡ cân bằng của chiến cục, tại người thắng có thể chính là nó. Người cuối cùng cho nó đòn trí mạng cũng là Đinh Hạo. ra ngay từ đầu nó giả vờ chết, người nó muốn ám toán cũng là Đinh Hạo. Đáng tiếc Tà Tâm Hoàng thầm ra tay đánh bay Đinh Hạo, khoảng cách quá xa, vậy cũng biến tướng cứu Đinh Hạo mạng!

      Chỉ có điều đạo hồng quang kia, cuối cùng vẫn buông tha bắn về phía Đinh Hạo.

      Đáng tiếc lúc này Chư Hoài chết hẳn. Trong nháy mắt hồng quang cũng mất uy lực vốn có. Chờ đến khi tới trước người Đinh Hạo, tốc độ chậm lại.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 551: TỔN THẤT NGHIÊM TRỌNG

      Đinh Hạo lấy trường đao Trảm Nguyệt và Thiên Quyết thuận thế vung lên, đánh tan lực lượng cuối cùng, trở tay chụp tới.

      bảo châu màu đỏ sáng lấp lánh trong suốt lớn bằng nắm tay, mang theo khí tức trong suốt ấm áp lấp lánh, rơi vào trong tay Đinh Hạo.

      - Đây là bảo bối gì vậy?

      Đinh Hạo càng kinh hãi hơn, khách khí chút nào chiếm nó làm của riêng.

      Cùng lúc đó, Tống Khuyết và chí cường giả Diệt Tuyệt Kiếm Tông Bạch Thủy Tuyền lúc trước bị các chí cường giả tộc mạnh mẽ bài xích, ánh mắt cũng sáng lên, hẹn mà thừa dịp này nắm lấy cơ hội ngàn năm thuở. Trong nháy mắt khi các chí cường giả tộc đều kinh sợ thối lui, bọn họ thân hóa lưu quang, lóe lên, lao tới phía trước thi thể con thú lớn, từng người thi triển thần thông của mình, lần lượt chém đứt đầu và trái tim của Chư Hoài bỏ vào trong túi...

      Lần kinh biến này, bất kỳ kẻ nào cũng ngờ tới.

      Số lượng các chí cường giả tộc gấp hai lần Nhân tộc. Cuối cùng bảo bối tinh hoa người con thú lớn Chư Hoài lại rơi vào trong tay chí cường giả Nhân tộc. Tà Tâm Hoàng gần như bị hủy diệt hoàn toàn. Chí cường giả Ngân Nguyệt Cổ Tộc cũng máu nhuộm trời cao...

      trận đại chiến cuối cùng kết thúc.

      Con thú lớn Chư Hoài chết, ý chí chiến đấu của tất cả thú lớn dị chủng hồng hoang tại tây du Cổ Lộ hoàn toàn tan rã. Khi thân thể khổng lồ giống như ngọn núi cao ngã dưới, gần như tất cả mãnh thú đều gào thét chạy trốn, cũng cách nào khôi phục được ý chí chiến đấu, có xu thế như binh bại núi đổ...

      Những dị chủng hồng hoang có thực lực đáng sợ, nhưng lại có trí khôn nhất định.

      Đương nhiên, khi phần lớn dị chủng hồng hoang chạy trối chết, cũng có vài mãnh thú trung thành với Chư Hoài, bi thương liều chết, dường như muốn được chết cùng Chư Hoài, bắt đầu liều chết đột kích, cuối cũng bị các chí cường giả của các thế lực lớn chút khách khí tiêu diệt.

      Mặt đất bị nghiền nát, cảnh tượng trước mắt đầy hoang tàn.

      Vô số cây cổ thụ nghìn năm bị thiêu đốt. Trong khí tràn ngập khói đen. Nham thạch nóng chảy phóng ra khí tức giống như lưu hoàng. Cảnh tượng giống như vừa trải qua tai họa diệt thế. May mà Cổ Lộ có pháp tắc thiên địa thượng cổ che chở, bằng chỉ sợ sớm bị loại chiến đấu với quy mô này đánh nát.

      Bất kể như thế nào, đối với các cường giả Nhân tộc và tộc mà , trận chiến này tuyệt đối là trận thắng thảm.

      Trước nhất Tà Tâm Hoàng kiêu ngạo, cuối cùng bị Chư Hoài này giả vờ chết phản kích đòn, phát ra hồng quang xuyên thủng thân thể, chỉ còn lại có thần hồn. Thực lực toàn thân giảm sút. Cuối cùng dưới trợ giúp của Tà Tâm Thần Điện, cao thủ tộc, mới căm hận tránh qua bên. chỉ có thể trơ mắt nhìn người khác phân chia các bảo vật thi thể của Chư Hoài.

      Lấy thực lực của nay, có tư cách lại tham dự vào chuyện phân chia chiến lợi phẩm. Ngay cả bốn cái sừng trâu cũng phải ném ra.

      Người ở dưới mái hiên thể cúi đầu. còn kiêu ngạo như trước. Trong số tất cả chí cường giả nay, thương thế của nặng nhất, thực lực thấp nhất, có tư cách tranh đoạt...

      Mèo mập Tà Nguyệt chảy nước bọt, ngừng quan sát Tà Tâm Hoàng.

      Hồn thể cường giả đối với mèo mập mà , tuyệt đối là loại thuốc bổ hiếm thấy. Từ di chỉ trong dãy núi nham thạch phía tây, sau khi khai trai, cắn nuốt hồn thể vị cường giả thượng cổ vô danh kia, mèo mập nhớ mãi quên đối với loại mỹ thực này.

      Tà Tâm Hoàng bén nhạy cảm giác được ác ý đến từ chính mèo mập Tà Nguyệt. Loại ánh mắt này nhìn mình, giống như nhìn con chuột béo, khiến khỏi cảm thấy toát mồ hôi lạnh, cả người đều nổi da gà, hết hồn!

      - Meo, tại chí cường giả tộc quá nhiều, tiện đưa tới miệng. Chờ tới khí quay lại tìm tối đêm đen gió cao, đột nhiên tập kích... Hắc hắc!

      Mèo mập đại gia vừa nghĩ, vừa chảy nước miếng.

      Rất nhanh, mấy đại chí cường giả chia cắt xong thi thể của con thú lớn.

      Thân thể to lớn của Chư Hoài ngay cả chút thịt cặn cũng còn. Bất luận là da, máu và thịt, xương trắng hay là máu, tất cả đều là bảo bối cực kỳ hiếm thấy. Có thứ có thể tăng cường tu vi, có thứ có thể chế tạo thành huyền khí thậm chí bảo khí. Thân thể lớn như ngọn núi rất nhanh bị phân chia hoàn toàn.

      Ngoại trừ trong túi mấy đại chí cường giả được lấp đầy, mấy nghìn các cường giả lúc trước chịu trách nhiệm chống lại thú triều của mãnh thú hồng hoang dị chủng, cũng được chia chén canh. Cho dù các chí cường giả coi ai ra gì, cũng phải biết trấn an lòng người, như vậy mới có thể tránh cho nhiều người tức giận!

      Sau khi kiểm kê lại tình hình chiến đấu, trận chiến này bất luận đối với tộc hay đối với Nhân tộc mà , đều là tổn thất vô cùng nghiêm trọng.

      Cường giả Nhân tộc và tộc dũng mãnh xông vào tây du Cổ Lộ đoạn thứ nhất, có ít nhất hơn năm ngàn người. Ở phía ngoài, bọn họ hề thăm dò trước chết đại khái hơn trăm người. Trong trận chiến này, bỏ mình hơn hai ngàn người.

      Mấy con số này khiến tất cả mọi người cách nào thừa nhận được. Dựa vào hơn vạn đệ tử tinh hoa của thế hệ trẻ tại bắc vực, ở tây du Cổ Lộ đoạn thứ nhất, tổn thất ngoài phần năm. Đối với rất nhiều môn phái đây quả thực chính là tai họa. Đệ tử thiên tài của bọn họ chỉ trải qua trận đánh bị tiêu diệt sạch. Theo đó, hy vọng của môn phái này cũng bị mất. Nhân tài bị cắt đứt, dẫn đến môn phái như vậy trong tương lai xa tất nhiên suy sụp!

      Tổn thất quá lớn, khiến tất cả mọi người bắt đầu nghi ngờ liệu mình có thể sống tới điểm cuối của Cổ Lộ hay .

      Cứ dùng máu và xương trắng để trả giá lớn như vậy mở đường tiến vào tây du Cổ Lộ tìm kiếm di chỉ thần bí, có đáng hay ?

      Đây mới chỉ là đoàn đầu tiên trong mười đoạn của tây du Cổ Lộ mà thôi. Kế tiếp sau khi tiến sâu vào bên trong, mức độ khó khăn của Cổ Lộ tất nhiên tăng lên rất nhiều. Đến lúc đó các loại nguy hiểm tuyệt đối chỉ có tăng chứ giảm. Đến lúc đó chỉ sợ vẫn chưa đến di chỉ thần bí, những thiên tài Nhân tộc và tộc đều chết sạch.

      số người sau khi suy ngẫm chút, cuối cùng cũng tỉnh khỏi giấc mộng đẹp đầy mê hoặc của di chỉ thần, thu hồi tham vọng, chút do dự xoay người rời khỏi tây du Cổ Lộ!

      Tuy rằng thần tàng rất tuyệt, nhưng có mạng hưởng, tất cả đều hư ảo.

      Dọc theo con đường này nguy hiểm đáng sợ. Cùng với việc có thu hoạch được hay , rời khỏi tây du Cổ Lộ, bọn họ còn có thể tu luyện trong chiến trường Bách Thánh, đến lúc đó trở về bắc vực, vẫn là thiên tài ngang dọc cõi, vẫn có thể danh chấn các môn phái, cần phải... Vì thứ di chỉ thần bí hư vô mờ mịt này mà chịu chết!

      Những người này đều là nhân kiệt của thế hệ. khi đưa ra quyết định, tuyệt đối dây dưa.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :