Đan Vũ Càn Khôn - Hỏa Thụ

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 28: Đệ nhất Võ Đồ.


      Khiến cho Tần Phàm càng ngoài ý muốn chính là, phen giao thủ qua , phát Tần Vũ vậy mà cũng có kinh nghiêm đối chiến cực kỳ phong phú, hơn nữa nếu so với mấy tộc nhân trước đây phản ứng nhanh hơn nhiều lắm.


      - Đây là tiểu quái vật mà Tần tộc trường sao? đúng là lợi hại! Đương nhiên, Tần Phàm tiểu công tử cũng kém, tranh tài lần này quả nhiên đặc sắc ah!


      đài cao, Điền gia tộc trường đối với hai thiếu niên tranh đấu kịch liệt đài khen dứt miệng.


      - Đích là đáng xem mười phần, hai người thực lực đều kém bao nhiêu.


      Tiết gia tộc trưởng thân nho phục vuốt râu dài khẽ cười :


      - Nhưng chẳng biết tại sao, ta nhưng lại có loại trực giác, cuộc tranh tài này Tần Phàm tiểu công tử thắng.


      - Ah? Nhưng ta lại cảm thấy hài tử tuổi kia thấy, Tần tộc trường ngươi có đúng ?


      Lúc này thanh dương quái khí của Ngô Hồng Thiên lại truyền đến.


      - Ha ha, có gì đâu, đều là binh sĩ của Tần gia ta, người nào thắng ta cũng đều cao hứng cả!


      Tần Hồng lại cởi mở mà cười , đối với biểu của Tần Phàm hết sức hài lòng rồi, đồng thời trong lòng của cũng khỏi nghĩ : Tiếp tục như vậy, có lẽ Tiểu Phàm thực có khả năng trong 3 năm đột phá đến cảnh giới Võ sư a?


      - Hừ.


      Ngô Hồng Thiên tự làm mất mặt, khỏi thầm hừ tiếng.


      Mà dưới đài, Tần Li lặng yên quan sát quyết đấu giữa hai người, nhưng trong lòng khỏi có chút bận tâm:


      - Tiểu Phàm tựa hồ chỉ học được loại võ kỹ, mà Tần Vũ lại có rất nhiều thủ đoạn chưa sử ra, Tiểu Phàm muốn thắng trận này thập phần gian nan.


      - Bất quá Tiểu Phàm có thể có biểu như vậy, phụ thân có lẽ cũng hài lòng rồi...


      Nghĩ đến, Tần Li khỏi nhìn thoáng qua đài cao, trông thấy dáng cười vui mừng của Tần Hồng, lòng cũng an tâm chút, nhưng tiếp theo biết nghĩ tới điều gì, mặt đột nhiên lên vòng đỏ ửng. Lại biết, bộ dáng thẹn thùng kia của nàng, biết dẫn tới bao nhiêu thiếu niên chú ý nàng tim đập rộn lên, như say như dại.


      Tần Tiến ở góc khác, mặt lạnh lùng cũng lộ ra tia ôn nhu, ánh mắt thâm tình nhìn Tần Li, thào tự :


      - Li nhi, ngươi chờ, vô luận như thế nào, ta cũng nhất định lấy ngươi làm vợ, ta khiến ngươi trở thành nữ nhân hạnh phúc nhất thiên hạ.


      Đương nhiên, từ Li nhi này chỉ dám gọi trong lòng, ở trước mặt Tần Li, vẫn gọi là Tần Li tiểu thư.


      Kỳ cũng khác lắm với Tần Li nghĩ, ngoại trừ Huyền Trọng quyền, võ kỹ Tần Phàm tương đối thành thục cũng chỉ có chiêu man ngưu trùng kích được Cổ Mặc cải tiến qua này thôi, dù sao chỉ có ba tháng, thể phân tán tinh lực học tập nhiều võ kỹ hơn nữa, hơn nữa võ kỹ thích hợp giai đoạn giờ cũng nhiều lắm.


      Cho nên, Tần Phàm cũng liền xuất cục diện "nhất chiêu tiên, cật biến thiên", dựa vào nhãn lực cao minh cùng kinh nghiệm đối chiến phong phú, dựa vào chiêu "man ngưu trùng kích" đánh bại các tộc nhân trước, chỉ là giờ gặp phải Tần Vũ cũng có kinh nghiệm đối chiến phong phú, cho nên thoáng cái lâm vào hạ phong, hơn nữa còn là vì Tần Vũ còn sử dụng toàn lực nữa.


      Đương nhiên, Tần Phàm chưa xử xuất ra Huyền Trọng quyền.


      - Tần Phàm ca ca, ngươi đúng là khiến ta ngoài ý muốn ah! Dĩ nhiên bằng vào chiêu man ngưu trùng kích Nhân giai trung cấp có thể đạt tới trình độ này!


      Thân ảnh của hai người lại lần nữa tách ra, Tần Vũ có chút kinh ngạc , bất quá vẫn mang theo dáng cười nhõm.


      - Tần Vũ đệ đệ, ngươi cũng kém ah, đối bính với ngươi vài cái, giờ cánh tay của ta cũng run lên đây này.


      Tần Phàm cũng nhàn nhạt ra, biểu thị ra thưởng thức của mình đối với vị thiếu niên trước mặt này. Mười ba tuổi có thể đạt tới trình độ như vậy, rất khâm phục.


      - Bắt đầu từ chín tuổi, ta mỗi ngày đối luyện với cha, cũng kiên trì tu luyện ngoài mười hai giờ. Ta cho rằng, hôm nay ta cho dù gặp phải võ giả ngũ lục cấp cũng có thể có sức liều mạng rồi, nhưng thể tưởng được Tần Phàm ca ca chỉ dựa vào cảnh giới Võ Đồ cửu cấp kém gì ta, mới biết được là ta quá tự đại!


      Tần Vũ xong, hai tay quanh quẩn lấy võ khí màu trắng nhạt, tựa hồ chuẩn bị lần nữa tiến công.


      Tần Phàm nao nao, khỏi liếc Tần Vũ thêm vài lần, thể tưởng được vị thiếu niên thoạt nhìn cười đùa tí tửng trước mắt vị này vậy mà lại có nghị lực như thế, trách được lại lợi hại như vậy.


      Nhưng vào lúc này, nghe thấy Tần Vũ nghiêm túc :


      - Tần Phàm ca ca, tiếp theo thỉnh tiếp ta chiêu ‘ Thiên trọng lãng ’, võ kỹ này uy lực cực lớn, xin cẩn thận.


      xong, khí thế người Tần Vũ vẻn vẹn gia tăng lên vài phần, dưới bàn chân dùng sức đạp lên mặt đất, thân hình như con báo săn mồi phóng về phía Tần Phàm.


      Mà quay mắt về phía thân ảnh Tần Vũ càng ngày càng gần, Tần Phàm vậy mà tự dưng nổi lên loại cảm giác đứng ở bờ biển, lại đột nhiên có sóng to gió lớn vọt tới trước mặt, cái này khiến trong lòng khỏi trầm xuống, càng cẩn thận thêm vài phần.


      - Coi chừng.


      Nhưng vào lúc này, thanh của Cổ Mặc từ trong giới chỉ truyền đến:


      - nên ngạnh bính với .


      - Ồ?


      có Cổ Mặc nhắc nhở, hai con ngươi Tần Phàm co lại, nhìn nắm đấm Tần Vũ gần trong gang tấc, cảm giác được khí thế bành trướng đập vào mặt, thân thể cấp tốc lui về sau.


      đến biên giới luận võ đài, lui thể lui, Tần Phàm rốt cục đánh ra quyền, dùng "Man ngưu trùng kích" thuần thục nhất trực tiếp tới chống đỡ!


      Bành!


      cỗ trùng kích cường đại truyền vào thân thể Tần Phàm, khiến khỏi ngực lấp kín!


      - Lực lượng rất mạnh!


      Tần Phàm ngược lại hít hơi hơi lạnh, may mắn sớm có chuẩn bị, hơn nữa khi lùi ra sau còn triệt tiêu bớt bộ phận lực lượng khí thế của Tần Vũ, lúc này mới hoàn toàn ổn định thân hình đến mức vì vậy mà ngã xuống luận võ đài!


      Nhưng chiêu Thiên Trọng Lãng này của Tần Vũ uy lực còn chưa tiêu tán, cũng như kỳ danh, lực trùng kích từng đợt tiếp theo từng đợt mãnh liệt trùng kích lấy thân thể Tần Phàm, như nước sông cuồn cuộn liên tục dứt, như Hoàng Hà lan tràn thể vãn hồi, Tần Phàm liền cảm giác như mình biến thành chiếc thuyền lá trong sóng ngập trời vậy, tùy thời đều có thể lật úp!


      Khí thế Tần Vũ chưa từng có từ trước đến nay!


      Tần Phàm bị dồn đến cách mép luận võ đài chỉ chưa tới ba phần! Thân thể bị võ khí cuồng liệt của Tần Vũ ngừng trùng kích, cũng khiến cảm giác khí huyết bắt đầu khởi động, vô cùng khó chịu!


      - Tiểu Phàm...


      Tần Hồng và Tần Li mực nhìn chăm chú vào cử động của Tần Phàm trong lòng đều khỏi xiết chặt, lòng đều nhấc lên.


      - Chậc chậc, hổ là tiểu quái vật, chiêu Thiên trọng lãng này lợi hại, cho dù là ta đụng phải cũng chỉ có thể lánh mũi nhọn thôi, Tần Phàm sao có thể chống đỡ được chứ.


      Lúc này tộc nhân cảnh giới võ giả dưới đài thở dài.
      NoName_01 thích bài này.

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 29: Cảnh giới Võ giả.


      - Ha ha, dù sao Tần Phàm chỉ đột phá đến Võ Đồ cửu cấp lâu, có thể làm được như vậy cũng coi như tệ rồi.


      Cũng có tộc nhân tương đối thưởng thức Tần Phàm.


      Nhưng ngay lúc này, khí trong sân tựa hồ đột nhiên phát sanh biến hóa!


      Lực trùng kích cường đại khiến Tần Phàm lui thể lui, thậm chí cảm giác được chân mình giẫm nát mép võ đại, chỉ nửa bước treo bầu trời!


      Tạch...!


      Rốt cục dùng sức ổn định lại! giờ chính là thời cơ!


      - Huyền Trọng quyền!


      Tần Phàm trong lòng bình tĩnh lại, rất nhanh vận hành lấy võ khí trong cơ thể, vào lúc nguy cấp trước mắt, khí kình của Huyền Trọng quyền lập tức phát ra.


      Thân thể Tần Vũ bỗng nhiên trì trệ, chỉ cảm thấy đột nhiên cả người nặng hơn rất nhiều "Thiên trọng lãng" cũng bị bất biến hóa thình lình đánh gãy, mà ngay khi còn kịp phản ứng, hai tay Tần Phàm đột nhiên vươn ra trước, đẩy bay thân thể ra!


      Tần Vũ vẻ mặt kinh ngạc mà bị quét ngang ra bên ngoài tràng!


      Tần Phàm thắng!


      Sau khi toàn trường có chút trầm tĩnh, thanh của trọng tài kích động truyền khắp toàn trường, trận tranh tài này trình độ phấn khích cũng xa xa vượt quá dự liệu của !


      Tần Phàm, đệ nhất Võ Đồ!


      Khi tuyên bố kết quả, Tần Phàm còn kịp cao hứng, theo ngụm trọc huyết phun ra, cảm được võ khí trong cơ thể lúc này đột nhiên sôi trào, tựa hồ muốn phát sinh biến hóa cực lớn gì đó!


      - Sao có thể như vậy?


      Tần Tiến bên ngoài tràng, khẽ chau mày.


      Kỳ chỉ Tần Tiến, rất nhiều người dưới đài đều có chút ngoài ý muốn, ràng Tần Vũ chiếm hết ưu thế, lập tức sắp đánh cho Tần Phàm văng ra ngoài, nhưng như sao nháy mắt bị đẩy ngược ra ngoài tràng ngược lại rồi?


      - Là tiểu quái vật cố ý thua cho tiểu quái sao?


      - Có thể là hai người đạt thành hiệp nghị gì đó a, ngươi thấy hai người bọn họ ở đài rất nhiều sao.


      - Ha ha, có lẽ là Thiên trọng lãng của Tần Vũ uy lực quá lớn, tiêu hao võ khí quá nhiều, sau đó vô lực liền bị Tần Phàm nắm lấy cơ hội đánh rớt khỏi luận võ đài a.


      - Ta ngược lại cảm thấy là Tần Phàm này sử dụng ra võ kỹ lợi hại gì đó...


      Các loại nghị luận suy đoán nhao nhao dứt...


      - Tiểu Phàm thắng?


      Tần Hồng trong khoảng thời gian ngắn cũng có chút ít mơ hồ, đài cao, khoảng cách quá xa, cũng có thể cảm thấy biến hóa trong tràng, cũng nghĩ thông Tần Vũ sao lại đột nhiên dừng tay.


      - Đích thị là Tần Phàm tiểu công tử sử dụng ra võ kỹ đặc thù gì đó, xuất kỳ bất ý mà đánh bại đối thủ!


      Điền gia tộc trường Điền Phong mở miệng , tuy rằng cũng biết Tần Phàm sử dụng là Huyền Trọng quyền có thể khiến trọng lực trường biến hóa, nhưng cũng đoán được vài phần.


      - ái nhìn của ta cũng giống Điền tộc trưởng, chúc mừng Tần tộc trường, lệnh công tử lấy đệ nhất Võ Đồ niên trắc lần này rồi, thực là đáng quý.


      Tiết Trường Phong vuốt ve râu dài, khẽ cười , đối với biểu của Tần Phàm cũng rất thưởng thức.


      - Đây là có chuyện gì?


      Tần Phàm đài tỷ võ, xác thực lại gian nan trở về từ mép võ đài, cảm thấy trong cơ thể có cỗ khí lưu cường đại tán loạn, sau đó hô hấp liền bị khống chế trở nên có chút dồn dập.


      - Ồ? Tiểu Phàm làm sao vậy?


      Tần Li ở bên trước tiên phát ra dị thường của Tần Phàm.


      - Tiểu Phàm, đây là... Muốn đột phá đến cảnh giới võ giả sao?


      Rất nhanh, Tần Hồng đài cao cũng phát biến hóa của Tần Phàm, khỏi mở to hai mắt nhìn, biểu lộ thể tin được.


      - Chúc mừng Tần tộc trường, Tần Phàm tiểu công tử đích là muốn đột phá đến cảnh giới võ giả, chậc chậc, ba tháng từ Tam cấp võ đồ đột phá đến cảnh giới võ giả, là khiến người đố kỵ ah!


      Điền Phong ở bên híp mắt nhìn thiếu niên trong sân, cũng lộ ra hết sức kinh ngạc.


      - Ha ha, Xú tiểu tử, chúc mừng ngươi rồi, ngươi muốn đột phá đến cảnh giới võ giả! Còn mau ngồi xuống, hảo hảo mà điều tức!


      Nhưng vào lúc này, tiếng cười của Cổ Mặc lại chấn động bên tai, khiến Tần Phàm khỏi giật mình.


      tuyệt đối thể tưởng được, dưới kích thích từ Thiên Trọng Lãng của Tần Vũ, vậy mà vào lúc này lại sắp đột phá đến cảnh giới võ giả!


      dám lãnh đạm, Tần Phàm vội vàng ngồi xếp bằng xuống, ngũ tâm hướng lên, phảng phất giống như nghe thấy trận trận chấn động trong khí, có loại lực lượng kỳ dị quấy lấy linh khí chung quanh, hết thảy hấp dẫn đến chung quanh . Sau đó liền cảm giác được linh khí bốn phía trở nên vô cùng nồng đặc, cả người phảng phất như ngâm mình trong linh dịch do linh khí hóa thành vậy, toàn thân vốn là hồi cảm giác áp bách, sau đó toàn thân đều trở nên vô cùng khoan khoái dễ chịu.


      Linh khí bành trướng theo "Ngũ tâm" dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Tần Phàm, sau đó năm dòng suối do linh khí hóa thành chậm rãi chảy tới Khí Hải (Võ Điền) của , như là trăm sông đổ về biển, linh khí mãnh liệt này rốt cục hội tụ đến cùng chỗ!


      Bành! Bành Bành" ...


      Linh khí lưu này càng ngừng trùng kích lấy Võ Điền, sau lúc lâu, rốt cục vọt lên vào, bao trùm toàn bộ chín cách Võ Điền, sau đó những linh khí này và võ khí đến từ Võ Điền càng ngừng đè ép, áp súc, dung hợp...


      Theo người bên ngoài thấy, thân thể Tần Phàm chậm rãi tản ra loại bạch sắc quang mang nhàn nhạt, sau đó loạt hào quang này chậm rãi quá độ sang màu vàng nhạt, cho đến khi toàn bộ biến thành hào quang màu vàng nhạt.


      Trong cơ thể Tần Phàm, hồi cảm giác cực độ bực mình khó có thể hô hấp qua , giống như đột nhiên mây trôi nước chảy, liền nội thị Võ Điền, liền phát tất cả linh khí an ổn đều sát nhập vào trong võ khí, mà võ khí màu trắng nhạt trước kia áp súc cực hạn, liền có nửa cách biến thành võ khí màu vàng nhạt !


      Nhưng Tần Phàm có thể cảm giác được, năng lượng của nửa cách võ khí màu vàng này nếu so với võ khí màu trắng nhạt của chín cách Võ Điền trước kia lại cường đại hơn nhiều.


      Võ Giả nhất cấp.


      Tần Phàm chậm rãi mở to mắt.


      Đồng thời, nhìn thấy bốn phía lộ ra ánh mắt kinh ngạc, tựa hồ phần lớn tộc nhân đều lâm vào loại dám tin, bọn thể tưởng tượng Tam cấp võ đồ ba tháng trước vẫn chỉ là phế vật trong miệng mọi người, hôm nay lại lần hành động phá tan đại quan trở thành võ giả!


      Vận khí, trùng hợp, kỳ ngộ?


      Đủ loại suy đoán, nghị luận nhao nhao.


      Kỳ , Tần Phàm lúc này đột phá cho chút là do vận khí. Đối với tu luyện giả mà , mỗi lần đột phá cảnh giới cũng phải được thừa nhận của Thiên địa, vì vậy trong thiên địa mới có rót linh khí nồng đậm vào cơ thể tu luyện giả, hóa thành võ khí của tu luyện giả.


      Tần Phàm vốn thông qua dược lực của trúc cơ hoàn đạt đến Võ Đồ cửu cấp đỉnh phong, mà ở vừa rồi trong khi cường lực so đấu với Tần Vũ, bị lực lượng của Thiên Trọng Lãng ngừng chèn ép, khiến võ khí toàn thân bị kích động, tự nhiên sinh ra loại tinh thần bất khuất, mà loại tinh thần bất khuất này làm cho Vũ Điền sinh ra loại khát vọng đột phá mãnh liệt, lúc này mới đưa đến Thiên địa cộng minh, cung cấp năng lượng Tần Phàm cần để đột phá đến võ giả.
      NoName_01 thích bài này.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 30: Tiếp tục. (1)


      Đương nhiên, cái này cũng có quan hệ với ý chí cá nhân, nếu như Tần Phàm phải có ý chí kiên định bất khuất, cũng khiến võ khí sinh ra phản ứng lớn như vậy, ngoài ra, tự nhiên còn phải lấy võ khí tràn đầy làm cơ sở nữa.


      Nhưng vô luận như thế nào, Tần Phàm quả cứ như vậy ở trước mắt bao người đột phá đến nhấp cấp võ giả.


      - Lão đầu, ngươi ta như vậy có khoa trương chút ?


      Tần Phàm nhướng mày, có chút bận tâm. Hôm nay, hung thủ giết chết Tần Phàm trước kia còn chưa xuất , mà mấy gia tộc ở Nam Phong thành đều ở đây, hiển lộ tốc độ tu luyện kinh người như thế, khó bảo đảm khiến nhân tâm sinh ghen ghét.


      - Hắc hắc, cũng có chút a! , ngươi nhanh như vậy đột phá đến võ giả chi cảnh, cũng vượt quá ngoài dự liệu của ta rồi! Tiếp tục như vậy, ba năm đột phá đến Võ sư cũng phải rất khó ah!


      Cổ Mặc cười hắc hắc .


      - Ta có thể nhanh như vậy đột phá đến võ giả, là dược vào dược hiệu của trúc cơ hoàn, võ đồ chi cảnh, vốn rất dễ dàng tăng lên, ăn luyện dược cầu đối với thể chất cũng cao lắm. Mà sau khi đạt tới võ giả, mỗi đề thăng cấp đều tạo thành phụ tại rất lớn với cơ thể! Muốn bằng vào loại luyện dược liền tăng lên mấy cấp như võ đồ chi cảnh, thể nghi ngờ là chuyện hoang đường viển vông!


      Trong nội tâm Tần Phàm hết sức ràng thân thể trước mắt của mình, tuy rằng mấy tháng này tu luyện trong hoàn cảnh trọng lực Hoàn được tăng cường ít, nhưng đoán chừng cũng chỉ có thể miễn cưỡng thừa nhận lực trùng kích của luyện dược đề thăng cấp.


      - Hắc hắc, cho nên ngươi phải nhanh nhanh chuẩn bị tìm viên Ma Chủng thứ nhất , chỉ cần đạt được Vô Thượng ma thân, ngươi muốn đề thăng mấy cấp cảnh giới còn phải dễ dàng sao!


      Thanh của Cổ Mặc truyền đến nói.


      - Hi vọng ngươi a!


      Tần Phàm truyền , đối với Ma thân theo lời Cổ Mặc cũng rất chờ mong, nhưng cũng đặt tất cả hy vọng vào đó, vẫn buông tha cho ngừng rèn luyện thân thể bản thân.


      ...


      - Bởi vì Tần Phàm, ảnh hưởng tới tiến hành tranh tài, có lỗi.


      Thấy linh khí chấn động toàn thân ổn định lại, Tần Phàm liền đứng lên, khom người biểu đạt áy náy của mình với mọi người.


      Cho đến khi trông thấy Tần Tiến ở xa xa sắc mặt trầm, trong nội tâm khỏi có chút thở phào nhỏm, hôm nay trở thành võ giả, chênh lệch giữa hai người rốt cục xem như kéo gần lại rất nhiều! Tuy rằng còn kém cái hào rộng rất lớn, nhưng còn có thời gian! Trước ngày triều thánh, có lòng tin có thể đuổi theo Tần Tiến!


      Lúc này, Tần Tiến cũng vừa mới ngẩng đầu lên, ánh mắt của hai người va chạm kịch liệt trong khí! Tần Tiến tựa hồ cũng lần đầu tiên nhìn thẳng vào thiếu niên đài tỷ võ kia, thu hồi lòng khinh thị lúc trước.


      - Ha ha, tốt cho chiêu xao sơn chấn hổ! Bất quá Tần Tiến ta, phải ngươi muốn chấn là có thể chấn! Ta ngược lại muốn xem ngươi làm thế nào trong ba năm vượt qua ta!


      Ánh mắt Tần Tiến dần dần lãnh, nhưng kiêu ngạo trong lòng của tia cũng giảm.


      Tần Phàm cũng tuyệt lùi bước!


      - Thiếu gia Tần Phàm, hôm nay ngươi đột phá đến cảnh giới võ giả, phù hợp điều kiện tham gia tranh tài cấp võ giả, xin hỏi ngươi có tham gia ?


      Mà vào lúc đó, thanh của trọng tài truyền đến từ bên cạnh khiến khỏi khẽ giật mình.


      - Tiếp tục tham gia tranh tài?


      Tần Phàm cúi đầu trầm tư, lấy thực lực của giờ quả có tư cách tham gia tranh tài cấp võ giả của gia tộc, hơn nữa cũng có lòng tin có thể đạt được thành tích tệ! Nhưng thực lực hiển lộ hôm nay đủ khiến người cảm thấy kinh ngạc rồi, cho nên, kỳ muốn lộ ra tất cả thực lực của mình.


      Bất quá, Tần Phàm còn có suy nghĩ khác!


      Qua chút thời gian, bởi vì phải ra ngoài tìm kiếm Ma Chủng, phải rời khỏi gia tộc đoạn thời gian rất dài, mà trong đoạn thời gian này, về chuyện của Tần Li sợ tự nhiên đâm ngang! Tuy rằng giờ mình khiến các trưởng lão trong gia tộc phải lau mắt nhìn, nhưng chỉ với thực lực lộ ra vẫn có chênh lệch rất lớn với Tần Tiến!


      đời tuổi trẻ trong gia tộc, cấp võ giả cũng ít, nhưng đạt tới cảnh giới Võ sư ngoài trừ Tần Li hiển lộ ra, cũng chỉ có mình Tần Tiến thôi! Có thể , giờ tất cả mọi người trong gia tộc cơ hồ đều đặt hy vọng vào người Tần Tiến! Tần Tiến chỉ cần tùy tiện lấy cái cớ " thể an tâm tu luyện" là có thể kích động cảm xúc của các trưởng lão rồi, mà các trưởng lão tạo áp lực với Tần Hồng, thậm chí quán thâu đủ loại quan niệm "gia tộc làm trong" cho Tần Li...


      - được, ta thể để cho phụ thân và tỷ tỷ thừa nhận áp lực lớn như vậy!


      Nghĩ tới đây, trong nội tâm Tần Phàm cũng có quyết đoán! Cho dù hiển lộ ra tất cả thực lực, cũng phải khiến các trưởng lão biết , và Tần Tiến cũng đều có được năng lực mang lại huy hoàng cho gia tộc, thậm chí còn có thể làm tốt hơn Tần Tiến!


      - Ta tham gia!


      Tần Phàm ngang lập đài, mở miệng . Tự tin mà kiên định, chẳng những muốn tham gia, nhưng lại còn muốn lấy được thành tích tốt nhất nữa!


      - Ta có nghe lầm chữ? Tần Phàm lại muốn tham gia tranh tài cấp võ giả?


      - Đúng vậy a, có phải quá vô tri rồi ? Chẳng lẽ biết chênh lệch giữa võ đồ và võ giả chứ?


      - Cái này có gì đâu, bây giờTần Phàm người ta cũng là võ giả a!


      - Sao giống được! vừa mới đột phá đến cảnh giới võ giả, võ kỹ của võ giả cũng chưa từng học qua, làm sao có thể so với những tộc nhân khác được! Hơn nữa ngươi phải biết, Tần gia chúng ta có võ kỹ Địa giai, cảnh giới võ giả mới có thể tu luyện được!


      - Ha ha, vô luận như thế nào, ta ngược lại có chút chờ mong biểu của Tần Phàm này đấy...


      Thanh của Tần Phàm lớn, nhưng đủ để nhấc lên sóng to gió lớn trong lòng mọi người. Vốn trong niên trắc các năm trước, có thể trong tranh tài từ võ đồ đột phá đến võ giả rất ít rồi, mà tiếp tục tham gia tranh tài cảnh giới võ giả Tần Phàm xem như là người đầu tiên! Kỳ rất nhiều tộc nhân, đều rất muốn xem chút có thể tạo ra thành tích thế nào!


      - Thú vị, thú vị!


      đài cao, Điền Phong mặt mang dáng tươi cười :


      - Lần này Tần gia niên trắc uổng công đến! Ba tháng từ Tam cấp võ đồ đột phá đến cảnh giới võ giả, đó là vinh quang của Nam Phong thành chúng ta ah! Tần tộc trưởng a, lệnh công tử cho ta quá nhiều kinh hỉ rồi! Hôm nay lệnh công tử tiếp tục tham gia tranh tài cấp võ giả, ta rất chờ mong ah!


      - Tần tộc trường, lệnh công tử phục dụng chỉ sợ phải Trúc Cơ tán mà là Trúc Cơ Đan a!


      Lúc này thanh dương quái khí của Ngô Hồng Thiên truyền đến:


      - Tần tộc trường hảo thủ đoạn ah, lại có thể lấy ra đan dược thần kỳ bực này!
      NoName_01 thích bài này.

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 30: Tiếp tục. (2)


      Tần Hồng nhướng mày, kỳ trong lòng của cũng quá tin tưởng lọ Trúc Cơ tán lại có công hiệu như vậy, chỉ đành trầm giọng :


      - Đây đều là tiểu nữ tự mình mua về đưa cho khuyển nhi, về phần là cái gì, Ngô tộc trưởng cũng có thể Tàng Trân Các tìm hiểu chút, có lẽ còn có hàng tồn đấy!


      - Hắc hắc, khuyển tử tuy rằng thiên phú tốt, nhưng đột phá đến cảnh giới Võ sư ngược lại cũng cần đến Trúc Cơ luyện dược đâu!


      Ngô Hồng Thiên có chút đắc ý , Ngô Phong ở bên cũng lộ ra tia nụ cười thản nhiên, tự tin, có chút hết sức lông bông.


      - Hừ.


      Tần Hồng hề để ý tới Ngô Hồng Thiên, chỉ ngược lại nhìn về phía thân ảnh thiếu niên chậm rãi xuống từ đài tỷ võ, kỳ vừa rồi khi nghe thấy Tần Phàm muốn tham gia tranh tài cấp võ giả, cũng khỏi khẽ giật mình:


      - Đứa này... Có phải có chút vô lễ ?


      - Tộc nhân cảnh giới Võ giả đều có thể học tập võ kỹ Địa giai, Tiểu Phàm ở phương diện này phải chịu thiệt hơn ít, hơn nữa mới vừa vặn đột phá đến cảnh giới võ giả, vẫn có chênh lệch nhất định với tộc nhân khác. Ân... nhưng để rèn luyện chút cũng tốt.


      Tuy rằng nghĩ vậy, nhưng Tần Hồng nhìn thân ảnh tự tin của thiếu niên kia, chẳng biết tại sao trong nội tâm vậy mà dâng lên tia chờ mong...


      Ở dưới mặt, Tần Phàm xuống đài luận võ lại chậm rãi đến trước mặt Tần Li, ánh mắt ôn nhu nhìn khuôn mặt thiếu nữ tuyệt sắc kia, duỗi hai tay ra xoa xoa bàn tay nàng, mở miệng ra:


      - Tỷ tỷ, hồi ta được đệ Võ Giả nhất cấp, ta bảo phụ thân khôi phục hôn ước của chúng ta, ngươi có chịu ?


      Cử động của Tần Phàm thể nghi ngờ đưa tới ghen ghét của đám tộc nhân chung quanh, cho đến khi ra việc khôi phục hôn ước, càng có ít thiếu niên tại chỗ mắng to.


      - Vô liêm sỉ!


      - Còn đệ Võ Giả nhất cấp, ha ha, xem mình là gì chứ! Cho là mình là Võ Thánh chuyển thế sao!


      - Có được chút kỳ ngộ cho mình là vô địch thiên hạ rồi!


      - hồi ta nhất định phải đánh cho răng rơi đầy đất! Quá đáng hận rồi!


      - Tần Li tiểu thư, ngươi nhất định nên đáp ứng ah!


      - Tần Phàm, buông tay Tần Li tiểu thư ra!


      - Hừ!


      Tần Tiến sắc mặt trầm, đánh quyền lên tường khiến nó hãm sâu vào như muốn sụp, trong nội tâm ghét hận Tần Phàm đến cực điểm. Ba tháng trước, hướng Tần Li cầu hôn, đến nay cũng chưa có câu trả lời, hôm nay hiển lộ thực lực Võ Sư nhị cấp kỳ là muốn cho tộc trưởng và các trưởng lão quyết định, nhưng Tần Phàm hôm nay vậy mà muốn khôi phục hôn ước năm đó, cái này bảo sao nhẫn được!


      Tần Li đột nhiên xuất nghe được lời tỏ tình của Tần Phàm, khuôn mặt tuyệt sắc dâng lên vòng đỏ ửng, hề chuẩn bị tim khỏi đập như hươu chạy, chân tay luống cuống, đôi tay đặt tay Tần Phàm cũng biết có nên rút lại , có chút muốn thu lại, nhưng lại sợ Tần Phàm hiểu lầm.


      - Này, ngươi cứ cố lấy phong hoa tuyết nguyệt của mình, tên quỷ may bị ngươi chật vật đánh rớt xuống luận võ đài, lại giúp ngươi đột phá đến cảnh giới võ giả ngươi đến an ủi chút sao?


      Nhưng vào lúc này, thanh hài hòa từ phía sau lưng truyền tới, Tần Phàm quay đầu lại, liền trông thấy Tần Vũ người có chút bẩn, mang theo vẻ mặt thoải mái.


      - Tần Vũ, cám ơn.


      Tần Phàm cười nhạt tiếng :


      - Ngươi là đối thủ tệ.


      - Sang năm!


      Tần Vũ chém đinh chặt sắt :


      - Thi đấu cấp võ giả sang năm ta nhất định bại bởi ngươi!


      Bộ dáng của tràn đầy tự tin, đối với việc sang năm đột phá đến cảnh giới võ giả và đánh bại Tần Phàm đều phi thường có lòng tin.


      - Ta cũng chờ mong đánh trận với ngươi!


      Tần Phàm cũng kích động trong lòng, đối với Tần Vũ, cũng là thập phần thưởng thức, Tần gia đời tuổi trẻ, tiềm lực của tốt nhất!


      Bốn mắt đối mặt, lẫn nhau đều có thể nhìn thấy kiên định và thưởng thức trong mắt đối phương.


      Trầm mặc hồi, Tần Vũ mới lên tiếng:


      - Người thắng Tần Vũ ta, phải đạt đệ nhất!


      xong, liền quay người rời khỏi quảng trường.


      - Ha ha.


      Tần Phàm nhìn bóng lưng Tần Vũ rời , có chút suy nghĩ, nhưng sau đó xoay người với Tần Li:


      - Tỷ tỷ, đợi ta đây chút , đến khi trở về, ta tất nhiên giành được đệ nhất!


      - Nhưng tranh tài rất nhanh phải bắt đầu rồi...


      Tần Li lúc này mới hồi phục tinh thần lại,


      - Tin tưởng ta, ta làm được.


      Tự tin, thong dong... Trong ánh mắt đố kỵ, hoài nghi, khinh thường đủ loại phức tạp của đám thiếu niên, thân ảnh của Tần Phàm dần dần từng bước đến, dần dần biến mất khỏi quảng trường.


      ...........................


      quảng trường vô cùng náo nhiệt, tranh tài cấp võ giả của Nam phong Tần gia tiến hành mấy trận, nhưng Tần Phàm vẫn thấy đâu


      Trong tộc nhân, khỏi xuất các loại suy đoán, trong đó cho rằng Tần Phàm lâm trận lùi bước là nhiều nhất, dù sao trước đây Tần Phàm vẫn thường làm việc này.


      - Tiểu Phàm, đến cùng nơi nào... Lập tức tới lượt rồi...


      Cho dù là Tần Li, cũng khỏi có chút lo lắng, nhiều lần nhìn lối vào quảng trưởng, muốn nhìn thấy thân ảnh quen thuộc kia.


      - Trận tiếp theo, Tần Phàm đấu với Tần Ti Ti.


      Nhưng vào lúc này, thanh của trọng tài truyền khắp quảng trường gia tộc, cùng lúc đó, tiếng nghị luận của rất nhiều tộc nhân rốt cục bạo phát ra, đặc biệt là ít thiếu niên ái mộ Tần Li, thành kiến đối với Tần Phàm càng lớn hơn.


      - Ha ha, cười chết người rồi, còn muốn giành đệ nhất, ngay cả lên sân khấu cũng dám.


      - Ha ha, cũng phải là lần đầu!


      - Xem về sau còn làm sao dám ở trước mặt Tần Li tiểu thư nhắc đến chuyện hôn ước.


      ...


      Đột nhiên những thanh này đều im bặt mà lại, nguyên lai vào lúc này, đạo bóng người thanh sắc lặng yên xuất đài tỷ võ, tự tin thong dong, khí định thần nhàn.


      - Thực xin lỗi, hơi chậm chút.


      Tần Phàm ôm quyền với trọng tài.


      - có việc gì, còn kịp.


      Tốc nhân Phụ trách trọng tài khẽ cười , đối với thiếu niên có biệu xuất sắc trong ngày hôm nay này, lộ ra hết sức khoan dung.


      Những tộc nhân trưởng thành này cũng giống những thiếu niên thich giành tình nhân kia mà có thành kiến với Tần Phàm, dù sao trong lòng bọn thiên tài của Tần gia càng nhiều, Tần gia mới có thể càng thịnh vượng, sinh hoạt của tộc nhân Tần gia mới có thể càng ngày càng tốt.


      - Các ngươi hảo hảo chuẩn bị chút, tranh tài lập tức bắt đầu.


      Trọng tài kia với hai người đài tỷ võ, còn cố ý cho Tần Phàm chút thời gian để chuẩn bị.


      Tần Phàm gật đầu, nhìn về phía tộc nhân đối diện, thiếu nữ ở đối diện này gọi là Tần Ti Ti, ngược lại cũng có vài phần xinh đẹp, niên kỷ tương tượng , mơ hồ nhớ vừa rồi khi khảo thí võ khí Tần Ti Ti này có thực lực là Võ Giả lục cấp. Nàng thấy Tần Phàm nhìn về phía nàng, liền mỉm cười, lộ ra hai cái má lúm đồng tiền ngọt ngào.
      NoName_01 thích bài này.

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 31: Ta nhận thua


      - Tần Phàm ca ca, nghe ngươi muốn cầm lấy đệ nhất tranh tài lần này, ha ha, Ti Ti ta thế nhưng rất chờ mong đấy, bất quá, Ti Ti cũng dễ dàng để Tần Phàm ca ca vượt qua kiểm tra đâu, ta thay Tần Li tỷ tỷ hảo hảo kiểm nghiệm thực lực của ngươi chút.


      Tần Ti Ti cười , nàng bình thường tương đối thân mật với Tần Li, đối với Tần Phàm ngược lại cũng có thành kiến gì.


      - Ách, ta thân dày da xương cứng, ngược lại cũng sợ khảo nghiệm nắm đấm của Ti Ti muội muội, nhưng nếu như hồi nữa trong lúc tranh tài cẩn thận tạo thành tổn thương với Ti Ti muội, ngươi nhất định nên tức giận Tần Phàm ca ca.


      Tần Phàm có chút xấu hổ mà gãi gãi đầu, bởi vậy, ngược lại khó có thể toàn lực phát huy rồi.


      Nhưng vào lúc này, trọng tài tuyên bố tranh tài bắt đầu.


      - Ha ha, Tần Phàm ca ca chớ nên quá coi thường Ti Ti, nếu có thể chịu thiệt đấy! A... A...... Ta giờ muốn bắt đầu tiến công, Tần Phàm ca ca cẩn thận !


      Tần Ti Ti cười vừa , tựa hồ như giỡn với Tần Phàm, nhưng đột nhiên khí thế vẻn vẹn biến đổi, thân giống như Vân Yến, lập tức xuyên qua khoảng cách gần mười trượng giữa hai người, tới trước mặt Tần Phàm.


      - Ta cũng xem thường...


      Tần Phàm chưa xong, lại phát Tần Ti Ti gần ngay trước mắt, khỏi cả kinh, tốc độ của Tần Ti Ti này cũng quá kinh người a, so với Tần Vũ tốc độ chỉ nhanh hơn lần.


      Vẻn vẹn chỉ riêng tốc độ thôi Tần Phàm cảm thấy bằng rồi ...!


      - Lưu Vân Toa Nguyệt!


      Tần Ti Ti khẽ quát tiếng, phi thân lăng đá về phía Tần Phàm, chân dài quấn quanh lấy võ khí màu vàng nhàn nhạt, khí thế lăng lệ ác liệt, phảng phất giống như thực có thanh đao nhọn từ trong Vân Yên đâm xuyên mà đến vậy.


      Nhìn thân ảnh nhanh nhẹn như Yến kia, Tần Phàm cũng khỏi trở nên ngưng trọng. biết chiêu "Lưu Vân Toa Nguyệt" này chính là trong Tam đại Địa giai võ kỹ của gia tộc, là thân pháp võ kỹ cực kỳ lợi hại! Nữ tử tu luyện, uy lực càng lớn, tốc độ càng nhanh hơn!


      Đáy lòng chỉ lên ít niệm trong đầu công kích của Tần Ti Ti gần ngay trước mắt!


      Tần Phàm căn bản kịp né tránh, chỉ đành hai tay giao chặt nhau, chặn lấy công kích lần này. Bị mũi chân Tần Ti Ti đá trúng, lập tức cảm thấy cỗ cảm giác đau đớn nóng rực từ cánh tay truyền đến, tiếp theo truyền khắp toàn thân, khiến toàn thân chấn động, thân hình khỏi "Đằng đằng đằng" lùi ba bước


      chiêu đắc thế, công kích của Tần Ti Ti cũng dừng lại, mà thân hình như hóa thành Điệp trong bụi hoa, vừa rơi xuống đất lập tức lần nữa nhảy lên, chân dài như đao, bí mật mang theo võ khí mạnh mẽ, quét ngang về phía cổ Tần Phàm! Công kích hành vân lưu thủy, công tác liên tục, càng khó được chính là động tác ưu nhã, khiến dưới đài rất nhiều thiếu niên hai mắt đăm đăm.


      Bất quá, Tần Phàm thân là đối tượng bị công kích có hứng thú thưởng thức rồi, trong lòng của khỏi trầm trọng hơn rất nhiều, biết nếu như bị quét trúng, đoán chừng trận tranh tài này có thể hoàn tất rồi! May mắn phản ứng nhanh nhẹn, xoay mình cái, mặc dù có chút chật vật, nhưng cuối cùng vẫn hoàn toàn tránh khỏi.


      - Lưu Vân Toa Nguyệt thân pháp của Ti Ti chính là Địa giai trung cấp võ kỹ, cũng tu luyện tới hỏa hầu nhất định, tốc độ của Tiểu Phàm căn bản theo kịp nàng, hơn nữa võ kỹ lại nhiều lắm, tiếp tục như vậy...


      Tần Li dưới đài nhìn thân ảnh người tới ta đài, trong lòng có chút tư vị phức tạp .


      Tốc độ của Tần Ti Ti này quá nhanh, hơn nữa kích trúng, lập tức liền bắt đầu công kích tiếp theo, cặp chân dài như tiên như đao, linh hoạt vô cùng và cực kỳ lăng lệ ác liệt! Vừa rơi xuống đất, lập tức lại nhảy lên, động tác vô cùng mau lẹ, chút cũng dây dưa dài dòng, căn bản khiến người tránh cũng thể tránh! Tiếp tục như vậy, Tần Phàm bị thua chỉ là chuyện trong vòng 10 chiêu thôi.


      - Ha ha, Tần Phàm này cuối cùng cũng thất bại.


      Dưới đài tộc nhân có nhãn lực tốt, cũng nhìn ra điểm này.


      - Cho rằng cảnh giới võ giả dễ dàng đối phó như vậy sao, võ giả đệ nhất? Cái này khoác lác có chút buồn cười!


      - Trận đầu thất bại, xem làm sao hướng tộc trưởng cầu khôi phục hôn ước.


      Có chút thiếu niên, thầm nhìn có chút hả hê.


      Mà Tần Phàm, đài đối với những lời thảo luận này mắt điếc tai ngơ, từ khi tranh tài bắt đầu vẫn lộ ra thập phần tỉnh táo! Chỉ là hết sức chăm chú ứng phó lấy công kích lần lại lần của Tần Ti Ti, bất quá sau nhiều lần công kích như thế, cũng chịu nội ngoại thương !


      - Tốc độ quá là nhanh! Chỉ có thể sử dụng Huyền Trọng quyền hạn chế nàng.


      Thấy Tần Ti Ti lần nữa công kích tới, Tần Phàm cũng dám lại dấu thực lực.


      Xem chuẩn cơ hội, Huyền Trọng khí kình trong cơ thể Tần Phàm lập tức điên cuồng vận chuyển lại, quyền kình của Huyền Trọng quyền nhìn như thường thường có gì lạ, quyền đánh vào ra, nhưng trong nháy mắt trong phạm vi ba trượng tạo thành khu vực trọng lực dị thường, hôm nay Huyền Trọng quyền kình của có thể nhõm đạt tới hiệu quả cao gấp hai so với bình thường rồi!


      - Ồ?


      Tần Ti Ti chỉ cảm thấy thân thể của mình đột nhiên bị cỗ cường lực kéo xuống mặt đất, thân hình trung khỏi trì trệ, công kích lăng lệ ác liệt cứ như vậy bị Tần Phàm tránh khỏi, thân thể vừa rơi xuống đất, lập tức cảm thấy trầm xuống, có cảm giác đứng vững.


      - Man ngưu trùng kích!


      Tần Phàm kinh nghiệm đối chiến phong phú cỡ nào, ngay khi Tần Ti Ti chậm chạp trong nháy mắt, lập tức tiến hành phản công! Trong hoàn cảnh trọng lực gấp hai này, sớm thành thói quen, thậm chí trong hoàn cảnh trọng lực gấp ba lần do Cổ Mặc đánh ra cũng đều tập mãi thành thói quen, cho nên tuy rằng ảnh hưởng của Trọng Lực Vực đều giống nhau, nhưng giờ tốc độ của cũng bị ảnh hưởng bao nhiêu nữa!


      Tình thế trận lập tức đảo ngược!


      Nhìn xem Tần Phàm thế tới mãnh liệt, Tần Ti Ti cảm giác thân thể của mình trở nên vô cùng trầm trọng, phảng phất như đeo chì vậy! ràng công kích bình thường thoạt nhìn chậm nhưng lúc này lại cảm thấy lập tức đến trước mắt, thân thể muốn né tránh, động tác lại chậm chạp đúng chỗ.


      Mà Tần Phàm lại trở nên thân như Mãnh Hổ, khí thế như cầu vồng!


      - Tại sao có thể như vậy?


      Tần Ti Ti tuy rằng là Võ Giả lục cấp, thực lực cao hơn Tần Phàm rất nhiều, nhưng dù sao kinh nghiệm thực chiến quá ít, gặp phải đột biến như vậy, nàng lập tức mất tấc vuông, nhất thời có chút chân tay luống cuống.


      Đến mức đỏ bừng cả khuôn mặt, rốt cục khi nắm đấm của Tần Phàm sắp sửa đánh vào người, Tần Ti Ti nóng vội như lửa, lại kinh hoảng hô lớn tiếng:


      - Ta nhận thua!


      Tình thế trận cơ hồ nghịch chuyển ngay trong nháy mắt, dưới đài có vào thiếu niên vẫn còn mỉa mai Tần Phàm, đến nửa, liền nuốt lời còn lại vào yết hầu, muốn buồn cười bao nhiêu có bấy nhiêu.
      NoName_01 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :