Chương 421: Sương Trắng Tràn Ngập. (1) – Ha ha, mặt khác trong Chân Vũ thánh địa này còn có rất nhiều chỗ thần bí, là để cho chính các ngươi chậm rãi khai quật, như vậy ngược lại càng có ý tứ, như vậy bản Thần Tôn cũng lãng phí thời gian của các ngươi rồi. Tiêu Tĩnh cười . – Cảm ơn Đại Thần Tôn dọc theo con đường này chiếu cố, chúng ta bây giờ xuất phát. Nghe được Tiêu Tĩnh xong, Tần Hạo Dương chắp tay, dẫn đầu phóng về dưới núi, những người khác cũng đều thi lễ cái, sau đó quay người lao nhanh. Cái này liên quan đến tốc độ tu luyện về sau, tất cả mọi người dám lãnh đạm. Chỉ có Tần Phàm tạm thời giữ lại. – Tần Phàm, ngươi như thế nào còn ? Tiêu Tĩnh cười hỏi. – Bởi vì lúc này Tần Phàm có số việc hy vọng có thể đạt được Đại Thần Tôn hỗ trợ. Tần Phàm mở miệng nói. – Là về Nam Phong Tần gia của ngươi hay sao? Tiêu Tĩnh hỏi lại. – Đúng vậy, ta hi vọng Đại Thần Tôn ở trong khoảng thời gian Tần Phàm vào Chân Vũ thánh địa này, trông nom Nam Phong Tần gia ta thoáng phát, giám sát Càn Kinh Tần gia kia chút. Tần Phàm gật đầu , tuy có thần chỉ của Thánh chủ hạ xuống, nhưng đối với gia tộc của mình vẫn còn có chút lo lắng, dù sao lúc này đây cho Càn Kinh Tần gia đả kích lớn như vậy, chừng bọn chúng ngầm ra tay. – Cái này ngươi yên tâm , nếu là Thánh chủ hạ xuống thần chỉ, Chân Vũ Thánh điện chúng ta cũng có trách nhiệm giám sát, ở bên trong năm năm chi kỳ này, ngươi cứ yên tâm, bản Thần Tôn bảo vệ Nam Phong Tần gia ngươi bình an vô . Tiêu Tĩnh khẽ cười . – Có những lời này của Đại Thần Tôn, Tần Phàm liền an tâm. Lúc này Tần Phàm mới thở dài hơi. – thôi, sớm ngày trở thành Võ Tôn trở về, Thánh chủ để mắt ngươi như vậy, bản Thần Tôn tin tưởng ngươi tự nhiên có chỗ bất phàm của ngươi, thực ra, bản Thần Tôn cũng là thập phần chờ mong năm năm sau, ngươi đến tột cùng có thể phát triển tới trình độ nào. Tiêu Tĩnh mỉm cười phất phất tay ra. – Nhất định để cho Đại Thần Tôn thất vọng. Tần Phàm tự tin , thi lễ cái, sau đó liền chạy xuống dưới núi. – Cũng hi vọng Chân Vũ thánh địa để cho ta thất vọng a. Trong lòng Tần Phàm cũng hơi trầm ngâm, nhìn qua phương xa mênh mông kia, có chờ mong, cũng có ít tâm thần bất ̣nh. Trời chiều chậm rãi thu hồi ánh dương quan, cảnh ban đêm lan tràn, buổi tối đầu tiên khi tiến vào Chân Vũ thánh địa đến, Tần Phàm mình người lang thang trong mảnh rừng rậm tối đen này. Ở trong Chân Vũ thánh địa, có chuyện tình kỳ quái, cái kia chính là mỗi khi đến ban đêm, phía đại địa tràn ngập ra sương trắng thần bí phô thiên cái địa, những sương trắng này đậm đặc lại dày, tăng thêm lại là ở trong ban đêm, tầm nhìn ở trong sương mù thập phần thấp, coi như là dùng thị lực của Tần Phàm trải qua Ma chủng cải tạo, cũng gần kề chỉ có thể nhìn đến hơn 10m mà thôi. Cho nên mọi người ở trong buổi tối đầu tiên khi tiến vào Chân Vũ thánh địa, lại gặp phải rất nhiều thú lợi hại tập kích, khi đó, Tần Phàm cùng những người khác đều lạc đường rồi. Tần Phàm nhìn xem những sương mù màu trắng mặt đất ngừng toát ra kia, cũng khỏi có chút đau đầu, bởi vì nhớ tối hôm qua kia, rất nhiều thú là khi sương mù này xuất ra, tuy chỉ là thú cấp năm, nhưng thân ảnh những thú này tựa hồ có thể cùng những sương mù màu trắng này dung thành nhất thể, sương trắng trầm trọng kia khẽ động, liền tùy thời đều ngưng hóa ra con thú, để cho người khó lòng phòng bị Ánh trăng bầu trời lộ ra mông lung, theo sương trắng kia càng ngày càng đậm, thậm chí thiếu chút nữa đến tình trạng đưa tay thấy được năm ngón. – Tiếp tục như vậy cũng biết có thể lầm đường hay . Tần Phàm bất đắc dĩ ngẩng đầu nhìn bầu trời, vào lúc này thậm chí phân bên nào là phía đông rồi. Mà vào lúc này, bỗng nhiên Tần Phàm cảm thấy trong sương mù khói trắng bên cạnh hồi nhuyễn động, sau đó trong nháy mắt liền nhìn thấy bóng ảnh lão hổ từ trong sương mù màu trắng đánh về phía , tốc độ bay nhanh, lập tức đến trước mắt, hàm răng sắc bén trực tiếp cắn tới đầu lâu Tần Phàm. – Thằng này tựa hồ sớm trốn ở bên rồi, vậy mà ta hoàn toàn có phát ! Tần Phàm khỏi thầm giật mình, thực lực những thú trong sương mù này cao. Nhưng công phu che dấu lại lợi hại, nếu như phải ngũ giác của nhạy cảm hơn người khác rất nhiều, lần này rất có thể bị cắn chết. Ở thời điểm hàm răng của lão hổ kia muốn cắn tới đầu mình, Tần Phàm nhanh chóng hạ thấp thân thể, sau đó trực tiếp quyền móc lên cổ họng lão hổ, đánh bay nó ra xa. – Rống… Nhưng lão hổ màu trắng này ở dưới quyền của Tần Phàm lại có chết , chỉ là gầm tiếng, liền trực tiếp xông vào trong sương mù trắng xoá. – Vậy mà bỏ chạy rồi hả? Tần Phàm hơi có chút ngoài ý muốn, thấy đuổi kịp, vội vàng nhắm trong sương mù chém ra đao, nhưng chỉ là bổ làm sương trắng kia quay cuồng, có thể lưu lại đầu lão hổ kia. – Những thú này đều trốn ở trong sương mù, hơn nữa hết sức giảo hoạt, ban ngày cực ít qua lại, xem ra người bình thường muốn săn giết tinh hạch đổi lấy Linh huyệt cũng dễ dàng, hơn nữa những thú này rất có lẽ trở thành yên thú, là chỉ ở Chân Vũ thánh địa mới có, tinh hạch bên ngoài đều thay thế được. Tần Phàm nhìn xem lão hổ màu trắng kia biến mất, trong nội tâm thầm suy nghĩ nói. – Trong Chân Vũ thánh địa này, quả nhiên yên ổn ah… Tần Phàm biết bởi vì như vậy, tranh giành Linh huyệt kia khẳng định càng thêm tàn khốc, muốn tìm được Linh huyệt dễ dàng, sau khi tìm được còn phải thủ hộ cho cướp . Bất quá chỗ thần kỳ của Linh huyệt kia, cũng rất muốn nhanh lên để biết chút, nồng độ linh khí mấy trăm lần, hơn ngàn lần, cho dù là ở trong đó luyện đan cũng có lợi ích rất lớn, đan dược trước kia mực có cách nào luyện chế, có lẽ cũng có thể thử lần. – Được rồi, tuy càng nhanh đuổi tới Thần Điện càng có thể đạt được Linh huyệt linh khí cao, nhưng mà hôm nay ở trong sương mù, bởi vì căn bản nhìn tới đồ vật, rất dễ dàng mất phương hướng, ta vẫn là đợi ban ngày lại chạy a. Lại đoạn đường, Tần Phàm phát ánh trăng bầu trời căn bản là xuyên thấu được sương trắng, thậm chí hoàn toàn phân phương hướng tới được Thần Điện. Cho nên cuối cùng nhất vẫn là buông tha cho tiếp tục chạy , dứt khoát triệu hồi ra Tạo Hóa Kim Liên, chỉ cần trốn đến bên trong, như vậy liền có thể lo bị thú quấy nhiễu, chỉ là phải lãng phí đêm thời gian mà thôi. – Ồ? Mà thời điểm Tần Phàm muốn triệu hoán ra Tạo Hóa Kim Liên, lại chợt nghe tiếng vang kỳ dị.
Chương 422: Sương Trắng Tràn Ngập. (2) – Xuất . Tần Phàm lạnh quát , nghe được ra lần này là thanh bước chân, tiếng bước chân này khác với thanh thời điểm yên thú xuất , có thể phân biệt ra cái này là tiếng bước chân người. Cái loại khắp mặt đất có chút chấn động này, hẳn là người tới kia muốn mượn sương trắng yểm hộ, thừa cơ đánh lén mà tận lực phóng bước chân. Bất quá tuy rất , nhưng lấy thính giác nhạy cảm kia của Tần Phàm, lại đơn giản mà bắt đến. Bởi vì sương trắng che chắn, tất cả đồ vật ngoài phạm vi 10m đều rất khó nhìn thấy ràng, nhưng thanh trong vòng trăm mét lại có thể ràng nghe được. – Còn muốn ra? Sau đó Tần Phàm ràng cảm giác được người trong sương mù kia hơi có chút kinh động, nhưng lại chịu đựng có trực tiếp tới, xem ra người này là tin Tần Phàm có thể phát mình, cảm thấy Tần Phàm chỉ là dùng thanh lừa dối mình ra mà thôi. – Còn muốn ra sao? Khóe miệng Tần Phàm giương lên, Hỏa Vân đao trong tay giơ lên, trực tiếp chém ra đao về địa phương người kia che dấu, đạo đao khí hỏa diễm cự đại, thậm chí đánh bay những sương trắng kia dạt qua bên, trống ra địa phương cực lớn. cũng vừa muốn tìm người biết chuyện tới hỏi thoáng phát, hỏi ít tình về Chân Vũ thánh địa mà Tiêu Tĩnh có . Nhìn Hỏa Vân đao khí chuẩn xác sai đánh về chỗ của mình nấp, người giấu ở trong sương mù kia ràng cả kinh, sau đó vội vàng ở trong sương mù vọt ra, cự đao hỏa diễm kia rơi vào phía gốc cây khô héo cao hơn 10m, sau đó nhanh chóng bốc cháy lên, ngược lại làm cho bốn phía sáng ngời lên tí, tầm nhìn cũng xa hơn. Vào lúc này Tần Phàm cũng nhìn thấy nam tử đứng ở bên cạnh cây cối thiêu đốt kia, kinh nghi mà nhìn mình, người người này mặc áo da thú, như là da của đầu lão hổ mà vừa mới nhìn thấy kia, dáng người khôi ngô, ngũ quan có chút tục tằng, giống như là người Đại Càn quốc. – Ngươi phải nhân vật mới a? lát sau, người nọ trầm mặt nhìn Tần Phàm hỏi. – Xem như thế , hôm qua mới vào. Tần Phàm mỉm cười ra. – Vừa tiến đến là Linh Vũ sư? Người nọ ngay lập tức lộ ra chấn kinh chi sắc, vì sao như vậy, vì tiến vào Chân Vũ thánh địa, tuổi vượt qua hai mươi hai tuổi, cầu giống như Triêu Thánh. Thiên tài như vậy cho dù là ở trong Chân Vũ thánh địa mà , cái kia vẫn là thiên tài trong thiên tài. – Tại hạ đích là may mắn bước vào cảnh giới Linh Vũ sư. Tần Phàm nhún vai ra. – Hừ, nhân vật mới, cho ngươi biết quy tắc của Chân Vũ thánh địa, cho dù ngươi là thiên tài, ở chỗ này cũng nên quá xem trọng mình, ở chỗ này tùy tiện người đều là thiên tài! thể phủ nhận ông trời ban cho ngươi thiên phú cao hơn người khác chút, nhưng mà chỉ là khởi điểm cao hơn chút mà thôi, đột phá đến cảnh giới Võ Tôn cũng chưa chắc có thể nhanh hơn người khác. Người nọ thấy Tần Phàm có chút nào giống như nhân vật mới, còn bộ sao cả, khỏi lộ ra có chút nổi giận. – Cái kia tạ ơn sư huynh ngươi giáo huấn rồi, chỉ là biết vị sư huynh này lén lén lút lút trốn ở đó là muốn làm gì? Tần Phàm chỉ là nhàn nhạt , nhớ Tiêu Tĩnh từng qua những lời kia, biết người này mười phần là muốn đánh chủ ý tới mình. – Làm gì? Đương nhiên là tới giáo huấn học đệ ngươi rồi. Quả nhiên, người nọ rất nhanh liền lộ hồi ra vui vẻ nghiền ngẫm . – Ha ha, sư huynh ngược lại là biết tâm ý của ta, ta chính là có số việc muốn hướng sư huynh thỉnh giáo đây này. Tần Phàm cũng chỉ là bình tĩnh mỉm cười . – Đem Linh Dược người của ngươi, còn có đồ ăn bên ngoài đều giao ra đây nửa, ta liền đem những thứ kia dạy cho ngươi nửa. Sau đó người nọ liền có chút ít trêu tức . – Ách, phí cố vấn này hơi mắc tiền tí. như vầy, ta xem ra ta còn bằng nhanh đuổi tới thánh địa Thần Điện rồi tìm hiểu, vẫn là muốn phiền toái sư huynh rồi. Tần Phàm cố ý giả bộ hồ đồ ra. – Ngươi gọi ta là sư huynh rồi, nếu như bây giờ sư huynh muốn đánh nhau, là rất có lễ phép nha. Khóe miệng người nọ giương lên, tiếp tục trêu tức . – Ách, sư huynh, ta khuyên ngươi vẫn là đừng có dùng mạnh mới tốt, ta mới tới Chân Vũ thánh địa, nhưng lại muốn nhanh như vậy liền sinh , mọi người dĩ hòa vi quý a. Tần Phàm nghe đến đó, sao còn biết người này muốn làm gì, bất quá vẫn là hảo tâm nhắc nhở. nhìn ra được người này tuy cũng là Linh Vũ sư, nhưng chỉ cần phải đạt tới cảnh giới Linh Vũ sư đại viên mãn, rất khó là đối thủ của , cũng phải sợ. – Ha ha, nhân vật mới vốn là vô tri sợ ah! Bất quá ta cũng rất tò mò, ngươi là như thế nào phát được ta? Người nọ nghe thấy Tần Phàm như vậy, khỏi cười lạnh . – Ta là người có thính lực rất tốt, trong vòng trăm mét cho dù có con muỗi bay qua ta cũng có thể nghe được, vừa rồi ta nghe được thanh cước bộ của ngươi. Tần Phàm cũng gạt , chỉ là trực tiếp chỉ chỉ lỗ tai của mình ra. – Tốt, ta đây cũng muốn nhìn ngươi chút, đến tột cùng có thể nghe được bao nhiêu. mặt người nọ lộ ra vẻ trêu tức, sau đó vào lúc này thân hình lần nữa chậm rãi đến trong sương mù. Tần Phàm nhìn người nọ muốn rút , vừa định đuổi theo, nhưng tốc độ người nọ cũng chậm, tầm nhìn bốn phía quá thấp, đảo mắt liền thấy bóng dáng, hơn nữa lúc này cũng rất nhanh nghe được tiếng bước chân rồi. – Chẳng lẽ nhanh như vậy? Người này tựa hồ tại trăm mét bên ngoài cũng có thể thỉnh sở mà chứng kiến ta, như thế thập phần kỳ quái.” Tần Phàm trong lòng khỏi nghi hoặc, dùng con mắt của lực tự tin cực người có thể so với mà vượt chính mình đấy, ở trong đó nhất định có cái gì tư hồi mật. Mà ở thời điểm Tần Phàm kinh nghi bất định, cũng rất nhanh liền nhạy cảm mà cảm giác được sương mù phía sau mình khẽ động lần nữa, lúc này đây bằng phải là thị lực, cũng phải thính lực, mà thuộc về loại trực giác. cảm giác được linh khí bốn phía có loại biến hóa, sau đó thân hình lập tức lóe lên, tránh khỏi tập kích vào lúc này, sau khi đứng lại, nhìn xem tập kích mình quả nhiên là người nọ vừa rồi, chỉ là lúc này phát dưới chân người nọ vậy mà cơ hồ cùng đại địa kia liền chỗ, hai chân đều bị bùn đất bao khỏa lấy, trách được có phát ra bất kỳ thanh nào. – Xem ra ở trong Chân Vũ thánh địa có thể học được ít thủ đoạn ah! Tần Phàm trông thấy màn này, thầm lấy làm kỳ, phương pháp di động như vậy tuy xưng là vũ kỹ thượng giai, nhưng cũng là thủ đoạn cực kỳ cao minh.
Chương 423: Giác Sắc Điều Hoán. (1) Người nọ thấy như vậy còn để cho Tần Phàm phát , sắc mặt cũng khỏi được biến hóa. – Xem ra sư huynh vẫn là rất nhiệt tình, rồi còn phản hồi muốn chỉ điểm niên đệ, trong nội tâm niên đệ là cảm kích ah! Tần Phàm đối với cái này cũng bắt đầu nổi lên hứng thú nồng hậu dày đặc. – Ngươi cũng cần cầm ngôn ngữ kích thích ta, sư huynh ta cũng ngại cho ngươi biết, tại Chân Vũ thánh địa, tự nhiên có địa phương rèn luyện tinh thần ý chí, cơ hồ tinh thần ý chí cùng tâm bình tĩnh của mỗi người đều rèn luyện được phi thường mạnh, cũng phải người ở phía ngoài có thể so sánh. Người nọ vào lúc này lại hoàn toàn để ý tới Tần Phàm chuyển du, chỉ là trong miệng cười lạnh – Ah? Vậy là cảm kích sư huynh cung cấp tin tức hữu dụng này rồi. Tần Phàm hơi có chút kỳ dị, thể tưởng được trong Chân Vũ thánh địa này ngoại trừ có Linh huyệt nhanh đề cao tốc độ tu luyện, vẫn tồn tại địa phương có thể rèn luyện tinh thần ý chí, trách được người ở chỗ này ra, từng cái đều có thể trở thành Võ Tôn. Muốn trở thành Võ Tôn, ngoại trừ tu luyện cảnh giới Linh Vũ sư tới đại trọn vẹn, còn phải đem tinh thần ý chí bản thân rèn luyện tới vô kiên bất tồi, như vậy ở thời điểm cảm ngộ Thiên Địa, mới bị Thiên Địa ý chí cường đại mênh mông kia ảnh hưởng, nắm chặt bản tâm của mình. – Ha ha, biết còn có địa phương nào bất đồng nữa hay ? Còn hi vọng sư huynh có thể vui lòng chỉ giúp. Tần Phàm vừa cười vừa hỏi. – Muốn biết còn có cái gì bất đồng, ngươi xem kỹ lấy biết, nhìn ngươi cũng là Linh Vũ sư, vậy bản sư huynh cho ngươi biết chút về Linh Vũ sư trải qua tu luyện ở Chân Vũ thánh địa, cùng ngươi là Linh Vũ sư vừa mới vào đến tột cùng có cái gì bất đồng. Vào lúc này khóe miệng người nọ nhếch lên, lập tức lấy ra cây trường thương màu vàng, trong trường thương kia toát ra loại cảm giác làm người hoảng hốt. Tần Phàm có thể nhìn ra được người này ở phương diện thương pháp, tu luyện nhất định là đến trình độ cực cao. – Vậy hi vọng sư huynh vui lòng chỉ giáo… Trong miệng Tần Phàm vẫn là cười , nhưng vào lúc này hai mắt cũng khỏi ngưng tụ, thầm đề phòng. – Tuy ở trong Chân Vũ thánh địa, điều định luật thứ nhất của võ đạo là dùng khí lực nhất làm chuyện đại nhất, nhưng ngươi có thể đơn giản phát được vị trí của ta, đánh lén đối với ngươi mà cũng có tác dụng gì, bất quá cái này cũng , chính diện đối chiến ta phải là đối thủ của ngươi, vậy hãy để cho ngươi biết chút về các đồ vật có khả năng học được ở Chân Vũ thánh địa. Người kia nắm chặt trường thương trong tay, lập tức khí thế toàn thân đột nhiên biến đổi. Vào lúc này Tần Phàm chỉ cảm thấy người này giống như đột nhiên trở nên kiên định, như là cây ̣t điện bằng sắt, sừng sững bất động ở giữa đất rung núi chuyển, nhưng toàn thân lại càng lộ ra mũi nhọn. – Ông. . . Đột nhiên có hồi chấn động truyền đến trong tai Tần Phàm, nhưng cái chấn động này lại giống như là thanh bình thường, phản phất như là loại cảm thụ trực tiếp đến từ trong tinh thần ý chí . Người đối diện kia động, chỉ thấy nhanh đạp mạnh, trường thương trong tay liền đâm về phía Tần Phàm, đâm này nhìn như thanh thế cũng phải là rất lớn, nhưng lại đưa tới gian khẽ chấn động, Tần Phàm thậm chí có thể dùng mắt thường chứng kiến gian xuất ít nếp gấp, giống như run rẩy chấn động. phát này, ràng chỉ là công kích tính thăm dò của đối phương, dĩ nhiên cũng lộ ra mạnh mẽ như vậy. – Chân Vũ thánh địa này quả nhiên có chỗ bất phàm. Trong nội tâm Tần Phàm ngưng lại, theo trường đao trong tay quét ngang, trực tiếp liền cùng mũi thương kia tấn công, nếu bàn về lực lượng, vẫn có được tự tin nhất định, ở cảnh giới Linh Vũ sư, có thể vượt qua cũng nhiều. Đinh. . . Cái mũi thương kia đâm vào thân Hỏa Vân đao, lập tức phát ra tiếng minh hưởng thanh thúy, mà trong nháy mắt tiếp theo, trường thương kia bắt đầu di động lần nữa, lần này là cực kỳ nhanh chuyển từ vị trí ngực qua vị trí bờ vai của Tần Phàm. Mà đồng thời vào lúc này, tình kỳ dị xuất . Người nọ đâm ra thương ảnh đầu tiên, ở thời điểm hắn đâm ra thương thứ hai, lại vẫn dừng lại ở địa phương nguyên lai, nhưng cái này cũng phải bởi vì tốc độ đối phương quá nhanh mà lưu lại tàn ảnh, mà như là thực chất, tựa hồ có thể cảm nhận được mũi trường thương kia còn có di động, kình khí còn để lộ ra cổ lạnh buốt, ngưng ở trước ngực Tần Phàm. – Đây là có chuyện gì? Ngay thời điểm Tần Phàm do dự, lập tức trường thương của đối phương cực kỳ nhanh đâm vào bờ vai của . Bất quá may mắn thể phách của Tần Phàm mạnh hơn thường nhân rất nhiều, phát này đâm ở phía như là đâm vào phía sắt thép cứng rắn, thậm chí thể đâm vào da thịt chút, ngay cả huyết cũng có chảy ra, Tần Phàm liền nhanh chóng lui về phía sau. Mà Tần Phàm lại phát thương thứ hai của người này đâm ra, đồng dạng để lại thương ảnh như là thực chất, qua hồi lâu, thương ảnh đầu tiên mà người nọ đâm ra mới tiêu tán. – Đây là dùng tinh thần ý chí bản thân, hoàn toàn dung nhập đến trong kình khí công kích? Hai mắt Tần Phàm ngưng tụ, lúc này mới ở trong lòng nghĩ tới khả năng này, thương ảnh kia ràng là người này dùng tinh thần ý chí quán thâu ở bên trong thương khí, như vậy thương ảnh mới có thể ở trong hư ngưng mà tiêu tan. – Ồ? Người nọ ràng cũng thầm khiếp sợ, ngờ thể phách của Tần Phàm cường hãn như thế, chính mình đâm trúng thương, vậy mà có tạo thành điểm thương tổn cho thân thể của . – Sư huynh, loại thủ đoạn này chẳng lẽ cũng là ở trong thánh địa học được hay sao? Tần Phàm mở miệng hướng người kia hỏi. – Người vừa tiến đến có thực lực như ngươi vậy, đích là lâu chưa từng gặp qua rồi, bất quá ngươi muốn biết đáp án, vẫn là thắng ta rồi sau. Lúc này người nọ cũng khỏi lộ ra ngưng trọng rất nhiều, lập tức khí lực người ngừng ngưng tụ, tựa hồ là chuẩn bị vũ kỹ cường đại. – Huyền Long vạn phá thương. . . Sau đó người kia quát tiếng, trường thương trong tay như là đầu Độc Long xoay chuyển, lập tức gió lốc cuồng bạo, hóa thành đầu Bạo Long màu vàng đất mang theo tất cả lao về phía Tần Phàm mà , địa phương Bạo Long kia qua, Long Ảnh lưu lại, như có ngàn vạn đầu Cự Long phóng về phía Tần Phàm. – Quả nhiên, mỗi kích của người này đều mang theo tinh thần ý chí mãnh liệt, quán thâu vào mỗi chiêu của , làm cho vũ kỹ ở trong lúc vô hình có loại uy thế áp bách cường đại, nếu như thay đổi người bình thường có tinh thần ý chí bản thân được, sợ là thương kình kia còn chưa tới, trước hết bị trấn trụ.
Chương 424: Giác Sắc Điều Hoán. (2) Tần Phàm cảm giác được tinh thần áp bách phô thiên cái địa mà đến kia, trong nội tâm thầm suy nghĩ . Tinh thần ý chí cùng công kích của người kia dung hợp khăng khít, hơn nữa có thể đem uy thế cùng thương ảnh, dùng ý chí tập trung tư tưởng suy nghĩ che kín toàn bộ hư , ngưng mà tiêu tan, hết sức lợi hại. – Bá Vương đao. Bất quá bản thân tinh thần ý chí của Tần Phàm cũng vô cùng ngưng thực, cũng sợ người kia, trường đao trong tay vẽ cái, lập tức cũng chém ra đao về phía trước, trực tiếp lợi dụng nhanh phá vạn pháp, đao khí Bá Đạo kia tràn ngập toàn bộ gian, lập tức chấn thương ảnh rậm rạp chằng chịt bầu trời kia trở thành nát bấy. Oanh… Cuối cùng đao kia cùng kình khí của mũi thương người nọ đụng vào nhau, đại địa văng tung tóe, cây khô bốn phía ngã xuống cùng đốt cháy, sương trắng tiêu tán, cái uy thế kia tương đối kinh người. Người nọ ngờ Tần Phàm chỉ có thể phách cường hãn, thậm chí ngay cả công kích cũng lợi hại như vậy, mặt rốt cục kịch liệt động dung, vô cùng khiếp sợ, biết phát này của mình uy lực như thế nào, coi như là ít người tiến vào Chân Vũ thánh địa lâu rồi, cũng chưa hẳn tiếp được qua, nhưng vừa rồi ở bên trong so đấu, lại có lòng tin có thể toàn thắng Tần Phàm. Sau đó cắn răng cái, thừa dịp uy thế chưa hết, trường thương đột nhiên hướng về dưới mặt đất cắm xuống, lập tức đại địa phát ra tiếng trầm đục, kịch liệt chấn động lên, tựa hồ có đầu Nộ Long ở dưới mặt đất tích lũy động lên, thẳng tắp tháo chạy về hướng dưới chân Tần Phàm. Mà ngũ giác của Tần Phàm cực kỳ nhạy cảm, như thế nào phát công kích dưới mặt đất này, nhìn xem địa phương dưới mặt đất kia cong lên càng ngày càng gần, cho đến thời điểm tới dưới chân, đột nhiên dùng sức đạp cước. Bành… Lập tức, cước này đạp đại địa văng tung tóe, cũng đánh cổ kình khí kia tiêu tán, bởi vì gần đây đối với Địa nguyên ma chủng cũng có ít cảm ngộ, năng lực địa hành này cũng coi như có được ít uy lực. – Sư huynh, lúc này đến phiên ta rồi. Tần Phàm đạp mạnh cái, thân hình lập tức bắn nhanh mà ra, lập tức liền tới trước mặt người nọ. – Thậm chí ngay cả tốc độ cũng nhanh như vậy. Người nọ khỏi vô cùng kinh ngạc, sắc mặt đại biến, nghĩ tới mình gặp được quái dị thai như vậy, vừa tiến đến là Linh Vũ sư , hơn nữa phòng ngự, công kích, tốc độ đều mạnh hơn nhiều so với Linh Vũ sư bình thường. Thời điểm kịp phản ứng, quyền của Tần Phàm đánh trúng vào bụng của , lập tức để cho cảm giác trong bụng như là phiên giang đảo hải, hơn nữa mảnh nóng rực, dễ cảm thụ. – Sư huynh, tại chúng ta có thể hảo hảo tâm rồi chứ. Tần Phàm mỉm cười, ở bên tai ra. – Ngươi giết ta? Người nọ vào lúc này hỏi. – Nếu như là ta rơi vào trong tay sư huynh như thế nào? Tần Phàm hỏi ngược lại. – Cái này ngươi yên tâm, Chân Vũ thánh địa đối với người mới có bảo hộ, trong năm tiến vào Chân Vũ thánh địa có việc gì, tin tưởng lúc ngươi tới cũng có thu được cái ngọc phù, nếu như ta muốn giết ngươi, ngươi đại khái có thể mở ra, như vậy ngươi có thể đạt được bảo hộ, hơn nữa bị người Thần Điện biết ta muốn giết ngươi, ta lập tức bị đuổi ra khỏi Chân Vũ thánh địa. Người nọ ngược lại trở nên bình tĩnh : – Đương nhiên, đoạt ít đồ vẫn là cho phép. – Ta đây giết ngươi lại có thể? Tần Phàm lại nghiền ngẫm hỏi thăm. – Dùng cách của Thần Điện mà , tiến nhập thánh địa lâu như vậy còn đánh lại người mới, đó là đáng chết. Bất quá ngươi cũng biết có thể vào Chân Vũ thánh địa dễ dàng, chúng ta cũng có thù hận quá lớn, vừa rồi thương của ta cũng chỉ là đâm trúng bờ vai của ngươi, cũng phải là yếu hại, cho nên hi vọng ngươi có thể buông tha ta. Người nọ có chút đắng chát . – Ha ha, sư huynh, ngươi tên là gì? Tiến đến Chân Vũ thánh địa này bao lâu? Thấy kia người cũng coi như thành , Tần Phàm liền mỉm cười hỏi, sau đó đứng lên thả người nọ ra. – Ta gọi là Hứa Phong, tiến đến Chân Vũ thánh địa này tám năm rồi, là người Đại Khảm. Lúc này người nọ mới thở ra hơi đáp. – Hình như ngươi ở trong sương mù này có tầm nhìn khá xa? Tần Phàm lại hỏi. – Bởi vì trong Thần điện có loại nước thuốc, chỉ cần bôi lên ánh mắt, là có thể ở trong sương mù này nhìn thấy rất xa, rất nhiều người là dùng cái này để săn bắn tinh hạch yên thú. Hứa Phong kia đáp. – ra là thế. Tần Phàm giờ mới hiểu được, sau đó liền lộ ra khuôn mặt tươi cười ra: – Vậy biết sư huynh có thể cho ta lọ được hay ? – Ách, lọ này là ta hao tốn trăm điểm cống hiến mới đổi về được. mặt Hứa Phong kia khỏi co lại, lúc này đây vốn nghĩ ra đoạt ít đồ vật, thể tưởng được lại bị đoạt ngược, hoàn toàn chính xác là phiền muộn muốn chết, nhưng mạng vẫn còn ở tay Tần Phàm, cũng khỏi đau lòng lấy ra nửa bình còn lại giao cho Tần Phàm. – Cái điểm cống hiến này tính toán như thế nào? Tần Phàm lại hỏi. – Tính như vậên thú cấp năm đầu năm điểm cống hiến, lục cấp yên thú mười điểm cống hiến, thất cấp yên thú 20 điểm. Hứa Phong đáp: – Ở trong thần điện thánh địa có Vụ thú Đồ giám, thượng diện có ghi lại tất cả giá trị cùng điểm cống hiến, những điểm cống hiến này đều có các loại công dụng, đến lúc đó ngươi đến Thần Điện biết. – Hắc hắc, vậy bằng sư huynh ngươi lần nữa cho ta phần đồ giám, như vậy đường ta cũng có thể nhìn xem có yên thú thích hợp hay , dọc theo con đường này ta dễ dàng kiếm được ít điểm cống hiến rồi. Tần Phàm lại ngẩng đầu nhìn Hứa Phong, khẽ cười . Cuối cùng, Tần Phàm vẫn là ở người Hứa Phong lấy được đồ vật mình muốn. Ở bên trong Vụ thú Đồ giám, Tần Phàm biết vừa rồi gặp được đầu lão hổ màu trắng kia tên là Thôn Vụ Hổ, loại Vụ thú này có thể Hương Vân thổ vụ, ở địa phương có nó, chung quanh sương trắng có vẻ rất đậm đặc, dày hơn rất nhiều, hơn nữa nhan sắc bề ngoài của nó có thể theo nồng độ sương trắng biến hóa, cùng hoàn cảnh hợp thành nhất thể, cho nên mới khó bị phát như vậy. đầu Thôn Vụ Hổ này là lục cấp Vụ thú, tinh hạch của nó giá trị mười điểm cống hiến, Tần Phàm khỏi thầm cảm thấy đáng tiếc. Theo như lời của Hứa Phong, những điểm cống hiến này có thể ở Thần Điện thánh địa đổi lấy các loại luyện dược, vũ khí, trang bị, võ quyết, công pháp, Linh huyệt vân…vân, chỉ cần điểm cống hiến đầy đủ, ngay cả Thiên giai vũ kỹ cũng có thể đổi đến. Về phần Hứa Phong cho Tần Phàm bình linh dịch sáng mắt kia, nghe lên mắt có thể bảo trì hiệu quả buổi tối mắt sáng, Tần Phàm dùng thử thoáng phát, quả nhiên có thể xuyên thấu sương trắng, chứng kiến phạm vi hơn 100m.
Chương 425: Độc Vụ Hồ. (1) ít Vụ thú trốn ở trong sương mù cũng có thể đơn giản chứng kiến! Sau đó phát những Vụ thú này đều lộ ra thập phần giảo hoạt, di động cực , cho dù di động cũng là thập phần rất , hơn nữa lần di động cách xa rất khoảng. Hơn nữa rất nhiều Vụ thú đều có được năng lực phiên vân thổ vụ, có chút là thu nạp sương mù dày đặc bao vây thân thể của mình lại, nếu như chăm chú nhìn, coi như là thấy được, còn tưởng rằng chỉ là sương trắng so sánh nồng đậm mà thôi. Nhưng nếu như ngươi đến bên cạnh bọn nó, những Vụ thú này đột nhiên tập kích. tóm lại, những Vụ thú này tuy thực lực cùng thú bên ngoài sai biệt lắm, nhưng lại lộ ra khó đối phó hơn rất nhiều. Mà Tần Phàm cũng nghiên cứu nửa bình linh dịch mắt sáng kia thoáng phát, dược liệu trong đó cũng đại khái có thể phân biệt ra được, chỉ là có hai chủng Linh Dược có nhận ra, hẳn là Linh Dược này ở trong Chân Vũ thánh địa mới có. Nếu như có thể thu thập những Linh Dược này, thí nghiệm mấy lần đoán chừng cũng có thể luyện chế ra cho mình dùng. – Ha ha, quên hỏi Hứa Phong kia trong thánh địa này có được mình giao dịch hay , theo như lời , linh dịch mắt sáng này giá trị trăm điểm cống hiến, nếu như ta cũng có thể luyện chế ra, vậy về sau điểm cống hiến có lẽ cũng cần bận tâm. Trong nội tâm Tần Phàm thầm ra, kỳ nếu như trong thánh địa có thể mình giao dịch mà , dùng kỹ thuật luyện dược của , đoán chừng cũng lăn lộn tệ. Mặt khác Tần Phàm còn từ người Hứa Phong biết tin tức trọng yếu, trong Chân Vũ thánh địa này có chỗ tên là Thiên Cơ đỉnh, nghe tại đó các loại Thiên Địa quy tắc đều khác những địa phương khác rất nhiều, cũng dễ cảm nhận được các loại cảm ngộ, cho nên chỗ đó cơ hồ là địa phương để tất cả mọi người đột phá đến cảnh giới Võ Tôn. Chỉ là chỗ kia điều kiện cũng rất hà khắc. Tóm lại, sau khi trải qua cùng Hứa Phong phen chuyện với nhau, Tần Phàm đối với Chân Vũ thánh địa này coi như có cái hiểu toàn diện, cho nên cuối cùng cũng có làm khó Hứa Phong, để cho ra. có linh dịch mắt sáng này, Tần Phàm trốn vào Tạo Hóa Kim Liên nữa rồi, mà là bắt đầu khắp nơi săn bắn Vụ thú. Bởi vì Thần Điện cung cấp Linh huyệt chỉ có thể tu luyện năm, về sau muốn linh huyệt phải tự mình kiếm điểm cống hiến đổi lấy, hơn nữa điểm cống hiến này cũng có thể đổi đến các loại Linh Dược cùng vũ kỹ, cho nên tại Tần Phàm cũng có lười biếng, trước khi đến Thần Điện thánh địa làm nhiều ít chuẩn bị luôn tốt. – Ồ? Tần Phàm ngừng tới, bỗng nhiên hai mắt ngưng tụ, chứng kiến ở cách ước chừng năm mươi mét, bên cạnh gốc cây khô, có đoàn sương trắng thoạt nhìn nồng hậu dày đặc hơn rất nhiều, chăm chú nhìn lại, phát là đầu Bạch Hồ lớn! Tần Phàm nhớ ở bên trong Vụ thú Đồ giám ghi lại loại Bạch Hồ này tên là Độc Vụ Hồ, chính là lục cấp Vụ thú, có được năng lực phun ra khói độc làm cho người tê liệt. Thân thể Độc Vụ Hồ này nhàng, tốc độ rất nhanh, hơn nữa rất biết che dấu, rất nhiều người ở chút bất tri bất giác bị nó phun ra khói độc làm tê liệt, sau đó lại bị nanh vuốt sắc bén của nó giết chết. Kinh khủng hơn chính là, loại Độc Vụ Hồ này thích nhất là ăn óc người! Cho nên Độc Vụ Hồ này phi thường giảo hoạt, muốn giết chết nó cũng dễ dàng, nhưng hết lần này tới lần khác giá trị cực cao, từ tinh hạch đến toàn thân đều rất hữu dụng, lại có thể sử dụng để luyện chế luyện dược! Ở bên trong Vụ thú Đồ giám ghi lại, tiểu gia hỏa này giá trị tới 50 điểm cống hiến! Tương đương với năm đầu lục cấp thú bình thường! Mà săn thú nửa buổi tối, cũng mới săn bắn được hai đầu Vụ thú cấp năm cùng đầu lục cấp Vụ thú mà thôi, tổng cộng mới giá trị hai mươi điểm cống hiến, còn so ra kém nửa giá trị Độc Vụ Hồ này! Cho nên thời điểm chứng kiến thằng này, Tần Phàm động tâm rồi. – Hắc hắc, bất quá gặp được ta là ngươi may a. Tần Phàm mỉm cười, sau đó làm như có việc gì chậm rãi đến bên kia, hôm nay trải qua ba khỏa ma chủng cải tạo khí lực, sớm là bách độc bất xâm, hơn nữa thân là gã Luyện Đan Sư, như thế nào lại sợ trúng độc? Bất động thanh sắc tới cách Độc Vụ Hồ này khoảng 10m, Độc Vụ Hồ kia vào lúc này thân thể có chút nhúc nhích, nhưng biên độ rất ít, thay đổi người khác đúng là khó có thể phát , nhưng ngũ giác của Tần Phàm cực kỳ linh mẫn, lại có thể đơn giản bắt được. Sau đó Tần Phàm liền trông thấy ít sương mù nhàn nhạt ở trong miệng Độc Vụ Hồ kia thốt ra, nhan sắc sương mù kia cùng sương trắng chung quanh cơ hồ là đồng dạng, nếu như phải thị lực của Tần Phàm khác hẳn với thường nhân, hơn nữa lúc trước cảm giác được Độc Vụ Hồ kia nhúc nhích, thậm chí cũng phân biệt ra được. – Đây hẳn là khói độc do Độc Vụ Hồ kia phun ra rồi. Trong tâm Tần Phàm thầm, sau đó bỗng nhiên trong nội tâm khẽ động: – Theo Đồ giám ghi lại, thằng này thập phần giảo hoạt, nếu để cho nó biết ta có trúng độc, rất có thể nó đào tẩu, tốc độ của nó cực nhanh, lại biết lợi dụng sương trắng che dấu mình, muốn đuổi theo nó là dễ dàng, bằng ta cũng lừa nó chút . Tần Phàm tiếp tục giả vờ làm như cái gì cũng biết mà về phía trước, sau đó cảm giác được sương mù mà Độc Vụ Hồ kia phun ra bắt đầu nhích lại gần mình. Thời điểm những sương mù kia tiếp xúc đến , Tần Phàm lập tức cảm thấy toàn thân mình run lên, dùng khí lực cường hãn kia của , vào lúc này vậy mà cũng cảm thấy hồi chập choạng! Sau đó những sương mù kia chỉ tiếp tục hướng về mũi của thổi , lại còn muốn dọc theo lỗ chân lông của tiến vào thân thể. – hổ là Độc Vụ Hồ giá trị 50 điểm cống hiến, quả nhiên là dễ kiếm! Nếu như là Linh Vũ sư bình thường gặp nó, muốn tránh cũng phải lấy nguyên khí tráo ra chạy trốn. Trong nội tâm Tần Phàm khỏi hơi run sợ, sương mù này gần kề chỉ là tiếp xúc đến mặt ngoài liền sinh ra tác dụng, nếu như là tiến nhập trong cơ thể, chẳng phải là ngay cả cũng có khả năng bị chập choạng chóng mặt sao? Kiến thức đến chỗ lợi hại của khói độc này, Tần Phàm cũng dám khinh thường, vội vàng ngừng thở, về phần những sương mù qua lỗ chân lông kia vào, lại cần lo lắng như vậy, dù sao khí lực của thập phần cường đại, sương mù này có lẽ còn chưa rót vào đến bên trong nội phủ của , bị cơ bắp hóa giải. Thời điểm cảm giác thân thể nhức mỏi càng ngày càng nặng, Tần Phàm liền cố ý phát ra tiếng kêu, sau đó liền chậm rãi ngã mặt đất, thực tế chập choạng loại trình độ này, hoàn toàn chính xác là đầy đủ để cho người ta hôn mê .