Chương 416: Khảo Hạch Thăng Phẩm Đơn Giản. (2) Vèo! Cơ hồ thời gian nháy mắt, bóng dáng màu đen kia liền từ hơn 10m lẻn đến trước mắt Tần Phàm. Oanh! Hai mắt Tần Phàm ngưng tụ, trực tiếp oanh ra quyền! Hôm nay tốc độ của , so sánh với Kim Xà Báo này mà là tuyệt chậm! quyền này trực tiếp kích bay Kim Xà Báo kia đến hơn mười thước, thế nhưng con báo này vừa mới rơi xuống đất, đôi mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào Tần Phàm, gầm tiếng, liền nhào tới lần nữa! Tần Phàm thấy ràng, người con Kim Xà Báo này có tia vết máu, vừa rồi quyền của cũng có tạo thành thương tổn quá lớn đối với nó! – Rống! Thân hình Tần Phàm lóe lên, nghiêng người qua bên cạnh, sau đó quyền đánh tới lưng của Kim Xà Báo, lập tức đánh bay nó lần nữa, lúc này người nó chảy ra máu tươi. Vào lúc này, còn có sử dụng nguyên võ chi khí, chỉ là hoàn toàn sử dụng lực lượng thân thể! Nhưng chỉ là lực lượng thân thể này, đối với lục cấp thú này mà cũng có thể tạo thành thương tổn rồi! quyền này thể nghi ngờ là càng thêm khơi dậy hung tính của Kim Xà Báo kia, chỉ thấy nó phát ra tiếng rống to lần nữa, kim quang toàn thân đại thịnh, kim xà hoa văn kia của nó vào lúc này giống như là đầu đại xà sống dậy! – Rống! Rất hiển nhiên, lúc này con báo kia là muốn xuất toàn lực rồi, tốc độ đột nhiên tăng nhanh gấp đôi! Tốc độ cực nhanh quả thực làm cho lòng người rung động, thậm chí ngay cả Tần Phàm cũng khỏi cảm thấy bằng ! Hơn nữa quang mang màu vàng kia vào lúc này lộ ra thập phần chướng mắt, để cho người có chút vô pháp nhìn thẳng! – Cái kim quang này tựa hồ còn có chút tác dụng đặc thù, làm cho người cảm thấy có chút tinh thần hoảng hốt, nhưng đáng tiếc, tác dụng đối với ta lại lớn. Bất quá cái kim xà da này, ngược lại có thể lấy về nghiên cứu thoáng phát với tư cách tài liệu Linh Dược. Lúc này Tần Phàm cười ha ha, cùng con báo kia lần nữa đại chiến lại với nhau, bên đại chiến trong lòng của lại thầm. Ước chừng nửa khắc đồng hồ sau, Tần Phàm cảm giác thân thể của mình cũng xuất mồ hôi nước, bất quá cường độ so với lúc trước đánh nhau với Thiên Sí Hổ còn có chút bằng, chớ chi là đại Thiên Sí Hổ rồi. – Được rồi, cũng là thời điểm kết thúc. Tần Phàm lắc đầu, cảm giác này phải rất tận hứng, bất quá Kim Xà Báo này hoàn toàn chính xác chỉ có thể như thế, thể lại mạnh hơn. Bành! Mà vào lúc này, tựa hồ là Tần Phàm thoáng phân tâm, Kim Xà Báo kia lần nữa nhào tới trước mặt của , hàm răng sắc bén ngại ngùng cắn vào tay phải của ! – Hắc hắc, ăn ngon ? Bất quá Tần Phàm chỉ có chút nghiền ngẫm cười cười, nháy mắt sau đó, cánh tay Kỳ Lân lộ ra lân giáp dữ tợn, nguyên võ chi khí trong cơ thể toàn lực bộc phát, trực tiếp quyền oanh vào trong cổ họng Kim Xà Báo kia. Rất nhanh, lục cấp hậu giai thú Kim Xà Báo này liền chết dưới thiết quyền của Tần Phàm. – Vẫn là đơn giản chút a. Tần Phàm lắc đầu, sau đó thu thi thể của Kim Xà Báo vào trong trữ vật giới chỉ, đến cổng truyền tống. Sau lát, lần nữa về tới trong sân rộng trước Chân Vũ thánh điện. – Tần Phàm, quả nhiên vẫn là ngươi nhanh nhất. Trông thấy Tần Phàm ra, Đại Thần Tôn Tiêu Tĩnh khẽ cười : – Được rồi, tại ta tuyên bố, Nam Phong Tần gia ngươi đạt được danh xưng Ngũ phẩm Chân Vũ thế gia! Từ nay về sau hi vọng Nam Phong Tần gia của ngươi kiêu ngạo, tiếp tục cố gắng. – Cảm ơn Đại Thần Tôn, cũng cám ơn lúc này Đại Thần Tôn đặc biệt chiếu cố. Tần Phàm cũng cười , lúc này, Nam Phong Tần gia tấn thăng làm Chân Vũ thế gia thượng phẩm, cuối cùng là hoàn thành kỳ vọng của phụ thân cùng chúng trưởng lão gia tộc, thậm chí rất nhiều đời tộc nhân của Nam Phong Tần gia rồi. Đối với người Nam Phong Tần gia mà , là khai sáng huy hoàng nhất. Nhưng đối với Tần Phàm mà , con đường của giờ mới bắt đầu, còn phải rất xa rất xa. – Năm năm sau chiến trận, nếu như ta có thể đánh bại Càn Kinh Tần gia, khôi phục thân phận Tần gia chính tông của Nam Phong Tần gia ta, như vậy phụ thân làm tộc trưởng, mới xem như vinh quang dòng họ! Trong nội tâm Tần Phàm thầm suy nghĩ , về Tần Hồng cùng lên ân oán lâu của Nam Phong Tần gia cùng Càn Kinh Tần gia, tổ tiên Nam Phong Tần gia mới là dòng chính chính tông của Tần gia, mà tổ tiên Càn Kinh Tần gia là con nuôi giết cha. Vấn đề này Nam Phong Tần gia qua nhiều năm như vậy đều có ra, là vì cảm thấy thực lực đủ, nhưng lúc này cuộc chiến năm năm của Tần Phàm, là lần chuyển hướng cùng cơ hội. Sau khi Tần Phàm ra lâu, cũng dần dần có gia tộc khác ra, nhưng trong đó cơ hồ từng cái đều thân mang tổn thương, hơn nữa có chút gia tộc chỉ có người tham gia khảo hạch thăng phẩm ra, mà thấy Triêu Thánh giả, cách khác, những người kia đều là khiêu chiến thăng phẩm thất bại. Qua khắc sau, Tần Phàm trông thấy nhóm người Mạnh Thần ra, Mạnh Thần này cùng trưởng lão gia tộc kia đều mang theo thương thế , xem ra là lúc này đây trong chiến đấu cũng hỗ trợ. Mà Mạnh Thần trông thấy Tần Phàm vậy mà chút thương thế cũng có, lại nhanh như vậy có thể ra, nghĩ đến vừa rồi thú kia thực lực khủng bố, cũng minh bạch mình cùng thiếu niên áo xanh này quả nhiên còn có chênh lệch rất lớn. Mà lúc Tô Dương ra, thoạt nhìn gia tộc bọn họ lại lộ ra dễ dàng rất nhiều, hai người đều nhìn ra có thương thế gì, xem ra Phù thành Tô gia này, ngược lại là gia tộc che dấu rất sâu, kỳ thực lực thể coi thường chút nào. Thời điểm công tác thống kê kết quả, Tiêu Tĩnh tuyên bố lúc này gia tộc thành công thăng phẩm tổng cộng chỉ có mười cái, trong đó ở bên trong năm gia tộc khiêu chiến Tam phẩm, chỉ có thành công mà thôi! Hơn nữa người tham gia khảo hạch thăng phẩm cùng Triêu Thánh giả của gia tộc này đều mang theo trọng thương, có thể nghĩ thất cấp thú kia cũng phải dễ dàng đối phó như vậy. Tần Phàm cũng thầm may mắn mình mới vừa rồi có xúc động khiêu chiến thất cấp thú, thú kia ngay cả Võ Tôn cũng khó đối phó, mình sao có thể là đối thủ, tại thực lực của là đối phó lục cấp thú có thừa, nhưng khiêu chiến thất cấp thú còn chưa đủ. Đồng thời ở cảnh giới Linh Vũ sư có đối thủ, nhưng ngoại trừ sử dụng cánh tay Bạo Huyết Kỳ Lân, khó tạo thành tổn thương cho Võ Tôn cường giả. – Tốt rồi, chư vị, lúc này đây khảo hạch thăng phẩm xong, Chân Vũ thế gia thành công, ở mười ngày sau ban thưởng cùng danh xưng đều chuyển đến gia tộc của các ngươi, mà thất bại, sau khi trở về phải càng thêm cố gắng mà đào tạo đời sau, tranh thủ ở ba mươi năm sau có thể sáng tạo huy hoàng. Lúc này Đại Thần Tôn Tiêu Tĩnh nhàn nhạt .
Chương 417: Trước Khi Tiến Vào Thánh Địa Mọi người liền cáo biệt ly khai, chỉ có Tần Phàm bị giữ lại. – Tần Phàm, cánh cửa Chân Vũ thánh địa chuẩn bị mở ra, ngươi theo ta… Sau khi mọi người rời , Tiêu Tĩnh mỉm cười nhìn Tần Phàm ra, thái độ của đối với Tần Phàm là thần kỳ tốt, dù sao thiếu niên này ngay cả Thánh chủ cũng rất xem trọng. – Vậy làm phiền Đại Thần Tôn rồi. Tần Phàm gật đầu, cung kính . Sau lát Tiêu Tĩnh mang theo Tần Phàm tới thiên điện, cái thiên điện này thoạt nhìn kiến tạo thập phần cổ xưa, so sánh với chính điện vàng son lộng lẫy kia có khác nhau rất lớn. Nhưng tòa thiên điện này phát ra từng đạo khí tức cường đại, lại để cho Tần Phàm biết ở đây phải nơi bình thường, thậm chí là địa phương thập phần trọng yếu của Chân Vũ Thánh điện. vào trong thiên điện, Tần Phàm phát có hai khí tức quen thuộc, sau đó thời điểm vào gian phòng rộng rãi sáng ngời, liền phát Thái Hiên cùng Lý Hóa, còn có thiếu niên nho nhã thân mặc bạch y, áo thêu lên hai chữ phương đông, đoán người kia là Vọng Thành Đông Phương gia Đông Phương Vũ rồi. Ba người bọn họ, còn có Tần Hạo Dương kia, đều người là được chọn trúng tiến vào Chân Vũ thánh địa, mà Tần Phàm là thông qua đạt được đệ nhất Triêu Thánh lấy được tư cách. – Ba người các ngươi đều đến, còn có Càn Kinh Tần gia Tần Hạo Dương kia, lúc này người Đại Càn quốc chúng ta tiến vào Chân Vũ thánh địa đủ, tại các ngươi ở chỗ này chờ chút, bản Thần Tôn cho người chuẩn bị mở thánh địa chi môn ra… Vào lúc này đại Thần Tôn Tiêu Tĩnh kia mỉm cười , mấy người kia đều là tuổi trẻ đời nổi bật của cả Đại Càn quốc, đối với bọn họ Tiêu Tĩnh cũng có bày ra bộ dạng quá uy nghiêm. – Tần Hạo Dương? Sắc mặt Tần Phàm lạnh lẽo, người này bị đánh trọng thương, cũng là bị Càn Kinh Tần gia Võ Thánh Tần Quan kia cứu , tại còn biết sống hay chết. Mà lúc này Tiêu Tĩnh cũng như có thâm ý liếc nhìn Tần Phàm, cũng nghe Tần Khải từng qua, Tần Hạo Dương đúng là bị Tần Phàm đánh trọng thương chỉ còn lại có hơi, hơn nữa ngay cả Vũ Điền cũng cơ hồ phế bỏ, theo Càn Kinh Tần gia thuyết pháp, tại được Tần Quan toàn lực thi cứu. – Bất quá bây giờ nghe khẩu khí của Tiêu Tĩnh, tựa hồ Tần Hạo Dương kia được cứu sống lại rồi hả? Lập tức trong nội tâm Tần Phàm trầm xuống. – Tần huynh, lúc này đây ngươi là… Gặp Tiêu Tĩnh sau khi rời , lúc này Thái Hiên cùng Lý Hóa đều tới bên người Tần Phàm, hạ giọng ra. – Thái huynh, Lý huynh, việc này cũng đừng có nhắc lại rồi. Tần Phàm biết hai người chính là tình mình đại náo Càn Kinh Tần gia, việc đến nước này, cũng muốn nhiều lời, chỉ là cười khổ lắc đầu ra. Hôm nay hết thảy trở thành an cục, chỉ có hảo hảo nắm chắc năm năm này, vì mình còn có gia tộc của mình tranh đoạt vận mệnh cùng tiền đồ mà ngừng cố gắng. Mà lúc trước, viết thư báo cáo qua cho Tần Hồng, cũng để cho gia tộc trước làm chút ít dự phòng cùng chuẩn bị. – Tốt, chúng ta ủng hộ ngươi… Thấy Tần Phàm như vậy, hai người cũng có nhắc lại, chỉ là vỗ vai Tần Phàm, tỏ vẻ ủng hộ, nhưng trong khoảng thời gian ngắn ngược lại lâm vào trầm mặc. – Tần huynh, tại hạ Đông Phương Vũ, rất hân hạnh được biết ngươi. . . Ở thời điểm này, Đông Phương Vũ mặc áo trắng nho nhã tới, mỉm cười vươn tay nhìn Tần Phàm ra. – Ngươi tốt. Tần Phàm cũng đưa tay ra cùng nắm tay , ở người Đông Phương Vũ cảm nhận được loại khí tức rất tự nhiên, trước kia cũng được nghe Vọng Thành Đông Phương gia này từ trước đến nay thần bí, tại tiếp xúc gần gũi quả nhiên phát có chỗ thần kỳ. BA~. Nhưng vào lúc này, hồi tiếng bước chân truyền đến, sau đó thanh thanh thúy của cửa phòng mở ra truyền đến, gã Chấp Thánh điện mang theo nam tử chậm rãi đến. – Tần Hạo Dương, ngươi ở chỗ này chờ đợi, hồi Đại Thần Tôn chỉ thị các ngươi nên làm như thế nào. Cháp Thánh điện kia đạm mạc , xong liền rời . – Tần Hạo Dương? Sắc mặt Tần Phàm biến thành hơi chìm, thể tưởng được Tần Hạo Dương này quả nhiên chết, hơn nữa còn mơ hồ phát thực lực so với lúc ở Nam Phong thành tương kiến tăng lên ít, xem ra là thủ đoạn của Võ Thánh trong gia tộc kia. Sau khi Tần Hạo Dương vào phòng, cũng liếc mắt liền thấy được Tần Phàm, hai người bốn mắt tương đối, cừu nhân tương kiến, lập tức độ ấm trong phòng tựa hồ đột nhiên trở nên nóng bỏng tí. – Tần Phàm. Sau khi chấp Thánh điện rời , Tần Hạo Dương chậm rãi tới trước mặt Tần Phàm đứng lại, ánh mắt hung ác nham hiểm mà nhìn , sau đó lạnh lùng mở miệng : – Thù này, ta nhất định báo! – Tần Hạo Dương, nên quên nơi này là Chân Vũ Thánh điện. Lúc này Thái Hiên ở bên mở miệng : – Hơn nữa ân oán của các ngươi Thánh chủ có thần chỉ truyền xuống, năm năm sau các ngươi mới có thể quyết phân thắng bại. – Tần Hạo Dương, đối thủ của ta căn bản phải là ngươi. Lúc này Tần Phàm bình tĩnh mà cùng Tần Hạo Dương hai mắt nhìn nhau, lắc đầu, trong miệng nhàn nhạt : – Ngươi căn bản phải đối thủ của ta. – Ha ha, có phải là đối thủ của ngươi hay , đợi tiến vào Chân Vũ thánh địa ngươi liền biết… Vào lúc này Tần Hạo Dương lại đột nhiên trở nên trầm ổn lại, lập tức cất kỹ vẻ mặt tàn, ngữ khí trở nên bình tĩnh . – Chẳng lẽ Tần Hạo Dương này có đại kỳ ngộ gì hay sao? Tần Phàm trông thấy Tần Hạo Dương này bỗng nhiên trở nên tự tin mà bình tĩnh, hơn nữa đem tâm tình của mình lập tức thu liễm, trong nội tâm cũng khỏi được khẽ nhúc nhích, thiên phú cùng tư chất của Tần Hạo Dương này vốn cũng tệ, nếu như trải qua Võ Thánh Tần Quan kia chỉ điểm, có lẽ có khả năng đại nhảy vọt. Lúc trước Tần Hạo Dương này mực dạy bảo Tần Nguyệt Minh nhẫn, công phu nhẫn của tự nhiên là kém, vừa rồi thấy Tần Phàm chỉ là bởi vì lần này thiếu chút nữa chết ở trong tay , cho nên nhất thời nhịn được oán hận đối với Tần Phàm mà thôi, tại tỉnh táo lại, cũng rất nhanh khôi phục tâm bình tĩnh. Như thế để cho Tần Phàm đối với khỏi thầm nhiều hơn phần thưởng thức. – Ha ha, ta đây ngược lại là muốn nhìn Tần Hạo Dương thiếu gia có bao nhiêu tiến triển. Lập tức Tần Phàm cũng chỉ là thong dong mỉm cười , năm năm sau mục tiêu của chính là Càn Kinh Tần gia Võ Thánh Tần Quan! Đối với Tần Hạo Dương, điểm ấy tin tưởng vẫn phải có, cho dù lúc này Tần Hạo Dương mượn Võ Thánh chi lực đột phá đến Linh Vũ sư, cũng thể nào là đối thủ của mình. – Tốt rồi, tất cả mọi người đến, bản Thần Tôn cũng với các ngươi tình.
Chương 418: Thánh Địa Thần Bí. (1) Mà vào lúc này, Tiêu Tĩnh lần nữa về tới trong phòng, chứng kiến Tần Phàm cùng Tần Hạo Dương ở giữa có hào khí cổ quái, khẽ lắc đầu, sau đó mở miệng phá vỡ yên lặng trong phòng. – Lắng nghe Đại Thần Tôn dạy bảo. Mọi người vội vàng đáp ứng . – Chân Vũ thánh địa này ta nghĩ tất cả mọi người từng có nghe rồi, đây là tồn tại thần bí nhất của Chân Vũ Thánh điện chúng ta, về bên trong hết thảy đều là cơ mật. Nhưng tại bản Thần Tôn có thể sớm cho các ngươi biết, ở bên ngoài các ngươi có khả năng là thiên tài ưu tú nhất trong đời tuổi trẻ của cả Đại Càn quốc rồi, nhưng mà ở bên trong, tất cả đều là thiên tài, là thiên tài đến từ toàn bộ Vũ Thiên đại lục! Thậm chí ít thiên tài đến từ thế gia cổ xưa, trong bọn họ, aii…, bản Võ Tôn làm tỷ dụ, như Tần Phàm chưa đủ hai mươi tuổi đến được cảnh giới Linh Vũ sư, ở bên trong cũng có mấy cái như vậy… Vào lúc này Tiêu Tĩnh khẽ cười . Những người ở đây đối với Chân Vũ thánh địa kia cơ hồ đều có chút hiểu , nhưng thời điểm nghe bên trong nghiệt như Tần Phàm vậy mà còn có mấy cái, cũng khỏi có chút kinh ngạc, khỏi hướng về Tần Phàm nhìn thoáng qua. Mà đối mặt ánh mắt mấy người nhìn qua, Tần Phàm chỉ là tùy ý nhún vai. Tuy biết mình bởi vì quan hệ ma chủng, tốc độ cảnh giới tăng lên so với những người khác nhanh hơn rất nhiều, nhưng dù sao toàn bộ Vũ Thiên đại lục cực kỳ to lớn, thiên tài nghiệt tự nhiên là tầng tầng lớp lớp, có kỳ ngộ, người khác cũng có thể có kỳ ngộ, cho nên cũng có tự đại đến mức cho mình là duy nhất. – Tần Phàm, tuy ngươi bây giờ thực lực tệ, nhưng ngươi cũng nên chủ quan, bởi vì muốn đột phá đến cảnh giới Võ Tôn, đó là quá trình dài dòng buồn chán, cho nên ở bên trong cũng có rất nhiều cường giả còn chưa đột phá đến Võ Tôn, nhưng thực lực đến gần Võ Tôn vô hạn, thực lực của bọn so với ngươi, chỉ cao hơn chứ thấp. Tiêu Tĩnh lại chuyển hướng Tần Phàm, trịnh trọng . – Cảm ơn Đại Thần Tôn nhắc nhở. Tần Phàm lĩnh hội ra, tuy tự tin nhưng cũng tự ngạo, cũng phải cái loại người khắp nơi gây chuyện thị phi, chỉ cần người khác có chọc tới , tự nhiên cũng muốn nhiều gây phiền toái. Bất quá kỳ trong lòng của cảm thấy nếu như bên trong có đối thủ, đối với mà ngược lại tốt, dù sao muốn đột phá đến cảnh giới Võ Tôn, đó là phải trải qua rất nhiều lần thân thể cùng tinh thần tôi luyện mới có thể thành công. Thấy bị mọi người xem , Tần Hạo Dương vốn cũng phát lên lần muốn biểu tâm tư của mình, nhưng lại nhịn xuống. màn này vừa vặn để cho Tần Phàm trông thấy, ngược lại đối với thực lực người này, hôm nay có ít hứng thú rồi. – Hi vọng ngươi để cho ta thất vọng. Trong lòng Tần Phàm hơi trầm ngâm, ngược lại là kỳ vọng Tần Hạo Dương này có thể trở thành đối thủ tôi luyện của mình! – Tốt rồi, ta cũng quá nhiều, chuyện cụ thể lại để cho chính các ngươi lục lọi mới có hứng thú, tóm lại Chân Vũ thánh địa là chỗ thần kỳ, kỳ ngộ cùng khiêu chiến đồng dạng tồn tại, chỗ phấn khích trong đó các ngươi vào phát . – Năm người các ngươi năm là trong mười năm qua của Đại Càn quốc chúng ta, duy nhất được phê chuẩn tiến vào Chân Vũ thánh địa, bản Thần Tôn cũng hi vọng các ngươi có thể sớm ngày thành công tấn thăng thành Võ Tôn ra. Tiêu Tĩnh cuối cùng khẽ cười , sau đó vỗ tay. Lập tức, trong phòng có vầng sáng thần bí lưu chuyển, sau đó tựa hồ là mặt trời ở bầu trời trụy lạc nhân gian, cái hào quang kia dần dần trở nên chói mắt, thậm chí để cho hai mắt người vào lúc này cũng khó có thể mở ra. Ước chừng qua nửa phút thời gian, khi Tần Phàm mở mắt ra, liền phát cửa thông đạo ngăm đen xuất ở tường trong gian phòng, mà có thể chứng kiến bên trong thông đạo kia, tản phát ra quang mang bạch sắc yếu ớt cùng thần bí, cái thông đạo này tựa hồ có chút dài. – thôi, có thể tiến vào. Tiêu Tĩnh trông thấy lối kia xuất , mỉm cười, sau đó tự mình vào trước. – Chân Vũ thánh địa này chẳng lẽ ở bên kia thông đạo này? Chân Vũ thánh địa thần bí, hi vọng để cho ta thất vọng a. Tần Phàm khỏi có chút chờ mong, trong lòng hơi trầm ngâm, sau đó nhanh chóng theo. Ở trong thông đạo lại ước chừng phút đồng hồ, ở cuối thông đạo kia ánh sáng mới dần dần sáng lên, mà bộ pháp của mấy người trong thông đạo cũng khỏi nhanh hơn mấy phần. Quang mang chói mắt ngắn ngủi chiếu vào mắt, mọi người theo quán tính mà nhắm mắt lại lần nữa, sau lúc lâu, chậm rãi mở ra, mọi người lại phát mình tựa hồ tới trong mật thất sáng ngời, hơn nữa vừa rồi có tiến lên đường, lúc này khỏi đều lộ ra hồ nghi chi sắc. Tần Phàm quan sát bốn phía thoáng phát, phát tường bốn phía của mật thất này đều vẽ lấy tranh sơn thủy trông rất sống động, nếu như phải thiếu khuyết tí cảm giác gian, có lẽ cho là mình tới mảnh sơn thủy. – Đại Thần Tôn, đây là có chuyện gì? Lý Hóa vào lúc này nhịn được mở miệng hỏi. – An tâm chút chớ vội, trước khi đến Chân Vũ thánh địa phải qua chỗ này, Truyền Tống Trận khởi động, các ngươi rất nhanh có thể rồi. Vào lúc này Tiêu Tĩnh khẽ cười . Ước chừng qua nửa khắc đồng hồ, vách tường bốn phía trong mật thất kia bắn ra ánh sáng mãnh liệt, hào quang dần dần sáng lên, hơn nữa lộ ra thần bí mà huyền ảo, khiến toàn thân dâng lên cảm giác ôn hòa. Tần Phàm cảm giác được mình tiến vào trạng thái phiêu hốt, cho người loại ảo giác thời gian và gian vào lúc này cũng trở nên mơ hồ . Sau khi tỉnh lại, hai mắt của Tần Phàm khỏi có chút ngưng tụ, phát mình còn ở trong mật thất kia, mà là vào bên trong thế giới sơn thủy ! Hoàn cảnh ở đây cùng tranh sơn thủy miêu tả ở tường trong mật thất kia thập phần tương tự. – gian biến hóa này quá thần kỳ, chẳng lẽ chúng ta là tiến nhập vào bên trong tranh sơn thủy kia? Tần Phàm cảm thấy Chân Vũ Thánh điện này càng ngày càng thần bí, chẳng lẽ Chân Vũ thần hư vô mờ mịt kia tồn tại? Nếu Thánh điện này như thế nào có nhiều thủ đoạn thuộc về mình như vậy? Lúc này địa phương mà Tần Phàm đứng, đúng là ngọn núi cao, phóng nhãn nhìn lại, dãy núi, thảo nguyên, đại địa nối thành mảnh, cuối cùng cho đến cuối tầm mắt, cung điện cao lớn có chút làm cho người ta kinh ngạc, phong cách cổ xưa đứng sững ở trong đó, nguy nga hướng lên trời, cao vút trong mây. – Tại đây linh khí so với bên ngoài nồng đậm hơn rất nhiều, thậm chí so với linh khí trong dược cốc kia còn muốn nồng đậm! Ở chỗ này tu luyện ít nhất có thể nhanh hơn vài lần so với bên ngoài!
Chương 419: Thánh Địa Thần Bí. (2) Lúc này Tần Phàm cảm giác được mình đưa thân vào trong hải dương linh khí, linh khí kia nồng đậm đến mức làm cho người ta tắc lưỡi. – Đại Thần Tôn, nơi này chính là Chân Vũ thánh địa rồi hả? Quả nhiên thần kỳ! Lúc này Thái Hiên cũng khỏi thở dài. – Còn phải. Nhưng lúc này Tiêu Tĩnh lại mỉm cười, lắc đầu ra: – Nồng độ linh khí như vậy, so với trong Chân Vũ thánh địa thấp hơn cả trăm lần. – Tại đây còn phải Chân Vũ thánh địa? Lúc này Tần Phàm cũng khỏi động dung, linh khí ở trong Chân Vũ thánh địa còn gấp trăm lần nơi này? Đây chẳng phải là so với phục dụng đan dược cũng sai biệt nhiều sao! – Vậy trong này là địa phương nào? Vào lúc này Lý Hóa lại nhịn được hỏi. – Trung chuyển chi địa trước khi tiến vào Chân Vũ thánh địa, cách khác, nếu như có Tôn Giả của Thánh điện chúng ta dẫn đầu, cho dù có thể xông tới trong thông đạo này, cũng chỉ bị lạc ở chỗ này, thể đến Chân Vũ thánh địa. Tiêu Tĩnh tiếp tục mỉm cười ra. – Vừa rồi chúng ta trông thấy đều là biểu giả dối? Tần Phàm cũng nhịn được nữa mở miệng hỏi, vừa rồi núi cao, bình nguyên, còn có cung điện kia, thoạt nhìn quá chân thực rồi, nhưng lại có thể nghe thấy được linh khí chân nồng đậm kia. – Cũng thực cũng giả, ngươi cảm thấy , như vậy là , ngươi cảm thấy là giả dối, cái kia chính là giả dối. Tiêu Tĩnh chỉ là thần bí cười : – Ân, thời điểm ngươi minh bạch đạo lý này, ngươi sai biệt lắm có thể đột phá đến cảnh giới Võ Tôn. Nghe được Tiêu Tĩnh , mấy người cũng khỏi nhíu mày, trăm mối vẫn có cách giải. – Tốt rồi, đừng nghĩ nữa, để tránh đạo tâm mất phương hướng. Tiêu Tĩnh vừa cười vừa , tiếp theo ống tay áo của huy động, cảnh sắc chung quanh nơi này lần nữa biến hóa, trước mắt lại biến thành mảnh trắng xoá, bốn phía Vân Hải mù mịt, hoa tươi phiêu hương, Quỳnh Lâu Ngọc Vũ, như là tiên cảnh. – Hô, Chân Vũ thánh địa này chẳng lẽ là tiên cảnh trong truyền thuyết hay sao? Trông thấy trước mắt mảnh cảnh đẹp ý vui này, mọi người khỏi thở dài, thậm chí có chút nhịn được muốn ra ngoài. – Tại đây cũng còn phải Chân Vũ thánh địa? Nhưng Tần Phàm lại vẫn cảm thấy có tia cảm giác kỳ quái, khỏi nghi hoặc mà mở miệng hỏi. – Thông minh. Tiêu Tĩnh khỏi kinh ngạc, lập tức đối với Tần Phàm lộ ra vẻ tán thưởng: – Cho dù người bình thường có thể xông vào mảnh Thiên Địa phía trước kia mà có động tâm, lại tới đây, phần lớn đều động tâm, nhưng Chân Vũ thánh địa chính thức còn ở phía sau. – Ha ha, nếu như vừa rồi các ngươi ra ngoài, như vậy các ngươi có khả năng vĩnh viễn bị lạc ở chỗ này rồi. Lập tức Tiêu Tĩnh vừa cười vừa : – Bất quá những địa phương này ngày sau các ngươi có lẽ còn có cơ hội kiến thức lần nữa, chỗ thần bí trong đó rất nhiều, đến lúc đó các ngươi đều được biết đến. Sau khi Tiêu Tĩnh xong, hồi hào quang lóe lên, mây khói ở thoáng chốc tiêu tán, tràng cảnh bốn phía lần nữa cải biến! Sau đó mọi người kinh ngạc phát mình vậy mà lại tới trong mật thất thần bí nguyên lai kia! – đến. Lúc này Tiêu Tĩnh cười . – Đại Thần Tôn, ngươi phải đùa a? Mọi người nhìn nhìn bốn phía, phát tại đây thấy có sinh ra biến hóa nào, vào lúc này mặt Lý Hóa khỏi có chút co lại, mở miệng . Tần Phàm khẽ chau mày, sau đó chậm rãi lại lại, tới trước bức tranh sơn thủy tường, tập trung tư tưởng suy nghĩ nhìn lại bức tranh sơn thủy kia, nhìn hồi, bỗng nhiên vươn tay ra sờ tranh vẽ tường kia. Mà thời điểm Tần Phàm vừa mới chạm vào tranh vẽ kia, tranh sơn thủy tường kia đều phát ra quang mang nhu hòa, vậy mà bắt đầu chậm rãi rút … Nháy mắt sau đó, toàn bộ mật thất vào lúc này cũng bắt đầu biến mất ở trong tầm mắt, sau đó mọi người phát mình lần nữa tới đỉnh núi cao cao, nhưng lần này phóng nhãn nhìn lại, cũng dám tin tưởng mà mở to hai mắt. Gốc cây già chết héo, lá vàng cỏ dại, dòng sông khô cạn! Ở bốn phía dãy núi, bình nguyên xa xa, còn có dòng sông bên trong bình nguyên kia, tất cả trước mắt có thể chứng kiến, hết thảy đều là mảnh khí trầm lặng, có nửa điểm sinh cơ! Mà khí linh trong khí kia so sánh với thế giới bên ngoài càng là bằng, chớ đừng chi là so sánh với hai tràng cảnh vừa rồi kia! – Nơi này chính là Chân Vũ thánh địa? Cái tương phản cực lớn này, lại để cho tất cả mọi người khỏi thất vọng. Mọi người hai mặt nhìn nhau, đối với địa phương kỳ quái này, là cách nào cùng Chân Vũ thánh địa cực kỳ nổi danh kia liên hệ tới, chỗ như vậy? Làm sao có thể sinh ra nhiều Võ Tôn như vậy. – Đại Thần Tôn, tại đây cũng là trung chuyển chi địa trước khi tiến vào Chân Vũ thánh địa sao? Cũng là dùng để mê hoặc ngoại nhân hay sao? qua hồi lâu, Lý Hóa rốt cục lần nữa nhịn được hỏi. – , lúc này đây là , nơi này chính là Chân Vũ thánh địa rồi. Đại Thần Tôn Tiêu Tĩnh khẽ cười : – Cũng chính là tu luyện chi địa của các ngươi sau này rồi. – Nhưng mà hoàn cảnh cùng nồng độ linh khí nơi này thậm chí còn bằng thế giới bên ngoài ah… Ở chỗ này có thể đủ đột phá đến Võ Tôn chi cảnh sao? Đông Phương Vũ cũng nghi ngờ hỏi thăm. Tần Hạo Dương kia là bộ bình tĩnh, vào lúc này có lên tiếng, tựa hồ đối với thánh địa sớm hiểu vậy. Tần Phàm cũng khỏi khẽ cau mày, địa phương linh khí khô cạn như vậy, thậm chí cơ hồ giống như địa cầu, ở chỗ này tu luyện nhất định là làm nhiều công ít, muốn tu luyện đến cảnh giới Võ Tôn biết phải đến năm nào ngày nào. chỉ có năm năm thời gian mà thôi, là hao nổi. Nếu quả là địa phương linh khí mỏng manh như thế này, như vậy muốn đạt tới Linh Vũ sư đỉnh phong còn có độ khó rất lớn, làm sao có thể đột phá đến Võ Tôn chi cảnh? Huống chi là Võ Thánh chi cảnh? Như vậy còn bằng ở bên ngoài tu luyện, cố gắng tìm kiếm Ma chủng, hoặc là cơ hội khác, so sánh với ở lại chỗ này càng lớn hơn. – Ha ha, Chân Vũ thánh địa này lớn như vậy, địa phương trước mắt các ngươi chứng kiến chỉ là bộ phận mà thôi, còn có chút địa phương các ngươi có chứng kiến, chỗ đó tồn tại nồng độ linh khí so với bên ngoài cao gấp trăm lần, mấy trăm lần, thậm chí nghìn lần, mấy ngàn lần! – Mà những cảnh tượng các ngươi chứng kiến trước mắt này, chính là vì linh khí bị những địa phương kia cơ hồ hấp dẫn toàn bộ, mới xuất cảnh tượng khí trầm lặng như vậy. Tiêu Tĩnh cười cười giải thích ra.
Chương 420: Tiến Vào Thánh Địa – Nơi này có tồn tại địa phương mà nồng độ linh khí so với bên ngoài cao hơn ngàn lần? Hiệu quả kia chẳng phải là thậm chí có thể so sánh với phục dụng đan dược sao? Hơn nữa phục dụng đan dược có di chứng đối với thân thể, nhưng tu luyện dùng linh khí lại chịu lấy bất kỳ ảnh hưởng gì. Thái Hiên sợ hãi than , những người khác nghe Tiêu Tĩnh như vậy, lúc này mới lần nữa hai mắt sáng ngời, bắt đầu tràn ngập mong đợi. – Nếu như vậy, như thế nào gọi là Chân Vũ thánh địa? Nơi này chính là thánh địa có thể sinh ra Võ Tôn cường giả! Có thể từ nơi này ra, từng cái đều có thể trở thành Võ Tôn. Tiêu Tĩnh tiếp tục : – Mà ở địa phương nồng độ linh khí cùng độ mẫn cảm nguyên khí cao như thế này, chỉ có tốc độ tu luyện nhanh hơn rất nhiều, hơn nữa cảm ngộ đối với Thiên Địa cũng khắc sâu hơn rất nhiều, bước vào Võ Tôn chi cảnh dĩ nhiên dễ dàng hơn rất nhiều. – Cái kia xin hỏi Đại Thần Tôn, chúng ta phải như thế nào mới có thể tìm được những địa phương linh khí nồng đậm kia? Lúc này Tần Phàm mở miệng hỏi trực, tiếp tựu hỏi tới chỗ mấu chốt. – Ân, kế tiếp bản Thần Tôn , các ngươi phải hảo hảo nhớ kỹ, cái kia đối với các ngươi rất có lợi. Tiêu Tĩnh gật đầu ra: – Tại Chân Vũ thánh địa, những địa phương linh khí tụ tập cao độ xưng là Linh huyệt, những Linh huyệt này đều tồn tại ở trong núi cao, tồn tại giống như hình thức sơn động. – Căn cứ nồng độ linh khí cao thấp, những Linh huyệt này cũng có phân chia cao thấp, bình thường Linh huyệt dưới nghìn lần đều xưng là Linh huyệt cấp thấp, nghìn lần trở lên mới xưng là Linh huyệt cao cấp. – Mà phạm vi Linh huyệt này cũng có lớn có , có cái chỉ đủ cho cá nhân tu luyện, nhưng có cái lại đầy đủ cho mấy trăm cá nhân tu luyện! – Cái kia Đại Thần Tôn còn có như thế nào mới có thể tìm được những Linh huyệt kia a? Lúc này Lý Hóa hỏi. – Ha ha, lúc các ngươi vừa mới tiến vào, Thần Điện thánh địa phân phối cho các ngươi mỗi người cái Linh huyệt nồng độ linh khí500 lần, cái Linh huyệt này có thể duy trì các ngươi tu luyện năm. – Về phần sau khi linh khí trong linh huyệt này hao hết, muốn lần nữa đạt được Linh huyệ, có thể săn bắt ít tinh hạch mà Thánh điện cần giao cho Thánh điện đổi lấy điểm cống hiến nhất định, lại dùng điểm cống hiến đổi lấy Linh huyệt tương ứng. Tiêu Tĩnh ra. – Đương nhiên, các ngươi cũng có thể tự mình tìm ít Linh huyệt bị Thánh điện khống chế, bất quá cái này chỉ bằng cơ duyên cá nhân rồi, như vậy Linh huyệt 500 lần trở xuống vẫn tương đối dễ dàng tìm kiếm, nhưng 500 lần trở lên lại cực kỳ khó tìm. – Chỉ là nếu như năng lực của ngươi đủ, coi như là tìm được Linh huyệt, cũng có thể bị người khác cướp mất, cho nên bản Thần Tôn đề nghị các ngươi vẫn là tìm đến đoàn đội của Đại Càn quốc chúng ta, theo đoàn đội cùng chỗ hành động, vô luận là tìm kiếm Linh huyệt hay là thủ hộ Linh huyệt, đều thuận tiện hơn rất nhiều. – Dù sao trong Chân Vũ thánh địa này chỉ có quốc gia Đại Càn quốc chúng ta, cũng có rất nhiều thiên tài quốc gia khác ở chỗ này, bọn đều là đối thủ cạnh tranh của các ngươi. Sau đó Tiêu Tĩnh lại bổ sung ra. Nghe xong Tiêu Tĩnh , Tần Phàm khỏi khẽ chau mày lần nữa, từ ngắn ngủn trong vài câu của Tiêu Tĩnh nghe ra, nơi đây thập phần tàn khốc a! Ở trong Chân Vũ thánh địa, muốn tu luyện rất nhanh, nhất định phải có được Linh huyệt! Nhưng lại phải có năng lực thủ hộ Linh huyệt của mình! Nếu , cũng chỉ có thể tiến hành tu luyện ở những địa phương linh khí tàn lụi bên ngoài Linh huyệt kia rồi! Mấy người khác vào lúc này cũng ra vẻ mặt ngưng trọng, chỉ có Tần Hạo Dương là lộ ra tương đối trấn định tự nhiên, nhớ tới Thái Hiên đề cập qua Càn Kinh Tần gia này có người ở trong Chân Vũ thánh địa, Tần Phàm đoán chừng cái này là Tần Hạo Dương dựa vào rồi, nếu có “lão nhân” dẫn đầu, ở trong Chân Vũ thánh địa, hoàn toàn chính xác là thuận lợi hơn rất nhiều. – Khục khục, bất quá có chuyện còn phả cho các ngươi biết thoáng phát, bởi vì năm người các ngươi là nhóm đầu tiên trong gần mười năm nay của Đại Càn quốc chúng ta tiến vào Chân Vũ thánh địa, lúc trước tuy cũng vào ít nhân vật thiên tài của Đại Càn quốc chúng ta, nhưng dù sao có chút ít thành công đột phá đến cảnh giới Võ Tôn ra ngoài rồi, cho nên hôm nay Đại Càn quốc chúng ta ở trong Chân Vũ thánh địa, thực lực vẫn tương đối yếu, cho nên các ngươi càng phải đoàn kết ít, nếu ở chỗ này rất có thể bị quốc gia khác khi dễ. lát sau, Tiêu Tĩnh lại ho khan hai tiếng ra. – Vậy thánh địa Thánh điện ở địa phương nào? Đông Phương Vũ hỏi. – Các ngươi mực hướng về phương đông, có thể trông thấy thánh địa Thần Điện kia rồi, trong đó có quy tắc thú vị cho các ngươi biết, nếu như các ngươi có thể ở trong mười ngày đến Thần Điện, như vậy liền có thể đạt được Linh huyệt nồng độ linh khí500 lần! – Mà ở trong mười ngày thời gian, mỗi khi muộn ngày, đạt được Linh huyệt giảm bớt nồng độ gấp trăm lần, sớm ngày đạt được Linh huyệt gia tăng nồng gấp trăm lần độ! Lúc này Tiêu Tĩnh chỉ vào phía trước ra, ở chân trời xa xôi kia, quả nhiên có thể mơ hồ có thể chứng kiến cái bóng mơ hồ của tòa cung điện. – Nếu như chúng ta chỉ phí ngày đến được, đây chẳng phải là có thể đạt được Linh huyệt nồng độ linh khí 1500 lần sao? Lý Hóa kinh ngạc : – Chậc chậc, nếu như đạt được Linh huyệt nồng độ linh khí cao như vậy, chừng ta cần năm thời gian có thể đột phá đến cảnh giới Linh Vũ sư! – Ha ha, vậy cũng là khảo nghiệm đối với các ngươi a, bất quá dọc theo con đường này thái bình, chỉ có rất nhiều thú lợi hại, hơn nữa cũng có ít gia hỏa thừa cơ tống tiền, bọn tiến đến lâu như vậy, đan dược, đồ ăn đều lâu có được tiếp tế, cho nên bọn rất có hứng thú đối với các ngươi. Tiêu Tĩnh khẽ cười . – Những thú kia là thực lực cấp bậc gì? Thái Hiên hỏi. – đường này đại bộ phận chỉ là thú cấp năm, cũng có số lục cấp thú. Tiêu Tĩnh hồi đáp, sau đó lấy ra năm cái ngọc phù, phân biệt giao cho năm người ra: – Năm cái ngọc phù này là cho các ngươi bảo vệ tánh mạng dùng, nếu như các ngươi gặp tình huống có thể đối phó, có thể kích phát ngọc phù này, như vậy cái ngọc phù này mực bảo hộ lấy ngươi, thẳng đến khi người Thần Điện tới cứu bọn ngươi . Bất quá khi sử dụng cái ngọc phù này, như vậy các ngươi chỉ có thể đạt được Linh huyệt nồng độ linh khí hai trăm lần. – Chúng ta lúc nào xuất phát? Lúc này Tần Hạo Dương rốt cục cũng nhịn được nữa mở miệng hỏi, bởi vì sớm chút đến, có thể đạt được Linh huyệt nồng độ linh khí cao, cho nên mọi người cũng đều có chút thể chờ đợi được rồi.