Đan Vũ Càn Khôn - Hỏa Thụ

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 20: Biểu lộ cõi lòng


      Trong tay Tần Li cầm bình bạch ngọc chính là Trúc Cơ Tán mà Tần Phàm trao đổi Vũ Ngọc với Tàng Trân Các, thể tưởng được trải qua phen giày vò lại quay về trong tay .


      - Đây là bình Trúc Cơ Tán, hì hì, mấy ngày nay tiểu Pham học tập luyện dược, nên biết cách sử dụng Trúc Cơ Tán này rồi chứ?


      Tần Li khẽ cười .


      - Đệ biết.


      Tần Phàm dùng sức gật gật đầu, cảm thấy được mũi mình chua xót.


      - Tiểu Phàm, qua nhiều năm tu vi võ đạo của đệ tiến triển chậm chạp như vậy, là bởi vì kinh mạch trong cơ thể đệ bị bế tắc hơn nữa lại quá hẹp hòi, mà tác dụng của Trúc Cơ luyện dược chính là trực tiếp cải thiện thể chất của những người như đệ, tuy rằng sánh kịp Trúc Cơ Hoàn hay Trúc Cơ Đan, nhưng vẫn có được chút hiệu quả.


      Tần Li ngẩng đầu, mặt mang theo ý cười chậm rãi , tới nàng cũng cảm giác vận khí của mình tốt, Tàng Trân Các vừa có Trúc Cơ luyện dược liền báo cho nàng đầu tiên.


      - Nhưng mà tỷ tỷ lấy tiền từ đâu ra?


      Tần Phàm nhìn thẳng vào đôi mắt mỹ lệ của Tần Li, khỏi hỏi, biết hơn tháng qua Tần Li vì mua linh dược cho dùng hết tích tụ, tới mức độ phải bán trang sức lấy tiền, giờ Trúc Cơ Tán giá trị ít nhất hơn mười vạn nàng lấy đâu ra tiền mua về?


      Tần Li lảng tránh ánh mắt, làm như dám đối diện với Tần Phàm, cuối cùng bị bức bách nhìn chằm chằm mới khẽ cười tiếng :


      - có gì, ta đem đôi Song Tinh Hoàn mà phụ thân tặng cho ta lúc trưởng thành lễ bán , dù sao đối với ta cũng có gì dùng.


      Tần gia đệ tử, dựa theo lệ thường trong tộc mỗi khi tới mười sáu tuổi đều cử hành lễ thành nhân, vô luận nam nữ đều nhận được lễ vật trân quý nhất mà cha mẹ đưa tặng.


      Mà trong lễ thành nhân của Tần Li, Tần Hồng đưa cho Tần Li đôi Song Tinh Hoàn, tuy có hiệu quả gì đặc biệt, nhưng lại xuất từ tay rèn của đại sư được hoan nghênh nhất của Đại Kiền quốc, là do Tần Hồng phải nhờ nhiều quan hệ với mua về tới, lúc ấy làm biết bao nhiêu nữ tử trong tộc vô cùng hâm mộ.


      - Tỷ tỷ, tỷ tốt với đệ như vậy, tỷ bảo đệ làm sao mà báo đáp đâu…


      Tần Phàm thở dài hơi, thào .


      - Đệ ngốc, tỷ đối đệ tốt là chuyện đương nhiên, giữa chúng ta còn gì mà báo đáp…


      Tần Li khẽ cười , nhưng nếu nhìn kỹ có thể thấy được gương mặt thoáng đỏ ửng khi nàng cúi đầu.


      Tần Phàm nghe vậy gì, chỉ lẳng lặng nhìn gương mặt tuyệt sắc của Tần Li.


      Tần Li thấy Tần Phàm gì thêm, lúc này mới ngẩng đầu lên, vừa lúc chạm phải ánh mắt nóng rực của Tần Phàm, khỏi càng thêm đỏ bừng mặt, trong lòng cũng lên cảm xúc phức tạp chưa từng có.


      - Kỳ ta nghĩ muốn , ta nguyện ý dùng đời để báo đáp tỷ tỷ.


      Sau lúc lâu trầm mặc, chợt nghe được Tần Phàm nghiêm túc lên tiếng.


      Nghe được lời của Tần Phàm, Tần Li làm sao hiểu được ý bên trong, nhất thời trong lòng rối loạn, toàn thân cũng được tự nhiên, khẽ cắn môi, hoàn toàn là dáng vẻ của tiểu nữ hài, làm sao còn tư thế oai hùng khi xử lý vụ trong gia tộc.


      - Ta…ta trở ngại đệ luyện tập.


      Tần Li vốn định gì đó, nhưng cuối cùng thể ra miệng, đành kích động xoay người rời khỏi sân viện của Tần Phàm. Tuy nàng từng trong lúc Tần Phàm hôn mê có qua muốn khôi phục hôn ước, nhưng dù sao nàng chỉ là thiếu nữ mười sáu tuoir, lúc này làm sao ra được khỏi miệng lời kia.


      - Tỷ tỷ, ta tuyệt đối để cho tỷ gả cho người khác!


      Nhìn thân ảnh kiều diễm của Tần Li xa, khóe môi Tần Phàm lộ ra ý cười ôn nhu. Vô luận phía trước có bao nhiêu khó khăn, nhất định phải đạt được phụ thân thừa nhận, trong ba năm, nhất định phải làm cho chính mình đạt được thực lực đủ để bảo vệ nàng!


      Tuyệt làm cho Tần Li phải chịu chút thương tổn, đây vốn là chấp niệm của “Tần Phàm” ngày trước, tại cũng thành chấp niệm của .


      Thiếu nữ như vậy, chẳng lẽ đáng giá bảo hộ sao?


      - Nữ hài Tần Li này, vốn thiên phú hơn người, giờ có được Vũ Ngọc tinh hoa, hắc hắc, sau này ngươi muốn đuổi theo kịp nàng cũng dễ dàng.


      Lúc này thanh có chút hài hước của Cổ Mặc truyền đến.


      Nghe thấy lời này của Cổ Mặc, Tần Phàm cũng chỉ có thể cười khổ lắc đầu, vị tỷ tỷ này của đích là có điểm nghiệt, còn tuổi đột phá tới cảnh giới vũ sư, giờ có Vũ Ngọc tinh hoa, tin tưởng bao lâu nữa liền có thể đột phá tới cảnh giới tiên thiên vũ sư ! Bất quá Tần Phàm cũng cao hứng cho nàng.


      Kỳ có được nhiều luyện dược phong phú tương trợ, nếu phải lúc bắt đầu bị rớt lại phía sau mảng lớn, muốn đuổi kịp Tần Li cũng quá khó khăn!


      tại, chỉ đành phải cố gắng hơn nữa mà thôi!


      - Hắc hắc, bất quá lấy luyện dược thuật của ngươi, chỉ cần sớm tìm được ma chủng, như vậy muốn đuổi kịp nàng cũng quá khó khăn! Ngươi cũng cần quá mức nhụt chí. Hơn nữa luyện hóa ma chủng, khí lực nhục thể của ngươi ít nhất vượt lên giai, như vậy gặp người cùng cảnh giới, người kia cũng phải đối thủ của ngươi!


      Cổ Mặc thấy Tần Phàm ngoài ý muốn lên tiếng phản bác, chợt an ủi .


      Nghe được Cổ Mặc nhắc tới ma chủng, hai mắt Tần Phàm khỏi tỏa sáng. Đích xác, lấy luyện dược thuật của , chỉ cần có được khí lực cường đại, lo gì thể nhanh chóng đề cao cảnh giới?


      Thời gian như thoi đưa, đảo mắt thêm hai tháng trôi qua.


      Vẫn trong khu rừng phía hậu sơn Tần gia, hai thanh sắc thân ảnh liên tục nhảy động, ngươi tới ta .


      - Oành!


      Đột nhiên thanh vang lên, thân ảnh bị đẩy ra, ngã xuống đất.


      - Oa…


      mặt đất Tần Phàm phát ra tiếng rên thống khổ, lồng ngực truyền tới cảm giác đau đớn khiến cho nhịn được mắng:


      - Tử lão đầu, phải ngươi dùng lực lượng của võ giả cảnh giới sao?


      - Hắc hắc, vừa rồi đánh quá đầu nhập, khống chế tốt mà thôi.


      thân ảnh trôi nổi giữa trung cười hắc hắc, lơ đễnh :


      - Nhắc tới ngươi cũng là Võ Đồ cửu cấp rồi, bổn vũ thánh dùng lực lượng chỉ cao hơn bậc đó thôi.


      - Ngươi dễ dàng, kinh nghiệm thực chiến của ngươi vốn nhiều hơn ta, lại nắm giữ Huyền Trọng Quyền thuần thục, quyền ngươi phát ra cho dù là ngũ Võ Giả lục cấp cũng thể ngăn cản được!


      Tần Phàm trợn mắt khinh thường , nhu nhu lồng ngực, nhưng vẫn đứng thẳng lên.


      - Khụ khụ…ta nghiêm khắc với ngươi chút là vì muốn tốt cho ngươi, khảo thí của Tần gia sắp bắt đầu rồi, lúc đó lão phu chẳng phải muốn giúp cho ngươi lấy được thành tích tốt, để lão tử của ngươi nhìn ngươi với đôi mắt khác xưa hay sao?


      Cổ Mặc cười mỉa đáp, ra vẻ .


      - cần loạn, chẳng phải ngươi cảm thấy nếu bại bởi ta mất mặt ?


      Tần Phàm bĩu môi, có chút cho là đúng nối. Trải qua mấy tháng khổ luyện, Cổ Mặc dốc hết sức đả kích, kinh nghiệm thực chiến của phong phú hơn rất nhiều, tự tin cho dù là ngũ Võ Giả lục cấp bình thường cũng có sức liều mạng.


      - Xú tiểu tử, ngươi là có ý tứ gì, nếu phải lão phu chỉ là linh hồn thể, muốn vận dụng võ khí khó khăn hơn nhiều, ta dùng thực lực tam cấp võ đồ đủ đánh người nằm lăn ra!


      Cổ Mặc vừa nghe Tần Phàm như vậy, khỏi đỏ mặt, lập tức phủ nhận, nhưng ngay lúc này Tần Phàm lại đánh tới.


      - Hảo tiểu tử, thế nhưng dám đánh lén!


      Cổ Mặc hô to, hai người lại chiến cùng chỗ.


      - Đương…đương…đương…


      Lại tiếp tục luyện tập thêm lát, đột nhiên có tiếng chuông lớn vang dội khắp cả địa vực Tần gia.


      Bóng người tách ra, Tần Phàm khom người thở dốc trận, lên tiếng:


      - Tiếng chuông chuẩn bị tham gia khảo thí hàng năm của gia tộc vang lên, lúc nữa chính thức bắt đầu, ta phải về chuẩn bị chút.


      Cổ Mặc cũng đứng thẳng lại, gật đầu :


      - Được, hôm nay ngươi luyện tập có chút quá trọng lượng, nên về nghỉ ngơi điều dưỡng chút…Hắc hắc, nhưng chỉ lần khảo thí nho như vậy tính toán là gì, lấy tốc độ của ngươi chỉ trong ba tháng từ tam cấp võ đồ lên tới Võ Đồ cửu cấp, cũng đủ làm những người của Tần gia kinh ngạc!


      Viên Trúc Cơ Hoàn đầu tiên để cho trực tiếp đạt tới Võ Đồ lục cấp, tháng sau tới thất cấp, dùng viên thứ hai đạt tới bát cấp, tiếp theo dùng viên thứ ba cho tới bây giờ rốt cục đạt tới Võ Đồ cửu cấp đỉnh phong.


      Chỉ còn cách võ giả cảnh giới bước mà thôi!


      Tần Phàm nhàn nhạt cười, ba tháng trước cũng ngờ tiến độ tu hành của mình chẳng những nhanh tới kinh người, lại hề xuất tượng trúc cơ bất ổn. Đương nhiên, suốt ba tháng nay chịu cực khổ cũng sao tưởng tượng. Đặc biệt hai tháng sau cùng, dược hiệu của Trúc Cơ Hoàn giảm bớt nhiều, hơn nữa viên thứ hai cùng thứ ba càng phải có kích thích thêm mạnh mẽ mới có thể luyện hóa được dược hiệu. Nếu phải có Cổ Mặc ngừng giúp kích thích khí lực, thân thể chỉ sợ sao chịu nổi.


      Tốc độ tu luyện kinh người này chứa chua xót thống khổ bao nhiêu, Cổ Mặc hiểu ràng nhất, thể thừa nhận, Tần Phàm là người có tính tình cứng rắn cùng ý chí kiên định nhất mà từng gặp qua.


      Mỗi ngày đều bị Cổ Mặc đánh cho đầy mình thương tích, ngày hôm sau sáng sớm vẫn rời giường tu luyện. Có thể Tần Phàm liều mạng tu luyện dám có chút lơi lỏng.


      Thiên đạo xa xăm, ngừng vươn lên mới đạt tới thiên hạ vô song!


      Cảnh giới vũ sư, cần ba năm thời gian mới có thể đạt tới sao?


      Thanh y phần phật, nắng sớm chiếu rọi, thân ảnh tự tin của thiếu niên lại đường quay trở về.
      NoName_01 thích bài này.

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 21: Rốt cuộc tới.


      Hôm nay, đối với Tần gia mà đoạn thời gian thập phần trọng yếu.


      Niến trắc mỗi năm lần luôn cử hành vào lúc gần cuối năm, đây là kiểm nghiệm tu hành trong năm qua đối với đời tuổi trẻ, cũng là lần báo cáo đối với phát triển của gia tộc trong năm.


      Trong đại sảnh tộc vụ viện, thiếu nữa khí chất cao nhã ngồi ở phía cao, hộ vệ đội Tần gia phân biệt đứng hai hàng bên dưới, đều thần sắc kính cẩn nghe phân phó của nàng.


      - Hôm nay, chúng ta còn có thể mời các thế gia khác ở Nam Phong thành đến đây xem lễ, nếu như xảy ra chuyện gì, chắc chắn khiến danh dự Tần gia ở Nam Phong thành chịu ảnh hưởng! Cho nên thủ vệ hôm nay nhất định phải cận thận hơn trước kia, được phép có tia sai lầm!


      Thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng của Tần Li truyền đến, sau đó liền tỉnh táo an bài bố trí thủ vệ toàn bộ Tần gia.


      - Tốt rồi, dựa theo phân phó của tiểu thư, bây giờ lập tức tiến về vị trí của các ngươi !


      Thấy Tần Li phân phó xong, Tần Mãnh ở bên quát lạnh tiếng, mọi người tán .


      - Tần Mãnh đội trưởng, đối thủ cạnh tranh Ngô gia ở sinh ý Linh Dược của chúng ta cũng đến đây, ta muốn ngươi tự mình giám thị bọn , tuyệt đối thể để cho bọn sinh ở Tần gia.


      Tần Li để sổ con qua bên, tiếp tục phân phó .


      - Vâng, tiểu thư.


      Tần Mãnh lĩnh mệnh, cũng lui xuống.


      Hết thảy bố trí xong, Tần Li cũng thở phào nhỏm, lập tức bước liên tục, cũng bắt đầu đến võ trường Tần gia.


      - biết Tiểu Phàm tu luyện tới trình độ nào rồi?


      Lúc này, trong lòng của nàng có chút tâm thần bất ̣nh, cũng có chút chờ mong, hoặc là có thể , chuyện này mới là chuyện nàng quan tâm nhất hôm nay.


      ...


      Lúc này, diễn võ trường của Tần gia, khắp nơi đều đèn lồng đỏ lớn treo lên cao, ở đây giờ tụ tập mấy ngàn tộc nhân, vì thịnh hội hôm nay, bọn thậm chí tạm dừng buôn bán ở tất cả cửa hàng.


      Ngũ đại trưởng lão Tần gia cũng sớm xuất đài cao, lộ ra tinh thần vô cùng phấn chấn, nhìn tộc nhân sôi trào bên dưới, biểu lộ khác nhau.


      Pháo mừng vang lên, Tộc trường Tần gia dẫn mấy vị khách nhân đến từ các Chân Vũ thế gia ở Nam Phong thành đến. Đại trưởng lão đứng dậy nghênh đón, cao giọng tuyên đọc:


      - Hoan nghênh tộc trưởng bát phẩm Chân Vũ thế gia Nam Phong Điền gia Điền Phong các hạ, hoan nghênh tộc trưởng cửu phẩm Chân Vũ thế gia Nam Phong Ngô gia Ngô Hồng Thiên các hạ, hoan nghênh tộc trưởng cửu phẩm Chân Vũ thế gia Nam Phong Tiết gia Tiết Trường Phong các hạ.


      - Ha ha, Tần tộc dạy bảo có phương pháp, Tần gia võ phong đỉnh thịnh, đáng mừng ah!


      Điền gia tộc trường Điền Phong, thân mặc thân hoa phục màu tím, dáng người hơi mập, mặt mỉm cười, thanh to.


      - Điền tộc trưởng, khách khí khách khí, đến võ phong đỉnh thịnh, Tần gia ta và Điền gia còn kém khá xa đất... Thỉnh an các vị!


      Tần Hồng vội vàng khiêm , dẫn mọi người đến ngồi xuống.


      - Hắc hắc, Tần gia tộc nhân võ phong đỉnh thịnh, có thể thấy được lốm đốm, hơn nữa nghe công tử Tần gia tộc trưởng thiên phú dị bẩm, biết hôm nay có cánh giới gì rồi!


      Ngồi xuống xong, lúc này thanh trầm truyền đến, chuyện đúng là đối thủ cạnh tranh sinh ý với Tần gia, Ngô gia tộc trường Ngô Hồng Thiên, người này mọc ra chòm râu dê, lúc chuyện lại híp mắt lại. Đứng ở bên đúng là con , Ngô phong, thần sắc ngạo nghễ, năm nay mười bảy tuổi, nghe đồn đột phá đến cảnh giới Võ sư, vẫn là vốn liếng mà Ngô Hồng Thiên kiêu ngạo nhất.


      Chuyện Tần Phàm thiên phú cao, nhiều năm dừng lại ở Tam cấp võ đồ ttoàn bộ Nam Phong Thành sớm có nghe đồn, Tần Hồng biết Ngô Hồng Thiên như vậy là cố ý làm khó chịu, bất quá nhất thời cũng biết nên phản bác thế nào, khỏi có chút khó chịu.


      - Ha ha, Ngô gia tộc trưởng có chỗ biết rồi. Công tử Tần gia tộc trưởng ở mặt võ đạo tạm thời có thành tích quá lớn, nhưng nghe ở phương diện luyện dược rất có thiên phú, như thế tất có thể phát triển, Tộc trường Tần gia cũng cần quá chú ý.


      Lúc này Tiết gia tộc trưởng lại mở miệng giải vây cho Tần Hồng, Tiết Trường Phong này thân mặc thân nho phục, ngọc diện râu dài, ngược lại lộ ra phong độ của người trí thức mười phần.


      Tần Hồng có chút cảm kích liếc nhìn Tiết Trường Phong, sau đó nhàn nhạt với Ngô Hồng Thiên:


      - Tiểu nhi hôm nay tuy rằng tu vi thấp, nhưng thắng ở tuổi trẻ, ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, ngại rửa mắt mà đợi ?


      Bởi vì những ngày này Tần Phàm thay đổi, trong lòng của đối với đứa con trai này vẫn có kỳ vọng rất lớn.


      - Hắc hắc, chúng ta nhìn xem.


      Ngô Hồng Thiên cười hắc hắc, nhìn thoáng qua nhi tử đứng bên cạnh, trong nội tâm tràn đầy tự hào, lần này mang theo Ngô Phong chính là muốn khiến Tần gia biết , đời sau Tần gia bằng Ngô gia .


      - Đại trưởng lão, bắt đầu !


      Tần Hồng hề để ý tới Ngô Hồng Thiên, tháy sai biệt lắm, liền cao giọng với Tần gia Đại trưởng lão.


      Đương, đương, đương...




      Ba tiếng vang vang vọng phía chân trời, Niên trắc mỗi năm lần của Nam phong Tần gia chính thức mở màn.


      Tần gia Đại trưởng lão Tần nguyên, cầm trong tay ba cây hương dài, ngửa đầu tế thiên, tiếp theo là loạt nghi thức phức tạp.


      Nghỉ, Đại trưởng lão Tần nguyên hướng lên trời thở phào:


      - Thiên hữu Nam phong Tần gia ――"


      - Thiên hữu nam phong Tần gia!


      Lập tức được các tộc nhân bên dưới cao giọng hô ứng.


      Lúc này, Đại trưởng lão Tần nguyên lui ra, với tư cách Tộc trường Tần gia, Tần Hồng ra phía trước, thanh to truyền khắp đám người:


      - Tộc nhân trẻ tuổi, vinh quang Nam phong Tần gia do các ngươi truyền thừa, huy hoàng Nam phong Tần gia do các ngươi khai sáng!


      - Nam phong Tần gia Niên trắc chính thức bắt đầu!


      Đám người sôi trào dần dần tách ra, tộc nhân trẻ tuổi hai mươi tuổi trở xuống ra phía trước, xếp thành hàng chờ đợi khảo thí.


      - Tiểu Phàm đâu rồi?


      Nhìn những thiếu niên chuẩn bị khảo thí kia, ánh mắt Tần Hồng đảo qua trong đám người, nhưng phát Tần Phàm, trong nội tâm khỏi có chút thất vọng


      - Chẳng lẽ Tiểu Phàm lại rút lui như thường ngày sao?


      Nhớ tới Tần Phàm những ngày này thay đổi, muốn tin tưởng.


      - Hắc hắc, Tần tộc trường, biết lệnh công tử chạy đâu rồi hả?


      Hết lần này tới lần khác lúc này thanh chói tai của Ngô Hồng Thiên lại truyền đến bên tai, khiến trong lòng Tần Hồng khỏi nhiều hơn tia bực bội.


      - giờ niên trắc mới bắt đầu, thân thể Tiểu Phàm khỏe, tạm thời nghỉ ngơi thôi.


      Tần Hồng trầm mặt , khóe mắt lơ đãng nhìn Ngô Phong bên người Ngô Hồng Thiên, mày kiếm mắt sáng, mặt mang tự tin, lộ ra khí vũ bất phàm, trong lòng cũng khỏi dâng lên tia hâm mộ.


      - Ha ha, nguyên lai là thân thể khỏe


      Ngô Hồng Thiên trêu tức mà cười , còn cố ý kéo dài thanh ra, bộ dạng như vậy khiến Tần Hồng vô cùng phát điên, nhưng hết lần này tới lần khác lại làm gì được, trong lòng bực bội.
      NoName_01 thích bài này.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 22: Ngươi bằng ta.


      - Tiểu Phàm ah, Tiểu Phàm, con nên tranh khí cho ta chút ah!


      Tần Hồng có chút lo lắng tìm kiếm thân ảnh Tần Phàm trong đám người, ngay cả chuyện với mấy vị tộc trưởng cũng hứng thú


      Rốt cục, ở lối vào bên diễn võ trường, trông thấy thân ảnh thiếu niên mặc áo choàng màu xanh chậm rãi về phía khảo thí, ăn mặc lộ ra có chút điệu thấp nhưng lại nhiều hơn bạn cùng lứa phần thành thục và ổn trọng, bộ pháp thong dong, bình tĩnh tự tin.


      - Rốt cuộc tới.


      Tần Hồng trong lòng rốt cục thở dài hơi, nhưng tiếp theo lại càng thêm tâm thần bất ̣nh lo lắng.


      - Tần Hưng, Võ Đồ bát cấp.


      - Tần Vũ, Võ Đồ cửu cấp.


      - Tần Ninh, Võ Giả bát cấp.


      - Tần Bằng, Võ Giả lục cấp.


      ...


      Kết quả khảo thí được liên tiếp tuyên đọc quảng trường, trong đám người đồng thời kích động truyền ra đủ tiếng nghị luận, có sợ hãi thán phục, có đối lập, đương nhiên cũng có im lặng.


      Tần Phàm trong đám người, muốn sắp xếp vào cuối đội ngũ khảo thí, nhưng vào lúc này, cảm thấy ánh mắt quá hữu hảo, có chút quay đầu nhìn lại, chỉ thấy thiếu niên sắc mặt có chút ác độc nhìn mình.


      - Tần Uy?


      Tần Phàm nao nao, lập tức lộ ra vòng vui vẻ thú vị, tên hề này, nếu như phải chủ động nhảy ra, Tần Phàm còn thiếu chút nữa quên mất ! Dù sao mục tiêu của Tần Phàm vẫn là Tần Tiến, về phần Tần Uy...


      - Tần Uy này ba tháng trước chỉ là Võ Đồ lục cấp, bây giờ có thể tới trình độ nào a?


      Khóe miệng Tần Phàm nổi lên tia khinh thường, tuy rằng giờ cũng chỉ Võ Đồ cửu cấp mà thôi, nhưng trường kỳ giao thủ với cấp bậc như Cổ Mặc, đối thủ như Tần Uy giờ cũng có bao nhiêu hứng thú! Bất quá nhớ tới lời ác độc người nọ lúc trước từng qua, nếu như đợi tí nữa tại trong tranh tài niên trắc gặp được, cũng tất phải tìm cơ hội cho giáo huấn khó quên.


      - Vị kế tiếp, Tần Uy!


      Nhưng vào lúc này, thanh tiếp tục truyền đến


      Tần Uy rất có cảm giác về ưu việt liếc nhìn Tần Phàm, sau đó ra khỏi hàng, đến trước công cụ khảo thí giống như thạch cổ kia, dùng hết toàn lực đánh quyền lên .


      Bành! Bành! Bành bành...


      - Ồ, chín thanh?


      Tần Phàm có chút kinh ngạc, thể tưởng được Tần Uy này trong ba tháng này vậy mà cũng đột phá đến Võ Đồ cửu cấp, lấy thiên phú bình thường của rất khó ba tháng thăng liền hai cấp, xem ra Tần Tiến ở người của quả tốn ít công phu.


      - Tần Uy, Võ Đồ cửu cấp!


      Kết quả tuyên đọc ra, quả là thế.


      Thi kiểm tra xong, Tần Uy nhanh chậm về phía Tần Phàm, đến khi đến trước mặt , mới ngừng lại, thấp giọng :


      - Hắc hắc, ngươi phế vật này chờ xem, hồi nữa ta khiến ngươi hảo hảo hưởng thụ phen, hừ hừ!


      Tần Phàm có chút dở khóc dở cười, vốn muốn so đo với Tần Uy nhiều, lại còn biết sống chết mà tiến tới đây, phảng phất như muốn chịu khổ vậy.


      Tần Phàm mỉm cười lắc đầu, thong dong :


      - Ân, ta đúng là chờ mong ah, hi vọng lát nữa ngươi ngàn vạn nên lưu thủ a!


      - Ha ha, ngươi còn tưởng rằng ta còn là ta ba tháng trươcsao? hồi ngươi nhất định vì lời ngươi mà hối hận!


      Tần Uy lộ ra vòng tiếng cười trêu tức, tựa hồ tính trước.


      - Nghe ngươi như vậy, ta cũng có chút thể chờ được nữa rồi!


      Tần Phàm vui vẻ , cũng biết lát nữa Tần Uy biết cũng đột phá đến Võ Đồ cửu cấp có biểu lộ thế nào.


      - Ồ?


      Tần Uy thấy bộ dáng Tần Phàm chút sợ hãi, khỏi có chút kỳ quái, bất quá ý niệm Tần Phàm là phế vật sớm mọc rể trong lòng , cho nên cũng chỉ cho là Tần Phàm là thể thôi.


      - Tộc nhân hoàn thành khảo thí xin lập tức tiến về khu tranh tài chuẩn bị!


      - Hừ, ngươi chờ đẹp mắt !


      Nghe thấy trọng tài thông báo bắt đầu chuẩn bị niên trắc, Tần Uy chỉ đành tạm thời buông tha Tần Phàm.


      Tần Phàm để ý đến nữa, mỉm cười, để cái gọi là uy hiếp này trong lòng, chỉ tiếp tục quan sát khảo khí tiến hành.


      - Vị kế tiếp, Tần Tiến!


      - Tần Tiến?


      Tần Phàm nghe thấy cái tên này, hai mắt ngưng tụ, khỏi ngẩng đầu lên, nghiêm túc nhìn chăm chú vào tử sam thiếu niên bộ pháp trầm ổn kia. Người này được vinh dự là đệ tử trẻ tuổi kiệt xuất nhất Nam phong Tần gia, lúc trước từng dùng ngón tay hung hăng dầy xéo tôn nghiêm , càng quan trọng hơn là, người này còn đề thân với Tần Li nữa!


      chỉ là đối thủ về mặt tu luyện, mà còn là tình định tình cảm nữa.


      cố gắng tu luyện, nguyên nhân rất lớn cũng là muốn sớm ngày đánh bại ngươi này, thu hồi tôn nghiêm của mình, đồng thời cũng cho tất cả mọi người, càng xưng với Tần Li hơn Tần Tiến!


      Tần Phàm thấy Tần Tiến lãng mục tinh mi, gương mặt đáng được xưng hai chữ tuấn, càng khó được chính là, người của có vẻ táo bạo như tộc nhân cùng tuổi, lộ ra thành thục hơn rất nhiều. Bất quá có lẽ vì tuổi trẻ đắc chí, mặt người này có chút lạnh lùng mang theo tia ngạo khí.


      - Hắc, tiểu tử, đây là tình tình của ngươi à? Thoạt nhìn cũng tệ lắm mà!


      Lúc này thanh khàn khàn của Cổ Mặc từ trong giới chỉ truyền đến.


      - Cổ lão đầu, ngươi chẳng lẻ sợ bị người phát sao?


      Tần Phàm nhướng mày, nhìn nhìn mấy tộc trưởng và trưởng lão đài cao, có chút bận tâm.


      - Hắc hắc, ngươi cần lo lắng, ở chỗ này toàn trường tu vị cao nhất cũng chỉ là nhất cấp Linh Vũ sư mà thôi, còn dễ dàng phát ra tồn tại của bản Võ Thánh như vậy.


      Cổ Mặc


      Tần Phàm tự nhiên biết Linh Vũ sư này chính là Điền gia tộc trường Điền Phong rồi, mà tộc trưởng của Ngô gia và Tiết gia đoán chừng cũng giống phụ thân Tần Hồng , là Tiên Thiên Võ Sư cửu cấp.


      Nhìn chỗ khảo thí, tử sam thiếu niên bình tĩnh bước tới trước, ra quyền như điện!


      Bành! Bành!


      - Tần Tiến, Võ Sư nhị cấp!


      Hào quang màu cam sáng lên, tộc nhân phụ trách khảo thí vui mừng tuyên bố kết quả, tuy rằng sáng sớm có đồn đãi Tần Tiến đột phá đến cảnh giới Võ sư nhưng giờ có thể chứng minh là đúng, rất nhiều tộc nhân Tần gia cũng nhịn được tán thưởng thiếu niên xuất sắc này phen.


      - Tần gia xuất hạt giống tốt!




      đài cao, mấy vị tộc trưởng và trưởng lão đều khen Tần Tiến dứt miệng, mà Đại trưởng lão Tần Nguyên phụ thân Tần Tiến lúc này càng cười thỏa khép miệng.


      Chỉ là Tần Hồng thân là Tần gia tộc trưởng nhìn xem bóng lưng gánh vác lấy rất nhiều vinh quang kia, lại nhìn nhìn Tần Phàm xếp đằng sau đội ngũ, trong nội tâm lại biết nổi lên tư vị phức tạp gì.


      - Phong nhi, ngươi thấy thế nào?


      Ngô Hồng Thiên trầm mặt thấp giọng hỏi nhi tử Ngô Phong ở bên cạnh.


      - Tuy rằng đều là Võ Sư nhị cấp, nhưng con có lòng tin thắng .


      Ngô phong nhàn nhạt .
      NoName_01 thích bài này.

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 23: Khiếp sợ tứ tọa. (1)

      - Võ đạo chi đồ, càng về sau tiến cảnh càng gian nan, ba tháng trước Tần Tiến mới đột phá đến cảnh giới Võ sư, nhưng hôm nay mới ba tháng qua , vậy mà lại tăng lên cấp, xem ra thiên phú bất phàm, hoặc là cũng có kỳ ngộ gì đó?

      Tần Phàm xếp hàng đằng sau đội ngũ, trong nội tâm cũng có chút so đo, thu hồi ánh mắt nhìn chăm chú, nhưng khiến ngoài ý muốn chính là Tần Tiến kia thi kiểm tra xong lại chậm rãi về phía .

      Cho đến khi đến trước mặt Tần Phàm mới đứng lại.

      - Tần Li tiểu thư và ta mới là thích hợp nhất, hi vọng ngươi có thể sớm ngày tỉnh ngộ, ngươi, căn bản xứng với nàng!

      Ngay khi Tần Phàm có chút nghi hoặc, thanh thấp giọng của Tần Tiến lại truyền đến, tự tin lạnh nhạt, còn có kiêu ngạo nữa.

      Vốn Tần Phàm đối với Tần Tiến này còn nhìn cao chút, cho là nếu so với bạn cùng lứa tuổi thành thục hơn ít, thể tưởng được lại tự phụ, coi ai ra gì như thế, ra thoại ngữ ngây thơ như vậy, lập tức có chút thất vọng.

      - A.

      Bàn tay có chút nắm chặt, Tần Phàm cười nhạt tiếng, cũng gì thêm, chỉ đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt tới đối mặt. Đối chọi gay gắt, chút nào yếu thế! Trong lòng của cũng có kiêu ngạo của mình!

      - Ồ?

      Tần Tiến phát ánh mắt tự tin của Tần Phàm, trong nội tâm khỏi có chút ngoài ý muốn, cùng với Tần Phàm tuy rằng cực ít gặp mặt, nhưng thanh danh phế vật toàn tộc đều biết, hơn nữa mực nghe nhu nhược sợ hãi, cho nên, tuy rằng lần trước gặp mặt đối với biểu của Tần Phàm có chút ngoài ý muốn, nhưng trong lòng của kỳ vẫn quá để mắt Tần Phàm.

      - Xứng hay cũng phải do ngươi tính toán, Tần Tiến, ngươi nên xem mình quá cao! Chuyện nhục nhã ngón tay ngàyddos, ta nhất định trả cho ngươi.

      Thanh thong dong của Tần Phàm truyền đến, hôm nay là Võ Đồ cửu cấp đỉnh phong, mà dưới rèn luyện của Cổ Mặc, giờ đứng ở trước mặt Tần Tiến cũng tràn ngập vô lực như ba tháng trước nữa.

      - Ngươi têm võ đồ cũng có vốn liếng lời này sao?

      Tần Tiến hừ lạnh tiếng, mặt lạnh lùng lên tia khinh thường, mặc dù biết Tần Phàm có gì dựa vào, nhưng ở trước mặt thực lực tuyệt đối, cho rằng đều có ý nghĩa.

      Mười bảy tuổi đột phá đến cảnh giới Võ sư, đây là vốn liếng kiêu ngạo! Toàn bộ Tần gia, tính cả khắp Nam Phong thành, lại có mấy người! Mà Tần Phàm chỉ là cảnh giới võ đồ thôi, cho rằng hai người căn bản phải cấp độ!

      Nhưng ngay lúc này, thanh lạnh nhạt của Tần Phàm lần nữa truyền đến, khiến cho mặt Tần Tiến thoáng chốc biến thành tái nhợt.

      - Tần Tiến, ngươi bằng ta!

      - Ha ha, ta mười tuổi liền bước vào cảnh giới võ giả, mười bảy tuổi liền bước vào Võ sư chi cảnh, ngươi hôm nay mười lăm tuổi vẫn chỉ là tên võ dồ, ta bằng ngươi? Đây là chuyện cười lớn nhất mà ta được nghe đấy.

      Nghe thấy lời này, Tần Tiến khỏi nở nụ cười, chỉ là cười so với khóc cũng đẹp hơn bao nhiêu.

      - Bởi vì ta trẻ tuổi hơn ngươi, cũng đại biểu ta có càng nhiều cơ hội hơn ngươi! Ta giờ mới mười lăm tuổi, còn có hai năm nữa, ai dám ta nhất định thể vào trước mười bảy tuổi bước vào Võ sư chi cảnh?

      Tần Phàm thanh to , tự tin thong dong, hôm nay, sợ bất kỳ khiêu chiến nào!

      - khoác biết ngượng!


      Tần Tiến khinh thường , trong lòng của cho rằng Tần Phàm nhất định là điên rồi, hai năm muốn từ võ đồ bước vào cảnh giới Võ sư? Nếu có thiên phú nghịch thiên như thế cũng mười lăm tuổi vẫn ở võ đồ chi cảnh rồi!

      Võ đạo đường, bình thường mà càng về sau càng gian nan.

      Đối với người bình thường, phần lớn là khi sáu bảy tuổi bắt đầu tập võ, khi đó căn cốt sơ bộ thành thục, dễ dàng bị thương lúc tập võ, hơn nữa tiểu hài tử đến lúc đó cũng định tính chút rồi, cũng có năng lực lĩnh ngộ nhất định, vô cùng thích hợp. Bất quá bởi vì dù sao cũng là tiểu hài tử, còn hiểu chuyện lắm cho nên bắt đầu cũng cố gắng tu luyện, có ít người thậm chí còn lý giải được những công quyết thâm ảo kia, cho nên thời kỳ võ đồ tuy rằng là dễ dàng tăng lên nhất, bất quá đối với rất nhiều người mà ngược lại cùng dùng thời gian dài nhất.

      Nhưng cơ hồ tất cả thiên tài tập võ trời sinh, bỏ qua những nhân tố khác, ở giai đoạn này đều sử dụng thời gian ngắn nhất! Đương nhiên, có ít người đạt được các loại kỳ ngộ hoặc là phục dụng luyện dược, hơn nữa sau khi tu luyện thành thục càng chăm chỉ, cho nên cảnh giới đằng sau tăng lên cũng nhất định dài hơn trước.

      Mà Tần Tiến, chính là thiên tài tập võ như vậy, mười tuổi đột phá đến cảnh giới võ giả! Cho nên có vốn liếng để kiêu ngạo!

      - Vị kế tiếp, Tần Phàm!

      Thanh của khảo thí viên truyền đến, Tần Phàm hề để ý tới Tần Tiến, cũng muốn giải thích gì, kỳ số việc cũng cần quá , hơn nữa vào trước ngày triều thánh, cùng với Tần Tiến nhất định còn cuộc tỷ thí, đến lúc đó dùng thực lực để chứng minh bản thân!

      Sửa sang tâm tình lại chút, chỉ chậm rãi đến chỗ khảo thí.

      - Tần tộc trường, vị này chính là lệnh công tử sao? Thoạt nhìn ngược lại rất tuấn tú lịch ...

      Lúc này đài cao, Ngô Hồng Thiên trầm với Tần Hồng, ngụ ý, tự nhiên là muốn Tần Phàm chỉ được hào nhoáng bên ngoài.

      Tần Hồng nhìn thiếu viên bước vội trong tràng kia, trong nội tâm chẳng biết tại sao lại nhiều hơn phần tin tưởng đối với , vì vậy trầm giọng với Ngô Hồng Thiên:

      - Ngô tộc trưởng ngại rửa mắt mà đợi.

      đài cao người chú ý Tần Phàm, mà trong đám thiếu niên cùng khảo thí cũng có rất nhiều người nhao nhao nghị luận về , với tư cách là người thiên phú kém cỏi nhất toàn bộ Nam phong Tần gia, đồng thời lại có quan hệ với Tần Li được nhiều người ái mộ, khiến cho tự nhiên nhận được nhiều chú ý.

      - Hắc hắc, nghe người này vào nửa năm trước vẫn chỉ là Tam cấp võ đồ thôi, biết hôm nay có đạt tới tứ cấp chưa nữa?

      - Cảnh giới võ đồ là dễ tăng lên nhất, vậy mà mười lăm tuổi vẫn chỉ là Tam cấp võ đồ, là phế vật!

      - Ca ta mười lăm tuổi là Võ Đồ cửu cấp rồi...

      - Phế vật như vậy lại cuồng dại ở cùng Tần Li tiểu thư, biết liêm sỉ!

      Đủ loại thanh khó nghe xẹt qua bên tai, Tần Phàm mắt điếc tai ngơ, hết thảy phản bác bằng lời đều vô dụng! Ở thế giới cường giả vi tôn này, chỉ có thực lực chân chính, thiết mới có thể khiến mọi người im lặng!

      - Cậu chính là Thiếu gia Tần Phàm?

      Bởi vì Tần Phàm thanh danh vang dội, khảo thí viên khỏi nhìn nhiều chút, nhưng thấy trước mắt là vị thiếu niên vô cùng tự tin, trầm ổn như núi, tựa hồ cũng phải chịu nổi như tưởng tượng.

      - Đúng vậy.

      Tần Phàm gật đầu, tiến lên trước trước, hai mắt dừng ở trắc võ thạch trước mắt.
      NoName_01 thích bài này.

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 23: Khiếp sợ tứ tọa. (2)


      Lúc này cơ hồ nửa ánh mắt tộc nhân đều tập trung vào chỗ này, có hiếu kỳ, có muốn chế giễu, may mắn chính là còn có ít là quan tâm chờ mong.


      - Tiểu Phàm, đừng khiến vi phụ thất vọng ah!


      đài cao Tần Hồng nắm chặt lại nắm đấm, trong lòng bàn tay cũng có ít mồ hôi, tựa hồ giờ như là bản thân đứng trước trắc võ thạch vậy, vừa kỳ vọng vừa khẩn trương.


      - Tiểu Phàm, vô luận như thế nào, tỷ tỷ đều đứng sau lưng ủng hộ ngươi


      góc khuất nào đó, Tần Li còn phụ trách hộ vệ trong tràng quan tâm nhìn về phía kia.


      Dưới mọi người chú mục, nắm đấm của Tần Phàm rốt cục cũng đánh ra.


      Bành! Bành! Bành... Bành bành!


      Bạch sắc quang mang liên tiếp nhấp nhoáng, hai ba...!


      Bạch sắc quang mang chớp động chín lần, thanh chấn chín lần!


      Chính là ý nghĩa trắc thí giả đạt tới cảnh giới Võ Đồ cửu cấp!


      - Tần Phàm, Võ Đồ cửu cấp!


      Thanh của khảo thí viên vang lên, đồng thời cũng khơi dậy các loại sắc mặt biểu lộ đặc biệt mặt mọi người! Rất nhiều tộc nhân chuẩn bị mặt lộ vẻ cười nhạo, biểu lộ mặt thoáng chốc biến thành gượng. Mà ít tộc nhân vốn thiên phú cũng là được tốt lắm, chỉ là muốn từ người Tần Phàm tìm được ít cảm giác về ưu việt và an uỉ, càng là khóe miệng như bị rút gân, muốn khó coi bao nhiêu có bấy nhiêu.


      - Điều này sao có thể...


      Ở phía xa, Tần Uy vẫn nhìn Tần Phàm chờ chế giễu khóe miệng trào phúng còn chưa tán , lập tức đổi thành trợn mắt há hốc mồm, bộ dáng muốn buồn cười bao nhiêu có bấy nhiêu.


      - Nguyên lai vấn đề thể chất được giải quyết, thoáng cái đạt đến Võ Đồ cửu cấp, trách được dám lớn giọng như vậy... Chẳng lẽ phế vật này phục dụng Trúc Cơ luyện dược? Làm sao có thể, tộc trưởng đâu thể lấy ra Trúc Cơ luyện dược trân quý như vậy cho ?


      Tần Tiến ở bên thầm quan sát Tần Phàm, đột nhiên nghĩ tới chuyện gì đó, sắc mặt trầm.


      - Hừ, nhưng nếu như vậy liền khờ dại cho rằng có thể so sánh với ta, vậy ngươi sai mười phần rồi!


      Nhưng mặc dù đối với Tần Phàm mấy tháng thăng lục cấp có chút ngoài ý muốn, nhưng trong lòng vẫn có kiêu ngạo của mình, cũng cho rằng Tần Phàm như vậy là có thể đuổi theo mình.


      - Cho dù ngươi may mắn vượt qua cánh cửa vũ giả, ngươi cho rằng từ võ giả đột phát đến Võ sư chi cảnh dễ dàng sao? Phục dụng luyện dược, nhất định phải có đủ thể phách cường đại ủng hộ, chỉ với thế chất như ngươi, còn có thể tiếp tục phục dụng luyện dược tăng lên cảnh giới sao?


      - Tiểu Phàm, ngươi rốt cục làm được...


      Nấp ở góc khuất kia, Tần Li nhìn thiếu niên tỉnh táo kia, tâm tình kích động, thậm chí còn vui hơn cả khi mình đột phát đến Võ sư! Trong lòng của nàng hạnh phúc tràn đầy, nàng biết thiếu niên này rốt cục phát triển rồi! Mặc dù biết ở trong đó có tương trợ của Trúc Cơ tán, nhưng nàng cũng có thể tưởng tượng, có thể đạt tới trình độ như vậy, Tần Phàm phải bỏ ra bao nhiêu cố gắng!


      - Hảo tiểu tử!


      đài cao Tần Hồng kích động mà đứng lên, có chút để ý hình tượng rống lớn với Tần Phàm tiếng, lúc này trong lòng của các loại phiền muộn rốt cục cũng bị quét sạch! Mấy vị trưởng lão bên cạnh cảm thấy có chút thể tin, biểu lộ khác nhau, bọn vốn quyết định buông tha cho tư cách thừa kế tộc trưởng của Tần Phàm, hôm nay vậy mà lại có chuyển cơ.


      - Hắc hắc, rốt cục đạt tới Võ Đồ cửu cấp rồi, đích đáng cao hứng.


      Tiếng móc của Ngô Hồng Thiên có chút lỗi thời truyền đến.


      - sợ cho các vị tộc trưởng, nhi tử này của ta ba tháng trước vẫn chỉ là cái Tam cấp võ đồ, hôm nay vậy mà tăng lên lục cấp, ta hết sức hài lòng rồi, ha ha!


      Tần Hồng cởi mở cười , lúc này đối với lời móc của Ngô Hồng Thiên lại chút quan tâm.


      - Chúc mừng Tần tộc trường rồi, nghe lệnh thiên kim ở Tàng Trân Các mua lọ Trúc Cơ tán, chắc là cho lệnh công tử phục dụng a? Bất quá có thể trong hai tháng ngắn ngủi tăng lên đến trình độ này, lệnh công tử tiền đồ vô lượng ah!


      Lúc này Điền Phong cũng cười chúc mừng, biết Trúc Cơ luyện dược chỉ thích hợp sử dụng ở giai đoạn võ độ, hiệu quả sau khi sử dụng càng tốt, cũng đại biểu thể chất cải tạo được càng tốt, cũng có nghĩa là phát triển ngày sau tốt hơn rồi.


      - Ha ha, thể tưởng được Điền tộc trưởng tin tức lại linh thông như thế, vấn đề này ngay cả ta cũng về sau mới biết, con kia của ta vì thế càng bán lễ vật trưởng thành ta cho nó, khiến cho ta mắng to trận.


      Tần Hồng cười , trong ngôn ngữ lại vô cùng sủng nịch Tần Li.


      - Trúc Cơ tán?


      Ngô Hồng Thiên mặt lại hơi hơi trầm xuống, chuyện Nam Phong thành xuất Trúc Cơ tán vậy mà hoàn toàn biết, trong lòng khỏi nhiều hơn chút ít cách nghĩ. Về phần nhi tử Ngô Phong đứng cạnh lại mực chuyện gì, chỉ mực lẳng lặng nhìn xem, tựa hồ tất cả đều quan hệ gì đến vậy.


      Hoàn thành khảo thí, Tần Phàm cũng biểu lộ quá nhiều, đối với cảnh giới của mình tự nhiên hơn mọi người. Tuy rằng vì quan hệ đến thể chất, luyện hóa dược lực trúc cơ hoàn gian nan, nhưng ba tháng qua, coi như cơ bản luyện hóa được, đạt tới cảnh giới Võ Đồ cửu cấp chút cũng ngoài ý muốn.


      Ngửa đầu tự tin mỉm cười với Tần Hồng ở đài cao, hề để ý tới ngôn ngữ hai bên, trực tiếp đến khu tranh tài. Chỉ là mực trông thấy Tần Li xuất , khiến trong lòng của khỏi có chút thất vọng.


      đường , mọi người đối với kết quả khảo nghiệm của Tần Phàm bán tín bán nghi, càng có rất nhiều người cho rằng, chỉ cần ở tranh tài gặp phải Tần Phàm thắng lợi định rồi. Dù sao bọn biết Tần Phàm trong ba tháng này mực chịu huấn luyện ma quỷ của Cổ Mặc, cho rằng Tần Phàm cho dù trong thời gian ngắn như vậy may mắn thăng liền lục cấp, tất nhiên căn cơ cũng bất ổn.


      - Trận đấu tranh tài võ đồ cấp, Tần Phàm đấu với Tần Hỏa!


      Nghe thấy tiếng trọng tài tuyên đọc, Tần Phàm khỏi nao nao, vốn rút thăm được mã số là "8", thể tưởng được vậy mà đổi thành tranh tài trận đầu! Xem ra ngay cả những trưởng lão kia đối với kết quả khảo nghiệm cũng quá tin tưởng, muốn chóng biết đáp án!


      - Hắc hắc, Tần Phàm ca ca, lên đây !


      tộc nhân cường tráng hơn Tần Phàm hai tuổi, có chút hưng phấn thể chờ đợi được nhảy lên đài tỷ võ.


      - Cũng tới lúc bỏ danh tiếng phế vật rồi!


      Tần Phàm bất đắc dĩ lắc đầu, trong lòng hơi ngâm, phi thân nhảy lên, ưu nhã đứng đài tỷ võ.


      - Tần Phàm ca ca, thực ra, ta đối với tình huống ngươi ba tháng thăng liền lục cấp cũng thập phần bội phục, mà ta giờ mới chỉ là Võ Đồ bát cấp, ngươi cần phải hạ thủ lưu tình mới được ah!


      Khóe miệng Tần Hỏa lên dáng cười nghiền ngẫm, ràng đối với kết quả khảo nghiệm của Tần Phàm cũng tin.


      - Ta cũng chỉ dùng lực lượng của Võ Đồ bát cấp là được rồi.
      NoName_01 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :