Chương 281 - 282: Bí địa trong núi. - Nghe cánh hoa và lá của Tạo Hóa Kim Liên này đều vô cùng cứng rắn, coi như là Võ Thánh đích thân đến cũng cách nào phá hư, muốn thu vào trữ vật giới chỉ là có khả năng, ngươi xem chuẩn thời cơ, trực tiếp lấy Tạo Hóa Liên Chủng, có thể cướp được vài hạt là tốt lắm rồi. Cổ Mặc ra. Tần Phàm gật đầu, trong nội tâm cũng có chút hưng phấn lên. hạt sen là trăm năm tuổi thọ, hơn nữa đối với là luyện dược sư mà , khẳng định có những công dụng khác. Đáng giá liều mạng! - Ồ? Nhưng vào lúc này, lại đột nhiên cảm thấy viên Ma chủng thứ ba lần nữa truyền đến cảm ứng vô cùng mãnh liệt. - Chẳng lẽ trùng hợp như vậy, viên Ma chủng thứ ba cũng ở phụ cận nơi đây? Tần Phàm nhướng mày, sau đó ánh mắt nhạy cảm của bắt đầu xem xét bốn phía, rất nhanh ở sơn thể phụ cận, phát huyệt động nấp. Huyệt động này cũng phải rất lớn, hơn nữa dây leo quấn quanh, cùng sơn thể chung quanh sắc, lộ ra thập phần nấp, nếu như phải dựa vào cảm ứng, cũng rất khó phát . Tần Phàm nhìn huyệt động kia, càng ràng cảm giác được bên trong truyền đến cảm ứng mãnh liệt. - Lúc trước phát viên Ma chủng thứ nhất là giấu ở dưới mặt đất, chẳng lẽ viên Ma chủng thứ ba này cũng giống như vậy? Trong nội tâm Tần Phàm thầm nghĩ, biết Ma chủng này hoàn toàn chính xác có khả năng ra ở địa phương dễ làm người khác chú ý. - Tiểu tử, thế nào?" Lúc này Cổ Mặc cũng phát Tần Phàm khác thường, vì vậy hỏi. - Ta tựa hồ phát tung tích của viên Ma chủng thứ ba. Tần Phàm trầm giọng , lúc này có hai lựa chọn bày ở trước mặt của , cái là trước tìm Ma chủng, thứ hai là trước đợi Tạo Hóa Kim Liên nở rộ. - như vầy, vẫn là trước tìm được Ma chủng kia, theo bản Võ Thánh đoán chừng, Tạo Hóa Kim Liên này còn phải đợi thời gian ngắn nữa mới có thể nở rộ, nếu như ngươi có thể tìm được viên Ma chủng thứ ba, thời điểm cướp đoạt Tạo Hóa Liên Chủng cũng có thể có nắm chắc nhiều hơn. Cổ Mặc trầm ngâm hồi ra. - Ta cũng nghĩ như vậy. Tần Phàm gật đầu, đối diện tất cả đều là Linh Vũ sư, coi như mình lấy được Tạo Hóa Kim Liên, muốn rời khỏi cũng dễ dàng. chỉ là Tiên thiên Võ sư, vẫn là quá yếu, chỉ có thể dựa vào Cổ Mặc. Nhưng nếu như đối diện có người tinh thông tinh thần công kích, Cổ Mặc cũng khó có thể phát huy thực lực, lại có người Trấn thành tùy thời có khả năng chạy đến. Cho nên, hết thảy tốt nhất vẫn là dựa vào chính mình. Nghĩ đến tận đây, Tần Phàm lặng yên nhảy đến thân cây khác, chậm rãi tới gần huyệt động che giấu. Đứng ở trước huyệt động, hít sâu hơi, sau đó cẩn thận chui vào. Gặp được cái gì, hết thảy còn là biết. Tiến vào huyệt động che giấu kia, Ma chủng truyền đến khí tức càng thêm mãnh liệt, Tần Phàm cảm giác được Thủy Nguyên Ma chủng trong cơ thể cùng Hỏa Nguyên Ma chủng vào lúc này cũng bắt đầu phát ra loại chấn động nguyên thủy. Lấy Dạ Minh Châu ra, trong thông đạo lập tức trở nên sáng lên. Sau đó Tần Phàm liền phát huyệt động này tuy hơi chật vật, nhưng đường quá gập ghềnh khúc chiết, hai bên đều là thạch bích bóng loáng, thạch bích thường cách đoạn có ít ký hiệu điêu khắc cổ quái, thoạt nhìn hoàn toàn cách nào minh bạch ý nghĩa trong đó, nhưng như vậy ngược lại làm nơi này nhiều thêm vài phần cảm giác thần bí. - Chính là chỗ này. Tần Phàm đè ép phản ứng mãnh liệt dị thường xuống, hít sâu điều chỉnh trạng thái bản thân, lúc này mới tiếp tục đến bên trong. Kế tiếp đến tột cùng gặp được cái gì, cũng biết, phải để ình tùy thời ở trạng thái tốt nhất, mới có thể ứng đối các loại kiện đột phát. - Xem ra đây là đường thông vào lòng ngọn núi này. Nhìn nhìn bên trong, Tần Phàm trầm ngâm nói. vừa mới lúc tiến vào quan sát qua, ngọn núi này thập phần cao lớn, cao vút trong mây, ở chân núi thậm chí nhìn tới đỉnh núi, mà hang động này lại cách mặt đất hơn 100 trượng. Cái thông đạo này mực thông lòng núi, giống như là đường hầm, thần bí tĩnh mịch, biết đường như vậy đến tột cùng dài bao nhiêu, cũng biết cuối đường là cái gì. Giờ khắc này, Tần Phàm rất có cảm giác dò xét di tích cổ. - Lão đầu, ngươi có thể cảm giác được trong này có đồ vật gì đó ? Có khí tức tánh mạng gì ? Tần Phàm ước chừng khắc chung, lại phát thạch bích hai bên thông đạo này y nguyên có thay đổi gì, đều là bóng loáng cùng ngẫu nhiên có thể chứng kiến ký hiệu cổ quái, cái này để cho có ảo giác dậm chân tại chỗ. - Linh hồn chi lực của ta giống như bị cái gì đó cách trở, có cách nào cảm giác được tình hình bên trong. Cổ Mặc lắc đầu ra: - Bất quá ta ngược lại là cảm giác được bên trong so với nơi đây càng thêm rộng lớn cùng trống trải. - Trong này có cái gì nhỉ? Tần Phàm nhíu mày, nhưng lại cảm giác được Ma chủng truyền đến cảm ứng càng ngày càng mãnh liệt, huyết dịch toàn thân vào lúc này cũng tựa hồ bị hấp dẫn, để cho khỏi nhiệt huyết quay cuồng. - Ồ? Phía trước giống như có chút ánh sáng. Vòng qua chỗ ngoặt, Tần Phàm chợt thấy phía trước tựa hồ truyền đến ít hào quang, thu hồi Dạ Minh Châu, phát là có ánh sáng truyền đến, bất quá tựa hồ cũng phải rất sáng, như là hào quang do Dạ Minh Châu phát ra. - Cái thông đạo này rất nhanh đến cuối cùng rồi. Tần Phàm nhịn xuống rung động trong lòng, cẩn thận về phía trước, chẳng biết tại sao, vào lúc này tựa hồ cảm thấy cổ uy nhàn nhạt áp. - Bóng người! tới đoạn, hai mắt Tần Phàm đột nhiên ngưng tụ, vào lúc này chứng kiến góc cua ở thông đạo phía trước, xuất hai bóng dáng, tựa hồ là tay cầm trường đao đứng ở góc cua mai phục mình. - Sao bản Võ Thánh có cảm ứng được có khí tức sinh mạng nhỉ? Cổ Mặc có chút nghi hoặc : - Hơn nữa chút hô hấp cùng tiếng tim đập cũng có. Oanh! Cổ Mặc lời còn chưa dứt, Tần Phàm liền oanh ra quyền về phía trước, hư ảnh trâu điên thành hình trung, đánh tới bóng người kia, tiếng vang cực lớn chấn động trong thông đạo, còn phá vỡ vách tường góc . Bành! Sau đó là thanh vật cứng ngã xuống đất truyền đến. - Ha ha, tiểu tử ngươi làm bản Võ Thánh cười chết mất... Sau khắc, tiếng cười của Cổ Mặc lọt vào trong tai. Tần Phàm nhìn bóng người ngã xuống đất kia, lại phát đây chẳng qua là tượng nặn cao hơn hai mét, cái điêu khắc này tựa hồ là sĩ binh, người mặc trọng giáp, tay cầm trường đao, điêu khắc rất sinh động, thoạt nhìn là như một đao thủ mai phục. Làm mình sợ bóng sợ gió hồi, Tần Phàm cũng khỏi mặt lộ xấu hổ. Tiếp tục tới, Tần Phàm liền phát lối cuối cùng kia dần dần khoáng đạt, sau đó ở địa phương tượng nặn ngã xuống đất kia, nhìn thấy hai đại môn kim sắc đóng chặc. - Cái này là địa phương nào? Chẳng lẽ Ma chủng ở bên trong? Tần Phàm ngẩng đầu nhìn đại môn kim sắc to lớn kia, thượng diện kim lóng lánh, lộ ra tôn quý bất phàm, mặt ngoài còn có chút phù điêu cổ quái, nhưng mà cách nào phân biệt là có ý gì. - Thoạt nhìn có điểm giống cung điện, bất quá ta đoán hẳn là lăng mộ của đại nhân vật nào đó. Lúc này Cổ Mặc cũng quan sát thoáng phát, sau đó nói. - Mở ra, chỉ có thể thử dùng bạo lực oanh mở nó. Tần Phàm dùng sức đẩy đại môn kia, nhưng lại cảm giác chút sứt mẻ. - Tam trọng Man Ngưu xông! Tần Phàm quát khẽ tiếng, hư ảnh trâu điên cực lớn đánh tới đại môn kim sắc. Ầm ầm! Tro bụi rơi xuống, nhưng đại môn lại có điểm tổn hại, thậm chí ngay cả buông lỏng cũng có. - Cái này... Tần Phàm giật mình, vừa rồi cơ hồ dùng hết toàn lực, nhưng cái đại môn này vậy mà có phản ứng chút nào! - Lại đến! Lại giằng co mấy lần, nhưng vẫn có bất cứ hiệu quả nào. - Để cho bản Võ Thánh đến thử xem! Lúc này Cổ Mặc nói. Bành! đạo hắc hỏa lao tới đại môn. - Thậm chí ngay cả hắc ấn cũng có lưu lại? Cổ Mặc cũng khỏi trừng tròng mắt, có chút dám tin, tuy uy lực hắc hỏa này còn có khôi phục đến đỉnh phong, nhưng hôm nay ngay cả lục cấp thú cũng có thể đốt thành tro bụi, nhưng đối với cái đại môn này, vậy mà có bất kỳ tác dụng! - Cuối cùng là cái địa phương quỷ gì! Ngay cả cửa cũng khó đối phó như vậy. Tần Phàm khỏi mắng, Ma chủng này ràng rất có thể ở bên trong, nhưng mà cách nào mở cửa được, cái này để cho khỏi có chút ủ rũ ngồi ở trước cửa. - Những phù điêu này... hình như là Cửu Cung đồ? Mà thời điểm Tần Phàm ngồi xuống, lơ đãng ngẩng đầu lên, đột nhiên trong nội tâm khẽ động, phát những phù điêu kỳ lạ kim sắc đại môn tựa hồ có chút quen mắt. Theo sách cổ ghi lại, thời điểm Đại Vũ trị thủy, nhánh sông Lạc Thủy ở bên trong Hoàng Hà, có ngày đột nhiên ra con Hắc Quy. Lúc ấy, Đại Vũ cùng binh sĩ trị thủy ở bờ sông xem xét tình hình Lạc Hà giang, thương nghị đại kế thống trị Hoàng Hà, thấy Hắc Quy hành tẩu mặt nước, bơi qua bơi lại, thân hình nó khổng lồ, giáp bối bình tròn. Lại gần cẩn thận quan sát, phát giáp có ghi chín điểm đồ án. Đại Vũ cho các binh sĩ ghi lại bố cục đồ án, mang về nghiên cứu, cái này là Cửu Cung đồ nguyên thủy nhất. Mà Đại Vũ nghiên cứu phát , chín loại hoa điểm số này đúng lúc vừa đến cửu tinh cửu nguyệt, tất cả vị trí xếp đặt cũng cực kỳ tinh xảo, tung hoành sáu tuyến, cùng hai đường chéo bên đều đúng mười lăm, cân đối đối xứng, lại thâm sâu ảo diệu, lại chẵn lẻ đếm được giao thoa biến hóa giống như có loại vận động xoay tròn. Đại Vũ bị dẫn dắt, tham chiếu rất nhiều vị đại năng, hơn nữa chính mình cũng đầu nhập nghiên cứu. Đại Vũ trị thủy dùng Cửu Cung mà tính, áp dụng đến thiết thực đo đạc, khí tượng, địa lý cùng giao thông vận chuyển, do đó thống trị Hoàng Hà, lấy được đại thành công, được mọi người hai bờ sông Hoàng Hà ủng hộ. Bởi vì Hắc Quy là phát ở trong nhánh sông Hoàng Hà Lạc Thủy, mà nội dung trong đồ án này cực kỳ thâm ảo, nên cổ nhân xưng đây là Lạc Thư. - Cửu Cung đồ này từ trước thần bí, có rất nhiều khó hiểu chi mê, mặc dù là hai thế giới bất đồng, nhưng có khả năng hai Cửu Cung đồ này là cộng đồng hay ? Trong đầu Tần Phàm xuất giới thiệu về Cửu Cung đồ, trong nội tâm cẩn thận so sánh, vì vậy lần nữa đứng lên, ở đại môn đo đếm, sau đó thử đẩy chút ít phù điêu bên đại môn kia. - Động! Tần Phàm khỏi vui vẻ, lại cẩn thận quan sát phù điêu đại môn kim sắc này, phát những phù điêu này đúng là Cửu Cung đồ nguyên thủy nhất mà lúc trước Đại Vũ vẽ ra. Vốn là do chín chủng hoa điểm tạo thành, hai chủng hoa điểm cấu thành tổ, bố cục Đông Tây Nam Bắc Trung, hài hòa thống nhất, tứ phương đối xứng, nhưng hôm nay chín chủng hoa điểm bức phù điêu này bị đánh loạn rồi. - Tiểu tử, ngươi có phát gì rồi hả? Lúc này Cổ Mặc khỏi hiếu kỳ hỏi. - Đồ án phù điêu này ta tựa hồ xem qua, chờ ta thử chút... trái tiến năm, phải nhập ba, lại bốn khai mở chín, thông bảy phá sáu... Tần Phàm căn cứ ghi lại trong sách xưa đối với Cửu Cung đồ, vì vậy liền di chuyển các phù điêu hoa điểm. - Tốt rồi! Tần Phàm đẩy cái hoa điểm cuối cùng, bức Cửu Cung đồ nguyên vẹn huyền diệu liền ra ở đại môn kim sắc. Ông! Mà trong nháy mắt Tần Phàm hoàn thành Cửu Cung đồ, tiếng chấn động kỳ dị truyền đến, tiếp theo mặt ngoài Cửu Cung đồ bỗng nhiên ra quang ảnh cự đại uy vũ. Cái quang ảnh kia là tướng quân uy vũ, hình dạng uy nghiêm, người mặc khôi giáp hoàng kim lóng lánh, cầm trong tay thanh Đại Quan đao gần ba mét, chỉ là hình ảnh liền làm cho người ta cảm giác được có cổ uy áp cường đại đập vào mặt. Nháy mắt sau đó, trong lòng Tần Phàm khỏi cả kinh, thấy hình ảnh kim giáp tướng quân kia đột nhiên giơ Đại Quan đao trong tay lên, hướng về mình bổ tới, nhưng hết lần này tới lần khác thân thể của vào lúc này lại chẳng biết tại sao mất năng lực hành động. Khanh! Tần Phàm tựa hồ cảm giác được cổ khí lực cường hoành vọt tới đỉnh đầu của mình, giống như có thanh bảo đao vô cùng sắc bén treo ở trán. BOANG...! Rất nhanh ánh đao kia liền trực tiếp rơi xuống đầu Tần Phàm, đao khí lạnh lung thông qua trán nhảy vào trong thức hải của . - Ah… Tần Phàm phát ra tiếng kêu sợ hãi, tâm bình tĩnh lịch lãm rèn luyện lâu ở sát na này trở nên yếu ớt chịu nổi, cảm giác tới gần tử vong trong nháy mắt này để cho khỏi mồ hôi lạnh đầm đìa. Sau đó cả người Tần Phàm bắt đầu lâm vào bên trong loại hỗn độn, giống như mất chính mình, chỉ cảm thấy trong ý thức hải có đạo ánh đao, từ nó ra, rốt cuộc nhìn tới vật gì đó khác, ngũ giác cũng tùy theo đánh mất. Tần Phàm cứ như vậy đứng ở bên ngoài đại môn kim sắc, còn có biết mình đến tột cùng nhìn thấy đồ vật gì, cả người mất tri giác, lúc này nếu có người trông thấy , nhất định phát chậm rãi mất sinh cơ, giống như đóa tiên diễm chậm rãi héo rũ. Oanh… biết qua bao lâu, hai mắt Tần Phàm rốt cục khôi phục điểm thần thái, giống như là cỏ cây chết héo lần nữa nẩy mầm, ngũ giác cũng chậm rãi về tới người của . rốt cục từ trong hỗn độn giãy giụa ra, ý thức hải cũng chầm chậm khôi phục thanh minh. Tần Phàm thử giật giật ngón tay của mình, cảm giác giống như sau khi bị Lôi Điện bổ trúng, Tần Phàm run lẩy bẩy, lại qua hồi lâu, rốt cục mới cầm nắm đấm của mình, cảm giác lực lượng thoáng cái về tới người.
Chương 283 - 284: Đao Vương mộ. - Ah… Tần Phàm khỏi phát ra tiếng gầm , vang vọng cả thông đạo. Ngay vừa rồi, cảm giác mình giống như chết lần thứ nhất, bây giờ là sống lại lần nữa, lần nữa có tư tưởng, lần nữa có lực lượng hành động. Mà nhìn lại đại môn kim sắc kia, hình ảnh kim giáp tướng quân hóa thành vô số quang điểm kim sắc tiêu tán bốn phía, nháy mắt sau đó, đại môn kim sắc cực lớn kia "Ầm ầm" mở ra. Kim sắc đại môn phát ra hào quang có chút chướng mắt, để cho Tần Phàm nhịn được nghiêng đầu , mà lúc quay đầu nhìn lại cánh cửa, lại để cho khỏi kinh ngạc mở to hai mắt lần nữa, ngây người tại nguyên chỗ, lâu dám tiến lên trước nửa bước. Ở trong đại môn kim sắc, là gian lớn, ra trước mặt Tần Phàm chính là pho tượng cao lớn khoảng chừng hơn ba mươi trượng, còn nguyên nhân chân chính để cho ngây người tại chỗ là, pho tượng cao lớn kia chính là vàng ròng chế tạo, kim quang lóng lánh, dung mạo cùng trọng giáp người , còn có Đại Quan đao trong tay, vậy mà giống như đúc cùng hình ảnh xuất đại môn vừa rồi kia! Lúc này pho tượng kia khí thế bất phàm, uy phong lẫm lẫm, uy áp nhàn nhạt kia giống như là tồn tại chân , làm cho người ta thiếu chút nữa thở nổi. Bởi vì vừa rồi hình ảnh kia để cho Tần Phàm thiếu chút nữa linh hồn tiêu tán, tâm bình tĩnh cũng bị đánh vỡ tạm thời, hôm nay vẫn là lòng còn sợ hãi, trông thấy pho tượng thần bí này, trong nội tâm cũng có ám ảnh, cho nên trong khoảng thời gian ngắn ngây người tại nguyên chỗ, dám thẳng về phía trước. - Tiểu tử, vừa rồi ngươi đến tột cùng làm sao vậy? Trông thấy bộ dạng Tần Phàmcó chút đúng, lúc này Cổ Mặc mở miệng hỏi. Bởi vì vừa rồi thân ở trong dược đỉnh giới chỉ, cho nên chỉ chứng kiến đại môn kim sắc kia lóe lên kim quang, nhưng lại biết linh hồn của Tần Phàm thiếu chút bị hình ảnh kim sắc kia đánh tan. Nghe thấy thanh của Cổ Mặc vang lên bên tai, Tần Phàm hơi chút khôi phục điểm bình tĩnh, hít sâu hơi, lúc này mới chậm rãi : xem tại - Thời điểm ta mở ra đại môn, hình như bức tượng kia xuyên thấu qua đại môn trực tiếp công kích đến linh hồn của ta, vừa rồi cả người ta có tri giác, nếu như phải tinh thần Thức Hải của ta trải qua Trấn thành trở nên càng thêm ngưng thực, vừa rồi ta có khả năng mất mạng. Tóm lại vừa rồi ta xem như từ quỷ môn quan trở về, cho nên ta cảm thấy pho tượng kia rất có vấn đề. Cổ Mặc nghe thấy Tần Phàm như vậy liền nhướng mày, nhìn vào bên trong chút, sau đó trầm ngâm : - Xem ra nơi này là lăng mộ của đại nhân vật rồi, vì cho người tùy tiện quấy rầy đến, cho nên pho tượng này lưu lại đạo ý chí của , vừa rồi ngươi hẵn là bị tinh thần ý chí của chủ nhân pho tượng kia trực tiếp công kích. - Lăng mộ này cũng biết tồn tại bao nhiêu năm, chỉ lưu lại tinh thần ý chí còn cường đại như vậy? Tần Phàm trong tâm rung động, vừa rồi đao từ hình ảnh kim sắc kia truyền đến, là tinh thần công kích cường đại nhất mà bình sinh tao ngộ đến, coi như là lúc trước cùng tinh thần ý chí của Ma chủng đụng nhau, cũng có đạt tới trình độ này, bất quá thời gian Ma chủng tồn tại tự nhiên so với lăng mộ này càng thêm lâu dài. - Ân, chủ nhân lăng mộ này hẳn là thượng cổ đại năng, thực lực là bản Võ Thánh căn bản cách nào có thể so sánh. Vào thôi, bất quá ta nghĩ chắc có lẽ có lần thứ hai, vừa rồi cái kia xem như khảo nghiệm đối với ngươi, ngươi thông qua được, đoán chừng chủ nhân lăng mộ này đối phó ngươi nữa. Cổ Mặc gật đầu , lập tức còn : - Đương nhiên, cẩn thận ít vật gì đó khác. - Ách, vật gì đó khác là ý tứ gì? (. mặt Tần Phàm khỏi co rúm, hôm nay đối với lăng mộ vô danh này xem như sợ hãi phát ra từ đáy lòng rồi. - biết, nhưng mà lăng mộ đại nhân vật như vậy, cho dù bản thân đại nhân vật cho ngươi thông qua được, nhưng tùy tùng của để cho ngươi tùy tiện xông loạn, ngươi cẩn thận ít là được. Thanh Cổ Mặc thận trọng . - Viên Ma chủng thứ ba vậy mà ở chỗ như vậy. Cảm giác được Ma chủng kia lần nữa truyền đến cảm ứng mãnh liệt, Tần Phàm khỏi thầm . Nghe thấy Cổ Mặc như vậy, cũng chỉ có thể cẩn thận đến bên trong, bởi vì trong nội tâm nghĩ đến viên Ma chủng thứ ba kia, tuy nguy hiểm, nhưng vẫn đáng giá mạo hiểm. vào trong lăng mộ này, phát ở bên trong đều bày đặt ít Dạ Minh Châu cực lớn, nhưng Dạ Minh Châu ở bên trong lại chẳng biết tại sao có ánh sáng mờ ảo giống như hai viên bên ngoài, ngược lại là lộ ra thập phần ánh sáng, chiếu rọi pho tượng cực lớn sáng đến kim quang lóng lánh, rất là chói mắt, làm cho người ta có chút dám xem. Trong nội tâm hơi lo lắng, sau đó Tần Phàm chậm rãi đến trước mặt pho tượng kia, cung kính xoay người vái chào, trong miệng lẩm bẩm : - Bất đắc dĩ tới quấy rầy, mong tiền bối chớ trách. - Hắc, tiểu tử ngươi khi nào trở nên lễ phép như vậy? Trông thấy Tần Phàm như vậy, lúc này Cổ Mặc khỏi cười . Tần Phàm gì, chỉ tiếp tục thi lễ cái. Vô luận là ai, trải qua chuyện vừa rồi kia, cũng đối với chủ nhân pho tượng kia tâm sinh kính sợ, hơn nữa tùy tiện hành lễ tôn trọng người chết thoáng phát, cũng phí bao nhiêu thời gian, xem như cầu được cái an tâm. Hành lễ hoàn tất, sau đó Tần Phàm mới bắt đầu dò xét tình huống bốn phía lăng mộ này, trong lăng mộ này thập phần to lớn, thậm chí so với diễn võ trường của Nam Phong Tần gia còn muốn rộng lớn hơn rất nhiều. Mà trong lăng mộ này có rất nhiều tượng đồng bộ dáng binh sĩ, giống như hai cái gặp ở ngoài đại môn gặp kia, đều là người mặc trọng giáp, tay cầm trường đao, trông rất sống động, uy phong lẫm lẫm. Pho tượng binh sĩ như vậy khắp nơi đều có, Tần Phàm ước chừng chút, có chừng vài ngàn pho tượng, trang phục từng pho tượng đều như nhau, nhưng mà khuôn mặt lại bất đồng, cái này để cho khỏi nhớ tới binh mã đất nung của Tần Thủy Hoàng kiếp trước. - Chủ nhân lăng mộ này khi còn sống hẳn là đế vương hoặc là tướng quân a. Tần Phàm trông thấy tình hình này, khỏi . - Người này so với trong tưởng tượng của ngươi còn muốn uy phong hơn nhiều. Lúc này Cổ Mặc chỉ vào tấm bia đá trong lăng mộ ra: - Ngươi nhìn xem chỗ đó. - Đao Vương mộ! Tần Phàm nhìn mấy chữ như Long Phi Phượng Vũ kia, như cảm giác được có cổ đao khí ngập trời đánh tới trước mặt, cái cảm giác đoạt tâm phách người kia để cho khỏi mồ hôi lạnh đầm đìa lần nữa. - Tuy danh tự chủ nhân lăng mộ này còn biết, nhưng có thể ở thời thượng cổ xưng là Đao Vương, nhất định đao đạo có được thành tựu cực lớn. Lúc này Cổ Mặc ra. - Đao ý này tồn tại biết bao nhiêu năm, còn kéo dài bất diệt như vậy, người này đúng với hai chữ Đao Vương rồi. Tần Phàm gật đầu , lập tức lòng khẽ động, chậm rãi về phía trước mộ bia kia. - Ồ? Tiểu tử ngươi làm gì? Cổ Mặc cũng phát Tần Phàm dị thường, khỏi hiếu kỳ hỏi. Lúc này Tần Phàm lại tiến nhập loại trạng thái kỳ dị, có nghe được thanh của Cổ Mặc, chỉ là đứng ở trước mộ bia, yên lặng nhìn văn tự bia mộ, như hóa thành điêu khắc, vẫn nhúc nhích. Hồi lâu, bỗng nhiên vươn tay ra, nhàng sờ lên ba chữ "Đao Vương mộ" tấm bia mộ kia. Nhưng vào lúc này, khi Tần Phàm vừa chạm vào bia mộ, nó lại xuất ánh sáng màu xanh lưu chuyển, tựa hồ có cổ lực lượng kỳ dị huyền diệu nào đó dần dần tỉnh lại. Ông! Trong nháy mắt này đột nhiên Tần Phàm cảm nhận được ý cảnh đao đạo chứa trong ba chữ kia. Vừa chạm vào liền cảm nhận được ý cảnh. Oanh! Phảng phất hồng thủy vỡ đê, từ ba chữ to kia như có ít đồ vật cực kỳ huyền diệu, như hồng thủy ngập trời, lập tức bao phủ Tần Phàm. Tần Phàm giống như là chiếc thuyền lá lênh đênh trong biển rộng, ngừng phiêu linh, tựa hồ tùy thời lật ngã. Mà lập tức Tần Phàm liền tiến nhập trạng thái huyền diệu, ở bên trong mông lung chứng kiến có vài chục bóng người thanh sắc có thể thấy được, ở trước sóng to gió lớn vung vẩy đao pháp. đọc truyện mới nhất tại . Động tác những bóng người kia khác nhau, mà đao ý chứa trong đao pháp tựa hồ tất cả cũng giống nhau. Khi mờ ảo, tựa như cầu vồng ở chân trời; Khi Bá Đạo, như ánh mặt trời sau giờ ngọ. Khi nhu, như Lãng Nguyệt trời quang. Khi thay đổi, như tinh vân đầy trời. Nhìn xem những bóng người ngừng vung vẩy kia, lúc này Tần Phàm lại lâm vào loại trạng thái mê mang, cái loại cảm giác kia tựa hồ nhớ kỹ, nhưng sau khắc lại quên hết còn mảnh. Trong đầu của diễn luyện lấy những đao pháp "Xem" được kia, loại loại diễn luyện lấy đao ý, mờ ảo, đao ý Bá Đạo, đao ý nhu, đao ý thay đổi... Các loại đao ý ngừng diễn luyện lấy, nhưng luôn chỉ có thể nhớ kỹ loại, vừa diễn luyện đao ý tiếp theo, tựa hồ rất nhanh quên loại trước. - Chẳng lẽ ta chỉ có thể nhớ kỹ loại đao ý? Tần Phàm trầm ngâm lấy. Lại thử hồi, vẫn là thu hoạch được gì. - Như vậy ta chỉ nhớ kỹ đao ý Bá Đạo kia a. Trong tâm Tần Phàm gầm tiếng, tựa hồ cũng tiến nhập bên trong sóng to gió lớn kia, giơ thanh trường đao lên, chém về thủy triều phía trước. Duệ thể đỡ, chưa từng có từ trước đến nay! đao kia xuống dưới, thủy triều trước mắt trực tiếp bị tách ra hai nửa, nhưng nháy mắt sau đó, biển cả ngừng lăn lộn, đao khí kia triệt để biến mất, những bóng người diễn luyện đao pháp mơ hồ kia cũng nhìn thấy nữa. Bịch! Tiếng vang thanh thúy vang lên. Tần Phàm bỗng nhiên thanh tỉnh lại, sau đó trợn tròn mắt nhìn mình nắm Hỏa Vân đao, đao chém vào tấm bia mộ "Đao Vương mộ" kia, đúng là thanh kia đánh thức . Nhưng nhìn lại mộ bia kia, nhưng lại phát thượng diện chút vết rách cũng có, hư hao chút nào, mà ba chữ "Đao Vương mộ" kia cũng có thanh sắc lưu quang như vừa rồi, trở nên bình thản, có để lại tia dấu vết, tựa hồ nguyên lai là cái dạng này. - Tiểu tử, vừa rồi ngươi làm sao vậy? Bản Võ Thánh kêu ngươi rất nhiều lần cũng thấy ngươi đáp. Lúc này thanh của Cổ Mặc có chút bất mãn truyền đến. - Chuyện tốt. Trong tâm Tần Phàm bỗng nhiên dâng lên đao ý của đao vừa rồi kia, khỏi mỉm cười, nếu như có thể ở trong Phá Nguyệt trục vân đao gia nhập ý cảnh Bá Đạo kia, uy lực nhất định có thể tăng lên sâu sắc. - Ha ha... Nhưng vào lúc này, đột nhiên có thanh hết sức lông bông vang lên trong lăng mộ. - Ai? Tần Phàm khỏi nhướng mày, nhìn lại bốn phía, nhưng bốn phía ngoại trừ vài ngàn tượng đồng kia, lại có trông thấy những nhân ảnh khác. - Hậu bối, ngươi lĩnh ngộ được đao ý của bổn vương, như vậy bổn vương liền cho ngươi cơ hội hảo hảo tôi luyện chút, chớ để cho bổn vương thất vọng. Thanh kia tiếp tục , sau đó dần dần nhạt , như chưa từng có tồn tại qua. - Là Đao Vương! Trong nội tâm Tần Phàm cả kinh. Ầm ầm! Nháy mắt sau đó, tiếnf vang cực lớn ở trong lăng mộ lan tràn, ngay sau đó, Tần Phàm liền phát vài ngàn pho tượng đao thủ trong lăng mộ, vào lúc này vậy mà bắt đầu chậm rãi động đậy, người mặc trọng giáp, tay cầm trường đao, giống như đột nhiên có được tánh mạng, nguyên đám đều vọt tới ! - Tiểu tử, ngươi vừa rồi đến tột cùng là làm cái gì hả? Nhìn xem đao thủ bốn phương tám hướng kia vọt tới, Cổ Mặc khỏi kinh ngạc hỏi thăm. Mà vài ngàn tượng đồng đồng thời bôn tẩu, làm cho cả lăng mộ đều chấn động lên. - Ta vừa rồi cẩn thận ở bia mộ lĩnh ngộ đến đao ý mà Đao Vương lưu lại, thời điểm nhập thần đao chém tới bia mộ, sau đó liền nghe thanh Đao Vương, giống như là để cho ta hảo hảo tôi luyện thoáng phát, nhưng thể tưởng được lại là ma luyện như vậy... Tần Phàm nhìn những tượng đồng đột nhiên sống lại kia, trong khoảng thời gian ngắn cũng có chút giật mình. - Tốt tiểu tử, thể tưởng được ngươi vậy mà bằng ba chữ kia, có thể lĩnh ngộ đến đao ý trong đó! Đây đối với võ đạo tiến cảnh của ngươi ngày sau có trợ giúp lớn! Bất quá Đao Vương kia muốn tôi luyện ngươi chút, vậy lão đầu tử ta ra tay rồi. Cổ Mặc trước sợ hãi thầm than vận khí của Tần Phàm chút, sau đó liền có chút trêu tức . - Nhưng những cái kia ràng chỉ là tượng đồng bình thường mà thôi, như thế nào đột nhiên đều động đậy? Hỏa Vân đao trong tay Tần Phàm cầm chặt, nhưng trong lòng vẫn là khỏi có chút nghi hoặc, đây hết thảy là quá mức quỷ dị rồi. - Nếu như bản Võ Thánh có đoán sai, những tượng đồng này đều là tùy tùng của Đao Vương khi còn sống, sau khi Đao Vương chết, bọn liền buông tha huyết nhục thân thể của mình, tự nguyện linh của mình nhập vào bên trong tượng đồng, dùng thủ hộ lấy Đao Vương mộ. - Bất quá qua lâu như vậy, những người này chỉ sợ cũng chỉ còn lại có trung thành với Đao vương cùng bản năng chiến đấu rồi, chỉ cần ý chí của Đao Vương ra lệnh, bọn lập tức tỉnh lại. - Nhưng ngoại trừ chiến đấu ra, bọn có bất luận tư tưởng gì khác rồi, xem ra ngươi chỉ có đả đảo bọn mới có thể tiếp tục tiến lên tìm ma chủng. Cổ Mặc suy nghĩ chút đáp. - Nơi này chính là có vài ngàn tánh mạng ah! Trong lòng Tần Phàm rung động, thậm chí có vài người vì Đao Vương hi sinh chính mình, cam nguyện ngàn vạn năm thủ hộ lấy mộ địa của , cái kia đến tột cùng là vương giả như thế nào, mới có nhiều tùy tùng trung thành như thế.
Chương 285: Bá Vương đao. Mà lúc này, tượng đồng tới trước mặt Tần Phàm, khôi giáp toàn thân phát ra tiếng vang, trường đao trong tay chút do dự trực tiếp chém tới . Phanh! Tần Phàm vội vàng giơ Hỏa Vân đao lên ngăn cản, lưỡng đao đụng nhau phát ra thanh Kim Thạch. Tuy đao của tượng đồng này có võ khí cùng nguyên khí, nhưng chỉ dựa vào đao ý cùng thanh trường đao đúc bằng đồng kia, liền nặng như nghìn cân, để cho cả người bị đao kia ép tới chùn thân thể xuống. - Hừ! Tần Phàm thầm hừ tiếng, lùi về phía sau, sau đó giẫm chận tại chỗ về phía trước, nghiêng nghiêng đao chém tới ̉ tượng đồng kia. Đao thế sinh ra đao ý, đao này thoạt nhìn bình thản có gì lạ, lại bàn mà hợp với đao ý Bá Đạo mà Tần Phàm lĩnh ngộ đến, cũng có sử dụng võ khí, nhưng mà trực tiếp chém vào vai cứng rắn của tượng đồng sâu ba thốn. Nếu như là nhân loại bình thường, bị thụ đao như vậy, chết cũng phải trọng thương! Nhưng mà, những tượng đồng này có máu, biết bị thương, tuy nửa người muốn rơi xuống đất, nhưng vẫn phấn đấu quên mình tiếp tục giơ trường đao lên chém tới Tần Phàm. - Quả nhiên chỉ còn lại có ý chí chiến đấu. Tần Phàm thầm nghĩ trong lòng, lần nữa lấn người trước, đao bổ ngang, bổ đầu lâu của tượng đồng xuống, đầu lâu kia quay mấy vòng mặt đất, tượng đồng này mới chậm rãi ngã mặt đất. - nhiều năm như vậy, các ngươi cũng có thể nghỉ ngơi. Nhìn xem tượng đồng ngã xuống, Tần Phàm hơi trầm ngâm, sau đó dưới chân "Đát đát", lần nữa giẫm chận tại chỗ tiến lên, chém tới tượng đồng kế tiếp. Oanh! Ở bên trong đao kia, đao ý của Tần Phàm phát huy càng thêm Bá Đạo, lưỡi đao trảm ở người tượng đồng, lập tức chấn nửa người của nó biến hình, giống như sắt vụn, liền ngã mặt đất, hẳn là linh tùy tùng của Đao Vương ở bên trong bị đao kia đánh tan. - Đao ý bá đạo này, quả nhiên đủ Bá Đạo. Tần Phàm nhìn uy thế đao kia của mình làm thành, cũng khỏi thầm giật mình, đao như vậy thậm chí kém gì kích dốc hết võ khí cùng nguyên khí toàn thân rồi. Nơi này có vài ngàn tượng đồng, nếu như sử dụng võ khí công kích, nhất định võ khí hao hết, cũng có cách nào thu thập hết toàn bộ, nhưng nếu như phối hợp đao ý công kích, bởi vì khí lực của Tần Phàm cường đại, liền có thể tiến hành đánh lâu dài. - Lại đến! Giờ khắc này, trong nội tâm Tần Phàm kích động, cảm giác mình bị thiên quân vạn mã bao quanh, trở thành tướng quân mình chiến đấu hăng hái chiến trường, nhiệt huyết dần dần bốc lên. Hoàn toàn chính xác, vừa mới ở bên trong lĩnh ngộ đến đó đao ý Bá Đạo, muốn hảo hảo thí luyện thoáng phát. - Phá Nguyệt trục vân! Tần Phàm quát khẽ tiếng, hướng về khu vực tượng đồng dầy đặc kia chém tới. Ầm ầm… Thanh nổ vang, toàn bộ mộ thất đều chấn động lên, khí tức nóng rực tản mát ra, đao khí vô tận mang theo đao ý Bá Đạo, phô thiên cái địa, chưa từng có từ trước đến nay, hơn mười tượng đồng ở gần cơ hồ biến thành sắt vụn, tứ chi đứt gãy văng khắp nơi. - Uy lực này quả nhiên tăng cường ít. Tần Phàm nhìn Phá Nguyệt trục vân tăng thêm đao ý Bá Đạo tạo thành uy thế, cảm giác tương đương thoả mãn, sau đó tiếp tục chém tới những tượng đồng khác. - Cái tiểu tử này, giác ngộ võ đạo ngược lại là đủ cao... Cổ Mặc nhìn trạng thái lúc này của Tần Phàm, khỏi thầm sợ hãi thán phục. Nguyên đám tượng đồng ngã xuống, Tần Phàm dần dần cảm giác được cổ đao ý bá đạo tràn ngập toàn thân của , ngừng xuất đao, thu đao, liên tục nếm thử đao ý Bá Đạo kia, tận lực làm được thu phóng tự nhiên. - Vài ngàn tượng đồng, như vậy quá chậm. Thời gian chậm rãi qua, tuy mỗi đao của có thể hủy diệt tượng đồng, nhưng tượng đồng trong mộ phòng này chỉ mới bị hủy diệt hai ba phần mười mà thôi, tốc độ như vậy hao phí quá nhiều thời gian rồi. - Phá Nguyệt trục vân! Mà ở thời điểm Tần Phàm sử dụng Phá Nguyệt trục vân đao lần thứ hai, đáy lòng của đột nhiên xẹt qua tia cảm ngộ, cảm giác Phá Nguyệt trục vân đao này quá rườm rà, thời điểm sử dụng cũng có biện pháp phát huy đao ý Bá Đạo kia vô cùng tinh tế. - Có thể cải tiến thoáng phát hay ? Trong nội tâm Tần Phàm dâng lên cách nghĩ điên cuồng. Oanh! Oanh! Oanh! Trường đao trong tay Tần Phàm ngừng huy động, đao có thể hủy diệt tượng đồng có thực lực tương đương với trung cấp Tiên thiên Võ sư kia. Trong nội tâm đối với lĩnh ngộ đao ý Bá Đạo kia lại càng ngày càng khắc sâu, có thể tùy ý trong đao mang theo đao ý Bá Đạo rồi, hơn nữa tạo thành uy lực càng lúc càng lớn, Tần Phàm cũng dần dần tiến nhập cảnh giới vô ngã. Tốc độ của càng lúc càng nhanh, nhưng trong lòng tự nhiên diễn luyện đao pháp. Qua hồi lâu, thời điểm đao của Tần Phàm hủy diệt tượng đồng thứ hai ngàn, hai mắt đột nhiên ngưng tụ. PHỐC! Nháy mắt sau đó, há mồm phun ra ngụm máu tươi, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt ít. - Tiểu tử, ngươi làm sao vậy? Cổ Mặc khỏi nghi hoặc hỏi thăm, những pho tượng kia ràng có mấy người công kích được Tần Phàm, hơn nữa lúc này giết được rất nhiều, lẽ ra nên thụ nặng tổn thương như vậy. - thành! Nhưng mặt Tần Phàm lại lộ ra hưng phấn chi sắc. Sau đó liền thấy trường đao trong tay ở trung vẽ cái, dùng đao thế dẫn động đao ý, trong khoảng khắc, khí thế người của đại biến, trở nên vô cùng khí phách, sau đó sắc mặt của ngưng trọng, trường đao giơ lên cao… nguồn Sóng nhiệt bốn phía cuồn cuộn, tựa hồ bản thân cũng bị sóng nhiệt kia tổn thương, hắc sắc trường đao trong tay Tần Phàm ở lúc này lại giống như vừa mới từ trong hỏa lò lấy ra, thân đao trở nên hồng như Hỏa Vân, hồng mang lóng lánh, làm cho người nào có thể xem. Khí kình toàn thân Tần Phàm trong nháy mắt này bị dẫn dắt, toàn bộ quán chú bên trong đao kia, hóa phồn vi giản, có chút hoa xinh đẹp hoa lệ nào, mà trở nên trầm ổn mà đại khí, đao vô cùng đơn giản, nhưng mà chứa đao ý Bá Đạo thuần túy nhất. - Đây là Phá Nguyệt trục vân đao? Lúc này Cổ Mặc mở to hai mắt nhìn. - PHÁ...! Trong miệng Tần Phàm quát khẽ tiếng, trường đao trong tay bổ về phía trước, đao khí chém tới khu vực tượng đồng dầy đặc nhất kia. Oanh! Lúc này thanh thế so với dĩ vãng càng thêm lớn, toàn bộ lăng mộ dưới mặt đất tựa hồ cũng run rẩy thoáng phát, đao khí rơi vào trong đám tượng đồng, hơn 100 tượng đồng lập tức biến thành linh kiện nằm đất. - Cái này... Cổ Mặc khỏi ngây dại: - Tiểu gia hỏa này là tự nghĩ ra vũ kỹ? - Lão đầu, đao kia của ta như thế nào? Tần Phàm thở ra hơi, thu đao thế, sau đó hướng Cổ Mặc truyền hỏi. - Đây là ngươi từ Phá Nguyệt trục vân đao cải tiến ra?
Chương 286 - 287: Nội mộ. Cổ Mặc có chút dám tin, từng là Võ Thánh, đối với võ đạo là hiểu cực kỳ thông suốt, nhưng lúc trước cải tiến Tam trọng Man Ngưu xông kia, tựa hồ cũng là dốc hết tâm huyết mới hoàn thành. Nhưng hôm nay, Tần Phàm vậy mà dùng cảnh giới Tiên thiên Võ sư cải tiến vũ kỹ! Hơn nữa là Địa giai cao cấp, uy lực tiếp cận Tiên thiên vũ kỹ! Cái thay đổi này, cộng thêm Tần Phàm lĩnh ngộ đao ý Bá Đạo, thậm chí siêu việt Địa giai, trở thành Thiên giai vũ kỹ! thể tưởng tượng nổi! Nhìn uy thế do đao vừa rồi kia của Tần Phàm tạo thành, trong nội tâm Cổ Mặc chỉ có năm chữ này. - Tiểu tử ngươi muốn sống nữa! Tiên Thiên cảnh giới dĩ nhiên cũng dám cải tiến vũ kỹ! Vừa rồi thổ huyết có giết chết ngươi coi như là ngươi mạng lớn! Sau đó Cổ Mặc khỏi nghiêm túc mắng, cải tiến vũ kỹ này độ khó cực cao, thậm chí có thể là hung hiểm vạn phần, vừa rồi Tần Phàm làm như vậy, kỳ tùy thời đều có thể lọt vào cắn trả. - Hắc hắc, ta đây phải thành công sao? Vừa rồi bởi vì ở trong mộ bia cảm ngộ đến đao ý Bá Đạo, hơn nữa tiến nhập trạng thái kỳ diệu, cho nên ta mới cả gan cải tiến chiêu Phá Nguyệt trục vân này. Trong lòng Tần Phàm cũng cảm giác hào khí ngàn vạn, trường đao trong tay lần nữa xẹt qua nửa vòng tròn, mấy tượng đồng cận thân đến lập tức bị chém ngang lưng. - tại uy lực chiêu vũ kỹ này trở nên càng lớn, càng thêm thu phóng tự nhiên rồi. Tần Phàm vừa chém giết tượng đồng tới gần vừa : - Bởi vì chiêu cải tiến này toàn bộ nhờ vào đao ý Bá Đạo lĩnh ngộ bia mộ Đao Vương kia, cho nên ta đặt tên cho nó là… Bá Vương đao! Oanh! Thanh thế cực lớn vang lên trong lăng mộ lần nữa, Tần Phàm lĩnh ngộ chiêu Bá Vương đao này, tốc độ chém giết tăng nhiều, rất nhanh liền thanh lý sạch tượng đồng còn lại. - Đao Vương tiền bối, biết tại hạ biểu có thể làm cho người thoả mãn? Tần Phàm phi thân tiến lên, tay chống đao mặt đất, sau đó cung kính nửa quỳ ở trước pho tượng kim sắc cực lớn kia, cúi đầu, mở miệng nói. - Ha ha... tiểu tử ngươi làm gì đó? Đao Vương này mất biết bao nhiêu ngàn vạn năm rồi, ở đâu còn có thể trả lời ngươi! Vừa rồi ngươi nghe được chỉ là thanh trước kia lưu lại, cũng phải bây giờ mới . Cổ Mặc thấy Tần Phàm lộ ra bộ dạng trịnh trọng, khỏi cười . Ầm ầm! Mà Cổ Mặc vừa dứt lời, đột nhiên tiếng chấn động cực lớn truyền đến, tựa hồ là toàn bộ mộ thất đều run rẩy. Sau đó dưới con mắt kinh ngạc của Cổ Mặc cùng Tần Phàm, pho tượng màu vàng cực lớn kia vào lúc này vậy mà bắt đầu di động, toàn bộ pho tượng Đao Vương cao hơn ba mươi trượng kia, lại lướt ngang qua mấy trượng. Sau đó cửa vào tĩnh mịch lộ ra ở dưới chân pho tượng Đao Vương, là thang lầu do bạch ngọc làm thành ra trước mắt. - Phía dưới... Mới là Đao Vương mộ? Tần Phàm trông thấy cửa vào này, lúc này mới dần dần phản ứng qua, trách được phía mộ thất này tìm thấy quan tài có quan hệ Đao Vương, nguyên lai còn có nội mộ. - Ách, tiểu tử ngươi lần này là đánh bậy đánh bạ lại trúng. truyện cập nhật nhanh nhất tại chấm Cổ Mặc khỏi lộ ra vẻ xấu hổ, thể tưởng được Tần Phàm đúng là nhận được Đao Vương thừa nhận, còn vì mở ra thông đạo phía dưới. Nếu như phải như vậy, cho dù phát ra thông đạo phía dưới tồn tại, nhưng cũng khó có thể đẩy pho tượng Đao Vương cao hơn mười trượng này ra. - Ta xuất từ tôn kính đối với Đao Vương tiền bối, mặc dù chỉ lưu cho ta ba chữ vô cùng đơn giản, nhưng mà mở ra cho ta đại môn võ học khác, ta quỳ trước thoáng phát, dùng cái này thay bán sư chi ân. Tần Phàm lại đứng đắn . - lâu như vậy, như thế nào thấy ngươi hướng bản Võ Thánh làm lễ tôn sư... Cổ Mặc nghe thấy khỏi ghen tị. - Ngài phải còn chưa chết sao? Đợi người chết, ta dập đầu cho ngài. Tần Phàm cho là đúng , sau đó liền cẩn thận đến bậc thang. - Ngươi nằm mơ , bản Võ Thánh bị chết hơn hai trăm năm rồi! Cổ Mặc phát điên . - Oan hồn còn tiêu tan nha. Tần Phàm trêu tức , chậm rãi bậc thang, cảm giác được dưới chân truyền đến trận trận lạnh buốt, nhìn lại phía dưới, có thể chứng kiến thông đạo truyền đến hào quang yếu ớt. Bậc thang bạch ngọc này hơi dài, chậm rãi nửa khắc đồng hồ, lúc này mới nhìn đến cánh cửa đồng dạng là bạch ngọc làm thành, ở trước cửa treo hai khỏa Dạ Minh Châu, vừa mới nhìn đến hào quang đúng là chúng phát ra đấy. - Chẳng lẽ ma chủng ở chỗ này? Vào lúc này Tần Phàm cảm giác được viên ma chủng thứ ba truyền đến cảm ứng mãnh liệt đến tột đỉnh, tim đập của cũng bị cảm ứng này tác động, bắt đầu chuyển động nhanh hơn. - Nhưng mà cánh cửa này nên mở ra như thế nào? Tần Phàm vươn tay ra, vuốt ve lấy bạch ngọc có chút lạnh buốt, lúc này thượng diện lại có phù điêu đặc thù gì. Ù ù long! Nháy mắt sau đó, bạch ngọc chi môn kia lại tự động chậm rãi mở ra. Ở trong nội mộ, cũng gắn rất nhiều Dạ Minh Châu, phát tán ra hào quang màu lam nhạt, đem toàn bộ mộ huyệt chiếu rọi càng thêm thần bí, làm cho Tần Phàm kinh ngạc chính là, toàn bộ nội mộ này vậy mà đều dùng bạch ngọc trải thành, mặt đất, vách tường, tất cả đều là bạch ngọc lạnh buốt. đoạn đường, trước mặt Tần Phàm đột nhiên xuất hai đạo hào quang lục sắc quỷ dị. - Có người? Tần Phàm lập tức lại càng hoảng sợ, trông thấy cách cửa ra vào xa, có lão giả diện mục uy nghiêm ngồi ở mặt ghế, tay cầm trường đao, ăn mặc bộ áo giáp uy vũ, bên trong áo giáp còn có kiện áo giáp tơ tằm hơi mỏng, vừa rồi Tần Phàm trông thấy hai đạo lục quang kia, đúng là từ trong mắt bắn ra, nhưng lúc này lộ ra thập phần ảm đạm rồi. - Đây là người thủ mộ, tương truyền ở thời đại thượng cổ, người đại năng lực có quyền hành sau khi chết, có tùy tùng trung tâm, tự nguyện canh giữ ở bên trong phần mộ của , cho đến khi mình chết. Lúc này thanh của Cổ Mặc truyền đến: - cách khác, đây chỉ là người chết mà thôi. Trong lòng Tần Phàm khỏi nghiêm nghị, người thủ mộ này cùng chút ít tượng đồng kia giống, mà là nhục thân thủ ở chỗ này, cho đến lúc chết, trong lúc này là bảo trì tất cả tư tưởng của mình, trong độc chậm rãi chết , đó là quá trình tương đối gian nan. - thể tưởng được người thủ mộ này chết, còn uy phong như vậy, năm đó thực lực của rất bất phàm, tùy tùng của Đao Vương càng giống bình thường. Tần Phàm phát ra tiếng sợ hãi thán phục. Tần Phàm cẩn thận tới, nhưng còn chưa tới gần, thanh "Rắc...rắc..." liền vang lên, nguyên lai cái ghế cùng thi thể người thủ mộ kia trải qua ngàn vạn năm thời gian, sớm phong hóa thành tro, cho nên chỉ hơi chấn động liền nát bấy rơi mặt đất. - Nghỉ ngơi. Tần Phàm vẫn hướng về phía người thủ mộ kia cúi chào, sau đó mới tiếp tục đến bên trong. Diện tích nội mộ cũng lớn, nhưng mà lộ ra có chút trống trải, ngoại trừ người thủ mộ ra có vật gì khác nữa. - Quan tài của Đao Vương kia đâu? Tần Phàm có chút ngoài ý muốn, kỳ chủ yếu là có trông thấy viên ma chủng thứ ba, vốn cho là viên ma chủng thứ ba kia là vật bồi táng cùng Đao Vương. - Cảm giác ràng ở chỗ này, vì cái gì lại nhìn thấy? Tần Phàm cảm thấy mê man, cố gắng tìm kiếm bốn phía. - Tiểu tử, xem ra lần này ngươi là chuyến rồi. Lúc này Cổ Mặc cũng . - có khả năng! Tần Phàm tin, mà đúng lúc này đột nhiên nhớ tới tình cảnh ban đầu ở Chân Vũ Thánh điện gặp mặt Thánh chủ, khi đó vào trong phòng kia, cũng là vật gì đều nhìn thấy, nhưng lại có thể cảm giác được. Lúc này, chính là loại cảm giác kỳ quái này. Sau khắc, Tần Phàm chậm rãi nhắm mắt lại, bây giờ là dùng phương pháp xử lý khác, thử đem khí kình bản thân tràn ra, nếu như ở đâu nhận lấy ngăn cản, như vậy chỗ đó có vật. - Ồ? Tiểu tử, thành công! Ngay cả bản Võ Thánh cũng nghĩ tới là những vật này bị che dấu. Rất nhanh bên tai truyền đến thanh kinh ngạc của Cổ Mặc. Tần Phàm chậm rãi mở mắt, lúc này rốt cục thấy được trong này bày đặt bộ quan tài bạch ngọc cực lớn, thượng diện lưu chuyển quang hoa, lộ ra thập phần thần bí. Mà ở bên cạnh bạch quan tài ngọc này, lại đứng thẳng mười binh tượng do lưu kim chế tạo, thủ vệ ở bốn phía thạch quan, đều là người mặc khôi giáp, trong tay cầm trường đao dài gần hai thước, lộ ra uy phong lẫm lẫm, tuy Tần Phàm biết những cái này đều là vật chết, nhưng vẫn khỏi bị khí thế của nó áp bức, thậm chí sinh ra cảm giác muốn lui về phía sau. Vừa rồi bởi vì ở phía trông thấy tình cảnh những tượng đồng kia đột nhiên phục sinh, hôm nay Tần Phàm trông thấy thập tôn kim tượng này, lại dám hành động thiếu suy nghĩ, từ chút ít kim tượng nơi này truyền đến khí thế, cảm giác so với tượng đồng phía còn mạnh hơn. - Chẳng lẽ ma chủng kia là ở bên trong quan tài này? Tần Phàm thầm nghĩ trong lòng, đứng tại nguyên chỗ hồi lâu, nhưng vẫn phát những kim tượng kia có dị động gì, do dự chút, cuối cùng nhất vẫn là quyết định về quan tài kia. vào trong Đao Vương mộ này, vốn chính là vì viên ma chủng thứ ba này, cho dù những kim tượng kia càng lợi hại, cũng quyết thể buông tha. Quả nhiên, thời điểm Tần Phàm cách quan tài còn khoảng 10m, hồi thanh "Ken két" "'Rầm Ào Ào'" vang lên. Giống như là đột nhiên bị bừng tỉnh, thập tôn Kim tượng kia bắt đầu động! Trong nội tâm Tần Phàm lập tức nổi lên tia cảnh giác, toàn thân kéo căng, đạt đến trạng thái đỉnh phong nhất, có dự cảm, những kim tượng này thập phần khó đối phó. Hô! Hô! Nhưng vào lúc này, Kim tượng trong đó vung trường đao trong tay, mang theo hồi tiếng xé gió, dẫn đầu vọt tới. - Tốc độ nhanh như vậy! Tần Phàm khỏi cả kinh, vội vàng né tránh, mà những binh tượng khác cũng đều nhất nhất "sống" dậy, tất cả đều xông về phía , hơn nữa những kim tượng này vậy mà có lộ ra tia ngốc trệ, tốc độ biết so với đồng tượng phía kia nhanh hơn mấy lần! Mỗi kim tượng công kích so với thân thể cồng kềnh của bọn mà , đều lộ ra vô cùng nhanh chóng, từ tiếng xé gió kia nghe ra, Tần Phàm chút nghi ngờ, nếu như bị trường đao chém trúng, coi như là khí lực cường đại như thế, cũng thụ tổn thương . Cương liệt mà uy mãnh, khí phách vô song. Đao pháp những kim tượng này, dù cho chỉ còn lại có ý chí giết chóc, nhưng vẫn là vô cùng cường hoành. - Lực công kích này có thể so với Linh Vũ sư à nha! Trong lòng Tần Phàm nghiêm nghị, Hỏa Vân đao trong tay cùng trường đao của kim tượng đầu tiên đụng nhau, chỉ cảm thấy thượng diện truyền đến cổ đại lực cường hoành, để cho khỏi chập choạng, rút lui vài chục bước. - Lão đầu, còn giúp đỡ! Nhìn những kim tượng khác cũng muốn tới gần, Tần Phàm vội vàng xin Cổ Mặc giúp đỡ, những kim tượng này ràng phải mình có thể đối phó được. Vào lúc này, cánh tay, cổ, lưng của , có ba trường đao lao tới, kém quá nửa xích! Hơn nữa khoảng cách vẫn còn biến ngắn! Trong nháy mắt nữa chém lên người rồi! Những kim tượng này di động cùng tốc độ công kích đều quá nhanh! - Hắc. Tiếng cười của Cổ Mặc truyền đến, sau đó liền thấy đoàn hắc hỏa cực kỳ nhanh bắn về phía ba tôn kim tượng kia, nhưng cũng chỉ là cản trở lát, cũng có như trong tưởng tượng của , thiêu hủy tất cả. - là khó đối phó. cách nào khác, Cổ Mặc chỉ phải thân ra, đánh ra chiêu Tam trọng Man Ngưu xông, có ba hư ảnh trâu điên thiêu đốt lên Hắc Viêm hừng hực, phân biệt vọt tới ba tôn kim tượng, đánh bay ba kim tượng này lên mặt tường, rất nhanh liền nhúc nhích được nữa. - Lão già chết tiệt, quả nhiên là có chút môn đạo. Tần Phàm trông thấy Tam trọng Man Ngưu xông của Cổ Mặc tạo thành thanh thế lớn như vậy, khỏi thở dài. xem tại Nhưng dưới chân ngừng, lui ra phía sau hai bước, trường đao trong tay mạnh mẽ giơ lên. - Bá Vương đao! tiếng quát khẽ, Tần Phàm chém về phía trước đao, đao thế chưa từng có từ trước đến nay, trực tiếp đánh lui hai kim tượng xông lại kia, mặc dù có trực tiếp đánh nát như Cổ Mặc, nhưng cũng xê xích gì nhiều. - Thối tiểu tử, chiêu này quả nhiên cũng kém ah. Cổ Mặc cũng đùa giỡn , bất quá cũng có chút xuất phát từ chân tâm thán phục, những kim tượng này cho dù là thay đổi Linh Vũ sư đối phó cũng chưa chắc nhõm, nhưng Tần Phàm dùng Tiên thiên chi cảnh liền có thể có thực lực như vậy, thập phần nghịch thiên. Ở dưới hai người hợp tác, rất nhanh thập tôn kim tượng này đều bị đánh ngã. - Lần này chắc có lẽ sai rồi. có ngăn cản, Tần Phàm lần nữa cẩn thận chậm rãi đến quan tài, cảm giác ma chủng kia cùng cánh tay Kỳ Lân ở giữa hô ứng, trong lòng có chút khẩn trương cùng chờ mong. - Mau lui lại! Nhưng vào lúc này, Cổ Mặc lại đột nhiên quát. Sau đó Tần Phàm liền cảm giác được linh khí bốn phía đột nhiên hồi thay đổi, liền trông thấy ở phía quan tài bạch ngọc cực lớn kia, quái vật khổng lồ bỗng nhiên xuất . - Cái này... Viên ma chủng thứ ba vậy mà ở trong cơ thể của nó! Tần Phàm tập trung nhìn vào, quái vật này có thân hình khổng lồ, giáp lưng hình tròn, lại có bộ dáng như là Hắc Quy, nhưng người lại có cái đầu như Ma Xà, lộ ra có chút quỷ dị. Tướng mạo con Hắc Quy này có chút hung ác, đôi mắt to như đèn lồng, miệng lớn như chậu máu, hàm răng sắc bén còn phun đầy nước bọt, mà hai mắt của nó lại lộ ra thập phần độc.
Chương 288 - 289: Huyền Vũ Ma chủng. Hung thú nửa rắn nửa rùa này cứ như vậy nằm ở phía quan tài bạch ngọc, hai mắt đều là thần sắc bất thiện nhìn Tần Phàm. - Nửa quy nửa rắn, kia chẳng lẽ là Huyền Vũ trong truyền thuyết? Tần Phàm kinh ngạc nhìn đầu siêu cấp hung thú này, nhớ tới tư liệu có quan hệ. Huyền Vũ đồng dạng là trong ngũ đại Ma Tôn, vốn là Linh Quy, thủ hộ lấy khí hậu phương bắc, được mọi người kính ngưỡng. Nhưng về sau bởi vì cùng đầu Ma Xà solo, mặc dù giết chết Ma Xà, nhưng mà bị linh hồn Ma Xà xâm lấn thần trí, liền dần dần trở nên vô cùng hung tàn, sát thương rất nhiều người vô tội, cuối cùng bị đại năng nhân tộc đuổi giết, biến thành đời Ma Tôn. Huyền Vũ Ma Tôn này có phòng ngự trứ danh, mai rùa vô cùng chắc chắn, cũng chưởng quản đại địa, phòng ngự chính là đứng đầu trong ngũ đại Ma Tôn, tuy bị nhân tộc đại năng đuổi giết, nhưng chưa từng có người nào có thể giết chết . Tương truyền Huyền Vũ Ma Tôn này cùng Thủy Kỳ Lân Ma Tôn từng tranh đoạt qua khống chế Thủy Nguyên, nhưng bởi vì Huyền Vũ bị Ma Xà xâm lấn, chiến lực trong nước bằng Thủy Kỳ Lân, cuối cùng liền lên bờ làm thổ hệ Ma Tôn, nhưng đồng thời nó lại có năng lực thủy hệ, là Ma Tôn duy nhất trong ngũ đại Ma Tôn có được song trọng Ngũ Hành Thiên phú, cơ hồ là tồn tại đánh chết. - Thời đại Ma Tôn tồn tại kia sớm qua trăm triệu năm rồi, đầu Huyền Vũ này tự nhiên phải bản thể Ma Tôn lúc trước, nếu nó tùy tiện phun hơi là hai người chúng ta liền biến thành tro rồi. Lúc này Cổ Mặc ra: - Nếu như bản Võ Thánh có đoán sai, thằng này cùng Kỳ Lân Ma chủng lúc trước ngươi gặp được kia, đều là thú hồn thủ hộ bên trong Ma chủng mà thôi, thực lực bằng phần vạn vạn của Huyền Vũ Ma Tôn. - Nhưng đó cũng là tương đối khó đối phó ah. Tần Phàm kiêng kị , sau đó thân hình chậm rãi lui về phía sau. biết Huyền Vũ này phòng ngự trứ danh, nhưng bởi vì bản thể là Hắc Quy, cho nên tốc độ chính à nhược điểm, phải kéo ra khoảng cách mới có thể quần nhau. - Lúc này so với Thủy Kỳ Lân khi đó phiền toái hơn nhiều, khi đó ngươi còn có thể chứng kiến bản thể của Thủy Kỳ Lân Ma chủng kia, nhưng tại Ma chủng mà ngươi cần kia lại ở trong cơ thể nó, cách khác nó cùng đại gia hỏa này dung làm thể rồi, chỉ có giết nó mới có thể lấy được Ma chủng. Cổ Mặc cũng cẩn thận . - Lão nhân ngươi có vũ kỹ lợi hại gì ? Bây giờ là lúc ngươi biểu mình rồi. Tần Phàm nắm chặc Hỏa Vân đao trong tay, nhìn khí thế của quái vật khổng lồ kia dần dần bay lên . Hắc Quy này vốn là ghé vào phía quan tài bạch ngọc, tại bốn chân chậm rãi đứng thẳng lên, con mắt lạnh lùng nhìn hai người Tần Phàm, Cổ Mặc, tựa hồ là muốn giết người rồi. - Tuyệt kỹ là có ít đấy, nhưng bây giờ là linh hồn thể, tốt thi triển. Cổ Mặc bất đắc dĩ đáp: - Xem ra chúng ta chỉ có thể cùng chỗ liên thủ liều mạng với nó. - Ngươi trước hay là ta trước? mặt Tần Phàm co rúm hỏi. - Rống… Nhưng vào lúc này, thú hồn của Huyền Vũ Ma Tôn kia phát ra thanh gầm rú chấn triệt linh hồn, sau đó ở quan tài bạch ngọc cực lớn đạp cái, dùng xu thế Thái Sơn áp đỉnh đánh tới hai người. - Chỉ sợ là nó trước rồi. Cổ Mặc nghiền ngẫm , sau đó hai người cơ hồ đồng thời ra tay. - Bá Vương đao! - Tam trọng Man Ngưu xông! Ầm ầm! nguồn (.) Hắc Quy đối mặt với công kích cường hoành, đầu rắn liền rụt vào trong, kết quả hai công kích đều rơi vào phía mai rùa chắc chắn. Hai mắt Tần Phàm khỏi ngưng tụ, phát kích này cơ hồ là dốc hết toàn lực của mình, nhưng hoàn toàn có tạo thành thương tổn gì, dù là vết rách mai rùa, ngược lại là hắc hỏa của Cổ Mặc cháy ở phía , lại để cho siêu cấp hung thú kia lộ ra ít xao động. - Hắc Quy này quả nhiên khó đối phó ah! Nhưng thằng này chỉ là thú hồn, sao còn có thân thể phòng ngự chứ nhỉ? Tần Phàm nghi hoặc . - Thú hồn này hẳn là năng lượng Ma chủng ngưng tụ thành, là ý chí truyền thừa của Huyền Vũ Ma Tôn, tự nhiên làm ra hình thái nguyên thủy nhất, loại trình độ công kích như ngươi, muốn thương tổn đến nó là thể nào. Cổ Mặc ra. Hai người trong lúc chuyện, đột nhiên tiếng kêu bén nhọn truyền đến, sau đó liền thấy thân thể cực lớn của Huyền Vũ thú hồn kia bắt đầu cao tốc xoay tròn, giống như quạt gió đánh tới bọn hắn. Tần Phàm vội vàng tránh , sau đó thừa cơ đao chém vào phía mai rùa. Phanh! Tiếng binh thiết giao minh truyền đến, nhưng Tần Phàm chỉ cảm thấy cổ lực lượng cực lớn bắn ngược truyền đến, công kích khoảng cách gần như vậy, vẫn có tạo thành bất luận tổn thương gì cho nó. Bị thụ đao của Tần Phàm, Huyền Vũ thú hồn kia có chút ảnh hưởng nào, mai rùa cực lớn tiếp tục xoay tròn, cùng khí phát ra tiếng ma sát kịch liệt, vòng lại đánh tới Tần Phàm liền lần. Tần Phàm chỉ phải thi triển Lưu Tinh bộ tránh va chạm. - Ta cũng tin đánh được ngươi! Nháy mắt sau đó, Tần Phàm cắn răng cái, lần nữa đem hết toàn lực chém đao vào mai rùa, biết đao ý này vô cùng bá đạo, rất nhất thích hợp va chạm mạnh. đao kia trực tiếp oanh Huyền Vũ thú hồn xuống đất, nhưng nó có duỗi đầu ra . - Thằng này, là rùa đen rút đầu ah! Tần Phàm bất đắc dĩ : - Huyền Vũ Ma Tôn lấy phòng ngự trứ danh, đúng là chỉ biết phòng ngự ah! Trách được lúc trước bị Kỳ Lân Ma Tôn đánh từ trong nước chạy lên bờ. - Hắc hắc, vẫn là xem bản Võ Thánh a. Lúc này Cổ Mặc xem chuẩn cơ hội, đem đoàn hắc hỏa trực tiếp oanh tiến vào trong mai rùa, sau đó đầu lâu Huyền Vũ cùng Ma Xà mới rốt cục đưa ra ngoài lần nữa. - Rốt cục chịu ra. Tần Phàm khỏi lộ ra mỉm cười, nếu như thú hồn Huyền Vũ Ma Tôn này chỉ rúc ở trong mai rùa, đúng là khó có thể làm gì được nó. - Rống! Nó phát ra tiếng gào thét phẫn nộ, tuy bị tổn thương gì, nhưng mà nhìn ra được nó có chút sợ hãi hắc hỏa của Cổ Mặc. Sau đó liền thấy siêu cấp hung thú này đột nhiên dùng sức đập mạnh dưới đất, lúc này toàn bộ nội mộ đều "Ầm ầm" chấn động lên. - Ồ? Thằng này muốn làm gì? Tần Phàm biết hung thú này sợ hãi hắc hỏa của Cổ Mặc, hơn nữa tốc độ lại nhanh bằng mình, cho nên hôm nay còn e ngại nó. - Ha ha... Lúc này Cổ Mặc lại nghẹn ngào cười : - Trách được thằng này biểu ra chịu nổi như thế, nguyên lai lúc này là thối tiểu tử ngươi gặp đại vận, trong này đều là bạch ngọc trải thành, mà Huyền Vũ thú hồn lại là đại địa Ma Tôn, ở hoàn cảnh như vậy, thực lực của nó căn bản là có cách nào phát huy phần mười, trách được nó biệt khuất dùng xác rùa đen đụng người như vậy. - Hắc hắc, Huyền Vũ Ma Tôn này còn có Thủy hệ thiên phú, nhưng đáng tiếc ở đây cũng có nước. Tần Phàm cũng thoải mái cười cười, nếu như là ở bên ngoài muốn đối phó siêu cấp hung thú này, đúng là khó khăn ít. - Ồ? Lần này tốt rồi, hình như những người Trấn thành kia tìm tới nơi này, chúng ta nhanh giải quyết thằng này, nếu chờ lát nữa càng thêm phiền toái. Nháy mắt sau đó, sắc mặt Cổ Mặc lại đột nhiên khẽ biến, nhìn Tần Phàm ra. - Những người kia là oan hồn bất tán! Tần Phàm khỏi chửi tiếng, bất quá dùng thực lực bây giờ, chống lại những Linh Vũ sư kia còn có gì nắm chắc. - Nếu chờ ta luyện hóa được viên Ma chủng thứ ba này, cần sợ bọn họ rồi, đến cái giết cái, đến hai cái giết cặp! - Cùng chỗ động thủ , bạch ngọc trong mộ thất này rất dày, Huyền Vũ thú hồn căn bản dùng được Thổ hệ thiên phú, nó kiên trì được bao lâu nữa. Cổ Mặc ra, sau đó quát khẽ tiếng, lấn người lên trước, hai tay chưởng khống lấy hắc hỏa, trực tiếp oanh về hung thú kia. Lúc này Tần Phàm cũng nuốt vào khỏa Tăng Khí đan, đem thực lực tạm thời tăng lên tới Tiên Thiên cấp sáu. Nháy mắt sau đó, toàn thân phảng phất như đều tràn ngập lực lượng, Tần Phàm hít sâu hơi, giơ cao Hỏa Vân đao trong tay lên, đao ý vận chuyển, tóc gió mà bay, vào lúc này khí kình toàn thân tăng lên tới đỉnh phong. - Bá Vương đao! Thời điểm hắc hỏa của Cổ Mặc bức đầu của Huyền Vũ thú hồn ra ngoài, đao của Tần Phàm chém về phía trước, khí thế chưa từng có từ trước đến nay, oanh kích toàn bộ mộ thất chấn động. Khí kình hỏa hồng sắc cơ hồ đốt cháy khí, đao ý cực kỳ Bá Đạo rốt cục rơi xuống phía đầu lâu của siêu cấp hung thú kia, Huyền Vũ thú hồn trừng mắt, sau đó toàn bộ đầu lâu bắt đầu sinh ra vết rách. Oanh! Tiếng vang cực lớn truyền đến, sau khắc, Huyền Vũ thú hồn liền biến mất tại chỗ, mà ở địa phương nó vừa đứng, lơ lững hư ảnh Huyền Vũ xíu, tản ra hào quang màu vàng đất nhàn nhạt. - Cái này là viên Ma chủng thứ ba rồi! Ánh mắt Tần Phàm nóng rực, vội vàng bước nhanh qua nắm trong tay. - Ngũ đại Ma Tôn là Bạch Hổ Ma Tôn, Thanh Long Ma Tôn, Chu Tước Ma Tôn, Kỳ Lân Ma Tôn cùng Huyền Vũ Ma Tôn, đối ứng Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Ngũ Hành Ma chủng, khỏa này là Thổ nguyên Huyền Vũ Ma chủng, tăng thêm hai khỏa Hỏa Nguyên cùng Thủy Nguyên Ma chủng trước kia, vậy có được ba khỏa Ma chủng rồi, lại tìm được hai khỏa Ma chủng của Bạch Hổ, Thanh Long, như vậy ngươi liền có thể luyện thành khí lực cường đại nhất thế gian này rồi. Lúc này Cổ Mặc khẽ cười : - Bản Võ Thánh hoàn toàn chính xác có lừa ngươi a? - Ha ha, chỉ là biết hai khỏa Ma chủng khác ở nơi nào. Tần Phàm cũng vui vẻ cười, trải qua hai khỏa Ma chủng trước cải tạo, khí lực của trở nên cường đại thêm ít, đối với hiệu quả của Ma chủng này hết sức hài lòng! Cũng thập phần chờ mong biến hóa sau khi mình luyện hóa viên Ma chủng thứ ba này, đương nhiên, càng muốn sớm ngày luyện hóa cả năm khỏa Ma chủng! Khí lực cường đại nhất, hơn nữa kỹ thuật luyện đan của , trở thành Võ Thánh cường đại nhất Vũ Thiên đại lục cũng phải là thể được! - Tiểu tử, xem ra ngươi vẫn thể ở chỗ này luyện hóa Ma chủng rồi, người của Trấn thành sắp tới bên ngoài mộ rồi, chúng ta nhanh ly khai nơi này. Thấy Tần Phàm muốn lập tức luyện hóa Ma chủng, Cổ Mặc vội nói. Tần Phàm chỉ phải bất đắc dĩ gật gật đầu, sau đó ánh mắt của lại đột nhiên nhìn về phía quan tài bạch ngọc cách đó xa. - Muốn mở ra nhìn chút hay ? Nội tâm của giãy dụa. Trong nội tâm Tần Phàm vùng vẫy hồi lâu, thời điểm đến quan tài bạch ngọc chưa đủ mười bước, dừng lại, sau đó xoay người rời . - Ồ? Tiểu tử, ngươi mở quan tài của ĐaoVương ra nhìn chút bên trong có đồ vật gì sao? Lúc này Cổ Mặc khỏi hiếu kỳ hỏi, chỉ là từ tùy tùng của trong mộ thất đến xem, biết thân phận địa vị của Đao Vương này giống bình thường, bên trong quan tài này chừng có ít bảo vật. thể tưởng được Tần Phàm buông tha. - Được rồi. Tần Phàm lại lắc đầu : - Ta được viên Ma chủng thứ ba, còn lĩnh ngộ đao ý Bá Đạo, đây đối với ta mà là thu hoạch tốt nhất, cần quấy rầy Đao Vương lão nhân gia nghỉ ngơi. - Hắc hắc, bản Võ Thánh nghĩ tiểu tử ngươi phải thấy đủ đơn giản như vậy a. Nhưng Cổ Mặc lại bán tín bán nghi cười . - Được rồi, kỳ ta là sợ hãi. Tần Phàm chỉ phải trung thực đáp: - Đoạn đường này đến, bắt được Huyền Vũ Ma chủng này, nhìn như là dễ dàng, thực tế là từng bước sát cơ. Trước khi tiến này Đao Vương mộ, ta thiếu chút nữa hồn phi phách tán; thứ hai, nếu như phải ta ở bia mộ Đao Vương lĩnh ngộ đến đao ý Bá Đạo, những đồng tượng kia khiến ta ăn khổ chịu nổi, thứ ba, mười kim tượng kia, như có lão đầu ngươi trợ giúp, ta ngay cả mệnh cũng có; thứ tư, nếu như phải vì mộ thất này đều là bạch ngọc tạo thành, như vậy hai người chúng ta cộng lại cũng chưa chắc có thể đối phó được Huyền Vũ thú hồn kia! - Cho nên ngươi ta sợ hãi sao? Nếu như hồi thời điểm ta mở quan tài ra, nhìn thấy Đao Vương lão nhân gia, có thể đột nhiên hồi quang phản chiếu, tùy tiện ánh mắtcũng có thể khiến cho ta vạn kiếp bất phục! - Đương nhiên, khả năng này lớn, bất quá coi như là tùy tiện gặp được chút cản trở, đằng sau là có truy binh của Trấn thành chạy đến, vậy cũng để cho ta lâm vào trong nguy hiểm lớn! Tần Phàm tiếp tục , sau đó mỉm cười: - Nhân tâm chưa đủ rắn nuốt voi, thấy đủ cười ah! - Hắc, thể tưởng được tiểu tử ngươi còn thông suốt điểm này nha. Cổ Mặc tán thưởng nhìn Tần Phàm, thiếu niên 17 tuổi này có thể nhịn được dụ hoặc lớn như vậ nguyên có thể bảo trì tỉnh táo, xác thực là rất dễ dàng. Mà thời điểm Tần Phàm muốn ly khai nội mộ, lại trong lúc vô tình chứng kiến trong hài cốt người thủ mộ kia, phát nội giáp phía kia lại có hóa thành tro tàn, trải qua nhiều vạn năm như vậy, lại vẫn có thể bảo tồn hoàn hảo! - Ha ha, cái này ngược lại là có thể lấy . Tần Phàm lại khẽ mĩm cười , sau đó tới, nhặt nội giáp lên, vừa cầm vào liền cảm thấy có chút lạnh buốt, nhưng có thể cảm giác được thứ này tuyệt đối phải là phàm phẩm. - Xin lỗi vì quấy rầy. Tần Phàm bỏ nó vào trong trữ vật giới chỉ, sau đó lại hướng quan tài Đao Vương cùng người thủ mộ kia cúi đầu, lúc này mới đạp lên bậc thang bạch ngọc, trở lại đến bên ngoài. Ầm ầm… Mà Tần Phàm vừa mới từ nội mộ ra, Đao vương Kim Thân kia lần nữa di động, quay trở về chỗ cũ, che đậy cửa vào nội mộ.