Đan Vũ Càn Khôn - Hỏa Thụ

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 274: Trấn Thành.


      Thanh của Cổ Mặc truyền đến :

      - Ta có thể giúp ngươi ngăn cản ba lượt, trước mắt phải dựa vào chính ngươi.

      - Ân.

      Tần Phàm gật gật đầu, quyền đánh lui nàng kia, sau đó nhanh chóng nhét vào trong miệng khỏa Tăng Khí đan.

      Bồng!

      cỗ nguyên khí tiến vào trong cơ thể, Tần Phàm cảm giác mình trở nên cường đại hơn ít, sau đó Hỏa Vân đao xuất trong tay .

      - Phá Nguyệt trục vân!

      đao chém ra, khí thế Cuồng Bạo áp bách về phía nữ tử kia, đây cơ hồ là kích toàn lực của Tần Phàm, vẫn như trong dự liệu, bị nàng kia đánh tan, sau đó tiếp tục truy tới.

      - Bỏ Huyền Trọng vực.

      Tần Phàm truyền ra, thân hình từ lúc chém ra đao kia lập tức chạy về phía đông.

      Bành! Bành! Bành!

      Trong quá trình chạy trốn, phần lưng của Tần Phàm thụ bốn kiếm, 3 kiếm trước đều bị Cổ Mặc lợi dụng nguyên khí tráo đỡ được, nhưng kiếm thứ tư lại đâm vào bả vai .

      - Là Thiết Bối Ngân Lang, Sói hệ thú này thích nhất là cả đàn cả lũ, lần này còn làm chết nàng!

      Trong tâm Tần Phàm khẽ nhúc nhích, lập tức phóng về mấy con thú kia, sau đó thân hình đột nhiên cao cao nhảy đến gốc cây đại thụ, để cho vài đầu Ngân Lang kia ngăn cản nữ tử phía sau.

      - Lần sau gặp lại.

      Tần Phàm liếc mắt nhìn phía dưới, thấy nàng kia quả nhiên hề đuổi theo mình, mà bắt đầu đồ sát vài đầu Thiết Bối Ngân Lang kia. Tuy này đâm mình bị thương, nhưng lúc này đối với nàng lại chẳng biết tại sao khởi nhiều hận ý lắm.

      - Tu luyện Cực Hạn Chi Đạo, uy lực rất lớn, nhưng phải trả giá ít. Có lẽ nàng cùng Kỷ Huân Nhi, cũng có nỗi khổ tâm bất đắc dĩ a.

      Tần Phàm hơi trầm ngâm, sau đó Chu Tước Chi Dực lưng rốt cục có cơ hội mở ra, phóng lên trời.

      - Cái kia chính là Trấn Thành?

      Bay đến chỗ cao, trong tầm mắt lại ra tòa thành trì to lớn.

      Thân thể Tần Phàm đứng ở giữa trung, nhìn tòa thành trì to lớn phương xa này, tòa thành thị duy nhất thành lập bên trong Thú Hoang Nguyên, hơn nữa vẫn là thành lập ở vòng trong của Thú Hoang Nguyên!

      Trấn Thành!

      Chỉ là từ xa nhìn lại, liền phát tòa thành trì này giống bình thường, chiếm diện tích cũng phải rất lớn, thậm chí so với Nam Phong Thành còn muốn hơn ít, nhưng mà kiến trúc bên trong lại cao lớn vô cùng, cho người cảm giác chắc chắn thể phá hủy.

      Mà tường ngoài thành trì kia, tựa hồ còn có thể chứng kiến lồng năng lượng vô cùng lớn, xem ra đó chính là chỗ dựa để thành trì này có thể kiến trụ trong Thú Hoang Nguyên...

      - Đem thành trì thành lập ở chỗ này, chẳng lẽ là vì trấn áp thú?

      Trong lòng Tần Phàm có các loại nghi hoặc:

      - Nhưng Thú Hoang Nguyên này vô biên vô hạn, thú trong đó đâu chỉ hàng tỉ, lại phải trấn áp như thế nào? Chỉ bằng tòa thành như vậy có thể trấn áp thú ở đây?

      - thể , dám ở chỗ này dựng lên tòa thành trì, cái phách lực này là khá lớn.

      Lúc này Cổ Mặc cũng khỏi sợ hãi than .

      - Lão đầu, ngươi phải ở khu vực hạch tâm của Thú Hoang Nguyên, có ít thú mà Võ Thánh cũng đối phó nổi sao? Nhưng tại thành thị của nhân loại thành lập ngay địa bàn của chúng, những thú kia mặc kệ sao? Làm như vậy phải ràng là bị nhân loại ức hiếp đến đầu sao?

      Tần Phàm khỏi hỏi.

      - Cái này bản Võ Thánh cũng ràng lắm, cho dù là ở thời đại của bản Võ Thánh, tuy cũng có qua ít thiên tài liều lĩnh, nhưng mà chưa nghe qua có nhân vật lợi hại nào điên cuồng như vậy, tại Thú Hoang Nguyên thành lập thành trì nhân loại!

      - Vẻn vẹn là ứng phó những thú vô cùng vô tận kia tiến công cũng phải tốn hao ít tinh lực a! Nhưng có thể khẳng định, thủ đoạn như vậy cũng phải Võ Thánh có thể làm được, ít nhất năm đó bản Võ Thánh là làm được.

      Cổ Mặc trả lời.

      - Kỳ thú cùng nhân loại sớm phân giới tuyến từ lâu, kiến tạo Trấn Thành này thể nghi ngờ là khiêu chiến tôn nghiêm của Vương giả thú. Chủ nhân Trấn Thành này thể biết, làm như vậy rất có thể lần nữa kích thích cả hai đấu tranh, những cường giả nhân loại khác tất nhiên phản đối, có thể trở thành Võ Thánh, có ai mà phải thế hệ thông minh, sao còn có người làm cái tình cố hết sức mà thấy tốt kia chứ?

      Lập tức trầm ngâm hồi, trong nội tâm y nguyên rất nghi hoặc.

      - Vấn đề này ngay cả Thế Mạo Hiểm Đoàn của ta cũng nhận được tin tức, ta cũng tin Chân Vũ thánh điện kia lại biết, nhưng bên này giống như có truyền ra động tĩnh gì.

      Tần Phàm ngẫm lại ra, đồng thời cũng có chút lo lắng.

      - Chẳng lẽ đây là Chân Vũ thánh điện muốn khai chiến cùng thú? Nếu là như vậy, khi thú kia phản công, đứng mũi chịu sào há phải là Nam Phong Thành?

      - Cũng có khả năng này, bất quá Trấn Thành này tên là trấn , có năng lực kia chắc có lẽ có nắm chắc, ở chỗ này thành lập tòa thành thị như vậy, bất quá bản Võ Thánh cảm thấy người thành lập tòa Trấn Thành này, có lẽ còn có mục đích khác.

      Cổ Mặc ngẫm lại ra, chỉ là cũng dám khẳng định, hôm nay tòa Trấn Thành này xác thực lộ ra càng ngày càng quỷ dị.

      - Lão đầu, ngươi chúng ta có nên dò xét thoáng phát hay ?

      Tần Phàm nhìn thành trì to lớn tản ra vầng sáng thần bí phương xa kia, hướng Cổ Mặc dò hỏi, ở chỗ này xem , phương thức trực tiếp nhất dĩ nhiên là vào bên trong Trấn Thành này.

      - nhìn chút cũng tốt, chỉ là Trấn Thành này bản Võ Thánh càng xem càng cảm thấy đúng, nếu như ngươi muốn vào, cái kia phải cẩn thận mới được.

      Cổ Mặc cau mày .

      - Ân, bất quá thành trì này tên là Trấn Thành, trấn áp hẳn là thú mới đúng, ta là nhân loại, có lẽ có vấn đề gì? Hơn nữa ta nghe ít mạo hiểm giả đều tiến về chỗ đó.

      Tần Phàm ra.

      - Tóm lại cẩn thận chút luôn đúng.

      Cổ Mặc ngưng trọng .

      Tần Phàm gật gật đầu, sau đó liếc nhìn nữ tử sau lưng, phát nữ tử thần bí kia giết chết vài đầu Ngân Lang, nhưng sau đó lại có thú khác xuất , ngược lại là có lo lắng ình.

      - Ngay cả ý chí của mình cũng thể khống chế, thực lực cao lại có ý nghĩa gì?

      Tần Phàm lắc đầu, người như vậy nếu như có thể giết chết lưu tình, mà giết chết mà , cũng đáng mình ghi hận.

      Bay thời gian ngắn, bảo đảm nữ tử thần bí kia có khả năng đuổi theo, lúc này mới hạ xuống mặt đất, sau đó liền bộ vđến Trấn Thành kia.

      Mặt khác, cảm giác được viên ma chủng cũng thứ ba cũng ở hướng này, ngược lại là tiện đường.

      - Tiểu tử, ngươi có phát càng tới gần Trấn Thành này, đường gặp phải thú ngược lại là càng ngày càng ít hay ?
      NoName_01 thích bài này.

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 275 - 276: Dị biến.



      Lúc này Cổ Mặc bỗng nhiên nghi ngờ :

      - Dựa theo lẽ thường, ở chỗ này xuất tòa thành thị nhân loại như vậy, những thú cao cấp kia chắc chắn tổ chức tiến công mới đúng, như thế nào ngược lại cách xa nơi này?

      - Chẳng lẽ những thú này thực bị Trấn Thành này trấn áp?

      Tần Phàm cũng cảm thấy kỳ quái.

      - Ta nghĩ có lẽ có hai khả năng, chính là thú tiến công qua, nhưng mà làm gì được Trấn Thành này, cho nên rút lui, mà khả năng khác là ở bên trong Trấn Thành này, có đồ vật hoặc là người có thực lực để cho những thú này đều sợ hãi.

      Cổ Mặc nghĩ thoáng phát ra.

      - Vào xem chút .

      Tần Phàm gật gật đầu, lúc này cách Trấn Thành càng ngày càng gần, mà càng tới gần, càng cảm giác được Trấn Thành kia truyền đến ình uy áp cực lớn, ở trước mặt thành thị này, cảm giác mình trở nên vô cùng bé.

      Mà lúc này, có thể ràng trông thấy vòng lưu quang bảo hộ như như bên ngoài Trấn Thành kia, đem trọn thành trì đều bao phủ ở bên trong, lộ ra thập phần thần bí.

      Hơn nữa tất cả cây cối ở chỗ này cũng bị chặt sạch, bốn phía đều là trống rỗng, hẳn là để cho nhân loại trong thành trì có thể sớm phát thú đánh lén.

      - Bốn thạch trụ này biết làm cái gì?

      đến nơi cách Trấn Thành chưa đủ mười dặm, Tần Phàm ngẩng đầu nhìn lại, phát mấy nơi hẻo lánh xung quanh Trấn Thành kia có tất cả bốn cột đá cực lớn xuyên thẳng Vân Tiêu, thượng diện điêu khắc ít đồ án huyền bí, biết có công dụng gì.

      - Nếu như bản Võ Thánh có đoán sai mà , bốn thạch trụ này hẳn là Thượng Cổ trận, dùng để cung cấp năng lượng cần thiết cho vòng bảo hộ lưu quang, chỉ là cụ thể do cái gì tạo thành ràng.

      Cổ Mặc hồi đáp.

      - Vòng bảo hộ lưu quang này ngăn trở đường .

      Mà khi Tần Phàm đến cách cửa thành ước còn dặm, trước mắt xuất vòng bảo hộ lưu quang năm màu, ban đầu ở phía xa xem còn tưởng rằng là bao phủ tường thành, nhưng tại mới phát là cách hơn dặm.

      - Hơn nữa ở đây cũng có ai trông coi?

      Tần Phàm cau mày, ở chỗ này vốn cách Trấn Thành xa, nhưng nghe thấy bất kỳ thanh gì, thậm chí cũng có trông thấy bất luận bóng người nào.

      - Bản Võ Thánh cũng dò xét đến tình huống bên trong Trấn Thành, bất quá vòng bảo hộ lưu quang cái hẳn là bài xích nhân loại, ngươi trực tiếp vào .

      Lúc này thanh Cổ Mặc truyền đến.

      Tần Phàm thử vươn tay ra, quả nhiên đơn giản xuyên qua màn sáng kia, vì vậy gật đầu, sau đó liền vào.

      Oanh!

      Mà vừa vào màn sáng này, Tần Phàm liền cảm giác được cỗ niệm lực cường đại lao vào trong đầu mình, để cho tinh thần ý chí của vào lúc đó cũng trở nên buông lỏng.

      - Đây là có chuyện gì?

      Tần Phàm cảm thấy trong thức hải truyền đến cảm giác đau đớn.

      - Tiểu tử, ngươi sao rồi?

      Lúc này Cổ Mặc cũng phát Tần Phàm dị thường, vội vàng truyền hỏi.

      Vào lúc này Tần Phàm chỉ cảm thấy trong đầu của mình nhiều ra cổ niệm lực cường đại, cổ niệm lực này ngừng công kích tinh thần ý chí của , tựa hồ là muốn mạnh mẽ phá bỏ ý thức hải của .

      Rất thống khổ!

      Lúc này Tần Phàm cảm giác được đầu muốn nổ tung, loại đau đớn này so với thống khổ nhục thể còn mãnh liệt hơn nhiều lắm, đó là thẳng đến sâu trong linh hồn, thống thiết nội tâm, thần kinh toàn thân đều run rẩy!

      - Ah…

      Tần Phàm đau đến hét to tiếng, niệm lực dị thường đến từ bên ngoài này ngừng trùng kích lấy Thức Hải của , tựa hồ là chiếm được thề bỏ qua.

      Oanh!

      Cổ niệm lực kia là quá mức cường đại, Thức Hải của Tần Phàm rốt cục cách nào phòng ngự, bị lần hành động công phá.

      Ông!

      Cũng vào lúc này, Tần Phàm cảm giác được trong thức hải của mình lập tức xuất chỗ trống, sau đó liền bị cổ niệm lực này chiếm cứ.

      - Trấn thành này quả nhiên có cổ quái.

      Cổ Mặc thấy Tần Phàm như vậy liền nhướng mày, biết lúc này Tần Phàm gặp phải ngoại lực gì đó ảnh hưởng.

      Lại qua ít thời gian, Tần Phàm phát cổ niệm lực dị thường trong đầu đến từ bên ngoài kia bắt đầu chậm rãi ngưng tụ, cuối cùng kết thành hình dạng như hạt giống, lơ lửng ở trong thức hải của hắn.

      Sau đó liền cảm giác được ý thức của mình bắt đầu chậm rãi biến thành mơ hồ, tựa hồ là bị hạt giống niệm lực này hấp dẫn liên lụy lấy, thời gian dần qua mất chính mình.

      - Tiểu tử, nhanh tỉnh lại, ngàn vạn lần phải chịu đựng!

      Thanh của Cổ Mặc ngừng vang lên trong tai Tần Phàm, nhưng Tần Phàm lại tựa hồ như nghe được.

      Ở trong thức hải của Tần Phàm, tinh thần ý chí của ngừng xói mòn, sau đó ngừng bị hạt giống niệm lực thần bí kia hấp thu.

      Mà sau khi tinh thần ý chí của bị hấp thu vào hạt giống niệm lực kia, trải qua cải tạo, lại bị thích phóng ra, sau đó những tinh thần ý chí bị cải tạo này liền bắt đầu chậm rãi chiếm lấy toàn bộ Thức Hải của .

      Ý thức của Tần Phàm trở nên càng ngày càng mơ hồ, toàn bộ Thức Hải của vào lúc này sắp bị hạt giống niệm lực kia khống chế, chiếm cứ toàn bộ, mà khi mất mình, cũng chính là thời điểm bị hạt giống niệm lực này khống chế.

      - Lần này thảm rồi, chỉ có thể liều mạng, tiểu tử, ngươi nhất định phải chịu đựng!

      Cổ Mặc khỏi cau mày, biết tại Tần Phàm ở trạng thái này là bị tinh thần ý chí cường đại xâm lấn, còn ở trong thức hải của gieo xuống hạt giống niệm lực, từ đó phát ra mục đích khống chế .

      Oanh!

      Lúc này Cổ Mặc trải qua tự định giá, thần sắc trở nên cực kỳ ngưng trọng, nháy mắt sau đó, cũng đem niệm lực bản thân trùng kích đến trong thức hải của Tần Phàm.

      - Ah…

      Lại cổ tinh thần niệm lực xâm lấn, khiến cho Tần Phàm nhịn được thống khổ, phát ra tiếng kêu đau đớn, nhưng mà cũng ở bên trong đau đớn mãnh liệt này, tinh thần ý chí của bản thân cũng nhận được trùng kích, bắt đầu có dấu hiệu sống lại.

      - Ta đây là làm sao vậy?

      Tần Phàm còn ở vào trạng thái mơ hồ, cảm giác được trong thức hải mảnh hỗn độn, đồng thời lại có cổ tinh thần niệm lực cường đại khác đè tinh thần ý chí của xuống, biết nên làm như thế nào, chỉ là bản năng kiên trì chính mình, cho những niệm lực kia thừa cơ mà vào.

      Nhưng vào lúc này, ở trong thức hải của hắn còn xuất cổ niệm lực thứ ba, bắt đầu chậm rãi hội tụ, ở trước ý thức của thành lập đê đập ngăn chặn cao lớn, trợ giúp ngăn cản cổ tinh thần niệm lực thứ hai kia.

      - Tiểu tử, ngươi có thể nghe được thanh của ta ?

      Lúc này, thanh vang lên ở trong thức hải của Tần Phàm.



      - Cái gì...

      Lúc này Tần Phàm chỉ còn lại chút tinh thần ý thức, giống như là đánh mất trí nhớ, hoặc như là tiểu hài, cuốn rúc vào nơi hẻo lánh của Thức Hải, sợ hãi nhìn sóng lớn mãnh liệt trước mặt kia, lạnh run.

      - Kiên trì chính mình! Ngàn vạn lần thể đánh mất chính mình! Ngươi phải mực đều muốn khống chế vận mệnh của mình sao? Đứng lên, kích phát tất cả tinh thần ý chí của mình, đuổi toàn bộ những tinh thần niệm lực thuộc về ngươi này, ra khỏi Thức Hải của ngươi!

      Thanh Cổ Mặc vang lên lần nữa.

      Bành!

      Nháy mắt sau đó, đê đập do tinh thần niệm lực của Cổ Mặc xây dựng bị niệm lực bành trướng kia đánh vỡ tung, sau đó hướng về ý thức độc lập cuối cùng của Tần Phàm mãnh liệt phóng .

      - Tiểu tử, còn lại dựa vào chính ngươi rồi.

      Cổ Mặc suy yếu hít tiếng, sợ tạo thành tổn thương càng lớn đối với Tần Phàm, cho nên dám đem toàn bộ niệm lực của mình xâm nhập đến trong thức hải của , chỉ là phân ra bộ phận, dụng ý tỉnh lại ý thức hôn mê của Tần Phàm, để cho lần nữa kích phát ra ý chí độc lập của mình.

      Cổ Mặc tinh tường, vừa rồi bộ phận suy yếu cuốn rúc vào nơi hẻo lánh của Thức Hải Tần Phàm kia, là có bị hạt giống niệm lực đặc thù kia xâm lấn qua, cũng chính là hỏa chủng cuối cùng của Tần Phàm, chỉ có bốc cháy lên, mới có thể khiến những tinh thần niệm lực khác tỉnh lại, lần nữa nắm giữ chính mình.

      Mà trong nháy mắt niệm lực của Cổ Mặc rời khỏi Thức Hải Tần Phàm, Tần Phàm rốt cục thức tỉnh, nhìn những niệm lực mãnh liệt mà đến kia, đột nhiên kích phát tất cả ý chí của mình, bắt đầu làm chống lại cuối cùng.

      - Ta ngay cả tinh thần ý chí của Thượng cổ Ma Thần cũng có thể tiêu diệt, huống chi là ngươi!

      Ý thức của Tần Phàm như là thanh tỉnh, tín niệm của cũng bắt đầu chậm rãi đứng lên.

      tại biết , cổ niệm lực đặc thù này hình thành hạt giống niệm lực, nhất định là người thành lập Trấn thành gieo vào Thức Hải của mình, mục đúng là muốn hoàn toàn khống chế mình.

      - Ta để cho ngươi như nguyện!

      Tần Phàm cắn răng cái, cảm giác trong đầu truyền đến đau nhức kịch liệt, bắt đầu triệu hoán tinh thần ý chí bị xâm lấn cua mình, chỉ cần đem tất cả tinh thần ý chí của mình dung hợp lần nữa, nhất định có thể chinh phục hạt giống niệm lực này, thậm chí hóa thành lực lượng tinh thần của mình.

      Thời gian từng giây từng phút trôi qua, trong thức hải của Tần Phàm trở nên càng ngày càng hỗn loạn, mà bởi vậy thông qua thần kinh, cảm nhận sâu sắc cảm giác đau nhức kịch liệt kia, vòng vòng lại, nếu như phải kiên định chính mình, vào lúc này nhất định toàn bộ Thức Hải cũng hỏng mất.

      Oanh!

      Trong đầu bạo tạc nổ tung tiếng, cuối cùng rốt cục Tần Phàm hoàn toàn khống chế tinh thần ý chí của mình lần nữa, sau đó điên cuồng phản công, trực tiếp bao vây hạt giống niệm lực kia lại.

      Trải qua giày vò vừa rồi, tinh thần ý chí của trở nên càng thêm ngưng thực, cho nên tinh thần ý chí của lại để cho hạt giống niệm lực kia hấp thu tiến vào.

      - Tiểu tử, tại ngươi sao rồi?

      Mà lúc Tần Phàm muốn chuẩn bị luyện hóa hoàn toàn hạt giống niệm lực kia thành bộ phận tinh thần ý chí của mình, thanh của Cổ Mặc vang lên bên tai.

      - Cuối cùng tránh được kiếp rồi.

      Tần Phàm tạm thời khống chế hạt giống niệm lực kia, sau đó hồi đáp.

      - Hô…

      Lúc này Cổ Mặc mới thở dài hơi:

      - Tiểu tử ngươi có biết vừa rồi ngươi thiếu chút nữa trở thành khôi lỗi rồi hay hả?

      - Ân, vừa rồi có cổ niệm lực từ bốn cây thạch trụ của Trấn thành kia phát ra, chui vào trong thức hải của ta, tạo thành hạt giống niệm lực, nhờ có ngươi ở thời khắc mấu chốt làm ta tỉnh lại, nếu như lại chậm chút, ta nghĩ tại khẳng định bị bọn khống chế.

      Tần Phàm lòng còn sợ hãi .

      - tại hạt giống niệm lực kia ngươi luyện hóa chưa?

      Cổ Mặc lại hỏi.

      - Còn có, làm sao vậy?

      Tần Phàm cẩn thận hỏi thăm.

      - Ngươi trước nên luyện hóa hạt giống niệm lực kia, bởi vì nếu như ngươi luyện hóa hạt giống niệm lực, khả năng bị bọn phát .

      Cổ Mặc nghĩ nghĩ ra:

      - Trấn thành này quả nhiên phải là vì trấn , đoán chừng tất cả người tới chỗ này đều bị bọn khống chế, dùng đạt tới mục đích thể cho ai biết của bọn .

      - Yên tâm, lúc này ta là nhân họa đắc phúc, hôm nay tinh thần ý chí của ta trở nên vô cùng ngưng thực, hạt giống niệm lực kia bị ta chế trụ, nhất định cách nào ảnh hưởng tới ta nữa rồi.

      Tần Phàm tự tin .

      - Có người tới bên này, ngươi giả bộ như bị khống chế, xem bọn đến tột cùng muốn làm gì.

      Lúc này Cổ Mặc đột nhiên ra.

      - Ân, ta biết.

      Tần Phàm nhìn thoáng qua bên kia, quả nhiên trông thấy lão giả mặc áo đen hướng về bên này tới, vì tránh lộ ra sơ hở, vội vàng nhắm mắt lại.

      Lão giả áo đen kia tới trước mặt Tần Phàm, trông thấy Tần Phàm nhắm mắt lại, khỏi nghi hoặc nhìn thoáng qua, sau đó liền thấy lay cái lục lạc ngân sắc.

      Leng keng.

      Thanh thanh thúy truyền đến, Tần Phàm ràng cảm giác được hạt giống niệm lực trong thức hải kia của mình đột nhiên xoay tròn cái, nhưng tại giữ quyền khống chế, ở đâu còn có thể cho nó cơ hội buông lỏng.

      - Thứ sáu ngàn bảy trăm tám mươi hai, ngươi theo ta.

      Thanh đạm mạc của lão giả kia truyền đến.

      - Thứ sáu ngàn bảy trăm tám mươi hai?

      Tần Phàm nao nao, nhưng rất nhanh kịp phản ứng, khỏi thầm giật mình:

      - cách khác Trấn thành này khống chế gần bảy ngàn người?

      - Tiểu tử, nên vào , bản Võ Thánh cảm giác được lão già này nghi ngờ với ngươi, khi ngươi vào, chỉ sợ gặp được nguy hiểm lớn hơn nữa, chúng ta vẫn là nhanh ly khai nơi này rồi sau.

      Mà thời điểm do dự nên theo hay , thanh của Cổ Mặc truyền đến.

      Vào lúc đó Tần Phàm mở mắt, nhìn về phía lão giả áo đen kia, nhưng cũng vào lúc này, phát mặt lão giả này bỗng nhúc nhích.

      - Ngươi là ai?

      Lão giả áo đen kia đột nhiên quát lạnh .

      - biết...

      Tần Phàm giả ra bộ dạng mơ hồ, nhưng trong nội tâm thầm đề phòng, chỉ cần lão giả áo đen kia có dị động, liền lập tức thoát .

      - Là thành công hay thất bại?

      Trông thấy bộ dáng này của Tần Phàm, trong nội tâm lão giả kia cũng có chút làm được, lại nhìn Tần Phàm lần, thử mở miệng :

      - Từ tại bắt đầu, ngươi là thứ sáu ngàn bảy trăm tám mươi hai, phục tùng hết thảy mệnh lệnh của ta.

      Tần Phàm cúi đầu đáp, cố ý cho lão giả kia thấy ánh mắt của mình.

      - Vậy ngươi theo ta vào thôi.

      Lão giả kia hờ hững , bất quá vào lúc này Tần Phàm ở trong mắt thấy được vòng lãnh ý.

      - Quả nhiên là bị phát rồi.
      NoName_01 thích bài này.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 277 - 278: Mượn lực.

      Trong nội tâm Tần Phàm rùng mình, giả bộ như muốn thẳng về phía trước, nhưng đột nhiên quyền đánh về sau lưng lão giả áo đen kia:

      - Ta *** con mẹ mày!

      Hư ảnh trâu điên cực lớn đánh tới lão giả kia, mà thân ảnh của Tần Phàm lập tức lóe lên, chạy ra khỏi màn sáng, toàn lực triển khai Lưu tinh bộ chạy như điên!

      Nơi đây tuyệt đối nên ở lâu!

      Song chưởng của lão giả áo đen kia đẩy về phía trước, vầng sáng màu vàng đất thoáng , tấm chắn khí kình giống như thực chất, hư ảnh trâu điên mà Tần Phàm phát ra kia đụng ở phía , như đá ném vào biển rộng, rất nhanh liền biến mất vô tung.

      Thu hồi tấm chắn, sau đó tay phải của lão giả áo đen này vung lên về phía trước, ma trảo hư ảnh cự đại xuất , lộ ra đặc biệt dữ tợn, nhưng sau khi xuyên qua màn sáng lại yếu chút, bất quá tốc độ y nguyên cực nhanh chộp tới sau lưng Tần Phàm.

      Tần Phàm bên trong chạy trốn chỉ cảm thấy sau lưng truyền đến cảm giác lạnh như băng, lập tức bắt được mình, lúc này cổ khí lực cường đại xuất người , là Cổ Mặc giúp ngăn cản kích này.

      - mau, thực lực lão già này quá mạnh mẽ, tại bản Võ Thánh cũng phải là đối thủ của .

      Thanh kiêng kị của Cổ Mặc truyền đến, tựa hồ lộ ra có chút hư nhược, hẳn là vừa rồi cùng ma trảo kia đối bính, bị thương.

      Lão giả áo đen kia lạnh lùng nhìn thân ảnh Tần Phàm, sắc mặt trầm, lần nữa dao động lục lạc màu bạc, lần này tiếng chuông lại thập phần bén nhọn, trực tiếp truyền vào trong Trấn thành, rất nhanh liền có mười thân ảnh từ trong lao ra, lập tức tới trước mặt lão giả áo đen.

      Từng cái đều là sắc mặt trắng bệch, biểu lộ lạnh như băng, trán đều có dấu hiệu như là dương Bát Quái, khí thế người đều kém.

      - Thứ sáu ngàn bảy trăm tám mươi hai chuyển hóa thất bại, các ngươi lập tức tiến về trước truy bắt, như có phản kháng, giết tha!

      Hắc bào lão giả nhìn người ở trong đó, sau đó ngón tay chỉ vào thân ảnh Tần Phàm đào tẩu, trong miệng hờ hững .

      Bồng!

      Mười người thần sắc có chút chết lặng kia, có làm bất luận trả lời gì, nhưng nháy mắt sau đó liền lập tức chạy ra khỏi màn sáng, đuổi theo phương hướng bỏ chạy của Tần Phàm.

      Nhìn những người kia đuổi theo, lão giả áo đen nghĩ một lát lại dao động lục lạc màu bạc, rất nhanh liền có gã ngân trang võ sĩ từ trong Trấn thành ra.

      - Ngân võ số 3, thứ sáu ngàn bảy trăm tám mươi hai chuyển hóa thất bại, tại phái ngươi dẫn đầu mười ba Hắc võ tiến về trước truy bắt, để cho chạy mất. truyện copy từ

      Lão giả áo đen kia tiếp tục hờ hững .

      - Tuân mệnh.

      Lần này ngân trang võ sĩ giống những võ sĩ trang phục đen trầm mặc kia, lại cung kính mở miệng hồi đáp, sau đó thân ảnh xoay chuyển, xuyên qua màn sáng, đuổi theo phương hướng của Tần Phàm.

      Lúc này Tần phàm, dưới chân Lưu Tinh bộ toàn lực triển khai chạy trốn, dám có nửa phần dừng lại.

      Theo Cổ Mặc vừa rồi đối bính, tu vi lão giả áo đen kia hết sức lợi hại, về phần người kiến tạo Trấn thành kia, chỉ là hạt giống niệm lực liền để ình cơ hồ vạn kiếp bất phục, thực lực càng là khó có thể đoán chừng rồi. Bất quá nhân vật như vậy, hạ thấp thân phận đến đuổi giết mình.

      kiến tạo tòa Trấn thành này đến tột cùng là vì cái gì? Nếu quả chỉ là vì trấn áp thú, tại sao phải khống chế nhân loại tiến vào Trấn thành? Hơn nữa khống chế hơn bảy nghìn người rồi!

      Từng cái tới đây cơ bản đều là Tiên thiên Võ sư trở lên, cổ thế lực khổng lồ như vậy, coi như là nhất phẩm Chân Vũ thế gia cũng thể sánh bằng ah! Trấn thành này nắm giữ thực lực khổng lồ như vậy, đến tột cùng là vì cái gì?

      Tần Phàm bên chạy, trong nội tâm xẹt qua các loại ý niệm. Về tòa Trấn thành này, càng cảm giác quỷ dị.

      - Tiểu tử, đằng sau có mười người của Trấn thành đuổi tới.

      Lúc này thanh của Cổ Mặc vang lên bên tai.

      - Vừa rồi lão già kia có đuổi theo hay ?

      Tần Phàm vừa chạy vừa .

      - ngược lại là có, bất quá mười cái đuổi bắt ngươi này, tất cả đều là Tiên thiên hậu kỳ, đồng dạng là phiền toái ít.

      Cổ Mặc ra, lát sau lại :

      - Hơn nữa còn có Linh Vũ sư thực lực tệ, đối phó tương đối khó giải quyết, hơn nữa chúng ta thích hợp ở chỗ này triền đấu, để tránh Trấn thành kia lại phái người ra.

      - Lão đầu, giúp ta phóng thích huyền trọng vực ở sau lưng a.

      Tần Phàm quay đầu lại nhìn nhìn, nhướng mày ra:

      - Lần này tốc độ bọn tựa hồ cũng chậm, đoán chừng rất nhanh có thể đuổi theo ta rồi.

      - Đối phương có Linh Vũ sư, khả năng cầm cố cũng lớn.

      Cổ Mặc ra, bất quá vẫn lập tức bố trí huyền trọng vực, có thể ngăn hồi, vì Tần Phàm tranh thủ thêm ít thời gian.

      - Bọn có thể truy tung ta, có lẽ là vì hạt giống niệm lực trong thức hải của ta, ta phải tìm chỗ trước luyện hóa mới được.

      Tuy Tần Phàm trốn vào rừng rậm, nhưng những người này lại theo đuổi bỏ như cũ. Nếu như trước luyện hóa được hạt giống niệm lực này, như vậy coi như mình sử dụng Chu Tước chi dực bay , cuối cùng nhất cũng bị đuổi theo.

      - Vậy tại ngươi muốn chạy nơi nào?

      Thấy Tần Phàm vãng lai đường cũ, Cổ Mặc có chút nghi hoặc hỏi thăm.

      - Hai người chúng ta đối phó được nhiều người như vậy, tự nhiên là trở về tìm người hỗ trợ.

      Tần Phàm nhàn nhạt , nhưng lại hạ quyết tâm đem những này người tới chỗ nữ tử thần bí kia. đoán chừng nữ tử tu luyện thiện ác cực hạn chi đạo kia, thực lực so sánh với Linh Vũ sư bình thường hẳn là yếu chút nào, ít nhất so với lợi hại hơn nhiều.

      Mà chỉ cần những người này bị cầm cố, hoàn toàn luyện hóa hạt giống niệm lực trong thức hải là được rồi.

      - Hảo tiểu tử, nữ nhân cũng buông tha, ngoan độc.

      Cổ Mặc cũng cười hắc hắc nói.

      - Vừa rồi ta là thiếu chút nữa bị nàng giết chết, mặc dù bởi vì nàng ở vào trạng thái ác chi đạo, có ý thức tự chủ, nhưng nàng cũng nên vì hành vi của mình chịu chút trách nhiệm a.

      Tần Phàm nhàn nhạt , hơn nữa đoán chừng dùng thực lực này, bảo vệ tánh mạng có vấn đề.

      Nghĩ lại cũng có chút hí kịch, mới vừa rồi liều chết cũng phải chạy thoát chỗ đó, nhưng bây giờ lại lòng chạy trở về.

      - Đều là vì thực lực đủ ah.

      Trong nội tâm Tần Phàm thở dài, nếu như thực lực của đầy đủ, căn bản cần nhiều khúc chiết như vậy, càng cần phải lợi dụng nữ nhân để tránh kiếp nạn.

      Tiên thiên Võ sư, ở trong tiểu thành có lẽ có thể làm phương cường giả, trong gia tộc thậm chí cũng có thể sánh vai với mấy trưởng lão rồi, nhưng hôm nay Tần Phàm lại càng ngày càng cảm giác thực lực mình yếu.


      chỉ có gia tộc thăng phẩm cần Linh Vũ sư trở lên, hơn nữa sau khi tiến vào thú hoang nguyên, càng làm cho là Tiên thiên Võ sư trở nên như lúc trước, vẫn là càm giác vô lực.

      - Có lẽ chỉ có trở thành Võ Tôn, mới miễn cưỡng xem như là cường giả a!

      Trong nội tâm Tần Phàm thầm nghĩ, đối với Chân Vũ thánh địa cũng càng thêm hướng tới. ra là có thể trở thành Võ Tôn, nếu như trở thành Võ Tôn, như vậy hết thảy trở nên dễ dàng hơn rất nhiều rồi.

      - Bất quá bây giờ đừng nghĩ trước nhiều như vậy, đợi thoát khỏi Trấn thành đuổi bắt rồi hãy , ngay lập tức tìm ra viên ma chủng thứ ba, sau đó cố gắng thành Linh Vũ sư, như vậy ở vòng trong của Thú hoang nguyên, tối thiểu coi như là có chút bảo đảm, Tần Phàm nhìn lại phía sau, phát người Trấn thành kia là càng đuổi càng gần.

      - Tiểu tử, tại nữ tử kia cùng người Trấn thành cách ngươi chưa đủ 300m rồi, ngươi lại về phía trước chút, đợi thời điểm bọn đều vừa vặn chứng kiến đối phương, ngươi liền dùng Chu Tước chi dực bay .

      Lúc này thanh của Cổ Mặc truyền đến.

      Tần Phàm đáp ứng, chạy hồi nữa, quả nhiên nhìn thấy nữ tử thần bí kia, lúc này nàng vừa vặn giết chết con thú, trông thấy Tần Phàm, liền lập tức cầm kiếm bổ qua.

      - Khoảng cách này tựu hồ tốt rồi.

      Tần Phàm nhìn thoáng qua phía sau, thấy lúc này người của Trấn thành cách mình hơn trăm mét, liền dùng sức đạp mặt đất cái, cao cao nhảy lên cây đại thụ.

      Nhìn thoáng qua phía dưới, mỉm cười, Chu Tước chi dực ở sau lưng mở ra, bay đến giữa trung.

      Mà những Hắc võ của Trấn thành kia, bởi vì đột nhiên mất mục tiêu, lúc này đều lộ ra tia ngạc nhiên, sắc mặt ngốc trệ, tựa hồ trong khoảng thời gian ngắn phản ứng kịp, chỉ là ngẩng đầu nhìn Tần Phàm, có hành động bước tiếp theo.

      Nhưng nữ tử thần bí kia hôm nay lại chỉ biết giết choc, cũng cân nhắc nhiều như vậy, trông thấy có người nàng giết, vô luận là Tần Phàm hay là Hắc võ của Trấn thành.

      Hống!

      Hống!

      Trong nháy mắt, những Hắc võ kia bị nữ tử thần bí giết chết mất hai cái, sau đó tia do dự, trường kiếm ngừng, tiếp tục giết hại những Hắc võ khác. nguồn (.)

      - Những người Trấn thành này bị khống chế, hậu quả là có tư tưởng bình thường của mình, chỉ biết nghe lệnh làm việc.

      Tần Phàm trông thấy màn này, trong nội tâm cũng minh bạch hết thảy.

      - Giết chết nữ nhân này!

      Lúc này, Ngân võ Số 3 đuổi theo phía sau kia rốt cục đến, trông thấy những Hắc võ kia bị tàn sát, vội vàng hạ đạt mệnh lệnh.

      Những Hắc võ kia nghe thấy mệnh lệnh, lập tức liền bắt đầu công kích nữ tử thần bí kia.

      - May mắn vừa rồi ta có bị khống chế, nếu giống như bọn họ.

      Tần Phàm lòng còn sợ hãi thở ra hơi, nếu để cho biến thành khôi lỗi như vậy, tình nguyện chết .

      - Bất quá Ngân trang võ sĩ kia tựa hồ như bảo lưu lại tư tưởng của mình, cũng có năng lực hành động độc lập, đoán chừng Trấn thành này khống chế người cũng phân loại.

      Tần Phàm phát lúc này Ngân võ kia ngẩng đầu lên nhìn mình, mặt lộ ra thần sắc nghi hoặc, nhưng có như những Hắc võ kia lộ ra ngốc trệ.

      - Vẫn là trước ly khai nơi này .

      Tần Phàm dám dừng lại, Chu Tước chi dực lưng vỗ mạnh, bắt đầu bay về phương đông, bất quá lần này bởi vì muốn tránh Trấn thành, cho nên quấn vòng lớn lớn.

      Bay đến khoảng cách rất xa, thấy thành công mượn lực thoát khỏi Trấn thành đuổi bắt, Tần Phàm rơi xuống sơn cốc nấp, sau đó ngồi xếp bằng ở tảng đá lớn, bắt đầu luyện hóa hạt giống niệm lực trong thức hải.

      - Thành công rồi.

      Ước chừng qua khắc chung, Tần Phàm rốt cục hoàn toàn luyện hóa, trong thức hải của lần nữa trở nên tinh thuần, hơn nữa tinh thần niệm lực của bản thân cũng trở nên càng thêm ngưng thực và cường đại.

      - Hả?

      Nhưng vào lúc này, Tần Phàm đột nhiên cảm giác được viên ma chủng thứ ba truyền đến cảm ứng trở nên mãnh liệt, lại để cho cánh tay Kỳ Lân ra trạng thái nguyên thủy, càng cơ hồ có thể ràng cảm giác được ở giữa cộng minh lẫn nhau. nguồn

      - Tựa hồ cách viên ma chủng thứ ba xa!

      Tần Phàm vốn là lộ ra vẻ ngạc nhiên, lập tức hưng phấn lên.

      - Tiểu tử, ngươi cảm giác được tung tích của viên Ma chủng thứ ba?

      Lúc này Cổ Mặc thấy Tần Phàm lộ ra bộ dáng này, khỏi hỏi.

      - Ân, tại ta có thể ràng cảm ứng thấy, tựa hồ viên Ma chủng thứ ba này cách nơi đây xa, thậm chí có khả năng ở trong sơn cốc này.

      Tần Phàm gật đầu , sơn cốc này thoạt nhìn thập phần tĩnh mịch, bên ngoài cốc là rất khó cảm giác được sơn cốc này đến tột cùng lớn đến bao nhiêu.

      - Nhưng mà lúc trước phải ngươi cảm giác được Ma chủng kia là ở địa phương tương đối gần vòng trong của Thú hoang nguyên sao? tại ở chỗ này ngươi ngay cả lục cấp thú cũng có đụng phải, chỉ coi như là biên giới vòng trong, cùng lúc trước ngươi cảm ứng tựa hồ hợp rồi.

      Lúc này thanh của Cổ Mặc truyền đến.

      - Hình như là vậy.

      Tần Phàm tinh tế nhớ lại thoáng phát, đúng là như Cổ Mặc , cũng khỏi có chút nghi hoặc.

      - như vầy, ngươi cảm ứng chắc có lẽ xảy ra sai lầm, ngươi lại hảo hảo cảm ứng lần nữa thoáng phát.

      Cổ Mặc tiếp tục .

      - Có phải là bởi vì viên Ma chủng thứ ba này bị người hoặc là thú tìm được hay ? Cho nên mới di động phương vị!

      Vừa cẩn thận cảm ứng hồi, Tần Phàm phát trong sơn cốc này y nguyên truyền đến cảm ứng mãnh liệt, sau đó bỗng nhiên nghĩ tới khả năng này, trong nội tâm kinh hãi.

      - Cũng có khả năng này.

      Cổ Mặc cũng nhíu mày.

      - Vô luận như thế nào cũng thể để cho người khác lấy .

      Tần Phàm cắn răng, rất nhanh chạy về phương hướng cảm ứng được trong cốc, Ma chủng này cùng quan hệ trọng đại, hôm nay trong lòng của cũng khỏi gấp gáp.

      - Tỉnh táo chút!

      thanh quát lạnh của Cổ Mặc vang lên bên tai Tần Phàm, có chút nghiêm khắc :

      - Có thể tìm được viên Ma chủng thứ ba, cũng thành công lấy , há có thể là thế hệ đơn giản, ngươi tùy tiện xông vào như vậy là muốn chết sao? Tâm bình tĩnh của ngươi chạy đâu rồi!

      - Cái kia nên làm gì bây giờ?

      Nghe được Cổ Mặc quát lạnh, thân hình Tần Phàm khẽ giật mình, chậm rãi bình tĩnh lại, vừa rồi bởi vì quá mức khẩn trương cho Ma chủng, là có chút mất bình tĩnh.

      - Ngươi lại hảo hảo cảm ứng vị trí Ma chủng kia thoáng phát, xem còn ở đó hay .

      Cổ Mặc tỉnh táo .

      - Tựa hồ tạm thời có di động.

      Tần Phàm nhắm mắt lại cảm ứng hồi, mở miệng nói.

      - Vậy ngươi càng cần phải gấp gáp, có thể cảm ứng được cách nơi này còn xa lắm ?

      Cổ Mặc lại hỏi.

      - Cụ thể xa bao nhiêu thể cảm giác được, nhưng từ trình độ cảm ứng mãnh liệt kia truyền đến mà xem, có lẽ cách nơi này chưa đủ trăm dặm a.
      NoName_01 thích bài này.

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 279: Truyền Tống Trận

      Sau khi Tần Phàm suy nghĩ chút ra, Thú hoang nguyên vô cùng bao la, trăm dặm kỳ tính xa, có lẽ sơn cốc này vượt quá vài trăm dặm rồi.

      - Ngươi trước lợi dụng Chu Tước chi dực bay lên nhìn xem địa hình bốn phía nơi này.

      Cổ Mặc trầm ngâm hồi ra.

      Có Cổ Mặc dẫn đạo, Tần Phàm cũng chầm chậm khôi phục tỉnh táo, sau lưng phun ra hai vầng sáng vàng sắc, hai cánh hoa lệ ra ở lưng, chậm rãi huy động, khí lưu chung quanh cũng trở nên có chút sáng nóng lên.

      - Ồ? Cảm ứng trở nên càng thêm mãnh liệt rồi.

      Lúc Tần Phàm vỗ Chu Tước chi dực, phát viên Ma chủng thứ ba kia truyền đến cảm ứng mãnh liệt gấp đôi:

      - Dọc theo sơn cốc này, hướng phương hướng đông nam, Ma chủng kia ở bên đó.

      - Mặt khác chỉ sợ lần này ngươi lại có phiền toái, có người Trấn thành đuổi tới.

      Tần Phàm bay đến giữa trung, lúc này Cổ Mặc bỗng nhiên ra.

      - phải ta luyện hóa hạt giống niệm lực kia rồi sao? Hơn nữa chạy xa như vậy, lại vẫn có thể truy tung tới?

      Tần Phàm từ cao nhìn xuống, quả nhiên trông thấy có mấy thân ảnh trang phục ngân sắc rất nhanh ghé qua trong rừng cây, hướng về chỗ mình chạy tới.

      - Hẳn là người của ngươi dính khí tức màn sáng kia, bọn bằng cái này cũng có thể truy tung đến ngươi .

      Cổ Mặc nghĩ một lát ra:

      - Những ngân trang võ sĩ này đều là Linh Vũ sư cường giả, hai người chúng ta chưa chắc đối phó được, vẫn là trước tìm Ma chủng kia rồi sau.

      Tần Phàm gật đầu, hai cánh vỗ mạnh, hướng về trong cốc kia bay .

      bay hơn mười dặm xa, lần này Tần Phàm lại đột nhiên cảm giác được vị trí viên Ma chủng thứ ba kia lần nữa phát sanh biến hóa, hơn nữa lần này thay đổi lớn hết sức, vậy mà lập tức cách vài ngàn dặm xa!

      - Cuối cùng là chuyện gì xảy ra? Coi như là Võ Tôn cường giả cũng có tốc độ như vậy?

      Trong nội tâm Tần Phàm khiếp sợ:

      - Chẳng lẽ lần này lấy Ma chủng là Võ thánh?

      Sau đó vội vàng đem tình huống này cho Cổ Mặc.

      - Chỉ trong nháy mắt vài ngàn dặm, tốc độ nhanh như vậy, cho dù là Võ Thánh cường giả cũng làm được, hẳn là có ít tình quỷ dị xảy ra.

      Cổ Mặc nhíu lông mày thoáng phát ra:

      - Bất quá đến tột cùng là chuyện gì, vẫn là phải trước tới đó nhìn xem mới biết được.

      - Vừa rồi địa phương Ma chủng kia ở chính là chỗ này.

      Lại bay khoảng cách rất dài, Tần Phàm nhìn chỗ rừng rậm phía dưới, chậm rãi đáp xuống, vừa rồi từng ở đây cảm ứng được khí tức Ma chủng.

      - Linh khí ở đây thay đổi giống như có chút đặc thù, nếu như bản Võ Thánh có đoán sai, tại đây rất có thể thông đạo nối liền vòng trong của thú hoang nguyên, có lẽ vừa rồi lối kia mở ra, cho nên ngươi cảm ứng được Ma chủng kia xuất ở chỗ này, tại lối kia đóng lại, cho nên ngươi cảm ứng được nó đổi địa phương.

      Cổ Mặc nhìn hoàn cảnh bốn phía chút, trầm ngâm hồi ra.

      - Nơi này có thông đạo nối liền ở chỗ sâu trong vòng trong?

      Tần Phàm nhíu mày, Cổ Mặc tình huống này cũng rất có thể, bất quá như vậy chẳng phải là vẫn có người so với nhanh hơn bước mở ra lối kia sao?

      Tần Phàm rơi xuống mặt đất, nhìn lại bốn phía, quả nhiên phát chỗ mặt đất bị buông lỏng qua, lộ ra bằng phẳng, có nhiều chỗ là chắp lên, có nhiều chỗ lõm xuống dưới.

      - Ở chỗ này khí tức Ma chủng quả nhiên mãnh liệt hơn rất nhiều, chẳng lẽ cửa vào thông đạo kia ở chỗ này?

      Tần Phàm ngồi xổm người xuống, lấy ít bùn đất lên xem xét:

      - Nhưng phải làm sao mới mở ra lối này?

      - Ồ? Ngươi trước lui ra phía sau thoáng phát, tại đây thoạt nhìn giống như có chút quỷ dị.

      Lúc này Cổ Mặc lại đột nhiên ra:

      - Xem vị trí những tảng đá này, tại đây hình như có trận pháp cổ.

      Đaợi Tần Phàm lui ra khoảng cách, Cổ Mặc nhìn hoàn cảnh chung quanh, trầm ngâm hồi, đột nhiên phát ra đạo kình khí đánh tới tảng đá trong đó.

      Bành!

      tiếng trầm đục, tảng đá kia lại có giống như trong tưởng tượng của Tần Phàm vỡ vụn ra, mà là phát ra ánh sáng mãnh liệt, sau đó mặt đất buông lỏng qua vừa rồi kia, lúc này vậy mà chậm rãi lộ ra bạch quang đồ hình bát quái.

      - Đây là Truyền Tống Trận, vừa rồi hẳn là có người mở ra rồi.

      Cổ Mặc mở miệng nói.

      - Quả nhiên Ma chủng kia cảm ứng trở nên mãnh liệt hơn rất nhiều.

      Tần Phàm cảm giác được cánh tay Kỳ Lân của mình vào lúc đó truyền đến tia cộng minh chấn động, xác nhận suy đoán của Cổ Mặc.

      - Người của Trấn thành sắp đuổi tới, nhanh thôi.

      Lúc này Cổ Mặc nhìn thoáng qua phía sau, sau đó .

      Tần Phàm gật đầu, bởi vì vừa rồi có người từng mở ra truyền tống trận này, cũng lo lắng Ma chủng bị người nhanh chân đến trước kia lấy , cho nên cũng có chút thể chờ đợi được vào Truyền Tống Trận.

      Ánh sáng mãnh liệt lên, thân hình Tần Phàm rất nhanh biến mất.

      Hào quang qua , Tần Phàm chậm rãi mở con mắt ra, sau đó liền phát mình ra ở trong rừng rậm càng thêm cổ xưa, lá rụng vàng óng ánh nhao nhao rơi xuống, bốn phía đều tản ra khí tức hư thối.

      Ở chỗ này phát nghe được tiếng thú kêu cực , cho dù có cũng là ngẫu nhiên nghe thấy vài tiếng gào thét cực kỳ trầm thấp, có nhiều như bên ngoài vậy.

      - Tại đây là trung tâm của thú hoang nguyên sao? xem tại

      Tần Phàm nhìn lại bốn phía, phát cổ thụ che trời ở đây, hơn nữa thân cây đều là cực lớn, biết là sinh trưởng bao nhiêu năm rồi.

      ra trạng thái nguyên thủy của cánh tay Kỳ Lân, cẩn thận cảm ứng thoáng phát, quả nhiên phát ở đây khí tức của viên Ma chủng thứ ba truyền đến trở nên vô cùng mãnh liệt, nhưng bởi vì loại cảm giác này quá cường liệt, ngược lại để cho trong khoảng thời gian ngắn xác định được vị trí cụ thể.

      - Có lẽ là ở trong vòng trăm dặm.

      Tần Phàm trầm ngâm , sau đó liền trực tiếp ra Truyền Tống Trận.

      - Tiểu tử, cẩn thận chút, nơi này tùy thời có thể phát lục cấp thú qua lại, đến lúc đó tùy tiện móng vuốt ngươi cũng mất mạng.

      Lúc này thanh của Cổ Mặc vang lên bên tai.

      Tần Phàm gật đầu, lục cấp thú nhận thức là Thiên Sí Hổ, tình cách hơn hai năm, nhưng uy thế hung mãnh của thú kia, y nguyên lưu trong lòng sâu.

      Mà nếu quả gặp phải Thiên Sí Hổ, dùng thực lực của bây giờ, đoán chừng vẫn là ngay cả cơ hội chạy trốn cũng có. Thiên Sí Hổ biết bay, cho dù có Chu Tước chi dực cũng chạy thoát.

      - Đúng rồi, lão đầu, có thể hủy truyền tống trận này hay ?

      Sau đó Tần Phàm quay đầu nhìn nhìn Truyền Tống Trận kia ra, biết những người của Trấn thành kia truy ở phía sau, rất có thể cũng phát Truyền Tống Trận này mà truy tới.
      NoName_01 thích bài này.

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 280: Tạo Hóa Kim Liên.

      - Những trận thạch dùng làm tài liệu kia đều quá mức kiên cố, muốn hủy hoại cũng dễ dàng.

      Cổ Mặc lắc đầu ra, vừa rồi cũng thử qua, nhưng có thành công.

      - Có thể phát tung tích những người mở ra Truyền Tống Trận kia ?

      Tần Phàm lại hỏi.

      - Ở trong mười dặm có phát , khả năng xa.

      Cổ Mặc dùng linh hồn chi lực cảm ứng hồi, lắc đầu ra.

      - Hi vọng mục tiêu phải nhất trí a.

      Tần Phàm nhíu mày ra, sau đó bắt đầu dọc theo cảm giác của mình tìm Ma chủng.

      - Ha ha, tiểu tử ngươi cũng cần khẩn trương như vậy, người biết Ma chủng này tồn tại vốn nhiều, chớ chi là có thể xác định vị trí cụ thể của Ma chủng. Ngươi tuy dựa vào cảm ứng ở giữa Ma chủng, nhưng muốn phát Ma chủng còn dễ dàng, huống chi là những người khác?

      Cổ Mặc trấn an Tần Phàm .

      - Chỉ hy vọng như thế.

      Tần Phàm nhếch miệng, Ma chủng này là quan hệ đến có thể trong ngắn hạn tăng lên tới cảnh giới Linh Vũ sư, cũng quan hệ đến gia tộc có thể thăng phẩm thành công hay , cái này để cho như thế nào khẩn trương.

      - Kim Nhãn Tử Vân Báo?

      Khi Tần Phàm thời gian ngắn, chợt phát phía trước xuất con báo toàn thân màu tím, cao hơn hai mét, dài hơn bốn mét, thân thể kiện tráng, tứ chi phát triển, con ngươi kim sắc tựa hồ có hắc sắc hỏa diễm, thập phần quỷ dị.

      - Đây là lục cấp sơ giai thú, am hiểu tốc độ, nanh vuốt vô cùng sắc bén.

      Rất nhanh trong đầu Tần Phàm xuất tin tức tương quan, đánh giá thực lực bây giờ, muốn đối phó nó là cố hết sức. Tuy khí lực cùng tốc độ của đều cao hơn cùng cảnh giới rất nhiều, nhưng dù sao vẫn chỉ là Tiên thiên Võ sư mà thôi, lục cấp thú này là có thực lực tương đương với Linh Vũ sư.

      - Thằng này dễ đối phó, ta vẫn là trước tìm được Ma chủng kia rồi sau. Trước lách qua nó, nên dây dưa cùng nó.

      Trong nội tâm Tần Phàm thầm nghĩ, sau đó dưới chân đạp mạnh mặt đất, bắn người mà ra.

      Nhưng mà rất nhanh Tần Phàm liền phát mình nghĩ lầm rồi, Kim Nhãn Tử Vân Báo này vốn am hiểu tốc độ, hơn nữa phản ứng cực kỳ nhanh nhẹn, nó cơ hồ vừa phát Tần Phàm liền đánh tới.

      PHỐC!

      Tần Phàm phát cánh tay phải của mình xuất vết máu sâu.

      - Móng vuốt đủ sắc bén đấy.

      Tần Phàm là thi triển trạng thái cánh tay Kỳ Lân, nhưng mà bị móng vuốt của Kim Nhãn Tử Vân Báo làm bị thương, hơn nữa thiếu chút nữa ngay cả lân phiến cũng bị cào rớt.

      - Cút ngay cho ta!

      thú kia kích đắc thủ, lập tức muốn đánh giết tới, Tần Phàm oanh ra quyền, hư ảnh trâu điên cực lớn lập tức đánh tới Kim Nhãn Tử Vân Báo.

      - Thằng này còn biết tránh nặng tìm ?

      Rất nhanh, Tần Phàm lại kinh ngạc lên, Kim Nhãn Tử Vân Báo này vậy mà hiểu được tránh ám kình tam trọng Man Ngưu xông, chỉ có đệ nhất trọng rơi vào người của nó, còn lại hai trọng bị nó dùng động tác cực kỳ khó khăn tránh được, cho nên tổn thương đối với nó cũng phải rất lớn, muốn giết chết nó là phải phí rất lớn công phu.

      Bồng!

      Nhưng vào lúc này, đạo hắc sắc hỏa diễm đột nhiên đánh tới Kim Nhãn Tử Vân Báo, lập tức liền bắt đầu thiêu đốt.

      Đột nhiên xuất hắc hỏa, tràn đầy khí tức hủy diệt, để cho Kim Nhãn Tử Vân Báo nhịn được lăn qua lăn lại mặt đất, nhưng hỏa diễm lại càng ngày càng thịnh, Kim Nhãn Tử Vân Báo thống khổ gào thét, dần dần mất sinh cơ.

      - Nhanh lên , phát tung tích những người kia phía trước, tựa hồ bản Võ Thánh nghe được bọn phát bảo vật gì rồi, biết có phải là chỉ Ma chủng hay , ngươi nhanh xem bọn đến tột cùng là tới nơi này làm gì. (.

      Lúc này thanh của Cổ Mặc truyền đến, vừa rồi là trực tiếp xuất thủ. nguồn

      Tần Phàm nghe được hai chữ Ma chủng, vẫn là nhịn được khẩn trương, dưới chân dùng sức đạp mặt đất cái, nhảy đến cây đại thụ, sau đó chạy về phương hướng Cổ Mặc chỉ thị.

      - Cái gì? Dĩ nhiên là Tạo Hóa Kim Liên! Những người kia vậy mà phát Tạo Hóa Kim Liên!

      Càng ngày càng tới gần những người phía trước kia, Cổ Mặc nghe xong hồi, bỗng nhiên kinh ngạc .

      - Tạo Hóa Kim Liên? Cái kia là vật gì?

      Ngũ giác của Tần Phàm trải qua Ma chủng cải tạo cũng trở nên rất nhạy cảm, bắt đầu ngầm trộm nghe ra thanh phía trước truyền đến, bất quá nghe được đây phải là Ma chủng, khỏi thở dài hơi.

      - Tạo Hóa Kim Liên này nghe trăm năm mới mở lần, bên trong kim liên có Tạo Hóa Liên Chủng, được thiên địa tạo hóa, ăn hạt có thể gia tăng trăm năm tuổi thọ, ta từng nghe qua có hai Võ Thánh bởi vì tranh đoạt hạt Tạo Hóa Liên Chủng mà đánh tới đầu rơi máu chảy, cái giá trị này có thể nghĩ.

      Cổ Mặc hơi có chút kích động giải thích :

      - Tuy tác dụng cụ thể bản Võ Thánh cũng phải rất ràng, nhưng có thể khẳng định đây tuyệt đối là bảo vật trong thiên địa hiếm có, có cơ hội nhất định phải cướp đến tay.

      - Vậy đối với phương có bao nhiêu người, thực lực gì?

      Tần Phàm trầm ngâm hồi hỏi, ăn hạt có thể tăng trăm năm tuổi thọ, riêng là cái công dụng này đủ nghịch thiên, đủ để cho lòng kích động.

      - Phía dưới là hồ nước cực lớn, Tạo Hóa Kim Liên kia ở trung tâm hồ nước, mà bọn tổng cộng có sáu người, toàn bộ đều là Linh Vũ sư, bây giờ còn ở bên cạnh bờ, hẳn là chờ kim liên kia nở rộ.

      Cổ Mặc dùng linh hồn lực cảm ứng hồi .

      - trước nhìn xem.

      Tần Phàm gật đầu, từ thân cây nhảy đến thân cây khác, tốc độ cũng nhanh hơn ít.

      - Là phía trước rồi, cẩn thận ít, nên bị phát .

      lát sau, Cổ Mặc chỉ vào phương hướng ra.

      - Đề phòng cũng sâm nghiêm đấy.

      Tần Phàm đứng cây đại thụ, thu liễm khí tức bản thân, nấp đằng sau thân cây cực lớn, xa xa nhìn lại hồ nước. Nhãn lực của vô cùng tốt, tuy cách mấy trăm mét, nhưng vẫn có thể ràng chứng kiến trung tâm hồ nước có đóa liên hoa kim sắc cao khoảng chừng nửa tầng lầu, nổi mặt nước, nhưng lúc này cánh hoa đều khép lại, hẳn là còn chưa tới thời điểm nở rộ, cho nên những người kia chỉ có thể đề phòng bên cạnh bờ.

      - Chậc chậc, quả nhiên là thứ này, quá thần kỳ, liên hoa lại có thể lớn như vậy.

      Cổ Mặc cũng khỏi thầm sợ hãi thán phục:

      - Nghe thời điểm Tạo Hóa Kim Liên này nở rộ phát ra kim quang bốn sắc, nhìn kim liên này phát ra kim quang mà xem, cách nở rộ hẳn là bao lâu nữa.

      - Nhưng mà thứ này phải sử dụng như thế nào, có thể thu vào trữ vật giới chỉ ?

      Tần Phàm nghi hoặc hỏi thăm, liên hoa lớn như thế, cũng chỉ có ở nơi linh khí cực kỳ dồi dào này mới có thể sinh trưởng, ở kiếp trước là chưa từng nghe qua.
      NoName_01 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :