Đan Vũ Càn Khôn - Hỏa Thụ

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 15: Thiếu tiền


      Ngày hôm sau, cần Cổ Mặc gọi Tần Phàm sớm rời giường.


      Mà cũng bắt đầu từ ngày này, lượng huấn luyện của lại gia tăng thêm nửa. Sức mạnh liều mạng ngay cả Cổ Mặc cũng cảm thấy đành lòng.


      - Tiểu tử, ngươi làm như vậy được, thoạt nhìn giống như tự tàn ah…


      Thấy thân tổn thương của Tần Phàm, vẻ mặt Cổ Mặc co rút .


      - có việc gì, ngày hôm qua ta luyện chế gấp đôi thuốc chữa thương.


      Tần Phàm lau vết máu mặt, ngữ khí ung dung .


      - Nhưng thân thể ngươi có thể chịu đựng được sao? hồi nữa đứng dậy được, ta cũng thể mang được ngươi trở về…


      Cổ Mặc nhìn thấy thân thể run rẩy của Tần Phàm, chân mày nhíu lại tiếp tục ra tay.


      - Đừng nhảm, ta biết cực hạn của mình ở nơi nào! Ta bị thương càng nặng, ngươi phải càng có cơ hội hấp thu càng nhiều đan khí sao!


      Tần Phàm thản nhiên , xong thân thể liền chủ động hướng Cổ Mặc phóng tới.


      Như thế, mỗi ngày khó khăn gian khổ luyện tập, thời gian thoáng chốc trôi qua tháng.


      Ở trong tháng này, mỗi ngày Tần Phàm đều khổ luyện Huyền Trọng Quyền, đối luyện cùng Cổ Mặc càng ngừng bị đánh luyện hóa dược lực của Trúc Cơ Hoàn, đến hôm nay cảm giác dược lực cơ bản hấp thu xong, đạt tới Võ Đồ thất cấp cảnh giới.


      Tuy rằng tốc độ có chút nhanh, nhưng Tần Phàm cũng lo lắng cảnh giới ổn, dù sao đây đều là kết quả mỗi ngày kiên trì của , ngay cả Cổ Mặc thể thừa nhận lực ý chí của cứng cỏi hơn người thường rất nhiều.


      Mà Huyền Trọng Quyền ngay ban đầu Tần Phàm chỉ đánh ra được nửa lần trọng lực đến bây giờ dần dần thuần thục, có thể đánh ra được gấp đôi trọng lực, nếu như dùng toàn lực thậm chí có thể đánh ra hơn gấp bội lần trọng lực!


      Về phần tiến cảnh của Cổ Mặc, làm Tần Phàm biết phải gì, lão nhân này mỗi ngày hấp thu đan khí tu luyện cần lo lắng bản thân thể thừa nhận, giờ cũng khôi phục lại tu vi Võ Giả nhất cấp.


      Tốc độ nhanh như vậy làm cho Tần Phàm khỏi nghĩ tới công quyết tu luyện đặc thù mà dọa dẫm lấy được, nhưng đáng tiếc chính là hấp thu đan khí tu luyện chỉ thích hợp với linh hồn thể.


      Ngày này, buổi sáng Tần Phàm tu luyện xong, tắm rửa thay quần áo, liền tính toán luyện chế ít thuốc tương tự Hồi Khí Hoàn.


      Nhưng vừa ngồi xuống chuẩn bị luyện chế đan dược, liền phát linh dược mà lần trước Tần Li đưa tới dùng hết.


      Trừng mắt liếc nhìn Cổ Mặc thoải mái nhàn nhã ngồi dược đỉnh, Tần Phàm cả giận:


      - Tử lão đầu, nhìn xem chuyện tốt mà ngươi làm, dược tài lại hết rồi, lần sau ngươi có thể tiết kiệm được chút hay !


      - Hắc hắc, ta còn phải muốn nhanh chóng tăng lên cảnh giới, ngày sau khi ngươi gặp nguy hiểm ta còn có thể hỗ trợ sao? Lại , mấy ngày nay ngươi luyện tập Huyền Trọng Quyền, tiêu hao Hồi Khí Hoàn cùng Liệu Thương Hoàn còn ít sao!


      Cổ Mặc cười hì hì , làm ra bộ dạng như “ta suy nghĩ cho ngươi”.


      Đích xác trong tháng này, mỗi ngày Tần Phàm đều luyện chế đan dược, mặt là do Cổ Mặc cầu, về phương diện khác là mỗi ngày luyện tập Huyền Trọng Quyền đích xác cần có nhiều Hồi Khí Hoàn hỗ trợ, hơn nữa Cổ Mặc hữu ý vô ý lưu lại tổn thương thân thể , cũng cần nhiều Liệu Thương Hoàn.


      Kỳ cũng có phần Tần Phàm ngứa nghề, bởi vì kiếp trước muốn luyện đan muốn tới phát điên, nhưng lại tìm được linh dược, mà ở trong này chỉ cần cách đoạn thời gian Tần Li lại đem linh dược đưa tới cho , có sẵn dùng là xong.


      - Lại phải phiền toái tỷ tỷ.


      Tần Phàm cũng tiếp tục tranh cãi với Cổ Mặc, phẩy tay áo đứng dậy ra ngoài.


      - Hắc hắc, theo ta nghĩ ngươi cũng muốn gặp vị hôn thê tỷ tỷ của ngươi ?


      Tiếng cười hài hước của Cổ Mặc truyền đến.


      - Cái gì mà hôn thê tỷ tỷ, được loạn!


      Tần Phàm trừng mắt nhìn Cổ Mặc, nhưng chẳng biết tại sao trong lòng cũng nổi lên tia cảm giác ấm áp. ra, trong suốt tháng nay Tần Li chiếu cố tỉ mỉ chu đáo, trong lòng thập phần có hảo cảm với nàng.


      Đây là hảo cảm của chính bản thân , mà phải đến từ trong trí nhớ của “Tần Phàm” trước kia.


      - Miệng đúng tâm! Đừng là ngươi, cho dù là bổn vũ thánh đối với nữ hài tử ưu tú như thế cũng có chút động tâm.


      Cổ Mặc người già thành tinh, tự nhiên liếc mắt liền nhìn Tần Phàm, nhưng cũng quên móc Tần Phàm phen:


      - Hắc hắc, nếu ngươi tận tâm cố gắng, nữ hài tử tốt như vậy bị gả cho người khác, ta xem ngươi phải hối hận cả đời.


      - biết!


      Tần Phàm thản nhiên đáp, ngoài ý muốn tiếp tục phản bác, đẩy cửa ra ngoài.


      Khúc Kính Thông U, Tần Phàm tới sân viện của Tần Li.


      Ở trong này trồng nhiều hoa cỏ, chưa vào ngửi được hương thơm lan tỏa khắp cả vườn.


      Vừa mới định vào, đúng lúc nhìn thấy Tần gia lão bộc Tần Phúc từ trước mặt tới, trong tay cầm chiếc hộp tinh xảo, nhìn ra được bên trong đều là ít vật phẩm trang sức quý trọng.


      - Thiếu gia.


      Tần Phúc thấy Tần Phàm, vội vàng hành lễ.


      Tần Phàm gật gật đầu, nhìn thoáng qua chiếc hộp, nhận ra đây là vật phẩm của Tần Li, liền hỏi:


      - Phúc bá, đây là đồ vật của tỷ tỷ?


      Tần Phúc ở Tần gia nhiều năm, vả lại từ chiếu cố hai tỷ đệ tận tâm, Tần Phàm cũng phải hoài nghi trộm cắp, chỉ thuận miệng hỏi thăm mà thôi.


      - Thiếu gia, đây là tiểu thư giao cho ta…để cho ta…cầm bán.


      Tần Phúc thoáng do dự, lúc này mới ngập ngừng ấp úng .


      - Vì sao vậy? Tỷ tỷ thiếu tiền?


      Tần Phàm khỏi nhướng mày hỏi.


      Tần Phúc thoáng chần chờ lúc, cuối cùng thở dài hơi, :


      - Mấy ngày nay thiếu gia học tập luyện dược, mỗi ngày tiêu hao ít linh dược, tuy rằng Tần gia là linh dược thế gia, nhưng tiểu thư vì đề phòng miệng lưỡi của người khác, cũng tiện điều động quá nhiều tài nguyên của gia tộc, cho nên mới tự mình bán trang sức mua linh dược cho thiếu gia.


      Tần Phàm nghe vậy trong lòng chấn động, liền :


      - Sao tỷ tỷ lại với ta…


      - Ha ha, thiếu gia có thể dụng tâm học tập luyện dược, tiểu thư vui vẻ còn kịp, như thế nào cho thiếu gia nghe việc này.


      Tần Phúc cười , kỳ trong lòng vị lão nhân này đối với những biểu của vị thiếu niên mà chiếu cố từ tới lớn cũng cảm thấy kinh ngạc.


      Trong lòng Tần Phàm cảm động, :


      - Phúc bá, giao chiếc hộp này cho ta .


      - Nhưng mà tiểu thư nàng…


      Tần Phúc có chút chần chờ.


      - Ha ha, làm nam nhân, vốn hẳn phải mua trang sức tặng cho tỷ tỷ, như thế nào còn để cho tỷ tỷ phải bán trang sức đây?


      Tần Phàm lắc đầu, cười khổ , sau đó tiếp nhận hộp trang sức Tần Phúc đưa qua, quay về sân viện của mình.


      Tần Phàm vừa rời , thân ảnh xinh đẹp liền xuất trước cửa.


      - Tiểu thư, thiếu gia…


      Tần Phúc bước tới .


      - có việc gì, ta biết, Phúc bá làm chuyện của mình trước .


      Tần Li khoát tay , Tần Phúc thấy nàng biết việc này liền cúi người thi lễ lui xuống.


      Lúc này con đường u tĩnh bóng người.


      - Tiểu Phàm, ngươi trưởng thành!


      mặt thiếu nữ tuyệt sắc lên dáng mỉm cười mê người, khuynh đảo chúng sinh.


      Trở lại phòng, Tần Phàm tự hỏi làm sao có tiền mua dược tài.


      Tần Li có thể bất kể đại giới vì , nhưng thể thanh thản nhận. Dù sao cần linh dược phải là số lượng , hơn nữa cũng chỉ là tạm thời mà là trường kỳ!


      Như thế phải suy nghĩ phương pháp nào có thể liên tục đạt được tài liệu luyện dược mà ngày sau cần đến.


      Thấy bộ dạng buồn rầu của Tần Phàm, Cổ Mặc khỏi thất thanh cười to.


      - Ha ha, tiểu tử, ngươi đường đường là luyện đan sư mà vẫn lo lắng vấn đề mua linh dược hay sao?


      Tần Phàm liếc mắt nhìn Cổ Mặc, gì.


      tự nhiên hiểu được nếu công bố với gia tộc bản thân mình là luyện đan sư, thân phận nhất định được ủng hộ toàn lực, vấn đề là người trong gia tộc đều cho rằng tháng trước mới bắt đầu học tập luyện dược, lúc này mà mình trở thành luyện đan sư, chẳng những khiến rất nhiều chú ý, đồng thời cũng rước lấy rất nhiều hoài nghi.


      Hơn nữa luyện đan sư mười lăm tuổi, ra chỉ sợ người của Đại Kiền quốc bị dọa hỏng mất! Đương nhiên, tại Tần Phàm chỉ xem như là luyện dược sư linh hoàn cấp, nhưng đây cũng đời hiếm có.


      - Hắc hắc, tiểu tử, ta biết ngươi muốn làm cho người biết ngươi là luyện đan sư ? Đích xác, tuổi tác như ngươi có trình độ luyện dược như vậy xem là quái thai nghiệt. hù chết người!


      Cổ Mặc cười quái dị :


      - Nhưng ngươi có thể cải trang chút, đem luyện dược bán ra ngoài, phải ai biết sao?


      Nghe lời này, trong mắt Tần Phàm khỏi sáng ngời.
      NoName_01 thích bài này.

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 16: Tàng Trân Các.


      Theo Tần Phàm biết, ở Nam Phong Thành có hai gia tộc kinh doanh linh dược sinh ý, là Tần gia, là cửu phẩm chân vũ thế gia Ngô gia. Ngoài ra còn có địa phương kinh doanh đủ loại vật phẩm quý giá, tên là Tàng Trân Các, Tàng Trân Các ở khắp Đại Kiền quốc đều có phân các, tiền vốn có thể vô cùng hùng hậu, nghe truyền thuyết gia tộc đứng sau lưng là nhất phẩm chân vũ thế gia!


      Tuy Tàng Trân Các cũng kinh doanh luyện dược sinh ý, nhưng giống như Tần gia cùng Ngô gia, chủ yếu kinh doanh linh dược linh dịch cấp cùng linh lộ cấp, mà chỉ hướng thị trường cao cấp, chỉ kinh doanh luyện dược ngoài linh tán cấp.


      Tần Phàm muốn đem luyện dược cho gia tộc xử lý, càng muốn đem luyện dược bán tới đối thủ cạnh tranh của gia tộc mình, cho nên Tàng Trân Các chính là mục tiêu của .


      Vừa lúc luyện chế đều là luyện dược ngoài linh tán cấp!


      Vào ban đêm, ngay khi thủ vệ Tần gia đổi ca trực, Tần Phàm mặc bộ hắc bào nương bóng đêm rời khỏi sân viện của mình.


      Sau đó nhờ vào cảm ứng linh hồn siêu cường của Cổ Mặc, tránh thoát thủ vệ, lặng lẽ rời khỏi Tần gia, xuất đường phố phồn hoa nhất Nam Phong Thành.


      Con đường này được xưng là Hoàng Hậu đại đạo, nghe từng có nữ nhân khuynh quốc khuynh thành xuất thân ở nơi này, trở thành hoàng hậu của Đại Kiền quốc, mà Tàng Trân Các chính là kiến trúc hoa lệ nhất tại ngã tư đường phồn hoa Nam Phong thành.


      Nghe toàn bộ phân các của Tàng Trân Các khắp Đại Kiền quốc đều có phong cách như thế, hết sức cao quý cùng hoa lệ, đại biểu cho tiêu chí cao nhất của tòa thành thị.


      Hoàng Hậu đại đạo, ánh sáng rực rỡ trong đêm, đèn đuốc sáng ngời. Tuy rằng sáng lóe như ánh đèn neon của Địa Cầu kiếp trước, nhưng đèn đuốc được dùng công nghệ đặc thù làm ra kém hơn bao nhiêu!


      Lúc này ánh đèn mới được phát lên, ít thương nhân tiểu thương cũng bắt đầu buôn bán, vô cùng náo nhiệt.


      Đương nhiên, Tàng Trân Các xa hoa chẳng khác gì cung điện kia tại đại khí huy hoàng, chói mắt sáng lạn, liếc mắt liền có thể nhìn thấy. Tần Phàm trong bộ hắc bào bao phủ, cũng thích hợp ở lâu con đường phồn hoa bên ngoài, lập tức hướng Tàng Trân Các tới.


      Dùng bạch thạch làm nền, ngọc bích làm cửa, còn chưa tiến vào trong Tàng Trân Các có thể cảm nhận được xa hoa kinh người, đồng thời cũng hiển lộ địa vị ràng, nơi đây nếu có tư bản ai dám tới gần, cũng có thể nơi này chính là tượng trưng cho thân phận!


      muốn bị người nhận ra, Tần Phàm còn đặc biệt mua áo choàng che phủ cả mặt.


      vào Tàng Trân Các, phát bên trong dùng bạch ngọc trải nền, mà trong đại sảnh bày vài quầy hàng lớn, bên tỏa ra hào quang đủ màu, nhìn lóa mắt, thậm chí so với rất nhiều khách sạn siêu thị mà Tần Phàm nhìn thấy kiếp trước còn hoa lệ hơn rất nhiều. Tuy rằng ở bên ngoài nhìn thấy có thủ vệ, nhưng Tần Phàm vẫn mơ hồ cảm ứng được ở những góc hẻo lánh có vài khí tức hề kém cỏi.


      Lúc này đại sảnh cũng có khách nhân, Tần Phàm đè ép mũ xuống thấp, trực tiếp thẳng tới quầy bạch ngọc phía trước.


      - Khách nhân tôn quý, chào ngài, xin hỏi có chuyện gì có thể giúp được ngài ?


      Trong quầy có nữ tử khuôn mặt xinh đẹp dáng vóc uyển chuyển, mang theo nụ cười chức nghiệp hướng Tần Phàm hành lễ vấn an.


      - Ta muốn bán ít luyện dược.


      Bên trong hắc bào, thanh hơi khàn khàn truyền ra.


      - Tiên sinh, bổn các chỉ mua luyện dược ngoài linh tán cấp, xin hỏi ngài bán là loại luyện dược nào?


      Nữ tử nghe thanh chợt ngẩn ra, cảm thấy có chút khác biệt với tưởng tượng của mình, nhưng vẫn mỉm cười hỏi.


      - Ha ha, tiểu tử, cười chết ta, thanh này của ngươi giả vờ cũng quá sơ hở !


      Lúc này thanh châm biếm của Cổ Mặc vang lên trong đầu Tần Phàm, cũng cười nhạo Tần Phàm giả bộ già nua, nhưng lại giống chút nào.


      - Luyện dược cấp linh tán, Sinh Cơ Hoạt Huyết Tán, bất cứ ngoại thương nào từ vũ sư trở xuống đều có thể khôi phục lại trong canh giờ!


      Tần Phàm để ý tới Cổ Mặc, chỉ đem mấy bình bạch ngọc đặt lên quầy.


      Sinh Cơ Hoạt Huyết Tán đặc biệt luyện chế hôm nay, bình thường dùng đều là Sinh Cơ Hoạt Huyết Hoàn, bất cứ ngoại thương nào đều cũng có thể khôi phục trong nửa giờ. Nhưng vì muốn làm người quá chú ý, cố ý đem luyện dược đổi thành linh tán cấp.


      - Có thể chữa khỏi bất luận ngoại thương nào dưới cấp vũ sư sao?


      Nữ tử bán hàng kinh ngạc, nàng làm việc trong Tàng Trân Các của Nam Phong Thành thời gian lâu, cũng tiếp xúc ít luyện dược sư, nhưng loại luyện dược như vậy chưa từng nhìn thấy qua.


      - Phải!


      Tần Phàm tự tin gật gật đầu.


      - Phiền toái tiên sinh chờ lát, ta cần mời luyện dược sư của Tàng Trân Các đến xem xét qua mới có thể xác định giá cả mua bán của chúng ta.


      Nữ tử cẩn thận đặt mấy bình thuốc xuống quầy, sau đó cung kính .


      - cần, để ta xem…


      Nhưng vào lúc này thanh già nua từ cao truyền xuống.


      Tần Phàm thông qua lớp áo choàng có thể nhìn thấy lão nhân tinh thần phấn chấn, gương mặt mỉm cười từ lầu hai xuống.


      - Các chủ.


      Nữ tử bán hàng thấy lão nhân xuống, cung kính hành lễ .


      - Nam Phong Tàng Trân Các các chủ?


      Tần Phàm có chút kinh ngạc, cũng là vị luyện dược sư sao? Nhưng Tần Phàm cũng tỏ vẻ gì khác, chỉ tiếp tục đứng yên nơi đó chờ đợi kết quả xem xét luyện dược.


      Các chủ Tàng Trân Các xuống cầu thang, tới trước quầy, làm như chút để ý mở nắp bình ngửi chút.


      - Di?


      Thần sắc vốn thong dong của lão nhân đột nhiên biến đổi, sau đó phát ra tiếng kinh ngạc, lên tia thần thái, lát sau buông bình thuốc, nhìn Tần Phàm có chút nóng bỏng hỏi:


      - Xin hỏi tiên sinh, luyện dược này đúng là xuất từ tay các hạ sao?


      - Chẳng lẽ Tàng Trân Các còn muốn hỏi nơi phát ra hàng hóa hay sao?


      Tần Phàm nhướng mày, thanh khàn khàn chứa vẻ vui .


      - Ha ha, mời tiên sinh đừng để ý, đây chỉ là lão phu hỏi nhiều câu mà thôi.


      Các chủ Tàng Trân Các cười , nhàng đem đề tài này lướt qua, sau đó :


      - Phẩm chất của linh dược này thượng thừa, Tàng Trân Các cấp cho tiên sinh mỗi bình là ngàn năm trăm kim nguyên, nơi này có tám bình, là vạn hai ngàn kim nguyên, biết tiên sinh có vừa lòng?


      - ngàn năm trăm kim nguyên bình?


      Nữ tử bán hàng cũng vô cùng kinh ngạc, nàng làm việc trong này lâu như vậy, lần đầu tiên nhìn thấy luyện dược linh tán cấp có giá cả cao đến như thế! Thậm chí so với ít luyện dược linh hoàn cấp bình thường còn kém bao nhiêu!


      - vạn hai ngàn kim nguyên, giá cả này ta rất hài lòng.


      Tần Phàm nghe giá cả như vậy cũng khỏi chợt động, nhưng mặt biểu vẻ gì, chỉ làm như bí hiểm gật đầu, dùng thanh khàn khàn .


      Các chủ Tàng Trân Các cũng mỉm cười gật đầu, sau đó lại ra dấu cho nữ tử bán hàng, nàng lập tức lấy ra tấm thẻ màu đen cung kính đưa cho Tần Phàm, :


      - Đây là vũ tạp ghi tên, bên trong có vạn hai ngàn kim nguyên, ở cả Vũ Thiên đại lục đều có thể sử dụng, như cần tiền mặt cũng có thể đến Tàng Trân Các chúng tôi trao đổi.


      - Cảm ơn.


      Tần Phàm vươn tay tiếp nhận, nhưng bàn tay trắng nõn sạch ràng là bàn tay của thiếu niên, vì vậy dễ dàng làm cho ánh mắt như lão hồ ly của các chủ Tàng Trân Các phát .


      - Tàng Trân Các chúng ta có nhiều vật phẩm rất tốt, lão tiên sinh nhìn xem có vật gì thích hợp hay sao?


      Thấy Tần Phàm muốn rời , các chủ Tàng Trân Các chợt mở miệng hỏi.


      - cần.


      Thanh Tần Phàm thản nhiên truyền đến, cũng muốn phát sinh thêm chuyện ngoài ý muốn, liền ra cửa.


      - Đợi chút, tiểu tử, khoan hãy , nơi này có chút thứ tốt.


      Nhưng đúng lúc này, thanh Cổ Mặc từ trong đầu truyền ra, làm Tần Phàm vừa sắp bước ra cửa chợt nhàng ngừng lại.
      NoName_01 thích bài này.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 17: Vũ ngọc.


      - Cái gì vậy?


      Tần Phàm dùng thần thức truyền hỏi.


      - Ở kệ bên trái, tầng thứ hai.


      Thanh Cổ Mặc lại truyền đến.


      Tần Phàm quay đầu, thấy kệ bạch ngọc bày viên dạ minh châu, mỗi tầng đều là vòng tròn chậm rãi chuyển động, quang mang dạ minh châu chiếu rọi xuống, vô cùng xa hoa.


      - Là khối ngọc này sao?


      Tần Phàm tới, cầm lên ôn ngọc hình trứng cỡ trứng bồ câu tầng thứ hai, thầm hỏi.


      - Ánh mắt cũng kém lắm đâu.


      Cổ Mặc cười , sau đó giải thích cho Tần Phàm:


      - Khối ngọc này tên là Vũ Ngọc, mang theo người có thể tăng lên tốc độ tu luyện.


      Tần Phàm nhìn nhìn giới thiệu bên , quả nhiên viết: Vũ Ngọc, có thể đề cao gấp đôi tốc độ tu luyện của tu luyện giả.


      Vì thế bĩu môi, cho là đúng truyền :


      - Mặt phải có viết sao? Người khác cũng biết, nhưng bây giờ còn chưa bị mua , vậy cũng phải là thứ tốt gì, ta còn tưởng rằng là nhặt được tiện nghi đâu.


      Tại kiếp trước, có đôi khi cũng dạo thị trường đồ cổ, nhặt tiện nghi cũng là ngôn ngữ trong nghề chơi cổ vật, ý là mua được đồ vật mà cả người bán cũng biết giá trị chân của nó.


      - Hắc hắc, Vũ Ngọc ai cũng biết, nhưng bên trong khối ngọc này có giọt Vũ Ngọc tinh hoa, nếu có lực cảm ứng của cao thủ ngoài Võ Tôn cách nào biết đến.


      Cổ Mặc cười hắc hắc, đắc ý .


      - Tinh hoa Vũ Ngọc?


      Tần Phàm sờ lên mặt ôn ngọc, linh hồn cảm ứng của cũng yếu, tựa hồ mơ hồ cảm ứng được có thứ gì đó kỳ diệu tồn tại bên trong khối ngọc kia.


      - Vũ Ngọc bình thường tối đa chỉ tăng lên được gấp đôi tốc độ tu luyện, nhưng nếu là Vũ Ngọc chứa tinh hoa, có thể giúp tăng lên gấp mười, thậm chí gấp trăm lần! Ngươi có phải là thứ tốt hay ?


      Thanh của Cổ Mặc truyền đến, ở phương diện này là có đầy đủ kiến thức, bởi vì khi còn trẻ tuổi từng lấy được khối Vũ Ngọc tinh hoa.


      - Có thể tăng lên tốc độ tu luyện hơn trăm lần?


      Tần Phàm khỏi thầm hít sâu hơi, tốc độ này nhanh tới mức có thể so sánh với đan dược. Nhìn lại giá cả khối ngọc, nở nụ cười khổ: mười vạn kim nguyên!


      Đây là do Tàng Trân Các còn chưa biết bên trong đây chứa Vũ Ngọc tinh hoa!


      - Lão nhân, ta làm sao có nhiều tiền như vậy ah!


      Vẻ mặt Tần Phàm mất tự nhiên, vừa rồi bán ra mấy bình Sinh Cơ Hoạt Huyết Tán cũng chỉ được vạn hai kim nguyên mà thôi!


      - Chuyện này tùy ngươi, nhưng ta có thể cho ngươi biết đây là thứ tốt, tương lai ngươi đừng hối hận là được!


      Thanh uể oải của Cổ Mặc truyền tới, việc có tiền hay cũng cần nghĩ qua.


      Nhưng đúng lúc này, các chủ Tàng Trân Các nhìn thấy Tần Phàm vòng lại, cầm khối Vũ Ngọc lên quan sát, mỉm cười tới.


      - Vị đại sư này, như thế nào? Trúng ý khối Vũ Ngọc này hay sao?


      Khóe môi Tần Phàm co quắp, buông Vũ Ngọc xuống, dùng thanh khàn khàn :


      - Là có chút thích, nhưng đáng tiếc tại người lão phu đủ tiền.


      Các chủ Tàng Trân Các khỏi ngẩn ra, luyện dược sư lại dám là mình có tiền? Trong lòng khỏi thầm nghĩ:


      - Chẳng lẽ ta nghĩ lầm rồi? cũng phải người luyện chế Sinh Cơ Hoạt Huyết Tán hay sao?


      Nhưng làm các chủ Tàng Trân Các, kinh nghiệm đương nhiên thập phần lão luyện, cười cười thử hỏi:


      - Ha ha, đại sư đùa, có thể luyện ra được Sinh Cơ Hoạt Huyết Tán phẩm chất cao như vậy, làm sao lại là người thiếu tiền đây?


      - Lão phu lại ta là luyện dược sư kia.


      - phải ? Nhưng ràng là thiếu niên, nếu phải vì sao phải cải trang? Chẳng lẽ luyện dược này là do trộm tới?


      Trong lòng các chủ Tàng Trân Các lên nhiều nghi vấn, nhưng vẻ mặt vẫn mỉm cười tự nhiên:


      - khi như vậy, nếu lão tiên sinh có thể giới thiệu vị luyện dược sư tôn quý kia cho Tàng Trân Các chúng ta, ta dùng nửa giá tiền bán Vũ Ngọc này cho ngài, ngài thấy thế nào?


      - Hắc hắc, vị luyện dược sư kia chính là vì muốn làm cho người ta biết cho nên mới để cho ta đến đây bán luyện dược, vì vậy ý tốt của các chủ ta chỉ có thể tâm lĩnh.


      Thanh khàn khàn của Tần Phàm lại truyền ra:


      - Khối Vũ Ngọc này ta mua đúng giá của nó.


      Vừa dứt lời, lại lấy ra bình bạch ngọc, đặt lên quầy thản nhiên :


      - Đây là bình Trúc Cơ Tán, thỉnh các chủ ra cái giá, nhìn xem có thể đổi được khối Vũ Ngọc này hay .


      - Trúc Cơ Tán?


      mặt các chủ Tàng Trân Các khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc, có điểm thể tin được cầm lấy bình ngọc mở nắp ngửi qua chút. Làm các chủ Tàng Trân Các, từng gặp qua vô số vật quý, chỉ vừa ngửi liền xác nhận hương vị độc đáo trong bình chính là Trúc Cơ luyện dược thể nghi ngờ!


      Trúc Cơ luyện dược được xưng là loại luyện dược đê giai khó luyện chế nhất, đặc biệt là thánh phẩm Trúc Cơ Đan, đó là khó khăn trong khó khăn! Nghe cũng phải toàn bộ luyện đan sư đều có thể luyện chế ra được, cả Đại Kiền quốc chưa chắc có được mười người có thể luyện chế! Về phần Trúc Cơ Hoàn cùng Trúc Cơ Tán, đó cũng là loại cao cấp nhất đại biểu cho linh hoàn cấp cùng linh tán cấp!


      cách khác, người có thể luyện chế ra Trúc Cơ Tán trình độ là luyện dược sư linh tán cấp đỉnh! Có lẽ tùy thời đều có thể đột phá trở thành luyện dược sư linh hoàn cấp!


      Các chủ Tàng Trân Các cũng là luyện dược sư, tuy rằng chỉ là luyện dược sư linh lộ cấp, cũng năng lực luyện chế được luyện dược Trúc Cơ, nhưng tiếp xúc nhiều luyện dược sư của rất nhiều gia tộc, ánh mắt trở nên cực kỳ độc đáo, bình Trúc Cơ Tán cùng mấy bình Sinh Cơ Hoạt Huyết Tán đều có độ tinh thuần cao phi thường. Cho nên vừa rồi mới ra giá cả cao như thế, bởi vì hết sức ràng độ tinh thuần của luyện dược càng cao, trình độ của luyện dược sư càng cao!


      Độ cầu của linh tán là phải đạt tới 80%, mà bình dược này phải có độ tinh thuần vượt qua 90%, như vậy đại biểu cho trình độ gì?


      Các chủ Tàng Trân Các có chút thể tin được, ở Tàng Trân Các chỉ có vài vị luyện dược sư linh hoàn cấp, về phần luyện đan sư xưa nay vẫn luôn mực mời chào cũng mời được, chẳng lẽ trong Nam Phong thành nho lại có được vị hay sao?


      - Xin hỏi các chủ, ý của ngài như thế nào?


      Tần Phàm thấy lão nhân kia lâu gì, đành mở miệng hỏi.


      Kỳ lúc này là do Tần Phàm sơ sót, nhớ được trong “Luyện dược sư thủ sách” có qua, thông qua độ tinh thuần của luyện dược liền có thể phỏng đoán được cấp bậc năng lực của luyện dược sư.


      Độ tinh thuần của luyện dược linh tán cấp bình thường là ở 80%, linh hoàn cấp là 90%, mà linh đan cấp là 100%! Mấy bình luyện dược linh tán cấp mặc dù do đặc biệt luyện chế, giấu diếm trình độ luyện dược của mình để tránh bị chú ý, nhưng do bản thân thói quen luôn cầu nghiêm khắc với bản thân, nên cho dù Tần Phàm chỉ tùy ý luyện chế linh tán nhưng mỗi bình đều có độ tinh thuần tiếp cận 100%!


      cách khác, lần này Tần Phàm cải trang giấu diếm nhiều như vậy xem như uổng phí tâm cơ.


      - Bình Trúc Cơ Tán này phẩm chất thượng thừa, giá trị phỏng chừng là ngoài mười vạn kim nguyên, cũng đủ đổi khối Vũ Ngọc này.


      Lúc này các chủ Tàng Trân Các khôi phục trạng thái bình thường, mỉm cười .


      - Vậy ta lấy khối Vũ Ngọc này.


      Tần Phàm trực tiếp đem Vũ Ngọc nhét vào người, sau đó thêm lời nào, trực tiếp ra cửa.


      Dứt khoát lưu loát như vậy? Các chủ Tàng Trân Các khỏi ngẩn ra, nhưng rất nhanh liền kịp phản ứng, luyện dược sư cao minh như thế nhất định phải kết giao mượn sức! Vì thế vội vàng hướng Tần Phàm hô:


      - Lão tiên sinh xin chờ chút.


      Nghe thanh truyền tới sau lưng, Tần Phàm xoay đầu lại, liền thấy các chủ Tàng Trân Các đưa ra tấm kim tạp, :


      - Đây là thẻ khách quý của Tàng Trân Các chúng ta, chỉ cần lão tiên sinh cầm nó, ngày sau đến Tàng Trân Các mua đồ vật gì cũng đều được giảm 10% giá cả.


      - Giảm 10%?


      Tần Phàm khỏi ngẩn ra, đây phải là số ít ah! Chỉ Vũ Ngọc hôm nay cần mua, giảm giá đó là vạn kim nguyên! Bao nhiêu dân chúng bình dân mỗi năm thu nhập còn chưa tới vạn kim nguyên đâu!


      - Cảm ơn.


      Tần Phàm cũng khách khí, trực tiếp tiếp lấy tấm kim tạp.


      - Hi vọng lần sau có thể cùng ngài thẳng thắn gặp lại.


      Lúc này các chủ Tàng Trân Các chợt cười , làm như xuyên thấu qua áo choàng liếc mắt liền nhìn thấu .


      Tần Phàm ngây ra, nhưng ngay lập tức giả vờ như hiểu, cười hắc hắc :


      - Nếu lần sau còn có thể vận tốt như vậy giúp đỡ vị đại sư kia làm việc, ta tự nhiên lại đến.


      xong xoay người rời khỏi Tàng Trân Các.


      Nhìn thấy bóng lưng Tần Phàm rời , các chủ Tàng Trân Các thoáng nét cười như lão hồ ly, cũng biết nghĩ tới chuyện gì.


      lát sau, nhìn nữ tử bán hàng :


      - Nam Phong Tần gia có hướng Tàng Trân Các chúng ta mua Trúc Cơ luyện dược lâu, giờ rốt cục có hàng, Tần Li tiểu thư cũng là người tệ, nhân tình này bán cho nàng …ngươi cho người thông tri Tần gia chút.
      NoName_01 thích bài này.

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 18: Quyết định


      Thuận đường dạo trong Nam Phong thành vòng, mua ít dược tài, thừa dịp bóng đêm Tần Phàm quay về lãnh địa Tần gia, lúc này Tần gia đèn đuốc sáng trưng, đèn lồng đem cả lãnh địa chiếu sáng thịnh vượng.


      Cửu phẩm chân vũ thế gia cổ xưa nếu đèn đuốc thắp sáng cũng khiến cho đại bộ phận người cảm thấy lo lắng trong lòng.


      Nhìn thấy mảnh cảnh đêm quen thuộc lại xa lạ, trong lòng Tần Phàm nổi lên cảm xúc phức tạp, cũng bất tri bất giác có thêm phần lòng trung thành đối với mảnh đất này.


      Vị phụ thân nhìn như nghiêm khắc luôn mong muốn con mình đạt được thành tựu, vị tỷ tỷ vô cùng quan tâm chăm sóc, bọn họ là chấp niệm trong lòng “Tần Phàm” ngày trước, cũng là điều mà Tần Phàm tại muốn bảo hộ. Gia tộc thừa nhận, tranh thủ vinh diệu, đây đều là những chuyện mà nhất định thay “Tần Phàm” hoàn thành!


      Nếu tiếp nhận thân thể này, như vậy những trách nhiệm liên quan đều nhất định phải tiếp nhận hoàn toàn!


      Ba năm sau ngày diện thánh, dám quên!


      Trong lòng lên đủ loại cảm xúc phức tạp, thân ảnh chậm rãi dung nhập vào bóng đêm, chân chính sáp nhập vào gia tộc này. Cẩn thận tránh né thủ vệ, Tần Phàm quay về tới phòng của mình.


      - Lão nhân, Vũ Ngọc ta mang trở về, tiếp theo phải làm sao mới có thể đem công hiệu của Vũ Ngọc tinh hoa dẫn phát ra đây?


      Bỏ áo choàng, Tần Phàm đem nhẫn ném lên mặt đất, ngay lập tức chiếc nhẫn biến hóa thành dược đỉnh, thân ảnh Cổ Mặc từ từ phiêu phù bên .


      - Việc này khoan hãy , ta trước tiên cho ngươi việc.


      Thanh uể oải của Cổ Mặc truyền đến, :


      - Hành động đêm nay của ngươi có ba điểm thất bại!


      - Thứ nhất, ngươi vốn muốn giấu diếm bí mật tuổi tác của chính mình, nhưng là đầu tiên thanh của ngươi bắt chước quá kém, tiếp theo đôi tay của ngươi bán rẻ ngươi. Thứ hai, ngươi cố ý luyện chế luyện dược linh tán cấp, vốn là muốn giấu diếm kỹ thuật luyện dược của ngươi, nhưng ngươi quên điều, ngươi luyện chế trụ cột linh dịch, độ tinh thuần vượt xa luyện dược linh tán cấp tới nửa. Thứ ba, cũng là chuyện mà ngươi làm sai lớn nhất, là ngươi nên đem Trúc Cơ Tán bán cho Tàng Trân Các! Bởi vì luyện chế Trúc Cơ Tán cần đến bộ phận linh dược đều do nữ hài Tần Li từ bên ngoài giúp ngươi thu mua về, nếu là người có ý chí muốn truy xét, dễ dàng bại lộ ra thân phận của ngươi.


      Nghe Cổ Mặc đem những lỗi lầm mình phạm phải đêm nay từ từ phân tích, Tần Phàm nhất thời giống như bị giội xuống chậu nước lạnh, vốn cho rằng mình làm việc đủ cẩn thận, nhưng tưởng tượng được lại lưu lại quá nhiều sơ hở đến như vậy.


      Nghiêm trọng tới mức có thể làm bản thân mình bị bại lộ!


      Chính mình quả nhiên vẫn còn quá trẻ tuổi, quá non!


      Luận kinh nghiệm còn kém xa lão quái sống mấy trăm năm như Cổ Mặc.


      - Tử lão đầu, làm sao ngươi sớm!


      Tần Phàm khỏi có chút chán nản, nghĩ đến tại Cổ Mặc mới chịu ra, hung hăng trừng mắt trách mắng lão nhân kia.


      - Hắc hắc, trải qua thất bại làm sao trưởng thành, nếm thiệt thòi lần mới có thể khôn ngoan nhìn xa trông rộng thôi.


      Lúc này Cổ Mặc lại cười hắc hắc:


      - Sau này bổn vũ thánh còn phải theo người thời gian dài, ta cũng muốn ngày sau bởi vì lỗ mãng của ngươi mà hại cả mạng già của ta đây.


      Tần Phàm có chút biết gì.


      Cổ Mặc thấy bộ dạng chán nản của , lúc này mới mỉm cười an ủi:


      - Lần này xem như lần giáo huấn , kỳ ngươi cũng cần lo lắng, Tần gia vốn là linh dược thế gia, thu mua ít linh dược cũng là bình thường, chưa chắc hoài nghi lên người ngươi, hơn nữa nếu cần truy xét tới người ngươi, cũng có gì lớn, Tần gia xuất luyện đan sư, nhất thời tăng cao giá trị gấp trăm lần!


      - Ngươi cho rằng lấy thực lực bây giờ của ta, khi thân phận bị hấp thụ ánh sáng, ta có năng lực tự bảo vệ mình sao?


      Tần Phàm tức giận trừng mắt nhìn Cổ Mặc.


      - Hắc hắc, sau lưng ngươi phải còn có Tần gia sao? Hơn nữa ngươi là luyện đan sư mười lăm tuổi, người khác nịnh bợ ngươi còn kịp, ai dám đâm sau lưng ngươi đây?


      Kỳ Cổ Mặc đối với tính cẩn thận của Tần Phàm vẫn có vài phần thưởng thức, nhưng ngoài miệng vẫn cho là đúng .


      - Cẩn thận cuối cùng vẫn tốt hơn, ai biết có người vì lòng đố kỵ mà hại ta hay , cho nên trước khi còn chưa có đủ thực lực tự bảo vệ mình ta thừa nhận thân phận luyện đan sư của mình.


      Tần Phàm bĩu môi , tiếp theo có chút u oán liếc mắt nhìn Cổ Mặc :


      - Nhắc tới, có gánh nặng ở đây, bây giờ ta còn có thể luyện ra được linh đan sao?


      - Hắc hắc, kỳ bổn vũ thánh còn có vài phần tò mò, ngươi còn trẻ như vậy làm sao có được trình độ luyện dược cao như vậy đây? Chẳng lẽ ngươi là lão quái chuyển thế hay sao?


      tới đây, Cổ Mặc cười mỉa , cố ý đổi đề tài khác.


      Nghe được từ chuyển thế, trong lòng Tần Phàm khỏi khẽ run, nhưng mặt vẫn chút dao động, ra chuyện xưa biên xong từ trước:


      - Kỳ lúc trước ta từng có vị lão sư, kỹ thuật luyện dược của ta đều do lão sư thầm truyền thụ, nhưng cho ta phân tâm học võ, cũng bởi vậy ta mới chậm trễ tu luyện võ đạo, bây giờ vẫn chỉ là võ đồ.


      - Vậy lão sư của ngươi đâu rồi?


      Cổ Mặc nghe Tần Phàm có lão sư, trong lòng chẳng biết tại sao khỏi có chút cảm giác thất vọng.


      - chết!


      Tần Phàm bĩu môi , tỏ vẻ muốn nhắc lại chuyện này.


      - Hắc hắc, vậy thôi, chuyện cũ đề cập tới cũng được. tại ta giúp ngươi hoán tỉnh Vũ Ngọc tinh hoa này !


      Cổ Mặc nghe vậy ngược lại trong lòng thở phào hơi nhõm, liền đổi đề tài .


      Tần Phàm dùng ngón tay vuốt vuốt Vũ Ngọc, sau đó đưa cho Cổ Mặc.


      Cổ Mặc tiếp nhận Vũ Ngọc, trịnh trọng nắm trong lòng bàn tay, đôi mắt híp lại, qua chừng phút chỉ nghe tiếng “ba” nhàng vang lên, Cổ Mặc chậm rãi mở hai mắt ra.


      - Được rồi.


      Cổ Mặc đem Vũ Ngọc trả lại cho Tần Phàm, .


      - Chỉ đơn giản như vậy?


      Tần Phàm có chút ngạc nhiên, tiếp nhận Vũ Ngọc, phát độ ấm cao hơn vừa rồi ít, cảm giác như có chút nóng.


      - Chẳng lẽ cần phức tạp hơn?


      Khóe môi Cổ Mặc lên tia cười đắc ý:


      - Trong này khảo nghiệm chính là ánh mắt, biết ? Đầu tiên phải có được cảm ứng linh hồn vượt xa người thường mới có thể phát , sau đó phải thông qua thần niệm cường đại xâm nhập vào trong ôn ngọc, mới có thể hoán tỉnh Võ Ngọc tinh hoa bên trong.


      - Hứ!


      Tần Phàm cho là đúng hừ tiếng, sau đó cầm Vũ Ngọc ngồi xếp bằng dưới đất, ngũ tâm hướng thiên, chuẩn bị tu luyện.


      Thoáng nhắm lại hai mắt, dùng võ khí bản thân hấp thu, lập tức cảm giác linh khí vô cùng tinh thuần từ khắp bốn phía bị hấp dẫn tới, lúc này độ dày linh khí người Tần Phàm cao hơn bình thường gấp trăm lần. Ở hoàn cảnh như vậy, Tần Phàm chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái, tốc độ tu luyện đương nhiên là nhanh kinh người!


      chu thiên vận chuyển, Tần Phàm thu công, hài lòng mở mắt.


      Mà ngay khi vừa mở mắt, vừa nhìn thấy hộp trang sức của Tần Li cách đó xa, trong lòng thở dài, lát sau có quyết định.
      NoName_01 thích bài này.

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 19: Lễ vật


      Đêm nay, Tần Phàm tìm nhiều thời gian đem Vũ Ngọc tạo thành chuỗi vòng tay, còn bị Cổ Mặc cười chẳng khác gì nữ nhân.


      Đợi tới sáng hôm sau tu luyện xong trở về, khôi phục lại thương thế, Tần Phàm liền cầm lấy vòng tay làm bằng Vũ Ngọc tinh tế kiểm tra chút, sau đó mới vừa lòng cười cười, cầm lấy hộp trang sức của Tần Li ra ngoài.


      - Tiểu tử, ngươi muốn đâu?


      Thấy hành động của Tần Phàm, Cổ Mặc khỏi ngẩn ra, có chút ngoài ý muốn hỏi.


      - Đem trả đồ vật thôi.


      Tần Phàm thản nhiên .


      - Ngươi phải muốn đem Vũ Ngọc tặng cho nữ hài Tần Li kia ?


      Lúc này Cổ Mặc mới kịp phản ứng, nguyên lai tối hôm qua Tần Phàm cả đêm dùng Vũ Ngọc làm thành chuỗi vòng tay là muốn đưa cho Tần Li. Càng làm cho kinh ngạc chính là Vũ Ngọc tinh hoa Tần Phàm cũng biết, thể tưởng được vẫn cam tâm đem tặng cho người khác.


      Tần Phàm gật gật đầu, bình tĩnh đáp:


      - Ta vừa dùng xong viên Trúc Cơ Hoàn thứ hai, giờ còn bộ phận dược lực chứa trong khiếu huyệt thân thể, ta muốn luyện hóa phải tiêu tốn ít thời gian, nhưng còn viên thứ ba chưa dùng, hơn nữa qua thêm vài ngày ta còn phải tiếp tục luyện chế Cố Nguyên Đan để đề phòng tình huống trúc cơ ổn, cho nên sắp tới tốc độ tu luyện của ta quá nhanh, tại Vũ Ngọc đối với ta có tác dụng kỳ lớn.


      chỉ nghĩ tới hộp trang sức, mà còn là phần nhân tình của Tần Li, tuy rằng biết được làm như vậy vẫn chưa xem là trả xong ân tình của nàng.


      - Tác dụng lớn, nhưng có nghĩa là có, hơn nữa ngày sau cũng dùng đến. Chậc chậc, ngươi phải nghĩ thông suốt, Vũ Ngọc chứa tinh hoa chính là bảo bối khó được, nếu đem ra bán còn lấy được mấy trăm vạn thậm chí là ngàn vạn kim nguyên, ngươi bỏ được sao?


      Cổ Mặc hí mắt nhìn Tần Phàm , nhưng trong lòng lại thưởng thức thiếu niên này. Trọng tình trọng nghĩa, như vậy cần lo lắng ngày sau Tần Phàm bất lợi đối với .


      Tần Phàm vỗ vỗ hộp trang sức trong tay, gì. chính là loại người mà người khác đối đãi tốt với , đối đãi tốt với người! Trong khoảng thời gian này Tần Li luôn chăm sóc chiếu cố cho tỉ mỉ chu đáo, hơn nữa hề cầu chuyện gì, thậm chí còn vì bán tài sản riêng, Tần Phàm cảm động.


      Có nhiều thứ dù có tiền cũng mua được.


      - Hắc hắc, ngày sau đừng nên hối hận là tốt rồi.


      Cổ Mặc cười hắc hắc , híp mắt, cũng biết trong lòng nghĩ đến chuyện gì.


      Tần Phàm chỉ cười , sau đó thu lại dược đỉnh, dược đỉnh liền hóa thành chiếc nhẫn đỏ đậm đeo ngón tay của , đương nhiên Cổ Mặc luôn bám vào bên trong.


      Nhắc tới dược đỉnh này, Tần Phàm lại cảm giác suy đoán lúc trước của mình còn thấp, phẩm cấp của dược đỉnh có lẽ là Tạo Hóa Đỉnh. Ít nhất kiếp trước còn chưa từng gặp qua loại dược đỉnh nào có thể biến hóa được như thế.


      Thấy Cổ Mặc chui vào trong dược đỉnh, Tần Phàm mở cửa phòng ra ngoài.


      Nhưng khi vừa định mở cửa bước ra, chợt nghe tiếng gõ cửa truyền vào, Tần Phàm ngây ra, mở cửa phòng, có chút vui vẻ phát Tần Li mỉm cười đứng bên ngoài.


      Hôm nay Tần Li mặc bộ lục y, khí chất tự nhiên thanh nhã, tư thế uyển chuyển làm người cảm giác thư thái nhàng. Mà mỗi lần Tần Phàm nhìn thấy Tần Li, khỏi cảm giác kinh diễm, phải lúc mới kịp phản ứng.


      - Tiểu Phàm, muốn đâu đó?


      Tần Li thấy Tần Phàm vừa lúc mở cửa phòng, liền cười hỏi.


      - Ách, đệ vừa muốn tìm tỷ tỷ đâu…


      Tần Phàm có chút xấu hổ gãi gãi đầu, khẽ cười .


      - sao? Trong khoảng thời gian này tiểu Phàm đệ bận tu luyện, lâu tìm tỷ tỷ.


      Tần Li mang theo ý cười diễm lệ, cố ý lộ ra bộ dáng như quá tin tưởng.


      - Đương nhiên là , hãy xem, hộp trang sức này đệ vừa muốn cầm trả lại cho tỷ tỷ đâu.


      Tần Phàm vẫy vẫy hộp trang sức trong tay .


      - Hay nha, chẳng thể trách mấy ngày nay thấy hộp trang sức của ta, nguyên lai ở chỗ của ngươi a, hì hì…


      Tần Li chớp chớp đôi mắt xinh đẹp, giả vờ như hay biết gì cười .


      - Phải đó, là đệ hỏi qua tỷ tỷ mà cầm hộp trang sức của tỷ mang về, cho nên để tỏ lòng xin lỗi, đệ tặng tỷ phần lễ vật, tỷ ngàn vạn lần được cự tuyệt!


      Tần Phàm lộ ra biểu tình giảo hoạt, sau đó lấy ra chuỗi vòng tay bằng Vũ Ngọc quơ quơ trước mặt Tần Li.


      - Vũ Ngọc?


      Tần Li có chút kinh ngạc che miệng:


      - Tiểu Phàm, làm sao đệ có thể có…


      Nàng làm sao hiểu giá trị của Vũ Ngọc, đó là đồ vật có thể giúp cho người tập võ đề cao gấp hai tốc độ tu luyện, giá trị xa xỉ!


      - Ha ha, tựa như tỷ cùng phụ thân suy đoán, là do đệ có được chút kỳ ngộ, nhưng chuyện chi tiết vẫn chưa thể cho tỷ cùng phụ thân hay biết, cho nên sau này tỷ cần đem trang sức của mình “ thấy” nữa, ngày sau khi đệ luyện tập luyện dược tự mình mua được nổi.


      Tần Phàm cười , cố ý nhấn mạnh hai chữ “ thấy”.


      - Vì sao đệ lưu lại cho mình, đệ càng cần hơn tỷ tỷ…


      Sắc mặt Tần Li hơi phiếm hồng, cũng lắc lắc đầu .


      - Đệ vẫn còn khối đâu, chính mình chẳng lẽ còn biết chuyện của mình sao, ha ha, đệ so với bất luận kẻ nào càng thêm khát vọng tăng lên cảnh giới của chính mình, nếu phải vậy đệ còn bỏ được đưa cho tỷ đâu.


      Tần Phàm sớm biết Tần Li dễ dàng tiếp nhận, nhưng nghĩ ra được cái cớ, mỉm cười, sau đó bước tới nửa bước, tới trước mặt Tần Li cho nàng cự tuyệt, :


      - Tỷ tỷ, tại đệ giúp tỷ đeo .


      - Tiểu Phàm, đệ là…


      Trong lòng Tần Li ngọt ngào, có chút thẹn thùng, thoáng cúi đầu vốn định cự tuyệt nhưng cuối cùng vẫn ôn thuận để Tần Phàm đeo Vũ Ngọc lên cổ tay trắng nõn của nàng, nàng đối với Tần Phàm luôn luôn thập phần tin tưởng.


      - Tỷ tỷ, tỷ xinh đẹp!


      Đeo xong vòng tay, Tần Phàm tán thán từ tận đáy lòng. Gần gũi dựa vào cùng Tần Li như vậy, nhìn thấy gương mặt xinh đẹp của nàng, ngửi được hương thơm nhàn nhạt, đặc biệt khí chất thanh nhã hấp dẫn người, tuy Tần Phàm luôn trấn định lúc này cũng nhịn được có chút xao động.


      - Chỉ giỏi ba hoa!


      Tần Li đỏ mặt, lời tán thưởng như vậy nàng cũng biết nghe qua bao nhiêu lần, nhưng chỉ câu đơn giản như thế làm cho nàng cảm giác ngọt ngào chưa từng có.


      lát sau nàng mới ngẩng đầu lên, mang theo ý cười nhìn Tần Phàm, mở trừng hai mắt :


      - Nhưng lần này tỷ cũng phải lấy lễ vật của đệ, tỷ có phần lễ vật muốn tặng cho đệ đó.


      - ? phải thứ tốt đệ cần đâu.


      Tần Phàm cố ý cười .


      Tần Li mở bàn tay, bình bạch ngọc vô cùng quen thuộc xuất trước mặt Tần Phàm, sau thoáng kinh ngạc, sau đó mặt lộ ra biểu tình dở khóc dở cười.
      NoName_01 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :