Đan Vũ Càn Khôn - Hỏa Thụ

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 244 - 245: Chiến Mạnh Thần.


      Khép lại Đại Càn phong vân, Tần Phàm phát mặt mình cũng có chút đỏ lên, trong này kể lại tích của mình quả thực ghi giống như tiểu thuyết. Tuy tình cực kỳ bình thường, nhưng khoa trương giống như Thần Thoại vậy.

      - Bởi như vậy, thanh danh của ta đúng là xem như nổi tiếng rồi, bất quá may mắn bên trong có bức họa của ta, bọn nghĩ cùng ta trùng tên trùng họ là được rồi. xem tại

      Tần Phàm xấu hổ sờ lên mũi, ném Đại Càn phong vân vào trong giới chỉ. nguồn

      - tiếng rồng ngâm nơi nước cạn, phi thẳng cửu thiên kinh Phong vân. Ha ha. . . . ghi rất có ý tứ.

      Mà rất nhanh bên tai truyền đến tiếng cười của Cổ Mặc.

      - Khục khục.

      Tần Phàm cũng chỉ cho là có nghe được, ho hai tiếng, sau đó liền bắt đầu đến Kính Hồ. Nhớ tới sắp cùng Mạnh Thần chiến trận, lòng của lại hơi hưng phấn lên.

      Ra Nguyên thành, Tần Phàm đường tiến đến Kính Hồ.

      - Đây là Ô Vân Sơn mà Tô Dương rồi, nghe Phiền thành Mạnh Thần kia từng đêm giết mấy trăm đạo tặc Ô Vân Sơn.

      Trải qua ngọn núi mà sơn thể cùng đất đá đều lên màu đen, Tần Phàm ngừng lại, nhìn thoáng qua ngọn núi kia.

      - Có lẽ còn xa, bởi vì lúc ấy Mạnh Thần tru diệt những đạo tặc Ô Vân trại kia, liền đến Kính Hồ dưỡng thương, vừa vặn gặp phải ba người ta cùng Tuấn ca, tiểu Mông tử.

      Tần Phàm nhớ lại tình cảnh lúc trước, ba người bọn họ tỷ thí xem ai bắt cá nhiều nhất, kết quả kinh động đến Mạnh Thần dưỡng thương trong Kính Hồ, Tần Phàm còn cùng chiến qua chiêu, kết quả là Tần Phàm ở vào hạ phong.

      - Xem ra Mạnh Thần này rất tinh thông thủy tính. Hơn nữa trong nước phát huy thực lực càng mạnh hơn nữa.

      Tần Phàm suy nghĩ, ở trong nước chữa thương, đây phải người bình thường có thể làm được.

      - Hơn nữa ngày đó ở thí luyện chi địa cùng chiến trận, tuy thể làm ta bị thương, nhưng lúc ấy vũ kỹ cùng công pháp của lại thập phần kỳ lạ, biết thời điểm trong nước toàn lực phát huy, mạnh bao nhiêu.

      Bất quá Tần Phàm đối với mình cũng rất tự tin. Bởi vì trong nước cũng có thể phát huy càng mạnh hơn nữa.

      Vừa vừa nghĩ, Tần Phàm rất nhanh tới bên cạnh hồ nước lúc trước, hồ nước kia vẫn chập trùng như cũ, cá bơi chơi đùa trong đó, nhưng mà sâu thấy đáy.

      - biết Mạnh Thần này tới chưa.

      Tần Phàm dõi mắt nhìn lại trong hồ, nhưng hồ nước quá sâu, có cách nào chứng kiến tình huống dưới đáy hồ.

      - ở dưới đáy hồ.

      Lúc này thanh lười biếng của Cổ Mặc truyền đến, dùng linh hồn chi lực của , là có thể dò xét tình huống dưới đáy hồ.

      - Vậy dùng phương thức đặc biệt gọi xuất .

      Tần Phàm đứng ở bên hồ, mặt mỉm cười, từ trong giới chỉ lấy ra Hỏa Vân đao, sau đó hướng về trong hồ kia đạp nước mà .

      - Mạnh Thần, ra!

      Trường đao trong tay Tần Phàm dạo qua vòng trung, miệng hét lớn tiếng. Cao cao nhảy lên, sau đó chém đao xuống mặt nước.

      - Ầm ầm!

      tiếng vang lớn, khí kình cuồng bạo nện xuống, lập tức ở trong hồ xuất vòng nước xoáy thâm thúy, làm cho cả Kính Hồ đều bắt đầu chuyển động.

      Rầm Ào Ào!

      Sau lát, bóng người màu đen từ trong Kính Hồ phóng lên trời, sau đó vững vàng đứng ở mặt hồ, võ khí rất nhanh hong khô y phục người .

      - Ngươi rốt cuộc tới.

      Mạnh Thần đạm mạc , sau đó trường kiếm trong tay chậm rãi giơ lên.

      - Hắc hắc, tiểu tử này có tính cách, cần nhảm, tới là trực tiếp động thủ. tệ, bản Võ Thánh thích , hồi tiểu tử ngươi lưu mạng a.

      Thanh hứng thú của Cổ Mặc truyền đến.

      - Ngươi đối với ta cũng quá có lòng tin à nha.

      Tần Phàm bất đắc dĩ cười khổ.

      - Tiểu tử ngươi dung hợp Thủy Nguyên ma chủng, trong nước còn đánh lại đối thủ cùng cảnh giới, như vậy bản Võ Thánh bằng chưởng đập chết ngươi, xin ngươi xuất kích đừng làm mất mặt ta.

      Cổ Mặc tức giận .

      mặt Tần Phàm co rúm, nhưng lập tức cũng chậm rãi giơ Hỏa Vân đao trong tay lên, cả người bắt đầu tiến nhập trạng thái chiến đấu.

      Tuy Cổ Mặc nhàng, nhưng chẳng biết tại sao, ở trước mặt Mạnh Thần, lại dám có tia sơ sẩy, lại cảm giác được người khí tức nguy hiểm.

      - Người khác cũng là có cơ duyên của mình.

      Tần Phàm tự tin, nhưng mà tự phụ.

      Ù ù long!

      Mạnh Thần ở đối diện cũng có bất kỳ biểu lộ biến hóa. Chỉ là trường kiếm trong tay huy động, thanh thế cực lớn tựa hồ muốn lật toàn bộ Kính Hồ, sau đó vài đầu Thủy Long cực lớn dài vài chục trượng, nhanh chóng thành hình quấn giao cùng chỗ, ở trong sóng lớn gầm thét, mãnh liệt phóng về phía Tần Phàm, giương cái miệng cực lớn như muốn thôn phệ Tần Phàm vào.

      - Thoạt nhìn Mạnh Thần này so với lúc trước lợi hại hơn rất nhiều.

      Hai mắt Tần Phàm ngưng tụ, nhìn ra được chiêu này của Mạnh Thần tạo thành uy thế, so với lúc Triêu Thánh mạnh hơn rất nhiều. Bất quá cũng lộ vẻ quá mức kỳ quái, có kỳ ngộ, có thể đột phá, người khác cũng có thể.

      - Cái kia tốt, thử xem uy lực Hỏa Vân đao này như thế nào!

      Trong nội tâm Tần Phàm khẽ động, lập tức dùng sức nắm chặt trường đao trong tay, nháy mắt sau đó, đột nhiên đề khí, cỗ khí kình cường đại thốt nhiên bạo phát ra!

      Mà phạm vi trượng xung quanh , toàn bộ tràn ngập khí lưu cực kỳ cuồng bạo, nước Kính Hồ càng ngừng bị dẫn dắt lăn lộn, nhưng mà đều bị khí lưu tráo hình tròn ngăn ở bên ngoài.

      Tần Phàm giẫm mặt nước, như giẫm đất bằng, khí thế người càng ngày càng cuồng bạo, nhưng thân hình y nguyên vững vàng như núi, sừng sững bất động.

      Lúc này bốn phía thân thể của sóng nhiệt cuồn cuộn, theo nguyên khí cùng năng lượng hỏa diễm rót vào, thân đao trong tay trở nên đỏ lên, hồng mang lóng lánh, chung quanh có nhiều nước hồ bị khí tức nóng rực này bốc hơi, sương mù đằng đằng.

      - Phá Nguyệt trục vân!

      Trong miệng Tần Phàm quát khẽ tiếng, thanh giống như sấm rền, sau đó trường đao màu đen trong tay giơ cao khỏi đỉnh đầu!

      - PHÁ...!

      Trường đao trong tay đột nhiên chém ra, khí lưu tráo hình trăng tròn lập tức bị phá vỡ, đồng thời khí kình cường đại nhanh chóng kiềm chế ngưng tụ, đạo đao khí cực kỳ cuồng bạo, mang theo tố nước ngập trời, thanh thế chưa từng có từ trước đến nay trảm về phía trước!

      Oanh!

      mặt hồ, nước bay tung tóe, nguyên đám cột nước lao lên, sóng lớn ngập trời, phóng nhanh về phía Thủy Long của Mạnh Thần. Đao khí đụng vào Thủy Long, lập tức đánh nó thành hơi nước.

      Rầm rầm rầm!

      Dư kình tiêu, ngay sau đó trận trận tiếng vang giống như sấm rền, dứt bên tai, đao khí kéo dài, Bá Đạo chưa giảm!

      Khí lưu nóng rực đốt toàn bộ mặt nước thành sương mù, phảng phất như là nồi nước sôi.

      - Hô, dùng tới Hỏa Vân đao này, quả nhiên là lợi hại ít.

      Tần Phàm nhìn chút ít Thủy Long kia của Mạnh Thần, đều bị mình đánh nát, biết chiêu này là mình thắng.



      Mà nhìn lại trường đao trong tay kia, phát nó vẫn hoàn hảo vô khuyết, có vỡ vụn vì dùng Phá Nguyệt trục vân như dĩ vãng.

      - Đúng vậy, chiêu Phá Nguyệt trục vân này có chút bộ dáng.

      Lúc này thanh của Cổ Mặc vang lên bên tai Tần Phàm:

      - Hắc hắc, bất quá tại nếu là bản Võ Thánh sử dụng, có khả năng bốc hơi khô nửa cái Kính Hồ này.

      - Bốc hơi khô nửa cái Kính hồ? Thực lợi hại như vậy sao?

      Tần Phàm có chút tin.

      - Hừ, tại bản Võ Thánh khôi phục đến Linh Vũ sư, đao bổ ra, có thể dẫn động thực hỏa, bốc hơi khô nửa Kính Hồ có cái gì hiếm thấy.

      Cổ Mặc khẽ hừ tiếng .

      PHỐC PHỐC PHỐC!

      Nhưng vào lúc này, Mạnh Thần ở đối diện tránh khỏi kích vừa rồi của Tần Phàm, rất nhanh đạp nước mà đến. Trường kiếm trong tay thẳng tắp đâm tới Tần Phàm.

      Ánh mắt của Mạnh Thần lạnh như băng, kiếm này nhìn như bình thường có gì lạ, nhưng mà chứa sát vô hạn cơ.

      - Mạnh Thần này tu luyện vũ kỹ công pháp chỉ sợ cùng sát khí có quan hệ rất lớn.

      Trông thấy ánh mắt kia của Mạnh Thần, trong nội tâm Tần Phàm đột nhiên thầm nghĩ, lại nhớ tới tình Mạnh Thần kia người tru diệt Ô Vân trại.

      Thấy trường kiếm kia cách mình càng ngày càng gần, Tần Phàm cũng dám lãnh đạm, liền vội khom lưng tránh khỏi kiếm này, trường đao trong tay rung động, vừa định kích trở về, nhưng mà ngay sau đó công kích của Mạnh Thần lại nối liền dứt, lợi hại hơn chính là cảm giác được khí cơ bốn phía tựa hồ bị Mạnh Thần này dẫn dắt, vô luận mình né tránh bên nào đều bị phong tỏa.

      Vù vù vù

      ~~ kiếm lại kiếm, mỗi kiếm đều mang theo loại hàn ý. Mỗi kiếm của Mạnh Thần này công kích, nhìn như đều là bình thường, nhưng Tần Phàm lại phát mình né tránh rất gian nan, hơn nữa đột nhiên phát động tác của mình tựa hồ trở nên chậm chạp, làm như khí bốn phía thân thể của bị người ta chế trụ rồi.

      - Nguyên lai thời điểm Mạnh Thần này xuất kiếm, dẫn động Thủy nguyên khí bốn phía biến hóa, khiến khí bốn phía bắt đầu ngưng kết, cho nên động tác của ta càng ngày càng chậm.

      Tần Phàm trầm ngâm hồi, rất nhanh liền hiểu ra.

      - Mạnh Thần này nắm giữ Thủy nguyên khí là inh. Nếu như tại ta cắt ngang công kích của , chờ lát chỉ sợ ta thể động đậy được rồi.

      Tần Phàm cảm giác được lực cản bốn phía càng ngày càng nghiêm trọng. Mỗi lần mình né tránh tựa hồ chậm rãi bị Mạnh Thần này đoán biết.

      - Mạnh Thần này quả nhiên có chút ý tứ. Tiểu tử, lần này sợ là ngươi cũng có thắng được dễ dàng như vậy rồi.

      Bên tai vang lên tiếng cười đùa giỡn của Cổ Mặc.

      - Kỳ cũng tính quá khó khăn.

      Tần Phàm hít hơi sâu, trực tiếp giơ cánh tay phải lên, lân giáp dữ tợn lập tức ra ở phía . Dù sao ở thí luyện chi địa đoạt giết Thiết Giáp Địa Long bạo lộ qua lần thứ nhất, còn lại khiến cho đại bộ phận người ngộ nhận đây là vũ kỹ đặc thù, cho nên tại cũng còn kiêng kị hiển lộ cánh tay ra.

      Phanh!

      Tiếng Kim Thạch giao kích vang lên, kiếm của Mạnh Thần đâm vào tay Tần Phàm.

      - Mạnh Thần, ngươi thua rồi.

      mặt Tần Phàm lộ ra vui vẻ, tuy Mạnh Thần công kích cũng hết sức lợi hại, nhưng lấy phòng ngự cánh tay của , thừa nhận kích còn có vấn đề.

      Tần Phàm nhìn thoáng qua, quả nhiên chỉ là bị đâm vào chút, có chút máu tươi chảy ra, nhưng bị thương nghiêm trọng lắm.

      Bởi như vậy, công kích của Mạnh Thần cũng bị ngạnh sanh cắt đứt.

      - Ngươi tiểu tử này, vậy mà ỷ vào khí lực cường đại của mình, cái này công bình ah.

      Thanh nghiền ngẫm của Cổ Mặc truyền vào trong tai Tần Phàm.

      - Cái này có cái gì công bình, khí lực tự nhiên cũng là bộ phận thực lực của ta.

      Tần Phàm đối với cái này cho là đúng, trường đao trong tay huy động, hai đầu Thủy Kỳ Lân cực lớn trong nước đập ra, trực tiếp oanh kích đến người Mạnh Thần.

      - Chưa hẳn.

      Võ giáp người Mạnh Thần bị oanh toái, cũng lập tức phun ra ngụm máu tươi, nhưng ngay thời điểm Tần Phàm tuyên bố thua trận, lại lạnh lùng .

      - Trong nước, ta thua bất luận người cùng cảnh giới nào.

      Mạnh Thần khó được ra câu đầy đủ, sau đó nhanh chóng thối lui hai bước, trường kiếm trong tay phát ra tiếng minh , sau đó thân kiếm kia vậy mà nổi lên trận trận huyết sắc.

      Mà lúc này, tựa hồ Kính Hồ cũng nhận lấy dẫn dắt, bắt đầu quay cuồng.

      - Trùng hợp như vậy, ta cũng thế.

      Tần Phàm nhàn nhạt , ánh mắt của hai người trung đụng vào nhau, đối chọi gay gắt.

      Công kích của Mạnh Thần bị cắt đứt, mà vừa rồi thật dễ dàng dựa vào kiếm thế dẫn dắt, tạo thành nguyên khí lao lung bao vây Tần Phàm cũng lập tức bị đánh phá.

      Hỏa Vân đao trong tay Tần Phàm chấn động, thượng diện lần nữa nổi lên Hỏa Vân, thân thể của bởi vì thoát ly nguyên khí của Mạnh Thần trói buộc, cũng trở nên linh hoạt hơn rất nhiều.

      Mà lúc này, trường kiếm trong tay Mạnh Thần vung lên.

      Ầm ầm!

      Thanh thế so với vừa rồi càng lớn, đầu Thủy Long chừng hơn mười trượng từ trong hồ dâng lên, hồ nước quay cuồng, mà Mạnh Thần lại thân ở trong thân thể Thủy Long kia, kiếm minh giống như rồng ngâm, mãnh liệt, gầm thét phóng tới Tần Phàm.

      Bị hồ nước che đậy, lúc này Tần Phàm nhìn tới thân ảnh của Mạnh Thần.

      Rầm Ào Ào!

      tiếng nước chảy, tường nước đồng dạng cao hơn mười trượng lập tức ra ở trước mặt Tần Phàm, chặn đường của Thủy Long kia. Bởi vì tác dụng của cánh tay Kỳ Lân, đối với ai điều khiển nước còn muốn dễ dàng hơn.

      Oanh!

      Thủy Long trực tiếp đâm vào tường nước này, nhưng khí lực mạnh mẽ kia vậy mà trực tiếp phá vỡ cái động lớn, sau đó y nguyên mãnh liệt lao tới Tần Phàm, tựa hồ phải muốn cắn nuốt mới bỏ qua.

      Thân ảnh của Mạnh Thần vẫn có hiển ra.

      - Trực tiếp phá vỡ được sao!

      Tần Phàm quát tiếng, vừa đề khí, bóng người cao cao nhảy lên, sau đó Hỏa Vân đao trong tay mang theo trận trận ánh lửa, trực tiếp bổ tới Thủy Long kia.

      Oanh!

      đao kia trảm ở đầu Thủy Long, Tần Phàm lập tức cảm thấy cỗ lực trùng kích cường đại trực tiếp vọt tới, lục phủ ngũ tạng đều có chút chấn động cái, ngực dâng lên tia cảm giác nặng nề.

      đao kia của là trực tiếp chống lại Thủy Long kia.

      - Quả nhiên so với vừa rồi lợi hại hơn rất nhiều.

      Tần Phàm thầm nghĩ trong lòng, kình khí ngừng tuôn ra đến trường đao trong tay, tuy nhận lấy ngăn cản, nhưng lưỡi đao vẫn tiếp tục phá vỡ về bụng của Thủy Long kia. Chỗ tốt của Hỏa Vân đao là thừa nhận được năng lực cường đại quán chú mà vỡ vụn, ngược lại còn có chỗ tăng cường.

      - Tại đó.

      Theo thời gian Thủy Long dần qua tiêu tán, lúc này Tần Phàm thấy được Mạnh Thần giấu ở bên trong Thủy Long, lúc này hai mắt Mạnh Thần có chút đỏ lên, trường kiếm thừa cơ hội này đâm tới Tần Phàm, nếu như phải vì hồ nước kia lưu động, Tần Phàm còn phát đến .
      NoName_01 thích bài này.

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 246: Về nhà

      Ầm!

      Trường kiếm kia nhìn như chậm chạp, nhưng ra tốc độ cực nhanh đâm tới.

      - Sao đột nhiên trở nên gần như vậy rồi hả?

      Hai mắt Tần Phàm khỏi ngưng tụ, vừa rồi trông thấy Mạnh Thần cách mình có hơn 20m, nhưng mà trong nháy mắt liền tới trước mặt của mình, nếu như phải vì đột nhiên cảm giác được kiếm khí bức người, lấy cánh tay của mình ngăn cản, như vậy kiếm này đâm vào lồng ngực của khẳng định còn biết.

      - Mới vừa rồi là lợi dụng nước chảy chiết xạ tạo thành ảo giác lừa ngươi, vốn cách ngươi chưa đủ 10m, nhưng ngươi thoạt nhìn lại xa hơn nhiều. Bất quá loại vũ kỹ này, chỉ có ở trong nước mới có thể phát huy ra uy lực.

      Lúc này Cổ Mặc phân tích cho nói.

      Trông thấy Tần Phàm lại vẫn ngăn trở được kiếm này của mình, Mạnh Thần cũng khỏi nhướng mày, thân hình co lại, lập tức lại biến mất ở trong hồ nước.

      - Là muốn núp trong bóng tối tùy thời ra tay sao?

      Tần Phàm rất nhanh thấy ý đồ của Mạnh Thần, Mạnh Thần này chỉ có tốc độ nhanh, còn có thể thông qua thủy quang đến cải biến cảm giác khoảng cách trong mắt người khác, hoàn toàn chính xác là khó lòng phòng bị.

      Nếu như người khác có lẽ rất đau đầu, nhưng Tần Phàm dung hợp Thủy Nguyên ma chủng, có được cánh tay Kỳ Lân, trời sinh đối với Thủy Nguyên có năng lực khống chế cường đại, đối với ảnh hưởng xác thực cũng lớn.

      Đứng ở bên trong nước hồ, mặc cho nước chảy kia mãnh liệt, lúc này Tần Phàm chậm rãi nhắm mắt lại, nháy mắt sau đó, cảm giác được mình cùng Kính Hồ này hòa thành thể, cảm nhận được lưu động nước chảy rất , giống như là mình duỗi ra vô số xúc tu.

      Cá bơi trong hồ, kể cả Mạnh Thần giấu ở sau khối đá ngầm chờ công kích! Lúc này toàn thân khí tức của Mạnh Thần thu liễm, phảng phất trở thành con cá bình thường, quả nhiên công phu tệ.

      - Mạnh Thần, ngươi đối thủ tệ.

      Tần Phàm mở mắt, khóe miệng có chút lộ ra mỉm cười. Nếu như Mạnh Thần này gặp người khác, hoàn toàn chính xác có thể là "vô địch cùng cảnh giới trong nước", bất quá gặp phải Tần Phàm, phương thức công kích đều bị khắc chế.

      Mạnh Thần mạnh, Tần Phàm so với càng mạnh hơn nữa.

      Bành!

      Tần Phàm khẽ cong eo, chưởng đập mặt hồ, liền thấy đầu Kỳ Lân cực lớn nhanh chóng thành hình, sau đó đánh tới chỗ Mạnh Thần thân.

      Kỳ Lân cực lớn, lại chứa hành Hỏa nguyên khí của Tần Phàm, cho nên những nơi Thủy Kỳ Lân này qua, hồ nước đều trở nên nóng hổi, ở trong hồ cũng dâng lên ít bọt khí màu trắng mà mắt thường trông thấy.

      Nhìn Thủy Kỳ Lân kia vọt tới mình, ở bên trong cảm ứng của Tần Phàm, thân ảnh của Mạnh Thần ràng có chút chấn động cái, ngờ mình nấp bị Tần Phàm phát tung tích.

      Ông!

      Nhưng rất nhanh Mạnh Thần liền phản ứng qua, trường kiếm trong tay chấn động, trực tiếp đánh về Thủy Kỳ Lân .

      Bành!

      Rất nhanh trường kiếm của Mạnh Thần trực tiếp phá vỡ Thủy Kỳ Lân kia, tốc độ giảm, lần nữa đâm tới Tần Phàm, bản thân biết đối thủ có thể phát ở trong nước, cho nên cũng hề tàng.

      Hai người chỉ có thể chính diện giao phong!

      - Công kích của Mạnh Thần này chính là loại hình chưa từng có từ trước đến nay, duệ thể đỡ, hơn nữa tốc độ cực nhanh, như vậy phòng ngự hẳn là nhược điểm của rồi, tốc độ của ta cùng sai biệt lắm, nhưng mà nếu để cho xuất thủ trước, tiết tấu công kích bị nắm giữ trước, như vậy tốc độ của ta tự nhiên bị hạn chế.

      Trong tâm Tần Phàm thầm phân tích.

      - đến.

      Lúc này bởi vì Tần Phàm có chuẩn bị, thoạt nhìn Mạnh Thần kia còn cách mình rất xa, nhưng mượn nhờ cảm ứng của Thủy Nguyên ma chủng, lúc này hề bị ánh mắt của mình lừa gạt, rất nhanh liền phát Mạnh Thần cách mình bất quá 3~5m mà thôi, lập tức đến.

      Bồng!

      Tần Phàm cũng mượn lúc này, trực tiếp đem năng lượng nóng rực thông qua nước truyền đến bên trong trường kiếm của đối phương, để cho Mạnh Thần kịp đề phòng, đao của chém ra, đánh lui thân hình của Mạnh Thần.

      - Lần này đến phiên ta rồi!

      Tần Phàm mỉm cười, sau đó đao đón lấy đao ngớt dứt công kích đến Mạnh Thần, đồng thời nước chảy chung quanh cũng đồng dạng bị dẫn dắt, trói buộc Mạnh Thần.

      - Ngươi làm sao cũng biết chiêu này.

      Cảm giác thân thể càng ngày càng chậm, bốn phía giống như tạo thành cái lao lung, sắc mặt Mạnh Thần rốt cục biến đổi, phát lúc này Tần Phàm sử dụng đao pháp chính là thông qua Miên Lưu kiếm pháp của mình vừa rồi học tập tới.

      - Ngươi dạy ta. nguồn (.)

      Tần Phàm cười , sau đó dụng lực chém ra đao, đánh lui Mạnh Thần hơn 10m, bởi vì hai người đại chiến, hồ nước trở nên mãnh liệt, thoáng cái nuốt hết .

      - Mạnh Thần, lần này ngươi chịu thua chưa?

      Tần Phàm quát khẽ tiếng, trường đao trong tay bay múa, bốn phía hồ nước ngừng quay cuồng, thủy tráo ra ở chung quanh thân thể của .

      Tuy bây giờ nhìn đến thân ảnh của Mạnh Thần, nhưng mà Tần Phàm quả có thể đơn giản cảm ứng được .

      - Phá Nguyệt trục vân!

      Oanh!

      Tần Phàm lần nữa sử dụng chiêu mạnh mẽ này, Hỏa Vân của trường đao trong tay bắt đầu khởi động, toàn bộ hồ nước đều rung chuyển lên, kinh đào vỗ bờ, thanh thế to lớn.

      - PHÁ...!

      Đao khí cực lớn kia, thanh thế chưa từng có từ trước đến nay, hồ nước trước mặt Tần Phàm bị chia làm hai nửa.

      Thân thể hơi có vẻ đơn bạc kia của Mạnh Thần ra, đao khí mạnh mẽ trực tiếp đặt ở thân thể của , vốn định né tránh, nhưng bất đắc dĩ vừa rồi bản thân bị nước chảy lao lung, mà phạm vi đao khí công kích quá lớn, thời gian phản ứng căn bản đủ, chỉ có thể xông lên, sử dụng kiếm tạo mấy Thủy Long ngăn cản.

      Oanh!

      Nhưng tất cả ngăn cản này ở trước đao khí đều chịu nổi kích, đao khí rơi vào người Mạnh Thần, lập tức Tiên Thiên võ giáp của oanh phá thành mảnh , miệng vết thương ngừng chảy máu tươi, nhuộm hồng cả hồ nước chung quanh.

      Vèo!

      Ngay sau đó thân hình Tần Phàm lướt sóng mà đến. Lập tức tới trước mặt Mạnh Thần, từ cao nhìn xuống, trường đao treo ở trán Mạnh Thần, tùy thời có thể trực tiếp lấy tánh mạng .

      - Mạnh Thần, ngươi thua.

      Tần Phàm thản nhiên , sau đó thu hồi trường đao.

      - Vì cái gì giết ta?

      Mạnh Thần lạnh lùng hỏi.

      - Bởi vì lần trước ngươi cũng có giết ta.

      Tần Phàm mỉm cười ra, hơn tháng trước, và Mạnh Thần chiến trận, nếu như Mạnh Thần dùng hết toàn lực, hẳn phải chết thể nghi ngờ, nhưng chỉ là so đấu chiêu liền buông tha mình.

      và Mạnh Thần này cũng oán cừu

      Kỳ Tần Phàm ước hẹn cùng , cũng chỉ là muốn mượn cơ hội này đến tôi luyện chính mình thoáng phát, gia tăng kinh nghiệm đối chiến của mình.

      Cho nên cần phải hạ sát thủ.

      - Mạnh Thần, ngươi là đối thủ tệ, ta biết tiềm lực của ngươi chỉ như thế, sau này chúng ta còn có cơ hội đánh hồi.

      Sau đó Tần Phàm ra, thân ảnh rất nhanh lướt .
      NoName_01 thích bài này.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 247 - 248: Đông như trẩy hội.


      Tần Phàm lộn cái, vững vàng rơi vào bờ.


      - Gặp lại.


      tới bờ, liếc nhìn Mạnh Thần cái, sau đó liền hề dừng lại, rất nhanh chạy về phương hướng Nam Phong thành.


      Hoàn thành hai ước định, hôm nay quy tâm giống như mũi tên, hận thể lập tức về đến nhà, cho cùng, vẫn là phàm nhân, vẫn còn có các loại ràng buộc của phàm nhân.


      - Sau khi trở về, lấy ngươi.


      Nhớ tới ban đầu trước khi Triêu Thánh, bờ sông, dưới ánh trăng, mình với Tần Li, trong lòng Tần Phàm cách nào đè nén nóng rực.


      - Tỷ tỷ, biết nàng phải chăng nghĩ tới ta, nhớ tới Tần Li, Lưu Tinh Bộ dưới chân Tần Phàm toàn lực triển khai, phát cho dù mình ở trong chiến đấu cũng có bộc phát qua tốc độ như vậy.


      Lại là thời điểm hoàng hôn, trời chiều kéo lấy thân hình trầm trọng, chậm rãi trôi về hướng tây.


      Ttrên đường chân trời Tây Bắc, thân ảnh thiếu niên chạy như điên.


      Những ngày này, cơ hồ đều là dùng tốc độ nhanh nhất chạy , hai tình kia làm chậm trễ ít thời gian a.


      Mà ở lúc này có Cổ Mặc chỉ điểm, lại trải qua cùng Mạnh Thần chiến trận, đối với năng lực vận dụng Tiên Thiên cũng thuần thục hơn rất nhiều.


      Bởi vì vội vã về nhà, cho nên tu luyện đường bị tạm hoãn thoáng phát.


      - Hô, rốt cục trở về rồi.


      Khi tòa thành trì quen thuộc xuất trước mắt, trong nội tâm Tần Phàm dâng lên xúc động khó hiểu. Lúc này trở về, xem như áo gấm về nhà, là mang theo vinh quang trở về, trong nội tâm rất tự hào. (.


      Đến nơi này, Tần Phàm rốt cục thả chậm bước chân, trì hoãn tâm tình bức thiết trở về nhà kia của mình thoáng phát, sau đó thả bước chậm rãi đường lớn.


      Tòa Đại thành trước mắt này, ở dưới ánh nắng chiều chiếu rọi, vẫn là giống như trước, tản ra khí tức cổ xưa, y nguyên giống như thường ngày, thành môn xuất nhập bận rộn, ngựa xe như nước, thậm chí nhìn ra tựa hồ càng thêm phồn vinh rồi.


      mực đến nội thành, thời điểm Tần Phàm muốn vào cửa thành, lại vô ý thức nhìn thoáng qua tường thành, vào lúc này, trong lòng của khỏi lên bóng hình xinh đẹp, thanh lệ vô song kia.


      Nhớ trước đó, thời điểm lần thứ nhất mình lịch lãm rèn luyện trở về thành, Tần Li là mực chờ ở tường thành kia, nhìn thấy mình còn nhất thời xúc động từ tường thành nhảy xuống dưới.


      Nhớ tới tình cảnh kia, trong lòng Tần Phàm có chút xúc động, cảm giác có dòng nước ấm chảy qua. Nhưng hôm nay, tường thành lại có thân ảnh quen thuộc kia.


      - Có lẽ là tộc vụ quá bận à nha.


      Tần Phàm hơi có chút thất vọng, nhưng mà có thể hiểu được, Tần Li đứng đầu chủ tộc vụ viện, nhất định có rất nhiều tình phải xử lý, chưa hẳn có thể mỗi đêm đều đến tường thành chờ đợi mình.


      - Bất quá cũng tốt, trở về cho tỷ tỷ kinh hỉ.


      Lập tức Tần Phàm mỉm cười, tâm tình cũng hân hoan lên, sau đó trực tiếp vào Nam Phong thành.


      - Ồ?


      Nhưng vừa vào Nam Phong thành, Tần Phàm lại khỏi khẽ giật mình, phát trong Nam Phong thành này khắp nơi đều giăng đèn kết hoa, nhà nhà đều lộ ra vui mừng.


      - Hôm nay là ngày lễ đặc biệt gì sao?


      Tần Phàm có chút nghi hoặc, nhìn lại đường xa hơn, tựa hồ cũng nhiều hơn rất nhiều xe ngựa quý báu, bình thường ít tiểu buôn, quán rời rạc, lúc này cũng trở nên có quy củ rất nhiều, cả tòa Nam Phong thành lộ ra rực rỡ hẳn lên.


      - Ha ha, biết gia tộc bên kia như thế nào.


      Tuy đường thoạt nhìn vô cùng náo nhiệt, nhưng Tần Phàm vội vã về gia tộc, cho nên cũng có dừng lại thêm, chỉ là dạo mấy vòng, đến lãnh địa gia tộc.


      Nhưng còn có trở lại lãnh địa, cách lãnh địa gần dặm xa, có thể trông thấy lối vào lãnh địa sắp xếp lấy xe ngựa dài, hơn nữa nhìn được ra những xe ngựa này tựa hồ bày đặt ít quà tặng quý báu.


      - Đây là làm gì rồi hả?


      Tần Phàm lộ ra càng thêm nghi hoặc.


      - Như vậy ngươi còn biết? Những cái này ràng là nhìn trúng thiên tài cầm quán quân Triêu Thánh, tiềm lực vô hạn, đều đến nịnh bợ!


      Lúc này thanh lười biếng của Cổ Mặc truyền đến bên tai.


      Tần Phàm khẽ giật mình, lập tức hiểu ra, những này đều là đạo lí đối nhân xử thế, vừa rồi trong khoảng thời gian ngắn lại có nghĩ tới chuyện này.


      - thể tưởng được quán quân Triêu Thánh, lực ảnh hưởng lớn như vậy ah.


      Tần Phàm khỏi cười khổ cái, như thế đến, chút ít chúc mừng trong Nam Phong thành kia, cũng hẳn là vì mình rồi.


      - Cái này có cái gì? Chờ tin tức ngươi tấn chức Chân Vũ thế gia thượng phẩm truyền ra, hơn nữa lần này Nguyên thành Hầu gia kia giảm phẩm, cho nên Nam Phong Tần gia của ngươi là Chân Vũ thế gia cao phẩm nhất của cả Vân Châu rồi, như vậy đoàn xe ở đây dài gấp ba!


      Thanh Cổ Mặc truyền đến lần nữa.


      - Ách, những chuyện này vẫn là lưu ấy người phụ thân chậm rãi xử lý.


      Tần Phàm chỉ phải bất đắc dĩ :


      - Trách được tỷ tỷ thể tới tiếp ta, nhất định là bị những chuyện này phiền hà.


      biết trong gia tộc khả năng tạm thời còn có kinh nghiệm xử lý phương diện này.


      - Này, tiểu tử đừng chen đội, tới sau phải xếp phía sau chứ!


      Tần Phàm lướt qua đoàn xe đến gia tộc, lại bị đoàn xe đằng sau quát, tựa hồ có mấy đại hán còn muốn kéo mình về.


      - Ta là người Tần gia.


      Tần Phàm chỉ có thể tức giận .


      - Tiểu ca, ngươi là người Tần gia?


      - Ah, tiểu ca, chúng ta là Bạch gia của Hồng thành, phiền ngươi giúp chúng ta dẫn kiến quý gia chủ thoáng phát...


      - Tiểu ca, ta là Xương thành bát phẩm Chân Vũ thế gia Hoàng gia, Thiếu tộc trưởng chúng ta muốn cùng quý gia tộc Thiếu gia Tần Phàm làm bằng hữu...


      - Ta là...


      Nhưng Tần Phàm vừa mình là người Tần gia, những người này càng là đám dâng lên, nhiệt tình nhét đồ vật lên người Tần Phàm, muốn thông qua Tần Phàm tiến vào Tần gia.


      Lần này Tần Phàm càng là đau cả đầu, ngay cả cũng được, cuối cùng chỉ có thể sử dụng nguyên khí tráo bắn đám đông ra, lúc này mới thành công thoát thân đến đại môn gia tộc.


      - Đây là nguyên khí tráo?


      - Cái gì? Thiếu niên vừa rồi kia chẳng lẽ là Tiên thiên Võ sư?


      - Trời ạ, thực lực Nam Phong Tần gia này quả nhiên kinh người, tộc nhân còn trẻ như vậy dĩ nhiên là Tiên thiên Võ sư.


      - chừng, vừa rồi người nọ chính là Thiếu gia Tần Phàm...


      - phải chứ, như vậy chúng ta phải là bỏ qua cơ hội tốt sao?


      Lúc này rất nhiều người tặng lễ lộ ra hối hận kịp, muốn đuổi theo tiến lên, lập tức lại bị người tặng lễ phía trước ngăn lại, loạn thành đoàn.


      Nhưng Tần Phàm về tới cửa gia tộc, tự nhiên là rảnh để ý tới những chuyện này.


      Mà ở cửa ra vào Tần gia, có hai đội gia tộc hộ vệ trận địa sẵn sàng đón quân địch, ngăn mọi người nếm thử tiến vào lại.






      Những gia tộc hộ vệ này, lúc này cả đám đều mặt mang ánh sáng màu đỏ, ngẩng đầu lên trời, trở nên chăm chú mười phần, tinh thần so với trước kia là tăng lên ít.


      - Hôm nay nhận tặng lễ nữa, mời...


      Bởi vì lúc này sắc trời tối, hộ vệ trong khoảng thời gian ngắn thấy Tần Phàm, ngăn cản lại, nhưng lập tức bị hộ vệ đội trưởng Tần Mãnh ngăn lại.


      - Thiếu gia Tần Phàm, ngài trở về rồi...


      Lúc này Tần Mãnh cũng lộ ra thập phần kích động.


      - Tần Mãnh đội trưởng, khổ cực.


      Tần Phàm cười cười ra.


      - Thiếu gia Tần Phàm...


      Những hộ vệ gia tộc khác cũng phát trở về chính là Tần Phàm, nguyên đám phi thường cung kính kêu lên, trong mắt bọn họ có thể thấy được chân tâm ý kính phục đối với Tần Phàm.


      - Ha ha, lần này thiếu gia ngài lấy được quán quân Triêu Thánh, là thiên đại vinh quang, từ nay về sau Nam Phong Tần gia chúng ta phát triển, phong quang vô hạn, cho dù lại vất vả chút cũng đáng được.


      Tần Mãnh cởi mở cười .


      - Đúng vậy, trước kia lãnh địa củaTần gia chúng ta đâu có phong cảnh như vậy, Thiếu gia Tần Phàm ngươi biết, những ngày này còn có ít Chân Vũ thế gia lục thất phẩm tới, những người đó trước kia thấy chúng ta cũng chẳng thèm ngó tới, nhưng bây giờ lại đến tặng lễ cho Tần gia chúng ta.


      - Ha ha, đúng vậy, tộc trưởng đại nhân còn phân phó chúng ta cần cho bọn đặc quyền.


      - Thiếu gia Tần Phàm, ngài là hung của gia tộc chúng ta, chúng ta đều dùng ngươi mà vẻ vang.


      hộ vệ kích động ra.


      Nhìn xem những tộc nhân vui sướng tình cảm bộc lộ trong lời này, tâm tình của Tần Phàm cũng tệ, cảm thấy mình vào bên trong gia tộc này, có thể vì gia tộc này sáng tạo vinh quang, trong lòng của cũng cảm thấy vui mừng.


      - Ha ha, ta đây bái kiến phụ thân cùng tỷ tỷ, như thế liền vất vả các vị rồi.


      Tần Phàm khẽ cười .


      - Ha ha, tại trong tộc còn chuẩn bị cử hành đại điển chúc mừng, tộc trưởng , từ hôm nay trở , toàn tộc chúng ta chúc mừng mười ngày, rất nhiều tộc nhân ở bên ngoài cũng bắt đầu gấp trở về rồi, hôm nay là ngày đại điển đầu tiên, ta đoán chừng tại tộc trưởng cùng Tần Li tiểu thư đều là ở diễn võ trường.


      Lúc này Tần Mãnh ra.


      - Cảm ơn Tần Mãnh đội trưởng cáo tri.


      Tần Phàm gật đầu , sau đó liền đến trong gia tộc.


      - Thiếu gia Tần Phàm thong thả.


      - Thiếu gia Tần Phàm yên tâm, nơi này có chúng ta, nhất định xảy ra sai lầm.


      Nhìn xem bóng lưng Tần Phàm, những thủ vệ này cũng cảm khái ngàn vạn, từng có lúc, thiếu niên kia còn được xưng là phế vật gia tộc, nhưng hôm nay thiếu niên này, lại trở thành vinh quang toàn bộ Nam Phong Tần gia, thậm chí sáng tạo ra huy hoàng mà rất nhiều tổ tiên gia tộc cũng thể sáng tạo.


      - Tuổi còn trẻ có thành tựu như vậy, Tần Li Đại tiểu thư quả nhiên có nhìn lầm người, Nam Phong Tần gia chúng ta có , nhất định nhất phi trùng thiên.


      Tần Mãnh nhìn đoàn xe tặng lễ dài kia, trong lòng của cũng cảm thán .


      Về đến trong lãnh địa gia tộc, Tần Phàm phát ở bên trong khắp nơi đều là cảnh tượng vui mừng, khắp nơi đều giăng đèn kết hoa, huyền hồng treo bích, thoạt nhìn thậm chí so với gia tộc trắc thí hàng năm còn muốn long trọng vài phần.


      Hô… bồng…


      Tần Phàm ngẩng đầu nhìn lại, phát còn có bắn pháo hoa, yên hoa sáng lạn tách ra trung, biểu thị Nam Phong Tần gia về hướng huy hoàng.


      Chỉ là ở phía sau, Tần Phàm lại nhớ tới Thái Hiên từng qua với , trong nội tâm vẫn hơi cảm thấy có chút trầm trọng, những chuyện cùng Càn Kinh Tần gia kia, phải sớm cho phụ thân chút, để người nhanh nghĩ biện pháp ứng đối.


      - Đoán chừng là lễ mừng gia tộc bắt đầu a.


      Tần Phàm tâm hơi xoay chuyển, sau đó trực tiếp đến diễn võ trường.


      Còn chưa vào diễn võ trường, Tần Phàm liền phát thanh huyên náo của người ở bên trong, tộc nhân tựa hồ như đắm chìm trong hải dương sung sướng.


      Tại Đại Càn quốc, đặc biệt là bên trong Chân Vũ thế gia, các tộc nhân cùng vinh cùng nhục dính vào rất chặt, từ đều bị giáo dục dùng lợi ích gia tộc làm trọng, tuy lẫn nhau có cạnh tranh, nhưng gặp được tình gì đều phải đoàn kết nhất trí.


      Mà các tộc nhân trưởng thành, đều có quan niệm nhất trí, cái kia chính là bồi dưỡng thiên tài trong gia tộc, kéo dài huy hoàng, mà ít tộc nhân thiên phú tốt, sau khi niên kỷ tăng trưởng, chủ động gánh vác sinh ý gia tộc, nhường tài nguyên cùng cơ hội cho tộc nhân có thiên phú tốt.


      Nhìn ra được lúc này Tần Phàm lấy được quán quân Triêu Thánh, những tộc nhân này đều hưng phấn được khó có thể kiềm chế rồi.


      - Những chuyện này vẫn chỉ là cho phụ thân cùng các trưởng lão biết tốt rồi, cần phải ảnh hưởng tâm tình những tộc nhân này.


      Tần Phàm thầm suy nghĩ, sau đó mặt liền ra mỉm cười, chậm rãi bước lên đường tới diễn võ trường.


      Mà vừa mới vào, thân ảnh xinh đẹp mặc quần áo bích lục đâm đầu tới, hai người đồng thời ngẩng đầu lên nhìn về phía đối phương, bốn mắt nhìn nhau.


      Trong Diễn võ trường, khắp nơi là hoan thanh tiếu ngữ, các tộc nhân chúc mừng, đốt pháo hoa, uống rượu ngon, ít tiểu hài tử trong tộc truy đuổi chơi đùa, tràng cảnh cực kỳ náo nhiệt.


      Mà ở đầu đường , lúc này lại lộ ra có chút u tĩnh, quang mang của Dạ Minh Châu cùng đèn lồng nhàn nhạt chiếu rọi, cây cối hai bên khi phát ra vài miếng lá cây xào xạc, có vài phần đìu hiu.


      Hai bóng người cách nhau bất quá 10m, tương đối mà đứng.


      Tần Phàm mặt mang mỉm cười, nhìn người đối diện hồi lâu tiếng nào, trong lòng có xúc động nhàn nhạt, chuyện cũ cùng nhớ lại tuôn ra trong lòng.


      - Sau khi trở về, lấy ngươi.


      Câu hứa hẹn dưới ánh trăng kia, Tần Phàm mực ghi ở trong lòng, lúc này nhìn thấy bóng hình xinh đẹp, thanh lệ vô song này, cảm thấy hạnh phúc tràn đầy.


      - Tỷ tỷ, ta trở về.


      Trông thấy bóng hình xinh đẹp mà trong nội tâm tưởng niệm lâu, Tần Phàm có chút tâm băn khoăn, lúc này mặt cũng khỏi được lộ ra vui vẻ ấm áp.


      Lúc này Tần Li thoạt nhìn có chút gầy hơn, còn có chút đơn, tựa hồ rất là mệt mỏi.


      Khi chứng kiến thân ảnh quen thuộc đối diện kia, mặt của nàng vẫn lộ ra kinh hỉ chi sắc, giống như đóa thủy tiên ở trong tích tắc chậm rãi tách ra, có loại kinh tâm động phách nên lời.


      - tại lễ mừng mới bắt đầu lâu? Sao tỷ tỷ lại ra?


      mặt Tần Phàm cười hỏi.


      - Nhớ ngươi.


      Nhìn thiếu niên đứng ở trước mắt kia, Tần Li khẽ cắn răng, hồi lâu mới ra hai chữ kia.


      Tần Phàm nghe thấy hai chữ kia, giống như ăn ngọt mật nhất đời, chỉ cảm thấy nội tâm ấm áp, thần kinh quanh thân đều nhận lấy xúc động. mặt của lộ ra vẻ thâm tình, sau đó như ngày xưa mở hai cánh tay của mình ra.


      Tần Li liên tục chạy về phía Tần Phàm, sau đó chút do dự nhào vào trong lồng ngực lâu kia, đầu dán ở trước ngực , bởi vì di động, thân thể tựa hồ có chút run rẩy.
      NoName_01 thích bài này.

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 249: Chúc mừng cùng lo lắng.

      - Tỷ tỷ, trong khoảng thời gian này khổ cực a.

      Tần Phàm nhàng ôm nàng trong ngực, an ủi .

      - khổ cực.

      Tần Li nhàng lắc đầu, cảm xúc :

      - Tiểu Phàm ngươi có thể lấy được thành tựu như vậy, tỷ tỷ ta là tâm cao hứng, nếu như mâu thân biết ngươi có ngày như vậy, nhất định người cũng rất vui mừng.

      Lúc này Tần Phàm cảm giác được quần áo của mình có chút ẩm ướt.

      Vuốt mái tóc của Tần Li, trong khoảng thời gian ngắn, Tần Phàm gì thêm, lúc này chỉ là lẳng lặng ôm nhau, hưởng thụ lấy gặp lại yên lặng vui sướng.

      Hồi lâu, hồi lâu…

      Tần Li mới từ trong ngực Tần Phàm ly khai, ngưỡng mặt lên nhìn thiếu niên trước mắt cao hơn mình nữa cái đầu. Năm đó thiếu niên này còn cần mình che chở phát triển, nhưng hôm nay có thể mình đảm đương phía, thậm chí sáng tạo ra huy hoàng mà mình cũng có cách nào làm được.

      - Dọc theo con đường này, ngươi cũng thụ ít khổ a?

      Tần Li ôn nhu hỏi.

      Tần Phàm mỉm cười lắc đầu, vào lúc đó lại cảm thấy, vì thứ mình muốn thủ hộ, vì người mình , coi như mình trả giá nhiều hơn nữa, kinh nghiệm nhiều gian khổ hơn nữa cũng là đáng được.

      - Như thế nào cũng tốt, lúc này trở về ngươi cuối cùng có thể hảo hảo nghỉ ngơi chút.

      Tần Li chỉ là cười cười, kéo tay Tần Phàm :

      - Về gặp phụ thân thoáng phát, người cũng rất nhớ ngươi.

      Tần Phàm gật đầu, sau đó hai người liền lần nữa vào bên trong diễn võ trường.

      - Là Thiếu gia Tần Phàm! đọc truyện mới nhất tại .

      - Thiếu gia Tần Phàm trở lại rồi!

      - Tần Phàm ca ca!

      Tần Phàm cùng Tần Li vừa vào quảng trường, lập tức liền có tộc nhân phát bọn . Trông thấy Tần Phàm, các tộc nhân càng lộ ra phấn chấn, nguyên đám kích động thôi. Thiếu niên áo bào xanh này, là người lần nữa sáng tạo ra Tần gia huy hoàng.

      Chính là , để cho Nam Phong Tần gia tại trở nên phong quang vô hạn.

      Chính là , để cho Nam Phong Tần gia trở nên môn đình như hội.

      Chính là , để cho các tộc nhân ở trước mặt người ngoài lộ ra kiêu ngạo tự hào.

      Đồng thời, trông thấy Tần Phàm, có ít thiếu niên cùng tuổi, trong lòng khỏi nhiều hơn vài tia tư vị phức tạp, mặc dù là cùng vinh cùng nhục, nhưng ở hai năm trước, thiếu niên áo bào xanh trước mắt này còn là đối tượng mình có thể chế nhạo, nhưng hôm nay biến thành tồn tại mà mình phải nhìn lên rồi.

      - Mọi người khỏe.

      Tần Phàm cũng mỉm cười nhìn các tộc nhân phất phất tay.

      - Tần Phàm ca ca, cái này tặng cho huynh.

      Lúc này tiểu nam hài chỉ có bốn năm tuổi chạy tới, cầm vòng hoa trong tay đưa cho Tần Phàm ra.

      - Ha ha, cám ơn, đệ tên là gì?

      Tần Phàm mỉm cười nhận lấy vòng hoa, ôn hòa ngồi xổm xuống nhìn tiểu tộc nhân kia hỏi.

      - Đệ tên Tần Nhạc, mẫu thân Tần Phàm ca ca là hùng trong tộc chúng ta, sau khi đệ lớn lên cũng muốn như Tần Phàm ca ca.

      Tiểu nam hài kia dùng thanh non nớt ra, khiến cho các tộc nhân chung quanh đều cười rộ lên. Trong sân rộng, các tộc nhân đều vui vẻ hòa thuận.

      - Tốt, Tần Nhạc đúng ? Tần Phàm ca ca nhớ kỹ tên đệ, về sau đệ nhất định phải cố gắng tu luyện, ngày sau Tần Phàm ca ca khảo thi đệ đấy.

      Tần Phàm xoa đầu tiểu Tần Nhạc ra, khẽ mỉm cười. Chẳng bao lâu trước, cái tên Tần Phàm này chính là đối tượng châm chọc của các tộc nhân, nhưng bây giờ lại biến thành mẫu mực đời.

      - Nhất định để cho Tần Phàm ca ca thất vọng!

      Tiểu Tần Nhạc kia siết chặt nắm đấm .

      - Ha ha, vậy đệ trước chơi .

      Tần Phàm vừa cười vừa , sau đó Tần Nhạc này liền chạy trở về bên người mẫu thân mình, còn nghịch ngợm chớp mắt vài cái.

      Lúc này tâm cảnh của Tần Phàm cũng là lộ ra thập phần vi diệu, tựa hồ cũng bị hào khí của các tộc nhân này lây nhiễm. Đứng lên, sau đó liền nhìn lại chỗ đài cao, lúc này phụ thân Tần Hồng cùng mấy vị trưởng lão cũng đều đứng lên.

      - Phụ thân, hài nhi trở về rồi.

      Tần Phàm tới, nhìn Tần Hồng khom mình hành lễ nói.

      - Hảo hảo, trở về là tốt rồi!

      Lúc này Tần Hồng cũng lộ ra thập phần kích động, thò tay đỡ lấy Tần Phàm, nhìn đứa con trai này của mình lâu, trong mắt tựa hồ còn có thể chứng kiến ít ướt át.

      - Các vị trưởng lão tốt.

      Tần Phàm cũng hướng mấy vị trưởng lão khác thi lễ cái nói.

      - Thiếu gia Tần Phàm cần đa lễ.

      Nhị trưởng lão cùng Tam trưởng lão vội vàng tới nâng Tần Phàm dậy, tại thân phận Tần Phàm là xưa đâu bằng nay, luận cống hiến đối với gia tộc, mấy người bọn là kém xa, cho nên cảm thấy thụ nổi cái lễ này.

      Tần Phàm chỉ tôn kính trưởng lão, ngược lại là nghĩ nhiều như vậy.

      - Cho Thiếu gia Tần Phàm một chỗ ngồi.

      Lúc này Đại trưởng lão phân phó .

      - Đại trưởng lão, nên như thế.

      Tần Phàm vội vàng , đài cao này đều là vị trí của phụ thân cùng các vị trưởng lão, ngay cả Tần Li cũng có tư cách, cảm thấy mình ngồi có chút phù hợp.

      - Ha ha, dùng cống hiến của thiếu gia làm cho gia tộc, đó là nên phải.

      Nhị trưởng lão cũng cười .

      - Cái này...

      Tần Phàm đành phải nhìn về phía Tần Hồng.

      - Đây là con nên được, con hoàn toàn chính xác có tư cách ngồi ở chỗ này.

      Tần Hồng cũng gật đầu ra. Ở chỗ này, có thể chứng kiến tộc nhân phía dưới, tộc nhân phía dưới cũng có thể nhìn đến đây, đêm nay kỳ Tần Phàm mới là nhân vật chính của đại điển chúc mừng này.

      Cuối cùng Tần Phàm chỉ phải ngồi xuống, cũng vừa tốt muốn đem chuyện tình Càn Kinh Tần gia cùng phụ thân và các vị trưởng lão, còn có tình Nam Phong Tần gia tấn thăng làm Chân Vũ thế gia thượng phẩm, mọi người còn có biết .

      Phân biệt ngồi xuống, hàn huyên hồi.

      - Thiếu gia Tần Phàm, nghe Điền gia Điền Mông thiếu gia , sau khi Triều thánh kết thúc, những Thần tôn của Chân Vũ Thánh điện tiếp kiến thiếu gia ngài?

      Lúc này Tam trưởng lão mở miệng hỏi. Mà những trưởng lão khác đối với cái này cũng lộ ra rất có hứng thú, cảm thấy đó là tình vinh quang lớn lao.

      Kỳ đâu chỉ là Thần tôn, ngay cả Thánh chủ Tần Phàm cũng gặp, bất quá việc này lại nên ra.

      - Ân, lúc này sau khi Triêu Thánh kết thúc, kỳ đại Thần tôn của Chân Vũ Thánh điện đem kết quả thăng phẩm Nam Phong Tần gia cho ta biết.

      Nghĩ một lát, Tần Phàm liền trực tiếp nói.

      - Như thế nào? Nam Phong Tần gia chúng ta đến tột cùng là thăng gia tộc mấy phẩm?

      - Là thất phẩm hay là bát phẩm? Hoặc là lục phẩm?

      - Có thể là thất phẩm a?

      Mấy vị trưởng lão khác cũng khỏi hai mắt tỏa sáng, lập tức có chút khẩn trương hỏi thăm, ngay cả Tần Hồng đối với cái này cũng rất quan tâm.

      Đây đối với gia tộc mà quá trọng yếu.

      - Đại Thần tôn của Chân Vũ Thánh điện , Nam Phong Tần gia ta có thể tấn thăng làm Ngũ phẩm Chân Vũ thế gia.

      Tần Phàm chậm rãi đáp.

      - Từ cửu phẩm Chân Vũ thế gia trực tiếp tấn thăng làm Chân Vũ thế gia thượng phẩm?

      Mấy vị trưởng lão cùng tộc trưởng Tần Hồng liếc mắt nhìn nhau, đều lộ ra thần sắc vô cùng hưng phấn.
      NoName_01 thích bài này.

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 250: Càn Kinh Tần gia tới.


      - Trời thương Nam Phong Tần gia ta.

      Đại trưởng lão Tần Nguyên, tại chỗ ngồi đứng lên, nhìn Thiên tế lễ .

      - Cảm tạ Chân Vũ thần ban cho vinh quang.

      Những trưởng lão khác cũng là lòng mang thành kính.

      - Bất quá Nam Phong Tần gia chúng ta còn cần thông qua khảo hạch thăng phẩm năm sau, mới có thể chính thức tấn thăng làm Chân Vũ thế gia thượng phẩm, chuyện cụ thể, còn cần phương diện Thánh điện thông tri.

      - Mặt khác, muốn tấn thăng đến Ngũ phẩm Chân Vũ thế gia, Nam Phong Tần gia chúng ta nhất định phải có Linh Vũ sư.

      Tần Phàm lại tiếp tục .

      - Linh Vũ sư?

      mặt Tần Hồng lập tức trở nên khó coi.

      - Phụ thân, ngài làm sao vậy?

      Tần Phàm liền vội vàng hỏi.

      - Trước đó vài ngày phụ thân trùng kích Dung Linh chi cảnh thất bại, xuất tu vị rút lui.

      Lúc này Tần Li ở bên nắm tay Tần Phàm, nói.

      - Đúng vậy, tại tu vi của ta rút lui đến Tiên thiên cấp bảy, muốn ở trong vòng năm lại trùng kích đến Linh Vũ sư chi cảnh, là khó có thể như nguyện rồi.

      Tần Hồng cũng hơi than thở nói.

      - Tộc trưởng vốn chính là người tu vị cao nhất của Nam Phong Tần gia chúng ta, nếu như cần gã Linh Vũ sư, tại phải như thế nào cho phải.

      - Tuy Tam trưởng lão cùng Ngũ trưởng lão đều là Tiên Thiên thất cấp, nhưng muốn trong năm đột phá đến Dung Linh chi cảnh, đồng dạng là thập phần gian nan.

      Lúc này mấy vị trưởng lão cũng khỏi thở dài, vừa mới đại hỉ, đến lo lắng tại.

      - Thực lực phụ thân rút lui?

      Tần Phàm cũng hơi nhíu mày, vốn Tần Hồng là người có hi vọng đột phá đến Linh Vũ sư cảnh giới nhất, hôm nay lại xảy ra biến cố.

      Đúng vào lúc này, đột nhiên thấy Nam Phong Tần gia hộ vệ đội trưởng Tần Mãnh tới, thi lễ cái rồi ra:

      - Báo cáo tộc trưởng cùng các vị trưởng lão, người của nhất phẩm Chân Vũ thế gia Càn Kinh Tần gia đến...

      - Càn Kinh Tần gia?

      Lúc này sắc mặt Tần Phàm cũng biến đổi, thể tưởng được còn có đem tình cho Tần Hồng cùng mấy vị trưởng lão, Càn Kinh Tần gia này nhanh như vậy phái người tới rồi.

      - dẫn vào?

      Vì vậy Tần Phàm hướng Tần gia hộ vệ đội trưởng Tần Mãnh hỏi.

      - Đúng vậy, bởi vì đối phương đưa ra tín vật nhất phẩm Chân Vũ thế gia, chúng ta dám lãnh đạm, cho nên mời đến phòng tiếp khách rồi.

      Tần Mãnh gật đầu nói.

      - Có tín vật? Vậy hẳn là Càn Kinh Tần gia rồi.

      Mấy vị trưởng lão đều nghi hoặc liếc mắt nhìn nhau, vốn bọn còn tưởng rằng có thể là ít Chân Vũ thế gia hạ phẩm vì kéo quan hệ mà giả mạo.

      - Nhìn đối phương ăn mặc cùng với ăn , hẳn là đến từ nhất phẩm Chân Vũ thế gia thể nghi ngờ.

      Tần Mãnh đáp.

      - thể tưởng được nhanh như vậy tới rồi.

      Tần Phàm khỏi nhíu mày, trong lòng cũng có chút nghi hoặc:

      - Chiếu theo Thái Hiên , cái này đường đường là nhất phẩm Chân Vũ thế gia, nhất định rất coi trong mặt mũi, ở bên ngoài làm gì Nam Phong Tần gia, hơn nữa tin tức Tần gia ta tấn chức Chân Vũ thế gia thượng phẩm còn có truyền ra, vậy lần này Càn Kinh Tần gia tới chơi, đến tột cùng là dụng ý gì?

      Sau đó Tần Phàm nhìn lại phụ thân Tần Hồng, nhưng lại phát lúc này sắc mặt Tần Hồng so với vừa rồi càng kém, thậm chí giống như có chút thất thần.

      - Thoạt nhìn phụ thân biết Càn Kinh Tần gia này.

      Tần Phàm trông thấy Tần Hồng lộ ra bộ dáng này, trong nội tâm khỏi có chút kỳ quái.

      - Sứ giả Càn Kinh Tần gia này có cho thấy ý đồ đến hay ?

      Lúc này Đại trưởng lão nhìn Tần Mãnh hỏi, bởi vì mấy trưởng lão bọn họ đều tinh tường, coi như là Nam Phong Tần gia bọn tấn thăng làm Chân Vũ thế gia thượng phẩm, cũng kinh động được nhất phẩm Chân Vũ thế gia này ngàn dặm xa xôi đến tặng lễ.

      - Cũng có, sứ giả kia trực tiếp muốn gặp tộc trưởng chúng ta.

      Tần Mãnh đáp.

      - Phụ thân.

      Lúc này Tần Phàm nhìn Tần Hồng ra:

      - Kỳ lần này hài nhi trở về đường qua Lạc thành Thái gia, Lạc thành Thái gia này cùng Càn Kinh Tần gia đều là nhất phẩm Chân Vũ thế gia, nội tình thâm hậu, tin tức linh thông.

      - Nhi tử của Thái gia tộc trưởng từng cho hài nhi, Càn Kinh Tần gia này có thể cản trở Nam Phong Tần gia chúng ta tấn thăng đến Chân Vũ thế gia thượng phẩm, nghe bởi vì bọn họ muốn thấy có gia tộc cùng họ trở thành Chân Vũ thế gia thượng phẩm. nguồn (.)

      - Cái gì?

      - Càn Kinh Tần gia này sao bá đạo như vậy?

      - Bất quá năng lượng của nhất phẩm Chân Vũ thế gia, xác thực phải chúng ta có thể so sánh.

      - Chúng ta nhiều lắm là cẩn thận đề phòng mà thôi.

      Mấy vị trưởng lão kia liếc mắt nhìn nhau, cũng đều trở nên lo lắng, loại cảm giác này giống như là hưng phấn bị người tạc đầu chậu nước lạnh, rất được tự nhiên.

      - Bất quá vô luận như thế nào, sứ giả Càn Kinh Tần gia này vẫn là phải gặp, xem vì chuyện gì mà đến cũng tốt.

      Lúc này Tần Li ở bên nói.

      - Ân, phụ thân, chúng ta qua gặp sứ giả này a, miễn cho đối phương có cớ làm khó dễ Nam Phong Tần gia chúng ta.

      Tần Phàm cũng gật đầu , trong nội tâm kỳ cũng rất muốn nhìn chút Càn Kinh Tần gia này ra chiêu gì.

      - Tốt, Li nhi, Tiểu Phàm, hai người các ngươi theo ta qua, Đại trưởng lão ở lại chỗ này tiếp tục chủ trì đại điển chúc mừng là được rồi.

      lát sau, Tần Hồng mới hồi phục tinh thần lại, sau đó đứng lên trầm giọng ra.

      - Tộc trưởng yên tâm.

      Đại trưởng lão gật đầu đáp ứng .

      - Vâng, phụ thân.

      Tần Phàm cùng Tần Li cũng đáp, liền theo Tần Hồng đến phòng tiếp khách.

      Bởi vì phòng tiếp khách này cùng diễn võ trường có khoảng cách, cho nên mấy người vẫn là chừng mười phút đồng hồ mới đến.

      vào phòng tiếp khách, liền trông thấy lão giả mặc đại hồng bào ngồi ở vị trí trước, vừa mới cầm lấy chén trà uống ngụm, nhưng uống đến trong miệng lại nhíu mày, sau đó nhổ trở về.

      Lá trà của cửu phẩm Chân Vũ thế gia tự nhiên là thể so sánh với nhất phẩm Chân Vũ thế gia rồi.

      - Nam Phong Tần gia tộc trưởng là giá đỡ , lại để cho lão phu đợi lâu như vậy.

      Lão giả áo bào hồng kia cũng phát Tần Hồng cùng Tần Phàm, Tần Li tới, để chén trà trong tay xuống, trong miệng nhàn nhạt , cũng có ý tứ nghênh đón.

      Tần Phàm khỏi nhướng mày, sứ giả Càn Kinh Tần gia này vô cùng ngạo khí a.

      Mà lúc này Tần Hồng cũng là sắc mặt tái nhợt, nhưng vẫn cố nén tức giận ra:

      - Bởi vì tộc vụ bận rộn, mà tộc viện cách nơi này có chút khoảng cách, nên để cho sứ giả đợi lâu, xin thứ lỗi.

      - Ha ha, cửu phẩm Chân Vũ thế gia nho , còn dám tộc vụ bận rộn.

      Lão giả áo bào hồng kia lại khinh thường , sau đó xoay người lại nhìn xem Tần Hồng, cỗ uy áp nhàn nhạt trùng kích tới, sau đó dùng ngữ khí chất vấn :

      - Chẳng lẽ còn khinh thường nhất phẩm Chân Vũ thế gia chúng ta sao? Ta ở chỗ này trì hoãn thời gian chẳng lẽ còn trân quý bằng ngươi?
      NoName_01 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :