Đan Vũ Càn Khôn - Hỏa Thụ

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 207: Trùng kích Tiên thiên.

      - Ta nghĩ Chân Vũ Thánh điện để nhiều thú lợi hại như vậy ở chỗ này cho bọn chịu chết! Cho nên, nhất định Tiểu Phàm có chuyện gì.

      Điền Mông cũng , muốn mình suy nghĩ địa phương tốt xa hơn.

      - Chỉ là cảnh giới Tiên Thiên, đột phá dễ dàng như vậy sao?

      Tuy Tần Phàm lần lượt sáng tạo kỳ tích, nhưng kỳ trong nội tâm Tiết Tuấn cũng dám tin tưởng. Bởi vì biết có rất nhiều người hao phí vài năm thời gian, cũng đạp qua cánh cửa kia, có chút càng là luân lạc tới tình trạng cần nhờ đan dược mới đột phá.

      Mà nhớ tới Tần Phàm từng giúp mình nhiều như vậy, nhưng mình lại thể vì làm chút chuyện, Tiết Tuấn cùng Điền Mông đều cảm giác trong nội tâm xấu hổ.

      - Tuấn ca...

      Nhưng vào lúc này, bóng người đột nhiên xông vào khu vực này.

      - Tiểu Phàm, ngươi làm sao vậy?

      Tiết Tuấn cùng Điền Mông lập tức từ tàng cây nhảy xuống, trông thấy sắc mặt Tần Phàm cực kỳ khó coi, vội vàng nhìn Tần Phàm hỏi.

      - Giúp ta hộ pháp.

      Tần Phàm cố ra mấy chữ, lập tức tìm chỗ ngồi xếp bằng xuống, cảm giác mãnh liệt trong cơ thể kia đè nén được, có thời gian giải thích nhiều như vậy.

      Oanh!

      Vừa mới nhắm mắt lại tiến nhập trạng thái tu luyện, Tần Phàm liền nghe được trong người nổ vang tiếng, sau đó liền bắt đầu đầu nhập tinh thần vào, hết thảy chung quanh vào lúc này phảng phất đều biến mất.

      - Tiểu Phàm, đây là...

      Tiết Tuấn nhìn trạng thái này của Tần Phàm, trong nội tâm có chút cảm giác, thốt ra:

      - Chẳng lẽ là muốn đột phá đến Tiên Thiên?

      - Tiểu Phàm là muốn đột phá đến Tiên Thiên?

      mặt Điền Mông cũng vui vẻ.

      - Tiểu Mông tử, , chúng ta ra bên ngoài trông coi. Vừa rồi Tiểu Phàm từ vòng trong gấp trở về, người biết thoạt nhìn cho là bị trọng thương, dọc theo con đường này rất có thể bị người phát rồi, chừng có chút ít người sợ chết nghĩ đến kiếm tiện nghi.

      - Nhưng vô luận như thế nào, chúng ta cũng nhất định thể để cho người tới gần đây quấy rầy Tiểu Phàm đột phá.

      Tiết Tuấn khẳng định gật gật đầu, bất quá trời sinh tính cẩn thận, tư duy lại kín đáo, còn có lo lắng khác.

      - Ai dám tới gần, ta côn đánh dẹp đập !

      Điền Mông lập tức lấy ra trường côn màu đen, mở trừng hai mắt .

      Tần Phàm đem tất cả tinh thần đều chìm vào trong cơ thể, bắt đầu dùng ý chí tinh thần của bản thân, thông qua nguyên mạch câu thông thiên địa.

      Đạo pháp tự nhiên, nhất định phải dùng tâm tính bình thường cảm ngộ tự nhiên, trước mặt Thiên Đạo chỉ nên coi mình là chúng sinh bình thường, nên hiển lộ ràng mình bất đồng, như vậy Thiên Đạo mới bài xích ngươi, từ từ cho ngươi lợi ích, nhưng nếu như trong lòng ngươi có nghịch thiên chi tâm, như vậy nó ngại diệt ngươi.

      Cho nên muốn thoát phàm, đầu tiên phải để ình bình thường.

      Mà bình thường như thế nào?

      Tần Phàm nhớ mình từng trải qua tâm cảnh bình thường lần, vì vậy trong lòng của chậm rãi trầm tĩnh, vào lúc đó tựa hồ cảm thấy thiên địa thay đổi, cảm thấy thời gian biến hóa, bắt đầu ngược dòng tìm hiểu tâm cảnh mà mình trải qua.

      Từ vừa mới bắt đầu vào thế giới này, bị Tần Tiến khi nhục, cái loại bất khuất chi tâm này...

      Vì tìm kiếm Ma chủng, dứt khoát bước vào Thú hoang nguyên, cái loại sợ chi tâm này...

      Trong Dược Cốc ở Thú sơn mạch...

      Tần Phàm nhàn nhạt suy nghĩ, đột nhiên nhớ lại!

      Đúng, thời điểm đó, Tần Phàm thích nhìn Kỷ Huyên Nhi làm việc tay chân, đoạn thời gian kia bình tĩnh mỹ hảo, là từng có tâm tình biến hóa vi diệu lần thứ nhất.

      Khi đó cảm giác mình giống như cảm ngộ đến cái gì, nhưng cuối cùng có bắt được! Nguyên lai chính là bình thường chi tâm! Nguyên lai khi đó từng sờ đến cánh cửa thiên địa huyền bí kia lần thứ nhất!

      Tâm cảnh của Tần Phàm ở lúc này lập tức nổi lên biến hóa, đột nhiên giác quan trong nháy mắt này trở nên nhạy cảm!

      Thiên địa nguyên mạch, nguyên khí chi nguyên!

      Ở giữa thiên địa có vô số nguyên mạch, giăng khắp nơi, rậm rạp chằng chịt, cũng chính là nguyên khí vô cùng vô tận, chỉ cần tu luyện giả nắm giữ những nguyên khí này, từ nay về sau có thể dùng năng lượng vô cùng này.

      Tinh thần ý chí của Tần Phàm bắt đầu từ trong u mê trở nên ràng, có thể thấy được nguyên mạch ngừng xoay chuyển, sau đó tiến vào bên trong Đại Thế Giới nguyên khí mênh mông, trong nháy mắt đó, Tần Phàm cảm giác mình tới trước tòa bảo khố, bên trong tất cả đều là vô số tài bảo!

      Nhưng vào lúc này, Tần Phàm cảm giác được tinh thần ý chí của mình có hồi hoảng hốt, trong khoảng thời gian ngắn, ở trong bảo khố cực lớn này, ngừng phát tài bảo, nhặt lên, vứt bỏ, lại nhặt lên... vô tri vô giác, lưu luyến quên về, thậm chí quên mục đích của mình tới nơi này.

      Cái loại cảm giác này, Tần Phàm giống như biến thành cái xác hồn.

      biết qua bao lâu, Tần Phàm rốt cục tỉnh ngộ, hơi kinh hãi, tinh thần ý chí lập tức ở giữa thiên địa về tới thân thể.

      Nhớ tới Cổ Mặc từng qua, khi đối mặt nguyên khí mênh mông, nếu như thể bảo trì tâm bình tĩnh, rất có thể bị lạc ở giữa thiên địa, từ nay về sau mất chính mình.

      Tần Phàm vừa rồi, là mất chính mình.

      Cho nên ở trước mắt vượt qua Tiên Thiên trọng yếu, bảo trì tâm bình tĩnh là hết sức trọng yếu.

      Gặp luôn bất động, gặp sợ hãi, nóng vội, tham ngại, kinh sợ. Ý chí cao hơn hết thảy, tâm tình bình tĩnh có gợn sóng, cái này là tâm bình tĩnh.

      Nên là của mình… lấy, còn phải là của mình… bỏ.

      Tiên Thiên, chính là của ta! Là dùng tâm bình tĩnh câu thông thiên địa mà có, bị thiên địa hấp dẫn cùng áp bách, phải cho ý chí của mình bao trùm chư thiên, khống chế thiên địa!

      Từ nay về sau mới có thể thoát ly phàm thai!

      Trong nội tâm Tần Phàm lập tức lên đủ loại cảm ngộ.

      - Lần này nhất định có thể thành công.

      Trong nội tâm Tần Phàm trở nên kiên định, tinh thần ý chí lần nữa dọc theo thiên địa nguyên mạch, thẳng lên Thanh Minh!

      Ngay thời điểm Tần Phàm hết sức chăm chú đắm chìm trong đột phá, biết, bên ngoài sơn cốc mang về cái đuôi rất dài, cái kia đều là Triêu Thánh giả do đường chạy như điên làm kinh động.

      Mà Tiết Tuấn cùng Điền Mông, vào lúc này sắc mặt cực kỳ khó coi. Bởi vì khi bọn đối diện những người này, thình lình phát cùng là Nam Phong thành Ngô gia Ngô Phong, còn có Hầu Vũ Bạch luôn miệng muốn thành lập Vân Châu công thủ liên minh, mặt khác còn có gần mười người, đều có chút quen mặt, chỉ sợ cũng là người Vân Châu.

      Mười mấy người này, thế tới mãnh liệt, thực lực cũng rất mạnh, những Triêu Thánh giả khác theo tới, ngược lại là bị bọn dọa chạy.

      - Hầu Vũ Bạch, ngươi cái điểu nhân này, nguyên lai cái này là công thủ liên minh như lời ngươi sao?
      NoName_01 thích bài này.

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 208: Tiên Thiên chi cảnh.

      - là buồn cười ah, cái gì cùng tiến cùng lui, chúng ta cùng là người Vân Châu, những người các ngươi này, vậy mà muốn ở phía sau nhân lúc cháy nhà hôi của, chẳng lẽ vì lời của mình cảm thấy thẹn sao?

      Điền Mông khỏi tức giận chửi ầm lên.

      - Đúng vậy, cùng tiến cùng lui là quy tắc của Vân Châu công thủ liên minh chúng ta, nhưng bởi vì có người hướng ta ật, các ngươi từng tàn sát người liên minh, cho nên hôm nay các ngươi bị trục xuất liên minh, hơn nữa chịu lấy liên minh chúng ta trừng phạt.

      Hầu Vũ Bạch mặt đổi sắc, đại nghĩa lẫm lẫm ra.

      - Hừ, cái gọi là người mật báo này hẳn chính là ngươi a! Ngô Phong! Ta biết ngươi cùng Tần Phàm có cừu oán, cho nên cố ý châm ngòi thổi gió, muốn họa hại chúng ta!

      - Ngô Phong, chúng ta cùng là người Nam Phong thành, ngươi lại để ý tình nghĩa cùng thành, bây giờ lại cùng ngoại nhân tới tìm chúng ta gây phiền toái, ngươi làm như vậy, ngày sau Nam Phong thành còn chỗ cho Ngô gia các ngươi sống yên ổn!

      Lúc này Tiết Tuấn cũng lớn tiếng .

      - Ta cũng chỉ là ăn ngay mà thôi.

      Ngô Phong cười lạnh , kỳ đúng là phát ra Tần Phàm trước, sau đó mới liên hợp Hầu Vũ Bạch theo dõi đến nơi này.

      - Các ngươi bất quá là biết Tiểu Phàm từ vòng trong ra, lại thấy bị trọng thương, cho là người có rất nhiều điểm tích lũy, muốn cướp đoạt điểm tích lũy mà thôi! Còn nghiêm nghị như vậy, là cười chết người rồi!

      Điền Mông cười nhạo .

      - Tùy ngươi như thế nào, dù sao nguyên tắc của Vân Châu liên minh chúng ta là cải biến.

      Hầu Vũ Bạch tiếp tục .

      - Biểu ca, hai người Điền Mông này vậy mà tìm được địa phương tốt như vậy, khẳng định săn bắt ít điểm tích lũy!

      - Chúng ta vẫn là nhanh động thủ , để tránh đêm dài lắm mộng, khi người những Châu khác cũng phát nơi đây, chúng ta rất khó làm.

      Lúc này Ngô Phong thấp giọng ở bên tai Hầu Vũ Bạch ra, nguyên lai và Ngô Phong này là bà con, trách được Hầu Vũ Bạch hả giận.

      Mà mười mấy người khác, mỗi người đều cùng Hầu Vũ Bạch có quan hệ thân mật, bởi vì nhân số đoàn đội bọn họ nhiều, muốn bảo vệ phẩm, bọn cần đại lượng điểm tích lũy, nhưng lại đủ thực lực tiến vào vòng trong, cho nên chỉ có thể ở bên ngoài tiến hành cướp đoạt, trong đoạn thời gian này, rất nhiều Triêu Thánh giả Vân Châu lúc trước tin tưởng Hầu Vũ Bạch cùng tiến cùng lui cũng bị bọn cướp đoạt Thánh lệnh.

      Triêu Thánh giả khác vốn cùng theo muốn kiếm tiện nghi, tuy tất cả đều bị bọn dọa lùi, nhưng đều là ở xa xa xem náo nhiệt, thuận tiện nhìn xem có cơ hội kiếm tiện nghi hay .

      - Động thủ! đọc truyện mới nhất tại . (.

      Hầu Vũ Bạch phất tay, mọi người sau lưng liền phối hợp ăn ý, lao tới vây quanh hai người Điền Mông cùng Tiết Tuấn.

      Tuy Hầu Vũ Bạch gọi mọi người tiến lên động thủ, nhưng và hai người tu vị cao nhất trong đó lại động, bởi vì lúc này trong rừng rậm ở phía sau chừng còn có chút người tùy thời kiếm tiện nghi, ba người bọn phải đề phòng những người này đột nhiên đánh lén.

      Lúc này khí trong sân trở nên thập phần khẩn trương, hết sức căng thẳng.

      - Ha ha, đến ah!

      Thấy mọi người muốn công kích tới, lúc này Điền Mông lại cười to tiếng, tay sớm chuẩn bị tốt võ phù, đột nhiên kích hoạt!

      Oanh!

      Theo tiếng vang lớn, ánh đao cự đại đột nhiên xuất , lực lượng bành trướng để ặt đất rạn nứt từng khúc, khí kình cường đại phô thiên cái địa chém tới những người kia.

      - Nhanh tránh ra!

      Hầu Vũ Bạch nghe thấy Điền Mông đột nhiên cười to, biết ổn, đến lúc trông thấy tay Điền Mông xuất võ phù, khỏi cả kinh, vội vàng lớn tiếng kêu lên.

      Nhưng vẫn là chậm bước, có mấy Triêu Thánh giả đứng mũi chịu sào đón nhận đao khí cực lớn kia, lập tức bị cỗ lực lượng cường đại vọt tới trước mặt, võ giáp bản thân vừa chạm vào liền nghiền nát, sau đó nguyên đám đầu rơi máu chảy nhao nhao rút lui vài chục trượng.

      Cũng phải từng Võ sư đều có khí lực biến thái giống như Tần Phàm, Tiên Thiên Võ sư công kích, đại bộ phận Võ sư, cho dù là Võ sư có được võ giáp cao cấp cũng khó có thể thừa nhận được.

      kích này khiến bên Hầu Vũ Bạch có người tử vong, ba người còn có khác đều bị thương .

      Trông thấy phương Hầu Vũ Bạch ăn thiệt thòi lớn như vậy, trong rừng cây đằng sau truyền đến trận trận thanh cười nhạo, có người nhìn có chút hả hê, có người thầm cười lạnh, tóm lại đều là muốn phương Hầu Vũ Bạch kia chết tổn thương càng nhiều càng tốt, để cho bọn cuối cùng có thể ngư ông đắc lợi.

      Sắc mặt Hầu Vũ Bạch cực kỳ trầm, khó coi thôi, người vừa mới chết kia, là nhi tử của , trước khi Triều thánh đến, ngàn dặn dò vạn dặn dò phó thác cho , nhưng thể tưởng được cứ như vậy chết !

      - Sơ suất quá!

      Hầu Vũ Bạch có chút tự trách, vẫn cảm thấy những Chân Vũ thế gia hạ phẩm này rất ít có võ phù, hơn nữa Triêu Thánh qua lâu như vậy, có cũng sớm dùng hết rồi, nhưng ngoài ý muốn cứ như vậy xảy ra.

      - Ha ha, tiếp tục tới ah.

      Lúc này lại nghe Điền Mông suồng sã cười , và Tần Phàm ở người những Triêu Thánh giả Vũ thành, Châu thành kia lấy được hơn mười cái võ phù, hôm nay còn thừa lại năm sáu cái đây này!

      Mà võ khí trong cơ thể còn có thể để cho thúc dục thêm cái, Tiết Tuấn cũng có thể thúc dục hai lần, cách khác cộng lại bọn còn có thể tiếp tục công kích ba lượt! Cho nên sợ đối phương xông lại!

      Vốn đối với những Chân Vũ thế gia hạ phẩm như , từng cái võ phù đều là thập phần trân quý, nhưng những võ phù này vốn là được , cho nên dùng chút đau lòng.

      Lúc này sắc mặt Tiết Tuấn cũng lạnh lùng nhìn đối phương, trong tay thủ sẵn hai cái võ phù, tùy thời chuẩn bị công kích. Đáng tiếc vừa rồi Ngô Phong kia chạy trốn quá nhanh, có thể giết chết .

      - Biểu ca, làm sao bây giờ?

      Ngô Phong còn có chút sợ hãi nhìn Hầu Vũ Bạch hỏi, những người khác cũng đều nhìn qua, toàn bộ bọn đều là dùng Hầu Vũ Bạch cầm đầu đấy.

      - Để cho ta tới!

      Lúc này Hầu Vũ Bạch hít sâu hơi, quyết định tự mình ra tay. cũng nghĩ qua dùng võ phù tới đối oanh, nhưng dù sao từng cái võ phù đều chế tác gian nan, những người bọn cộng lại cũng chỉ có mười mấy cái!

      Hôm nay tiến vào thánh địa hai mươi mấy ngày rồi, bọn cũng gặp qua ít nguy hiểm, còn từng nếm thử tiến vào vòng trong giết thú cấp năm, cho nên võ phù của bọn cơ hồ hết sạch!

      - Các ngươi đều phải chết!

      lạnh lùng nhìn thoáng qua Điền Mông cùng Tiết Tuấn, nháy mắt sau đó, thân hình Hầu Vũ Bạch kích xạ mà ra, là Võ sư cấp chín đỉnh phong, lại có được bát trọng võ giáp, tự tin có thể thừa nhận được võ phù công kích.
      NoName_01 thích bài này.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 209 - 210: Tiên Thiên chi uy.


      Lúc này Tần Phàm vẫn là nghe thấy tình bên ngoài, chỉ toàn tâm toàn ý đắm chìm trong đột phá của mình, hơn nữa đến giai đoạn khẩn yếu nhất.

      Tinh thần ý chí của lần nữa Thanh Minh, theo nguyên mạch thiên địa, chậm rãi cảm ngộ nguyên khí bổn nguyên.

      Ở giữa thiên địa có vô số nguyên mạch, nhưng phải tất cả nguyên mạch đều thích hợp ình, tại Tần Phàm cần phải làm là nếm thử khai thác ra nguyên mạch thích hợp với mình, sau đó thông qua nguyên mạch này dẫn nguyên khí vào trong cơ thể mình.

      Lúc này bảo vệ chặt lấy bản tâm, tuy thân ở bảo kho thiên địa, nhưng mà hoàn toàn bất vi sở động, dọc theo ngọn nguồn nguyên khí kia, tìm kiếm lấy nguyên mạch phù hợp nhất với tinh thần ý chí của mình.

      Thời gian chậm rãi qua, phúc chí tâm linh.

      Trong nội tâm Tần Phàm đột nhiên khẽ động, đạo nguyên mạch kéo dài kéo dài rốt cục ở trong cảm ứng của hắn khai thác ra.

      Cửu chuyển nguyên khí, hoảng sợ Thiên Uy, thân thể làm dẫn, lâm!

      Bên trong đỉnh đầu, cỗ tinh thần tối tăm, bên tiếp Thanh Minh, hạ thấu đại địa, tinh thần hứng lấy thiên địa chi khí.

      Lực lượng thần bí bàng bạc bành trướng, thông qua đầu nguyên mạch này từ trời giáng xuống, trực tiếp tiến nhập vào trong thân thể của Tần Phàm.

      Lập tức thân thể của biến hóa nghiêng trời lệch đất, cỗ lực lượng cuộn trào theo hô hấp mà sinh, cùng với mạch đập mà nhảy lên, chân tồn tại, sóng cả mãnh liệt, sáng tắt diễn sinh.

      Nháy mắt sau đó, cảm giác được trong thân thể, tựa hồ nhiều hơn đầu nguyên khí Chân Long cuồng mãng!

      Đầu nguyên khí Chân Long này, lực lượng vô biên vô hạn, lực lượng so với thân thể cùng võ khí của cộng lại còn cường đại hơn!

      khí lưu cuồng bạo ngừng quay cuồng, ngừng trùng kích lấy thân thể của , muốn đem huyết nhục phàm thai của biến thành Tiên Thiên thể phách.

      Tần Phàm biết đây là tẩy kinh phạt tủy, cũng là quá trình thân thể thoát phàm.

      Thời gian chậm rãi qua, cuối cùng ở dưới nguyên khí Chân Long ngừng trùng kích xuống, Tần Phàm cảm thấy bốn phía Vũ Điền của mình, có chín khiếu huyệt bị khai mở ra rồi, giống như Cửu tinh liên châu, chậm rãi xuất , dần dần trở nên ràng.

      Chín khiếu huyệt này toàn bộ trải qua nguyên khí súc tích, cuối cùng biến thành chỗ thích hợp tồn trữ nguyên khí, từng cái khiếu huyệt có thể dung nạp phần nguyên khí.

      Mỗi khi đề thăng cấp, có thể tràn đầy cái, khi chín khiếu huyệt toàn bộ tràn đầy, chìm vào khí trong Vũ Điền, cùng võ khí bên trong Vũ Điền thông hiểu đạo lí, diễn biến dương Càn Khôn, bước vào Dung Linh chi cảnh Linh Vũ sư.

      Mà lúc này Vũ Điền khí hải của Tần Phàm, cũng được nguyên khí rửa sạch qua lần, nguyên lai võ khí màu vàng tất cả đều biến thành trong suốt, Tần Phàm có thể cảm nhận được phẩm chất của nó đề cao hơn rất nhiều.

      Thời gian dần qua, hết thảy trong cơ thể quy về bình tĩnh.

      Rốt cục, Tần Phàm chậm rãi mở mắt.

      Lúc này Tần Phàm cảm giác được cả người mình thoát thai hoán cốt, khí lực càng trở nên cường đại hơn, đồng thời tinh thần ý chí trải qua cảm ngộ trong thiên địa ngao du, cũng lột xác lần thứ nhất, càng thêm đọng và cứng cỏi.

      Mặt khác trong cơ thể còn nhiều thêm cỗ lực lượng cường đại mới… nguyên khí!

      Giờ khắc này, cảm giác của vô cùng tốt, toàn thân trở nên khoan khoái dễ chịu, cỗ đại lực tối tăm, tùy tâm ý mà động, sáng tắt diễn sinh.

      Cái này là cảnh giới Tiên Thiên!

      Từ nay về sau thoát ly phàm thai, bước lên trời!

      Nháy mắt sau đó.

      - Hừ.

      Cảm giác chuyện xảy ra bên ngoài, ánh mắt Tần Phàm lạnh dần, sau đó cả người từ mặt đất nhảy dựng lên, thân hình lóe lên, rất nhanh phóng ra bên ngoài.

      Bên ngoài tiểu sơn cốc.

      Nhìn thấy Hầu Vũ Bạch xông đến, sắc mặt Điền Mông cùng Tiết Tuấn đều trầm. Hầu Vũ Bạch kia biết tay phương mình có võ phù còn dám xông lại, nhất định là có chỗ dựa hoặc là đối với thực lực của mình rất tự tin.

      Nhưng đến lúc này, bọn cũng chỉ có thể kiên trì đỡ đòn, bọn chỉ biết là, lúc này vô luận như thế nào cũng thể cho người vào quấy rầy Tần Phàm đột phá, cái này rất trọng yếu.

      Oanh!

      cái võ phù bị kích phát lần nữa, bất quá lúc này là Tiết Tuấn ra tay.

      Dù sao Điền Mông sử dụng võ phù lần, nếu như lần nữa sử dụng mà , hồi nếu quả bị Hầu Vũ Bạch kia lao đến, có lực đánh trận, cho nên tay chỉ là nắm chặc trường côn màu đen, tùy thời đề phòng.

      Ô ô...

      Trong Võ phù đột nhiên bạo phát ra lực lượng vô hình, kéo khí lưu xoay tròn, trong khí phát ra thanh chói tai, sau đó cổ khí kình vô hình kia, ở trung ngưng tụ thành khí chưởng đại thủ ấn, sau đó hung hăng chụp xuống dưới mặt đất.

      Ầm ầm!

      Mặt đất bị lực lượng khổng lồ này trùng kích, liền lõm xuống nửa xích, bụi mù cuồn cuộn, thanh thế thập phần to lớn, mà Hầu Vũ Bạch vốn xông lại cũng bị cổ lực lượng khổng lồ kia đập xuống đất, thân hình lập tức tràn ngập bùn đất.

      - Hắc hắc.

      Lúc này trong rừng rậm phát ra trận trận tiếng cười nhìn có chút hả hê.

      Mà bọn người Ngô Phong ở sau lưng thấy màn này, cũng khỏi thay đổi sắc mặt, đồng thời bắt đầu chờ đợi lo lắng, nếu như Hầu Vũ Bạch cứ như vậy xảy ra chuyện, như vậy phương bọn lâm vào hiểm địa.

      Mà Điền Mông cùng Tiết Tuấn nhìn nhau, cũng có buông lỏng cảnh giác. Hầu Vũ Bạch kia đối với uy lực võ phù nhất định là thập phần tinh tường, nhưng còn dám chính diện xông lại, tất nhiên phải chịu chết.

      Ken két!

      Quả nhiên vào lúc này, thanh dùng chân đạp mặt đất vang lên, thân ảnh màu trắng ở trong bụi mù đột nhiên phóng lên trời!

      Toàn thân Hầu Vũ Bạch tản ra quang mang hoàng sắc, thoạt nhìn ngoại trừ tóc có chút mất trật tự, người tựa hồ có bị thương tích gì.

      PHỐC!

      Thân hình Hầu Vũ Bạch nhàng rơi xuống mặt đất, xoay người lại, lạnh lùng nhìn Điền Mông cùng Tiết Tuấn.

      - Híz-khà-zzz…

      Lúc này trong rừng rậm lập tức vang thanh hít hơi lãnh khí, tuy trong nội tâm những Triêu Thánh giả này cũng hiểu được Hầu Vũ Bạch dễ dàng chết như vậy, nhưng ngờ Hầu Vũ Bạch này tiếp kích chính diện của Tiên Thiên võ phù, lại vẫn có thể nhìn như bình yên vô .

      - Quá mạnh mẽ.

      Có hai Triêu Thánh giả cùng là Võ sư cấp chín, đáy lòng lên tia may mắn, may mắn vừa rồi bọn có thừa cơ ra ngoài kiếm tiện nghi, nếu chừng mất mạng.

      Mà Ngô Phong và người phương Hầu Vũ Bạch, trông thấy Hầu Vũ Bạch có việc gì, lúc này cũng đều thở dài hơi.

      Biết mấy tiểu tử đối diện kia khẳng định rất nhanh bị thu thập hết, sau đó bọn chỉ cần thầm đề phòng những Triêu Thánh giả sau lưng kia là được rồi.

      Tiết Tuấn cùng Điền Mông nhìn nhau lần nữa, sau đó đều kiên định gật đầu, lúc này cũng chỉ có thể khí lực va chạm rồi.

      - Chỉ cần kiên trì thoáng phát là tốt rồi !!!



      Trong nội tâm Tiết Tuấn và Điền Mông đều có cách nghĩ đồng dạng, có lẽ hai người bọn họ nhất định phải đối thủ nhiều người như vậy, nhưng chỉ cần cầm cự đến lúc Tần Phàm ra, dùng thực lực của Tần Phàm, lại đột phá đến Tiên Thiên, như vậy những người trước mặt này tuyệt đối là đủ xem!

      Bây giờ bọn đối với Tần Phàm rất có lòng tin!

      Điền Mông cầm trường côn chặt, khuôn mặt hơi mập chậm rãi đỏ lên, khí thế toàn thân tùy theo tăng lên.

      - Đả Long Côn thức thứ hai… Long Chiến Vu Dã!

      Lúc này mặt Điền Mông đỏ giống như Quan Công, thân hình tại nguyên chỗ xoay tròn ba vòng, hai tay nắm chặt trường côn màu đen, sau đó thân thể hơi mập cao cao nhảy lên, sau lát lần nữa nặng nề đánh xuống mặt đất!

      Rống!

      đầu khí kình mãng Long dài mười mấy mét bay lên, cái quay cuồng liền phóng lên trời, hướng về Hầu Vũ Bạch trùng kích mà .

      - Chậc chậc, thể tưởng được ah, Chân Vũ thế gia hạ phẩm, thậm chí có vũ kỹ lợi hại như vậy.

      - Thay đổi là ta, đoán chừng cũng đỡ nổi.

      - Hắc hắc, chỉ là biết Hầu Vũ Bạch kia đón như thế nào.

      Triêu Thánh giả trong rừng rậm chứng kiến đầu mãng Long cường hoành kia cũng đều nhao nhao phát ra thanh kinh ngạc.

      - mực nghe Đả Long Côn của Nam Phong Điền gia hết sức lợi hại, hôm nay bổn thiếu gia ngược lại là muốn so sánh với Trảm Long Kiếm khí của Hầu gia ta như thế nào!

      Hầu Vũ Bạch lạnh lùng nhìn Điền Mông, trong tay nhanh chóng xuất thanh trường kiếm màu xanh, người lập tức xuất cỗ khắc nghiệt chi khí.

      - Híz-khà-zzz…

      Sắc mặt Hầu Vũ Bạch ngưng trọng hướng về hư bổ ra kiếm, đạo kiếm khí giống như tấm lụa màu xanh, ước chừng mười trượng, thoạt nhìn cực kỳ sắc bén, kiếm khí cực tốc làm cho khí cũng muốn xé rách ra.

      Mà bùn đất dày đặc giữa hai người kia, cũng bị khí thế này tầng tầng lật lên, uy thế giảm thẳng tắp chém tới mãng Long.

      Oanh!

      Mãng Long cùng kiếm khí ở gặp nhau, đầu rồng chống đỡ lấy mũi kiếm, vầng sáng chói mắt, võ khí văng khắp nơi, cả hai điên cuồng đấu sức.

      - cái Đả Long Côn, cái Trảm Long Kiếm? Cái này có ý tứ a.

      - Ta thấy phẩm giai của hai vũ kỹ công kích này đều sai biệt nhiều, bất quá Hầu Vũ Bạch là Võ sư cấp chín đỉnh phong, mà tiểu tử đến từ Chân Vũ thế gia hạ phẩm kia chỉ là Võ sư cấp bảy, hẳn là ngăn được.

      - Hắc hắc, nếu như Hầu Vũ Bạch kia thua, lão tử lao ra liều mạng!

      Triêu Thánh giả trong rừng rậm tiếp tục vụng trộm xem cuộc vui, đồng thời tâm hoài quỷ thai.

      Ù ù!

      Nháy mắt sau đó, quả nhiên, Mãng Long kia rốt cục ở dưới kiếm khí cường đại sụp đổ, dư uy của kiếm khí kia chém mãng Long thành hai nửa, sau đó tiếp tục bổ tới hai người Tiết Tuấn cùng Điền Mông.

      - Tiểu Mông tử ngươi lui ra!

      Tiết Tuấn biết sau khi Điền Mông sử dụng chiêu này, toàn thân tiến nhập trạng thái suy yếu, liền tranh thủ đẩy sang bên, sau đó tự mình nghênh đón đạo kiếm khí kia.

      Bất quá kiếm khí kia đánh tan khí kình mãng Long của Điền Mông, dư uy gần hết, Tiết Tuấn ngược lại là đơn giản hóa giải.

      Chỉ là, kiếm khí vừa qua khỏi, thân hình của Hầu Vũ Bạch như là ảnh mị, tốc độ bay nhanh theo sát lấy kiếm khí kia, trường kiếm màu xanh sắc bén như độc xà, thẳng tắp đâm tới mi tâm của Tiết Tuấn.

      Trông thấy nụ cười lạnh mặt Hầu Vũ Bạch, nội tâm Tiết Tuấn khỏi "Lộp bộp" thoáng phát, biết lúc này mình khó có thể chạy thoát!

      - Để cho ta tới!

      Nhưng vào lúc này, thanh lạnh lùng đột nhiên truyền đến, tùy theo thân ảnh màu xanh lập tức ra ở trước mặt Tiết Tuấn.

      Chắp tay trước ngực, nhàng kẹp lấy trường kiếm của Hầu Vũ Bạch.

      - Ah…

      Hầu Vũ Bạch đột nhiên phát ra tiếng kêu to, nhanh chóng buông lỏng tay nắm trường kiếm ra, lại nhìn trường kiếm kia, vậy mà toàn bộ thân kiếm đỏ lên, còn bốc lên khói trắng nóng rực.

      - Sao... làm sao có thể... Ngươi đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên rồi?

      Nhìn bóng người đột nhiên xuất kia, mặt Hầu Vũ Bạch lập tức trở nên trắng bệch.

      - Phanh!

      Hai tay kẹp lấy trường kiếm màu xanh kia, vào lúc này dùng sức gập lại, thanh thanh thúy vang lên, thanh trường kiếm chất liệu cực phẩm kia trực tiếp gãy thành hai đoạn.

      Leng keng

      Hai đoạn kiếm gãy bị ném mặt đất, vừa vặn đụng phải đá vụn, lập tức phá vỡ tràng diện yên lặng có chút quỷ dị bởi vì Tần Phàm xuất .

      - Híz-khà-zzz…

      Vào lúc này, Triêu Thánh giả trong rừng rậm nguyên đám thể tin nhìn xem màn này, cũng khỏi hít hơi hơi lạnh.

      Hầu Vũ Bạch mạnh bao nhiêu, vừa rồi bọn đều thấy được, nhưng mà Hầu Vũ Bạch ở trước mặt thiếu niên áo bào xanh này, phảng phất hoàn toàn có sức phản kháng, vũ khí chỉ lập tức bị đoạt, còn trực tiếp bị cắt thành hai đoạn.

      - Người này đến tột cùng là ai? Khi nào Chân Vũ thế gia hạ phẩm xuất thiên tài như vậy!

      - Xem bất quá là mười bảy mười tám tuổi, cho dù là đặt ở bên trong Chân Vũ thế gia Nhất phẩm cũng là siêu cấp thiên tài! Nhưng như thế nào cùng người Chân Vũ thế gia hạ phẩm hỗn cùng chỗ!

      Mọi người nhao nhao suy đoán thân phận thiếu niên áo bào xanh này.

      Về phần Hầu Vũ Bạch, kinh hồn chưa định nhìn hai đoạn kiếm gãy nằm dưới mặt đất, trong nội tâm vô cùng chấn động, vừa rồi người đứng phía sau có khả năng chứng kiến, nhưng bản thân là thấy ràng, thấy được thanh trường kiếm kia như là bị đại hỏa đốt qua, đỏ bừng hơi nước!

      Tuy còn có đột phá đến Tiên Thiên, nhưng đối với uy năng của Tiên Thiên làm sao có thể biết! Cái này ràng là nguyên khí hệ Hỏa tạo thành!

      Cho nên có thể xác định Tần Phàm đột phá đến Tiên Thiên, vừa rồi mình chỉ là hỏi cho có lệ mà thôi.

      - Những người các ngươi có thể vô sỉ đến trình độ này như vậy, còn có cái gì có khả năng.

      Ánh mắt Tần Phàm lạnh lùng nhìn qua Hầu Vũ Bạch, trong miệng nhàn nhạt .

      - Ngươi đừng hiểu lầm...

      Hầu Vũ Bạch cảm giác bị cái nhìn này làm khắp người phát lạnh, trong nội tâm "lộp bộp" tiếng, tựa hồ tùy thời bị giết chết, thân hình khỏi lui về phía sau vài bước, cơ hồ té ngã đất.

      - đến lúc này rồi, coi như là mù lòa cũng hiểu lầm a.

      Tần Phàm nhàn nhạt ra, sau đó tiện tay vịn Điền Mông té mặt đất dậy.

      - Tiểu Phàm, ngươi đột phá đến Tiên Thiên?

      Điền Mông kinh hồn chưa định hỏi thăm, đồng thời Tiết Tuấn ở bên cũng tới nâng , đồng dạng chờ mong nhìn về phía Tần Phàm.

      - Ân.

      Tần Phàm khẽ gật đầu.

      Lúc này sắc mặt người phương Hầu Vũ Bạch đều trở nên xám như tro tàn, đặc biệt là Ngô Phong, trừng tròng mắt, tiến nhập trạng thái ngốc trệ.

      Người khác biết Tần Phàm, nhưng là nhìn tận mắt Tần Phàm từ Võ đồ, trở thành Võ giả, sau đó từng bước từ phía sau của mình tới trước mặt mình!

      Chẳng bao lâu trước, Tần Phàm xa xa phải là đối thủ của mình, nhưng hơn năm qua, mình thua ở tay !
      NoName_01 thích bài này.

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 211: Chém tận giết tuyệt

      Mà hôm nay, khắc vừa rồi này, phát mình cùng Tần Phàm chênh lệch, căn bản đến trình độ cách nào vượt qua!

      trong Nam Phong Tứ công tử, Nam Phong thành ca tụng là thiên tài thiếu niên, ở trước mặt Tần Phàm, cái gì cũng phải!

      - Quả nhiên là Tiên Thiên!

      Mà mọi người trong rừng rậm kia trong nội tâm rung mạnh, nhưng lập tức mỗi người gạt bỏ sợ hãi trong lòng, dám lên tiếng loạn, sợ mình cẩn thận chọc phải Tần Phàm.

      Nếu như là người của Hầu Vũ Bạch, có lẽ bọn còn cần kiêng kị như vậy, nhưng đối mặt Tiên Thiên, hơn nữa vừa rồi Hầu Vũ Bạch cùng Tần Phàm chính diện giao phong, khách quan mà , bọn cảm giác mình căn bản có sức phản kháng.

      Vốn bọn đều cho rằng Tần Phàm là bị thương nặng mới tới kiếm tiện nghi, nhưng hiện tại bọn hắn đều hiểu được, Tần Phàm đâu phải là bị tổn thương, ràng là từ vòng trong gấp trở về đột phá Tiên Thiên!

      Bọn cảm thấy may mắn vì mới vừa rồi mình có xuất thủ, đồng thời đối với những người Hầu Vũ Bạch kia cũng nhìn có chút hả hê.

      - Tuấn ca, tiểu Mông tử, các ngươi khổ cực rồi. tại các ngươi trước qua bên nghỉ ngơi, còn lại giao cho ta là được.

      Tần Phàm mỉm cười , biết hai người vì mình mà cố gắng, trong nội tâm cảm động.

      - Ân, Tiểu Phàm ngươi cẩn thận chút.

      Tần Phàm ở thời điểm có đột phá đến Tiên Thiên cũng lợi hại như vậy, hôm nay đột phá đến Tiên Thiên, Tiết Tuấn tự nhiên đối với càng thêm có lòng tin, cho nên chỉ gật đầu, sau đó liền vịn Điền Mông thối lui đến bên.

      PHỐC!

      Tần Phàm nhàng về phía trước bước.

      - Tần Phàm, ngươi phải suy nghĩ kỹ càng, Nam Phong Tần gia của ngươi chỉ là Chân Vũ thế gia cửu phẩm, đắc tội chúng ta, Tần gia các ngươi chịu nỗi!~Chào mừng đến với

      ~Hầu Vũ Bạch lập tức bị sợ lui bước, sau đó cắn răng cái, cố gắng trấn định .

      Tần Phàm cười lạnh.

      - Ngươi... chúng ta có thể bất kể hiềm khích lúc trước, chỉ cần buông tha chúng ta, về đến gia tộc, chúng ta có thể bồi thường tổn thất cho các ngươi!

      Hầu Vũ Bạch bị cái cười lạnh này làm sợ tới mức chảy thân mồ hôi lạnh, ở dưới Tiên Thiên uy áp của Tần Phàm, trở nên có chút năng lộn xộn rồi.

      Ở trước mặt Điền Mông cùng Tiết Tuấn, Hầu Vũ Bạch còn có thể bảo trì trấn định, nhưng ở trước mặt Tần Phàm, vừa mới cái đối mặt, bị đánh tan tâm lý, tâm cơ lúc trước hoàn toàn mất hết.

      - Trách được ngươi lâu như vậy vẫn thể đột phá đến Tiên Thiên, nguyên lai là tâm cảnh của ngươi quá kém, hừ.

      mặt Tần Phàm thoáng tia khinh thường, tuy Hầu Vũ Bạch này đạt đến Võ sư cấp chín đỉnh phong lâu, thực lực vốn là kém, nhưng tâm cảnh này, so với mình kém quá xa.

      Cường giả chân chính chính là gặp mạnh càng mạnh, cho dù gặp phải sinh tử cũng có thể trấn định tự nhiên, Hầu Vũ Bạch này hiển nhiên là làm được.

      - Tần Phàm, chúng ta có thể cho ngươi điểm tích lũy!

      Hầu Vũ Bạch vẫn làm giãy dụa cuối cùng.

      - Tự nhiên thi thể của ngươi lấy về.

      Thanh hờ hững của Tần Phàm truyền đến, sau đó thân hình của lập tức kích xạ mà ra. Đạt tới Tiên Thiên, tốc độ của cực nhanh, chỉ là chứng kiến đạo tàn ảnh.

      Oanh! truyện copy từ

      quyền nặng nề trực tiếp khắc ở bụng Hầu Vũ Bạch, võ khí mang theo nguyên khí càn quét, lập tức trở nên đen kịt mảnh, giống như là gỗ mục bị đại hỏa đốt qua.

      - Ah…

      Hầu Vũ Bạch phát ra tiếng kêu thê lương, có thể chịu đựng được Tiên Thiên võ phù công kích mà bình yên vô , nhưng ở trước mặt Tần Phàm, lại trở nên chịu nổi kích như thế!

      Bành!

      Hai mắt Hầu Vũ Bạch lồi ra phía ngoài, thân thể rất nhanh bay ngược ra sau.

      Đồng thời, thân hình Tần Phàm lóe lên lần nữa!

      Như Sói nhập bầy cừu, hóa thân thành cỗ máy giết người vô cùng hung hãn.

      - Tần Phàm, chúng ta đều là gia tộc Nam Phong thành...

      Ngô Phong cuối cùng cam lòng kêu lên, nhưng mà công kích của Tần Phàm có bởi vậy mà đình trệ cái chớp mắt.

      Sau lát, đất trống chỉ để lại thi thể.

      - Híz-khà-zzz…

      Chút ít Triêu Thánh giả trong rừng rậm kia trợn mắt, há hốc mồm mà nhìn màn này, bị công kích lôi lệ phong hành kia của Tần Phàm chấn sợ tới mức ngây dại, nhưng nguyên đám bụm lấy miệng của mình, sợ mình phát ra thanh kinh động đến sát tinh kia.

      - Ai.

      Tần Phàm đứng ở tại chỗ, đột nhiên nhàng thở dài tiếng, sau đó liền thấy chậm rãi từ trong giới chỉ lấy ra thanh trường đao màu đen.

      Cũng vào lúc này, Triêu Thánh giả trong rừng rậm kia trong nội tâm bỗng nhiên dâng lên tia bất an.

      - Phá Nguyệt trục vân!

      tiếng quát , công kích cuồng bạo khiến cho bùn đất trước mặt Tần Phàm nhấc lên cao hơn 10m, mà ở dưới lực trùng kích vô cùng cường đại này, cây cối trong rừng rậm kia đều ngã gục.

      Rầm rầm rầm!

      - nên…

      Trong rừng rậm truyền đến trận trận bi thiết.

      Thanh thế qua , mảng lớn cây cối ngổn ngang lộn xộn ngã mặt đất, cháy đen mảng, giống như là rừng rậm vừa mới cháy. Mà những Triêu Thánh giả bị đao thế công kích kia, tất cả đều biến thành thi thể nám đen.

      Nhìn uy thế đao kia tạo thành, Tần Phàm đoán chừng đao kia của mình, mơ hồ đuổi kịp Cổ Mặc thi triển đao ở sa mạc kia rồi.

      Cái này là lực lượng của Tiên Thiên, lại phối hợp năng lượng hỏa chủng của bản thân , uy lực càng lớn.

      - Ah…

      Còn thừa lại mấy Triêu Thánh giả kinh hồn chưa định, vào lúc này muốn chạy trốn, nhưng thân ảnh Tần Phàm lóe lên, mấy hơi thở về sau, trong mảng lớn rừng rậm này, lần nữa trở nên lặng yên tiếng động.

      Chém tận giết tuyệt!

      Triêu Thánh này vốn là rất tàn khốc. Những người này ôm tâm may mắn, tất nhiên phải thừa nhận tai họa ngoài ý muốn. nguồn (.)

      Tần Phàm đứng ở trong đống thi thể, mặt biểu tình.

      lâu, Tần hơi than thở tiếng, xoay người lại.

      giết chết toàn bộ Triêu Thánh giả, kể cả Hầu Vũ Bạch là đệ tử Chân Vũ thế gia Ngũ phẩm, chuyện này tự nhiên thể tùy tiện truyền , cho dù sợ phiền toái, nhưng như thế nào cũng thể lưu lại phiền toái cho gia tộc của mình cùng bọn người Tiết Tuấn Điền Mông, cho nên những người chứng kiến này đều phải chết.

      Những người chứng kiến này lúc trước theo mình trở về vốn có hảo tâm, cho nên Tần Phàm cũng có tâm lý gánh nặng gì, phải kẻ lạm sát, nhưng cũng phải người nhân từ nương tay gì đó.

      Tần Phàm nhìn thoáng qua trường đao trong tay, phát thanh trường đao chất lượng rất tốt này, vẫn là xuất khe hở.

      - Xem ra đao bình thường, đúng là thể chịu đựng được Tiên Thiên Nguyên khí quán chú đánh ra đao pháp Phá Nguyệt trục vân.

      Tần Phàm hơi trầm ngâm, bất quá nghĩ đến mình có Hỏa Vân Thiết, cũng hơi yên lòng. Theo như lời của Cổ Mặc, vũ khí làm bằng Hỏa Vân Thiết, cho dù là Hỏa nguyên khí thập phần cuồng bạo cũng có thể chịu đựng được, hơn nữa còn có thể gia tăng lực công kích.
      NoName_01 thích bài này.

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 212: Ngày cuối cùng!

      Nhớ tới vừa rồi sau khi chấm dứt đột phá, cảm giác bộ phận nguyên khí bị thu nạp chung quanh tiến vào Dược đỉnh giới chỉ, Tần Phàm phỏng đoán tại tuy Cổ Mặc bị chế trụ, nhưng còn có buông tha cho cơ hội tăng cảnh giới lên.

      đoán chừng sau khi ly khai thí luyện chi địa này, thực lực của Cổ Mặc có thể khôi phục đến Linh Vũ sư, khi đó có thể giúp mình chế tạo Hỏa Vân đao rồi.

      - Tiểu Phàm...

      Lúc này Tiết Tuấn vịn Điền Mông từ trong cốc ra.

      - Tuấn ca, tiểu Mông tử.

      Tần Phàm mỉm cười, vẻ mặt đạm mạc lập tức khôi phục bộ dạng ôn hòa tiến lên. nguồn (.)

      - Tiểu tử ngươi, cũng quá mãnh liệt a...

      Tuy Điền Mông suy yếu, nhưng mà khôi phục chút ít khí lực, dùng sức vỗ bả vai Tần Phàm khoa trương , sau đó chứng kiến thi thể của Ngô Phong mặt đất, còn dùng sức đá cước, trong miệng oán hận mắng:

      - Nhìn hỗn đản ngươi còn hung hăng càn quấy như thế nào!

      Tần Phàm nhún vai, cười tiếng.

      - Ta vốn đoán được sau khi ngươi đột phá rất lợi hại, nhưng ngờ trở nên lợi hại như vậy.

      Tiết Tuấn nhìn chung quanh lần, phát những thi thể nám đen đất kia, cùng đoạn mộc ngổn ngang lộn xộn chung quanh, khỏi thầm kinh hãi.

      - Ha ha, trước cái này, chúng ta vẫn là trước thu thập nơi đây chút .

      Tần Phàm khẽ cười :

      - Những điểm tích lũy này đều quy hai người các ngươi.

      - Như vậy sao được! Những người này đều là ngươi giải quyết a!

      Tiết Tuấn vội vàng chối từ nói.

      Tần Phàm lắc đầu ra:

      - Vừa rồi nếu như có hai người các ngươi liều mạng bảo vệ ta, ta căn bản thể đột phá đến Tiên Thiên, thậm chí mệnh cũng còn, hơn nữa tất cả mọi người là huynh đệ, cần phải so đo quá nhiều, cho nên các ngươi nên từ chối.

      - Huống chi, tại người của ta còn có vài ngàn điểm, đầy đủ thăng phẩm rồi! Nhiều hơn nữa đối với ta cũng có tác dụng quá lớn.

      Thấy Tiết Tuấn còn muốn từ chối, Tần Phàm lại vừa cười vừa :

      - Nếu như vậy , vẫn quy củ cũ, điểm tích lũy cho các ngươi, vật phẩm cho ta, như vậy ta cũng lỗ.

      - Tiểu Tuấn tuấn, cứ như vậy , Tiểu Phàm cũng đúng, điểm nhiều nhất định thăng phẩm cao hơn, nếu là hảo ý của , chúng ta thu !

      - Con mẹ nó, tóm lại vô luận như thế nào, lần này ba chúng ta trở lại Nam Phong thành, nhất định là phong quang vô hạn!

      Lần này Điền Mông ngược lại đè lên bả vai Tiết Tuấn, tỏ vẻ tán thành, chỉ là đem phần tâm ý này của Tần Phàm ghi tạc trong nội tâm.

      - Vậy được rồi, như vầy, ta đây cùng tiểu Mông tử làm kiêu.

      Điểm tích lũy này đối với gia tộc của bọn là vô cùng trọng yếu, thấy Tần Phàm như vậy, Tiết Tuấn cũng chỉ có thể đáp ứng.

      - Ha ha, chúng ta trước tiên thu lại tất cả trữ vật giới chỉ a.

      Tần Phàm lộ ra dáng tươi cười, trong lòng của cũng minh bạch, Chân Vũ thế gia cửu phẩm chỉ cần 100 điểm tích lũy là có thể bảo vệ phẩm, nếu như chỉ án điểm tích lũy tính toán, hơn tám nghìn điểm, chỉ sợ đầy đủ cho Nam Phong Tần gia tăng lên vài phẩm rồi!

      Nhưng có lẽ Chân Vũ Thánh điện còn xem xét những nhân tố thứ khác, cho nên điểm nhiều nhất định có thể mực lên tới gia tộc thượng phẩm.

      Chẳng qua nếu như lấy được đệ nhất danh của Triêu Thánh thí luyện, như vậy cái sức nặng này cao hơn rất nhiều! Đến lúc đó thăng liền vài phẩm cũng là có khả năng.

      Ba người rất nhanh thu thập tất cả trữ vật giới chỉ, tính toán chút, có tới hơn bốn nghìn điểm, đầy đủ cho hai người Điền Mông cùng Tiết Tuấn mỗi người được chia hơn hai nghìn điểm, số điểm này là đầy đủ cho bọn thăng cấp rồi.

      Mà Tần Phàm được nhiều trữ vật giới chỉ như vậy, cũng là kiếm lớn số, hôm nay tính toán thô sơ giản lược chút, tài sản cá nhân của đạt tới hơn ngàn vạn Kim nguyên, cũng tính là tiểu phú ông rồi.

      ...

      Hai ngày thời gian qua rất nhanh, đảo mắt đến ngày cuối cùng của Triêu Thánh thí luyện lần này.

      Sáng sớm ngày hôm nay, vài chỗ trong thí luyện chi địa xuất rất nhiều cột sáng, Tần Phàm biết cái kia chính là cổng truyền tống ly khai thí luyện chi địa. Ngày hôm nay đối với rất nhiều người mà , kỳ xem như Triêu Thánh thí luyện kết thúc.

      - Tiểu Phàm, cẩn thận chút, nên quá cưỡng cầu!

      Tiết Tuấn vỗ vỗ bả vai Tần Phàm, ngưng trọng .

      Hai người Tiết Tuấn và Điền Mông cũng biết Tần Phàm lần nữa tiến vào vòng trong, tiến hành tranh đoạt chiến cuối cùng kia, tuy được chứng kiến thực lực Tần Phàm cường đại, nhưng nghĩ đến những đối thủ mà Tần Phàm gặp được kia, cũng khỏi lo lắng.

      Bất quá bọn cũng biết trình độ thực lực của mình, làm tình biết lượng sức.

      - Hắc hắc, Tiểu Phàm, ta vẫn là câu kia… lúc này Nam Phong thành chúng ta phải dựa vào ngươi vẻ vang rồi!

      Điền Mông hung hăng ôm Tần Phàm thoáng phát, tùy tiện cười .

      - Yên tâm , ta để cho các ngươi thất vọng.

      Tần Phàm mỉm cười, sau đó nhìn hai người chậm rãi vào cổng truyền tống ly khai thí luyện chi địa, lúc này mới xoay người tiến đến vòng trong.

      Ở phía sau, những Triêu Thánh giả còn có lấy đủ điểm tích lũy bảo vệ phẩm đều trở nên lòng nóng như lửa đốt, có chút là trực tiếp hướng người bên cạnh ra tay, có chút bí quá hoá liều tiến vào vòng trong muốn săn giết thú cấp năm, có chút càng là trực tiếp ngồi chờ ở trước cổng truyền tống ly khai thí luyện chi địa, bắt đầu phục kích Triêu Thánh giả ra.

      Cho nên tuy lần Triêu Thánh thí luyện này tiếp cận chấm dứt, nhưng ở trong thí luyện chi địa, các loại chiến đấu ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng, chết tổn thương nhân mạng ngược lại càng ngày càng nhiều.

      Tần Phàm dọc theo con đường này, cũng gặp phải mấy Triêu Thánh giả muốn ra tay với , những người này cuối cùng tự nhiên là cướp đoạt thành còn đưa lên tánh mạng, khiến cho Tần Phàm khỏi lần nữa cảm thán Triêu Thánh tàn khốc.

      Chính đoán chừng chút, tháng này chỉ là Triêu Thánh giả chết ở tay cũng có mấy chục người!

      Cho nên đồn đãi về lần Triêu Thánh này, Chân Vũ thế gia lọt vào đào thải cùng hạ phẩm cao tới phần mười, cũng phải là hư giả, thậm chí xem như bảo thủ rồi, dùng Tần Phàm suy đoán, cao tới phần năm cũng là khả năng.

      - Đây là khu vực hạch tâm của thí luyện chi địa?

      Tần Phàm tới khu vực rừng rậm màu xanh đậm, cây cối ở đây so với địa phương khác càng thêm cao lớn, tập trung tư tưởng nghe nghóng, quả nhiên phát có rất nhiều cường giả tiềm phục ở chung quanh.

      - Xem ra thú cấp năm thượng giai kia còn có xuất .

      Tần Phàm lại nghe thoáng phát, nhưng có phát động tĩnh lớn hơn.

      - Ha ha, lúc này nhìn xem ai mới là người thắng cuối cùng...

      Tần Phàm mỉm cười, lách mình nhảy đến cây đại thụ, lúc này, cũng là chiến ý ngang nhiên.

      Mà đột phá đến Tiên Thiên, cũng làm cho đối với tranh đoạt đệ nhất thí luyện lần này có lòng tin rất nhiều.
      NoName_01 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :