Chương 202: Chuyện cũ. Thoáng phát liền bẻ gẫy cánh tay của Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc kia, ngay sau đó, nắm đấm của Tần Phàm thế như chẻ tre, trực tiếp oanh kích lên ngực đối phương! - Ah… Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc phát ra tiếng kêu đau đớn, thân hình bị đánh bay, lần nữa rơi xuống mặt đất liền vùng vẫy vài cái, cuối cùng mở trừng hai mắt, "BA~" phục mặt đất, rốt cuộc thể động đậy. Lúc này đọ sức, Tần Phàm là kẻ chiến thắng cuối cùng! - Lão Nhị! Chỉ còn lại tên Triêu Thánh giả áo xám kia, lần nữa bi thiết, lúc này cách Tần Phàm chưa đủ năm mét, nhưng vẫn là chậm bước, mặt của tràn đầy hối hận, đồng thời trong nội tâm thập phần khiếp sợ, hai đệ đệ này này của đều là tu tập nguyên khí Kim hệ, thân khí lực rèn luyện đến mình đồng da sắt, hơn nữa võ khí Kim hệ vô kiên bất tồi, nhưng cùng Tần Phàm giao phong, vậy mà đều thua! Còn rơi xuống kết cục phải chết. - Nạp mạng ! Triêu Thánh giả áo xám kia biết Tần Phàm là nỏ mạnh hết đà, hai bước nhảy đến trước mặt Tần Phàm, quyền phẫn nộ đánh ra, võ khí mãnh liệt, gầm thét kích lồng ngực Tần Phàm. Bành! Thân thể Tần Phàm bị đánh bay, nặng nề rơi xuống dưới mặt đất. vừa mới giết hai người, khí nhược kiệt lực, trong khoảng thời gian ngắn cách nào né tránh được kích này. Bất quá may mắn khí lực của cường hãn hơn Võ sư bình thường rất nhiều, cho nên có như vậy chết , nhưng cũng bị thương , dù sao đây là Tiên Thiên Võ sư công kích a. - Chết … Đánh bay Tần Phàm, Triêu Thánh giả áo xám kia nộ khí chưa giảm, giống như phong trì điện giật, lần nữa lấn lên trước, cao cao nhảy lên, nắm đấm toàn lực nện xuống Tần Phàm. Nhìn Triêu Thánh giả áo xám kia lần nữa công tới, sắc mặt của Tần Phàm cũng khỏi đại biến, Tiên Thiên Võ sư công kích phải chuyện đùa, lúc này có võ giáp hộ thể, mà người lại bị trọng thương, lúc này nếu như lại để cho đối thủ đánh trúng, như vậy cũng sợ là tánh mạng khó bảo toàn! Vút! Nhưng ngay lúc này, đột nhiên cây trường tiên trống rỗng xuất , đúng lúc cuốn lấy thân thể của Triêu Thánh giả áo xám kia! Chăm chú trói chặt! Là Thái Ngọc xuất thủ! Ngay trong nháy mắt này, hai tay của Tần Phàm dùng sức khẽ chống mặt đất, cả người nhịn đau từ mặt đất bắn lên, sau đó nắm chưởng thành quyền, thân thể có chút co rụt lại, sau đó lập tức nổ bắn mà ra. Oanh! Thừa dịp Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc này bị trường tiên của Thái Ngọc cuốn lấy thể động đậy, nắm đấm của Tần Phàm trực tiếp oanh ở người , võ khí bộc phát, rất nhanh liền đoạn tuyệt sinh cơ của . - Hô. Tần Phàm có chút thở dài hơi, thời điểm mấu chốt này nếu như phải Thái Ngọc đột nhiên ra tay, có khả năng toi mạng rồi. Bất quá thời khắc sinh tử, tựa hồ hết thảy đều trở nên nhạy cảm rất nhiều, ngay vừa rồi cũng nhiều tia cảm ngộ, cảm giác mình lại đến Tiên Thiên cảnh giới gần ít. - Lần này nhờ có nàng rồi. Tần Phàm chuyển hướng nhìn Thái Ngọc ra, nhưng mà thấy sắc mặt nàng tái nhợt, ngơ ngác đứng tại nguyên chỗ, tựa hồ đối với giết người rất là e ngại. - Nha đầu kia lúc giết Thanh Hỏa Lang là nương tay chút nào, nhưng sao thấy người chết lại sợ hãi như vậy? Tần Phàm hơi có chút khó hiểu, bất quá lúc này phải thời điểm hỏi những vấn đề này. - Đừng đứng ở đó, chúng ta nhanh thu thập thoáng phát, sau đó ly khai, chẳng lẽ nàng còn muốn dẫn Triêu Thánh giả khác đến sao? Tần Phàm lắc đầu, nhìn Thái Ngọc thấp giọng nói. tin tưởng sau lần này, đại tiểu thư kia trở nên thành thục hơn rất nhiều. Lúc này Thái Ngọc mới như từ trong mộng mới tỉnh, sau đó hai người vội vội vàng vàng bắt đầu thu thập chiến trường, hơn hai trăm đầu sói, cũng bỏ ra hồi lâu mới thu thập hết tinh hạch. - Ba người này làm sao bây giờ? Cuối cùng Thái Ngọc nhìn ba thi thể của Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc mặt đất kia, có chút sợ hãi hỏi thăm. - cần để ý, chúng ta thôi. Trữ vật giới chỉ của những người kia bị lấy , Tần Phàm liếc qua, nhàn nhạt , sau đó liền chuẩn bị ly khai. - Đây phải là phải phơi thây hoang dã sao? Khuôn mặt Thái Ngọc trắng bệch hỏi thăm. - Cái này có vấn đề gì sao? Tần Phàm nhíu mày, cảm thấy nàng có chút chuyện bé xé ra to rồi. Những người này tới tham gia Triêu Thánh, nên có chuẩn bị tâm lý như vậy, cho dù cũng là như thế. - Năm năm trước đại ca ta bị người giết chết, sau đó phơi thây hoang dã, chờ thời điểm chúng ta tìm được, chỉ còn lại có nửa cổ thi thể, tất cả nội tạng đều bị thú ăn hết... Lúc này đột nhiên vành mắt Thái Ngọc đỏ lên, thanh run rẩy . Tần Phàm trầm mặc, cuối cùng biết tại sao Thái Ngọc sợ giết người cùng nhìn thấy thi thể như vậy, nhưng đối với thú lại nương tay, nguyên lai còn có tầng nguyên nhân như vậy. Nhìn hai mắt Thái Ngọc hơi nước mông lung, Tần Phàm thở dài tiếng, kéo thi thể ba người này vào cái hố to, sau đó chôn là thời điểm vào đêm, Tần Phàm cùng Thái Ngọc phân biệt nằm ở cây đại thụ. Ban ngày trải qua biến đổi bất ngờ, hai người tìm được đường sống trong chỗ chết, lúc này cảm giác toàn thân mệt mỏi chịu nổi, nhưng cuối cùng là bình an vô , có thể hưu nhàn ở chỗ này nghỉ ngơi như thế, là đáng được ăn mừng. Lúc này, thương thế người Tần Phàm cũng điều trị được thất thất bát bát, từ Thái Ngọc lấy được thuốc chữa thương, tên là An Dưỡng Đan, đối với nội ngoại thương đều có công hiệu rất tốt, là linh đan thập phần trân quý. Tần Phàm thói quen quan sát phen, nhưng lại phát An Dưỡng Đan này luyện chế so với ban ngày Thái Ngọc cho Hồi Khí Đan còn cao minh hơn tí. - Cũng biết lúc nào ta mới có thể chân chánh luyện chế ra đan dược. Tần Phàm hơi trầm ngâm, chứng kiến những linh đan này nhịn được có chút ngứa tay. - Lão đầu? Tần Phàm thử truyền cho Cổ Mặc, nhưng mà được đáp lại, hẳn là bị thí luyện chi địa này áp chế tiến vào trạng thái hôn mê. - Nhớ lão đầu từng qua, nếu khôi phục được thực lực nhất định, có thể khống chế mình hấp thu đan khí, hôm nay khôi phục đến cảnh giới Tiên Thiên Võ sư, miễn cưỡng có thể à nha? Trong nội tâm Tần Phàm thầm suy nghĩ, với tư cách gã Luyện Đan Sư, trong nội tâm đối với cái này thập phần khó chịu. Thanh phong thổi qua, Tần Phàm suy nghĩ lung tung. Tại đây là vòng trong, cũng dám dùng lửa hấp dẫn thú tới rồi. Bởi vì thú nơi này là thú cấp năm, cho dù chỉ là thú cấp năm sơ giai, đối phó con đủ gian nan rồi. Nếu xui xẻo đưa tới thú cấp năm thượng giai, cái kia tương đương với thú cấp sáu bên ngoài, thực lực cực mạnh, coi như là Linh Vũ sư cũng kiêng kị thôi, chớ chi Tần Phàm ngay cả Tiên Thiên Võ sư cũng còn phải, nếu gặp được, sợ là chạy trốn cũng có cơ hội.
Chương 203: Tin tức trọng yếu. biết đại bộ phận Triêu Thánh giả, cho dù là đạt đến cảnh giới Tiên Thiên, gặp phải thú loại này cũng chỉ có phần chịu chết. - Hôm nay cám ơn ngươi. Trong đêm yên tĩnh, đột nhiên Thái Ngọc mở miệng nói. - Đừng như vậy, hôm nay phải nàng cũng cứu ta mạng sao? Tần Phàm cười cười ra. - Thời điểm bị đàn sói bao vây, ở dưới tình huống đó, ta ngay cả cơ hội khôi phục võ khí cùng thể lực cũng có, ngươi tới cứu ta, ta rất có thể chết rồi, ta có rất nhiều thủ đoạn, kỳ chỉ là khoác lác mà thôi. Thái Ngọc lắc đầu : - Vốn ta thiếu ngươi nhân tình, ở trong thí luyện chi địa gặp ngươi trả, nhưng hôm nay lại thiếu ngươi thêm cái nhân tình rồi. - Còn nữa, hôm nay cám ơn ngươi khuyên ta. Sau đó Thái Ngọc cúi đầu xuống, có chút hạ giọng . - Nếu như nàng muốn trả nhân tình, tại ngược lại là có cơ hội. Tần Phàm biết nàng là nghĩ tới đại ca chết kia của nàng, liền chuyển hướng chủ đề, khẽ cười : - Lạc thành Thái gia của nàng chính là Chân Vũ thế gia nhất phẩm, tình báo về thí luyện chi địa này nhất định biết nhiều hơn ta, nếu như nàng cho ta biết ít, coi như nàng trả cái nhân tình rồi. - Lần Triêu Thánh thí luyện này, ngươi muốn đạt được thành tích như thế nào? Thái Ngọc trầm ngâm hồi, đột nhiên hỏi. Hôm nay nàng cùng Tần Phàm tổng cộng lấy được hơn bốn nghìn điểm, mỗi người có thể được chia hơn hai ngàn điểm, dùng bối cảnh cửu phẩm Chân Vũ thế gia của Tần Phàm, đủ để bảo vệ phẩm, thậm chí thăng phẩm cũng khó. Cho nên cũng cần phải ở trong này mạo hiểm, trừ khi là đối với lần Triêu Thánh thí luyện này có dã tâm rất lớn. - Đệ nhất. Tần Phàm hai tay gối ở sau ót, trong miệng nhàn nhạt ra. Thanh lớn, lại lộ ra kiên định cùng tự tin của . - thể tưởng được ngươi thậm chí có dã tâm lớn như vậy. Thái Ngọc kinh ngạc xoay đầu lại nhìn Tần Phàm, sau đó vểnh miệng lên, chậm rãi ra: - Bất quá tuy ngươi rất mạnh, dùng cảnh giới Võ sư cấp chín đỉnh cao có được thực lực thua Tiên Thiên Võ sư, nhưng mà ta cảm thấy, ngươi cùng ca ca ta vẫn là chênh lệch ít, hơn nữa lần này còn có Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc... - Chính là bởi vì như thế, mới đáng giá ta cố gắng tranh thủ, mới càng có tính khiêu chiến, mới có thể càng có ý tứ. Nếu như hết thảy đều nắm chắc thắng lợi trong tay, có chuyện gì, thắng như vậy cũng có cảm giác thành tựu, phải sao? Tần Phàm chỉ là khẽ cười . Thái Ngọc trầm mặc, hồi lâu mới giọng lầu bầu : - như vầy, ta cũng sợ cho ngươi biết, ta xác thực biết tin tức trọng yếu, mà nếu như ngươi biết tin tức này, như vậy cho dù thực lực của ngươi lại cao, cũng có khả năng đạt được đệ nhất lần Triêu Thánh này. Cho nên ta đem tin tức này cho ngươi biết, vậy cũng là cái nhân tình rồi. - Ồ? Tần Phàm có chút ngạc nhiên. - Ngươi biết ở bên trong thí luyện chi địa này, tổng cộng có bao nhiêu con thú cấp năm thượng giai ? Thái Ngọc hỏi ngược lại. - Chắc có lẽ quá nhiều a. Tần Phàm nhún vai đáp, thú cấp năm thượng giai ở đây, tương đương với thú sơ giai cấp sáu bên ngoài, thực lực có thể so với Linh Vũ sư, coi như là mạnh như Thái Hiên, chống lại thú cấp năm thượng giai cũng tuyệt đối là nhiều phần thắng. Cho nên có thể suy đoán Chân Vũ Thánh điện thể nghĩ đến phương diện này, họ muốn tôi luyện những đệ tử thế gia này, nhưng phải muốn bọn chịu chết. - Kỳ chỉ có con. Thái Ngọc khẳng định : - Hơn nữa nó chỉ xuất ở giải đất trung tâm vào ngày Triêu Thánh thí luyện cuối cùng, mà con thú cấp năm thượng giai này là mấu chốt lấy được thí luyện đệ nhất, bởi vì tinh hạch của nó là mười vạn điểm tích lũy! - Tin tức này, vốn chỉ có nhất phẩm Chân Vũ thế gia chúng ta, hoặc là Triêu Thánh giả đạt tới Tiên Thiên Võ sư mới biết được. Nàng liếc nhìn Tần Phàm, sau đó mới tiếp tục : - Nếu như ngươi chí ở thứ nhất, ngươi tin tức này bằng cái nhân tình ? - Bằng. Tần Phàm nặng nề gật đầu, cho dù mỗi ngày đều như hôm nay, có thể đạt được hơn hai nghìn điểm, nhưng tháng xuống, lấy được điểm tích lũy cũng xa xa bằng viên tinh hạch này! Chớ chi là có khả năng mỗi ngày đều gặp được đàn thú lớn như vậy! Cho nên cách khác, ai lấy được viên tinh hạch này, cơ bản có thể khẳng định người đó là đệ nhất thí luyện lần này. Nếu như biết tin tức này, vô luận là ai, muốn cầm đệ nhất cũng khó có khả năng. - Cái này là nội tình gia tộc bất đồng ah! Tần Phàm thầm thở dài , đối với tin tức trọng yếu như vậy, lại hoàn toàn biết gì cả. Bất quá cái này cũng có thể là Chân Vũ Thánh điện cố ý, muốn Triêu Thánh giả cảnh giới Võ sư gia nhập cướp đoạt, bởi vì nếu như cảnh giới Võ sư lao vào, săn giết thú trình độ này, căn bản chính là chịu chết! Tần Phàm có thể tưởng tượng được, bên trong tất cả Triêu Thánh giả lần này, tinh tụ tập cùng chỗ, tất cả đều tranh đoạt viên tinh hạch này, trận tranh đoạt kia là kịch liệt cùng tàn khốc cỡ nào. Đồng thời Tần Phàm cũng thập phần tinh tường, dùng thực lực bây giờ của , trừ khi là có thể ở trước ngày đó đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên, nếu có sức cạnh tranh! - Lúc này cạnh tranh kịch liệt bao nhiêu, ngươi có thể tưởng tượng được, nhưng ban thưởng cho đệ nhất cũng vượt quá tưởng tượng của ngươi! Thái Ngọc chớp chớp đôi mắt đẹp, cố ý chậm, lúc này tâm tình nàng tựa hồ cũng khá hơn chút. - Ban thưởng cái gì? Tần Phàm cố ý phối hợp với Thái Ngọc, chờ mong hỏi. - Nếu như lấy được quán quân của Triêu Thánh thí luyện lần này, ngoại trừ ban thưởng tài vật phong phú, mặt khác còn có đại lượng đan dược trân quý! Bất quá những cái này cũng phải là trọng yếu nhất, ban thưởng lớn nhất là người đạt được quán quân của Triêu Thánh thí luyện lần này, thậm chí có cơ hội tiến vào Chân Vũ thánh địa! Mặt Thái Ngọc lộ vẻ hướng tới . Tài vật đối với Chân Vũ thế gia mà tự nhiên coi là cái gì, nhưng đan dược lại trân quý hơn rất nhiều, dù sao có mấy Chân Vũ thế gia có được Luyện Đan Sư, hơn nữa Chân Vũ Thánh điện ra đan dược tự nhiên phải là hàng thông thường, bất quá nghe Thái Ngọc đến, tư cách tiến vào Chân Vũ thánh địa tựa hồ mới là ban thưởng lớn nhất của lần này. - Chân Vũ thánh địa? Mặc dù Tần Phàm có nghe qua, nhưng lại biết chuyện này phải chuyện đùa. - Ân, cái này ở bên trong Chân Vũ thế gia thượng phẩm, kỳ cũng tính bí mật quá lớn, Chân Vũ thánh địa chính là chỗ thần bí trong Chân Vũ Thánh điện. - Nhưng bên trong là như thế nào lại có bao nhiêu người biết , chỉ biết là điều kiện tiến vào trong đó cực kỳ hà khắc!
Chương 204: Chân Vũ thánh địa. - Mà chỉ cần tiến vào Chân Vũ thánh địa, có thể đạt được Thánh chủ đại nhân chúc phúc cùng tự thân chỉ điểm, cũng đạt được tài nguyên ủng hộ tối ưu nhất, mà sau khi ra, từng cái đều có thể đạt tới cảnh giới Võ Tôn! Thái Ngọc tiếp tục giải thích : - cách khác, nhận được tư cách tiến vào Chân Vũ thánh địa, cơ hồ là chân bước lên cường giả chi lộ chân chính. - Từng cái ra đều có thể đạt tới cảnh giới Võ Tôn? Tần Phàm khỏi lộ vẻ kinh hãi, bên trong toàn bộ Đại Càn quốc, hơn tỷ người, số lượng Võ Tôn đoán chừng cũng chỉ mấy trăm, mà từng Võ Tôn ở bên trong Đại Càn quốc, cũng có thể được xưng tụng là tuyệt thế cường giả, địa vị cực kỳ cao thượng, đều được xưng Tôn giả, có được rất nhiều đặc quyền! tại mặc dù Tần Phàm cách cảnh giới Tiên Thiên chỉ có bước, nhưng mà đối với trở thành Võ Tôn, dù cho có Cổ Mặc dạy bảo, cũng dám cam đoan mình có thể 100% thành công đột phá, mà tiến vào Chân Vũ thánh địa này, từng cái đều có thể đạt tới Võ Tôn! Từng cái tiến vào trong đó đều có thể trở thành Võ Tôn, vậy Chân Vũ thánh địa này thực có thể được xưng tụng là căn cứ đào tạo cường giả rồi. Đương nhiên, bởi vì điều kiện tiến vào hà khắc, kỳ cuối cùng số lượng Võ Tôn sinh ra cũng quá nhiều. cơ hội khó được như vậy, cho dù Tần Phàm có được rất nhiều ưu thế, võ đạo so với những người khác muốn bằng phẳng hơn rất nhiều, nhưng đối với cái này cũng động tâm thôi, chớ chi là Triêu Thánh giả khác. Như vậy cái này tự nhiên là ban thưởng lớn nhất, so với tài vật, đan dược đều trân quý hơn rất nhiều. Từng cái ở bên trong ra đều có thể trở thành Võ Tôn! Địa phương như vậy ai muốn vào? Nhưng mà cơ hội như vậy, có lẽ chỉ có ! Săn giết thú bình thường cùng thu thập Thánh lệnh có thể cho Triêu Thánh giả thành công bảo vệ phẩm, thậm chí thăng phẩm, nhưng mà muốn lấy được quán quân, muốn vào Chân Vũ thánh địa, chỉ có tham gia tinh tranh đoạt chiến cuối cùng kia! Chân Vũ Thánh điện là cần người mạnh nhất, siêu cấp thiên tài đáng giá dốc hết lực cả nước bồi dưỡng! - Ha ha, lần này nàng đem tin tức này cho ta biết, nếu như ta thực tiến nhập Chân Vũ thánh địa, cái kia là thiên đại nhân tình! Bất quá bởi như vậy, ta phải là cướp cơ hội của ca ca nàng sao? Tần Phàm cười , Võ Tôn đối với gia tộc cần cũng biết, Thái Ngọc đem tin tức này với mình, chẳng khác nào cho ca ca nàng nhiều đối thủ. - Ngươi bắt được quán quân hay tiếp! Thái Ngọc cho là đúng nhếch miệng , trong nội tâm cũng tin Tần Phàm có thể bắt được quán quân thí luyện lần này. Bởi vì cho dù Tần Phàm lợi hại thế nào, cũng chỉ là Võ sư cấp chín đỉnh cao, ở trong tinh Tiên Thiên tề tụ tranh đoạt, căn bản có bất luận ưu thế gì. Tần Phàm chỉ là nhún vai, có biện giải ình, bởi vì dùng thực lực bây giờ của , hoàn toàn chính xác có sức thuyết phục gì. - Kỳ ta cũng hi vọng ngươi tham gia tranh đoạt chiến kia, bởi vì cái kia là quá nguy hiểm, cũng biết ta đem tin tức này cho ngươi biết là đúng hay sai, nếu như ngươi bởi vậy có gì ngoài ý muốn, ngược lại là khiến ta áy náy. Thái Ngọc giọng lầu bầu nói. thực ra, bây giờ Tần Phàm đối với cướp lấy quán quân hoàn toàn chính xác là có nắm chắc gì, bất quá ban thưởng mê người như thế, còn quan hệ đến thành tựu võ đạo sau này của mình, làm sao có thể toàn lực tranh thủ! Hơn nữa tuy là người của hai thế giới, tâm tính so với bạn cùng lứa tuổi thành thục hơn rất nhiều, nhưng vẫn là thời điểm nhiệt huyết, trong lòng của cũng có ngạo khí của mình, cam lòng mình bại bởi bất kỳ bạn cùng lứa tuổi nào! Thời điểm tuổi trẻ, ai có ít lông bông? Ai muốn gia tộc phát triển? Ai muốn đứng vạn người! Cho nên biết thôi, biết cuối cùng có hồi tranh đoạt chiến, có khả năng tham gia. Hơn nữa đối với mình cũng có được tự tin nhất định, dùng khí lực của , dù cho cuối cùng cướp đoạt đến mười vạn điểm kia, nhưng bảo vệ tánh mạng hẳn là có vấn đề. - Vô luận như thế nào, ta cũng cám ơn nàng cho ta biết tin tức này. Cuối cùng Tần Phàm , cái nàacute; nghĩa tâm ý của quyết, lúc này tranh đoạt chiến là nhất định tham gia. Đêm càng ngày càng sâu, hai người cũng đều trầm mặc lại. Mặc dù là nghỉ ngơi, nhưng Tần Phàm dám buông lỏng cảnh giác, vẫn bảo trì trạng thái cảnh giác, chỉ cần có dị động gì, có thể lập tức bắt đầu tác chiến. - Ah… Sáng sớm, Thái Ngọc lại đột nhiên phát ra tiếng kêu sợ hãi, làm Tần Phàm thiếu chút nữa từ tàng cây rớt xuống. - Chuyện gì xảy ra? Tần Phàm nhíu mày hỏi. - Ca ca ta tìm tới. Vẻ mặt Thái Ngọc đau khổ, thầm : - Quên mất người có linh ngọc cảm ứng, trong phạm vi trăm dặm có thể cảm giác được đối phương, ta tiến vào vòng trong, cảm ứng được vị trí của ta rồi. Tần Phàm tập trung tư tưởng nghe ngóng, quả nhiên đã nghe được có tiếng bước chân hướng bên này chạy đến, đoán chừng người nọ là Thái Hiên. Vì vậy, cười cười, nhìn Thái Ngọc ra: - Cái kia vừa vặn, ta cũng muốn tiến hành tu luyện của mình, chúng ta cứ như vậy tách ra, nàng thay ta vấn an Thái huynh a. xong, thân hình Tần Phàm lóe lên, rất nhanh biến mất ngay tại chỗ, muốn ở chỗ này cùng Thái Hiên chạm mặt. - Này... uy... Thái Ngọc ở sau lưng kêu vài tiếng, gấp đến độ dậm chân. Nhưng Tần Phàm chạy ra rất xa, chỉ là cười cười có đáp lại. cảm kích Thái Ngọc cho biết tin tức trọng yếu kia, chẳng qua tại Thái Hiên tới tiếp nàng, cũng được nhõm. vẫn là thói quen mình lịch lãm rèn luyện, mình lĩnh ngộ. Mục tiêu của Tần Phàm là muốn ở trước khi tranh đoạt chiến cuối cùng kia diễn ra, đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên, thời gian cũng phải rất sung túc, có ít người tiêu tốn vài năm vẫn có thể vượt qua cánh cửa Tiên Thiên này, cho nên chỉ có thể bảo trì tâm tính bình tĩnh, vội tiến, cũng buông lỏng, cố gắng hết sức là được. Kỳ bởi vì năng lượng Chu Tước mô phỏng nguyên khí, so với Võ sư cấp chín đỉnh phong khác nhiều hơn rất nhiều ưu thế, mò tới bậc cửa, thậm chí thấy được phong cảnh bên trong, bất quá chỉ là thiếu cơ hội. Chỉ cần cơ hội kia đến, là có thể bước ra bước này. Từ nay về sau thoát khỏi phàm thai, bước lên trời! Vòng trong thí luyện chi địa, Tần Phàm người chậm rãi hành tẩu ở trong đó, lá rụng ở dưới chân phát ra thanh "Xèo...xèo", mỗi bước, mỗi tiếng, cảm giác thập phần có tiết tấu. Tần Phàm cứ như vậy hành tẩu ở khu vực biên giới, bên săn bắt lấy điểm tích lũy, bên cảm ngộ nguyên mạch huyền diệu trong thiên địa.
Chương 205: Cảm ứng nguyên mạch. Đây là ngày thứ 27 từ lúc Tần Phàm tiến vào thí luyện chi địa, dựa theo quy tắc của Chân Vũ Thánh điện, cách chấm dứt còn có ba ngày. Lúc này Tần Phàm đối với cảm ngộ nguyên mạch kỳ đến tình trạng có thể đụng tay, thậm chí cảm giác được nguyên khí mực đều vờn quanh bên cạnh của mình. Có thể đụng tay đến, nhưng vẫn phát mình thiếu ít gì đó, có cách nào vươn tay ra tiếp xúc. Chênh lệch đường, là hai cảnh giới bất đồng. Cho nên Tần Phàm vẫn thể đột phá đến Tiên Thiên. truyện copy từ Những ngày này, bình quân mỗi ngày Tần Phàm có thể săn giết được hai đến ba đầu thú cấp năm sơ giai, mà bởi vì còn có đột phá đến Tiên Thiên, thú cấp năm trung giai mực còn dám đụng. cách khác tiến vào vòng trong tổng cộng săn bắt ước chừng 5000 điểm, cộng thêm ở ngoại vi săn bắt hơn hai nghìn điểm, ước chừng có được tám ngàn điểm tích lũy rồi. Nhưng tám ngàn điểm tích lũy này so sánh với mười vạn điểm tích lũy kia, phần mười cũng đủ! Mà ở ngày cuối cùng, chính là thời gian thú cấp năm thượng giai xuất , ngày đó, vô luận là Đại Càn quốc hay là Đại Khôn quốc, thiên tài tinh mạnh nhất đều tụ cùng chỗ, tiến hành hồi tranh đoạt chiến tàn khốc nhất. Làm như vậy là để lấy mười vạn điểm tích lũy kia! Làm như vậy là để đoạt quán quân lần Triêu Thánh này! Làm như vậy là để có thể tiến vào Chân Vũ thánh địa! Kỳ chỉ còn có hai ngày thời gian. Nếu như hai ngày này, Tần Phàm vẫn thể đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên, như vậy, ở trong chiến đấu tranh đoạt kia, cơ hội của thập phần xa vời. PHỐC! Tần Phàm vốn chậm chạp hành tẩu, bàn chân đột nhiên nặng nề đạp mặt đất, khiến lá rụng lúc sâu vào đất, thân hình ngừng lại, hình như có phát , tập trung tư tưởng lắng nghe. - Khò khè… tiếng tiếng kêu trầm thấp từ trong rừng rậm vang lên, sau đó tiếng nhánh cây ma sát liên tiếp truyền đến, giống như có đồ vật gì đó cao tốc bôn tẩu trong rừng rậm. - Huyết Đao Đường Lang! Hai mắt Tần Phàm ngưng tụ, liền thấy cây đại thụ phía trước có con Bọ Ngựa cực lớn. Thân thể con thú này màu xanh biếc, nhưng song đao trước người lại màu đỏ như máu, thoạt nhìn thập phần đáng sợ. Vốn nó còn muốn giấu ở bên trong nhánh cây rậm rạp tùy thời đánh lén, bất quá bởi vì Tần Phàm sớm nghe được thanh , cho nên liếc mắt liền phát nó. - Đường Lang này là thú cấp năm trung giai, hơn nữa còn là loại mạnh nhất trong trung giai, ta phải đối thủ của nó. Tần Phàm bất động thanh sắc thầm nghĩ, dù sao còn chưa đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên, đối phó thú cấp năm sơ cấp coi như có thể liều mạng, từ đó tìm kiếm đột phá. Nhưng thực lực Huyết Đao Đường Lang này tương đương với cấp sáu trung giai bên ngoài, quá mạnh mẽ, Tần Phàm thậm chí ngay cả đao của nó cũng khó chịu đựng được, căn bản phải cấp bậc. Thực lực của mình như thế nào, Tần Phàm hết sức ràng, mạnh như thế nào vẫn chỉ là Võ sư cấp chín đỉnh phong mà thôi. - Chạy! mặt Tần Phàm giả bộ điềm nhiên như có việc gì, nhưng nháy mắt sau đó, lại đột nhiên quay người bỏ chạy, khiến cho Huyết Đao Đường Lang kia cảm thấy có chút trở tay kịp. - Khò khè… Huyết Đao Đường Lang kia phát ra thanh giống như nhân loại hừ lạnh, lập tức thân thể cao lớn của nó liền nhảy lên, sau đó nhàng rơi xuống mặt đất, thân hình bắt đầu cực nhanh đuổi theo Tần Phàm, song đao trước người vẽ ra hai khe hở dài mặt đất. - Huyết Đao Đường Lang này công kích đủ biến thái rồi, ngay cả tốc độ cũng nhanh như vậy. Tần Phàm thầm kinh hãi, bất quá cũng có lộ ra quá mức bối rối, bởi vì tình hình như vậy ở hơn hai mươi ngày qua cũng phải là lần đầu tiên gặp được, tuy đánh lại những thú cấp năm trung giai kia, nhưng Lưu Tinh Bộ phối hợp huyền trọng vực, muốn chạy trốn là có vấn đề. Huyết Đao Đường Lang kia lại chạy lại nhảy, tốc độ tăng nhanh, đảo mắt liền đến trong vòng mười trượng. Xoẹt xoẹt! Tìm đúng cơ hội, Tần Phàm rốt cục dẫn động huyền trọng vực, khi đó Huyết Đao Đường Lang vừa nhảy lên, đột nhiên bị lực hút cực lớn kéo xuống đất, nặng nề ngã phát. - Ha ha. Tần Phàm quay đầu lại nhìn thoáng qua, phát ra tiếng cười khẽ, tốc độ giảm tiếp tục chạy trốn trong rừng rậm, rốt cục bỏ xa Huyết Đao Đường Lang ở sau lưng. - Ồ? Nhưng ở lúc cao tốc chạy trốn này, trong nội tâm Tần Phàm đột nhiên khẽ động, cảm nhận được loại cảm giác cực kỳ huyền diệu, sau đó khỏi ngừng lại. - Loại cảm giác này là? Tần Phàm có chút mê hoặc, nhưng rất nhanh mặt lộ ra thần sắc mừng rỡ. - Đây là... Nguyên mạch? lập tức nhắm mắt lại, trong khoảnh khắc đó, cảm thấy quỹ tích nguyên khí lưu động bốn phía! Trước kia chỉ là cảm giác được nguyên khí tồn tại ở chung quanh, nhưng lúc này ràng cảm nhận được, nguyên khí là lưu động như thế nào! Mà quỹ tích nguyên khí lưu động, cái này là nguyên mạch! Vô hình vô ảnh, vô sắc vô vị, nhưng nó là tồn tại, ở giữa thiên địa, giăng khắp nơi, rậm rạp chằng chịt, có vô số nguyên mạch! - Ta sắp đột phá đến Tiên Thiên? Vào lúc này, Tần Phàm cảm giác được thân thể nổi lên biến hóa mãnh liệt, biến hóa nghiêng trời lệch đất! Nguyên khí bốn phía, thuận theo cảm nhận được nguyên mạch thiên địa, bắt đầu ngừng hội tụ về ! Đây chính là dấu hiệu muốn đột phá đến Tiên Thiên. Tần Phàm lại càng hoảng sợ, đột phá Tiên Thiên, đây chính là quá trình thoát phàm, là lần lột xác trọng đại đầu tiên của tu luyện giả! Ở bên trong quá trình này, thể bị quấy rầy, phải chú tâm đầu nhập cảm ứng, mới có thể hoàn thành bước trọng yếu này. Mà ở thí luyện chi địa này, khắp nơi đều tồn tại nguy hiểm! Đặc biệt đây là vòng trong, thú so với bên ngoài hung mãnh rất nhiều, nếu như đột nhiên gặp được đầu thú cấp năm trung giai như vừa rồi, tùy tiện trảo xuống, như vậy còn chưa đột phá đến Tiên Thiên chết trước rồi! Hôm nay Cổ Mặc thể ra tay, ai thủ hộ, Tần Phàm dám tùy tiện đột phá. Quá nguy hiểm! thể ở chỗ này đột phá đến Tiên Thiên! Tần Phàm dốc sức liều mạng đè nén cảm giác mãnh liệt trong cơ thể, nhíu chặc mày, bắt đầu chạy như điên lần nữa, muốn ly khai nơi này trở lại bên ngoài! vốn cũng nghĩ kỹ, ở bên trong lần Triêu Thánh thí luyện này, chính thức có thể tín nhiệm chỉ có Điền Mông cùng Tiết Tuấn, hoặc là Thái Ngọc, nhưng tại căn bản biết nàng ở nơi nào, mà Điền Mông cùng Tiết Tuấn cụ thể ở địa phương nào lại biết. Bởi vì Tần Phàm định trở lại đó đột phá đến Tiên Thiên, nhưng hết thảy tới quá đột nhiên, chỉ là trong chạy trốn, Tần Phàm cơ hồ là có dấu hiệu gì liền cảm ứng được nguyên mạch, sau đó trong cơ thể bắt đầu cấp tốc biến hóa, căn bản kịp chuẩn bị.
Chương 206: Giúp ta hộ pháp. Kỳ mấy hôm nay Tần Phàm cảm nhận được nguyên khí tồn tại, chỉ là có cách nào tìm được nguyên mạch, cũng thể dẫn ình dùng, nhưng ở bên trong chạy trốn lúc này, trong nháy mắt cảm giác kỳ diệu, cái kia chính là cơ hội đột phá đến Tiên Thiên, lượng biến rốt cục đưa tới biến chất! Thân hình rất nhanh xuyên thẳng qua rừng rậm, tiếng ma sát cùng khí "vù vù" rung động, vào lúc này Tần Phàm cảm thấy thân thể bắt đầu bành trướng, tựa hồ có cỗ lực lượng cường đại tràn ngập thân thể , khiếu huyệt quanh thân cũng truyền đến trận trận đau nhức kịch liệt, sắc mặt của trở nên càng ngày càng khó coi. - đến bên ngoài rồi, chịu đựng! Tần Phàm đối với mình ra, Lưu Tinh Bộ toàn lực triển khai, bay thẳng đến địa hướng đông nam, chỗ đó chính là địa phương cùng Điền Mông Tiết Tuấn ước định. Nếu có gì ngoài ý muốn, hai người bọn họ đều ở lại nơi đó, tin tưởng bọn họ có thể thủ hộ mình đột phá đến Tiên Thiên! Tần Phàm cảm ứng được nguyên mạch, bất quá chỉ là cảm ứng được quỹ tích nguyên khí lưu động, còn chưa đủ ràng. Mà muốn chính thức đột phá đến Tiên Thiên, chính thức thoát ly phàm thai, còn cần ít thời gian cảm ngộ. Cảm ngộ Thiên Đạo, cảm ngộ cội nguồn nguyên mạch, chính thức đem nguyên khí thiên địa ình dùng. Thời gian cần thiết cho chuyện này, đối với ít người có khả năng rất lâu, nhưng đối với ít người, chỉ cần trong chốc lát là có thể, cái này liên quan đến thiên phú cùng kỳ ngộ của tu luyện giả. Cái loại cảm giác này thập phần huyền diệu, thể tỉ mỉ. Nhưng Tần Phàm dám đánh bạc, biết mình cần thời gian bao lâu, cho nên nhất định phải tìm được địa phương an toàn. đường chạy như điên trở lại bên ngoài, thanh thế đường của Tần Phàm cũng đưa tới ít chú ý, thậm chí còn để cho thú ở phía sau đuổi khoảng cách. Nhưng Tần Phàm để ý được nhiều như vậy rồi, càng thể dừng lại! Từ vòng trong ra, dọc theo con đường này, thể nghi ngờ đều là an toàn đấy. Biến hóa trong cơ thể Tần Phàm càng ngày càng kịch liệt, cảm ứng được nguyên mạch, là chân bước vào Tiên Thiên. Nguyên khí thông qua cảm ngộ đến nguyên mạch, bắt đầu tiến nhập trong cơ thể của , nhưng cổ lực lượng này bây giờ còn được khống chế, cho nên ở trong cơ thể mạnh mẽ xông phá. tại Tần Phàm tạm thời áp chế cổ lực lượng này trong người, cho nó khuếch tán ra, thẳng đến khi tìm được địa phương an toàn lại tiến hành đột phá. - Tuấn ca, tiểu Mông tử, chỉ có thể dựa vào các ngươi. Trong đầu của chỉ có ý niệm này, đoạn đường này kiên trì, chính là vì trở lại chỗ kia, tìm được người mình có thể tin tưởng cùng dựa vào. ... Vòng ngoài thí luyện chi địa, địa phương phía đông nhất dựa lưng vào núi, vừa vặn quang co vòng vèo tạo thành sơn cốc. Tại đây là nơi Điền Mông cùng Tiết Tuấn nấp, tuy còn có tìm được địa phương như sơn động nghỉ ngơi, nhưng dù sao nơi đây rất vắng vẻ, rất ít người có thể tìm tới nơi này, bị quấy rầy cũng nhiều. Lúc này Điền Mông cùng Tiết Tuấn riêng phần mình nằm ở chạc cây cây đại thụ, nhàm chán trò chuyện. Hai mươi ngày nay, hai người bọn họ cũng săn bắt chừng trăm điểm, tuy thu hoạch có cách nào so sánh với thời điểm cùng Tần Phàm chung chỗ, nhưng bọn cũng cuối cùng là dựa vào năng lực của mình lấy được tư cách bảo vệ phẩm. Hơn nữa trước kia cùng Tần Phàm săn bắt hơn ba trăm điểm, bởi như vậy, bọn có lẽ còn có cơ hội thăng phẩm. Cho nên lúc này tâm tình hai người bọn họ đều coi như tệ. Những ngày này, bọn cũng tham lam, chỉ là nấp ở nơi hẻo lánh này, cầu lấy được thành tích quá tốt, chỉ cầu bình an vượt qua vài ngày còn lại. Dù sao so sánh với những Triêu Thánh giả khác tốt hơn rất nhiều, bọn tin tưởng tại nhất định còn có rất nhiều Chân Vũ thế gia hạ phẩm, ngay cả 100 điểm tích lũy cũng có gom góp đủ. Đừng nhìn mỗi đầu thú cấp bốn đều có hai mươi điểm tích lũy, thoạt nhìn chỉ cần săn bắt năm con là đủ, nhưng mà có rất nhiều Triêu Thánh giả chỉ là Võ sư hai cấp, bọn ngay cả thú cấp bốn cũng giết chết! Cho nên những người này, phần lớn đều dựa vào cướp đoạt Thánh lệnh của Triêu Thánh giả khác để gom góp đủ điểm tích lũy, hơn nữa Triêu Thánh giả tầng dưới chót như vậy có rất nhiều. Triêu Thánh giả như vậy, Tiết Tuấn cùng Điền Mông cũng gặp phải qua, bất quá bởi vì chỗ vắng vẻ, nên có quá nhiều, hơn nữa hai người bọn họ ở trong Triêu Thánh giả xem như trình độ trung thượng rồi, cũng phải sợ những phiền toái này. - Tiểu Tuấn, ngươi tại Tiểu Phàm có săn bắt hơn 3000 điểm hay ? Hai tay Điền Mông gối lên ót, lười biếng trò chuyện cùng Tiết Tuấn. - 3000 điểm? Tiết Tuấn suy nghĩ chút ra: - Có lẽ có nhiều như vậy, tuy chút ít thú ở vòng trong kia, đầu giá trị 100 điểm, nhưng mà khó đối phó hơn rất nhiều. - thú cấp năm quá mạnh mẽ, dùng thực lực Tiểu Phàm, ta nghĩ nhiều lắm là chỉ có thể đối phó thú cấp năm sơ giai, hơn nữa nhất định cũng rất khó giết chết, cho nên, mỗi ngày có thể săn được con cũng rất tốt... - Mà nếu như gặp thú cấp năm trung giai hoặc là cấp năm thượng giai, rất nguy hiểm! - Dùng tốc độ cùng vũ kỹ Huyền Trọng Quyền đặc biệt kia của Tiểu Phàm, đánh lại, chạy trốn có vấn đề... Điền Mông giọng , bất quá trong lòng của cũng có ngọn nguồn. - Chúng ta chưa từng gặp qua thú cấp năm, biết lợi hại tới trình độ nào... - Bất quá thú cấp bốn thượng giai ở đây, chúng ta là bái kiến qua đấy, hơn nữa hai người chúng ta cùng chỗ đem hết toàn lực cũng giết chết! - Căn cứ cái này ngươi có thể tưởng tượng thoáng phát, thú cấp năm kia đại khái có bao nhiêu lợi hại, đặc biệt là cấp năm thượng giai... Nghĩ đến trình độ khủng bố, Tiết Tuấn lắc đầu, được nữa. - Cái kia Tiểu Phàm phải là chết chắc sao? Biết như thế, sao lúc trước ngươi để cho vào! Điền Mông trừng mắt nhìn Tiết Tuấn quát. - Lúc trước Tiểu Phàm tâm ý quyết, ngăn cản được sao? Hơn nữa Tiểu Phàm bảo là muốn tìm cơ hội đột phá Tiên Thiên, chúng ta còn có thể dùng lý do gì giữ lại? Tiết Tuấn cũng có chút bất đắc dĩ, bất quá vẫn an ủi Điền Mông : - Bất quá Tiểu Phàm ở thời điểm Võ sư lợi hại như vậy, nếu như có thể đột phá đến Tiên Thiên, chúng ta cần lo lắng rồi. - Đúng, chỉ cần Tiểu Phàm đột phá đến Tiên Thiên, sao còn có thể sợ thú cấp năm! Hơn nữa những người Chân Vũ Thánh điện kia lại phải người ngu, thú cấp năm ở đây tương đương với thú cấp sáu bên ngoài rồi, coi như là bọn người Thái Hiên, Tần Hạo Dương cũng có thể đối phó được!