Đan Vũ Càn Khôn - Hỏa Thụ

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 197: Điên cuồng.

      - Ta sao, nàng tốt rồi chưa?

      Tần Phàm đáp, nhưng lúc này máu tươi tay phải của ràng tí tách xuống.

      - Ân, sai biệt lắm có thể rồi, chúng ta bên nào?

      Thái Ngọc đáp, nhìn chung quanh vô số Thanh Hỏa Lang, nàng vẫn còn có chút kinh hãi, tuy nàng đột phá đến Tiên Thiên, nhưng dù sao vẫn là nữ hài tử, hơn nữa còn là đại tiểu thư từ nhận hết sủng ái, thói quen dựa vào người khác.

      - NGAO…

      Lúc hai người Tần Phàm và Thái Ngọc chuyện, Thanh Hỏa Lang Vương kia vừa rơi xuống đất liền phát ra tiếng tru lên, rất nhanh những Thanh Hỏa Lang khác lại điên cuồng đánh tới hai người Tần Phàm.

      - Nhìn thấy tảng đá bên kia ? Chúng ta từ bên kia , lướt qua tảng đá kia, Thanh Hỏa Lang bên đó ít hơn nhiều.

      Tần Phàm chỉ vào xa xa , đồng thời quyền đánh bay con Thanh Hỏa Lang công kích tới, quát lớn:

      - Nàng trước , ta bọc hậu!

      Thái Ngọc gật đầu, nhưng vừa mới lao ra có vài bước, bị hơn mười con Thanh Hỏa Lang hung mãnh công kích ép trở về.

      - Những Thanh Hỏa Lang này nhiều quá, là khó chơi!

      Tần Phàm chửi tiếng, tốc độ càng đạt đến cực hạn, ngừng di động tới. Đồng thời Linh Hàn quyền sáo trong tay ngừng oanh kích những Thanh Hỏa Lang kia, chiêu chiêu trí mạng, chuyên môn đánh tới eo bọn nó.

      Lúc này mới trong chốc lát, đoán chừng mình giết chết cũng hơn ba mươi con Thanh Hỏa Lang rồi, đổi thành điểm tích lũy là hơn sáu trăm điểm a! Chỉ là Tần Phàm căn bản có cơ hội cầm mà thôi!

      - Ngao ngao... NGAO NGAO NGAO...

      Thanh Hỏa Lang Vương lần nữa kêu lên, lập tức càng nhiều Thanh Hỏa Lang vây công qua Tần Phàm, mà Thanh Hỏa Lang Vương kia cũng ở bên nhìn chằm chằm, muốn tìm đúng thời cơ cho hai nhân loại kia kích trí mạng.

      - !

      Đúng lúc này, Thái Ngọc lại thở phì phì , mấy lần đều bị Thanh Hỏa Lang ép trở về, tựa hồ lộ ra rất là căm tức.

      - tại phải thời điểm đùa nghịch tính tình đại tiểu thư!

      Tần Phàm có chút tức giận, ngữ khí cũng khỏi tăng thêm ít, chính mình mạo hiểm tới cứu Thái Ngọc, nhưng lại thể tưởng được bây giờ nàng còn tùy hứng như vậy.

      PHỐC PHỐC...

      Tần Phàm đột nhiên cảm giác sau lưng hồi nóng bỏng, vừa rồi hơi phân thần, lập tức phía sau lưng của liền bị vuốt sói vạch phá!

      người bị thương, Tần Phàm cũng khỏi nhiều thêm vài phần nóng tính, lúc này quay người lại, dùng hết toàn lực đánh quyền vào đầu con Thanh Hỏa Lang kia, lập tức đánh đầu nó biến hình.

      - Ta có thể tạm thời chế trụ Thanh Hỏa Lang Vương kia, sau đó ngươi giết chết nó!

      Lúc này con mắt Thái Ngọc sáng ngời, thể tưởng được Tần Phàm có lực công kích cao như vậy, nàng biết đầu của Thanh Hỏa Lang Vương này là cứng nhất, nhưng Tần Phàm lại là quyền đánh nó biến hình!

      - Vậy nhanh lên!

      Tần Phàm trố mắt nhìn, trầm giọng quát. Thanh Hỏa Lang Vương này chính là uy hiếp lớn nhất, hơn nữa tất cả Thanh Hỏa Lang đều nghe nó chỉ huy, nếu quả có thể trước giải quyết nó, bọn nhõm hơn rất nhiều!

      Nhưng mà tốc độ của Thanh Hỏa Lang Vương này cùng mình sai biệt nhiều, Tần Phàm lại có nắm chắc mình giết chết nó!

      Thái Ngọc gật đầu, cho mình thêm võ phù phòng ngự, trong nội tâm hơi định, sau đó thấy Thanh Hỏa Lang Vương kia muốn nhân cơ hội đánh giết tới, nàng vội vàng vung hai tay lên.

      - Ảnh trói!

      Trong miệng quát lạnh tiếng, liền thấy vài đạo Lục Ảnh ở trong tay của nàng bay ra, trực tiếp rơi vào người Thanh Hỏa Lang Vương, sau đó như giòi trong xương, hung hăng buộc chặt!

      Thanh Hỏa Lang Vương lập tức trì trệ, sau đó từ giữa trung "Bịch" té mặt đất, người bị lục đằng trói lại! Nó muốn giãy dụa, nhưng trong khoảng thời gian ngắn căn bản thể động đậy!

      - Mau ra tay! Ta cầm cự được bao lâu!

      Thái Ngọc đỏ mặt nhìn về Tần Phàm hô, sử dụng vũ kỹ này phải hao phí rất nhiều khí lực của nàng.

      Bất quá kỳ cũng cần Thái Ngọc , Tần Phàm thấy Thanh Hỏa Lang Vương bị trói, lập tức kích xạ mà ra rồi!

      Tốc độ! Tốc độ!

      Rất nhiều Thanh Hỏa Lang đánh tới Tần Phàm, muốn ngăn cản tới gần Thanh Hỏa Lang Vương, tốc độ của phải nhanh hơn những Thanh Hỏa Lang kia mới được!

      Mà bên Thái Ngọc kia cũng đồng dạng bị vài đầu Thanh Hỏa Lang vây công, võ phù phòng ngự tráo của nàng rất nhanh bị đánh vỡ!

      Giành giật từng giây!

      Thời điểm bị vây công, Tần Phàm chỉ có thể dựa vào tốc độ ngừng di động, cố gắng bỏ qua đại bộ phận Thanh Hỏa Lang.

      PHỐC PHỐC...

      Nhưng số lượng những Thanh Hỏa Lang kia quá nhiều, hơn nữa đều cực kỳ hung mãnh, lưng của Tần Phàm liên tục xuất hai vết thương, nhưng Tần Phàm chỉ phải chịu đựng, tốc độ giảm giết tới Thanh Hỏa Lang Vương kia!

      NGAO…

      Thanh Hỏa Lang Vương kia lập tức muốn tránh thoát rồi! Nhưng đúng lúc này Tần Phàm cũng vừa lao tới trước mặt Thanh Hỏa Lang Vương!

      Oanh!

      Trong lúc nguy cấp này, Tần Phàm cũng hề để ý tới bạo lộ cánh tay Kỳ Lân, quyền dùng hết toàn lực đánh vào eo Thanh Hỏa Lang Vương kia!

      - NGAO...OOO…

      Lập tức, những Thanh Hỏa Lang vốn là công kích Thái Ngọc kia cũng quay đầu lại công kích đến Tần Phàm! Mấy chục con Thanh Hỏa Lang nhảy dựng lên, từ bay thẳng đánh tới Tần Phàm, răng nanh sắc bén cùng với móng vuốt lạnh như băng bay thẳng đến Tần Phàm, mà mặt đất cũng có hơn mười con Thanh Hỏa Lang, trong nháy mắt đồng thời công kích tới.

      Bốn phương tám hướng công kích!

      Bởi vì Thanh Hỏa Lang Vương gặp nạn, những Thanh Hỏa Lang này càng ngày càng điên cuồng! Thậm chí là đạp lên thi thể đồng bạn giết tới.

      - chết!

      Tần Phàm nhìn thoáng qua Thanh Hỏa Lang Vương, sau đó hai tay trực tiếp nắm thân thể cực lớn của nó lên, tại nguyên chỗ xoay tròn, nương theo lực lượng thân thể khổng lồ, quét hết thảy Thanh Hỏa Lang đánh giết tới qua bên.

      - Lực lượng này...

      Trông thấy Tần Phàm đại phát thần uy, Thái Ngọc khỏi có chút trợn mắt há hốc mồm.

      - Còn mau !

      Tần Phàm dùng sức vung thi thể Thanh Hỏa Lang Vương kia về phía xa, thừa dịp những Thanh Hỏa Lang kia đều đuổi theo xem, cái lắc mình tới bên người Thái Ngọc, trải qua chém giết cường độ cao vừa rồi, hiện tại võ khí cùng thể năng của cả hai đều tiêu hao lợi hại.

      - Có dám cùng ta lấy vài ngàn điểm tích lũy này hay ?

      Lúc này Thái Ngọc nháy mắt cái, đột nhiên nhìn Tần Phàm ra, thiếu nữ này nhìn như thiên chân khả ái, thực chất bên trong có cỗ chiến ý điên cuồng.

      - Nàng cái gì?

      Tần Phàm nao nao, có chút kinh nghi nhìn về phía Thái Ngọc, tưởng rằng mình nghe lầm.

      - Thanh Hỏa Lang Vương uy hiếp lớn nhất kia bị ngươi giết chết rồi, còn lại những Thanh Hỏa Lang này, có chỉ huy, kỳ uy hiếp đối với chúng ta lớn, chờ chúng ta khôi phục võ khí, có thể giết tất cả chúng nó!

      Thái Ngọc bộ tính trước, sau đó lại lộ ra dáng tươi cười giảo hoạt :

      - Hơn nữa ta nhìn ngươi lợi hại như vậy, chẳng lẻ còn sợ vài con Thanh Hỏa Lang này sao?
      NoName_01 thích bài này.

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 198: Mỏ quạ đen.

      - Ở nơi này mà vài con, là mấy trăm con ah!

      Tần Phàm khỏi cười khổ, nhưng cũng có chút động tâm, đây chính là hơn bốn nghìn điểm tích lũy ah! Hai người chia đều, mỗi người cũng có thể cầm được hai nghìn điểm, đây là cơ hội rất khó được!

      Cho dù giết thú cấp năm cũng phải giết hơn hai mươi con, hơn nữa độ khó còn chưa hẳn thấp hơn giết những Thanh Hỏa Lang này!

      - Có dám hay ?

      Thái Ngọc lại trừng mắt ra, thiếu nữ bề ngoài thiên chân khả ái này, gan lại hơn xa so với nam nhân bình thường, hoặc là thực chất bên trong có cỗ bướng bỉnh.

      - Có ca ca nàng, thành tích của Thái gia các ngươi chắc có lẽ kém a, cần nàng mạo hiểm như vậy sao?

      Tần Phàm khó hiểu hỏi thăm, mà lúc này những Thanh Hỏa Lang kia bắt đầu phát ra trận trận gào thét, hẳn là phát Thanh Hỏa Lang Vương của bọn nó chết.

      - Hừ, ta chính là cho bọn xem thường ta, lần này bọn đều cho ta là tới chơi đùa, cho tới bây giờ bàn chuyện với ta, ta muốn cùng bọn người đại ca tụ hợp, hơn nữa ta còn muốn vượt qua điểm tích lũy của bọn , xem bọn còn dám ta vô dụng hay !

      Thái Ngọc nhíu cái mũi tinh xảo, hừ tiếng, chép miệng ra.

      - Vừa rồi nếu như phải ta vừa vặn qua, có lẽ nàng chết rồi.

      mặt Tần Phàm co rúm, cho cùng Thái Ngọc này vẫn là đại tiểu thư phản nghịch cùng tùy hứng tác quái. Thái gia hẳn là dặn dò nàng và Thái Hiên cùng chỗ hành động, dùng thực lực của Thái Hiên, bảo vệ nàng phải chuyện khó, nhưng Thái Ngọc lại hết lần này tới lần khác muốn mình hành động.

      - Ai , ta còn có rất nhiều thủ đoạn chưa dùng, sao dễ dàng chết như vậy!

      Thái Ngọc phục , sau đó vểnh cái miệng nhắn lên, bất mãn :

      - Vậy ngươi đến tột cùng còn muốn đánh nữa hay ?

      - Nàng nhìn xem, lúc này đánh được sao?

      Tần Phàm bất đắc dĩ , lúc này rất nhiều Thanh Hỏa Lang bắt đầu vọt tới bên này, bất quá bởi vì có Thanh Hỏa Lang Vương chỉ huy, có ít Thanh Hỏa Lang lại rời rạc ở ngoại vi, có tiến lên công kích.

      - Cho ngươi!

      Bàn tay trắng như ngọc của Thái Ngọc phất lên, đưa cho Tần Phàm cái lọ bạch ngọc:

      - Đây là Hồi Khí Đan, sau khi ngươi ăn vào rất nhanh có thể khôi phục võ khí.

      - Ồ?

      Tần Phàm tiếp nhận cái lọ bạch ngọc kia, đổ ra khỏa Hồi Khí Đan, thói quen bỏ vào trong lòng bàn tay quan sát.

      Đây cũng là lần thứ nhất tiếp xúc linh đan cái thế giới này, nhìn màu sắc cùng cấu hình, phát viên linh đan này tuy độ tinh khiết rất cao, nhưng mà phương pháp luyện chế khả năng cùng mình có chỗ bất đồng, hơn nữa nhìn dược lực mặt ngoài vẫn là đủ ngưng luyện, người luyện chế đan dược này, hỏa hầu nắm giữ so với mình kém tí.

      - Còn mau ăn ! Chẳng lẽ ngươi sợ ta cho ngươi ăn độc dược sao!

      Thái Ngọc nhíu cái mũi đáng lại, tức giận .

      Thấy chút ít Thanh Hỏa Lang kia càng ngày càng gần, Tần Phàm gật đầu, liền hề do dự, ngụm nuốt Hồi Khí Đan vào.

      tóm lại, công hiệu của Hồi Khí Đan này so với Hồi Khí Hoàn tại luyện chế ra, tốt hơn rất nhiều, cảm giác võ khí của mình cấp tốc khôi phục.

      - Vậy nàng nghỉ ngơi trước chút, ta đánh trước.

      Tần Phàm ra, sau đó liền định xông lên phía trước. tại võ khí trong cơ thể còn có thể đánh tiếp, hơn nữa võ khí cũng ngừng tăng trở lại, có vấn đề lớn.

      - Võ khí của ta cũng khôi phục được sai biệt lắm, chỉ là nguyên khí còn có khôi phục mà thôi.

      Thái Ngọc nhếch miệng , sau đó từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra cây trường tiên, ở trong hư khẽ huy động, trận trận võ khí chấn động như thủy vân đẩy ra, sau đó đánh tới mấy con Thanh Hỏa Lang đầu.

      - Ba ba ba bA~!

      Vầng sáng võ khí bắn ra bốn phía, rất nhanh liền có vài đầu Thanh Hỏa Lang bị trường tiên của Thái Ngọc đánh rơi xuống mặt đất, hơn nữa mỗi kích đều là chuẩn xác đánh trúng eo Thanh Hỏa Lang, lực sát thương rất kinh người.

      - Nha đầu kia sao lợi hại như vậy?

      Tần Phàm cũng hơi có chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền bình thường trở lại, như thế nào Thái Ngọc cũng là Tiên Thiên Võ sư, hơn nữa từ được Chân Vũ thế gia nhất phẩm bồi dưỡng, có kém cũng kém nơi nào.

      Vừa rồi chỉ là nàng bị vây công, võ khí hao hết, hơn nữa lại bị Thanh Hỏa Lang Vương kia áp chế, mới tạm thời phát huy được mà thôi.

      - Còn giúp đỡ!

      Thái Ngọc thấy Tần Phàm chỉ ở phía sau nhìn xem, khỏi tức giận hô to.

      Tần Phàm mỉm cười, cũng lập tức xông tới, vừa lên lập tức quyền đánh bay con Thanh Hỏa Lang. Lực lượng thân thể của rất mạnh, Lưu Tinh Bộ toàn lực triển khai, từng quyền đến thịt, sát thương tuyệt đối kém Thái Ngọc.

      - Ngao ngao NGAO...

      Lúc này đột nhiên có con Thanh Hỏa Lang so với những Thanh Hỏa Lang khác lớn hơn chút, nó cao giọng gào thét kêu lên.

      - Ồ?

      Tần Phàm nhìn thoáng qua bên kia, sau đó liền biết con Thanh Hỏa Lang này hẳn là trở thành thủ lĩnh tạm thời của những Thanh Hỏa Lang kia, nhưng những Thanh Hỏa Lang này tựa hồ cũng phục nó.

      - Vừa vặn lấy ngươi tới áp chế nhuệ khí của những Thanh Hỏa Lang khác!

      Tần Phàm hơi trầm ngâm, quyền đánh bay con Thanh Hỏa Lang trước mặt, sau đó dưới chân đạp cái, cả người bắn ra, phóng về con Thanh Hỏa Lang đầu lĩnh tạm thời kia.

      - Ngao ngao NGAO...

      Con Thanh Hỏa Lang kia cũng phát ý đồ của Tần Phàm, ngớt tru lên, để cho những Thanh Hỏa Lang khác đến công kích Tần Phàm, nó biết nhân loại trước mắt này là giết chết thủ lĩnh trước của nó, cho nên trong nội tâm đối với Tần Phàm rất kiêng kị, muốn lui về phía sau, để cho các tiểu đệ lên gánh đòn.

      - Chạy đâu!

      Tần Phàm lấn người lên trước, truy giết qua, bởi vì Thanh Hỏa Lang Vương bị giết chết, có uy hiếp lớn nhất, cho nên Tần Phàm cũng sợ bị thương, trực tiếp giết qua, võ giáp sớm nghiền nát, người cũng nhiều ra ít miệng vết thương, nhưng đoạn đường vừa rồi lao đến, lại giết chết hơn mười con Thanh Hỏa Lang.

      Nhìn những Thanh Hỏa Lang kia chết , con Thanh Hỏa Lang to lớn hoảng sợ quay đầu, lui thể lui, lúc này nó nhe răng, gào thét thoáng phát, sau đó đích thân lao tới.

      - Chết!

      Tần Phàm gầm tiếng, tay phải mang theo lực lượng toàn thân cùng với võ khí mãnh liệt, quyền oanh ra.

      Man Ngưu Nghịch Xông!

      Bồng!

      Võ khí mạnh mẽ trực tiếp chấn khai vuốt sói, nắm đấm oanh kích ở bộ vị ngực bụng, sau đó võ khí lại phá thể chui vào, trực tiếp nện bay đầu lĩnh Thanh Hỏa Lang mới lên, sau đó nặng nề rơi xuống đất, toàn thân nó run rẩy, khóe miệng chảy ra bọt máu, tựa hồ còn muốn giãy dụa, thế nhưng mà sau lát, con Thanh Hỏa Lang này đoạn tuyệt sinh cơ, bao giờ nhúc nhích nữa rồi.
      NoName_01 thích bài này.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 199: Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc.

      Thấy đầu lĩnh mới lại chết, lúc này đàn sói đầu, những Thanh Hỏa Lang kia cũng trở nên bó tay bó chân, vòng vây phân tán rất nhiều, càng có ít Thanh Hỏa Lang bắt đầu muốn chạy trốn.

      Đây chính là thời cơ tốt!

      Dùng thân thủ của Tần Phàm, nếu như phải công kích quá dày đặc, căn bản là cần sợ hãi, vì vậy Lưu Tinh Bộ toàn lực triển khai, tả hữu bôn tập, bắt đầu thu gặt lấy tánh mạng của những Thanh Hỏa Lang kia.

      Như thế, huyết chiến sai biệt lắm hơn nửa canh giờ, lại truy sát hồi, mặc dù có Hồi Khí Đan ủng hộ, nhưng Tần Phàm và Thái Ngọc đều trở nên mỏi mệt chịu nổi, người riêng phần mình cũng ít miệng vết thương, phạm vi nửa dặm này để lại hai trăm thi thể Thanh Hỏa Lang.

      - Ha ha...

      Nhìn xem hơn mười con Thanh Hỏa Lang còn lại bỏ chạy, Tần Phàm cùng Thái Ngọc đều mệt mỏi co quắp ngồi dưới đất, nhìn nhau cười cười.

      - Hừ, lần thứ nhất cùng hơn hai trăm đầu Thanh Hỏa Lang solo, ta xem lần này bọn người ca ca còn dám xem thường ta hay .

      Thái Ngọc khẽ hừ tiếng ra, cái mũi tinh xảo tăng lên, rất là đắc ý.

      - Ta cũng dám xem thường ngươi rồi.

      Tần Phàm cũng cười , vừa rồi Thanh Hỏa Lang chết ở dưới trường tiên của Thái Ngọc, kỳ so với giết chết kém bao nhiêu, đồng thời cũng thập phần bội phục tính quật cường của Thái Ngọc.

      - Ta cũng nghĩ ngươi lợi hại như vậy, lần này ca ca quả nhiên có nhìn lầm ngươi! Vừa rồi may mắn là ngươi giết chết Thanh Hỏa Lang Vương kia, nếu chúng ta cũng bắt được hơn bốn nghìn điểm này.

      Thái Ngọc khó được khiêm tốn , minh bạch lần này có Tần Phàm, nàng có khả năng lấy được chiến tích như vậy.

      - Khục khục.

      Tần Phàm ho hai tiếng, muốn bàn lại vấn đề này, chỉ :

      - Chúng ta vẫn là nhanh thu thập thoáng phát, sau đó ly khai nơi này, vừa rồi thanh thế lớn như vậy, chừng có người chú ý tới đây.

      Tần Phàm vừa dứt lời, liền nghe được từ đằng xa truyền đến trận trận tiếng bước chân.

      - Ách, ta cái miệng quạ đen này...

      mặt Tần Phàm khỏi nhăn lại, thiếu chút nữa muốn đánh cái miệng của mình.

      - Làm sao vậy?

      Tuy Thái Ngọc là Tiên Thiên Võ sư, nhưng thính lực so với Tần Phàm được Ma chủng cải tạo qua thân thể mà , vẫn là theo kịp, cho nên còn có nghe được tiếng bước chân, thấy lúc này Tần Phàm mặt lộ dị sắc, khỏi hỏi.

      - Có người về phía bên này.

      Tần Phàm nghe xong hồi, trầm giọng :

      - Hảo hảo chuẩn bị chút, đón chừng là đến cướp đoạt thành quả chiến đấu của chúng ta.

      - Ai dám! Đây chính là điểm tích lũy mà chúng ta liều mạng mới có thể lấy được, ai dám cùng chúng ta đoạt!

      Thái Ngọc trừng tròng mắt ra.

      - Chân Vũ Thánh điện chỉ xem điểm tích lũy cuối cùng nhất của Triêu Thánh giả lấy được, về phần Triêu Thánh giả lấy được như thế nào, bọn họ là mặc kệ, thậm chí còn có ý tứ cổ vũ cạnh tranh ác tính.

      - Cho nên ở bên trong thí luyện chi địa, cướp đoạt điểm tích lũy, giết người cướp của vốn là rất thông thường, ngươi có gặp phải là ngươi vận khí tốt, hơn nữa ai dám động tới Lạc thành Thái gia đại tiểu thư ngươi sao?

      - Nếu như có đầy đủ lợi ích, thể cam đoan người khác có ác ý. Nơi này chính là có hơn bốn nghìn điểm, có lẽ đủ cho gia tộc thăng phẩm rồi, vô luận là Triêu Thánh giả nào thấy được, nhất định đỏ mắt.

      Tần Phàm lắc đầu ra, biết Thái Ngọc vẫn luôn là được Thái Hiên và Thái gia che chở, cho nên nhận thức đối với những chuyện này còn chưa đủ sâu sắc.

      - Ngươi đúng, mấy ngày nay hoàn toàn chính xác cũng có người muốn cướp đồ đạc của ta, nhưng đều bị ta đánh chạy.

      Thái Ngọc gật đầu ra, những chuyện này kỳ trước khi tiến đến Thái Hiên cũng cùng nàng đề cập qua, chỉ là nàng có trải qua mà thôi.

      - Nàng giết người chưa?

      Tần Phàm lại trầm giọng hỏi.

      Sắc mặt Thái Ngọc có chút mất tự nhiên lắc đầu, mặc dù trước kia nàng có ra ngoài lịch lãm rèn luyện qua, nhưng vẫn luôn là cùng Thái Hiên chung chỗ tiến hành, giết đều là thú, hơn nữa cũng có người nào dám chọc nàng là đại tiểu thư Chân Vũ thế gia nhất phẩm, có đại phiền toái đều là Thái Hiên giải quyết, cho nên giết người nàng ngược lại là có thử qua.

      - Chờ lát nếu như động thủ, nhất định được lưu thủ, coi như là giết thú vậy.

      Tần Phàm nhàn nhạt :

      - Kỳ ở chỗ này, nhân loại cùng thú đều giống nhau, nếu như làm thợ săn, trở thành con mồi.

      - phải giết người sao? Dọa chạy bọn có được hay ?

      Khuôn mặt đáng của Thái Ngọc trở nên có chút trắng bệch, tuy Tần Phàm như vậy, nhưng mà trong lòng của nàng cảm thấy người cùng thú vẫn là bất đồng đấy. giống như thịt heo cùng thịt người, đều là thịt, nhưng mà thịt người lại có ai dám ăn.

      - Nàng có thể dọa chạy cũng được.

      Tần Phàm mỉm cười , trong lòng của là rất tinh tường, dám tới biên giới vòng trong này, thực lực cũng quá kém, sao có thể dễ dàng bị dọa chạy. Hơn nữa thấy bộ dạng hai người mình nỏ mạnh hết đà, nổi ác ý mới là lạ.

      Ở cái thế giới này, cường giả vi tôn, lợi ích làm trọng. Trải qua Thú sơn mạch lịch lãm rèn luyện, còn có kinh nghiệm tiến vào thí luyện chi địa này, Tần Phàm đối với nhân tính hiểu rất rồi.

      - Hôm nay cho đại tiểu thư nhất phẩm Chân Vũ thế gia nàng xem, xem kỹ cái thế giới này tàn khốc! Người ăn người cũng là tồn tại đấy.

      Tần Phàm nhìn bóng người trong rừng rậm kia càng ngày càng tới gần, trong lòng thầm nghĩ.

      - Ồ?

      Hai mắt Tần Phàm đột nhiên ngưng tụ, lập tức từ mặt đất bắn lên, thấy người tới từ trong rừng rậm ra, tổng cộng có ba người.

      - Cẩn thận, là người Đại Khôn quốc!

      Tần Phàm nhìn Thái Ngọc thấp giọng ra, phát trang phục và hình dáng ba người này đều có chỗ bất đồng với Triêu Thánh giả Đại Càn quốc.

      Hai quốc gia vốn cũng bởi vì mâu thuẫn mà tiến hành Triêu Thánh cùng lúc, cho nên trận chiến này nhất định là thể tránh được. Mà ở đây là biên giới vòng trong, ở chỗ này đụng phải Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc, Tần Phàm cũng thấy được quá kỳ quái.

      - Ha ha, là người Đại Càn quốc! Lần này chúng ta quấn đến bên này quả nhiên là đúng, các huynh đệ, lúc này chúng ta là có đại thu hoạch rồi!

      Trông thấy thi thể của Thanh Hỏa Lang đất, trong ba người, nam tử mũi cao có chút hưng phấn hô, Tần Phàm nghe được khẩu của bọn họ so với Triêu Thánh giả của Đại Càn quốc tục tằng hơn rất nhiều.

      - Cái này là con mồi của chúng ta! Các ngươi động thoáng phát thử xem!

      Trông thấy đối phương muốn cướp đoạt thành quả chiến đấu của mình, Thái Ngọc tức giận chống eo, nổi giận đùng đùng .

      - là như thế.

      Tần Phàm lắc đầu ra, thể tưởng được những người Đại Khôn quốc này còn càng thêm trực tiếp, vừa đến cái gì cũng , trực tiếp muốn cướp những điểm tích lũy này thành của mình.
      NoName_01 thích bài này.

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 200: Gia tộc Thần thú? (1)


      Bất quá cũng biết ở phía sau cái gì đều là phí công, cũng lười tốn nước miếng, chỉ là nhân cơ hội khôi phục võ khí, tùy thời chuẩn bị chiến đấu.


      - Oa, tiểu muội muội đẹp, cái khuôn mặt này, cái dáng người này, chậc chậc, chúng ta có phúc.


      Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc hai mắt híp lại, lúc này liếm liếm bờ môi, có chút hèn mọn bỉ ổi . ràng đối với Thái Ngọc nổi lên hứng thú, nhưng mà đối với lời nàng tự động để ý đến.


      - Ha ha, đúng vậy, tiểu muội muội, cần phải gấp gáp, dù sao ngươi rất nhanh cũng là của ta rồi, như vậy những con mồi này cũng phải là của chúng ta sao?


      Đại Hán khác mặt có vết đao cười to .


      - Các ngươi...


      Thái Ngọc lập tức bị những ngôn ngữ hạ lưu này làm tức giận đến khuôn mặt đỏ bừng, nhưng mà tăng thêm tia phong tình, để cho Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc đối diện cười đến càng thêm sảng khoái.


      - Người Đại Khôn quốc các ngươi là bộ dạng đức hạnh này sao?


      Lúc này Tần Phàm khinh thường nhếch miệng, lạnh lùng .


      - Ha ha, tiểu tử ngươi rất tồi, có đảm lược! Bất quá ngươi cũng đúng, tác phong của Đại Khôn quốc chúng ta chính là như vậy, ai mạnh làm chủ, ai mạnh có tiền tài, mỹ nữ! Nếu như ngươi đủ cường đại, như vậy nữ nhân bên cạnh ngươi tự nhiên chính là của chúng ta!


      Nhìn thấy Tần Phàm còn có thể trấn định như vậy, tên cầm đầu khỏi có chút kính nể, liền nhiều lời hai câu.


      - Thừa dịp thời điểm chúng ta suy yếu đến đánh lén, các ngươi cảm thấy mất mặt sao.


      Tần Phàm lại cười lạnh , lần này là tận lực kéo dài thời gian. nhìn ra được thực lực ba người này đều là Tiên Thiên Võ sư, hơn nữa phối hợp rất chặt chẽ, biết lần này là gặp gỡ đối thủ cường đại rồi, phải tận lực khôi phục thực lực.


      - Ha ha, cũng sợ cho ngươi biết, cho cơ hội trôi qua cũng là tác phong trước sau như của Đại Khôn quốc chúng ta.


      Thanh niên cầm đầu kia tiếp tục cười lạnh , sau đó liền nhìn hai đồng bạn ra:


      - Hai người bọn họ có thể giết chết nhiều Thanh Hỏa Lang như vậy, tuy tại là nỏ mạnh hết đà, nhưng thực lực thể coi thường, mọi người cẩn thận chút.


      xong, ba người cùng nhau vây quanh Tần Phàm cùng Thái Ngọc.


      - Tốc độ nhanh như vậy!


      Sắc mặt Tần Phàm trầm xuống, phát tốc độ ba người này vậy mà chút cũng chậm hơn mình.


      - Cửu Tuyệt Long Văn Tiên!


      Đúng lúc này, đột nhiên nghe thấy Thái Ngọc ở bên người hét lên, cũng nhịn được nữa dẫn đầu cầm lấy trường tiên tiến ra đón, trong lúc trường tiên múa đó, vầng sáng bắn ra bốn phía, cùng khí ma sát phát ra tiếng Long ngâm.


      Rống…


      Cuối cùng những bóng roi này ở trung hình thành đầu khí kình Ngũ trảo Kim Long, trực tiếp phóng về ba người đối diện, uy thế cực kỳ mạnh mẽ, những nơi qua, tất cả cây cối đều bị đâm cho ngã xuống ngổn ngang lộn xộn, gió cuốn lá rách, lập tức trong vài chục trượng đều tràn ngập bụi mù cuồn cuộn.


      - Là Thiên giai vũ kỹ!


      Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc đối diện kia cả kinh kêu lên, sau đó người cầm đầu kia liền rống to:


      - Dùng phương pháp liên kích!


      Sau đó liền thấy ba người đột nhiên đánh ra quyền, nhưng ba cổ kình khí này cuối cùng lại ngưng tụ thành cỗ, hóa thành cây chùy cự đại đánh tới ngũ trảo Kim Long.


      Tần Phàm nhìn ra được chùy này chứa uy lực cực lớn, mà sau khi Thái Ngọc sử dụng chiêu này, lại tiêu hao hết khí lực, nếu như khi khí kình Kim Long kia bị đánh tan, nàng trực tiếp bị công kích.


      - Cẩn thận!


      Tần Phàm quát tiếng, thân hình kích xạ mà ra.


      Nếu như Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc này phải sử dụng phương pháp liên kích, có lẽ thua ở kích này của Thái Ngọc, nhưng đối phương sử dụng phương pháp liên kích, như vậy tập hợp lực lượng của ba Tiên Thiên Võ sư, cho dù là Thái Ngọc sử dụng Thiên giai vũ kỹ cũng cách nào chống đỡ được.


      Tuy sử dụng Thiên giai vũ kỹ uy lực cực lớn, nhưng mà phải hao phí võ khí cùng tinh lực toàn thân, dùng cảnh giới bây giờ của Thái Ngọc sử dụng, tất nhiên khiến cho chính mình lâm vào trạng thái hết sức yếu ớt, mà ở dưới trạng thái này, nàng cách nào tiếp được đại chùy kia công kích lần thứ hai.


      Oanh!


      Chiến chùy màu vàng cực lớn kia cùng kình khí ngũ trảo Kim Long đụng vào nhau, phát ra tiếng vang đinh tai nhức óc, ở địa phương bạo tạc nổ tung, cây cối sụp đổ, mảng lớn thổ địa bị tạc lên, đá vụn cùng bùn đất bay múa đầy trời.


      Quả nhiên, lúc này bạo tạc nổ tung, kình khí Kim Long bị đại chuỳ kia phá huỷ, tuy đại chuỳ kia ảm đạm hơn rất nhiều, nhưng dù sao cũng tập hợp lực lượng của ba Tiên Thiên Võ sư, dư uy của đại chuỳ vẫn còn, y nguyên đánh về Thái Ngọc!


      Thái Ngọc thể tưởng được kích toàn lực của mình lại bị phá vỡ, trong khoảng thời gian ngắn ngây người tại nguyên chỗ, đôi mắt đẹp lộ ra ra thần sắc kinh khủng, muốn né tránh, nhưng cái chùy này quá khổng lồ, nàng căn bản thể tránh khỏi phạm vi công kích.


      - Ta chết sao?


      Nhìn cái đại chùy cực lớn kia, Thái Ngọc cảm thấy có loại bất lực, lúc này nàng theo bản năng nhắm mắt lại, hai tay bảo vệ đầu.


      Phanh!


      Thanh như Kim Thạch tương giao nổ vang bên tai.


      - Ta sao?


      Thái Ngọc lần nữa mở to mắt, liền thấy bóng người màu xanh chắn trước người của nàng, tính cao lớn, nhưng mà như cột chống trời đứng trước mặt nàng, vĩnh viễn sụp đổ.


      Tần Phàm cắn chặt răng, quyền nghênh tiếp đại chùy cực lớn kia, võ giáp vừa đụng vào liền lập tức hỏng mất, lân giáp dữ tợn cánh tay phải từng mảnh dựng thẳng lên, cánh tay Kỳ Lân ra trạng thái mạnh nhất.


      cảm giác được bên trong đại chuỳ này chứa nguyên khí Kim thuộc tính, biết loại nguyên khí này ở bên trong Ngũ Hành nguyên khí, lực phá hoại là lớn nhất, vô kiên bất tồi.


      - Ba Tiên Thiên Võ sư đánh hội đồng quả nhiên rất mạnh!


      cánh tay Tần Phàm bắt đầu chảy ra máu tươi, nhiều lân giáp màu xanh bị nhuộm hồng. Nếu như phải là vì có khí lực cường đại, căn bản có khả năng ủng hộ được, võ giáp cao cấp ở dưới nguyên khí công kích, yếu ớt giống như thủy tinh.


      Oanh!


      Tàn ảnh đại chùy màu vàng kia lúc này rốt cục hoàn toàn biến mất.


      - Bất quá cũng chỉ như vậy mà thôi.


      Tần Phàm có chút thở phào nhỏm, kích này nếu như phải trải qua Thái Ngọc làm suy yếu, cũng chưa chắc có thể đỡ nổi.


      Sau đó quay đầu lại nhìn Thái Ngọc ôn nhu :


      - Thế giới này chính là như vậy, chỉ có thực lực mới là đạo lý. tại nàng trước qua bên nghỉ ngơi, để cho ta theo chân bọn họ hảo hảo lý chút.


      Lúc này Thái Ngọc ngơ ngác nhìn bóng lưng Tần Phàm, nghe thấy đối phương chuyện, chỉ là nhu thuận gật gật đầu.


      - Hừ.


      Tần Phàm lần nữa xoay người nhìn ba Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc đối diện kia, trong miệng hừ lạnh tiếng.
      NoName_01 thích bài này.

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 201: Gia tộc Thần thú? (2)

      biết đối phương sử dụng kích vừa rồi cũng là tiêu hao rất lớn, đặc biệt là tiêu hao nguyên khí. Tiên Thiên Võ sư có thể sử dụng nguyên khí là thập phần có hạn, mà có nguyên khí, uy lực của Tiên Thiên Võ sư giảm phân nửa.

      Bất quá ngay cả như vậy, đối phương như thế nào cũng là Tiên Thiên Võ sư, mặc dù chỉ là Tiên Thiên Võ sư cấp , nhưng cái đủ khó đối phó rồi, hôm nay lại có ba cái! Nếu như đối phương lại dùng phương pháp liên kích, vậy càng là thể nào chịu đựng được!

      Cho nên, trước hết phải giải quyết người trong ba người đối phương, khiến cho đối phương cách nào sử dụng được phương pháp liên kích nữa.

      Lúc này Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc ở đối diện cũng có chút kinh ngạc nhìn về phía Tần Phàm, ngờ Tần Phàm có thể chịu đựng được ba người liên kích, mà chứng kiến cánh tay Tần Phàm kia, cũng đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

      - Ngươi là người Gia tộc Thần thú?

      Lúc này Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc cầm đầu kia trầm giọng nhìn Tần Phàm hỏi.

      - Đúng như thế nào, đúng như thế nào.

      Tần Phàm cười lạnh , chưa từng nghe qua cái gọi là Gia tộc Thần thú này, bất quá mấy người kia tựa hồ nhìn qua cánh tay Kỳ Lân của mình, cũng khỏi có chút tò mò.

      - Nếu như là người của Gia tộc Thần thú, đó chính là người Đại Khôn quốc chúng ta, hơn nữa là gia tộc mà Đại Khôn quốc chúng ta tôn kính nhất, ta có thể cùng ngươi hoà giải.

      Sắc mặt người nọ biến hóa .

      - Hoà giải? Tại sao các ngươi muốn hòa giải?

      Tần Phàm vẫn trả lời thẳng, chỉ là kéo dài thời gian hỏi.

      - Đại ca, bộ dáng của căn bản giống như là người Gia tộc Thần thú, nên cùng dong dài, nhanh giết .

      Tên Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc mặt thẹo lúc này lại ra, xong dẫn đầu xung phong liều chết giết tới.

      - Đúng, đại ca, nên chần chờ, người Gia tộc Thần thú căn bản có khả năng ăn mặc quần áo và trang sức Đại Càn quốc, người này chỉ là tu tập vũ kỹ đặc biệt mà thôi, đừng cho mê hoặc, là kéo dài thời gian mà thôi, nhanh giết !

      Tên Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc còn lại kia cũng , xong liền xông ra ngoài.

      Cũng đúng vào lúc này, khoảng cách ba người có chênh lệch!

      Cơ hội tốt! Con mắt Tần Phàm sáng ngời.

      - Đúng vậy, ta phải.

      Thân hình lóe lên, cũng vội xông ra.

      Huyền Trọng Quyền!

      Thời điểm cách người gần nhất chưa đủ năm mét, Tần Phàm đánh ra quyền, huyền trọng vực lập tức bao phủ ba người ở bên trong.

      Cơ hội của Tần Phàm chỉ có lần!

      tại, chỉ cần có thể giết chết người, nhõm hơn rất nhiều rồi.

      Cảm giác được thân thể trở nên trầm trọng, ba người này giống như đối thủ trước kia của Tần Phàm, đều khỏi khẽ giật mình, mà thời gian nao nao như vậy, là cơ hội tốt nhất của Tần Phàm!

      Khoảng cách năm mét trong nháy mắt liền đến! Còn đối phương vẫn chưa kịp phản ứng trong huyền trọng vực!

      Tần Phàm dốc hết toàn lực, nắm đấm tay phải gào thét mà ra, trong khí cũng vang lên trận trận thanh bạo phá. quyền này, đồng thời dùng tới cánh tay Kỳ Lân cùng Linh Hàn quyền sáo, uy lực so với Tiên Thiên công kích là chút cũng kém!

      - Chết !

      Nắm đấm của Tần Phàm rốt cục oanh ở lồng ngực người nọ, Tiên Thiên võ giáp kia bị cỗ khí lưu nóng rực phá vỡ, nắm đấm đến thịt, lồng ngực người nọ lập tức lõm xuống, hơn nữa trở nên mảnh cháy đen.

      Khí lưu nóng rực kia là Tần Phàm kích hoạt Chu Tước chi dực công kích! Đây là ngày đó cùng Bành Đông đối chiến bên vách núi ngộ được, cũng chính là chỗ dựa để có can đảm khiêu chiến Tiên Thiên! có nó, liền có thể phá vỡ Tiên Thiên võ giáp!

      - Lão Tam!

      Hai Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc còn lại nhìn tên mặt thẹo ngã xuống, trong miệng bi thiết , đồng thời trừng mắt nhìn Tần Phàm.

      - Kế tiếp!

      Tần Phàm đạp mạnh thi thể của Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc này xuống dưới, mượn lực phóng tới trước mặt tên Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc thứ hai, lúc này lại đột nhiên tiến nhập trạng thái huyền diệu, công kích hành vân lưu thủy.

      - Bá Vương quyền!

      Ở bên trong huyền trọng vực, tuy tốc độ chậm lại rồi, nhưng mà công kích lại có ảnh hưởng, tên Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc thứ hai rống giận phát ra Tiên Thiên vũ kỹ mạnh nhất của mình.

      - Man Ngưu Nghịch Xông!

      Tần Phàm cũng hét to tiếng, nắm đấm lửa nóng trực tiếp đánh tới. Nguyên khí đến từ Chu Tước ma chủng cùng năng lượng của nguyên khí chính thức, kết quả như thế nào, trong lòng của cũng có ngọn nguồn.

      Lúc này nắm đấm của Tần Phàm giống như là đại hỏa cầu, nóng hừng hực, đầu kình khí hình trâu điên gào thét sinh ra, ánh mắt đỏ bừng, liều lĩnh đánh về phía đối phương, làm như thôn phệ địch nhân thề bỏ qua.

      Mà lúc này khí thế của Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc kia cũng rất bất phàm, cả người như Chiến thần hàng lâm, nắm đấm đánh ra, tùy theo kình khí liền biến ảo thành cây Bá Vương Thương màu vàng, phá kim đoạn thiết, như Mãnh Long ra biển, thẳng tắp đánh tới trâu điên.

      Oanh!

      Cả hai trực tiếp đụng cùng chỗ, trâu điên kia cứng rắn vọt tới đầu thương, kình khí đụng nhau, phát ra tiếng vang cực lớn, vầng sáng bắn ra bốn phía, cuối cùng cả hai đều hóa hư !

      Tương xứng!

      Tần Phàm bị cỗ lực trùng kích cường đại xông đến, liên tiếp lui về phía sau, vì ngừng thân hình, hai chân dùng sức đạp mặt đất, khiến mặt đất nứt ra khe hở.

      Mà trái lại đối phương, cũng bị khí kình trâu điên kia xông đến làm lui lại mấy bước, mà bởi vì khí lực của bằng Tần Phàm, sau va chạm liền phun ra ngụm máu tươi.

      - Lại đến!

      Tần Phàm vừa ngừng thân hình lập tức xông về trước lần nữa, bởi vì vừa rồi đối bính, hai người đều như đem hết toàn lực, cho nên vô luận là Tần Phàm hay là Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc kia, lúc này đều có thể tái sử dụng đại lượng võ khí, nhưng mà lực lượng thân thể Tần Phàm vốn thua võ khí công kích của !

      Lần thứ hai công kích này cách lần thứ nhất chưa đủ cái chớp mắt, Tần Phàm phi thân nhảy lên, nắm đấm từ xuống dưới đập về phía Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc kia, lúc này cơ hồ có mang theo võ khí công kích, là lực lượng thân thể công kích thuần túy, chất phác tự nhiên, nhưng uy lực đồng dạng kinh người!

      Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc kia vừa mới phun ra ngụm máu tươi, còn chưa kịp ngưng kết võ giáp lần nữa, thể tưởng được Tần Phàm công kích nhanh như vậy, muốn né tránh, nhưng ở trong huyền trọng vực bị hạn chế tốc độ. Cuối cùng chỉ có thể miễn cưỡng tụ chút võ khí bao vây lấy nắm đấm của mình, lần nữa đối oanh!

      Bành!

      Ở bên trong tiếng vang nặng nề, lúc này nắm đấm của hai người lần nữa đụng vào nhau, nhưng thanh thế tạo thành lại có to lớn như vừa rồi.

      Rắc...!

      tiếng xương cốt vỡ vụn đột nhiên vang lên, sau đó sắc mặt Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc kia lập tức trở nên trắng bệch, lộ ra vẻ cực kỳ thống khổ, mà đồng thời toàn bộ cánh tay của cũng lập tức mềm nhũn!
      NoName_01 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :