Chương 142: biết lượng sức quảng trường tất cả ánh mắt đều tập trung lên người Tần Phàm chậm rãi xuất bên trong bụi mù, thân ảnh dần dần ràng, từng trận tiếng than sợ hãi vang lên trong đám người. Chỉ thấy lúc này thân võ giáp màu cam hoàn toàn bộc lộ người , mặc dù có chút địa phương bởi vì công kích vừa rồi của Tần Tiến mà bị tổn hại, nhưng được võ khí chậm rãi chữa trị, rất nhanh lại hoàn hảo như lúc ban đầu, dưới ánh mặt trời chiếu xuống tản ra từng trận quang mang chói mắt, thoạt nhìn giống như giáp trụ thực . Võ giáp cấp cao! Vừa rồi khi Tần Phàm cùng Tần Trữ đối chiến, võ giáp của cũng từng xuất , nhưng chưa hoàn toàn bại lộ ra, vì vậy mọi người phân biệt được là mấy tầng võ giáp, nhưng giờ sau khi võ giáp của hoàn toàn bộc lộ, có tộc nhân ánh mắt tốt liền nhìn ra phẩm chất võ giáp ít nhất phải ngoài thất trọng võ giáp! Chẳng thể trách Tần Phàm bị kích kình khí cuồng sư của Tần Tiến nhưng lại có vẻ như bị chút thương tổn nào. - Lại là cấp cao võ giáp! Nhìn thấy cấp cao võ giáp lại xuất đài, trong lòng ít tộc nhân khỏi có chút buồn bực, bản thân họ đột phá cảnh giới võ sư ba bốn năm, tuy rằng trong gia tộc có pháp môn ngưng hóa cấp cao võ giáp nhưng bản thân họ chỉ mới ngưng hóa ra lục trọng võ giáp! Mà Tần Phàm cùng Tần Trữ đều mới đột phá võ sư cảnh giới hơn năm, làm sao lại có thể nhanh như vậy ngưng kết ra cấp cao võ giáp đây! - Người so với người là tức chết người… Có chút tộc nhân khỏi thở dài trong lòng, sau đó ít tộc nhân len lén đánh giá Tần Tiến đứng đối diện Tần Phàm, đều suy đoán rốt cục ngưng hóa ra cấp cao võ giáp hay chưa. - Bồng! Rất nhanh Tần Tiến liền dùng hành động của chính mình đáp lại mọi người, bộ cấp cao võ giáp xuất người của , ít nhất là thất trọng võ giáp. - Tần Phàm, ngươi khiến ta nhìn với cặp mắt khác xưa ah! Đôi mắt Tần Tiến thản nhiên liếc mắt nhìn Tần Phàm, tuy rằng trong lòng kinh ngạc nhưng trong miệng vẫn hờ hững : - Ngươi muốn nhìn thấy thực lực chân của ta, ta để cho ngươi xem ! Trong khi chuyện, võ khí trong thân thể cấp tốc tăng lên, áo bào người tựa hồ chậm rãi trướng lên, gió mà động, khí thế người bỗng gia tăng mảng lớn. - Ngũ cấp võ sư! Cảm nhận được khí thế mạnh mẽ của Tần Tiến, giữa sân vang lên từng trận hô , nguyên lai vừa rồi Tần Tiến còn chưa hiển lộ toàn bộ thực lực, chỉ sử dụng thực lực của tam cấp võ sư mà thôi. - Nhớ hơn năm trước Tần Tiến chỉ mới đột phá tới nhị cấp võ sư cảnh giới, thể tưởng được hơn năm thôi lại tăng lên ba cấp, đột phá tới ngũ cấp võ sư cảnh giới! Ngô gia Ngô Phong cũng mới thăng hai cấp, đột phá tới tứ cấp võ sư mà thôi! đài cao Điền Phong híp mắt nhìn Tần Tiến đứng đài tỷ võ, cảm khái than thở, nhưng ánh mắt của lập tức dời qua người Tần Phàm, gương mặt khỏi co rút, trong lòng thầm nghĩ: - Hài tử này càng thêm nghiệt! Vốn chỉ ba tháng từ tam cấp võ đồ đột phá tới cảnh giới võ giả, sau đó qua hơn năm liền đột phá tới cảnh giới võ sư, cho dù chỉ là nhất cấp võ sư cũng là nghịch thiên! thầm phân tích thực lực tại của hai người, cũng cảm thấy được lần này cơ hội Tần Tiến chiến thắng vẫn lớn hơn rất nhiều, dù sao hai người đều có được cấp cao võ giáp, mà Tần Tiến lại có được thực lực ngũ cấp võ sư. Theo kích vừa rồi của hai người mà xem, võ giáp người Tần Phàm bị Tần Tiến đánh cơ hồ hỏng mất, giờ Tần Tiến thể ra thực lực ngũ cấp võ sư hẳn là có thể trực tiếp đánh Tần Phàm bị thương. - Ha ha… Lúc này trong sân Tần Phàm lại đột nhiên ngửa mặt lên trời bộc phát ra tiếng cười to, sau đó khi cúi đầu đôi mắt lên vẻ lạnh lùng, nhìn Tần Tiến thản nhiên : - Bất quá cũng chỉ là ngũ cấp võ sư mà thôi! Ngay sau đó, chỉ thấy hai tay siết chặt, võ khí trong cơ thể tựa như nước thủy triều bạo tăng, thanh y người phần phật tung bay, cỗ khí thế mênh mông mãnh liệt từ thân thể phóng lên cao! - Cái gì? - Tần Phàm cũng đột phá tới ngũ cấp võ sư cảnh giới! - Làm sao có thể? - Đây là ảo giác ! Giữa sân vang lên từng trận kinh hô thể tin, lúc này mọi người còn khiếp sợ hơn cả lúc nhìn thấy Tần Tiến bộc phát ra lực lượng ngũ cấp võ sư, có chút người thậm chí còn há hốc mồm, cơ hồ cho rằng mình sản sinh ảo giác. - Tần tộc trưởng, thế này… người lệnh công tử rốt cục xảy ra chuyện gì? Làm sao có chuyện nghịch thiên như vậy xuất ? đài cao, gương mặt béo phệ của Điền Phong kinh ngạc tới mức như muốn chen chúc với nhau, nhịn được nhìn Tần Hồng hỏi. Tần Hồng nhìn thấy con trai đứng giữa đài tỷ võ chẳng khác gì chiến thần, kích động tới mức đỏ bừng cả khuôn mặt, nghe câu hỏi của Điền Phong hồi lâu mới giọng : - dối gạt hai vị tộc trưởng, hơn năm trước sở dĩ khuyển tử có thể đột phá tới cảnh giới võ giả nhanh như vậy phải vì nó dùng Trúc Cơ Tán, mà là bởi vì có vị cao nhân cho nó viên Cửu Chuyển Chân Võ Đan! - Cửu Chuyển Chân Võ Đan? Ở bên quạt lông trong tay Tiết Trường Phong thiếu chút nữa đánh rơi xuống đất, mặt cực kỳ kinh ngạc. - ngờ là viên đan dược nghịch thiên kia! Chẳng thể trách… Điền Phong hít sâu hơi, cũng vô cùng động dung, liền : - Lệnh công tử ngờ có được vận khí như vậy, là khiến người hâm mộ ah… - Nhưng nghe tuy dùng Cửu Chuyển Chân Võ Đan có tiến cảnh cực nhanh, nhưng đồng thời cũng phải thừa nhận thống khổ lớn cùng tu luyện cường độ cao, xem ra hơn năm nay Tần Phàm thiếu gia cũng đích là nếm qua ít khổ, nếu rất khó đạt tới trình độ này. Tiết Trường Phong nhìn thoáng qua thanh y thiếu niên đài tỷ võ, thưởng thức . Nhớ tới Tần Phàm từng mình xâm nhập Thú sơn mạch cùng Hoàng Nguyệt đại sa mạc lịch lãm, Tần Hồng nặng nề gật đầu, trong lòng cũng nổi lên tia áy náy, cảm giác mình quan tâm đứa con trai này là quá ít. đài tỷ võ, hai người đứng đối diện nhau, cách xa chỉ khoảng mười trượng. Vẻ mặt hờ hững vừa rồi của Tần Tiến nhất thời bị kinh ngạc thay thế, Tần Phàm đột phá tới cảnh giới võ sư đủ làm cho dám tin tưởng, thế nào cũng nghĩ ra chỉ hơn năm trước phế vật bị đè ép dưới đất giờ đạt tới cảnh giới ngang hàng với ! - Tần Tiến, còn nhớ trong cuộc khảo nghiệm hơn năm trước ta gì sao? Lúc này Tần Phàm thập phần bình tĩnh nhìn Tần Tiến, trong miệng chậm rãi chuyện như với bằng hữu bình thường: - Ta ta trẻ hơn ngươi, làm sao ngươi biết được ta thể bước vào võ sư cảnh giới trước mười bảy tuổi? - Lúc ấy ngươi ta biết lượng sức, nhưng giờ ta làm được, hơn nữa ta còn đuổi kịp theo ngươi. Câu tràn đầy tự tin thản nhiên từ trong miệng Tần Phàm thốt ra, mỗi câu giống như tiếng chuông sáng sớm làm người thức tỉnh, từng tiếng chuông gõ mạnh vào trong lòng rất nhiều tộc nhân trẻ tuổi! - Phải! Chúng ta còn trẻ, tuổi trẻ có gì mà làm được! thanh phấn chấn vang lên trong lòng bọn họ, Tần Phàm chính là tấm gương tốt nhất! - Tần Phàm, ta thừa nhận ta nhìn lầm về ngươi! Nhưng hôm nay bất kể như thế nào ngươi cũng phải thất bại! mặt Tần Tiến lên tia điên cuồng, lúc này trong tim tràn ngập tức giận, hận thể lập tức tiến lên xé mở Tần Phàm thành hai nửa! - Tần Tiến, ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, ngày đó ngươi tặng cho ta câu kia, tại ta trả về cho ngươi! Trong miệng Tần Phàm thản nhiên : - biết lượng sức!
Chương 143: Tần Tiến, bại? - tại hai người đều là ngũ cấp võ sư, cuộc chiến này xem ra càng thêm phấn khích… Nhìn hai người Tần Phàm cùng Tần Tiến đối chọi gay gắt, tuy rằng trong lòng rung động lâu vẫn thể bình ổn, nhưng mọi người càng thêm mong đợi đối với trận chiến này. Vốn tưởng rằng cuộc chiến này Tần Tiến tất thắng, nhưng giờ Tần Phàm lại lần tạo nên kỳ tích thể thực lực bản thân khiến mọi người phải kinh ngạc, cho nên tại ở trong lòng bọn họ đối với cuộc chiến này càng dám nắm chắc kết quả. - Hẳn là Tần Tiến mạnh hơn chút , dù sao đạt tới cảnh giới võ sư càng sớm hơn, đối với năng lực của võ sư nắm giữ thuần thục hơn rất nhiều, hơn nữa Tần Phàm có tốc độ tu luyện nhanh như vậy cảnh giới nhất định còn chưa được củng cố! Có tộc nhân thầm phân tích . - Hắc hắc, nếu như là người khác ta tuyệt đối tán thành cách nhìn của ngươi, nhưng nếu như là Tần Phàm sao…Ha ha, đừng quên, hơn năm trước chúng ta còn cho rằng cảnh giới của xong, nhưng kết quả sao? trở thành người thứ nhất lấy được hai giải nhất tại hai cấp bậc! - Tần Phàm là rất nghiệt, ở người của quả chuyện gì cũng có thể phát sinh! Có tộc nhân đồng ý . - Ha ha, hi vọng có thể cho chúng ta thêm lần ngạc nhiên . Nếu có thể đánh bại Tần Tiến, lần này gia tộc triêu thánh toàn bộ đều phải nhờ . Có tộc nhân nhìn lên thanh y thiếu niên đứng đài, vô cùng chờ mong. đài tỷ võ, Tần Phàm hờ hững nhìn vẻ mặt phẫn nộ của Tần Tiến, giờ khắc này vai trò của hai người giống như hoàn toàn thay đổi. Gương mặt tuấn của Tần Tiến biến thành có chút dữ tợn, hai mắt như độc xà nhìn chằm chằm Tần Phàm, trong lòng bị vài câu của kích thích vô cùng giận dữ, nhưng trong miệng cũng được lời. Bởi vì biết được vô luận giờ gì cũng vô ích, đúng hay sai chỉ có người thắng mới có tư cách phán định! Mà đối với thiếu niên bị luôn cho là phế vật đứng ngay trước mắt, giờ có được thực lực ngay mặt đối kháng với , biết chỉ có thể đem hết toàn lực mới có thể bảo chứng thắng lợi lần này. Võ khí trong thân thể giống như sóng lớn mãnh liệt dâng lên, lúc này thân ảnh Tần Tiến giống như hóa thành đầu cuồng sư hướng Tần Phàm xông tới, cũng dẫn đầu tiến hành công kích Tần Phàm. Khoảng cách hơn mười thước, với tốc độ thân pháp của Tần Tiến cơ hồ trong nháy mắt liền có thể qua. Lúc này song chưởng của gấp khúc thành trảo, võ khí năm ngón tay ngưng kết thành đao, thoạt nhìn vô cùng sắc bén, giống như móng vuốt dã thú chân chính. Mà khí kình bén nhọn xé nát khí, thoạt nhìn uy lực cực lớn, móng vuốt sắc bén bắn thẳng tới ngay mặt Tần Phàm. Lúc này lại muốn cùng Tần Phàm triển khai cận thân công kích! Bình tĩnh nhìn vào thân ảnh ngày càng gần của Tần Tiến, mặt Tần Phàm nổi lên tia cười lạnh, lấy tốc độ cùng cường độ nhục thể của , muốn cận thân đối chiến ở cảnh giới vũ sư có ai là đối thủ của Tần Phàm? Tần Tiến làm như vậy chẳng phải là hợp ý của hay sao? - Hoắc! Móng vuốt của Tần Tiến chỉ còn cách mặt Tần Phàm chừng nửa tấc thân hình Tần Phàm đột nhiên né sang bên trái, móng vuốt xé rách khí, trảo của Tần Tiến thất bại. Nhưng Tần Tiến cũng nghĩ lần công kích thành công, thấy kích trúng, dưới chân mạnh mẽ tiến lên, móng vuốt lập tức hướng Tần Phàm công tới, mà khi kích này công hướng Tần Phàm, tàn ảnh lưu lại vẫn còn chưa hoàn toàn tiêu tán, tốc độ cực nhanh khỏi làm kẻ khác líu lưỡi. - Oành! Tần Phàm lại dùng Lưu Tinh Bộ né tránh, nhưng dư ba trảo cũng rơi xuống mặt đất, nhất thời đánh vỡ mặt đất thành bốn năm mảnh, đá vụn tung tóe. - ngờ Tần Tiến cũng có tốc độ nhanh như vậy! Trong lòng Tần Phàm lên tia kinh ngạc, vừa rồi nếu chậm trễ trong nháy mắt, vậy có lẽ bị trảo kia đánh trúng, đồng thời trong lòng cũng lên tia cảnh giác, bởi vì tới tại Tần Tiến còn chưa sử dụng “Nhất Chỉ Nhiếp Hồn” cực mạnh của mình, đây là chiêu làm Tần Phàm kiêng kỵ nhất. Nhìn thấy Tần Tiến lại công kích tới, quyền phải của Tần Phàm đột nhiên đánh ra, cỗ kình khí hung hãn đánh thẳng tới bả vai Tần Tiến, chỉ cần kích này bị đánh trúng, như vậy có thể tạm thời cắt đứt tiết tấu công kích của Tần Tiến, như vậy tới phiên Tần Phàm lấy lại được quyền chủ động. Nhưng Tần Tiến đúng là lợi hại, thấy Tần Phàm công kích tới lập tức lắc mình tránh né, nhưng lại có thể dùng tư thế tránh né tiếp tục động tác công kích vừa rồi. Nhưng Tần Tiến cũng bị chậm mất chừng ba giây thời gian, như vậy cũng đủ cho Tần Phàm lấy lại nửa quyền chủ động, sấn tới trước cùng Tần Tiến quần chiến, lần này cả hai đều đồng loạt cùng công kích lẫn phòng ngự. Mà ở bên dưới đài nhìn lên cuộc chiến thấy hai người ngươi tới ta , hai thân ảnh di chuyển với tốc độ cao, những tộc nhân dưới võ sư cảnh giới đều thấy hoa mắt, cho dù là ít tộc nhân cảnh giới võ sư cũng chỉ có thể bắt giữ chút động tác của hai người mà thôi, nhưng chỉ cần vừa phân tâm liền cách nào theo kịp tiết tấu công kích của hai người đài. - Tốc độ cùng cường độ công kích như vậy cho dù là chống lại võ sư thất bát cấp bình thường cũng có gì khó khăn … Điền Phong liếc nhìn Tiết Trường Phong . - Tốc độ giữa hai người cùng cường độ võ khí tựa hồ cũng hơn kém bao nhiêu, cứ như vậy lần này thắng bại đúng là thể phán đoán. Tiết Trường Phong gật đầu . đài tỷ võ, cuộc chiến giữa Tần Tiến cùng Tần Phàm tiến nhập vào gay cấn, lúc này võ giáp thân hai người có tổn hại, đều tổn thương lẫn nhau. Võ khí trong thân thể hai người ngừng trào ra, từng trận năng lượng bạo vang trong quảng trường, mà đài tỷ võ dưới chân hai người bắt đầu vỡ tung tóe. Hai thân ảnh ngừng chớp động, tiếng vang như kim thạch giao kích liên tục truyền ra khắp nơi, tình thế càng ngày càng điên cuồng, hai người đối chiến đỏ mắt, giống như xung quanh còn ai ngoài chính họ. - Phanh! Đột nhiên tốc độ của Tần Tiến chẳng biết tại sao lại đột nhiên tăng nhanh, mà nương theo tốc độ tăng nhanh móng vuốt của hung hăng bắt trúng cánh tay Tần Phàm, mà theo thanh nổ vang, võ khí bao bọc cánh tay Tần Phàm bị đánh tan, công kích trực tiếp rơi lên cánh tay của ! Nhưng kích mạnh của Tần Tiến chỉ lưu lại được chút vết máu nhợt nhạt tay Tần Phàm mà thôi. mặt Tần Tiến liền lộ ra vẻ kinh ngạc. - Tần Tiến, chẳng lẽ ngươi chỉ có chút thực lực đó thôi sao? Tần Phàm khiêu khích nhìn Tần Tiến lạnh lùng , vừa rồi kích của Tần Tiến tuy đánh trúng tay phải của , tuy rằng tại kỳ lân thủ còn chưa ra trạng thái cực mạnh nhưng lực phòng ngự cũng phải cao hơn những địa phương khác rất nhiều, cho nên kích của Tần Tiến tạo thành bao nhiêu thương tổn cho . - Oành! Ngay sau đó quyền trái của Tần Phàm chợt thu liễm, trong nháy mắt quyền bay ra, võ khí mênh mông mãnh liệt trực tiếp đánh thẳng tới ngực bụng của Tần Tiến, đem thân thể đánh bay lên trung, sau đó nặng nề rơi xuống mặt đất. - Tần Tiến bị đánh bại? màn phát sinh đài tỷ võ có chút đột nhiên, tộc nhân dưới đài có chút ngạc nhiên nhìn Tần Tiến như diều đứt dây rơi xuống giữa trung, mặt lên vẻ dám tin. Mà gương mặt Tần Phàm lại chút thay đổi nhìn thân ảnh Tần Tiến rơi xuống, trong lòng chút cảm xúc, biết khi đối diện với người kia đứng lên lần nữa, hẳn mới là khắc thắng thua chân chính.
Chương 144: Nhất Chỉ Nhiếp Hồn Lúc này ánh mắt mọi người đều tập trung lên thân hình của Tần Tiến vừa rơi xuống. - Tần Tiến biểu huynh dễ dàng bị đánh bại như vậy … Có chút tộc nhân trẻ tuổi mặc dù biết Tần Phàm lợi hại nhưng từ bọn họ luôn đem Tần Tiến làm thành mục tiêu, thậm chí là thần tượng của mình, giờ thấy Tần Tiến bị Tần Phàm quyền đánh bay, trong lòng cảm thấy khó chịu. - Tần Phàm ca ca quá mạnh mẽ, vừa rồi trảo của Tần Tiến biểu ca lợi hại như vậy nhưng lại tạo được bao nhiêu thương tổn cho , thoạt nhìn hình như có việc gì! Dưới đài Tần Hân các nàng từng ở chung với Tần Phàm đoạn thời gian đều vì Tần Phàm mà cảm thấy phấn chấn, tuy các nàng sớm biết Tần Phàm từ năm trước đột phá tới cảnh giới võ sư, nhưng thể tưởng được lại lợi hại tới trình độ này. - Khí lực của Tần Phàm đúng là quá cường đại! Những trưởng lão cùng tộc trưởng ở khán đài đều lộ ra thần sắc kinh ngạc, những tộc nhân khác nhìn ra nhưng bọn họ lại nhìn thấy ràng, khí lực của Tần Phàm thậm chí còn cao hơn cả tầng võ giáp phòng ngự của chính ! - Chẳng thể trách dùng Cửu Chuyển Chân Vũ Đan xong cảnh giới có thể tăng nhanh lên như vậy, nguyên lai là do khí lực của quá mạnh mẽ! Lúc này Tiết Trường Phong mới sực tỉnh. Tuy rằng Cửu Chuyển Chân Vũ Đan được xưng là báu vật có thể giúp cho người luyện võ từ võ đồ tăng lên tiên thiên cảnh giới còn chướng ngại, nhưng nếu như khí lực đủ mạnh mẽ, dược lực rất khó phát huy, mà nếu khí lực càng mạnh tiến cảnh càng nhanh! nhìn ra được khí lực của Tần Phàm ít nhất đạt tới trình độ tiên thiên võ sư bình thường! cách khác, thanh y thiếu niên còn chưa đầy mười bảy tuổi kia tùy thời đều có thể đột phá qua võ sư cảnh giới! - Nhưng dù sao Tần Tiến có cấp cao võ giáp, kích vừa rồi dễ dàng đánh ngã được . Điền Phong híp mắt nhìn thoáng qua Tần Tiến vừa rơi xuống đất, phán đoán . Lúc này nhìn thân hình Tần Tiến chỉ thấy khi rơi xuống mặt đất, gót chân cũng giẫm xuống chút, nương theo cỗ xung kình đứng thẳng lên. Ngay sau đó vì che giấu nỗi xấu hổ bị Tần Phàm quyền đánh bay, nhẫn nhịn phẫn nộ trong lòng, vừa đứng vững trong nháy mắt liền dùng sức đạp mạnh, thân ảnh lập tức như viên đạn pháo phóng về phía Tần Phàm. hề có chút dừng lại. Tần Phàm bình tĩnh nhìn thân ảnh Tần Tiến xông tới càng lúc càng gần, cũng nhanh chóng đưa ra tư thế công kích, ngay lập tức nắm tay thu trong tay áo, sau đó lại mãnh liệt như thần long xuất động theo gió vượt sóng đánh ra quyền! - Oanh! Hai người đều tự đánh ra kích, võ khí mênh mông mãnh liệt hung hăng va chạm vào nhau, hào quang bộc phát, chói mắt như ánh mặt trời, tiếng chấn vang truyền khắp cả quảng trường! kích này Tần Tiến nén giận ra tay, cơ hồ là kích toàn lực, mà Tần Phàm cũng sớm có chuẩn bị, võ khí toàn thân dâng lên tràn ra! - Tê… Lực trùng kích cường đại làm hai người khỏi cấp tốc thối lui về phía sau vài chục bước, giẫm mặt đất thành dấu vết sâu, sau đó mới có thể đứng vững trở lại. Công kích dựa thế như vậy làm cho Tần Tiến có thể xóa xấu hổ mất mặt, hai người lạnh lùng liếc nhau, trong lòng Tần Phàm cũng có chút bội phục Tần Tiến nhanh trí. Nhìn lại võ giáp thân thể hai người, bởi vì chiến đấu trong cường độ cao nên chậm rãi biến thành ảm đạm, nhìn ra được tại hai người cũng bị tiêu hao nhiều võ khí. - tới lúc! Tần Tiến chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn thanh y thiếu niên đối diện, cảm giác được khí thế của thiếu niên giảm bớt hơn lúc ban đầu rất nhiều. - Tần Phàm! Thanh khàn khàn từ trong cổ họng Tần Tiến phát ra, sắc mặt biến thành dữ tợn, trong miệng trầm : - Ngươi vẫn mực chờ đợi ta ra chiêu này phải ? Tiếp theo chậm rãi nâng lên tay phải của chính mình, giơ lên ngón trỏ, quang mang hoàn toàn ngưng tụ, ngón tay càng lúc càng trở nên chói mắt, làm ai có thể nhìn thẳng, khí thế lớn tựa hồ đều tập trung vào ngón tay kia, mặc dù chỉ là ngón tay, nhưng lại tạo cho người ta cảm giác có thể quấy lên mưa gió. - Nhất Chỉ Nhiếp Hồn! Hai mắt Tần Phàm ngưng tụ lại, ngay lập tức lệ khí vốn bắt đầu ổn định xuống từ người chỉ trong nháy mắt lại đột nhiên bộc phát, hơn nữa càng trở nên mãnh liệt! Bị lệ khí ảnh hưởng, hai mắt của biến thành đỏ bừng, cắn chặt răng, hai tay siết chặt lại! Ngày đó chính là chỉ này ép tới mức thể ngẩng đầu lên, áp tới phải quỳ gối xuống đất! Đối với nô lệ cả ngày phải quỳ lạy mà , chỉ lần quỳ cũng tính là gì, nhưng đối với luyện đan sư tâm cao khí ngạo mà , cần quỳ thiên quỳ địa, thậm chí cũng có cha mẹ để quỳ! Ở kiếp trước khi sư phụ qua đời chỉ từng quỳ qua lần đó mà thôi! Nhưng vừa mới vào thế giới này, liền bị áp bách phải quỳ xuống trước mặt Tần Tiến, tuy rằng chỉ là đầu gối nhưng với mà là vũ nhục lớn. chỉ kia chính là vũ nhục tôn nghiêm của ! Mà ngày nào đó chính là ngày mà nghe Tần Tiến cầu hôn với Tần Li! Có thể , trong ngày đầu tiên Tần Phàm vào thế giới này, Tần Tiến lưu lại bóng ma trong sinh mệnh mới của , hơn nữa luôn luôn như ngọn núi lớn đặt lên đầu . chỉ kia vũ nhục, nặng như ngàn cân! Tần Tiến sai, luôn luôn chờ đợi chiêu này. nhất định phải sống qua chiêu này mới có thể đem bóng ma trong lòng mình hoàn toàn hủy diệt. nhất định phải đợi Tần Tiến đánh ra chiêu này sau đó đánh bại Tần Tiến mới có thể đem ngọn núi áp đầu đạp xuống bên dưới chân. Đây là đạo khảm trong lòng . Bây giờ chính là thời gian mà phải vượt qua. Tần Phàm ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Tần Tiến, nhìn từng cử động nhất của ngón trỏ kia. - Oành! Ngón tay Tần Tiến chỉ về hướng Tần Phàm, sau đó dưới chân bước ra bước! giống như người khổng lồ di động, cả đài tỷ võ vào lúc này tựa hồ cũng chấn động. - Oành! Tần Tiến lại tiếp tục bước ra bước, mặt đất dưới chân bị giẫm ra hố sâu, lúc này ít tộc nhân bên dưới trong lòng chợt lên tia hoảng loạn, tựa hồ như muốn cúi lạy người đứng võ đài. - Oành! Tần Tiến lại bước ra bước thứ ba, tựa hồ vượt qua khoảng cách giữa cùng Tần Phàm, lúc này ngón tay của chỉ cách Tần Phàm chừng trượng, uy áp vô hình tản mát ra khắp bốn phía, ít tộc nhân ở bên dưới rốt cục duy trì được nữa, thân hình phải bật lui ra sau mấy bước. Mà Tần Phàm trở thành mục tiêu trực tiếp của Tần Tiến, lúc này đột nhiên cảm thấy ngàn cân áp đỉnh, quanh thân tựa hồ bị cỗ lực lượng mạnh mẽ trói buộc, làm cho thể động đậy, càng nghiêm trọng chính là tầm mắt vào lúc này lại bắt đầu có chút mơ hồ! Nhất Chỉ Nhiếp Hồn! Quả là như nhiếp hồn phách người khác. - chiêu này quá mạnh mẽ! Tộc nhân ở bên dưới thấy Tần Phàm nhúc nhích bị trấn áp ngay tại chỗ, cũng khỏi hít hơi lạnh. - Quỳ xuống cho ta! Gương mặt Tần Tiến biến thành cực kỳ dữ tợn, hướng Tần Phàm quát lạnh tiếng!
Chương 145: Tần Tiến, bại! - ngờ Tần Tiến vẫn giấu tay như thế, quá cường đại! Vừa rồi nguyên lai mực lui nhường, nguyên lai muốn chờ đợi thời khắc này, giờ rốt cục để cho phản kích thành công! Tộc nhân đứng bên dưới nhìn thấy màn này khỏi cảm thấy bội phục Tần Tiến. - chiêu Nhất Chỉ Nhiếp Hồn này quả vô cùng lợi hại. Vừa rồi khi ta đứng sát bên đài tỷ võ, cũng co thể cảm nhận được đại uy áp truyền tới, ta thậm chí còn có cảm giác như muốn quỳ xuống, làm ta hoảng sợ phải thối lui ra sau hơn mười bước mới thoát khỏi được! tộc nhân vừa thối lui ra xa trong lòng còn sợ hãi . - Tần Phàm ca ca phải thua sao? Tần Ti Ti mấy nàng cũng đều nắm chặt đôi tay, có chút khẩn trương nhìn lên đài, Tần Phàm từng cứu các nàng, hơn nữa các nàng cũng quen thân với Tần Li, biết được chuyện giữa hai người cho nên trong lòng vẫn khuynh hướng Tần Phàm. - Hừ, Tần Tiến ca ca cũng là, thế nhưng còn muốn làm cho tộc nhân của mình quỳ xuống, là đáng giận! Vẻ mặt đáng của Tần Hân lúc này lại lên vẻ tức giận bất mãn . - Hắc, ngươi biết cái gì, trong cuộc so đấu chính thức phải dùng hết mọi thủ đoạn áp bách đối thủ, tóm lại cuối cùng có thể thắng được là tốt nhất! tộc nhân đứng bên cạnh nghe nàng vậy liền cười . - Chán ghét, ta gì ai cần ngươi xen vào! Tần Hân hung hăng trừng mắt mắng người kia, lại khẩn trương quay đầu nhìn lên Tần Phàm đài, trong lòng hi vọng có thể đột phá kỳ tích. - chiêu này của Tần Tiến chủ yếu là dựa vào tinh thần uy áp, khí lực của Tần Phàm tuy rằng thập phần cường đại nhưng tinh thần lực có lẽ phải yếu hơn nhiều, cho nên lần này xem như đụng phải khắc tinh, có thể bị đánh bại. Điền Phong ở đài quan sát cuộc chiến, cũng có chút tiếc hận thầm , nhưng bởi vì Tần Hồng ngồi bên cạnh nên đem lời này thẳng ra. - Tiểu Phàm, con phải cố gắng lên! Lúc này ánh mắt Tần Hồng cũng thẳng tắp nhìn chằm chằm lên đài tỷ võ, khẩn trương tới mức lòng bàn tay đẫm mồ hôi, biết Tần Phàm cùng Tần Li đều có hảo cảm với nhau, nếu bởi vì thua cho Tần Tiến mà thể khôi phục hôn ước, như vậy hai người phải tiếc nuối cả đời, đến lúc đó người làm phụ thân như là khổ tâm hơn hết. Mà vào lúc này, lối vào quảng trường xuất đạo thủy lục sắc thân ảnh. - Tiểu Phàm! Tần Li vừa mới xử lý xong tộc vụ liền vội vàng chạy tới, vừa tới liền thấy màn đài tỷ võ, sắc mặt khỏi đại biến. Nàng ngờ trước kia mình chỉ cần dùng chiêu liền có thể đánh bại Tần Tiến, nhưng hôm nay lợi hại tới trình độ này. Nàng cảm nhận được cỗ uy áp cường đại kia, cho dù là chính nàng gặp phải cũng chưa chắc có thể duy trì. Lúc này trong lòng Tần Li xoay chuyển, vẻ mặt vô cùng phức tạp, ngọc thủ giấu trong tay áo, thầm vận võ khí, nàng dần dần bình tĩnh trở lại nhìn đăm đăm lên hai người đài, tựa hồ tùy thời ra tay xuất thủ. Cuộc chiến này đối với nàng cùng Tần Phàm mà là quá mức trọng yếu! Tuy rằng cuối cùng Tần Tiến có chiến thắng, nàng cũng đáp ứng lời cầu hôn của , nhưng nếu Tần Phàm thua, căn cứ theo ước định của hai bên, như vậy hôn ước của nàng cùng Tần Phàm cũng còn cách nào khôi phục lại! Bất kể như thế nào Tần Li cũng cho phép chuyện như thế phát sinh, cho dù phải phá hư trận chiến này cũng tiếc! đài tỷ võ, Tần Phàm dưới uy áp cường đại của Nhất Chỉ Nhiếp Hồn, giờ khắc này thân thể như nghe theo sai sử, bị cỗ áp lực chậm rãi áp xuống, đầu gối cũng hơi hơi gấp khúc. - A… Cũng đúng lúc này, thanh gào rú đột nhiên vang lên, sau đó truyền khắp toàn trường. cỗ tinh thần ý chí cường đại từ người Tần Phàm bạo phát nổ tung, uy áp mà Tần Tiến đánh lên người toàn bộ đều bị bắn ngược trở lại, mà Tần Phàm chẳng khác gì đầu mãnh thú giãy thoát lồng giam, đột nhiên ngẩng đầu lên, hai mắt đỏ rực như máu, muốn cắn nuốt người! Cỗ tinh thần lực chính là tinh thần ý chí đến từ ma chủng Chu Tước tối hôm qua, bởi vì thời gian quá ngắn nên vẫn chưa hoàn toàn dung hợp, thậm chí giờ trong tinh thần ý chí còn lưu lại tia lệ khí. - Tần Phàm giãy thoát khỏi Nhất Chỉ Nhiếp Hồn của Tần Tiến! Thanh kinh hô lập tức vang lên, rất nhiều người đều lộ ra biểu tình khó thể tin. - Tần Phàm ca ca làm hay lắm! Tần Hân các nàng hưng phấn kêu lên. - Hảo tiểu tử! Tần Hồng kích động mặt mũi đỏ bừng, tựa hồ như lúc này chính đích thân chiến đấu. - Tần Phàm này chỉ có được khí lực cường đại như thế, hơn nữa còn có cả tinh thần lực mạnh mẽ như vậy! Cảm nhận được cỗ tinh thần lực cường đại bộc phát đài tỷ võ, Điền Phong cùng Tiết Trường Phong cũng khỏi biến đổi sắc mặt, bọn họ sớm dám xem thanh y thiếu niên kia, nhưng dám tưởng tượng Tần Phàm còn vượt xa ý liệu của bọn họ! - chỉ có được khí lực cường đại, còn có được tinh thần ý chí mạnh mẽ. Cho dù có dược lực của Cửu Chuyển Chân Vũ Đan hỗ trợ, thành tựu của tiểu tử này ngày sau thể hạn lượng. Hai người liếc mắt nhìn nhau, trong lòng đều có chung cách nhìn. - Tiểu Phàm… Đúng lúc này nhìn thấy Tần Phàm giãy thoát trói buộc, rốt cục Tần Li thở ra hơi nhõm, võ khí trong tay áo dần dần tán . - Điều đó có khả năng! Tần Tiến cảm giác được tinh thần lực của Tần Phàm đột nhiên tăng vọt, dám tin thốt lên. chiếm được kỳ ngộ nên mới có được tinh thần lực cường đại như vậy, hơn nữa thông qua việc thi triển “Nhất Chỉ Nhiếp Hồn”, cho dù là tiên thiên võ sư bình thường cũng dễ dàng giãy thoát khỏi lực áp bách của ! Tần Phàm có được khí lực cường đại như vậy, làm sao còn có được tinh thần lực mạnh tới như thế! Tần Tiến có chút thất thần thối lui hai bước, lực áp bách hoàn toàn tiêu tán, mà bởi vì kích toàn lực vừa rồi trở nên hư nhược rất nhiều. - Tần Tiến, ngươi bại! mặt Tần Phàm lộ ra tia cười điên cuồng, thân ảnh chợt động, nháy mắt tới trước mặt Tần Tiến, hữu quyền lập tức đánh vào bụng . - Oanh! Võ khí toàn thân thông qua Linh Hàn quyền sáo bộc phát ra! - Phốc… Tần Tiến thét lên tiếng thống khổ cực điểm, ngụm máu tươi phun bắn, sắc mặt như tro tàn, thân thể lập tức bị cước của Tần Phàm đá bay lên trung. - Oanh! Thân ảnh Tần Phàm đuổi theo, nhảy vọt tới, thân hình xoay tròn tung cước lên lưng , sau đó trực tiếp đá văng ra khỏi đài tỷ võ! Nhìn thấy thân hình như diều đứt dây của Tần Tiến bay ra, toàn trường tĩnh lặng. bại! Tần Tiến bị đánh bại! Thanh niên thiên tài đệ nhất của Tần gia trong suốt mười năm qua khắc này lại bị thiếu niên phế vật đệ nhất của Tần gia, đánh bại! - xong! Thân hình Tần Phàm vững vàng rơi xuống đất, hờ hững nhìn Tần Tiến trọng thương nằm dưới đài, đáy lòng rốt cục thở mạnh hơi, ít tia ám ảnh hoàn toàn biến mất sạch . Cửa ải thứ nhất rốt cục bước qua, đồng thời cũng đại biểu gia tộc chinh phục cửa ải thứ hai! Con đường triêu thánh, càng có sân khấu lớn hơn rộng rãi hơn chờ đợi ! Chỉ trong thoáng chốc Tần Phàm hít sâu hơi, nội tâm hoàn toàn bình tĩnh lại, nhìn thoáng qua thủy lục sắc thân ảnh động lòng người dưới đài, nội tâm lên thoáng ôn nhu. sửa sang lại áo bào, ngạo nghễ bước lên phía trước bước. bước mà vẫn luôn chờ mong. - tại, Tần Phàm chính thức hướng Tần Li tiểu thư cầu hôn, mong phụ thân đại nhân đáp ứng! Các vị tộc nhân chứng kiến! Câu vẫn chôn dấu trong lòng bấy lâu có cơ hội ra, ở khắc này truyền khắp mỗi ngõ ngách trong quảng trường.
Chương 146: Khôi phục hôn ước Tần Phàm vừa ra những lời này, ánh mắt toàn trường đều rơi lên người cùng Tần Li, trong khoảnh khắc ngay cả Tần Tiến bị trọng thương nằm dưới đất cũng còn bao nhiêu người chú ý. Mà trong hai đương , lúc này mặt Tần Li khỏi lên nét đỏ ửng, có chút thẹn thùng cúi đầu. Nhưng nàng lại hề biết nét kiều này của nàng làm trong lòng nhiều thanh thiếu niên cảm thấy nóng rực đồng thời khó sống, thiếu nữ xinh đẹp động lòng người như vậy, phải gả cho người khác rồi sao? Đồng thời trong lòng bọn họ lại chẳng biết nên làm gì, nguyên lai đệ nhất nhân trẻ tuổi của gia tộc như Tần Tiến tại cũng bị Tần Phàm đánh bại, bọn họ cũng mặt dày tìm xấu hổ, tuy rằng vẫn có chút cam tâm nhưng có người nào dám đứng ra thốt lời dị nghị lúc này. Tần Phàm xong câu đó, cung kính khom người hành lễ đài cao, trong lòng có chút yên chờ đợi câu trả lời của Tần Hồng. tại khi đối mặt với cảm tình, vẫn như thiếu niên chỉ mới mười bảy tuổi mà thôi. Hít sâu hơi, Tần Hồng đứng lên, nhìn xuống thiếu niên khí vũ bất phàm đầy vẻ thong dong tự tin đài tỷ võ, mặt khỏi lộ ra dáng tươi cười vui mừng, trước kia chưa từng nghĩ đến có ngày con trai của mình có thể đạt tới được tình trạng như vậy! rất hài lòng, thập phần hài lòng! Trong lòng có chút kích động, nhưng ở trước mặt toàn bộ tộc nhân vẫn phải biểu ra bộ dạng bình tĩnh, cho nên chỉ mỉm cười, sau đó hỏi Tần Phàm: - Con muốn khôi phục lại hôn ước giữa con cùng Li nhi sao? - Bẩm báo phụ thân, con chính là có ý này! - Tuy rằng hôn nhân đại hẳn phải do cha mẹ làm chủ, nhưng xưa nay ta làm việc luôn rất khai sáng, chuyện này vẫn phải hỏi ý kiến của Li nhi trước . Tần Hồng gật gật đầu, tuy sớm biết tâm ý của Tần Li, nhưng bề ngoài vẫn phải làm cho đầy đủ, nhìn qua Tần Li đứng bên dưới đài mỉm cười hỏi: - Li nhi, con có bằng lòng hay ? Nghe Tần Hồng đặt câu hỏi với Tần Li, ánh mắt mọi người đều tập trung lên thủy lục sắc thân ảnh kiều kia, lúc này Tần Phàm cũng dùng ánh mắt ôn nhu nhìn Tần Li, chậm rãi về phía nàng. Giờ phút này trong lòng Tần Li vô cùng bối rối, nhất thời cảm thấy có chút hoang mang lo sợ, tuy rằng ngày thường nàng xử luôn bình tĩnh quyết đoán, nhưng thời điểm đối mặt với cảm tình cũng chẳng khác gì thiếu nữ ngây thơ, vừa thẹn thùng lại chờ mong. - Tỷ tỷ, tỷ nguyện ý ? Tần Phàm tới trước mặt Tần Li, ôn nhu nhìn thiếu nữ xinh đẹp trước mặt, thoáng khom người vươn tay của mình làm ra tư thế như thỉnh mời, trong miệng giọng hỏi. Hoàn toàn yên tĩnh. Sau lát, bàn tay của Tần Li nhàng đặt lên tay Tần Phàm. - Ta nguyện ý… Ba chữ khẽ nhưng vẫn vang vọng khắp sân rộng, ngay sau đó phảng phất như có thể nghe được những thanh tan nát cõi lòng ngừng vang lên chung quanh. Bình thường hình tượng của Tần Li ở trong lòng các thanh thiếu niên chẳng khác gì là nữ thần, đối với nàng, trong lòng mỗi người đều dám có ý khinh nhờn, nhưng tại… Rất nhiều thanh thiếu niên ở khắc này ức chế được nỗi mất mát trong lòng mình, gương mặt xám như tro tàn. - Ha ha ha… trận thanh tiếng cười điên cuồng chợt vang lên trong sân, sau đó mọi người nhìn thấy Tần Tiến khôi phục lại chút năng lực hành động đột nhiên ngửa mặt lên trời phát ra tiếng cười to. Tiếp theo Tần Tiến gian nan đứng lên, từng bước chậm rãi về phía chỗ Tần Li, mỗi bước cực kỳ thống khổ, vừa tới cách Tần Li chừng gần trượng mới ngừng lại. - Tần Tiến, ngươi muốn như thế nào? Thấy Tần Tiến đột nhiên tới, Tần Phàm mơ hồ chắn ngang trước mặt Tần Li, thản nhiên hỏi. - Tần Li tiểu thư, ta muốn hỏi nàng câu, nàng có từng có nửa điểm tình ý đối với Tần Tiến này hay ? Thanh khàn khàn từ trong cổ họng Tần Tiến truyền ra, trực tiếp hỏi thẳng Tần Li. - xin lỗi! Tần Li nhìn thanh niên thiên tài đệ nhất của Tần gia ngày trước, nghe hỏi mình, trong khoảnh khắc vẻ mặt nàng có chút ngạc nhiên, nhưng rất nhanh liền lập tức lắc đầu. - cách khác vô luận hôm nay ta thua hay là thắng, Tần Li tiểu thư đều đáp ứng lời cầu hôn của ta sao? Ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn đối phương, Tần Li chậm rãi gật gật đầu. - Tốt tốt tốt, nguyên lai luôn luôn là do Tần Tiến ta tưởng ai cũng mê mình… là buồn cười, uổng cho ta luôn tự xưng thiên tài thiếu niên, nguyên lai cái gì cũng phải! mặt Tần Tiến lộ ra biểu tình dữ tợn, giờ khắc này nhìn có chút điên khùng, có chút đáng thương. Toàn trường đột nhiên yên tĩnh trở lại. - sai, Tần Phàm ngươi đúng, ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây! cần tới ba mươi năm, còn chưa đầy ba năm, chỉ hơn năm trước ngươi vẫn còn là tên phế vật, nhưng giờ lại tới phiên Tần Tiến ta là phế vật! Ha ha ha… là buồn cười! là quá buồn cười! Tần Tiến ngẩng đầu nhìn lên trời, trong miệng phát ra tiếng cười sầu thảm, làm cho mọi người khỏi dao động. - Tần Tiến, ta luôn luôn nghĩ ngươi cũng là nhân vật, giờ biểu của ngươi làm ta thấy thất vọng. Lúc này Tần Phàm nhìn thiếu niên lạc phách ai bì nổi phía trước, khẽ lắc đầu, trong miệng đầy vẻ thất vọng . - có ai trời sinh chính là phế vật! Cho dù có bị người khác xem là phế vật, nhưng chỉ cần bản thân mình ngừng vươn lên, vĩnh viễn buông bỏ, luôn có ngày làm cho người ta phải nhìn mình với cặp mắt khác xưa! Tần Phàm bỗng nhiên cao giọng , thanh của truyền khắp toàn trường, hôm nay quả có được tư cách lời như vậy, bởi vì dùng thực lực để chứng minh lời của mình! - sai, ta vốn từng có được ít cơ duyên, nhưng ngươi cũng phải biết vì đánh bại ngươi, ta nếm qua bao nhiêu khổ, lại có bao nhiêu lần bồi hồi bên đường sinh tử tôi luyện nên mới có được thực lực hôm nay. Mà ngươi sao? Chỉ nhận lấy chút đả kích liền biến thành hình dạng này, lúc trước ta còn đem ngươi trở thành đối thủ, làm cho ta thấy xấu hổ! - Tần Tiến, nếu biết ngươi biết thành hình dạng này, vừa rồi ta nên trực tiếp đem ngươi quyền đánh chết, có đồng tộc như ngươi làm cho ta cảm thấy đáng buồn! Tần Phàm nhìn Tần Tiến, trong miệng lạnh lùng , những lời hung hăng đâm vào trong đáy lòng Tần Tiến. Nghe lời của Tần Phàm, rất nhiều tộc nhân trẻ tuổi khỏi cúi đầu rơi vào trầm tư. Trong khoảnh khắc toàn trường chợt yên tĩnh tới mức có chút quỷ dị. Hồi lâu, Tần Tiến hít hơi sâu, liếc mắt nhìn Tần Phàm, sau đó chậm rãi xoay người, chậm rãi biến mất đường ra khỏi quảng trường, thân ảnh có chút vắng vẻ. - Khí tức của Tần Tiến cùng “Nhất Chỉ Nhiếp Hồn” mà sử dụng tựa hồ làm cho ta có ít cảm giác quen thuộc, hình như ta từng gặp qua tại nơi nào rồi… Nhìn thân ảnh rời xa của Tần Tiến, Cổ Mặc ở bên trong giới chỉ quan sát hết thảy chuyện xảy ra đột nhiên thào tự nhủ, nhưng thanh rơi vào trong tai Tần Phàm. - tại ta lấy thân phận tộc trưởng Nam Phong Tần gia trang trọng tuyên bố, khôi phục hôn ước giữa Tần Phàm cùng Tần Li, toàn quyền trao tặng Tần Phàm đại biểu Nam Phong Tần gia chuyến triêu thánh ở tháng sau! Lúc này thanh Tần Hồng truyền khắp toàn trường, đánh vỡ yên tĩnh, vang lên khắp mọi ngõ ngách.