Chương 137: Nhìn nhau cười Ánh nắng sáng sớm rực rỡ, từ ngoài cửa sổ bị đánh vỡ tiến vào, cấp cho tiểu viện phía đông này thêm ít tia sinh khí. Tần Phàm ngồi xếp bằng ngay giữa phòng, ngũ tâm hướng thiên, nhắm mắt, mồ hôi giọt mặt, tựa hồ lâm vào bên trong thống khổ giày vò. Khắp chung quanh biến thành mảnh hỗn độn, nơi nơi mảnh cháy đen, cơ hồ chỉ còn chỗ ngồi vẫn còn nguyên vẹn. Hôm nay mặc bộ thanh y, làn da biến thành trắng nõn, thậm chí còn hơn trước kia, nếu phải tại đầu hoàn toàn trụi lủi là có thể nhìn ra là vị công tử văn nhã. - Hô… lâu sau, Tần Phàm thở hơi, rốt cục mở mắt đồng thời vẻ mặt lộ ra hưng phấn. Ngũ cấp võ sư! Tối hôm sau qua khi luyện hóa thành công hỏa nguyên ma chủng, mỏi mệt sao chịu nổi ngồi nguyên tại chỗ ngủ giấc, cho tới sáng sớm hôm nay mới tỉnh lại, lại dùng hai viên Trung Vũ Hoàn, mỗi viên có thể tăng lên bậc cảnh giới , vì thế từ tam cấp võ sư nhảy lên thành ngũ cấp võ sư. - Tần Tiến, qua năm rưỡi, biết ngươi từ nhị cấp võ sư đạt tới trình độ nào rồi? Khóe môi Tần Phàm lộ ra tia ý cười, trải qua nhiều khó khăn gian khổ như vậy, thậm chí mấy lần bồi hồi trong sinh tử, hôm nay xem như rốt cục có thể xuất đầu! Luyện hóa ma chủng mỗi lần đều vô cùng nguy hiểm, nhưng thu hoạch lại dày, có được thuật luyện dược cao minh, tại còn có được khí lực cường đại, chính là vốn liếng giúp cho có thể vượt lên hết thảy thiên tài có thiên phú. Mặc cho ngươi thiên phú cao tới đâu, muốn so sánh với linh đan diệu dược của ta sao? Sửa sang lại quần áo, Tần Phàm đứng dậy, sau đó sờ sờ lên vùng đầu trụi lủi, nhịn được cười khổ, hình dạng này làm sao có thể ra ngoài gặp người? Trong trí nhớ của vẫn có loại dược phương có thể giúp tóc sinh trưởng rất nhanh, nhưng lại thể ngờ có ngày mình cần dùng tới cho nên người đương nhiên là có loại dược tài này, vì vậy trong khoảnh khắc cũng biết nên làm sao luyện chế, hôm nay là ngày lễ của gia tộc, đành phải để đầu trọc gặp người rồi. - Hắc hắc, tiểu tử, kỳ đầu trọc này của ngươi nhìn thuận mắt hơn so với trước kia, chậc chậc…sáng ngời, thoạt nhìn có tinh thần thôi. Lúc này thanh hài hước của Cổ Mặc chợt truyền đến. Tần Phàm có chút gì, nhìn quanh bốn phía hỗn độn, lại cảm thấy có chút buồn rầu, biết mình phải tìm lý do nào để giải thích tất cả chuyện này. - Đông đông… Lúc này có tiếng gõ cửa từ bên ngoài truyền đến. - Tiểu Phàm. Là thanh của Tần Li. - Ách… Tần Phàm sờ sờ lên đầu, có chút bất đắc dĩ nhưng thể ra mở cửa phòng. Cửa phòng mở ra, Tần Li vẫn trong bộ thanh y, dáng người hoàn mỹ, khí chất xuất trần tao nhã, cứ như vậy kiều duyên dáng đứng ngoài cửa, ánh nắng chiếu vào thân hình hoàn mỹ của nàng, đem nàng phụ trợ nổi bật chẳng khác gì tiên nữ. - đẹp! Trong lòng Tần Phàm cũng nhịn được cảm khái, vừa mở cửa liền bị tuyệt sắc giai nhân đứng trước mặt làm si mê, chỉ yên lặng nhìn Tần Li, vốn định mở miệng chuyện trong khoảnh khắc đều quên cất tiếng. - Tiểu Phàm, đệ… Nhưng Tần Li cũng kinh nghi bất định nhìn thiếu niên tuấn tú vừa mở cửa, mặt hơi có chút thất thần, nàng cũng bị hoảng sợ. Đặc biệt đầu trọc trụi lủi của Tần Phàm dưới ánh mặt trời chẳng khác gì là vầng tiểu thái dương, vô cùng chói mắt. - Ách, tối hôm qua sư phụ của đệ có đến đây, kiểm tra tiến độ tu luyện của đệ chút, bởi vì được hài lòng cho nên đem đầu của đệ biến thành hình dạng này… Lúc này Tần Phàm mới hồi phục lại tinh thần, xấu hổ suy nghĩ lý do lấy cớ, tại cũng chỉ có thể đem trách nhiệm đổ lên người Cổ Mặc. - Xú tiểu tử! Bên tai vang lên tiếng hô bất mãn của Cổ Mặc. - Tiến độ của tiểu Phàm như vậy mà sư phụ đệ còn hài lòng sao… Tần Li nhìn nhìn mảnh hỗn độn bên trong phòng, sau đó lại nhìn bộ dáng của Tần Phàm, nửa tin nửa ngờ : - cầu của sư phụ đệ cũng quá cao … - Ách, tỷ tỷ, tỷ xem có thể giúp đệ tìm ít linh dược lại đây được … Tần Phàm xấu hổ sờ lên đầu trọc . diễn võ trường của Nam Phong Tần gia, lúc này mấy ngàn tộc nhân hội tụ cùng chỗ tham gia buổi lễ khảo nghiệm hàng năm lần của gia tộc. Trong năm nay, bởi vì đại bộ phận thiếu niên tộc nhân ra ngoài lịch lãm, cho nên đem kiện này kéo chậm lại mất nửa năm thời gian, nhưng cũng làm giảm bớt nhiệt tình của các tộc nhân. Nhưng ở đài cao lúc này mấy vị trưởng lão cũng có chút lo lắng, chỉ có những thượng tầng của Tần gia mới hiểu được cuộc khảo nghiệm hôm nay trọng yếu đến thế nào đối với tiền đồ của Tần gia. Thanh tiếng pháo mừng nổ vang, Tần gia tộc trưởng dẫn theo vài vị khách nhân của các chân võ thế gia khác trong thành đến. Đại trưởng lão đứng dậy nghênh đón, cao giọng tuyên đọc: - Hoan nghênh bát phẩm chân võ thế gia Nam Phong Điền gia tộc trưởng Điền Phong các hạ, hoan nghênh cửu phẩm chân võ thế gia Nam Phong Ngô gia tộc trưởng Ngô Hồng Thiên các hạ, hoan nghênh cửu phẩm chân võ thế gia Nam Phong Tiết gia tộc trưởng Tiết Trường Phong các hạ! - Ha ha, Tần tộc trưởng, ra hôm nay ta đặc biệt vì trận tranh tài mà đến. Điền Phong cũng giống như hơn năm trước, thân mặc bộ hoa phục tử sắc, mặt mày hồng hào, mang theo ý cười thân cận mặt. - Ha ha, là tấu xảo, ta cùng Điền tộc trưởng cũng ôm ý tưởng như nhau. Tiết Trường Phong đứng bên cạnh mặc bộ nho phục, ngọc diện râu dài, mười phần phong độ của người trí thức. - cảm tạ hai vị tộc trưởng cổ động. Tần Hồng cười khổ , giờ trong lòng còn chưa được yên ổn chút nào. - Hừ, lão phu cũng muốn cẩn thận nhìn xem công tử của Tần tộc trưởng năm trước còn là nhất cấp võ giả, năm nay có thể đạt tới trình độ thế nào. Ngô Hồng Thiên dương quái khí , sau đó nhìn nhìn vào Ngô Phong bên cạnh , ngược lại đắc ý : - Mặt khác thuận tiện mang theo tiểu nhi đòi lại sỉ nhục lúc trước. - Như vậy mời Ngô tộc trưởng ngồi . Sắc mặt Tần Hồng hờn giận , vốn muốn thỉnh mời Ngô Hồng Thiên, nhưng người này lại tự mình tới. - Đương, đương, đương… Ba tiếng chuông vang vọng phía chân trời, khảo nghiệm mỗi năm lần của Tần gia được chính thức mở màn. Rất nhanh, thí nghiệm võ khí vòng thứ nhất chấm dứt, nhưng hai thiếu niên mà mọi người chờ mong còn chưa xuất trong sân, cho nên lần này trong thí nghiệm vũ khí Tần Trữ lại đại xuất danh tiếng. Trải qua hơn năm, thiên tài thiếu niên từng thua trong tay Tần Phàm chiêu tại từ bát cấp võ giả đột phá tới võ sư cảnh giới. Cuộc tranh tài của võ đồ cấp chính thức bắt đầu, từng trận tỷ thí trôi qua, cuối cùng Tần Hỏa lấy được danh hiệu thứ nhất. Kế tiếp là cấp võ giả tranh tài, bởi vì đại bộ phận võ giả lợi hại đều ra ngoài lịch lãm, ngay cả tiểu quái vật Tần Vũ còn chưa tới, cuối cùng danh hiệu thứ nhất lại bị Tần Uy lấy được, điều này khỏi làm cho mọi người được mở rộng tầm mắt. - Hống… Tần Uy dương dương tự đắc đứng tên đài tỷ võ, phát ra tiếng hét lớn, trong lòng kích động biết làm sao lên tiếng. Từ sau khi bị Tần Phàm đánh bại, nằm giường hơn ba tháng, sau đó luôn cắn chặt răng khó khăn gian khổ tu luyện, giờ rốt cục lấy được thành tích, điều này làm sao có thể làm cho hưng phấn! Đúng lúc này, nơi đường vào quảng trưởng, thiếu niên mặc thanh y cũng giống như hơn năm trước, nện bước thong dong tự tin, bình tĩnh tự nhiên chậm rãi tới. Thiếu niên này chín là Tần Phàm, vừa mới luyện chế xong thuốc sinh trưởng tóc. tại nhìn qua đầu của còn trụi lủi, tóc mọc dài ra chừng tấc, nhưng xem như hiệu quả rệt. nhìn qua thân ảnh quen thuộc đứng đài tỷ võ, đồng thời Tần Uy cũng đúng lúc nhìn qua đây, bốn mắt nhìn nhau, làm như quen biết lâu, đều cùng mỉm cười.
Chương 138: Tần Uy bi thúc - Tần Phàm, lên cùng ta trận chiến ! Tần Uy hướng chỗ Tần Phàm hét lớn, tuy rằng tại bộ dáng của Tần Phàm có chút biến hóa, nhưng Tần Uy vẫn dễ dàng nhận ra . Người này lúc trước bị xem là phế vật, sau đó bản thân lại bị phế vật kia dùng chiêu thu thập, điều này đối với Tần Uy mà là loại vũ nhục, loại vũ nhục khắc cốt minh tâm. giờ, trải qua suốt năm cố gắng, cảm thấy tới thời gian mình nên cởi bỏ loại vũ nhục này! Theo thanh hô to của Tần Uy, ánh mắt toàn trường đều tập trung lên người thanh y thiếu niên tới, bình tĩnh, khí độ bất phàm, đối với khiêu khích của Tần Uy chẳng khác gì mắt điếc tai ngơ. Đối với người này các tộc nhân đều hề xa lạ, vừa lúc ban đầu châm chọc cùng khinh thường, đến hơn năm trước sau buổi khảo nghiệm biến thành sợ hãi cùng thưởng thức, giờ còn có chút chờ mong cùng hoài nghi. Giữa cùng Tần Tiến còn có ước hẹn ba năm, bởi vì ngày triêu thánh lại khai triển sớm, cho nên thời gian chỉ mới qua năm rưỡi, thiếu niên kia có thể tiếp tục sáng tạo được kỳ tích hay ? - Đó là Tần Phàm? Như thế nào biến thành bộ dáng này, tóc của … Có chút tộc nhân nhìn thấy bộ dạng của Tần Phàm cảm giác có chút lạ mắt, chỉ vì tóc của biến ngắn, càng nhiều là vì khí chất người thay đổi lớn, so sánh với năm trước làm sao còn lưu lại vẻ ngây ngô cùng non nớt ngày trước đây? - Ha ha, đây là cạo đầu minh chí sao? Cũng có tộc nhân nhớ lại cuộc ước chiến giữa Tần Phàm cùng Tần Tiến, trong lòng khỏi vui đùa . - Chậc chậc, thoạt nhìn bộ dạng lợi hại hơn so với năm trước rất nhiều, Tần Uy…tuyệt phải là đối thủ của . Cũng có chút tộc nhân có ánh mắt thầm . Mà ở đài cao, vài vị tộc trưởng cũng nhiều hứng thú nhìn thanh y thiếu niên dưới đài, kỳ trong lòng bọn họ vì cuộc ước chiến giữa Tần Phàm cùng Tần Tiến mà đến, giờ Tần Phàm ra mặt lập tức liền khiến cho họ chú ý. - Ha ha, nhìn Tần Phàm thiếu gia lúc này nhuệ khí nội liễm hơn rất nhiều, thoạt nhìn hơn năm tu hành thành quả nhất định sai. Điền Phong híp mắt nhìn thanh y thiếu niên dưới đài, lại phát mình nhìn thấu thực lực của . - Hình dạng này đúng là có chút kỳ lạ, là vì muốn càng thêm phương tiện trong chiến đấu hay sao? Ở bên Tiết Trường Phong giọng cười . - Phong nhi, con thấy thế nào? Ngô Hồng Thiên cũng nhìn ra được Tần Phàm thay đổi, nghiêng người hỏi Ngô Phong đứng bên cạnh. - Chỉ là có mã bề ngoài mà thôi! Ngô Phong hướng dưới đài liếc mắt nhìn qua, trong miệng thản nhiên , lần này hoàn toàn tới vì Tần Tiến, trải qua hơn năm khổ luyện tin tưởng mình có thể báo thù. - Ai, đúng là biết nhìn xa, nằm hơn ba tháng còn chưa chịu trưởng thành… Mà ở bên kia đại trưởng lão bất đắc dĩ thở dài tiếng, biết với bổn của tiểu nhi tử có thể lấy được danh hiệu đệ nhất võ giả cũng chỉ là vì may mắn, muốn đánh thắng Tần Phàm là chuyện thể nào. Thậm chí cho dù là con lớn nhất của là Tần Tiến tại cũng cảm thấy có chút lo lắng. Tần Phàm dọc theo đường tới địa phương cách luận võ đài xa, khẽ ngẩng đầu nhìn lên Tần Uy đầy uy thế võ đài. Hơi cau mày nhăn mặt, kỳ trong lòng muốn để ý tới, mục tiêu hôm nay của chỉ có mình Tần Tiến! Mà Tần Uy cảm thấy được còn chưa đủ tư cách làm đối thủ của mình. - Tần Phàm, ngươi dám cùng ta trận chiến sao? Ta lấy thân phận thứ nhất võ giả trong cuộc tranh tài năm nay khiêu chiến ngươi! Tần Uy đứng luận võ đài, trong lồng ngực tràn đầy hào khí. Hơn ba tháng nằm giường dậy nổi làm cho tràn ngập lòng oán hận đối với Tần Phàm, mà năm nay gian khổ tu luyện là vì chính ngày hôm nay, nhất định phải rửa sạch mối hận trước kia! - Võ giả đệ nhất? Tần Phàm cảm giác có chút cảm giác hoang đường, nhìn quanh bốn phía, phát nhóm đối thủ mà cho rằng lợi hại hôm nay cũng có mặt tại đây, ngay cả Tần Vũ cùng Tần Đồng từng muốn cùng mình đối chiến trận trong cuộc thi cũng nhìn thấy. Nghĩ thầm Tần Uy cũng giống như hơn năm trước may mắn tiến nhập trận chung kết, sau đó gặp phải tộc nhân bị thương mà lấy được thứ nhất. - Tần Phàm ca ca, lên đánh bại ! Ngươi lợi hại như vậy, nhất định có thể đánh bại ! Lúc này ở cách đó xa truyền tới thanh của thiếu nữ. Tần Phàm vừa nhìn, phát là Tần Hân cùng Tần Hi Hi các nàng, người phát ra thanh chính là Tần Hân, liền cười cười. Lại nhìn khắp toàn trường chung quanh, phát còn chưa thấy thân ảnh của Tần Tiến, khẽ gật đầu, cuộc chiến này xem như làm nóng người . - Đợi chút. Nhưng đúng ngay lúc này lại đột nhiên có người lên tiếng ngăn trở Tần Phàm. Tần Phàm quay đầu lại nhìn, liền thấy thiếu niên vẻ mặt có chút lãnh tới. - Tần Trữ? Tần Phàm nhận ra được thiếu niên tộc nhân có chút trầm mặc ít lời kia, chính là Tần Trữ hơn năm trước từng cùng tranh đoạt vị trí đệ nhất võ giả. Tần Phàm khắc sâu ấn tượng đối với là vì người này bình tĩnh cùng tàn nhẫn vượt xa những người cùng lứa tuổi, khi ra tay tuyệt nương tay, hơn năm trước Tần Khang bị đánh thành trọng thương. - Đối thủ của ngươi, là ta! Tần Trữ lạnh lùng , sau đó nhảy lên sân đấu, liếc mắt nhìn Tần Uy, lạnh nhạt : - Lăn xuống , hoặc là để cho ta đánh! - Tần Trữ, ngươi… Sắc mặt Tần Uy biến đổi, trước mắt là võ sư hàng giá , vừa rồi khi khảo nghiệm trước võ thạch tận mắt nhìn thấy người này đánh ra võ khí màu cam. Nhưng lời của Tần Uy còn chưa xong, Tần Trữ lại ngại ồn ào, thân hình chợt lóe, khoảng cách giữa hai người chỉ trong nháy mắt liền thu ngắn lại. Ngay sau đó lăng bay lên, trung xoay người, lập tức trong ba vũ kỹ địa giai của Tần gia “Tảo Vân Thối” liền trực tiếp đánh lên người của Tần Uy. - Oành! Vũ khí màu cam vừa bộc phát bắn ra, Tần Uy vừa rồi còn dương dương tự đắc hào khí hàng vạn hàng ngàn liền bị cước trực tiếp đá bay lên, máu tươi vung vẩy trong trung, vô cùng hoa lệ, sau đó thân thể vô lực bay , nặng nề rơi xuống bên ngoài luận võ đài. - Tần Trữ, ngươi… đài cao đại trưởng lão Tần Nguyên nhìn thấy màn này khỏi phẫn nộ vỗ bàn đứng bật lên. - Ai, hài tử kia luôn có tính cách như vậy, kệ ! Lúc này nhị trưởng lão thở dài, kéo lại Tần Nguyên , sau đó đứng dậy phân phó người đỡ Tần Uy mang cứu trị. - Ha ha, hài tử rất có tính cách…xem ra càng ngày càng có ý tứ! Điền Phong híp mắt, nhìn lên thân ảnh thiếu niên đài, lộ ra nét thưởng thức thoáng . - Chúc mừng Tần tộc trưởng, Tần gia thiên tài xuất lớp lớp, là đáng mừng ah… Ở bên Tiết Trường Phong cũng thầm thở dài , thiếu niên tên Tần Trữ kia ngày sau thành tựu chỉ sợ thấp. Nhưng thanh y thiếu niên vẫn luôn lên tiếng kia cũng làm cho có cảm giác thêm mãnh liệt. Ở dưới đài, Tần Phàm đưa mắt nhìn lên thân ảnh thiếu kiên lãnh khốc bên , bất đắc dĩ lắc đầu, biết được trận chiến này thể tránh né, hơn nữa cùng Tần Trữ đối chiến trận xem như làm nóng người, so với đối chiến cùng Tần Uy vẫn tốt hơn nhiều. Gương mặt chợt nghiêm túc, Tần Phàm chợt nhảy lên, cách nhau năm, lại đứng lên địa phương từng lấy được quang vinh ngày trước.
Chương 139: Tần Tiến, đến chiến! Khi Tần Phàm vững vàng đứng đài tỷ võ, mọi người có thể càng nhìn thanh y thiếu niên từng sáng tạo qua kỳ tích kia, chuyện qua hơn năm, nhưng khí thế của hôm nay vẫn trầm ổn như núi, hề có tia dao động, lại làm cho người ta căn bản cách nào nhìn thấy được thực lực của . - tại ngươi tới cảnh giới gì? Tần Trữ lạnh lùng hỏi, vừa hỏi chuyện toàn thân giống như đao mang lao ra khỏi vỏ, chẳng khác gì đầu liệp báo rình rập tùy thời chuẩn bị nhào về phía trước. - Điều này quan trọng, nếu như ngươi lựa chọn ta làm đối thủ, như vậy ngươi nhất định cảm thấy được ta có thực lực cùng ngươi đối chiến, như vậy là đủ rồi. Tần Phàm thản nhiên , lúc này vẫn hề cử động, tựa hồ như dù có sóng gió động trời ở phía trước nhưng vẫn sừng sững đứng yên. Trước khi Tần Tiến xuất , muốn bại lộ thực lực của mình quá nhiều. - Rốt cục Tần Phàm tới cảnh giới gì? nhiều tộc nhân lúc này cũng thầm suy đoán thực lực của Tần Phàm. - Hơn năm thời gian vừa đột phá võ giả cảnh giới, tại hẳn là võ giả ngũ cấp ! tộc nhân , đối với hơn năm thời gian vượt qua bốn tiểu cảnh giới là việc thể tưởng tượng. Nhưng khi nghĩ tới là thanh y thiếu niên sân đấu, từng dùng thời gian ba tháng sáng tạo kỳ tích từ tam cấp võ đồ lên tới cảnh giới võ giả, vì vậy mới dám làm ra phỏng chừng lớn mật như vậy. - Hơn năm trước Tần Phàm dùng Trúc Cơ luyện dược mới đột phá tới cảnh giới võ giả, tại làm sao có thể đột phá lên ngũ cấp võ giả, ta xem tối đa chừng tam cấp võ giả mà thôi. Cũng có chút tộc nhân tồn tại lòng đố kỵ đối với Tần Phàm, cảm thấy được lúc trước sở dĩ có thể đột phá nhanh như vậy chỉ là do may mắn, cho nên trong lòng hơi có chút khinh thường. - Tần Trữ là cảnh giới võ sư, vậy Tần Phàm phải nhất định thua? Vậy còn so đấu cái gì? Lời này vừa ra lập tức có tộc nhân . - Ha ha, chỉ có ánh mắt các ngươi mới nông cạn như vậy. sai, Tần Phàm đích xác có thể thông qua Trúc Cơ luyện dược đột phá tới cảnh giới võ giả, nhưng các ngươi có còn nhớ lúc trước lấy nhất cấp võ giả thực lực đánh bại bát cấp võ giả Tần Trữ! tộc nhân thoạt nhìn có vẻ cơ trí sờ cằm . - Hừ, ngươi cũng đừng có hiểu gì mà giả hiểu! Khi đó Tần Phàm có thể thắng là vì sử dụng bí pháp lợi hại, sau ta nghe thúc phụ , khi đó thực lực của Tần Phàm cũng chỉ tạm thời đạt tới cảnh giới bát cấp võ giả như Tần Trữ mà thôi. Nhưng thực lực đích của cũng chỉ là nhất cấp võ giả. tại Tần Trữ đạt tới võ sư cảnh giới, coi như Tần Phàm có sử dụng bí pháp gì còn có thể vượt qua thực lực võ sư hay sao? Lập tức liền có người phản bác. - Dù sao chúng ta chỉ muốn nhìn xem Tần Phàm rốt cục cường đại tới mức nào, cũng nhất định phải xem thắng. Ha ha, hơn nữa thời gian chỉ mới qua hơn năm, cho dù may mắn có thể đánh bại Tần Trữ, nhưng cũng khả năng đánh thắng Tần Tiến, Tần Tiến ở hơn năm trước là nhị cấp võ sư! Cũng có tộc nhân . Dưới đài nghị luận sôi nổi, mà đài lúc này cần trọng tài tuyên bố, Tần Trữ cùng Tần Phàm chiến đấu. Tần Trữ sử dụng Xuyên Vân Toa Nguyệt thân pháp của gia tộc, mà Tần Phàm sử dụng thân pháp mọi người nhìn vào cảm thấy xa lạ, nhưng cảm giác kém hơn Xuyên Vân Toa Nguyệt thân pháp, thậm chí còn muốn lợi hại hơn ít, bởi vì công kích của Tần Trữ khó đánh trúng được Tần Phàm. - Man Ngưu Trùng Kích! - Oành! Tần Phàm nhanh hơn bước cướp được thời cơ, lập tức quyền đánh lên người Tần Trữ, nhưng nhất thời bị trận cự lực bắn ngược, tiếp theo người Tần Trữ lóe ra trận cường quang, quyền của Tần Phàm giống như đánh trúng tấm sắt thép cứng rắn, ngược lại còn làm Tần Phàm cảm thấy nắm tay đau đớn. - hình vũ giáp! Tần Phàm thầm giật mình, ngờ võ giáp của Tần Trữ lại là hình võ giáp. Mà làm được hình võ giáp nhất định phải đem võ khí vận dụng tới trình độ cực kỳ thuần thục tùy tâm sở dục mới được, hơn nữa phẩm chất võ giáp ít nhất phải ngoài thất trọng võ giáp mới xong. khi có được hình võ giáp, vậy đại biểu có thể tùy thời dùng võ khí ngưng giáp trong nháy mắt biến thành phòng hộ, vô luận là hoàn cảnh nào cũng có thể kịp thời phòng thân. Quan trọng nhất là đối thủ còn hề hay biết. Ngay chính bản thân Tần Phàm tại vẫn còn chưa ngưng tụ được hình võ giáp! Tần Trữ vừa đột phá võ sư cảnh giới còn chưa đủ năm, thế nhưng có thể ngưng tụ được hình võ giáp, phần thiên phú này là quá mức kinh người. Dưới đài nhất thời lại dẫn phát ra trận thảo luận nhiệt liệt, đối với thiếu niên thiên tài các tộc nhân đều chút tiết kiệm lời khen ngợi của mình, mà vẻ mặt những trưởng lão cùng tộc trưởng khán đài đều lên vẻ xao động, Tần Trữ là quá mạnh mẽ! Thậm chí trong những tiền bối như bọn họ, muốn ngưng tụ thành hình võ giáp cũng phải đạt tới thất bát cấp võ sư, nhưng tại Tần Trữ chỉ mới là nhất cấp võ sư! - là giang sơn luôn có nhân tài ah! Xem ra lần này Tần Phàm thiếu gia dường như khó thủ thắng! Ngay cả Điền Phong dạo thời gian gần đây luôn có ấn tượng tốt với Tần Phàm cũng nhịn được than thở, có thể hình thành hình võ giáp cũng đại biểu người Tần Trữ là võ giáp cấp cao, lấy thực lực võ giả trừ phi là có được vũ kỹ thiên giai hoặc là lực công kích cực mạnh, nếu muốn đánh phá võ giáp cấp cao kia căn bản là chuyện khả năng. - Tần Trữ đích xác là đơn giản. Ở bên Tiết Trường Phong gật gật đầu, vân vê râu , đối với việc Tần gia có được thiên tài như vậy trong lòng thầm hâm mộ. Ngay cả Ngô Phong đứng bên cạnh Ngô Hồng Thiên tại vẻ mặt cũng nhịn được biến đổi. - Xuất ra thực lực chân của ngươi , nếu ngươi phải là đối thủ của ta. Tần Trữ bị quyền nhưng sắc mặt chút thay đổi, trong miệng lại lạnh lùng với Tần Phàm. Tần Phàm thoáng lui ra sau hai bước, hai người tạm thời dừng tay, chỉ đứng nhìn lẫn nhau. tại Tần Phàm chỉ dựa vào lực lượng chính thân thể chiến đấu cùng Tần Trữ, hề vận dụng chút võ khí, có được pháp môn che giấu cảnh giới thực của Cổ Mặc chỉ dạy, cho nên tại mọi người còn chưa thể nhìn thấu được thực lực chân của . - khi như vậy, bằng chúng ta cũng giống như năm trước tranh tài, dùng chiêu định thắng bại ! Tần Phàm mỉm cười dứt khoát, trong miệng thản nhiên . biết tuy rằng Tần Trữ rất mạnh, nhưng còn chưa phải là đối thủ của . Bởi vì bằng vào khí lực cường đại cộng thêm tôi luyện tới thất trọng cấp cao võ giáp, ở cảnh giới võ sư ngoại trừ người tinh thông vũ kỹ tinh thần công kích như Tần Tiến, những người khác đều rất khó trở thành đối thủ của Tần Phàm, bởi vì có võ sư nào có thể đánh vỡ được phòng ngự của . - Được! Tần Trữ lạnh lùng đáp, sau đó dưới chân dùng sức đạp lên mặt đất, thân hình bắn nhanh ra ngoài như mũi tên, võ khí quanh thân lúc này đột nhiên phát sinh biến hóa, càng ngừng quay cuồng xoay tròn, lúc này thân hình giống như quả cầu cuồng phong đánh thẳng tới Tần Phàm phía đối diện. - Cuồng Phong Quyền! - Man Ngưu Nghịch Trùng! Cũng giống như lần đầu tiên đối chiến, hai người đồng thời cùng xuất ra vũ kỹ, nhưng lúc này khí thế cùng uy lực đều tăng lên biết bao nhiêu lần. Ngay cả các tộc nhân đứng dưới đài tỷ võ đều mơ hồ cảm giác được khí thế áp bách thân hai người. nhóm quả cầu cuồng phong như cối xay thịt loại cực nhanh hình thành bên người Tần Trữ, quanh thân Tần Trữ hóa thành long quyển phong, mang theo từng thanh phong đao sắc bén, toàn thân giống như con nhím mà nắm tay lại lên gió lốc, võ khí chanh sắc chẳng khác gì nước biển quấy đục theo gió lốc sắp sửa bao trùm hết thảy! Mà trái lại bên Tần Phàm đánh ra quyền, đầu man ngưu hoang dã nhanh thành hình nắm tay, võ khí làm nhục, lực lượng làm cốt! đầu man ngưu kình khí của Tần Phàm do vũ khí thành hình, ngưng mà tán, giống như biến thành thực chất, uy lực mạnh hơn lúc thi triển tại Thú sơn mạch biết gấp bao nhiêu lần! - Hống! Hống! Hống! đầu man ngưu lớn xông tới, tiếng xé gió chói tai truyền khắp toàn trường, làm như thực có đầu man ngưu phẫn nộ nhìn trời gào thét, ngông cuồng chạy phóng như điên, hề có bất cứ vật gì có thể ngăn cản nó! Tinh mang khôn cùng bao trùm khắp nơi tràn tới chưa từng được nhìn thấy qua suốt từ trước tới nay! - Oanh! Kình khí man ngưu cuồng bạo đánh lên lốc xoáy như cơn bão kia, hai cỗ lực lượng chân chính đụng vào nhau, thanh chấn động lớn vang lên giữa sân rộng, chỉ trong nháy mắt cơn lốc xoáy của Tần Trữ đột nhiên nổ tung, phong nhận cực kỳ sắc bén bắn thẳng về hướng Tần Phàm, đồng thời thân thể Tần Trữ cũng bị khí kình cuồng bạo nổ tung tạc lên, tuy rằng vũ giáp của có thể tiếp nhận được cỗ lực lượng này, nhưng thân hình lại bị lực đánh vào cường đại khiến cho bay tung lên nặng nề rơi xuống bên ngoài đài tỷ võ, ngờ đầu kình khí man ngưu kia lại có thể mạnh mẽ tới mức độ như thế! Bên phía Tần Phàm… - Choang… Nhìn thấy phong nhận dày đặc tập kích tới, chanh sắc võ giáp người Tần Phàm xuất trong nháy mắt, phong nhận bắn trúng tạo thành gợn sóng, cũng tạo thành bao nhiêu tổn hại mà bằng vào khí lực cường đại tại của cho dù bị lực lượng cắn trả cũng có thể thừa nhận xuống dưới. Võ khí ly thể, võ giáp! Theo hai dấu hiệu tượng trưng cho võ sư xuất , có thể thập phần minh xác xác định Tần Phàm đạt tới võ sư cảnh giới. Mấy vị trưởng lão đài đột nhiên đứng bật dậy, mà tuy rằng Tần Hồng sớm biết được việc này nhưng trong lòng khỏi cảm thấy kích động thiếu chút nữa nắm nát chén trà trong tay. Con trai dùng hơn năm thời gian từ võ giả cảnh giới đột phá võ sư cảnh giới! Hơn nữa chỉ dùng chiêu đem Tần Trữ đánh rơi xuống đài! Những nỗi hoài nghi trước kia vào giờ phút này tan thành mây khói, nỗi chờ mong hi vọng tại càng dâng lên mãnh liệt! Kỳ tích! Thiếu niên này lại sáng tạo kỳ tích! Chuyện mà mọi người luôn cho rằng thể nào nhưng xảy ra! Dưới đài sôi trào, trong khắc này các tộc nhân Tần gia đều sôi trào! Trong lòng mỗi người đều tràn ngập rung động, mặt đều vẻ sao tưởng tượng nổi. Lúc này thanh y thiếu niên đứng đài, vốn khí thế trầm ổn như núi lại đột nhiên bùng nổ như ngọn núi lửa, hai mắt sắc bén, lãnh ý lên ràng, đột nhiên xoay người nhìn về hướng đường vào quảng trường, ở nơi đó có bạch sắc thân ảnh nện bước vững vàng chậm rãi vào trong sân rộng. - Tần Tiến, đến chiến! Nương theo cỗ khí thế vừa rồi, Tần Phàm phát ra tiếng rống to, năm áp lực tận đáy lòng rốt cục trong nháy mắt hoàn toàn bạo phát.
Chương 140: Tần Tiến! Tần Phàm! - Tần Tiến, đến chiến! Chỉ bốn chữ vô cùng đơn giản, chấn động diễn võ trường của Tần gia, mỗi tộc nhân đều bị mấy chữ này làm hấp dẫn, theo ánh mắt Tần Phàm nhìn tới thấy được bạch y thanh niên lãnh ngạo tới. Tần Tiến! Tần Phàm! Cả hai người đều xuất ! Bọn họ, tại chính là hai người có tiền đồ cùng thiên phú trong giới hậu bối của Nam Phong Tần gia! Cũng có thể , hai người này mới là diễn viên quan trọng nhất trong cuộc tranh tài hôm nay của Tần gia! Cuộc chiến giữa bọn họ cũng chính là cuộc chiến mà trong lòng mọi người mong đợi nhất! Có lẽ mọi người biết giữa Tần Phàm cùng Tần Tiến còn có mối thù chỉ lúc trước, nhưng các tộc nhân cơ hồ đều biết hôm nay hai người này vì người mà chiến! cuộc chiến quan hệ tới đại cả đời của mình! Đồng thời bọn họ cũng vì toàn gia tộc mà chiến! Cuộc chiến này đối với hai người mà là cuộc chiến cực kỳ trọng yếu, đối với gia tộc mà cũng cực kỳ quan trọng! Mấy ngàn ánh mắt toàn trường đồng loạt nhìn lên người bọn họ! - Tần Phàm, thể tưởng được ngươi có thể trưởng thành tới trình độ này! Dưới đài Tần Tiến dừng bước, hơi ngẩng đầu, nhìn lên thanh y thiếu niên đài thản nhiên , mặt vẫn mang theo vẻ bình tĩnh thong dong, làm đệ nhất nhân trong giới hậu bối của gia tộc, tuy rằng từng thua tay Tần Li nhưng năm này tìm về tự tin! - Bên trong còn có phần công lao của ngươi. Tần Phàm lạnh lùng trả lời, trong bất tri bất giác người lại lên tia lệ khí. Đối với người đứng dưới đài, thậm chí có cảm giác mình chỉ có thể giết để bình ổn lửa giận trong lòng, giờ người kia đứng trước mặt , lệ khí lập tức liền bị vạch ra. chỉ ngày đó giờ vẫn mồn trước mắt, còn nhớ được lúc đó mình bị khí thế của Tần Tiến ép tới mức phải nửa quỳ xuống đất! Ở ngày nào đó cũng chính là ngày đầu tiên mà buông xuống thế giới này, nhận lấy võ nhục lớn, tôn nghiêm quét rác! chỉ kia thậm chí tạo thành bóng ma trong nội tâm của . Nếu triệt triệt để để đánh ngã Tần Tiến xuống đất, như vậy nội tâm của vĩnh viễn được giải phóng! Cho nên cuộc chiến này đối với mà chính là cuộc chiến tôn nghiêm! - Ta nhất định trả lại ngươi giáo huấn suốt đời khó quên! Tần Tiến, lên đây ! Ân oán của chúng ta lần giải quyết vào hôm nay! Ánh mắt Tần Phàm nổi lên tơ máu, tối hôm qua luyện hóa hỏa nguyên ma chủng, nguyên lai còn lưu lại tia lệ khí tiềm bên trong cơ thể , vào lúc này đột nhiên bạo phát. Vào lúc này, đài cao, Ngô Phong bình thường vẫn trong bộ bạch y như Tần Tiến nhìn vào Tần Phàm đài tỷ võ, khóe môi đột nhiên lên tia đường cong: - Tần Phàm này có thể xem như trận vận động nóng người cho cuộc chiến giữa ta và Tần Tiến. - Phong nhi, con? Ngô Hồng Thiên ở bên cạnh Ngô Phong nghe được lời này, khỏi ngẩn ra. - Tần Phàm, đối thủ của Tần Tiến là ta, ngươi muốn cùng trận chiến trước hết đánh bại ta ! Ngô Hồng Thiên còn chưa kịp phản ứng, chợt nghe được thanh của Ngô Phong vang lên, tiếp theo thân hình nhảy lên cao hướng đài tỷ võ rơi xuống. - Phong nhi, đừng! Lúc này thanh của Ngô Hồng Thiên mới từ phía sau truyền đến, nhưng căn bản kịp ngăn trở! Vừa rồi khi Tần Uy khiêu chiến Tần Phàm, Tần Trữ giành giải quyết Tần Uy, rồi sau đó tới Tần Phàm giải quyết Tần Trữ, giờ màn đầy hí kịch kia lại tiếp tục trình diễn! - Cút! Ánh mắt Tần Phàm đỏ lên, nhìn lên rống to tiếng, sau đó Lưu Tinh Bộ triển khai, trực tiếp phóng tới phương hướng Ngô Phong đáp xuống, nắm tay siết lại trong tay áo, mà Linh Hàn quyền sáo xuất , có Linh Hàn quyền sáo, lực công kích của Tần Phàm thậm chí có thể vượt hơn bậc! - Oanh! Nắm tay của Tần Phàm cùng Ngô Phong chạm nhau trung. Khí thế của Ngô Phong từ cao trút xuống, mà khí thế của Tần Phàm lại từ dưới xung thiên, võ khí sáng ngời đồng thời bùng nổ, chói mắt làm người ta cách nào nhìn vào. Nhưng kết quả lại khác hẳn! - Oành! Chỉ trong nháy mắt thân thể Ngô Phong giống như diều đứt dây trực tiếp bị quyền của Tần Phàm oanh bay, nặng nề đánh lên thềm đá đài cao, máu tươi đỏ bừng nhiễm đầy đất. - Phong nhi! đài cao Ngô Hồng Thiên chợt hét to, lập tức rơi xuống bậc thềm, khi nhìn thấy thương thế của Ngô Phong vô cùng đau lòng, trợn mắt nhìn Tần Phàm hét lớn: - Tần Phàm tiểu nhi! Nếu con ta có gì hay xảy ra, ta nhất định bỏ qua cho ngươi! - Hừ, Ngô lão nhi, đây ràng là do con của ngươi phá hư quy tắc trước, chính mình từ đài cao nhảy xuống, bị thương là do gây tội phải chịu tội! Lúc này Tần Hồng hừ lạnh tiếng : - Ngươi dám động con ta thử xem! Lúc này Tần Phàm xem như vì trút giận hơi, kỳ trong tim vẫn còn chưa hoàn toàn hồi phục lại trong nỗi khiếp sợ. - Hừ, tóm lại Ngô gia chúng ta bỏ qua chuyện này! Ngô Hồng Thiên tự biết mình đuối lý, ôm lấy Ngô Phong vội vàng chạy về gia tộc của mình. Đồng thời trong tim của vẫn hối hận thôi, đều do mình bình thường quá mức sủng nịch đứa này để cho nó dưỡng thành tính cách tự đại như vậy, là hại nó ah! Nhìn thấy Ngô Hồng Thiên xám xịt rời Tần gia, đám tộc nhân Tần gia cảm thấy hả lòng hả dạ, đồng thời thầm kinh hãi với cường hãn của Tần Phàm. Mà tộc nhân có ánh mắt nhìn thấy được Ngô Phong bạo phát ra lực lượng ít nhất đạt tới ngoài tứ cấp võ sư, hơn nữa khí thế là từ cao trút xuống, nhưng còn bị quyền của Tần Phàm đánh thành trọng thương. - Tần Phàm này… Ở đài Điền Phong cùng Tiết Trường Phong nhìn nhau, tựa hồ đều nhận thấy được vẻ khiếp sợ sâu trong mắt đối phương. Ở năm trước, bọn họ tận mắt chứng kiến thanh y thiếu niên đột phá tới võ giả cảnh giới, mà chỉ qua hơn năm thiếu niên kia có thể quyền đem tứ cấp võ sư đánh thành bị thương nặng. Bọn họ cơ hồ đều có thể đoán trước, ngày sau Tần gia nhất định xuất cường giả tuyệt đỉnh. Sau này bất kể như thế nào đều phải mượn sức Tần gia! Mà Tần Tiến ở dưới đài nhìn thấy thanh y thiếu niên bộc phát thần uy, lúc này thần sắc rốt cục từ thong dong biến thành cực kỳ ngưng trọng. - Tần Tiến, lên đây ! còn người nào có thể ngăn cản được cuộc chiến giữa chúng ta! đài Tần Phàm nhìn chằm chằm Tần Tiến bên dưới, ánh mắt của càng đỏ rực, mà sắc mặt bắt đầu có chút dữ tợn khó nhìn. Lệ khí càng lúc càng ảnh hưởng sâu hơn. - Tần Phàm, đừng cho là ta sợ ngươi, sai, tại ta thừa nhận ngươi có thể làm đối thủ của ta, nhưng ta đồng dạng đem ngươi đánh bại! Hôm nay ta thu hồi lời ngươi là phế vật rác rưởi, nhưng câu Tần Li tiểu thư chỉ thích hợp nhất với ta, ta lập tức liền chứng minh cho ngươi xem! Tần Tiến nhảy lên đài, hai người đứng đối diện nhìn đối phương đăm đăm. - Ta vẫn là câu lúc trước…Tần Tiến, ngươi bằng ta! Thanh trầm thấp rít gào như đầu dã thú từ trong cổ họng Tần Phàm phát ra. Thân hình hai người đồng thời liền di động với tốc độ cực cao. - Đến chiến ! khí cực kỳ nặng nề lan tràn bộc phát trong sân, cuộc chiến làm cho mọi người chờ mong từ lâu rốt cục chính thức bắt đầu!
Chương 141: Cuồng sư cùng man ngưu - Tiểu tử, ngươi tựa hồ bị lệ khí ảnh hưởng! Lúc này thanh lo lắng của Cổ Mặc truyền vào bên tai Tần Phàm, cũng hiểu ân oán giữa Tần Phàm cùng Tần Tiến, cuộc chiến này là tránh được, nhưng lúc này nhìn thấy hai mắt Tần Phàm đỏ bừng, cả người giống như bị mất lý trí, thể lên tiếng nhắc nhở. - Ta có thể khống chế chính mình! Bề ngoài của Tần Phàm có vẻ vô cùng thô bạo, nhưng lúc này nội tâm lại thập phần bình tĩnh. Giờ khắc này vô cùng ràng bản thân mình làm gì. cũng hề mất tâm tính, chỉ dùng tâm tính bình tĩnh đối đãi nỗi phẫn nộ trong lòng mình, phẫn nộ lý trí! phải bị phẫn nộ ảnh hưởng lý trí, cảm giác tại cảm xúc của mình nên là như thế. muốn nương theo lệ khí trong cơ thể đem áp lực đè nén suốt hơn năm nay toàn bộ bạo phát ra, nếu thể thoải mái. Mà Tần Tiến nhìn thấy khí thế ngày càng mạnh người Tần Phàm, trong lòng càng thêm ngưng trọng hơn ít, hơn năm trước kia chính còn có thể chút kiêng nể đem người này áp bách mặt đất, mà tại người này hoàn toàn thoát khỏi thân phận phế vật trước kia, thậm chí có được thực lực đối chiến với . Khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần, toàn trường lúc này càng thêm yên lặng, mỗi người đều chăm chú dừng ánh mắt thân hai người. - Sư Cuồng Kích! - Man Ngưu Trùng Chàng! Thân hình hai người rốt cục va chạm, võ khí sáng ngời cuồng bạo bạo phát ra, nắm tay hai người đồng thời đánh về hướng đối phương, đầu kình khí cuồng sư cùng đầu kình khí man ngưu, hai đầu khí kình hóa thành mãnh thú đều cao hơn trượng, ngưng hóa vô cùng sống động, giống như là ! Đều cùng nhau rít gào, phẫn nộ đụng vào nhau! - Oanh long! Dưới công kích cuồng bạo, uy lực chấn cả đài tỷ võ xuất vết nứt, mọi người có thể chứng kiến dưới chân hai người đài đều rạn vỡ, hai cỗ kình khí uy thế mười phần đấu sức! ngờ là sức lực ngang nhau! - Khí kình man ngưu vì sao có thể mạnh như vậy! Dưới đài có tộc nhân phát ra kinh hô, trong nhận thức của bọn họ, Sư Cuồng Kích cùng Man Ngưu Trùng Chàng đều là hai loại vũ kỹ của Tần gia, nhưng Sư Cuồng Kích là trong tam đại vũ kỹ, mà Man Ngưu Trùng Chàng chỉ là nhân giai vũ kỹ! - chiêu Man Ngưu Trùng Chàng của Tần Phàm ràng có thay đổi, ngươi nhớ năm trước bằng vào chiêu này lấy được hai cấp bậc võ đồ cấp cùng võ giả cấp hay sao? Có tộc nhân lên tiếng , nhưng trong lòng người này kỳ cũng vô cùng khiếp sợ, có thể đem nhân giai vũ kỹ thay đổi ngang ngửa với địa giai trung cấp vũ kỹ, người có thể thay đổi vũ kỹ thực lực sâu thâm khó lường! Tần Phàm có được người đó chỉ đạo, lo lắng tiến cảnh nhanh! - Tốc độ này, kình lực kia… giống bộ dáng mới đạt tới võ sư cảnh giới chút nào! biết hơn năm nay Tần Phàm làm sao mà tu luyện, thế nhưng có thể đạt tới loại trình độ này! đài cao, trong lòng Điền Phong càng ngày càng cảm thấy kinh ngạc đối với thanh y thiếu niên, ở người thiếu niên phảng phất như luôn chế tạo được kỳ tích, luôn phát sinh ra những chuyện cách nào tưởng tượng. - Tần Phàm, ngươi quả nhiên rất tệ! Mà đài tỷ võ, khí kình giữa hai người so đấu lẫn nhau, trong miệng Tần Tiến lãnh . Sau đó trong nháy mắt liền thấy đưa cánh tay còn lại, chậm rãi súc tích, thầm vận võ khí đánh ra quyền, đầu kình khí cuồng sư lại chậm rãi thành hình nắm tay của . đầu khí kình cuồng sư, nhìn ra được uy lực kém! - Hai đầu khí kình cuồng sư? Thêm đầu khí kình cuồng sư vừa ra, nhất thời trong sân vang lên thanh thở dốc. - hổ là đệ nhất nhân hậu bối của Tần gia! Thế nhưng có thể đồng thời đánh ra hai đầu khí kình cuồng sư! Hơn nữa uy lực còn tương đương nhau! - nghĩ tới Tần Tiến đem chiêu đó tu luyện tới trình độ này! - Ta tu luyện Sư Cuồng Kích suốt bảy năm, đạt được võ sư cảnh giới cũng năm năm, tại tuy ta có thể đánh ra hai đầu khí kình cuồng sư, nhưng còn muốn đánh ra hai đầu có uy lực tương đương nhau vẫn vô cùng khó khăn! Nhưng mà Tần Tiến… tộc nhân có được thực lực võ sư thấy Tần Tiến đánh ra hai đầu khí kình cuồng sư, là người từng trải cảm xúc của càng thếm sâu sắc, Tần Tiến đạt tới võ sư cảnh giới còn chưa đầy hai năm! Mà võ khí muốn thành hình nhất định phải đạt tới võ sư mới làm được. cách khác, trong hai năm thời gian Tần Tiến hoàn thành tu luyện đánh ra hai đầu khí kình cuồng sư uy lực ngang nhau! Mà mấy vị trưởng lão đài cao thấy được màn này cũng nhịn được khẽ gật đầu, bọn họ nghĩ tới Tần Tiến đạt được trình độ này, xem ra lần này triêu thánh nắm chắc hơn rất nhiều. Về phần Tần Phàm, tuy rằng bọn họ cũng vô cùng kinh ngạc với tốc độ tu luyện của , nhưng trong lòng bọn họ vẫn cảm thấy tại Tần Phàm còn kém hơn Tần Tiến, sau này có thể mạnh mẽ bồi dưỡng, mà như vậy Tần gia càng có thể kéo dài quang vinh! - Hống! Khí kình cuồng sư cuồng bạo, bốn móng vuốt cuồng truy, khiến khí biến thành từng trận chấn động, phảng phất như thực có đầu cuồng sư gầm lên giận dữ, muốn đem con mồi trước mắt xé thành mảnh ! Tần Phàm nhìn thấy kình khí cuồng sư đánh tới, có thể ràng cảm nhận được kình khí cường đại chứa bên trong, khiến trong lòng nhịn được cũng cảm thấy quái lạ, nghĩ ra Tần Tiến ngoại trừ “Nhất Chỉ Nhiếp Hồn” ở trong gia tộc dùng chiêu Sư Cuồng Kích mà cũng đạt tới trình độ cao như thế. - Lần này Tần Phàm gặp nạn! Khi đầu khí kình cuồng sư thứ hai của Tần Tiến vừa ra, mọi người liền khẩn trương cho Tần Phàm, bởi vì Tần Phàm khống chế khí kình man ngưu chống lại khí kình cuồng sư đầu tiên, mà đầu khí kình cuồng sư khác của Tần Tiến lại bắt đầu đánh về phía . Nhưng Tần Phàm lại có đầu man ngưu khác đón đỡ! - Hừ! đài Tần Phàm hừ lạnh tiếng, tiếp theo cũng cầm khí kình man ngưu trong tay đẩy mạnh về phía trước, đồng thời dẫn bạo. - Oanh long! Năng lượng mãnh liệt nổ mạnh, kình khí cuồng sư cùng khí kình man ngưu đồng thời nổ tung, hào quang chói mắt thậm chí làm ít người đứng gần cũng nhịn được nhắm nghiền mắt lại, mà mặt đất bị nứt vỡ, bụi mù cuồn cuộn, lực đánh cường đại cũng đem Tần Phàm cùng Tần Tiến đồng thời bức lui mấy bước. Cũng đúng lúc này, đầu khí kình cuồng sư nhào tới trước mặt Tần Phàm. - Oanh! Cánh tay phải của Tần Phàm xếp lên cánh tay trái, hai tay đan chéo che chở đầu, trực tiếp đón nhận kích! cỗ lực lượng mạnh mẽ lan tràn tới dưới chân của , khiến mặt đất bốn phía bắt đầu nổ tung, đá vụn tung bay, bụi mù tràn ngập đem cả người bao phủ bên trong. Ở bên kia, Tần Tiến ngừng lại bước chân thối lui, hờ hững nhìn địa phương bụi mù bao phủ. - xong? Thấy kích uy thế cường đại, các tộc nhân nhìn nhau, trong lòng đều cảm thấy đáng tiếc. Nhưng Tần Phàm có thể làm được tới trình độ này làm bọn họ vui vẻ, cho nên mọi người cũng cảm thấy thất vọng, bởi vì bọn họ vốn cho rằng Tần Phàm thể chiến thắng. Dù sao Tần Tiến là đệ nhất nhân trong hậu bối Tần gia, hơn năm trước đạt tới nhị cấp võ sư cảnh giới. Thực lực của quá mạnh mẽ, dù Tần Phàm đạt tới võ sư cảnh giới nhưng mọi người vẫn cho rằng giữa bọn họ chênh lệch ít. - Ca… Nhưng vào lúc này, đột nhiên có thanh tiếng mặt đất bị giẫm vỡ vang lên. - Như vậy liền nghĩ đánh bại ta, Tần Tiến ngươi nghĩ cũng quá dễ dàng . Tiếp theo thanh thản nhiên vang lên trong đống bụi mù, bụi bặm tan mất, thân hình đứng vững lộ ra, nhìn qua Tần Phàm lại có chút tổn thương nào! - Xuất ra thực lực chân của ngươi !