Đan Vũ Càn Khôn - Hỏa Thụ

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 132: Gặp lại

      Thanh Vân Điểu bay lên cao, trời xanh mây trắng, tất cả như có thể chạm tới với tới.

      Tần Phàm ngồi xếp bằng lưng Thanh Vân Điểu, cũng cảm thấy vững chãi, mà lưng Thanh Vân Điểu còn dựng ngôi nhà cần sợ hãi bị phơi nắng hay mưa rơi.

      Nhìn xuống bên dưới, núi rừng chập chùng liên miên, mà Thanh Mộc thành thoạt nhìn càng ngày càng , khi chỉ còn cỡ chừng bàn tay Thanh Vân Điểu cũng tiếp tục bay lên cao, chỉ theo phương hướng Nam Phong thành bay . Tần Phàm ngẩng đầu nhìn xem, cảm giác thiên trong sáng hơn tại địa cầu rất nhiều, trong vắt như gương, vô cùng đẹp mắt, khi Thanh Vân Điểu xuyên vào trong mây linh khí tràn vào mũi càng làm cho người vô cùng sảng khoái.

      Tần Phàm vừa hỏi thăm người khống chế Thanh Vân Điểu, biết từ nơi này bay tới Nam Phong thành còn dùng hai ngày đêm thời gian, Thanh Vân Điểu còn có hai người khách ngồi, tựa hồ chỉ là thương nhân bình thường, cũng có trò chuyện gì với nhau.

      - Chỉ khoảng cách như vậy cũng phải bay tới hai ngày đêm, là quá chậm, nếu chờ ngươi đạt tới cảnh giới võ thánh, có thể dùng thân thể ngự phi hành, chỉ nửa ngày đủ qua lại, đó mới là tới lui tự nhiên, tự do tự tại.

      Lúc này thanh của Cổ Mặc truyền tới.

      - Bằng tự thân có thể phi hành bầu trời, ai muốn đây? Nhưng tại ta chỉ là tam cấp võ sư, thậm chí còn chưa thoát thân phàm tục, cảnh giới võ thánh đối với ta mà còn có chút xa xôi, đương nhiên ta tin tưởng ngày nào đó ta có thể đạt tới trình độ kia.

      Tần Phàm có chút bất đắc dĩ hồi phục .

      - Hắc hắc, sai!

      Cổ Mặc cười :

      - mơ mộng quá xa, lại tự xem mình, kiêu nóng nảy, nhanh chậm, như vậy mới có thể được gọi là tâm tình bình tĩnh.

      - Di?

      Tần Phàm giống như có điều ngộ ra.

      - Tốt, vậy ta hỏi ngươi khi nào ngươi định luyện hóa viên ma chủng thứ hai?

      Lúc này Cổ Mặc lại truyền hỏi, trong giọng mơ hồ mang theo tia nghiền ngẫm.

      Tần Phàm vừa nghe như thế, trong lòng lập tức dâng lên cảm xúc, tựa hồ toàn thân có vẻ như có sức sống, nhưng lập tức hít sâu hơi, trầm giọng :

      - Kỳ ta cảm giác mình chuẩn bị xong, ta nghĩ trước ngày triêu thánh phải đạt tới cảnh giới tiên thiên võ sư, như vậy lần triêu thánh này ta nắm chắc rất nhiều.

      - thành vấn đề, ngươi muốn khi nào luyện hóa đem nó trả lại cho ngươi.

      Cổ Mặc cười , lúc này lại có vẻ cực kỳ nhanh nhẹn.

      - ?

      Tần Phàm ngẩng ra, tuy rằng vẫn còn có chút kích động, nhưng còn vẻ cuồn nhiệt như dĩ vãng.

      - Ta phải rồi sao, tâm bình tĩnh chính là ngươi có thể khống chế ý chí của mình, nếu ngươi tự tin có thể bị tạp niệm gì quấy nhiễu, ngươi có thể luyện hóa ma chủng, thậm chí đạt tới tiên thiên cảnh giới!

      Cổ Mặc , cũng cảm thấy được năm nay Tần Phàm vô luận là lực nhẫn nại hay là năng lực điều khiển bản thân đều đề cao lớn, hơn nữa vốn thành thục hơn xa người thường, trải qua năm rèn luyện, tin tưởng có thể nắm giữ lấy chính bản thân mình.

      Tần Phàm cúi đầu trầm tư chút, sau đó thở mạnh hơi, lại chậm rãi :

      - Về đến gia tộc hãy tính .

      - Hắc hắc, xem như ngươi còn có lý trí, nếu luyện hóa tại nơi này khi năng lượng hỏa nhiệt nổ bạo ra, Thanh Vân Điểu nhất định bị quấy nhiễu, đến lúc đó tất cả những người đây đều ngã chết!

      Cổ Mặc hài hước .

      - Ách, vậy đúng là ta rèn luyện tâm tình cũng tệ lắm.

      Tần Phàm xòe tay có chút tự giễu cười , nếu như là dĩ vãng có thể hận thể lập tức luyện hóa ngay tại chỗ.

      Thanh Vân Điểu liên tục phi hành, ngủ giấc bầu trời, chạng vạng hôm sau rốt cục nhìn thấy Nam Phong thành bên dưới.

      - xuống rồi!

      Người khống chế Thanh Vân Điểu hét lớn tiếng, sau đó liền chỉ huy Thanh Vân Điều bay nhanh xuống bên dưới, bởi vì nơi này có địa phương chuyên dành riêng để đáp, cho nên chỉ phải khống chế Thanh Vân Điểu dừng bên ngoài thành.

      - Lại về tới đây.

      Tiếng gió gào thét bên tai, nhìn thấy tòa thành thị quen thuộc, trong lòng Tần Phàm kích động, chờ khi Thanh Vân Điểu còn cách mặt đất chừng năm sáu thước, lăng bay xuống, thân thể vững vàng đứng mặt đất.

      Nam Phong thành trong hoàng hôn thoạt nhìn tản ra khí tức cổ xưa, nơi này vẫn như thường ngày, cửa thành náo nhiệt đông đúc, ngựa xe như nước chảy.

      - biết tại gia tộc ra sao?

      Tần Phàm mỉm cười, cất bước tới hướng cửa thành, đối với gia tộc này vẫn lưu chút cảm tình, đặc biệt vì nơi này có người mà vướng bận. Vào lúc này, trong đầu của khỏi lên thân ảnh xinh đẹp thanh lệ vô song, trong lòng có chút khẩn trương, cũng chưa từng nghĩ đến mình cũng có thể tưởng niệm người như vậy.

      - Ha ha, nàng muốn khởi động bầu trời cho ta, nhưng phải ta cũng luôn nghĩ phải bảo hộ nàng sao?

      Trong lòng Tần Phàm mảnh ấm áp, lại thêm năm gặp mặt, khi đó vội vàng từ biệt, giờ trở về là tới thời điểm chứng tỏ bản thân mình.

      Lúc này tâm tình của rất tốt.

      - Hắc hắc, tiểu tử, tại mùa xuân còn chưa tới, như thế nào bộ dáng của ngươi thoạt nhìn giống như phát tình đây!

      Thanh hài hước của Cổ Mặc lại vang lên.

      - Chuyện của người trẻ tuổi như chúng ta, ngươi hiểu.

      Tần Phàm thản nhiên hồi đáp, tiếp theo ha ha cười, bước nhanh vào bên trong thành, cũng đem Cổ Mặc tức giận đến á khẩu.

      - Tiểu Phàm…

      Ngay khi Tần Phàm sắp tới cửa thành, thanh mừng rỡ vang lên từ tường thành, Tần Phàm ngẩng đầu nhìn lên, liền nhìn thấy thân ảnh xinh đẹp thanh lệ xuất bên .

      - Tỷ tỷ?

      Tần Phàm cũng lộ ra thần sắc vui mừng, ngờ Tần Li lại xuất nơi này.

      Nhưng chỉ trong nháy mắt khỏi mở to đôi mắt, cả những người ra vào thành cũng nhịn được đều ngừng chân. Mọi người chứng kiến Tần Li từ tường thành cao hơn mười thước trực tiếp nhảy xuống, đôi tay áo lục sắc phần phật theo gió, chẳng khác gì tiên nữ hạ phàm.

      Dung mạo thanh lệ vô song, tư thế vô cùng tao nhã, nữ tử như vậy chỉ tồn tại bầu trời!

      Ánh mắt người đường đều trở nên nóng rực, đồng thời trong lòng bọn họ đều tò mò, rốt cục nàng vì chuyện gì mà vội vã từ tường thành cao như thế nhảy xuống?

      - Phốc!

      Tần Li nhàng rơi xuống mặt đất, chỉ phát ra thanh cực cho thấy thân pháp cực kỳ cao minh của nàng. Thân hình nàng chớp động cơ hồ chỉ vài lần hô hấp tới trước mặt Tần Phàm.

      - Nữ hài này lợi hại, giống như tu tập Xuyên Vân Toa Nguyệt của gia tộc ngươi, nhưng thoạt nhìn còn hoàn hảo hơn cả Lưu Tinh Bộ của ngươi, chậc chậc…thiên phú này làm cho người ta đố kỵ! Nếu lần này ngươi ra ngoài lấy được ma chủng, dù ngươi có luyện dược tương trợ nhưng kiếp này cũng đừng mong vượt qua được nàng!

      Lúc này thanh khen ngợi của Cổ Mặc truyền tới:

      - Nhưng đáng tiếc nàng lại chung tình với tên tiểu tử thúi như ngươi, vừa nhìn thấy ngươi liền từ tường thành nhảy xuống, có thể nghĩ ra nàng để ý ngươi bao nhiêu.

      Nghe lời của Cổ Mặc, trong lòng Tần Phàm chợt động, mặt cũng lên tia xin lỗi, suốt năm nay hoàn toàn có tin tức, có thể nghĩ được Tần Li phải lo lắng cho thế nào.

      Nhìn thấy Tần Li hướng chạy tới, nhàng mở hai tay chào đón, trong ánh mắt hâm mộ ghen tị của mọi người, thiếu nữ xinh đẹp như thiên tiên lộ ra dáng tươi cười điên đảo chúng sinh, lao vào trong lồng ngực .
      NoName_01 thích bài này.

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 133: Đêm trước


      Tần Phàm ôm Tần Li, vuốt lên mái tóc dài hiền thục, ngửi được hương khí mê người, cảm giác huyền diệu làm cho lâu cũng thể thoát ra.


      Ở trước mắt bao người hai người ôm nhau lâu mới lưu luyến tách rời.


      - Tỷ tỷ, làm sao tỷ biết hôm nay đệ trở lại?


      Tần Phàm ôn nhu hỏi.


      - Mỗi ngày có việc gì ta vẫn tới nơi này chuyến, chỉ là đêm nay trùng hợp nhìn thấy đệ trở về.


      Tần Li rời khỏi ngực Tần Phàm, gương mặt thanh nhã lên nét ửng đỏ say lòng người, cúi đầu ngượng ngùng .


      - Tỷ tỷ, suốt năm nay làm cho tỷ lo lắng.


      Tần Phàm áy náy nắm ngọc thủ của Tần Li, trong lòng cảm thấy bứt rứt, lẽ ra nên nhờ người gởi bức thư về cho nàng báo bình an.


      - Phụ thân cũng lo lắng cho đệ, chúng ta về nhà trước rồi sau.


      Tần Li cảm giác được ánh mắt nóng bỏng của người qua đường, có chút được tự nhiên liền cúi đầu .


      Tần Phàm bật cười khẽ, biết vừa rồi Tần Li vì lâu ngày gặp nên bộc lộ tình cảm kích động, từ tường thành nhảy xuống làm hao hết toàn bộ dũng khí của nàng, giờ lại bắt đầu thẹn thùng như tiểu nữ nhân.


      - Được, chúng ta trở về rồi hẵng .


      Vì thế liền gật đầu, sau đó thản nhiên kéo tay Tần Li vào bên trong Nam Phong thành, Tần Li xấu hổ đến mức dám ngẩng đầu lên.


      Chờ khi lãnh địa của gia tộc xuất ngay trước mắt, sắc trời tối, mà lúc này cả lãnh địa Tần gia đều giăng đèn kết hoa, giống như chuẩn bị lễ mừng.


      - Ngày mai là ngày mấy?


      Tần Phàm có chút nghi hoặc hỏi.


      - Là ngày lễ khảo nghiệm mỗi năm của gia tộc.


      Tần Li khẽ đáp:


      - Bởi vì năm rồi có rất nhiều tộc nhân ra ngoài lịch lãm, cho nên trưởng lão hội quyết định đem ngày này hoãn lại, nhưng kỳ chính yếu là bởi vì…


      Tần Li ngẩng đầu nhìn Tần Phàm liếc mắt, tiếp tục :


      - Ngày mai là trận chiến giữa đệ cùng Tần Tiến, ngày triêu thánh rất nhanh đến, hai người nếu có ai thắng đại biểu gia tộc Chân Võ thánh điện. cách khác, nếu hôm nay đệ chưa trở về, lần này đại biểu cho gia tộc chính là Tần Tiến.


      - Ha ha, như vậy đệ cũng may mắn.


      Tần Phàm thở phào hơi, may mắn lần này dùng Thanh Vân Điểu quay về, tiết kiệm được nửa thời gian, nếu phiền toái lớn.


      - Tiểu Phàm…


      Tần Li ngẩng đầu lên, đôi mắt nhìn Tần Phàm, có chút bận tâm hỏi:


      - Cuộc chiến ngày mai…đệ có tin tưởng ?


      Tần Phàm trả lời, chỉ cười , đưa bàn tay, vận chuyển võ khí trong cơ thể, sau đó đạo võ khí màu cam thoáng trong lòng bàn tay .


      Chanh sắc võ khí, võ sư cảnh giới!


      - Nguyên lai đệ đột phá tới võ sư cảnh giới!


      Tuy trước đó Tần Li có nghe Tần Ti Ti từng nhắc qua, nhưng trong lòng nàng thể tin, cho tới bây giờ nhìn thấy nội tâm vẫn còn cảm giác hốt hoảng.


      - Hơn năm trước, , Ti Ti có từ năm trước đệ đột phá tới võ sư cảnh giới, đệ chỉ dùng thời gian nửa năm từ võ giả cảnh giới đột phá tới võ sư cảnh giới sao?


      Tần Li khiếp sợ hỏi.


      Tần Phàm mỉm cười gật đầu, giờ cần nhiều lời, Tần Li cũng biết có được đủ lòng tin hay .


      - Tốc độ tu luyện nhanh như vậy, chẳng lẽ đệ dùng qua Cửu Chuyển Chân Võ Đan trong truyền thuyết?


      Tần Li lâu mới hồi phục lại tinh thần, lúc này trong đầu chợt lên loại đan dược nghịch thiên, khỏi kinh ngạc hỏi thăm.


      - Cửu Chuyển Chân Võ Đan? Đó là vật gì?


      Tần Phàm kỳ đối với rất nhiều đan dược Vũ Thiên đại lục cũng quen thuộc bao nhiêu, thậm chí Na Sơ vũ hoàn cùng Tiểu Linh vận hoàn đều là dược phương lấy được trong gia tộc, sau đó tự mình suy nghĩ ra tới, nhưng so với Trúc Cơ Đan đều có hiệu quả giống nhau. Hơn nữa lấy trụ cột luyện dược của , chỉ cần có dược phương, như vậy muốn luyện chế đan dược gì cũng quá khó khăn.


      - Trong truyền thuyết Cửu Chuyển Chân Vũ Đan cùng Trúc Cơ Đan đều là trụ cột tập võ tốt nhất, nhưng còn mạnh hơn Trúc Cơ Đan gấp trăm ngàn lần. Trúc Cơ Đan hữu dụng ở cấp võ đồ, mà Cửu Chuyển Chân Vũ Đan hữu dụng cho tu luyện giả từ cảnh giới võ đồ lên tới tiên thiên cảnh giới hề chướng ngại, có thể con đường tu luyện trở thành bằng phẳng! Nếu tiểu Phàm đệ dùng qua loại đan dược này, đúng là thiên đại phúc khí!


      Tần Li nhớ tới đan dược nghịch thiên kia, nàng vốn luôn hờ hững trấn định cũng nhịn được có chút động dung.


      - Ách, việc này đệ cũng lắm, sư phụ chỉ cho đệ viên đan dược uống vào, lúc ấy đau tới mức thiếu chút nữa chết sống lại, nếu phải có sư phụ phòng hộ chu đáo, có lẽ đệ sớm chết…


      Tần Phàm vừa nghe, trong lòng xoay chuyển, tự nhiên là có dùng qua Cửu Chuyển Chân Võ Đan, nhưng vẫn làm ra bộ dạng sợ hãi , lúc này chỉ có thể đem sư phụ ra làm tấm mộc.


      - Như vậy xem ra đó chính là Cửu Chuyển Chân Võ Đan thể nghi ngờ, sư phụ của đệ quả phải người bình thường, thế nhưng ngay cả đan dược trong truyền thuyết mà cũng có thể lấy ra được.


      Lúc này Tần Li tươi cười , đối với kỳ ngộ của Tần Phàm trong lòng cũng vì cao hứng.


      - Khụ khụ, đừng như vậy thôi, bổn võ thánh đỏ mặt.


      Lúc này Cổ Mặc liền làm mặt dày lên tiếng truyền vào trong tai Tần Phàm, làm Tần Phàm khỏi muốn trợn mắt, vì thế trong miệng liền :


      - Lão gia hỏa kia nhắc tới cũng được, phải người bình thường, bởi vì da mặt của dày hơn người thường rất nhiều!


      - Tiểu Phàm, làm sao đệ lại sư phụ mình như vậy đây!


      Tần Li có chút oán trách .


      Tần Phàm bất đắc dĩ xòe tay, sau đó bước vào trong lãnh địa. Hai gã tộc nhân phụ trách thủ vệ nhìn thấy thiếu niên trở nên thành thục hơn rất nhiều, lâu mới nhận ra, chờ khi nhìn thấy Tần Li, cũng đều mỉm cười.


      - Hì hì, khi đó tiểu Phàm chỉ trong ba tháng từ tam cấp võ đồ đột phá tới võ giả cảnh giới đủ làm các tộc nhân trợn mắt há hốc mồm, tại sau năm tiểu Phàm lại dùng thân phận võ sư xuất , biết tạo rung động như thế nào?


      Tần Phi nhìn theo bóng lưng của Tần Phàm, trong lòng khỏi có chút chờ mong.


      Bước vào địa phương quen thuộc, Tần Phàm thở mạnh hơi, trong lòng có chút hốt hoảng, tựa hồ cảm giác mảnh đất này gắt gao tương liên với máu thịt của . thế nào nơi này cũng là gốc rễ của tại thế giới này, có trách nhiệm phải cống hiến gì đó cho gia tộc của mình.


      Lần này ngày triêu thánh, nhất định hết sức!


      Đổi qua mấy vòng, hồi lâu, rốt cục từ xa xa Tần Phàm thấy được tiểu viện của chính mình, khóe môi khỏi lộ vẻ mỉm cười. Ở trong này những chuyện từng xảy ra tại mồn trước mắt của , lần đầu tiên tỉnh lại, nhìn thấy thiếu nữ động lòng người kia, lại xoay người nhìn nhìn, tiểu nhân nhi lúc này bên cạnh , ngày mai vì nàng mà chiến.


      - Phụ thân!


      Lúc này Tần Li chợt kinh ngạc kêu lên.


      Tần Phàm nhìn tới cửa tiểu viện của mình, thân ảnh uy vũ tới lui ngừng, nhìn thấy Tần Phàm trở về mới dừng lại, chính là Tần Hồng nghe được tin con trai trở về nên tới.


      - những phải lo lắng tiền đồ của toàn gia tộc, còn phải lo lắng cho đứa con lâu chưa về, làm khó cho .


      Trong lòng Tần Phàm thầm nghĩ.


      - Phụ thân, để cha đợi lâu!


      Vì thế bước lên cung kính kêu tiếng, ngẩng đầu nhìn lại trong lòng có chút phức tạp, phát nam tử trước mắt tiều tụy hơn trước rất nhiều.


      Tần Hồng nghe được thanh này, xoay người lại, nhìn thấy khuôn mặt nhắn thành thục hơn năm trước rất nhiều, trong lòng khỏi thở phào hơi nhõm, hơi có chút kích động, vốn có nhiều lời muốn nhưng cuối cùng khi đối mặt đứa con chỉ nhàng thốt được câu:


      - trở lại tốt rồi!
      NoName_01 thích bài này.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 134: Chu Tước

      Trở lại trong phòng của mình, Tần Phàm nhìn chung quanh lần, phát hết thảy đều gọn gàng ngăn nắp, sàn nhà cùng đồ dùng đều thập phần sạch , nhìn ra được thường thường có người đến quét dọn sửa sang.

      - Lão nhân, xuất .

      Tần Phàm hướng Cổ Mặc truyền .

      - Hắc hắc, như thế nào, là muốn luyện hóa hỏa nguyên ma chủng sao?

      Thanh sắc thân ảnh xuất trong phòng, cười hắc hắc nhìn Tần Phàm hỏi.

      - Phải, cuộc chiến ngày mai thể thất bại, giờ ta còn chưa biết thực lực của Tần Tiến như thế nào, nếu như có thể lập tức đem hỏa nguyên ma chủng luyện hóa, ta nắm chắc hơn rất nhiều.

      Tần Phàm gật đầu :

      - Huống hồ giờ ta cảm giác có thể khống chế được ý chí của mình, tuyệt đối để xuất tình huống như lần trước.

      - Được rồi, cuộc chiến ngày mai đối với ngươi mà đích xác hết sức trọng yếu, bổn võ thánh cũng tiếp tục ngăn đón ngươi, chỉ là trước tiên ta cần phải với ngươi, liệt hỏa trời sinh vốn có tính chất thô bạo, viên hỏa nguyên ma chủng chứa khí tức thô bạo mạnh hơn thủy nguyên ma chủng rất nhiều, ngươi nhất định phải chuẩn bị sẵn sàng.

      Cổ Mặc nghiêm túc .

      - Ta chuẩn bị đầy đủ Băng Linh Hoàn, hẳn có vấn đề.

      Tần Phàm lại gật đầu , lúc này có vẻ thập phần bình tĩnh, tuy rằng sắp phải luyện hóa ma chủng nhưng còn vẻ cuồng nhiệt nóng nảy như lúc trước.

      - khi như vậy…

      Cổ Mặc chuyện, chậm rãi đem ra Hỏa Linh Cầu, hư ảnh thần bí đỏ đậm như như trong Hỏa Linh Cầu, sau đó nhiệt độ trong phòng tựa hồ đột nhiên tăng lên cao nhiều.

      Đúng lúc này rốt cục Tần Phàm ra tia dị động, tim đập nhanh hơn ít, vội vàng hít sâu hơi mới khôi phục lại bình thường.

      - Tôi luyện tâm tĩnh vẫn còn kém ít ah!

      Cổ Mặc giương mắt nhìn Tần Phàm, thản nhiên .

      - Ta nhất định có thể khống chế được mình!

      Tần Phàm cắn chặt răng trầm giọng .

      - Tùy ngươi vậy!

      Trong miệng Cổ Mặc thản nhiên đáp, sau đó đem Hỏa Linh Châu đưa cho Tần Phàm.

      Tần Phàm chứng kiến Cổ Mặc đem Hỏa Linh Cầu đưa cho , thoáng ngây ra, lập tức dùng hai tay có chút run rẩy đỡ lấy Hỏa Linh Cầu, nhìn hư ảnh đỏ đậm bên trong như muốn phá xác bay ra, hồi lâu vẫn chưa có động tác tiếp theo.

      - Như thế nào? nỡ lòng mở ra hay dám đánh mở?

      Cổ Mặc có chút hài hước hỏi.

      - Ngươi có biện pháp nào để chân khí bên trong tản mát ra ?

      Tần Phàm nhướng mày trầm giọng hỏi, sợ hãi đánh vỡ Hỏa Linh Cầu giống như lần trước xuất đầu thú linh Thủy Kỳ Lân.

      - Hắc hắc, tệ, lúc này mà vẫn biết suy nghĩ đến chuyện này, ta xem có thể yên tâm hơn ít.

      Cổ Mặc hài lòng gật đầu, sau đó phất tay, tầng võ khí biến thành vòng bảo hộ đem cả gian phòng đều bao phủ, năng lực như vậy cũng phải đạt tới tiên thiên vũ sư mới có thể làm được.

      - Hỏa Linh Cầu này làm sao mới có thể mở ra?

      Nhưng kế tiếp Tần Phàm lại gặp khó khăn, trong tay cầm Hỏa Linh Cầu, đảo lộn vài lần, trong khoảnh khắc cũng biết nên làm sao mới đúng.

      - Trực tiếp đập vỡ !

      Cổ Mặc thản nhiên .

      - Ách…

      Tần Phàm ngẩn ngơ, nhìn nhìn Hỏa Linh Cầu trong tay, cuối cùng cắn răng trực tiếp dùng sức ném mạnh lên mặt đất!

      - Phanh!

      tiếng vang lớn, Hỏa Linh Cầu đem mặt đất ném thành hố to, nhưng tiếp theo quả cầu lên khe nứt , sau đó “ba” tiếng mở tung thành hai nửa.

      Chỉ trong nháy mắt cả căn phòng thoáng chốc biến thành biển lửa, nóng lên hừng hực.

      - Còn lại chính ngươi thu phục!

      Cổ Mặc giống như bị khí tức nóng rực làm phỏng, gương mặt khỏi co rút, tiếp theo chút nghĩa khí chui vào trong giới chỉ.

      - Thương…

      Cùng lúc đó, thanh ngâm minh vang lên trong phòng, hư ảnh đỏ đậm từ trong Hỏa Linh Cầu phóng lên cao, bám theo khí tức nóng rừng rực gấp trăm lần.

      Tần Phàm vội vàng nuốt vào viên Băng Linh Hoàn, khí tức thanh lương nhập vào cơ thể, lúc này mới cảm thấy dễ chịu hơn ít.

      Tần Phàm đưa mắt nhìn hư ảnh đỏ đậm, phát hư ảnh lớn kia ngờ chính là Chu Tước trong truyền thuyết!

      Chu Tước, trong ngũ đại ma tôn, là ma tôn phía nam, chưởng quản hỏa nguyên, thiêu hủy vạn vật, có khả năng hủy thiên diệt địa.

      Chỉ thấy hư ảnh của Chu Tước vọt lên trần nhà, sau đó hai cánh duỗi ra, đem cả gian phòng bao bọc bên trong, tiếp theo liệt hỏa hừng hực bắt đầu bốc cháy bên trong phòng, chỉ trong nháy mắt gian phòng biến thành biển lửa, đồ dùng bên trong phòng thậm chí cả vách tường cũng đều bị thiêu cháy toàn bộ. Nếu phải Cổ Mặc dùng năng lượng hộ tráo đem cả gian phòng ngăn cách hoàn toàn, như vậy thế lửa tràn lan ra bên ngoài.

      Mà Tần Phàm bị vây trong biển lửa, áo bào bị cháy sạch , lúc này thân thể làn da cùng mái tóc cũng có chút phát tím, nhiệt lượng khủng bố bao trùm khắp nơi giống như muốn thiêu cháy toàn bộ thân thể .

      - Còn nhanh đem hỏa nguyên ma chủng nhặt lên!

      Lúc này thanh Cổ Mặc nổ tung bên tai, Tần Phàm giật mình vội vàng nhào về hướng Hỏa Linh Cầu bị vỡ, đem mảnh của Hỏa Linh Cầu lật qua, đầu hư ảnh Chu Tước nho liền trôi nổi lên, vội vàng phát bắt lấy!

      - Khanh…

      trần nhà, hồn linh Chu Tước phát ra tiếng bi minh, sau đó hóa thành đạo hồng quang nhanh chóng bị hút vào trong hỏa nguyên ma chủng trong tay Tần Phàm, đồng thời ma chủng Chu Tước lập tức biến thành nóng rừng rực gì sánh nổi.

      - Tê…

      Tần Phàm hít sâu hơi, thiếu chút nữa muốn buông tay ra, cuối cùng cánh tay phải của phải biến hóa thành Kỳ Lân Thủ mới có thể bắt giữ được.

      - Oanh…

      Cũng đúng lúc này cỗ ý thức cường đại lập tức vọt vào trong đầu Tần Phàm.

      Bên mảnh chiến trường vô biên, trống trận nổi lên bốn phía, nơi nơi đều là cảnh tượng chém giết cùng tàn sát, nhân loại, thú, thần, ma…mặt đất nổ tung, núi cao sụp đổ, sông ngòi khô cạn, thây ngang khắp đồng, xương trắng thành núi…

      Huyết tinh, điên cuồng, bạo ngược, đủ loại khí tức hủy diệt lan tràn khắp cả chiến trường…

      - Cũng là chỗ này…

      Tần Phàm bởi vì sớm có chuẩn bị, hơn nữa dùng qua Băng Linh Hoàn, cho nên lần này cũng thanh tỉnh hơn lần trước khi chạm vào ma chủng Thủy Kỳ Lân rất nhiều.

      - Thương…

      Ảnh tử của Chu Tước rốt cục xuất trong đầu , cao quý ngạo nghẽ, liếc nhìn chúng sinh, ảnh tử vừa xuất , liền há mồm phun ra, mặt đất hóa thành biển lửa, hai cánh khẽ vỗ, núi lửa bùng sôi.

      - Oanh oanh oanh!

      Đủ loại uy lực của Chu Tước trực tiếp đập vào tận sâu trong não của Tần Phàm, khiến cho chao đảo, giống như muốn đem hình ảnh cường đại nhất khắc vào trong ý thức của , khiến cho khỏi run rẩy sinh lòng thần phục.

      - Phàm nhân…

      thanh uy nghiêm truyền đến.

      - Đừng nhiều lời, trấn áp cho ta!

      Tâm tình của Tần Phàm bình tĩnh, vô cùng tỉnh táo, có được kinh nghiệm lần trước, ràng nắm chắc lấy ma chủng Chu Tước hướng vị trí mi tâm của mình vỗ tới.
      NoName_01 thích bài này.

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 135: Hỏa diễm thao thiên


      - Phàm nhân, ngươi bị hủy diệt!


      Ngay trong nháy mắt ma chủng đánh vào vị trí mi tâm, cỗ tinh thần ý chí cường đại mà thô bạo đánh tới làm Tần Phàm chợt cảm giác đầu hoa mắt choáng.


      Nhưng cố gắng bảo vệ chặt chẽ tâm thần, nhắm mắt lại hoàn toàn chút dao động, như vậy đủ biết rèn luyện nội tâm mài luyện tới trình độ bình tĩnh nhất định.


      Ngũ đại ma tôn thời thượng cổ mỗi người dều pháp lực ngập trời, tùy tiện vung móng vuốt ngay cả vũ thánh cũng có thể đơn giản đánh chết, nếu như Tần Phàm phải chống cự với bản tôn của Chu Tước ở thời kỳ toàn thịnh, hề có chút cơ hội nào. Nhưng tại trôi qua ngàn vạn năm, Chu Tướng chỉ còn lưu lại chút chấp niệm niêm phong bên trong hỏa nguyên ma chủng, vì thế Tần Phàm có được năng lực liều mạng với nó.


      Phàm nhân, thần phục ta, ngươi được người người kính sợ!


      Phàm nhân, thần phục ta, ngươi sắp có được vô thượng quang vinh!


      Phàm nhân, thần phục ta ngươi có thể làm được bất cứ chuyện gì!


      Tần Phàm chỉ cắn chặt răng tùy ý cho tinh thần ý chí của Chu Tướng hoành hành ngập trời, vẫn hoàn toàn yên lặng bất động, chẳng khác gì bức tường vững chãi mặc sóng gió thế nào vẫn bảo vệ được chính vị trí của bản thân mình.


      Thời gian trôi qua hơn khắc, sắc mặt Tần Phàm tái nhợt, mồ hôi lạnh giọt, cho tới tại biết cùng ý chí của Chu Tướng giao phong tính được là mấy trăm lần, luôn bị vây trong trạng thái phòng thủ, hề có cơ hội phản kích.




      Lúc này thân ảnh Cổ Mặc xuất ngay bên trong gian phòng, đem hỏa chủng còn sót lại trong phòng tiêu diệt, sau đó sắc mặt trầm lặng xuống nhìn Tần Phàm ngồi dưới đất liên tục cau mày, có thể thấy được tinh thần ý chí kia làm sao công kích cùng áp bách lớn tới mức độ nào.


      Nhưng Tần Phàm trải qua suốt năm tôi luyện lực nhẫn nại cùng năng lực rèn luyện đề cao lớn, hơn nữa có thêm lần kinh nghiệm chiến đấu cùng ý chí của Thủy Kỳ Lân, cho nên mặc dù trong lòng Cổ Mặc vẫn có ít lo lắng nhưng đối với Tần Phàm vẫn giữ nguyên lòng tin tưởng.


      Cuộc chiến tinh thần trong đầu ngừng liên tục tiến hành, biết trôi qua bao lâu, thần sắc Tần Phàm đột nhiên chợt động, nhìn thấy tinh thần ý chí của Chu Tước dần dần suy yếu, rốt cục bắt đầu phản công, tinh thần ý chí như nước thủy triều lập tức hướng hỏa nguyên của Chu Tước đánh tới.


      - Hô…


      Hồi lâu rốt cục Tần Phàm thở hơi, sau đó ma chủng Chu Tướng chậm rãi lên mi tâm của , lúc này bề ngoài hỏa diễm hư ảnh ôn hòa hơn vừa rồi rất nhiều, nhưng bên trong hỏa diễm vẫn phi thường chói mắt.


      - Thành công?


      Lúc này Cổ Mặc hỏi.


      - Chu Tướng lưu lại tinh thần ý chí bên trong bị ta mai .


      Tần Phàm gật gật đầu , nhưng lúc này đáy lòng bỗng dưng lên tia hốt hoảng, chợt nhớ lại lúc trước khi luyện hóa ma chủng của Thủy Kỳ Lân thống khổ tới cực điểm, điều này vẫn luôn lưu lại bóng ma trong lòng .


      - Vậy tại ngươi tiếp tục luyện hóa?


      Cổ Mặc lại hỏi, lần trước phải ngủ say, nên chứng kiến tình cảnh thê thảm của Tần Phàm khi luyện hóa ma chủng Thủy Kỳ Lân.


      Tần Phàm hít sâu hơi, trong lòng mới cảm giác bình tĩnh hơn được chút, lại nặng nề gật đầu, sau đó cẩn thận xuất ra viên Băng Linh Hoàn nuốt vào, nhưng cảm thấy còn chưa đủ bảo hiểm, lại nuốt thêm hai viên. Kinh mạch cùng ngũ tạng lục phủ quanh thân bị bao trùm tầng băng tầng dày, ràng cho thấy uống quá liều, mặt liền nổi lên vẻ thống khổ.


      Tựa hồ thân thể cũng biến thành chậm chạp, Tần Phàm dễ dàng mới đem hư ảnh Chu Tước nuốt vào miệng, sau đó hư ảnh Chu Tước liền chậm rãi chìm vào trong cơ thể .


      - Oanh!


      Ma chủng Chu Tước tiến vào trong thân thể, giống như ngọn núi lửa đột nhiên bùng nổ, ngọn lửa ngập trời tràn lan trong nội thể của Tần Phàm, băng tầng do tác dụng của Băng Linh Hoàn nháy mắt toàn bộ tan rã, chỉ còn lại hàn khí lạnh lẽo lan tràn.


      - A!


      Chỉ trong nháy mắt, trong miệng Tần Phàm phát ra tiếng gầm như dã thú, hai mắt biến thành cực kỳ đỏ bừng, cỗ khí tức thô bạo phát ra người ! Ngay trong lúc ma chủng Chu Tước nhập vào trong cơ thể, lệ khí chất chứa trong ma chủng theo bạo phát ra, thẳng hướng tận sâu trong tinh thần của , ảnh hưởng lên tinh thần cảm xúc của .


      - Bồng!


      tiếng nổ vang, ngọn lửa bao trùm bắt đầu lan tràn mở ra trong cơ thể Tần Phàm, càng ngày càng kịch liệt, từ trong ra ngoài, từ xuống dưới, thân thể Tần Phàm điên cuồng thiêu đốt lên, giờ này khắc này hóa thành hỏa nhân.


      Rất nhanh y phục của bị cháy sạch còn, mà mái tóc đen bị đốt trọi tinh quang, toàn thân đều là đỏ đậm hoặc bị đen cháy, hình tượng thập phần thê thảm.


      - Tiểu tử…


      Cổ Mặc kêu lên kinh hãi, sớm biết luyện hóa ma chủng phi thường nguy hiểm, nhưng ngờ muốn luyện hóa viên ma chủng lại phải gian nguy tới mức độ này.


      - Đừng qua đây!


      Trong miệng Tần Phàm rít gào, hai mắt hoàn toàn biến thành đỏ đậm, tựa hồ như tùy thời đều bị đánh mất lý trí.


      - Gắng bảo trì tâm tình bình thường!


      Cổ Mặc thấy hình dạng của Tần Phàm, biết bị lệ khí trong ma chủng ảnh hưởng, vội vàng quát lạnh tiếng, muốn giúp cho tỉnh táo lại.


      - A…


      Nhưng Tần Phàm siết chặt nắm tay, hung hăng đánh xuống mặt đất, làm như lệ khí dâng tới mức còn cách nào áp chế, chỉ có thể thông qua phương thức này phát tiết ra ngoài.


      Chu Tướng ma chủng vốn là hỏa nguyên ma chủng, quả nhiên trời sinh thô bạo, lệ khí so với ma chủng Thủy Kỳ Lân phải nặng hơn mấy lần, lúc này dù Tần Phàm nuốt ba viên Băng Linh Hoàn vẫn bị lệ khí ảnh hưởng sâu đậm.


      Cắn chặt hàm răng, Tần Phàm ngừng đánh lên mặt đất, mặt đất chung quanh sớm bị thiết quyền của đánh thành gồ ghề, vỡ nát tung tóe.


      - Ý chí của ta do ta nắm giữ!


      Theo thời gian trôi qua, Tần Phàm vẫn cố gắng kiên trì lên, rốt cục hai mắt của chậm rãi khôi phục trong sáng, tựa hồ lệ khí do ma chủng mang tới hoàn toàn bị ngăn chặn.


      - Hô…


      lâu sau, Tần Phàm rốt cục nhàng thở mạnh hơi trọc khí, nhưng kế tiếp cũng biến thành ngưng trọng hơn. Bởi vì giờ chỉ mới đem lệ khí luyện hóa, nhưng năng lượng luyện thể trong ma chủng Chu Tước còn chưa được luyện hóa chút nào!


      Chỉ mới là năng lượng bạo phát bên ngoài hỏa nguyên ma chủng đem biến thành bộ dáng như bây giờ, khi hỏa nguyên ma chủng hoàn toàn bộc phát phát sinh ra tình huống nào, Tần Phàm có chút dám tưởng tượng.


      cỗ lực lượng dâng lên.


      có thời gian chuyện với Cổ Mặc, Tần Phàm nhanh chóng bỏ vào miệng thêm ba viên Băng Linh Hoàn.


      - Tâm nhược băng thanh, dù trời sập cũng sợ hãi!


      Trong lòng thầm đọc lại lần Thanh Tâm chú ngữ mà Cổ Mặc truyền cho , cố gắng làm cho mình duy trì tâm tình bình tĩnh.


      - Luyện hóa!


      Ngay sau đó Tần Phàm cắn chặt răng, khống chế tâm thần hướng ma chủng va chạm tới, nhất thời năng lượng hỏa diễm hoàn toàn bộc phát ra, ngọn lửa vô tận nở rộ trong cơ thể Tần Phàm.


      đều ràng có thể cảm giác được mỗi tế bào trong thân thể đều bị thiêu đốt lên, huyết dịch sôi trào, kinh mạch vặn vẹo, khung xương phát ra thanh tra tấn răng rắc ngừng, chỉ trong nháy mắt Tần Phàm chợt có ảo giác bản thân mình phải triệt triệt để để biến mất bên trong thế giới này.


      - Kiên trì!


      Trong lòng Tần Phàm ngừng nhắc nhở chính mình.


      Thành công có thể lần nữa biến chất, có thể trực tiếp bước vào tiên thiên khí lực, ngày mai cuộc chiến cùng Tần Tiến nhất định có thể nắm chắc được thắng lợi trong tay!


      Mà thất bại tan thành mây khói!
      NoName_01 thích bài này.

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 136: Lại biến chất


      Ngọn lửa hừng hực thiêu đốt lên thân thể Tần Phàm, mà vừa rồi băng tầng phòng hộ khi nuốt ba viên Băng Linh Hoàn lần hai sớm bị hòa tan sạch , thậm chí hàn khí lạnh buốt chậm rãi biến mất.


      Liệt hỏa lan tràn khắp toàn thân, càng lúc càng bừng cháy.


      Lúc này luyện thể ma chủng cũng khác với luyện thể ma chủng lần đầu tiên. Hỏa nguyên ma chủng luyện thể từ trong ra ngoài, mà hỏa nguyên ma chủng trong ngoài cùng bốc cháy, trực tiếp luyện hóa tạp chất trong thân thể Tần Phàm.


      May mắn trước đó Tần Phàm luyện hóa xong viên ma chủng, khí lực mạnh mẽ hơn người thường rất nhiều, nếu chỉ sợ trong nháy mắt vừa rồi thân thể bị ngọn lửa cực nóng thiêu thành tro tàn.


      Nhưng cho dù là như thế, giờ phút này nhìn Tần Phàm chẳng khác gì hỏa nhân, mỗi tấc da thịt đều bị thiêu đốt lên, đau đớn toàn tâm, năng lượng thủy nguyên chất chứa trong ma chủng Thủy Kỳ Lân dùng bảo vệ tâm mạch cùng yếu hại, nhưng tuy rằng đem hết toàn lực áp chế phòng hộ khắp toàn thân nhưng hỏa diễm càng lúc càng cháy cao, nhiệt lượng trong cơ thể càng ngày càng khủng bố, tình huống càng lúc càng thêm nghiêm trọng nguy hiểm.


      - Ah…


      Trong miệng Tần Phàm phát ra tiếng hô đau thống khổ, cũng cảm giác trong vũ điền khí hải bị truyền tới cỗ hấp lực mãnh liệt. Võ khí trong võ điền khí hải liên tục bị hút ra ngoài, cung cấp cho hỏa diễm hừng hực làm năng lượng luyện thể.


      - Tiểu tử, thế nào?


      Cổ Mặc nhìn thấy bộ dáng này của Tần Phàm, hoàn toàn cách nào nhúng tay vào, mà vào lúc này chợt phát vũ khí người Tần Phàm tựa hồ trở nên cực kỳ hỗn loạn, hơn nữa còn bị khống chế, lại biết tại trong thân thể Tần Phàm xảy ra biến hóa như thế nào.


      - Hồi Khí…


      Tần Phàm căn bản ra lời, chỉ run rẩy đem hai viên Hồi Khí Hoàn nhét vào miệng, bổ sung võ khí bị tiêu hao. cảm giác võ điền của mình chậm rãi co rút lại, tựa hồ như muốn nổ tung.


      - Năng lượng cần để luyện thể cung cấp đủ?


      Cổ Mặc nhướng mày, rốt cục nhìn ra được chút manh mối.


      Tần Phàm rất muốn gật đầu cái nhưng vừa rồi dùng xong hai viên Hồi Khí Hoàn, ngọn lửa quanh thân càng trở nên điên cuồng hơn, giờ toàn thân của biến thành mảnh cháy đen, có nhiều chỗ còn bị rách nát, máu loãng nóng hực chảy ra, thoạt nhìn cực kỳ dữ tợn cùng khủng bố, mà cơ năng toàn thân cũng nhận được phá hư cực kỳ nghiêm trọng, giờ cho dù muốn động đậy chút cũng cách nào làm được.


      Hồi Khí Hoàn vừa mới bổ sung được chút bị hút , mà ma chủng còn ngừng hấp xả võ điền của Tần Phàm, giờ võ điền của rốt cục hoàn toàn khô héo, còn tia võ khí dư thừa, tựa hồ đều có thể hoàn toàn tan vỡ dập nát bất cứ lúc nào.


      Bên ngoài cơ thể biến thành huyết nhân, ngũ tạng lục phủ cùng kinh mạch trong cơ thể cũng bởi vì bảo vệ kịp mà vặn vẹo biến dạng, vũ điền càng ngày càng nóng, võ khí có càng thêm nóng hừng hực, rốt cục xuất khe hở…


      Bết bát hơn chính là đúng vào lúc này tinh thần chậm rãi truyền tới cảm giác suy yếu, cỗ mệt mỏi vô lực lặng yên xâm nhập tới, Tần Phàm cảm giác mình giống như rơi vào gian vô tri vô giác, ý thức càng ngày càng loãng, gần như chỉ còn lại tia bản năng chống đỡ bị ngã xuống.


      - Đó là cảm giác muốn chết sao…


      Đáy lòng Tần Phàm nhàng nỉ non, vào lúc này còn cảm thấy đau đớn, nhưng biết cảm giác này phải là chuyện tốt, đó là cách tử vong càng ngày càng gần!


      Thời gian kỳ chỉ qua trong nháy mắt, nhưng Tần Phàm cảm giác bản thân mình tựa hồ vượt qua trăm năm.


      Chỉ trong nháy mắt, đột nhiên có cỗ năng lượng ngân nga kéo dài đưa vào bên trong thân thể , sau đó toàn bộ rót vào trong đan điền của , võ điền sống lại, rốt cục đủ cung cấp năng lượng cần đến, cỗ lực lượng hấp xả chậm rãi yếu bớt linh hồn giống như bị giật mình, cảm giác thống khổ rốt cục bắt đầu quay trở lại trong tinh thần của .


      Nguyên lai trong thời khắc mấu chốt, Cổ Mặc truyền cho bộ phận lực lượng vào trong cơ thể . Điều này giúp Tần Phàm chậm rãi khôi phục lại sức sống, nhưng trong cơ thể vẫn tiếp tục dùng hỏa diễm đến tiến hành liệt diễm luyện thể!


      - Ah…


      Tuy rằng khôi phục tri giác nhưng cảm giác đau đớn như sống bằng chết làm Tần Phàm phải phát ra tiếng gầm từ tận sâu trong linh hồn, lại có chút muốn quay trở về trạng thái vô tri vô giác như khi nãy, nhưng tinh thần ý chí của đau khổ duy trì bản thân, vất vả mới có thể hồi sinh trở lại, nhất định thể buông tha bản thân!


      - Tiểu tử, ngươi phải cố gắng chịu đựng!


      Cổ Mặc nhìn thấy tình cảnh bi thảm của Tần Phàm nhưng chỉ cau mày, nghĩ ra được chút biện pháp gì, tại chỉ có thể do chính bản thân Tần Phàm tự mình vượt qua mà thôi.


      tại bên ngoài thân thể thoạt nhìn làm cho người ta sợ hãi, trong cơ thể vẫn vô cùng thê thảm hơn, kinh mạch, khung xương, máu huyết đều nóng lên hừng hực, ngũ tạng lục phủ cùng các khí quan trong nội thể càng biến dạng nghiêm trọng, biến thành mảnh cháy đen. tại Tần Phàm tuy rằng còn tuyến sinh cơ nhưng đây tuyệt đối lâm vào trạng thái như hấp hối.


      Cũng biết phải bồi hồi bên bờ sinh tử được bao lâu, đột nhiên cỗ khí tức thanh lương vô thanh vô tức xuất lưu chuyển trong nội thể Tần Phàm, tựa hồ thong thả chữa trị thân thể đạt tới điểm cực hạn của .


      Đó chính là khí tức đến từ thủy nguyên ma chủng!


      Cùng lúc đó, năng lượng hỏa nguyên ma chủng luyện thể cũng chậm rãi thẩm thấu khắp toàn thân Tần Phàm, ngừng tăng cường đề cao khí lực của .


      giống như con trăn lột da, da thịt bên ngoài bị tàn phá chậm rãi bóc ra, tầng da mới sản sinh, làn da càng thêm hoàn mỹ xuất , ở trong cơ thể kinh mạch, huyết nhục, khung xương cùng ngũ tạng lục phủ đều chậm rãi khôi phục sinh cơ, trở nên càng thêm cường đại.


      Rốt cục Tần Phàm hồi phục lại bên bờ tử vong.


      chữa trị, thêm lần sống lại, hoàn thành xong lần biến chất.


      Khi sinh cơ chậm rãi hồi phục, Tần Phàm cảm giác lực lượng quay về trong cơ thể, thử dùng sức nắm chặt tay.


      - Ông…


      tựa hồ nghe được bên trong cơ thể truyền tới tiếng chấn động, tuy rằng thân thể còn chưa hoàn toàn khôi phục nhưng Tần Phàm cảm giác khí lực của mình đề cao diện rộng. Lần này đề cao thậm chí so với lúc luyện hóa viên ma chủng đầu tiên còn cao hơn rất nhiều.


      Khí lực tại của cường đại tới mức trước kia chưa bao giờ dám tưởng tượng.


      - tại thân thể này của ta tuy so sánh với cao cấp võ giáp cũng kém !


      Cảm giác được lực lượng xao động trong thân mình, Tần Phàm cũng khỏi thầm líu lưỡi.


      Mà đáng vui mừng hơn chính là vừa rồi trong lúc bên bờ sinh tử, Tần Phàm cảm giác tinh thần ý chí của mình cũng nhận được đề cao lớn, theo thầm phỏng chừng, giờ tinh thần ý chí của so sánh với tiên thiên vũ sư cũng thua kém!


      - Di?


      Nhưng vào lúc này, hỏa nguyên ma chủng trong cơ thể Tần Phàm, hư ảnh Chu Tước chợt mở ra cánh, ngọn lửa chói mắt lập tức từ trong thân thể bộc phát ra, chỉ trong nháy mắt cảm giác sau lưng chợt nóng rực, cảm giác đau đớn mãnh liệt khi linh hồn bị thiêu đốt đáp úp tới, rất lâu sau mới khôi phục lại bình tĩnh.


      - Hô…


      Tần Phàm rốt cục thở ra hơi, chậm rãi mở mắt.


      - Thành công?


      Lúc này Cổ Mặc thấy Tần Phàm mở mắt, tuy rằng trong lòng có đáp án nhưng trong miệng vẫn nhịn được hỏi.


      - Cuối cùng ở quỷ môn quan quay về.


      Tần Phàm gật gật đầu, hai tay siết chặt, cảm giác toàn thân tràn ngập lực lượng, đó chính là lực lượng cường đại chỉ đến từ khí lực bản thân!


      Cảm giác tốt!


      - Tần Tiến, ngày mai gặp!


      Vừa lấy được tân sinh Tần Phàm chợt lộ ra tia cười thoải mái.


      giờ đối với cuộc chiến ngày mai mười phần tin tưởng.
      NoName_01 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :