Đan Vũ Càn Khôn - Hỏa Thụ

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 111: Chia lìa.


      Tần Phàm đứng ở cửa động nhìn lại, hết thảy trước mắt giống như là bức họa vô cùng lịch tao nhã nhưng tràn đầy vẻ hấp dẫn và lôi cuốn. Mà lúc này tâm cảnh của cũng thập phần yên tĩnh, chút gợn sóng. nghĩ đến thân thế bi thảm của tiên nữ đứng ở đằng kia, trong lòng khỏi có chút xúc động, thương cảm nhàn nhạt nổi lên.


      - Ai...


      Tần Phàm thở dài tiếng trong nội tâm, sau đó tiến vào trong bức họa kia.


      - Nàng sao chứ?


      Tần Phàm đứng sau lưng Kỷ Huyên Nhi, giọng lên tiếng phá vỡ yên tĩnh. Tuy vừa rồi trở về thạch thất, phát tình huống thân thể của nàng khôi phục lại bình thương nhưng trong lòng vẫn có chút lo lắng cho nàng.


      - Ân.


      Kỷ Huyên Nhi nhàng lên tiếng, vẫn quay đầu.


      - thể ngừng tu luyện sao?


      Tần Phàm lại hỏi.


      Kỷ Huyên Nhi lắc đầu, nhàng :


      - Ta ngừng lại.


      - Lãnh Nhiệt cực hạn chi đạo thay đổi thất thường, quá mức nguy hiểm. Nếu nó lại tiếp tục phát tác biết ta có thể cứu nàng lần nữa hay ...


      Tần Phàm nhướng mày, ra. biết Kỷ Huyên Nhi là nữ tử đáng thương, người thân nào, căn bản có bất kỳ chỗ dựa nào. Mà chính cũng có rất nhiều việc cần òoàn thành, có khả năng thời khắc nào cũng đều có thể bảo hộ nàng. Huống hồ, sau khi tiếp tục tu luyện năng lượng lạnh nóng cực hạn dần dần tăng cường, cũng biết lần sau mình có thể giúp nàng khống chế nữa hay .


      - Lần này, cám ơn ngươi.


      Kỷ Huyên Nhi cúi đầu.


      - cần cảm tạ, chúng ta cùng trải qua sinh tử, kinh qua hoạn nạn, hơn nữa Lãnh Nhiệt cực hạn chi đạo này cũng là chúng ta cùng phát ra, ta thực muốn nhìn thấy ngày nào đó vì nó mà nàng chết .


      Tần Phàm có chút bất mãn, trầm giọng ra.


      - Ta có nỗi khổ tâm.


      Kỷ Huyên Nhi cắn răng, ra.


      - Là vì chuyện Kỷ Trấn sao?


      Tần Phàm bất đắc dĩ thở dài, biết mình vô luận như thế nào cũng thuyết phục được nữ tử quật cường này, hơn nữa mối thù lại lớn như vậy, nàng quả là có lý do để kiên trì.


      - Ngươi cũng biết?


      Kỷ Huyên Nhi ngẩng đầu lên, sắc mặt trở nên hết sức khó coi.


      - Nàng đại khái trong lúc hôn mê.


      Tần Phàm ra:


      - Chỉ là giờ nàng còn hoàn toàn biết gì về thân phận của đối phương, hơn nữa thực lực đối phương lại cường đại như thế, mình nàng như thế nào đối kháng lại được?


      - Dù sao ta cũng còn gì, có gì đáng sợ sao?


      Kỷ Huyên Nhi lắc đầu, thê lương .


      Tần Phàm trầm mặc.


      - Xuân Hòa Đường Thanh Thạch Trấn là sinh ý của gia tộc Tần gia ta, ngày sau có cần giúp đỡ có thể thông qua Chưởng quầy Tần kim Xuân Hòa Đường tìm ta.


      lát sau, mở miệng ra. cũng khuyên can nữa, với tính cách của nàng biết như thế nào cũng cải biến được suy nghĩ của nàng. Hơn nữa cũng khích lệ nàng từ bỏ việc báo thù, cho nên chỉ có thể tận hết năng lực để hỗ trợ nàng.


      - Cám ơn.


      Kỷ Huyên Nhi cúi đầu, cắn chặt đôi môi đỏ mọng lại, vất vả thốt ra hai chữ.


      - Nếu như nàng xem ta là bằng hữu nhất định phải tìm ta.


      Tần Phàm nhìn khuôn mặt của Kỷ Huyên Nhi, trịnh trọng .


      Kỷ Huyên Nhi chậm rãi gật gật đầu, nước mắt rốt cục cũng chảy xuống. Tất cả những đau khổ của nàng trong những năm gần đây phảng phất như giờ đây đều tuôn trào toàn bộ, tất cả kiên trì, kiên cường lúc này cũng tạm thời sụp đổ.


      Hai người cứ lẳng lặng đứng yên như vậy ở trong dược điền cho đến trời tối .


      Bắt đầu từ ngày hôm nay, ngoại trừ tu luyện ra Tần Phàm còn ngừng luyện dược. Linh dược trong Dược cốc rất phong phú, nhiều chủng loại, giờ Tần Phàm cơ hồ đều luyện chế được những gì mình có thể.


      Hồi khí hoàn, chữa thương hoàn, sinh cơ lưu thông huyết hoàn...


      Những linh dược luyện chế, đại lượng đều là những cái này, cái gì có thể ngắt hái được trong dược cốc cơ hồ đều lấy hết. Bất quá dược cốc này rất nhanh sinh sôi trở lại.


      Sở dĩ ngừng luyện dược như vậy là trong lòng biết và Kỷ Huyên Nhi sắp phải chia tay nhau rồi, thầm nghĩ trước khi ly biệt có thể giúp đỡ cho nữ tử đáng thương này chút.


      10 ngày sau.


      - Đến lúc ra rồi.


      Sáng sớm Tần Phàm bắt đầu tu luyện giường đá phen, sau đó đứng lên, thào ra. Lúc trước với Trần Kỳ ước định 10 ngày sau tìm , hơn nữa nhờ Tần Kim tìm kiếm dược liệu cũng lâu, giờ có lẽ ít gặt hái rồi.


      Lúc rời khỏi cửa đá, khỏi quay đầu nhìn thoáng qua, nghĩ lại lúc giúp Kỷ Huyên Nhi chữa thương ở đây, khóe miệng tự nhiên lên vòng vui vẻ. Mà nhớ tới nước thuốc xấu hổ kia, giờ vẫn nhịn được có chút xấu hổ.


      Rời khỏi sơn động, giống như ngày thường, Kỷ Huyên Nhi tu luyện ở chỗ những cây ăn quả.


      Tần Phàm cũng quấy rầy, chỉ lén lút đứng ở bên, lẳng lặng thưởng thức dáng người mỹ diệu của nàng. thể , dáng người mảnh khảnh và bờ eo thon thả của nàng phối hợp với nhau, mỗi động tác đều lộ ra vẻ động lòng người, lúc như bướm vờn, khi như nữ lạc thần nhảy múa nước, cho dù là những động tác đầy sát cơ nhất tựa hồ cũng ra ít vẻ đẹp hoàn mỹ.


      Qua hồi lâu sau.


      Rốt cục Kỷ Huyên Nhi cũng ngừng tu luyện, chậm rãi quay đầu lại nhìn Tần Phàm.


      mặt Tần Phàm nổi lên tia thần sắc bỏ, trong nội tâm có chút cảm xúc. Từ hôm nay trở biết lúc nào mới lại được nhìn thấy màn này.


      - Ta phải rồi, đoán chừng rất lâu mới trở về.


      Sau khi trầm mặc chút, Tần Phàm mở miệng ra.


      Kỷ Huyên Nhi vốn có chút nao nao, miệng ấp úng như muốn gì đó nhưng cuối cùng vẫn mở miệng.


      Tần Phàm mỉm cười, lấy từ trong trữ vật giới chỉ ra cái gói , mở ra, bên trong là những bình ngọc lớn , khoảng chừng 100 cái.


      - Nàng cũng biết ta là Luyện dược sư, những luyện dược này xem như là ân tình nàng tặng Linh Dược cốc cho ta, ha ha... Linh dược ở nơi này đối với ta rất hữu dụng, sau này ta trở lại.


      Tần Phàm tới phía trước, đưa cái bao cho Kỷ Huyên Nhi. thực tế mảnh Luyện Dược cốc cũng có giá trị hơn cái bao này rất nhiều.


      - Bên ta ghi ràng cách dùng và công hiệu của mỗi loại, mỗi lúc rảnh rỗi nàng nhìn xem chút. Bởi vì giờ ta tạm thời chỉ có thể luyện chế luyện dược cấp linh hoàn nên những cái này đều là linh hoàn, tuy hiệu quả tốt bằng linh đan nhưng đối với nàng mà vẫn hữu dụng.


      Kỷ Huyên Nhi cắn cặp môi đỏ mọng, lắc đầu, tiếp lấy.


      - Cầm lấy .


      Tần Phàm kiên quyết , sau đó trực tiếp đưa bao thuốc vào tay Kỷ Huyên Nhi.


      - Hôm nay từ biệt, biết đến bao giờ mới gặp lại, cái này coi như là chút lễ vật tặng cho bằng hữu a.


      Kỷ Huyên Nhi vẫn mở miệng.
      NoName_01 thích bài này.

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 112: Tin tức của Dẫn Hồn Thảo.


      Hai người cứ như vậy đứng đối mặt nhau, yên tĩnh hồi lâu.


      - A, trước khi , ta có nguyện vọng nho , chỉ có nàng mới có thể làm được, biết nàng có thể giúp ta thực ?


      Cuối cùng, vẫn là Tần Phàm lên tiếng phá vỡ trầm mặc, mỉm cười .


      Kỷ Huyên Nhi khẽ giật mình cái, vẫn ngẩng đầu lên.


      - Biết nàng lâu nhưng tới bây giờ ta vẫn chưa thấy nàng cười, hôm nay ta muốn nhìn nàng cười cái.


      Tần Phàm mỉm cười, ra, ánh mắt bình tĩnh nhìn khuôn mặt của Kỷ Huyên Nhi.


      Kỷ Huyên Nhi cúi đầu, hồi lâu vẫn gì.


      Đối với nàng mà cũng biết bao lâu rồi, nàng chưa từng nở nụ cười, thậm chí nàng cũng quên cười là như thế nào rồi.


      Tần Phàm cũng nóng nảy, chỉ lẳng lặng nhìn nàng, chờ đợi.


      Sau hồi do dự, rốt cục Kỷ Huyên Nhi cũng chậm rãi ngẩng đầu lên, khóe miệng khẽ nhúc nhích, hơi thở thơm như đàn hương khẽ tán ra xung quanh, đôi môi đỏ thẫm run rẩy, tạo thành vòng cung đẹp mắt. Dung nhan tuyệt sắc của nàng như hồ nước yên tĩnh, cơn gió thổi qua liền tách ra tầng tầng sóng nước, mang theo tia ngượng ngùng, cũng có chút mất tự nhiên, thậm chí có chút miễn cưỡng nhưng trong khoảnh khắc đó lại như có thể hòa tan cả băng tuyết, vô cùng động lòng người.


      - Ha ha ha...


      Tần Phàm đắc ý, cười thỏa mãn, sau đó lưu dáng vẻ động lòng người kia vào trong nội tâm của mình, nhìn Kỷ Huyên Nhi khôi phục lại dáng vẻ lạnh như băng của mình, mỉm cười, giọng :


      - Tạm biệt, bảo trọng.


      xong, quay người ra khỏi dược cốc, về phía mặt trời.


      - Hô...


      Tần Phàm ra khỏi Dược cốc, thở ra hơi như muốn vứt bỏ hết những suy nghĩ phức tạp. Cuối cùng vẫn nhịn được quay đầu lại nhìn thoáng qua cái rồi triển khai thân pháp, hướng về Thanh Sơn trấn.


      ...


      - Thiếu gia Tần Phàm.


      Lúc thân ảnh xuất tại Xuân Hòa Đường, Tần Kim hướng tiểu thị ra ý thoáng phát rồi sau đó cung kính đưa vào nội đường.


      - Kim thúc, chuyện ta nhờ thúc như thế nào rồi?


      Sau khi hai người phân biệt ngồi xuống, Tần Phàm có chút chờ được, mở miệng hỏi thăm.


      - phụ nhờ vả của thiếu gia, ngoại trừ Dẫn hồn thảo đại bộ phận linh dược khác tìm được rồi.


      Tần Kim mỉm cười, .


      - Kim thúc vất vả rồi.


      Tần Phàm khỏi có chút thở dài hơi, cũng nghĩ Tần Kim lại có năng lực lớn như vậy, trong thời gian ngắn tìm kiếm được số lượng linh dược lớn như vậy cho . Lúc trước đến mượn nhờ lực lượng gia tộc tìm kiếm quả nhiên là chuẩn xác, nếu tự tìm kiếm biết giờ có tìm được nửa nữa.


      - Dẫn hồn thảo kia có bất kỳ tin tức nào sao?


      Sau đó, Tần Phạm lại hỏi, biết Dẫn hồn thảo này là loại linh dược khó tìm nhất, nếu như gia tộc cũng tìm thấy cũng khó lòng mà tìm được rồi.


      - Cũng phải, kỳ nghe vị Mạo hiểm giả biết nơi nào có Dẫn hồn thảo, chỉ là dù ta ra giá cao bao nhiêu vẫn kín miệng như bưng, chỉ có thể thương lượng giao dịch với Linh dược sư.


      Tần Kim nhíu mày, ra.


      - Chỉ thương lượng với linh dược sư?


      Tần Phàm nao nao, bất quá vốn là Luyện Đan sư, tuy giờ chỉ có thể chế ra Luyện dược cấp Linh hoàn nhưng đối với Mạo hiểm giả mà có lẽ đủ rồi, vì vậy mở miệng :


      - Mạo hiểm giả này ở nơi nào? Ta muốn tìm .


      - Thiếu gia, Mạo hiểm giả này chính là Võ sư cửu cấp, tính tình có chút cổ quái, khó mà ở cùng . Xuân Hòa Đường chúng ta tiếp xúc với , bằng ngươi cứ đợi thời gian ngắn a, ta tin tưởng cũng dám quá đắc tội với Chân vũ thế gia chúng ta, cuối cùng cho chúng ta biết.


      Tần Kim có chút chần chừ, ra.


      - sao, tự ta tìm là được rồi.


      Tần Phàm khẽ mỉm cười . giờ cho dù đánh lại Võ sư cửu cấp tối thiểu cũng có tự tin có thể bảo vệ được tính mạng, cộng với trong tay có hai đạo võ phù Võ Tôn Cấp, coi như là Võ sư Tiên Thiên bình thường cũng sư. Huống hồ người này lại cầu giao dịch với Luyện Dược sư phần lớn là có chuyện cần cầu Luyện Dược sư, có lẽ làm khó mình.


      Tần Kim thấy thái độ Tần Phàm kiên quyết như vậy, liền ra tình huống Mạo hiểm giả kia. biết Mạo hiểm giả kia cũng dám đối địch với Nam Phong Tần gia bọn nên có lẽ cũng làm gì bất lợi với Tần Phàm.


      - Kim thúc, lần này cám ơn ngươi rồi.


      Tần Phàm chân thành , sau đó bỏ linh dược vào trong trữ vật giới chỉ rồi cáo biệt Tần Kim mà .


      - Thiếu gia Tần Phàm, biết tháng sau ngươi có thể trở lại Xuân Hòa đường chúng ta hay ?


      Đúng lúc này, Tần Kim lại đột nhiên ra.


      - Có chuyện gì?


      Tần Phàm khỏi khẽ giật mình.


      - Ha ha, kỳ ta cũng chỉ là được người ta nhờ chuyển lời, nếu như lúc đó thiếu gia có thời gian rảnh cứ trở về chuyến là được.


      Tần Kim khẽ cười, cũng ra.


      Mặc dù có chút nghi hoặc nhưng Tần Phàm vẫn gật đầu, dù sao Tần Kim này quả giúp rất nhiều, nếu như lúc đó tìm được Dẫn hồn thảo có lẽ trở về Thanh Thạch Trấn chuyến.


      Nửa thời thần sau, thân ảnh Tần Phàm xuất trong tiểu sơn cốc ở phía tây Thanh Thạch Trấn. Nơi này chính là doanh bộ Thanh Ưng mạo hiểm đoàn, toàn bộ nơi trú quân đều đâm vào trong sơn cốc, miệng hang hẹp dễ thủ khó công, xem như là nơi tốt. Lúc này chính là tiến tới đại bản doanh thế Mạo hiểm đoàn rồi.


      - Nơi này là chỗ trú quân thế m[Ạ]o hiểm đoàn, người lạ được phép tiến vào.


      Lúc này, ở miệng hang tiểu sơn cốc có hai thủ vệ đứng đấy, người trong đó thấy Tần Phàm tới liền mở miệng ra.


      - Gọi Trần Kỳ tới gặp ta.


      Tần Phàm nhàn nhạt .


      - Ngươi là người phương nào? Trần ca chúng ta là người là ngươi muốn là có thể...


      Thủ vệ kia còn muốn quát hỏi nhưng còn chưa hết câu thỉ tên thủ vệ còn lại ở bên phản ứng lại, vội vàng giật giật áo .


      Sau đó tiến lên, cười nghênh đón, :


      - Đoàn trưởng, xin chờ chút, Trần ca vừa vặn ở bên trong, ta lập tức báo cáo cho ra đón ngài.


      - cần, dẫn ta vào.


      Tần Phàm phất phất tay áo, ra, thấy nhận ra mình cũng hề khách khí chút nào nữa.


      - Đoàn trưởng, mời vào trong.


      Đây là lần đầu Tần Phàm tiến vào mảnh thuộc địa của mình, phát trong này ánh mặt trời rất sung túc, cảnh sắc rất đẹp, hơn nữa nồng độ linh khí trong cốc so với bên ngoài còn hơn ít, cái này khiến trong lòng của có chút thỏa mãn.


      - Đoàn trưởng, ngài tới rồi.


      Trần Kỳ nhận được tin tức liền vội vàng chạy đến nghênh đón. Thần sắc vô cùng cung kính, lần trước lúc còn là võ sư ngũ cấp mà chế tạo ra năm khỏa tiểu linh vận hoàn nên trong lòng càng tin phục Tần Phàm rồi.
      NoName_01 thích bài này.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 113: Kế hoạch phát triển. (1)


      - Tình huống trong Mạo hiểm đoàn giờ như thế nào?


      Đến đại bản doanh, ngồi xuống, Tần Phàm uống ngụm trà, nhàn nhạt hỏi thăm.


      - Sau khi trải qua chỉnh đốn, giờ thế Mạo hiểm đoàn chúng ta có 106 người, trong số thuộc hạ có thêm 6 gã võ sư, còn lại cũng đều là võ giả ngoài lục cấp, thân thế đều trong sạch, có bất kỳ tiền án tiền nào.


      Trần Kỳ cung kính hồi báo.


      - Có Mạo hiểm đoàn nào mang địch ý với Mạo hiểm đoàn mới gây dựng của chúng ta hay ?


      Tần Phàm lại .


      - Đích là có hai Mạo hiểm đoàn có chút bất mãn với thế mạo hiểm đoàn mới xây của chúng ta, bất quá đây cũng là chuyện thường xảy ra với những Mạo hiểm đoàn mới gây dựng, chỉ cần qua thời gian ngắn là ổn.


      Trần Kỳ hồi đáp.


      - giờ bên trong đoàn có bao nhiêu Võ giả 9 cấp đỉnh phong?


      Tần Phầm trầm ngâm hồi rồi lại hỏi.


      - Có 15, 16 người.


      Trần Kỳ nghe Tần Phàm hỏi cái này, trước tiên hơi nao nao nhưng lập tức hiểu được, trong nội tâm liền có chút chờ mong.


      Quả nhiên, ngay sau đó Tần Phàm liền lấy ra mấy cái bình, nhàn nhạt :


      - Nơi này có 20 khỏa tiểu Linh vận hoàn, có thể khiến thế Mạo hiểm đoàn chúng ta có được 20 Võ sư. Hôm nay thế Mạo hiểm đoàn chúng ta vừa mới gầy dựng nên, nếu càng nhường nhịn càng dễ dàng khiến người khinh thị, đoàn chúng ta cấm đánh cướp nhưng có nghĩa là thờ ơ để người khác mạo phạm chúng ta. Trần Kỳ, ngươi là người thông minh, ta nghĩ ngươi hiểu nên làm gì rồi.


      Trần Kỳ cầm mấy bình Tiểu Linh vận hoàn này, trong nội tâm cảm khái ngàn vạn, lúc trước đột phá đến cảnh giới Võ sư cơ hồ hao phí hết toàn bộ gia tài tích cóp mới mua được lọ Tiểu linh vận dịch hỗ trợ đột phá, hơn nữa lại suýt nữa thất bại. Mà có tiểu linh vận hoàn cao hơn tiểu linh vận dịch 2 cấp cơ hồ có thể đột phá 100%. Chỉ có thể những huynh đệ trong đoàn là quá may mắn.


      Kỳ , ngoại trừ thiên phú ra đối với đại bộ phận Mạo hiểm giả bình thường mà bọn có Luyện dược hoặc các vật phẩm hỗ trợ khác, cho nên rất khó đột phá được bình chướng. Đại bộ phận bọn đều tích cóp để đổi lấy tiểu linh vận dịch, nhưng linh dịch cấp luyện dược này chỉ có giá cả đắt đỏ mà tỷ lệ đột phá thành công chỉ tăng ít, nhất định có thể hoàn toàn đột phá. Mà ngoài cái này ra, trực tiếp lợi dụng những linh dược đặc biệt để hỗ trợ đột phá càng thêm khó khăn rồi.


      - Xin đoàn trưởng yên tâm, có Tiểu linh vận hoàn này trợ giúp thuộc hạ tin tưởng thế Mạo hiểm đoàn chúng ta càng cường đại hơn so với Thanh Ưng Mạo hiểm đoàn.


      Trần Kỳ vô cùng tự tin .


      Tần Phàm khẽ gật đầu.


      - Ngươi đột phá cảnh giới Võ sư được bao nhiêu năm rồi?


      Sau đó, Tần Phàm lại tùy ý hỏi thăm.


      - 8 năm rồi!


      Trần Kỳ nghe Tần Phàm hỏi bản thân mình, con mắt khỏi sáng ngời lên, trong nội tâm nhịn được kích động, mặt cũng lên thần sắc hưng phấn, biết cơ hội của mình rốt cục cũng tới rồi.


      - Tám năm từ Võ sư nhất cấp đạt tới Võ sư thất cấp, thiên phú này cũng bình thường a.


      Tần Phàm hơi trầm ngâm trong lòng, phán đoán đại khái thiên phú của Tần Phàm, đoán chừng đột phá đến võ sư Tiên Thiên có vấn đề gì, thực lực như vậy tạm thời có thể giúp quản lý Mạo hiểm đoàn rồi.


      - Đây là khỏa Trung vũ hoàn, là luyện dược sơ vũ hoàn tiến giai, có thể khiến Võ sư đề thăng cảnh giới thêm cấp. Sau khi phục dụng có lẽ ngươi có thể đạt tới võ sư bát cấp rồi.


      Tần Phàm lấy ra cái chai bạch ngọc, đặt bàn, nhàn nhạt ra:


      - Lúc ngươi đạt tới Võ sư cửu cấp đỉnh phong ta giúp ngươi đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên.


      - Cám ơn đoàn trường, thuộc hạ nhất định vì đoàn trưởng hảo hảo quản lý thế Mạo hiểm đoàn, cam đoan khiến đoàn trưởng thất vọng.


      Trần Kỳ nhìn cái chai bạch ngọc bàn, hai mắt tỏa sáng, vẻ hưng phấn mặt càng đậm hơn.


      - thế Mạo hiểm đoàn, tiến vào thành phố, ta hi vọng ngớt đột phá cực hạn tại Thanh Thạch Trấn.


      Tần Phàm nhìn Trần Kỳ, trong mắt đột nhiên bắn ra đạo tinh quang.


      - Ta muốn nhìn nó phát triển thành thế lực có thể chống lại bất kỳ gia tộc nào, thậm chí là Chân vũ thế gia! Ngươi có lòng tin hay ?


      - Chống lại Chân Vũ thế gia...


      Trần Kỳ nghe thế, trong khoảng thời gian ngắn có chút phản ứng, trong mắt , xem như là Chân vũ thế gia cửu phẩm cấp thấp nhất cũng phải Mạo hiểm đoàn có thể chống lại, cho dù liên hợp toàn bộ Mạo hiểm đoàn tại Thanh Thạch trấn cũng chưa chắc có thể...


      - Dùng thực lực thế Mạo hiểm đoàn bây giờ, muốn chống lại Chân Vũ thế gia đương nhiên là thể nào. Nhưng nếu có đầy đủ Luyện dược phụ trợ muốn bắt đầu phát triển cũng phải có khả năng, cái này phải xem năng lực Trần Kỳ ngươi rồi.


      Tần Phàm thản nhiên .


      - Xin hỏi đoàn trưởng, có phải ngài là Luyện dược sư?


      Trần Kỳ trầm giọng hỏi.


      - giờ ta là Luyện dược sư cấp Linh hoàn, ngày sau trở thành gã Luyện Đan sư có lẽ cũng thành vấn đề.


      Tần Phàm tùy ý .


      Tuy rằng trong lòng có chuẩn bị nhưng Trần Kỳ vẫn ngây dại lúc. Lúc đầu cho rằng trong gia tộc Tần Phàm có Luyện dược sư cao cấp, tuyệt đối thể tưởng được giờ Tần Phàm chính là Luyện Dược sư cấp Linh hoàn!


      - Luyện dược sư Linh hoàn cấp hơn 10 tuổi, Luyện Đan sư tương lai...


      Trần Kỳ ấp úng ra, trong nội tâm vô cùng khiếp sợ. Coi như là bên trong Chân vũ thế gia tam phẩm cũng chưa chắc có được vị Luyện Đan sư.


      thập phần tinh tường khả năng của ba chữ Luyện Đan Sư kia. Thậm chí có rất nhiều cường giả đều hướng về gia tộc có Luyện Đan sư mà gia nhập. Còn có rất nhiều vì khỏa Đan dược mà cam nguyện bán mạng cho Luyện Đan sư.


      Sau lưng có vầng sáng này chống đỡ vô luận muốn làm gì cũng khó khăn bao nhiêu.


      Nếu trong Mạo hiểm đoàn mà có Luyện Đan sư, à cần Luyện đan sư, coi như là Luyện dược sư Linh lộ cấp cũng tuyệt đối khiến người chạy theo như vịt.


      - Chỉ cần có đoàn trưởng ủng hộ Trần Kỳ cam đoan trong ba năm nhất định có thể mang lại hiệu quả khiến đoàn trưởng thỏa mãn!


      Trần Kỳ cắn răng cái, hứa hẹn với Tần Phàm.


      - Được rồi, giờ ta tạm thời thể công khai thân phận Luyện dược sư. Hơn nữa, dùng thực lực thế mạo hiểm đoàn bây giờ, vẫn còn chưa tới thời điểm khuếch trương quy mô lớn. giờ cần chuyên tâm phát triển, thế mạo hiểm đoàn chúng ta lớn mạnh xuất , mà xuất phải kinh thế!


      Tần Phàm ra.


      - Thuộc hạ minh bạch.


      Trần Kỳ trịnh trọng đáp.


      - Bất quá, ngươi có thể tuyên bố với đoàn viên, chỉ cần có thể đạt tới võ giả cửu cấp ta có thể giúp bọn đột phá đến cảnh giới Võ sư.


      Tần Phàm nghĩ nghĩ lát, ra. Sau đó lấy đại điệp võ tạp từ trong trữ vật giới chỉ ra, đặt lên bàn rồi tiếp:
      NoName_01 thích bài này.

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 114: Kế hoạch phát triển. (2)


      - Ở đây tổng cộng có hơn 300 vạn mỹ kim, hỗ trợ tài chính ban đầu cho Mạo hiểm đoàn. Sau này ta hi vọng đoàn có thể tự túc, đương nhiên ta hi vọng phải thông qua con đường cướp đoạt.


      Đại bộ phận những võ tạp này chính là Tần hạo bạch có được từ người, trong đó tính cả 100 vạn Mỹ kim của mình, lần này đem ra toàn bộ, giờ nghèo rớt mồng tơi rồi.


      - Đoàn trưởng nghĩ như thế nào khi thế Mạo hiểm đoàn chúng ta kinh doanh


      Trần Kỳ trầm ngâm hồi rồi hỏi, giống như những Mạo hiểm đoàn bình thường đều thông qua tổ đội săn giết thú hoặc là thu thập linh dược kiếm tiền. Nhưng là người thông minh, biết lúc này Tần Phàm xuất tiền nhiều như vậy nhất dịnh là có dụng ý khác.


      - Đúng vậy, chủ yếu là muốn cho thế Mạo hiểm đoàn trải rộng toàn bộ Đại Kiền Quốc, thầm tiến vào thành phố lớn.


      Tần Phàm gõ mặt bàn, ra. Kỳ mượn dịp này kiến lập nên mạng lưới tình báo, như vậy ngày sau dù có chuyện gì phát sinh cũng biết , đây cũng là mục đích chủ yếu của Mạo hiểm đoàn, lưu lại cho mình và Tần gia đường lui.


      - Thuộc hạ minh bạch.


      Trần Kỳ gật đầu đáp.


      - Về sau ta rất ít hỏi đến chuyện Mạo hiểm đoàn, nhưng ta hi vọng đến lúc ta cần lực lượng Mạo hiểm đoàn ngươi làm ta thất vọng.


      Tần Phàm cầm bình ngọc bàn lên rồi lại đặt xuống, sau đó trịnh trọng ra:


      - Về sau ta tìm kiếm ít người có tiềm lực trong đoàn bồi dưỡng thành Luyện dược sư, tương lai có thể giúp ngươi đại ân.


      - Như vậy quá tốt rồi, thuộc hạ nhất định xuất toàn lực, tuyệt khiến đoàn trưởng thất vọng.


      Trần Kỳ đại hỉ, . vốn còn lo lắng về sau Tần Phàm tiếp tục cung cấp Luyện dược cho Mạo hiểm đoàn, như vậy muốn phát triển cũng thập phần gian nan rồi. Nhưng nếu như Tần Phàm có thể bồi dưỡng được Luyện dược sư khác trong thế Mạo hiểm đoàn lại khác. Hơn nữa giờ Tần Phàm như giao toàn bộ quyền lực kiểm sát Mạo hiểm đoàn cho , nghĩ đến ngày sau mình có thể khống chế thế lực lớn như vậy, như thế nào sử hết toàn lực?


      - Mặt khác, ta hi vọng ngày sau trong Mạo hiểm đoàn thành lập nên chi nhánh Linh dược đoàn, chuyên dùng thu thập và tìm kiếm các loại linh dược trân quý.


      Tần Phàm lại phân phó, nếu như Mạo hiểm đoàn phát triển được như vậy về sau lúc mình cần Linh dược gì cũng cần mượn nhờ lực lượng của gia tộc nữa rồi. Hơn nữa theo cảnh giới tăng trưởng Đan dược luyện chế càng ngày càng cao cấp, số Linh dược cần có cũng vô cùng trân quý nên đối với Linh Dược đoàn này rất trọng yếu.


      - Thuộc hạ mau chóng xây dựng.


      Trần Kỳ cung kính đáp trả. Trong Mạo hiểm đoàn vốn có ít hảo thủ tìm kiếm Linh dược, cái này khó khăn lắm.


      - Ân, về những chuyện khác của đoàn giao cho ngươi làm, nếu như có chuyện gì cần hỗ trợ tới Xuân Hòa Đường tìm chưởng quầy Tần Kim, có biện pháp thông tri cho ta.


      Tần Phàm ra, sau đó ngữ khí bỗng nhiên chuyển sang lạnh lẽo, :


      - Nhưng ngươi phải tự mình tìm, giờ ta hi vọng trong đoàn có người thứ 3 biết thân phận của ta.


      - Vâng.


      Trần Kỳ vội vàng trịnh trọng đáp, với thông minh của tự nhiên làm chuyện ngu xuẩn kia.


      Sau khi bàn giao nhắn nhủ hoàn tất, Tần Phàm đứng lên, vừa định rời khỏi đột nhiên quay đầu lại, :


      - Ngươi biết Cốc Hà ?


      Cốc Hà này chính là Mạo hiểm giả biết Dẫn hồn thảo theo lời Tần Kim.


      - Cốc Hà? Trong những Mạo hiểm trong tại Thanh Sơn trấn người này coi như có chút danh khí, gần đây độc lai độc vãng, tính tình cổ quái nhưng thực lực lại tệ, là võ sư cửu cấp đỉnh phong. ngừng lại tại cảnh giới này ba năm rồi, mực nghĩ cách đột phá đến Tiên Thiên muốn điên rồi.


      Trần Kỳ nghĩ nghĩ, ra kỹ càng.


      - Ra là vậy.


      Tần Phàm mỉm cười, trong nội tâm hiểu được, mỉm cười với Trần Kỳ:


      - Ta vừa vặn có việc muốn tìm , xem ra còn có thể thuận tiện mời về gã Võ sư Tiên Thiên cho thế Mạo hiểm đoàn chúng ta.


      Nghe vậy, Trần Kỳ khỏi nao nao, đợi đến lúc phản ứng lại Tần Phàm ra khỏi đại doanh, rời khỏi Cốc rồi.


      Tửu lâu lớn nhất Thanh Thạch Trấn, Vong Ưu Lâu, xây dựng ở khu vực phồn vinh nhất trong trấn, gọi là Vong Ưu, bởi vì nó nổi tiếng với Vong Ưu tửu, được xưng là lần say liền vong ưu.


      Lúc này, vừa lúc mặt trời lặn thời điểm, thiếu niên áo xanh thong dong đến, tới lầu hai lịch phong cảnh tuyệt đẹp, tới chỗ gần cửa sổ nhất ở bên trái ngồi xuống.


      - Tiểu nhị, cho vò Vong Ưu!


      Thiếu niên này cười mở miệng kêu lên, sau đó thần sắc tự nhiên cầm lấy chén trà, tự rót cho mình chén trà xanh, xoay vòng trong tay, đặt trước mũi ngửi ngửi, mới đặt lên miệng nhấp ngụm.


      Thiếu niên này dĩ nhiên là Tần Phàm rồi.


      - Tiểu tử, bổn đại gia thích ngồi cùng ngươi, cút ngay!


      Nhưng vào lúc này, gã hán tử ngăm đen sớm ngồi đối diện đập chén rượu trong tay lên bàn, sau đó lạnh lùng nhìn Tần Phàm .


      - Ồ?


      Tần Phàm lúc này mới ngẩng đầu lên, giống như vừa phát ra người đối diện vậy, ồ lên tiếng. Hán tử đối diện kia đầu tóc rối bời, quần áo chỉnh tề, mọc ra râu quai nón, nhưng thân hình cao lớn, thoạt nhìn ngược lại cũng có vài phần khí phách.


      mặt bàn đặt chiếc rìu màu đen, thoạt nhìn tỉ lệ sung túc, mặt bàn cũng bị đè xuống chút, ngược lại bộ dạng cũng hơn mười cân.


      - Rượu đến đây. . .


      Lúc này tiểu nhị mang theo bình Vong Ưu tới, trông thấy hán tự ngăm đen ngồi đối diện Tần Phàm sắc mặt liền biến hóa, nghiêng người giọng với Tần Phàm:


      - Vị tiểu khách quan này, bằng ngươi dời chỗ khác được , vị đại gia đối diện là khách quen ở đây, thích ngồi cùng với người khác.


      - sao, rượu uống mình bằng cùng uống, ta xin mời vị hảo hán này chén có được ?


      Tần Phàm vô tình tiếp nhận vò rượu, nhàn nhạt , chưởng mở niêm phong rượu, rót cho đối phương chén, sau đó tự mình rót chén.


      - Cái này. . .


      Tiểu nhị nhất thời biết làm sao đứng nguyên tại chỗ, cũng biết nên gì mới tốt.


      - Ngươi cứ lui là được!


      Tần Phàm bất mãn nhìn tiểu nhị kia, trong miệng .


      - Vậy hai vị xin dùng chậm rãi.


      Tiểu nhị kia chỉ đành bất đắc dĩ , sau đó lui xuống.


      - Tiểu tử, ngươi là chủ tâm tự tìm phiền phức đúng , nếu cút ngay, cẩn thận ngày mai nhìn thấy mặt trời nữa.


      Gã hán tử đối diện đập lên cái rìu bàn, trong miệng lạnh lùng .


      - Cốc Hà, ta là tới làm số giao dịch với ngươi!


      Tần Phàm cầm lấy chén rượu uống ngụm, sau đó mới nhàn nhạt .


      - Giao dịch?


      Cốc Hà kia cười lạnh tiếng, :


      - biết danh tự Cốc Hà, cũng nên biết phong cách của bổn đại gia, bổn đại gia chưa bao giờ làm tay chân cho đám đệ tử thế gia các ngươi cả, ngươi vẫn nên cút ra xa chút .
      NoName_01 thích bài này.

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 115: Cốc Hà.


      - Ta cũng phải tới mời ngươi làm tay chân.


      Tần Phàm đặt chén rượu xuống, có chút thưởng thức ngụm Vong Ưu tửu vừa uống, mồm miệng lưu hương, thầm nghĩ quả nhiên danh bất hư truyền, sau đó .


      - Hừ, Cốc mỗ ta chỉ là loại thô lỗ, chỉ sợ có gì đáng để các hạ nhớ thương a.


      Cốc Hà hừ lạnh .


      Tần Phàm từ trong trữ vật giới chỉ, lấy ra cái lọ bạch ngọc đặt ở bàn, sau đó nhàn nhạt :


      - Ta muốn biết tin tức về Dẫn Hồn Thảo.


      - Ngươi là người mà Xuân Hòa Đường ?


      Cốc Hà kia cuối cùng cũng lộ ra tia ngưng trọng, nhìn thoáng qua cái lọ bạch ngọc kia, sau đó trầm giọng hỏi.


      - Đúng vậy, là chưởng quầy Tần Kim của Xuân Hòa Đường bảo ta tới tìm ngươi!


      Tần Phàm ngụm uống Vong Ưu tửu trong tay, sau đó nhìn Cốc Hà nghiêm túc hỏi:


      - Ngươi có biết tin tức về Dẫn Hồn Thảo ?


      - Trong cái lọ này là gì?


      Cốc Hà trả lời thẳng vấn đề của Tần Phàm, chỉ trầm giọng hỏi.


      - Thứ có thể khiến ngươi đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên Võ sư!


      Tần Phàm buông ly xuống, trong miệng tùy ý .


      - Tiểu tử, ngươi cũng nên khoác lác, luyện dược cấp linh dịch bình thường có tác dụng với ta.


      Cốc Hà có chút lạnh lùng , nếu là luyện dược cấp linh dịch bình thường cũng có biện pháp lấy tới, chỉ là muốn từ Võ sư đột phá đến Tiên Thiên Võ sư, ít nhất cũng cần luyện dược cấp linh lộ mới được. Cho nên mới là muốn tiến hành giao dịch với Luyện dược sư .


      - Là cấp linh hoàn.


      Tần Phàm nhàn nhạt .


      - Cấp Linh hoàn?


      Sặc mặt Cốc Hà lập tức biến đổi, hạ giọng khiếp sợ , vốn chỉ muốn lấy được luyện dược cấp linh lộ là hài lòng rồi, mà linh tán coi như kinh hỉ ngoài ý muốn, nhưng luyện dược cấp Linh hoàn nghĩ cũng dám nghĩ!


      - Đúng vậy, tên là Linh Vận Hoàn, có thể khiến Võ sư thuận đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên.


      Tần Phàm hơi nâng cái lộ kia lên, ngẩng đầu nhìn Cốc Hà bình tĩnh . Linh Vận Hoàn này chính là luyện dược tiến giai của Tiểu Linh Vận Hoàn.


      Chỉ cần ta tin tức Dẫn Hồn Thảo cho các hạ, các hạ đưa Linh Vận Hoàn cho tại hạ sao?


      Cốc Hà nhìn thoáng qua lọ bạch ngọc trong tay Tần Phàm, thu hồi tham lam mịt mờ, khàn khàn hỏi. Luyện dược này nghe trong Tàng Trân Các của thành thị lớn có bán, giá trị mấy trăm vạn trở lên, còn có tiền cũng mua được!


      - Ngươi cứ ?


      Tần Phàm liếc nhìn , khẽ cười .


      - Vậy ngươi còn có cầu gì?


      Cốc Hà trầm giọng hỏi, cũng biết đó là thể nào, dù sao giá trị của Linh vận hoàn rất , coi như giao Dẫn Hồn Thảo vào tay Tần Phàm cũng chưa chắc được! Có Linh Dược vô dụng, phải có Luyện dược sư luyện dược Linh Dược mới có thể cho thấy giá trị của nó.


      - Tại hạ vừa mới xây dựng mạo hiểm đoàn, muốn mời ít mạo hiểm giả có danh vọng cũng có thực lực như các hạ đến trợ trận.


      Tần Phàm lại đặt lọ bạch ngọc kia lên bàn, trong miệng .


      - Cốc mỗ gần đây độc lai độc vãng, gia nhập bất luận mạo hiểm đoàn nào cả.


      Cốc Hà nhíu mày trầm giọng , nhưng con mắt tựa hồ mực rời khỏi lọ bạch ngọc bàn kia.


      - năm, chỉ cần năm!


      Tần Phàm duỗi ra ngón tay :


      - Ta và ngươi ước định, chỉ cần ngươi ở lại mạo hiểm đoàn của ta năm, đến kỳ sau ngươi cứ tự tiện rời .


      - chỉ cần năm?


      Cốc Hà cúi đầu, bắt đầu tự hỏi.


      Tần Phàm gật đầu, bất quá năm sau tin tưởng có mời Cốc Hà cũng .


      - Tốt, Cốc mỗ đáp ứng ngươi.


      lát sau, gương mặt ngăm đen của Cốc Hà lên tia ngưng trọng, chính thức , loại người như , khi chấp thuận hứa hẹn dễ đổi ý.


      Tần Phàm cười để lọ bạch ngọc đến trước mặt Cốc Hà, có chút kích động nhanh chóng cầm lấy, mở nắp ra, đặt dưới mũi dùng sức ngửi thoáng phát, lộ ra thần sắc cực kỳ hưng phấn.


      Sau đó những tiểu nhị và khách nhân trong tửu lâu sớm quen thuộc Cốc Hà liền nguyên đám kinh ngạc nhìn chuyện với thiếu niên, cảnh tượng này lộ ra tương đối quỷ dị.


      Phản ứng của Cốc Hà có thể là đều nằm trong dự liệu của Tần Phàm. Cốc Hà ngừng ở cảnh giới Võ sư đỉnh phong ba năm rồi, nếu như có luyện dược phụ trợ, thời gian này có thể còn tiếp tục kéo dài.


      năm! Dùng thời gian năm để đổi lấy thời gian biết này, rất có lợi!


      Hơn nữa Linh Vận Hoàn này những có thể thuận lợi trợ giúp đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên Võ sư, dược lực hùng hậu còn có thể khiến sau này đạt được rất nhiều lợi ích. Cái này so với luyện dược cấp linh lộ và cấp linh tán thể nghi ngờ tốt hơn rất nhiều, trong lúc vô hình khiến sau này tiết kiệm được ít thời gian.


      Cốc Hà cách nào cự tuyệt hấp dẫn này.


      Tần Phàm lên tiếng hỏi về tin tức Dẫn Hồn Thảo, lại cho Cốc Hà ít chuyện về Thế mạo hiểm đoàn, sau đó hai người liền từ biệt.


      - Hảo tửu!


      Tần Phàm cầm Vong Ưu tửu trong tay ly uống cạn, khen lớn tiếng, sau đó lớn tiếng kêu lên:


      - Tiểu nhị, mang thêm mười bầu Vong Ưu nữa!


      - Cốc huynh, tạm biệt!


      Tần Phàm vung tay áo, bỏ mười bầu Vong Ưu tửu vào trữ vật giới chỉ, sau đó chủ động vén màn, hào khí xuống Vong Ưu Lâu.


      Tiếp theo, Tần Phàm lại chuyến đến nơi trú quân của Thế mạo hiểm đoàn, việc này cho Trần Kỳ, sau này đợi Cốc Hà đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên Thế mạo hiểm đoàn mới xây dựng này vững chắc hơn nhiều.


      Ra khỏi Thanh Thạch Trấn, Tần Phàm đường về hướng Tây.


      Theo như lời Cốc Hà , từng ở nơi gọi là Oan Hồn Cốc trông thấy Dẫn Hồn Thảo, còn vẽ ra địa đồ kỹ càng, làm dấu hiệu, Tần Phàm muốn tìm được cũng khó. Chỉ là theo như lời Cốc Hà , trong Oan Hồn Cốc có loại thú tên là Nguyên Hồn thú, phẩm giai , nhưng lại tương đối lợi hại, tương đương với Võ sư hậu kỳ, cũng vừa hay thích hợp Tần Phàm cho thuận tiện lịch lãm rèn luyện phen.


      mực chạy bốn năm ngày đường, Tần Phàm rốt cục mới theo địa đồ đến trước sơn cốc tương đối bí .


      Oan Hồn Cốc này là sơn cốc hình hồ lô điển hình, bên ngoài chật trong rộng, miệng hang bị hai tòa núi lớn cao lớn thẳng tắp kẹp lại, bên trong lại rộng lớn hơn nhiều. Mà bởi vì địa hình đặc thù này nên khu vực Oan Hồn Cốc quanh năm đều có gió, suốt ngày cũng có thể nghe được tiếng gió gào thét, tiếng "Ô ô" buồn bã như khóc lóc nỉ non dứt bên tai.


      Hơn nữa, nghe lâu trước trong sơn cốc này phát sinh qua hồi chiến dịch cỡ lớn, phương mai phục và bị mai phục chiến đấu ở chỗ này đến máu chảy thành sông, u cốt khắp nơi, từ đó về sau, mỗi lần ngang qua đều có người vô tội chết . Vì vậy danh tiếng Oan Hồn Cốc mới chậm rãi được hình thành, ngay cả Võ sư bình thường cũng dám tùy tiện qua đây.
      NoName_01 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :