Đan Vũ Càn Khôn - Hỏa Thụ

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 101: Giao phong ngắn ngủi.

      Lược Đoạt giả như Thanh Ưng mạo hiểm đoàn, Tần Phàm dọc theo con đường này cũng gặp ít, còn có các loại người ngụy trang, khiến khó lòng phòng bị.

      Trong đó khiến Tần Phàm khắc sâu nhất chính là nữ tử thoạt nhìn yếu đuối, đột phát thiện tâm cứu được nàng từ tay mấy lược đoạt giả nhưng lại bị nàng ám toán sau lưng. Nếu như phải thiên tính Tần Phàm cẩn thận, vẫn hoàn toàn buông lỏng cảnh giác, hơn nữa phản ứng nhanh nhẹn, vậy rất có thể bị trọng thương rồi.

      Cuối cùng này tự nhiên bị Tần Phàm quyền đánh chết rồi, đó cũng là nữ nhân đầu tiên bị giết chết. Tuy rằng bởi vì quan hệ đến Tần Li và Kỷ Huyên Nhi nên Tần Phàm cũng cho rằng nữ nhân nhất định là kẻ yếu, nhưng bởi vì bản tính nam nhân nên vẫn ít đề phòng nử tử hơn chút. Nhưng hôm nay, rốt cục hoàn toàn minh bạch, thế giới này chỉ phân ra là bằng hữu với địch nhân, mà có nam và nữ.

      Thậm chí bề ngoài nhu nhược của nữ nhân càng là lớp ngụy trang nguy hiểm nhất.

      Bước vào Linh Dược trong cốc, cỗ linh khí nồng đậm đánh tới trước mặt, khiến Tần Phàm cảm thấy sảng khoái tinh thần. cẩn thận lắng nghe, có thể nghe được thanh Kỷ Huyên Nhi luyện tập võ kỹ bên cây linh quả.

      Tần Phàm nhìn về phía kia, chỉ thấy thiếu nữ thân quần trắng, bên hông cột dây lưng lụa màu vàng, thân hình chớp động, như ảnh như mị như điệp, lại như đám mây phiêu hốt bất định, thoạt nhìn khiến người rất vui vẻ. Chỉ là chăm chú nhìn lại, liền thấy hai tay nàng cầm thanh dao găm màu đen, ngừng đâm vào những phiến lá nhao nhao rụng xuống, mỗi lần ra tay tất có mảnh lá rụng bị đâm thủng, độ tinh chuẩn và tàn nhẫn của nó khiến người khỏi lạnh lưng.

      Đến gần chút, Tần Phàm thấy khuôn mặt lạnh như băng kia của Kỷ Huyên Nhi, hết như băng tuyết trong trời đông giá rét, vẫn tia tình cảm ấm áp nào như ngày xưa, nhưng Tần Phàm lại thấy có chút đáng , đó là vì nữ tử gặp phải trước kia khiến hiểu được tình cảm chân mới là khó có được nhất.

      Tần Phàm cứ như vậy đứng bên cạnh nhìn Huyên Nhi luyện tập, mặt mỉm cười, phát ra tiếng động.

      Xoẹt tiếng, lại mảnh lá rụng nguyên vẹn bị dao găm màu đen trong tay Kỷ Huyên Nhi phá thành hai nửa, ra tay nhanh như thiểm điện, gọn gàng mà linh hoạt, lúc cắt vỡ lá cây thu tay lại tia dây dưa dài dòng.

      - Ồ?

      Tần Phàm vốn lẳng lặng nhìn xem, lúc này lại đột nhiên phát ra tiếng kinh ngạc, hai mắt có chút thể tin được nhìn mảnh lá cây bị phân ra hai nửa kia. Đó vốn chỉ là mảnh lá cây bình thường, nhưng sau khi bị Kỷ Huyên Nhi phá vỡ hai nửa nửa mặt kết tầng băng, còn nửa khác bị cháy đen thui.

      - Đây là uy lực của Lãnh Nhiệt cực hạn chi đạo sao?

      Trong nội tâm Tần Phàm thầm sợ hãi thán phục, nếu đao này cắt lên người, tổn thương tạo thành khẳng định thấp, thậm chí võ giáp của Võ sư dưới trùng kích của hai loại năng lượng hoàn toàn trái ngược này cũng rất dễ bị phá hư tan rã.

      - Nếu như ta chống lại nàng, chưa chắc là đối thủ.

      Tần Phàm lại nhìn thoáng qua thanh dao găm màu đen tay Kỷ Huyên Nhi, trong nội tâm mịt mờ thầm nghĩ.

      Vèo!

      Nhưng vào lúc này, Kỷ Huyên Nhi lại đột nhiên nhìn thoáng qua Tần Phàm, sau đó thân hình hóa thành đạo tàn ảnh, đột ngột mọc lên từ mặt đất, dao găm trong tay vung vẩy liên tục cắt ra mấy phiến lá cây ngăn trở, cơ hồ trong nháy mắt đến trước mặt Tần Phàm

      Tiếng xé gió lợi hại truyền đến, Tần Phàm khỏi cả kinh, thể tưởng được Kỷ Huyên Nhi hai lời đãtrực tiếp động thủ, bất quá may mắn thân pháp và phản ứng của trong khoảng thời gian ở Thú Hoang Nguyên được tôi luyện đạt đến cảnh giới rất cao.

      Xoay người về sau cái, Tần Phàm hiểm hiểm tránh khỏi được kích này, dao găm trong tay Kỷ Huyên Nhi xẹt qua cách mặt chưa đầy tấc, thậm chí cảm thấy hàn khí lạnh như băng từ đó truyền tới.

      Nhưng công kích của Kỷ Huyên Nhi vẫn chưa xong, thấy Tần Phàm tránh khỏi kích, con dao găm khác lại trở tay lần nữa cắt tới phía , chút lưu tình.

      - Nữ nhân này vừa gặp mặt cho ta phần lễ lớn như vậy!

      Nội tâm Tần Phàm khỏi cười khổ, xoay người cái lại tránh khỏi kích này, nếu như phải thân thể được Ma Chủng cải tạo qua lần, vậy công kích lần này thực khó né rồi.

      Thấy Kỷ Huyên Nhi còn muốn tiếp tục đánh tới, Tần Phàm toàn lực triển khai Lưu Tinh Bộ, có chút kéo khoảng cách ra, nhưng lúc này trong lòng khỏi nổi lên chút háo thắng, muốn xem thử mình trải qua tôi luyện những ngày này tiến bộ được bao nhiêu rồi.

      - Cũng nên đến phiên ta công kích.

      Tần Phàm tự tin mỉm cười, dưới chân khẽ động, thân hóa lưu tinh, biến quyền thành chưởng đánh về phía bả vai Kỷ Huyên Nhi, lúc này Kỷ Huyên Nhi cũng dùng võ giáp, với cũng coi như công bình, cho nên cũng định dùng loại đấu pháp cuồng bạo như Man Ngưu Trùng Kích.

      Bành!

      Thân thể Tần Phàm trải qua cải tạo của Ma Chủng phối hợp với Lưu Tinh Bộ ra, tốc độ tương đối kinh người, thậm chí có chút vượt quaKỷ Huyên Nhi, cho nên chưởng này trực tiếp đánh lên bờ vai nàng, khiến thân thể Kỷ Huyên Nhi khỏi hơi khẽ lung lay chút.

      - Ah ――

      Nhưng rất nhanh Tần Phàm liền phát ra tiếng kêu sợ hãi, đồng thời khi đánh trúng Kỷ Huyên Nhi liền cảm giác có hai cổ năng lượng nóng lạnh từ cơ thể nàng truyền tới, khiến vội vàng kịp chuẩn bị thân thể liền khó chịu hồi, cho đến khi dùng võ khí hoàn toàn trấn áp hai cổ năng lượng này xuống mới khôi phục lại bình thường.

      - Tưởng ngươi trở về nữa chứ!

      Kỷ Huyên Nhi cũng đình chỉ công kích, lui về phía sau hai bước, trong miệng nhàn nhạt .

      - Ngươi là cảm thấy ta chết hay là chạy trốn?

      Tần Phàm mở hai tay ra, tỏ vẻ mình vô tội.

      - Thực lực ngươi quả được đề cao hơn ít!

      Kỷ Huyên Nhi trả lời vấn đề của Tần Phàm, chỉ quay lưng tiếp tục nhàn nhạt , hai thanh dao găm cũng bỏ vào lại trong trữ vật giới chỉ.

      - Thực lực ngươi bây giờ cũng khiến cho ta thập phần ngoài ý muốn, thể tưởng được chỉ trong thời gian ngắn, Lãnh nhiệt cực hạn chi đạo tu luyện tới trình độ như vậy.

      Tần Phàm cũng , đối với tiến cảnh của Kỷ Huyên Nhi rất kinh ngạc, trong lòng biết trong đoạn thời gian này nàng nhất định rất cố gắng.

      Kỷ Huyên Nhi trả lời.

      - Cho nên ta nghĩ đến lúc chúng ta xuất phát rồi, Thanh Ưng mạo hiểm đoàn cũng tới lúc nên xóa tên khỏi Thú Sơn Mạch.

      Tần Phàm cũng thèm để ý, chỉ là trong miệng tiếp tục nhàn nhạt , sát cơ dần .

      Thanh Thạch Trấn vẫn lộ ra thập phần phồn vinh.

      Người bán hàng rong kiệu phu qua lại nối liền dứt, mạo hiểm giả muôn hình muôn vẻ người đến người .
      NoName_01 thích bài này.

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 102: Xuân Hòa Đường.

      Ở chỗ này có lưu lượng người khổng lồ, tự nhiên thiếu các loại quán rượu thực tứ để thỏa mãn nhu cầu cho mạo hiểm giả, ở chỗ này thậm chí còn có nơi trăng gió nữa.

      Giờ là lúc hoàng hôn, nam nữ hai người song song đường từ Thú Sơn Mạch thông đến Thanh Thạch Trấn. Thiếu niên ăn mặc thân áo bào xanh, lưng mang thành trường đao màu đen, thần sắc thong dong, tuổi chừng mười lăm mười sáu, nhưng thoạt nhìn giữa hai đầu lông mày lại rất thành thục. Thiếu nữ ăn mặc thân quần áo màu đen, lộ ra tư thái yểu điệu mê người, đặc biệt là đường cong giữa vòng eo và mông càng khiến người kinh diễm thôi, chỉ là sắc mặt này lạnh lùng như tuyết, mang đến cho người loại cảm giác thể tới gần.

      Hai người này dĩ nhiên là Tần Phàm và g Kỷ Huyên Nhi, hôm nay hai người bọn họ dám quang minh chính đại đường phố Thanh Thạch Trấn rồi, ở chỗ này người nào dám đơn giản chọc giận bọn cả.

      - Đeo thanh trường đao này lên mới giống mạo hiểm giả, nếu thoạt nhìn giống như là một đệ tử thế gia chơi bời lêu lổng vậy.

      Tần Phàm tự giễu cười cười, nhìn thoáng qua Kỷ Huyên Nhi bên cạnh, gương mặt tuyệt sắc kia vẫn chút biểu tình.

      - Ngươi chúng ta có nên tới tửu quán dừng chân chút ? Những ngày này ăn những thứ trong Thú Sơn Mạch khiến cho ngay cả nước miếng ta cũng nhạt rồi.

      Tần Phàm thử chuyện với nàng, dọc theo con đường này nàng chỉ qua quá mười câu.

      - Ngươi hoàn toàn lo lắng khiến Thanh Ưng mạo hiểm đoàn phát ra chúng ta sớm đề phòng sao?

      Kỷ Huyên Nhi nhìn Tần Phàm, lạnh lùng hỏi.

      - Chính là muốn bọn biết , tốt nhất là tụ tập tất cả đoàn viên lại cùng chỗ, như vậy mới có thể lần hốt sạch bọn họ.

      Tần Phàm nhàn nhạt :

      - Quên cho ngươi biết, ngoại trừ Phương Trọng, giờ Võ sư của Thanh Ưng mạo hiểm đoàn còn bao nhiêu nữa rồi, giờ chúng ta phải làm chính là đợi Phương Trọng trở về.

      Tần Phàm biết , tốc độ của Phương Trọng bằng , hôm nay khẳng định vẫn chưa trở lại Thanh Thạch Trấn.

      - Ngươi những ngày này chẳng lẽ là đối phó bọn sao?

      Kỷ Huyên Nhi lộ ra vòng nghi ngờ.

      - Cũng tính là chuyên môn đối phó bọn , chỉ là trùng hợp gặp phải ở khu vực giao hội thôi.

      Tần Phàm hời hợt , tuy rằng che giấu tồn tại của Cổ Mặc, nhưng cho dù có Cổ Mặc, giờ chống lại những Võ sư chỉ có sơ cấp võ giáp này cũng e ngại gì cả.

      - Nếu như phụ thân Phương Trọng, Phương Viễn Sơn trở về làm sao đây? Hai người chúng ta liên thủ cũng chưa chắc có thể đối phó gã Tiên Thiên Võ sư.

      Kỷ Huyên Nhi cũng kinh ngạc chút nào, chỉ trầm mặc hồi, sau đó lại bình thản .

      - Ha ha, giờ ta chỉ là gã Võ Giả thất cấp, chuyện đối phó Tiên Thiên Võ sư tự nhiên phải giao cho ngươi rồi, bất quá ta giúp ngươi tạo ra cơ hội tốt. Phương Viễn Sơn chỉ vừa đột phá đến Tiên Thiên Võ sư lâu, chỉ cần ngươi có thể nắm lấy cơ hội này, muốn giết chết cũng khó. Đương nhiên, phong hiểm nhất định phải có, nhưng vậy mới có ý tứ, phải sao?

      Tần Phàm sờ lên giới chỉ trong tay tự tin , hôm nay dám quang minh chính đại mang lên tay, bởi vì có thực lực này. Mà trong giới chỉ có hai quả võ phù cấp Võ Tôn, đây chính là vốn liếng của . Lấy thân pháp của và Kỷ Huyên Nhi, có võ phù này kiềm chế, ít nhất chạy trốn hẳn vấn đề gì. Hơn nữa trông thấy thực lực Kỷ Huyên Nhi, Lãnh nhiệt cực hạn chi đạo mà nàng tu luyện thập phần đáng sợ.

      Kỷ Huyên Nhi nhìn Tần Phàm, lại trầm mặc .

      Hai người tiến vào Thanh Thạch Trấn, đến trước gian cửa hàng bán luyện dược cấp thấp, Tần Phàm nhìn thoáng qua, nhận ra đây là sinh ý của Nam phong Tần gia, vì vậy với Kỷ Huyên Nhi:

      - Ngươi chờ ta chút, ta vào ra ngay.

      Kỷ Huyên Nhi cũng ngẩng đầu nhìn thoáng qua, thấy đó viết ba chữ "Xuân Hòa Đường", nhận ra đây là cửa hàng bán Linh Dược và Luyện Dược, nàng cũng biết Tần Phàm là gã luyện dược sư, muốn mua ít Linh Dược cũng rất bình thường, cho nên cũng thèm để ý, chỉ gật đầu.

      Tần Phàm vào Xuân Hòa Đường, phát sinh ý bên trong coi như tệ, dù sao cửa hàng này mở ở nơi cách Thú Hoang Nguyên gần như vậy, rất nhiều mạo hiểm giả xuất sinh nhập tử, đều cần dùng đến luyện dược cả, đương nhiên cũng có ít mạo hiểm giả mang Linh Dược bên trong Thú Sơn Mạch đến đây bán.

      Tần Phàm nhìn các giá đỡ cửa hàng chút,, phát ở đây phần lớn là bán luyện dược cấp linh dịch, cấp linh lộ thập phần thưa thớt, đều đặt ở vị trí phía sau, giá cả rất đắt, cơ hồ có ai mua.

      - Xin hỏi vị khách nhân này cần gì ạ?

      gã sai vặt trông thấy Tần Phàm nhìn quanh khắp nơi liền chạy tới hỏi.

      - Ta muốn gặp chưởng quầy ở đây chút.

      Tần Phàm nhàn nhạt , sau đó giơ lệnh bài trong tay lên. Lệnh bài này đại biểu tư cách của , chính là trong các ban thương đạt được trong Niên Trắc của gia tộc, cầm ra bên ngoài có được quyền lợi rất lớn.

      - Ngươi là Thiếu gia Tần Phàm?

      Lúc này trung niên nhân thân thể có chút mập mặt mày hồng hào tới, đánh giá Tần Phàm hồi sau đó giọng thăm dò hỏi, từ khi sau khi Tần Phàm đại xuất danh tiếng ở Niên Trắc gia tộc, cơ hồ tất cả tộc nhân đều nhận ra .

      Tần Phàm gật đầu.

      - Thiếu gia Tần Phàm, kẻ hèn này là Tần Kim, chính là chưởng quầy Xuân Hòa Đường ở Thanh Thạch Trấn, nào, chúng ta vào nội đường chuyện !

      Trung niên mập mạp này thấy Tần Phàm gật đầu, lập tức lộ ra vẻ ân cần, dẫn Tần Phàm vào trong.

      - Phiền toái Kim thúc rồi.

      Tần Phàm gật đầu , sau đó cùng Tần Tiến vào trong nội đường. Tần Kim này nguyên là người hầu của Tần gia, bởi vì làm ra cống hiến rất lớn cho Tần gia cho nên được ban cho họ Tần, đệ tử Tần gia bình thường đều rất tôn kính người này.

      - Lần này Thiếu gia Tần Phàm tới nơi này biết cần gì?

      Tiến vào nội đường, phân biệt dâng trà ngồi xuống, khách khí phen, lúc này Tần Kim mới hỏi.

      - Ta tới nơi này chủ yếu là có hai chuyện, là muốn nhờ Kim thúc giúp ta thu mua ít tài liệu Linh Dược, chuyện khác chính là muốn Kim thúc phái người giúp ta giám thị Thanh Ưng mạo hiểm đoàn chút!

      Tần Phàm trực tiếp thẳng vào vấn đề .

      - Thanh Ưng mạo hiểm đoàn? Bọn cũng dám đắc tội Nam phong Tần gia chúng ta sao!

      Tần Kim nghe xong lại vỗ bàn cái, sau đó nổi giận đùng đùng với Tần Phàm:

      - Thiếu gia Tần Phàm yên tâm, ta báo cáo gia tộc, để gia tộc phái người đến trực tiếp diệt Thanh Ưng mạo hiểm đoàn này.

      - Ách, vậy cũng cần, Thanh Ưng mạo hiểm đoàn này tự ta có thể đối phó, chỉ là thiếu đoàn trưởng Phương Trọng của bọn bây giờ còn ở trong Thú Hoang Nguyên chưa ra, cho nên ta muốn Kim thúc phái người giúp ta lưu ý hành tung , sau đó báo cáo cho ta là được!
      NoName_01 thích bài này.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 103: Chặn giết Phương Trọng.


      Tần Phàm khỏi lộ ra vẻ ngạc nhiên, ngờ Tần Kim này bề ngoài thoạt nhìn hòa hòa khí khí, tính tình lại nóng nảy như thế. Bất quá lại biết, trong Thanh Thạch Trấn này có mạo hiểm giả nào dám đắc tội Nam phong Tần gia nắm giữ sinh ý luyện dược cả, đặc biệt Tần mập mạp ở chỗ này rcũng ất có uy danh.


      - Nhưng đoàn trưởng Thanh Ưng mạo hiểm đoàn này chính là gã Tiên Thiên Võ sư, Thiếu gia Tần Phàm. . .


      Tần kim lộ ra chút lo lắng.


      -Yên tâm, lần này đối phó thanh Ưng mạo hiểm đoàn ta còn đồng bạn, hơn nữa đây cũng là bộ phận lịch lãm rèn luyện của ta, cho nên cần gia tộc nhúng tay vào.


      Tần Phàm chỉ thản nhiên .


      Tần Phàm và Tần Kim lại chuyện với nhau hồi, sau đó Tần Phàm liền cho Tần Kim tài liệu Linh Dược mà mình muốn mua.


      - Thiên Ly Hoa, Dẫn Hồn Thảo... Những Linh Dược này đều là tài liệu dùng để luyện chế luyện dược cao cấp, dù là trong Thú Sơn Mạch cũng rất hiếm thấy, muốn thu thập toàn bộ có thể phải cần thời gian.


      Tần Kim cầm danh sách tài liệu mà Tần Phàm đưa cho , khỏi hít hơi khí lạnh, những tài liệu này cho dù đói với Nam phong Tần gia kinh doanh sinh ý Linh Dược mà cũng thập phần trân quý và hiếm thấy.


      - Tóm lại xin nhờ Kim thúc rồi, vô luận phải dùng bao nhiêu tiền cũng phải thu thập càng nhanh càng tốt.


      Tần Phàm thành khẩn .


      - Ân, Thiếu gia Tần Phàm yên tâm, ta thu mua với giá cao từ các dong binh.


      Tần Kim trịnh trọng mà đáp ứng , chỉ là trong nội tâm cũng hết sức tò mò Tần Phàm sao lại cần nhiều Linh Dược cao cấp như vậy, bất quá cũng biết cái gì nên hỏi cái gì nên hỏi


      - Ách, vậy... Ta có phải trả thù lao trước ?


      Tần Phàm có chút có ý tứ , cũng biết những Linh Dược gì thập phần trân quý, bất quá trong khoảng thời gian này thu hoạch cũng tương đối khá, có lẽ vẫn đủ.


      - Ha ha, Thiếu gia Tần Phàm chính là thành viên Tinh Võ Đường, hơn nữa lại đạt hai chức vô địch năm nay, gia tộc sớm phân phó ngài có thể thuận tiện làm việc trong tất cả chi nhánh Hồi Xuân Đường, vô luận ngài có cầu gì gia tộc đều toàn lực phối hợp, cho dù thiếu gia đòi tiền, chỉ cần phải trăm vạn trở lên chúng ta cũng có thể tùy thời cung cấp.


      Lúc này Tần kim lại cười .


      Tần Phàm nghe thế khỏi khẽ giật mình, ngờ Tinh Võ Đường của gia tộc lại có đãi ngộ cao như thế! những được tùy ý tu tập võ kỹ cao cấp của gia tộc mà còn có thể tùy ý chi phối tài nguyên gia tộc. Bất quá cho cùng, trong thế giới này vẫn là thực lực vi tôn, nếu là phế vật Tần Phàm lúc trước, muốn cầm chút Linh Dược cũng phải thông qua Tần Li, đâu thể thuận tiện tự nhiên như giờ được.


      Cái này là chênh lệch.


      - Vậy làm phiền Kim thúc rồi.


      Lúc này Tần Phàm đứng lên :


      - Ta và đồng bạn của ta trước tiên tìm gian khách sạn ở lại trong Thanh Thạch Trấn, có tin tức gì của Phương Trọng phiền Kim thúc lập tức phái người cho ta biết.


      - có vấn đề, nếu như Thiếu gia Tần Phàm cần trợ giúp cũng có thể tùy thời đến Hồi Xuân Đường tìm ta, Thanh Ưng mạo hiểm đoàn nho Nam phong Tần gia chúng ta còn để vào mắt.


      Tần Kim bên tiễn đưa Tần Phàm ra ngoài, bên hào khí .


      Ra khỏi Hồi Xuân Đường, Tần Phàm trông thấy Kỷ Huyên Nhi nửa tựa lên tảng đá gần đó, tuyệt sắc tự nhiên, phong tư trác trác, dẫn tới rất nhiều người qua đều nhao nhao nhìn lại, bất quá ngược lại ai dám tới gần cả.


      - thôi, chúng ta trước tiên tìm chỗ ở lại, đợi Phương Trọng trở về.




      Tần Phàm qua , sau đó lơ đãng nhìn thấy vết máu còn mới mặt đất, đó còn thừa hai cái răng, lập tức khóe miệng khỏi co quắp, đại khái cũng nghĩ ra được vừa rồi xảy ra chuyện gì.


      Kỷ Huyên Nhi gật đầu, hai người liền vào gian khách sạn.


      - Khách quan, dùng cơm hay ở trọ?


      tiểu nhị ân cần chạy tới hỏi.


      Cảm giác được các loại ánh mắt hâm mộ ghen ghét từ bốn phía, Tần Phàm chỉ có chút bất đắc dĩ cười cười, với tiểu nhị tiếp đãi:


      - Hai gian phòng ...


      Cứ như vậy, hai người liền ở lại Thanh Thạch Trấn chờ đợi Phương Trọng trở về, đồng thời hành tung của hai người cũng bị người của Thanh Ưng mạo hiểm đoàn phát , bất quá chuyện tất cả võ sư của Thanh Ưng mạo hiểm đoàn đều chết hết bọn vẫn chưa biết, còn tính toán đợi hai người ra khỏi Thanh Thạch Trấn liền vây giết nữa.


      Cho đến ba ngày sau, Tần Phàm mới nhận được báo tin của Tần Kim, phát Phương Trọng ra khỏi Thú Sơn Mạch.


      - Là lúc này rồi.


      Tần Phàm gõ vang cửa phòng Kỷ Huyên Nhi, trong ba ngày này, bọn đều buông lỏng, hôm nay đều điều chinhr đến trạng thái tốt nhất rồi.


      Mà khi hai người Tần Phàm và Kỷ Huyên Nhi ra khỏi Thanh Thạch Trấn, thanh viên Thanh Ưng mạo hiểm đoàn mực giám thị bọn cũng trở về báo tin.


      Khóe mắt quét qua cái đuôi đằng sau, Tần Phàm lạnh lùng với Kỷ Huyên Nhi:


      - Chúng ta trước chặn đứng Phương Trọng, thể để truyền tin tức Võ sư của Thanh Ưng mạo hiểm đoàn bị dệt toàn bộ về, tốt nhất là dẫn xuất ra toàn bộ người của mạo hiểm đoàn, lần giải quyết hết.


      Kỳ cũng xuất phát từ cẩn thận, cho Phương Trọng có cơ hội truyền việc mình giết Tần Hạo Bạch ra.


      Kỷ Huyên Nhi lúc này cũng phát người theo phía sau, gật đầu, hai người triển khai thân pháp, phong nhanh về phía Thú Sơn Mạch.


      đường từ Thú Sơn Mạch thông đến Thanh Thạch Trấn, lúc này bốn phía người, chỉ có Phương Trọng mặt mũi tràn đầy mệt mỏi cúi đầu trong đó, thoạt nhìn tâm tư trùng trùng điệp điệp, đầu tóc rối bời, quần áo rách rưới, hoàn toàn còn bộ dáng công tử văn nhã như lần đầu Tần Phàm trông thấy nữa.


      - Tiểu tạp chủng chết tiếc, bổn thiếu gia nghiền xương ngươithành tro khó giải mối hận trong lòng ta!


      Nghĩ đến chuyện đáng hận, Phương Trọng nghiến răng nghiến lợi, nhưng nghĩ đến sắp sửa phải giải thích với phụ thân và các thành viên Thanh Ưng mạo hiểm đoàn khác chuyện lần này toàn bộ Võ sư bị diệt, lại lộ ra vạn phần buồn rầu, trong nội tâm cũng căm hận Tần Phàm thêm vài phần.


      - Phương thiếu, lâu gặp.


      Nhưng vào lúc này, thanh lạnh nhạt từ phía trước truyền đến.


      - Tần Phàm!


      Phương Trọng đột nhiên ngẩng đầu lên, thấy được khuôn mặt quen thuốc kia, đáy lòng lập tức dâng lên khủng hoảng vô biên. Vốn mấy ngày liền chạy khiến lộ ra thập phần buồn ngủ, nhưng vào thời khắc này lại như bị dội chậu nước lạnh, lập tức liền thanh tỉnh lại... phản ứng tựa hồ hơn cả lúc trước, cơ hồ vừa trông thấy Tần Phàm lập tức xoay ngiowif muốn chạy trốn.


      - Kỷ Huyên Nhi!


      Nhưng chạy chưa được vài bước, liền thấy được khuôn mặt tuyệt sắc ngày nhớ đêm mong, nhưng tuyệt đối muốn nhìn thấy bây giờ xuất trước mắt, khiến mặt lập tức trở nên xám như tro.
      NoName_01 thích bài này.

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 104: Nội bộ quyết liệt.


      Vốn chỉ có chặn giết người khác trong Thú Sơn Mạch, hôm nay rốt cục cũng gặp nhân quả báo ứng rồi.


      - Kỷ Huyên Nhi, chỉ cần ngươi chịu buông tha ta, ta cho ngươi biết bí mật! Bí mật này có thể khiến ngươi có được tuyệt bút tài phú, còn có thể có được võ kỹ cao cấp nữa!


      Lúc này Phương Trọng phảng phất như bắt được cọng cỏ cứu mạng, thi triển toàn thân thuyết phục Kỷ Huyên Nhi.


      mặt Kỷ Huyên Nhi vẫn tia biến hóa, Tần Phàm chỉ mỉm cười, hứng thú nhìn Phương Trọng biểu diễn.


      - Tần Phàm giết chết đệ tự thế gia của đại gia tộc ở Càn Kinh, chỉ cần ngươi cùng ta hợp lực giết chết Tần Phàm báo thù cho , đến lúc đó chúng ta nhất định được khen thưởng lớn!


      Thấy Kỷ Huyên Nhi thờ ơ, Phương Trọng la lớn.


      Nghe được Phương Trọng ra chuyện này, sắc mặt Tần Phàm rốt cục cũng thay đổi.


      - Ngươi có thể chết rồi.


      Nhưng vào lúc này, sắc mặt Kỷ Huyên Nhi lại thay đổi lạnh lùng , thân hình hóa thành vệt tàn ảnh lập tức tới trước mặt Phương Trọng, dao găm màu đen trong tay xẹt qua đường vòng cung tử vong.


      - Ngươi ――


      Phương Trọng vừa mới gọi ra võ giáp bị năng lượng lãnh nhiệt dao găm của Kỷ Huyên Nhi trực tiếp phá vỡ, sau đó cả người trứng lớn mắt ầm ầm ngã xuống đất.


      Tần Phàm nhìn thoáng qua thi thể Phương Trọng, khỏi hít hơi lạnh, phát đó mảnh cháy đen, từng là công tử văn nhã, hôm nay lại ra hình người.


      - Phương thiếu...


      Đúng lúc này, đằng sau đột nhiên truyền đến tiếng kêu sợ hãi, Tần Phàm quay đầu xem xét, lập tức lộ ra sát cơ lạnh lùng, cái đuôi theo phía sau rốt cục cũng đuổi tới.


      - Hừ!


      Tần Phàm hai lời, lập tức triển khai Lưu Tinh Bộ phóng về phía người kia.


      Tuy rằng biết người này vừa rồi có nghe được lời Phương Trọng , nhưng vì cẩn thận, lưu lại tai họa ngầm này, huống hồ lần này tới vốn chính là muốn cỏ tận tốc Thanh Ưng mạo hiểm đoàn, cho nên cũng cần phải hạ thủ lưu tình!


      - Đoàn trưởng chúng ta bỏ qua cho ngươi đâu!


      Người nọ trông thấy Tần Phàm xông nhanh tới, miệng cứng rắn , nhưng lúc này trong nội tâm lại hận thể vả miệng mình cái, nếu vừa rồi mình phát ra thanh , có lẽ cũng bị Sát Thần này phát .


      Thấy Phương Trọng thân là Võ sư cũng bị giết chết, chỉ là Võ Giả bát cấp tự nhiên dám dây dưa với Tần Phàm, hô lên tiếng sau đó lập tức quay người chạy trốn, biết viện binh ở ngay sau lưng, chỉ cần kéo dài thời gian ngắn có đường sống.


      - Ta cũng bỏ qua cho đâu!


      Nhưng vào lúc này, thanh của Tần Phàm lại đột nhiên lạnh lùng truyền đến từ phía sau, mạo hiểm giả này liền bị dọa đến bể mật, thể tưởng được tốc độ của Tần Phàm lại nhanh đến thể, vậy mà đảo mắt đến ngay phía sau !


      - Ah ――


      Mạo hiểm giả kia vùng vẫy giãy chết, rút ra trường đao bên hông rất nhanh chém về phía Tần Phàm .


      - Phanh!


      Tần Phàm chỉ thong dong giơ tay phải lên, trực tiếp dùng cánh tay chặn đao kia, phát ra tiếng vang cứng rắn. Tuy rằng giờ tay phải ở trạng thái Kỳ Lân Tí, nhưng cũng cứng hơn nhiều các nơi khác.


      - Ngươi ――


      Mạo hiểm giả kia trừng lớn hai mắt, vẻ mặt thể tin, Tần Phàm này vậy mà sử dụng võ giáp, trực tiếp dùng tay chặn lấy đao cơ hồ toàn lực của !


      Ngay cả Kỷ Huyên Nhi quan chiến ở xa xa cũng khỏi lộ ra tia động dung, thể tưởng được thể phách Tần Phàm lại cường đại như thế, vậy mà có thể trực tiếp chống lại kích toàn lực của Võ Giả bát cấp.


      - Chết !


      Tần Phàm ánh mắt lạnh lẽo, trở tay đánh quyền lên ngực mạo hiểm giả kia, trong chớp mắt Linh Hàn Quyền Sáo xuất , võ khí bộc phát, lồng ngực mạo hiểm giả kia như cự chùy mãnh kích, huyết nhục lập tức lõm xuống, mà võ khí lại xâm nhập vào trong cơ thể , lập tức quấy nát tim , mặt của hoảng sợ, vẻ thống khổ vừa , cứ giữ nguyên như vậy.


      Bành Thi thể bay ra xa ba trượng mới ầm ầm ngã xuống đất.


      - Phương Trọng vừa rồi ngươi cũng nghe được, ta đích giết chết đệ tử của đại thế gia Càn Kinh.


      Tần Phàm thu hồi bao tay, quay người với Kỷ Huyên Nhi, cũng nàng nên cho người khác biết chuyện này, chỉ trực tiếp thẳng thắn.


      - Cái này quan hệ đến ta.


      Kỷ Huyên Nhi chỉ lạnh lùng .


      Tần Phàm mỉm cười, tất cả còn lại cũng phải nữa.


      - Chúng ta là ở chỗ này chờ người của Thanh Ưng mạo hiểm đoàn đến hay là trực tiếp đánh đến tận cửa đây?


      Tần Phàm lạnh nhạt hỏi, giờ Phương Trọng chết, ngược lại có gì phải lo lắng nữa.


      Kỷ Huyên Nhi gì, chỉ là ánh mắt nhìn về phương xa.


      Tần Phàm quay đầu lại, liền trông thấy bên phía Thanh Thạch Trấn có vô số nhân mã chạy tới, bụi mù cuồn cuộn, thế tới mãnh liệt, ước chừng chút cũng có gần trăm người.


      - Người rất nhiều.


      Sắc mặt Tần Phàm bình tĩnh, sau đó nhiều lời nữa, hai người chỉ ở nguyên tại chỗ lẳng lặng chờ bọn người kia đến.


      Vì chạy , những người này đều cỡi ngựa cao to, cho nên thoạt nhìn ngược lại rất khí thế, mà có vài mạo hiểm giả con mang cung người, thoạt nhìn rất có quy mô.


      - Phương thiếu!


      Hai người cầm đầu, người cưỡi ngựa màu rám nắng, người cưỡi ngựa màu đen. Vừa nhìn thấy thi thể Phương Trọng ngã dưới đất, người cưỡi ngựa đen kia lớn giọng hô, mà người cưỡi ngựa màu rám nắng sắc mặt trầm xuống, phát ra tiếng.


      - Còn có hai cái Võ sư.


      Tần Phàm thầm dò xét, phát hai người cầm đầu tế lên võ giáp, nhìn cường độ và màu sắc đoán chừng có cảnh giới thất Võ Sư bát cấp, mà gần trăm mạo hiểm giả sau lưng cũng chỉ có cảnh giới võ giả thôi.


      - Tần Phàm! Kỷ Huyên Nhi! Ta biết các ngươi, các ngươi đủ liều lĩnh đấy, giết Phương thiếu còn dám ở nguyên tại chỗ chờ chúng ta, tốt, có can đảm! Trương Tông ta thập phần bội phục!


      Trung niên cưỡi đại mã màu đen lạnh lùng nhìn Tần Phàm và Kỷ Huyên Nhi, trong miệng lãnh :


      - Nhưng hôm nay ta ngược lại muốn xem năng lực các ngươi lớn bao nhiêu, lại dám hiển nhiên đối nghịch với Thanh Ưng mạo hiểm đoàn ta như thế!


      xong, phất phất tay, mạo hiểm giả sau lưng mang theo cường cung lập tức lắp tên, chỉ là những người này cũng chưa đột phá đến cảnh giới Võ sư, ngược lại thể sử dụng võ khí tiễn. Bất quá những tiễn thủ cấp võ giả này ở cùng chỗ bắn cùng lúc, tuy là Võ sư cũng dám khinh thị!


      - Người của đoàn ba, toàn bộ ra khỏi hàng!


      Nhưng vào lúc này, trung niên nhân cưỡi đại mã màu rám nắng mực gì lại chuyện, rất nhanh có gần hai mươi người theo ra khỏi đội ngũ.


      - Trần Kỳ, ngươi có ý tứ gì!


      Tên Võ sư gọi là Trương Tông kia quát lớn, trợn mắt nhìn những mạo hiểm giả rời khỏi đội ngũ.
      NoName_01 thích bài này.

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 105: Quét ngang. (1)


      - Hai vị, Thanh Ưng mạo hiểm đoàn tuy rằng danh nghĩa chia làm ba tiểu đoàn, nhưng đoàn ba chúng ta cũng vì bất đắc dĩ mới gia nhập, cũng làm những chuyện đánh cướp kia, hi vọng hai vị có thể giơ cao đánh khẽ, buông tha chúng ta.


      Tên trung niên gọi là Trần Kỳ kia chắp tai với Tần Phàm và Kỷ Huyên Nhi, thành khẩn .


      - Trần Kỳ đúng , ngươi lui ra phía sau trăm mét, chỉ cần ngươi là đúng, ta cam đoan làm khó dễ các ngươi.


      Tần Phàm nhìn màn này, bình tĩnh mỉm cười, mở miệng . Tuy rằng tự cao thực lực sợ những người này, nhưng bớt hai mươi người vẫn nhõm hơn ít, hơn nữa còn muốn từ miệng Trần Kỳ biết ít tư liệu về phụ thân Phương Trọng, Phương Viễn Sơn.


      - Trần Kỳ, ngươi dám!


      Trương Tông kia lại tức giận quát.


      - Người của đoàn ba, toàn bộ lui ra phía sau trăm mét.


      Trần Kỳ ngược lại cũng là hán tử, quyết đoán mở miệng , sau đó tự mình dẫn đầu lui về sau.


      - Trần Kỳ ngươi cái tên phản đồ này, đợi đoàn trưởng trở về nhất định bỏ qua ngươi đâu, hôm nay ta trước tiên giải quyết hai tiểu tiện nhân kia, lát nữa mới tính sổ với ngươi!


      Trương Tông càng giận tím mặt, thiếu chút nữa muốn thanh lý môn hộ trước, nhưng nghĩ đến tự loạn trận cước chỉ tổ bị người ta đánh bại liền đè xuống đoàn lửa giận này.


      - Cẩn thận chút.


      Tần Phàm nhàn nhạt liếc nhìn trận thế đối diện, quay đầu giọng với Kỷ Huyên Nhi câu. Sau đó cũng lười nhảm thêm, toàn lực phát động Lưu Tinh Bộ xông về phía đám người.


      - Bắn!


      Trương Tông thấy hai người xông tới, lập tức ra lệnh tiếng, mưa tên dày đặc lập tức phô thiên bắn về phía hai người.


      Hai mắt Tần Phàm ngưng tụ, lo lắng Kỷ Huyên Nhi ngăn cản nổi, liền hữu ý vô ý chắn trước người. Những mũi tên này dù bắn trúng , với thể phách của cũng tạo thành tổn thương gì cả, có ít mũi tên thậm chí bắn trúng còn bị bắn ngược ra nữa.


      - Chết !


      Đợi đến khi cách trận hình đối phương chưa đầy 10m, trong nội tâm Tần Phàm quát lạnh , Lưu Tinh Bộ toàn lực bộc phát, thân bắn ra như lưu tinh.


      Mà trong khi Tần Phàm tăng tốc Kỷ Huyên Nhi ở phía sau cũng vào lúc này lóe thân ảnh lên, trực tiếp lướt qua , dao găm màu đen trong tay "Tạch tạch tạch" cực kỳ nhanh chóng chặt đứt mấy mũi tên bay tới, phóng thẳng tới Trương Tông.


      Vèo!


      Híz-khà-zzz ――


      đạo hàn quang màu đen lên, thớt tuấn mã màu đen kia rên rĩ tiếng, tử cổ đến bụng đều bị đao kia rạch đứt, lại còn bị Trương Tông kéo đầu ngựa giơ lên, huyết nhục văng khắp nơi, tràng diện cực kỳ huyết tinh.


      - Tiểu tiện nhân dám càn rỡ như thế!


      Trương Tông kia lớn tiếng gào thét, phi thân cước dẫm đại mã màu đen kia xuống, bản thân lại mượn lực phi thân nhảy xuống, trong tay quơ lấy thanh đại đao dài chừng trường, từ cao xuống mở núi phá đá, từ cao chém xuống Kỷ Huyên Nhi, lưỡi đao kia lóe lên võ khí màu cam chói mắt, khiến người thiếu chút nữa mở mắt ra nổi.


      hổ là Võ Sư bát cấp! Tần Phàm trông thấy đao uy thế mười phần kia, trong lòng cũng có chút lo lắng cho Kỷ Huyên Nhi, dưới chân càng dám có nửa phần chần chờ, lập tức xông giết qua, muốn cùng Kỷ Huyên Nhi trước tiên giải quyết Trương Tông này.


      Phanh! thanh vang lên lên, vào đúng lúc này, dao găm trong tay Kỷ Huyên Nhi lại trực tiếp đón lấy lưỡi đao của Trương Tông, lập tức hỏa tinh văng khắp nơi, hào quang bắn ra bốn phía.


      Song đao đấu sức!


      - Ah ――


      Lực lượng của Kỷ Huyên Nhi vốn bằng Trương Tông, nhưng lại hét to tiếng, nguyên lai là bị năng lượng nóng lạnh của Kỷ Huyên Nhi truyền đến từ mũi đao khiến hổ khẩu chấn động, trường đao trong tay cơ hồ rời tay.


      Nhưng thế vẫn chưa xong!


      Bành! Nháy mắt sau đó, cổ tay của Trương Tông vậy mà lại đột nhiên nổ tung, ngay cả cánh tay được võ giáp bảo hộ cũng bị phá vỡ, lập tức huyết nhục văng khắp nơi, thoạt nhìn rất đáng sợ.


      Tần Phàm trông thấy màn này, cũng khỏi hít hơi khí lạnh, trong nội tâm hơi chấn động, Lãnh nhiệt chi đạo này bạo phát ra cũng quá kinh khủng a! Nếu như ngày đó lúc mình tỷ thí với Kỷ Huyên Nhi nàng cũng như thế này, vậy hậu quả của mình thể lường được!


      Bành! Bành! Bành!


      Chỉ thấy thân hình Kỷ Huyên Nhi chớp động, dao găm màu đen trong tay ngừng bay múa, vài tiếng bạo tạc liên tục vang lên, nhìn lại Trương Tông phát võ giáp toàn thân nghiền nát chịu nổi, mà thân huyết nhục hoặc là mảnh cháy đen, hoặc bị băng sương đông cứng, tình huống cực kỳ thê thảm.


      Oanh!


      Võ Giả bát cấp, cứ như vậy trừng mắt, ầm ầm ngã xuống đất.


      Tử tướng của Trương Tông này còn khó coi hơn cả Phương Trọng.


      - Chuyện gì xảy ra?


      Tần Phàm nhướng mày, nhưng nhìn ra Kỷ Huyên Nhi lúc này có chút bình thường, liền tới bên nàng, phát khí tức của nàng có chút hỗn loạn.


      Kỷ Huyên Nhi cau mày, sắc mặt khi tái nhợt khi hồng, nhưng miệng lại gì.


      - Nhị đoàn trưởng chết rồi!


      - Nhanh! Nhanh bắn chết bọn , báo thù cho nhị đoàn trưởng!


      - Bọn chắc chắn buông tha cho chúng ta đâu! Liều mạng.


      - Cùng tiến lên giết chết bọn ! Chúng ta gần trăm người chẳng lẻ lại sợ hai người bọn họ sao?


      Sưu sưu sưu!


      Lại trận mưa tên phóng tới.


      - Muốn chết!


      Sắc mặt Tần Phàm lạnh lẽo, nhưng thân hình trực tiếp ngăn ở trước người Kỷ Huyên Nhi. Lấy cường độ khí lực của , ngoại trừ cần ngăn lại mũi tên ở chỗ hiểm, nơi khác căn bản cần lý đến. Bất quá, Kỷ Huyên Nhi có võ giáp hộ thể, kỳ tạm thời cũng sợ những mũi tên này.


      - như vầy, cũng đừng trách ta đại khai sát giới!


      Tần Phàm vung tay phải lên, ngăn lấy mũi tên bắn về phía mắt mình, sau đó đón lấy mưa tên, phi thân nhảy lên, đánh quyền về phía mạo hiểm giả cách xa.


      Bành! Tần Phàm đánh quyền lên lưng ngựa, lập tức người ngã ngựa đổ.


      Oanh! Tiếp theo Tần Phàm trực tiếp đá cước lên người tên kia, giờ lực lượng thân thể lớn cỡ nào, võ giả có võ giáp bảo hộ này trực tiếp bị đạp vỡ xương ngực.


      - Tiếp theo!


      Thân hình Tần Phàm lại động, lần nữa cao cao nhảy lên, lần nữa đá người xuống ngựa, Tần Phàm muốn tiến lên đánh chết, lại đột nhiên nghe thấy sau lưng vang lên tiếng quát chói tai.


      - Tần Phàm, ta đến chơi với ngươi!


      Lúc này gã Võ Giả cửu cấp chủ động nhảy xuống ngựa ra, sử ra hắc sắc trường thương, như độc xà xuất động đâm thẳng tới trái tim Tần Phàm.


      - Hừ!


      Tần Phàm đột nhiên quay đầu lại, nắm đấm tay phải có chút co rút lại, Linh Hàn Quyền Sáo ra, sau đó nháy mắt sau đó, lại như Thương Long ra biển, nắm đấm nương theo võ khí đột nhiên đấm ra!


      Dùng quyền đấu với thương!


      - Tạch...!


      Nhưng đầu trường thương do thép tinh đúc thành kia vừa tiếp xúc bị quyền của Tần Phàm đánh cho biến hình, sau đó lực lượng nắm tay chưa giảm, thế như chẻ tre, lại trực tiếp phá vỡ báng thương thành hai nửa, lập tức gỗ vụn văng tứ tung.
      NoName_01 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :