Đan Vũ Càn Khôn - Hỏa Thụ

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 96: Đánh chết.


      Trong nội tâm Tần Phàm minh bạch, bất quá võ kỹ của cũng kém, nếu như phải vì khoảng cách giữa Võ giả và Võ sư, vậy sợ chút nào cả!


      - Ở trong nước ta có ưu thế tuyệt đối, chỉ cần cái này võ khí của Tần Hạo Bạch hao hết, thể hình thành võ giáp, ta có thể lập tức giết chết !


      Trong nội tâm Tần Phàm thầm nghĩ, cho nên tiếp theo liền mực né tránh, cũng muốn ngạnh bính chính diện với Tần Hạo Bạch. Võ giáp Cao cấp và võ giáp đê cấp chênh lệch quá xa, Tần Phàm có thể đơn giản nổ nát võ giáp đê cấp, nhưng rất khó tạo thành phá hư với võ giáp cao cấp, cho nên chủ động công kích phải là quyết định sáng suốt.


      - võ giả lại có thể đạt tới trình độ như vậy, Tần Phàm này quả rất mạnh, nhưng hết thảy xong! Mặc dù có chút lãng phí, nhưng ta thể dây dưa ở đây với được.


      Thấy mấy lần công kích đều có cách nào tạo thành tổn thương lớn cho Tần Phàm, ánh mắt Tần Hạo Bạch trở nên cực lạnh. Oán hận nhìn thoáng qua Tần Phàmở phía xa xa, chậm rãi từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra khối ngọc phù loại , đó có vầng sáng xanh da trời nhàn nhạt g vờn quanh lấy, rất là thần bí.


      - Võ phù!


      Tần Phàm vừa nhìn thấy phiến ngọc phù này, trong lòng lập tức bị dọa đến chấn động, dám có nửa phần chần chờ, vội vàng nhanh chóng bơi với tốc độ cao nhất về phía nước chảy vào, phải lập tức rời khỏi chỗ này!


      Võ phù này tuy rằng Tần Phàm trước kia chưa từng gặp qua, nhưng nghe Cổ Mặc nhắc tới qua, đó chính là do cường giả cảnh giới ngoài Võ Tôn dùng đại năng lực niêm phong phần lực lượng cất vào trong ngọc phù, người sử dụng chỉ cần đưa võ khí vào trong là có thể dẫn động lực lượng khủng bố này!


      Tuy rằng lực lượng cấp Võ Tôn phong ấn bên trong chỉ vẻn vẹn bằng 1% thực lực bản thân, nhưng ít nhất cũng tương đương với kích toàn lực của Tiên Thiên Võ sư, uy lực cực kỳ khủng bố!


      Trong huyệt động dưới mắt đất Võ sư họ Dư chỉ tùy ý kích có thể xuyên thủng vai , như nếu như đối phương lưu thủ chặt đứt bờ vai cũng tốn sức nhiều. Tần Phàm giờ tuy rằng thể phách được Ma Chủng cường hóa, nhưng nếu để cho chính diện nghênh đón kích toàn lực của gã Tiên Thiên Võ sư, vậy tuyệt đối dám.


      Chênh lệch giữa cảnh giới Võ giả và Tiên Thiên Võ sư thập phần to lớn!


      - Chạy thoát sao?


      Ánh mắt Tần Hạo Bạch lên tia khinh thường, lấy cảnh giới Võ sư giờ của , ngũ quan đều được rèn luyện đến trình độ nhất định, mắt đủ sức để trông thấy vị trí Tần Phàm giờ, chần chờ nữa, lập tức quán chú đầy đủ võ khí vào trong võ phù.


      Ông!


      tiếng chấn động nghe đinh tai nhức óc truyền bá trong nước, Tần Phàm muốn chảy ra chỗ nước chảy vào, cũng thoáng chốc cảm giác như màng tai bị đâm thủng, sau đó cỗ khí tức cường đại từ sau lưng truyền đến, khiến cảm thấy lưng như lạnh buốt.


      Tần Phàm biết mình dù thế nào cũng khó chạy khỏi phạm vi công kích của võ phù, vì vậy cắn răng cái dứt khoát ngừng lại, sau đó cỗ nước chảy dưới khống chế của Kỳ Lân Tí quay cuồng, tạo thành tầng tầng Thủy Thuẫn đỡ trước người .


      - chết !


      Võ phù trong tay Tần Hạo Bạch bị võ khí dẫn động, sau đó nhanh chóng ném về phía Tần Phàm.


      Oanh! tiếng chấn động cực lớn vang lên trong thông đạo, đạo đao khí vô cùng mạnh mẽ từ trong võ phù phóng xuât ra, ngưng tụ thành thanh khí kình trường đao khổng lồ.


      Nước chảy trước mặt lập tức đều bị đao kia phá vỡ, chính giữa chảy ra khu vực trạng thái chân , nước chảy tách ra hai bên, thạch bích lập tức nhao nhao vỡ vụn ra , đỉnh lối kia cũng bị đao này chém sụp đổ.


      Bành bành bành...


      Hơn mười tầng Thủy Thuẫn trước mặt Tần Phàm giống như giãy dụa vậy, nhao nhao nghiền nát. Ở trước mặt đao khí vô cùng cường đại, căn bản tạo thành bao nhiêu cản trở


      đao kia mặc dù chỉ là tương đương với lực công kích của Tiên Thiên Võ sư, nhưng dù sao cũng do Võ Tôn phát ra, cho nên lực phá hoại hơn xa Tiên Thiên Võ sư bình thường!


      - Quá mạnh mẽ!


      Đạo đao khí cực đại kia phô thiên cái địa mà đến, Tần Phàm căn bản gian né tránh!


      - Hừ!


      Tần Phàm kêu rên tiếng, cắn chặt răng, cánh tay phải huy động, hơn mười đạo cột nước lập tức thành hình phóng về phía đao khí kia, muốn dùng đó để làm yếu ớt uy lực của đao khí ngập trời, nhưng lại giống như lấy trứng chọi đá vậy. Hơn mười đạo cột nước tiếp xúc liền bị đao khí kia đánh tan, mà bị lực cắn trả khiến khí huyết quay cuồng, khóe miệng cũng nhổ ra ngụm máu tươi .


      Nhưng Tần Phàm căn bản có thời gian để ý chút vết thương kia, đao khí kia đanh tan tất cả Thủy Thuẫn và cột nước sau lập tức chém đến trước mặt , lưỡi đao cực kỳ lăng lệ ác liệt còn chưa rơi xuống người khiến quần áo rách tung toé, làn da cũng xuất vết nứt chằng chịt rất , bất quá cũng may thể phách cường đại hơn xa Võ Giả thất cấp bình thường, nếu bản thể đao khí còn chưa đến chết mất rồi.


      Nhưng Tần Phàm đối với thương thế người lại chút để ý, chỉ chăm chú dùng Kỳ Lân Tí lực phòng ngự cao nhất bảo hộ bộ vị yếu hại đầu và trái tim! Trong khắc sinh tử này, tiềm năng toàn thân đều bị đào ra, lúc này lân giáp dữ tợn Kỳ Lân Tí nổi lên võ khí đỏ vàng đậm đặc, tuy rằng thể hình thành võ giáp như Võ sư nhưng ít nhất cũng có tác dụng phòng hộ nhất định.


      Oanh!


      Tần Phàm rốt cục cũng tiếp xúc chính diện với đao khí kia, lực trùng kích cường đại từ cánh tay truyền đến khiến thân hình ngừng thối lui. Mà Kỳ Lân Tí vô cùng cứng răn kia cũng trong nháy mắt tiếp xúc này chảy ra huyết thủy, ngay sau đó đao khí phô thiên cái địa lập tức nuốt hết người , biến thành huyết nhân.


      Dư uy đao khí kia tiêu, ngay sau mở cái động mà Tần Phàm đánh ra lớn thêm vài lần, nước chảy vào càng thêm mãnh liệt, bởi vì Tần Phàm đứng ở cửa thông đạo cho nên dòng nước xông đến người Tần Phàm liền ngừng biến thành huyết thủy nồng đậm, tràn ngập cả thông đạo.


      - xong.


      Hồi lâu, thấy bên kia cuối cùng còn động tĩnh truyền đến, Tần Hạo Bạch chậm rãi thở phào nhỏm, loại cảm giác suy yếu cũng truyền khắp toàn thân, nhưng vừa rồi khi sử dụng đạo võ phù kia tiêu hao đại lượng võ khí, hơn nữa võ giáp người cũng cần đại lượng võ khí chống đỡ.


      Huyết thủy vẫn từ cửa động ngừng truyền đến Tần Hạo Bạch cảm thấy cho dù Tần Phàm chết vì công kích của võ phù đao khí giờ cũng mất máu quá nhiều mà chết rồi, bất quá vì bảo hiểm, vẫn tới phía kia, võ khí trong tay bắt đầu khởi động, muồn bồi thêm cho "thi thể" Tần Phàm kích nữa mới có thể an tâm.
      NoName_01 thích bài này.

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 97: Hồng Mục Chiến Trư. (1)


      Bành! đạo khí kình cường hoành phiêu phù trong nước đánh về phía thân thể Tần Phàm vẫn nhúc nhích, nhưng lại có chút phản ứng nào, chỉ huyết thủy càng đậm hơn từ trong "thi thể" đằng kia tuôn ra, mơ hồ áh mắt Tần Hạo Bạch.


      - Đích chết rồi.


      Tần Hạo Bạch lúc này mới yên tâm xuống, giải trừ võ giáp người, giờ võ khí trong cơ thể có thể còn chưa bao nhiêu nữa, còn cần lưu lại võ khí để bao lấy tim phổi, khiến mình có thể hoạt động tự do dưới nước.


      Mà nhưng vào lúc này, "thi thể" Tần Phàm đột nhiên động, đạo Huyết Ảnh lập tức bắn tới t rước mặt Tần Hạo Bạch.


      - A, hổ là đại thế gia đến từ Càn Kinh, thậm chí ngay cả Võ phù cũng có, bội phục bội phục!


      Tần Phàm sắc mặt lạnh lùng, Linh Hàn Quyền Sáo kề ngay trước cổ Tần Hạo Bạch, truyền với . giờ Tần Hạo Bạch này còn võ giáp bao hộ nữa, Tần Phàm có thể lập tức giết chết .


      - Ngươi vẫn chưa chết!


      Tần Hạo Bạch lộ ra thấn sắc cực kỳ khiếp sợ khủng hoảng.


      - Đừng giết ta, ta có thể cho ngươi tiền, võ kỹ cao cấp...


      Xuyên thấu qua dòng nước huyết hồng trở nên mỏng manh hơn nhiều, thấy được mặt mũi Tần Phàm tràn đầy sát cơ, vội vàng truyền ra.


      - Những vật này ta cũng tìm được trong trữ vật giới chỉ củ ngươi mà!


      Tần Phàm lộ ra tia cười lạnh, nắm đấm bộc phát võ khí, trực tiếp đánh thủng khí quản Tần Hạo Bạch, cái cổ kia lập tức trở nên rách mướp, sau đó sinh cơ cũng trôi .


      Tử vong đột nhiên hàng lâm, Tần Hạo Bạch trừng lớn mắt hai mắt, vô cùng cam lòng.


      - Đáng tiếc để Phương Trọng chạy thoát rồi.


      Nhìn xem Tần Hạo Bạch hoàn toàn chết , Tần Phàm vốn còn muốn đuổi bắt Phương Trọng, nhưng giờ Phương Trọng biết trốn chỗ nào rồi, hơn nữa tổn thương người vẫn chưa khỏi hẳn.


      - Bất quá rất nhanh ta nhổ tận gốc Thanh Ưng mạo hiểm đoàn này, tạm thời để sống lâu chút !


      Tần Phàm thầm nghĩ, sau đó vươn tay ra, trực tiếp gỡ trữ vật giới chỉ tay Tần Hạo Bạch xuống, tài sản của đệ tử Càn Kinh đại thế gia nhất định thập phần phong phú rồi.


      - Lực công kích của võ phù quá kinh khủng, trong nháy mắt vừa rồi ta cho rằng mình sống nổi đấy chứ!


      Nhớ tới đạo đao khí vừa ro òi, trong lòng Tần Phàm vẫn còn sợ hãi, bất quá may mắn Ma Chủng tăng cường thể phách ít, hơn nữa dùng Kỳ Lân Tí bảo vệ bộ vị yếu hại, sau đó rồi lập tức phục dụng thuốc chữa thương, lúc này mới thoát được kiếp.


      - Ha ha, bất quá ta dùng thực lực võ giả lại có thể sống sót dưới công kích khủng bố như vậy, nếu để cho lão đầu biết , khẳng định kinh ngạc phen a!


      Nhưng nghĩ đến mình cũng chết trong lòng liền kích động.


      - kích như vậy, nếu như đổi thành Tần Tiến, biết có thể sống sót nổi ?


      Tần Phàm bên bơi ra bên ngoài, trong nội tâm khỏi nghĩ đến, do thực lực được tăng cường nên khỏi nổi lên lòng so sánh, dù sao Tần Tiến vẫn người mà muốn vượt qua nhất.


      Nam Phong thành, Tần gia.


      Bên trong Tộc Vụ Viện, Tần Li thân ngồi cao, phê duyệt lấy vụ lớn trong tộc, giờ, vô luận là phân tranh lợi ích trong tộc hay là giao dịch sinh ý với bên ngoài, nàng đều có quyên chuyện rất lớn.


      - Vào !


      Tần Li đột nhiên nhàn nhạt kêu lên.


      đại hán mắt to mày thô thẳng vào, đúng là độ trưởng độ hộ vệ Tần gia Tần Mãnh, hôm nay chính là trợ thủ đắc lực của Tần Li, chỉ quản lý phương diện thủ vệ trong tộc, mà ít sinh ý đối ngoại Tần Li cũng thường giao cho xử lý.


      - Tiểu thư.


      Tần Mãnh sau khi vào cung kính thi lễ cái, đối với vị thiếu nữ lớn tuổi này, tôn kính từ sâu tận đáy lòng. Từ sau khi Tần Li tiếp quản Tộc Vụ Viện, chẳng những quản lý trong tộc đâu ra đấy, hơn nữa sinh ý gia tộc cũng đường tốt lên, giờ lợi nhuận so trước khi Tần Li tiếp quản Tộc Vụ Viện cao hơn chừng hai thành! Cái này khiến trường lão Tần gia càng thêm yên lòng giao Tộc Vụ Viện cho Tần Li quản lý.


      - Tần Mãnh đội trưởng, có chuyện gì ?


      Tần Li ngẩng đầu lên, gạt sợi tóc trán, khuôn mặt tuyệt sắc tựa hồ cũng có chút uể oải.


      - Là về Thiếu gia Tần Phàm đấy, tộc nhân ở chi nhánh Thanh Thạch Trấn trông thấy ở đó.


      Tần Mãnh cung kính hồi đáp.


      - Thanh Thạch Trấn? Đây phải là trấn cách gần Thú Hoang Nguyên nhất sao?


      Tần Li lộ ra vòng vẻ kinh ngạc:


      - Tiểu Phàm chẳng lẽ lại muốn vào Thú Hoang Nguyên?


      - Theo hồi báo, tựa hồ Thiếu gia Tần Phàm đích muốn vào Thú Hoang Nguyên.


      Tần Mãnh hồi đáp.


      - Vậy ngoại trừ Tiểu Phàm còn phát bên cạnh có người khác ?


      Tần Li cau mày, trong nội tâm có chút lo lắng.


      - có, thuộc hạ hỏi qua rồi, chỉ có mình Thiếu gia Tần Phàm thôi.


      Tần Mãnh tiếp tục hồi đáp.


      - Tiểu Phàm có sư phụ cùng , chẳng lẽ sư phụ muốn thân trước mặt mọi người sao?


      Tần Li cúi đầu xuống, trong nội tâm tự hỏi, cũng đành tự an ủi mình như thế, nếu như Tần Phàm mình người tiến nhập vào Thú Hoang Nguyên, vậy hậu quả thế nào nàng cũng dám nghĩ nhiều nữa.


      - Ân, ta biết rồi, nếu như người bên phía Thanh Thạch Trấn lại phát ra tung tích của Tiểu Phàm bảo bọn nhanh chóng báo cáo cho ta.


      lát sau, Tần Li mới ngẩng đầu lên .


      - Thuộc hạ minh bạch.


      Tần Mãnh đáp ứng .


      - Đúng rồi, Tần Tiến mấy ngày gần đây có phải rời khỏi Nam Phong thành rồi ?


      Tần Li lại đột nhiên hỏi.


      - Đúng vậy, Tần Tiến thiếu gia hôm qua rời khỏi gia tộc, nhưng về phía nào tạm thời biết.


      Tần Mãnh đáp.


      Tần Li gật đầu, ngồi tại chỗ trầm tư, Tần Mãnh thi lễ cái, sau đó lui xuống.


      - Tiểu Phàm, ngươi nhất định phải bình an. . .


      lâu, Tần Li mới phục hồi tinh thần lại, ánh mắt nhìn ra phía bên ngoài, tựa hồ trái tim cũng bay đến bên người Tần Phàm ở trong Thú Hoang Nguyên xa xôi kia.


      ~~~~~~~~~~


      Lúc này, ở khu vực giao hội nội ngoại vi của Thú Hoang Nguyên.


      Tần Phàm vừa mới từ dưới đất chui lên, sau khi bò lên bờ mới phát đây là cái hồ lớn, bất quá mực nước của hồ lại ngừng giảm xuống, có xu thế như muốn lộ ra đáy.


      - Sợ là nước trong hồ này đều chảy đến huyệt động kia rồi!


      Tần Phàm cười khổ lắc đầu, khô héo của hồ nước này phải chịu trách nhiệm nhất định.


      - Bất quá Thú Hoang Nguyên rộng lớn, đầm hồ sâu như vậy cũng ít, hai cái cũng ảnh hưởng gì a.


      Tần Phàm bên đổi y phục rách rưới người, bên vô tình thầm nghĩ.


      Nhìn hoàn cảnh bốn phia chút, Tần Phàm phát ở đây ngoại trừ cái hồ lớn này, dãy núi bốn phía đều dựa lại gần, giống như vây hồ nước này vào giữa vậy, hơn nữa những ngón núi này xem ra đều tương đối cao, trong khoảng thời gian ngắn ngược lại cản trở tầm mắt khiến thể nào nhìn ra bên ngoài được.
      NoName_01 thích bài này.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 98: Hồng Mục Chiến Trư. (2)


      - Cũng biết đây là noiw nào nữa!


      Tần Phàm nhìn sắc trời chút, phát rất nhanh đến chạng vạng tối rồi, nhưng bởi vì núi cao bốn phía che chắn cho nên ở đây lộ ra hơi u chút, giống như về đêm vậy.


      - Trước tiên ăn chút đồ !


      Tần Phàm ngồi bên hồ, bụng đói, hơn nữa thương thế người vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, ngược lại thể lập tức rời được.


      Vừa ăn lương khô, vừa nhìn hồ nước dần rút xuống kia, trong đêm tối lu mờ, lại khỏi nổi lên vòng cảm giác tịch liêu. Bình thường đúng lúc này, Cổ Mặc đều ra ngoài trò chuyện với , giờ bên tai thiếu thanh già mà kính kia, ngược lại khiến rất quen.


      - Sao màn thầu lại khó ăn như vậy?


      Cắn mấy miếng hắc màn thầu trong tay, Tần Phàm nhíu mày, cảm giác rất khó nuốt nên dứt khoát ném vào trong hồ.


      Thấy sắc trời tối, Tần Phàm dứt khoát quyết định qua đêm ở chỗ này, tìm kiếm khắp nơi, cuối cùng cũng tìm được sơn động ngọn núi phía nam, bên trong ngược lại có chút khô mát.


      - Hô.


      Tần Phàm ném Dạ Minh Châu sang bên, sau đó tựa vách núi đá, có chút thở dài hơi, hai ngày này mệt mỏi muốn chết rồi. Nhớ tới mấy lần sinh tử tương bác trong hai ngày này, vừa kích thích lại rất khẩn trưởng, tâm thần mực chút buông lỏng. giờ tạm thời cảm giác có nguy hiểm, loại cảm giác kiệt sức cực kỳ đặc biệt bắt đầu trùng kích thần kinh , khiến nhắm mắt lại liền cơ hồ ngủ thiếp .


      Nhưng vào ngay lúc này, bên ngoài lại đột nhiên truyền đến tiếng nổ kì dị, phảng phất như ông trời muốn cho ngủ vậy.


      - Hồng Mục Chiến Trư?


      Tần Phàm nương theo hào quang của Dạ Minh Châu nhìn thấy ngoài cửa động có bóng đen đứng, nhưng lại đầu thú Hồng Mục Chiến hệ dã trư, chính là thuộc về tứ cấp trung giai thú, da dày thịt thô, thân thiết mao cứng rắn như võ giáp vậy, khi vừa mới tiến khu vực giao hội từng gặp qua đầu, khi đó phải mất cả nửa ngày mới giết được.


      - Chẳng lẽ là ta chiếm lấy huyệt động của nó?


      Khóe miệng Tần Phàm khỏi co quắp, nhìn ít da lông rơi lả tả chung quanh, liền xác nhận phỏng đoán của mình.


      - Bất quá muốn ta trả lại thể nào, chỉ có thể coi như nó xui xẻo thôi.


      Tần Phàm chậm rão đứng lên, định trước tiên thu thập con thú này sau đó lại về ngủ.


      - Ô ô. . .


      Nhưng đầu Hồng Mục Chiến Trư kia trông thấy Tần Phàm muốn tới lại đê minh vài tiếng, giống như cảm thấy rất ủy khuất vậy.


      - Ồ?


      Tần Phàm nghe thấy tiếng kêu như tiếng khóc kia, khỏi khẽ giật mình, Hồng Mục Chiến Trư chỉ là thú tứ cấp trung giai, sao lại có biểu khác người như vậy được? Trong lòng của có chút kinh ngạc, thú càng cao cấp trí tuệ càng cao, nhưng thú tứ cấp bình thường chỉ giảo hoạt chút, thể nào đạt tới trình độ này được.


      Nhưng đợi đến khi Tần Phàm nhìn đầu Hồng Mục Chiến Trư này nó lại phát ra tiếng kêu "Ô ô", sau đó lắc cái đuôi, rất ủy khuất chạy ra ngoài.


      Tần Phàm đuổi ra ngoài vài bước, nhưng lại phát ra tốc độ đầu Hồng Mục Chiến Trư này so với đầu gặp lúc trước nhanh hơn nhiều, tuy rằng toàn lực đuổi theo nhưng cũng phải tốn ít thời gian, bởi vì giờ toàn thân phi thường mệt mỏi, ngược lại cũng nguyện đuổi theo.


      Có đôi khi trong thú cũng xuất ít thú biến dị, Tần Phàm cũng thấy quá mức thần kỳ, chỉ là phòng ngừa nó lại trở về nên chuyển tảng đá lớn chặn ngay cửa động, vậy dù nó có lại quay về trong giấc ngủ cũng biết được.


      Vốn trước khi Cổ Mặc chưa ngủ say, cũng cần làm như vậy, có chuyện gì Cổ Mặc đều sớm thông tri cho , nhưng hôm nay, Tần Phàm lại cảm giác mình thiếu chút cảm giác an toàn.


      Trở lại trong sơn động, Tần Phàm vốn định thiếp , nhưng lại đột nhiên nhớ tới trữ vật giới chỉ lấy được ở chỗ Tần Hạo Bạch, thầm nghĩ đệ tử đến từ đại thế gia ở Càn Kinh tự nhiên nội tình giống bình thường, vì vậy khỏi nhiều hơn phần tinh thần, thần thức thăm dò vào trong trữ vật giới chỉ này.


      Quả nhiên, trữ vật giới chỉ của Tần Hạo Bạch nếu so với cái Tần Phàm dùng phải lớn hơn nhiều, khoảng chừng lớn hơn gấp hai, hơn nữa tìm kiếm bên trong cũng có chút phong phú! Rất nhiều kim nguyên tự nhiên chơi, khiến cho Tần Phàm kinh ngạc chính là bên trong thậm chí còn có vài cọng Ngọc bích thảo! Mà Ngọc bích thảo này đúng là loại tài liệu để luyện chế Dưỡng Hồn Đan.


      - Lão đầu, đợi sau khi tìm đủ vài lọai Linh Dược khác, ta lập tức luyện chế Dưỡng hồn đan cho ngươi.


      Tần Phàm tay cầm cây Ngọc bích thảo có chút kinh hỉ, nhưng nhớ tới Cổ Mặc lại hơi có cảm xúc. Mà nghĩ đến vài loại tài liệu cần thiết khác, trong lòng cũng có chút trầm trọng, đó đều là Linh Dược cực kỳ khó tìm, còn phải mượn nhờ lực lượng của gia tộc hỗ trợ tìm kiếm mới được.


      - Ồ?


      Khi bỏ Ngọc bích thảo vào lại trữ vật giới chỉ, Tần Phàm tìm kiếm khắp nơi phát hai quả ngọc phù có vầng sáng màu xanh da trời quấn quanh, khỏi lần nữa kinh hỉ.


      - Võ phù! thể tưởng được Tần Hạo Bạch lại còn võ phù, hơn nữa còn là hai khối!


      Tần Phàm lấy ra chăm chú xem xét, quả nhiên giống với cái Tần Hạo Bạch sử dụng hôm nay, từng nghe Cổ Mặc noi qua, võ phù này nếu như đó là vầng sáng màu xanh da trời vậy chính là võ phù cấp Võ Tôn, mà màu tím chín là ngọc phù cấp Võ Thánh.


      - hỗ là đại thế gia, đệ tử gia tộc ra lịch lãm rèn luyện chỉ phái hai gã Tiên Thiên Võ sư bảo hộ mà còn thủ đoạn bảo vệ tánh mạng như vậy nữa.


      Ngón tay Tần Phàm ma sát lấy võ phù có chút lạnh buốt, khỏi có chút cảm thán, Nam phong Tần gia cũng có được đãi ngộ như vậy. Chỉ tiếc Tần Hạo Bạch này gặp phải và Cổ Mặc, nếu ở khu vực giao hội Thú Hoang Nguyên này quả ngang vấn đề.


      Ngoài ra, Tần Phàm còn từ bên trong phát ra hai cuốn Địa giai võ kỹ, cuốn tên là "U Lang Kích", là võ kỹ Địa giai trung cấp, cuốn tên là "Huyền Minh Tam Trọng Phá", là võ kỹ Địa giai cao cấp. Bất quá Thiên giai võ kỹ theo như lời Tần Hạo Bạch lại thấy đâu, xem ra là vì bảo vệ tánh mạng cho nên mới lung tung.


      Hơn nữa võ kỹ Thiên giai cũng như truyền thừa Cực Hạn Chi Đạo vậy, cũng phải dùng quyển trục để ghi lại, đều là thông qua phương pháp đặc thù mới có thể tu tập, đối với đại gia tộc mà cũng cực kỳ hiếm có, trừ phi khiến gia tộc cực kỳ coi trọng, nếu tuyệt đối để đệ tử trẻ mang theo bên người được.


      Trong nội tâm Tần Phàm cũng hiểu .


      Bất quá hai môn võ kỹ này mặc dù tệ, nhưng lòng biết tham thâm, nhất thời cũng vội vã học, chỉ đặt chúng lại vào trong giới chỉ, định khi nào rãnh lại nghiên cứu.
      NoName_01 thích bài này.

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 99: Tin tức viên Ma Chủng thứ hai.


      Lại lại tìm kiếm chút, nhưng phát trong trữ vật giới chỉ cũng còn vật nào đặc biệt hữu dụng, vì vậy Tần Phàm liền bỏ chiếc nhẫn kia vào trog trữ vật giới chỉ của mình. Cái này chính là tang vật, tuy rằng gian lớn hơn cái dùng, nhưng cũng dám ngang nhiên mang tay.


      Lúc này Tần Phàm vốn còn muốn luyện chế ít luyện dược để dự bị, nhưng cảm thấy quá mệt mỏi rồi, thay đổi tư thế thoải mái, chậm rãi nhắm hai mắt lại. rất nhanh liền ngủ say.


      Ngày hôm sau, Tần Phàm vẫn dậy sớm, chỉ là bên tai còn đồng hồ báo thức đúng giờ Cổ Mặc nên vẫn cảm thấy có chút quen, hơn nữa buổi sáng cũng có ai cùng tu luyện với nữa.


      Tần Phàm lắc đầu, xua những cảm xúc phức tạp kia.


      - Hôm nay lên đường trở về dược cốc a, chuyện đáp ứng Kỷ Huyên Nhi cũng tới lúc nên làm rồi, Phương Trọng tuyệt đối thể lưu được.


      Tần Phàm bên đứng dậy, bên lên kế hoạch trong lòng. Tuy rằng bạo lộ thân phận, nhưng trời sinh tính cẩn thận, cho phép khả năng biết trước phát sinh. Bất quá lúc trước đáp ứng lưu Phương Trọng cho Kỷ Huyên Nhi tự tay giết chết, giờ xem ra bất đắc dĩ.


      - Chỉ là biết thực lực Kỷ Huyên Nhi giờ là gì rồi, tu luyện Lãnh Nhiệt cực hạn chi đạo, tiến cảnh có lẽ nhanh đến kinh người mới đúng a!


      Tần Phàm đẩy tảng đá ra, bên ngoài thoạt nhìn vẫn chưa sáng hẳn.


      - Ồ?


      Tần Phàm vừa ra khỏi sơn động, liền phát đầu Hồng Mục Chiến Trư tối qua chạy tới bên này, khỏi mỉm cười:


      - thể tưởng được tiểu gia hỏa này còn dám trở về, được rồi, dù sao ta cũng phải rồi, huyệt động này trả lại ngươi đấy.


      Tần Phàm giờ căn bản để con thú tứ cấp trung giai này vào mắt, chỉ là tối qua thấy đầu Hồng Mục Chiến Trư này tinh thông nhân tính như thế cho nên cũng có chút hảo cảm với nó. Dù sao cũng thiếu khỏa tinh hạch tứ cấp, cũng chẳng muốn dây dưa với nó. Chẳng qua nếu như đầu Hồng Mục Chiến Trư này dám chủ động công kích , cũng hạ thủ lưu tình.


      - Hồng Nguyệt Bạch Lang?


      Nhưng tiếp theo khóe miệng Tần Phàm nhịn được co quắp, nguyên lai phát đầu Hồng Nguyệt Bạch Lang đuổi theo sau đầu Hồng Mục Chiến Trư kia, giờ hai con thú lại cùng chạy về phía sơn động.


      - Hắc hắc, tiểu gia hỏa này xem như gặp may, ta vừa vặn có thù oán của Hồng Nguyệt Bạch Lang.


      Bất quá Tần Phàm rất nhanh liền lộ ra mỉm cười, lúc trước vừa vào khu vực giao hội nội ngoại vi Thú Hoang Nguyên từng bị Hồng Nguyệt Bạch Lang đuổi qua mấy lần, còn vì vậy mà chịu quả tổn thương, lúc ấy từng phải trở về tính sổ với Hồng Nguyệt Bạch Lang.


      Khi Hồng Mục Chiến Trư trở lại cửa động, trông thấy Tần Phàm ở ngay chỗ cách cửa động xa, vốn có chút sợ hãi, nhưng thấy đầu Hồng Nguyệt Bạch Lang kia càng đuổi càng gần, do dự chút nó vẫn chạy vào sơn động. Sơn động này kỳ rất sâu, bên trong có mấy huyệt động quán thông lẫn nhau, giống như tiểu mê cung vậy, tối hôm qua Tần Phàm còn kinh ngạc, bây giờ nghĩ lại có thể chính là do đầu Hồng Mục Chiến Trư này tự đào, tác dụng chính là để trốn tránh đuổi giết của thú cao cấp, rất là thông minh.


      - Rống!


      Hồng Nguyệt Bạch Lang trông thấy Tần Phàm, phát ra tiếng gầm rú hung ác, nhưng lại buông tha đuổi giết Hồng Mục Chiến Trư, theo bản năng đánh về phía Tần Phàm Tần Phàm.


      - biết giờ ta so với thú tứ cấp cao giai thế nào?


      Tần Phàm thong dong nhìn Hồng Nguyệt Bạch Lang thế tới mãnh liệt trong nội tâm thầm suy nghĩ , lúc trước gặp phải súc sinh này chỉ có thể chạy trốn.


      Oanh!


      Tần Phàm có chút lui ra phía sau hai bước, khiến đầu Hồng Nguyệt Bạch Lang kia bị vồ ếch chụp hụt. giờ thân thể của trải qua cải tạo của Ma Chủng, tốc độ và năng lực phản ứng đều được đề cao lớn. Chỉ vừa đối mặt là biết tốc độ của mình nhanh hơn Hồng Nguyệt Bạch Lang rồi, lúc trước so ra vẫn kém nó.


      - biết giờ tốc độ của ta có thể lấy được mấy phiến lá cây dưới Huyền Trọng vực gấp 10 lần của lão đầu!


      Trong nội tâm Tần Phàm thầm suy nghĩ , đối với tốc độ của mình thập phần thõa mãn.


      - Lão đầu giờ ở đây, vừa vặn bắt ngươi để luyện công buổi sáng.


      Lập tức khóe miệng Tần Phàm nổi lên vòng dáng cười nghiền ngẫm, bắt đầu lợi dụng đầu Hồng Nguyệt Bạch Lang này để tôi luyện Lưu Tinh Bộ của mình.


      Hồng Nguyệt Bạch Lang thấy mực bắt được Tần Phàm, khỏi liên tục gào thét.


      - Cũng xê xích gì nhiều.


      Giằng co như thế thời gian ngắn, Tần Phàm cảm giác Lưu Tinh Bộ và tốc độ thân thể mình giờ chậm rãi phù hợp, liền định đây dưa với Hồng Nguyệt Bạch Lang nữa.


      Uống!


      Cánh tay phải Tần Phàm lập tức sinh ra tầng tầng lân giáp dữ tợn, võ khí bộc phát, quyền đánh về phía vùng eo Hồng Nguyệt Bạch Lang vồ tới, đó chính là nơi yếu kém của thú hệ Lang.


      Bành! Hồng Nguyệt Bạch Lang bị quyền này của Tần Phàm đánh bay, nặng nề ngã mặt đất, máu tươi rơi vãi đầy đất, đoán chừng chết rồi. Lúc trước tốc độ đủ nhanh, thể đánh trúng chỗ yếu hại của nó, giờ tốc độ nhanh hơn nó, lực lượng đủ rồi, hoàn toàn có thể kích trí mạng.


      - Ồ?


      Chưa kịp để ý tới Hồng Nguyệt Bạch Lang mặt đất, mặt Tần Phàm đột nhiên lộ ra vòng sợ hãi lẫn vui mừng, vừa rồi khi sử dụng Kỳ Lân Tí cảm thấy loại khí tức huyền diệu từ đó truyền tới.


      - Là tin tức về viên Ma Chủng thứ hai?


      Năm khỏa Ma Chủng liên hệ lẫn nhau, cảm ứng lẫn nhau.


      Khi ở huyệt động dưới mặt đất Tần Phàm mới dung hợp với Kỳ Lân Tí lâu nên phát ra, giờ qua đêm phù hợp, rốt cục phát ra cảm ứng huyền diệu này, cảm thấy gần đây có tung tích khỏa Ma Chủng.


      - Ở nội vi Thú Hoang Nguyên?


      Tần Phàm cảm ứng hồi, khỏi lộ ra vòng cười khổ.


      Nội vi Thú Hoang Nguyên chính là nơi ngũ cấp thú và lục cấp thú hoành hàn, coi như là Tiên Thiên Võ sư muốn vào trong đó cũng phải rất cẩn thận! Bởi vì lục cấp thú có thực lực tương đương với Linh Vũ sư, hơn nữa lại là bá chủ trong nội vi, số lượng cũng ít! Tồn tại như Thiên Dực Hổ, Tiên Thiên Võ sư gặp phải chỉ có con đường chết.


      Mà lấy thực lực Tần Phàm giờ, đừng thấy chống lại Hồng Nguyệt Bạch Lang tứ cấp cao giai thập phần nhõm, nhưng nếu như khi chống lại thú ngoài ngũ cấp tuyệt đối thể có phần thắng được, đó cũng như chênh lệch giữa Võ sư và Tiên Thiên Võ sư, kém quá xa rồi! Đừng chi giờ vẫn chưa đạt tới cảnh giới Võ sư.


      - Xem ra muốn tìm viên Ma Chủng thứ hai còn phải chuẩn bị rất nhiều.


      Tần Phàm bất đắc dĩ lắc đầu, cố gắng áp loại cảm giác xúc động trong lòng.
      NoName_01 thích bài này.

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 100: Thiện duyên.


      Trải qua luyện hóa Ma Chủng của Thủy Kỳ Lân Ma Chủng, tăng lên hết sức ràng, cũng khiến cho tin tưởng lời Cổ Mặc . Nếu như những thứ Ma Chủng khác cũng có hiệu quả như khỏa Ma Chủng này, như vậy thiên hạ đệ nhất khí lực, tuyệt phải hư! Mà luyện thành thể phách cường đại kia, lấy tài luyện dược của , tốc độ tăng lên cảnh giới chỉ sợ cũng trở thành đệ nhất thiên hạ rồi.


      Có thể tăng nhanh lực lượng quả là vô cùng hấp dẫn. nhưng suy nghĩ vì mạng , lại nhất định phải chống lại loại hấp dẫn này dù rất thống khổ.


      - Khỏa Ma Chủng này chính là Thủy Nguyên Ma Chủng do Thủy Kỳ Lân hóa thành, vậy viên Ma Chủng thứ hai là do Thượng Cổ Ma Tôn nào biến thành đây?


      Đồng thời, trong nội tâm Tần Phàm cũng có chút hiếu kỳ.


      - được, thể nghĩ chuyện này nữa!


      Tần Phàm cố gắng khiến mình bình tĩnh lại, cắt hết các tạp niệm trong lòng. tuy rằng đủ tính táo, nhưng hấp dẫn của Ma Chủng quá lớn, Luyện dược sư nào có thể ngăn cản được hấp dẫn của khí lựccường đại cản, cũng có mộ tu luyện giả nào có thể ngăn cản hấp dẫn nhanh chóng tăng tu vị! Hơn nữa Tần Phàm còn hưởng qua ngon ngọt trong đó, lực hấp dẫn càng tăng lên gấp bội! Cho nên cũng thập phần lo lắng mình kiên trì nổi làm việc ngốc, đặc biệt là giờ còn Cổ Mặc bên cạnh nữa.


      - Có nhiều thứ quả nhiên biết còn tốt hơn...


      Tần Phàm nhớ tới lời lúc trước Cổ Mặc từng qua, giờ càng cảm thụ sâu sắc hơn.


      vất vả Tần Phàm mới khiến tâm tình mình khôi phục bình thường, lúc này mới đến chỗ đầu Hồng Nguyệt Bạch Lang kia, tinh hạch tứ cấp cao giai thể lãng phí, lấy về bán cũng được ít tiền.


      Nhưng vào lúc này, Hồng Mục Chiến Trư kia cũng ra từ huyệt động, vụng trộm nhìn Tần Phàm, có chút sợ hãi.


      Tần Phàm cũng để ý tới nó, chỉ tiến lên phá vỡ đầu lâu Hồng Nguyệt Bạch Lang, sau đó từ bên trong lấy ra khỏa tinh hạch đỏ trắng giao nhau, nghiền ngẫm giương về phía Hồng Mục Chiến Trư, khiến nó sợ tới mức phải tránh về trong động.


      - Tiểu gia hỏa này thoạt nhìn có vẻ rất nhát gan.


      Trông thấy màn này, khỏi mỉm cười, chẳng biết tại sao, đối với tiểu gia hỏa này ngược lại có sát ý gì cả, có lẽ là vì thần thái nó rất giống người , hơn nó vẫn hề lộ ra địch ý với


      Lại nhìn xuống mặt đất, vốn da lông của Hồng Nguyệt Bạch Lang cũng rất đáng tiền đấy, bất quá Tần Phàm ngại phiền toái cũng mang , dù sao từ người Tần Hạo Bạch và đám Thanh Ưng mạo hiểm đoàn cũng kiếm được ít tiền, ngược lại chướng mắt chút tiền này.


      Mà khi muốn rời khỏi đây, đầu Hồng Mục Chiến Trư kia lại lần nữa xuất ở cửa động, thoạt nhìn tựa hồ hết sức tò mò về Tần Phàm.


      - Chẳng lẽ trước kia ngươi chưa từng thấy qua nhân loại sao?


      Tần Phàm trợn trắng mắt , bất quá lần này lại phát chỗ bất đồng của nó với các Hồng Mục Chiến Trư khác, đó là những sợi lông cứng rắn của nó thoạt nhìn có ít màu vàng sáng bóng, mà phải màu đen nhánh như bình thường.


      - Màu vàng chính là hoàng giả chi sắc trong giới thú, tiểu gia hỏa này thoạt nhìn cũng có chút tiềm lực.


      Tần Phàm hơi có chút kinh ngạc, sau khi lại chăm chú nhìn chút liền phát đôi mắt hồng của Hồng Mục Chiến Trư tựa hồ cũng có màu vàng. thú biến dị tuy rằng ít, nhưng thú có thể thông qua biến dị tiến hóa lại nhiều lắm, người Hồng Mục Chiến Trư này xuất hoàng giả chi sắc, vậy tứ cấp thú chắc có lẽ cũng phải điểm cuối của nó.


      - Có thể gặp gỡ ta xem như là vận may của ngươi, hôm nay ta liền kết thiện duyên với ngươi, hi vọng ngày sau ngươi có sở thành còn có thể nhớ được ta.


      Tần Phàm mỉm cười, trong nội tâm khẽ động, từ trong giới chỉ lấy ra khỏa Long Tuyền hoàn! Long Tuyền hoàn này chính là dùng Long nhãn và máu huyết thất cấp thú Độc Giác Giao Long cùng với rất nhiều Linh Dược trân qu ý luyện thành, đối với nhân loại mà có thể tăng lên cảnh giới, còn đối với thú có thể tăng lên phẩm giai! Cực kỳ trân quý!


      - Có thể đạt tới trình độ nào phải xem vận mệnh của ngươi thôi


      Tần Phàm ném Long Tuyền hoàn tới trước mặt Hồng Mục Chiến Trư, nhàn nhạt , cũng mặc kệ nó có nghe hiểu .


      Làm xong những chuyện này, Tần Phàm liền quay người xuống núi, đợi đến khi được đoạn bỗng nhiên lại nghe sau lưng truyền đến tiếng kêu của Hồng Mục Chiến Trư, quay đầu lại nhìn thoáng qua, vậy mà lại thấy được mặt nó lên thần sắc cảm kích.


      - quá giống người rồi!


      Tần Phàm nhịn được cười lên, cũng chính vì vậy nên mới quyết định đưa Long Tuyền hoàn trân quý cho nó, ràng là muốn xem đây như lần đầu tư, sau này chắc có hồi báo. Dù sao sau này phải lại đến Thú Hoang Nguyên, nếu như Hồng Mục Chiến Trư này thực trở thành hoàng giả trong thú, mà lại nhớ ân tình của , vậy làm gì trong Thú Hoang Nguyên cũng thuận lợi hơn rất nhiều, ví dụ như vào nội vi tìm Ma Chủng...


      Phất phất tay, Tần Phàm xuống núi, nhưng dưới chân núi lại phát phía đông phía tây đều là đầu hạp cốc, trong khoảng thời gian ngắn biết nên đâu mới tốt.


      - Này, lão đầu, ngươi nên về phái đông hay tây đây? Tần Phàm theo thói quen hỏi Cổ Mặc, chỉ là Cổ Mặc ngủ say, tự nhiên có ai đáp lời rồi.


      - Vậy chọn đường này .


      Hồi lâu nghe câu trả lời, Tần Phàm hơi có chút thất lạc, cuối cùng đành phải tự mình quyết định về hạp cốc phía đông, cảm thấy đầu hạp cốc này có đường thông ra ngoài.


      - Hoành Đoạn sơn mạch!


      ra hạp cốc, Tần Phàm nhìn về phía phương xa mặt trời mới lên kia, mê mê mang mang trông thấy đạo sơn mạch hùng vĩ, đúng là đường rãnh trời ở giữa khu vực giao hội nội ngoại vi ngăn cách Thú Sơn Mạch và Thú Hoang Nguyên kia.


      - Bất quá thoạt nhìn nơi này cách Thú Sơn Mạch ở Thanh Thạch Trấn vẫn còn khoảng cách rất xa.


      Tần Phàm có chút suy tư, hề do dự, triển khai thân pháp, rất nhanh chạy vội bình nguyên. giờ có gì phải cố kỵ trong khu vực giao hội này nữa rồi.


      Thân hình thiếu niên ngừng chạy vội trong rừng.


      buổi sáng mười ngày sau, đón lấy nắng sớm, Tần Phàm đứng ở lối vào Linh Dược cốc bí mật được sương mù che chắn kia.


      - Rốt cục cũng về tới đây rồi.


      Tần Phàm có chút thở phào nhỏm, trở lại dược cốc yên tĩnh này, khiến thể xác và tinh thần của thoáng buông lỏng chút.


      Dọc theo con đường này, trải qua rất nhiều trận chiến đấu, dược lực trong cơ thể tuy rằng được luyện hóa tốt, nhưng đồng thời cũng khiến tâm tính càng thêm cứng cỏi, thủ đoạn cũng tàn nhẫn hơn rất nhiều.


      Những ngày này đối mặt chỉ là các loại thú, mà còn có nhân loại tham lam nữa, thể , Thú Hoang Nguyên này đích tràng săn bắn cỡ lớn, ở chỗ này vô luận là người hay thú đều điên cuồng chém giết lẫn nhau, từ thủ đoạn.
      NoName_01 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :