Đan Vũ Càn Khôn - Hỏa Thụ

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 91: Kỳ Lân Tí. (1)


      Hô! Lại qua hồi lâu, cỗ trọc khí phun ra từ miệng Tần Phàm, rốt cục khu trừ sạch lệ khí bên trong Ma Chủng, nếu như phải dựa vào Băng Linh hoàn, có lẽ phải mất nhiều thời gian hơn rồi.


      Lúc này trong cơ thể lệ khí lưu lại bên trong Ma Chủng được thanh trừ hoàn toàn sạch , hư ảnh Kỳ Lân hư cũng nhạt hơn rất nhiều, tâm thần Tần Phàm bắt đầu thử rót vào trong đó...


      Oanh! Đột nhiên tiếng nổ tung từ trong người truyền đến, hư ảnh Kỳ Lân kia đột nhiên bộc phát ra hồi hào quang phi thường mãnh liệt, vô số ánh sáng vọt ra bốn phương tám hướng, sau đó những ánh sáng này bắt đầu chậm rãi ngưng kết, phảng phất giống như rễ chùm của đại thụ che trời vậy, trực tiếp cắm vào từng huyệt khiếu trong cơ thể Tần Phàm.


      Ah ――


      Đáy lòng Tần Phàm phát ra tiếng hò hét phi thường thống khổ, lúc này toàn thân đều bị xé rách, loại cảm giác này như muốn xé thân thể thành từng mảnh , sau đó lại liều cùng chỗ.


      Năng lượng của Thủy Kỳ Lân trong nháy mắt này bắt đầu điên cuồng vận chuyển!


      Năng lượng luyện thể của Ma Chủng trực tiếp thông qua khiếu huyệt xâm nhập vào mỗi tế bào trong cơ thể Tần Phàm, tiến hành cải tạo huyết mạch!


      Từ huyết mạch nhân loại trực tiếp cải tạo thành huyết mạch của Ma Tôn Thủy Kỳ Lân!


      loại năng lượng điên cuồng phát sinh va chạm kịch liệt trong mỗi tấc da thịt huyết nhục của , huyết dịch cũng bắt đầu sôi trào, từng bộ phận thân thể đều ngừng phân liệt và dung hợp, thôn phệ và cường đại.


      Tần Phàm chăm chú cắn chặt răngn chảy ra từng hạt mồ hôi lớn như đậu xanh, nổi gân xanh, có thể thấy chịu bao nhiêu thống khổ.


      Thậm chí có nhiều lúc Tần Phàm cảm giác thân thể mình thiếu chút nữa chịu nổi lực lượng cuồng bạo của Ma Chủng mà muốn chợt nổ tung ra, may mắn mực ngừng tu luyện thể phách, hơn nữa trải qua ngâm luyện thể dược dịch, tắm qua Long huyết, đạt đến được trình độ nhất định, lúc này mới thừa nhận được.


      Cổ Mặc đúng, trong lúc luyện hóa Ma Chủng, chẳng những là khảo nghiệm với thân thể, hơn nữa đối với tinh thần ý chí cũng là loại khảo nghiệm rất lớn! Loại cảm giác dày vò này khiến Tần Phàm bao nhiêu lần muốn trực tiếp hôn mê để phải chịu nữa, nhưng lại thể thừa nhận. Bởi vì biết khí mất tri giác, chẳng những luyện hóa Ma Chủng thất bại, hơn nữa có lẽ vĩnh viễn mất tri giác.


      - Ah ―― cái gì?


      Nhưng vào lúc này, Tần Phàm sớm thống khổ chịu nổi đột nhiên giật mình, phát Ma Chủng kia bỗng nhiên duỗi sợi ánh sáng trắng, bắt đầu điên cuồng rút ra võ khí từ trong Khí Hải Vũ Điền của , cỗ võ khí nhanh chóng bị lôi kéo vào lần Luyện Thể này, hơn nữa còn tiêu hao cực nhanh! Ma Chủng Luyện Thể này lại cần năng lượng cung ứng!


      Cảm giác được võ khí trong Vũ Điền điên cuồng trôi , Tần Phàm dám chần chờ, lập tức lấy ra khỏa Hồi Khí hoàn nuốt vào.


      Nhưng sau lát, vẫn lộ ra thần sắc trầm trọng, nguyên lai tốc độ dược lực hồi khí hoàn chuyển hóa thành võ khí căn bản kịp cung ứng năng lượng mà Ma Chủng Luyện Thể cần thiết!


      - Ah ――


      Tần Phàm đột nhiên phát ra tiếng hô to thống khổ đến cực điểm, cảm giác võ khí trong Vũ Điền còn chút nào, nhưng cổ lực hấp xả kia vẫn chưa biến mất. cảm giác được Vũ Điền của tựa hồ bị cổ lực hấp xả cường đại này làm sụp đổ.


      - Lại tiếp tục như vậy, cho dù Luyện Thể thành công, ta cũng rất có thể biến thành tên phế nhân!


      Sắc mặt Tần Phàm trở nên cực kỳ khó coi, biết Khí Hải Vũ Điền đối với tu luyện giả đại biểu cho cái gì, đó là là suối nguồn động lự! Nước suối có thể tái sinh, nhưng khi con suối cũng bị phá hư, vậy cũng còn nước suối nữa!


      Nhưng vào lúc này, đột nhiên nhớ tới non nửa tinh hạch của Độc Giác Giao Long kia, tinh hạch chứa năng lượng của thất cấp thú Độc Giác Giao Long, rất là khổng lồ, thậm chí đủ cho lục cấp thú tiến hóa thành thất cấp thú! Tuy rằng giờ chỉ có khối , nhưng có lẽ cũng đủ cung ứng nhất thời rồi!


      - Hy vọng có thể ủng hộ hồi a!


      Tần Phàm liền tranh thủ lấy ra, nắm trong tay hấp thu lấy năng lượng bên trong, sau đó lại chuyển hóa nó thành võ khí, như thế phối hợp với dược lực của Hồi khí hoàn mới miễn cưỡng cung ứng đủ năng lượng cần thiết cho Luyện Thể, sau khi dùng xong lại lấy ra tinh hạch của thú cấp thấp khác để hấp thu, cuối cùng cũng có thể cầm cự được.


      Đối với rất nhiều mạo hiểm giả có tiền mua luyện dược mà , kỳ bình thường cũng thông qua hấp thu năng lượng tinh hạch để khôi phục và tu luyện võ khí, đương nhiên tinh hạch này còn có những diệu dụng khác.


      Năng lượng cuồng bạo vẫn điên cuồng vận chuyển trong người, Tần Phàm cảm giác bản thân chậm rãi bành trướng, tựa hồ cả người như muốn nổ tung vậy. Mặt ngoài làn da rất nhiều chỗ thậm chí dã sinh ra vết nức, còn có chút tơ máu bắt đầu thẩm thấu ra nữa.


      - Ta nhất định thành công!


      Tần Phàm cắn chặt răng, đau khổ chịu đựng. và Cổ Mặc đều thể tưởng được năng lượng của Ma Chủng lại cuồng bạo đến mức đó, Thể phách nhiều lần tăng cường cũng có dấu hiệu duy trì được nữa.


      Ở thời điểm này, Tần Phàm bắt đầu vô cùng tưởng niệm thời có Cổ Mặc chỉ đạo bên người, lão đầu kinh nghiệm phong phú kia tựa như Định Hải thần châm vậy, luôn có thể khiến cho Tần Phàm tỉnh táo lại. Nếu như lúc này Cổ Mặc thanh tỉnh, nhất định có thể nghĩ ra biện pháp trợ giúp mình vượt qua cửa ải khó khăn này.


      Đáng tiếc, lúc này Cổ Mặc ngủ say, cách nào trợ giúp nữa, giờ tất cả đều phải dựa vào bản thân.


      Tần Phàm lấy lại bình tĩnh, cố gắng khiến mình thanh tỉnh chút, sau đó liền để ý đến biến hóa bên ngoài, tâm thần chìm vào trong cơ thể, muốn dùng tinh thần ý chí của mình để khống chế Ma Chủng kia.


      - thể lại tùy ý để Ma Chủng tự mình luyện hóa được, ta phải khống chế được nó.


      Khóe miệng Tần Phàm chảy ra vài tơ máu, chăm chú cắn chặt răng, điều khiển tinh thần chìm vào hạch tâm Ma Chủng.


      - Ah ――


      Tâm thần Tần Phàm thử trùng kích lấy Ma Chủng kia, nhưng lại truyền đến lực bắn ngược cực kỳ mãnh liệt, trong cơ thể liền trở nên cuồng bạo, tiếp theo hồi đau đớn kịch liệt truyền đến, "Bành" tiếng, cánh tay của thậm chí khối da thịt nổ tung ra, máu tươi phun ra mãnh liệt.


      Bở môi Tần Phàm trở nên trắng bệch, ngược lại hít hơi lạnh, khiến đầu óc của mình thanh tỉnh hơn chút, sau đó vội vàng từ trong giới chỉ xuất ra các loại thuốc chữa thương nhét vào miệng, giờ nếu làm gì có thể mất máu mà chết cũng nên.


      - Ta cũng tin vật vô chủ còn có bản năng phản kháng lớn như vậy!


      Tần Phàm lần nữa cắn chặc hàm răng, khống chế tâm thần phóng về phía Ma Chủng kia.
      NoName_01 thích bài này.

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 92: Kỳ Lân Tí. (2)


      giờ tinh thần ý chí của Thủy Kỳ Lân trong Ma Chủng bị hoàn toàn trấn áp, lệ khí cũng tiêu trừ sạch , giờ phải làm chính là phù hợp với Ma Chủng, sau khi hoàn toàn dung hợp với Ma Chủng phản ứng cũng kịt liệt như vậy nữa.


      Bành! Phần lưng lần nữa nổ tung ra đoàn huyết nhục, chỗ khác cũng đầm đìa máu tươi, Tần Phàm lúc này phảng phất như biến thành huyết nhân! Thậm chí toàn thân cũng còn da thịt nguyên vẹn, hơn nữa trong cơ thể cũng bị phá hư thành mảnh bề bộn.


      - Hừ!


      Tần Phàm thầm hừ tiếng, cũng để ý đến, chỉ chú ý khống chế tâm thần toàn lực trùng kích vào Ma Chủng, chỉ cần vào trong đó là dung hợp được với Ma Chủng rồi!


      Thương tổn như vậy đối với người thường mà , có lẽ biến thành phế nhân rồi, nhưng đối với luyện dược sư như , những đau đớn này lại là gì cả! Chỉ cần giải quyết Ma Chủng, tổn thương có nặng hơn nữa cũng có biện pháp khôi phục. Quan trọng nhất là dung hợp Ma Chủng!


      - Thành công rồi!


      Hồi lâu sau, mặt Tần Phàm lộ ra vẻ vui mừng, cảm giác như giữa mình và Ma Chủng kia tia liên hệ.


      - Thu!


      Nương theo tia liên hệ này, Tần Phàm dụng tâm thần khống chế lấy Ma Chủng thu năng lượng cuồng bạo của nó về, sau đó lại phân tán những năng lượng luyện thể này ra cách có quy luật, đều đều chảy về phía kinh mạch cốt cách khiếu huyệt huyết nhục trong cơ thi, tuy rằng vẫn đau đớn khó nhịn nhưng còn như lúc nãy nữa!


      Tần Phàm đau khổ nhẫn nhịn cảm giác thống khổ kia, cảm giác thần kinh mình như run rẩy vậy, linh hồn cũng muốn thoát thể mà , loại dày vò này khó chịu nổi.


      - Buông tha, từ này trước giờ chưa bao giờ xuất người ta cả!


      Mặc dù chỉ chưa đầy phút đồng hồ, nhưng trong cảm giác Tần Phàm lại như qua cả trăm năm vậy, thậm chí hoàn toàn cảm thấy là mình như còn sống, chỉ là trong đầu còn lại tia thanh minh mực cho biết: phải kiên trì, vĩnh viễn được vứt bỏ!


      Thời gian qua từng phút từng giây.


      Tần Phàm đột nhiên cảm giác được cỗ thanh lưu bắt đầu xuất trong cơ thể, loại cảm giác đau đớn này tựa hồ bắt đầu có xu thế yếu bớt, mà vào lúc này cũng cảm thấy mình chậm rãi quay về thế giới này, ý nghĩ cũng hồi phục thanh minh.


      - Đó là thủy nguyên khí do Thủy Kỳ Lân khống chế, nó tiến hành chữa trị thân thể ta, tiến vào giai đoạn Luyện Thể sau cùng rồi!


      Tâm thần Tần Phàm khẽ động, rất nhanh liền bắt đầu kinh hỉ... Ma Chủng Luyện Thể cuối cùng cũng qua lúc khó khăn nhất, khổ tận cam lai rồi!


      Lại qua lúc


      Tần Phàm phát thân thể mình chậm rãi khôi phục lại như lúc ban đầu, vô luận trong cơ thể hay ngoài cơ thể, cốt cách và huyết nhục da thịt, so với trước kia, cường độ biết đề cao gấp bao nhiêu lần!


      - Ồ? Hư ảnh Kỳ Lân vẫn còn.


      Tâm thần Tần Phàm lần nữaquan sát trong người, nhưng lại phát hư ảnh Kỳ Lân kia vào lúc này lại phá tan giới hạn, trực tiếp chui vào cánh tay phải của Tần Phàm.


      - Đây là...


      Tần Phàm lộ ra thần sắc kinh ngạc, đột nhiên mở to mắt, sau đó nhìn về phía tay phải mình, vào lúc này đó lại lên hình xăm Thủy Kỳ Lân!


      - Chuyện gì xảy ra?


      Tần Phàm nhíu mày, tiếp theo thử dùng sức nắm chặt hai đấm, cảm giác được, đây là lực lượng thuộc về thể phách bản thân, cũng phải là lực lượng võ khí do cảnh giới tu vị mang đến, cường đại mà hữu lực!


      - Thể phách sau khi luyện hóa Ma Chủng cường đại hơn chỉ gấp 10 làn! Đủ để ta thông qua luyện dược lần tăng lên tới cảnh giới Võ sư rồi!


      Sau khi thử thân thủ, hai mắt Tần Phàm bắn ra hồi hào quang hưng phấn.


      Sau đó lại nhìn nhìn tay phải mình, đó truyền đến loại cảm giác thập phần kỳ dị.


      Uống! Tần Phàm tâm thần khẽ động, tay phải mạnh mẽ dùng sức đánh ra trước quyền, theo loại năng lượng chấn động kỳ dị, cánh tay vào lúc này vậy mà xuất tầng lân phiến màu xanh lá dữ tợn! Cái này ràng chính là lân giáp người Thủy Kỳ Lân!


      - Cảnh tay ta sao lại đột nhiên biến thành như vậy?


      Tần Phàm có chút khiếp sợ nhìn cánh tay mình, đó ra hào quang bích lục khiến lòng người rung động. thử dùng tay sờ lên, cảm giác có cỗ khí tức cứng rắn mát lạnh truyền đến.


      Kỳ , năng lượng chứa trong Thủy Nguyên Ma Chủng rất khổng lồ, lấy thực lực Tần Phàm giờ vẫn thể hoàn toàn luyện hóa, cho nên Ma Chủng chỉ tiến hành cường hóa sơ bộ cả người Tần Phàm, còn bộ phận năng lượng lưu lại tồn trữ trong cánh tay phải của , đồng thời những năng lượng này lại đặc biệt cường hóa cánh tay phải của .


      Ma Chủng tổng cộng có năm khỏa, mỗi lần luyện hóa khỏa Ma Chủng cường hóa toàn bộ thân thể lần, lại cường hóa đặc biệt bộ phận thân thể lần, cho đến khi trải qua cường hóa năm lần và cường hóa đặc biết, như vậy mới xem như chính thức đạt được truyền thừa Thượng Cổ ma thân.


      - Thoạt nhìn mặc dù có chút khó coi, nhưng cánh tay này mạnh hơn các bộ phận thân thể khác nhiều lắm, càng có lực lượng, lại có ít thiên phú thủy hệ của Thủy Kỳ Lân, gặp nước có thể phát huy ra uy lực càng lớn ...


      Tần Phàm cảm giác được cánh tay truyền đến đủ loại tn tức huyền bí, trong nội tâm chậm rãi có chút kích động.


      Nắm chặt tay phải, tùy ý đánh ra quyền về phía vách đá bên.


      Oanh! Như sắt thép va chạm, vách đá kia bị nện ra hố to, đồng thời còn dọc theo hố sâu này lan các khe nứt ra bốn phương tám hướng, bất quá vách đá này cũng đủ kiên cố, ngược lại vì vậy mà sụp đổ.


      - Cái này...


      Tần Phàm trừng mắt, có chút thể tin, mình chỉ tùy ý đánh kích, bổ sung võ khí, hơn nữa cũng sử dụng bất cứ vũ kỹ nào, dĩ nhiên lại có lực phá hoại như vậy.


      - Lực lượng cánh tay phải này chỉ sợ gấp trăm lần trước kia!


      Cho dù dựa vào lực lượng thân thể đối bính với Võ Giả ngũ cấp sử dụng võ khí công kích ta cũng sợ chút nào!


      Trong nội tâm Tần Phàm nổi lên cỗ hào hùng, chỉ bằng vào lực lượng cơ thể có thể chiến đấu với võ giả! cách khác, lực lượng tay phải giờ tương đương với toàn bộ võ khí trong cơ thể bộc phát ra.


      - Chỉ là cánh tay này cũng thể để thế được, nếu rất dễ bị xem là quái vật.


      Tần Phàm kích động qua liền cười khổ, sau đó tâm thần thử tiến vào cánh tay phải.


      - Thu!


      Sau lát, Tần Phàm minh bạch huyền ảo trong đó, lập tức tâm thần khẽ động, khẽ quát tiếng, thu cánh tay lại, sau đó lân phiến màu xanh lá đó liền nhanh chóng biến mất, cánh tay rất nhanh khôi phục lại như trước.


      - Khôi phục nhân thân rồi, chỉ là lực lượng cũng theo đó giảm nhiều, xem ra muốn phát huy ra lực lượng cường đại nhất của Kỳ Lân Tí phải biến thành bộ dáng quái vật mới được.
      NoName_01 thích bài này.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 93: Thăng liền hai cấp.


      Trong lòng Tần Phàm hơi ngâm, lại đánh ra quyền, lân giáp xuất lần nữa, lực lượng cường đại cũng xuất lần nữa, quả nhiên giống như tưởng tượng.


      - giờ tuy rằng thực lực của ta tăng cường ít, nhưng nếu như mình chín diện chống lại Võ sư vẫn phải là đối thủ.


      Thu hồi lân giáp, Tần Phàm lại thầm đánh giá thực lực của mình.


      Võ sư có thể dùng võ khí hình thành võ giáp bên ngoài thân thể, rất khó đánh vỡ, hơn nữa võ khí của Võ sư cũng hùng hậu hơn, nếu như chính diệt đối bính cũng tuyệt đối có thể thắng được. Trừ phi giống như lần trước, khống chế đạo năng lượng nóng rực trong thân thể ngưng tụ thành tia đánh vào cơ thể đối phương phá hư võ giáp, hoặc là có cơ hội công kích được vào nơi bạc nhược của đối phương, giống như lúc ở Ngưu Thủ sơn xuất kỳ bất ý dùng Linh Hàn Quyền Sáo đâm vào cổ Võ sư kia vậy.


      Đối với Phương Trọng, còn có tự tin có thể giết chết, nhưng đối với tên đệ tử thế gia mặt trắng kia, cũng có nắm chắc quá lớn, bởi vì loại đệ tử ra từ thế gia này, phần lớn đều có võ kỹ lợi hại.


      Chẳng qua nếu đề thăng vài cảnh giới nữa, nắm chắc lớn hơn nhiều! Đương nhiên, lấy cường độ thể phách giờ, dù có gặp phải Võ sư cao cấp bảo vệ tánh mạng hẳn có vấn đề gì.


      Trong nội tâm Tần Phàm khẽ động, lúc này lại nghiêm túc nghe ngóng bốn phía, phát thông đạo này vẫn có tiếng bước chân truyền đến, đoán chừng Phương Trọng và thiếu gia mặt trắng kia vào các thông đạo khác rồi.


      - giờ cũng biết thông đạo này thông ra nơi ào, thú gì lợi hại, hơn nữa cũng biết bọn Phương Trọng có ở bên ngoài chờ ta , ta trước tiên vẫn nên tăng cường thực lực chút mới bảo đảm được.


      Có chút suy tư chút, nội tâm Tần Phàm có quyết định. tuy rằng cảm giác mình đủ lực lượng để đả thông lối này, nhưng vẫn lo lắng.


      Lần nữa ngồi xếp bằng xuống, Tần Phàm từ trong giới chỉ lấy ra khỏa Sơ Võ Hoàn, vứt bỏ tạp niệm, cho vào trong miệng.


      Theo dược lực dần dần phát huy, cỗ lực trùng kích mãnh liệt bắt đầu xuất , càng ngừng trùng kích lấy thể phách , tựa hồ như muốn lao ra ngoài thân thể, quay về thế giới tự nhiên vậy.


      Tần Phàm chau mày, ngũ tâm hướng lên trời, tuyệt vì dị biến trong cơ thể mà thay đổi, chỉ bảo vệ chặt lấy tâm thần, tia buông lỏng.


      Lúc này, thể phách cường đại được Ma Chủng cường hóa lộ ra ưu việt của nó, dược lực của Sơ Võ Hoàn tuy rằng vẫn mãnh liệt, nhưng thể phách Tần Phàm xưa đâu bằng nay, cường đại hơn đâu chỉ gấp 10 lần, đâu cần e ngại chút trùng kích này! Cũng tỷ như dược lực là nước biển, vậy thể phách chính là đội thuyền, trước kia thể phách của Tần Phàm là thuyền độc mộc, chút sóng gió cũng có thể bị lật tung, nhưng giờ thể phách Tần Phàm biến thành sắt thép lâu thuyền, sóng gió có lớn cũng khó rung chuyển mảy may.


      Đồng dạng, bởi vì giờ thể phách Tần Phàm đủ cường đại, cho nên phục dụng Sơ Võ Hoàn này đối với cũng tạo thành phản ứng thống khổ quá lớn, tuy rằng cũng có chút, nhưng so với cường độ vừa rồi khi luyện hóa Ma Chủng hoàn toàn đáng kể.


      Bành! Trong cơ thể nổ vang, dược lực của Sơ võ hoàn rốt cục cũng chậm rãi tiêu tán trong cốt nhục khiếu huyệt quanh thân, sau đó lại từ từ hóa thành dòng suối linh khí tinh thuần, từ toàn thân chậm rãi hội tụ đến Vũ Điền, chảy vào cách Vũ Điền thứ năm, sau khi tràn đầy lại chảy vào trong cách thứ sáu, nhiều ra non nửa cách...


      Võ Giả lục cấp, thành!


      Tăng lên cấp, nhưng Tần Phàm cũng đình chỉ, lại tiếp tục xuất ra khỏa sơ võ hoàn nuốt vào, lặp lại chuẩn bị vừa rồi.


      Bởi vì liên tục phục dụng nên lần này thống khổ hơn trước chút, trùng kích của dược lực đối với thể phách cũng mãnh liệt hơn rất nhiều, bất quá đối với thể phách giờ mà , vẫn đủ để tạo thành bất luận tổn thương gì! Phục dụng hai khỏa sơ võ hoàn, tuy rằng là phục dụng liên tục, độ khó tăng gấp đôi, nhưng đối với thể phách giờ lại chỉ như bữa ăn sáng.


      Thể phách giờ đủ để tăng lên tới cảnh giới Võ sư!


      Khóe miệng co quắp, Tần Phàm rốt cục cũng có chút phản ứng, nhưng ý chí tâm thần của trải qua nhiều lần rèn luyện, sớm trở nên vô cùng cường đại, hơn nữa năng lực nhịn đau cũng đề cao lớn, cho nên cũng phá ra chút thanh nào.


      Hô.


      Lại qua lúc, Tần Phàm rốt cục cũng chậm rãi phun ra ngụm trọc khí, hai mắt bắn ra tia quang mang tự tin.


      Võ Giả thất cấp!


      Tần Phàm mặc dù có chút muốn nhất cổ tác khí, trực tiếp tăng lên tới cảnh giới Võ sư, , nhưng liên tục phục dụng luyện dược tăng lên cảnh giới, mỗi lần dùng thêm khỏa lực trùng kích tăng lên gấp hai, hai khỏa là bốn lần, ba khỏa là gấp 16! dễ gì thừa nhận được!


      Cho nên Tần Phàm tuy rằng tự cao thể phách cường đại, lần qua ăn vào hai khỏa, nhưng ba khỏa lực trùng kích 16 lần vẫn dám th ử, cho nên quyết định vẫn nên chờ luyện hóa sai biệt rồi mới tiếp tục tăng lên.


      - Ồ?


      Tần Phàm đột nhiên ngưng tụ con mắt, khóe miệng rất nhanh lộ ra vòng lãnh ý, nghe tiếng bước chân ngày càng gần, hơi nghiền ngẫm lẩm bẩm:


      - Đoán chừng hai con đường khác cũng có lối ra, cho nên bọn tìm lâu như vậy rốt cuộc cũng tìm tới đường này, ha ha, tới đúng lúc!


      - Chỉ còn lại lối này thôi, mọi người cẩn thận chút, Tần Phàm rất có thể ở ngay phía trước.


      Hành tẩu trong thông đạo, Phương Trọng trầm giọng với ba gã đoàn viên Thanh Ưng mạo hiểm đoàn còn lại. Liên tục tổn thất hơn mười Võ sư, lúc này sắc mặt của hết sức khó coi, trong nội tâm đối với Tần Phàm càng hận tới cực điểm. Từ đây, thực lực mạo hiểm đoàn của bọn ở Thanh Thạch Trấn phải giảm xuống cấp bậc rồi!


      Đồng thời, đối với Cổ Mặc đại phát thần uy vừa rồi cũng thập phần kiêng kị, bất quá cũng nhìn ra được Cổ Mặc vừa rồi tiêu hao lực lượng linh hồn, giờ có sức đánh trận nữa, cho nên mới dám đuổi theo, nhất định phải diệt trừ tai hoạ ngầm này, nếu tương lai Thanh Ưng mạo hiểm đoàn bọn phải diệt vong hoàn toàn rồi.


      Mà thiếu niên mặt trắng đằng sau tâm tình cũng rất tốt, lúc này hai gã Tiên Thiên Võ sư theo bảo vệ đều chết hết! Tuy rằng gia đại nghiệp đại quan tâm tổn thất hai tên Tiên Thiên Võ sư này, nhưng vậy cũng có nghĩa là ở trong Thú Hoang Nguyên nguy hiểm hơn rất nhiều.


      - Tần Phàm này đến tột cùng là người nào? Chẳng lẽ là đệ tử chi thứ của Tần gia chúng ta? Nhưng người sao lại có linh hồn thể lợi hại vậy được! Đợi lát nữa có cơ hội phải nghĩ biện pháp lôi kéo chút, về phần mối thù của Mạc thúc Dư thúc bọn , về đến gia tộc lại tính.


      đường , đệ tử thế gia họ Tần này thầm suy nghĩ trong lòng.
      NoName_01 thích bài này.

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 94: Sát cơ trong thông đạo.


      Mà ở bên kia thông đạo, Tần Phàm nghe tiếng bước chân càng ngày càng gần, lại lộ ra thập phần bình tĩnh.


      biết đối phương còn năm người, toàn bộ đều có cảnh giới Võ sư, thực lực cao nhất hẳn là thiếu gia mặt trắng kia mà thực lực thấp nhất ngược lại chính là Phương Trọng. mực duy trì võ giáp cần tiêu hao lượng lớn võ khí, cho nên Tần Phàm biết những người này khi chưa phát ra mình vận võ giáp, chỉ cần lát nữa ra tay nhanh có thể diệt được tên rồi.


      Tới gần.


      rất gần.


      Ở vị trí Tần Phàm có thể nhìn thấy chuyển biến bên kia, khoảng cách bất quá chỉ 5~6 mét, lập tức sắp đến! giờ bình tức tĩnh khí, hơn nữa duy trình nhịp đập trái tim ở trạng thái rất vững vàng, rất khó khiến người phát ra hữu của .


      Hào quang của Dạ Minh Châu chiếu đến, mấy cái bóng cũng theo đó xuất .


      - Đợi chút...


      Thiếu gia mặt trắng kia đột nhiên có cảm giác tim đập nhanh, mở miệng hô lên.


      Mà khi đám mạo hiểm giả quay đầu hỏi thăm Tần Phàm liền động, giờ chính là thời cơ tốt nhất! Tĩnh như xử nữ động như thỏ chạy, vừa rồi cực tĩnh, giờ tốc độ lập tức bạo phát ra lại cực kỳ kinh người! Thể phách tăng cường khiến tốc độ của tăng lên ít!


      - Coi chừng!


      Thiếu gia mặt trắng kia chưa dứt lời


      Oanh! cánh tay mọc ra lân giáp dữ tợn đột nhiên xuất trước mắt tên Võ sư gần nhất, nắm tay bộc phát ra võ khí đỏ vàng mãnh liệt, nặng nề đánh vào trước ngực hứn, tên Võ sư kia còn chưa kịp phản ứng, liền cảm giác thấy xương cốt nơi ngực mình vỡ ra, thậm chí nắm đấm kinh khủng kia còn xuyên vào trong nội tảng , quấy nát bấy trái tim!


      Bành! Dạ Minh Châu chiếu sáng rơi mặt đất, đồng thời mấy người khác cũng cảm giác mặt mình như có chất lỏng gì đó bắn tới, bọn cần sờ cũng biết đó chính là máu của tên Võ sư bị tập kích vừa rồi.


      - Nhanh dùng võ giáp!


      Thanh của Phương Trọng vang lên trong thông đạo, bất quá mấy người khác đều kinh nghiệm phong phú, phản ứng cực nhanh, kỳ cần gọi, mọi người vừa thấy tên Võ sư kia bị tập kích lập tức gọi ra võ giáp, sau đó hai gã mạo hiểm giả nhanh chóng kéo động võ khí cung, hơn mười đạo võ khí tiễn vọt về phía Tần Phàm.


      - Hắc hắc.


      Tần Phàm kích đắc thủ, vốn còn muốn giết thêm người, nhưng đối phương gọi ra võ giáp, hơn nữa công kích dày đặc, ngược lại rất khó đến gần, hơn nữa trong thông đạo hẹp này cũng dễ né tránh.


      - Ra ngoài lại chậm rãi chơi với các ngươi.


      Khóe miệng Tần Phàm nổi lên tia lãnh ý, lập tức thối lui ra phía sau. thập phần tinh tường, ở ngoài thông đạo này khẳng định là nguồn nước, hoặc là hồ sâu, hoặc là thác nước, tóm lại là nơi nguồn nước sung túc, vừa hay có thể khiến Kỳ Lân Tí phát huy ra uy lực mạnh nhất!


      Mà lúc Tần Phàm lui về phía sau, trong cơn mưa tên dày đặc, cẩn thận bị đạo võ khí tiễn đánh trúng vào, bất quá giờ thể phách như xưa, võ khí tiễn kia thậm chí thể hoàn toàn xuyên thấu thân thể , cho nên chỉ hơi đau xót chút thôi, chảy máu quá nhiều.


      - Tần Phàm, ta chính là Tần Hạo Bạch đệ tử dòng kính Càn Kinh Tần gia, các hạ là đệ tử chi thứ của Tần gia ta sao? ngờ người trong nhà lại nhận ra nhau.


      Nhưng vào lúc này, thiếu gia mặt trắng kia lớn tiếng với bóng lưng Tần Phàm.


      - Tần thiếu gia, ngươi...


      Ngay trong nháy mắt này, sắc mặt Phương Trọng trở nên cực kỳ khó coi, thù hận giữa và Tần Phàm có thể chết ngớt, nhưng nếu như Tần Phàm này nhấc lên quan hệ với Càn Kinh Tần gia, như vậy... dám nghĩ nữa.


      Đồng thời, khi thiếu gia mặt trắng kia đối thoại với Tần Phàm, công kích của bọn khỏi ngừng lại, bất quá vẫn cẩn thận đề phòng.


      - Ha ha, cái gì Càn Kinh Tần gia, đây chính là Chân Vũ thế gia! Tần Phàm ta bất quá chỉ là sơn dã tán tu nho , mặc dù có chút ít cơ duyên, nhưng thế gia lớn như vậy ta trèo cao nổi đâu.




      Tần Phàm nghe thấy lời Tần Hạo Bạch kia... trong lòng khỏi trầm xuống, Chân Vũ thế gia có thể ở Càn Kinh, đó đều là siêu cấp thế gia cả! Ít nhất cũng là tam phẩm Chân Vũ thế gia! Bất quá tuy rằng lòng khiếp sợ, nhưng mặt có bất kỳ biến hóa nào, thanh cũng lộ ra thập phần bình tĩnh.


      Lúc này tuyệt đối thể liên lụy Nam Phong Tần gia vào, cho nên chỉ mình là tán tu, như vậy nếu bọn muốn trả thù cũng dễ tìm được Nam Phong thành như vậy! Bất quá cho bọn cơ hội!


      Nghe thấy Tần Phàm phủ nhận, Phương Trọng khỏi thở dài hơi, đồng thời phất phất tay, hai gã Võ sư khác cũng bắt đầu chuẩn bị lần nữa công kích.


      - Ha ha, nếu đều là họ Tần, có lẽ là huyết mạch của Càn Kinh Tần gia chúng ta lưu lạc bên ngoài, ngại cân nhắc trở về Tần gia chút, Tần Hạo Bạch ta có thể dẫn tiến ngươi.


      Lúc này Tần Hạo Bạch lại thêm.


      Nghe thấy lời này, Phương Trọng lần nữa khó coi, bây giờ xem ra Tần Hạo Bạch này quyết tâm muốn lôi kéo Tần Phàm rồi, mà chỉ cần phải kẻ đần, đối mặt với lôi kéo của thế gia Càn Kinh tuyệt đối người nào muốn cự tuyệt cả. Bất quá khiến hơi chút an ủi chính là Tần Phàm tiếp theo lại như tên điên.


      - Ha ha, Tần Phàm ta chính là Tần của Tiên Tần, Tần của Tần Hạo Bạch người chính là cầm của cầm thú, kém quá xa rồi, huyết mạch sao có thể giống nhau được?


      Tần Phàm cười to tiếng, nếu nghe Tần Hạo Bạch nhận tổ quy tông mới là ngốc đấy!


      - Tần Phàm, ngươi cố ý đối nghịch với ta, như vậy cũng chính là đối nghịch với Càn Kinh Tần gia, ngươi nhất định phải hối hận!


      Lãnh ý trong mắt Tần Hạo Bạch toàn bộ bạo phát ra, trong tay tựa hồ cũng chuẩn bị võ kỹ uy lực cực lớn.


      - Vừa rồi ngay khi các ngươi vây giết ta chúng ta nhất định phải là địch nhân rồi, mà đối với địch nhân, Tần Phàm ta cho tới giờ chỉ có con đường cho bọn , đó chính là tử lộ!


      Tần Phàm cũng lạnh lùng , sau đó Kỳ Lân Tí toàn lực bộ phát võ khí đánh quyền vào thạch bích bên cạnh, cái cái lỗ cự đại xuất , nước chảy mãnh liệt lập tức vọt vào.


      Nước mãnh liệt ùa ào, nhưng Tần Phàm nhưng lại vững vàng đứng lại, cũng bị nước chảy rung chuyển nửa phần.


      - Ah!


      Hai gã thành viên Thanh Ưng mạo hiểm đoàn chuẩn bị tiến công vừa mới đến chỗ ngoặt bị nước xiết đẩy về.


      - Cẩn thận Tần Phàm đánh lén!


      Phương Trọng hô lên, sau đó cũng bị nước bao phủ.


      - Ha ha, loại cảm giác ngâm nước này. . . tốt ah. . .


      Thân thể Tần Phàm hoàn toàn chìm trong nước, nhưng lại cảm thấy vô cùng dễ chịu, Thủy Kỳ Lân chính là Ma Tôn thủy hệ, trời sinh có khống chế chi lực đặc biệt với nước, mà sau khi Tần Phàm luyện hóa được Thủy Nguyên Ma Chủng cũng có được cảm ứng đặc biệt với nước.
      NoName_01 thích bài này.

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 95: Võ phù.


      Xòe bàn tay ra, Tần Phàm nhìn nước chảy qua ngón giữa, chậm rãi nắm chặt nắm đấm, đột nhiên dâng lên loại cảm giác nắm tất cả trong lòng bàn tay, từ Kỳ Lân Tí truyền đến phản ứng huyền diệu, lực lượng cường đại liên tục ngừng khởi động, càng khiến cảm giác như mình là vị thần trong nước, dưới nước Duy Ngã Độc Tôn!


      Theo nước chảy qua, vị trí bốn người ở phía xa có thể cảm nhận đại khái, thậm chí còn có thể mơ hồ biết thực lực bốn người này nữa. Phương Trọng chính là Võ Sư nhất cấp, hai gã thành viên Thanh Ưng mạo hiểm đoàn là Võ Sư nhị cấp, mà Tần Hạo Bạch kia lại ngoài Võ Sư tam cấp .


      - Loại cảm giác này quá cường đại!


      Tay phải Tần Phàm huy động trong nước, kéo lấy nước quay cuồng lên... sau đó trực tiếp đánh ra quyền về phía gã Võ sư.


      - Hô!


      Nước chảy cấp tốc quay cuồng..., đầu Thủy Kỳ Lân trong suốt cực lớn dần thành hình trong nước, thuần túy do nước chảy kết thành, sống ở nước, mạnh hơn nước, toàn thân tràn đầy cảm giác lực lượng, bễ nghễ Thiên địa, trông rất sống động.


      Oanh! Thủy Kỳ Lân kia đột nhiên phá tan cản trở của nước chảy, gầm thét vội xông về phía tên Võ sư kia, sau đó nặng nề đâm vào võ giáp của , lập tức nuốt chửng .


      BA~


      thanh vang lên lên, võ giáp người Võ sư kia bị Thủy Kỳ Lân va chạm cái, vậy mà bắt đầu vỡ tan ra, sau đó trong ánh mắt hoảng sợ vạn phần, nhục thể tên Võ sư kia bị tông qua thạch bích ở bên, lập tức máu tươi giàn giụa, nhuộm hồng cả tầm mắt mọi người.


      - Kỳ Lân Tí này quả nhiên ở trong nước càng có thể phát huy ra uy lực, công kích cách xa như vậy vẫn có thể kình khí thành hình, ở đất bằng ta khẳng định làm được, chớ đừng chi đến uy lực lớn như vậy! Dù sao ta vẫn chưa đạt tới cảnh giới Võ sư.


      Tần Phàm trông thấy uy lực kích này, trong nội tâm cũng hơi có chút ngoài ý muốn, bất quá nghĩ đến Thủy Kỳ Lân chính là Tôn Giả trong nước, Kỳ Lân Tí là do Ma Chủng của nó cường hóa mà thành nên cũng kinh ngạc nữa.


      - Tần Phàm, ta và ngươi chết . . .


      mặt nước đột nhiên truyền đến tiếng rống phẫn nộ của Phương Trọng, bất quá còn chưa dứt lời tựa hồ bị nước bao trùm lên rồi.


      - Vốn chính là chết ngớt mà!


      Trong nội tâm Tần Phàm cười lạnh, sau đó dựa vào cảm ứng cảm giác được, tìm được vị trí của tên thành viên Thanh Ưng mạo hiểm đoàn thứ hai, chuẩn bị lần nữa tiến công.


      Nhưng vào lúc này, cỗ khí lực cường đại đột nhiên phá tan nước chảy, công kích về phía , theo đó còn có vài đạo võ khí tiễn, nguyên lai Tần Hạo Bạch bọn cũng phát ra chỗ của Tần Phàm.


      - Khởi!


      Ngay khi những công kích này sắp đến người Tần Phàm, Thủy Thuẫn do nước chảy hình thành lập tức ra trước người , đây cũng là trong những năng lực được Kỳ Lân Tí giao cho. Tuy rằng Thủy Thuẫn này cuối cùng vẫn bị đánh vỡ, nhưng suy yếu rất nhiều lực công kích, khi chúng rơi vào người Tần Phàm thể tạo thành thương tổn quá lớn nữa, dựa vào thể phách cường đại, Tần Phàm liền đơn giản tiếp nhận được,


      Rầm Ào Ào! Nhưng công kích vừa dứt, đột nhiên trong nước chảy có bóng người ngược dòng xuống, lập tức liền đến trước mặt Tần Phàm, kéo theo thủy lực cường đại, có thể cảm giác được trong đó che dấu khí kình rất sắc bén.


      - Tần Hạo Bạch.


      Hai mắt Tần Phàm ngưng tụ, nhìn ràng bóng người công kích, sau đó thân hình lay động trong nước, tránh khỏi kích này, ngược lại nắm tay phải mang theo thủy lưu cuồng bạo phản kích qua. Ở trong nước né tránh thậm chí còn linh mẫn hơn cả đất liền, phảng phất như thân thể dung làm với nước vậy, nước tùy thân động, thân tùy tâm động.


      Bành! quyền của Tần Phàm đánh lên võ giáp người Tần Hạo Bạch, nhưng chỉ cảm giác được cỗ lực ngăn cản cường đại, lại thể tạo thành chút tổn thương cho , chỉ khiến lùi về sau ít thôi.


      - Võ giáp của Tần Hạo Bạch chất lượng cao hơn tên Võ sư vừa rồi rất nhiều! Võ giáp chia làm Tam cấp, chất lượng võ giáp của những thành viên Thanh Ưng mạo hiểm đoàn dù có cao cũng chỉ là đê cấp, mà chất lượng võ giáp của Tần Hạo Bạch lại là cao cấp! Ta muốn đánh vỡ nó còn phải phi rất nhiều công phu!


      Trong lòng Tần Phàm có tia ngưng trọng, vừa rồi võ khí của cộng thêm lực lượng của Kỳ Lân Tí vẫn thể tạo thành chút thương tổn cho võ giáp!


      - Trước tiên đừng để ý đến , giải quyết hết người của Thanh Ưng mạo hiểm đoàn sau đó chậm rãi đối phó !


      Trong nội tâm Tần Phàm khẽ động, thân thể còn nhanh nhẹn hơn cả cá bơi, xoay người cái liền lướt qua bên người Tần Hạo Bạch, đánh về phía tên Võ sư bắn võ khí tiễn kia.


      - Chết!


      Tần Phàm quay mắt nhìn võ khí tiễn trước mặt sợ chút nào, trực tiếp dùng quyền đánh nát nó, mà với cường độ của Kỳ Lân Tí cộng thêm võ khí công kích, căn bản bị thương chút nào cả, mà sau khi đánh nát võ khí tiễn kia, quả đấm của cũng rất nhanh đánh vào người tên Võ sư kia, hư ảnh Kỳ Lân ra, lập tức liền nuốt trọn .


      BA~! Thanh Võ giáp vỡ vụn vang lên, công kích gần như vậy, tên võ giáp cấp thấp này căn bản chịu nổi công kích cuồng bạo như thế, mà võ giáp ở dưới thân thể cũng bị đâm cho biến hình, hơn nữa lực bộc phats của Linh Hàn Quyền Sáo trực tiếp đánh sâu vào tim , sinh cơ tức diệt.


      - Ồ? Phương Trọng đâu rồi!


      Tần Phàm đẩy ra dòng nước huyết hồng, lại phát Phương Trọng kia trong lúc dây dưa với Tần Hạo Bạch vậy mà chạy ra khoảng cách rất lớn.


      - Hừ!


      Tần Phàm vừa muốn đuổi theo, nhưng công kích của Tần Hạo Bạch lần nữa xông đến, lần này lại có ba đạo kình khí kéo nước chảy theo ba phương hướng đánh về phía , so với công kích thăm dò vừa rồi còn muốn lăng lệ ác liệt hơn ít.


      Bởi vì vừa rồi bị Phương Trọng hấp dẫn đại bộ phận lực chú ý, cho nên lần này bị Tần Hạo Bạch công kích có chút trở tay kịp, cuống quít né tránh, nhưng vẫn bị đạo kình khí trong đó đánh trúng vào bả vai, từ đó truyền đến hồi đau đớn, máu đỏ tươi lập tức nhuộm hồng cả nước chảy chung quanh.


      - Địa giai võ kỹ.


      Tần Phàm nhướng mày, vội vàng lui về sau khoảng cách. giờ tuy rằng vẫn thể hình thành võ giáp hộ thể, nhưng chỉ dựa vào cường độ thể phách có thể so được với võ giáp cấp thấp, mà phòng ngự ở cánh tay phải càng cao chứ thấp hơn trung cấp! Mà kích này của Tần Hạo Bạch lại có thể đơn giản tạo thành tổn thương cho vai phải như thế, cũng chỉ có côn kích của Địa giai võ kỹ thôi.


      - Đại thế gia và mạo hiểm giả bình thường khác nhau, nếu là Võ sư của Thanh Ưng mạo hiểm đoàn tốt nhất chỉ có thể xuất ra võ Nhân giai cao cấp, võ giáp cũng là cấp thấp, mà Tần Hạo Bạch tùy tiện ra tay lại là Địa giai võ kỹ.
      NoName_01 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :