Đan Vũ Càn Khôn - Hỏa Thụ

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 3: Tần Uy! Tần Tiến! (2)


      Giờ khắc này, Tần Phàm cảm giác mình quá yếu! Giống như con kiến, quay mắt về phía mưa to gió lớn, cảm giác lại vô lực như thế! Loại cảm giác này khiến người quá áp lực, quá thống khổ!


      Nhưng Tần Phàm cam lòng, vẫn đứng nguyên tại chỗ, kiên trì tôn nghiêm của mình!


      Khi chỉ còn cách Tần Phàm có hai bước, bước chân Tần Tiến ngừng lại, bất quá cũng động thủ với Tần Phàm, chỉ từ cao nhìn xuống như vậy mà nhìn Tần Phàm.


      - Tần Phàm, ta tuy rằng biết ngươi vì sao có thể đánh ngã đệ đệ ta xuống đất như vậy. Nhưng ngươi nếu ngươi vì vậy mà cho rằng mình rất lợi hại, ngươi sai rồi! Trong mắt của ta, ngươi vẫn là phế vật, đống rác rưởi! Ta chỉ cần tiện tay là có thể đặt ngươi vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục! Nếu như chúng ta là đồng tộc, nếu ở bên ngoài ngươi còn dám dùng ánh mắt như vậy nhìn ta, ngươi sớm chết mười lần trăm lần rồi!


      Tần Tiến cao cao tại thượng, khinh thường , trong khi chuyện mang theo tia trêu tức, chậm rãi duỗi ra ngón tay, cứ vậy thẳng tắp chỉ vào trán Tần Phàm, lập tức cỗ khí tức trầm trọng phát ra, như Thái Sơn chi áp!


      - Ngươi vẫn là tên phế vật, đống rác rưởi!


      Từng là Luyện Đan Sư được người tôn kính, hôm nay lại bị người chỉ mặt sỉ nhục!


      Thanh của Tần Tiến quanh quẩn bên tai Tần Phàm, chỉ cảm thấy toàn thân cứng ngắc, tay của đối phương cách trán xa, liền như có cự sơn ngàn cân muốn áp tới trước mặt, khí cơ lăng lệ ác liệt đè ép tinh thần , giống như trong hư chỉa ra ma trảo, hung hăng chà đạp lên người !


      Áp bách như vậy như muốn ép Tần Phàm phải quỳ rạp xuống đất mới dừng lại! Nhưng Tần Phàm cắn răng, nâng cao lồng ngực, khóe miệng dù ứa ra máu nhưng vẫn chịu khuất phục!


      - Ah. . .


      ngón tay này khiến Tần Phàm rốt cục chịu nổi nữa, nửa cái đầu gối phải thống khổ quỳ mặt đất, đau nhức, đau nhức đến tận xương! Nhập tim nhập phổi! Loại cảm giác này, khiến người khó chịu vô cùng!


      ngón tay này, tạo thành tổn thương mặt ngoài với , nhưng lại hung hăng dầy xéo vào tôn nghiêm của Tần Phàm! Đây chính là ý đồ của Tần Tiến, ngươi muốn ngông nghênh, ta càng muốn quét tôn nghiêm của ngươi, ngươi có tự tin, ta đè xuống!


      ngón tay này, so với hung hăng đánh quyền còn khó chịu hơn nhiều!


      Áp lực vô cùng!


      Muốn dốc sức liều mạng giãy dụa, lại vô năng vô lực!


      - Nếu như ta bây giờ là Võ Sư hoặc là Tiên Thiên Võ Sư, Tần Tiến này còn có thể ức hiếp ta như vậy sao! Cảm giác như vậy ta muốn chịu lần hai nữa!


      Trong nội tâm Tần Phàm nổi lên hồi cảm giác vô lực, nhưng đồng thời hai đấm nắm chặt, trong nội tâm cực kỳ khát vọng thực lực!


      - Ah. . . " Hồi lâu, Tần Phàm rốt cục cũng giãy dụa khỏi áp bách của Tần Tiến, mạnh mẽ đứng lên, thanh khàn khàn từ trong cổ họng vang lên, trong ánh mắt cũng lộ ra tia hàn khí.


      Mồ hôi lạnh đầm đìa, nhưng ánh mắt thủy chung vẫn kiên định!


      Kiếp trước Tần Phàm chính là đệ tử duy nhất của Đan Môn, mặc dù có thân phânt ô nquý, nhưng phần đông tu sĩ thấy cũng cho chút mặt mũi, hôm nay lại bị thiếu niên gần mười bảy tuổi ức hiếp như thế, tôn nghiêm bị hao tổn! Cái này khiến sao mà nhẫn nhịn được!


      - Ồ?


      Tần Tiến thấy Tần Phàm giãy dụa ra khỏi áp bách, hơi có chút ngoài ý muốn, "Nhất chỉ nhiếp hồn" này của vốn là loại Võ Kỹlợi hại ngoài ý muốn đạt được, đối với người có tu vị thấp hơn mình có tác dụng uy áp rất lớn! Cho dù là Võ Giả bình thường, cũng có lòng tin khiến đối phương thể động đậy, nhưng thể tưởng được Tần Phàm lại có ý chí cường đại như thế!


      - Hừ, phế vật này, vậy mà còn dám phản kháng ca ca, thực biết sống chết!


      Lúc này Tần Uy ở bên vẻ mặt vẻ trào phúng.


      - Tần Tiến, ngươi nghe đây! Ngươi hôm nay tự cao thực lực cao hơn ta, lực lượng mạnh hơn ta, ở trước mặt làm nhục tôn nghiêm của ta, ta nhớ kỹ! Nhưng ngày sau ta nhất định trả lại ngươi giáo huấn cả đời khó quên!


      Thấy Tần Tiến tiếp tục áp bách tới, Tần Phàm thanh to !


      Bất quá cũng động thủ, bởi vì giờ động thủ chỉ là tự rước lấy nhục thôi! xong, cắn răng! Nhịn đau! Xương cốt bướng bỉnh hề dừng lại, chỉ về phía tiểu viện của mình.


      Tần Tiến hừ lạnh tiếng, nhưng ngoài ý muốn là cũng ngăn trở.


      trình độ nhất định, ngón tay này của Tần Tiến xem như thành công rồi! Thành công chèn ép tự tin của Tần Phàm, càng khiến cho tôn nghiêm của bị hao tổn!


      Nhưng cũng biết, ngón tay này của khiến Tần Phàm nhanh chóng minh bạch quy tắc lực lượng là chí thượng của thế giới này! Tần Phàm hôm nay, đáy lòng cảm thấy vô cùng áp lực, thực cần thực lực, cần lực lượng cường đại! Trong lòng của càng thêm muốn nhanh chóng tìm được Tần Li, xác định mình ở thế giới này có thể luyện đan!


      - Ha ha, Tần Phàm ngươi tên phế vật này, lại dám chuyện với ca ca ta như vậy, biết sống chết, ngươi tên phế vật này, cả đời cũng đừng mong vượt qua ca ca ta!


      Lúc này, thanh của Tần Uy từ phía sau truyền đến, nhưng Tần Phàm chỉ mắt điếc tai ngơ.


      - Câm miệng.


      Tần Tiến lạnh lùng nhìn Tần Uy, sau đó nhìn bóng lưng Tần Phàm, sắc mặt trầm, cũng biết suy nghĩ gì.


      - Ca ca sao ngươi hảo hảo giáo huấn phế vật này.


      Tần Uy ủy khuất .


      - Hừ, ngươi cái đồ vô dụng, lúc nào mới có thể tiến bộ hả!


      Tần Tiến lạnh lùng nhìn Tần Uy, hết sức bất mãn, sau đó mới chậm rãi :


      - Lúc trước Tần Phàm này bị đánh lén trọng thương, tộc trưởng đại phát lôi đình, trọng thưởng tập hung, nếu như giờ ta đánh , nhất định có người hoài nghi đến ta! Hơn nữa Tần Li tiểu thư bình thường tuy rằng lộ ra ôn nhu hào phóng, nhưng đối với lại cực kỳ giữ gìn, nếu như giờ ta đánh , Tần Li tiểu thư nhất định từ bỏ ý đồ đâu!


      - Ta cần phải phải vì đồ vô dụng đó mà khiến Tần Li tiểu thư lưu lại ấn tượng xấu.


      Tần Tiến nhàn nhạt , nhưng lại chừa chút mặt mũi nào cho Tần Uy cả.


      - Ca ca, kỳ lần này ta cũng chỉ muốn tên phế vật này biết khó mà lùi, về sau cần dây dưa Tần Li tiểu thư nữa, nhưng thể tưởng được vượt lên trước đánh lén ta, ta đề phòng, mới khiến cho đắc thủ.


      Nhưng Tần Uy đối với ca ca lại dám có chút oán khí, chỉ đổ hết trách nhiệm lên người Tần Phàm.


      - Hừ, ngươi có bao nhiêu bổn ta chẳng lẽ còn biết? Nếu như Tần Phàm là phế vật, vậy ngươi bị phế vật đánh bại ngươi là thứ gì chứ?
      NoName_01 thích bài này.

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 4: Phụ thân


      Tần Tiến nhìn thoáng qua Tần Uy, sau đó lạnh lùng :


      - Ba tháng sau chính là Niên Trắc Đại Điển của Nam phong Tần gia chúng ta, đến lúc đó ta muốn ngươi tự mình báo thù! Trong ba tháng này, ta đích thân dạy bảo ngươi, ngươi phải cố gắng tu luyện cho ta, được lười biếng, nếu như đến lúc đó ngươi lại thua vào tay , ta nhận đệ đệ như ngươi nữa!


      - Nhất định khiến cho ca ca thất vọng!


      Tần Uy có chút hưng phấn , sau đó nhìn về phía cuối con đường, phảng phất giống như liếc thấy Tần Phàm, sau đó nghiến răng nghiến lợi lớn tiếng :


      - Tần Phàm! Tên phế vật này chờ đó cho ta! Vào ngày Niên Trắc ta đánh cho ngươi gãy cái đùi khó tiêu mối hận trong lòng của ta!


      Thanh của Tần Uy truyền vào tai Tần Phàm, nhưng đối với uy hiếp của , Tần Phàm lại như nghe thấy, chỉ là trực tiếp hướng về tiểu viện của mình.


      Muốn trong ba tháng vượt qua Tần Tiến là thể nào, nhưng Tần Uy, Tần Phàm căn bản để vào mắt!


      Tuy rằng tại chỉ là Võ Đồ tam cấp, mà Tần Uy là Võ Đồ lục cấp, nhưng thời gian ba tháng, ở nơi có tài nguyên Linh Dược phong phú thế này, muốn tu vi nhanh chóng tăng lên hai cấp chắc hẳn cũng khó! Mà muốn làm được điều đó Tần Phàm phải luyện chế được đan dược mới được.


      Đúng lúc này, Tần Phàm đột nhiên cảm thấy trong cơ thể ít khí tức lưu lại trong linh hồn Tần Phàm tựa hồ trở nên có chút xao động bất an.


      - Gia tộc niên trắc đúng ! Đây chính là ngày mà ngươi sợ nhất, nhưng hôm nay nếu ta chiếm cứ thân thể của ngươi, tất cả sỉ nhục ta giúp ngươi xóa , tất cả vinh quang ta giúp ngươi tranh thủ!


      Huynh đệ, ngươi nghỉ ngơi !


      Tần Phàm yên lặng hứa hẹn trong lòng, vốn ít linh hồn khí tức “Tần Phàm” trước kia lưu lại, quả nhiên tiêu tán ít, nhưng vẫn còn tia chấp niệm cuối cùng vẫn lưu lại chưa tán .


      . . .


      Vừa trở lại trước cửa viện tử, liền trông thấy Tần Li lúc này đợi ở trước cửa, thoạt nhìn mặt còn tràn đầy thần sắc lo lắng.


      Trông thấy vậy, Tần Phàm khỏi cảm thấy ấm áp. Kiếp trước, luôn luôn sinh hoạt mình, trừ vị sư phó chết kia có người nào từng quan tâm mình như vậy chứ?


      Chẳng biết tại sao, trông thấy Tần Li, vẻ lo lắng vừa nãy do Tần Tiến tạo thành cũng tán rất nhiều, đành lòng thấy thiếu nữ trước mặt lo lắng quá mức, mặt cố gắng nổi lên vòng cười ôn hòa nghênh tiếp.


      - Tiểu Phàm, ngươi vừa mới khỏi hẳn, sao lại lại lại khắp nơi thế. . .


      Tần Li trông thấy Tần Phàm trở về, vừa mới muốn trách cứ vài câu, nhưng vừa nhìn thấy dáng cười mặt Tần Phàm liền khỏi có chút giật mình!


      - Tỷ tỷ, ta vừa hay muốn tìm ngươi đây.


      Tần Phàm tiến lên, vừa cười vừa .


      - Sao lại cảm thấy Tiểu Phàm thoạt nhìn có chút bất đồng?


      Trong nội tâm Tần Li lên tia cảm giác quái dị, đệ đệ trước mắt, giờ khắc này thoạt nhìn tựa hồ như thoát thai hoán cốt vậy. Nàng có cảm giác như nhiều thêm gì đó. . .


      Nghe thấy lời này, trong nội tâm Tần Phàm khỏi xiết chặt, nhưng dù sao cũng trải qua lịch lãm rèn luyện kiếp trước, rất nhanh tỉnh táo lại, mặt cũng lộ ra sơ hở gì, chỉ gãi gãi cái ót giả bộ hồ đồ vừa cười vừa :


      - Ta có cái gì bất đồng, còn phải ngươi hiểu đệ đệ nhất sao. . .


      Là tự tin!


      Lúc này Tần Li mới đột nhiên cảm giác được, Tần Phàm trước mắt nhiều hơn trước kia nụ cười tự tin! Tần Phàm trước kia luôn sợ hãi rụt rè, có chút nhu nhược và tự ti, chưa từng có loại nụ cười này!


      - Tiểu Phàm ngươi thoạt nhìn tự tin hơn rất nhiều, cả người còn ủ rột như trước kia nữa rồi!


      Vì vậy Tần Li vui vẻ , nàng đối với thay đổi của Tần Phàm cũng cảm thấy có chút cao hứng, nét mặt cũng ra sắc thái đặc biệt.


      - Ha ha, người trải qua đại kiếp nạn, chắc chắn có chút ít thay đổi. Đại nạn lần này chết, ta cũng nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện.


      Tần Phàm đối mặt Tần Li, nhàn nhạt .


      - Ta trước kia, cũng là vì thực lực của mình thấp kém, thiên phú tốt mà có chút cam chịu, luôn cảm thấy trước mặt người khác như ngóc đầu lên được, nhưng hôm nay, ta nghĩ thông suốt!


      - Tuy rằng ta có gia thế hiển hách, cũng có thiên phú tập võ hơn người, nhưng chỉ cần ngừng vươn lên, ta tin tưởng chúng ta mỗi người đều là Thiên Hạ Vô Song cả!


      Trong mắt Tần Phàm lên tia kiên nghị, ưỡn ngực, lời kia giống như cho Tần Li nghe, cũng giống như cho mình nghe, hoặc là do linh hồn Tần Phàm trước kia nhạt nhòa nghe.


      xong chuyện đó, lo lắng của Tần Tiến đối với rốt cục cũng bị hòa tan


      Mà Tần Li nhìn Tần Phàm giờ khắc này phảng phất giống như bễ nghễ thiên hạ lại thoáng cái ngơ ngẩn, nàng ngơ ngác nhìn khuôn mặt thiếu niên quen thuộc trước mắt, trong đáy lòng cảm giác có loại tình cảm đặc biệt bắt đầu khởi động, loại xúc động này cũng làm cho nàng cơ hồ muốn khóc. Từ đến lớn, mực làm bạn với Tần Phàm, nội tâm của nàng muốn trở nên kiên cường chút, trở nên tự tin chút đến cỡ nào chứ!


      Hôm nay, nguyện vọng tận đáy lòng kia rốt cục cũng được thực !


      - Tốt! hổ là nhi tử Tần Hồng ta!


      Đúng vào lúc này, thanh hô to đột nhiên truyền đến.


      Tần Phàm nghiêng đầu , liền trông thấy nam tử tới, mặt hình như có vòng vui mừng, nở nụ cười như ánh mặt trời sớm chiếu xuống, nhìn mình.


      Trung niên nhân này mặc thân áo choàng màu tím đẹp đẽ cao quý, bước long hành hổ bộ lộ ra rất có uy nghiêm, mày kiếm mắt sáng, mặt chữ quốc càng làm tăng thêm vài phần phóng khoáng chi khí, chính là tộc trưởng đương nhiệm Chân Võ cửu phẩm thế gia Nam phong Tần gia, cũng là phụ thân của Tần Phàm, Tiên Thiên Võ Sư cửu cấp, Tần Hồng!


      - Phụ thân.


      Tần Li tiến lên thi lễ cái, cung kính kêu lên.


      Mà trong nội tâm Tần Phàm lại giãy dụa, cuối cùng cũng là kiên trì kêu tiếng, chẳng biết tại sao, đối với vị "Phụ thân" trước mắt này, lại khiến tiếp nhận nhanh như Tần Li, có thể là chịu chút ảnh hưởng của Tần Phàm trước kia a.


      Trong trí nhớ Tần Phàm trước kia, phụ thân Tần Hồng này đối với là uy nghiêm có thừa, quan tâm chưa đủ. cũng có kỳ vọng rất lớn vào Tần Phàm, nhưng Tần Phàm hết lần này tới lần khác thiên phú tập võ thấp kém, nhiều lần dưới áp lực mạnh, ngược lại dưỡng thành loại tính tình nhu nhược, sợ hãi rụt rè, đối với phụ thân Tần Hồng này sợ hãi nhiều hơn kính .


      Ở trước mặt Tần Hồng, thậm chí chưa bao giờ dám nhìn thẳng!


      Mà giờ khắc này, ánh mắt của hai cha con này lại thoáng cái kịch liệt đụng vào cùng chỗ.


      Đối mặt với ánh mắt Tần Hồng, Tần Phàm lộ ra vẻ mặt thản nhiên, sợ hãi bất an như trước kia nữa, thậm chí còn lộ ra khí định thần nhàn, vẻ tự tin mặt khiến khí chất của cũng được thăng hoa, tuy rằng hôm nay cảnh giới tu vị của cũng chỉ là Võ Đồ tam cấp, nhưng theo Tần Hồng xem ra, đứa con trai này của như thoát thai hoán cốt vậy.


      có phụ thân nào mà mong con hơn người cả!
      NoName_01 thích bài này.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 5: Chí nguyện to lớn (1)


      Hôm nay nhìn qua con của mình khiến cho trung niên nhân làm Tộc trường Tần gia gần hai mươi năm này tâm thần vậy mà cũng có tia thay đổi. Cho đến khi nhớ lại mọi chuyện mình đối với Tần Phàm trước kia, trong nội tâm khỏi sinh ra chút ít hối hận. cũng biết, những năm này đối với Tần Phàm quá nghiêm khắc, bất tri bất giác khiến quan hệ phụ tử có chút lạnh nhạt.


      - Tiểu Phàm, ngươi rốt cục có thể nghĩ thông suốt vi phụ hết sức cao hứng. . .


      lâu, Tần Hồng thu hồi ánh mắt, bàn tay ôn hòa khoan hậu vỗ vỗ bờ vai Tần Phàm, lại giống như có rất nhiều tâm vậy.


      Nhìn xem bộ dáng của Tần Hồng, Tần Li ở bên lại có chút nghi hoặc, vốn , hôm nay trông thấy Tần Phàm có thể trở nên kiên cường, lẽ ra nên cảm thấy trấn an mới phải chứ!


      - Phụ thân, xảy ra chuyện gì rồi hả?


      Tần Li hiểu chuyện, ngẩng đầu nhìn phụ thân, giọng ân cần hỏi thăm.


      Tần Hồng lắc đầu, ánh mắt chậm rãi dời sang bên, nhìn xem khuôn mặt Tần Phàm, thần sắc phức tạp :


      - Nếu như ngươi có thể sớm nghĩ thông chút tốt rồi.


      - giờ sao lại chậm chứ?


      Tần Phàm cũng phát khác thường của Tần Hồng, cũng khỏi cảm thấy có vài phần kỳ quái.


      Tần Hồng hơi than thở tiếng, ánh mắt thu hồi khỏi mặt Tần Phàm, quay lưng lại, sau đó mới chậm rãi :


      - Hôm nay, Đại trưởng lão thay con của Tần Tiến cầu hôn với Li nhi rồi. . .


      Nghe thấy Tần Hồng ... Tần Phàm như bị cái búa tạ hung hăng gõ vào đầu! Mà nội tâm cũng nổi lên chấn động kịch liệt!


      - Phụ thân ngươi đáp ứng?


      Tần Phàm hở bờ môi ra, mặt nổi lên tia điên cuồng, hai tay nắm chặt lại, phảng phất như thề sống chết bảo vệ thứ quan trọng nhất vậy.


      Giờ khắc này, thậm chí dùng loại ánh mắt sâm lãnh nhìn bóng lưng Tần Hồng.


      - Phụ thân...


      Lúc này, Tần Li ở bên cũng quá sợ hãi, nàng vừa mới định bảo phụ thân khôi phục hôn ước nữa nàng và Tần Phàm, nào nghĩ tới lại xảy ra chuyện như vậy. Tuy bình thường nàng vô cùng tỉnh táo nhưng giờ phút này cũng trở nên tâm thần bất ̣nh.


      Tần Hồng xoay người lại, vừa vặn trông thấy ánh mắt của Tần Phàm, trong nội tâm khẽ chấn động, bất quá mặt vẫn đổi sắc :


      - Tạm thời còn chưa đáp ứng, nhưng cũng có nghĩa là về sau đáp ứng.


      Tần Hồng xong, lại phát Tần Phàm vẫn thu hồi ánh mắt kia, chỉ đành khẽ thở dài cái, sau đó chậm rãi ra:


      - Ngươi cũng cần nhìn vi phụ như vậy, vi phụ biết vị trí của Li nhi trong lòng ngươi, nhưng vi phụ cũng có nỗi khổ tâm.


      - Ta để ý tới nguyên nhân gì, nhưng ta tuyệt đối cho phép chuyện như vậy xảy ra!


      Tần Phàm kiên quyết chấp nhất , nhưng nháy mắt sau đó tâm cảnh liền trở nên vô cùng thanh minh. cuối cùng cũng minh bạch tia chấp niệm cuối cùng ở đáy lòng Tần Phàm là gì!


      Đó chính là Tần Li!


      Người này đối với vẫn rời nửa bước! Vẫn mực bảo hộ !


      Trong trí nhớ của Tần Phàm, Tần Phàm trước kia vẫn là người nhát gan sợ phiền phức, nhưng lần biểu như nam tử hán chân chính, đó chính là có người xấu Tần Li. Khi đó để ý đến chênh lệch thực lực của hai, tiếc tánh mạng lao tới tranh đấu!


      Kết quả bị đánh cho đầy thương tích, nhưng vẫn cầu đối phương xin lỗi.


      Cho nên, Tần Li từ là người quý nhất, là người mà nguyện ý dùng tánh mạng để thủ hộ.


      Hôm nay, nghe muốn gả Tần Li cho người mà nàng thích, đặc biệt là Tần Tiến! Tuyệt đối thể! Đây là chuyện tuyệt đối chấp nhận! Cho nên tia chấp niệm này mới khiến Tần Phàm làm ra phản ứng kịch liệt như thế.


      - Yên tâm , ta giúp ngươi thủ hộ tỷ tỷ, cho dù ngày sau nàng ở cùng chỗ với ta nữa, nhưng cũng có bất luận kẻ nào có thể cưỡng bức nàng gả cho người nàng thích! Ta dùng linh hồn và tánh mạng của ta để cam đoan!


      Tần Phàm trong lòng yên lặng hứa hẹn, phản ứng mãnh liệt tử chấp niệm ở đáy lòng mới chậm rãi biến mất, mà Tần Phàm trong nháy mắt sau đó cũng khôi phục lại ánh mắt bình tĩnh.


      - Hồ đồ!


      Tần Hồng nghe thấy Tần Phàm trả lời như vậy, trợn mắt lên quát lớn. thân là Tộc trường Tần gia nhiều năm, uy nghiêm người tự nhiên thể xâm phạm, hơn nữa thân là Tiên Thiên Võ Sư cửu cấp, cũng đủ năng lực để uy hiếp Tần Phàm.


      - Vô luận thế nào cũng thể!


      Nhưng Tần Phàm lại vẫn như cũ quật cường ngẩng đầu nhìn Tần Hồng, ánh mắt kiên định vô cùng, tia dao động, cảm giác kia giống như có chuyện gì có thể lay chuyển được . Là Luyện Đan Sư, tâm trí kiên định là tố chất cơ bản nhất, bởi vì trong quá trình luyện đan, có khi thậm chí lần luyện là mấy ngày mấy đêm, lại gặp phải rất nhiều chuyện xấu, nếu như tâm trí đủ kiên định cực dễ thất bại!


      Uy nghiêm bị khiêu chiến, mặt Tần Hồng nổi lên vẻ tức giận, hung hăng trừng mắt nhìn con mình, thậm chí còn mang theo khí thế áp bách nhàn nhạt, muốn cho Tần Phàm phải lùi bước. Nếu như là Tần Phàm ngày xưa, chỉ sợ sớm khiếp đảm mà cúi đầu xuống rồi, nhưng hôm nay giằng co gần nửa phút, Tần Phàm vẫn vững như bàn thạch, kiên định đến đáng sợ.


      Mà Tần Li ở bên lại lâm vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan, khích lệ cũng được, khuyên giải cũng được, cuối cùng chỉ đành yên lặng nhìn hai cha con đối nghịch


      lâu, gặp Tần Phàm vẫn có dấu hiệu khuất phục, Tần Hồng rốt cục thu hồi khí thế người, ngược lại có chút thở dài hơi :


      -Tiểu Phàm, ngươi trưởng thành, vi phụ cao hứng, nhưng mà...


      - Ngươi còn chưa chính thức thành thục!


      Tần Phàm thấy Tần Hồng thu hồi áp bách, đáy lòng cũng khỏi thở dài hơi, tuy rằng ý chí kiên định, nhưng dù sao chênh lệch giữa hai người quá lớn, giờ lòng bàn tay của kỳ ướt đẫm mồ hồi, nghe thấy lời Tần Hồng ... cũng lên tiếng, chỉ yên lặng nghe tiếp.


      - Ở cái thế giới này, cường giả thích ứng thế giới, kẻ yếu mới đợi thế giới thích ứng mình, mà chỉ có người mạnh nhất, mới có thể thay đổi thế giới! Cho nên, có đôi khi, cũng phải ngươi muốn như thế nào thế nấy, vô luận là ngươi muốn có quyền lên tiếng, hay là muốn thủ hộ thứ ngươi quý nhất, điều kiện tiên quyết là ngươi phải có được thực lực tương ứng!


      - có thực lực, ở thế giới này cái gì cũng phải cả!


      - Cường giả vi tôn, kẻ yếu quyền lên tiếng!


      - Như vậy ngươi chỉ là Võ Đồ tam cấp, dựa vào gì có thể ngăn cản chuyện xảy ra, dựa vào gì để thủ hộ người ngươi ! Ngươi thực lực đủ, phải học cúi đầu, học tiếp nhận, học thích ứng!


      Yên lặng, im lặng lâu!
      NoName_01 thích bài này.

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 5: Chí nguyện to lớn (2)


      Nghe xong lời Tần Hồng ..., Tần Phàm toàn thân chấn động, sau khắc lại nắm chặt nắm đấm, móng tay của đâm sâu vào trong thịt, thậm chí chảy máu, biết lời Tần Hồng rất thực tế, hôm nay chỉ là Võ Đồ tam cấp, quả nổi lên hồi cảm giác vô lực! tuy rằng sống qua cả đời, có được linh hồn trưởng thành, nhưng đối với tàn khốc của thế giới này, vẫn chưa nhận thức đủ!


      Thực lực!


      Thực lực!


      Thực lực vi thượng! Có được thực lực mới có thể có được quyền lợi!


      có thực lực, coi như là Tần Hồng thực gả Tần Li cho người khác cũng thể chống cự.


      thậm chí còn phải là đối thủ của Tần Tiến!


      cách khác, theo người của thế giới này xem ra Tần Tiến ưu tú hơn nhiều lắm.


      Nghĩ tới đây, Tần Phàm khỏi cảm thấy buồn cười với biểu của mình, kiếp trước là đệ tử duy nhất của thế Đan Môn, tinh thông luyện dược chi thuật, hơn nữa phần đông tu sĩ Địa Cầu đều cần đến , địa vị cao thượng, cho nên tự nhiên được các loại bảo hộ, thậm chí các loại nhu cầu đều được đáp lại cả!


      Nhưng hôm nay, chỉ là người nho trong Chân Võ thế gia cửu phẩm, đệ tử thực lực chỉ là Võ Đồ tam cấp, vô luận địa vị hay là thực lực đều ở tầng dưới chót, dựa vào cái gì để đưa ra các loại cầu? Lại có vốn liếng gì thay đổi cả gia tộc?


      Ở chỗ này, thậm chí có người nào vì ngươi lòng dạ cao, mà muốn nhìn ngươi lâu chút! Cái thế giới này, kẻ yếu, ngay cả vận mệnh của mình cũng thể khống chế!


      Cường giả thích ứng thế giới, người mạnh nhất cải biến thế giới!


      Thực lực!


      Ta nhất định phải có được thực lực mạnh nhất kia, cầu cải biến thế giới, nhưng ta phải có được năng lực nắm giữ vận mệnh của mình, bảo hộ người muốn bảo hộ!


      Ta muốn ý chí của ta áp đặt người khác, nhưng tuyệt muốn để cho ý chí người khác áp đặt lên người ta!


      vũ nhục của Tần Tiến trước kia, giờ lại dưới kích thích của Tần Hồng, Tần Phàm lăng sinh ra ý chí hào hùng, đáy lòng lại chậm rãi sinh sôi ra chí nguyện to lớn như thế.


      Mà có được Luyện đan thuật xuất sắc, đó chính là chỗ dựa lớn nhất của để đạt chân lên con đường mạnh nhất trong thế giới tài nguyên Linh Dược phong phú thế này.


      - Phụ thân!


      Tần Phàm chậm rãi hướng con mắt kiên nghị nhìn thẳng phụ thân, trầm giọng với Tần Hồng, khắc này, nam nhân mang đến cho bài học sâu sắc, khiến khắc sâu minh bạch tàn khốc của thế giới này, tôn kính, gọi tiếng phụ thân:


      - Cho con thời gian, chỉ cần cho con ít thời gian, con liền có tự tin có thể có được thực lực thủ hộ thứ mình quý! Cho nên thỉnh phụ thân cho con ít thời gian! Tạm thời được đáp ứng bất luận kẻ nào cầu hôn với tỷ tỷ!


      - Thời gian?


      Tần Hồng vốn rất kinh ngạc vì con mình tự tin như thế, nhưng rất nhanh liền cười khổ lắc đầu, :


      - Hôm nay, ta chỉ sợ thực còn bao nhiêu thời gian cho con nữa...


      - Phụ thân, cha kiện kia...


      Tần Li cũng khẽ giật mình, phỏng đoán ý tứ trong lời phụ thân, mặt cũng khỏi dần dần xuất tia bất an.


      - Đúng vậy, Triêu Thánh Chi Nhật ba mươi năm lần của Chân Võ thế gia cũng sắp tới rồi!


      - Triêu Thánh Chi Nhật?


      Tần Phàm tâm thần hơi động chút, trong đầu xuất ít trí nhớ tương quan.


      Ở Đại Kiền quốc, có nơi ban phát danh xưng cho quý tộc, tên là Chân Võ Thánh Điện, ít người làm ra cống hiến trọng đại với quốc gia, gia tộc kia được ban cho danh xưng "Chân Võ thế gia", từ cửu phẩm đến nhất phẩm, từ thấp đến cao, tổng cộng chia làm cửu phẩm!


      Nhưng danh xưng này cũng phải được thừa kế.


      để cho hậu đại của hùng này bởi vì thân phận quý tộc mà trở nên muốn phát triển, cứ cách mỗi ba mươi năm, những người thừa kế quá 22 tuổi trong số hậu đại của quý tộc này đều được tới Chân Võ Thánh Điện tiến hành ít khảo nghiệm. Trong khảo nghiệm, hoặc có vài gia tộc có thể bảo trì phẩm cấp trước kia, nhưng cũng có chút khả năng bị hạ phẩm! Mà nếu như người thừa kế của gia tộc này ngay cả cảnh giới Võ Sư cũng đạt tới, như vậy bị hủy bỏ danh xưng Chân Võ thế gia!


      Cho nên, danh xưng Chân Võ thế gia chỉ có thể xem là bán thế tập, mà phải là hoàn toàn kế thừa!


      - Ước chừng hai trăm năm trước, tổ tiên Nam phong Tần gia lấy được danh xưng Chân Võ thế gia Tam phẩm, nhưng những năm gần đây, hậu đại của Nam phong Tần gia nhân khẩu ngày càng thưa thớt, hơn nữa lại hậu đại nào có thể so sánh được với tổ tiên, ra xấu hổ, cho đến thế hệ ta, cũng chỉ có thể bảo trụ danh xưng Chân Võ thế gia cửu phẩm thôi.


      đến đây, tựa hồ trong nội tâm cảm Tần Hồng thấy khó chịu, mặt cũng ra vẻ thống khổ, hít sâu hơi, mới tiếp.


      - Cho nên ta vẫn mực cảm thấy thẹn với tổ tiên, vì vậy nên từ mới bức bách ngươi tu luyện, ta tuyệt đối thể tưởng được chính là, như vậy lại phản tác dụng với con...


      Nhìn thoáng qua con của mình, trong nội tâm Tần Hồng cũng biết tư vị như thế nào:


      - Cho đến những năm gần đây, tu vi của con mực trì trệ tiến, ta kỳ còn ôm hy vọng với con nữa, cho nên người thừa kế thế hệ này chỉ có thể lựa chọn trong gia tộc...


      - Tuy rằng như thế, chuyện đó với lời cầu hôn của Tần Tiến có quan hệ gì đâu?


      Tần Phàm nhướng mày, trầm giọng hỏi, trong lòng của đối với kế thừa gia tộc cũng hứng thú lắm, mà việc hôn nhân của Tần Li mới là thứ quan tâm nhất.


      - đời tuổi trẻ trong gia tộc, Tần Tiến bây giờ là tộc nhân có hy vọng đột phá đến cảnh giới Võ Sư nhất, cách khác giờ chỉ có mình phù hợp với cầu người thừa kế. Hơn nữa lại là con của Đại trưởng lão, các trưởng lão trong tộc đều cho rằng và Li nhi vô cùng xứng đôi, lời cầu hôn của ta phải cẩn thận cân nhắc.


      Tần Hồng quay người gác tay , giống như là muốn xem phản ứng của Tần Phàm vậy.


      - Nếu như con cũng có thể vào trước ngày triêu thánh đột phá đến cảnh giới Võ Sư sao?


      Tần Phàm nhàn nhạt , nhưng người lại tản mát ra cỗ cảm giác khiến người tin phục.


      - Tuy rằng con thay đổi rất nhiều, cũng nhiều ý chí chiến đấu hơn trước, vi phụ cũng vì vậy mà cảm thấy vui mừng. Nhưng hôm nay cách Triêu Thánh Chi Nhật chưa đầy ba năm, con bảo ta làm sao dám tin tưởng con có thể trong thời gian ngắn như vậy từ Võ Đồ tam cấp, đạt tới cảnh giới Tiên Thiên Võ Sư đây?


      Tần Hồng đưa lưng về phía Tần Phàm lúc này hai mắt nổi lên tia thần thái khó hiểu, trong lòng của đối với việc con mình đột nhiên trở nên tự tin như thế cũng thập phần hiếu kỳ, chẳng lẽ Tiểu Phàm gặp phải kỳ ngộ đặc biệt gì sao?
      NoName_01 thích bài này.

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 6: Áp lực

      - Phải thế nào phụ thân mới bằng lòng tin tưởng?

      Tần Phàm trố mắt nhìn, cao giọng hỏi.

      - Tốt, ba tháng sau chính là niên trắc của gia tộc chúng ta rồi, nếu như đến lúc đó biểu của con có thể khiến ta thõa mãn, ta liền tin tưởng con, ta cự tuyệt lời cầu hôn của Đại trưởng lão, cũng cho con cơ hội phấn đấu trước Triêu Thánh Chi Nhật! Nhưng ba tháng sau nếu như con vẫn thể khiến ta thay đổi, vi phụ cũng thể phát triển sau này của gia tộc mà làm ra chút quyết định.

      Tần Hồng suy tư hồi, mới trầm giọng với Tần Phàm. Trong lòng của cũng hướng về con mình, nếu như có thể vì vậy mà khích lệ khiến Tần Phàm tức giận phấn đấu, tự nhiên rất vui mừng rồi.

      - lời định.

      ~~~~~~~~~~~~~~~~

      Tại trong phòng của mình, Tần Phàm ngồi ở giữa, ở trước mặt của chính là dược đỉnh mà Tần Li vừa đưa tới. Cùng theo đó là ít dược liệu mà Tần Phàm bảo Tần Li hỗ trợ chuẩn bị, còn có quyển sách về kiến thức luyện dược căn bản nữa.

      Mà làm khiến Tần Phàm có chút ngoài ý muốn chính là, cái đỉnh này là sau khi Tần Hồng biết Tần Phàm muốn học tập luyện dược tự mình chọn lựa bảo Tần Li đưa tới, nghe chính là dược đỉnh gia truyền của Tần gia!

      lại biết, Tần Hồng cho rằng đây chính là cơ duyên Tần Phàm gặp phải, cho nên mới tận hết sức lực giúp đỡ

      Dược đỉnh này ước chừng cao nửa mét, toàn thân lên hỏa hồng chi sắc, ở vách dược đỉnh này, có điêu khắc đặt ít hoa văn đặc biệt, chạm trổ cẩn thận. Mặt ngoài còn ra vẻ sáng bóng đặc biệt. Mà nơi đặc biệt nhất của dược đỉnh này, là ở chín đầu Hỏa Long vòng quanh ở , khắc ra hình thần sinh động, mà mấy đầu Long kia lại mở miệng phun ra lửa, vì vậy thoạt nhìn chín đầu Long này giống như phun hỏa diễm lên dược đỉnh vậy.

      đỉnh, cái nắp đỉnh có thể hoạt động được, đó là nơi để cho Linh Dược vào, mà ở bốn góc nắp đỉnh, có bảy cái lỗ lên quy tắc xếp đặt đặc biệt, đó chính là nơi xả khói.

      Cái đỉnh này, vô luận từ phương diện nào mà xem xét cũng là vật phi phàm, thực tế khi Tần Phàm vừa chạm vào dược đỉnh còn phát dược đỉnh này lại tản ra cỗ sóng nhiệt!

      Dựa theo ít phân cấp hệ thống lắm của dược đỉnh, dược đỉnh từ thấp đến cao chia làm: Phàm đỉnh, Tinh phẩm đỉnh, Thiên Công đỉnh (xảo đoạt thiên công), Tạo Hóa đỉnh (đoạt Thiên Địa Tạo Hóa), mỗi loại lại phân thành thượng trung hạ tam đẳng. Dược đỉnh có thể tự động phát ra nhiệt khí, tài liệu chế tác đều cực kỳ chú ý, phẩm chất ít nhất đều là Thiên Công đỉnh! Mà Tần Phàm kiếp trước với tư cách là truyền thừa duy nhất của Đan Môn, đỉnh dùng cũng là Thiên Công đỉnh.

      Cái này ít nhất cũng là Thiên Công đỉnh thượng đẳng a!

      Tuy rằng giờ còn chưa bắt đầu luyện dược, nhưng Tần Phàm thầm đoán chừng được đỉnh này so với cái của mình kiếp trước còn tốt hơn nhiều, đối với thuyết pháp cái này là gia truyền chi bảo của Tần gia cũng tin thêm vài phần.

      đỉnh tốt phụ trợ đối với Luyện dược sư cần cũng biết, được cái đỉnh tốt này khiến nội tâm Tần Phàm khỏi nhiều thêm vài phần hưng phấn, bất quá luyện dược chú ý tâm tình bình tĩnh, cho nên giờ cũng lập tức bắt đầu luyện dược, mà cầm lấy quyển sách về tri thức luyện dược của thế giới này mà Tần Li đưa tới, chậm rãi mở ra.

      Nhưng chỉ vừa nhìn hồi, mặt Tần Phàm lộ ra vẻ vui vẻ.

      Sách này tên là "Luyện dược sư nhập môn thủ sách", trong khúc dạo đầu giới thiệu các loại phân giai của luyện dược ở thế giới này, đây cũng là chỗ mà Tần Phàm cảm thấy hứng thú.

      Theo miêu tả trong sách, ở Võ Thiên đại lục, cũng phải tất cả luyện dược đều có thể xưng là đan, mà từ cao xuống thấp chia làm ngũ đẳng: ngũ đẳng là linh dịch, tứ đẳng là linh lộ, tam đẳng là linh tán, nhị đẳng là linh hoàn, nhất đẳng là linh đan!

      Dịch, lộ, tán, hoàn, đan.

      Đây là năm loại hình thái của luyện dược, linh dịch tự nhiên là dễ dàng luyện chế nhất, linh đan tự nhiên là khó khăn nhất.

      Linh dịch kỳ chính là các loại chất lỏng tinh luyện ra từ trong Linh Dược, đây cũng là cầu cơ bản để trở thành luyện dược sư, nhưng kinh nghiệm và năng lực của Luyện dược sư cũng ảnh hưởng đến độ tinh khiết của linh dịch, đây cũng là chỉ tiêu trọng yếu để phán đoán kỹ thuật luyện dược của Luyện dược sư.

      Mà linh lộ chính là linh dịch sau khi đạt tới độ tinh khiết cao nhất, tự động ngưng kết thành thể ngưng kết dược lực càng cao hơn nữa. như vậy, nếu như độ tinh khiết của linh dịch đạt đến ngoài 70% cách nào ngưng kết thành lộ được. Có thể luyện chế ra linh lộ, liền kỹ thuật của Luyện dược sư đạt đến trình độ rất cao.

      Linh tán là sau khi độ tinh khiết linh lộ đạt đến sau 80%, Luyện dược sư nắm giữ kỹ thuật "Ngưng thể" mới có thể luyện chế ra, dược lực của nó so với linh dịch linh lộ cao hơn rất nhiều, hơn nữa cũng phù hợp với thế nhân hơn hẳn.

      Về phần linh hoàn, chính là biến linh tán thành "Thể rắn", áp súc cực hạn dược lực cực lại, cầu phải đạt tới trình độ cực cao mới làm được! chỉ có tinh luyện linh dịch phải đạt đến độ tinh khiết ngoài 90%, còn phải đề luyện ra dược lực trong Linh Dược với trình độ lớn, cho phép có tia lãng phí, khỏa linh hoàn như thế dược hiệu vượt qua linh tán ba phần, thậm chí còn hơn nữa...!

      Khó luyện thành nhất tự nhiên là linh đan! Linh đan có vẻ loại giống như linh hoàn, đều là hình tròn, chỉ là nếu so với linh hoàn nhiều hơn tia sáng bóng đặc biệt thôi. Nhưng trong quá trình luyện đan, lại khó khăn hơn với luyện chế linh hoàn chỉ gấp mười lần! Điều kiện cơ bản nhất là độ tinh khiết linh dịch phải đạt đến 100%! Cái này phải khống chế chính xác với mỗi bước mới được.

      Ngoài ra, càng quan trọng hơn là phải hiểu được "chú linh" chi thuật! Nạp Thiên địa Linh Khí vào trong đan! Mượn nhờ Thiên địa Linh Khí tiến hành ngưng luyện cuối cùng, thành được gọi là đan, thành là hoàn! bước cuối cùng này cực kỳ trọng yếu, chỉ cần có tia sai lầm, thất bại trong gang tấc!

      Loáng thoáng, thậm chí rất nhiều Luyện dược sư quy luyện đan về phạm trù "Nghe theo Thiên Ý" .

      Trong "Luyện dược sư nhập môn thủ sách" ngoại trừ giới thiệu về các loại phân loại trọng yếu ra, còn nhắc đến ít giới thiệu liên quan đến chức nghiệp Luyện dược sư cao quý.

      Tuy rằng thường nhân đều gọi chung người có thể luyện chế Linh Dược là Luyện dược sư, nhưng giữa Luyện dược sư lại có phân chia, từ luyện dược có thể luyện chế xác định ra cao thấp về kỹ thuật luyện dược. Theo thứ tự là Luyện dược sư Linh dịch cấp, Luyện dược sư Linh lộ cấp, Luyện dược sư Linh tán cấp, Luyện dược sư Linh hoàn cấp cùng với Luyện Đan Sư!
      NoName_01 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :