CHƯƠNG 56: Huyết long luyện thể Tần Phàm lập tức thay đổi sắc mặt, vội vàng hỏi Cổ Mặc hỏi: - Lão đầu, đây là có chuyện gì? Ta cảm giác toàn thân đều nóng như muốn tan chảy vậy. - Cái này rất bình thường, Độc Giác Giao Long chi huyết này mặc dù chỉ là Giao Long, nhưng dù sao có khí tức của Long, cho nên máu thể hòa tan trong nước được, chỉ có thể qua huyết dịch sinh vật! Mà Giao Long chi huyết này bởi vì có được năng lượng cực lớn, tự nhiên phải nóng rồi. Cổ Mặc chỉ khẽ cười , sau đó lại trêu tức: - Nhịn chút , rất nhanh trôi qua thôi! Phải biết rằng, đây chính là thiên đại cơ duyên, nếu như là Tam cấp thú nhận được, rất có thể mượn lấy đó để tấn chức trở thành tứ cấp thú đấy! Mà đối với nhân loại mà , hấp thu long huyết có thể khiến thân thể trở nên vô cùng cứng cỏi, chính là thánh phẩm cường thể mà Luyện dược sư các ngươi đau khổ truy tìm đấy! - Vậy bây giờ ta phải làm sao đâu? Long huyết này đến cùng phải hấp thu thế nào! Tần Phàm phát ra tiếng kêu thống khổ, tuy rằng mưa to mực cọ rửa lấy thân thể của , nhưng cảm giác lửa nóng người lại có tia giảm bớt, thậm chí cảm giác được lục phủ ngũ tạng của mình tùy thời đều cháy lên vậy. - Ngồi xuống, tĩnh tâm, chờ đợi! Chờ long huyết tự mình chậm rãi hòa tan vào thân thể ngươi, sau đó thể phách của ngươi được đề cao rất lớn! Vô luận đối với việc ngươi phục dụng luyện dược tấn cấp hay là luyện hóa Ma Chủng trong tương lai đều có chỗ tốt! Thanh Cổ Mặc lần nữa truyền đến nói. - Ah ―― Tần Phàm hét to tiếng, vội vàng ngồi xếp bằng xuống, sau đó vận chuyển công quyết tu luyện, muốn mượn đó đến giảm bớt lực chú ý của bản thân đối với cảm giác nóng bóng kia, nhưng cổ năng lượng nóng rực kia lại giống như là vô khổng bất nhập vậy, vậy mà lại thẩm thấu vào trong võ khí của Tần Phàm! Phù phù! Nhưng vào lúc này, tiếng cực lớn từ xa phương vang lên, Cổ Mặc nhìn về bên kia cái, sau đó : - Độc Giác Giao Long quả nhiên tìm được cái hàn đàm kia rồi, chỉ là biết có bị giết ... Sau đó lòng tư bách chuyển, bộ trầm tư, cũng biết trong lòng suy nghĩ gì. Đương nhiên, lúc này Tần Phàm toàn tâm toàn ý dung hợp với long huyết, ngược lại bận tâm những vật này, giờ đối với mà , chống cự cảm giác nóng rực người mới là trọng yếu nhất. Theo võ khí tiến vào Vũ Điền Khí Hải, Tần Phàm thậm chí cảm giác được toàn bộ Vũ Điền đều trở nên đỏ bừng vậy, năng lượng nóng rực vậy mà truyền đến mặt võ khí khác trong Khí Hải! Sau đó toàn bộ Vũ Điền Khí Hải càng trở nên nóng hổi! Tần Phàm cảm giác được trong cơ thể của mình giống như nhiều hơn tòa núi lửa, tựa hồ tùy thời đều muốn bạo phát ra vậy. Tần Phàm khỏi chấn động, ngay cả sắc mặt cũng bỗng nhiên thay đổi. Giờ võ khí xảy ra biến dj, nếu như khi cách nào sử dụng nữa, vậy cũng biến thành phế nhân rồi! Nhưng lúc Tần Phàm muốn kiểm nghiệm chút, liền cảm giác được long huyết bên ngoài thân thể vào lúc này bỗng nhiên dính chặt vào làn da , Giao Long chi huyết kia rốt cục vào lúc này bắt đầu tiến hành dung hợp với da . Long huyết dung hợp, chính là trong máu nhân loại gia nhập huyết dịch thú, tự nhiên sinh ra phản ứng vô cùng kịch liệt! Loại phản ứng này mang đến cho Tần Phàm cảm thụ vô cùng đau đớn, huyết dịch toàn thân bắt đầu sôi trào, cặp mắt của cũng dần dần trở nên đỏ bừng... rốt cục cũng nhịn được nữa, thân thể bắt đầu lăn quay mặt đất..., muốn mượn đó để giảm thống khổ! Cũng may là trước kia cảm thụ qua cường thể linh dịch do Cổ Mặc cung cấp, cho nên chỉ thể phách trở nên cường đại hơn rất nhiều, mà ngay cả lực nhẫn nại cũng được tăng cường ít! Nếu giờ sớm hôn mê rồi! Đương nhiên hôn mê, cũng chưa hẳn là chuyện tốt. chỉ phải chịu lấy cảm giác nóng rực bên ngoài thân thể, còn phỉa chịu lấy trận trận nhiệt khí quay cuồng trùng kích trong Vũ Điền nữa, Tần Phàm cảm giác mình mực bồi hồi giữa chết sống lại, có khi thậm chí còn cảm thấy mình lập tức đau đến chết , nhưng lực ý chí cương ngạnh hết lần này tới lần khác chèo chống bảo trì được thanh tỉnh! Cũng biết qua bao lâu, rốt cục lúc ý thức Tần Phàm cũng bắt đầu có chút mơ hồ nhiệt độ thân cũng dần suy yếu bớt, cảm giác nóng rực trong máu cũng trở nên ôn hòa hơn rất nhiều. Mà long huyết thân lúc này cũng hấp thu vào da thịt, trở nên nhạt hơn rất nhiều, từ xa nhìn lại, chỉ có thể nhìn thấy bên ngoài thân tản ra tầng ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt. Theo ánh sáng màu đỏ dần dần biến mất, Tần Phàm cảm giác được thân thể cũng chầm rãi trở nên bình thường... trong miệng rốt cục nhàng thở ra hơi, đứng lên, lần này luyện hóa long huyết còn khó chịu hơn so với ngâm linh dịch vài phần! Dù tính tình có cứng cỏi, nhưng hôm nay cũng gần như hư thoát. Nhưng lại đột nhiên nhớ ra gì đó, khẩn trương hề hề vươn tay ra, võ khí trong cơ thể vận chuyển, đột nhiên cổ cảm giác nóng rực lần nữa truyền đến, Tần Phàm trong lòng hơi ngâm, đánh ra quyền về phía đại thụ bên cạnh! Man ngưu trùng kích! thân đại thụ bị đánh ra cái động lớn, mảnh gỗ vụn văng khắp nơi, Tần Phàm kinh ngạc nhìn thấy cái động kia lại như bị đốt trụi vậy! Thu hồi nắm đấm, Tần Phàm có chút thể tưởng tượng nổi nhìn võ khí màu vàng quấn quanh lấy chút hỏa hồng sắc đó. Từ quyền vừa rồi xem ra, võ khí biến dị này so với trước kia lại cường đại hơn ít. - Cái này... Tần Phàm khỏi ngây dại, thể tưởng được năng lượng nóng rực đến từ Giao Long chi huyết sau khi dùng hợp với võ khí lại sinh ra dị biến như vậy, võ khí hỏa hồng sắc kia ràng là đến từ năng lượng nóng rực, mà hỗn hợp võ khí sau khi bạo phát ra lại sinh ra hiệu quả cùng loại với hỏa diễm thiêu đốt! Nhớ tới cảm giác tê tâm phế liệt khi vừa rồi cảm giác nóng rực tiến vào Vũ Điền, Tần Phàm vẫn còn sợ hãi trong lòng, ngay vừa rồi toàn bộ Vũ Điền nội phủ đều phảng phất như bốc cháy lên vậy, cho rằng Vũ Điền của mình có lẽ bởi vậy mà bị phế , nhưng thể tưởng được lại nhân họa đắc phúc! Cái này khiến khỏi có chút vui mừng lộ nét mặt. - Ồ? Cổ Mặc trông thấy tình cảnh này cũng khỏi cảm thấy có chút kinh ngạc, bay bổng đến bên người Tần Phàm, cầm lấy khối mảnh gỗ vụn cháy đen. - Lão đầu, võ khí của ta vậy mà xảy ra biến dị, biết là vì sao ? Tần Phàm hơi có chút hưng phấn hỏi Cổ Mặc, tuy rằng bây giờ thấy được chỗ tốt, nhưng vẫn lo lắng có di chứng gì đó. - Cái này... Làm sao có thể như vậy...
Chương 57: Võ khí dị biến Cổ Mặc nắm lấy khối gõ vụn cháy đen, lại nhíu mày, tựa hồ cũng ràng lắm, chỉ lẩm bẩm : - Mảnh gỗ vụn cháy đen này, thoạt nhìn rất giống như tổn thương do hỏa linh khí tạo thành, nhưng hiệu quả như vậy ràng chỉ có võ khí bản thân và linh khí trong trời đất giao hòa mới có thể đánh ra được, tiểu tử ngươi chỉ mới vừa tấn cấp đến Võ Giả nhị cấp, làm sao có thể có được năng lực chỉ Linh Vũ sư mới có? - Ta biết cũng cần hỏi ngươi rồi. Tần Phàm nhếch miệng, chậm rãi nhớ lại tình cảnh vừa rồi: - Vừa rồi khi long huyết xối lên người ta, ta liền thoáng cái trông thấy cỗ năng lượng cuồng nhiệt trùng kích đạt đến cảnh giới Võ Giả nhị cấp, mà khi võ khí tân sinh chảy về phía Vũ Điền thứ hai, cổ năng lượng này liền hóa thành khí lưu nóng rực hỗn hợp với võ khí trước kia của ta... - Vậy có thể là vừa rồi ngươi vừa vặn đột phá, dưới cơ duyên xảo hợp mới sinh ra biến dị như vậy a. Độc Giác Giao Long phân cao thấp, giống đực là thú hỏa thuộc tính, mà giống cái là thủy thuộc tính, theo như thế đầu Độc Giác Giao Long vừa rồi hẳn là giống đực, cho nên trong máu nó mới đựng hỏa năng lượng dồi dào như thế... Cổ Mặc khẽ cười : -Hắc hắc, xem như ngươi đại vận, phẩm chất võ khí này tuy rằng so với Dung Linh võ khí của Dung Linh chi cảnh thấp hơn ít, nhưng lại có được tính chất của Dung Linh võ khí, chậc chậc, cái này khó tưởng tượng... Càng quan trọng hơn là, sớm cảm nhận được tính chất của Dung Linh, tương lai đột phá đến Dung Linh chi cảnh dễ dàng hơn rất nhiều! - Vậy có di chứng gì chứ? Tần Phàm nghe Cổ Mặc liền có chút hưng phấn động tâm, nhưng trong nội tâm vẫn có tia lo lắng. - Ách. Dáng cười của Cổ Mặc trì trệ, mặt mo ửng đỏ : - Khục khục, cái này sao, phải hảo hảo quan sát thời gian ngắn mới biết được, có lẽ có, có lẽ . - Đây phải nhảm sao? Tần Phàm khỏi nhăn mặt, chẳng qua giờ cảm giác được Vũ Điền mảnh ấm áp, ngược lại tạm thời có gì dị thường, vì vậy liền để ý đến nữa. Tiếp theo lại vươn tay ra, vòng hỏa diễm giống như võ khí màu màu vàng xen lẫn màu đỏ xuất ở lòng bàn tay, từ sau khi Tần Phàm đột phá đến võ giả, đan hỏa cũng từ màu trắng nhạt tiến hóa thành màu vàng, giờ võ khí biến dị, hợp với đan hỏa cũng theo đó biến dị. Cảm giác được nhiệt độ nóng rực đó, Tần Phàm biết phẩm chất của đan hỏa cao hơn trước rất nhiều. Khóe miệng khỏi lộ ra dáng cười hưng phấn, phẩm chất đan hỏa được đề cao, như vậy ít luyện dược cao cấp hơn cũng có thể luyện chế ra, giống như Băng Linh Đan kia, vốn còn lo lắng phẩm chất đan hỏa, giờ ngược lại cần lo nữa rồi. - Quả nhiên là nguy cơ và kỳ ngộ cùng tồn tại ah. Tần Phàm có chút cảm thán , vừa rồi đứng gần quan sát ngũ Hổ phệ Long thập phần nguy hiểm, nhưng lại cơ duyên xảo hợp luyện hóa được Giao Long chi huyết, lúc dung hợp Giao Long chi huyết đau đến chết sống lại, nhưng lại khiến cho võ khí biến dị, cái này là phúc họa tương y. Ngẩng đầu nhìn về phía xa xa, rất nhanh liền nhìn thấy lân phiến cực lớn do Độc Giác Giao Long vừa rồi tróc ra, vội vàng chạy nhanh tới, ở đây xảy ra động tĩnh lớn như vậy, nên ở lâ. Mặc dù đại bộ phận thú bị khí tức của thú cao cấp chấn nhiếp dám tới, nhưng Tần Phàm lo lắng chính những võ giả khác trong thú sơn mạch này. Lân phiến do Độc Giác Giao Long tróc ra tổng cộng có ba phiến, mỗi phiến đều lớn chừng nửa người, bất quá trong đó có phiến bị Thiên Dực Hổ trảo đứt rồi. Mà những lân giáp này ngâm trong mưa lâu như vậy, nhưng vuốt ve phía vẫn có cảm giác ấm áp, rất thần kỳ. xuất ra thanh trường đao kia, quán thâu võ khí thử chém lên vài cái, vậy mà chỉ lưu lại vài đạo bạch ngân thôi! - Lân phiến này ngay cả lục cấp thú Thiên Dực Hổ cũng rất khó tổn thương, nếu như làm thành nội giáp mặc lên người, ngày sau bảo đảm hơn nhiều. Tần Phàm thầm có chút hưng phấn, sau đó liề muốn thu những lân giáp này vào trữ vật giới chỉ. Nhưng ngay lúc này, hồi tiếng bước chân truyền đến, sau đó liền có năm sáu tên mạo hiểm giả ở bên ra, chuyện Tần Phàm lo lắng cuối cùng xảy ra, những người này tất nhiên là trông thấy động tĩnh do Thiên Dực Hổ và Độc Giác Giao Long giao đấu tạo thành nên mới chạy tới đây. Quả nhiên, người trong đó liếc thấy vật trong tay Tần Phàm, kinh hỉ : - Đó là lân giáp của Độc Giác Giao Long! Mới vừa rồi bị Thiên Dực Hổ đánh xuống đấy! Trong mấy người cầm đầu là nam tử bạch y mũi ưng, thoạt nhìn bộ dáng có chút hiểm, nhìn thoáng qua Tần Phàm liền lạnh lùng : - Buông lân giáp, tha cho ngươi mạng! - Người nọ là Võ sư. Thanh của Cổ Mặc lúc này ở bên tai nhàn nhạt truyền đến, từ lúc những người này xuất về lại trong giới chỉ rồi. Tần Phàm nhướng mày, nháy mắt sau đó lại nghe thấy người hét lên: - Trường đao tay là của lão Hắc! Tần Phàm nghe thấy lời này, ngẩng đầu lên tinh tế quan sát mấy vị khách mời mà đến, lúc này mới phát phục sức của mấy người này vậy mà có chút tương tự ba người giết khi vừa vào thú sơn mạch, ở chỗ ngực đều có thêu Hùng Ưng màu xanh . - Nguyên lai là rắn chuột ổ. Tần Phàm hừ lạnh tiếng, ngờ ba người kia lại cùng mạo hiểm đoàn với mấy người này, bất quá cái gọi là Thanh Ưng mạo hiểm đoàn này cũng phải vật gì tốt. - Trách được hai ngày này Văn Đầu, lão Hắc và Quỷ ải lại có tin tức, mười phần là chết tay tiểu tự này rồi. Nam tử hiểm cầm đầu lạnh nhạt : - Người động vào Thanh Ưng mạo hiểm đoàn chúng ta, vậy cũng đừng nghĩ thoát khỏi đây, tung lưới! Nhưng lại cho Tần Phàm bất cứ cơ hội giải thích nào, ở Thú Hoang Nguyên chính là như vậy, thực lực vi tôn, có đạo lý gì có thể cả. Theo người cầm đầu kia ra lệnh tiếng, mấy người phía sau lập tức tản ra, từ bốn phương tám hướng vây quanh về phía Tần Phàm. Tần Phàm nhìn mấy người vây quanh, thần sắc trở nên càng ngày càng ngưng trọng, thực lực mấy người này thấp nhất cũng là Võ Giả lục cấp, còn có hai người là Võ Giả thất cấp, hai Võ Giả bát cấp. Thậm chí còn có Võ sư ở đây, tự nhiên tự phụ đến mức nghĩ dùng thực lực Võ Giả nhị cấp là có thể đối phó bọn . - Lão đầu, bọn có Võ sư ah! Lúc này ngươi còn ra tay sao? Tần Phàm thử giọng gọi Cổ Mặc, nhưng ngoại trừ tiếng "Hắc hắc" ra cũng có đáp lại gì khác cả. - Kháo. Tần Phàm chửi tiếng, biết muốn nhờ Cổ Mặc ra tay hoặc là mượn lực lượng của đều thể, vốn lấy thực lực của muốn mình chiến thắng những người thể nghi ngờ chỉ là chuyện hoang đường.
Chương 58: Trùng trùng điệp điệp vây quanh Dùng thực lực của , nhiều nhất chỉ có thể đối phó Võ Giả thất cấp bình thường thôi, nếu như Võ Giả thất cấp hiểu lợi võ kỹ lợi hại, như vậy cũng phải là đối thủ! tên cũng đối phó được, huống chi là mấy tên chứ? Cho nên, hôm nay chỉ có con đường -- chạy! - Thanh Ưng mạo hiểm đoàn đúng ? Hừ, chuyện hôm nay ta ghi nhớ, ngày sau có cơ hội, ta nhất định khiến các ngươi gà chó yên! Khóe miệng Tần Phàm nổi lên lạnh như băng, trong miệng u . - Vào lúc này còn dám lộ ra địch ý với ta, quả là có dũng khí! Bất quá ngươi như vậy, thể nghi ngờ là rất ngu xuẩn, càng làm tăng quyết tâm muốn giết ngươi của ta! Nam tử mũi ưng hiểm cầm đầu đối phương lạnh nhạt , hai mắt tràn ngập sát cơ, bất quá bản thân của cũng lập tức động thủ, chỉ ở nguyên tại chỗ trấn áp tràng diện. - Ha ha, chẳng lẽ trước kia ta còn cơ hội chết sao? Tần Phàm khinh thường cười lạnh , vừa rồi Thanh Ưng mạo hiểm đoàn này ràng quyết tâm giết chết báo thù cho mấy người lão Hắc bọn họ, cho dù giao ra lân phiến của Độc Giác Giao Long cũng chỉ có đường chết. - Quả có. Nam tử mũi ưng nham hiểm kia híp mắt nhìn Tần Phàm, trầm , sát cơ che dấu chút nào. Nhìn mấy người còn lại của Thanh Ưng mạo hiểm đoàn chậm rãi vây quanh tới, sát cơ trong mắt Tần Phàm cũng đại thịnh, cho dù chạy trước tiên cũng phải giết cho đủ vốn . Mấy khối lân phiến của Độc Giác Giao Long và hắc sắc trường đao đều bỏ vào trong giới chỉ, con mắt Tần Phàm bắt đầu dò xét mấy tên võ giả xông tới, tìm kiếm đối tượng để ra tay đầu tiên. - Ồ? Tiểu tử này lại có trữ vật giới chỉ! Hắc hắc, lão Tứ lần này ngươi có phúc. Trong đó gã võ giả trông thấy Tần Phàm sử dụng trữ vật giới chỉ, khỏi con mắt sáng ngời. - Hắc hắc, ta muốn cái trữ vật giới chỉ lâu rồi, tiểu tử, cám ơn ngươi, đợi lát nữa ta cho ngươi chết thống khoái chút. gã Võ Giả thất cấp cao gầy khác cười hắc hắc , ánh mắt nổi lên vẻ tham lam. Trong mắt bọn họ, Tần Phàm giống như là cỗ thi thể rồi. - Hừ, như vầy, vậy từ ngươi ! mặt Tần Phàm lên tia lãnh ý, thân hình bắt đầu cấp tốc lui về sau, chỗ đó vừa vặn có khe hở rộng ba mét rộng, mà vị trí này vừa hay cách tên Võ Giả thất cấp cao gầy gần nhất, Tần Phàm biết từ nơi này lui lại, đầu tiên xông tới nhất định là người này. - Ha ha, giờ mới muốn phải muộn sao? Quả nhiên, tên cao gầy kia trông thấy Tần Phàm muốn chạy trốn liền dữ tợn cười cười, lập tựu vọt tới. Mà mặt mấy người khác cũng lộ ra vẻ trêu tức, thầm nghĩ tên này quả nhiên chỉ là đệ tử thế gia mới ra đời, tâm cao ngất, nhưng lại biết biến báo. - Chết ! Thấy tên cao gầy kia tới gần, Tần Phàm thừa cơ đánh ra Huyền Trọng quyền, thoáng cái vây vào Trọng Lực Vực dị thường, giờ đột phá đến Võ Giả nhị cấp, Tần Phàm đánh ra Trọng Lực Vực gấp ba lần cũng chút cố sức. Trọng Lực Vực hơn gấp ba lần này đối với Võ sư mà ảnh hưởng lớn, nhưng đối với tại võ giả, coi như là Võ Giả cửu cấp vẫn có ảnh hưởng nhất định! Tên cao gầy kia chỉ là Võ Giả thất cấp, thân hình dưới ảnh hưởng của trọng lực dị thường khỏi trì hoãn rất nhiều, ngay khi kinh nghi bất định, Tần Phàm triển khai Lưu Tinh Bộ nhanh chóng đánh qua! Bởi vì trước kia có kinh nghiệm, Tần Phàm biết Huyền Trọng quyền ở giai đoạn giờ thế lớn nhất chính là thừa lúc đối thủ sẵn sàng, vượt ngoài dự đoán mọi người! Cho nên lần này lộ ra trầm ổn hơn nhiều, cho đến khi hán tử cao gầy kia cách chưa đầy năm mét mới đánh ra Huyền Trọng vực, như vậy đối phương phản ứng kịp, có thể đánh tới trước mặt ! Gã hán tử cao gầy kia căn bản tránh cũng thể tránh! - Man ngưu trùng kích! Nắm đấm trực tiếp đánh ra. Đối với chiêu Nhân giai võ kỹ do Cổ Mặc cải tiến qua này, Tần Phàm càng ngày càng thuần thục, thậm chí cho rằng chiêu này lực công kích chút cũng yếu hơn võ kỹ Địa giai cao cấp! Hơn nữa giờ bởi vì võ khí biến dị nên uy lực càng phi thường cương mãnh! Tần Phàm có lòng tin, quyền này đánh trúng gã cao gầy kia chết cũng phải trọng thương! Nhưng ngay lúc này, Tần Phàm đột nhiên ngửi được vòng khí tức nguy hiểm đến mức tận cùng, thân thể như bản năng, Lưu Tinh Bộ vào thời khắc này toàn lực triển khai, lướt ngang hai bước! Vèo! tiếng, mũi tên bắn lén mang theo cam sắc võ khí từ trung cách mặt chưa đủ phân bay qua! Cực kỳ lăng lệ ác liệt! Tiếng xé gió thậm chí lướt ngang mặt ! Tần Phàm men theo phương hướng bắn ra nhìn lại, lại phát tên Võ sư mũi ưng kia dĩ nhiên là võ giả chuyên tinh cung tiễn! Trách được mực vẫn xông lại đối phó Tần Phàm, bởi vì khoảng cách với mà ngược lại là ưu thế! Nhìn mấy người khác càng ngày càng bức gần, lại có Võ sư chuyên tinh cung tiễn ở bên nhìn xem, Tần Phàm biết mình càng ngày càng nguy hiểm, nên ở lâu! - Tiểu tử là ngươi giở trò quỷ? Tên hán tử cao gầy kia phát ra tiếng nổi giận, song chưởng nổi lên hoàng sắc võ khí nồng hậu dày đặc, lại sử ra võ kỹ lợi hại nhất của bản thân giết qua, tuy rằng thân hình trì trệ chút, nhưng vẫn hung mãnh phi thường. Tần Phàm thân hình cấp tốc lui về phía sau, làm bộ như muốn chạy trốn, Võ sư kia hừ lạnh tiếng, lần nữa phát ra mũi tên. Chính là cơ hội này! Tần Phàm biết bắn ra mũi tên muốn bắn tiếp cần khoảng thời gian, vì vậy Lưu Tinh Bộ lập tức toàn lực triển khai, có lòng tin có thể tránh khỏi mũi tên này, đồng thời đón đánh tên hán tử cao gầy kia. Mà vào lúc này, dị biến tái sinh! Vèo! Vèo! Vèo! Đột nhiên ba đạo ánh sáng lạnh từ xa bay tới, theo ba đường thượng trung hạ phóng về phía Tần Phàm! Khóe mắt Tần Phàm quét thấy tên Võ sư mũi ưng kia phát ra tiếng cười lạnh, lại dùng trực tiếp dùng võ khí ngưng tụ thành ba mũi tên, căn bản cần bất luận chuẩn bị gì liền bắn về phía Tần Phàm! Đây là Võ sư! Có dùng võ khí ly thể! Võ sư chuyên tinh cung tiễn thậm chí có thể dùng võ khí ngưng tụ thành mũi tên công kích địch nhân! - Thất sách! Tần Phàm trong lòng khỏi trầm xuống, lấy tốc độ của ba đạo lưu quang kia đến đây, mấy người sau lưng lại cách chưa đầy ba met, nếu như phải do bọn vừa tiến vào Huyền Trọng vực có chỗ chậm chạp và phản ứng kịp giờ có lẽ công kích đến rồi. Tránh cũng thể tránh! Lui thể lui! Tần Phàm cắn răng cái, thân hình đột nhiên xông về phía gã hán tử cao gầy, Man ngưu trùng kích.
Chương 59: Giết ra lớp lớp vòng vây PHỐC! đạo ánh sáng lạnh xuyên qua bả vai trái của Tần Phàm, hai đạo khác bị tránh được, nháy mắt sau đó, nắm đấm tay phải Tần Phàm xen lẫn võ khí cuồng bạo đánh trúng vào cổ họng gã hán tử cao gầy kia! quyền đánh bay! Sau đó Tần Phàm nhanh chóng bước qua thân thể , theo hướng kia liền xông ra ngoài! Tuy rằng bị thương, nhưng cuối cùng cũng xông được ra ngoài, còn đánh võ giả thất cấp của đối phương bị tàn phế ! - Ha ha! Cái gì Thanh Lang mạo hiểm đoàn, các ngươi chờ, ta quay lại tìm các ngươi! Nhanh chóng ăn khỏa chỉ huyết hoàn, lưu lại mảnh vết máu, Tần Phàm tự tin phát ra tiếng cười to, tộc độ Lưu Tinh Bộ tăng lên đến cực hán, thoáng cái chạy khỏi hơn 10m, vài đạo mũi tên đuổi sát đến cũng bị tránh khỏi. - Hắc hắc, chẳng lẽ ngươi cho rằng ngươi như vậy rời được sao? Võ sư mũi ưng lúc này lại phát ra tiếng cười lạnh, sau đó Tần Phàm liền phát ở phía tiến tới, xuất mấy đạo nhân ảnh... Lúc này mưa lớn bầu trời ngừng lại, bầu trời sáng ngời. - Ở đây còn có mai phục? Nhìn về phía mấy đạo nhân ảnh ở phía trước, lòng Tần Phàm trầm xuống, chậm rãi nổi lên loại cảm giác nguy cơ. - Hắc hắc, tiểu tử, ở bên ngoài thú sơn mạch đắc tội Thanh Ưng mạo hiểm đoàn chúng ta còn chưa có mấy người được, ngươi vẫn nên lưu mạng lại ! Lúc này, nhận ảnh phía trước rốt cục cũng xuất ở trong tầm mắt, trong đó cầm đầu là đại hán cơ bắp dữ tợn vừa cười vừa . Mà ở hai bên phân biệt đứng hai võ giả mặc phục sức Thanh Ưng mạo hiểm đoàn, mấy người kéo ra có khoảng cách, vừa hay chặn lấy đường của Tần Phàm. Trước đường , phía sau có truy binh! Lúc này, tình thế Tần Phàm gặp phải phi thường nguy cấp, ở hậu phương là Võ sư mũi ưng cùng Võ Giả lục cấp, bên trái là hai cái võ giả bát cấp bọc đánh, bên phải là Võ Giả thất cấp và Võ Giả cửu cấp bức ra, phía trước là ba võ giả của Thanh Ưng mạo hiểm đoàn lấy đại hán cơ bắp hoành lộ chặn đường. Huống hồ bởi vì vừa rồi Độc Giác Giao Long đại chiến với Thiên Dực Hổ nên phiến rừng cây này lộn xộn, chỉ thể thành chướng ngại vật để ngăn tên của Võ sư mũi ưng kia, ngược lại còn có rất nhiều chướng ngại vật đường của , cái này đối với Tần Phàm mà thập phần bất lợi! - Lão đầu, ngươi còn giúp ta xong đấy. Thần sắc Tần Phàm biến đổi, lần nữa thử truyền với Cổ Mặc. - có việc gì, chết được đâu. Lịch lãm rèn luyện nha... trải qua sao lại xem như huấn luyện được gì? A...... Nhiều kinh nghiệm nguy cơ chút đối với ngươi mới có lợi. Cổ Mặc vô tình , sau đó liền lên tiếng nữa. Nghe trả lời như thế, Tần Phàm lập tức có chút gì, nhìn về ba người ràng phải loại thương thiện phía trước, cảm thấy da đầu có chút run lên. Đại hán cơ bắp kia ít nhất nhìn cũng có thực lực Võ Giả cửu cấp, mà hai người phía sau cũng có thực lực thất Võ Giả bát cấp. Nếu là bình thường có thể dựa vào Huyền Trọng quyền tới quần nhau chút, nhưng giờ ở phía sau còn có truy binh! Lại có Võ sư tinh thông Xạ Thuật nữa! Giờ làm sao trốn? Tần Phàm chau mày, trong nội tâm rất nhanh nghĩ biện pháp, Cổ Mặc cũng đúng, con người khi gặp phải nguy hiểm, chỉ cần đủ bình tĩnh tỉnh táo, như vậy tư duy và thân thể phản ứng quả nhanh hơn bình thường nhiều. Nhưng tình hình thế này, ngoại trừ sinh ra canh để bay khỏi lớp lớp vòng vây, nếu cũng chỉ có thể dựa vào cường lực để đột phá thôi! - Mẹ nó, liều mạng! Tần Phàm cắn răng cái, biết kéo dài càng lâu đối với càng bất lợi, nếu như khi để Thanh Ưng mạo hiểm đoàn này hình thành vòng vây, vậy đợi chỉ có con đường chết thôi. Vì vậy, nhanh chóng cho vào miệng khỏa tăng khí hoàn, theo dược lực phát huy, võ khí trong cơ thể chậm rãi gia tăng đến cảnh giới Võ Giả tứ cấp. Tăng khí hoàn chỉ tạo thành thống khổ rất lớn với thân thể, hơn nữa Linh Dược cần thiết để luyện chế rất khó thu thập, Tần Phàm cũng chỉ luyện chế ra được hai khỏa thôi, mà trong lúc tranh tài cùng Tần Ninh dùng hết khỏa. Hôm nay, nếu như phải đến lúc này, muốn phục dụng khỏa tăng khí hoàn cuối cùng này. Theo võ khí trong cơ thể gia tăng, Tần Phàm cũng thoáng cái nhiều hơn chút tự tin, ánh mắt tỉnh táo chống lại đại hán cơ bắp phía trước. Đại hán cơ bắp này tuy rằng là Võ Giả cửu cấp, hơn nữa nhìn qua còn khó đối phó hơn người khác nhiều, nhưng lúc này lại là người cách Tần Phàm gần nhất, con đường vòng vèo phía sau cũng là lộ tuyến thích hợp để trốn nhất. - biết tự lượng sức mình! Đại hán cơ bắp kia thấy Tần Phàm vội xông đến liền lộ ra vòng cười lạnh. - Man ngưu nghịch xung! Khí thế Tần Phàm vẻn vẹn cất cao trượng, quyền thủ nắm chặt, võ khí vàng đỏ biến dị cuồng bạo lập tức tràn đầy ống tay áo, toàn bộ ống tay áo đều bị cổ võ khí này phồng lên, tựa hồ tùy thời như muốn nổ tung lên vậy. Hai mắt ngưng tụ, Tần Phàm nắm chặt nắm đấm, vốn đột nhiên co rụt lại, lập tức lui về sau, mãnh liệt bắn ra. - Phanh! Hai nắm đấm ầm gặp nhau trong khí, thanh khí bạo như sấm rền bên tai, hai người tấn công đồng thời rút lui hai bước. Đại hán cơ bắp sắc mặt hơi đổi, thể tưởng được uy lực quyền này lại lớn như thế, sử xuất chính là Nhân giai cao cấp võ kỹ, mà lại dùng võ khí của Võ Giả cửu cấp bộc phát, lại chỉ khiến đối phương thể xông lên được? - Hồng Đào, ngăn lại, vô luận thế nào cũng thể để đào tẩu! Thanh của Võ sư mũi ưng lãnh truyền đến. - Ta ngăn chặn , Phương thiếu ngươi nhanh bắn chết ! Tên đại hán cơ bắp gọi là Hồng Đào kia sắc mặt biến hóa, nháy mắt sau đó, phát nắm đấm của mình đột nhiên truyền đến cảm giác vô cùng nóng bỏng, cúi đầu xem xét liền phát làn da vậy mà trở thành mảnh cháy đen. - Ah ―― Hồng Đạo nhịn được phát ra tiếng bi thiết, tiếp theo bụm lấy nắm đấm, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch. Trông thấy quyền này vậy mà tạo thành uy lực lớn như vậy, Tần Phàm cũng hơi có chút kinh ngạc, nhưng tận dụng thời cơ, ngay khi tên kia bụm lấy nắm đấm, vội vàng thả người qua, đnáh quyền tới trước ngực đối phương. - Bành! Hồng Đào theo bản năng né qua bên cạnh, nhưng vẫn bị quyền này đánh lên vai, lập tức lại đạo cảm giác cực kỳ nóng rực truyền đến, khiến nhịn được nữa, thân thể lay động cái ngã mặt đất. Tần Phàm cố nén hấp dân tiến lên đánh chết , chỉ vội vàng triển khai Lưu Tinh Bộ tốc độ cao nhất bỏ chạy về trước, trải qua nhiều lần chiến đấu như thế, Lưu Tinh Bộ của trong lúc mơ hồ lại tăng lên ít. thể , chiến đấu quả nhiên là phương pháp tôi luyện thân pháp tốt nhất!
Chương 60: Kỷ Huyên Nhi - Nhanh, nhanh ngăn lại, tiếc giá lớn, nhất định thể để cho đào tẩu được! Thấy Tần Phàm vậy mà trốn ra khỏi vòng vây, bên kia tên Võ sư mũi ưng hổn hển quát lớn, mà trong tay sớm bắn ra ba đạo quang tiễn. Lúc này, trong lòng của nhưng khỏi nổi lên tia khủng hoảng. Tuổi còn như vậy, vậy mà có thể cùng Võ Giả cửu cấp chống lại, nếu đợi thêm hai năm nữa, vậy còn chịu nổi sao? Nếu để cho trốn khỏi đây, ngày sau Thanh Ưng mạo hiểm đoàn, tuyệt đối đụng phải đả kích hủy diệt! Chỉ cần vừa nghĩ tới ngày sau có thể gặp phải trả thù phô thiên cái địa, Võ sư mũi ưng được gọi là Phương thiếu trong lòng liền nổi lên sát ý. Nhưng may mắn Phương thiếu này cũng chỉ vừa mới đột phá đến cảnh giới Võ sư lâu, lần chỉ có thể phát ra ba đạo quang tiễn, hơn nữa xa xa đạt tới cảnh giới tùy tầm phát ra, bách phát bách trúng, cho nên Tần Phàm cho tới giờ cũng chỉ trúng mũi tên thôi. Cung thuật sở trường cầu chế cực cao với vũ khí, Phương thiếu này vẫn xa xa còn chưa nhập môn. Đây là đánh giá Cổ Mặc giành cho . Ngay khi Tần Phàm chiến đấu với đại hán cơ bắp kia, mấy người khác tới gần, giờ Tần Phàm cách bọn họ chỉ chưa đây năm mét! Thậm chí có thể cảm giác được sau lưng các loại khí kình lăng lệ ác liệt đánh tới . Nguy cơ còn chưa được giải trừ! Càng khiến cho Tần Phàm chấn động trong lòng chính là vào lúc này, rừng rậm ở trước vậy mà lần nữa xuất bóng người! - Chẳng lẽ phải viết di chúc ở đây sao? Trong nội tâm trầm xuống, Tần Phàm chuẩn bị liều mạng, nhưng khiến ngoài ý muốn chính là, bóng người trong rừng rậm cũng tới, mà ném tới phía sau túi nan! Lập tức sương mù nồng đậm liền từ bố nang lan ra, chặn hết tầm mắt mọi người! - Ồ? Con mắt Tần Phàm sáng ngời. - Muốn mạng sống hãy theo ta . Nháy mắt sau đó, đã nghe được thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng từ phía trước truyền đến. Tần Phàm khỏi khẽ giật mình, thể tưởng được người này lại đến cứu mình! Do dự chút, liền theo. Bởi vì đối với nơi này quả quá quen thuộc, nếu như chạy loạn rất có thể đến tuyệt lộ, mà khi để người của Thanh Ưng mạo hiểm đoàn ở đằng sau đuổi theo nhất định chết, cho nên vẫn nên rời khỏi đây rồi tính. Huống hồ đối phương chỉ có người, cho dù có lòng muốn hại cũng quá lo lắng, dù sao khi cần thiết Cổ Mặc nhất định xuất thủ cứu giúp. Rất nhanh, hai người bọn họ xuyên ra bên ngoài sương mù, mà ở phía sau lại truyền đến tiếng rống giận dữ của Thanh Ưng mạo hiểm đoàn - Phương thiếu, là tiểu tiện nhân Kỷ Huyên Nhi kia cứu tên tiểu tạp chủng đó! thành viên trong mạo hiểm đoàn ra . - Đuổi! Nhanh đuổi theo, đừng để bọn rời khỏi! Kỷ Huyên Nhi tiểu tiện nhân kia, nhiều lần phá hư chuyện của Thanh Ưng mạo hiểm đoàn chúng ta, lần này nhất định thể để cho nàng rời , đợi đến khi bắt được nàng, ta nhất định phải khiến nàng sống bằng chết. Tên võ sư mũi ưng được xưng là phương thiếu lãnh rống lớn . Lúc này Hồng Đào cũng từ mặt đất bò lên, cảm giác nóng rực người vẫn còn nguyên, khiến đường cũng khỏi có chút run rẩy. - Ngươi sao chứ? Phương Thiếu lạnh giọng hỏi. - Nghỉ ngơi chút có lẽ sao nữa, thể tưởng được võ kỹ của tiểu tạp chủng này lại quỷ dị như vậy, lần sau gặp mặt , ta nhất định phải làm thịt ! Hồng Đào nghiến răng nghiến lợi . - Tiềm lực của tiểu tạp chủng này thập phần khủng bố, giờ lại cùng tiểu tiện nhân Kỷ Huyên Nhi kia lại với nhau, cái này đối với Thanh Ưng mạo hiểm đoàn chúng ta là đả kích rất lớn! tiếc cái giá lớn, cho dù lật tung toàn bộ bên ngoài thú sơn mạch cũng phải nhanh chóng tìm ra họ! Phương thiếu kia lạnh giọng : - Ngươi có việc gì cùng , nên hành động mình, ít nhất ba người cùng chỗ, ta tụ tập ít huynh đệ nữa tới hỗ trợ. Tiếng bước chân từ phía sau truyền đến, Tần Phàm theo người phía trước xuyên qua mấy bụi cỏ rậm rạp, rẽ quanh mấy lần, thanh ở sau lưng lúc này mới chậm rãi biến mất, cũng bắt đầu có cơ hội đánh giá nữ tử thần bí ở phía trước. Nữ tử bị Thanh Ưng mạo hiểm đoàn gọi là Kỷ Huyên Nhi này, tóc dài co lại, lộ ra nhàng khoan khoái và có vài phần cao quý. Có thể là để hành tẩu thuận tiện trong thú sơn mạch nên lúc này Kỷ Huyên Nhi ăn mặc thân y phục dạ hành màu đen bó sát người, nhưng vì mưa to vừa tạnh nên giờ trong rừng khắp nơi đều là mưa, cho nên lúc này y phục dạ hành màu đen nàng mang hoàn toàn ướt nhẹp, chăm chú dán lên thân thể động lòng người. Từ phía sau nhìn lại, thân thể lung linh xinh đẹp lộ ra rất là mê người. Đặc biệt là vòng eo mềm mại kia, trong lúc ra sức chạy lộ ra càng thêm động lòng người, ngực nàng cũng tính là quá đầy đặn, nhưng bởi vì vòng eo rất , cho nên thoạt nhìn ngược lại nhiều thêm vài phần phong tình, lúc này dưới y phục dạ hành ướt đẫm như như , khiến người khỏi nổi lên ý nghĩ kỳ quái. - Kỷ Huyên Nhi này tại sao phải cứu ta? Tần Phàm cũng phải là loại người háo sắc, chỉ nhìn chút liền phục hồi tinh thần lại, bắt đầu suy nghĩ mọi chuyện từ đấu đến cuối: - Thoạt nhìn Kỷ Huyên Nhi này đối với bên ngoài thú sơn mạch tựa hồ rất là quen thuộc, vừa rồi người của Thanh Ưng mạo hiểm đoàn tựa hồ cũng nhận ra nàng, chẳng lẽ giữa bọn họ có thù oán gì đó sao? đường im lặng, hai người trong bất tri bất giác chạy gần nửa giờ, phương hướng cũng thay đổi hơn mười lần, đường còn giết mấy con thú, lúc này mới đến tiểu sơn cốc thập phần kín đáo. Bởi vì thú sơn mạch phi thường lớn, địa hình núi non phập phồng, hình dạng mặt đất đa dạng, ngay cả hàn đàm cũng có, cho nên Tần Phàm đối với trong này lại có tiểu sơn cốc như vậy cũng thấy kỳ lạ. - Ở đây bọn có lẽ phát được nữa Lúc này, Kỷ Huyên Nhi ở phía trước ngừng lại, xoay người lại trong trẻo nhưng lạnh lùng với Tần Phàm, đồng thời, Tần Phàm rốt cục cũng thấy được ngũ quan xinh xắn của Kỷ Huyên Nhi. - Cái này. . . Xem xét phía dưới, Tần Phàm lập tức phát ra tiếng kinh ngạc, trong khoảng thời gian ngắn khỏi có chút ngây dại. Vị nữ tử trước mặt , vậy mà lớn lên thập phần tưng tự Tần Li! Mới nhìn qua, Tần Phàm thậm chí cho rằng là do Tần Li lo lắng nên cùng theo đến thú sơn mạch! Chăm chú nhìn kĩ hồi, lúc này mới nhận ra khác biệt, Kỷ Huyên Nhi tuy rằng ngũ quan có 80% tương tự Tần Li, nhưng là niên kỷ lại lớn hơn Tần Li chút, bộ dáng chừng 1* tuổi. Hơn nữa khí chất hai người cũng có chút khác nhau, nếu như khí chất Tần Li là trong thanh nhã mang theo ít ôn nhu khí chất Kỷ Huyên Nhi lại là trong trong trẻo lại mang theo tia đạm mạc.