Chương 51: Ai là dê béo.. - Giao tất cả tiền tài ra đây, tha cho ngươi khỏi chết. Nam nhân bộ dáng văn sĩ ở chính giữa bộ dáng lùng . - Hắc hắc, kỳ tiểu tử miệng còn hôi sữa như ngươi lại dám đến đây, chúng ta cũng chỉ là sớm dạy bảo ngươi chút, cho ngươi biết khó mà lui, ngược lại có thể bảo tồn tánh mạng. Đương nhiên, tài vật người ngươi coi như là học phí . Thanh trêu tức của trang hán thấp bé kia lần nữa vang lên, về phần đại hán vác trường đao lại lời, trong miệng cắn rễ cỏ, rất hứng thú nhìn Tần Phàm. Nhưng khiến bọn ngoài ý muốn chính là thiếu niên thoạt nhìn chỉ có mười lăm mười sáu tuổi này sau khi mấy người kia xuất vẫn mực biểu ra bộ dạng trấn định, lập tức trốn , cũng quỳ xuống cầu xin tha thứ lập tức đưa tiền tài ra. -Lão đầu, ngươi dù sao cũng phải cho ta biết mấy người bọn họ có thực lực gì chứ! Tần Phàm yên lặng truyền hỏi Cổ Mặc. - Ở chính giữa là Võ Giả lục cấp, hai người còn lại là Võ Giả ngũ cấp, tự mình chậm rãi chơi . Thanh Cổ Mặc miễn cưỡng truyền đến, Tần Phàm phảng phất trông thấy bộ dáng nằm như năm mặt ghế, chờ xem kịch vui vậy. Biết được thực lực địch nhân, khóe miệng Tần Phàm có chút nhếch lên, chợt ngẩng đầu lên, ngoắc ngón tay về phía bọn , khiêu khích : - Ta có rất nhiều tiền, hơn 100 vạn kim nguyên còn có trữ vật giới chỉ, có bản lĩnh tới lấy ! - Tốt, tiểu tử đủ cuồng đấy, ta thích, ta chắc chắn cho ngươi chết lừng lẫy chút! Lúc này hán tử cao lớn kia phun ra rễ cỏ trong miệng, cầm xuống trường đao màu đen vai, đặt trong tay chậm rãi lau lau. - Hắc hắc, quả nhiên là đệ tử thế gia mới từ trong gia tộc trốn ra, biết trời cao đất rộng, chậc chậc, đáng tiếc còn trẻ như vậy phải chết mật, trong nội tâm cho dù có mộng tưởng về chấn thành gia tộc gì đó cũng cách nào thực rồi~! Trang hán thấp bé kia trêu tức cười , mặt nổi lên vòng thần sắc khát máu, xoa xoa tay. - Lão Hắc bọc đánh bên phải. Thanh niên văn sĩ thủ lĩnh ở chính giữa ngược lại gì, trực tiếp chỉ huy chiến đấu, đầu tiên là với hán tử cao lớn cầm trường đao, sau đó lại quay phân phó trang hán thấp bé : - Quỷ ải, ngươi bên trái, đề phòng chạy trốn. - có vấn đề, đại ca, tuyệt đối để tiểu quỷ này chạy trốn đâu. Trang hán thấp bé kia hồi đáp, sau đó mặt lộ ra vòng dữ tợn, thân hình bắt đầu phóng về phía Tần Phàm. - Rất chuyên nghiệp nha. Tần Phàm chẳng biết tại sao, trong lòng lại nổi lên tia hưng phấn, nhiệt huyết cũng sôi trào. Lúc ở gia tộc tuy rằng trong tranh tài niên trắc giao thủ với ít người, nhưng khi đó là vì giữa đồng tộc nên ngược lại đánh được tận hứng! Hôm nay, chính là sinh tử tương bác chân chính! phải ngươi chết chính là ta mất mạng! - Đến đây , đánh cho thống khoái! Nhìn ba người rất nhanh vây quanh trước mặt, Tần Phàm phát ra tiếng thét dài, Lưu Tinh Bộ cũng toàn lực triển khai, ngược lại trực tiếp phóng tới bọn chúng. - Hắc hắc, thể tưởng được tiểu tử ngươi cũng là phần tử hiếu chiến dấu. Tiếng cười của Cổ Mặc vang lên bên tai, nhưng Tần Phàm lại để ý tới , hôm nay đầu nhập toàn bộ tinh thần, trong mắt chỉ có ba địch nhân trước mặt. - Ha ha, tiểu tử này là ngại mạng dài sao? Tên trang hán gọi là Quỷ ải kia thấy Tần Phàm lùi mà tiến tới, khỏi dữ tợn cười tiếng, thấy hai tay của thành chộp lại, mười ngón tay ra hào quang bén nhọn màu vàng, thoạt nhìn hết sức lợi hại. - Cẩn thận chút. Nam tử bộ dáng văn sĩ cầm đầu kia biết sao trong nội tâm bỗng nổi lên tia cảm giác bất an, khỏi mở miệng nhắc nhở. Tần Phàm có chút liếc trang hán kia, thầm nghĩ ngươi nhiều lời như vậy thu thập ngươi trước ! Vì vậy, Lưu Tinh Bộ bỗng nhiên lướt ngang cái, xông vội về phía . Đợi đến khi cách chỉ chưa đầy năm mét, quyền hư đánh ra, Huyền Trọng vực trọng lực gấp ba lần ngay lập tức bao phủ vào trong. Trang hán thấp bé kia khỏi trì trệ, bị biến hóa bất thình lình khiến cho có chút trở tay kịp, Tần Phàm muốn đúng là hiệu quả này! Khoảng cách giữa hai người cũng quá ngắn, lập tức tiến đến! - Man ngưu trùng kích! Nắm đấm nổi lên võ khí màu vàng đục ngầu, trong khi Quỷ ải còn chưa kịp chuẩn bị toàn lực đánh lên ngực . a BA~! Tiếng xương ngực vỡ vụn vang lên, sau đó trang hán thấp bé này cả người bị quyền đánh bay, nặng nề đập lên cây đại thụ ở sau lưng, trong miệng cũng theo đó phun về phía Tần Phàm ngụm máu tươi, nhưng Tần Phàm ỷ vào tinh diệu của Lưu Tinh Bộ lại tránh được. - Quỷ ải! Hai người khác phát ra tiếng thét kinh hãi, nhưng vì ba người tách ra bọc đánh, lúc này khoảng cách cũng chỉ hơn 10 20m nên kịp cứu viện, chỉ có thể trơ mắt nhìn trang hán thấp bé kia bị Tần Phàm dùng cước quét ngang đầu. Nháy mắt sau đó, Quỷ ải này còn bao nhiêu khí tức nữa. - Gặp phải cường địch, cẩn thận chút, cùng tiến lên kết liễu ! Thanh niên thủ lĩnh bộ dáng văn sĩ sắc mặt trầm xuống, với đại hán xưng là lão Hắc. - Tiểu tử, ngươi chết rất thảm! Đại hán kia nhìn tên trang hán thấp bé chết , mặt chợt lóe lên vẻ bi thống, lập tức oán độc với Tần Phàm. Ba người bọn họ cùng nhau hợp tác lâu, có cảm tình, mấy người bọn mực nhãn lực đều rất chuẩn, chuyên môn tìm võ giả lạc đàn để ra tay, ngược lại chưa từng lỡ tay qua. - Từ ngày đầu các ngươi bắt đầu lăn lộn, nên sớm nghĩ đến có ngày như vậy! Tần Phàm điềm nhiên như có việc gì liếc nhìn nhìn hai người, thu chân khỏi đầu Quỷ ải, trong miệng chỉ nhàn nhạt . Lại nhìn trang hán thấp bé mở to hai mắt chết nhắm mắt kia, đột nhiên phát bên hông có cái túi liền mỉm cười, kéo xuống, mở ra xem xét, phát bên trong có hơn mười khỏa tinh thể hình tròn màu sắc rực rỡ. - Ngược lại là cũng ít tinh hạch ah.. Thanh Cổ Mặc truyền đến, Tần Phàm liền biết những thứ này chính là tinh hạch, chính là kết tinh năng lượng người thú, có thể dùng cho nhiều việc, là đồ tốt. - Quả là dê béo ah! Tần Phàm trêu tức nhìn lão Hắc và thanh niên văn sĩ, trong miệng mang theo tia nghiền ngẫm . như cố ý chọc giận đối phương, đối phương càng phẫn nộ càng dễ mất sức phán đoán, đối với càng là có lợi! Dù sao đối phương còn có Võ Giả thất cấp và Võ Giả lục cấp, hơn nữa ràng là muốn liên hợp cùng nhau công kích, chuyện này đối với Tần Phàm thập phần bất lợi! Nghe thấy lời này, quả nhiên sắc mặt hai người đối diện đều trở nên vô cùng khó coi, cho tới giờ chỉ có bọn đoạt người khác, nào có bao giờ bị người đoạt? Thực tế hắc đại hán kia càng giận tím mặt, hai mắt trở nên đỏ bừng, võ khí màu vàng quấn lên trường đao trong tay, thoạt nhìn giống như liệt hỏa hừng hực đao vậy
Chương 52: Siêu việt cực hạn. PHỐC! Mà trong khi Tần Phàm bị hắc đại hán kia hấp dẫn chú ý, thanh niên văn sĩ thủ lĩnh kia lại đột nhiên há miệng nhổ, đạo Lục Quang tinh tế từ trong miệng của phun ra bay v ề phía Tần Phàm, tốc độ cực nhanh, tiếng xé gió cực kỳ lợi hại! Lục Quang như có như chớp động, căn bản khó có thể bắt lấy quỹ tích. - Coi chừng! Trông thấy lục mang quỷ dị này, Cổ Mặc mực xuất thủ trợ giúp Tần Phàm lúc này cũng nhịn được nữa nghẹn ngào nhắc nhở. Nghe thấy Cổ Mặc nhắc nhở, con mắt Tần Phàm ngưng tụ, rốt cục nhìn lục mang này là cây tú hoa châm nho , nhưng đó lại biết bôi lên chất lỏng màu xanh lá gì nữa. Tộc độ lục mang này cực nhanh, trong nháy mắt tới trước mắt, Tần Phàm kinh hãi, nhưng may mắn tu luyện Lưu Tinh Bộ đề cao bản năng né tránh của rất lớn, thậm chí khi đại não vẫn chưa hoàn toàn kịp phản ứng thân thể bắt đầu phản ứng theo bản năng. Khom người ngửa ra sau, hoàn toàn tránh khỏi kích vô cùng nguy hiểm.. Lục mang kia cơ hồ lướt qua trong khí cách thân Tần Phàm chưa đầy ba phần, cực kỳ nguy hiểm, thậm chí Tần Phàm còn mơ hồ nghe từ tú hoa châm này truyền đến hương vị. hư thối kích thích. Tú hoa châm đánh trúng Tần Phàm, nhưng lại thoáng cái đâm trúng vào thi thể Quỷ ải ở phía sau. Thanh "Xì xì" truyền đến, Tần Phàm ngược lại hít hơi lạnh, sau đó lòng còn sợ hãi nhìn thi thể Quy ải vậy mà nhanh chóng bắt đầu hòa tan, thân thể thoáng cái thấy tăm hơi nữa! tú hoa châm này quả nhiên nhiễm kịch độc! Cũng may mắn thanh niên văn sĩ thủ lĩnh kia chỉ có cảnh giới Võ Giả thất cấp, chưa đạt tới cấp bậc Võ sư, cho nên võ khí cũng thể nào bám vào tú hoa châm ly thể công kích, nếu công kích của tú hoa châm càng thêm sắc bén kinh người rồi! Mà cùng lúc đó, thanh niên văn sĩ ở đối diện từ trong miệng lấy ra cái ngọc đồng tinh xảo nho cất kỹ, tiếp theo lại xuất ra cái thiết phiến màu trắng, sau đó nhanh chóng phối hợp ăn ý với hắc đại hán phóng về phía Tần Phàm. Nhìn hai người càng ngày càng gần, Tần Phàm dám lãnh đạm, vội vàng đánh ra Huyền Trọng quyền, lập tức dùng võ khí bản thân dẫn động biến hóa trọng lực trong phạm vi 10m, Huyền Trọng vực gấp ba ần lập tức vội vãn bao phủ thanh niên văn sĩ thủ lĩnh và hắc đại hán vội vã xông đến lại. Hai người đồng thời cảm thấy bộ pháp trầm trọng hơn rất nhiều, nhìn nhau, đều trông thấy nghi hoặc và khiếp sợ trong mắt đối phương. - Tiểu tử này quả nhiên là đệ tử thế gia ra từ đại gia tộc, có được võ kỹ quỷ dị! Thanh niên văn sĩ thủ lĩnh kia trong nội tâm thầm kêu khổ, suy đoán vừa rồi Quỷ ải chính là bị giết chết như vậy rồi. - Lão Hắc, chúng ta trước sau rút lui, rời khỏi khu vực này, tác dụng võ kỹ này của nhất định có hạn chế diện tích nhất định. Nhưng dù sao cũng coi như kinh nghiệm phong phú, liếc thấy chỗ yếu của Huyền Trọng quyền, lập tức thanh niên văn sĩ thủ lĩnh này quát tiếng, thân hình bắt đầu cấp tốc lui về sau! Ở giai đoạn tài Huyền Trọng Quyền của Tần Phàm kỳ chỉ có tác dụng chấn nhiếp những ai chưa chuẩn bị sẵn sàng, thường thường quan hệ đến xuất kỳ bất ý, nhưng hôm nay thanh niên văn sĩ này kinh nghiệm phong phú, vô cùng trấn định, ngược lại mất hiệu quả này rồi. Mặc dù có trọng lực dị thường gấp ba laanfm nhưng dù sao hai người này thân võ khí đều tương đối hùng hậu, chỉ cần trấn định lại, ảnh hưởng đối với bọn họ kỳ cũng lớn lắm. - Vẫn là kinh nghiệm chưa đủ, quá nóng nảy. Trong nội tâm Tần Phàm có chút thở dài, vừa rồi vì cẩn thận cách xa hơn 10m đánh ra Huyền Trọng quyền, cái này liền khiến cho đối phương sớm phát , kết quả thoáng cái bị thanh niên văn sĩ thủ lĩnh kia khám phá ra. Đây cũng là khuyết điểm của Huyền Trọng quyền ở giai đoạn bắt đầu, sau khi đánh ra lần phải đợi thời gian ngắn mới có thể đánh ra lần thứ hai, mà giai đoạn giờ Tần Phàm cũng chỉ có thể khiến Huyền Trọng vực bao phủ trong phạm vi chừng 20m thôi, đối với võ giả tốc độ nhanh, rất nhanh liền có thể thối lui ra khỏi. Bất quá, Tần Phàm làm sao có thể cho phép bọn thong dong rời khỏi, chắp tay nhường ưu thế này cho người khác chứ? Gót chân dùng sức đạp mạnh mặt đất, võ khí quấn quanh dưới chân, Lưu Tinh Bộ toàn lực triển khai, giống như lưu tinh cực tốc vọt về phía hai người! - Đại ca, còn kịp rồi! Lập tức Tần Phàm đến trước mặt, hắc đại hán kia vung lên trường đao lên võ khí màu vàng, dùng thế sét đánh lôi đình bổ về phía Tần Phàm, mặc dù có trọng lực dị thường gấp ba lần, nhưng đao kia thoạt nhìn lại ảnh hưởng gì, vẫn lăng lệ ác liệt khí phách vô cùng! Tần Phàm vốn định quyền đánh về phía thanh niên văn sĩ thủ lĩnh kia, lại bị đao kia chặn lại, thể lui về phía sau hai bước. Hắc đại hán thế là tiến, Tần Phàm thế là lui, vừa lui ra lập tức liền rơi vào hạ phong. Hai người này kinh nghiệm rất phong phú, lập tức tựu bắt lấy cơ hội, cùng lúc đó thanh niên văn sĩ thủ lĩnh cũng đình chỉ lui về phía sau, thiết phiến màu trắng trong tay đánh về phía bụng Tần Phàm, do đó Tần Phàm căn bản có cơ hội ra tay công kích lần nữa, chỉ có thể nương tựa theo Lưu Tinh Bộ ngừng né tránh, cũng may mắn vì tốc độ hai người bị ảnh hưởng của trọng lực dị thường, cho nên cũng bị đánh trúng. - Ầm ầm! Nhưng vào lúc này, bầu trời đột nhiên Lôi Minh tiếng, toàn bộ thú sơn mạch như đều trở nên chấn động, tựa hồ như bão tố muốn tiến đến vậy, khí trời như vậy càng khiến cho trong lòng ba ngời ở đây khỏi nhiều thêm vài phần khí tức bạo ngược. - Bá Đạo Cuồng Đao! Hắc đại hán kia đột nhiên hét lớn tiếng, chỉ thấy khí thế của giống như nâng cao lên tầng vậy, trường đao trong tay trong lúc huy động vậy mà đưa tới trận trận tiếng khí nổ vang! đao! Đột nhiên chém về phía Tần Phàm, nhanh như thiểm điện, cuồng như Lôi Bạo! Đồng thời, Tần Phàm lại đột nhiên cảm nhận được loại khí tức cực kỳ nguy hiểm trầm đập vào mặt! Nguyên lai thiếu phiến trong tay thanh niên văn sĩ thủ lĩnh kia vậy mà vào lúc này lại có hai cây phi châm kích xạ mà ra, vọt về phía hạ bàn của Tần Phàm! Cao thấp giáp công, Tần Phàm giờ khắc này nghìn cân treo sợi tóc, nguy hiểm đến cực hạn! Cũng cùng lúc đó, phản ứng toàn thân cũng bị tử vong áp bách thoáng cái đạt đến đỉnh phong! thân phía bên trái, hạ thân phía bên phải, vậy mà dùng tư thế cực hạn cực kỳ quỷ dị đồng thời tránh được giáp công của hai người! Thanh niên văn sĩ thủ lĩnh và hắc đại hán mặt đều xuất biểu lộ thể tin, mà thừa dịp này, Tần Phàm cơ hồ theo bản năng dùng cú xoay người xinh đẹp, mũi chân nhảy lên, đá bay trường đao trong tay hắc đại hán!
Chương 53: Ngũ hộ phệ long (1). Mà lập tức khi thân thể lật qua, dựa thế cái man ngưu trùng kích bỗng nhiên đánh ra, quyền nặng nề đánh lên bộ ngực , thân hình hắc đại hán phải lớn gấp đôi Tần Phàm liền bị quyền này đánh bay ra ngoài. Thời khắc sinh tử, phản ứng thân thể Tần Phàm vượt qua cực hạn! Thấy lão Hắc bị quyền đánh bay, thanh niên văn sĩ thủ lĩnh mặt khỏi lộ ra biểu lộ hoảng sợ, liền muốn xoay người đảo tẩu, đến lúc này, trong lòng của tràn đầy sợ hãi! tuyệt đối thể tưởng được, thiếu niên bề ngoài thoạt nhìn chỉ là Võ Giả nhất cấp này lại có được thực lực đáng sợ như thế! Nhưng vừa mới ra hai bước, đột nhiên mở trừng hai mắt, tay xoa xoa ngực, tiếp theo thân thể liền bắt đầu chậm rãi xoay ngược về sau. Nhưng lại bị Tần Phàm cước đá lên trường đao dưới mặt đất, trực tiếp xuyên qua thân thể . Ở thời điểm này mất ý chí chiến đấu, vậy chẳng khác nào biến thành người chết cả. Giết người, Tần Phàm lập tức lại vung đao lên, bổ đao về phía hắc đại hán ngã mặt đất, quá trình này hành vân lưu thủy, hoàn thành trong thời gian cực ngắn, vậy mà có tia do dự và dừng lại! Ngay cả Cổ Mặc thấy màn như vậy đều thầm lấy làm kỳ. Hô! Làm xong những chuyện này, Tần Phàm mới có chút phun ra ngụm trọc khí, cỗ cảm giác cực kỳ uể oải mới ập đến toàn thân, vừa rồi những động tác cực hạn kia tiêu hao đại lượng thể lực và tâm thần của . - Lão đầu, vừa rồi ngươi sao lại cứu ta, ta thiếu chút nữa chết rồi! Tần Phàm có chút giận dỗi truyền cho Cổ Mặc. - Hắc hắc, phải tự ngươi muốn lịch lãm rèn luyện thời khắc sinh tử sao? Nếu như nếm qua tư vị phen gần với tử vong, ngươi làm sao có được đột phá siêu việt cực hạn vừa rồi được? Cổ Mặc vừa cười vừa : - tiếp, vừa rồi đao kia cũng chưa chém tới người của ngươi, nếu quả chém trúng ta ra tay rồi! Dù sao người của ngươi có nhiều thuốc chữa thươn như vậy, có tổn thương cũng chết được! Sợ gì chứ! Tần Phàm có chút gì, bất quá vừa rồi tuy rằng trong lúc vô tình thân thể đạt đến cực hạn, giờ chưa chắc có thể làm ra lại được những động tác kia, nhưng tinh tế cảm nhận cũng có đại thu hoạch! Ầm ầm! Nhưng vào lúc này, lại tiếng sấm sét vang lên, sau đó tiếng lá cây như mưa rơi truyền đến, vậy mà nổi lên mưa to rồi! Phô thiên cái địa, thoáng cái Tần Phàm bị ướt sũng. - Thực xui! Tần Phàm lau nước mưa mặt, kéo lấy trường đao, vết máu đó ngược lại bị mưa tẩy trôi sạch rồi. đến trước hai cổ thi kia, gỡ xuống cái túi chưa tinh hạch thú ở bên hông hắc đại hán, nhìn cũng nhìn, trực tiếp ném vào trong trữ vật giới chỉ. Lúc lại xem thanh niên văn sĩ kia lại phát bên hông có túi chưa tinh hạch, lại hướng lên nhìn lại liền kinh ngạc phát vậy mà còn có cái trữ vật giới chỉ! Cũng vộ xem, chỉ ném vào trong trữ vật giới chỉ của mình, sau đó kéo lấy trường đao, đề thân tung lên, rất nhanh biến mất ngay tại chỗ. Vừa rồi ở đây xảy ra động tĩnh lớn như vậy, nên ở lâu. NGAO ―― Mà lại nghe được, ngay khi rời , tiếng long ngâm cực lớn từ ngay phương hướng tiến lên truyền đến, nhưng lại vừa vặn bị tiếng sấm cuồng bạo bầu trời phủ lên. Mưa to mưa lớn, vậy mà rơi ngày đêm cũng chưa ngừng, Thiếu niên chật vật xuyên qua trong rừng cây rậm rạp, quần áo toàn thân đều ướt đẫm, kéo theo thanh trường đao, tùy ý chém đứt bụi cây cỏ dại cản đường, đồng thời mưa cũng theo đao vung lên mà vẩy ra bốn phía. - Thời tiết chết tiệt này là muốn lấy mạng người mà! Tần Phàm bên về phía trước, bên trong miệng chửi bới, tuy rằng là tu luyện giả, cũng sợ vì gặp mưa mà bị các tiểu bệnh như cảm mạo..., nhưng quần áo toàn thần ướt đẫm như vậy, dù sao cũng khiến người cảm thấy hết sức khó chịu. Hơn nữa càng khiến tức giận chính là trong vùng núi này, tìm ngày đêm, vậy mà lại tìm ra được sơn động nào để tránh mưa! Cho nên giờ ngày đêm chưa được ngủ rồi, hai mắt đỏ bừng, tâm tình cũng lộ ra thập phần bực bội. - Hắc hắc, đây là Thú Hoang Nguyên, phải tập quen ah, phải tập quen ah... Thanh cười đùa tí tửng của Cổ Mặc từ trong giới chỉ truyền đến, cả ngày đều co đầu rút cổ trong giới chỉ, mưa gió khí trời này ngược lại ảnh hưởng gì đến cả. - Quen cái đầu ngươi, ngươi lão gia hỏa có nghĩa khí này, bản thân trốn ở trong giới chỉ, lại còn ở đó mà châm chọc nữa! Tần Phàm oán hận mắng. - Ai, ngươi tên tiểu tử này, hề biết kính già trẻ gì cả lão già khọm ta chẳng lẽ phải ra ngoài cùng gặp mưa với ngươi sao? Huống hồ, hai ngày này có đan khí hút, lão nhân gia ta cũng thấy được tự nhiên a! Cổ Mặc cũng chỉ mày dạn mặt dày . Tần Phàm tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, hết lần này tới lần khác lại biết làm sao, chỉ đành rầu rĩ vui tiếp tục vượt mọi chông gai tìm đường tiến về trước. giờ dưới mưa lớn như vậy, ngược lại sợ thanh bị thú nghe được, mùi cũng bị mưa cuốn . - nên nản chí, mực về phía đông , ta cảm giác mực về phía đông rất nhanh có chỗ để nghỉ ngơi đấy. Trông thấy Tần Phàm bộ dạng này, Cổ Mặc lúc này nhìn như rất quan tâm mà với Tần Phàm. - Con mẹ ngươi, lời này của ngươi cũng đến lần thứ mười rồi! tình biết Tần Phàm lại mở miệng mắng to. - Lần này tuyệt lừa ngươi, ! Cổ Mặc thề son sắt , nhưng lời còn chưa dứt, cái bóng đen đột nhiên xuất phía trước, đánh về phía Tần Phàm, răng nhọn móng sắc, tốc độ cực nhanh! - Con mẹ ngươi! Tần Phàm gần như sụp đổ, vội vàng triển khai Lưu Tinh Bộ nhanh chóng né , tập trung nhìn vào, mới phát bóng đen kia là đầu tam cấp thú Ám Ảnh Sơn Miêu, ở trong thú sơn mạch thú như vậy ngược lại thập phần thông thường, sau khi tiến vào đây giết dưới mười con rồi. Lập tức Ám Ảnh Sơn Miêu lớn như Mãnh Hổ, toàn thân đen kịt kia lần nữa nhào về phía trước, Tần Phàm tức giận tùy ý đánh ra quyền, Huyền Trọng vực lập tức bao phủ Ám Ảnh Sơn Miêu vào trong, thân ảnh bay nhào giữa trung trực tiếp bị kéo xuống, có thể nhìn ra được trong mắt Ám Ảnh Sơn Miêu này có vòng khủng hoảng, giống như con người vậy. PHỐC! Trường đao rất nhanh chém ra, thẳng tắp chém vào phần bùng mềm mại của Ám Ảnh Sơn Miêu, đợi khi thân hình nó rơi xuống mặt đất, tam cấp thú thực lực tương đương với võ giả này sinh cơ đoạn tuyệt. Tần Phàm tới, trường đao thuần thục đâm lên cái đầu tam giác đen kịt của Ám Ảnh Sơn Miêu khỏa tinh hạch thú hắc ám sắc sáng lóng lánh bị moi ra, sau đó tay tiếp được, lau lau chút, trực tiếp bỏ vào trong trữ vật giới chỉ. - được, mệt chết ta, ta tìm nữa, nghỉ ngơi trước hồi rồi sau.
Chương 54: Ngũ hộ phệ long (2). Thu thập con Ám Ảnh Sơn Miêu kia, liên tục dày vò ngày đêm khiến Tần Phàm khó có thể kiên trì nữa, tới chỗ, tìm gốc địa thụ cành lá tương đối tươi tốt, dựa lưng vào nghỉ ngơi. Vừa ngồi xuống, Tần Phàm mỏi mệt chịu nổi liền lập tức nhắm mắt lại, tuy rằng cây vẫn có mưa chảy xuống, nhưng tựa hồ tùy thời đều chìm vào giấc ngủ vậy. NGAO -- Rống! Rống! Rống! Rống! Rống! Nhưng ngay lúc này, xa xa đột nhiên truyền đến trận trận tiếng Long ngâm tiếng Hổ gầm, thanh rung trời, tựa hồ toàn bộ sơn mạch đều trở nên run rẩy, ngay cả Tần Phàm muốn ngủ cũng đột nhiên mở mắt ra. - Cổ lão đầu, đây là có chuyện gì? Tần Phàm chẳng biết tại sao đáy lòng vậy mà tự động nổi lên tia cảm giác hoảng hốt, vội vàng hỏi Cổ Mặc. - Chúc mừng ngươi, đại vận ngàn năm có này lại bị ngươi đụng phải! Cổ Mặc thanh trầm thấp vang lên bên tai: - , thất cấp thú Độc Giác Giao Long kia chạy đến vùng núi này rồi! Trời ạ, còn có năm đầu lục cấp thú Thiên Dực Hổ nữa! Tần Phàm ngẩng đầu nhìn về phương xa, đầu Độc Giác Giao Long hơn 10m đột nhiên từ trong rừng xoay quanh lấy phóng lên trời, tiếng Long ngâm dài, đại thụ che trời bốn phía đều bị cái đuôi của nó vung ra khiến ngổn ngang lộn xộn, cỏ cây bay tứ tung. Mưa như trút nước rơi vào lân phiến hắc sắc sáng bóng của nó nổi lên trận trận sáng rọi mỹ lệ. Xa xa nhìn lại, toàn thân tràn đầy lực lượng mang tính rung động. Độc Giác Giao Long này là đầu rắn thân long, nhưng đầu rắn có cái sừng dài bạch sắc, thoạt nhìn cao quý mà uy phong lẫm lẫm! Năm cái móng vuốt cực lớn phi thường sắc bén, dĩ nhiên là ngự bay lên! Ngay sau đó, năm đầu đại hổ mọc ra hắc sắc cánh liền gào thét, cũng áp đảo mảng lớn đại thụ che trời, hai cánh ngay ngắn khẽ vỗ động, cuồng phong xoáy lên gỗ vụn bay tán loạn! Tiếp theo, năm đầu Phi Thiên lão hổ thân hình vô cùng kiện tráng, cũng theo đó phóng lên trời, dĩ nhiên lại đuổi theo đầu Độc Giác Giao Long kia! Năm đầu lục cấp thú kết đội đuổi giết đầu thất cấp thú! - Móa! Tần Phàm khỏi chửi tiếng, vội vàng quay người chạy , nơi thị phi như vậy phải chạy càng xa càng tốt, dùng thực lực bây giờ, ràng cảm nhận được cái gì gọi là chênh lệch! Trong lòng của tràn đầy cảm giác rung động, nhìn Giao Long cực lớn kia, cảm thấy chỉ cần nó tùy tiện vỗ móng vuốt xuống rơi vào kết cục phấn thân toái cốt! - Chạy cái gì! Trở về! Nhưng vào lúc này, Cổ Mặc lại rít gào bên tai Tần Phàm . - Điên rồi, đây chính là thất cấp thú ah! Ta chạy chẳng lẽ ở chỗ này chờ chết sao? Tần Phàm đường chạy như điên, đường trả lời Cổ Mặc . tuy rằng muốn lịch lãm rèn luyện trong sinh tử, nhưng cũng khong muốn phải chết trong lịch lãm rèn luyện! - Ngu xuẩn! Nếu như chúng cố tình muốn giết ngươi, dùng thực lực và tốc độ của người, nào còn chạy trốn đượcc? Thanh của Cổ Mặc lần nữa truyền đến: - Ngươi đối với chúng mà giống như con sâu cái kiến vậy, ngươi đường trông thấy con kiến, chỉ cần nó leo đến đầu ngươi, ngươi cố ý giết chết nó sao? Huống hồ chúng vội vàng chém giết, nào có rãnh rỗi mà để ý đến ngươi chứ! - Cái kia... vậy ở lại làm gì? Tần Phàm lúc này mới ngừng lại, kinh hồn mà hỏi thăm. - Xem cuộc vui! Ngũ Hổ phệ Long, đó là cảnh tượng khó gặp cỡ nào, chẳng lẽ ngươi muốn bỏ lỡ như vậy sao? Cổ Mặc dứt khoát từ trong giới chỉ nhàng ra, nhìn lên chém giết bầu trời : - Thoạt nhìn Độc Giác Giao Long kia tựa hồ ở thời kỳ suy yếu, nếu mặc dù có năm đầu Thiên Dực Hổ chúng cũng dám vượt cấp khiêu chiến quáy vật khổng lồ thất cấp thú này đâu! - Hắc hắc, đợi chút , nếu như Độc Giác Giao Long kia bị Thiên Dực Hổ giết chết, nhặt lấy chút vụn vặt đối với ngươi giờ cũng có chỗ tốt rất lớn! Tiếng cười hơi có vẻ lừa dối của Cổ Mặc lần nữa truyền đến. Tần Phàm nghe Cổ Mặc như thế, lúc này mới chậm rãi bình tĩnh lại. vốn cũng phải là loại người nhát gan, chỉ là vừa rồi nhất thời bị uy áp của Độc Giác Giao Long chấn nhiếp thôi, dù sao đây chính là thất cấp thú tương đương với Võ Tôn a! Phát ra Độc Giác Giao Long và Thiên Dực Hổ đích để ý đến mình, lúc này Tần Phàm mới yên tâm ngẩng đầu quan sát cực kỳ huyết tinh bầu trời! NGAO! Chỉ thấy Độc Giác Giao Long kia giận dữ ngâm tiếng, đuôi rồng cực lớn ra sức vung về phía đầu Thiên Dực Hổ, mưa đầy trời cũng bị kích dốc sức này đánh cho bốn phía huy sái, nhưng lại bị đầu Thiên Dực Hổ kia linh hoạt tránh ! Ngay sau đó, bốn đầu Thiên Dực Hổ khác thừa cơ lần nữa đánh tới Độc Giác Giao Long, hàm răng sắc bén và móng vuốt là vũ khí sắc bén nhất của chúng, tuy rằng lân giáp của Độc Giác Giao Long càng chắc chắn nhưng cũng dám tùy tiện để những Thiên Dực Hổ này đồng thời cắn trúng được. Vì vậy, long thân cực lớn của Độc Giác Giao Long quay cuồng, mưa như thác nước trút xuống phía dưới, đồng thời cũng dùng tư thái trơn trượt tránh thoát khỏi cắn xé của Thiên Dực Hổ. Bởi vì Độc Giác Giao Long ở vào thời kỳ suy yếu, vô luận tốc độ hay lực lượng đều thấp xuống ít! Vì vậy, nó dám dây dưa với Thiên Dực Hổ, lần nữa phát ra tiếng ngâm dài, thân thể cực lớn lần nữa bay lên trời, bay lên đám mây cao cao. Nhưng năm đầu Thiên Dực Hổ kia chiếm được ưu thế làm sao lại khinh địch để nó chạy mất như vậy được, hắc sắc dực cực lớn dùng sức cái, cũng lăng vân từ xuống, ngay ngắn đuổi theo. Tiếng Long ngâm nổi giận từ bầu trời truyền đến, Độc Giác Giao Long thân là thất cấp thú bị năm đầu lục cấp thú dây dưa như vậy, tôn nghiêm bị vũ nhục lớn! Nhưng hết lần này tới lần khác giờ thân thể ở vào thời kỳ suy yếu, thực lực bằng thời kỳ đỉnh phong, tuy rằng giận dữ nhưng lại làm gì được năm đầu Thiên Dực Hổ ở vào thời kỳ đỉnh phong kia! Sau đó Độc Giác Giao Long kia thấy trung thoát khỏi được Thiên Dực Hổ, lại đột nhiên xoay người cái, rất nhanh xông về phía tung lâm phía dưới, thân thể khổng lồ vậy mà thoáng cái vào trong rừng rậm, tất cả bụi rậm cây cối ngăn cản lấy đường của nó đều bị quét dọn, mà những vật kia lại thể làm gì được lân giáp của nó! - đáng buồn! Độc Giác Giao Long này là rồng bơi nước cạn rồi, bất quá cũng phải bị tôm đùa giỡn, mà là bị lão hổ xuống đồng bằng lấn! Cổ Mặc trông thấy tao ngộ của Độc Giác Giao Long, khỏi có chút thổn thức sợ hãi thán phục. - Từ Võ Thánh biến thành linh hồn chỉ có tu vị võ đồ, vất vả giãy dụa trở lại Võ sư chi cảnh, lão đầu, ngươi là bản thân ngươi sao? Bất quá ta cũng đâu có khi dễ ngươi chứ! Tần Phàm trêu tức .
Chương 55: Ngũ hộ phệ long (3). - Đừng suy đoán hồ loạn nữa, xem cuộc vui ! Cổ Mặc vui . Khi Tần Phàm nhìn qua bên kia, năm đầu Thiên Dực Hổ cũng từ trời đáp xuống, móng vuốt sắc bén chụp vào phần lưng của Độc Giác Giao Long, nhưng Độc Giác Giao Long tả hữu xông tới, lân giáp lại vô cùng bóng loáng, thân hình run lên có thể né tránh công kích, ngược lại cũng dễ dàng bị chộp lấy. Bất quá, tổng cộng có năm đầu Thiên Dực Hổ, luân phiên trở mình công kích, liên tục dứt, Độc Giác Giao Long cũng bắt đầu có chút thể né tránh. Né tránh được đầu này, đầu khác liền vội vã xông xuống, có khi lại từ bốn phương tám hướng cùng lúc xông lại. Tóm lại, mấy con Thiên Dực Hổ này phối hợp cực kỳ ăn ý, hơn nữa rất có trí tuệ, có khi còn hiểu được ngụy trang công kích, rất khó chơi. lát sau, Độc Giác Giao Long có vài chỗ lân phiến suýt chút nữa bị vạch ra, mà những Thiên Dực Hổ này hết lần này tới lần khác đều mực công kích chỗ Độc Giác Giao Long bị thương, tiếp tục như vậy, mấy khối lân phiến kia sớm muộn gì cũng rơi xuống thôi.. Chứng kiến tình cảnh này, Cổ Mặc lại con mắt sáng ngời, kinh hỉ với Tần Phàm: - Ngươi xem , lần phiến của Độc Giác Giao Long sắp bị Thiên Dực Hổ đánh xuống, ngươi nhớ kỹ địa phương, lát nữa chạy qua nhặt. - Thiên Dực Hổ cần sao? Tần Phàm nghi hoặc hỏi thăm, sau đó liền lập tức kịp phản ứng, đây chính là thú ah! Tuy rằng trí tuệ của bọn nó tiếp cận nhân loại, nhưng lại giống nhân loại! Lân phiến này đối với nhân loại mà chính là tài liệu tuyệt hảo có thể dùng để làm trang bị khôi giáp, hoặc là còn có thể sử dụng để luyện dược sư luyện chế luyện dược cần thiết, nhưng đối với thú mà , lại có tác dụng gì cả! - Ngu xuẩn! Thiên Dực Hổ cực khổ đuổi theo đầu Độc Giác Giao Long này chỉ là vì thú tinh hạch của nó thôi! Về phần những thứ rác rưởi như lân giáp, người ta còn để vào mắt! Quả nhiên, Cổ Mặc khinh thường . - Vậy nó muốn tinh hạch của Độc Giác Giao Long để làm gì? Chẳng lẽ chúng còn có thể hấp thu năng lượng trong đó sao? Tần Phàm lại hỏi. - Đương nhiên, nếu như những lục cấp thú này hấp thu tinh hạch của thất cấp thú, thậm chí rất có thể khiến bản thân chúng nó thăng cấp đến thất cấp thú! Ở thế giới của thú cũng là thực lực vi tôn, vì cơ hội tấn cấp, cho nên mấy đầu Thiên Dực Hổ này mới đuổi theo buông đầu Độc Giác Giao Long suy yếu này! Cổ Mặc . Ngao ngao --lại hai tiếng Long ngâm truyền ra, lần này nghe lại có chút cảm giác bi thảm. Tần Phàm nhìn về phía Độc Giác Giao Long kia, lại phát phía sau lưng Độc Giác Giao Long có mấy khôi lân phiến bị trảo xuống, quả nhiên, sau khi Thiên Dực Hổ trảo Long Lân ra liền trực tiếp ném sang bên, Tần Phàm thầm nhớ kỹ vị trí. - Ồ? Cổ Mặc đột nhiên phát ra tiếng kinh nghi sau đó : - Nguyên lai Độc Giác Giao Long tìm kiếm Hàn đàm thủy nguyên, trách được lại bay lên bay xuống như thế! Những Thiên Dực Hổ này quen thuộc thủy tính, chỉ cần Độc Giác Giao Long tiến vào trong hàn đàm, những Thiên Dực Hổ này làm gì được nó cả! - Ha ha, ở phụ cận chỗ này phải có hàn đàm sao? Tần Phàm cười - Chỉ là biết nó có thể tìm ra thôi. - Ngươi đừng xem thường Độc Giác Giao Long, Độc Giác đầu nó đối với nguồn nước cực kỳ mẫn cảm, chỉ là bây giờ mưa to, cho nên khoảng thời gian ngắn mới tìm được thôi. Qua tiếp thời gian nữa, tin tưởng nó tìm ra được, chỉ là biết những Thiên Dực Hổ này có cho nó cơ hội hay thôi! Cổ Mặc . Ngay khi Cổ Mặc còn chưa dứt lời, đột nhiên Độc Giác Giao Long lại phát ra tiếng nộ ngân! Nhưng nơi ở phần lưng có lân giáp bị đầu Thiên Dực Hổ bổ nhào vào người cắn lên! Tuy rằng Thiên Dực Hổ rất nhanh bị đuôi rồng cực lớn quét văng ra, nhưng Độc Giác Giao Long kia lập tức máu tươi giàn giụa, sau đó Độc Giác Giao Long nhịn đau nhức, đột nhiên lần nữa phóng lên trời, vậy mà phóng về phía sau lưng Tần Phàm! Đó chính là phương hướng hàn đàm! Độc Giác Giao Long kia vào lúc này rốt cuộc tìm được hàn đàm thủy nguyên! - Long Long Long... Long huyết ah! Cổ Mặc đột nhiên kêu to tiếng, chưởng đẩy lên người Tần Phàm, ngón tay chỉ về phía bầu trời xa, chỗ Giao Long chi huyết nương theo nước mưa rơi xuống vội la lên: - Mau mau nhanh, nhanh tiến lên! Tắm rửa long huyết ! ! Tần Phàm còn chưa kịp phản ứng xem chuyện gì xảy ra, nhưng bị Cổ Mặc đẩy, cơ hồ liền theo bản năng thi triển ra Lưu Tinh Bộ, mưa văng khắp nơi, thân hình lại thuấn gian di động đến nơi Giao Long huyết rơi xuống. tuy rằng biết Giao Long huyết này có chỗ lợi gì, nhưng biết Cổ Mặc hại mình, cho nên chỉ ngửa mặt lên, chờ đợi Giao Long chi huyết hòa theo mưa rơi xuống cọ rửa mình. Bởi vì lên phiên lưng Độc Giác Giao Long bị vạch ra, cho nên Thiên Dực Hổ ngụm cắn vào huyết nhục liền đầm đìa, máu tươi của Độc Giác Giao Long khi nó phi thân lên trời liền vẩy ra rất nhiều. Khi Tần Phàm ngẩng đầu nhìn lên thậm chí trông thấy bầu trời như mảnh màu đỏ, mà những long huyết kia trong mưa vậy mà lại phát ra nhiệt khí đằng đằng, thoạt nhìn thập phần sền sệt, vậy mà chút cũng bị hòa tan trong nước! đến nhanh, trong khi Tần Phàm tính toán trong lòng long huyết nồng đặc từ trung lập tức rơi xuống người , khiến lập tức biến thành máu tươi chảy đầm ̀a, như huyết nhân sống sờ sờ vậy! Mà lúc này tuy rằng đỉnh đầu có mưa to, nhưng mặc cho mưa to cọ rửa như thế nào. Vậy mà cũng làm trôi chút long huyết người . Khi long huyết kia vừa rơi vào người Tần Phàm liền chăm chú bám vào người , tựa hồ cả hai vốn chính là thể vậy! Rất quỷ dị! Cũng cùng lúc đó. Tần Phàm cảm giác được cỗ lực lượng cuồng nhiệt từ đỉnh đầu xông xuống, sau đó trong lòng trong lúc vô hạn khiếp sợ, cổ lực lượng này vậy mà bức thẳng về phía Vũ Điền Khí Hải của ! Oanh! tiếng chấn động đến từ nội tâm, Tần Phàm vậy mà trong nháy mắt khi tiếp xúc với long huyết, dưới năng lượng cự đại trong long huyết trùng kích xuống, lần hành động liền từ Võ Giả nhất cấp đỉnh phong đột phá đến cảnh giới Võ Giả nhị cấp! Từ sau khi phục dụng cố nguyên hoàn, liền ngừng ở Võ Giả nhất cấp đỉnh phong, hôm nay rốt cục dưới năng lượng của long huyết phụ trợ cũng đột phá. Nhưng Tần Phàm còn chưa kịp kinh hỉ, đột nhiên phát từ trong long huyết truyền đến cỗ cảm giác cực kỳ nóng rực, nháy mắt sau đó, Tần Phàm cảm giác được bản thân phảng phất như bị ngọn lửa vây quanh vậy, đến hồi, toàn thân của cũng bắt đầu nổi lên nhiệt khí đằng đằng! - là khó chịu ah! Tần Phàm phát ra tiếng gầm , muốn thò tay gạt long huyết người, nhưng lại phảng phất giống như bắt lấy than lửa vậy, hơn nữa nó còn chăm chú dính lên tay , thế nào cũng hết!