1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Đam mỹ - Đồng nhân HP] Hy vọng thánh ca - Nam Qua Lão Yêu (13/102c+1NT)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 6: Trao đổi.

      Được an bài thân phận xong, Ngu Đạt rốt cuộc thở phào nhõm. Có gốc rễ, có thân phận mới có năng lực tính toán cho tương lai.

      Kỳ thực từ khi cậu phát tiền vàng mang đến từ game khi lấy ra liền trực tiếp biến thành tiền của thế giới này --- --- Gold Galleon, Ngu Đạt liền nghĩ ra đủ loại ý tưởng về cuộc sống sinh hoạt sau này. Thế nhưng cậu có thân phận, kể cả các tổ chức linh tinh chuyên môn làm giả giấy tờ cậu cũng có biện pháp tìm được. Cậu đúng là từng nghe qua hẻm Knockturn có vài nơi làm loại sinh ý này nhưng tùy tện tìm đến đó bị trở thành dê béo giết chết. Theo như cậu nhìn thấy, cột biểu thị tiền trong game của cậu có trị số là 46378 vàng 65 bạc 24 đồng, nhưng thể đổi thấy thứ cần thiết, thống khổ a.

      “Đúng rồi” Tâm tình Sirius bắt đầu trùng xuống “Chúng ta tìm rất kĩ lão sư dạy ngươi học tập. Ngày mai trực tiếp gửi cú mèo cho ngươi thông báo thời gian học”

      “Nhanh như vậy?” Ngu Đạt thể ngờ được, cậu biết bởi vì cuộc thi Tam phép thuật, nhiệm vụ của các lão sư ở Hogwarts tăng lên rất nhiều, chỉ là dạy và quản lý học sinh hai trường khác mà còn muốn đuổi tiến độ linh tinh, dù sao cuộc thi quan trọng của sọc sinh năm năm và năm bảy thể vì cuộc thi Tam phép thuật mà kéo dài. Vào thời điểm như thế này, cậu còn cho rằng học tập của cậu cũng phải kéo dài đến kì sau mới bắt đầu được.

      “Luôn là có số người rảnh rỗi-------“ Sirius khinh thường “Bởi vì thân phận của ngươi là bí mật cho nên nhất định phải tìm người có thể tin tưởng được. Nếu phải do bộ pháp thuật còn truy nã ta, như thế nào cũng đến phiên người kia! Dumbledore thế nhưng tin tưởng cái kia Slytherin, đem thân phận của ngươi đều cho biết.”

      “Người nào?” Bí mật mà có hai người biết trở nên gọi là bí mật nữa. Đối với số người biết chuyện của cậu lại gia tăng, Ngu Đạt rất là tức giận, cậu bây giờ đối với tình huống tiếp theo có nguy hiểm đến an toàn của cậu hay cảm thấy rất bất an.

      Sirius quay đầu lại nhìn thấy vẻ mặt của cậu “Dumbledore hiệu trưởng người có thể tin được. Severus Snape – Slytherin viện trưởng.”

      Ngu Đạt chú ý tới thời điểm từ Slytherin vẻ mặt rất là chán ghét, nhắc cậu nhớ tới cái người trông giống Hắc Vô Thường kia chờ bọn họ ở văn phòng của Dumbledore. Vào thời điểm đó xuất ở văn phòng chỉ có thể là tâm phúc của Dumbledore. Học viện Slytherin là trong tứ đại học viện của Hogwarts. Đại khái chắc là cũng giống phân viện của đại học ? Cậu nghĩ rằng có thể làm viện trưởng vậy học thức hẳn là rất xuất sắc. Nhớ tới viện trưởng của khoa bọn cậu ở đại học, năng lực chuyên nghiệp là tồi. Có người như vậy để giáo dục học sinh học tập phép thuật, xem ra Dumbledore đối với chuyện này vẫn rất coi trọng.

      Về phần Sirius khi tới Severus Snape đều tỏ vẻ xem thường bị cậu bỏ qua nhìn. Vừa thấy giương cung bạt kiếm, bọn họ chưa từng có khúc mắc ai tin đây.

      “Ngươi vừa mới ngươi bị truy nã? Ngươi là tội phạm?”

      “!” Thân thể Sirius cứng lại rồi.

      Sau đó là đoạn thời gian Sirius thao thao bất tuyệt giảng giải cho cậu nghe tích làm sao nhân tài của giới phép thuật trở thành người tà ác thể tên cùng với con chuột thủ hạ của và chuyện làm sao lại bị truy nã.

      Ngu Đạt vì bị Sirius tuyên truyền Slytherin cùng tà ác hắc vu sư mà sinh ra hoài nghi, bình thường nhìn học sinh Slytherin rất bình thường, hình tượng Slytherin bình thường trong lòng cậu cứ như vậy bị lung lay.

      Dưới loại tâm tình này, Ngu Đạt nhận được cú mèo của Severus Snape. Tối thứ hai và thứ bảy mỗi tuần đến phòng làm việc của , lò sưởi tường mở. Kí tên là S.S.

      Buổi tối hôm đó, thông qua lò sưởi, đến đúng giờ Ngu Đạt liền lần thứ hai nhìn thấy nam nhân khắc sâu ấn tượng trong lòng cậu.

      “Tên của ta là Severus Snape, cậu có thể gọi ta là Snape giáo sư” Snape vẻ mặt nghiêm túc, thân màu đen, hai tay ôm ngực, tựa vào cạnh bàn làm việc thẳng.

      có lời dạo đầu khách sáo, Snape giáo sư thẳng tới vấn đề làm trong đầu Ngu Đạt lóe qua từ thầy chủ nhiệm, Diệt Tuyệt sư thái.

      “Xin chào giáo sư Snape,em tên là Y Đạt-Ngu, giáo sư có thể gọi em là Y Đạt” Cuộc đời quanh năm học làm khi Ngu Đạt đối mặt với người đàn ông này tự dưng đứng thẳng, ra vẻ là học sinh duyên dáng.

      “Rất tốt, như vậy Mr Ngu, chúng ta bắt đầu để ý chút nào đến lấy lòng của Ngu Đạt, Snape trực tiếp tiến vào hình thứ học tập. “lấy ra đũa phép của cậu”

      “...” Cậu có thể có sao?

      “Làm sao?”Giáo sư Snape ném ánh mắt sắc như dao về phía cậu. Thầy giáo chính là thích nhất cái loại học sinh phối hợp này.

      “Chờ ” Ngu Đạt giơ tay lên ra hiệu STOP “Giáo sư Dumbledore cùng ngài như thế nào vậy? chưa qua tình huống của em có chút đặc thù?”

      “Ta biết điểm bí mật này của cậu, đối với cái này ta cũng quan tâm. Cái ta cần phải làm là dạy dỗ phép thuật ở nơi này, còn cậu chỉ cần phối hợp với ta nghiên cứu phép thuật của cậu và độc dược là được rồi.”

      Nếu phải là Dumbledore lấy cái này là điều kiện trao đổi, Snape mới đáp ứng cách sảng khoái như vậy. Dù sao đối với người là nhà nghiên cứu phép thuật hắc ám cùng phép thuật lý luận thâm sâu đồng thời là đại sư độc dược thế giới phép thuật xa lạ chưa từng biết đến quả thực là qua hấp dẫn. Dumbledore đối với việc thuyết phục Snape làm công cũng dễ chẳng khác gì ăn cháo vậy, dù sao thành viên đáng để tin cậy trong Hội Phượng Hoàng ngoài ra cũng chỉ có Gryffindor viện trưởng Minerva, mà nàng còn quan tâm dũng sĩ Tam cường tranh bá tái Harry Potter hơn.

      “Được rồi nếu giáo sư biết tình huống của em ở Azeroth phép thuật cần dùng đũa phép để triển khai.” Ngu Đạt giơ tay lên cho mình cái tăng thêm BUFF.

      cái đồ đằng hình chữ thập ra cùng với cột sáng màu trắng và thanh của nhạc hiệu, ràng giống với phép thuật của phù thủy. Điều này lập tức gây nên hứng thú cho Snape.

      Bởi vì Ngu Đạt chưa có đũa phép nên việc học tập phép thuật bản thổ liền phải để lại chờ sau khi cậu mua đũa phép tiếp tục. Ngày hôm nay bắt đầu nghiên cứu vấn đề phép thuật mà giáo sư hứng thú. Thế nhưng đối với cái giáo sư chuyên nghiêp truy hỏi ngừng nghỉ, chỉ có thể dùng kĩ năng mà biết lý luận Ngu Đạt thực là bị ép hỏi đến nổ đầu rồi.

      “Em thực ràng...” Cậu đều nhanh khóc ra. Cậu vẫn thể dối để qua ải này a, dù sao với cấp bậc của cậu bọn họ thấy được nhưng nếu tương lai lòi ra hậu quả càng thêm nghiêm trọng, bằng bây giờ a.

      Ánh mắt giáo sư Snape sáng lên vẻ hoài nghi “ Giáo dục cậu nhận được đều đem trả lại đạo sư của cậu rồi? Hay vẫn là đầu óc của cậu nhét đầy rơm rạ?” Ánh mắt khinh thường kia chiếu đến làm trái tim của cậu đều nhanh vỡ nát.

      “Em rồi,” Ngu Đạt nghiến răng nghiến lợi “ hai thế giới của chúng ta là giống nhau “ đầu óc vận chuyển nhanh chóng “chúng em muốn sử dụng phép thuật nhất dịnh phải có quy luật, cái này quy luật là do ai đặt ra em biết, em còn tiếp xúc với chuyện như vậy. Chỉ cần đạt đến tiêu chuẩn của quy luật chuyện sử dụng phép thuật là chuyện đương nhiên, lý luận cái gì chúng em ở nơi đó thục dạy.” Vì lẽ đó ngài cứ hỏi những lão sư có lẽ có kia , nên ép ta.

      Vào thời điểm kiên nhẫn của Snape bị hành hạ, rốt cuộc tiếc nuối đưa ra kết luận, ngoại trừ bản thân Ngu Đạt, người của thế giới này học được phép thuật của thế giới kia. Vì đại khái là cái quy luật thần kỳ kia có lẽ chỉ tồn tại người cậu. Tiếp theo, Snape rời mục tiêu nghiên cứu, dùng bản thổ phép thuật như thế nào để đạt được tương đồng hiệu quả phép thuật.

      sai khiến Ngu Đạt phóng thích từng loại từng loại phép thuật lên con vật thí nghiệm đáng thương vừa chộp được---- con thỏ trắng. Mấy tiếng chỉ có công việc phóng thích phép thuật khô khan làm Ngu Đạt sắp nổ. Cuối cùng cậu phải tự cứu lấy bản thân mình bằng cách ném ra lọ thuốc nước phép thuật từ trong cái bọc mà cái bọc này thực tế là miệng túi của cậu, cậu mặc kệ là đổi loại quần áo gì đều có thể tiếp xúc được đến cái túi này. Mà trang bị trước kia của cậu đều ở trong cái túi này, cậu cũng dám lấy cái túi này ra đeo vì nó cùng trang phục nơi này có phong cách rất khác nhau.

      Nhìn thấy cái lọ to bằng bàn tay này, đôi mắt của Snape sáng lên.

      để mình vướng thêm nhiều phiền toái nữa, Ngu Đạt ân cần giới thiệu:” Cái này là độc dược của chúng em, cái này gọi là Thần Long tâm trí. Công dụng của nó là trong vòng tiếng tăng lên đến mức tối đa phép thuật của người sử dụng.”

      Snape hầu như là đoạt lấy chai thuốc này “Ngày hôm nay liền đến đây thôi, cậu về trước , tuần sau đến học nhớ mua cây đũa phép cho mình.” Ánh mắt cũng nhìn Ngu Đạt cái, phất tay ra hiệu cho cậu rời .

      Nhìn người đàn ông này cuồng nhiệt vùi đầu vào nghiên cứu mà biết phải gì, Ngu Đạt thông qua lò sưởi để trở về cửa hàng, uể oải muốn chết bò lên giường ngủ.

      Ngày tiếp theo, cậu liền chuyện phải mua đũa phép với Mark, Mark hưng phấn thôi. Đối với mỗi đứa trẻ, đũa phép đều là do trưởng bối dẫn mua vào tuổi 11 nên Mark đối với chuyện này luôn ước ao ngừng. Ăn xong điểm tâm, ngay cả cửa của cửa hàng cũng mở, Mark lôi cậu đến cửa hàng bán đũa phép duy nhất của Hẻm Xéo.

      Hết chương 6.

      Chương 7: Đũa phép.


      Cửa hàng đũa phép này hiển nhiên là kinh doanh từ rất lâu, cửa hàng trông bụi bặm và treo đầy những trang sức. Quầy tiếp khách hẹp cùng cùng với hàng giá được chồng đến kín mít làm cho Ngu Đạt liên tưởng đến Ngũ Kim điếm quảng trường cũ ở quê hương cậu, cũng chật chội u như thế.

      “Hoan nghênh, các tiên sinh.” Ngoại trừ thời gian trước khai giảng, thông thường chủ cửa tiệm Ollivander năm đều đều rất an nhàn. Ông cảm thấy rất hứng thú với khuôn mặt mới này.:” Buổi sang tốt lành, ngài Maddox Adams. Gỗ cây sung, dài mười tấc, lông chim Phượng Hoàng làm tâm, đũa phép của ngài có khỏe ?”

      “Có, rất tốt” Mark cùng ông ta chào hỏi “Ngày hôm nay chúng ta tới là vì cậu bé này mua cái đũa phép” Dứt lời xoay người ngồi vào chiếc ghế sa lông, biết có phải vì ảo giác hay nhà Ngu Đạt nhìn thấy vòa thời điểm Mark xoay người vung áo choàng ngồi xuống ghế có tro bụi bay lên.

      “Được rồi, tất nhiên. Cậu có khỏe , ta hiển nhiên chưa từng nhìn thấy cậu. Tên của cậu là?” Ollivander cấp tốc đến ngồi gần Ngu Đạt, dùng con mắt nhạt màu nhìn kĩ cậu, đũa phép của toàn bộ phù thủy quốc hầu như đều từ ông chế tạo, vị thanh niên chừng 20 tuổi này ông chưa từng thấy bao giờ.

      “Đúng vậy, ta là người nước ngoài, ta tên Y Đạt Ngu. Năm ngoái ta xảy ra chút bất ngờ nên tại ta tạm thời ở Hogsmeade. Ta nghĩ ta cần cái đũa phép.”

      “Đương nhiên rồi, chỉ cần là phù thủy liền thể rời khỏi đũa phép. Cậu quen dùng tay nào?”

      “Tay phải” Ngu Đạt cũng biết mua đũa phép cần phải chú ý nhiều như vậy, cho rằng chỉ cần tùy tiện mua cái là được. Oliivander lấy ra thước cuốn tự động xoay quanh cậu đo đạc số liệu, nhìn số liệu đo đạc ra, ông xoay người đến giá hàng cạnh quầy.

      Ngu Đạt đột nhiên phát , thước cuộn còn tự động đo đạc, ở người cậu đo đến đo . Cậu cảm giác được trận ghê tởm, cả người căng thẳng. Trời ạ! Này giống như con rắn ở trân người cậu quay tới quay lui.

      Ollivander bước lên bậc thang, rút ra chiếc hộp từ tầng tầng lớp lớp những cái hộp.

      “Thử cái này xem, gỗ sầm, lông của thú sừng, dài mười hai và phần ba tấc.”

      Vào thời điểm Ollivander tới, thước cuộn tự động cuốn vào rời thuống bên chân của cậu, Ngu Đạt thở phào hơi.

      Ngu Đạt nhìn cây đũa phép được đánh bóng loáng trong hộp rốt cuộc cảm thấy hưng phấn. Vừa bắt đầu cậu cảm thấy cuộc mua sắm này cùng với việc mua văn phòng phẩm trước khai giảng cũng giống nhau, nhưng khi bắt đầu thấy cây đũa phép này cảm giác kia bỗng dưng thay đổi. Thời điểm nhìn thôn dân trong trấn sử dụng đũa phép cậu phải là ước ao thế nhưng cậu sợ bại lộ nên chưa từng tới gần đũa phép của người nào. tại rốt cuộc cậu cũng có đũa phép của mình.

      Nhưng vào thời điểm cậu đưa tay ra đón lấy đũa phép, Ollivander đột nhiên thu hồi lại và đóng nắp hộp:” , phải cây này”

      Ngu Đạt xám xịt mặt mày nhìn ông lão này, đây là cái gì, trêu cậu sao?

      Ollivander thả cái hộp kia về chỗ cũ, lại bắt đầu tìm kiếm tiếp.

      phải lo lắng” Mark hiển nhiên cho rằng Ngu Đạt lo lắng:” Đũa phép của Ollivander đều có những loại tài liệu bộ phận cường đại nên đũa phép của ông ta đều tốt vô cùng, nhất định có thể tìm được đũa phép thuộc về con.”

      “Đúng, cần lo lắng.” Vào lúc này, Ollivander lại cầm cái hộp đến:” Thử cái này xem, gỗ tử sam, dây thần kinh của rồng, dài mười tấc.”

      Lần này Ngu Đạt nhanh chóng đưa tay ra nắm lấy cây đũa phép này, đũa phép được đánh bóng loáng cầm trong tay rất thoải mái. Chưa kịp để cậu có thêm nhiều cảm thụ, Ollivander liền đem đũa phép cướp .

      “Cái này cũng phải”

      “?” Ngu Đạt đầu đầy chấm hỏi. Đây rốt cuộc là chọn kiểu gì a? Tùy tiện nắm cái phải là được sao.

      “Cùng người cầm nhưng đũa phép khác nhau cũng phát huy công dụng khác nhau, có mạnh có yếu. Con chỉ có tìm được đũa phép thích hợp nhất mới phát huy được tối đa phét thuật.” Như là biết Ngu Đạt nghĩ gì, Mark giải thích cho cậu nghe.

      “Kỳ thực là đũa phép chọn phù thủy mà phải là phù thủy chọn đũa phép.” Lần này Ollivander đem ba cái hộp lại đây.

      Linh cảm quá trình lần này thuận lợi, Ngu Đạt cầm lấy đũa phép. Cái thứ nhất, cậu giơ tay lên, sau đó lại bị lấy rồi. Cái thứ hai, cậu nắm ở trong lòng bàn tay rồi nhìn Ollivander. Ollivander ra hiệu cho cậu vung cái. Cậu đưa tay vung đũa phép, phản ứng. Cái thứ ba, rốt cuộc có chút phản ứng, cậu vừa cầm lấy đũa phép nó liền phun ra luồng sáng, phát ra tiếng như tiếng động cơ máy kéo.

      Ollivander có vì lần này phí công mà nhụt chí, trái lại ông lại càng hưng phấn, khiêu chiến như thế khiến ông ngày càng có tinh thần.

      Ông đưa tay đem mất cái hộp trở lại giá, lại lần nữa vào trong.

      Ngu Đạt nhìn những hàng giá kia, đũa phép chọn phù thủy là phải để phù thủy thử hết từng cái từng cái? Ở đây có tới vài ngàn hộp, cậu phải thử đến khi nào?

      Nếu là đũa phép chọn phù thủy tại sao đũa phép tự mình nhảy ra?

      Vừa phản bác trong lòng, Ngu Đạt vừa cầm lấy từng cái đũa phép Ollivander đưa đến để thí nghiệm.

      Nhưng hiển nhiên những cái đũa phép này cũng phải cái thuộc về cậu, phải khống chế được cũng là bốc lên đủ loại mùi hôi thối và thanh quái dị.
      Thời điểm thí nghiệm đến ba mươi mấy cái, Mark còn tràn đầy phấn khởi, đến lúc hơn 100 cây tỏ vẻ còn cảm xúc gì, đến cây thứ 300, chống tay xuống ghế sa lông ngủ gà ngủ gật.

      Cánh tay của Ngu Đạt nhấc lên nổi, Ollivander cũng bắt đầu thở hồng hộc.
      , cần lo lắng, nhất định có thể tìm được cấy đũa phép thuộc về cậu.” Ollivander mặt tỏ vẻ sao cả trở về giá hàng, mặt thở hồng hộc, bước chân bắt đầu tập tễnh.

      có phương pháp nào có hiệu suất cao chút sao?” Ngu Đạt mở mieejng, cậu thực đành lòng nhìn ông lão bó tuổi như vậy rồi lại còn bò lên bò xuống nhưng là cậu thể tự tìm, cậu căn bản là biết tìm kiểu gì.
      Trong quá trình dùng thử, cậu phát các loại thành phần của đũa phép mà Ollivander đưa ra, chậm rãi tập trung vào vài loại, các loại bị loại bỏ là chút phản ứng gì.

      “Này nên a” Ollivander vừa thở dốc vừa :” Thể chất của cậu xứng với loại gỗ nào ta lấy ra, phù hợp với tính cách của cậu ta cũng chọn, phù thủy bình thường chọn nhiều như vậy đũa phép hẳn là tìm được rồi. Thế nhưng phản ứng của đũa phép đối với cậu phải là yếu đến cũng là mạnh đến khống chế được.”

      “Vậy nghỉ ngơi .” Cánh tay của cậu thực nhấc lên nổi, mà ông lão này chắc cũng chịu nổi nữa rồi.

      Ollivander nghe vậy như là con thỏ đồ chơi bị tháo pin, ngồi xuống đất đứng lên được.

      Đợi đến khi hai người lấy lại được sức lực, Ngu Đạt liền gọi Mark dậy ăn trưa.
      Ăn xong cơm, bởi vì áy náy vì chọn được đũa phép thích hợp, ông lão chết sống đòi tiếp tục, Ngu Đạt phải khuyên can đủ đường mới tạm thời làm ông bỏ được ý nghĩ ấy. Ollivander cam đoan ông nghiên cứu cẩn thận vấn đề này, đồng thời lấy ra cái đũa phép cũ có thuộc tính ôn hòa ra để cậu tạm sử dụng.

      Hoạt động mua bán lần này bị Ollivander coi là vết bẩn lớn trong nghiệp, ngay cả tiền mua đũa phép cũng chịu lấy.

      Dưới bối cảnh Ollivander thề son sắt tìm được cho Ngu Đạt cây đũa phép thích hợp, Ngu Đạt rốt cuộc cũng cảm thấy vấn đề về đũa phép được giải quyết liền hộ tống Mark về cửa hàng.

      Sớm , đũa phép cũ có thể giải quyết vấn đề này, mà cậu cũng cần dùng cây đũa phép mới, xứng đôi xứng đôi , có thể sử dụng tàm tạm là được.

      Trải qua kinh nghiệm thử 300 cây đũa phép, Ngu Đạt cũng muốn cái gì đũa phép của mình nữa.

      Buổi chiều, Mark mở cửa hàng, Ngu Đạt ngủ trưa. Cậu thực là quá mệt mỏi.
      Tỉnh ngủ, cậu rửa maqjt xong liền lấy ra đũa phép mới.

      Đây là cái đũa phép được làm từ gỗ Bạch Dương, dài mười tấc. Tuy rằng tay cầm bị chủ nhân trước làm mòn, thế nhưng hình dáng cũng tệ lắm. Ollivander ông đối với cây đũa phép này vẫn rất giữ gìn.

      Trước hết Ngu Đạt đem cái túi cậu để trong game mang ra, Mark từng với cậu bình thường phù thủy đều đem đũa phép của mình để ở túi tiền trong áo choàng phù thủy, cái túi này là chuyên môn dùng để đựng đũa phép. Thế nhưng Ngu Đạt cảm thấy đem đũa phép đặt trong cái túi của mình vẫn là càng thuận tiện hơn, cậu luôn cảm thấy bên trong áo mà có cái gậy dài chắc chẳn toải mái. Vạn nhất té ngã chọc vào làm sao bây giờ?

      Suy nghĩ vấn đề này, Ngu Đạt vô thức mở ra cái túi của mình. Đồ dùng game của cậu là đặt trong cái ba lô của nhân vật game có sẵn rộng 16 ngăn cùng với 4 cái túi rộng 22 ngăn do cậu tự chế tác mà thành, tổng cộng có 104 ngăn. nay trong ba lô có hơn nửa gian là đầy, bên trong có bộ trang phục của mục sư hệ thần thánh của cậu, còn có hắc ám hệ mục sư trang phục, đồng thời cậu làm phụ trách hậu cần tăng BUFF cho đoàn đội nên thuốc còn có đống, còn lại có ít món quà ngày lễ mà hệ thống tặng cho, chút bảo thạch, thảo dược linh tinh.

      Lúc mới tỉnh dậy, cậu vô tình phát được thế giới ma thú cùng với thế giới này có kết hợp cách ảo diệu, khi cậu nhìn kĩ bà chủ quán Ba cây chổi, vào thời điểm muốn giao dịch ra tờ giấy của NPC, bên trong tờ giấy ấy chính là hàng hóa do quán Ba cây chổi cung cấp, sau khi cậu mua bia mỡ bò cậu phát ra tiền vàng trong túi giảm nhiều đồng thời trong túi lại nhiều thêm ly bia mỡ bò, điều kỳ diệu chính là bà chủ hề có cảm giác hay phản ứng nào. Sau khi cậu thử cùng tất cả thôn dân giao dịch qua, cậu rút ra kết luận phải thôn dân nào cũng có thể giao dịch mà chỉ những ai có ra tờ giấy thôi.

      Sau đó cậu ở ngân hàng phù thủy----Gringotts giao dịch với tinh (cậu thấy tình này thế nào cũng so được với tinh trong game), mở ra chính là tờ giấy ngân hàng ở trong game.

      Ngày hôm nay ở chỗ Ollivander, khi cậu cảm thấy thiếu kiên nhẫn mà mở ra tờ giấy giao dịch lại phát cái tờ giấy kia cậu thể mở đến cuối được, đũa phép chồng chất trong cửa hàng thực rất nhiều làm cậu xem đến mờ mắt.

      Tâm tư từ cẩn thận thất thần đến tận phía chân trời kéo về, cậu phát theo tâm tư dao động ổn định, con trỏ chuột đứng ở vị trí của mấy đồ vật lạ.
      Tầm mắt cậu đảo qua mấy cái trang bị kia, nhìn thấy đồ vật trong đó dừng lại.
      Đốt ngón tay của Zuo Nuozi.

      [Đũa phép]

      + 172 trí lực.

      +259 sức chịu đựng.

      Đẳng cấp trang bị: 410

      Trang bị: Tăng 120 điểm sức lực.

      Trang bị: Tăng 106 điểm nhanh nhẹn

      Có thể....

      Hết chương 7.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 8: Lão sư.


      Ngu Đạt thể chờ được trực tiếp từ trong túi lấy ra cái đũa phép kia.

      Cái đũa phép này là trang bị rơi ra từ phó bản Tử Vong Chi Dực.

      Ngoại hình của nó là móng vuốt của ma thú, giữa năm ngón tay còn có lớp màng mỏng. Móng vuốt quái thú này là khô gầy, căn bản trông như có tí thịt gì, giống chân gà chỉ có da cùng xương. Thân trượng là cái cán dài là bằng kim loại. Ngu Đạt có đo lường tỉ mỉ nhưng căn cứ vào kinh nghiệm ngày hôm nay cậu phải vung vẩy mấy trăm cây đũa phép cái Zuo Nuozi này dài chừng mười ba tấc .

      Ngu Đạt xoa xoa trang bị lạnh lẽo này, đây vẫn là lần đầu tiên cậu đem trang bị vũ khí từ túi gian người lấy ra.

      Trước kia cậu cũng chỉ có lấy ra quần áo, thuốc đồ ăn để thăm dò thôi.

      Đốt ngón tay của Zuo Nuozi mang theo vầng sáng hiệu ứng, tỏa ra đoàn hào quang màu vàng.

      Ngu Đạt mang theo thấp thỏm căng thẳng trong lòng, dựa theo động tắc của phù thủy ở nơi này, khoa tay vung vấy cái.

      cảm giác ấm áo chảy qua huyết mạch của cậu, dọc theo cánh tay đến đầu đũa phép rồi ra, đỉnh đầu đũa phép bốc lên lượng lớn điểm sáng màu vàng óng.
      “Quá tốt rồi” Ngu Đạt mừng rỡ ngớt.

      Dựa theo tiêu chuẩn của phù thủy nơi này đây được coi như là biểu của việc rất xứng đôi.

      Chỉ có điều, đũa phép của trò chơi còn đảm nhiệm chức năng của đũa phép của phù thủy ở nơi này, đúng là ngoài dự liệu của cậu.

      Vốn cậu chỉ là mang ý nghĩ thử chút, nhưng nghĩ tới, đũa phép này lại mang đến cho cậu bất ngờ.

      Dù sao ở trong game, cái vật gọi là đũa phép này, ngoại trừ cho người chơi tăng cường thuộc tính ra cũng chỉ ở lúc pháp hệ có lam làm quả bom mà thôi.

      Ngu Đạt mới mẻ vung vẩy đốt ngón tay Zuo Nuozi, từng trận điểm sáng màu vàng óng từ đỉnh đũa phép bay ra.

      Bởi vì quá hưng phấn, cậu liền chút suy nghĩ cầm đũa phép chạy xuống dưới.

      “Mark, Mark” Ngu Đạt đứng ở cầu thang. Mark quay đầu lại nhìn cậu. Cậu giơ lên đốt ngón tay của Zuo Nuozi, nhàng vung lên đạo kim sắc cầu vồng ra:” Ngài xem a!”

      “Ồ?” Mark kinh ngạc cực kỳ, hỏi:” Y Đạt, đũa phép này là từ đâu con có vậy?”
      Ngu Đạt nghe vậy khuôn mặt tươi cười liền cứng lại rồi.

      Sau đó, cậu hạ cây đũa phép xuống, áy náy với Mark:” Con rất xin lỗi, Mark. Con nghĩ ra toàn bộ rồi, con phải là người của thế giới này...”

      Cậu sớm muốn giấu diếm người hiền lành này, mặc dù biết càng ít bí mật, Mark càng an toàn.

      Nhưng là tại cậu quá mức hưng phấn, cẩn thận lộ ra chân tướng. Mặt khác, sau khi cậu nương nhờ vào Dumbledore, cũng cần cẩn thận quá mức như trước nữa. Cậu nghĩ tìm cơ hội thích hợp cho Mark biết “chân tướng”, để cho phù thủy luôn vì cậu quan tâm này yên tâm------tuy rằng chân tướng này cũng phải là toàn bộ.

      Đối với nam nhân có lòng tốt thu nhận cậu này, cậu vẫn luôn tin tưởng nhân cách làm người của .

      “Hóa ra là như vậy...” Mark đồng tình nhìn Ngu Đạt.

      Người Âu Mỹ biểu đạt tình cảm đều luôn trực tiếp và nhiệt liệt, lúc này ở mặt Mark đều tràn ngập đồng tình với những bất hạnh mà Ngu Đạt gặp phải.

      Bị ánh mắt của Mark nhìn vào làm Ngu Đạt cảm thấy áy náy, cậu vẫn còn bảo lưu vài bí mật chưa .

      “Nếu giáo sư Dumbledore an bài người chuyên môn dạy con học tập phép thuật, con liền an tâm học . Ngược lại con cũng thể quay về đem nơi này là nhà là tốt rồi.” Mark .

      “Mark, cảm tạ ngài” Ngu Đạt cảm động .

      Mark nhìn đũa phép hình thù kì lạ trong tay cậu chút, hiếu kì hỏi:” đũa phép của thế giới kia của các con đều như vậy sao?”

      “Đúng thế” Ngu Đạt giơ lên đốt ngón tay của Zuo Nuozi trong tay, đưa tới trước mặt Mark cho xem:” Đũa phép của cúng con đại đa số đều là từ các loại bảo thạch quý hiếm hoặc là bộ phận của các loại ma thú có phép thuật tạo thành nên so với đũa phép của mọi người dùng cái gì làm tâm, bên ngoài là gỗ giống nhau lắm.”

      Bên trong là tâm, bên ngoài là gỗ nghĩ như thế nào Ngu Đạt cũng cảm thấy giống bút chì.

      “Ha ha, vậy đây đại khái là đặc sắc của của mỗi thế giới.” Mark nở nụ cười, cũng có đưa tay lấy chiếc đũa phép của Ngu Đạt để xem, cũng biết đây có phải là phong tục của thế giới này .

      Mark :” Bất quá hiệu trưởng Dumbledore có dự định công bố thân phận của con, vậy con bình thường vẫn dùng cái đũa phép kia cho thỏa đáng.”

      Ngu Đạt rằng:” thể giả bộ chút sao? Con cảm giác cây đũa phép này so với cây làm bằng gỗ Bạch Dương kia thích hợp hơn nhiều.”

      “Con muốn dùng biến hình để ngụy trang nó?” Mark có chút bất ngờ hỏi.
      thể?” Ngu Đạt thắc mắc.

      “Để ta thử xem.” Mark tựa hồ đối với đề nghị này rất hứng thú, rút ra đũa phép của mình, hướng về đũa phép của Ngu Đạt để đọc thần chú:” Engorgio”

      Làm người cảm thấy đáng tiếc chính là dưới ánh mắt của hai người, đũa phép của Ngu Đạt cũng phát sinh cái gì biến hóa.

      “Xem ra được.” Mark tiếc nuối lắc đầu:” Bản thân đũa phép của con từ chối cái loại thần chú này, hoặc là ma lực của ta đủ mạnh, có cách nào làm cho đũa phép của con biến hình.”

      Ngu Đạt thất vọng.

      “Đừng nản trí, hài tử, có thể con nên tìm hiệu trưởng Dumbledore xem sao. chính là phù thủy vĩ đại nhất thế kỉ này.” Mark đối với cậu .

      Ngu Đạt chỉ có thể hy vọng vào ông già kia.

      Có đũa phép, lần thứ hai nhận được con cú mèo của giáo sư Snape, Ngu Đạt quả thực là vô cùng chờ mong.

      “Chào buổi tối, giáo sư Snape” Ngu Đạt bước ra khỏi lò sưởi của hầm.

      Giáo sư Snape lạnh nhạt đáp lại:” Chào buổi tối.”

      Tuy rằng vị giáo sư này bao giờ nhiệt tình, nhưng là từng có kinh nghiệm lần tiếp thu đối phương giảng bài nên Ngu Đạt cũng cảm thấy là lạnh lùng.
      Vẻn vẹn là lần đó cũng làm cho Ngu Đạt đối với vị băng sơn này hiểu chút.

      Nghiêm khắc, chăm chú, lạnh lùng, thể thân cận, đối với học thuật là cho phép có nửa phần qua loa.

      Đối phương có bởi vì hiểu biết của cậu đối với phép thuật hệ thần thánh ràng mà càng thêm nghiêm khắc, cảm ơn trời đât.

      Vị nhân vật cấp học giả này bị Dumbledore sai đến dạy cậu những kiến thức cơ bản nhất mà vẫn có bất kì thiếu kiên nhẫn nào, hình tượng về Slytherin vì bị Sirius kéo thấp cuối cùng cũng tăng trở lại.

      “Lấy ra đũa phép của cậu” Giáo sư Snape .

      Ngu Đạt chần chờ chút.

      Snape cau mày:” Làm sao? tuần, Mr Ngu vẫn có đũa phép?”

      Ngu Đạt đáp lại:” phải, Snape giáo sư. Em là do dự biết nên dùng cái nào.”

      Sau đó Ngu Đạt đem cả hai cái đũa phép lấy ra.

      Động tác của Ngu Đạt đương nhiên là thể so với động tác lấy đũa phép của người quanh năm chiến đấu ở tuyến đầu, động tác của cậu bị giáo sư Snape xem ràng.

      Chỉ thấy cậu đầu tiên là lấy ra cái đũa phép bình thường được sử dụng lần thứ hai, sau đó lại lấy ra cái đũa phép quỷ dị khác.

      Giáo sư Snape lập tức bị hấp đẫn chú ý, đôi mắt màu đen của dưới chiếu vào của ánh đèn sáng lên cái.

      giọng hỏi:” Đó là cái gì?”

      ra hiệu cho Ngu Đạt về phía trước.

      Ngu Đạt tại hoàn toàn đem vị này tôn kính như lão sư, học từ đến lớn giáo dục cậu đối với nghề nghiệp này và những người làm nghề giáo đặc biết tôn trọng.
      Vì lẽ đó, cậu do dự liền cầm đũa phép đưa về phía giáo sư.

      Giáo sư Snape như là trong nháy mắt ròi phương hướng mà đũa phép chỉ vào.

      đối với Ngu Đạt vẫn hiểu xảy ra chuyện gì :” Thả ở bàn.”

      Ngu Đạt hiểu lắm tại sao đưa tay ra trực tiếp cầm lấy, cậu xoay người đem hai cái đũa phép đặt xuống chiếc bàn lớn trong phòng.

      Cái bàn lớn kia có chút nào khác với phòng của thầy giáo khác, bên chất đầy chồng bài tập của học sinh được làm bằng chất liệu da dê. bàn có bất luận cái đồ dùng cá nhân, vật trang sức cũng hầu như có, chỉ có bình mực nước và chiếc bút lông chim, còn có chiếc lọ mà cậu nhìn ra công dụng của nó. Tuy là lần thứ hai đến phòng làm việc của để học nhưng cả hai lần cậu đều thấy căn phòng này hề sáng sủa chút nào, trong phòng còn bày ra mấy cái giá trông giống phòng thí nghiệm, đấy ngoại trừ những loại chất lỏng biết tên chính là tiêu bản.

      vách tường căn phòng làm việc này cũng có dán giấy hoặc quét vôi, trực tiếp là tường đá. Bàn làm việc của là gỗ, cái ghế của cũng vậy, tấm vải phủ ghế duy nhất cũng có hoa văn hoa lệ mà lại trang trí rất đơn giản. Từ điểm này nhìn vào, giáo sư Snape tựa hồ là người biết hưởng thụ cuộc sống và phi thường cụ thể.

      Ngu Đạt tỏ ra là hiểu, cậu là học sinh khối tự nhiên từng giúp học trưởng đưa đồ tới phòng thí nghiệm, nhìn thấy văn phòng của vị thầy giáo già say mê nghiên cứu, cũng giản dị giống giáo sư Snape vậy.

      tại vị giáo sư thuộc phái nghiên cứu này tới, sát đến bên cạnh cậu, đứng ở cạnh bàn làm việc. duỗi hai cánh tay ra, có trực tiếp động vào mà lại quay sang hỏi cậu:” Ta có thể ?”

      Ngu Đạt đối với thái độ lễ độ cẩn thận của cảm thấy bất ngờ, cậu gật đầu:” Xin mời”

      Hết chương 8.

      Chương 9: Dạy học.


      Vị giáo sư này hôm nay lại mặc thân đen, chẳng lẽ cũng có đam mê giống thầy giáo già trong phòng thí nghiệm thích mặc thân trắng?

      Ngu Đạt nhìn thấy cúi người xuống quan sát đốt ngón tay của Zuo Nuozi.

      “Đây là đũa phép của cậu ở thế giới kia?” cẩn thận từng li từng tí đưa tay ra, phân biệt nâng hai cây đũa phép đều dài mười ba tấc lên đem đến trước mặt để quan sát.

      Đây vẫn là lần đầu tiên sau khi biết thân phận của Ngu Đạt e dè khơi lên chuyện Ngu Đạt đến từ thế giới khác.

      Hơn tuần lễ giao lưu, Ngu Đạt vẫn cảm thấy đem cậu phảng phất như là đến từ ngõ hẻm nào đó của Địa Cầu.

      “Đúng thế.” Ngu Đạt đáp lại.

      biết giáo sư Snape làm cái gì mà đũa phép của cậu đột nhiên tỏa ra trận ánh sáng chói mắt.

      cây đũa phép cường đại.” thán phục.

      Đúng vậy.

      Ngu Đạt có chút tự đắc.

      Dù sao đây chính là trong những cây vũ khí pháp hệ mạnh nhất trước khi cậu đến thế giới này.

      Thuộc tính của nó tương đối tốt.

      Tuy rằng Ngu Đạt biết trị số lam điều huyết điều cụ thể của nhân vậy bên này, nhưng là cậu tự nhận cứ coi như cậu mặc bộ trang bị cao cấp cũng phải so với những phù thủy này mạnh hơn nhiều.

      Có thể thấy bản thân thuộc tính xủa phù thủy ở đây cùng với nhân vật trong game chênh lệch lớn đến thế nào, chứ đừng đến theo tăng trưởng ngày càng cao của các phiên bản cũng càng có nhiều trang bị tăng cường thuộc tính cho người chơi. Những trang bị đó so với những loại vũ khí của phù thủy nơi này lại càng mạnh hơn nữa.

      Đáng tiếc mình lại là cái tiêu chuẩn PVE ( player versus environment: người chơi tương tác với môi trường trong game) mục sư, vẫn là cái thuần bơm máu mục sư.
      Trong túi có những thứ mặc dù tệ lại còn rất đầy đủ nhưng những cái đó bất quá chỉ là khi mà đoàn đội cần cậu trị liệu cậu đóng vai người do thám tí mà thôi.

      Có người thích chơi chiến sĩ, làm tấm khiên che ở trước mặt mọi người, cũng có người lại thích đánh nhau, hết sức chuyên chú công kích, cho nên có người thích thêm máu cho người khác, trải nghiệm các loại cảm giác khống chế sinh tử ở trong tay cũng có gì kì lạ.

      Ngu Đạt chính là người như vậy, vì lẽ đó trang bị của cậu mặc dù tệ, cứ việc thỉnh thoảng làm do thám tí, cứ việc chủ tịch của đội công kích trong đoàn tự tay dạy cậu đánh nhau, nhưng trị số thương tổn của cậu vẫn là tốt.

      Nhưng là làm vú em có hai thiên phú trong đoàn đội, cậu thể gánh vác gánh nặng này, cũng còn vì hai trị liệu khác trong đội đều là em nữa. Cũng thể gọi hai em ấy vào thời khắc mầu chốt lên chịu trận !

      Vì lẽ đó, đoàn trưởng đưa trang bị pháp hệ thừa ra từng cái từng cái kín đáo đưa cho cậu.

      Cái đốt ngón tay của Zuo Nuozi này chính là vì nguyên nhân như vậy mà đến tay cậu.

      Cậu có hai cái.

      cái tăng lên thiên phú trị liệu, cái tăng lên thiên phú công kích.

      Snape đối với vật phẩm này hiểu nhiều bằng Ngu Đạt, nhưng chỉ cần dùng số phép thuật hơi tra xét tí, cái đũa phép này liền đem đến cho đủ loại khiếp sợ.

      Sử dụng đũa phép này, khi thi triển phép thuật ma lực tuần hoàn nhanh hơn, khi sử dụng ma lực của bản thân đũa phép cũng đồng dạng tạo tác dụng.

      đơn giản, dùng cái đũa phép này để quyết đấu, tốc độ của càng nhanh hơn, cùng thần chú nhưng ma lực lớn hơn.

      “Khiến người ta khó có thể tin” Snape thần sắc phức tạp.

      vậy cây lão đũa phép trong truyền thuyết cũng chỉ như thế.

      Mà cái người tên Ngu Đạt này, liền hề phòng bị đưa cho mình cây đũa phép như thế.

      Điều này chắc cùng với hệ thống phép thuật của đối phương có quan hệ, dù sao đối phương cần sử dụng đũa phép cũng có thể thi triển phép thuật, mà phù thủy vừa vặn lại ngược lại.

      “Làm giáo viên của cậu, bài đầu tiên ta muốn dạy cho cậu chính là cẩn thận.”

      Snape có dấu hiệu nào liền tiến vào trạng thái dạy học, Ngu Đạt đều phản ứng kịp trước việc đột nhiên lấy ra đũa phép của chính mình chỉ vào cậu.
      “!” Ngu Đạt kinh ngạc trợn tròn hai mắt.

      “Ở thế giới phù thủy này, vĩnh viễn đừng có phòng bị để cho người khác dùng đũa phép dễ dàng nhắm vào cậu.” Snape nghiêm khắc .

      Dưới ánh mắt lợi hại của , Ngu Đạt nhất thời đứng nghiêm lại, gật đầu.

      “Đũa phép, là đồ vật quan trọng nhất, được để cho nó dễ dàng thoát khỏi tầm kiểm soát của mình, đặc biệt là ở thời điểm nguy hiểm, điều này rât có thể lấy mạng của cậu.” Giáo sư Snape những lời ngụ ý bằng giọng trầm thấp, ung dung thong thả.

      Ngu Đạt giơ tay.

      Snape bất ngờ, gật đầu ra hiệu cho Ngu Đạt chuyện.

      “Em nghe ở thế giới này phù thủy cùng với người biết ma pháp tách ra sinh sống, nếu thế cuộc đối với người ngoại lai như em bất lợi em có thể xin di dân ra nước ngoài đến nơi có phù thủy để sinh sống ?” Ngu Đạt hỏi.
      Cậu sớm muốn hỏi chuyện này.

      Nếu nơi này là quốc năm 1995, như vậy cậu có thể thông qua văn phòng chính phủ ở nơi này quay trở lại Trung Quốc sinh sống-------người mà cậu dựa vào là hiệu trưởng Dumbledore xem ra là có khả năng này.

      Tuy rằng thay đổi thân xác khác, thế nhưng cậu tại có phép thuật tay, làm cái gì cũng so với ở nơi nguy hiểm này sinh hoạt cũng sướng hơn. Lại trong túi cậu còn có lượng lớn tiền game có thể biến thành Gold Galleon.

      Ít nhất đủ để cậu cơm áo cần lo sống cả đời.

      “Ngây thơ”

      Nào có biết giáo sư Snape liền trực tiếp cười gằn đem giấc mơ này giết chết.

      Ngu Đạt yên lặng gì nhìn , hy vọng có thể đưa ra giải thích cụ thể.

      “Cậu từng vì hiệu trưởng Dumbledore công tác để đổi lấy thân phận chính thức , trước khi khai thác hết giá trị lợi dụng của cậu, cậu đừng nghĩ ông ta để cậu rời khỏi quốc.” Giáo sư Snape biết có phải là đe dọa hay .

      Ngu Đạt có chút thất vọng, thế nhưng cậu vẫn là dự tính trước được kết quả này rồi.

      Ông già kia mặc dù mang dáng vẻ hiền lành hòa ái nhưng dù sao cũng là người có địa vị ngang với Bộ Pháp Thuật làm gì có chuyện tiện nghi như vậy, để cậu kiếm cái thân phận rồi chạy trốn.

      Nhìn dáng vẻ cậu bị đả kích buồn bã ỉu xìu, giáo sư Snape vì chất lượng giáo dục nên thể tiếp tục giải thích cho cậu:” Tuy rằng cậu tại có thân phận thể chê vào đâu, nhưng là cậu dù sao cũng là người từ thế giới khác đến, trước khi xác định cậu có nguy hại đến thế giới này thể để cậu sinh hoạt ngoài tầm mắt. Lại , tại dưới bảo vệ của Hội Phượng Hoàng cậu mới có thể giữ cho thân phận này bị thế lực lớn mạnh hơn nhìn chằm chằm.”

      Có thể xem là dưới phân lượng của bình Thần Long tâm trí, Snape hiếm thấy có lòng tốt .

      “Thế lực nguy hiểm hơn mà ngươi là chỉ Voldermort sao?” Ngu Đạt hỏi.

      Snape ràng bị cái từ này đột nhiên ra kích động, căng thẳng :” nên tùy tiện đến tên của người đó.”

      “Tại sao?” Ngu Đạt hỏi.

      Sau khi nghe Sirius kể cậu cũng từng cùng Mark hỏi bóng gió mới hơi hơi biết chút.
      Ngày đó Sirius , cậu cũng chỉ là bán tín bán nghi, dù sao đối với chữ tín của đổi phương cậu cũng quá hài lòng.

      Cái người này được mọi người gọi là người thể tên, tựa hồ tạo ra kiện khủng bố, quả thực so với lãnh tụ Đức quốc nổi danh Hít-le còn muốn làm người cảm thấy sợ hãi.

      Đúng, là loại tâm tình sợ hãi này.

      Điều này làm cho Ngu Đạt cảm thấy hiếu kỳ.

      Nếu như phải thời điểm cậu xuyên qua có mang theo hệ thống kỹ năng, như vậy bản thân cậu chỉ là người bình thường mà thôi.

      Đối với những người bình thường mà , những phù thủy này rất thần kỳ, làm được. người càng có sức mạnh lòng can đảm của càng lớn.
      Địa phương có nhiều người có ma lực như vậy, làm sao sợ hãi người như vậy.
      Snape có thỏa lòng hiếu kì của Ngu Đạt, chỉ :” Tên của mỗi người đều có ma lực, cậu gọi tên của , rất có thể bị người kia cảm nhận được có người bàn luận về .”

      Ngu Đạt kinh ngạc cực kỳ.

      Đây cũng quá quá thần kỳ .

      Gọi tên có cảm ứng, đây là năng lực chỉ có thần tiên ở trong thần thoại mới có.
      nghĩ tới người này cường đại như thế.

      Snape đối với cái này đề tài rất là thích, kế tiếp lại cùng Ngu Đạt câu vô nghĩa, ngược lại là sắc mặt tốt giảng tầm quan trọng của đũa phép đối với phù thủy. Ngu Đạt nếu nghĩ muốn tiếp tục ngụy trang thành cái phù thủy ở thế giới này sinh hoạt, nhất định phải phải biết ít sử dụng đũa phép thưởng thức.

      Vào thời gian cuối cùng của buổi học, giáo sư Snape rốt cục để cậu cầm lấy đũa phép, dạy cậu chú ngữ đầu tiên, thần chú tước vũ khí.

      Hết chương 9.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 10: Móng tay.


      Phương thức dạy học của giáo sư Snape giống với phong cách làm người của , chút dong dài nào, nhảm, thẳng đến trọng điểm.

      :” Expelliarmus (trừ vũ khí của ngươi), đây là thần chú mà phù thủy hay dùng nhất, ta nghĩ cậu cần học cái này đầu tiên. Xem ta làm mẫu lần, Expelliarmus!”

      Phần eo của giáo sư ưỡn lên đến mức thẳng tắp, duỗi ra tay phải nắm đũa phép, động tác vung lên mãnh mẽ, ánh hào quang từ đầu đũa phép giống như là tia chớp phát ra, chạm vào vách tường phòng làm việc của giáo sư.

      Ngu Đạt có chút bất ngờ, cái thần chú này cậu chưa từng nghe Mark sử dụng bao giờ.

      Cậu xác định đây có phải là câu mà phù thủy hay sử dụng nhất , vẫn là tiêu chuẩn sử dụng nhiều nhất của vị này cùng người thường giống nhau?

      Snape nhưng là giải thích với cậu câu nào, có vẻ như tâm tình của người này bây giờ tốt, sảng khoái giải thích kĩ hơn cho Ngu Đạt.

      hướng về phía Ngu Đạt làm cái nhướng mày, nam nhân quốc ngạo mạn ngẩng đầu ra hiệu cho cậu nghe theo.

      Ngu Đạt thể giơ lên đũa phép của cậu, học động tác vừa nãy của , nắm lấy tay cầm của đũa phép hướng đến phía bức tường đọc thần chú:” Expelliarmus”.

      Nhưng mà chẳng phát sinh ra cái gì cả.

      Trong phòng yên lặng, chỉ có thanh của cái lọ biết tên bàn làm việc của giáo sư Snape phát ra tiếng kêu ùng ục ùng ục.

      Ngu Đạt lúng túng.

      Trước kia sau khi cậu biết ma lực của mình mạnh hơn người ở thế giới này, cậu luôn có cảm giác ưu việt.

      Cậu nghĩ đồ đạc chính mình mang theo cùng với kĩ năng xuyên qua nên hẳn là học cái gì đều rất dễ dàng, căn bản nghĩ tới lần thử nghiệm thứ nhất liền kết thúc trong thất bại.

      Cậu bất an rằng:” Em thử lại lần nữa.”

      Lần này Ngu Đạt càng cẩn thận nắm chặt đũa phép, động tác vung lên so với vừa nãy càng thêm dùng sức:” Expelliarmus!”

      Để cậu thất vọng chính là đũa phép như trước có phản ứng.

      Snape thản xuống cánh tay vòng trước ngực, tựa vào bàn làm việc, đối với Ngu Đạt :” Dùng đũa phép mà cậu mang đến, thử lần nữa.”

      Ánh mắt Ngu Đạt sáng lên, xoay người tới bên cạnh , đưa tay thả xuống đũa phép cũ, cầm lấy đốt ngón tay của Zuo Nuozi.

      Vuốt tay cầm lạnh lẽo bằng kim loại, Ngu Đạt tự khuyến khích trong lòng.

      thể để cho các tiền bối xuyên mất mặt được.

      Đốt ngón tay của Zuo Nuozi, cùng với đũa phép cũ giống nhau, cầm ở trong tay chính là khá nặng, hơn nữa phía trước của nó chính là mang hình dạng giống như năm cái ngón tay gập lại, lực cản khi vung lên đương nhiên càng lớn hơn, tiếng động phát ra cũng phải thanh “vèo vèo” mà là “ô ô.”

      “Expelliarmus! ! !” Ngu Đạt khí thế vang dội hô to tiếng.

      Làm cậu tuyệt vọng chính là, cho dù đổi cây đũa phép càng xứng đôi với cậu, sử dụng thần chú cũng như trước có kết quả gì.

      “Tại sao?” Ngu Đạt thể tin được hỏi” Tại sao chút động tĩnh cũng có?”

      Giáo sư Snape cau mày nhìn cậu.

      lát sau :” Thời điểm cậu đọc lên thần chú, ma lực tuần hoàn trong cơ thể có phản ứng hay ?”

      Ngu Đạt gật đầu trả lời:” Có, em cảm giác ma lực của em có phản ứng, ma lực cũng có chạy theo hướng cánh tay.”

      Snape xoay người ra phía sau, cầm lấy cây đũa phép cũ đặt bàn, chỉ vào bình mực nước, cái thần chí biến hình. Lập tức cái bình kia liền biến thành con ếch, nó “oa oa” kêu tiếng liền nhảy lên muốn rời .

      Giáo sư Snape ru tay cái, cái giải chú, bình mực nước liền biến về hình dạng ban đầu.

      phải vấn đề của đũa phép.” Snape .

      Sau đó, nhìn về đũa phép trong tay của Ngu Đạt. Ngu Đạt thông suốt lập tức tiến lên bước đem đầu của đũa phép hướng về phía mình rồi đưa tới trước mặt giáo sư Snape.

      Lần này giáo sư Snape có từ chối, trực tiếp cầm lấy tay cầm của đũa phép.

      Giáo sư Snape nhàng hít hơi, bản thân đũa phép tràn đầy ma lực mạnh mẽ, làm tinh thần của phấn khởi hẳn lên.

      Nếu như phải tự chủ của phi phàm, có lẽ kiềm chế được lòng tham mốn giữ nó làm của riêng.

      “Lumos (ánh huỳnh quang lấp lóe)” Snape dùng ra thần chú ánh huỳnh quang.

      Đỉnh đũa phép lập tức phát sinh ánh sáng màu xanh chói mắt giống như là màu của biển Thái Bình Dương.

      Hai người đều có dự liệu được dưới tăng cường của đũa phép này, câu thần chú này lại có hiệu lực cường đại như thế.

      “A” Ngu Đạt vội vàng đưa tay lên che mắt.

      “Nox!” Snape vội vàng đem ánh sáng tắt.

      Hai người đều suýt chút nữa đều bị tia sáng này làm mù, trong thời gian ngắn trong tầm mắt hai người chỉ còn lại vết lốm đốm.

      Snape đau đầu xoa lông mày, :” cây đũa phép này cũng có vấn đề.”

      Đâu chỉ là có vấn đề, căn bản là trạng thái quá tốt rồi.

      “Ngày hôm nay đến đây thôi, trước cứ như vậy , chờ tuần sau ta mời hiệu trưởng Dumbledore đến xem chút” Snape thả hai tay xuống .

      Ngu Đạt thất vọng, cậu gật đầu.

      Cũng chỉ có thể như vậy.

      Giáo sư Snape giơ đốt ngón tay của Zuo Nuozi trong tay, rốt cuộc nhịn được thắc mắc:” Cây đũa phép này là từ móng vuốt của sinh vật phép thuật làm thành sao?”

      “Đúng vậy, bên toàn bộ đều là móng vuốt của ma thú, vẫn là con phi thường cường đại ma thú.” Ngu Đạt hàm hồ .

      Đó là Boss rơi xuống, đương nhiên phải là phổ thông ma thú cái gì, nhưng là để cậu giải thích Boss là cái gì phiền phức, cậu sợ lại xảy ra càng nhiều nội dung.

      “Ồ?” Trong mắt Snape ràng là thần sắc kích động.

      Trước kia còn tưởng rằng đó là cố ý làm thành loại hình quái lạ như vậy, nhưng nghĩ rằng đây trực tiếp là móng vuốt của ma thú!
      Chuyện này quả thực so với lúc trước phát ra thi thể của xà quái càng làm cho kích động. Móng vuốt đến từ sinh vật mạnh mẽ của thế giới khác!

      trực tiếp duỗi ra cái tay còn lại, tựa hồ là muốn đem móng tay đầu ngón tay của đũa phép rút ra.

      “A!” Ngu Đạt kìm lòng được hô to tiềng.

      “...” Snape bị cậu gọi tay cứng lại, rồi mới phục hồi lại tinh thần từ động tác gần như là bản năng vừa nãy.

      Nhìn chủ nhân của đũa phép mang vẻ mặt dám tin, cho dù là lấy tính cách của Snape, cũng thể dễ chịu đối với Ngu Đạt giải thích:” Cây đũa phép này vô cùng mạnh mẽ, chắc cái này có quan hệ với việc chính bản thân của ma thú rất cường đại. Móng tay của chủng loại ma thú này dù nghiền nát thành phấn, chế tác thành thuốc phép cũng nhất định là mạnh đến xưa nay chưa từng có...”

      Snape hề chút nào che giấu khát vọng đối với chất liệu của bản thân đũa phép.

      quay về phía Ngu Đạt ân cần dụ dỗ:” Đỉnh đũa phép này nếu lấy năm cái móng tay xuống cũng ảnh hưởng đến bản thân đũa phép. Chỉ cần cậu đem những móng tay này giao cho ta, như vậy thuốc làm từ những móng tay này ta phân cho cậu nửa.”
      lưng Ngu Đạt đều đổ mồ hôi.

      Có thể coi là cậu thấy được trình độ chuyên nghiệp đến quỷ dị của người này.

      Hơn nữa, tuy rằng Sirius được cậu tin tưởng tuyệt đối thế nhưng chút đúng.

      vị giáo sư này để đạt được mục đích chừa thủ đoạn nào.

      Nhìn dụ dỗ là biết.

      “Chỉ là móng tay, nếu như giáo sư muốn, liền lấy xuống .” Ngu Đạt thể .

      Khóe miệng Snape kéo cái, lộ ra nụ cười .

      Sau đó khôi phục lại trạng thái bình thường cảm xúc.

      Đạt được mục đích, khôi phục tâm tình kích động, bình tĩnh đặt đũa phép của Ngu Đạt xuống cái bàn có bày ra ít công cụ chế tác độc dược.

      lấy ra dụng cụ chuyên để kéo móng tay động vật, cẩn thận đưa đầu ngón tay của đốt ngón tay của Zuo Nuozi lên , vững vàng kẹp lại móng tay, nhàng hơi dùng sức, cái móng tay kia cùng với ngón tay dứt khoát chia ra.

      “Tê-------“ Ngu Đạt kìm lòng được hít hơi, cảnh này như là cực hình vậy.

      “Hoàn mỹ.” Giáo sư Snape giơ lên móng tay mảnh và sắc nhọn kia thưởng thức.

      “Đúng vậy giáo sư, động tác của ngài là quá thẳng thắn.” Ngu Đạt đối với thán phục .

      là kỹ thuật nghiên cứu chuyên nghiệp, biết vị này rút bao nhiêu móng tay của động vật rồi.

      “Ta là mảnh móng tay này” Giáo sư Snape liếc cậu cái.

      xong câu đó, liền đem cái móng tay hoàn mỹ kia để vào cái bình thủy tinh.

      Ngu Đạt nhìn Snape đem tất cả móng tay còn lại đều lấy xuống, sau đó đem đũa phép trả lại cậu, để cậu thử vung lên.

      Ngu Đạt vung vẩy cái, phát đúng như đối phương từng , gỡ xuống những móng tay này đối với bản thân đũa phép có chút nào ảnh hưởng.

      “Hoàn toàn bình thường.” Ngu Đạt bội phục nhìn giáo sư Ngu Đạt.

      Chuyên gia chính là chuyên gia, có ảnh hưởng liền có ảnh hưởng.

      Vẻ mặt giáo sư Snape rất hài lòng.

      đem bình thủy tinh kia cất , đối với Ngu Đạt :” Nghiên cứu nếu như có tiến triển, ta với cậu ngay lập tức.”

      Ý này chính là xem như Ngu Đạt là đối tác.

      Dù sao nếu để giáo sư lấy tiền mua lại những móng tay này, lấy trình độ hi hữu của nó, có thể gánh vác được.

      Nhưng nếu như Ngu Đạt dùng những cái này đầu tư cho liền giống, Snape tự nhận là lấy thân phận đại sư trẻ nhất của , vẫn là đáng giá cái này giá trị.

      “Được” Ngu Đạt tỏ ý kiến đáp.

      Cho tới thành phẩm cuối cùng của độc dược, ai biết có những vật liệu nào đây?

      Ngẫm lại xem, tại cậu liền biết có móng tay này rồi!

      May mắn cậu biết ở trong độc dược có những tài liệu kinh khủng gì, tỉ như phân, tròng mắt, nọc độc cái gì, bằng cậu khẳng định có đánh chết cũng uống ngụm.

      Hết chương 10.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 11: Lời khuyên.


      Ngu Đạt nhìn đốt ngón tay trộc lốc có móng của Nuo Zuozi, như thế nào cũng thấy khó chịu.

      Nếu như cây đũa phép này căn bản có móng tay bây giờ cậu cảm thấy quá khó coi.

      Cậu đem cây đũa phép này để vào trong túi game. Ở nơi đó còn cây giống hệt cây này, ngoại trừ hiệu quả tăng thêm giống nhau cây kia cũng tên là đốt ngón tay của Zuo Nuozi.

      Cậu tại có dự định để vị giáo sư này biết còn có cái như thế này, vì để bảo vệ năm cái móng tay bên nó.

      “Ta có lời khuyên cho cậu.” Trước khi Ngu Đạt chui vào lò sưởi, giáo sư Snape .

      “Cái gì?” Ngu Đạt nghe thấy tiếng quay đầu lại nhìn .

      “Đừng có dễ dàng đem cây đũa phép này cho bất luận người nào của thế giới này xem.” Giáo sư Snape đứng ở nơi đó, lẳng lặng .

      “Cho dù là các ngài sao?” Ngu Đạt ý ở ngoài lời .

      “Cho dù là chúng ta.” Giáo sư tiếp:” Khi mê hoặc quá lớn, người có thể tin được cũng có thể phản bội ngươi.”

      Câu của chút cảm thán, rất có ý vị riêng. Ngu Đạt đứng ở trước lò sưởi nhìn , thấy có tiếp tục , liền cầm bột Floo, trở lại căn phòng trống trong thôn Hogsmeade.

      Ra khỏi gian nhà, cậu mang theo mũ trùm, vòng rồi trở lại cửa hàng Davish and Banges.

      Tuy rằng phiền phức, nhưng đây là Sirius Black bắt cậu làm như vậy.

      Ngu Đạt vẫn tương đối cẩn thận, nếu đối phương căn dặn cường điệu như thế, cậu tuy rằng tại sao, nhưng cậu vẫn là nghe theo tốt hơn.

      Buổi tối, Ngu Đạt thần tình uể oải nằm trong phòng, cậu ngủ được.

      Câu của giáo sư trước khi cậu về vẫn vang vọng ở trong đầu cậu.

      Ngu Đạt thở dài tiếng, cứ việc cậu lấy ra toàn bộ cẩn thận của mình đối mặt với thời xa lạ này, giới phù thủy xa lạ này nhưng là, dù sao có số tình huống dự liệu trước phát sinh.

      Cho dù là người đáng tín nhiệm, cũng có thể bởi vì mê hoặc đủ để thỏa mãn mà phản bội cậu?

      Còn có, ý tứ ngày hôm nay Snape với cậu , cậu cũng ràng.

      Đại khái là , đũa phép mà cậu mang tới từ trong game giống như bảo vật Ỷ Thiên Kiếm, Đồ Long Đao làm cho lòng người nảy lên lòng tham .

      Dù sao, uy lực của nó so với đũa phép của thế giới này mạnh hơn rất nhiều.

      Nhưng là...Ngu Đạt mở ra bảng trò chơi, mở túi trang bị, bên trong đó là toàn bộ trang bị ở nơi đó của cậu, trang phục mục sư cùng với trang phục khác tổng cộng có hơn ba mươi bộ trang bị-----bên trong còn có chút trang bị phẩm chất thấp do đánh phó bản tùy cơ nhặt được.

      Càng khỏi trong ngân hàng của cậu, bảo thạch, đồ ăn, vật liệu tăng thêm còn có chút trang bị của các phiên bản cũ được cậu giữ lại làm kỉ niệm.

      Những đồ này cậu có lượng lớn, chẳng lẽ vẫn phải để chúng nó mốc meo ở trong đó sao?

      Huống chi...

      Ngu Đạt nháy mắt mấy cái, có chút tình huống đúng là bản thổ phù thủy ở nơi này cũng chưa biết.

      Tuần lễ này bởi vì tình trạng khó hiểu của Ngu Đạt nên cậu cầu thời gian luyện tập phép thuật, vẫn hỗ trợ trông cửa hàng cho Mark như cũ, vượt qua tuần bận bịu.

      Lại là cái thứ ba, con cú mèo của giáo sư Snape đúng hạn đến, Ngu Đạt cùng Mark chào hỏi tiếng rồi thông qua lò sưởi lần nữa đến văn phòng.

      Thời điểm cậu đến, chỉ riêng giáo sư Snape đợi cậu mà hiệu trưởng Dumbledore cũng đợi lâu.

      “Chào buổi tối, Y Đạt” Hiệu trưởng Dumbledore nâng ly trà trong tay về phía cậu, hỏi thăm.

      “Chào buổi tối, hiệu trưởng tiên sinh” Ngu Đạt lễ phép đáp lại.

      “Ha ha, gọi ta Albus là được rồi” Dumbledore cười híp mắt .

      “Albus” Ngu Đạt nghe lời đổi gọng, sau đó cậu nhìn về phía giáo sư lại mặc thân đen thui quần áo vẫn trầm mặc ngồi cái ghế:” Chào buổi tối, giáo sư”.
      “Chào buổi tối” Snape đáp.

      “Mời ngồi, Y Đạt” Dumbledore vung đũa phép cái, cái ghế dựa liền xuất .
      Ngu Đạt cũng khách khí, trực tiếp tới rồi ngồi xuống.

      “Severus cho ta-----chính là Snape, trong quá trình học tập phép thuật của cậu xuất vài vấn đề.” Dumbledore hòa ái hỏi.

      “Đúng thế” Ngu Đạt , cậu tin tưởng giáo sư Snape cũng đem toàn bộ tình cho cụ, nhưng là vị lão tiên sinh này hình như muốn giao lưu lại từ đầu phen.
      Điều này cũng thể vị tiên sinh này bình thường đều là tự làm mọi việc, dù sao cụ là nhân vật am hiểu giao lưu cùng mọi người.

      Ngu Đạt cũng hề có chút thiếu kiên nhẫn, trái lại là rất tỉ mỉ đem tình huống ngày hôm đó lại lần.

      Cậu ngốc, đây chính là việc quan hệ đến chính mình, tỉ mỉ cũng là điều đáng phải làm.

      “Ta có thể nhìn đũa phép của cậu sao?” Dumbledore nghiêm nghị .

      “Đương nhiên có thể” Ngu Đạt đưa tay đem cây đũa phép ở trong áo của mình lấy ra.
      Snape nhìn thấy động tác của cậu nhíu mày lại, tựa hồ là đối với hành động đem đũa phép thả vào nơi đó rất dám gật bừa.

      Ngu Đạt đem đầu của đũa phép chỉ về phía mình, giao cho Dumbledore.

      Hiệu trưởng Dumbledore nắm chặt đũa phép, con mắt của cụ hơi mở to. Hiển nhiên mạnh mẽ của cây đũa phép này cũng làm cho cụ khiếp sợ.

      Bất quá, cụ kiến thức rộng rãi, rất nhanh khôi phục lại thái độ bình thường.

      Dumbledore hướng về bàn làm việc của giáo sư Snape vung đũa phép lên, trong miệng niệm câu thần chú.

      Ngay lập tức tất cả bài tập làm bằng giấy da dê bàn bay tới, phần phật lúc, tốc độ nhanh đến mức hiệu trưởng Dumbledore kịp phản ứng khiến cho chúng rơi xuống đất.

      Khóe miệng của giáo sư Snape khẽ nhếch chút.

      duỗi ra cây đũa phép trong tay, hướng về phía đống giấy da dê niệm cái thần chú, những tờ giấy kia liền ngay ngắn xếp thành từng chồng , sau đó dưới chỉ huy của bay trở về bàn.

      Ngu Đạt nhìn tất cả mọi thứ chớp mắt.

      Cứ việc bây giờ cậu nắm giữ thuần thục phép thuật hệ thần nhánh trong game, những là đối với những phép thuật càng thích hợp cho sinh hoạt hàng ngày này cậu càng hứng thú hơn.

      Người đều là lòng tham bao giờ đủ, cậu đương nhiên cũng muốn học những loại phép thuật này.

      “Chú ngữ bay tới bị tăng cường rất nhiều” Dumbledore thở hơi, hướng về phía Ngu Đạt :” Đũa phép của cậu rất tốt, hãy dùng nó tốt.”

      xong liền đem đũa phép trả lại cho Ngu Đạt.

      So sánh với thái độ muốn của Snape ngày hôm qua, thái độ của ông lão này dứt khoát cực kỳ, Ngu Đạt nhìn cụ với cặp mắt khác xưa.

      Dù sao ngày hôm qua cậu còn lo lắng vị này có thể hay cho là cậu hoài bích có tội mà đem cậu rơi vào hoàn cảnh an toàn, giúp cậu bảo quản cái gì, lại nghĩ rằng trực tiếp lại trả lại cậu như vậy.

      Hảo cảm của Ngu Đạt đối với Dumbledore dần tăng lên.

      “Cảm tạ, ta cũng muốn dùng nó tốt thế nhưng ta căn bản là làm phép thuật ra được.” Ngu Đạt khổ não .

      “Cậu thử sử dụng phép thuật lần xem sao” Dumbledore .

      Ngu Đạt nắm cái cán kim loại lạnh lẽo, hướng về phía vách tường vung tay cái:” Expelliarmus!”

      mặt Dumbledore nhịn được kéo cái, lông mày nhướng lên, quay đầu nhìn Snape :” Chú ngữ tước vũ khí?”

      Giáo sư Snape rất bình tĩnh mà :” Ta cho rằng đó là trong những chú ngữ mà Mr Ngu cần nắm giữ tốt.”

      Dumbledore xoa bóp thái dương chút, bất đắc dĩ mà với Snape:” Cảm ta cậu cân nhắc chu toàn, Severus”

      có gì” Snape lạnh nhạt .

      Dumbledore trầm tư chút, quay về hướng Ngu Đạt tha thiết mong chờ nhìn :” Cậu dùng đũa phép biểu diễn chút phép thuật của thế giới kia xem sao”
      Ngu Đạt giơ tay liền cho Dumbledore cái thuật khôi phục.

      Điểm sáng vàng óng từ trong trung xuất , Dumbledore tắm rửa ở trong trận mưa ánh sáng này, kinh ngạc nhìn Ngu Đạt.

      “Làm sao?” Ngu Đạt hiểu ra sao.

      “Cậu đọc chú ngữ?” Dumbledore hỏi, sau đó nhịn được quay đầu nhìn Snape chút, ánh mắt như tiếng động mà :” Cậu cũng cho ta cái này.”

      Snape nhấc cằm, nhìn trở lại, Dumbledore yên lặng quay đầu .

      Hiển nhiên vị thủ hạ trung thành này của cụ, đối với bóc lột của cụ rất bất mãn.

      Cuộc thi Tam cường tranh bá diễn ra làm cho công việc của mỗi vị giáo sư đều gia tăng, giáo sư Snape ngoại trừ phải cung cấp thuốc thường xuyên cho phòng y tế còn phải phê chữa bài tập, tiến hành nghiên cứu học thuật của chính mình. tại còn bị bóc lột bỏ ra thời gian đến giáo dục vị học sinh ngoài danh sách.

      Ngu Đạt có thể thấy giao lưu bằng ánh mắt của hai vị này, cậu chỉ :” Đúng vậy, chúng ta ở thế giới kia cũng cần hết sức đem thần chú đọc ra”

      “Thần chú tiếng động.” Dumbledore gật gù, tỏ ra hiểu :” tại cậu thả xuống đũa phép, hướng về phía ta thực lại lần nữa phép thuật ấy

      Ngu Đạt thả đũa phép xuống, giơ tay ra ném ra cái thuật khôi phục.

      Chỗ tốt của việc cụ thể hóa này biểu ở ngay đây, sau khi cùng với quy tắc của thế giới này kết hợp, kĩ năng của thế giới ma thú cần phải để cậu hết sức bày ra tư thế phép thuật nữa.

      Phải biết động tác thi chú của nam tính nhân loại, cậu luôn cảm thấy rất bì ổi.

      tại, cậu mốn thả thư thế nào thả như thế ấy, đứng nằm cũng có thể, chỉ cần mục tiêu thi pháp của cậu ở nơi mà cậu có thể nhìn thấy.

      “So với vừa nãy kém ít” Dumbledore cảm khái chút.

      Phí lời! Ngu Đạt nhịn được nhổ nước bọt ở trong lòng, thuộc tính bỏ thêm của đũa phép kia nhiều như vậy, tự nhiên thể lớn bằng rồi!

      Tác giả có lời muốn : Tiểu kịch trường

      Tương lai ngày nào đó, giáo sư Snape đột nhiên phát đũa phép của Ngu Đạt lại có năm cái móng tay!

      Giáo sư Snape nhìn, nhìn, nhìn...

      Ngu Đạt yên lặng đưa tay, cầm lấy cái công cụ rút móng tay kia, từng cái từng cái đem móng tay bỏ xuống cho ...

      Cậu biết ngày bảo trụ được cái này mà! XDD

      Hết chương 11.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 11: Lời khuyên.


      Ngu Đạt nhìn đốt ngón tay trộc lốc có móng của Nuo Zuozi, như thế nào cũng thấy khó chịu.

      Nếu như cây đũa phép này căn bản có móng tay bây giờ cậu cảm thấy quá khó coi.

      Cậu đem cây đũa phép này để vào trong túi game. Ở nơi đó còn cây giống hệt cây này, ngoại trừ hiệu quả tăng thêm giống nhau cây kia cũng tên là đốt ngón tay của Zuo Nuozi.

      Cậu tại có dự định để vị giáo sư này biết còn có cái như thế này, vì để bảo vệ năm cái móng tay bên nó.

      “Ta có lời khuyên cho cậu.” Trước khi Ngu Đạt chui vào lò sưởi, giáo sư Snape .

      “Cái gì?” Ngu Đạt nghe thấy tiếng quay đầu lại nhìn .

      “Đừng có dễ dàng đem cây đũa phép này cho bất luận người nào của thế giới này xem.” Giáo sư Snape đứng ở nơi đó, lẳng lặng .

      “Cho dù là các ngài sao?” Ngu Đạt ý ở ngoài lời .

      “Cho dù là chúng ta.” Giáo sư tiếp:” Khi mê hoặc quá lớn, người có thể tin được cũng có thể phản bội ngươi.”

      Câu của chút cảm thán, rất có ý vị riêng. Ngu Đạt đứng ở trước lò sưởi nhìn , thấy có tiếp tục , liền cầm bột Floo, trở lại căn phòng trống trong thôn Hogsmeade.

      Ra khỏi gian nhà, cậu mang theo mũ trùm, vòng rồi trở lại cửa hàng Davish and Banges.

      Tuy rằng phiền phức, nhưng đây là Sirius Black bắt cậu làm như vậy.

      Ngu Đạt vẫn tương đối cẩn thận, nếu đối phương căn dặn cường điệu như thế, cậu tuy rằng tại sao, nhưng cậu vẫn là nghe theo tốt hơn.

      Buổi tối, Ngu Đạt thần tình uể oải nằm trong phòng, cậu ngủ được.

      Câu của giáo sư trước khi cậu về vẫn vang vọng ở trong đầu cậu.

      Ngu Đạt thở dài tiếng, cứ việc cậu lấy ra toàn bộ cẩn thận của mình đối mặt với thời xa lạ này, giới phù thủy xa lạ này nhưng là, dù sao có số tình huống dự liệu trước phát sinh.

      Cho dù là người đáng tín nhiệm, cũng có thể bởi vì mê hoặc đủ để thỏa mãn mà phản bội cậu?

      Còn có, ý tứ ngày hôm nay Snape với cậu , cậu cũng ràng.

      Đại khái là , đũa phép mà cậu mang tới từ trong game giống như bảo vật Ỷ Thiên Kiếm, Đồ Long Đao làm cho lòng người nảy lên lòng tham .

      Dù sao, uy lực của nó so với đũa phép của thế giới này mạnh hơn rất nhiều.

      Nhưng là...Ngu Đạt mở ra bảng trò chơi, mở túi trang bị, bên trong đó là toàn bộ trang bị ở nơi đó của cậu, trang phục mục sư cùng với trang phục khác tổng cộng có hơn ba mươi bộ trang bị-----bên trong còn có chút trang bị phẩm chất thấp do đánh phó bản tùy cơ nhặt được.

      Càng khỏi trong ngân hàng của cậu, bảo thạch, đồ ăn, vật liệu tăng thêm còn có chút trang bị của các phiên bản cũ được cậu giữ lại làm kỉ niệm.

      Những đồ này cậu có lượng lớn, chẳng lẽ vẫn phải để chúng nó mốc meo ở trong đó sao?

      Huống chi...

      Ngu Đạt nháy mắt mấy cái, có chút tình huống đúng là bản thổ phù thủy ở nơi này cũng chưa biết.

      Tuần lễ này bởi vì tình trạng khó hiểu của Ngu Đạt nên cậu cầu thời gian luyện tập phép thuật, vẫn hỗ trợ trông cửa hàng cho Mark như cũ, vượt qua tuần bận bịu.

      Lại là cái thứ ba, con cú mèo của giáo sư Snape đúng hạn đến, Ngu Đạt cùng Mark chào hỏi tiếng rồi thông qua lò sưởi lần nữa đến văn phòng.

      Thời điểm cậu đến, chỉ riêng giáo sư Snape đợi cậu mà hiệu trưởng Dumbledore cũng đợi lâu.

      “Chào buổi tối, Y Đạt” Hiệu trưởng Dumbledore nâng ly trà trong tay về phía cậu, hỏi thăm.

      “Chào buổi tối, hiệu trưởng tiên sinh” Ngu Đạt lễ phép đáp lại.

      “Ha ha, gọi ta Albus là được rồi” Dumbledore cười híp mắt .

      “Albus” Ngu Đạt nghe lời đổi gọng, sau đó cậu nhìn về phía giáo sư lại mặc thân đen thui quần áo vẫn trầm mặc ngồi cái ghế:” Chào buổi tối, giáo sư”.
      “Chào buổi tối” Snape đáp.

      “Mời ngồi, Y Đạt” Dumbledore vung đũa phép cái, cái ghế dựa liền xuất .
      Ngu Đạt cũng khách khí, trực tiếp tới rồi ngồi xuống.

      “Severus cho ta-----chính là Snape, trong quá trình học tập phép thuật của cậu xuất vài vấn đề.” Dumbledore hòa ái hỏi.

      “Đúng thế” Ngu Đạt , cậu tin tưởng giáo sư Snape cũng đem toàn bộ tình cho cụ, nhưng là vị lão tiên sinh này hình như muốn giao lưu lại từ đầu phen.
      Điều này cũng thể vị tiên sinh này bình thường đều là tự làm mọi việc, dù sao cụ là nhân vật am hiểu giao lưu cùng mọi người.

      Ngu Đạt cũng hề có chút thiếu kiên nhẫn, trái lại là rất tỉ mỉ đem tình huống ngày hôm đó lại lần.

      Cậu ngốc, đây chính là việc quan hệ đến chính mình, tỉ mỉ cũng là điều đáng phải làm.

      “Ta có thể nhìn đũa phép của cậu sao?” Dumbledore nghiêm nghị .

      “Đương nhiên có thể” Ngu Đạt đưa tay đem cây đũa phép ở trong áo của mình lấy ra.
      Snape nhìn thấy động tác của cậu nhíu mày lại, tựa hồ là đối với hành động đem đũa phép thả vào nơi đó rất dám gật bừa.

      Ngu Đạt đem đầu của đũa phép chỉ về phía mình, giao cho Dumbledore.

      Hiệu trưởng Dumbledore nắm chặt đũa phép, con mắt của cụ hơi mở to. Hiển nhiên mạnh mẽ của cây đũa phép này cũng làm cho cụ khiếp sợ.

      Bất quá, cụ kiến thức rộng rãi, rất nhanh khôi phục lại thái độ bình thường.

      Dumbledore hướng về bàn làm việc của giáo sư Snape vung đũa phép lên, trong miệng niệm câu thần chú.

      Ngay lập tức tất cả bài tập làm bằng giấy da dê bàn bay tới, phần phật lúc, tốc độ nhanh đến mức hiệu trưởng Dumbledore kịp phản ứng khiến cho chúng rơi xuống đất.

      Khóe miệng của giáo sư Snape khẽ nhếch chút.

      duỗi ra cây đũa phép trong tay, hướng về phía đống giấy da dê niệm cái thần chú, những tờ giấy kia liền ngay ngắn xếp thành từng chồng , sau đó dưới chỉ huy của bay trở về bàn.

      Ngu Đạt nhìn tất cả mọi thứ chớp mắt.

      Cứ việc bây giờ cậu nắm giữ thuần thục phép thuật hệ thần nhánh trong game, những là đối với những phép thuật càng thích hợp cho sinh hoạt hàng ngày này cậu càng hứng thú hơn.

      Người đều là lòng tham bao giờ đủ, cậu đương nhiên cũng muốn học những loại phép thuật này.

      “Chú ngữ bay tới bị tăng cường rất nhiều” Dumbledore thở hơi, hướng về phía Ngu Đạt :” Đũa phép của cậu rất tốt, hãy dùng nó tốt.”

      xong liền đem đũa phép trả lại cho Ngu Đạt.

      So sánh với thái độ muốn của Snape ngày hôm qua, thái độ của ông lão này dứt khoát cực kỳ, Ngu Đạt nhìn cụ với cặp mắt khác xưa.

      Dù sao ngày hôm qua cậu còn lo lắng vị này có thể hay cho là cậu hoài bích có tội mà đem cậu rơi vào hoàn cảnh an toàn, giúp cậu bảo quản cái gì, lại nghĩ rằng trực tiếp lại trả lại cậu như vậy.

      Hảo cảm của Ngu Đạt đối với Dumbledore dần tăng lên.

      “Cảm tạ, ta cũng muốn dùng nó tốt thế nhưng ta căn bản là làm phép thuật ra được.” Ngu Đạt khổ não .

      “Cậu thử sử dụng phép thuật lần xem sao” Dumbledore .

      Ngu Đạt nắm cái cán kim loại lạnh lẽo, hướng về phía vách tường vung tay cái:” Expelliarmus!”

      mặt Dumbledore nhịn được kéo cái, lông mày nhướng lên, quay đầu nhìn Snape :” Chú ngữ tước vũ khí?”

      Giáo sư Snape rất bình tĩnh mà :” Ta cho rằng đó là trong những chú ngữ mà Mr Ngu cần nắm giữ tốt.”

      Dumbledore xoa bóp thái dương chút, bất đắc dĩ mà với Snape:” Cảm ta cậu cân nhắc chu toàn, Severus”

      có gì” Snape lạnh nhạt .

      Dumbledore trầm tư chút, quay về hướng Ngu Đạt tha thiết mong chờ nhìn :” Cậu dùng đũa phép biểu diễn chút phép thuật của thế giới kia xem sao”
      Ngu Đạt giơ tay liền cho Dumbledore cái thuật khôi phục.

      Điểm sáng vàng óng từ trong trung xuất , Dumbledore tắm rửa ở trong trận mưa ánh sáng này, kinh ngạc nhìn Ngu Đạt.

      “Làm sao?” Ngu Đạt hiểu ra sao.

      “Cậu đọc chú ngữ?” Dumbledore hỏi, sau đó nhịn được quay đầu nhìn Snape chút, ánh mắt như tiếng động mà :” Cậu cũng cho ta cái này.”

      Snape nhấc cằm, nhìn trở lại, Dumbledore yên lặng quay đầu .

      Hiển nhiên vị thủ hạ trung thành này của cụ, đối với bóc lột của cụ rất bất mãn.

      Cuộc thi Tam cường tranh bá diễn ra làm cho công việc của mỗi vị giáo sư đều gia tăng, giáo sư Snape ngoại trừ phải cung cấp thuốc thường xuyên cho phòng y tế còn phải phê chữa bài tập, tiến hành nghiên cứu học thuật của chính mình. tại còn bị bóc lột bỏ ra thời gian đến giáo dục vị học sinh ngoài danh sách.

      Ngu Đạt có thể thấy giao lưu bằng ánh mắt của hai vị này, cậu chỉ :” Đúng vậy, chúng ta ở thế giới kia cũng cần hết sức đem thần chú đọc ra”

      “Thần chú tiếng động.” Dumbledore gật gù, tỏ ra hiểu :” tại cậu thả xuống đũa phép, hướng về phía ta thực lại lần nữa phép thuật ấy

      Ngu Đạt thả đũa phép xuống, giơ tay ra ném ra cái thuật khôi phục.

      Chỗ tốt của việc cụ thể hóa này biểu ở ngay đây, sau khi cùng với quy tắc của thế giới này kết hợp, kĩ năng của thế giới ma thú cần phải để cậu hết sức bày ra tư thế phép thuật nữa.

      Phải biết động tác thi chú của nam tính nhân loại, cậu luôn cảm thấy rất bì ổi.

      tại, cậu mốn thả thư thế nào thả như thế ấy, đứng nằm cũng có thể, chỉ cần mục tiêu thi pháp của cậu ở nơi mà cậu có thể nhìn thấy.

      “So với vừa nãy kém ít” Dumbledore cảm khái chút.

      Phí lời! Ngu Đạt nhịn được nhổ nước bọt ở trong lòng, thuộc tính bỏ thêm của đũa phép kia nhiều như vậy, tự nhiên thể lớn bằng rồi!

      Tác giả có lời muốn : Tiểu kịch trường

      Tương lai ngày nào đó, giáo sư Snape đột nhiên phát đũa phép của Ngu Đạt lại có năm cái móng tay!

      Giáo sư Snape nhìn, nhìn, nhìn...

      Ngu Đạt yên lặng đưa tay, cầm lấy cái công cụ rút móng tay kia, từng cái từng cái đem móng tay bỏ xuống cho ...

      Cậu biết ngày bảo trụ được cái này mà! XDD

      Hết chương 11.
      Chương 12: Nguyên nhân.


      Dumbledore đem cổ tay nhấc lên, cụ :” Đem tay trái của cậu cho ta.”

      Ngu Đạt hiểu ra sao, thế nhưng vẫn vươn tay trái ra.

      Tay của Dumbledore đặt cổ tay của cậu, bàn tay của là ấm áp khô ráo, cũng có khô ráp đầy vết đồi mồi như của lão nhân bình thường trái lại còn rất bóng loáng.

      Dumbledore :” Xin cậu lại lần nữa hướng về phía ta phóng thích phép thuật hệ thần thánh.”

      Ngu Đạt lần này thiếu kiên nhẫn phóng thích cái thuật khôi phục lần nữa, lần này cậu trực tiếp cho ông lão này bao quanh bởi cái “vỏ trứng”.

      Đây là kĩ năng bảng hiệu của mục sư, Chân ngôn thuật: Thuấn

      Pháp thuật này người mục tiêu thi triển sinh ra cái vòng bảo vệ trong suốt, cái vòng này lại mỏng manh như bong bóng xà phòng, tỏa ra hào quang nhàn nhạt nhưng nó lại có thể hấp thu thương tổn, mặc kệ là hệ vật lý hay hệ phép thuật, cho đến khi thương tổn này vượt quá giới hạn chịu đựng của lá chắn mới thôi.

      Ngu Đạt là đại mục sư mãn cấp 85, phép thuật của cậu tự nhiên cũng là đỉnh cấp, hấp thu thương tổn cũng rất nhiều.

      Dumbledore thú vị nhìn kĩ năng này phát ra loại đồ vật to lớn hình tán, cụ quay đầu đối với Ngu Đạt :” Cầm lấy đũa phép, lại lần nữa phóng thích chú tước vũ khí.”

      Ngu Đạt y theo lão nhân này dặn dò, cầm lấy đũa phép quay về phía vách tường phóng thích câu thần chú.

      Vẫn như cũ có phản ứng nào.

      Dumbledore buông tay cậu ra.

      Ngu Đạt thể chờ đợi được nữa hỏi:” Albus, nguyên nhân khiến ta thể phóng thích phép thuật là gì vậy?”

      “Cậu phải là phóng thích được phép thuật,” Dumbledore ôn hòa với cậu” mà là thể sử dụng thần chú của thế giới này.”

      “?” Ngu Đạt mắt đầy chấm hỏi nhìn cụ.

      Snape thấy Dumbledore tìm ra nguyên nhân, xoay thân thể cái, hướng về phía cụ nhìn sang.

      “Thần là công bằng.” Dumbledore mười ngón tay giao nhau, thở dài :” Chúng ta thể học tập phép thuật ở thế giới kia, cậu cũng đồng dạng sử dụng được phép thuật của thế giới này. Hẳn là quy luật ở người cậu phát huy tác dụng. Thời điểm sử dụng thần chú của phù thủy, tuy rằng ma lực có phản ứng, nhưng lại bị sức mạnh thần bí ngăn cách, thể thả ra ngoài được.”

      Ngu Đạt nghe vậy ngây người.

      Cậu chưa từng nghĩ tới dĩ nhiên là vì loại nguyên nhân này.

      Bởi vì nguyên nhân là thân thể này bắt chước nhân vật mục sư trong game? Hệ thống có giả thiết cho cậu có thể sử dụng phép thuật của phù thủy, vì lẽ đó cho dù cậu có làm theo y chang cũng có hiệu quả như khi phóng thích kĩ năng.

      Ngu Đạt rơi vào trong trầm tư.

      Lúc trước cậu vào trong thế giới này được mấy tháng, mặc dù sau đó có tỉnh lại nhưng cả người vẫn ngơ ngơ ngác ngác.

      Ngu Đạt suy đoán, đấy đại khái là quá trình quy củ Thế giới ma thú cùng quy luật của thế giới này đồng hóa lẫn nhau.

      Kết quả thỏa hiệp với nhau là tuy cậu có thể như thường lệ sử dụng kĩ năng và trang bị trong game nhưng thể để cho thế giới này học được, tương ứng cậu cũng thể học được phép thuật của thế giới này.

      Snape quay đầu nhìn vẻ mặt tràn đầy thất vọng của cậu, đối với Dumbledore :” Như vậy chương trình học phép thuật của Mr Ngu có thể đình chỉ?”

      Chuyện này đối với giáo sư Snape mà chuyện tốt.

      ” Dumbledore lắc lắc ngón tay, giảo hoạt mỉm cười “ Tuy rằng quy luật quy định là cậu thể sử dụng chú ngữ của phù thủy nhưng là có quy định cậu thể học sử dụng ma lực như thế nào.”

      “Ồ?” Ngu Đạt nghe vậy con mắt sáng hẳn lên, cậu chờ mong nhìn lão hiệu trưởng:” Tại sao vậy?”

      “Vừa nãy ta phát , tuy rằng thần chú có tác dụng, nhưng là cần thần chú chúng ta vẫn có thể thực được phép thuật. Mà cậu tựa hồ cũng quen phương thức này. Chúng ta có thể dạy cậu, làm sao ở tình hướng sử dụng thần chú vẫn sử dụng được phép thuật.” Dumbledore cười .

      “Đây thực là quá tốt rồi!” Ngu Đạt hưng phấn.

      Thượng Đế đóng của ngươi cánh cửa, tất nhiên mở ra cửa sổ khác cho ngươi.

      Tuy rằng biết vì nguyên nhân gì cậu thể sử dụng thần chú của phù thủy, nhưng lại có thể học tập được làm sao có thể sử dụng được ma lực.

      giống như là siêu năng lực, đem cái muôi thay đổi, để đồ vật bay lên vân vân.

      Những thứ này đều là bản năng của phù thủy khi mới sinh ra, nhưng lại cần Ngu Đạt cẩn thận học tập từng tí từng tí .

      Có thể làm được điểm ấy, Ngu Đạt cũng cao hứng.


      Dù sao phép thuật của mục sư đều là do hệ thống khống chế, cậu chỉ cần khóa chặt mục tiêu, phóng thích phép thuật là được, cái gì khác cũng cần làm.

      Nhưng là học được những kĩ xảo này lại giống, này hoàn toàn là dựa vào chính cậu điều khiển.

      Ngu Đạt chính vì cái này mà cao hứng, Dumbledore lại trịnh trọng với cậu:” Đũa phép của cậu quá cường đại, hy vọng cậu bảo quản thích hợp, nên bị người có ý đồ tốt đoạt .”

      “Ừm” Nhìn thấy lão hiệu trưởng cũng trịnh trọng đưa cho cậu lời khuyên, Ngu Đạt lòng gật đầu, :” Ta , hơn nữa, Albus, ngài có thể hay giúp ta đem cây đũa phép này giả bộ chút?”

      Cậu đem đốt ngón tay của Zuo Nuozi đặt lên cái bàn tròn giữ ba người.

      tình này vẫn là sau khi chuyển kiếp mới làm được.

      Phải biết, trước đây ở trong game, chỉ cần là trang bị, nếu phải là ở trong người nhân vật cũng là ở trong ba lô của hệ thống hoặc là trong gian chứa đựng cũng là ở trong phòng đấu giá.

      Muốn đem bất luận đồ vật gì lấy ra khỏi ba lô, hệ thống chỉ hỏi ngươi có phải muốn phá hủy hay ?

      Dưới thăm dò từng tí từng tí của Ngu Đạt, cậu liền phát , cậu có thể lấy những trang bị này từ ba lô ra, là thực vật thực tồn tại trong gian. Cũng giống như sử dụng phép thuật phải có tầm nhìn, phải có mục tiêu thi pháp cụ thể cũng là từ thời điểm đó mà tìm ra.

      Phù thủy ở thế giới này kì cũng cần đũa phép cũng có thể thi phép, chỉ có điều cây đũa phép có thể làm cho bọn họ càng khống chế ma lực hiệu quả hơn, cần tốn nhiều tinh lực khống chế ma lực của chính mình mà thôi.

      tại Ngu Đạt còn biết, phù thủy của thế giới này cũng có rất nhiều thần chú cao cấp là sử dụng “phép thuật đũa phép”.

      Dumbledore giơ ra đũa phép của cụ, hướng về phía đũa phép của Ngu Đạt phóng ra thần chú biến hình.

      Cứ việc Ngu Đạt rất chờ mong, nhưng đáng tiếc chính là, coi như dựa vào danh hiệu phù thủy vĩ đại nhất thế kỉ 20 của Dumbledore, cũng đồng dạng làm cho cây đũa phép này có chút biến đổi nào.

      “Kì thực cậu chỉ cần phóng thích phép thuật tay là được rồi, cái cây đũa phép cũ kia của cậu có thể đảm nhiệm trách nhiệm này. Cây đũa phép này cậu vẫn là thu lại , miễn cho bị người khác mơ ước.” Giáo sư Snape khô cằn an ủi.

      Ngu Đạt ủ rũ, thế nhưng cũng chỉ có thể tiếp nhận thôi.

      Cậu :” Những trang bị này của em cần lo lắng, nơi đó của chúng ta có quy tắc gọi là trói chặt trang bị. Tuy rằng tại đũa phép có ở người em, nhưng chỉ cần ta ròi khỏi nó 10 mét, nó liền tự động quay trở lại chỗ em.”

      Dumbledore nghe vậy cảm thấy hứng thú “Ồ?” tiếng.

      Snape cũng nhíu nhíu mày.

      Ngu Đạt đứng dậy bắt đầu ra ngoài.

      Vẫn chưa tới khoảng cách 10 mét, Ngu Đạt nhìn chút, khoảng cách đủ, cậu liền mở ra của lớn của văn phòng giáo sư Snape, ra ngoài.

      Đây là lần đầu tiên Ngu Đạt nhìn thấy những bộ phận khác của Hogwarts ngoại trừ phòng làm việc của hiệu trưởng và văn phòng của giáo sư Snape. Cho dù chỉ là hành lang, cũng biểu ra khí thế pháo đài cổ ngàn năm.

      Ngay cả vách tường tảng đá tang thương kia cũng tự thuật những gột rửa qua năm tháng dài đằng đẵng của nó.

      Văn phòng của giáo sư Snape nằm ở vị trí hầm, cũng chính là bộ phận của phòng dưới đất, nhưng nơi này cũng nhìn ra là nằm dưới đất tí nào, gian như trước vẫn là rất trống trải.

      Tuy rằng rất muốn cẩn thận tham quan phen, thế nhưng Ngu Đạt biết đây cũng phải là thời cơ tốt, cậu chỉ có thể lưu luyến nhìn những hành lang sâu thăm thẳm ở nơi xa, đứng ở khoảng cách mà cậu cho là phù hợp.

      Mà bên trong văn phòng, hai người nhìn cậu mở cửa ra ngời, cũng đều có ý tứ ngăn lại.

      Dù sao nơi này cũng có rất ít người qua.

      Có vẻ như là đến điểm giới hạn, đũa phép bàn bỗng nhiên vô thanh vô thức biến mất.

      “Quá kì diệu” Dumbledore thán phục.

      “Đúng vậy” Snape hiếm thấy tán thành câu.

      Nghe thấy lời của hai người, Ngu Đạt vào, đóng cửa lại.

      Cậu tới bên cạnh bàn, ngồi ở ghế dựa, lại từ trong túi tiền đem cái đũa phép trọc lốc có móng tay lấy ra.

      “Ta nghĩ đây là loại linh hồn phép thuật” Dumbledore .

      “Ồ?” Snape cùng Ngu Đạt đều nghi hoặc nhìn .

      “Thế giới này của chúng ta cũng có loại phép thuật tương tự như vậy, khi ở vật phẩm lưu lại ấn kí, nó nhận chủ, bị người khác sử dụng, thậm chí giống như đũa phép của cậu vậy, khi vượt qua khoảng cách nhất định, chúng trở về nơi của chủ nhân.”

      “Nhưng là đũa phép của la có thể bị người khác sử dụng” Ngu Đạt ” Tuy rằng ta chưa từng thử qua, thế nhưng nếu người khác cầm nó sử dụng phép thuật đối với ta, nó cũng có tác dụng.

      Dumbledore gật đầu :” Vậy đại khái là giống nhau giữa hai thế giới tạo thành.”

      Snape suy tư nhìn lão hiệu trưởng.

      Tác giả có lời muốn : Trang bị trói chặt chính là ai cũng có cách nào lấy →_→

      Cũng giống như giao dịch ở trong game vậy, vượt qua khoảng cách kia giao dịnh liền tự động đóng lại.

      Hết chương 12.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :