Chương 20 :
Editor : Lam Lam
"Mẹ, có được ?" Mạnh Yên cứ quấn lấy phía sau mẹ . Lý Thiến đến đâu, liền theo.
"Tiểu Yên, đừng quấy rối nữa." Đầu Lý Thiến có hơi choáng váng, đứa này quấn bà hồi lâu cũng nhẫn nại.
"Mẹ, cho con lần này ." Mạnh Yên khẽ lay động ngón tay, "Mẹ cứ coi như cho con tiền tiêu vặt, con cần dùng gấp."
Đầu Lý Thiến đầy hắc tuyến, còn tiền tiêu vặt nữa chứ? Ai lại lấy nhiều tiền tiêu vặt như vậy chứ ? "Tiểu Yên, mẹ kiếm tiền dễ dàng, thể phung phí."
"Con biết, con phung phí." Mạnh Yên cũng rất bất đắc dĩ, lâu như vậy cũng chưa thông qua được cửa của mẹ , quá lãng phí thời gian và sức lực. " có việc phải dùng, qua mấy tháng nữa con trả mẹ cả tiền vốn lẫn tiền lời, được ?"
"Nhưng đây phải số tiền , con muốn 10.000 đồng..." Lý Thiến hiểu được vì sao con bà cứ mở miệng là dùng số tiền lớn như vậy ? Bình thường cũng thấy con bé xài tiền phung phí…
"Con trả, con thề đó. ” Mạnh Yên nhào tới ôm thắt lưng mẹ làm nũng, ”Mẹ ơi mẹ à, lần này mẹ cho con mượn tiền . ”
"Đứa này, đừng có quấn lấy mẹ nữa. ” Lý Thiến vỗ vỗ tay bé đặt bên hông bà, ”Đến nhà bà nội Giang tìm Phương Phương chơi . ”
Lúc trước Mạnh Yên đoán được tâm ý của bà nội Giang, nhưng nghĩ tới chuyện lại phát triển cực kỳ nhanh chóng. Chỉ trong 3 tháng ngắn ngủi mà Giang Hải Thiên và Thẩm Ngân Hoa kết hôn, Phương Phương theo mẹ đến ở nhà họ Giang.
Nhà họ Giang thu hồi lại nhà cũ, lại có thêm nhà, cả nhà náo nhiệt dọn vào. Thẩm Ngân Hoa rất quý trọng cuộc sống mới dễ dàng này, chỉ hiếu thảo với ba mẹ chồng mà còn quan tâm chăm sóc ông xã, còn trông nom họ của Giang Vũ…
Điều này khiến cho người nhà họ Giang rất vui mừng, trong nhà có bà chủ khác biệt hẳn, nhà cửa được dọn dẹp sạch . Mỗi người đều cảm thấy thoải mái, nhất là Lâm Phương Phương đột nhiên có nhiều người thân như vậy, tất cả đều rất quan tâm , điều này khiến cho gương mặt lúc nào cũng nở nụ cười vui vẻ.
Chẳng qua nhà họ Mạnh lập tức cảm thấy trống vắng, trước kia đến buổi tối có thể qua nhưng bây giờ lại được. Tuy cách nhà cũ nhà họ Giang xa nhưng mà cũng phải mất thời gian xe đến. Mùa hè nhưng mùa đông muốn ra ngoài.
" muốn đâu, mẹ. ” Mạnh Yên quyết định phải lấy được số tiền kia, trễ hơn nữa mua được. ”Con trả lại cho mẹ, nếu như trả...Sau này mẹ cũng cần chuẩn bị của hồi môn cho con. ” Hôm qua bắt đầu bán chứng khoán, trễ hơn nữa còn kịp rồi. \lamlam/
Lý Thiến khỏi bật cười, đứa này lại như thế ? “ Còn cả của hồi môn ? Con mới có mấy tuổi lo xa như vậy ! ”
Nghe bà kéo dài giọng cười cợt, Mạnh Yên nhanh chóng xoay chuyển, ai bảo có cách chứ ? “ Mẹ, mẹ hiểu con nhất nên đồng ý với con . ” biết nếu ràng, mẹ tuyệt đối cho tiền. thể làm gì khác hơn là phải qua chuyện nàng sắp mua chứng khoán.
"Tiểu Yên, đây là đánh bạc. được tuyệt đối được." Lý Thiến vừa nghe xong lắc đầu, rủi ro quá lớn chắc chắn thể lấy được tiền vốn. “ Chỉ cần là đánh bạc thua, con bỏ suy nghĩ đó . ”
"Mẹ, . ” Mạnh Yên gấp đến mức muốn nhảy lên, ”Con có cảm giác kiếm được tiền, hơn nữa lại kiếm rất nhiều tiền. ” thể thẳng đây là chuyện tốt vốn bốn lời, nếu đưa tới nhiều nghi ngờ, mất nhiều hơn được.
"Cảm giác ? ” Lý Thiến hề tin tưởng câu thuyết phục này, thế hệ của bà chỉ tin việc làm đến nơi đến chốn. “ Đứa ngốc nghếch này, chuyện như vậy sao có thể dựa vào cảm giác ? ”
Mạnh Yên thấy thông, bắt đầu kiên quyết, ”Mẹ, mẹ nên đồng ý với con . ”
Thấy con buồn bực như vậy, Lý Thiến có hơi đau lòng, gỡ rối giúp con, ”Tiểu Yên à, coi như mẹ đồng ý ba con cũng đồng ý. ”
"Vậy đừng với ba. ” Mạnh Yên kéo tay của bà, chỉ cần 10.000 đồng để suy tính vấn đề kia, số tiền này Lý Thiến có thể lấy ra. Nhiều hơn nữa được, Mạnh Ngọc Cương làm ăn còn bảo thủ hơn Lý Thiến, thuyết phục ông chịu bỏ ra số tiền đó còn khó hơn lên trời.
"Chuyện này sao có thể giấu chứ ? ” Lý Thiến khó xử nhíu mày.
Mạnh Yên chớp mắt lộ vẻ ngây thơ, ”Tất cả tiền phải do mẹ quản lý sao ? ”
"Đứa này… ” Lý Thiến suy nghĩ hồi lâu lắc đầu, ”Con à… ” Bà yên lòng lấy số tiền này ra ném vào trong nước.
Mạnh Yên có biện pháp chỉ có thể dùng cách cuối cùng, chớp chớp mắt dùng sức bức ra những giọt nước mắt, ôm tay mẹ bắt đầu giả khóc, vừa khóc vừa hỏi, ”Mẹ, được sao ? ”
"Ai, khóc cái gì?" Lý Thiến luống cuống tay chân, chưa từng thấy con quật cường khóc, bỗng nhiên nhìn thấy đau lòng. “ Đừng khóc, ngoan, mẹ dẫn con mua đồ ăn vặt. ”
"Mẹ, con cần đồ ăn vặt." Mạnh Yên thấy cách này hiệu quả càng khóc to hơn.
"Tiểu Yên..." Lý Thiến khó xử nhíu mày.
Mạnh Yên khóc lớn lên, Lý Thiến cách nào dỗ được, khóc hồi lâu đến mức giọng khàn , hơi thở cũng bất ổn, đến cuối cùng chịu được mà nôn mửa.
Lý Thiến đau lòng vỗ lưng giúp dễ thở, ”Được rồi, đừng khóc, con muốn cái gì mẹ đồng ý với con. ” Nghĩ lại, tiền bà kiếm được sau này cũng cho con , nếu con phung phí sau này có gì cho con… \lamlam/
Mạnh Yên thấy đạt được mục đích bèn dừng khóc, lén nhìn mẹ, thở phào nhõm trong lòng, nếu chiêu này hiệu quả cũng còn cách nào…
Lý Thiến giận chọt vào gáy của , ”Mẹ biết con giống ai chứ ? Cứng đầu như vậy giống ba mẹ. ” Hơn nữa khóc liền khóc, dừng là dừng, là khiến bà biết nên sao.
"Chẳng lẽ con là con nuôi ?" Mạnh Yên mở to hai mắt ra vẻ kinh ngạc.
"Đúng vậy, là mẹ nhặt được con trong đống rác." Lý Thiến cố ý hù dọa .
Mạnh Yên cảm thấy đầu đầy hắc tuyến, lời Lý Thiến như vậy ít lần, lúc còn bé tin, có lúc còn mong chờ cha mẹ ruột xuất . (đổ mồ hôi).
"Mẹ." Mạnh Yên ôm tay bà cọ cọ, nhìn bà cười lấy lòng.
"Đứa này, kiếp trước đúng là mẹ thiếu nợ con mà. ” Lý Thiến vừa bực mình vừa buồn cười, mặt đứa này vừa khóc vừa nở nụ cười giống như con mèo , ”Tiền này mẹ cho con, chẳng qua gạt ba con, nếu ông ấy biết tức giận. ” d'd.l/q,d
Mạnh Yên phát ra tiếng hoan hô, "Con biết mẹ hiểu con nhất mà. ” Còn quên nịnh hót.
Lý Thiến bị quấn lấy có cách nào, thể làm gì khác hơn là mở giúp tài khoản rồi chuyển 10.000 vào.
Lúc này đầu óc kinh doanh của Mạnh Yên bắt đầu, chuẩn bị mua, nhưng nơi này có bán. Chẳng qua mình được, làm sao bây giờ ? Nếu … thấy trống vắng, trước kia buổi tối có thể qua nhưng bây giờ lại được. Tuy cách nhà cũ nhà họ Giang xa nhưng mà cũng phải mất thời gian xe đến. Mùa hè nhưng mùa đông muốn ra ngoài.
'' muốn đâu, mẹ'', Mạnh Yên quyết định phải lấy được số tiền kia, trễ hơn nữa mua được. ''Con trả lại cho mẹ, nếu như trả…Sau này mẹ cũng cần chuẩn bị của hồi môn cho con''. Hôm qua bát đầu bán chứng khoán, trẽ hơn nữa còn kịp rồi.
Lý Thiến khỏi bật cười, đứa này lại như thế? ''Còn cả của hồi môn? Con mới mấy tuổi lo xa như vậy!''
Nghe bà kéo dài giọng cười cợt, Mạnh Yên nhanh chóng xoay chuyển, ai bảo có cách chứ? ''Mẹ, mẹ hiểu con nhất nên đồng ý với con ''. biết nếu ràng, mẹ tuyệt đối cho tiền. thể làm gì khác hơn là qua chuyện sắp mua chứng khoán.
''Tiểu Yên, đây là đánh bạc, được tuyệt đối được''. Lý Thiến vừa nghe xong lắc đầu, rủi ro quá lớn chắc chắn thể lấy lại tiền vốn. ''Chỉ cần là đánh bạc thua, con bỏ suy nghĩ đó ''.
''Mẹ, ''. Mạnh Yên gấp đến mức muốn nhảy lên, ''Con có cảm giác kiếm được tiền, hơn nữa lại kiếm được rất nhiều tiền''. thể thẳng đây là chuyện tốt vốn bốn lời, nếu đưa tới nhiều nghi ngờ, mất nhiều hơn được.
''Cảm giác?'' Lý Thiến hề tin tưởng câu thuyết phục này, thế hệ của bà chỉ tin việc làm đến nơi đến chốn. ''Đứa ngốc nghếch này, chuyện như vậy sao có thể dựa vào cảm giác?''
Mạnh Yên thấy thông, bắt đầu kiên quyết, ''Mẹ, mẹ nên đồng ý với con ''.
Thấy con buồn bực như vậy, Lý Thiến có hơi đau lòng, gỡ rối giúp con, ''Tiểu Yên à, coi như mẹ đồng ý ba con cũng đồng ý''.
''Vậy đừng với ba'', Mạnh Yên kéo tay của bà, chỉ cần 10.000 đồng để suy tính vấn đề kia, số tiền này Lý Thiến có thể lấy ra. Nhiều hơn nữa được, Mạnh Ngọc Cương làm ăn còn bảo thủ hơn Lý Thiến, thuyết phục ôngchịu bỏ ra số tiền đó còn khó hơn lên trời.
''Chuyện này sao có thể giấu chứ?'' Lý Thiến khó xử nhíu mày.
Mạnh Yên chớp mắt lộ vẻ ngây thơ, ''Tất cả tien2 phải do mẹ quản lý sao?''
''Đứa này…'' Lý Thiến suy nghĩ hồi lâu lắc đầu, ''Con à…'' Bà yên lòng lấy số tiền này ra ném vào trong nước.
Mạnh Yên có biện pháp chỉ có thể dùng cách cuối cùng, chớp mắt dùng sức bức ra những giọt nước mắt, ôm tay mẹ bắt đầu giả khóc, vừa khóc vừa hỏi, ''Mẹ, khobg6 được sao?''
''Ai, khóc cái gì?'' Lý Thiến luống cuống tay chân, chưa từng thấy con quật cường khóc, bỗng nhiên nhìn thấy đau lòng. ''Đừng khóc, ngoan mẹ dẫn con mua đồ ăn vặt''.
''Mẹ, con cần đồ ăn vặt''. Mạnh Yên thấy cách này hiệu quả càng khóc to hơn.
''Tiểu Yên…' Lý Thiến khó xử nhíu mày.
Mạnh Yên khóc lớn lên, Lý Thiến cách nào dỗ được, khóc hồi lâu đến mức giọng khàn , hơi thở cũng bất ổn, đến cuối cùng chịu được mà nôn mửa.
Lý Thiến đau lòng vỗ lưng giúp dễ thở, ''Được rồi, đừng khóc, con muốn cái gì mẹ đồng ý với con''. Nghĩ lại, tiền bà kiếm được sau này cũng cho con , nếu con phung phí có gì cho con…
Mạnh Yên thấy đạt được mục đích dừng khóc, lén nhìn mẹ, thở phào nhõm trong lòng, nếu chiêu này hiệu quả cũng còn cách nào…
Lý Thiến giận chọt vào gáy của , ''Mẹ biết con giống ai chứ? Cứng đầu như vậy giống ba mẹ. '' Hơn nữa khóc liền khóc, dừng là dừng, là khiến bà biết nên sao.
''Chẳng lẽ là con nuôi?'' Mạnh Yên mở to hai mắt ra vẻ kinh ngạc.
''Đúng vậy, là mẹ nhặt được con trong đống rác''. Lý Thiến cố ý hù dọa .
Mạnh Yên cảm thấy đầu đầy hắc tuyến, lời như vậy Lý Thiến ít lần, lúc còn bé tin, có lúc còn mong chờ ba mẹ ruột xuất .
''Mẹ''. Mạnh Yên ôm tay bà cọ cọ, nhìn bà cười lấy lòng.
''Đứa này, kiếp trước đúng là mẹ thiếu nợ con mà''. Lý thiến vừa bực mình vừa buồn cười, mặt đứa này vừa khóc vừa nở nụ cười giống như con mèo , ''Tiền này mẹ cho con, chẳng qua gạt ba con, nếu ông ấy biết tức giận''.
Mạnh Yên phát ra tiếng hoan hô, ''Con biết mẹ hiểu con nhất mà''.
Lý Thiến bị quấn lấy có cách nào, thể làm gì khác hơn mà mở giúp tài khoản rồi chuyển 10.000 vào.
Lúc này đầu óc kinh doanh của Mạnh Yên bắt đầu, chuẩn bị mua, nhưng nơi này có bán. Chẳng qua mình được, làm sao bây giờ? nếu …
Last edited by a moderator: 7/12/16