1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

ĐỜI SINH VIÊN KHỔ NẠN - Stein(62c+2nt) (hoan)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. miiupham90

      miiupham90 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,587
      Được thích:
      512
      Ngoại truyện 1: Hồi ức sau khi thôi miên của Vưu Dung.


      Lúc tôi được ba tuổi, cả nhà chúng tôi du lịch ở Thanh Đảo. Lúc đến bãi biển, tình cờ tôi phát ra tôi và bạn mặc quần áo khá giống nhau; đôi giày của chúng tôi cũng cùng màu, cùng kiểu; tuổi bạn ấy cũng xấp xỉ tuổi tôi. Tôi và bạn ấy cùng nhau nhặt vỏ sò, đột nhiên bạn ấy bị người đàn ông ôm chặt, thấy bạn ấy vừa giãy giụa vừa gào khóc, tôi liền nhào đến túm chân ông ta, hỏi ông ta có thể dẫn tôi theo cùng , ai ngờ ông ta lại quăng tôi sang bên, làm tôi ngã sấp xuống tảng đá. Người đàn ông đó chê tôi xấu đến nỗi ai cần, tôi cực kỳ tức giận bèn cởi chiếc giày quăng vào ông ta, ông ta vội ôm bạn đó chạy mất.

      Tôi nhặt cái vỏ sò nằm ngay chỗ máu mũi tôi chảy ra, lúc này, đứa con trai đeo kính chạy đến, thấy mặt tôi toàn là máu, cậu ta vội vàng nhào đến ôm lấy tôi, còn gọi tôi là Tiểu Linh. Tôi sợ cậu ta ôm tôi nên ra sức cào cậu ta. Cậu ta bị cào đau quá, vì cố gắng tránh móng vuốt của tôi nên mất đà ngã xuống đất, đầu đập vào tảng đá. Tôi sợ cậu ta chảy máu nhiều quá chết nên để lại vỏ sò dính máu của tôi cho cậu ta, sau đó dùng quần áo của cậu ta lau máu mặt mình, lúc này mới yên tâm rời khỏi nơi đó.

      lâu sau, tôi gặp phải đứa con trai khác, cậu ta hỏi tôi có gặp bé trạc chừng tuổi tôi , tôi cho cậu ta biết bé đó bị người đàn ông lạ mặt bắt rồi, nghe vậy cậu ta rất đau lòng, cứ nhìn chằm chằm vào chiếc giày còn lại trong tay tôi, hình như còn khóc nữa. Tôi nghĩ chắc là cậu ta rất thích chiếc giày này, liền đem chiếc giày đó tặng cho cậu ta.

      Mẹ thấy tôi làm mất giày, quần áo dơ dáy, mũi bị rách, giận quá, mẹ đánh tôi trận đau. Hôm nay tôi được chơi nhưng lại chẳng vui chút nào, tôi muốn quên ngày hôm nay, nhưng từ ngày đó trở , cái mũi của tôi hình như cao thêm được nữa ...


      Ngoại truyện 2: Buổi phỏng vấn thú vị.


      Thạch Đầu: chính là như vậy đấy, vì vậy có thể tính cách bác sĩ Võ biến thái như vậy là vì Vưu Dung, về sau, Vưu Dung bị bác sĩ Võ giày vò cũng là báo ứng của ấy. ( đống trứng gà bay đến trước mặt) Lãng phí trứng gà sao, chứ lãng phí trứng chim đáng hổ thẹn đấy ! Ngoài ra, còn chuyện mà mọi người đều biết , chiếc giày mà Vũ Đạo giữ chính là giày của bạn học Vưu Dung nhà chúng ta.

      Vũ Đạo: (dáng vẻ chợt hiểu ra) Tôi rồi mà, loại giày có cổ cao quanh năm làm sao mà khỏi được bệnh nấm chân cơ chứ. Lần trước chân Vưu Dung bị thương phải đưa đến bệnh viện, tôi bị mùi hôi của chiếc giày làm cho ngạt thở gần như đứng dậy nổi, mức độ này đúng là bình thường chút nào ! Từ lúc chiếc giày này để trong nhà tôi, tôi trồng hoa hoa chết, nuôi cá cá ngủm, cuối cùng tôi đành phải ném nó vào trong cái hồ mới xây của trường Nam Khai, ai ngờ lại bị nữ sinh mò lên ! Bây giờ tôi suy nghĩ cẩn thận lại mới biết, chiếc giày đó đúng là của ấy ! Cuộc đời tôi sao lại khốn khổ như vậy chứ, thử đủ mọi cách mà vẫn thoát khỏi chiếc giày thối kia ! (Cà chua bay đến ...) Mọi người là, ném cà chua đâu vậy ? ném phải ném cho trúng chứ ! (Vừa dứt lời liền bị người ta đập túi khoai tây vào gáy) Cần phải đem truyền thống tiếp tục phát huy thêm mới được !

      Bác sĩ Võ: (thấy sau gáy Vũ Đạo có khối máu bầm, vội nhảy lên, che ở phía trước người Vũ Đạo) Mọi người muốn ném ném tôi nè, tôi thích nhất là loại cà chua này đấy, nước ép của nó có màu đó rất giống màu máu ! (Tất cả mọi người đều dừng tay, dám ném cà chua nữa, sợ màu đỏ của cà chua nát kích thích bác sĩ Võ nổi cơn điên lên, lại đòi rút máu của bọn họ ! Bởi vì lúc này tay bác sĩ Võ cầm cái microphone có hình dáng y hệt ống kim tiêm !) ra tôi rất thích bạn học Vưu Dung, tôi nghĩ, nếu tôi và ấy lấy nhau, với kết hợp gien của chúng tôi, con của chúng tôi là đứa trẻ được người người kính nể ! (Mọi người nhất trí gật đầu) Nhưng là đáng tiếc, thằng nhóc Vũ Đạo nhanh tay cướp mất rồi ! (Mọi người xuýt xoa, may quá, chúng ta được cứu rồi ! Nhất định phải ghi nhớ công lao to lớn này của Vũ Đạo !)

      Bà Trương: Tôi xin phép được vài lời, Triệu ... (Vưu Dung mặt mày xanh lét) Theo suy nghĩ của tôi, bác sĩ Võ với Vưu Dung mới là đôi trời sinh, Triệu ... (Vưu Dung sắp thở nổi) Cậu phải cố gắng theo đuổi Vưu Dung, tôi ủng hộ cậu (nhìn Vũ Đại ) Hãy chiến đấu với tất cả hăng hái của người thứ ba, bây giờ, Triệu ... (Vưu Dung ngồi ở bên dưới sân khấu ngã vật xuống, bị bảo vệ khiêng ra khỏi hội trường !) Đúng là điềm báo tốt ! Vì sao kêu là bên thứ ba, bởi vì sau khi bọn họ kết hôn, cậu mới ra tay tấn công ! Hai chúng ta nên bàn bạc kế hoạch cho kỹ hơn mới được ! (Hai người cùng xuống khỏi sân khấu, vừa vừa thào với nhau !)

      Vưu Dung: (từ cáng cứu thương nhảy xuống, xông lên sân khấu) ra tôi chính là đứa con bị thất lạc từ nhiều năm trước của Triệu Bản Sơn ! ( xong, lại nghẹn ngào quay về nằm cáng cứu thương ! )

      Kẻ trộm: Tôi cũng muốn vài lời, tôi về bàn bạc với Ban chấp hành trộm cắp của chúng tôi rồi, bọn họ , nếu tôi tìm được bác kia, bọn họ đuổi tôi ra khỏi hội !

      Tiểu Linh: Tôi cam lòng, tôi muốn làm hồn ma, ngay cả giày của tôi cũng là giày giả, các người xem, làm sao tôi có thể chấp nhận được! Đành phải làm oan hồn suốt ngày hù doạ người khác thôi !

      Phạm Thái: Để tôi , tôi mới là đứa con bị thất lạc bao năm qua của nhà bọn họ ! Tôi làm xét nghiệm ADN rồi !

      Chu Hữu: (đột nhiên ôm lấy Vưu Dung) Chị dâu thứ, chị tha lỗi cho em ! (Bị mọi người đá bay ! )

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :