1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Độc y xấu phi - Chá Mễ Thố

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 27: Phượng Cửu điên cuồng

      Editor: Cửuvĩhồ

      Hạng Quân Nhu tại tướng quân phủ làm mưa làm gió quen, tự nhiên biết Phỉ Thúy cư sớm bị Hạng Quân Vãn bày hoa mai trận. Hoa mai trận là Thái Cực trận pháp hung hiểm nhất trong bát đại trận pháp chi nhất, tự nhiên là Hạng Quân Vãn tính đối với người bước vào nơi này hạ thủ lưu tình.

      Ba người dẫm đường đá vào, chỉ là mới được năm bước, trong chỗ tối Kinh Hồn vặn trận pháp trong đá, hoa mai trận trước mặt lập tức thay đổi cảnh sắc làm cho nhóm nha hoàn trước sắc mặt đại biến.

      Người thấy ở hoang mạc ngàn dặm, người lại như rơi vào hồ băng nghìn năm, người khác như rơi vào động sâu xung quanh là hàng nghìn con rắn.

      "Cứu mạng a! Cứu mạng! A.......!"

      Tiếng kêu thảm thiết ngừng truyền đến, làm cho những người vây xem xung quanh sợ tới mức kinh hồn táng đảm. Tại trong mắt mọi người, ba người trước mặt tựa như lên cơn điên, nằm mặt đất thét chói tai, rồi xé rách đầu tóc cùng quần áo của chính mình, hòn toàn là bộ dáng bị trúng tà.

      "Các nàng.....các nàng bị sao vậy?" Hạng Quân Yến sắc mặt trắng bệch, nàng chưa từng gặp qua tình quỷ dị như vậy, trong lòng bàn tay tràn đầy lạnh lẽo.

      "..... biết!" Răng của Hạng Quân Văn cũng đánh vào nhau, màn trước mắt làm cho nàng nhớ lại ngày đó trước cửa tướng quân phủ thu thập Hạng Quân Vãn, ngày đó tình cảnh cũng rất quỷ dị. Hay là nơi này có quỷ?

      Nghĩ vậy, Hạng Quân Văn rùng mình cái, thân nổi lên tầng da gà. Nhìn lại Phỉ Thúy cư này, lãnh lãnh thanh thanh, quả có chút làm người ta sợ hãi.

      Bên cạnh những người đến xem trò vui đều bị dọa sợ ngây người, biết cái gì cho phải, thời điểm Hạng Quân Lam tuổi nhất quan sát thấy nha hoàn trước mặt móc mắt của chính mình ra, trực tiếp sùi bọt mép hôn mê.

      "Tiểu thư, lẽ nơi này có ma quỷ a? Như thế nào gió lạnh từng trận....." Lục Liễu bình thường lá gan , bây giờ cũng nơm nớp lo sợ.

      Bỗng tiếng hét thảm thiết truyền đến. Trốn ở nơi bí mật gần đó, Lạc Tuyết nhìn thấy tình cảnh của ba người kia, lấy tay bịt kín miệng, sợ chính mình nhìn thấy cảnh tượng ghê tởm kia thét ra tiếng. Ngược lại là Kinh Hồn rất bình tĩnh. Nhìn lên thời gian sai biệt lắm, Kinh Hồn đem tảng đá vặn ngược lại, hết thảy lại khôi phục nguyên dạng.

      "Có quỷ.......có quỷ a!" Ba người để ý đến chủ tử ở trước mặt, cũng để ý đến đau đớn người, nhanh chân bỏ chạy khỏi Phỉ Thúy cư.

      Nguyên bản mọi người trong lòng cũng hoảng sợ, tại nhìn thấy các nàng đều chạy , cũng ồn ào ly khai khỏi Phỉ Thúy cư.

      "Tứ muội, chúng ta trước rời khỏi nơi này !" Hạng Quân Yến dắt Hạng Quân Nhu, để cho người nâng Hạng Quân Lam dậy, cùng Hạng Quân Văn rời khỏi Phỉ Thúy cư. Vừa bước ra khỏi cửa, đại môn "két" tiếng khép lại, đem những người bên ngoài càng thêm thấy thập phần quỷ dị.

      "Tứ tỷ tỷ, Nhị tỷ phải bị quỷ ám ...." Hạng Quân Văn hàm răng cao thấp đánh nhau, nàng càng ngày càng thấy lạnh, càng ngày càng thấy sợ hãi, "Chúng ta đừng tìm Nhị tỷ gây phiền toái, rất dọa người!"

      Lời của Hạng Quân Văn giống như nhắc nhở Hạng Quân Nhu, đúng vậy! Hạng Quan Vãn sau khi trở về dường như có chút thích hợp, chẳng lẽ đúng là bị quỷ ám? Nếu là như thế nàng phải tìm người đến tướng quân phủ "bắt quỷ", thuận tiện giết chết Hạng Quân Vãn, nới rằng nàng bị quỷ ám. Dù sao việc diễn ra hôm nay cũng có hạ nhân trong phủ trông thấy, cho dù nàng có chết, Hoàng thượng và Thái hậu có muốn truy cứu trách nhiệm, cũng tìm ra nguyên nhân. Nghĩ vậy, Hạng Quân Nhu liền về phía hương ngọc viện của Ngọc phu nhân.

      Ngược lại Hạng Quân Vãn thoải mái ngủ thẳng đến buổi chiều mới dậy, sau khi rửa mặt ăn cơm xong, Lạc Tuyết đem những lời của Hạng Quân Nhu tại hương ngọc viên cùng Ngọc phu nhân nhất nhũ nhất thập cho tiểu thư.

      "Bắt quỷ? Ha ha......."

      Tại Đường môn, Hạng Quân Vãn cũng gặp qua tranh đấu trong gia tộc như vậy, nhưng là chuyện như này vẫn là lần đầu tiên. ngờ rằng Hạng Quân Nhu chán ghét mình như vậy, muốn mượn cơ hội thần biết quỷ hay giết nàng, thuận tiện rằng nàng bị quỷ ám, thân thể bị trúng tà để lừa dối mọi người, bọn họ lá gan ngược lại rất lớn!

      Thoáng qua suy nghĩ, Hạng Quân Vãn gọi Lạc Tuyết cùng Kinh Hồn lại gần, tại bên tai bọn họ thấp giọng dặn dò vài tiếng, hai người liên tục gật đầu.

      Sau mấy ngày, Hạng Quân Vãn vẫn như trước mỗi ngày luyện võ ngoài sân. Cùng Phượng Cửu gặp mặt bất ngờ khiến nàng khắc sâu nhận thức chính mình cùng cường giả trong lúc đó có bao nhiêu chênh lệch. Nàng tuy rằng là nữ tử, muốn là hảo hán đỉnh thiên lập địa, nhưng cũng thể tùy ý người bắt nạt. Vạn nhất lần sau gặp lại Phượng Cửu, cũng thể tùy tiện bị cởi giày, rất có sĩ diện. Còn có độc của nàng, cũng cần gia tăng liều lượng.

      Hạng Quân Vãn hoàn toàn đem Phượng Cửu quăng ra sau đầu, lại biết nghiệt này làm chuyện cực kỳ điên cuồng.

      "Thiếu chủ, ngài đây là?" Nhìn bàn đôi kim khảm ngọc giày, hai mắt Phi Sương trợn lớn suýt chút nữa rơi ra.

      Ngày đó khi nghe Thiếu chủ định ra Thiếu chủ phu nhân, liền sai người theo chân núi tìm đến đôi giày kia của Hạng Quân Vãn, hơn nữa cho người ta dùng vàng ròng dựa theo kích thước, làm ra đôi y hệt, Thiếu chủ đây là có ý gì? Làm cho Phi Sương đầu óc cũng mơ hồ. Tuy rằng nhìn quen luôn theo lẽ thường tình, nhưng có thể làm ra đôi kim giày như này, vẫn là lần đầu tiên.

      "Ngày mai cho người ta công bố, bản Thiếu chủ muốn kết hôn, bản Thiếu chủ đối với phu nhân cầu duy nhất là có thể vừa đôi kim giày này".

      Nghe xong lời của Phượng Cửu, Phi Sương suýt chút nữa phun máu. Nguyên lai ngày đó Thiếu chủ trong phòng buồn phiền là vì chuyện này? muốn dùng phương thức này để tìm ra Thiếu chủ phu nhân? Này, điều này có thể sao? nương nhà ai mà đem chân ngọc cất giấu trong giày, chẳng lẽ phải cởi ra thử giày? Phi Sương cảm thấy nữ tử áo trắng kích thích Thiếu chủ rất lớn, làm cho Phượng Cửu trở nên bình thường.

      "Thiếu chủ, ngài như vậy, vậy Vân Tranh quận chúa......"

      "Nàng nếu có thể vào, ta cưới nàng! Chỉ sợ nàng thể!"

      Nghe vậy, Phi Sương xem như ràng. Vân Tranh quận chúa đôi thiên túc, đây là điều mọi người đều biết.

      Thiếu chủ giờ lại như vậy, ràng rất bài xích Vân Tranh quận chúa. Chỉ là, tính tình quận chúa như vậy, sợ là từ bỏ ý đồ! Nàng sớm rằng, vị trí Thiêú chủ phu nhân của Bàn Long thành là của nàng, ai cũng đừng mong mơ tưởng, hơn nữa còn lấy thủ đoạn tàn nhẫn đem những thiếu nữ tơ tưởng loại bỏ.

      Tuy rằng như vậy giúp Phượng Cửu giải quyết ít phiền toái, nhưng là làm cho Thiếu chủ độc thân đến bây giờ, trở thành thanh niên, còn chưa qua tay nữ tử nào. Hy vọng nữ tử mà Thiếu chủ coi trọng có năng lực, có thể chống lại Vân Tranh quận chúa cùng Lão thái quân.

      Tin Thiếu chủ Bàn Long thành tìm bạn trăm năm , bao lâu liền truyền khắp nơi. Nhìn cặp kim giày kia trước mắt mọi người đều như sáng lên, nhưng xem đôi giầy chỉ lớn tầm bàn tay nam nhân, có người đặt điều lại thầm, Phượng Cửu kia phải là luyến đồng ! Đôi giầy kia ràng chỉ to bằng chân hài tử, lấy đôi giày như vậy ra tìm bạn trăm năm, phải là lừa dối sao!

      "Gia, Phượng Cửu này cũng thú vị! Ngài , làm chuyện này thực ra là có ý gì a?" Người đứng sau Bách Lý Giao, nhìn bốn người nâng đôi kim giầy kia, Phượng Cửu để người ta tuần hành khắp phố, triển lãm cặp kim giày, làm người dân đối với cặp giày kia ấn tượng khắc sâu.

      "Cạch cạch...." Hai quả hạch đào trong tay Bách Lý Giao nhàng chuyển động, thân lam bào, càng phụ trợ cho khuôn mặt tuấn rắn rỏi của .
      minhminhlethienbinh2388 thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 28: Phong ba kim hài tuyển vợ.

      Editor: Tuyết.Nhi.

      Thấy Bách Lý Giao lời nào, Ngô Minh tiến lên bước, “Gia, việc này chắc phải là thủ thuật che mắt của Phượng Cửu chứ! Tất cả mọi người đều trông mong chạy tới Cẩm thành để tìm nữ chúa, ở phía sau làm ra chuyện tình hoang đường như thế, chẳng lẽ là có cái gì mờ ám, muốn dấu cho mọi người biết?”

      Nghe xong lời của Ngô Minh, Bách Lý Giao lười biếng tựa vào bên, hắc xì cái, “ có khả năng. nếu tìm được, chắc chắn che chở tốt, phô trương như vậy. Ngươi đừng quên, Hoàng hậu Dực Nhân quốc là công chúa của Chu Liên quốc chúng ta, thủ đoạn của nàng thế nào, ngươi cũng hiểu . Lúc trước, nàng đem Phượng Cửu đuổi ra ngoài Hoàng thành, trục xuất khỏi hoàng tộc, tính để cho còn sống trở về...”

      Nghe Bách Lý Giao như thế, Ngô Minh liền nở nụ cười. làm sao lại quên Hoàng hậu Dực Nhân quốc Bách Lý Thái Vi chứ!

      Vị công chúa kia trước khi xuất giá được mệnh danh là đệ nhất mỹ nhân toàn đại lục, vốn dĩ cũng là nữ tử đơn thuần nũng nịu như hoa, nhưng sau khi tiến vào hậu cung Dực Nhân quốc, lại bị tôi luyện thành tâm ngoan thủ lạt. Chưa đầy hai năm, Bách Lý Thái Vi liền từ quý nhân vô danh chút tiếng tăm vượt lên trở thành Hoàng hậu, độc sủng lục cung. Cái bụng của nàng cũng chịu thua kém, vừa mới sinh hạ được Nguyên Khuê, liền được sắc phong làm Thái tử.

      Có Bách Lý Thái Vi áp chế, Phượng Cửu làm cách nào cũng trở mình được, cho dù lúc trước Nguyên Tung vì đề phòng Nguyên Khuê, tính toán để lại đường lui cho cả nhà già trẻ, đem Bàn Long thành đưa cho Phượng Cửu, làm căn cứ của , nhưng như thế sao chứ! Lão thái quân Bàn Long thành chưa chắc toàn tâm toàn ý với , Phượng Cửu muốn trở mình, cũng khó khăn, huống chi còn có lời đồn như vậy...

      kiện kim hài của Phượng Cửu ở Cẩm thành tạo ra oanh động , thậm chí kinh động tới cả Công Tôn Nam trong cung.

      “Ai có thể mang vừa kim hài, người đó có thể làm thiếu phu nhân Bàn Long thành sao?”

      Công Tôn Nam nghe được chuyện này, cảm thấy Phượng Cửu rất đáng ngờ. Nhưng chỉ đáng ngờ như vậy, ngược lại làm cho lòng người nghi hoặc. Người này có ý gì? tuyên truyền tứ phía lớn như vậy mục đích là để làm gì? Chẳng lẽ mục tiêu của phải là nữ chúa trong lời tiên đoán? Công Tôn Nam đa nghi, tình đơn giản ở trong đầu cũng bị xoay chuyển đến vài vòng, huống chi chuyện này còn liên quan đến Bàn Long thành.

      Bàn Long thành ở phía bắc Dực Nhân quốc, là thành, thực tế cũng được coi là tiểu vương quốc ở phía bắc của Dực Nhân quốc. Nơi đó non xanh nước biếc, sản vật phong phú, dư thừa quặng sắt. Bàn Long thành giàu có đông đúc, mọi người đều biết, đại lục cơ hồ tám mươi phần trăm quặng sắt đều tập trung ở Bàn Long thành. Sắt, là nguyên liệu để rèn vũ khí, Bàn Long thành cũng bởi vì vậy mà trở nên giàu có.

      Bởi vì đây là nơi sản sinh ra sắt, nên quân đội cường đại nhất đại lục cũng là của Bàn Long thành, đó cũng là lý do vì sao Bàn Long thành trở thành miếng thịt béo khiến cho các quốc gia khác thèm dãi nhưng cũng có cách nào chiếm về tay. Cũng chính bởi vì là nơi sản sinh ra sắt, nên tứ quốc đối với Bàn Long thành đều cung kính có thêm, sợ cẩn thận đắc tội Phượng Cửu, có quặng sắt chế tạo vũ khí, đến lúc đó chỉ có thể biến thành thịt bò, mặc người chém giết.

      trắng ra là nắm giữ quặng sắt, cũng là nắm giữ cán cân quyền lực của đại lục. Nếu chọc giận Phượng Cửu, tùy tiện có thể đến giúp đỡ quốc gia khác trở nên hùng mạnh, trở thành bá chủ trong tứ quốc, đến lúc đó đại lục còn yên ổn nữa. Cũng may Phượng Cửu cũng có ý tưởng này, từ khi cầm quyền lúc mười tám tuổi đến bây giờ, mười năm, thái độ Bàn Long thành đối với tứ quốc coi như công bằng, đó cũng là nguyên nhân khiến cho đại lục còn duy trì được đến bây giờ.

      Phượng Cửu đến Cẩm thành, điều này Công Tôn Nam sớm biết được, mấy ngày nay người của ba nước đều đến Cẩm thành, danh nghĩa đều là vì đại thọ của Thái hậu, thực tế đều là vì lời tiên đoán về nữ chúa mà đến. Nhắc tới nữ chúa, Công Tôn Nam lại cảm thấy đau đầu. Đến bây giờ, chuyện này chút tin tức đều có, nữ nhân đảo điên thiên hạ kia trốn ở chỗ nào, căn bản là biết.

      Vừa nghĩ tới giang sơn xã tắc của mình có khả năng rơi vào trong tay người khác, trong lòng Công Tôn Nam có chút sợ hãi, tại Phượng Cửu làm ra hành động như vậy, rốt cuộc là có ý gì? Khiến cho Công Tôn Nam thể hoài nghi “dụng tâm” của Phượng Cửu.

      Công Tôn Nam tâm trùng trùng điệp điệp, nhưng những nữ nhân ở hậu cung còn trong trạng thái bùng nổ. Khỏi phải nhóm phi tần bọn họ sau khi nghe việc “kim hài tuyển vợ” của Phượng Cửu hưng phấn cùng xuân tâm nhộn nhạo cỡ nào, thậm chí ở thời điểm mộng xuân còn thầm gọi “Cửu lang”, chỉ riêng mấy vị công chúa sau khi nghe thấy tin tức này, tiểu tâm tư giống như chim liền bay lên, nhảy nhót vui mừng.

      Phượng Cửu, đó là mỹ nam tử được cả thiên hạ công nhận, Bàn Long thành, cũng là địa phương giàu có nhất được cả thiên hạ công nhận. Có thể trở thành phu nhân Bàn Long thành, bên người còn có phu quân như Phượng Cửu làm bạn, đặc biệt là Phượng Cửu có cơ thiếp, nếu có thể đoạt lấy tình của , có được trái tim của , tự nhiên là ngày sau êm đềm mãi mãi, hạnh phúc kéo dài cả đời. Bàn Long thành đối với nữ tử mà , hoàn toàn chính là hào môn lớn nhất thiên hạ.

      “Công chúa, người chậm chút!” Tỳ nữ Đông Trùng của Công Tôn Lan Tịch nặng nề chạy phía sau nàng, thở hồng hộc. Vừa biết được tin Phượng Cửu muốn chọn vợ, công chúa nhà mình ngay lập tức nâng váy chạy đến Ngự thư phòng, nhưng mà khiến cho Đông Trùng mệt sắp chết rồi. “Công chúa, công chúa...”

      Công Tôn Lan Tịch nâng làn váy, ném hết đoan trang hiền thục ngày xưa, chạy như bay về phía trước. Rốt cuộc, là công chúa hoàng gia, kim chi ngọc diệp nên thiếu rèn luyện. Chưa được bao lâu, khuôn mặt phấn hồng của Công Tôn Lan Tịch rịn ra tầng mồ hôi mỏng.

      “Công chúa, người, người nghỉ ngơi chút...” Đông Trùng theo sau Công Tôn Lan Tịch, đến bên cạnh nàng, thấy chủ tử như vậy, vội vàng cầm khăn lau mồ hôi giùm nàng. “Công chúa, người nghỉ ngơi chút ! Sắp đến Ngự thư phòng rồi!”

      được! Các nàng cũng ...” Thời điểm Công Tôn Lan Tịch , thấy được ba cái bóng dáng xinh đẹp nhằm phía Ngự thư phòng tới.

      Nếu nàng đoán sai, mấy vị tỷ muội của nàng cũng là vì chuyện Phượng Cửu, toàn bộ các nàng đều , nàng ra mặt có vẻ rất hòa hợp. Hơn nữa, hiếm khi có trò hay để xem, nàng làm sao vô giúp vui!

      Trong Ngự thư phòng, nhìn bồn nữ nhi quỳ gối trước mặt, Công Tôn Nam xém chút nữa tức chết.

      đám có tiền đồ!” Chòm râu Công Tôn Nam run nhè , ràng bị tức quá mức. Bốn nữ nhi đồng loạt lại đây, thế nhưng đều là vì Phượng Cửu. Chẳng lẽ Công chúa Thương Nguyệt quốc lại thấp hèn như vậy? Thấy mặt các nàng đều là vẻ si mê Phượng Cửu, còn có bộ dáng biết hối cải, Công Tôn Nam hận thể cho các nàng mấy đại bản.

      Chúng ta có tiền đồ, kia người là cái gì? Lão già có tiền đồ sao? Công Tôn Lan Tịch nghĩ thầm, nhìn lại thấy Công Tôn Nam liếc mắt cái lại lập tức cúi đầu.

      “Phụ hoàng, chúng ta thế nào có tiền đồ? Nếu nữ nhi có thể trở thành phu nhân Bàn Long thành, nhất định khiến cho Phượng Cửu đem toàn bộ quặng sắt cho Thương Nguyệt quốc chúng ta. Phụ hoàng, người phải muốn trở thành bá chủ, muốn nhất thống thiên hạ sao? Nữ nhi như thế cũng là vì người mà!” Đại công chúa Công Tôn Triêu Tịch lớn tuổi nhất, lời ra cũng cẩn thận, đón ý hùa theo dã tâm xưng bá của Công Tôn Nam.

      “Đúng đúng! Đại tỷ rất đúng! Phụ hoàng, nữ nhi kỳ có tâm tư riêng, ở trong nội tâm của nữ nhi, lợi ích của Thương Nguyệt quốc lớn hơn hết thảy! Nữ nhi làm như vậy đều là vì Thương Nguyệt quốc!” Nghe Công Tôn Triêu Tịch như thế, nhị công chúa Công Tôn Cẩm Tịch lập tức phối hợp dùng sức gật đầu, mà ngay cả Công Tôn Hạc Hịch ngày thường kiệm lời cũng giọng đón ý hùa tiếng.

      Mới vừa rồi còn cảm thấy nữ nhi làm mất thể diện của , nhưng sau khi Công tôn Nam nghe qua mấy lời này, chớp mắt, vuốt chòm râu, ở người bốn nữ nhi đánh giá phen, cuối cùng mới gật đầu, để cho các nàng đứng lên.
      minhminhlelinhdiep17 thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 29: Công chúa hoàng gia khác người

      Edit: KangKang

      Beta: Tuyết Ảnh Nhi

      Công Tôn Nam lại tỉ mỉ đánh giá bốn nữ nhi, mỗi người mỗi vẻ, nếu là có thể có được ưu ái của Phượng Cửu, chừng cũng là cái chuyện tốt. “Các ngươi về trước ! Cứ cố gắng chờ ở trong cung cho Trẫm!”

      “Phụ hoàng ——”

      Công Tôn Triêu Tịch có chút sốt ruột, bước về phía trước. Vừa rồi Công Tôn Nam tựa hồ nghe ra ý tứ của bọn họ, nhưng mà lúc này lại như thế, là có ý gì?

      “Chờ đến ngày sinh của Hoàng tổ mẫu các ngươi, nhất định trở về, đến lúc đó có thể hay , phải xem tạo hóa……”

      Nghe Công Tôn Nam như vậy , mấy vị công chúa đều là mừng rỡ, sau đó lui xuống.

      Chờ Công Tôn Lan Tịch ra, Đông Trùng bước theo sau nàng, “Công chúa, người đối với Phượng Cửu có hứng thú?” Đông Trùng có chút minh bạch, Phượng Cửu cũng tốt, nhưng mà công chúa nhà mình phải vẫn khoe khoang là phải gả cho hiệp khách, ngày sau hành hiệp trượng nghĩa, hành tẩu giang hồ sao? Vì sao lần này lại để bụng chuyện của Phượng Cửu?

      “Chơi vui! lâu chưa có chuyện nào chơi vui như thế, huống chi các tỷ tỷ đều , ta đương nhiên muốn theo xem náo nhiệt a!” Công Tôn Lan Tịch nhìn theo bóng dáng của các tỷ tỷ xa, lại chơi đùa các ngón tay của mình. “Còn tưởng rằng phụ hoàng cho phép chúng ta xuất cung, đến lúc đó ta nhân cơ hội đào tẩu, liền có thể bước chân vào giang hồ, đáng tiếc a……”

      Càng về sau, thanh của Công Tôn Lan Tịch thanh càng , bất quá Đông Trùng nghe thấy mấy chữ “bước chân vào giang hồ” này, vội vàng bắt lấy ống tay áo Công Tôn Lan Tịch, “Công chúa, phải cũng phải mang theo nô tỳ, nô tỳ muốn hầu hạ ngươi!”

      Nhìn tiểu nha đầu bộ dáng ngươi mang theo ta, ta khóc cho ngươi xem, Công Tôn Lan Tịch cười sờ sờ đầu Đông Trùng. “Yên tâm, ta chỗ nào đều mang theo ngươi! Tuy rằng ngươi có hơi vụng về!”

      “Công chúa ——” Tuy rằng phải lần đầu tiên bị Công Tôn Lan Tịch vụng về, nhưng Đông Trùng vẫn rất bất mãn với cách xưng hô này.

      Bộ dáng của Đông Trùng, khiến cho Công Tôn Lan Tịch nở nụ cười. Mẫu phi mất, trong cung này cũng chỉ có Đông Trùng thực tâm đối tốt với nàng, mà nàng, sớm mất hứng thú với cái hoàng cung lạnh như băng này, nếu có thể, nàng nhất định tìm cơ hội rời !

      Phượng Cửu đem kim hài trưng ra khoảng thời gian, tìm riêng chỗ ngồi ôm cây đợi thỏ, chờ tân nương của mắc câu, mấy ngày nay, cửa nơi này đều bị đập phá ra còn hình dạng.

      Vừa nghe tới Phượng Cửu tuyển thê, bà lão tám mươi đến hài tử cũng đều chen chúc lao tới đây. Cũng may Phượng Cửu sớm dự đoán được điều này, trực tiếp thiếp ra bố cáo, tuyển thê tuổi từ 15 – 20, loáng cái đánh rớt rất nhiều người, nhưng người đến đây hưởng ứng lệnh triệu tập là rất nhiều, vô cùng nhiều.

      “Thiếu chủ, phu nhân tới sao?” Phi Sương nhìn cảnh này nắm đấm vặn vẹo, chen chúc biết bao nhiêu nữ tử má phấn tạo thành thế trận hùng tráng, có chút nhức đầu.

      Liên tục mười ngày, nữ nhân tới cửa cũng quá nhiều! Tiểu thư khuê các đều đeo cái khăn che mặt, vẫn duy trì hình tượng rụt rè, nhưng đám đều ngấm ngầm so công phu cao thấp, về phần các tiểu nương, chưa chú ý nhiều như vậy, càng ra sức lộ ra khuôn mặt thanh tú, hy vọng được Phượng Cửu coi trọng.

      “Nàng đến.” Phượng Cửu vuốt Ngân Hồ trong lòng, trong thanh để lộ ra thản nhiên mất mát, “Phi Sương, có phải hay sức quyến rũ của ta giảm xuống?”

      Bị Phượng Cửu hỏi như vậy, Phi Sương kinh hãi, lại nhìn thiếu chủ nhà mình, biểu tình có chút chán nản, đây vẫn là thiếu chủ nghiệt kiêu ngạo nhà mình sao? Thiếu chủ như vậy đúng là hiếm thấy. Chẳng lẽ bị thiếu phu nhân ngó lơ, cho nên tâm thiếu chủ bị đả kích?

      Nghĩ như vậy, Phi Sương lại cảm thấy thiếu chủ đáng thương. Lớn như vậy, vất vả gặp được nữ tử xứng tâm như ý, người ta lại thèm để ý, đây đối với thiếu chủ mà , là rất đả kích a!

      “Thiếu chủ, chừng phu nhân gia giáo nghiêm, thể đến!” Phi Sương vắt hết óc, muốn tẫn biện pháp an ủi Phượng Cửu.

      “Có lẽ ——”

      Phượng Cửu nhìn xa xa, ánh mắt mê ly.

      Nữ tử kia nhìn tựa như xem người bình thường, bị dung mạo của đả động, sau khi nghe tự giới thiệu, cũng có vui sướng cùng dính lấy để lấy lòng, ngược lại thờ ơ nhìn rơi xuống vách núi đen, nữ nhân nhẫn tâm! Đôi tròng mắt kia lại cứ động lòng người như thường, để rơi vào vực sâu thể tự kềm chế, nàng tâm ngoan, nhưng nàng lại thủ hạ lưu tình, lại phải là người vô tình……

      Ai, nữ nhân nhẫn tâm a —— Sau khi ưu sầu, Phượng Cửu trong lòng cho ra cái kết luận như vậy.

      Đêm đó sau khi nàng biến mất, giống như hoàn toàn rời , bao giờ xuất nữa. Mấy ngày này, ngày đêm ngồi thủ bên huyền nhai (vách núi đen), nghĩ muốn tóm tiểu nữ nhân kia, nghĩ tới nàng ngược lại như biết ý định của , trốn , dường như bọn họ chưa từng gặp qua nhau, thực vô tình! Bất kể như thế nào, đều phải đem nữ nhân giảo hoạt giống như hồ ly này lôi về nhà, biến nàng thành tân nương của mình! Chỉ có nữ nhân như thế mới xứng cùng Phượng Cửu sánh vai!

      Nghĩ như vậy, Phượng Cửu đứng lên, đem linh hồ quăng lên vai. “Phi Sương, thăm dò! Phía huyền nhai có nhà nào, trong nhà có hay nữ tử dến tuổi kết hôn, còn bình thường nữ tử thích cái gì, chung, tất cả tất cả, ta đều phải biết được.”

      Thấy Phượng Cửu phát giận, Phi Sương có chút gì, “Thiếu chủ, chúng ta lần này tới đây, phải bởi vì lời tiên đoán của Bất Liễu đại sư, đến để tìm kiếm Phượng nữ sao? Người tại tập trung nhiều tinh lực như vậy để tìm phu nhân, có phải hay có chút ——”

      “Ngươi muốn ta chủ thứ bất phân?” ( phân biệt được chủ yếu và thứ yếu)

      , ta phải ý tứ này.” Phi Sương lắc đầu, mặt lại là khẳng định.

      “Ba ——” Phượng Cửu tát vỗ vào đầu Phi Sương, “Rốt cuộc là cưới vợ quan trọng, hay là được thiên hạ quan trọng a! Thiên hạ này, chỉ cần ta muốn, nhất định có thể đoạt được, cần mượn dùng năng lực của nữ nhân. Nhưng để cho nương tử của ta chạy mất, hạnh phúc về sau của ta liền mất sạch! Còn mau !”

      “Vâng vâng vâng!” Phi Sương trễ miệng gãi đầu, trốn nhanh như gió. Xem ra thiếu chủ nhà mình là muốn nương tử đến điên rồi! Chờ gặp phu nhân, nhất định phải thử nhìn xem, rốt cuộc là nữ tử như thế nào mới có thể đem thiếu chủ nhà mình mê hoặc đến thần hồn điên đảo!

      Đối với chuyện Phượng Cửu lấy kim hài tuyển thê, Hạng Quân Vãn là hai tay tán thành. Đơn giản là lúc này, lượng tiêu thụ lăng la tơ lụa cẩm y của Yên Chi Cẩm cùng son phấn của Kim Phấn Thế Gia tăng lên vài lần, từng nữ nhân hưởng ứng lệnh triệu tập này đều muốn mình trở nên xinh đẹp hơn, cái gọi là “nhân yếu y trang*” chính là đạo lý này.

      *Người chú trọng đến ăn mặc.

      Mà thu nhập của ba cửa hàng khác cũng vững bước tăng lên, đặc biệt là Kim Ngọc Mãn Đường, từ sau khi xuất bản “Hồng Lâu Mộng”, mỗi lần tân tập san đưa ra thị trường đều ngay lập tức hết hàng, tiểu thư quý tộc tại Kinh thành ai cũng cầm quyển, hận thể mình chính trở thành Lâm muội muội, có thể tìm được ca ca bảo bối tri tri kỷ.

      Hà bao căng phồng, Lạc Tuyết cùng Kinh Hồn bên người cũng tiến bộ rất lớn, những ngày này của Hạng Quân Vãn có thể là quá tiêu diêu tự tại. Nhưng nàng thoải mái, lại thành cái đinh trong mắt cái gai trong thịt người khác, ở phủ tướng quân, hồi tróc quỷ khôi hài trình diễn.
      Mấy ngày này, các tin đồn ở phủ tướng quân ngày càng nhiều, đều liên quan đến chuyện ma quái, lời đồn đãi giống như tuyết rơi tuyết rơi, bay ra ngoài, mà ngay dân chúng trong Cẩm thành cũng biết từ sau khi Nhị tiểu thư phủ tướng quân trở về chuyện ma quái bắt đầu, hơn nữa còn chết hết vài người.
      minhminhlelinhdiep17 thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG 30: HOẢ THIÊU PHỈ THUÝ CƯ

      Trước hết tung tin đồn, sau đó mới hành động, đây là sách lược của Ngọc phu nhân.

      Suy cho cùng, làm chủ đương gia nội viện của phủ tướng quân, Ngọc phu nhân sử lý tình giống như Hạng Quân Nhu chỉ biết lỗ mãng động tay động chân. Khi chuyện ma quái ở phủ tướng quân truyền khắp kinh thành, Ngọc phu nhân cho người dẫn Vu sư bắt quỷ nghênh ngang vào phủ tướng quân từ cửa chính.

      “Tiểu thư, bọn họ đến đây ——”

      Lạc Tuyết vội vã chạy tới bên Hạng Quân Vãn, thanh có chút cấp bách, lại có chút hưng phấn. Nàng thao luyện lâu, ngoại trừ cùng Kinh Hồn đối chiến, chưa từng có gặp qua đối thủ khác, hôm nay tiểu thư thế nhưng , muốn bọn họ ra tay giáo huấn lũ khốn kiếp này, Lạc Tuyết sớm nóng lòng muốn thử, đợi nổi nữa.

      “Ừ……” Hạng Quân Vãn tiếp tục chuyên chú luyện dược hoàn. Những dược liệu của La Húc bị nàng dùng đến bảy tám phần, nhìn độc dược quen thuộc từ kiếp trước dần hình thành trong tay mình, Hạng Quân Vãn đặc biệt có cảm giác thành tựu. Chờ có thời gian bắt độc sủng* về nuôi, đến đây mới hoàn mỹ!

      *Trùng độc, hoặc sủng vật có độc dùng nuôi để thử thuốc.

      Ngọc phu nhân mời đạo sĩ bắt quỷ, đưa tới đám người vây xem. Mọi người đều biết đại phu nhân làm cho lớn chuyện như vậy đều là nhằm vào Hạng Quân Vãn, bọn hạ nhân rỗi việc đều lũ lượt theo sau Vu sư, muốn Phỉ Thúy Cư xem náo nhiệt. Ở trong lòng mọi người, chỉ có Ngọc phu nhân mới là chủ tử chân chính của phủ tướng quân. Về phần Hạng Quân Vãn, tuy là chính nữ, nhưng mười mấy năm qua nàng giống như người tàng hình, ai còn nhớ nàng là con vợ cả phủ tướng quân chứ!

      “Phu nhân, trong phủ có quái ——”

      Ngọc phu nhân mời đến là vị lão đạo sĩ chừng năm mươi, chòm râu hoa râm, mặc trường bào đỏ tía, trước ngực sau lưng đều có cái khiên sắt Thái cực đồ lớn , trong tay cây phất trần dài, đầu tóc bạc, dùng cây mộc sai cố định.

      quái? Làm sao có thể……” Ngọc phu nhân che miệng, làm ra bộ dáng kinh hoảng.

      ràng là làm ra vẻ, nhưng nhất cử nhất động đều biểu trôi chảy như vậy, trong mắt người xem, dường như Ngọc Phu nhân thực bị điều này dọa! Đây vốn dĩ là cái bẫy mà Ngọc phu nhân thiếu kế trước mặt mọi người, nhưng sau khi nhìn thấy đạo sĩ thân già cốt tiên phong, trực tiếp ở trong đầu đem điều dối trá này biến thành , có người bắt đầu tin chắc Hạng Quân Vãn thực bị ma ám ảnh.

      “Đạo công, phủ tướng quân của chúng ta làm sao có thể có chứ? Người nhìn lầm?” Ngọc phu nhân môi đỏ mọng khẽ run, bộ dáng là đáng thương.

      “Phu nhân, lão đạo dối, trong phủ xác thực có quái! Hơn nữa pháp lực rất lớn a!”

      Lão đạo vẻ mặt chính khí, khiến cho khác phu nhân cùng các tiểu thư đều lui về sau từng bước, Hạng Quân Nhu lại sợ hãi “run rẩy” trốn vào trong lòng Ngọc phu nhân, “Nương, phải làm sao? Nữ nhi sợ! Khó trách gần đây mỗi đêm ta đều ngủ ngon giấc, hàng đêm mộng yểm, chắc chắn chình là ma ở đây tác quái! Nương, phải làm sao?”

      “Đạo công, người giúp chúng ta diệt trừ con quái này !” Hoàn phu nhân bên mở miệng, bên kéo Hạng Quân Yến của nàng cũng liên tục gật đầu, “Đúng vậy a, đạo công, người nếu có thể diệt được con quái kia, chính là đại ân nhân của phủ chúng ta, chờ phụ thân ta trở về, nhất định hậu tạ người!”

      Mấy người kẻ xướng người hoạ, phối hợp thiên y vô phùng. Lão đạo vuốt vuốt chòm râu, híp mắt, bấm đốt tay tính toán, biểu tình kinh hãi, “Ai nha! Con này pháp cực kỳ lợi hại, lão đạo ta có chút bắt được a!”

      thể người Ngọc phu nhân mời đến cực kỳ có thiên phú diễn trò, cộng thêm bộ dạng ra vẻ đạo mạo, mang bộ chính nhân quân tử, qua câu hù dọa của , vốn dĩ mọi người trong lòng còn chút hoài nghi cùng do dự, thế nhưng tất cả đều bắt đầu tin lời của .

      “Đạo công, cứu mạng a!” Trong đám người, có người quỳ xuống, lập tức, ngay tiếp theo đám người đều quỳ xuống dập đầu, “Đạo công, nhất định phải giúp chúng ta đem quái kia trừ bỏ, nếu tất cả mọi người thể sống!”

      Nhìn mộ mảnh người chen chúc quỳ dưới đất, khóe miệng Ngọc phu nhân cong lên, thanh lại bắt đầu run rẩy, “Đạo công, mời người vô luận như thế nào đều phải cứu toàn gia chúng ta! Mặc kệ ngươi điều kiện gì, bản phu nhân đều đáp ứng, nếu như cần bản phu nhân về sau ăn chay kính Phật, ta đều nguyện ý a! Chỉ mời đạo công rủ lòng từ bi, thu thập quái kia, trả lại cho chúng ta mảnh thanh tịnh!”

      Thấy Ngọc phu nhân năn nỉ lão đạo như vậy, bọn hạ nhân đều cảm thấy Ngọc phu nhân là người vô cùng tốt, vì toàn gia lo lắng như vậy, hiếm có. Trong lúc nhất thời, vang lên tràng thanh cầu xin.

      “Này……” Lão đạo nhìn về phía Ngọc phu nhân, làm ra bộ dáng khó xử. “ phải ta giúp các ngươi, quái kia pháp thuật cao cường, biến thành hình người, hơn nữa……”

      Lão đạo vẫn còn do dự dự, làm cho lòng người cảm thấy sợ hãi.

      “Hơn nữa cái gì?” Hạng Quân Nhu đứng ra, vội vàng hỏi, “Người có chuyện xin mời thẳng!”

      “Này ——” lão đạo lắp nửa ngày, thở dài, “ ở góc phía Tây Bắc! Xin hỏi, góc phíaTây Bắc là ai ở?”

      “Góc Tây Bắc?” Hạng Quân Lam tuổi nhất nhãn châu chuyển động, lập tức mở miệng , “Góc Tây Bắc là Phỉ Thúy Cư, nhị tỷ Hạng Quân Vãn ở!”

      “Hạng Quân Vãn? Chính là nhị tiểu thư?” Lão đạo nhướng mày, lại bấm độn vòng đầu ngón tay, “ đúng! Nhị tiểu thư sớm đầu thai chuyển thế, kẻ này phải nhị tiểu thư, mà là nghiệt biến thành nhị tiểu thư!”

      Lão đạo vừa , mọi người kinh hô. chờ bọn họ hiểu được, lão đạo hét lớn tiếng, “ tốt! quái phát lão đạo, muốn phá rối, mau theo lão đạo thu nàng vì dân trừ hại!” xong, lão đạo sĩ vội vã chạy tới Phỉ Thúy Cư, đám người đều chen chúc theo sau lão đạo sĩ, muốn tận mắt xem đạo sĩ làm sao thu phục quái.

      Nghĩ đến hết thảy đều tiến triển theo tưởng tượng của mình, Ngọc phu nhân cười đến rực rỡ. Triệu Nguyệt Như, trước kia ngươi đoạt vị trí thuộc về ta, khiến cho nữ nhi của ta trở thành thứ nữ, hôm nay, ta muốn hủy tâm can bảo bối trong lòng ngươi!

      Kinh Hồn đem những chuyện vừa xảy ra báo lại tường tận cho Hạng Quân Vãn, nghe tiếng bước chân dồn dập truyền đến, Hạng Quân Vãn gật gật đầu, Kinh Hồn cùng Lạc Tuyết lui xuống.

      Thời điểm đạo sĩ cùng mọi người đuổi tới, chỉ nhìn thấy đại môn Phỉ Thúy Cư mở rộng, trong viện bóng người.

      Cùng tình huống ngày đó giống nhau! Vừa nghĩ tới hình dạng ba nha đầu lúc trước, Hạng Quân Văn thối lui về phía sau. hèn nhát của nàng, khiến cho Hạng Quân Nhu cười lạnh tiếng. là vô dụng! Mới như thế bị dọa!

      “Thiên linh linh địa linh linh, Thái Thượng Lão Quân mau mau hiển linh!” Đạo sĩ tay trái cầm kim phù, tay phải cầm bảo kiếm, trung khoa tay múa chân.

      “Ba ——” tiếng, bảo kiếm trong tay đạo sĩ bỗng dưng gãy đôi, kim phù mới được đót chưa được vài giây liền tắt ngúm.”Thiên linh linh địa linh linh, Thái Thượng Lão Quân mau mau hiển linh!” Lão đạo xuất ra bảo kiếm cùng kim phù mới, lần nữa làm lại, kết quả đều giống như vừa rồi.

      “Làm sao vậy?” Ngọc phu nhân hỏi.

      “Phu nhân, pháp lực của quái rất cao cường! Lão đạo hàng được! Nay chỉ có cái biện pháp! quái thế gian đều sợ hỏa! Đối phó với lão quái ngàn năm này, nhất định phải dùng Tam Muội chân hỏa* đến đốt cháy mới được!”

      * trong 12 thứ lửa của Thái Thượng lão quân dùng để luyện đan, đứng thứ ba.

      “Tại sao có thể như vậy……” Ngọc phu nhân xém chút té xỉu, khi nàng tỉnh lại, bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Phỉ Thúy Cư, cắn chặt răng, “Đạo công, hết thảy đều nghe ngươi an bài!”

      Lão đạo sĩ ra hiệu tiếng, lập tức có năm người tay ôm dầu vừng tiến tới Phỉ Thúy Cư, đem dầu vừng dội quanh chân tường bao vòng.

      “Người đâu, đốt lửa!”
      minhminhlelinhdiep17 thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 31: Hỏa thiêu Tướng quân phủ

      Editor: Cửuvĩhồ

      "Đùng....." ngọn lửa bùng lên dầu vừng, lại có người đưa đến cỏ khô cùng bó củi, chất thành từng đống lớn bao quanh Phỉ Thúy cư, đến lát, toàn bộ Phỉ Thúy cư đều bị khói đặc bao phủ trong đó, tản mát ra mùi khét dày đặc.

      Nhìn đại hỏa hừng hừng trước mặt, Hạng Quân Nhu đứng bên người Ngọc phu nhân, hai mẹ con khóe miệng đều lộ ra nụ cười lãnh khốc.

      Các nàng muốn nhẫn nại cái đinh trong mắt cái gai trong thịt này lâu! Lần này nhất định phải đem nàng chết cháy! có Hạng Quân Vãn chướng ngại này, Ngọc phu nhân nhất định trở thành Tướng quân phủ Đại phu nhân, mà giá trị con người của Hạng Quân Nhu cũng như nước đẩy thuyền lên, đến lúc đó ai lại muốn kết hôn cùng đích nữ Tướng quân phủ sao!

      Trừ bỏ Ngọc phu nhân cùng Hạng Quân Nhu, này phu nhân cùng cũng các tiểu thư cũng là bộ dáng xem đùa bỡn. cái xấu nữ vô năng, chiếm cứ thân phận chính nữ Tướng quân phủ nhiều năm, làm cho các nàng thế nào can tâm? Huống chi Hạng Quân Vãn là loại gì ai còn biết sao?

      Năm đó Triệu Nguyệt Như ôm Hạng Quân Vãn gõ đại môn Tướng Quân phủ,, tuy tằng Hạng Trị Chung thừa nhận Triệu Nguyệt Như là nương tử của cũng thừa nhận Hạng Quân Vãn là nữ nhi của , cho mẹ con các nàng thân phận, nhưng dưới đại gia đều Hạng Quân Vãn là Triệu Nguyệt Như cùng dã nam nhân sinh ra. Bằng những tiểu thư khác của quý phủ đều như hoa như ngọc, như thế nào lại sinh ra cái người quái dị như Hạng Quân Vãn!

      Đại hoả thiêu hủy toàn bộ Phỉ Thủy cư, Hạng Quân Vãn cùng Lạc Tuyết, Kinh Hồn sớm mang theo đồ đạc của nàng rời khỏi Phỉ Thúy cư, đến địa phương an toàn. Từng sắc mặt ghê tởm của những người đó toàn bộ đều bị nàng thu hết vào đáy mắt, ngờ rằng gia đình này đúng là dung tha nàng!

      "Tiểu thư, chuẩn bị tốt!" Kinh Hồn phi thân đến bên người Hạng Quân Vãn.

      "Đốt lửa!"

      Được lệnh, Kinh Hồn phóng lửa vào đống cỏ khô chất ở đại sảnh Hương Ngọc viên , lửa gặp cỏ khô cùng dầu vừng, lập tức bùng cháy lên.

      "Thiêu ! Thiêu ! Tốt nhất đem toàn bộ Tướng quân phủ đều thiêu cháy!"

      Ông trời tựa hồ nghe được tâm nguyện của Hạng Quân Vãn, vừa vặn thổi đến trận gió, đem lửa thổi khắp nơi, phía xa tại Phỉ Thúy cư Ngọc phu nhân thấy chỗ ở Hương Ngọc viên của mình bị cháy muốn bùng cháy lên, còn có xu thế lan tràn sang xung quanh.

      "Nhanh! Nhanh dập lửa!" Lúc này, Ngọc phu nhân còn tâm trí nào để được tận mắt nhìn thấy bộ dạng bị đốt thành tro tàn của Hạng Quân Vãn, chỉ là vội vã chạy về dập lửa.

      biết làm sao, từ Phỉ Thúy cư đến Hương Ngọc viên còn phải qua đoạn lộ trình, cộng thêm hạ nhân trong phủ toàn bộ đều đến Phỉ Thúy cư xem náo nhiệt, lúc này cho dù có mọc cánh cũng thể chạy nhanh đến Hương Ngọc viên. Thời điểm đám người chạy tới Hương Ngọc viên, chẳng những Hương Ngọc viên của Ngọc phu nhân mà nơi ở của các vị phu nhân cùng tiểu thư đều bén lửa lên hơn nữa càng cháy càng lớn.

      "Người đâu! Nhanh dập lửa a! Vàng bạc của ta, trang sức của ta tất cả đều ở trong đó a!"

      Ngọc phu nhân hận được chính mình vọt vào trong trận hỏa. Nàng chưởng quản Tướng quân phủ mấy năm nay, kiếm được ít bảo bối cho mình. Nhìn những bảo bối mình đau khổ tích cóp nhiều năm nay bị đại hỏa biến thành tro tàn, Ngọc phu nhân duỗi chân cái, trực tiếp lăn ra hôn mê.

      "Nhanh dập lửa a! Các ngươi nhanh dập lửa a!" Các phu nhân cùng tiểu thư cũng gấp đến độ dậm chân, đặc biệt Hạng Quân Nhu, nàng mua cái váy thêu bướm là mua tai Yên Chi Cẩm a, còn chờ trước ngày sinh Thái Hậu nàng mặc bỗng nhiên nổi tiếng a. Nếu váy thêu bướm này bị thiêu, nàng khẳng định đau lòng chết a.

      Toàn bộ Tướng quân phủ mọi người bắt đầu bận rộn dập lửa, nhưng lửa càng cháy càng lớn, đâu đẽ dàng bị dập tắt.

      "Ha ha ha......" cách đó xa nhìn lửa đỏ hừng hừng thiêu đốt, Lạc Tuyết cười ra nước mắt: "Tiểu thư, như thế rất tốt! Bọn thiêu Phỉ Thúy cư của tiểu thư, chúng ta thiêu Tướng Quân phủ, coi như là báo thù!"

      Thời điểm chuyện, Kinh Hồn đem lão đạo sĩ bắt đến trước mặt Hạng Quân Vãn, "Quỳ xuống!" Kinh Hồn chân đá vào mông lão đạo sĩ, lão đạo sĩ run lên cái, hai chân như nhũn ra, quỳ gối mặt đất, hướng về phía Hạng Quân Vãn liên tục dập đầu: "Đại hiệp tha mạng! Đại hiệp tha mạng a!"

      "Tiểu thư, vừa rồi lão ta định nhân cơ hội chạy trốn, nhưng bị ta bắt trở lại!"

      "Nha, tiểu thư?" Nghe đến xưng hô, lão đạo sĩ cẩn thận ngẩng đầu, quan sát thấy cái bớt lớn bằng bàn tay mặt Hạng Quân Vãn, lão đạo sĩ nuốt nước miếng. là chưa bao giờ gặp qua nữ nhân xấu như vậy a? Lại nghĩ đến, Tướng quân phủ Nhị tiểu thư cực xấu, hay là....


      "A, ta chính là quái nghìn năm như ngươi nha!" Hạng Quân Vãn tươi cười, làm cho cái bớt bên má trái càng có vẻ thêm dữ tợn, lão đạo sĩ càng run rẩy lợi hại hơn: "Nhị tiểu thư tha mạng a! Đều là Ngọc phu nhân bảo ta làm như vậy! Nàng chỉ cần giết chết ngài, nàng cho ta cái nông trang làm ta phải lo về cơm áo tuổi già. Nhị tiểu thư tha mạng a!"

      "Những lời này ngươi đợi lát nữa hẵng !" Hạng Quân Vãn chớp mắt nhìn trời, "....hẳn là đến !"

      Nàng , tức là chủ nhân Tướng quân phủ Hạng Trị Chung. lâu trước đó, nàng biết tin phụ thân về kinh, tính theo thời gian, hôm nay vừa lúc đến kinh thành, nàng nhịn lâu như vậy, cũng chính là chờ xem trò hay này a. Hy vọng người cha này của nàng làm nàng thất vọng.

      Hạng Trị Chung là do Công Tôn Nam đích thân triệu hồi trở về, dạo này trông Cẩm thành xuất người của tam quốc, Công Tôn Nam sợ chính mình chấn giữ được. Thêm nữa Hạng Trị Chung là tướng quân danh chấn thiên hạ, Công Tôn Nam triệu Hạng Trị Chung trở về, chính là làm cho trong ngày sinh của Thái hậu trấn giữ.

      Bất quá, nhi tử hỗn đản của mình hưu nữ nhi Hạng Trị Chung sủng ái nhất, Công Tôn Nam đối với ái tướng này còn có chút áy náy, đặc biệt tại Ngự thư phòng bắt nhi tử hướng Hạng Trị Chung giải thích phen, lại ban thưởng ngợi khen, cuối cùng Công Tôn Trường Khanh buộc phải theo cha vợ hồi Tướng quân phủ.

      Dọc theo đường , khuôn mặt Hạng Trị Chung thâm trầm mảnh, nếu phải Công Tôn Nam dùng thân phận quân vương xin lỗi, Hạng Trị Chung hận được đem xú tiểu tử trước mắt này đá bay đến sông hộ thành. Công Tôn Trường Khanh tự biết đuối lý, cũng chủ động bắt chuyện cùng Hạng Trị Chung, chỉ là cầm thánh chỉ, hai người hồi Tướng quân phủ.

      "Đây là có chuyện gì?" Vào Tướng quân phủ, nhìn đến trước mặt khói bay mù mịt, khắp nơi đều là gà bay chó sủa, Hạng Trị Chung chấn động.

      "Phu quân...." Thấy Hạng Trị Chung, Ngọc phu nhân trực tiếp vẻ mặt khóc lóc nhào qua. Ngại có Công Tôn Trường Khanh ở bên, Hạng Trị Chung có đem Ngọc phu nhân đẩy ra, mà là ôm lấy nàng sau đó chuyển sang bên.

      "Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Trong nhà như thế nào lại cháy?"

      "Phu quân, biết là ai phóng hỏa phủ Tướng quân, phu quân, ngươi nhất định phải làm chủ cho chúng ta a!"

      Ngọc phu nhân ngờ rằng Hạng Trị Chung trở về, vội vàng ném cho các phu nhân cùng tiểu thư cái ánh mắt, đám người "phụ thân", "phu quân" lập tức xông tới, đem Hạng Trị Chung vây ở bên trong. Ý của Ngọc phu nhân rất đơn giản, muốn cầm chân Hạng Trị Chung, lúc này Phỉ Thúy cư hẳn là cháy sai biệt lắm, vậy Hạng Quân Vãn hẳn chết cháy .

      Nhìn vòng, tìm được Hạng Quân Vãn, Hạng Trị Chung trong lòng cả kinh, túm lấy Ngọc phu nhân đưa đến trước mặt mình: "Vãn nhi đâu? Vãn nhi ở đâu?"

      "Phu quân, Phỉ Thúy cư cũng bị tạc nhân phóng hỏa, Vãn nhi....."

      Ngọc phu nhân còn chưa xong, Hạng Trị Chung bỏ lại nàng, nhanh chân hướng Phỉ Thúy cư chạy tới. Vãn nhi, kiên trì! Chờ ta tới cứu ngươi!
      minhminhle, thienbinh2388linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :