1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Độc y xấu phi - Chá Mễ Thố

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 06- Rời khỏi Yến vương phủ.

      Editor: Tuyết.Nhi

      Đối với cầu của Công Tôn Trường Khanh, Thái tử Công Tôn Ký thấy cực kỳ quá đáng, nhưng cũng tính ra mặt ngăn cản.

      Hạng Quân Vãn là chính nữ của đại tướng quân Hạng Trị Chung, lại là nữ nhi thương nhất của ông ta, Công Tôn Trường Khanh náo loạn như vậy, chắc chắn làm tăng thêm khoảng cách giữa và Hạng Trị Chung. Công Tôn Ký tuy là thái tử, nhưng trước khi chưa ngồi ngôi vị, xảy ra biến đổi gì ai cũng biết được. Phụ hoàng của Công Tôn Nam trước khi đăng cơ cũng phải là Thái tử, sau đó phải là lên làm Hoàng đế sao!

      Nhìn thấy Công Tôn Trường Khanh nhục nhã Hạng Quân Vãn như vậy, trong lòng Công Tôn Ký thậm chí có chút hy vọng mâu thuẫn giữa bọn họ có thể tăng thêm vô hạn, cuối cùng dẫn đến mâu thuẫn giữa Yến vương phủ và phủ Tướng quân.


      Hạng Trị Chung tính cách ngay thẳng, xưa nay mặt lạnh vô tình, chỉ tình nguyện trung thành với Hoàng đế. Nếu Yến vương cùng Hạng Trị Chung náo loạn trở mặt, ngày sau cho dù Công Tôn Trường Khanh đối với ngôi vị hoàng đế có mưu đồ gì, quân đội đại biểu cho Hạng Trị Chung khẳng định đáp ứng, đó cũng là kỳ vọng của Công Tôn Ký.

      “Sao, nỡ? Có phải muốn bổn vương giúp ngươi cởi hay ?” Công Tôn Trường Khanh thấy Hạng Quân Vãn động đậy, trong lòng rốt cuộc có loại khoái cảm trả thù được. Theo thấy, Hạng Quân Vãn nhất định quỳ trước mặt , cầu xin đừng vô tình như vậy. Công Tôn Trường Khanh thậm chí ảo tưởng chính mình ngay tại lúc Hạng Quân Vãn cầu xin mình cước đem nàng đá văng , báo lại mối thù hôm nay nàng khiến nhục nhã.

      Bất quá, mộng tưởng luôn rất đẹp! Công Tôn Trường Khanh biết, nữ tử trước mắt thay đổi linh hồn, còn là nữ tử yếu đuối mặc đến gây khó dễ nữa.

      “Nghe Chu Liên quốc lòng muông dạ thú, vẫn thèm muốn giàu có của Thương Nguyệt ta, cho nên bệ hạ mới phái phụ thân ta đóng quân ở biên quan, vừa chính là năm năm, ngay cả đại hôn của ta cũng thể kịp trở về. Phụ thân ta vì nước vì dân, cẩn thận, tận trung với cương vị công tác, chỉ là. Nếu biết được ta hôm nay bị Vương gia nhục nhã như vậy, biết trong lòng có cảm tưởng như thế nào.”

      Giọng của Đường Thanh ngay tại mùa đông này đặc biệt lạnh lùng, nàng đưa tay cởi xuống áo ngoài, chậm rãi vứt mặt đất, mặt mỉm cười giống như chút cũng để ý những thứ này vậy.

      “Ta là chính nữ tôn quý của tướng quân, hôm nay lại ở Yến vương phủ bị đãi ngộ công bằng như thế, biết Vương gia rốt cuộc đối với ta có nhiều bất mãn, hay là đối với phụ thân ta có oán hận gì, hay hoặc là... Trong lòng Vương gia căn bản chính là ghi hận việc Thái Hậu nương nương chỉ hôn lúc trước, cho nên mới đem tất cả phẫn nộ đều phát tiết ở đầu ta. Ngày sau Thái Hậu nương nương triệu ta tiến cung, vẫn xin thái tử điện hạ cùng sườn phi nương nương làm chứng cho sỉ nhục ngày hôm nay của ta!”

      Lời hời hợt lạnh lùng này, lại làm cho Công Tôn Ký vốn dĩ lòng muốn xem cuộc vui mãnh liệt nhíu lại.

      Hay cho nữ tử lợi hại! Những lời này chẳng những đem Công Tôn Trường Khanh kéo đến phía đối lập với phủ Tướng quân, mà còn đem Thái tử kéo xuống nước!

      Hoàng thái hậu thương Hạng Quân Vãn là chuyện mọi người đều biết, nếu người lễ Phật trở về, biết Hạng Quân Vãn hôm nay bị bắt nạt làm nhục như vậy, nhất định truy cứu trách nhiệm. Cho dù và Công Tôn Trường Khanh cuối cùng bị làm sao, nhưng là danh tiếng khi dễ nữ tử nhu nhược cũng dễ nghe cho lắm, huống chi phía sau Hạng Quân Vãn còn có chỗ dựa là phủ Tướng quân. Hạng Trị Chung nếu biết hôm nay Thái tử đứng xem kịch vui, chưa hẳn nội tâm có vướng mắc.

      Đầu óc Công Tôn Ký xoay chuyển nhanh chóng, đợi mở miệng ngăn trở, người Hạng Quân Vãn chỉ còn lại y phục đơn độc cuối cùng. Mà lời của Hạng Quân Vãn lại làm cho Công Tôn Trường Khanh cực kỳ tức giận.

      Ba năm này Hạng Quân Vãn vẫn yên ốn sống ở Hạnh viên trong Yến vương phủ, cho dù Hoàng thái hậu triệu nàng tiến cung, nàng cũng là tốt cho . Nay Hạng Quân Vãn cư nhiên đem Hạng Trị Chung cùng Hoàng thái hậu ra "hù dọa" , quả thực là ăn gan hùng mật gấu, tạo phản rồi!

      “Tốt! Hạng Quân Vãn, ngươi lợi hại! Bổn vương hôm nay mới biết được là ngươi nhanh mồm nhanh miệng như thế này! Như thế nào, ba năm nay đem ngươi nhốt tại Hạnh viên khiến cho ngươi bị ủy khuất, ngươi muốn ở trước mặt Hoàng tổ mẩu cáo trạng? Bổn vương cho ngươi biết, lúc trước ngươi mặt dày mày dạn muốn gả cho bổn vương, có lẽ nên dự đoán được hôm nay bị sỉ nhục như thế! Ngươi muốn cáo trạng, bổn vương sợ!”

      Công Tôn Trường Khanh sợ, trong lòng Công Tôn Ký lại nóng nảy. Tuy rằng là thái tử, nhưng vô luận Hoàng thái hậu hay là Hoàng thượng, người thiên vị cũng là Công Tôn Trường Khanh. Cho dù chuyện này vạch trần ra ngoài, chỉ sợ thân là thái tử huynh trưởng này dạy đệ đệ nghiêm, ngược lại phí sức lấy lòng được lại là .

      “Tam đệ, chuyện này cứ bỏ qua !” Công Tôn Ký chủ động tháo áo lông chồn của mình đưa cho Lạc Tuyết, “Mặc vào cho tiểu thư nhà ngươi! Trời rét đất lạnh, nếu nhiễm lạnh bị bệnh, ngược lại tốt.”

      Lạc Tuyết bị chuyện vừa rồi dọa cho ngu ngơ, lúc này thấy Công Tôn Ký đưa đến áo lông chồn, lập tức nhận lấy, cẩn thận choàng lên cho Hạng Quân Vãn, “Tiểu thư, người có lạnh hay ?”

      “Ta sao, đa tạ thái tử!”Đường Thanh có cự tuyệt ý tốt của Công Tôn Ký, dù cho biết được người này cũng phải chim tốt, nhưng nàng làm khổ thân thể của chính mình. Lại nhìn Công Tôn Trường Khanh xanh mặt, Đường Thanh mỉm cười, châm chọc giữa mặt ra ràng, “Yến vương hùng tâm tráng chí như vậy, tại sao suất lĩnh tướng sĩ mở mang bờ cõi? Ở chỗ này so đo với tiểu nữ tử như ta, phải việc đại trượng phu nên làm! Lạc Tuyết, chúng ta ...”

      đợi Công Tôn Trường Khanh mở miệng, Đường Thanh xoay người, bóng dáng gầy yếu lập tức bị bao phủ ở trong gió tuyết.

      Lúc này đây, Công Tôn Trường Khanh có ngăn cản, phải ngốc tử, mặc dù trong lòng thấy ngứa mắt Hạng Quân Vãn, nhưng lời khi nãy của nàng cũng nghe lọt được.

      Hôn này phải mong muốn, nhưng ba năm qua cũng chỉ đem nàng vứt ở Hạnh Viên, quan tâm, tùy ý để cơ thiếp của khi nhục nàng, chỉ cần tổn hại đến tính mạng của nàng, cũng hỏi đến. Để lại Hạng Quân Vãn, chỉ là vì phủ Tướng quân sau lưng nàng, mà cũng bởi vì hôn này là do Hoàng thái hậu ban cho, mặc kệ muốn ra sao, cũng thể làm quá mức.

      Hôm nay viết xuống hưu thư, trong lòng Công Tôn Trường Khanh lại nhàng thở ra. Hạng Quân Vãn tự cầu xin, có Công Tôn Ký có thể làm chứng. Ngày sau cho dù Hạng Trị Chung cùng Hoàng thái hậu truy cứu, cũng phải lỗi của . Chỉ là, vừa nãy xác thực là bị nữ nhân này chọc giận, cho nên mới mất chừng mực, xém tí làm cho Công Tôn Ký thừa dịp sấn vào.

      tại khôi phục lí trí, Công Tôn Trường Khanh hít hơi sâu. Rốt cục thoát khỏi kẻ quái dị kia rồi! Rốt cục thoát khỏi nhục nhã trong ba năm nay!

      Đường Thanh cùng Lạc Tuyết ra khỏi Yến vương phủ, lúc này sắc trời tối sầm xuống, người đường rất ít.

      Lạc Tuyết cẩn thận theo phía sau Đường Thanh, khuôn mặt nhắn của nàng bị đông lạnh đến đỏ bừng, trong mắt còn có nước mắt. Ở thời đại này, nữ tử bị hưu căn bản là có đường sống để , cho dù Tướng quân sủng ái tiểu thư, nhưng là Tướng quân xa tận chân trời, tiểu thư lúc này nếu như trở về phủ Tướng quân, nhất định bị nhóm người phu nhân ăn hiếp!

      “Tiểu thư, chúng ta tại đâu?” Lạc Tuyết vì Hạng Quân Vãn cảm thấy khổ sở, nên nàng dám khóc ra tiếng, sợ Hạng Quân Vãn nghe xong thương tâm, đành phải kìm nén nước mắt, thừa dịp lúc nàng chú ý quay lưng lau khóe mắt.

      đâu? Đường Thanh ngừng lại, trở về phủ Tướng quân thể nghi ngờ là vừa rời hang hổ lại vào hang sói, nhóm di nương ở đó sớm đối với nàng hận thấu xương, nay nàng bị Công Tôn Trường Khanh vứt bỏ, các nàng nhất định là hận được khua chiêng gõ trống chúc mừng.

      Nhưng nếu trở về phủ Tướng quân, nàng có thể đâu đây?
      Gấu's thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 7:Cuộc sống mới

      "Lạc Tuyết, mang ta đến nhà La chưởng quỹ!" Vừa nghe lời của Hạng Quân Vãn, Lạc Tuyết đầu tiên sửng sốt, sau đó hiểu ý của nàng.

      Hạng Quân Vãn lúc xuất giá, Hạng Trí Chung cho nàng của hồi môn là năm cửa tiệm. Bởi vì Hạng Quân Vãn am hiểu quản lý, Hạng Trị Chung để cho tâm phúc La Húc giúp nàng trông nom năm cửa tiệm, hàng năm chỉ đem tổng số báo cho Hạng Quân Vãn, tiền lời cũng do La Húc thay nàng thu.

      La Húc là người Hạng Trị Chung để lại cho con , chắc là đáng tin cậy. Nghĩ đến đây, Đường Thanh có ý định về phủ tướng quân. Trở về cùng những nữ nhân ngu xuẩn kia đấu trí, bằng trước hết hiểu thế giới này chút, nhanh chóng quen thuộc nơi này, quen thuộc thân phận của mình, mới có thể nắm giữ tốt vận mệnh khi xuyên qua của chính mình.

      La Húc nghĩ tới buổi tối mùa đông giá rét này, Hạng Quân Vãn đến tìm mình.

      "La chưởng quỹ, về sau phải làm phiền ngươi rồi." Đường Thanh đơn giản đem những chuyện vừa xảy ra ở Yến vương phủ chút. Sau khi nghe tiểu thư tự mình xin hưu thư, ánh mắt của La Húc mở to, vẻ mặt khó tin.

      Lại nhìn, Hạng Quân Vãn tuy rằng gương mặt trắng bệch chút máu, nhưng khúm núm trong mắt bị quét sạch hết, cũng bởi vì bị vứt bỏ mà khóc sướt mướt, ngược lại mặt mỉm cười, tựa hồ chút cũng để ý những thứ này. Tiểu thư này trong trí nhớ của La Húc có chút giống, khiến cho trong lòng La Húc có chút giật mình. Hay là, tiểu thư nghĩ thông suốt?

      "Tiểu thư, có muốn ta viết thư cho tướng quân hay , cho ngài ấy biết đầu đuôi việc?"

      "Cũng được. Vậy làm phiền ngươi rồi!"

      Thấy Hạng Quân Vãn phía sau đầu có máu, La Húc vội vàng cho người mời đại phu đến xem bệnh cho nàng. Đại phu sau khi cẩn thận kiểm tra, sau gáy nàng bị thương, có thể có máu bầm, phải cẩn thận điều dưỡng. Chờ đến khi đại phu kê thuốc, La Húc thanh toán tiền, mới tự mình tiễn đại phu .

      "Tiểu thư, Yến vương này là khinh người quá đáng! Nếu tướng quân ở kinh thành, tuyệt đối dám đối với người như vậy!"

      La Húc là người của Hạng Trị Chung, đương nhiên đối với Hạng Quân Vãn hết sức bảo vệ. Tuy rằng nàng chỉ nhàng bâng quơ vài câu về chuyện trong Yến vương phủ,
      nhưng nhìn thấy bộ dạng của Hạng Quân Vãn, còn có ánh mắt sưng đỏ của Lạc Tuyết, La Húc có thể đoán được tiểu thư ở Yến vương phủ phải chịu nhiều ủy khuất.

      "La chưởng quỹ, đều là chuyện qua. Ta tại cùng Yến vương phủ còn bất cứ quan hệ nào, là người tự do rồi."

      Hai chữ tự do từ trong miệng Đường Thanh ra, lại khiến cho nhìn với cặp mắt khác xưa.

      "Tướng quân mấy năm nay vẫn hy vọng tiểu thư có thể thay đổi tính cách, nghĩ tới tiểu thư tại hiểu ra rồi. Tướng quân nếu biết được tiểu thư như vậy, nhất định vô cùng cao hứng. Tiểu thư cứ an tâm ở lại đây, trước hết dưỡng thương cho tốt, chờ thân thể người tốt hơn chút, ta liền mang bốn vị trưởng quỹ khác qua đây gặp người."

      "Cám ơn ngươi, La chưởng quỹ! Hành tung của ta nhớ giữ bí mật, trừ ngươi cùng bốn vị chưởng quỹ, ta muốn những kẻ khác biết được."

      "Tiểu thư, người cứ yên tâm !"

      Mệt mỏi ngày, uống thuốc rồi ngâm người, Đường Thanh thoải mái nằm ở giường sạch ấm áp, vết thương sau đầu được băng bó kỹ lưỡng. May mắn tại là mùa đông, miệng vết thương dễ bị nhiễm trùng, nhưng vết thương đầu nhất định phải dưỡng tốt mới được.

      Nhìn màn thêu hoa đỉnh đầu, Đường Thanh rốt cuộc nhận thức , nàng xuyên qua rồi. Từ nay về sau, còn là truyền nhân của Đường Môn, nàng muốn dùng thân phận "Hạng Quân Vãn" này tiếp tục sống. biết, em có được nhận chức chưởng môn chưa.......

      Đường Thanh cười khổ. Ba mẹ chết lúc chị em bọn họ vẫn còn , năm tuổi, Đường Thuần hai tuổi. Là đem Đường Thuần nuôi lớn, mang về Đường Môn, cuối cùng thông qua đủ loại khảo nghiệm mới có được công nhận của trưởng bối Đường gia, khôi phục thân phận.

      từ thương người em này, cái gì ăn ngon chơi vui đều để lại cho, sợ Đường Thuần phải chịu ủy khuất. Đường Thuần thích luyện võ, thích dùng độc. Vì để chị em bọn họ có chỗ đứng trong Đường Môn, có thể được gia gia tán thành, lựa chọn chức nghiệp của gia tộc, suốt ngày cùng độc vật làm bạn, người luôn là vết thương mới cũ, nhiều lần đến xém chết trong khi huấn luyện.

      Ngay lúc trước khi Đường Thuần nổ súng với , còn nghĩ em mình thương nhất chuẩn bị mở tiệc liên hoan mười chín tuổi. vạn lần nghĩ tới, Đường Thuần muốn cho kinh hỉ, lại là kích trí mạng.

      Nếu là bình thường, Đường Thuần tuyệt đối có khả năng tổn thương . Cũng bởi vì đối với em có bất kỳ phòng vệ nào, mới có thể chết thảm dưới súng của em .

      tại, xuyên qua đến đây, biết Đường Thuần ở thế kỷ 21 có được như ý nguyện lên làm chưởng môn. Gia gia cùng các trưởng lão cũng phải kẻ ngốc. Đường Môn có thể trải qua ngàn năm chuyển nhượng, chính là bởi vì bọn họ biết chọn người ưu tú nhất làm người thừa kế. Dù cho Đường Thuần giết chết , gia gia cũng để cho ấy lên làm chưởng môn. Bởi vì, đủ tư cách!

      Vết thương sau gáy ỷ đau, Đường Thanh rốt cuộc từ trong trầm tư hồi phục tinh thần lại.

      Vừa rồi lúc tắm rửa Đường Thanh nhìn trong gương, thấy vết bớt đỏ sậm to cỡ bàn tay má trái mà khiếp sợ. Lúc này Đường Thanh mới hiểu được chán ghét trong mắt của Công Tôn Trường Khanh từ đâu mà đến. Cũng may, cùng Yến vương phủ còn quan hệ gì nữa rồi! Kiếp trước, vì em , vì Đường Môn mà sống. Kiếp này, nhất định phải vì mình mà sống, càng phải sống tốt hơn!

      "Từ nay trở , ta chính là Hạng Quân Vãn!"

      Chuyện Hạng Quân Vãn bị Yến vương hưu ngày hôm sau liền truyền khắp phố lớn ngõ của Cẩm Thành. Ở phía dân chúng mà , xấu nữ bị hưu, chuyện thiên kinh địa nghĩa! Hạng Quân Vãn tiếng xấu bên ngoài, còn có bộ dạng xấu như vậy, nếu phải nàng xuất thân tốt, là chính nữ của tướng quân, thêm nữa là thái hậu chỉ hôn, nếu nàng nghĩ nàng có thể chiếm lấy vị trí Yến vương phi ba năm sao? tại Yến vương đem nàng hưu rồi, là dịp cho đám người nhàn rỗi cười nhiều chút.

      "Cái gì? Hạng Quân vãn chưa trở về phủ tướng quân?"

      Trong Yến vương phủ, Công Tôn Trường Khanh sắc mặt rất thối, nhìn qua tâm tình hết sức tốt.

      Đêm qua, ước chừng tắm rửa bốn lần, mới đem mùi vị của kẻ quái dị kia rửa sạch. Sau đó, Công Tôn Trường Khanh ngủ tại trong phòng Tứ phu nhân, muốn từ người mỹ nhân tìm kiếm chút an ủi. Chỉ là, biết duyên cớ gì, vô luận Tứ phu nhân khiêu khích ra sao, vô luận nội tâm của khô nóng cỡ nào, cái kia của chung quy vẫn cúi đầu, cả đêm đều là bộ dạng ủ rũ phấn chấn.

      Nam nhân chú ý nhất là hùng phong của mình. Mãi cho đến sáng, cái kia cũng thể vùng dậy, khiến cho Công Tôn Trường Khanh rất là mất mặt. tại nghe Hạng Quân Vãn chưa về phủ tướng quân, lửa giận trong lòng của lại bốc lên. Tại sao khi nghe đến cái tên Hạng Quân Vãn này liền cảm thấy đau đầu chứ?

      "Nàng là khí phụ bị bổn vương hưu, nàng thích đâu , bổn vương xen vào. Nếu phủ tướng quân đến đòi người, cứ đem bọn họ đánh trở về!"

      La chưởng quỹ dám đem những tin đồn bên ngoài cho Hạng Quân Vãn. Theo thấy, tiểu thư tuy rằng tính tình thay đổi, giống với trước kia, nhưng bị phu quân vứt bỏ đối với nữ nhân mà luôn là tốt, huống chi tin đồn bên ngoài khó nghe như vậy, ảnh hưởng đến tâm tình của tiểu thư. Về phần hành tung của Hạng Quân Vãn, La Húc lại giấu rất kỹ, có tiết lộ cho bất kỳ kẻ nào.

      Hạng Quân Vãn vẫn thanh thản ổn định tu dưỡng. Chờ sau khi mặt khôi phục chút huyết sắc, La Húc mang theo bốn vị chưởng quỹ tới trước mặt Hạng Quân Vãn
      minhminhleGấu's thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 08 - Thu phục năm vị chưởng quỹ.

      Editor: Tuyết.Nhi

      Hạng Trị Chung để lại cho Hạng Quân Vãn năm cửa tiệm, có thư điếm, tiệm tơ lụa, tửu lâu, tiệm son phấn, còn có gian thanh lâu quy mô . Nhìn đến tên “Bách Hoa Lâu”, Hạng Quân Vãn đối với phụ thân tại của mình là Hạng Trị Chung rất tò mò, đưa gian thanh lâu cho nữ nhi làm của hồi môn, người phụ thân này là quá mốt rồi.

      “Tiểu thư, ta là chưởng quỹ của ‘Hanh Thông tửu lâu’ Chu Thừa.”

      “Ta là chưởng quỷ của ‘Yên Chi Cẩm’ Lý Dịch.”

      “Ta là chưởng quỹ của ‘Kim Phấn Thế Gia’ Triệu Hằng.”

      “Ta là chưởng quỹ của ‘Bách Hoa Lâu’ Hoa Ngũ Nương.”

      “Ta là chưởng quỹ của ‘Kim Ngọc Mãn Đường’ La Húc.”

      Năm người, theo thứ tự đứng ở trước mặt Hạng Quân Vãn.

      Chu Thừa giống phật Di Lặc, mập mạp, cười híp mắt cả mặt đầy thịt. Lý Dịch tuy là chưởng quỹ của tiệm tơ lụa, lại có bộ dáng trung thực. “Kim phấn Thế Gia” mua bán chính là son phấn cao cấp, Triệu Hằng ngược lại giống thương nhân gian trá.

      Về phần thư điếm, đặt tên là “Kim Ngọc Mãn Đường”, đại khái là xuất phát từ “Trong sách đều có Hoàng Kim Ốc, trong sách đều có Nhan Như Ngọc”, La Húc thân phong độ của người trí thức, có mùi tiền chút nào, ngược lại quả thích hợp làm chưởng quỹ tiệm sách. Hoa Ngũ Nương của Bách Hoa Lâu, là nữ tử nhìn qua hơn hai mươi tuổi, khuôn mặt tuấn tú, mắt phượng nhếch lên, cả người mặc đồ màu hồng chói mắt, cổ tay của làn váy thêu đầy tơ vàng hoa Phù Dung.

      Nhìn thấy năm người, Hạng Quân Vãn đối với bọn họ có đánh giá sơ lược. biết có phải nàng quá mức mẫn cảm hay , Hạng Quân Vãn luôn cảm thấy năm vị chưởng quỹ này đơn giãn giống như bề ngoài của họ nhìn thấy qua như vậy. Ít nhất, tuy bọn họ trong miệng xưng nàng là “Tiểu thư”, nhưng Hạng Quân Vãn lại cảm nhận được tôn kính của bọn họ đối với mình.

      Cũng may mấy ngày nay, Hạng Quân Vãn từ chỗ La Húc chưởng quỹ lấy được sổ sách ba năm nay, nghiên cứu chút lợi nhuận của năm cửa tiệm, đối với ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của bọn họ, nàng cũng sợ.

      “Các vị chưởng quỹ, đây là ít kế hoạch ta cải tiến cho cửa tiệm, hôm nay mời các người lại đây, chính là vì cùng các ngươi thương lượng chút làm sao thay đổi mánh khóe tiêu thụ, làm sao để đề cao lợi nhuận buôn bán.”

      Hạng Quân Vãn gật đầu, Lạc Tuyết đem kế hoạch tiểu thư viết hai ngày nay phân phát cho năm người ngồi ở phía dưới. Lúc đầu cầm lấy vài trang giấy mỏng manh tay, mặt năm người cũng biến hóa lớn, chờ sau khi lật xem nội dung hai trang, Lạc Tuyết ràng phát ánh mắt của năm vị chưởng quỹ này nhìn tiểu thư khác với lúc trước, giống như bọn họ là sói đói, còn Hạng Quân Vãn giống như dê con tươi ngon vậy.

      “Tiểu thư, mặt nạ trắng da người , nếu làm ra nhất định mua may bán đắt đó!” Triệu Hằng ném hai tờ giấy kích động run rẩy đứng lên, “Còn có kem Như Ngọc sạch mặt, kem Mẫu Đơn trừ tàn nhan, những thứ này nếu làm ra, quả thực chính là lợi nhuận cao!”

      Triệu Hằng chưa xong, bị thân hình mập mạp của Chu Thừa đẩy sang bên, “Tiểu thư tiểu thư, lẩu và thịt dê mà người làm như thế nào vậy? Mùa đông mà ăn lẩu nhất định rất sảng khoái! Tiểu thư tốt của ta, làm phiền người trước hết di giá Hanh Thông tửu lâu của chúng ta, trước tiên dạy cho đầu bếp của Hanh Thông, thế nào?”

      “Tam Bàn Tử, qua bên!”

      Nhìn Lý Dịch thành thực nhất đem Chu Thừa đẩy ra, khuôn mặt tươi cười nghênh tiếp Hạng Quân Vãn, “Tiểu thư, thêu hai mặt người là cái gì? Còn thêu chữ thập lại là cái gì? Còn có, bộ váy mà người vẽ là chính ngài thiết kế sao? xinh đẹp, nếu làm ra nhất định danh chấn kinh thành đó...”

      “Đâu chỉ danh chấn kinh thành!” La Húc cầm bản thảo sách trong tay, hai mắt sáng lên, “Tiểu thư, Di Hồng Công Tử là ai? Người lúc nào quen người tuyệt diệu như thế? “Hồng Lâu Mộng” này quả thực viết rất là khéo ! Nếu in ra sách, nhất định nổi tiếng toàn bộ đại lục! Đúng rồi, sách tiểu nhân của người là cái gì? Tập san lại là cái gì?”

      Bốn nam nhân ở trước mặt Hạng Quân Vãn tranh thành đoàn, cuối cùng Hoa Ngũ Nương hai tay chống nạnh, cả người thét chói tai, ghê đến mức lỗ tai mọi người run lên, bốn người mới ngừng lại được.

      “Tiểu thư, đừng để ý đến họ!” Hoa Ngũ Nương cười quyến rũ, lắc lắc thân mình đến trước mặt Hạng Quân Vãn, dịu dàng cầm lấy tay nàng, mắt phượng khẽ lướt, “Nếu , người Bách Hoa Lâu của ta ! Bọn họ đều là những xú nam nhân, theo chân bọn họ cùng chỗ mới thú vị, trong Bách Hoa Lâu của chúng ta khắp nơi đều là nương trẻ tuổi, lại rất náo nhiệt!”

      Nghe Hoa Ngũ Nương như vậy, Chu Thừa mặc kệ , “Ngũ Nương, tiểu thư băng thanh ngọc khiết, sao có thể Bách Hoa Lâu được!”

      “Chu Nhị, lời này của ngươi đúng rồi! Bách Hoa Lâu của ta làm sao? Ngươi là khi dễ ta làm ăn da thịt, đặt nổi tiền cọc có phải hay ? Bách Hoa Lâu của ta đây cũng kiếm được bạc chói lóa, so với Hanh Thông của các ngươi cũng kém đâu! Tiểu thư là con nhà nữ nhi, mỗi ngày sống ở tửu lâu, nếu bị nam nhân nhìn thấy, giống cái gì!”

      Hoa Ngũ Nương là nữ nhân lợi hại, chuyện quả thực là lí lẽ tha người, có điểm giống nữ nhân mạnh mẽ ở đại, Hạng Quân Vãn ngược lại rất thích tính cách mạnh mẽ dám nghĩ dám làm của nàng ta.

      “Ta , các ngươi đừng ầm ĩ nữa, hãy để cho tiểu thư tự mình quyết định !” Làm người đứng đầu trong năm người, La Húc càng có lí trí chút, vừa mở miệng, bốn người cãi nhau ngừng lại, năm người đều nhìn về phía Hạng Quân Vãn.

      Trước khi đến đây, mấy người kia đối với Hạng Quân Vãn vẫn để ý cho lắm, bọn họ là nễ mặt mũi của đại Tướng quân, đối với tiểu thư lớn lên xấu còn vô dụng này, cũng ấn tượng sâu cho lắm, nên có quá nhiều hảo cảm.

      Nhưng là ngay tại lúc vừa rồi, sau khi thấy Lạc Tuyết đưa cho bọn họ kế hoạch, ấn tượng của năm người đối với Hạng Quân Vãn hoàn toàn thay đổi. Đây vẫn là vị tiểu thư kia trong mắt bọn họ sao? Người có thể nghĩ ra điểm mấu chốt tài tình tuyệt diệu như vậy, là phế vật trong miệng mọi người sao? Mới vừa rồi năm vị trưởng quỹ còn ôm lòng khinh thường, lúc này thu hồi tâm tư lười nhác, cũng dám xem thường Hạng Quân Vãn nữa.

      Nhìn vẻ mặt biến đổi thất thường mặt năm vị chưởng quỹ trước mắt, Hạng Quân Vãn mỉm cười.

      Hiệu quả nàng muốn đạt được! Năm ngày này, La Húc tuy rằng đối với cầu của nàng ngoan ngoãn phục tùng, nhưng nàng có từ trong mắt La Húc nhìn thấy tôn kính nên có. Chắc là chủ cũ quá mức yếu đuối, bọn họ chẳng qua là nhìn mặt mũi của Hạng Trị Chung cho nên mới gọi nàng tiếng tiểu thư.

      Nay, những người này rốt cục đối với nàng vài phần kính trọng, bắt đầu coi trọng vị tiểu thư này, nhưng đây chỉ là bước đầu tiên phải làm của Hạng Quân Vãn. Nàng muốn nếu lên tiếng thôi, còn bỗng lên tiếng liền kinh người! Chủ cũ hèn nhát sống mười bảy năm, còn nghèo túng chết thảm như thế, tại nàng xuyên qua đến đây, tự nhiên là muốn sống có thành tựu!

      Năm người này tuy là Hạng Trị Chung để lại cho nàng, nhưng bọn họ chỉ là nễ mặt mũi của Tướng quân, đều phải là thành tâm thành ý quy thuận nguyện trung thành với nàng. Việc nàng phải làm lúc này là thu phục bọn họ, làm cho bọn họ chân chính trở thành người của mình, trở thành trợ lực ở cái thời đại xa lạ mà nàng đến này!

      “La đại thúc, Lý nhị thúc, Chu tam thúc, Triệu tứ thúc, Hoa ngũ di, xin cho phép ta xưng hô các người như thế!” Hạng Quân Vãn đứng lên, đối với năm người nhàng cúi đầu, “Mấy năm nay đa tạ các ngươi giúp ta chiếu cố cửa hàng, nếu như có mồ hôi công sức của các người cũng có thành tựu như nay.”

      Tôn xưng trong miệng của Hạng Quân Vãn cùng cái cúi đầu kia của nàng, khiến cho năm người lập tức lắc mình, dường như nhận nổi, La Húc còn vội vã tiến lên phía trước nâng nàng đứng lên, “ được, tiểu thư, người như thế chính là giết chết chúng ta”
      minhminhle, Gấu'slinhdiep17 thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 9: Kế hoạch của Hạng Quân Vãn

      Editor: Cửuvĩhồ

      Vẻ mặt của La Húc giống làm bộ, Hạng Quân Vãn thoải mái đứng dậy, cũng tiếp những lời khách sáo: "Lạc Tuyết, đem lễ vật ta chuẩn bị lấy ra đây!"

      "Vâng , tiểu thư!" Lạc Tuyết lại cầm xấp giấy phân phát cho năm người. Vấn đề vừa rồi của bọn họ, toàn bộ đều trả lời giấy. hồi im lặng, chỉ có thanh lật xem trang giấy trong tay của năm người, sau đó chính là tiếng than thở dứt.

      Chờ xem xong nội dung trong giấy, mấy người La Húc mới ngẩng đầu nhìn Hạng Quân Vãn, trong mắt trừ bỏ kinh diễm , sùng bái, còn có loại ý nghĩ "lý phải như thế". Giống như Hạng Quân Vãn vốn dĩ thông minh xuất sắc như vậy, trước kia chỉ là mây đen che lấp, che mất tài hoa của nàng. Nay gió thổi mây tan, Hạng Quân Vãn nên thể ra phong hoa tuyệt đại của nàng.

      "Tiểu thư......."

      Năm người đồng thời quỳ xuống, quỳ ở trước mặt Hạng Quân Vãn, Hạng Quân Vãn thậm chí còn nghe được trong giọng của bọn họ lộ ra chút nghẹn ngào, điều này làm cho nàng có chút giật mình. Nếu thái độ của năm người này chuyển biến là vì biện pháp cải cách mình viết cho họ, điều này còn có thể lý giải, nhưng trong trong giọng của họ bao hàm kích động, nghẹn ngào, loại cảm xúc khác thường này từ đâu mà đến?

      "La thúc thúc, mọi người hãy mau đứng lên! Các vị đều là lão nhân theo cha ta, là vai vế thúc dì của ta, các người như thế chẳng phải muốn cho ta giảm thọ?"

      Hạng Quân Vãn tiến lên đỡ, La Húc lại chịu đứng lên. là đầu mục trong năm người, đứng dậy, bốn người kia cũng như vậy quỳ chịu đứng dậy.

      "Lúc trước chúng ta đối với tiểu thư mang lòng khinh thường. tại xem ra, tiểu thư chẳng những huệ chất lan tâm, hơn nữa tài hoa xuất chúng. Là chúng ta bị lời đồn đãi vô căn cứ kia mê hoặc, hiểu lầm tiểu thư, cho nên đối với tiểu thư có nhiều bất kính, chúng ta đáng lý phải bị phạt!"

      Biểu của La Húc cùng mấy người Lý Dịch, khiến chi Hạng Quân Vãn nghĩ tới loại người - quân nhân.

      Từ cách quỳ tiêu chuẩn của bọn họ,hành động theo nhịp, lưng rất thẳng tắp, cùng với biểu tình nghiêm túc, đều có thể nhìn thấy bóng dáng quân nhân. người chỉ cần ở trong quân doanh thao luyện phen, vô luận ngày sau làm chức nghiệp gì, cũng thể che dấu khí tức người, ở mỗi thời khắc đều lộ ra bản tính. Giống như tại, bọn họ đem nàng trở thành người nhà, mới có thể ở trước mặt nàng bộc lộ mặt chân thực nhất của mình.

      Nhìn ánh kiên định của năm người náy, Hạng Quân vãn có chút hoang mang, Hạng Trị Chung rốt cuộc để lại cho nàng đám người như thế nào? Người phụ thân đóng ở biên giới, hiếm khi trở về, lại là người như thế nào?

      "Xin tiểu thư trách phạt!"

      Ngay lúc Hạng Quân Vãn trầm tư, năm người cùng lên tiếng cầu nàng trách phạt. Bọn họ như thế, tựa hồ rất quyết tâm, nàng xử phạt bọn họ, năm người quỳ đứng dậy.

      Nghĩ nghĩ, Hạng Quân Vãn trở về chỗ ngồi, đoan chính ngồi xuống.

      "Nếu năm vị tự nguyện nhận trừng phạt, chuyện này ta trước hết ghi nhớ. Ta cho các người thời gian tháng, đem ý nghĩ sách kế hoạch của ta làm ra. hơn nữa mở rộng buôn bán. Nếu tháng này mức buôn bán gấp hai lần trước kia, việc trừng phạt bị hủy bỏ. Nếu như đạt được, ta lại trách phạt nặng hơn! Các người thấy thế nào?"

      Đám người La Húc vạn lần nghĩ tới xử phạt của Hạng Quân Vãn là cái này. Nếu dựa theo những trù tính sách kế hoạch để tính, mở rộng ra, nhất địng là đặc biệt kiếm lời tốt. lại, Hạng Quân Vãn vẫn là thả cho họ con ngựa.

      Đối với quyết định của Hạng Quân vãn, năm người có dị nghị gì, sau đó đứng dậy. Vấn đề hiểu, năm người hướng Hạng Quân Vãn thỉnh giáo, chờ đến khi trời tối xuống, bọn họ vẫn còn chưa nghĩ xong.

      "Cách nghĩ tài tình tuyệt diệu của tiểu thư là tuyệt diệu! Chủ tử nếu biết được tiểu thư tài năng như vậy, nhất định hết sức vui mừng!" Rời khỏi phòng của Hạng Quân Vãn, Lý Dịch cảm thán tiếng. Nghe xong lời của , Chu Thừa gật gật đầu: "Đúng vậy a! Tiểu thư là ngoài dự đoán của mọi người! Ta thực thay chủ tử cao hứng!"

      đến đây, cái mũi mập mạp của Chu Thừa ửng đỏ, khóe mắt còn có nước mắt. Thấy vài người khác nhìn mình, Chu Thừa vội vàng nhìn về phía bầu trời, ống tay áo nhanh chóng lau lau khóe mắt, để mọi người nhìn thấy bộ dạng túng quẫn của mình. Nhìn như thế, Hoa Ngũ Nương phốc tiếng, ngón tay dùng sức chọc Chu Thừa chút: "Xem huynh cái người có tiền đồ! Tiểu thư tính tình thay đổi, chúng ta hẳn nên cao hứng mới phải! Trước kia gãy xương chảy máu cũng thấy huynh như thế, hôm nay ngược lại làm sao lại trở nên yếu ớt như vậy?"

      "Ngũ nương, muội cũng đừng cười Tam ca!" Triệu Hằng đứng ở bên chắp tay sau lưng mở miệng : "Tam ca đây là cao hứng!

      "Đúng! Ta cao hứng đó!" Chu Thừa vội vã tiếp lời.

      Bọn họ như vậy, ngược lại khiến cho Hoa Ngũ Nương trầm mặt xuống, qua hồi lâu nàng mới chậm rãi mở miệng: "Ta vốn tưởng rằng, năm người huynh muội chúng ta kiếp này có thể yên ổn như thế......Hôm nay thấy tiểu thư, ta bỗng nhiên có loại dự cảm, theo tiểu thư, cuộc sống sau này của chúng ta có lẽ đặc sắc vô cùng".

      đến đây, Hoa ngũ Nương mạnh mẽ thay đổi, nhìn về phía la Húc. Dưới ánh trăng, Hoa Ngũ Nương vốn dĩ ngũ quan quyến rũ trở nên hưng phấn dị thường, trong đôi mắt phượng nhếch lên kia, bốc lên ngọn lửa nóng lòng muốn thử: "Đại ca, xem ra cuộc sống tu tâm dưỡng tính của chúng ta sắp kết thúc rồi!"

      Lời của Hoa Ngũ Nương vào trong long của bốn nam nhân. La Húc vuốt chòm râu, chậm rãi cười: "Dựa theo tiểu thư phân phó mà làm ! Từ giở trở , chúng ta là người của "Di Hồng công tử! Nhớ kỹ lời tiểu thư , nàng đem cửa hàng bán cho Di Hồng công tử, sau này danh dự vinh quang này đều thuộc về Di Hồng công tử!"

      Lời đồn nhảm căn cứ của người dân thêm mắm thêm muối này nọ, tin tức Yến vương phi bị hưu truyền ra, toàn bộ người dân trong kinh thành đều nhìn chằm chằm vào Yến vương phủ cùng tướng quân phủ. Có người biết chuyện, thả ra tin tức, Hạng Quân Vãn sau khi bị hưu cũng về phủ tướng quân, phủ tướng quân Yến vương phủ muốn người, ngược lại bị người của Yến vương phủ xua đuổi trở về. Vì thế, tin tức trước đó lập tức bị xào rang đến cao trào.

      Tất cả mọi người phỏng đoán Hạng Quân Vãn nơi nào? Có người đoán rằng Hạng Quân Vãn xấu hổ và giận dữ nên tự sát, có người lại đoán nàng biên giới, tìm Hạng Trị Chung cáo trạng. Cũng có người to gan phỏng đoán là Yến vương sau khi hưu Hạng Quân Vãn, dưới cơn nóng giận giết chết nàng cho hả giận!

      thể , tiềm lực bát quái của dân chúng là vô cùng tận, đặc biệt là cái phỏng đoán cuối cùng kia, cực kì phù hợp tinh thần cẩu huyết trong tưởng tượng của mọi người.

      Trong lúc nhất thời, người kinh thành đều nghị luận. Ở dưới dư luận của người dân, Công Tôn Trường Khanh hiển nhiên trở thành hung thủ sát hại Hạng Quân Vãn. Mọi người truyền tai nhau, giống như có người tận mắt nhìn thấy Công Tôn Trường Khanh là như thế nào đem chủy thủy sắc bén đâm vào thân thể đáng thương của Hạng Quân Vãn vậy.

      "Khốn kiếp! Nếu đẻ cho bổn vương điều tra ra rốt cuộc là kẻ nào bịa đặt, bổn vương nhất định giết chết !" Công Tôn Trường Khanh khí sắc rất kém, hai con mắt đen tròn hình bán nguyệt đọng dưới tròng mắt.

      Mấy ngày nay bởi vì thân thể trục trặc, tính tình của của trở nên tàn bạo dị thường, cộng thêm truyện của Hạng Quân Vãn, thể nghi ngờ là đổ thêm dầu vào lửa. Công Tôn trường Khanh tức giận đen phổ cũng muốn nổ tung! "Kẻ quái dị kia rố cuộc trốn ở nơi nào? Nữ nhân chết tiệt, đều là ngươi hại ta như thế! Người đâu, tìm Hạng Quân Vãn cho bổn vương!"
      minhminhle, linhdiep17Gấu's thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 10 - Ấn tượng mới gặp.

      Editor: Tuyết.Nhi.

      Công Tôn Trường Khanh biết, người muốn tìm, lúc này thân áo trắng, ăn mặc nam trang, xắn tay áo ở trong phòng bếp của Hanh Thông tửu lâu điều chế nguyên liệu làm lẩu. Khi mùi thơm từ trong nồi sôi trào ra bốn phía, đầu bếp bên cạnh nhịn được cầm muôi múc miếng, kịp thổi nguội liền đưa vào miệng.

      “Thế nào?” Hạng Quân Vãn cầm lấy khăn sạch Lạc Tuyết đưa tới lau tay, mỉm cười nhìn về phía đầu bếp.

      Đầu bếp chuyện, ngược lại đem miếng thịt dê được bào mỏng bỏ vào trong canh quậy chút, sau khi cẩn thận nhai kỹ vài miếng, sắc mặt đại biến, “Mỹ vị! Thức ăn mỹ vị nhất nhân gian gì sánh bằng được! Vừa bảo lưu lại mùi vị thức ăn ban đầu, lại có mùi thơm ngon của nước canh, lẩu này quả thực là quá tuyệt rồi!”

      Nghe xong lời của đầu bếp, Chu Thừa cũng khẩn cấp xiên miếng thịt hun khói.

      “Ăn ngon! là ăn ngon quá!” Chu Thừa nhiệt tình thích thức ăn ngon, cho nên dáng người mới có thể mượt mà như vậy, định sau khi làm xong lẩu, mời Hạng Quân Vãn lại đây điều chế canh gốc. nghĩ tới, lẩu này ngược lại thứ tốt!

      Chu Thừa tự xưng là khắp đại giang nam bắc, ăn qua rất nhiều thức ăn ngon, lúc này cũng nhịn được giơ lên ngón tay cái.

      “Công tử, lẩu này nếu để ra ngoài, nhất định làm cho thanh danh của Hanh Thông tửu lâu chúng ta lên cao!”

      Dù cho Chu Thừa “ăn hàng” như thế, vẫn đối với lẩu này khen dứt miệng, điều này làm cho Hạng Quân Vãn yên tâm. như vậy món lẩu này, vẫn là lần đầu tiên xuất ở thế giới này !

      “Lẩu này chỉ có hai mấu chốt, thứ nhất, là nước canh, xương canh nhất định là phải dùng xương bò tươi hầm chế thành màu trắng sữa, đây là mấu chốt của hương vị ngon; thứ hai, chính là nguyên liệu nấu ăn tốt. Làm được hai điểm này, là thành công nửa!”

      Ra khỏi phòng bếp, La Húc chờ ở bên ngoài. Nhìn thấy Hạng Quân Vãn, La Húc mỉm cười tiến lên, đem quyển sổ mỏng trong tay đưa cho nàng.

      “Công tử, dựa theo phân phó của người, chương của “Hồng Lâu Mộng” in ấn thành sách. Chúng ta thử bán ngàn quyển, chỉ trong thời gian hai ngày toàn bộ tiêu thụ hết, còn có rất nhiều người tới cửa đặt trước. tại các thư sinh trong kinh thành mở miệng ngậm miệng chính là “Hồng Lâu Mộng”, tất cả mọi người hết sức chờ mong chuyện xưa phía dưới! Mặt khác, họa sĩ cũng bắt đầu vẽ cho “Hồng Lâu Mộng” bức tranh tương ứng, chắc chắn bao lâu nữa, bản in ấn nhân vật của “Hồng Lâu Mộng” được xuất bản.”

      Tin tức La Húc mang đến, khiến cho tâm tình của Hạng Quân Vãn rất tốt.

      Bán sách, thời gian dài, tiền lời ít, nếu lấy hình thức tuần san tạp chí bán, lợi nhuận có được nhất định tăng mạnh. Chờ sau khi kết thúc, lại ra hết nguyên bộ, sách bìa cứng cùng bản đóng gói đơn giản đều cần, như thế có thể thỏa mãn nhu cầu khách trung học thấp kém, lợi nhuận cuối cùng ắt có thể nghĩ được.

      “Đúng rồi công tử, Triệu Hằng để cho ta chuyển cáo với người, mặt nạ trắng da cùng kem Như Ngọc sạch mặt bắt đầu sản xuất, Triệu Hằng hỏi người định giá thế nào.”

      “Giá, dĩ nhiên là ngàn vàng khó cầu rồi, càng quý càng tốt! Nơi này là kinh thành, cái thiếu nhất chính là kẻ có tiền. Để cho Triệu Hằng mời vài vị khách hàng lớn như phu nhân tiểu thư làm người dùng thử, tin chắc các nàng trở thành người tuyên truyền tốt nhất cho chúng ta. Vật hiếm mới quý! Những thứ hương cao này là do Kim Phấn Thế Gia chúng ta độc quyền sáng tạo, dùng tốt, mọi người đều đến chỗ chúng ta mua!”

      Ý nghĩ của Hạng Quân Vãn khiến cho La Húc lão nhân này ở thương trường tìm tòi nghiên cứu hết mười mấy năm sùng bái thôi, lúc này mới phát ra tiểu thư còn là kỳ tài buôn bán! Tuy rằng tại hết thảy cũng chỉ mới vừa bắt đầu, sơ sơ ban đầu, nhưng La Húc có dự cảm, vô luận là Kim Phấn Thế Gia, Kim Ngọc Mãn Đường, hay các cửa hàng khác, dưới chỉ dẫn của Hạng Quân Vãn, cuối cùng trở thành đầu lĩnh trong lĩnh vực này.

      “Công tử, Lý Dịch vẫn chờ người dạy tú nương thêu hai mặt cùng thêu chữ thập, còn có Ngũ Nương cũng gửi thư, những ca khúc người biên soạn các nương trong lâu đều học xong, chờ người qua đó chỉ dạy cho các nàng!”

      “Vậy trước hết Yên Chi Cẩm!”

      Lúc này Hạng Quân Vãn dùng thuốc dán che vết bớt má trái, nhìn thấy chính là thư sinh gầy gò tuấn dật lại vừa tao nhã. Lên xe ngựa, Lạc Tuyết sau khi buông rèm xe, vẻ mặt sùng bái nhìn về phía Hạng Quân Vãn, “Tiểu thư, người là quá lợi hại!”

      Lạc Tuyết là người thành , lúc trước Hạng Quân Vãn cho nàng, chính mình tự mơ giấc mộng, mơ thấy mình tới thế giới khác, học được rất nhiều thứ, dùng cái cớ này để giải thích cho thay đổi của chính mình. nghĩ tới Hạng Quân Vãn như vậy, Lạc Tuyết lại tin là , nàng còn kích động nhất định là Quan Bồ Tát làm phép tiểu thư, đây là tạo hóa của tiểu thư.

      Nhìn Lạc Tuyết trước mắt nữ giả nam trang giống mình, ăn mặc thành bộ dáng gã sai vặt, Hạng Quân Vãn đưa tay đem tro bụi biết từ lúc nào quẹt mặt nàng lau , “Lạc Tuyết, em muốn trở nên mạnh mẽ ?”

      “Trở nên mạnh mẽ?” Lạc Tuyết lúc đầu có chút , chờ sau khi chống lại con ngươi thanh u của Hạng Quân Vãn, Lạc Tuyết đột nhiên nhớ tới màn ngày đó Hạng Quân Vãn ở hang hổ, nàng thế nhưng có cách nào bảo vệ tiểu thư nhà mình.

      “Tiểu thư, em muốn trở nên mạnh mẽ!” Trở nên mạnh mẽ em có thể bảo vệ tiểu thư, cũng có thể đứng ở bên cạnh tiểu thư!

      Câu kế tiếp, Lạc Tuyết chưa ra, chỉ là thầm ở trong lòng. Mấy ngày nay thấy được chuyển biến của Hạng Quân Vãn, Lạc Tuyết vừa cao hứng lại vừa sợ hãi, nàng sợ chính mình có tư cách bồi ở bên cạnh tiểu thư, cuối cùng bị tiểu thư ghét bỏ. tại Hạng Quân Vãn như vậy, trong lòng Lạc Tuyết kích động thôi, lập tức quỳ gối trước mặt nàng.

      “Từ ngày tiểu thư cứu em trở về, mạng của em chính là của tiểu thư! Em muốn cả đời đều hầu hạ tiểu thư, em muốn trở nên mạnh mẽ!”

      Hạng Quân Vãn ở dưới đáy lòng thích nương vừa đơn thuần lại vừa thành như Lạc Tuyết vậy, người ở bên cạnh nàng, ngọai trừ trung thành, còn phải có đầy đủ năng lực. tại Lạc Tuyết xác thực có hơi yếu, bất quá sao cả, Hạng Quân Vãn căn cứ theo đặc điểm của Lạc Tuyết vì nàng định ra kế hoạch tập võ, còn chờ chính là câu này của Lạc Tuyết.

      phen đỡ Lạc Tuyết dậy, Hạng Quân Vãn đưa tay lau nước mắt giúp nàng, “Nha đầu ngốc, tại sao lại khóc? Đến lúc luyện công cũng đừng có khóc nhè đó!”

      “Tiểu thư, người đối với Lạc Tuyết tốt quá!” Nghe xong lời của Hạng Quân Vãn, Lạc Tuyết vốn dĩ kìm lại nước mắt, lại ào ào rơi xuống, “Cha mẹ em chết sớm, nếu có tiểu thư, em sớm bị bọn buôn người bán đến thanh lâu rồi, hầu hạ tiểu thư chính là phúc khí mà em tu luyện được ở kiếp trước...”

      Lạc Tuyết còn chưa xong, chợt nghe tiếng “ầm”, vật nặng đập vào xe ngựa, trượt thoáng qua trần xe.

      “Chạy, ngươi chạy à? Ta xem ngươi có thể chạy đến nơi đâu!”

      Chỉ dùng tai, Hạng Quân Vãn liền nghe ra xung quanh xe ngựa có nhiều thêm tám người.

      “Tiểu tử, bị thương thành như thế, ngươi còn chạy được như vậy, xem ra phải đánh gãy chân của ngươi mới được!”

      “Có giỏi các ngươi liền giết chết ta ! Nếu , ta nhất định trở về báo thù! cho Kim Nguyên biết, thù giết mẫu thân đội trời chung, ta bỏ qua cho cùng con tiện nhân kia!” Kim Trạch nằm mặt đất, miệng ho ra máu, nhưng đau nhức người so với cừu hận trong lòng mà , căn bản tính là gì.

      “Khốn kiếp, muốn sống nữa hả!” Hắc Đại Hán tiến lên, cước đá vào ngực Kim Trạch, “Con mẹ nó, ngươi biết xấu hổ! Đừng tưởng rằng ngươi là con ruột của đại nhân chúng ta liền dám làm gì ngươi, cho ngươi biết, quận chúa trước khi đến giết tha!”
      minhminhle, vulinhlinhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :