1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Thê Không Dễ Làm - Vụ Thỉ Dực

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      @quỳnhpinky :
      Bạn edit thế là ổn r mà. Truyện cổ đại nên phải để thế mình thấy mới chuẩn khí ấy chứ cổ xen đại chẳng khác gì đọc truyện thời Tân quốc qá :p

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      LẠc vào chủ nhà....tiếp tục hóng......nhờ nàng update từ từ mà ta còn cơ hội nhảy vào......ta nghiện bộ liệt sủng thê lắm a.......đá bay bọn tiểu tam cho khuất mắt....thanks @Icon ....mong chờ sự trở lại của nàng

    3. Icon

      Icon Active Member

      Bài viết:
      38
      Được thích:
      501
      Chương 10
      :th_9::th_9::th_9::th_9:có ai mong chờ ta hok nè ?

      Uy Viễn hầu phu nhân thường xuyên đến phủ thái tử thăm nữ nhi, đối phủ thái tử coi như là quen thuộc, khéo léo từ chối hai nha hoàn mà thái tử phi đưa đến để dẫn đường, tự mình mang theo nữ nhi và chất nữ cùng đến viện Lý trắc phi.​

      Viện của Lý Minh Tranh ở, cách chủ viện tương đối gần, trong viện ít hoa thơm cỏ lạ, gần phòng ngủ chính là loạt hoa hải đường kì nở rộ đẹp mắt


      A Bảo là lần đầu tiên đến phủ thái tử, nhìn lướt qua hoàn cảnh chung quanh, trong lòng nhận thấy đại đường tỷ của mình sống tại phủ thái tử cũng chưa mắc lỗi nào, hơn nữa thái tử phi là chủ mẫu phúc hậu quy tắc, chỉ cần làm tốt theo quy tắc của nàng ta , nàng ta cũng tùy tiện mà đối phó với nữ nhân trong viện, lại càng tùy tiện bạc đãi ai, đây là chủ mẫu điển hình, mà Chính Đức đế chọn thái tử phi này, cũng là lựa chọn hoàng hậu tương lai. Bởi vậy, Lý Minh Tranh làm trắc phi ở phủ thái tử cũng rất thoải mái, mặc dù gả qua đây nhiều năm chưa có con, nhưng ở trong lòng thái tử cũng chiếm vị trí nhất định.

      Khi Uy Viễn hầu phu nhân đến, Lý Minh Tranh ngồi dựa ở giường uống canh gà. Có lẽ là vừa mới sinh xong, màu da còn chưa có khôi phục vẻ hồng hào trước đây, khuôn mặt các nốt ban còn chưa nhạt hết, người mặc áo chẽn màu trắng, trán cột dãi lụa, vốn dĩ mặt trái xoan tròn thêm vòng, so với khí chất mỹ nhân lạnh lùng cao ngạo trước đây lại có phần cảm giác êm dịu phúc hậu hơn.


      Uy Viễn hầu phu nhân đến làm Lý Minh Tranh hết sức vui mừng, nhưng nhìn đến A Bảo phía sau lưng bà, nụ cười mặt nhạt dần.


      "Nương, sao mọi người lại đến?" Lý Minh Tranh buông thìa, dùng khăn tay lau khóe miệng chút, tỏ vẻ uống nữa.

      "Đương nhiên là tới thăm con." Uy Viễn hầu phu nhân thấy nàng cau mày đẩy canh gà ra, nhịn được : "Con bây giờ ở cữ, uống nhiều chút canh gà đối thân thể tương đối tốt hơn."

      Nha hoàn Thúy Tụ hầu hạ bên cạnh nghe xong, mím môi cười, : "Phu nhân rất đúng, trắc phi hẳn là nghe phu nhân."
      "Ngươi chớ làm rộn." Lý Minh Tranh giận liếc nàng ta cái, nha hoàn kia mặt mày nhu hòa, mỉm cười nhìn nàng, Lý Minh Tranh than thở: "Ngán lắm, trước phải ăn, giờ ăn đến ngốc luôn." Chờ Thúy Tụ đem canh gà bưng , Lý Minh Tranh : "Thất muội muội và Ngũ muội muội cũng tới, qua đây cho ta nhìn cái."

      Hai người cười tiến lên, Lý Minh Nghi kiều ôm bên cánh tay nàng, : "Tỷ tỷ cực khổ, cháu trai của muội đâu?"

      "Vừa mới bú sữa, ngủ ở phòng sát vách rồi." Sờ sờ hai má kiều diễm của muội muội, Lý Minh Tranh tầm mắt rơi đến người A Bảo đứng cạnh giường, ánh mắt ảm đạm, nhàn nhạt : "Ngũ muội muội càng lúc càng lớn, cũng biết sau này vị công tử gia nào có thể hưởng phúc, chỉ sợ những tên công tử ấy nhận ra giai nhân..."

      "Ha hả, việc này cũng chính xác đâu." Uy Viễn hầu phu nhân vội vàng cắt ngang lời đại nữ nhi, rất sợ nàng nghĩ đến chuyện cũ lại những lời lạnh nhạt, càng càng kỳ cục. ràng đều qua nhiều năm như vậy, thế nào đại nữ nhi vẫn buông ra?"Tỷ muội các con cũng có nhiều năm gặp, Ngũ muội vừa trở về, nương đưa nha đầu này đến thăm con lát. Thân thể của con thế nào? Sauk hi sanh phải cẩn thận, an tâm ở cữ, đừng phạm vào cái gì cấm kỵ..." Lải nhà lải nhải lại là loạt.

      Lý Minh Tranh nhẫn nại nghe xong hồi, tầm mắt từ A Bảo chuyển qua mặt Lý Minh Nghi, qua lại nhìn chút, : "Nương, trước nghỉ chút uống miếng nước lại . Ở đây lâu rồi, con nghĩ mấy tiểu nha đầu này sắp hết kiên nhẫn rồi, để con Thúy Tụ đưa chúng ra ngoài dạo chơi lát, à, hôm nay khí trời tệ, Thúy Tụ ngươi mang hai vị muội muội của ta đến hoa viên chơi thôi."

      Uy Viễn hầu phu nhân sửng sốt, nhìn mi gian của nữ nhi mang phần sắc khác,trong lòng thở dài, nhân tiện : "Được rồi, có mấy lời các tiểu nha đầu này nghe xong cũng tốt. Minh Cẩm, Minh Nghi, các con nghe lời tỷ tỷ. Thúy Tụ, nhớ coi chừng hai đứa, kẻo lại chạy loạn, đắc tội quý nhân trong phủ."

      Thúy Tụ cười đáp tiếng.

      Lý Minh Nghi cũng kiên nhẫn nghe càm ràm của mẫu thân, nàng còn là tiểu nha đầu tính tình trẻ con, căn bản nghe hiểu được, nghe thấy có thể chơi liền vui vẻ. A Bảo trong nghĩ, nếu mình còn ở đây chắc hẳn vị tỷ tỷ băng sơn mỹ nhân này những câu lạnh nhạt khó nghe, liền có ý kiến.


      là mang các nàng chơi xa xa chút, bất quá Thúy Tụ cũng dám đưa các nàng đâu xa, ra khỏi viện của Lý Minh Tranh, liền mang hai nương này đến dạo chơi hoa viên trong phủ thái tử.


      Năm đó, Chính Đức đế hạ lệ cho công bộ xây dựng phủ thất thái tử xa hoa , hoa viên rất lớn, liếc mắt cái nhìn lại, ngoài những ngọn núi giả và các loài hoa cỏ quý hiếm đua nở ra, còn có hồ nước trong như ngọc nơi gấp khúc hành lang, trong hồ hàng đàn cá chép bơi lội, thông với hành lang cửu khúc, tại đây mùa xuân, liễu rủ lả lướt, tơ liễu bay tán loạn, đặc biệt mê người.

      Lý Minh Nghi mặc dù đến phủ thái tử mấy lần, nhưng rất ít khi đến đây, lập tức cực kỳ hứng thú lôi kéo A Bảo chạy lên cây cầu để ngắm cá trong hồ.


      Sắp đến giữa hồ, liền nhìn thấy trong đình có người ngồi, hai thiếu nữ ngồi trong đó, ăn vận đẹp mắt, đầu cài tram quý, nha hoàn vây quanh hầu hạ , hai người lần lượt ngồi thành cầu, bên cạnh để khay thức ăn cho cá, nhìn mồi rơi trong nước chụm đầu cười với nhau, kéo đến đàn cá chép bơi đến tranh giành thức ăn.

      Nhìn thấy hai nàng tiến thoái xong, nha hoàn thấp giọng : "Quận chúa, thất công chúa, tiểu thư Uy Viễn hầu phủ tới."

      Thấy người ở đây biết hai người đến, nếu mạo mụi rời cũng tốt, ung dung bước đến, Lý Minh Nghi liền khẽ với A Bảo thân phận của hai người đó: "Là Vinh Hoa quận chúa và thất công chúa."

      Vinh Hoa quận chúa là trưởng nữ của thái tử, năm nay mười bốn tuổi, khuôn mặt như táo tròn đỏ bừng, mắt to ngập nước, thoạt nhìn giống như tiểu nữ tử vô cùng đáng , điểm trừ chính là nơi giữa trán kia làm nàng ta mất vài điểm thuần khiết, hơn nữa lại thêm mấy phần tùy ý kiêu ngạo. Vinh Hoa là Triệu trắc phi của thái tử sinh ra, vì là trưởng nữ, nên đucợ thái tử vô cùng sủng ái, tính tình khó tránh khỏi có chút kiêu căng. Thất công chúa là quý phi thân sinh, thân phận tôn quý, năm nay mười bảy tuổi, vì có mẫu thân là quý phi, xưa nay lại thích làm nũng, Chính Đức đế thập phần sủng ái nàng ta, từng chỉ cần nàng ta vui, phò mã để tự nàng ta lựa chọn.


      Lý Minh Nghi nhìn thấy hai người này, cảm thấy miệng đắng lại, bất quá mặt vẫn mang theo ý cười dịu dàng, cùng A Bảo vào đình, hướng hai người thi lễ thỉnh an.

      Vinh Hoa quận chúa tuổi còn , cùng nữ quyến Uy Viễn hầu phủ quen, đối với hai người, ngoài mặt chỉ mang theo lễ nghi, trái lại thất công chúa nheo mắt lại quan sát A Bảo, đột nhiên : "Ngươi rất nhìn quen mắt, Lý Minh Nghi, nàng ta là ai?"

      Lý Minh Nghi nụ cười mặt cứng đờ, thấp giọng : "Hồi công chúa, đây là ngũ tỷ tỷ của ta, mới từ..."

      "Lý Minh Cẩm!" Thất công chúa thốt ra.

      A Bảo lại khụy đầu gối thi lễ cái, phóng khoáng cười : " ngờ thất công chúa còn nhớ Minh Cẩm, đúng là vinh hạn của Minh Cẩm."

      Thất công chúa vừa nghe, mày đẹp nhíu chặt, trong giọng tràn đầy chán ghét : "Ai nhớ ngươi, bản công chúa cũng để tâm đến người đáng ghét. Nghe năm trước có chiến tranh, trấn bắc tướng quân vô ý bị thương, ngươi sao ở Cảnh thành chăm sóc tướng quân, sao lại về đây? Thực là quá bất hiếu, ta tâu lên phụ hoàng, trị ngươi tội bất hiếu."

      Lý Minh Nghi nghe xong thiếu chút nữa quỳ xuống, trái lại A Bảo bình tĩnh, cười khanh khách : "Đa tạ công chúa quan tâm gia phụ. Hẳn là công chúa hiểu lầm, bởi vì thương thế gia phụ tốt, Minh Cẩm mới trở về."

      Thất công chúa vừa nhìn thấy nàng trưng khuôn mặt tươi cười, biết trút giận nơi đâu, mà "Ngươi trừ cười ra cũng còn biểu khác sao? Mấy năm gặp, ngươi vẫn chán ghét như vậy."

      A Bảo lập tức thu hồi khuôn mặt tươi cười, mặt thay đổi nhìn nàng.

      "..."

      Lý Minh Nghi rất muốn khóc, trong lòng lên tiếng ngũ tỷ, tỷ đừng nhạo thất công chúa, nhà chúng ta thực thể trêu vào a!

      Thấy thất hoàng nhà mình nghẹn họng, Vinh Hoa quận chúa có chút giật mình, : "Thất hoàng , sao người lại tức giận vậy? Người đâu, đem đám người to gan dám làm hoàng tức giận ném xuống hồ hết cho ta!"

      "Quận chúa..." Lý Minh Nghi muốn cầu tình, lại bị Vinh Hoa quận chúa lạnh lùng liếc mắt trừng lại cái.

      nhìn thấy hai ma ma to lớn mạnh khỏe đến gần mình, A Bảo lui về phía sau mấy bước, nụ cười mặt nhàn nhạt, nhưng vẫn ôn hòa : "Quận chúa, Minh Cẩm vẫn chưa nhạo công chúa tức giận, hơn nữa công chúa cũng đâu là tức giận đâu."

      Thất công chúa cười lạnh tiếng, lại nhìn hai ma ma kẹp chặt A Bảo, lười biếng : "Được rồi, ta tức giận." Thầm nghĩ ta chính là ngụy biện thế nào? Ở đây có những người khác, dù cho bản thân đem lý Minh Cẩm đẩy xuống hồ, cũng ai dám cái gì!

      Vinh Hoa quận chúa mặt lộ ra đáng tươi cười, ngây thơ : "Có nghe hay , hoàng tức giận, mau đem ả tiện tỳ này ném ."

      hai ma ma kia được lệnh, kèm chặt hai tay A Bảo, kéo nàng hướng đến hồ.


      A Bảo rũ mắt xuống, liếc nhìn hồ nước kia, lại thấy bị kéo đến hồ, chuẩn bị kéo hai ma ma cùng nhau xuống nước, giọng băng lãnh vang lên:


      "Các ngươi làm cái gì đó?"

      Thanh này vừa mới tuôn ra, toàn bộ gian đều rơi vào loại yên tĩnh quỷ dị.

      Mọi người vô ý thức nhìn lại, liền nam nhân mặt trường bào màu đen biết xuất từ lúc nào ngoài đình, đường nét tuấn mỹ mặt lãnh ngạnh, đôi mắt mang vẻ lạnh lẽo, đuôi mắt lại mang theo vài phần lạnh , nhìn thoáng qua, lại làm cho người cảm giác được khối băng, lưng phát lạnh, hô hấp cũng mấy phần.

      "Ngũ, ngũ hoàng thúc..." Vinh Hoa quận chúa lắp bắp kêu lên.

      Thất công chúa nụ cười mặt cũng cứng ngắc.

      sắc mặc hai nàng cứng ngắc, khẩn trương đến mức thân thể phát run, run rẩy đứng dậy tiến lên, khụy gối thi lễ cái: "Tham kiến ngũ hoàng huynh (ngũ hoàng thúc)."

      Đột nhiên, tiếng thét vang lên, sau đó tiếng oành, có người rơi xuống nước.

      Lý Minh Nghi tầm mắt vẫn chưa rời khỏi A Bảo, thế nhưng lại muốn té xỉu, A Bảo nàng... Thế nhưng trực tiếp gạt chân hai ma ma cho rơi xuongs nước... Biểu tỷ sao lại to gan vậy chứ! Nơi này là phủ thái tử nha! Hơn nữa còn gây chuyện trước mặt vị Tấn vương có tiếng hung tàn trong truyền thuyết, chuyện này hai nàng coi như xong đời! ! ! >__<. . .

      Thấy mọi người phản ứng kịp, A Bảo mang vẻ mặt khiếp sợ : "Nhanh lên chút kéo người lên , các nàng ấy quá gấp nên trượt chân ngã xuống mất rồi!"

      "..."

      Tác giả có lời muốn :

      Đây là một囧 văn, A Bảo mặc dù có nhiều kẻ thù (đều là bị hận oan), nhưng A Bảo ỷ vào cũng rất nhiều ~~
      Nguyên Nguyễn, Thanh Hằng, thuyt59 others thích bài này.

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      CÓ ta........nhảy vào điểm dnh đầu nào
      tieuconuong18tranthuy thích bài này.

    5. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Nàng quay trở lại :yoyo14::yoyo14:
      tieuconuong18 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :