1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Thê Không Dễ Làm - Vụ Thỉ Dực

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 73.2

      Tháng hai trời vẫn còn se lạnh, kinh thành cũng xem như tiến vào mùa mưa xuân.


      A Bảo mặc giống như viên cầu tham gia đầy tháng nhi tử Hiền vương. Vốn dĩ bụng hơn bốn tháng cũng hơi , chẳng qua bởi vì ăn mặc nhiều lớp, ngược lại che lấp thấy .


      Sau khi xuống xe ngựa, Tiêu Lệnh Thù trực tiếp đỡ A Bảo, được ma ma dẫn đến thiên đại sảnh phủ Hiền vương, mấy nha hoàn theo sát ở phía sau.


      Thiên đại sảnh, có người tới trước ngồi ở đây, khi bọn họ nhìn thấy người nam nhân lạnh lùng tự mình đỡ vị thai phụ tiến vào khỏi ngây người. Rất nhanh nhận ra nữ tử mang thai chính là Tấn Vương phi, còn người đỡ nàng hẳn là vị Tấn vương kia.


      A Bảo mỉm cười chào hỏi mấy người ở đây, sau khi được Tiêu Lệnh Thù đỡ ngồi xuống, mới với vài câu. Mặt Tiêu Lệnh Thù vẫn như cũ, thoạt nhìn lạnh cùng cứng ngắc, chẳng qua từ động tác của mọi người cũng nhìn ra được ý tứ, đối với A Bảo chính là cẩn thận quý trọng.


      Mọi người đều sửng sốt, im lặng biết nên hành động như thế nào, tâm sinh ra loại tâm tình khác thường. Đương nhiên loại tâm tình này cực kỳ ngắn ngủi, bởi vì chờ sau khi Tiêu Lệnh Thù ngồi dậy, mặt đổi mà rời , là người lãnh khốc vô tình, ánh mắt hung ác đầy sát khí, bọn họ cảm thấy chuyện vừa rồi nhất định là ảo giác. cungquanghang


      A Bảo vừa mới ngồi xuống, rất nhanh phát chỉ có nàng đĩnh bụng tới, còn có cả Ninh Vương phi.


      Mẹ đẻ Ninh vương mất sớm, sau đó được dưỡng ở chỗ Quý Phi, quan hệ với Hiền vương cực tốt, xem như là người cùng thuyền với Quý Phi. Vì vậy giao tình giữa Ninh Vương phi và Hiền Vương phi cũng tồi, loại chuyện này, nàng tự nhiên tất nhiên phải tới chúc mừng. So với A Bảo được nam nhân tự mình đưa tới Ninh vương chỉ đưa Ninh Vương phi đến cửa, hơn nữa Ninh Vương phi là được nha hoàn đỡ vào, chênh lệch rất lớn.


      Cho nên, rất nhanh A Bảo lập tức đối diện với đôi mắt đầy đố kỵ của Ninh Vương phi, A Bảo tỏ vẻ đau ngứa. Trước mặt nhóm oán phụ có trượng phu nạp đống tiểu thiếp lại khoe ân ái mà khiến người ghen tị mới thể nào hiểu nổi.


      Chờ Thái tử phi, Kim Cảnh Hi và Giang Lăng Vi đến yến hội cũng sai biệt lắm bắt đầu rồi.


      Thời tiết lạnh hơn nữa lại sinh non, dễ dàng đem hài tử ra tới cho người khác vây xem như khỉ con được. Các nam nhân có duyên nhìn thấy hài tử, nhưng ra đám người A Bảo có thể vào nội viện nhìn thoáng qua. nyanko_cungquanghang


      Tuy rằng thoạt nhìn yếu ớt, chẳng qua đứa bé lớn lên khá dễ thương, dù sao phu thê Hiền vương đều là tuấn nam mỹ nữ, gen tồi, muốn sinh con xấu đoán chừng có khả năng. A Bảo nhìn đứa bé, sờ chính bụng mình, nghĩ nàng và Tiêu Lệnh Thù cũng là tổ hợp tuấn nam mỹ nữ, đứa bé trong bụng nhất định xinh đẹp, nếu là bé trai cậu nhóc dễ nhìn, nếu là bé nhất định đáng . nyanko_cqh


      Nghĩ như vậy, A Bảo cảm thấy viên mãn.


      So với A Bảo vui vẻ, Ninh Vương phi vui vẻ đơn giản chỉ vì Hiền Vương phi sinh con trai. Đương nhiên, nàng xem A Bảo như “tình địch”, nên lúc nào cũng chú ý đến A Bảo, phát A Bảo nhìn đứa bé lại sờ bụng mình, cảm thấy A Bảo hẳn là cũng muốn sinh bé trai, trong lòng độc ác nghĩ tốt nhất nên là !


      Tuy rằng đứa trẻ sinh non, chẳng qua Hiền Vương phi rất dụng tâm, đứa bé được nuôi dưỡng trắng trẻo, chỉ là nhìn có chút yếu ớt, thanh cũng nho như mèo con. Lại nhìn Hiền Vương phi, ràng vừa mới ở cữ xong, cả người lại nhanh chóng gầy xuống, sắc mặt cũng có chút tiều tuỵ. Xem ra là vì con trai nên hao phí ít tâm tư, hậu sản cần kiêng cữ, dáng người tự động khôi phục, làm A Bảo hâm mộ thôi.


      Xem đứa bé, ăn tiệc, sau đó A Bảo liền rời .


      Tiêu Lệnh Thù trực tiếp tới đón nàng, loại hành vi vô tình khoe ân ái như này tự nhiên kích thích ánh mắt của người khác.


      “Đó là Tấn vương và Tấn Vương phi sao?” thiếu nữ ăn mặc váy áo màu hồng đào giọng hỏi thiếu nữ mặc áo màu xanh lục đứng bên cạnh, “ phải Tấn vương rất đáng sợ sao? Muội nhìn lớn lên cũng tuấn lãng, đối với thê tử lại cực kỳ săn sóc, đáng sợ ở chỗ nào chứ?”


      Thiếu nữ mặc áo màu xanh lục bỉu môi : “Tuy rằng lời đồn thể tin toàn bộ, nhưng nhất định có căn cứ. Chẳng qua Tấn Vương phi có người cha tướng quân cực kỳ lợi hại, Tấn vương trừ bỏ thân phận, cái gì cũng có, tự nhiên muốn lấy lòng vợ rồi.”


      “Mới phải đâu, thoạt nhìn giống nam nhân ăn cơm mềm dựa vào thê tử.” Thiếu nữ kích động phản bác, trân châu đầu cũng có chút lay động. truyen_chi_dang_tren_cqh


      Thiếu nữ mặc áo màu xanh lục hồ nghi nhìn nàng, : “Hinh Du, sao muội lại kích động như vậy? Nam nhân như Tấn vương… Được rồi, cùng chúng ta có quan hệ.”


      Thiếu nữ gọi là Hinh Du dẩu miệng, : “Đúng vậy, chúng ta cần đề cập đến . , xem chị Hinh Duyệt và cháu ngoại trai thôi.”


      Hai thiếu nữ vừa chuyện, tay nắm tay vào hậu viện.


      *****


      Chờ đến tháng ba khi hoa đào bắt đầu nở, A Bảo nhớ đến của hồi môn thôn trang của mình cũng có vườn hoa đào, với Tiêu Lệnh Thù muốn thôn trang ngắm hoa.


      Tiêu Lệnh Thù chưa bao giờ bác bỏ cầu của A Bảo, tự nhiên đồng ý, sáng sớm sai người chuẩn bị xe, dẫn vợ ra kinh.


      Thôn trang nằm ở vùng núi Tê Hà, vừa lúc ở gần Hoàng Trang, cách kinh thành khoảng ba canh giờ xe ngựa. Chẳng qua vì A Bảo là thai phụ, xe ngựa thể chạy quá nhanh, miễn cho xốc nảy, ước chừng phải năm canh giờ mới đến nơi.


      Đến khi tới thôn trang là chạng vạng, A Bảo căn bản có thời gian ngắm hoa đào, mí mắt đánh nhau, ăn chút bữa tối lại rửa mặt chải đầu, trực tiếp ngủ giường.


      Tiêu Lệnh Thù ngồi ở mép giường, vuốt mái tóc đen rối tung giường, đến khi phát nàng hô hấp vững vàng, mới thế nàng dịch chăn tốt, sau đó ra khỏi phòng, gian ngoài xử lý thư tín.


      Thư tín là từ vùng Giang Nam gửi tới, Tiêu Lệnh Thù bình tĩnh xem thư, với Tịch Viễn đứng hầu bên cạnh, “Năm nay bổn vương rời kinh.”


      Đầu tiên Tịch Viễn ngẩn ngơ, sau đó lập tức hiểu ý. Chỉ sợ trước khi Vương phi sinh hạ hài tử, Vương gia nhà rời khỏi. Nghĩ nghĩ lại yên lặng vì đám người Vu Phi giám sát ở Giang Nam châm mấy ngọn nến, chỉ có thể để bọn họ vất vả chút.


      “Vương gia yên tâm, thuộc hạ bảo Vu Phi nhìn chằm chằm mấy người ở Giang Nam.” Chần chờ chút lại : “Vương gia, thuộc hạ có được tin tức là Nam Tề có dị động, người hoàng triều Trưởng Tôn gần đây có hành vi cực kỳ kỳ quái, phái rất nhiều mật thám đến Đại Nghiệp của chúng ta, giống như tìm kiếm gì đó.”


      Tiêu Lệnh Thù bình tĩnh nghe tin tức, ngọn đèn dầu ở trong gió lay động, chiếu mặt lúc sáng lúc tối, làm gương mặt góc cạnh kia có chút quỷ mị, Tịch Viễn nhìn cảm thấy lưng có chút lạnh.


      Sau khi Tịch Viễn rời , Tiêu Lệnh Thù ngồi trước cửa sổ, gió xuân mang theo khí lạnh thổi vào phòng, cho đến khi trong phòng truyền ra thanh khác thường, thân hình cứng đờ giật giật, đứng dậy bước vào nội thất.


      A Bảo buồn ngủ mông lung thức dậy lấy nước bàn, nghĩ tới cái ly bị người đoạt lấy, híp mắt nhìn lại, thấy mặt người nọ, khỏi ngẩng đầu. Rất nhanh có bàn tay đỡ bên hông nàng, phòng ngừa nàng ngã ra sau. Dưới ánh đèn mờ ảo, gương mặt nam nhân lạnh lùng lọt vào mi mắt.


      “Chàng về rồi…” Nàng thầm tiếng, sau đó lại dùng giọng buồn ngủ : “Ta muốn uống nước.”


      Nam nhân đỡ nàng ngồi trở lại giường, sau đó cầm lấy cái ly bàn, ra gian ngoài lấy ấm nước nóng đổ vào ly nước lạnh, thử thử độ ấm, nóng lạnh, vừa vặn dễ uống, mới bưng cái ly trở về phòng, đưa tới tay nàng.


      Sau khi uống xong ly nước ấm, A Bảo cũng hoàn toàn tỉnh ngủ. Sau khi thanh tỉnh, tự nhiên muốn nhĩ phòng giải quyết nhu cầu sinh lý trước. Sau khi mang thai, tử cung đè nặng bàng quang, dễ dàng buồn tiểu. Có đôi khi nửa đêm, mơ mơ hồ hồ bị nghẹn tỉnh, mắt cứ nửa nhắm nửa mở giải quyết nhu cầu sinh lý. Chính mình có cảm giác, nhưng mà hành động bước mò mẫm ba bước của mình chỉ doạ nha hoàn gác đêm, cũng doạ đến nam nhân bên gối. Đến tận sau này, buổi tối Tiêu Lệnh Thù ngủ cũng sâu lắm, chỉ cần nàng hơi có động tĩnh thức dậy.


      Sau khi A Bảo buộc tốt dây lưng quần ra trước bình phong, nhìn thấy người nam nhân đứng bên cạnh, gương mặt hơi đỏ. So với thời điểm khuya khoắt thần trí thanh tỉnh thức dậy vệ sinh nên có cảm giác gì nhiều, loại thời điểm tỉnh táo như này biết được có người nam nhân ở bên cạnh nghe được thanh mình vệ sinh là… Thôi, đều là vợ chồng, da mặt phải luyện dày mới được, thèm để ý nàng cũng cần để ý làm gì.


      Trở lại trong phòng, A Bảo chuẩn bị rửa tay với nước trong thau đồng rất nhanh tay bị bắt lấy. Tiêu Lệnh Thù lấy ấm nước bếp lò , đổ chút nước ấm vào nước lạnh trong thau đồng, đến khi thấy nước ấm mới cho nàng rửa tay. Sau khi rửa tay xong cầm lấy khăn lụa bên cạnh, cẩn thận lau khô tay cho nàng.


      Mặt A Bảo lại đỏ.


      Nhìn gương mặt dưới ánh đèn mờ ảo có chút dịu dàng, nhịn được thò lại gần hôn lên khoé miệng của . Phát cằm Tiêu Lệnh Thù có chút râu, vì vậy lại hôn lên cằm mấy lần.


      Thấy tầm mắt dừng mặt mình, dường như có chút kỳ quái , A Bảo nhìn cười, thản nhiên : “Đột nhiên muốn hôn Vương gia chút.”


      Nam nhân gật đầu, ôm nàng vào trong lòng, sau đó cũng hôn mặt nàng mấy lần, lại gặm miệng nàng, ôm nàng lên giường ngủ.


      Cảm giác được đồ vật trước bụng mình, mặt A Bảo lại đỏ -- trong lòng khỏi có chút bi phẫn, vì sao sau khi mang thai được năm tháng hơi chút nàng lại đỏ mặt như thiếu nữ ngây thơ thế này? ràng phải nàng muốn đỏ mặt, bản thân nàng là người có da mặt dày đấy.


      Tuy rằng đỏ mặt, nhưng động tác lại cực kỳ lớn mật. bàn tay sờ soạng tiến vào vạt áo của , sau đó dưới mong chờ khẩn trương của nam nhân, tay chậm rãi dời xuống, vuốt ve cơ bụng rắn chắc. Xúc cảm quá tốt, nhịn được sờ tới sờ lui giống như đồ háo sắc, sau đó tiến vào quần lót, đánh bạo nắm lấy đồ vật đó.


      Mặt bây giờ đỏ như trái cà chua.


      Nam nhân cẩn thận tránh bụng của nàng, đem nàng nửa người đè ngực mình. Bởi vì mang thai mà bộ ngực biến lớn cũng đè ép ngực của , da thịt cọ sát, khơi mào khoái cảm khác thường.


      Đến khi năm ngón tay của nàng giải quyết nhu cầu cho đến phiên nàng cũng bị khơi mào. Đáng tiếc chính là quan niệm của cổ nhân bảo rằng thời gian mang thai thể OOXX. Trong sách y cũng có viết cái gì như sau khi mang thai thể giao hợp, khí tiết ra ngoài ảnh hưởng đến sức khoẻ dưỡng thai, quấy nhiễu đến thai nhi, hơn nữa hoả khí ở bên trong khiến máu đủ, tinh thần tập trung, thần kinh rã rời, cơ thể mệt mỏi, tĩnh mạch đập nhanh, sinh non, khó sinh hoặc sinh con bị dị tật (*).


      (*) Hỡi ôi, nguyên đoạn này toàn về sức khoẻ y thuật đông y hay gì ấy, thực là mình edit đoán ý đoạn này thôi, có thử tra bên tiếng trung, nhưng dù sao mình cũng chắc lắm, chỉ edit sao cho có nghĩa. Ai đọc convert/ raw thấy đúng nhắn mình sửa lại, chứ edit đoạn này cái đầu mình to theo luôn rồi = )))


      Vì vậy, đồng dạng bị khơi mào là thai phụ nào đó chỉ có thể buồn bực mà nằm giường, ôm chăn áp xuống cảm giác nào đó. Đến lúc nghĩ rằng vượt qua, đột nhiên bị người lật lại, sau đó người nọ cởi quần áo của nàng, ngón tay ấn vào đào mẫn cảm.


      “Vương gia…” A Bảo có chút áp lực rên lên, thai phụ rất hung mãnh đó, đừng khiến nàng lang tính quá độ mà.


      Nhưng Tiêu Lệnh Thù chỉ câu lập tức đánh tan phòng tuyến của nàng, : “Ta giúp nàng.”


      Ta giúp nàng, ta giúp nàng, ta giúp nàng… Sắc đẹp thay cơm, thịt mỡ dâng trước mặt mà ăn xin lỗi chính mình.


      Được rồi, vẫn là hoá thân thành sói thôi!
      Alice Huynh, nancy1986Shikano thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 74.1

      Editor: nyanko129_cungquanghang


      Biệt trang có rất nhiều hoa đào, mỗi lần đến tháng 3, hoa đào nở rộ khắp nơi, phóng mắt nhìn xa, mảnh phấn hồng mộng ảo, chỉ cần gió thổi qua hoa rơi lả tả, tựa như chốn bồng lai.


      Phủ Uy Viễn Hầu cũng trồng đầy hoa đào, hơn nữa hoa đào kia cũng nổi danh trong kinh. Nhưng dù sao cũng ở kinh thành, sân lớn, mỗi khi hoa đào nở mỗi người đều chạy tới ngắm nhìn, thời gian A Bảo có thể ngắm hoa đào nhiều lắm. Chẳng qua tại gả chồng, chỉ cần trượng phu đồng ý, muốn ở lại thôn trang trong kinh chỉ cần tuỳ tâm, mỗi ngày ngắm hoa đào, dạo thôn trang, leo núi, ngày tháng quá tốt đẹp.


      Thôn trang cách Hoàng trang nửa canh giờ đường, tự nhiên A Bảo chạy đến Hoàng trang. Nhưng lại thích phong cảnh hữu tình của núi Tê Hà, nàng thường thường đĩnh bụng tản bộ dạo, đặc biệt là thời tiết cuối xuân. Vùng núi non xanh nước biếc, hoa nở khắp nơi, cực kỳ thích hợp phóng mắt ngắm nhìn toàn cảnh.


      Ở trong hoàn cảnh như vậy, kiếp sống của thai phụ A Bảo cực kỳ hạnh phúc, càng hạnh phúc chính là cha đứa bé vẫn luôn ở bên mình. Tuy ngẫu nhiên có công chuyện rời khỏi, nhưng hoàn toàn có phẩm chất của người nam nhân tốt, tuyệt đối qua đêm ở bên ngoài.


      -- thực tế là vì yên tâm vị thai phụ nào đó, buổi tối mắt nhắm mắt mở rời giường giải quyết nhu cầu sinh lý, có gì so với việc đặt dưới mí mắt càng làm người an tâm.


      Tháng năm, thời tiết dần dần nóng lên, hoàng đế đem theo vợ cả vợ bé cùng nhóm trai tới Hoàng trang để tránh nóng. Vùng núi Tê Hà bắt đầu náo nhiệt hẳn lên, chung quanh Hoàng trang thôn trang cũng tụ tập đông đảo nội quyến thế gia của triều thần. cungquanghang


      Sau khi hoà đào rụng hết tầm tháng năm, bắt đầu kết quả. Phần lớn hoa đào ở thôn trang chỉ làm cảnh, nhưng cũng có vài cây có thể đơm quả. Mỗi lần nhìn quả đào nho xanh xanh vươn ra khỏi cành lá càng làm A Bảo thèm muốn chảy nước miếng.


      “Vương phi, quả đào này tại thể ăn, hơn nữa còn rất chua.” Nhạn Thanh , vì sao nương nhà bọn họ có thể nuốt nước miệng với loại đào non xanh như này.


      Nghe được chữ chua, A Bảo càng muốn ăn.


      “Vương phi muốn ăn chua sao?” Vẻ mặt Hoa ma ma lại vui vẻ, so với lúc trước A Bảo thích ăn mấy món kỳ quái, đột nhiên A Bảo muốn ăn chua càng làm Hoa ma ma vui vẻ. Chua nam cay nữ mà, thích ăn chua, vậy có phải Vương phi nhà bọn họ sinh con trai sao?


      A Bảo trì độn nhìn bà, sau lúc lâu mới hiểu Hoa ma ma vui vì cái gì, trong lòng ngăn được thầm câu tiêu rồi. Sinh nam sinh nữ phải do nàng có thể quyết định, còn phải xem nhiễm sắc thể của đàn ông nữa. Cho nên nếu tương lai nàng sinh con , người nào dám bụng nàng biết cố gắng, nàng đánh chết người đó. nyanko_cqh


      Vừa thấy mày liễu của A Bảo nhướn lên, nhìn như tức giận, mấy Nhạn giật mình, “Vương, Vương phi làm sao vậy?”


      A Bảo mới phản ứng lại, mặt mày hoà nhã nhìn bọn họ, liếc mắt : “Có gì chua , ta muốn ăn.”


      Nghe vậy, Nhạn Vân lập tức : “Hôm kia Trần đại thúc của phòng bếp làm chút mơ chua, nô tỳ lấy tới cho Vương phi.”


      Tuy rằng thời tiết bắt đầu nóng lên, chẳng qua nhiệt độ của núi Tê Hà lại như cũ, gió núi quét vào mặt cực kỳ mát mẻ. A Bảo nhìn gió thổi qua từng cành cây, nổi bệnh lười, sai người dọn ghế mây đặt dưới gốc cây đào, ngồi lên ghế ôm mơ chua ăn.


      Hoa ma ma nhìn thấy chỉ có thể thở dài, trong lòng cân nhắc chừng là khẩu vị của A Bảo thay đổi nhất thời. Chua cay ngọt mặn, mỗi khoảng thời gian lại thích vị mới, làm gì có thai phụ nào khẩu vị lại trở nên kỳ quái như vậy! T T


      Khi mặt trời dần dần lên tới đỉnh, nhiệt độ bên ngoài cũng bắt đầu lên cao.


      A Bảo vừa đỡ tay Nhạn Hồi vào trong phòng ngủ, vừa hỏi: “Vương gia trở lại hay chưa? Thời tiết hôm nay khô nóng, bảo phòng bếp làm mấy món khai vị như rau trộn, món thịt dê lạnh hôm trước cũng tệ lắm.” truyenchidang_cungquanghang


      Nhạn Hồi cười, nghe nàng : “Nếu Vương phi thích ăn, nô tỳ sai người phòng bếp thông tri tiếng. Nhìn thời gian, Vương gia cũng sắp trở về, đoán chừng ở bên ngoài đâu.”


      , Nhạn Nhiên đến thông báo: “Vương phi, Vương gia trở lại, chẳng qua dẫn theo vị nương trở về, là tiểu thư Cổ gia phủ Võ Xương Công. Nghe xe ngựa gần thôn trang của chúng ta, người bị thương đôi chút, vừa vặn gặp được Vương gia chúng ta vừa trở về.”


      Sau khi A Bảo nghe xong, sau lúc lâu mới phản ứng lại, “Vị nương phủ Võ Xương Công này phải là nhà mẹ đẻ của Hiền Vương phi sao? Bị thương thế nào?”


      Nhạn Nhiên trả lời: “Nghe bị trặc chân, mặt khác có gì đáng ngại. Hạ nhân phủ Võ Xương Công muốn hỏi có thể để tiểu thư nhà bọn họ ở lại thôn trang của chúng ta nghỉ ngơi môt chút, bọn họ thỉnh đại phu lại đây.”


      Tuy là như vậy nhưng trong lòng tất nhiên hiểu người phủ Võ Xương Công biết nơi này là biệt trang của phủ Tấn vương, cũng biết Tấn Vương phi mang thai cũng ở nơi này. Như vậy tất nhiên ở biệt trang có đại phu, cho nên mới muốn cho nương nhà bọn họ đưa lại đây trị liệu.


      “Nếu là chân bị thương, đại phu sợ là thích hợp ?” A Bảo , lại hỏi: “Vương gia đâu? phải đem theo nương kia trở về sao?”


      “Vương gia trực tiếp rời khỏi. Là Tịch thị vệ an bài gọi người dẫn bọn họ lại đây, sai người xin chỉ thị Vương phi nên làm gì bây giờ.” nyanko129_cqh


      “……”


      A Bảo hết chỗ để . Quả nhiên là phong cách của Tiêu Lệnh Thù, dứt khoát vô cùng. Đoán chừng nhìn thấy nương người ta bị thương cũng thèm để ý, nhiều nhất là bảo hạ nhân nhìn cái rồi thôi, loại chuyện này hoàn toàn cần quan tâm. Cho nên, Tịch Viễn vì có biện pháp nào khác, mới sai người tới xin chỉ thị của A Bảo, dù sao Cổ nương là tiểu thư con vợ cả phủ Võ Xương Công, vẫn là đại nương, cũng thể gặp ngoại nam.


      “Trước bảo người đưa Cổ nương an trí ở tây sương, bảo Bạch Chỉ với Giải Thần Y tiếng, Giải Thần Y tới nhìn chút.” A Bảo phân phó .


      Nhạn Nhiên đáp ứng, lập tức lui xuống.


      lại thấy Tiêu Lệnh Thù tới.


      Nhìn mặc thân y phục màu đen, làn da phơi dưới ánh mặt trời có hơi đỏ, A Bảo đều cảm thấy nóng thay, vội cầm khăn lông chuẩn bị tốt đưa qua cho .


      Sau khi Tiêu Lệnh Thù lau mồ hôi, thay đổi bộ mỏng hơn, A Bảo rót ly trà lạnh do nha hoàn bưng lên đưa cho Tiêu Lệnh Thù, thuận miệng hỏi: “Vương gia vừa rồi gặp được nương phủ Võ Xương Công, nàng ấy bị thương thế nào?”


      Tiêu Lệnh Thù lắc đầu, “ biết.”


      A Bảo còn gì để , cảm thấy mình hỏi cũng được gì, chút nữa hỏi Bạch Chỉ. Vị nương kia là đích nữ phủ Võ Xương Công, lại là em ruột của Hiền Vương phi, mặt mũi cũng phải cho.


      *****


      Tây sương phòng, Bạch Chỉ chỉ huy nha hoàn bưng trà rót nước cho nương phủ Võ Xương Công, thuận tiện bưng lên chậu nước sạch để Cổ tiểu thư rửa sạch máu ở chân.


      Vén lên ống quần, nhìn thấy cẳng chân trắng mịn toàn dấu vết xanh tím còn bị trầy da, nhìn khỏi ghê người, xem đến mức các nha hoàn ma ma đều đau lòng.


      “Ma ma, ta đau…” Hai tròng mắt Cổ Hinh Du rưng rưng, nghẹn ngào .


      Chu ma ma nghe tiểu thư của mình kêu đau, hận thể để mình chịu đau thay cho nàng, vuốt tóc nàng : “Tiểu thư nhịn chút, trước rửa sạch miệng vết thương, đắp dược là tốt rồi.”


      Sau khi rửa sạch sai biệt lắm, Bạch Chỉ vén rèm tiến vào cười : “Cổ tiểu thư, đại phu đến rồi.” cungquanghang


      Nghe vậy, Chu ma ma vội lấy cái khăn sạch che lại phần cẳng chân của tiểu thư nhà mình, sau đó buông màn giường, lúc này mới thỉnh đại phu tiến vào.


      Sau khi nhìn thấy đại phu vào mọi người đều sửng sốt. Những nha hoàn trẻ tuổi khỏi xấu hổ cúi đầu, mà Cổ Hinh Du lại có chút tò mò xem xét đại phu vừa tiến vào. Là người cực kỳ trẻ tuổi, hơn nữa gương mặt này lớn lên cũng quá đẹp rồi, môi hồng răng trắng, mặt như quan ngọc, có thể là hoàn mỹ. Duy nhất làm người ta thích ứng chính là đầu tóc rối bời, giống như ông già lôi thôi lếch thếch. Tuy rằng vẻ ngoài chỉnh chu nhưng lại ảnh hưởng đến vẻ ngoài của chút nào, vẫn làm người khác kinh diễm thôi chỉ với cái liếc nhìn.


      Giải Thần Y căn bản chú ý đến điểm khác thường ở trong phòng, trực tiếp đến trước giường. Khoảng cách còn vài bước là đến trước giường dừng lại, nhìn về phía ma ma đứng hầu ở trước giường.


      Chu ma ma vội lấy khăn đặt ở cổ tay tiểu thư nhà mình, sau đó để lại đây bắt mạch.


      Sau khi Giải Thần Y xem mạch, lại dò hỏi thương thế, : “Nếu như có phương tiện vẫn là thỉnh vị y nữ lại đây xem vết thương ở chân cho vị tiểu thư này, nhìn xem có bị gãy xương hay .” xong trực tiếp cầm bình thuốc thoa ngoài da đưa cho Chu ma ma, phân phó nên dùng như thế nào, sau đó trực tiếp rời .


      Chờ Giải Thần Y và nha hoàn ở biệt trang rời khỏi, Cổ Hinh Du với Chu ma ma thoa thuốc cho mình: “Ma ma, vị kia chính là Giải Thần Y sao? nghĩ tới Tấn vương lại lợi hại như vậy, ngay cả đệ tử Lăng Nam Giải thị vẫn luôn nhập sĩ lại có thể thỉnh đến trong phủ. Lần trước nếu phải ít nhiều nhờ Giải Thần Y, Duyệt tỷ tỷ biết có thể bình an sinh hạ thế tử hay nữa.” nyanko_cungquanghang


      Trong lòng Chu ma ma bĩu môi, mặt lại cung kính đáp: “Đúng vậy, ít nhiều là nhờ Giải Thần Y. Sau đấy Hiền vương điện hạ phải là muốn đề cử Giải Thần Y nhận chức ở Thái Y viện hay sao? Chỉ tiếc là Tấn Vương… Aiz.” Chu ma ma nhanh chóng ngậm miệng, bọn họ ở biệt trang phủ Tấn vương, thể xấu người ta được.


      Vẻ mặt Cổ Hinh Du lại tò mò, : “Ma ma sao lại tiếp? Kỳ ta cảm thấy Tấn Vương điện hạ cũng khá tốt. Dù sao lúc đó đại tỷ phu đúng, cũng thể trách Tấn Vương điện hạ…” xong lại mỉm cười .


      Chu ma ma từ ái nhìn nàng, trong lòng biết nàng vui vẻ khi Hiền vương phi gặp xui xẻo, biết nên như thế nào mới tốt. Bọn họ tuy là chị em cùng cha khác mẹ, nhưng dù sao cũng là chị em ruột. Bề ngoài quan hệ của bọn họ rất tốt, chẳng qua trước kia lại ngầm tranh đến ngươi sống ta chết. Đặc biệt là sau khi đại tiểu thư trở thành Hiền vương phi, hai vị tiểu thư chỉ có thể thu liễm địch ý, nhưng có vài việc vẫn còn tâm tính hài tử.


      Loại chuyện này Chu ma ma cũng dám gì, quan hệ giữa mẹ kế và kế nữ vốn dĩ khó điều giải, đặc biệt là bởi vì liên quan đến phu nhân mà quan hệ giữa hai chị em hoàn toàn hợp. Nếu phải đại tiểu thư dựa vào vận may của mình leo lên Hiền Vương, cũng biết hôn của đại tiểu thư về đâu, dù sao phu nhân vẫn luôn thích vị này kế nữ. Còn tiểu thư của bà vẫn còn con nít, thấy mẫu thân chán ghét chị cùng cha của mình cũng ghét lây theo. cqh_cungquanghang


      chuyện nha hoàn tiến vào, cười : “Cổ tiểu thư, Vương phi chúng ta đến đây.”


      Cổ Hinh Du bị thương ở chân, tiện đứng dậy, vội : “Mau mời Vương phi tiến vào, xin thứ cho Hinh Du thể tự mình nghênh đón.”


      Rất nhanh Tấn Vương phi trong trí nhớ của Cổ Hinh Du chậm rãi bước đến, bước chân nhanh chậm, thoạt nhìn đoan trang hiền thục. Theo bản năng Cổ Hinh Du nhìn về phía ngoài cửa, phát chỉ có mình Tấn Vương phi khỏi kinh ngạc trong lòng chút. Còn nhớ hai tháng trước ngày trăng tròn của thế tử nhà Hiền vương, Tần vương tự mình hộ tống Tấn vương phi, hành động cẩn thận che chở, trong lòng người xem tràn ngập lòng hâm mộ.
      Alice Huynhnancy1986 thích bài này.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :