1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Thê Không Dễ Làm - Vụ Thỉ Dực

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      C bị luyện thành M r :))))

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @Betty @Bạch Di :052::052::052: gần 1 tháng ra chương mới rồi, trong vòng tuần sau, có chương, phạt cả hai nhá :052::052:
      B.Cat, Bettysusu thích bài này.

    3. Betty

      Betty Well-Known Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      2,030
      Chương 27

      Edit: Betty

      Sau khi Ngụy y nữ kiểm tra thương thế ở phần eo của A Bảo xong, cười : "Lý nương khôi phục rất nhanh, qua mấy ngày liền bình phục." Trong lòng lại có chút nghi hoặc, theo lý thuyết, hẳn là khôi phục nhanh như vậy, ít nhất còn phải nửa tháng nữa, thế nhưng tình lại vượt qua ngoài ý muốn của bọn họ.

      Nhưng, nhớ tới lời Tôn thái y , tại trong cung ngoài cung đại đa số mọi người đều nhìn chằm chằm Lý Minh Cẩm, thương thế của nàng tốt lên đối với họ mà chỉ có lợi hại, dù có nhiều nghi vấn hơn nữa cũng chỉ có thể kiềm chế ở trong lòng. Trong hoàng cung này, cần nhất đó là lòng hiếu kỳ và tìm tòi nguyên nhân.

      Linh Lung đem áo trong của A Bảo vén lên, cầm lọ thuốc mỡ vì A Bảo ấn xoa phần eo chưa tan máu bầm, nghe xong cũng cười : " là quá tốt, chúc mừng Lý nương!"

      A Bảo nhìn khuôn mặt tiểu cung nữ tươi cười mừng rỡ ngọt ngào, kéo khóe miệng cười cười, trong lòng lại lần nữa đối với diễn xuất lần này của tiểu cung nữ bái phục, thực là học cái gì như cái đó, cũng biết Tấn vương tìm người từ đâu tới, nếu là những tỳ nữ của nàng cũng có trình độ diễn xuất bậc này, nhất định trở thành cao thủ trạch đấu.

      Sau khi thoa thuốc, A Bảo chậm rãi chỉnh lại quần áo,sau khi mặc chỉnh tề, ngồi vào trước cửa sổ cảm thụ quang cảnh cuối xuân tươi đẹp.

      Ngụy y nữ thu dọn đồ vật xong, hướng A Bảo phúc thân rời khỏi, các cung nữ khác đều hầu ở bên ngoài, trong phòng ngoài A Bảo lười biếng hưởng thụ cảnh xuân tốt đẹp, chỉ còn lại có Linh Lung đứng bên cạnh hầu hạ.

      Vượt qua thời gian mấy đêm ai tàn phá, A Bảo rốt cuộc xác nhận bản thân an toàn, thế là nhịp nhàng khôi phục lại bộ dáng vô tâm vô phế trước đây, nên ăn ăn nên ngủ là ngủ. Mà trước đó ngủ được, cũng phải là nàng thực thiếu ngược, mà là sợ bị tàn phá, chỉ muốn đau nhức hết mau mau vào giấc ngủ. Cho nên việc lo lắng hãi hùng đợi mấy buổi tối, xác định người nào đó lại canh ba nửa đêm đến tàn phá chính mình, tự nhiên cuộc sống vô cùng sảng khoái.

      Nhìn bộ dáng A Bảo buồn ngủ, thực là thích ý vô cùng, Linh Lung đứng lặng yên.


      Loại tư thế đứng canh người trầm mặc này, làm cho A Bảo cũng hài lòng, thậm chí có chút thể tránh được. Được rồi, A Bảo mặc dù biết ở trong lòng Linh Lung, chủ tử của nàng ấy có bao nhiêu ngông cuồng tàn khốc, nhưng là thông cảm nàng lòng hướng chủ, hơn nữa hôm nay nàng ấy lời làm yên lòng của nàng, cho nên có cùng nàng ấy chấp nhặt.

      A Bảo bị lăn qua lăn lại thiếu chút nữa thành thể chất thiếu ngược, sáng nay Linh Lung đột nhiên hướng A Bảo tiết lộ, chủ tử của nàng mấy ngày trước phụng chỉ rời kinh , A Bảo thế mới biết vì sao mấy đêm này cũng bị tàn phá, người có, tự nhiên tất cả bình an. Nghe xong việc này, A Bảo vui vè nhịn được, cẩn thận để lộ sắc mặt vui mừng, mặc dù thu lại cực nhanh, nhưng vẫn là làm cho Linh Lung có chút hài lòng.

      A Bảo đương nhiên hiểu, nghĩ rằng Linh Lung cảm thấy chủ tử của nàng làm việc thừa trị thương cho nàng, mà nàng lại nhận tình này, chỉ cảm ơn, còn vì người ta rời mà vui mừng phấn khởi, nhìn ở trong mắt thuộc hạ trung tâm của người ta, đương nhiên là biểu của lòng lang dạ sói. Thế nhưng nhìn lại, A Bảo thực cảm kích nổi a, nàng đến bây giờ còn biết, Tấn vương vì sao lại nhiều chuyện như vậy trị thương cho nàng, mặc dù hiệu quả so với tưởng tượng tốt, thế nhưng quá trình này cũng đặc biệt ngược đãi , ai cảm kích a? Còn bằng để vết thương từ từ tốt lên, cũng cần chịu tội nhiều như vậy.

      Cho nên, mặc dù Linh Lung hài lòng, A Bảo cũng để ý nàng ta, dù sao qua mấy ngày nữa nàng xuất cung , sau này có việc gì tuyệt đối lại tiến cung đến chịu tội, tin tưởng sau này cũng khó gặp mặt, tự nhiên cần để ý đến bất mãn của tiểu cung nữ.

      Ngay lúc A Bảo bị Linh Lung nhìn chăm chú đến được tự nhiên, cung nữ tiến vào bẩm báo Ngũ công chúa cùng Kim phò mã tới, A Bảo mau chóng cho bọn họ vào.

      "Tỷ tỷ, tỷ khỏe chưa?"

      Giọng nam dễ nghe như là giọng điệu là trẻ thơ, làm cho A Bảo mỗi khi nghe xong đều có chút cảm thán. A Bảo liếc nhìn ngũ công chúa, hướng Kim Cảnh Giác cười : "Đa tạ kim phò mã quan tâm, Minh Cẩm khỏe rồi, qua mấy ngày là có thể xuất cung về nhà."

      "Nga, vậy tốt quá ~ Đông Đảo vui vẻ, Cảnh Giác cũng vui ~~ "

      Sau khi Linh Lung dâng lên trà và điểm tâm, Ngũ công chúa liền phất tay cho nàng xuống, trong phòng chỉ còn lại có ba người.

      Ngũ công chúa tay bưng điểm tâm trong khay cho Kim Cảnh Giác tự ăn, hướng A Bảo cười nhạt, : "Ngươi nếu là khỏe, mau chóng xuất cung về nhà thôi, có việc gì đừng ra nhận người."

      "Có chuyện gì vậy?" A Bảo có chút sững sốt, Ngũ công chúa thường ngày hờ hững tranh giành, cực ít cười nhạt châm biến như vậy.

      Ngũ công chúa đem A Bảo quan sát lần, sau đó gật đầu : "Nhìn bộ dáng rất khả ái, lại có người cha tiền độ rộng mở, chẳng trách tại được hoan nghênh như vậy, nữ nhiều nhà cầu hôn ."

      A Bảo thiếu chút nữa bị sặc gần chết, vẻ mặt kinh ngạc nhìn nàng, mắt to tròn trừng trừng, nhìn vào mắt Ngũ công chúa, giống như chuột chịu đủ khiếp sợ, Kim Cảnh Giác ăn điểm tâm cảm thấy chơi rất vui, vươn ngón tay đâm chọc gương mặt A Bảo, bị Ngũ công chúa vội vàng kéo tay lại.

      A Bảo căn bản chú ý đến mình trở thành đồ chơi trong mắt đứa trẻ, hỏi tới: "Có ý gì?" Ngũ công chúa cho tới bây giờ đều lười quan tâm người khác, cũng phải là người thích nhiều chuyện, dùng lời của nàng để , đời người rất ngắn, sống tốt cuộc sống của mình là được, người khác quan hệ đến nàng?

      Ngũ công chúa thấy nàng thực biết, đảo mắt vừa nghĩ liền biết chuyện gì xảy ra, sợ là dưới Lệ Cảnh Hiên đều bị hoàng hậu phong tỏa, tin tức truyền đến được, A Bảo dưỡng thương lại ra ngoài, đâu có thể biết. Ngũ công chúa lập tức : "Ngày hôm trước, Lục đệ tốt của ta và Thất đệ đều hướng phụ hoàng cầu xin muốn cưới ngươi làm phi, Xương Bình cũng tỏ vẻ bà thích ngươi, hi vọng phụ hoàng có thể tứ hôn cho ngươi và Chu Ngự biểu ca..."

      Cái chén trong tay A Bảo rơi xuống mặt đất, sững sốt kịp phản ứng.

      Lục hoàng tử và thất hoàng tử chỉ thấy qua lúc bé khi tham gia cung yến, sau khi lớn lên căn bản chưa từng gặp bọn họ, bọn họ vì sao lại đột nhiên muốn lấy nàng làm chính phi? Nhưng mà suy nghĩ chút, A Bảo cũng hiểu, bọn họ coi trọng chính là thế lực sau lưng nàng, Uy Viễn Hầu phủ và Trấn Bắc tướng quân.

      Ngũ công chúa thấy A Bảo thu lại kinh ngạc, trong lòng cười lạnh, khi bọn họ cùng lúc đưa ra chuyện này, sớm hiểu vấn đề mấu chốt trong đó. Thất hoàng tử —— Ninh vương Tiêu Lệnh Điển cùng Hiền vương cảm tình xưa nay vô cùng tốt, được xem như là người của Hiền vương, cưới A Bảo tương đương với việc đem Trấn Bắc tướng quân kéo đến cùng thuyền của Hiền vương. Về phần Lục hoàng tử —— Tề vương Tiêu Lệnh Khê, là hoàng tử do đông cung hoàng hậu sinh, cùng thái tử là huynh đệ mẹ, nếu cưới A Bảo, xem như là giúp Thái tử củng cố địa vị. Hai người đều coi trọng bối cảnh phía sau A Bảo, cũng phải là lòng muốn cưới nàng làm phi. Bởi vì trước khi A Bảo trở về, Ninh vương và Hoài Nam vương quận chúa, Tề vương và chất nữ của hoàng hậu —— Kim gia tiểu thư Quốc công đều truyền ra tin tức tình cảm, mọi người đều cho rằng hai vị vương phi nhất định là Hoài Nam vương quận chúa và Kim gia nương.

      "Yên tâm , phụ hoàng có trả lời bất luận cái gì, ngay cả Xương Bình lén tìm người xin tứ hôn cho ngươi và Chu Ngự, cũng bị phụ hoàng từ chối." Ngũ công chúa nhấp hớp trà xanh, đột nhiên trong lòng cũng có chút lo lắng cho hôn của A Bảo, trải qua việc này, biết nàng nên gả cho ai tốt, mà Chính Đức đế cũng bị hành động của hai hoàng tử đánh thức, biết hôn A Bảo thể tùy tiện định ra, sợ ông chen vào tay, hôn A Bảo thể do Uy Viễn Hầu phủ làm chủ.

      Trong phòng rơi vào trầm mặc, ngoài thanh ăn đến vui vẻ của Kim Cảnh Giác người cái gì cũng hiểu, còn lại đều yên tĩnh.

      Ngồi thêm chút, Ngũ công chúa liền cáo từ rời khỏi , tin tức mang đến, cũng là cho A Bảo trong lòng có cân nhắc, về phần những thứ khác , Ngũ công chúa là người được sủng, đúng là có cách nào cùng phe với hoàng hậu, quý phi và hoàng đế, chỉ có thể nhìn kết quả cuối cùng của việc.

      Sau khi Ngũ công chúa rời khỏi, Linh Lung và hai cung nữ cùng mang vào nhiều hộp gấm.

      "Lý nương, đây là lễ vật của phủ Xương Bình trưởng công chúa đưa tới, chúc mừng Lý nương thương thế khôi phục."

      "Lý nương, đây là Tề vương để cho người đưa tới lễ vật..."

      "Lý nương, đây là Ninh vương để cho người đưa tới lễ vật..."

      Ba cung nữ, hai người vui vẻ dịu dàng lấy lòng , còn người lại giống như đứa sợ hãi nhìn nàng, nàng nhịn được ôm ngực —— diễn xuất nên quá tốt, thực cho người đau dạ dày a!

      A Bảo cảm giác mình gặp quỷ rồi, chỉ cần người hoặc việc gì dính dáng đến Tấn vương, nàng liền thấy thoải mái, quả nhiên là bị tàn phá ra bóng ma trong lòng .

      A Bảo nhìn thấy những lễ vật này liền đau đầu, mặc dù lấy danh nghĩa là chúc mừng thân thể nàng khỏe mạnh đưa tới, thế nhưng hẳn là có ý tứ khác, chỉ là trong lòng mọi người biết tiết lộ ra mà thôi. A Bảo khoát khoát tay, cho các nàng để chung với những lễ vật lúc trước Chính Đức đế và hoàng hậu thưởng cho, quyết định chờ về nhà xử lý sau.

      Sau khi biết mình trở nên được hoan nghênh, A Bảo ở trong cung mỗi ngày đều như năm mới, mỗi ngày đều nhận được lễ vật của Tề vương và Ninh vương, làm cho trong lòng nàng cảm thấy bất an, thẳng đến khi Tôn thái y tuyên bố thương thế của nàng hoàn toàn bình phục, hơn nữa có di chứng gì, A Bảo nhanh chóng hướng hoàng hậu tạ ơn cáo từ, bọc quần áo thành xuất cung trở về Uy Viễn Hầu phủ .

      ******

      Phủ Xương Bình trưởng công chúa.

      Xương Bình trưởng công chúa trầm mặt đối với phò mã Chu Vĩnh Ngôn : "Đừng cho là ta biết hoàng hậu và Thích quý phi đánh chủ ý gì, muốn cùng bản công chúa cướp người, dễ dàng như vậy!"

      Chu Vĩnh Ngôn đưa cho nàng chén trà nóng, ôn nhu : "Đừng tức giận , Lý nương là nương tốt, lại là ái nữa của Trấn Bắc tướng quân, có nhiều người cầu hôn cũng lạ." Mọi người đều phải đồ ngốc, món bánh thơm như thế bày ở trước mặt, ai muốn cắn ngụm. Trách chỉ trách Lý Minh Cẩm trở về đúng thời điểm, lại đúng lúc đính hôn.

      Xương Bình trưởng công chúa được trượng phu trấn an xong, bình tĩnh rất nhiều, đem chén trà để lên bàn, dùng khăn tay lau lau khóe miệng, : "Lúc trước ta còn cảm thấy lạ, còn tưởng rằng hoàng hậu thích Lý Minh Cẩm như vậy là do hoàng đế ca ca phân phó, cũng nghĩ tới hoàng hậu là vì Tề vương tính toán, Tề vương nếu có bên vợ mạnh mẽ, cũng có thể trợ giúp thái tử tay. Chỉ tiếc... Tề vương và các hoàng tử cùng tuổi khác đều như nhau, cũng phục thái tử."

      Chu Vĩnh Ngôn mày hơi chút nhảy, đối với thế cục tương lai cũng có chút lo lắng, chỉ hi vọng thái tử bình an lên ngôi vị mới tốt, đừng giống như lịch sử những thứ ấy phế thái tử, cuối cùng cũng rơi vào kết cục tốt. Bất quá nghĩ lại những việc này cùng phò mã như ông có quan hệ gì, lo lắng chút rất nhanh buông lỏng.

      Xương Bình trưởng công chúa suy nghĩ chút, : " được, mấy ngày nữa ta muốn tiến cung chuyến, cầu xin hoàng đế ca ca tứ hôn cho Ngự nhi và Lý Minh Cẩm!" Trong lòng Xương Bình trưởng công chúa cũng có chút hối hận, nếu như lúc trước nàng băn khoăn Thích quý phi cùng thất công chúa, trực tiếp hạ thủ đến Uy Viễn Hầu phủ cầu hôn, cũng ra nhiều chuyện như vậy.

      Chân mày Chu Vĩnh Ngôn nhíu lại, trong lòng có loại dự cảm, việc này có lẽ thành.
      Thanh Hằng, chuoivuive, thuyt49 others thích bài này.

    4. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      Chỉ chờ a ra tay thôi, 2 a c ít gặp nhau quá :-(
      Betty thích bài này.

    5. Betty

      Betty Well-Known Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      2,030
      Chương 28

      Edit: Betty

      Nhìn thấy hai con Sư tử đá có dấu vết lịch sử trước cửa Uy Viễn Hầu phủ kia, trong lòng A Bảo lệ rơi đầy mặt, dễ dàng a, nàng cuối cùng cũng sống sót trở về nhà.

      Xe ngựa trực tiếp vào cổng trong mới dừng lại, A Bảo vừa xuống xe, liền nhìn thấy Tứ Nhạn sớm chờ ở cổng —— Nhạn Hồi, Nhạn Thanh, Nhạn Vân, Nhạn Nhiên, bốn nha hoàn này từ ở bên cạnh hầu hạ nàng, trung tâm cần phải , A Bảo ở trong cung dưỡng thương hơn nửa tháng, Tứ Nhạn rất lo lắng, tại nhìn thấy nàng bình an trở về, tất cả đều vô cùng kích động.

      " nương, người cuối cùng cũng bình an trở về..."

      Nhạn Hồi hai mắt rưng rưng, Nhạn Thanh trực tiếp xông lên kéo tay nàng nức nở : " nương ngài có phải lại nghe lời hay , cho nên mới bị tai nạn lớn như vậy? Nếu lão gia biết được, biết đau lòng thế nào, nương người đúng là tiểu hầu nhi …”

      A Bảo vẻ mặt hắc tuyến nhìn nàng, ra trong mắt nha đầu kia, nàng là loại người khắp nơi gây chuyện thị phi sao? phải mấy người kia tự rước lấy phiền toái nàng cũng đâu phải bị liên lụy thảm hại như vậy chứ?

      Lúc Uy Viễn Hầu phu nhân nhận được tin A Bảo trở về, liền vội vàng chạy tới, cùng các ma ma thái giám hộ tống A Bảo trở về vài lời khách sáo, các ma ma thái giám này đều là người trong cung hoàng hậu, hơn nữa lại có lai lịch, Uy Viễn hầu phu nhân cũng dám chậm trễ, vừa khách khí lời cảm tạ, lại còn phải thưởng cho này nọ, sau cùng mới để bọn họ rời .

      Chờ người trong cung rời xong, Uy Viễn hầu phu nhân nhìn A Bảo mặt có chút gầy ,liền nhớ tới mấy ngày nay phe hoàng hậu và phe quý phi vì chung thân đại của A Bảo mà huyên náo ầm ĩ, trong lòng cũng có chút thở dài, vỗ vỗ tay nàng : "Aizzz, trở về là tốt rồi, trước tiên bái kiến lão phu nhân thôi."

      A Bảo hoàn toàn biết Uy Viễn Hầu phu nhân đem nguyên nhân bởi vì hàng đêm bị tàn phá mà gầy vòng đổ lỗi cho việc chung thân đại của nàng, nhìn bà thở dài, cho rằng bà cũng thông cảm chính mình bị khổ, trong lòng có chút cảm động, suy nghĩ vẫn là người nhà tốt, về nhà là quá tốt, sau này cần lại đối mặt với tên nghiệt hắc ám nữa, nàng rốt cuộc tự do gào khóc ngao ~~

      A Bảo thuận theo lê tiếng, theo Uy Viễn Hầu phu nhân hướng Vinh An đường của lão phu nhân bước .

      Trong Vinh An đường, lão phu nhân ở trong phật đường thành kính niệm phật, lúc nghe Trừ ma ma vào Ngũ nương qua đây bái kiến, nhàn nhạt lên tiếng, lại xoay phật châu thêm lúc mới để xuống.

      Chờ đến khi lão phu nhân ra, A Bảo đợi được lúc, vội vàng tới thỉnh an bà. Mặc dù đợi lúc, nhưng mặt A Bảo cũng có cảm xúc kiên nhẫn vì chờ lâu, lộ vẻ tươi cười ôn hòa nhu thuận, mềm mại hô tổ mẫu. Uy Viễn Hầu phu nhân ngồi bên cạnh uống trà, mỉm cười nhìn, chỉ là trong mắt có chút thâm ý, trong lòng lại lần nữa thở dài, xem ra lão phu nhân đây cũng là trút tức giận lên A Bảo.

      Lão phu nhân giống như bình thường, hiền từ mặn lạt mấy câu, hỏi thăm thương thế A Bảo, nghe có việc gì, liền cho A Bảo trở về Bảo Hàm viện nghỉ ngơi.

      Chờ sau khi A Bảo rời , lão phu nhân thở dài, Uy Viễn Hầu phu nhân còn chưa rời khỏi lập tức quan tâm : "Nương cảm thấy mệt mỏi sao?"

      Lão phu nhân vân vê phật châu trong tay, mặt mũi hiền từ, nhưng trong mắt lại nghiêm nghị, : "Ta đây là lo âu việc chung thân đại của Cẩm nha đầu, cũng biết tương lai nàng như thế nào." Bởi vì nhóm người hoàng hậu và Thích quý phi nhúng tay vào, tại Uy Viễn Hầu phủ ngược lại dám tùy tiện định ra việc hôn nhân của A Bảo, ngay cả Xương Bình trưởng công chúa bên kia cũng dám tùy tiện đáp ứng, rất sợ chút cẩn thận, đắc tội bất kỳ bên nào, đối với Uy Viễn hầu phủ mà có chỗ nào tốt.

      Uy Viễn Hầu phu nhân hiểu , trong lòng cũng bắt đầu lo âu, cảm thấy chất nữ này so với con của nàng còn làm nàng bận tâm hơn. Bất quá mặt vẫn là trấn an lão phu nhân, : "Mẫu thân cần phải lo lắng, A Bảo tuổi tác cũng lớn, năm nay cũng thể lại kéo dài, tin rằng hoàng thượng thông cảm."

      Lão phu nhân lườm bà cái, con dâu này là người có khả năng ổn trọng, nhưng là có chút thời điểm giả ngu làm ra vẻ sửng sốt, dễ dàng làm chuyện đắc tội với người, làm đương gia chủ mẫu hầu phủ đương nhiên là tốt, thế nhưng làm con dâu, liền cảm giác quá ngoan hiền, có bà bà nào thích cùng con dâu mình giả ngu đánh thái cực.

      "Ta chỉ sợ hoàng thượng loạn điểm uyên ương, đến lúc đó lão tứ cái tên nghiệp chướng kia thức thời náo loạn ầm ĩ lên..."

      Nghe như thế, Uy Viễn Hầu phu nhân khóe miệng cũng co quắp, làm thế nào cũng trấn an cái loại cảm giác co quắp đó, than thở nghĩ đến, làm sao lại quên mất còn có người tính tình quái gỡ như thế ở đây chứ?

      *****

      A Bảo biết tổ mẫu cùng đại bá mẫu nhà mình lo lắng, phi thường vui vẻ trở về Bảo Hàm viện, nghênh tiếp nàng là bốn nha hoàn cùng Hoa ma ma hầu hạ thỏa đáng.

      Tắm rửa thay y phục, ăn uống no đủ, A Bảo giống như con mèo lười nằm ghế quý phi, sờ sờ vòng em còn cảm giác đau, cảm thấy mỹ mãn đem chân theo làn váy đưa ra, ở ghế quý phi cọ cọ, đầu ngón chân phấn nộn mượt mà, mập mạp lại có chút đáng .

      Nhạn Hồi, Nhạn Thanh nhìn thấy bộ dáng lười biếng này của nàng, trong lòng biết biết trở lại địa phương an toàn nàng chính là đức hạnh này, cũng có ai nàng cái gì ngồi phải thẳng tướng, xương cốt mềm nhũn các loại.

      Ngay lúc A Bảo thể bộ dáng lười biếng, bọn tỷ muội nghe nàng trở về liền nhao nhao đến thăm.

      Lúc A Bảo vui vẻ cùng bọn tỷ muội chuyện, Cửu đường muội Lý Minh Nguyệt giống như vô ý : "Lúc đó nghe đại bá mẫu , Ngũ tỷ tỷ bị thương thế kia phải nằm tháng, sao nhanh như vậy tốt rồi? Có phải hay thái y lúc đó chẩn đoán lầm, kỳ thực Ngũ tỷ tỷ cũng có nghiêm trọng như vậy?"

      Ngoại trừ Lý Minh Phượng Lý Minh Nghi, mấy tỷ muội khác ý vị nhìn A Bảo, mặt mặc dù mang theo tươi cười, nhưng thần sắc khác nhau.

      Vẻ mặt A Bảo cứng đờ, rất nhanh liền khôi phục bình thường, trong lòng có chút giận dữ, theo tình huống bình thường, nàng là phải nằm tháng, thế nhưng ai bảo nàng trải qua thời gian do người khác tàn phá, bởi vậy vết thương đau từ từ trong thời gian dài biến thành trong thời gian ngắn đau gấp mấy lần, cho nên mới khỏi rất nhanh. Nghĩ đến chỗ này, A Bảo lại cảm thấy xương sống thắt lưng dường như lại bắt đầu co rút đau đớn —— bóng ma trong lòng này, sợ là theo nàng đời.

      Lý Minh Phượng lãnh đạm : "Cửu muội muội, thương thế của Ngũ tỷ tỷ mau chóng tốt hơn phải nên cao hứng sao? Chẳng lẽ thực muốn cho Ngũ tỷ tỷ nằm tháng mới tốt?"

      Lý Minh Nghi cười : "Ngũ tỷ tỷ người tốt tự có thiên tướng, trong cung lại có thái y y thuật cao siêu, đương nhiên mau chóng tốt hơn ~~ "

      "Đúng vậy, may mắn có Tôn thái y và Ngụy y nữ, còn có hoàng hậu nương nương cùng quý phi nương nương dốc lòng chăm sóc." A Bảo nhìn phương hướng hoàng cung, biểu tình cảm động đến rơi nước mắt.

      Lý Minh Nguyệt ngượng ngùng lên tiếng nữa, các tỷ muội khác cũng thức thời dời đề tài.

      Chờ mấy người tỷ muội đều tử biệt rời , Lý Minh Phượng ở lại mình, đưa tay đâm chọc đầu A Bảo, oán hận : "Ngươi là kẻ vô tâm, lại để cho người oán hận?"

      A Bảo đem tiểu nương kéo đến trong lòng, ôm nàng buông, chọc ngứa nàng, hai người lại cười thành đoàn.

      Qua chút, Lý Minh Phượng thở dài với A Bảo: "Nhà chúng ta bọn tỷ muội cảm tình mặc dù khôngnhư nhau, thế nhưng chịu nổi người ngoài xúi giục, đặc biệt Tam thẩm... Cửu muội muội nguyên bản chính là người tâm cao khí ngạo, tuy rằng có tổ mẫu dạy dỗ cũng là biết đại thể, thế nhưng trở lại bên người Tam thẩm, Cửu muội muội đều bị bà dạy sai lệch." đến tính tình của mấy trưởng bối, Lý Minh Phượng thích nhất đó là vị Tam thẩm này.

      Lý Minh Nguyệt dung mạo mặc dù có tuyệt sắc như Lý Minh Hà, nhưng cũng là xinh đẹp, mặt trái xoan mày lá liễu mắt hạnh đào, so với cũng A Bảo kém, có thể hai người tư sắc sàn sàn như nhau. Hai tháng này, A Bảo mặc dù xui xẻo theo nhau mà đến, nhưng việc đến tiếp theo phát triển cũng có chút làm cho người ta hâm mộ, loại hâm mộ của Tam phu nhân là ghen ghét người, muốn con của mình tài hoa tướng mạo so với A Bảo cũng kém, nhưng vì sao chuyện tốt gì cũng cho A Bảo chiếm được? Đặc biệt mấy ngày nay, nghe đồn Tề vương và Ninh vương, Xương Bình trưởng công chúa đều coi trọng A Bảo, tình muốn cưới nàng làm phi, càng làm cho ít người kiến thức ngắn tâm lý hâm mộ ghen ghét, Tam phu nhân cũng ngoại lệ. Loại chuyện này bà ở bên tai Lý Minh Nguyệt lải nhải nhiều lắm, có thể làm cho tiểu nương vốn coi như trầm ổn cũng theo đó lòng sinh oán giận.

      A Bảo yên lặng chút, có tiếp lời.

      Lý Minh Phượng biết A Bảo nghĩ như thế nào, thấy nàng mở miệng liền dời đề tài, "Đúng rồi, hai ngày nữa là đại thọ bảy mươi của Bình vương thái phi, chúng ta cùng gặp Lăng Vi ."

      Trong lòng A Bảo khẽ động, nghĩ đến thời gian nàng ở trong cung dưỡng thương, Giang Lăng Vi cứ xuất giá như vậy, cũng biết nàng ở Bình vương phủ trải qua thế nào? Là trực tiếp quất chết vị hôn phu đầu heo kia của nàng, hay là hành hạ tên đầu heo kia, hay là... Trong lòng hiểu có chút lo lắng, lo lắng Giang Lăng Vi sức chiến đấu quá bưu hãn chọc giận Bình vương thái phi cùng Bình vương kế phi, hay là nhìn cái .

      ******

      Lúc Xương Bình trưởng công chúa tính toán lại hướng hoàng đế thỉnh cầu tứ hôn chon nhi tử cùng A Bảo vô cùng cảm động mà về đến nhà, trong cung thất công chúa tự mình làm chè ngọt bưng đến Thái Hòa điện.

      "Phụ hoàng, đây là chè ngọt con làm, trời nóng nực, uống chút giải khát." Thất công chúa cười khanh khách , còn bổ sung: "Đây chính là con đặc biệt hỏi ngự trù, cho vào chút mật ong, mùi vị thanh mát, lại ngấy, phụ hoàng nhất định phải cổ vũ nga ~ "

      Nữ nhi hiếu thuận làm cho Chính Đức đế thập phần vui vẻ thoải mái thuận theo, đem tấu chương xem để bên cạnh, chỉ cần liên quan đến chính cùng Kim Cảnh Giác, Chính Đức đế đối với thất công chúa sủng ái nhiều hơn các nữ nhi khác.

      Sau khi thái giám kiểm tra độc xong, Chính Đức đế nhấp hớp chè ngọt, vui lòng khen thưởng nữ nhi tay nghề giỏi, rất cổ vũ uống phân nửa chén.

      Thất công chúa phát huy kỹ năng làm nũng của nàng, chỉ nếu phải lúc có Kim Cảnh Giác, mỗi khi nàng đối Chính Đức đế làm nũng đều nhận được hiệu quả cao, thẳng đến lúc Chính Đức đế bị nàng dụ dỗ được vui vẻ, thất công chúa đột nhiên có chút ủy khuất bẹp khóe miệng, ngồi vào bên cạnh.

      "Tiểu Thất của trẫm làm sao vậy?" Chính Đức đế vuốt tóc nữ nhi, thương hỏi.

      "Phụ hoàng thương tiểu thất." Thất công chúa mang theo thanh nghẹn ngào .

      Chính Đức đế bật cười, "Sao có thể? Phụ hoàng thương tiểu thất nhất. Đến, cho phụ hoàng chút ai làm cho tiểu thất chịu ủy khuất."

      Lúc Thất công chúa được ông khẽ dỗ xuống, lúc này mới xoay người lại, dùng cặp phượng mâu xinh đẹp nhìn ông. Chính Đức đế trong lòng có chút giật mình, Trong tất cả nữ nhi của ông, chỉ có đôi mắt này, là giống người kia nhất...

      "Phụ hoàng, người ta thực rất thích Ngự biểu ca, ngài có thể tứ hôn cho tiểu thất và Ngự biểu ca được ? Phụ hoàng hiểu nhất tiểu thất, cũng thể được..." Thất công chúa có chút ngượng ngùng , hai tròng mắt xinh đẹp thêm mấy phần ướt át, trong lòng oán giận nghĩ, tuyệt đối cho Lý Minh Cẩm gả cho Chu Ngự!
      Last edited: 9/12/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :